Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)

Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 7: New Expulsion


~ • ~ • ~Mở đầu:Bước sang hiệp 2, Sakayanagi tung đòn tấn công đầu tiên.Lần này mục tiêu chuyển từ lớp Horikita sang lớp Ryuuen.Trước kỳ thi đặc biệt, không có nỗ lực để đưa ra bất kỳ nguyên tắc nào khi thi đấu với lớp Ryuuen.Bất kể đối thủ là ai, Sakayanagi cũng không nghĩ cần phải xây dựng chiến thuật tỉ mỉ.Nhưng bây giờ, Sakayanagi đã thu được một số thông tin mới.Hashimoto-một người bạn cùng lớp, đã gọi điện tối qua và đưa ra những lời khuyên sâu sắc trước kỳ thi.Một trong số đó là yêu cầu xem xét khả năng loại bỏ Shiina Hiyori và đuổi học cô taSakayanagi ban đầu không quan tâm đến suy nghĩ cá nhân của Hashimoto, nhưng khi nghe lý do, suy nghĩ đó đã thay đổi.Có vẻ như cô ấy cũng là một người khá thân thiết với AyanokoujiHashimoto cho biết mối quan hệ đó khác với mối quan hệ bạn bè giữa những học sinh bình thường.Câu nói này khơi dậy sự quan tâm của Sakayanagi.Liệu Ayanokouji có thể hiện cảm xúc nếu thấy Shiina bị đuổi học?"

Nhưng điều đó sẽ không diễn ra như kế hoạch nữa."

Trong hiệp 1, lối đánh của Ichinose nhẫn tâm hơn.

Trước đây, chắc hẳn cô ấy đã do dự khi loại bỏ ai đó ở lớp Ryuuen.

Tuy nhiên, Ichinose lần này không hề bối rối.

Chỉ trong hiệp một, cô ta đã loại được 4 người là Ishizaki, Isoyama, Yano và Morifuji.Cô ấy giờ xem ra chỉ có học sinh lớp mình là cần phải bảo vệ những lớp khác thì không cần để tâm đến.

Vì lý do đó, việc tỏ ra không thương xót người khác không phải là vấn đề.Ngay cả khi Sakayanagi từ giờ trở đi chỉ nhắm vào Shiina, dù có đưa cô ấy vào danh sách loại thì cô ấy chắc chắn vẫn có giá trị hơn hẳn những người bị loại kia.Shiina bây giờ chỉ sai 1 câu thôi.

Ngay cả khi tấn công trực tiếp cô ấy với câu hỏi khó, đối phương sẽ phát hiện mà bảo vệ cô ấy.

Chiến lược này không dễ thực hiện được."

Thú vị thật đó--"Kết thúc hiệp 1 với lợi thế dẫn đầu, phần thi trở nên nhàm chán.

Vui vẻ một chút cũng không phải là điều xấu.Cô ấy đã thay đổi ý định và nghĩ rằng sẽ rất thú vị nếu loại bỏ được một mục tiêu khó.Tất nhiên, cô ấy sẽ vượt qua thử thách mà bản thân đưa ra, giữ vững vị trí dẫn đầu khi kết thúc bài thi.Để đạt được mục tiêu đó, nên lập chiến lược như thế nào?Chỉ còn vài phút nữa là cuộc chiến sẽ tiếp tụcSau đó, bắt đầu đợt tấn công thứ 11.Nhưng sau đó -.Ở lượt thứ 11, cả 5 người được chỉ định của Sakayanagi đều được bảo vệ.Sau khi tiêu tốn 2 điểm, đòn tấn công đã phản tác dụng khi đã bị đối thủ tạo ra bức tường thành hoàn hảo.Mọi người chỉ đơn giản nghĩ đó là may mắnNhưng Sakayanagi thì khác.Mặc dù việc trúng cả 5 người bảo vệ không phải không thể xảy ra nhưng mà đây là một điều xảy ra với xác suất cực kỳ thấp và không thể chỉ dựa vào may mắn có thể làm đượcSakayanagi ngay lập tức quay lại nhiệm vụ bổ sung mà cô đã giao cho mình, nhắm vào Shiina.Cô ấy đã vứt bỏ mọi chiến lược và logic, quyết định chọn một cách ngẫu nhiênNói cách khác, không ai có thể dự đoán được đối tượng bị tấn công và chỉ định bảo vệ họ.Nhưng kết quả cũng giống như lượt 11, tất cả những người cô ấy nắm đến đều được bảo vệ .

Phép màu đã xảy ra 2 lần liên tiếp.Cả lớp không khỏi thể hiện sự nghi ngờ.Nếu là một phàm nhân, sẽ không có gì đáng ngạc nhiên nếu người khác nhìn thấu ý đồ của bạn và từ đó khai thác những lỗ hổng từ điều đó.

Nhưng Sakayanagi hoàn toàn không phải là một người như vậy.Có ai đó đang hoạt động trong bóng tối.

Dựa vào 2 lượt đấu vừa qua thì cô nàng cũng đã khẳng định được một điềuTrong lớp này có tên Judas trà trộn vào.Rõ ràng, thông tin nội bộ đã bị rò rỉ.Nếu không thì không có cách nào giải thích hiện tượng này.Sakayanagi im lặng nhìn đám đông học sinh trước khi lượt tiếp theo đến.Có những người thở dài vào vì sự may mắn của Ryuuen, và có những người nắm chặt điện thoại di động của mình ôn bài để không bị loại.Ngay lập tức lượt tấn công thứ 13 được bắt đầu.Trong lúc nhất thời, cả lớp tự nhiên trở nên im lặng.Sakayanagi tiếp tục im lặng.

30 giây rồi một phút trôi qua, vẫn chưa có ai được thông báo là người sẽ bị tấn công.Đây không phải là một trường hợp vắt óc để ngăn cản việc Ryuuen bảo vệ người của mình thành công.Sự im lặng này là mệnh lệnh không lời của Sakayanagi dành cho các bạn cùng lớp.Nó ngụ ý rằng đừng có dại mà đùa với lửaSau khi im lặng đến giây phút cuối cùng, Sakayanagi đã thông báo cho Chabashira 5 người được chỉ định.Tuy nhiên, kết quả vẫn như vậy, tiếp tục 5 người đó vẫn được bảo vệ."

Thật đáng tiếc".Sakayanagi lẩm bẩm, nụ cười của cô nàng tối sầm lại sau khi thất bại tấn cồng 3 lượt liên tiếp.Vì thông tin bị rò rỉ theo thời gian thực nên có thể giói hạn lại các phương pháp truyền tinTức là gửi các học sinh Sakayanagi được chỉ định qua tin nhắn.

Vì thông tin tình báo được thu thập bằng điện thoại di động nên việc đánh máy không phải là một hành động đáng ngờ.Điều tiếp theo nghĩ đến là truyền giọng nói qua điện thoại hoặc thứ gì đó tương tự.

Ngay khi Sakayanagi thông báo cho giáo viên, đối phương sẽ có thể nhận được tin nhắn ngay lập tức mà không cần động đến điện thoại.Để đối phó với điều đó, cô đã hỏi giáo viên liệu có thể chọn người bằng cách ghi ra trên giấy hay không và đã được phép.

Ngay cả khi điều này không hiệu quả, nó có thể được thay thế bằng việc thì thầm vào tai, điều này sẽ ngăn giọng nói bị rò rỉ.Nhưng-.Sakayanagi nhìn vào màn hình lớn phía sau giáo viên.Chỉ cần sử dụng camera của điện thoại di động thì không có gì đảm bảo rằng vấn đề sẽ được giải quyết ngay cả khi ngăn chặn được việc rò rỉ thông tin.Có vẻ như cách phòng thủ duy nhất là cô lập dòng thông tin về mặt vật lý.Cấm cả lớp sử dụng điện thoại di động và máy tính bảng.Sau đó thì thầm thông báo với giáo viên, đồng thời quay lại cả lớp trước khi Ryuuen chỉ định xong 5 người để che đậy thông tin.Nếu điều đó khắc phục được thì tất cả đều ổn.Và coi như là 15 điểm đó đường dùng để ngăn được cơn thịnh nộ của Ryuuen.Giữa lúc cuộc tranh luận đang diễn ra, người phá vỡ sự im lặng không phải là Sakayanagi."

Tôi nghi ngờ trong lớp ta có chuột."

Người nói câu đó và phá vỡ sự im lặng của cả lớp là Morishita.Cô nói với giọng trầm, không biểu cảm."

Có lẽ đúng như Morishita-san đã nói.

Không phải chúng ta nên xem điện thoại di động của cả lớp trước để xác nhận sao?

Cũng có thể đây là một cái bẫy do Ryuuen giăng ra."

Sau một chút do dự, Sanada cũng đồng tình với nhận định của Morishita và yêu cầu Sakayanagi ra lệnh.Kitou và Hashimoto ngay lập tức đứng dậy."

Không cần thiết phải làm điều đó"""Nhưng mà......!"

Bây giờ chúng ta nên tiếp tục sử dụng điện thoại di động để tìm manh mối giải quyết vấn đề và kiểm tra"Giữa sự hỗn loạn, khó có thể nói việc tiếp tục học trong tình trạng lo lắng thế này liệu có mang lại hiệu quả khôngDù vậy thì mệnh lệnh của Chỉ huy thật bất ngờ."

Ý cô là thế nào, tiểu thư?

Tôi cũng bị thuyết phục sau khi chứng kiến khả năng phòng thủ hoàn hảo 3 lần liên tiếp.

Dù nghĩ thế nào đi nữa, đó là một vụ rò rỉ thông tin nghiêm trọng, nếu chúng ta không hành động--""Kế hoạch không có gì thay đổi.

Hãy cứ tập trung ôn bài đi."

Nếu được chỉ huy ra lệnh, các học sinh khác không thể nói gì thêm.Đó là vì không ai trao cho họ quyền hủy bỏ quyết định đó.Dù chỉ có thể tuân theo chỉ dẫn nhưng mọi người đều thắc mắc.Tại sao Sakayanagi không giải quyết vấn đề rò rỉ thông tin?Việc phản bội lớp trong kỳ thi này không phải là điều dễ dàng.

Với việc đối thủ liên tiếp bảo vệ được những người mà mình chọn tấn công thì việc bị phát hiện ra chỉ là điều sớm muộnHiểu được điều đó chính là cơ sở để biết phải làm gì tiếp theoKhông thể không lo về khả năng không thể giải quyết được vấn đề nếu chỉ tịch thu điện thoại di động.Điều gì xảy ra nếu việc rò rỉ thông tin không được ngăn chặn mặc dù đã làm những biện pháp đó?Có thể dự đoán rằng điều này không chỉ làm giảm lượng thông tin thu được mà còn khiến mọi người trong lớp thêm hoang mang, bối rối.Cho dù may mắn để lại bằng chứng, nếu bản thân Sakayanagi rơi vào tình thế của kẻ phản bội, cô nàng cũng sẽ không giữ bằng chứng trên người mà giấu trong bàn, cặp sách của học sinh nào đó hoặc đâu đó trong lớp học.

Suy cho cùng nếu không có bằng chứng thì bất cứ ai cũng có thể phủ nhận bản thân phản bội.Trong trường hợp không có bằng chứng chắc chắn, việc xác định trực tiếp một học sinh có nhiều khả năng là Judas chỉ đơn giản là một hành vi nguy hiểm.Dù thế nào đi nữa, việc tạo ra một vụ náo động lúc này thậm chí còn gây ra những tác hại không đáng cóSakayanagi đánh giá việc tránh bị xếp cuối là ưu tiên hàng đầu so với việc giành vị trí đầu tiên.Ngay cả khi thông tin tiếp tục bị rò rỉ, số điểm phòng thủ đạt được sẽ không bị ảnh hưởng.Phòng thủ hết mức có thể trước đòn tấn công từ Horikita, chiến đấu để giành vị trí thứ 3.Nhưng có vẻ như mọi việc không diễn ra tốt đẹp.Từ quá trình thi đấu được chiếu trên màn hình lớn, rõ ràng Ichinose đang giúp đỡ Horikita.

Chiến lược lợi dụng kẻ phản bội để đẩy Sakayanagi xuống cuối đã được vạch rõ.Cứ tiếp tục như vậy, 20 lượt đấu đã kết thúc.Sakayanagi hoàn toàn thất bại với cách biệt 6 điểm so với vị trí thứ 3."

Có vẻ như lần này chúngta đã thua rồi."

Cuộc tranh tài giữa 4 lớp cuối cùng đã kết thúcDù là do có kẻ trong lớp phản bội nhưng Sakayanagi không thể tha thứ cho bất kỳ lời bào chữa nào.Cô khẽ thở dài.Với tư cách là người chỉ huy, Sakayanagi cũng phải gánh chịu trách nhiệm về thất bại này."

Vì chúng ta đã thua, điều đó có nghĩa là chúng ta phải chọn người phải rời trường".Năm học sinh bị loại khỏi kỳ thi là Kamuro, Yamamura, Sugio, Toba và Machida."

Quyết định lẽ ra phải được đưa ra hoàn toàn dựa trên sự đóng góp của họ cho lớp, nhưng mình sẽ không làm vậy.

Lý do rất đơn giản: vì tất cả những người này đều có mức năng lực ngang nhau."

Sakayanagi khẳng định dù ai có rời đi thì sức chiến đấu cũng không có gì thay đổi."

Vậy thì, chính xác thì nó sẽ được quyết định như thế nào......"

Machida-một trong những học sinh bị loại, xác nhận với giọng lo lắng."

Hãy sử dụng một phương pháp công bằng như rút thăm để chọn ra người sẽ rời đi."

Một cách loại trừ không ai nghĩ tới đã được đề cập, khiến cbo những người bị loại không khỏi bất mãn"Không phục sao?

Đáng tiếc, dù sao thì ai trong các cậu không còn ở đây nữa thì cũng chẳng ảnh hưởng đến lớp là bao"Trong lớp học im lặng, Sakayanagi bình tĩnh xử lý mọi việc.

Những người bị loại tuy muốn bày tỏ sự bất mãn nhưng lại sợ gây ấn tượng xấu để rồi phải ra đi trong tức tưởi."

Đừng phản kháng vô ích, đây là lệnh của chỉ huy."

"Nhưng mà nếu chỉ dựa trên kết quả bốc thăn thì có thể xem đó là quyền quyết định của chỉ huy không?"

"Tất nhiên.

Để đảm bảo công bằng và không để những học sinh có OAA thấp phải là người chịu trách nhiệm cho sự thất bại của lớp, mình tin rằng người ra đi lần này không phải do năng lực mà là do họ đã không may mắn.

Hơn nữa nếu không muốn tham gia bốc thăm thì có thể coi như người đó không có dũng khí để quyết tâm ở lại trường và như thế thì cũng chẳng đáng để ở lại đây nữa"Để ép những người bị loại làm theo ý mình, Sakayanagi đã âm thầm chặn hậu từ trước."

Oi...Các lá thăm đã sẵn sàng."

Một cô gái không quan tâm đến bầu không khí nặng nề của hiện trường nói với Sakayanagi bằng giọng trầm nhưng rõ ràng."

Cậu lúc nào cũng làm việc nhanh gọn, Morishita-san.

Và nó còn được tô màu cẩn thận nữa, cảm ơn rất nhiều.

Không còn nhiều thời gian nên hãy nhanh chóng giải quyết.

Trong đây có một lá thăm màu, dù rất buồn khi nói điều này nhưng người rút được lá thăm này...Xin lỗi, thời gian của người đó trong ngôi trường này chính thức kết thúc."

Tổng số thăm đã chuẩn bị là 5, trong đó có 4 thăm an toàn."

Ai sẽ chọn trước?

Dù là người đầu tiên nay cuối cùng thì cũng chỉ có cừng đó thăm thôi."

Liệu nên tự mình quyết định hay để người khác quyết định?Machida là người đầu tiên bước lên trong khi chịu đựng cảm giác bất mãn trong lòng."

Siuuuuuuuuuuu!"

Machida rút được thăm trắng, gào lên vì sung sướng.Sau khi cậu ấy hoàn thành lượt của mình, theo sau là Sugio và Toba.Lần lượt những lá thăm của họ đều không có màu.Giờ đến lượt 2 người còn lại.

Kamuro Masumi và Yamamura Miki.Người đầu tiên chỉ cảm thấy thật rắc rối khi phải bước lên nên cứ đứng tại chổ.Người còn lại bất động vì sợ hãi.

Vì những lý do hoàn toàn khác nhau, họ đều trở thành những người cuối cùng.

Đối với Sakayanagi, hai người này cũng có giao thiệp với cô nàng so với 3 người vốn đã an toàn nhưng sắc mặt Sakayanagi không hề thay đổi.Vì trong lòng cô ấy đã kiên định đây là một cuộc chiến công bằng, không phải người đó ra đi vì không có năng lực mà chỉ đơn giản là họ đã không may mắn"Tôi nhường cô lên trước đó."

Kamuro thúc giục nhưng Yamamura vẫn bất động.Có một trong hai lá thăm là lá thăm đuổi học và một người đang run rẩy không có sự chuẩn bị tinh thần nào cho sự kiện này.Họ không thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra với mình khi rút được lá thăm đóNgay cả khi cố gắng tiến về phía trước, chân của Yamamura vẫn cứng đơ."

Mình...Mình......"

"Mệt quá đi—vậy thì tôi rút trước nhé?"

Yamamura-người đang im lặng, chỉ có thể gật đầu liên tục khẳng định, đó là điều cô có thể làm bằng tất cả sức lực của mình.Kamuro đến gần Morishita, người đang cầm các lá thăm."

Đợi chút đã."

Khoảnh khắc bàn tay dang ra chuẩn bị bốc thăm, Sakayanagi đã ra lệnh dừng lại."

Mình muốn nhắc lại một lần nữa, người không dám rút thăm sẽ là người phải rời đi.

Vậy, Yamamura-san, cậu có thật sự muốn rút thăm hay không?"

"Eh--?

Nhưng mà... mình......?"

"Cậu không phản đối những gì mình nói, phải không?"

"Chuyện này...."

"Này...

Đừng nói là cô đang có ý định giúp tôi đấy nhé?"

"Không hề, mình chỉ nói sự thật thôi."

"Vậy sao?

Nếu đã thế thì...Yamamura, lại đây.

Chúng ta sẽ rút cùng một lúc"Sakayanagi định quyết định người sẽ bị đuổi học nhưng bị Kamuro ngăn lại.Đối phương đã tự mình ném đi cơ hội được ở lại để chiến đấu một cách công bằng"Nào, đi với tôi."

Kamuro bước tới chỗ Yamamura, nắm lấy cánh tay cô ấy và kéo về phía Morishita."

Đây là cơ hội cuối cùng của tôi và cô.

Để xem lần này ai sẽ may mắn hơn""Cậu đúng là ngốc thật đó, Masumi-san.

Rõ ràng cậu có thể an toàn nếu bỏ rơi cô ấy mà?

Đâu cần phải mạo hiểm để làm điều này?"

"Không có gì, chỉ là tôi không muốn mang tiếng ở lại vì được người khác nhường thôi."

"Xong chưa......

Mau rút thăm đi nào."

Morishita đưa hai lá thăm ra.Kamuro nắm lấy bàn tay trái của Yamamura đang do dự và không thể lựa chọn, kéo nó chạm vào một lá thăm.Ngay lúc đó, Kamuro cầm lá còn lại."

Xin lỗi, đừng ghét tôi nhé"Đối mặt với Yamamura đang không thoải mái, Kamuro nói với giọng hơi nhẹ nhàng nhưng vẫn vụng về."

Ok, xong rồi nhé.

Giờ là thời khắc của sự thật."

Morishita chậm rãi nói trong khi thả tay ra.Hai lá thăm lập tức được mở raNgười bốc trúng thăm màu sẽ phải ra điVà giờ nó đang ở trên tay của Kamuro.Những học sinh khác ngoài người có liên quan đều không thể chấp nhận kết quả ngay lập tức và im lặng."

Kết quả đã rõ.

Xin chúc mừng Yamamura-san, cậu là ngưởi ở lại."

"À, vâng......"

Đối với Yamamura-người vẫn đang bị chưa thể định thận lại sau chuyện vừa rồi, Sakayanagi nhẹ nhàng vỗ vai cô ấy.

Lớp A rơi vào im lặng.Nó hoàn toàn khác với tình huống Totsuka bỏ học trước đó, nguyên nhân là do bị đánh bại, dẫn đến điểm lớp bị giảm và buộc phải có người ra đi.Đây là lần đầu tiên Lớp A trải qua một thất bại theo đúng nghĩaThật bất ngờ, Kamuro-người duy nhất phải ra đi, vẫn bình tĩnh như không có chuyện gìNhư muốn tránh khỏi tầm mắt của các bạn cùng lớp, Kamuro sốt ruột quay trở lại chỗ ngồi của mình.Sakayanagi cũng chỉ nhìn một tích tắc và thúc giục Chabashira- người giám sát kỳ thi, thông báo kết thúc."

Vậy tôi xin thông báo...

Kỳ thi đặc biệt này đã kết thúc"Sau một thời gian dài, kỳ thi đặc biệt đã kết thúc.Phần 1:-Kết quả cuối cùng+Hạng nhất Ryuuen lớp D 69 điểm+Hạng 2 Ichinose Lớp C 62 điểm+Hạng 3 Horikita lớp B 59 điểm+Hạng 4 Sakayanagi Lớp A 53 điểmRyuuen đã giành chiến thắng trong nửa sau của kỳ thi với khả năng phòng ngự hoàn hảo trong cả 10 lượt đấu căng thẳng.Dựa trên bảng xếp hạng, lớp Ryuuen nhận được 100 điểm lớp.

Lớp thứ 2 và thứ 3 không may bị mất 50 điểm lớp.

Và lớp Sakayanagi mất 100 điểm lớp.Đánh giá qua màn trình diễn trong hiệp một, kết quả rơi từ trên cao xuống vực này là một bất ngờ hoàn toàn không thể tưởng tượng được phải không?Thất bại không phải là một điều hạnh phúc.

Nhưng cả lớp hầu như không tỏ ra bất mãn gì.Ngược lại, tôi có thể cảm nhận rõ ràng rằng họ đã cảm thấy nhẹ nhõm khi có thể vượt qua với vị trí thứ ba.Có thể hiểu được.

Tôi đoán là những người bị loại đã lo lắng cho đến phút cuối cùng.Chabashira-sensei cho biết thông tin chi tiết về việc học sinh bị đuổi ở lớp A sẽ được công bố vào tuần sau.Trước khi sự phấn khích của mọi người kịp tiêu tan, một học sinh ở hành lang đã dùng lực mạnh mở cửa lớp ra."

Thành thật xin lỗi!

Karuizawa-san!"

"Ichinose-san ......!?"

Kei-người đang phải chịu áp lực sau khi bị gọi tên 10 lần liên tiếp, đã cứng người trước sự xuất hiện của Ichinose.Như để bảo vệ cô ấy, Satou bước vào giữa hai người.Nhìn thấy cảnh này, Horikita ngồi ở hàng cuối cùng lập tức đứng dậy."

Bình tĩnh nào, Karuizawa-san.

Việc gọi tên cô liên tục đó là Ichinose-san đang giúp đỡ chúng ta theo cách riêng của cô ấy"Trong khi xin lỗi, Ichinose gật đầu đồng ý với lời của Horikita."

Hả?

Cái quái gì vậy?

Thật ra chuyện này là thế nào......"

"Cô ấy đã suy nghĩ đến việc cho chúng ta điểm theo cách của riêng mình.

Không biết tôi nói vậy có đúng không?"

"Mình đã định bàn chuyện đó với cậu ấy thông qua nói chuyện trực tiếp hoặc là gọi điện thoại, nhưng nếu mình nói thằng từ đầu sẽ giúp tăng điểm cho mọi người như vậy chắc chắn sẽ dấy lên nghi ngờ.

Đó là lý do tại sao mình cố tình sử dụng thông điệp đơn giản và dễ hiểu là gọi tên liên tục.

Horikita nhận thấy ra điều này và chủ động liên lạc để xác nhận"Không phải đó là mục đích cá nhân mà là vì giúp lớp Horikita.

Ichinose nhấn mạnh tầm quan trọng của điều đó."

Sau đó, tôi có thể bảo vệ được một số người vì Ichinose-san đã nói trước cho tôi biết cô ấy sẽ chọn ai."

"Tại sao...... nhất thiết phải làm như vậy......"

"Tất nhiên là để đánh bại lớp A rồi.

Các lớp từ vị trí thứ 2 trở xuống lúc đó cần phải làm mọi cách để có thể đảm bảo mình không đứng cuối cùng""Đúng vậy.

Chỉ có lớp chúng ta cạnh tranh với lớp của Sakayanagi-san thì sẽ khó mà làm được.

Đây là vì lợi ích chung."

Nếu không có sự giúp đỡ của Ichinose, khỏng cách 6 điểm có thể đã bị đảo ngược."

Nhưng, nhưng tại sao luôn là tôi!"

"Karuizawa-san luôn hoạt động tích cực với tư cách người đứng đầu các bạn nữ, nên việc nghĩ rằng Horikita-san sẽ bảo vệ cậu và giúp cậu khỏi bị loại là điều đương nhiên phải không?

Đó là lý do tại sao mình đã định gọi tên cậu ngay từ đầu.

Tuy nhiên mình nghĩ rằng cậu không thể nào hiểu được đại cục và sẽ hiểu lầm những gì mình làm nên mình ngay lập tức phải chạy sang đây để làm rõ mọi chuyện, thật xin lỗi!"

Để chứng minh điều đó là chính đáng, Horikita cho Kei xem tin nhắn giữ cô ấy với Ichinose và Kei tạm thời cảm thấy nhẹ nhõm sau khi đọc nó.Sau đó, Ichinose xin lỗi Kei nhiều lần trước khi nói rằng các bạn cùng lớp vẫn đang đợi cô ấy và rời đi.Sau đó, mọi người trong nói lời cảm ơn với Horikita đang nhìn chằm chằm vào bàng xếp hạng rồi lần lượt về nhà.Horikita cũng có điều muốn nói với tôi."

Lần này chúng ta đã thua.

Trong hiệp hai, rõ ràng là Ryuuen-kun và Ichinose-san đã thực hiện một thỏa thuận mờ ám nào đó giữa các lớp của họ ......

Tất nhiên là không có bằng chứng, đây chỉ là suy đoán.

Cậu ta không có ý định loại bỏ ai cả, chưa kể lại cho Ichinose điểm như thể đang cố gắng kéo Ichinose lên để chắc chắn vị trí thứ 2 vậy""Đúng.

Nhưng đó không phải là vấn đề."

Horikita gật đầu và đứng dậy."

Nếu hai lớp thực hiện một thỏa thuận bí mật, về cơ bản sẽ phải làm gì đó trong hiệp một.

Bởi vì cả hai bên đều phải giúp đỡ lẫn nhau để chia sẻ thành quả chiến thắng.

Tôi không thấy bất kỳ dấu hiệu nào về điều đó vào cuối hiệp một, điều đó cũng khiến tôi phần nào bỏ qua khả năng đó""Không chỉ có cậu.

Sakayanagi cũng không ngờ đến điều đó."

Không rõ Ryuuen và Ichinose bắt đầu hợp lực ở giai đoạn nào, nhưng ít nhất là sau khi các thỏa thuận kỳ thi đặc biệt được công bố.

Họ đang âm thầm chuẩn bị trong bóng tối mà không gây ồn ào."

Nhưng điểm khởi đầu của tất cả chuyện này là Ryuuen đã biết trước tất cả mục tiêu tấn công của Sakayanagi."

"Ai đó đã rò rỉ thông tin về Lớp A cho cậu ấy.

Không có lời giải thích nào khác."

"Công nhận."

"Kẻ đó đúng là không phải người bình thường.

Không thể tưởng tượng được rằng hắn lại phản bội lớp mình như vậy.

Thà là các lớp lớp thấp hơn thì còn có thể giải thích nhưng đằng này đó lại là học sinh lớp A.

Không biết phần thưởng đó là gì mà có thể khiến cho hắn sẵn sàng làm điều đó nữa?"

"Có thể là 20 triệu điểm, dù sao thì chỉ có nó mới khả dĩ nhất để một người có thể phản bội."

Đo không phải sự thật.

Dù vậy, tôi cũng không thể nói rằng người này chắc chắn sẽ phản bội.Đúng là việc đạt được 20 triệu điểm cá nhân để có thể chuyển lớp bất cứ lúc nào cũng giống như đạt được một mục tiêu thực sự, nhưng vẫn còn hơn một năm nữa mới tốt nghiệp.

Với việc chuyển điểm cá nhân lớn như vậy, hành vi phản bội cũng sẽ bị vạch trần ngay lập tức và học sinh này sẽ bị tất cả các thành viên Lớp A phẫn nộ, bị các lớp khác coi thường.

Không loại trừ khả năng người đó trở thành mục tiêu bị nhắm trong các kỳ thi đặc biệt trong tương lai cho việc bị đuổi học, nếu thế tất cả điểm cá nhân của đối phương sẽ bị tiêu hủy theoNói cách khác, có thể cho rằng kẻ phản bội đang theo đuổi điều gì đó khác thường."

Tôi không thể nói đây là một diễn biến thỏa đáng.

Nhưng tôi sẽ không phàn nàn.

Thật đáng tiếc khi chúng ta không đạt được hạng nhất, nhưng với lớp A phải đứng cuối ít nhất cũng đã mang lại cho chúng ta lợi thế.

Nhưng... tôi không hài lòng về điều đó."

Khi các học sinh ở hành lang quay mặt đi, Horikita không ngần ngại nói ra cảm xúc thật của mình."

Hãy đem sự miễn cưỡng này đến với kỳ thi đặc biệt tiếp theo."

"Ừ.........Cũng chỉ có cách đó thôi."

"Tiếp theo mình sẽ đi qua xem lớp Ryuuen.

Cậu muốn đi không?"

"......

Tôi sẽ về nhà.

Hôm nay mọi thứ diễn ra quá nhiều làm tôi không đủ sức để nghe hắn ba hoa về chiến thắng của mình nữa"Quả thực, hoàn toàn có khả năng Ryuuen tự mãn về điều đó.Phần 2:Để xác nhận tình trạng của lớp Ryuuen, khi tôi đến gần lớp D, tôi nhìn thấy bóng dáng của Hiyori.Cô ấy dường như đang đứng bên cửa sổ nhìn xuống tầng dưới.Thay vì nụ cười nhẹ nhàng như trước, vẻ mặt Hiyori trở nên uồn bã.Cảm nhận được cảm giác bất an, tôi lặng lẽ bước tới và nhìn xuống cầu thang từ cửa sổ cùng với cô ấy.Từ đó có thể nhìn thấy Ryuuen và một vài người đi theo cậu ta.Ishizaki đang vui vẻ nhảy múa.Và sau đó là Katsuragi, người không chú ý đến những trò hề mà ishizaki đang làm, sải bước về phía Trung tâm mua sắm Keiyaki.

Khuôn mặt nghiêng một bên lộ ra trong tích tắc cũng kiên quyết và nghiêm túc hơn bao giờ hết."

Bây giờ là lúc để tận hưởng chiến thắng phải không?"

Không có gì lạ khi lớp họ tổ chức một bữa tiệc tại Trung tâm mua sắm Keiyaki ngày hôm nay."

Đúng vậy nhỉ?"

Hiyori đáp lại câu nói của tôi với giọng buồn rầu.

"Cậu không định đi với họ sao?"

"Mình đã được mọi người mời nhưng mình từ chối."

"Tại sao?"

"Có lẽ là do trong thâm tâm mình không muốn."

Trong số những học sinh lớp Ryuuen, chỉ có Hiyori là không vui vẻ chút nào"Nhìn cách Ryuuen-kun chiến đấu và suy nghĩ ngày hôm nay - trong lòng mình có chút bất an."

"Đạt được vị trí đầu tiên mà không ai ngờ đến.

Theo góc nhìn của mình thì đó nên là điều đáng mừng."

"Về phần kết quả thì đúng là như vậy.

Nhưng......"

Hiyori do dự một lúc rồi nói tiếp sau vài giây."

Liệu bọn mình vẫn có thể giành chiến thắng trong tương lai với kiểu chiến đấu này chứ?

Mình nghi ngờ về điều đó."

"Nếu xét về mặt chiến lược nó rất là hợp lý nhưng nếu xét về việc lớp đã có cải thiện gì không thì hầu như chẳng có gì."

Có chăng thứ cải thiện duy nhất ở đây chỉ là sự liều lĩnh của Ryuuen"Dù đã thắng trong bài thi này nhưng không có bất cứ điều gì đảm bảo lần sau cũng sẽ có thể giành được chiến thắng.

Không phải mình muốn thua nhưng ý mình là cảm giác như lớp đã bỏ qua một cơ hội để mọi người có thể cải thiện bản thân mình""Có lẽ vậy"Tuy nhiên, để đạt được điều đó, họ có thể cần một số góc nhìn mới mẻ."

Điều cần thiết để bọn mình vươn lên Lớp A lại trở thành thứ cản trở bọn mình lúc này.

Thật là trái ngang mà"Hiyori nhận thức rõ điểm yếu rõ ràng của lớp mình.Chính nhờ sự tồn tại của Ryuuen mà họ mới có thể thắng.Nhưng mặt khác, nó cũng chứa đựng điểm yếu do sự tồn tại của Ryuuen tạo ra."

Nếu có ai đó nhận thức được vấn đề thì vẫn còn hy vọng."

Mặc dù tôi muốn phỏng vấn người chiến thắng thêm một chút nhưng tôi không định làm phiền Hiyori bằng cách truy tìm cốt lõi của vấn đề.Cô ấy trông có vẻ lo lắng, đi về phía thư viện và mời tôi đi cùng.

Nhưng hôm nay tôi đã từ chối.Đó là vì tôi muốn kiểm tra lớp Ichinose và Sakayanagi.Lớp của Ichinose, tôi không biết nó tốt hay xấu, nhưng nó không thay đổi nhiều so với trạng thái thường ngày.

Ngoài việc tránh bị xếp cuối danh sách là chuyện đương nhiên, còn có một kế hoạch bảo hiểm để giữ số học sinh bị loại ở mức 0.

Mặc dù có một rủi ro cụ thể liên quan đến phong cách chiến đấu không một ai bị bỏ lại đằng sau này, nhưng suy cho cùng họ đã có thể đứng được ở vị trí thứ 2Nhìn thấu ý định của Horikita, cô ấy đã cố tình tạo ra 5 người sắp bị loại trong hiệp 1 để đối phó.

Cũng lúc đó, cô ấy cũng thương lượng với bên Ryuuen để có thể giữ nguyên việc không ai bị loại trong hiệp 2.

Ngoài ra, cô nàng còn trợ giúp Horikita bằng cách nhấn chìm Sakayanagi xuống đáy bảngCó thể nói rằng khi cả lớp bị kẹt ở giữa, cô ấy đã có hành động tốt nhất.Phần 3:Sau giờ học, giờ đã hơn 5 giờ chiều.

Do kỳ thi đặc biệt của các lớp năm 2 nên các hoạt động câu lạc bộ bị đình chỉ trong ngày và rất ít học sinh ở lại trường.Sakayanagi ngồi vào chỗ của Kamuro-người vẫn chưa chuyển đi và lặng lẽ chờ đợi khoảnh khắc đó đến.Cuối cùng, đúng giờ hẹn, cửa lớp mở ra."

Cậu lúc nào cũng để mình chờ nhỉ, Hashimoto-kun."

"Cô đã nghĩ gì khi chọn một nơi như thế này để nói chuyện và chỉ có 2 chúng ta vậy?"

"Reflection meeting." (Kiểu cả nhòm ngồi lại rút kinh nghiệm)"Chà, nghe có hơi đáng sợ đó."

"Mình rất tiếc về kết quả của bài kiểm tra đặc biệt này.

Đó là một sai sót của mình."

"Tôi cũng rất tiết, nhưng không ai có thể đổ lỗi cho tiểu thư cả đâu.

Dù có nghĩ thế nào đi chăng nữa thì đó là do thông tin lớp ta đã bị rò rỉ đến Ryuuen."

Hashimoto bước vào, nhẹ nhàng đặt tay rồi gõ nhẹ lên bàn Kamuro và nhìn quanh lớp học."

Vì đứa khốn nạn nào đó phản bội mà Masumi-chan...À không Kamuro –chan phải nghỉ học.

Không thể tha thứ được."

"Vậy mà mình cứ nghĩ Hashimoto-kun là người không quan tâm đến việc ai bị đuổi miễn là bản thân an toàn chứ."

"Dù sao cũng là bạn đồng hành được 2 năm, sao lại không có cảm xúc chứ?"

"Sao cũng được. vậy cậu thử nói xem thông tin đã bị rò rỉ thế nào?"

Sakayanagi hỏi Hashimoto như để xin lời khuyên."

Nếu mà để phải nói thì cách bình thường nhất tôi có thể nghĩ ra đó là chuyển thông tin qua điện thoại.

Đơn giản và hiệu quả."

"Đó cũng là một khả năng."

"Vậy tại sao cô không có biện pháp đối phó ngay khi Morishita nói ra điều đó?"

"Cậu muốn mình làm gì?

Tịch thu toàn bộ điện thoại di động của mọi người à?"

"Đúng.

Điều đó sẽ giải quyết được vấn đề khi nó vẫn chưa gây nhiều thiệt hại, phải không?"

"Kẻ phản bội không ngu ngốc thế đâu.

Chắn chắn đã chuẩn bị sẵn nhiều hơn 2 cách để truyền tin.

Mình nghĩ sẽ rắc rối hơn chúng ta bắt đầu truy tìm thủ phạm một cách mù quáng."

"Điều đó có nghĩa là đoán trước và chờ xem điều gì sẽ xảy ra.

Đó là mệnh lệnh mà chỉ tiểu thư mới có thể đưa ra."

Hashimoto từ từ bước qua lối đi giữa các bàn và quay lại sau khi bước lên bục giảng."......

Xin phép cho tôi hỏi điều này, thưa tiểu thư.

Dù là kết quả đã ngã ngũ qua việc rút thăm, cô có cảm thấy đau lòng khi bỏ rơi Kamuro không?"

"Đau lòng?"

"Dù sao một quan hệ của hai người chẳng phải rất là tốt sao?

Nếu là tôi, tôi sẽ đuổi Toba hay ai đó tương tự ra khỏi trường ngay cả khi biết rằng hành động này không khác gì tự vả."

"Điều đó không đúng.

Cô ấy không phải là người đặc biệt."

"Có thể với cô thì như vậy nhưng với tôi thì khác, đã cùng nhau ở ngôi trường này hai năm, trải qua bao nhiều đắng cay ngọt bùi.

Tôi nghĩ mọi thứ sẽ có thể kéo dài cho đến khi tốt nghiệp nhưng không ngờ nó lại kết thúc sớm như vậy."

Hashimoto trả lời từ xa, và vẻ mặt mang theo một chút cảm xúc phức tạp."

Cậu nghĩ ai là kẻ phản bội đã khiến Masumi-san bỏ học?"

"Đó là một câu hỏi hay.

Đáng tiếc là tôi không có manh mối.

Mong được tiểu thư chỉ giáo..."

Với một nụ cười, Sakayanagi lặng lẽ kéo ghế ra và đứng dậy và chống nhẹ gậy.Sau đó ra hiệu cho Hashimoto đứng về phía mình.Hashimoto vâng lời rời bục, quay lại chỗ Sakayanagi."

Là cậu đúng không, Hashimoto-kun.

Cậu chính là kẻ đã tuồn thông tin của chúng ta trong bài kiểm tra đặc biệt này?"

Sau khi bị buộc tội như vậy, Hashimoto gãi đầu thở dài."

Ngay khi bị yêu cầu đến đây tôi cũng phần nào nghĩ ra được lý do rồi.

Dù sao thì việc tôi bị nghi ngờ cũng có lý.

Với mạng lới thông tin của tiểu thư thì cũng thừa biết tôi hay thường giao du với nhiều người ở lớp khác và hay tìm hiểu về việc chuyển lớp.

Tôi không phủ nhận điều đó.

Nhưng mà cô thử nghĩ lại xem, tôi là một học sinh lớp A thì có lý do gì để mà phản bội chứ?

Thế có khác nào tự mình hại mình không?"

Cậu ta ngay lập tức phản bác lại để chứng minh bản thân không có gì khuất tất"Ừ, đâu đó trong mình cũng nghĩ như thế.

Ngay cả mình cũng không nghĩ cậu cũng sẽ không dễ gì phản bội"Thông thường thật khó để tưởng tượng một học sinh Lớp A lại thực hiện một hành động liều lĩnh không thể giải thích được như phản bội lớp mình.Ngay cả một người như Sakayanagi, với sự chú ý tỉ mỉ đến từng chi tiết, cũng không thể lường trước và chống lại sự phản bội của đồng đội."

Tôi sẽ không làm bất cứ điều gì gây nguy hiểm cho lớp học.

Có ích gì phải làm điều đó khi bản thân đang ở trên đỉnh xã hội đâu?"

Hoàn toàn nhận thức được mình là đối tượng khả nghi nhất, Hashimoto lirn tục nhấn mạnh sẽ không phản bội cả lớp."

Tôi sẽ giúp tìm ra kẻ phản bội.

Hơn hết, tôi sẽ chứng minh mình vô tội""Cũng tốt, mình cũng có thứ muốn cậu chứng minh đây"Sakayanagi lấy điện thoại di động của mình ra và nhẹ nhàng đặt nó lên bàn Kamuro.Màn hình chiếu hình ảnh Hashimoto đang đi dạo cùng Ryuuen tại Trung tâm mua sắm Keiyaki."

Cậu đã liên lạc với cậu ấy trước kỳ thi đặc biệt này phải không?"

"Là Ryuuen đơn phương tới liên lạc với tôi.

Tôi có biết gì đâu."

Hashimoto nói rằng điều đó hoàn toàn là bất đắc dĩ."

Quan trọng hơn, ai đã làm điều này?

Chẳng lẽ đó là Yamamura-con chó săn mà tiểu thư âm thầm nuôi dưỡng?"

Cậu ta không những không đợi Sakayanagi phản bác mà còn hỏi lại như thể mình mới là người bị hại"Chúng ta có thể kết thúc trò hề này bây giờ được không?"

Sakayanagi nói với Hashimoto đang liên tục chống chế, với giọng điệu không thay đổi."

Có vẻ như tôi sẽ không được tin tưởng cho dù tôi có cố gắng chứng minh thế nào đi nữa."

"Nếu muốn tiếp tục nguỵ biện, cho mình xem điện thoại di động được không?"

Việc Sakayanagi dùng từ "ngụy biện" để đáp lại từ "chứng minh" cũng cho thấy cô ấy thật sự nghiêm túc nghi ngờ đối phương."

Nếu điều này chứng minh được sự vô tội của tôi, liệu cô có hoàn toàn tin tôi không?"

"Khó nói lắm, dù sao thì cũng phải xem mới biết được."

"Không thể phủ nhận cách dễ nhất để truyền đạt thông tin trong kỳ thi là giữ điện thoại di động rồi dùng nó để chuyển tin qua bằng tin nhắn hay giọng nói.

Vì vậy thì chỉ cần kiểm tra lịch sử trò chuyện thì dễ dàng biết ngay đó có phải là kẻ phản bội hay không.

Nhưng nếu cô không tìm thấy bất cứ điều gì chứng minh tôi phản bội trong điện thoại thì sao, đó thật sự sẽ khiến cho mối quan hệ giữa 2 ta rạn nứt."

Bị nghi ngờ đến mức này, không phải chuyện có thể giải quyết chỉ bằng một hai lời nói, Hashimoto mạnh mẽ đáp trả như thế."

Nếu nghi ngờ của mình là sai, mình sẵn sàng thật lòng xin lỗi cậu.

Nhưng mình muốn xem không phải nhật ký cuộc gọi hay nhật ký tin nhắn của cậu.

Xóa những thứ như vậy rất dễ dàng phải không?"

Sau giờ học, Hashimoto luôn ở một mìnhXóa những thứ đó là chuyện dễ như ăn bánh."

Vậy tại sao cô lại nói muốn kiểm tra điện thoại?"

"Mình muốn xem lịch sử giao dịch.

Những thứ khác có thể xoá dễ dàng nhưng lịch sử giao dịch điểm cá nhân của cậu thì hoàn toàn không thể."

Đến thời điểm này đã có thể thừa nhận chưa?Trước lời nói của Sakayanagi, Hashimoto chết lặng."

Mặc dù trông cậu có vẻ vô lo vô nghĩ nhưng thực ra cậu rất thận trọng.

Cho dù có hợp tác với Ryuuen thì cũng không có gì đảm bảo rằng hắn sẽ không gài bẫy cậu.

Nếu cậu bị loại thì điều đó cũng có nghĩa là có khả năng bị đuổi học.

Mặc dù có thể dùng hợp đồng bằng văn bản để bảo vệ bản thân, nhưng điều đó sẽ để lại bằng chứng vật lý, đó là điều cần phải tránh xuất hiện bằng mọi giá.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi một số lượng lớn điểm cá nhân sẽ được dùng cho việc làm tin.

Sau khi thực hiện xong thoả thuận thì số điểm sẽ được trả lại.

Nếu bên kia không tuân thủ những gì đã bàn thì cậu sẽ có quyền sở hữu số điểm đó.

Với phương pháp này, trừ khi có điều gì đó nghiêm trong xảy ra còn không thì sẽ không dễ gì có ai đó lật kèo, đúng chứ?"

Hashimoto nắm chặt chiếc điện thoại di động với nụ cười cay đắng trên môi."

--Bravo.

Biết ngay là không thể qua mắt được cô mà.

Tôi đầu hàng!"

Suy luận của Sakayanagi đã chính xác.

Ryuuen đã thu thập một lượng lớn điểm cá nhân từ các bạn cùng lớp và tạm thời đưa chúng cho Hashimoto.

Đó là một hợp đồng bảo hiểm dành cho Hashimoto để phòng trường hợp bản thân bị loại."

Nói thử xem cái giá để cậu bán rẻ lớp này là bao nhiêu vậy?"

"Cũng không nhiều lắm, đâu đó 500000 điểm."

"Đó là cái giá rẻ mạt cho sự phản bội."

"Bởi vì tôi chỉ cần giá trị tượng trưng mà thôi.

Tôi không thiếu điểm nên đó không phải là lý do tôi phản bội."

Hashimoto nhấn mạnh rằng điểm cá nhân không phải là lý do cho sự phản bội nàyThông thường, người ta sẽ ngay lập tức hỏi mục đích thực sự là gì, nhưng Sakayanagi sẽ không làm vậy.Bởi vì, cô biết chính xác nguyên nhân của sự phản bội."

Mình có nên khen ngợi Ryuuen-kun, người đã khiến cậu phản bội không?"

"Đừng lố bịch như vậy.

Cái chuyện phản bội này nó là chủ ý của tôi.

Ryuuen là người không hề ghét sự phản bội và sẽ không ngần ngại chấp nhận miễn là có lợi nên tôi mới quyết định chọn hắn.

Horikita và Ichinose mà nghe đề nghj kiểu này thì chắc sẽ từ chối và đuổi tôi ra ngoài ngay lập tức, phải không?"

"Ngay cả khi cậu nói rằng bản thânn sẵn lòng bán thông tin của lớp mình cho họ thì với tư cách là chỉ huy trong bài thi lần này, họ cũng sẽ không khỏi nảy sinh nghi ngờ về những gì cậu nói.

Suy cho cùng chỉ có cậu ta là sẵn lòng đồng ý với điều đó."

"Đúng vậy.

Đó là lý do tại sao tôi đã đánh cược 2/3 cơ hội lớp chúng ta sẽ đối đấu với lớp tên đó."

Hashimoto có ý muốn nói rằng nếu như được xếp chéo với lớp Ryuuen trong kỳ thi đặc biệt và không thể tấn công hay phòng thủ thì cậu ta sẽ không nhưng tay và quyết định đứng nhìn.Nếu đúng như vậy, mọi thứ sẽ thay đổi đáng kể.Có lẽ bảng xếp hạng cuối cùng sẽ không khác gì hiệp 1"Cô không định mắng nhiếc hay chửi rủa gì tôi sao?"

"Mình không phải là giáo viên.

Nên cũng không có ý định chỉ cho cậu con đường đúng đắn."

Hashimoto nhún vai và cất điện thoại di động vào túi."

Tôi có nên bị khám xét ít nhất một lần không?"

"Điều đó thật vô nghĩa.

Điện thoại di động của Hashimoto-kun hoàn toàn sạch sẽ từ đầu, phải không?

Việc sử dụng chính điện thoại của mình để truyền tin là rất nguy hiểm.

Trong trường hợp đó, cậu sẽ mượn điện thoại di động của một học sinh ở lớp khác và bí mật giấu nó ở đâu đó trong lớp phải không?"

"Tôi không thể tin là cô đã nhìn thấu điều đó."

"Cậu không có đủ khả năng để qua mặt mình đâu."

Hashimoto, người đang cố gắng thực hiện một cú chốt hạ, đã nhanh chóng bị phản công.Như Sakayanagi đã chỉ ra, nếu bị nghi ngờ thì cậu ấy sẽ giao nộp điện thoại di động của mình mà không do dự.Khi đó, cho dù có kiểm tra điện thoại di động của toàn bộ người trong lớp cũng không tìm được bằng chứng nào.Sakayanagi biết rằng việc này chỉ lãng phí thời gian nên đã sớm đưa ra quyết định rằng thà tiếp tục tập trung vào phòng thủ hơn là làm điều đó.

Những người xung quanh cô nàng lo lắng vì đơn giản là họ không hiểu được tình hình."

Mặc dù nơi cất giấu điện thoại di động chỉ giới hạn trong lớp học, nhưng sẽ mất thời gian và công sức để tìm kiếm nó.

Có thể có gián điệp ở hành lang giả vờ làm ầm ĩ lên để thu hút sự chú ý của mọi người sang chổ khác, tranh thủ lúc đó thì nhanh chóng phi tang bằng chứng cũng không phải là một ý tưởng tồi.".Sakayanagi-người gặp khó khăn với đôi chân của mình, không đủ nhanh nhẹn để bắt quả tang kẻ phản bội.Nếu cô ấy có dấu hiệu thì thầm với Kamuro hoặc Kitou, Hashimoto sẽ lập tức phát hiện ra ngay"Khi cậu chuẩn bị về sau kỳ thi đặc biệt, cậu bước ra khỏi lớp cùng với Yoshida-kun, người không thân thiết với cậu.

Cậu giấu nó trong cặp sách của cậu ấy à?"

"Wow, tiểu thư quan sát tốt thật đó.

Có lẽ vì ngay từ đầu cô đã nghi ngờ tôi nhỉ?."

"Xem xét những hành động và lời nói của cậu trong suốt kỳ thi, mình đã có thể tìm ra mấu chốt để khảng định những điều đó."

"Vậy thì tại sao?

Tại sao cô không nói thẳng bảo tôi đưa cô điện thoại để xem lịch sử giao dịnh điểm cá nhân ngay khi tôi bước vào đây?

Tại sao cô lại dành thời gian chỉ để ép tôi phải thú nhận hết toàn bộ những gì mình làm chứ?"

Sau khi Hashimoto xuất hiện trong lớp, Sakayanagi không hỏi tội cậu ấy ngay được.Đó là một câu chuyện khác nếu cô ấy vẫn chưa thể đưa ra phán đoán, nhưng Sakayanagi rõ ràng chắc chắn về những gì mình nghĩ."

Đây là lòng thương xót dành cho kẻ phản bội, tất nhiên bao gồm cả việc không vạch mặt cậu trước cả lớp"Đó là lý do Sakayanagi làm những chuyện nàyMuốn để cậu ta tự vấn lại bản thân mình về những gì đã làm và đảm bảo sẽ không bao giờ tái phạm nữa"Thật tiếc là cậu không nhận ra điều đó.

Giao du với người của lớp đối thủ, âm mưu chuyển lớp...

Mình có thể xem mấy trò cậu làm trước đó chỉ là những trò vặt không đáng để tâm nhưng lần này cậu thật sự đã đi quá xa rồi."

"Đúng vậy.

Bị thân tín của mình đâm sau lưng là một vết thương chí mạng trong hầu hết các kỳ thi đặc biệt.

Lớp học là một khối thôbg nhất mà số mệnh của mọi ngườ phần nào đó gắn liền với nhau.

Cho nên dù có bất mãn hay không vâng lời thì cũng không nên có sự phản bội.

Nó không chỉ trực tiếp gây bất lợi cho lớp mà còn là cho chính mình."

Đó là lý do tại sao ngay cả khi một học sinh dù có bất bình, người đó sẽ kiềm chế bản thân hết mức có thể và chịu đựng nó từng ngày một."

Nhưng chẳng phải cậu đã vượt qua ranh giới không nên vượt qua đó rồi sao?"

"Tôi không phủ nhận điều đó."

Đối mặt với Sakayanagi, Hashimoto thừa nhận sự thật này mà không chút sợ hãi."

Những người xung quanh tôi có lẽ không hiểu.

Việc phản bội Lớp A chẳng có lọi ích gì cho tôi cả, đúng chứ?

Không, không phải vậy, lớp này ngay từ đầu đã không bao giờ có cơ hội chiến thắng.

Kể cả khi tôi không phản bội thì trong tương lai chúng ta chắc chắn sẽ rơi xuống lớp B hoặc thấp hơn.

Đó là lý do tại sao tôi sẽ mở ra cn đường chiến thắng mới, ngay cả khi là bắt buộc phải làm kẻ phản bội."

"Điều đó có nghĩa là cậu muốn chiến đấu theo cách của mình."

"Tôi cũng đau khổ lắm chứ.

Tuy nhiên, tôi xem việc cảnh báo mọi người thông qua kỳ thi đặc biệt này là điều cần thiết.

Mất điểm lớp không phải điều gì ghê gớm.

Những người bị loại cùng lắm là những kẻ không có năng lực để ở lại.

Tôi nghĩ đây là một cơ hội hoàn hảo.

Tôi không cố gắng để phá lớp ta từ bên trong.

Tôi chọn phản bội vì muốn lớp ta giành chiến thắng sau này""Có vẻ như ngay từ đầu cậu không hề có ý che giấu, hay chính xác là việc để mình phát hiện cũng là một phần của kế hoạch nhỉ?"

"Lại bị cô phát hiện rồi."

Cậu ấy nghĩ nó sẽ xảy ra ở một buổi họp lớp hay gì đó tương tự.Hashimoto muốn tránh bị ép vào tình thế chỉ có hai người nếu có thể."

Khoảnh khắc nhận ra sự phản bội của tôi, cô đã biết lý do rồi phải không?"

"Chính vì thế mà mình hẹn cậu ở đây."

Lý do gì để khiến cho con người này dám đánh một canh bạc lớn như vậy"Nếu không làm vậy thì cô sẽ không nghiêm túc lắng nghe đâu, đúng không?

Vào cuối kỳ nghỉ đông, tôi đã nhiều lần khuyên tiểu thư hãy cố gắng tìm cách để Ayanokouji vào lớp chúng ta""Hmm.

Và mình chán nghe những lời nói đầy nhiệt huyết của cậu rồi."

Việc âm thầm thực hiện kế hoạch săn đầu người với Ayanokouji và sự phản bội của lớp học.Ngay cả khi những học sinh khác nghe thấy điều này, họ cũng sẽ không kết nối được gì.

Họ sẽ chỉ nghiêng đầu và thắc mắcNhưng Hashimoto biết rất rõ bản chất và tính cách của Sakayanagi Arisu."

Ngay cả khi chúng ta mất điểm lớp lần này, ngay cả khi tôi trở thành kẻ phản bội, và ngay cả khi cô sẽ trừng phạt tôi, tôi đã quyết định rằng điều đó không thành vấn đề.

Tôi sẵn sàng vì đại nghĩa diệt thân."

Đó không phải là kết thúc, đó là sự khởi đầu.Lời đe dọa sẽ lặp lại sự phản bội cho đến khi Sakayanagi chấp nhận mang Ayanokouji về lớp A."

Có vẻ như cậu thực sự tin rằng mình sẽ không thể dẫn dắt tất cả chúng ta đến lễ tốt nghiệp ở vị trí lớp A nhỉ."

"Tiểu thư rất xuất sắc, tôi thừa nhận điều đó.

Nhưng tôi cũng chắc chắn rằng cô sẽ không thể ngăn được lớp của Ayanokouji thăng tiến trong thời gian tới.

Đến một lúc nào đó, vị trí của Lớp A và Lớp B sẽ bị đảo ngược, chúng ta sẽ không có cơ hội để phản công.

Điều đó có nghĩa vị trí hiện tại của chúng ta chẳng khác gì một hào quang nhất thời"Sau đó Hashimoto tiếp tục bài phát biểu đầy nhiệt huyết của mình."

Để tốt nghiệp ở Lớp A thì với tôi tiểu thư và Ayanokouji phải ở cùng một lớp để tạo ra bộ đôi song sát huỷ diệt.

Bằng cách đó, một lớp A bất khả chiến bại sẽ ra đời."

"Xem ra mình đã đúng khi không để cậu phát biểu những lời đó trước mặt mọi người."

"Suy cho cùng cô vẫn không chịu chấp nhận những lời khuyên của tôi."

"Mình không thể chấp nhận điều đó."

"Tôi xin lỗi, nhưng tôi phải thừa nhận Ayanokouji chắc chắn là người mạnh nhất trong năm học này."

"Cậu biết cái quái gì về Ayanokouji-kun mà lại lảm nhảm về điều đó!"

Cây gậy lập tức đập mạnh xuống sàn."......!"

Sakayanagi, người vẫn bình tĩnh cho đến nay, lộ ra sự tức giận hiếm có."

Có vẻ như cậu thực sự bị cuốn hút bởi cậu ta rồi, Hashimoto-kun...

Cậu không nhận ra rằng mình đang tin tưởng đối thủ của mình một cách mù quáng sao?"

Sakayanagi dù cơ thể nhỏ nhắn nhưng haki bá vương mà cô nàng toả ra lúc này đủ để khiến Hashimoto cao lớn phải gục ngã."

Có phải cô tức giận vì mình không phải là số 1?"

Quả thực, Sakayanagi đang tức giận.Nhưng không phải vì người khác đánh giá Ayanokouji giỏi hơn mình.Đúng hơn, đó là vì người đàn ông trước mặt cô xem trọng Ayanokouji chỉ đơn giản là vì cậu ta có thể mang lại lợi ích cho bản thân mình, và điều đó không thể tha thứ được.Một kẻ phàm nhân thậm chí còn không biết lai lịch của Ayanokouji lại có quyền đưa ra những nhận xét như vậy."

Hãy từ bỏ niềm kiêu hãnh của mình và kéo Ayanokouji về với chúng ta.

Sẽ là thảm hoạ nếu như để cho Ryuuen ra tay trước đấy."

"Khả năng Ryuuen-kun săn trộm Ayanokouji-kun gần như là bằng 0, nếu Ayanokouji-kun thực sự có khả năng mà cậu đang nói đến, thì Ryuuen-kun sẽ luôn coi cậu ấy như kẻ thù cần phải trực tiếp đánh bại""Điều đó bây giờ có thể đúng.

Nhưng nếu đánh mãi không thắng nổi thì sao đây?

Rõ ràng nếu cứ tiếp tục thù địch mãi thì cũng là tự chính mình bỏ lỡ cơ hội lên được lớp A, biết đâu hắn sẽ thay đổi suy nghĩ ban đầu?"

"Điều đó sẽ không thay đổi.

Ryuuen-kun và mình đều mong muốn chiến đấu với những kẻ thù mạnh.

Về cơ bản không có sự ràng buộc nào với việc tốt nghiệp Lớp A."

Sau khi nghe những lời đó, Hashimoto nhắm mắt lại và thở dài.Cậu nhận ra rằng những lời mình nói nãy giờ là sai hoàn toàn.

Lý do cho thái độ chưa bao giờ thấy trước đây của Sakayanagi là vì bản thân cô ấy đánh giá Ayanokouji cao hơn những gì mà cậu ấy tưởng tượngNói cách khác, Sakayanagi đã đánh giá cao Ayanokouji từ rất lâu trước khi Hashimoto nhận ra điều đó.Đồng thời, nó cũng khẳng định năng lực của Ayanokouji chắc chắn là thật."

Có lẽ đó là điều tôi không thích ở cô.

Khi mới nhập học, trực giác của tôi mách bảo rằng cô hoặc Ryuuen sẽ là những leader dẫn dắt lớp mình tốt nghiệp lớp A.

Chỉ là tôi luôn có một cảm giác kỳ lạ mầ tôi không thể nào tống nó ra được khỏi đầu.

Giờ thì tôi đã rõ rồi.

Đó là bởi vì, cả 2 người không có chút đam mê thực sự nào với việc tốt nghiệp Lớp A cả".Tốt nghiệp lớp A là một điều ưu tiên nhưng chiến đấu và chiến thắng những kẻ mạnh mới là ưu tiên tối thượng"Mặt khác, Horikita và Ichinose lại rất muốn điều đó.

Thật đúng là ông trời trêu ngươi.

Nhưng lớp không có đủ năng lực để làm điều đó lại là những người quyết tâm nhất trong khi những lớp thừa sức để làm điều đó lại dửng dưng như không có chuyện gì.

Tuy nhiên nếu Ayanokouji hợp tác với tiểu thư thì mấy cái chuyện đó sẽ không còn là điều đáng để bàn đến nữa vì chúng ta đã là một tập thể bất khả chiến bại rồi.

"Sakayanagi thờ ơ nhìn Hashimoto tự mãn và nói."

Mình hiểu điều cậu đang muốn nói, rằng việc kéo Ayanokouji-kun về lớp của chúng ta là điều kiện kiến quyếti để chiến thắng.

Vậy sao cậu không cố gắng lấy vé chuyển lớp mà chuyển sang lớp cậu ấy đang học chẳng phải sẽ đơn giản hơn sao?

Ngoài việc có Ayanokouji, còn có Horikita-san luôn có mục tiêu đạt được Lớp A."

Tôi có thể làm được điều đó sao?"

"Đương nhiên là có thể.

Nếu như cậu muốn chuyển sang lớp khác thì mình cũng chẳng muốn giữ lại làm gì.

Khi nào kiếm được vé chuyển lớp thì cậu muốn làm gì cũng được."

"Vậy thì tôi thực sự đã phạm sai lầm ở một chổ nào đó."

Cậu ta cố tình giả vờ hối hận nhưng Sakayanagi đã nhìn thấu ngay."

Bớt giỡn đi.

Cho dù có tấm vé chuyển lớp đi nữa thì cậu cũng không thèm dùng đến nó đâu""......

Tại sao?"

"Mình có thể nhìn thấy rõ suy nghĩ thực sự của cậu.

Ngay cả khi tương lai không chắc chắn, cậu không thể nào từ bỏ vị trí của mình trong Lớp A lúc này.

Nhưng Ayanokouji-kun thật đáng sợ trong mắt cậu.

Cậu muốn chuyển lớp, nhưng không có gì đảm bảo sẽ có được điều mình muốn khi chuyển sang Lớp B.

Đó là lý do tại sao cậu sẽ không sử dụng vé.

Nếu cậu không thể làm được điều mình muốn, cách tốt nhất là có thể nương nhờ người khác.."

Thật khó để có được sự tin tưởng từ những học sinh chỉ đơn giản vì lợi ích của bản thân mà có thể đổi lớp.Việc lấy được vé chuyển lớp tiếp theo sẽ khó khăn hơn nhiều so với hiện tại.Trong trường hợp mọi thứ xảy ra không như mong đợi, sẽ không có cách nào để có thể thoát khỏi con tàu đang chìm dần này."

Mình không hề có ý định giữ lại một kẻ phản bội ở trong lớp.

Đã đến nước này rồi thì cậu không thể nào còn đường thoát nữa.

Có thể cậu đang cố gắng đàm phán với các lớp khác để tìm được một chiếc phao cứu sinh, nhưng Hashimoto-kun à...cậu không đáng giá 20 triệu điểm cá nhân đâu.

Sẽ không có ai thực sự chào đón cậu cả.

Kể cả khi cậu có cơ hội lấy vé chuyển lớp đi nữa, miễn là mình vẫn thống trị lớp A, mình sẽ không bao giờ để cậu có được nó.

Tất nhiên, cậu cũng đừng hòng nghĩ đến chuyện lôi kéo Ayanokouji-kun"Nói cách khác, Hashimoto giờ đã hoàn toàn bị mọi người cô lậpNhưng cậu ta sẽ không lùi bước.

Kể từ thời điểm quyết định phản bội, Hashimoto đã kiên định sẽ không từ bỏ"Tôi đã nghĩ rằng cô sẽ lắng nghe tôi ít nhất một lần, nhưng tôi đoán điều đó là không thể.

Tôi sẽ tiếp tục làm những điều tương tự.

Tôi chắc chắn sẽ khiến tiểu thư chấp nhận ý kiến của tôi và đưa Ayanokouji về lớp ta."

Đây là canh bạc lớn của Hashimoto.Nếu có chuyện gì xảy ra khiến cả lớp buộc đuổi học một người, cậu ấy sẽ là người đó không có nhưngNếu chuyện đó không xảy ra thì việc đuổi học Hashimoto sẽ không dễ dàng."

Bài kiểm tra đặc biệt không phải là thứ duy để có thể duổi học ai đó, phải không""Rốt cuộc thì cô vẫn không chịu lắng nghe người khác nhỉ?

Vậy thì ...trong trường hợp xấu nhất, tôi đành phải là người tiễn tiểu thư rời khỏi ngôi trường này.

Lúc đó sẽ không ai ngăn tôi lên làm trùm lớp A và đưa Ayanokouji về đây bằng được."

Sakayanagi tặng một tràng pháo tay khô khốc cho bài phát biểu đầy mùi thuốc súng của đối phương."

Hay lắm, thật sự rất hay.

Đây là câu nói hay nhất mà cậu nói ra hôm nay đó, Hashimoto-kun.

Muốn đuổi học mình à?

Được thôi, mình rất hoang nghênh.

Vậy thì phải xem cậu có năng lực làm được điều đó không đã."

Mọi thứ chỉ là sự yên bình trước cơn giông bãoĐó là sự khởi đầu của một trận chiến sẽ không kết thúc cho đến khi một người hoàn toàn gục ngã.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương kết: The Prelude of Awakening


~ • ~ • ~Mở đầu:Sakayanagi ở một mình trước phòng giáo vụ lặng lẽ chờ đợi điều gì đó."

Cô đang đợi Kamuro đi ra à?"

"Có vẻ như thông tin đến tai cậu nhanh thật."

"Kitou đã nói với tôi khi tôi đến lớp A để do thám tình hình."

"Cậu ấy chắc chắn không phải là người nói nhiều.

Và cũng thực sự khó đoán trong các mối quan hệ của mình."

"Tôi cảm thấy mình hơi tọc mạch nhưng tôi vẫn quyết định đến đây.

Dù không thân thiết với Kamuro nhưng tôi nghĩ đây là lần cuối cùng cả 2 có thể gặp nhau nên tôi đến để chào tạm biệt."

"Mình hiểu rồi."

Sự thật là có chào tạm biệt Kamuro hay không với tôi cũng chẳng quan trọngTôi phải nói như vậy để Sakayanagi sẽ không thể từ chối việc tôi ở lại đây.Tôi đứng cạnh Sakayanagi và nhìn về phía cửa phòng giáo vụ"Ayanokouji-kun.

Mình đoán có lẽ cậu đã biết được chuyện gì đã xảy ra trong kỳ thi với lớp mình""Chà, tôi đã biết lý do khiến cô thất bại.

Đã bắt được con chuột đó chưa?"

"Mình đã làm rồi."

"Vậy thì tốt."

Trong trường hợp đó, tôi nghĩ Sakayanagi sẽ giải quyết vấn đề một cách nghiêm túc kể từ bây giờ.Cuối cùng, khi mặt trời sắp lặn, Kamuro bước ra với vẻ mặt thản nhiên.Có lẽ vì nghĩ rằng không có ai ở xung quanh nên cô ấy tỏ ra ngạc nhiên khi nhìn thấy chúng tôi."

Sao tự nhiên lại đứng đây vậy?"

"Mình đang đợi Masumi-san.

Vậy không được sao?"

"Tôi không nói là không được.

Chỉ là sao lại có thêm tên tra nam này ở đây nữa?"

Có vẻ Kamuro chấp nhận sự thật một cách bình tĩnh hơn tôi nghĩ."

Hôm nay chúng ta chia tay nên tôi muốn nói vài lời cuối cùng."

"Gì đây?

Cắn rứt lương tâm à?

Không chắc là không phải đâu.

Rốt cuộc cậu bị sao vậy, Ayanokouji?"

"À, chỉ là muốn phỏng vấn một chút."

"Hả?

Chà, cậu vẫn khó đoán như mọi khi."

"Thật khó để không tò mò khi có một học sinh bị đuổi học."

"Có gì phải ngạc nhiên khi tôi bị đuổi chứ?

Dù sao tôi là kiểu người không ngần ngại ăn trộm đồ trong cửa hàng?"

"Tất cả đều đã là quá khứ.

Nhưng xét về năng lực thì cô không thể nói là bét lớp được.

Tôi không biết Sakayanagi làm thế nào mà cô lại là người phải ra đi nhưng điều đó thật sự làm tôi ngạc nhiên."

Ở đây không nói rõ ràng nhưng Kamuro cũng là người thân thiết với Sakayanagi."

Mình đã dùng cách rút thăm để chọn người phải ra đi."

"Nghe cứ như..."

"Cậu không nghĩ mình sẽ làm thế à?"

"Không, không phải.

Tôi muốn biết Kamuro-người xui xẻo bốc phải lá thăm đen đủi đang cảm thấy thế nào."

Chả biết Kamuro giờ đã không còn mối liên hệ gì với nơi này nữa liệu có thể nói được lời thật lòng hay không."

Cậu thật sự có thể hỏi điều đó với cái vẻ mặt không cảm xúc đó sao?."

Kamuro không hề mong đợi được hỏi về tâm trạng hiện tại của mình.

Cô nàng rất ngạc nhiên nhưng vẫn nghĩ gì đó."

Nếu hỏi tôi hiện tại cảm thấy thế nào thì đó chỉ là một cảm giác thật khó tả.

Cho đến sáng nay, tôi vẫn sống một cuộc sống học đường bình thường, nghĩ về việc sẽ trải qua ngày nghỉ tiếp theo như thế nàovà rất nhiều câu hỏi nhàm chán khác.

Nhưng đột nhiên, tôi bất ngờ bị đá ra khỏi ngôi trường này.

Cứ như là sấm đánh giữa trời quang vậy".Vì cô ấy không phải là học sinh sẽ được ưu tiên loại bỏ nên việc không có cảm giác khủng hoảng mạnh mẽ là điều bình thường.Sakayanagi cũng không ngờ lần này lại thua."

Mình thật sự phải chịu trách nhiệm so sự ra đi đáng tiết của cậu."

"Không, cô không cần phải nói thế đâu."

Sakayanagi thốt ra những lời gần giống như một lời xin lỗi, trong khi Kamuro ngay lập tức phản đối."

Tôi không coi đó là lỗi của cô, tôi không cần cô phải chịu trách nhiệm gì cả.

Thú thật thì tôi đã luôn mang trong mình suy nghĩ khi bước vào ngôi trường này rôi nên dù có bị đuổi học thì chẳng có gì to tát."

Kamuro-người vốn có nhân cách không tốt ngay từ đầu.

Vậy nên đầu đó trong thâm tâm cô nàng vốn đã chuẩn bị sẵn cho điều tồi tệ nhất.Kamuro nói rằng không nên cứ đứng trước phòng giáo vụ như thế này mãi và bắt đầu tự bước đi.Sakayanagi-người bị tật ở chân, đuổi theo Kamuro với tốc độ nhanh hơn bình thường."

Mình đã chuẩn bị sẵn tâm lí để nhận được những trách móc của cậu trong lúc đứng chờ trước phòng giáo vụ."

"Thật tình...Sao cô lại lo lắng mấy thứ không cần thiết đó vậy."

"Sau khi ra trường cậu định làm gì?"

"Có một số trường cao trung mà tôi có thể chuyển đến nếu vượt qua kỳ thi chuyển trường, ngay cả khi mang tiếng là đã bị đuổi học đi chăng nữa.

Ông bà già tôi luôn nhắc đi nhắc lại là gì thì gì nhưng nhất định phải cố gắng phải tốt nghiệp cao trung nên tôi có lẽ sẽ làm như vậy.

"Dù có hơi đường đột nhưng có vẻ như Kamuro đã vạch ra con đường tương lai của mình trong một khoảng thời gian ngắn.Khoảng cách giữa Kamuro và Sakayanagi dần được nới rộng.Nếu đối phương không giảm tốc độ thì Sakayanagi sẽ rất khó đuổi kịp.Nhưng cô ấy vẫn tăng tốc độ để đuổi kịp nhưng cũng bị ngã về phía trước do khó giữ được thăng bằng với tốc độ đó."

Chiết tiệt.

Cô đang làm cái quái gì vậy chứ?"

Kamuro quay đầu thở dài rồi bước lại, nhẹ nhàng ôm lấy Sakayanagi."

Thật không giống cô chút nào.

Tôi không có ở đây cũng đâu phải điều gì to tát, đáng lẽ cô phải nên mau mau tìm ai đó để thay thế tôi đi chứ."

"Mình biết.

Masumi-san..."

"Hả?"

Kamuro đáp lại với chút thiếu kiên nhẫn."

Không.

Không có gì."

Sakayanagi nuốt lại những gì mình muốn nói.Kamuro nghiêng đầu không tin nổi rồi nhặt cây gậy lên và đưa cho Sakayanagi trước khi tiếp tục bước đi.Sau đó, Sakayanagi tiếp tục bắt kịp với tốc độ đó dù có vẻ hơi nguy hiểm."

Không có gì muốn nói với mình sao?"

Nghe vậy, Kamuro quay lại lần nữa."

Hả?

Cô còn muốn tôi nói gì?

Hay là trút hết những bất mãn sau khi bị đuổi học bằng trò bốc thăm của cô?"

"Ý mình không phải vậy.

Chỉ là mình nghĩ bản thân có nghĩa vụ phải lắng nghe những lời trách móc của cậu thôi."

"Thật hết nói nổi mà --"Kamuro cố gắng kết thúc cuộc trò chuyện nhưng lại gạt bỏ ý định đó sau khi nhìn thấy ánh mắt của Sakayanagi."

Cô đó...

Tôi luôn nghĩ cô là một người vô cùng thông minh...Nhưng có lẽ giờ tôi mới nhận ra...có lúc cô cũng thật ngu ngốc."

"Mình không thể nào giả vờ như không có gì khi có ai đó nói mình ngu ngốc.

Ý cậu là gì?"

"Cô đã nói bản thân có nghĩa vụ phải lắng nghe những lời trách móc của tôi, vậy thì chẳng phải cô chỉ nên im lặng lắng nghe thôi sao?"

Sakayanagi im lặng và cố gắng chỉnh lại thế đứng"Được rồi...Dù tôi không có cảm tình gì hay lưu luyến gì với ngôi trường này nữa nhưng tôi vẫn có một điều muốn cô hứa với tôi."

"Hứa với cậu?"

"Không phải vì tôi, nhưng cô hãy khiến cho kẻ phản bội lớp ta ngày hôm nay phải trả giá cho những gì hắn làm.

Cô có thể hứa với tôi điều đó được không?"

"Đó là điều cậu muốn sao?"

"Ừ, đúng thế.

Cô có làm được không?"

"Mình hứa sẽ không bao giờ tha thứ cho kẻ phản bội.

Mình hứa với cậu sẽ cho hắn phải chịu hình phạt xứng đáng.

Và tất nhiên, điều đó sẽ không phải trả giá bằng sự thất bại của lớp chúng ta"Sau khi Sakayanagi kết thúc lời hứa, Kamuro gật đầu rồi quay sang nhìn tôi đang đứng phía sau Sakayanagi."

Ayanokouji.

Nghe này, tôi muốn cậu là người chứng giám và sẽ là người chịu trách nhiệm đảm bảo rằng Sakayanagi sẽ thực hiện lời hứa giữa chúng tôi""Tôi nghĩ điều đó không cần thiết nhưng tôi hứa với cô"" Đành phải tin cậu lần này vậy.

Tôi phải nói thêm gì nữa đây... xin lỗi Sakayanagi, nhưng mối quan hệ của chúng ta đến đây là kết thúc.

Tôi không còn là học sinh của trường này nữa nên cô không cần phải lo lắng gì cho nữa.

Cứ coi như bỏ bớt đi một gánh nặng là được mà, phải không?"

Kamuro nói xong liền phớt lờ Sakayanagi đang dành thời gian thay giày và đi thẳng ra ngoài.Rồi cứ thế đi về ký túc xá mà không dừng lại.Sáng mai, Kamuro sẽ không còn ở trường này nữa.Không chỉ riêng cô ấy mà hầu hết các thành viên trong lớp đều chưa chuẩn bị tinh thần cho việc Kamuro phải rời đi"Cô ấy đã sống đúng với bản thân mình cho đến phút cuối cùng."

"Chắc vậy."

"Mình cần yên tĩnh một lúc.

Cậu cứ đi trước đi."

Tôi bước ra khỏi trường theo Kamuro.Đối với Sakayanagi, Kamuro thực sự không chỉ là một người bạn cùng lớp bình thường.Phần 1:Sau khi đi bộ một lúc, tôi đến gần chiếc ghế dài nơi tôi đã gặp Morishita một tuần trước.Xung quanh lúc này không có ai cả.

Tôi ngồi xuống một mình.Khoảng 10 phút trôi qua.Mục tiêu xuất hiện với tốc độ chậm hơn bình thường.Thông thường, cô ấy sẽ quan sát xung quanh kỹ càng nhưng mà lần này cô nàng lại bỏ qua tôi."

Có vẻ cô mất khá nhiều thời gian để định thần nhỉ?"

Cô ấy hơi sửng sốt khi tôi nói, nhưng nhanh chóng giấu đi cảm xúc đó."

Cậu đã ngồi đây đợi mình nãy giờ sao ......?"

"Bởi vì tôi phỏng vấn suy nghĩ của cô về chuyện này."

"Mình hiểu rồi.

Thực sự không có nhiều cơ hội để thấy Lớp A thất bại ha""Xét về đấu tâm lý thì cô là người ít ai bì được.

Cô có thể nhìn thấy điểm yếu của các lớp khác và tấn công chính xác, đồng thời khả năng phán đoán phòng thủ của cô cũng rất xuất sắc.

So với 3 leader còn lại, cô thật sự có nhiều cơ hội thắng hơn hẳn""Dù như vậy nhưng mình vẫn thua, cũng chả phải chuyện hay ho gì."

"Đúng thế."

"Dù vậy tiếc cho cậu là mình không có cảm xúc gì về chuyện đó cả.

Nếu lý do thất bại là do mình không đủ năng lực thì đó lại là một câu chuyện khác, nhưng rõ ràng mọi thứ không phải vậy""Chuyện thắng thua thì có thể nói như vậy.

Nhưng về chuyện người phải ra đi thì không giống vậy, phải không?"

"Chỉ cần bị loại và đứng cuối thì sẽ có nguy cơ bị đuổi học.

Đó là điều bọn mình đã biết ngay từ đầu."

Với Sakayanagi, người không thừa nhận dù thế nào đi nữa, tôi tiếp tục câu hỏi."

Mặc dù cô đã dự tính sẵn cho thất bại nhưng mà việc Kamuro phải rời đi không nằm trong số đó, phải không""Xin đừng hiểu lầm.

Đúng là Masumi-san đã ở dưới trường mình được hai năm, nhưng cô ấy không phải là một học sinh xuất sắc và cũng không hẳn là phục tùng hoàn toàn.

Việc cô ấy rời đi sẽ ảnh hưởng rất ít đến cả lớp"Thật là một sự hiểu lầm thú vị, Sakayanagi trả lời với một nụ cười như vậy."

Nhưng mà cô bây giờ không giống cô mà tôi thường biết chút nào, Sakayanagi."

"Không giống sao?

Bản thân mình không nhận ra đó""Đáng lẽ cô phải nhận ra khi tôi hỏi cô từ đầu mới phải."

Nếu việc Kamuro rời đi thực sự không ảnh hưởng gì đến Sakayanagi thì tôi đã không đợi ở đây.Tôi sẽ không đến đây để làm vài thử nghiệm vô nghĩa."

Đúng là Ayanokouji-kun luôn có sự sáng suốt đặc biệt, nhưng lần này chẳng phải cậu đã hơi tự tin quá rồi sao?"

"Tôi luôn tin vào những gì mình suy luận "Tôi nói rằng tôi sẽ không thay đổi suy nghĩ và Sakayanagi cuối cùng cũng cảm thấy hơi khó chịu"Việc Masumi-san phải bị đuổi học đã ảnh hưởng đến tâm trí mình.

Ý cậu là vậy phải không?"

"Nói thẳng ra là như vậy."

"Không có chuyện đó được."

"Tôi hiểu cô không muốn thừa nhận điều đó.

Bởi vì nếu làm vậy, nó có nghĩa là cô đang thừa nhận rằng mình đã lựa chọn sai."

Sakayanagi sẽ cảm thấy hối hận vì sao mình không chọn một người khác không phải là Kamuro trong số những người bị loại."

Cô nhận thức được bản thân là kẻ mạnh nên không thể đồng cảm với kẻ yếu và có xu thế không muốn nương tựa vào họ ""Mình không ngờ cậu lại có thể nói được câu đó đấy, Ayanokouji-kun."

"Đúng là câu nói đó hoàn toàn có thể dùng với tôi.

Nhưng trong trường hợp của cô thì nó chỉ đúng có một nữa.

Đó là cô có được sự nhạy cảm của một con người bình thường chỉ là chôn sâu trong tiềm thức nên mới không nhận ra."

Hai chúng tôi có nhiều điểm chung nhưng cũng có rất nhiều điểm khác biệt."

Mình không hiểu.

Chính xác thì Ayanokouji-kun đang muốn nói gì?

Có phải cậu muốn mình nên hành xử yếu mềm hơn chăng?

Muốn mình phải cố gắng làm mọi cách để giữ lại Masumi-san?"

"Thông thường với tư cách là một leader, hành vi ích kỷ như vậy không thể được dung thứ.

Nhưng nếu xem xét việc phục vụ chiến thắng trong tương lai, đó là điều nên làm.

Để khiến bản thân mạnh mẽ hơn, giữ Kamuro lại bên cạnh không hẳn là một ý tưởng tồi.

Cô nên soạn sẵn ra những tiêu chuẩn để chọn người bị đuổi như OAA hoặc bất kỳ tiêu chuẩn nào khác"Nhưng sự kiêu ngạo bản thân đã cản đường cô ấy.Sakayanagi giả vờ bình tĩnh trước thất bại bất ngờ.

Đưa ra một phán quyết sai lầm rằng cho dù ai ra đi thì mọi thứ cũng chẳng thay đổi gìVà giờ thì cảm giác như có gì đó đã mất đi, kiểu như một phần cơ thể không thể lấy lại được.Sakayanagi sẽ phải chiến đấu khi bản thân đã mang thương tích trong tương lai."

Xin đừng lo lắng.

Sự tồn tại của cô ấy không ảnh hưởng gì đến mình.

Mình nhất định sẽ không thua nữa."

"Tôi thì nghĩ là có.

Nếu tiếp tục làm bài kiểm tra cuối năm như thế này, cô vẫn có thể sẽ mắc lại sai lầm tương tự."

Mặc dù Sakayanagi không thừa nhận nhưng tình thế đã thay đổi chóng mặt."

Mình hiểu rồi, mình hiểu Ayanokouji-kun đang cố làm gì.

Cậu nghĩ rằng đây là cơ hội tốt để làm mình yếu đi, như vậy cậu sẽ bớt đi được một trở ngại.

Cậu đang cố gắng thao túng tâm lý mình để thực hiện mư đồ gì đó đúng không?"

"Tại sao tôi còn phải cố tình làm cô yếu đi chứ?"

"Dù sao thì cậu cũng cảm thấy bất tiện khi lớp của mình cứ tiếp tục ngồi ở vị trí lớp A đúng chứ?

Để hiện thực hóa sự phát triển lý tưởng mà cậu mong muốn là bước vào năm 3 trong tình trạng 4 lớp với điểm số ngang bằng cạnh tranh với nhau.

Đó chính là điều cậu đang hướng tới, phải không?"

"Không sai, nhưng còn chưa đủ."

"Còn gì nữa?"

"Lớp A có dẫn trước các lớp khác đi nữa không phải là điều đáng để tôi quan tâm.

Mục tiêu của tôi là khiến mỗi lớp phát huy được tiềm năng tối đa của mình.

Để đạt được điều đó, dù là Ryuuen, Ichinose hay Sakayanagi cô thì tôi sẽ sẵn lòng can thiếp nếu cảm thấy không ổn ""───Mình không thích chút nào.

Cách nói chuyện của cậu như muốn nói rằng mình phải nhận được sự giúp đỡ của cậu vậy""Nhưng mà đó chính là lý do tôi ở đây.

Tôi ở đây để giúp đỡ cô."

Vào thời điểm đó, Sakayanagi-người đã chống cự bằng những lời nói sắc xảo của mình, cuối cùng cũng dừng lại.Sakayanagi vốn đã cực kỳ thông minh.

Ngay từ đầu đã hiểu rồi, chỉ giả vờ như không hiểu thôi."

Nhận định sai lầm của cô chính là về sự tồn tại của Kamuro với bản thân mình, cô ấy là một sự tồn tại lớn hơn nhiều so với những gì cô nghĩ.

Cô đã tùy tiện kết luận rằng cô ấy không khác gì những kẻ tầm thường khác—không, cô muốn tin là như vậy—và chọn đưa ra quyết định một cách dứt khoát."

Có hối tiếc giờ cũng đã muộn.

Ngay cả khi điều đó có thể khiến những người xung quanh cảm thấy khó chịu vào thời điểm đó, Sakayanagi lẽ ra phải thành thật với chính mình.Tất nhiên, sự kiêu ngạo và sơ suất khi tưởng mình sẽ không thua có thể là nguyên nhân của quyết định sai lầm này."

Mình......"

Sakayanagi không thể nhìn thẳng vào mắt tôi và ngoảnh mặt đi.Rồi nhìn về phía xa và lặng lẽ thở dài"Trong suốt những năm tiểu học hay sơ trung, mình chưa bao giờ kết bạn với một người bạn nào, thành thật mà nói thì...Không phải ai cũng có thể theo kịp sự phát triển của mình."

Mọi chuyện cũng luôn như vậy kể từ khi tôi còn là một đứa trẻ."

Ở trường này cũng vậy.

Masumi-san, Hashimoto-kun, Kitou-kun cũng không khác là bao.

Mình đã luôn giữ họ bên mình, nhưng đó chỉ đơn thuần là coi họ như tay và chân để làm việc thay bản thân.

Tất cả chỉ dừng lại ở đó, không hơn không kém."

Cho đến hiện tại trong cuộc sống học đường của Sakayanagi, cô ấy không coi những người xung quanh là bạn.Tuy nhiên, ranh giới giữa bạn bè và người quen biết là một cái gì đó vô cùng mong manh.

Không ai có thể thực sự dễ dàng phân biệt được ranh giới đó"Đó là lý do tại sao mình nghĩ dù ai có biến mất thì cũng như nhau, nhưng......"

Đến đây lời nói đã dừng lại.Sakayanagi đã chấp nhận câu trả lời mà bản thân không thể nào nguỵ biện được nữa."

Có vẻ như mình đã coi Masumi-san như một người bạn mà bản thân không nhận ra."

Mặc dù từ bạn bè được dùng theo cách giống nhau nhưng sức nặng của quá khứ và hiện tại lại hoàn toàn khác nhau.Việc một người có thực sự nhận ra nó trong thâm tâm hay không cũng tạo nên sự khác biệt lớn về ý nghĩa của từ này.Sakayanagi vốn thông minh nghĩ rằng mình sẽ không bị ảnh hưởng bởi sự tồn tại đó."......

Dù sao thì mình đúng là không giống mình ngày thường chút nào."

"Ừm.

Nhưng rồi cuối cùng cô cũng nhận ra.

Việc Kamuro rời trường khiến cô yếu đi nhưng nó không đánh ngã được cô, điều đó sẽ khiến cô mạnh mẽ hơn."

Sẽ là một vấn đề nếu cô ấy vấp ngã và không thể đứng được sau vụ này"Vậy ra cậu luôn lén lút tư vấn cho đủ loại người thế này.

Chẳng trách ai cũng đều có những sự phát triển đáng kinh ngạc."

"Vẫn còn một chặng đường dài để đi"Sakayanagi không nói thêm gì nữa, chậm rãi và cúi đầu lịch sự.Lúc này mình không thể cùng cậu đi tiếp nữaTôi cảm thấy bên kia đang muốn truyền tải như vậy.Sau khi nhìn tấm lưng nhỏ bé của cô ấy rời đi, tôi lại ngồi xuống băng ghế."

Xem ra Kamuro bị đuổi học hóa ra lại là điều tốt"Những vấn đề tầm thường khác không ảnh hưởng đến tâm trạng của Sakayanagi nhiều như bây giờ.Và ngay cả khi tôi chưa cần phải ra tay thì điểm lớp cũng đang dần được thu hẹp lạiĐó là bằng chứng cho thấy các lớp đang dần mạnh lên và càng lúc càng có thể đấu ngang cơ nhauSakayanagi phải suy nghĩ kỹ càng và tự mình khám phá chính bản thân mình.

Cô ấy phải phát triển hơn nữa.

Bây giờ, đã đến lúc phải đối mặt với những cảm xúc chưa từng có trước đây và chấp nhận nó.Ryuuen đang dần cải thiện bản thân và tiến về phía trước.Những chiến thuật của cậu ấy không có gì thay đổi nhưng chúng được biến hoá nhiều hơn.Từ giờ trở đi, cậu ta sẽ không thương tiếc mà bành trướng sức mạnh của mình ra xung quanh.Còn khoảng 2 tháng nữa là đến kỳ thi cuối năm học."

Xem ra mình vẫn nên tiếp tục lặng lẽ chuẩn bị cho mọi chuyện"Về Karuizawa KeiVề Ichinose Honami.Và về lớp học.Tôi sẽ dành phần còn lại của cuộc đời học sinh của mình để trở thành một sự tồn tại không phai nhạt trong ký ức của những người xung quanh.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Tổng hợp ss vol 10


SS Morishita Ai- Trên băng ghế lạnhHôm nay tôi ngồi ở một chỗ nào đó để gặp Ayanokouji Kiyotaka.Chiếc ghế người ta phải đi qua trên đường từ trường về Keyaki Mall.Ngồi đây, tôi không làm gì khác ngoài im lặng chờ đợi.Nhưng không biết từ đâu, tôi bắt đầu cảm thấy hơi khó chịu với tư thế của mình."

Nn... khó chịu quá đi..."

Việc tựa lưng vào ghế hoặc thậm chí di chuyển ra khỏi nó và duỗi thẳng lưng cũng không có ích gì.Làm thế nào tôi có thể thoát khỏi sự khó chịu này?Kết quả là sau khi thử nhiều thứ khác nhau và thất bại, tôi đã được giải thoát bằng cách nằm úp mặt trên băng ghế."

Ah, thoải mái quá..."

Tấm ván gỗ mát lạnh chạm vào mặt tôi, thật là thoải mái làm sao.Vấn đề bây giờ là khi nào cậu ấy mới xuất hiệnÀ, nhưng tôi không thấy thoải mái khi ngồi đợi lắm cho nên....

Đành nằm đợi vậy...Chà, dù sao cũng đều là đợi cả mà.Dù thế nào đi nữa, tôi sẽ tiếp tục giết thời gian trong tư thế thoải mái này..."

Không lẽ cô ấy chết rồi sao?"

Cuối cùng cũng nghe được giọng nói của cậu ta, tôi cảm thấy nhẹ nhõm.Bởi vì nếu cậu ta bắt tôi đợi lâu hơn nữa, có thể tôi sẽ chết cóng mất.Tôi dần dần cảm thấy lơ mơ hơn và sắp bị cơn buồn ngủ mời gọi."

Làm gì có chuyện đó chứ."

"Chính xác.

Tôi chưa chết,"Tôi đáp lại trước câu trả lời chính xác của Karuizawa Kei."

Cô đang làm gì ở một nơi như thế này?"

"Tò mò sao?"

"Sẽ là nói dối nếu tôi nói tôi không tò mò, nhưng───""Vậy hãy để tôi giải thích.

Thực ra thì tôi đang đợi Ayanokouji Kiyotaka."

Nhìn vào chuỗi sự kiện cho đến nay, tôi biết rằng cậu ấy không phải là một học sinh bình thường.Đó là lý do tại sao tôi muốn quan sát cậu ta gần hơn nữa.Tôi muốn xác nhận mọi thứ bằng chính mắt mình.Rốt cuộc, không có gì tốt hơn là tận mắt xác nhận để có thể chia sẻ thông tin chính xác nhất.Để lớp A tiếp tục là lớp A..

SS Horrikita Suzune-Thức tỉnh trong vô thức"Đó không phải là điều đáng để nói với người khác.

Có những điều chỉ nên giữ cho riêng mình."

Về phần tôi, tôi rất quan tâm đến quá khứ của Ayanokouji-kun, nhưng thực sự sẽ bị coi là thiếu tế nhị nếu tò mò thêm nữa."

Sẽ tốt hơn nếu chúng ta hít thở và thư giãn."

Điều đó chắc chắn đúng.

Cổ họng tôi khá khô và tôi bắt đầu cảm thấy hơi kiệt sức."

Ừ."

Như để làm theo lời khuyên của cậu ấy, tôi cầm lấy tách cà phê mà tôi đã hoàn toàn quên mất vào tay mình.Đưa lên miệng, cốc cà phê tôi tưởng vẫn còn nóng đã nguội lạnh vượt xa sự mong đợi của tôi."

Lạnh thật đó."

"Lạnh thật đó."

Khi tôi vô thức nói điều đó một cách tự nhiên, Ayanokouji-kun cũng đồng thời thốt ra điều gì đó có tác dụng tương tự."

Đừng bắt chước tôi."

"Đừng bắt chước tôi."

Khi tôi thấy khó chịu và nói vậy, một lần nữa những từ tương tự lại trùng hợp ngẫu nhiên với nhau.Ngay lúc đó tôi thấy sự trùng lặp của những từ ngữ mà tôi cảm thấy không hài lòng lúc nãy thật buồn cười đến lạ lùng.Cuối cùng tôi đã mỉm cười.Ngồi trước mặt tôi, cậu ấy cũng cười nhẹ như thể cũng thấy buồn cười."

Ơ───?"

"Chuyện gì vậy?"

Biểu cảm của cậu ấy vẫn giống như thường lệ.Tuy nhiên, khuôn mặt mà cậu ta vừa thể hiện lúc nãy, nói thế nào nhỉ, nó thật sảng khoái......Rằng nó khiến mắt tôi khắc sâu hình ảnh đó vào tâm trí để tôi không thể quên.Liên quan đến câu hỏi mà cậu ấy thắc mắc, tôi tự hỏi đâu là câu trả lời chính xác."

Không......ừm......chỉ là......vừa rồi cậu cười một chút thôi, nên..."

"Hửm?

Vậy sao?"

"Ý tôi là, biểu cảm đó của cậu, tôi cảm thấy như thể tôi chưa từng thấy nó dù chỉ một lần trong suốt hai năm qua......"

"Thôi nào.

Mình không phải là một đứa trẻ biết cười lần đầu tiên."

Hành động mỉm cười là điều bình thường.

Tuy nhiên, người trước mặt tôi không ai khác chính là Ayanokouji-kun.Chỉ là những biểu cảm đó dù thế nào đi nữa cũng không hợp với cậu ấy, đó là lý do tại sao......"

Có thể nó thực sự là một thứ gì đó hiếm gặp."

Theo chỉ dẫn của tôi, Ayanokouki-kun cuối cùng đã suy nghĩ nghiêm túc về nó vì lý do nào đó."

Mình tự hỏi tại sao lại mỉm cười.

Mà lúc nãy cậu cũng cười, cậu có biết tại sao không?"

Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.Tôi thậm chí còn không thể tưởng tượng được rằng có một người lại hỏi một điều ngu ngốc đến thế một cách nghiêm túc.Vào lúc đó, một cảm giác bí ẩn nảy sinh trong tôi.Không thể nhìn thẳng vào ánh mắt tha thiết và câu hỏi của đối phương, tôi chợt muốn bỏ chạy."

Eh-ngay cả khi cậu hỏi tôi điều gì đó như thế với khuôn mặt nghiêm túc như vậy, tôi cũng không biết."

Chạy ngay đi!Bạn phải tuân theo bản năng của mình để chạy trốn ngay bây giờ, tôi nghe não mình ra lệnh như vậy."

Vậy là không có gì đặc biệt buồn cười hay thú vị xảy ra cả.

Đó có phải là ý cậu không?"

Dù vậy, cậu ta vẫn tiếp tục hỏi dồn.

Với tốc độ này, tôi chỉ còn lại lựa chọn là dừng cuộc trò chuyện này ngay lập tức."......Như tôi đã nói, tôi cũng không biết ngay cả khi cậu hỏi tôi.

Bởi vì cách suy nghĩ kì lạ của cậu nên việc giải thích tại sao cậu mỉm cười cũng khiến tôi trở thành một tên ngốc......"

Uống hết chỗ cà phê như nước đã mất hết vị, tôi quyết định trở về nhà.Tôi không biết lý do tại sao, nhưng chắc chắn tôi đã cảm thấy khó chịu.Không lẽ nào....SS Shina Hiyori- Mồi lửa nhỏTôi thành thật truyền đạt sự lo lắng của mình cho Ayanokouji-kun.Thông thường, sẽ không ai nói với một cá nhân từ lớp khác điều gì đó liên quan đến điểm yếu của lớp bạn.Tuy nhiên, Ayanokouji-kun lại là một trường hợp khác.Tôi biết cậu ấy không phải là loại người lợi dụng sự bất an đó.

Đúng hơn, cậu ấy chỉ đơn giản sẵn lòng lắng nghe nỗi lo của tôi không hơn."

Suy cho cùng thì khó mà nói đó là một chiến thuật hợp lý.

Xét về khả năng của lớp cậu thì nó có thể dẫn đến bế tắc."

Như để chứng minh điều đó, Ayanokouji-kun suy nghĩ một hồi rồi mới nói.Không hiểu sao tôi đang cảm thấy điều gì đóMột tia lửa nhỏ.Đây đáng lẽ phải việc mà người trong lớp phải tự giải quyết với nhauKatsuragi-kun có lẽ là người duy nhất có thể làm được điều đó lúc này.

Cậu ấy rõ ràng là giỏi hơn tôi rất nhiều vậy nên mới luôn được Ryuuen-kun cho đi cạnh mình và lắng nghe những lời khuyên cậu ấy đưa raCùng nhau chia sẻ cả mặt tốt lẫn mặt xấu và đưa ra đối sách phù hợp."

Điều cần thiết để bọn mình vươn lên Lớp A đồng lại trở thành thứ cản trở bọn mình lúc này.

Thật là trái ngang mà."

Mọi thứ đều có 2 mặt của nó, bạn không thể nào tách biệt chúng ra được"Nếu có ai đó nhận thức được vấn đề thì vẫn còn hy vọng."

Có vẻ như Ayanokouji-kun hiểu được tình hình nên cậu ấy đang cố gắng đưa ra lời động viên cho tôi"Mình dự định sẽ đến thư viện, chúng ta đi cùng nhau nhé?"

"Không, xin lỗi nhưng hiện tại không thể.

Có một số thứ mình cần làm bây giờ."

"Mình hiểu là Ayanokouji-kun cũng có rất nhiều việc phải làm nhưng...Mình hiểu mà, không sao đâu."

"Không phải là mình không muốn nhưng mong cậu hiểu là hiện tại mình không thể..."

"Lần sau chúng ta hãy đi cùng nhau nhé."

Chia tay với Ayanokouji-kun sau khi cậu ấy gật đầu đồng ý, tôi quyết định tự mình đi đến thư viện.".....Mình cũng không phải là người tốt lành gì, nhỉ?"

Mặc dù lẽ ra lúc này tôi cần phải ở cùng với lớp, nhưng không hiểu sao tôi lại đi gặp Ayanokouji-kun và thấy vui khi nhìn thấy hình dáng của cậu ấy, đến nỗi tôi quên mất tại sao mình lại tìm cậu ấy.Ngay từ đầu, Ayanokouji-kun đã có một người bạn gái và cậu ấy đối xử rất tốt với đối phươngCàng nghĩ theo hướng này càng khiến tôi cảm thấy có lỗi..SS Sakayanagi Arisu- Cảm giác u sầu"───Mình không thích chút nào.

Cách nói chuyện của cậu như muốn nói rằng mình phải nhận được sự giúp đỡ của cậu vậy"Tôi nói ra những lời đó nhằm từ chối Ayanokouji-kun."

Nhưng mà đó chính là lý do tôi ở đây.

Tôi ở đây để giúp đỡ cô."

Nhưng đối phương hoàn toàn không hề bối rối, chỉ giải thích lý do tại sao mình lại ở đây một cách thờ ơ.Có thể nói ra những điều đáng xấu hổ một cách dễ dàng; những điều mà dù có nghĩ đến trong đầu cũng không thể diễn tả thành lời vì xấu hổ.Đó thực sự là một hành động điển hình của Ayanokouji-kun."

Nhận định sai lầm của cô chính là về sự tồn tại của Kamuro với bản thân mình, cô ấy là một sự tồn tại lớn hơn nhiều so với những gì cô nghĩ.

Cô đã tùy tiện kết luận rằng cô ấy không khác gì những kẻ tầm thường khác—không, cô muốn tin là như vậy—và chọn đưa ra quyết định một cách dứt khoát."

Dù tôi không muốn nhưng lời nói của cậu ta vẫn tiếp tục thấm vào trái tim tôi.Một sự thao túng rõ ràng của trái tim và tâm trí.

Những câu nói thẳng thừng mà tôi thường không thích.Chưa hết.....chúng cuối cùng đã tạo được dư chấn mạnh mẽ trong trái tim tôi.

Những lời của không ai khác ngoài Ayanokouji-kun."

Mình......"

Cậu ấy thực sự là một người khủng khiếp.

Không quan trọng một người có xuất sắc hay không, cậu ta bỏ qua điều đó và vượt qua hàng phòng thủ tâm lý của họ mà không cần chớp mắt.

Tìm một khoảng trống trong tim mà tôi không cho ai thấy."

Trong suốt những năm tiểu học hay sơ trung, mình chưa bao giờ kết bạn với một người bạn nào, thành thật mà nói thì...Không phải ai cũng có thể theo kịp sự phát triển của mình."

Những điều tôi cảm nhận được, những điều tôi đã hiểu nhưng giả vờ như không nhận ra.Cậu ta đi sâu vào bên trong mỗi con người không một chút nao núng, nói ra những điều họ không muốn người khác biết"Ở trường này cũng vậy.

Masumi-san, Hashimoto-kun, Kitou-kun cũng không khác là bao.

Mình đã luôn giữ họ mình, nhưng đó chỉ đơn thuần là coi họ như tay và chân để làm việc thay bản thân.

Tất cả chỉ dừng lại ở đó, không hơn không kém."

Trước khi tôi biết điều đó, tôi đã kết thúc việc nói về nó.

Cuối cùng tôi muốn cậu ấy biết.Một người có thể dễ dàng hiểu được tôi, người mà không ai có thể hiểu được."

Đó là lý do tại sao mình nghĩ dù ai có biến mất thì cũng như nhau, nhưng......"

Trong kỳ thi đặc biệt này, tôi đã phạm sai lầm.

Và cậu ta đã chuẩn bị sẵn một sân khấu để tôi ăn năn về điều đó."

Có vẻ như mình đã coi Masumi-san như một người bạn mà bản thân không nhận ra."

Nói ra thành lời, tôi dần cảm thấy nhẹ nhõm hơn.Thực sự───cậu ấy là một người tồi tệNhiều lần, tôi nhìn Ayanokouji-kun và nghĩ như vậy.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Minh họa vol 11


Ibuki lùi xuống, và Horikita tiến đến chỗ tôi.

"Cậu bắt đầu lúc nào cũng được."

"Đó là điều tôi định làm bây giờ."

Tôi nghĩ Horikita có thể cần một chút thời gian để trấn tĩnh lại, nhưng cô ấy không có dấu hiệu gì là sẽ làm như thế và ngay lập tức động thủ.

"Cậu đến sớm vậy."

Phải một lúc nữa mới đến giờ hẹn, nhưng cô ấy đã có mặt ở đó đợi tôi.

"Buổi sáng tốt lành, Ayanokoji-kun."

"Cậu cũng vậy.

Xin lỗi vì đã hẹn cậu ra ngoài sớm như vậy."

"Cũng không có vấn đề gì.

Vậy, cậu có chuyện gì muốn nói với tôi, mà quan trọng đến mức không thể nói qua điện thoại?"
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Vol 10.25


Ichinose Honami SS: Kể từ hôm đó...Bài kiểm tra sinh tồn hoặc loại trừ đã kết thúc và hôm nay là ngày nghỉ đầu tiên.

Không có ai gọi tôi.

Tôi tiếp tục tập luyện một mình một lúc, và sau khi toát mồ hôi, tôi đi vào nhà vệ sinh.

Khi bình tĩnh lại, tôi ngồi trên ghế và chợt nhớ ra điều gì đó nên lấy điện thoại ra.

Tôi đã tìm kiếm một từ nhất định.

"Hmm, ra vậy."

Tôi nhìn vào thông tin trên điện thoại và không có lựa chọn nào khác ngoài việc gật đầu tiếp thu.

Sau đó, trong lúc tôi chăm chú những bức ảnhー"Chào buổi sáng, Ayanokouji-kun."

"Chào buổi sáng."

Cả Ichinose và Amikura đều xuất hiện trong phòng nghỉ.

Có vẻ như họ đã đến để tập luyện."

Ồ, bức ảnh dễ thương quá.

Đó là một con gấu trúc đỏ phải không?"

Amikura nheo mắt như thể nhìn thấy màn hình điện thoại của tôi và hỏi."

Ừ.

Tớ đang nghiên cứu về nó một chút."

Tôi đưa đại 1 lý do mà bản thân cảm thấy phù hợp nhất và nhanh chóng tắt màn hình.

Bỗng nhiên Ichinose nghĩ đến một điều gì đó rồi thốt lên."

Có khi nào là nó liên quan đến kỳ thi đặc biệt lần trước không?

Hình như Ayanokouji-kun làm sai câu này thì phải"Đó là chuyện xảy ra vào kỳ thi đặc biệt lúc trước, ngay cả khi đó là chuyện của lớp khác đi nữa thì nếu đó là một sự kiện đáng chú ý thì chắc chắn mọi người cũng sẽ không dễ quên nó."

Nghĩ lại thì lúc đó mình cũng nhầm một câu về bột sắn, đến mình cũng không thể tin được mình vẫn còn biết quá ít về nó" Nghe Ichinose nói, Amikura cũng lên tiếng như thể đã hiểu.

"Dù sao thì điều này có lẽ xuất phát từ việc bản thân tớ không thường xuyên xem TV để cập nhật thông tin"Thành thật mà nói, tôi không nghĩ rằng việc tôi không thích TV lại bị nghiệp quật theo kiểu như này."

Chỉ chừng đó thôi thì liệu có đến mức như vậy không.

Dù sao thì nó cũng đã có thời gian nổi rần rần trên Internet mà?"

Amikura tỏ vẻ nghi ngờ khi chỉ vì không thường xuyên xem TV có là lý do thuyết phục cho việc tôi làm sai câu hỏi đó không."

Xem ra mình đã vừa phát hiện ra một điểm yếu không ngờ tới của cậu."

Ichinose cười khúc khích trước vẻ bối rối của tôi.Ngay sau đó, Akiyama-một nhân viên phòng tập xuất hiện trước mặt ba chúng tôi và tiếp cận Ichinose.

Hình có chút vấn đề xảy ra với mẫu đơn mà cô ấy đã điền vì vậy cô ấy được yêu cầu viết lại và 2 người họ đi ra quầy tiếp tânCó lẽ cô ấy sẽ quay lại sớm thôi, nhưng hiện tại chỉ có tôi và Amikura.Bầu không khí lúc này có vẻ hơi khó xử nên tôi quyết định tự giác rời đi bỏ Amikura lại hoặc đợi cho đến khi Ichinose trở về.

Xem xét việc họ đến phòng tập cùng nhau, có lẽ cô nàng có ý định đợi Ichinose quay lại.Cô ấy ngồi cách chỗ tôi ngồi một chiếc ghế."

Honami-chan đã thay đổi khá nhiều.

Mình thậm chí không thể tưởng tượng được cậu ấy sẽ như vậy vào thời điểm vài tháng trước..."."

Vậy à?"

Đúng là gần đây Ichinose đã thể hiện những khía cạnh khác của bản thân mà chúng tôi chưa từng thấy ở cô ấy trước đây.

Nhưng nếu nói chỉ vài tháng thì có phần hơi quá.

Tất nhiên điều này phần nào có thể hiểu được khi sự thay đổi mà Amikura đang đề cập đến về Ichinose không liên quan đến những điều đang diễn ra ở hiện tại."

Có lẽ là sau những gì đã diễn ra ở kỳ thi đảo hoang năm nay, mình nghĩ vậy."

Amikura dường như đang hồi tưởng lại và cười khúc khích một cách kỳ lạ."

Hồi đó, Honami-chan có vẻ khá lơ đãng.

Đôi lúc cậu ấy cứ nhìn về đâu đó một cách vô định""Kỳ thi đảo hoang à?"

Nghe xong điều đó, tôi cũng phần nào bắt được suy nghĩ của Amikura.

Đó là lúc tôi nhận được lời tỏ tình bất ngờ từ Ichinose và kể cho cô ấy nghe về Kei.Xem xét cảm xúc của Ichinose, không có gì đáng ngạc nhiên khi cô ấy bắt đầu cảm thấy bất ổn về mọi thứ xung quanh"Thật ra vào thời điểm đó đã có một sự cố nhỏ xảy ra...

Mà Ayanokouji-kun, nhớ là giữ bí mật với Honami-chan là mình đã kể cho cậu, được chứ?"

Tôi không có ý định buôn chuyện nhưng có vẻ đây là một điều vô cùng hệ trọng theo suy nghĩ của cô nàng."

Mình không có bất cứ ý đồ xấu nào, nhưng có một tin đồn lan truyền khắp lớp giữa các bạn nam là Honami-chan có thể thích Ayanokouji-kun, và thật không may, nó lại đến tai cô ấy.

Chà, toàn bộ sự việc bắt đầu vì Honami-chan vô tình gửi nhầm tin nhắn..."

Việc gửi tin nhắn qua ứng dụng mang lại nhiều tiện lợi nhưng vì vậy mà bạn rất dễ gửi tin nhắn nhầm người chỉ bằng một nút bấm.

Vì vậy, trường hợp tin nhắn bị gửi nhầm người do bấm nhầm (mistap) không phải là hiếm.

Ngay cả khi có chức năng xóa thì việc nhìn thấy tin nhắn do bị trễ thời gian cũng không phải là hiếm.Sau kỳ thi trên đảo hoang, Ichinose đã trải qua giai đoạn tinh thần không ổn định một thời gian.

Vì vậy, sẽ không có gì đáng ngạc nhiên nếu cô ấy mắc phải một lỗi nhỏ như thế."

Mình không nhìn thấy tin nhắn trực tiếp, nhưng đại ý lời của cậu ấy là muốn được gặp mặt trực tiếp và cả 2 có thể ngồi xuống và nói chuyện thẳng thắn với nhau.

Dù sao xét trong bối cảnh của cậu ấy lúc đó chắc cậu cũng có thể hiểu được vấn đề mà phải không?"

"À, vậy nghĩa là... người mà Ichinose vô tình gửi tin nhắn là một chàng trai học lớp khác sao?"

"Ừ, chính xác.

Nhưng vấn đề là cô ấy đã gửi nhầm tin nhắn cho Ishizaki-kun.

Và trong giờ giải lao, giữa giờ học, Ishizaki-kun tình cờ đến lớp bọn mình và chìa thẳng điện thoại ra trước lớp và hỏi ý nghĩa của tin nhắn."

Có vẻ như đây chính là nguyên nhân gây ra sự náo động.

Người bị gửi tin nhắn nhầm là Ishizaki, một mặt không hiểu được ý nghĩa sâu xa hơn của tin nhắn, đó là một điều tốt, nhưng mặt khác, vì hoàn toàn không biết gì nên cậu ấy sẽ trực tiếp xác nhận và công khai với người có liên quan, đó là một điều xấu.

"Honami-chan ban đầu vô cùng bối rối nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, nói rằng đó là sai sót và không có ý gửi cho cậu ấy.

Ishizaki-kun nhanh chóng hiểu ra và quay trở lại lớp của mình, nhưng vấn đề là chuyện xảy ra sau đó.

Cậu ấy đã có một nước đi sai lầm khi nói rằng bản thân đã gửi nhầm tin nhắn cho một người khác."

Thế là tin đồn bắt đầu lan truyền giữa các chàng trai trong lớp."

Nhưng tại sao nó lại dẫn tới tớ?"

"Cậu đủ thông minh để hiểu được vấn đề mà, phải không?"

Vì lý do nào đó, tôi đã nhận được một nụ cười hơi đáng sợ."

Chỉ cần có trực giác nhạy bén thì mọi người đều có thể hiểu được vấn đề...

Nhưng mình nghĩ bọn con trai bắt đầu lan truyền tin đồn này vì một lý do khác.

Có lẽ là do chữ 'あ' trong Ayanokouji-kun và chữ 'い' trong Ishizaki-kun (trong bản chữ Hiragana thì 2 chữ này nằm sát nhau) .

Vì thông tin liên lạc được sắp xếp theo thứ tự Hiragana và chỉ cần dựa theo 4 chữ hàng đầu là あ,い,う, え ,お nên từ đó họ có thể suy luận ra được.

Có những người khác nằm trong diện nghi vấn nhưng Ayanokoji-kun và Honami- chan lúc đó thường xuyên giao tiếp với nhau nên..."

Có vẻ như suy đoán này dựa trên sự nghi ngờ bấy lâu nay của họ về việc 2 chúng tôi thường xuyên gặp mặt nhau và việc tin nhắn bị gửi nhầm cho Ishizaki."

Honami-chan là một người luôn vui vẻ và điềm tĩnh nhưng khi bị người khác động đến vấn đề này thì cậu ấy tương đối khó chịu.

Có lẽ lúc đó chính bản thân cậu ấy cũng không biết nên giải quyết vấn đề này như thế nào nào nên chỉ đành cố giữ vẻ mặt điềm tĩnh và cúi gục đầu xuống để che giấu cảm xúc"Có vẻ như điều này đúng là quá khó khăn với cô ấy.Và ngay lúc đó một khung cảnh lại hiện ra trong tâm trí tôi.Không thể nói ra sự thật với người khácCũng không biết đổ lỗi cho ai khác ngoài sự bất cẩn của bản thân.Ngoài việc nói rằng mình gửi nhầm tin nhắn ra thì cũng không thể giả vờ làm ngơ như rằng điều đó chưa hề xảy ra đượcDù có cố gắng xử trí thế nào đi nữa thì mọi thứ đều hoàn toàn dẫn đến ngõ cụt "Đối với những người đứng ngoài cuộc như mình thì việc Honami-chan có những biểu cảm như vậy thật sự là điều vô cùng hiếm"Về cơ bản thì Ichinose trong tâm trí mọi người là một cá nhân xuất sắcCô ấy có khả năng để có thể kiểm soát mọi vấn đề có thể xảy ra dù có khó đến mức nào đi nữa.Tuy nhiên như Amikura đã nói, đó là thời điểm mà cô nàng đang gặp bất ổn."

Càng quan sát thì mình thấy mọi thứ càng trở nên dần vượt kiểm soát.

Cho dù các bạn nam không nghĩ đó là Ayanokouji-kun thì chắc chắn cũng sẽ nghĩ rằng cô ấy đang có ý muốn tỏ tình với ai đó"Cứ im lặng mãi cũng không thể giải quyết được bất cứ vấn đề gì, trái lại chỉ càng khiến nó trở nên tồi tệ hơn mà thôi."

Không biết cậu ấy đã vượt qua khoảng thời gian khó khăn đó thế nào"Thật khó để tưởng tượng cô nàng có thể dễ dàng vượt qua điều đó để bạo hồng trở lại"Không chỉ mình, có vẻ như các bạn nữ cũng ngầm đoán được người mà Honami-chan muốn gửi nó là ai.

Mình và bọn họ đã bí mật nói chuyện với nhau để tìm ra giải pháp giúp cậu ấy"Và có vẻ sức mạnh đoàn kết tình bạn lại một lần nữa chứng minh sự hữu dụng của mình.Họ đã bịa ra câu chuyện rằng có một cô gái muốn xin lời khuyên về tình yêu từ Ichinose và cô ấy muốn gặp mặt để có thể dễ dàng nói chuyện hơn.

Và đó là nguyên nhân của cái tin nhắn bị gửi nhầm đó và việc cô ấy im lặng là vì bảo vệ sự riêng tư của người đó.

Một hành động vô cùng cao cả...Một số chàng trai đã thay đổi suy nghĩ của mình sau khi nghe điều đó từ hội chị em bạn dì của lớp."

Dù sao thì không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận điều đó phải không?"

"Đúng thế"Có vẻ như dù có chuyện gì xảy ra thì các bạn nữ trong lớp vẫn luôn cố gắng làm mọi cách để có thể giúp đỡ được cô ấy vượt khó khăn và có vẻ như họ đã hoàn thành vai trò đó cực kỳ tốt"Có lẽ Ayanokouji-kun cũng đã làm điều gì đó để giúp Honami-chan trở lại là chính mình phải không?"

"Suy cho cùng dù có làm bất cứ điều gì đi nữa thì điều quan trọng vẫn là Ichinose đã tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình và bước tiếp""Mình hiểu rồi....Dù sao thì thật sự cảm ơn cậu rất nhiều""Tớ đâu có làm gì để cậu phải cảm ơn chứ?"

"Có vẻ như cậu vẫn luôn là một con người khiêm tốn ha?

Dù sao thì mình vẫn muốn cảm ơn cậu"Suy cho cùng thì dù tôi có thừa nhận hay không thì cô ấy thật sự vẫn muốn nói ra điều đó từ tận đáy lòng"Tại sao cậu lại nói điều đó với tớ?

Có phải vì cậu nghĩ mình là yếu tố mấu chốt quyết định trong công cuộc cứu rỗi cô ấy không?"

"Đó là một câu chuyện khác"Amikura luôn cố tỏ ra bình tĩnh nãy giờ lúc này lại bắt đầu có dấu hiệu bối rối"Ayanokouji-kun là một người thông minh, chắc cũng hiểu được bản thân là một sự tồn tại đặc biết đối với Honami-chan.

Mình nghĩ trong trường này để tìm ra người có thể gây ảnh hưởng mạnh mẽ đến Honami-chan thì chỉ có mình cậu thôi"Mối quan hệ giữa tôi và Ichinose không chỉ đơn giản là bạn.Tôi hiểu rõ bản chất của cô gái mang tên Ichinose Honami này."

Mình nói ra điều này mong cậu đừng làm bất cứ điều gì tổn hại đến Ichinose-san.

Mình không muốn cậu ấy như vậy thêm lần nào nữa"Dù đó là một điều khó nói nhưng cuối cùng cô ấy cũng đã thốt ra hết"Tớ cũng không có ý định làm tổn thương cô ấy, nhưng thật sự nó không phải chuyện dễ dàng..."

Amikura không phủ nhận điều đó"Tất nhiên mình hiểu suy nghĩ hiện tại của Ayanokouji-kun.

Mình không có ý muốn 2 cậu phải thành một cặp hay gì đó tương tự.

Mình chỉ mong cậu không khiến Honami-chan phải tổn thương một cách không cần thiết"Sau những gì đã nói ra, cô nàng chỉ biết nở một nụ cười cay đắng"Mình biết điều này rất khó, Honami-chan cũng vậy.

Suy cho cùng cậu ấy vẫn quyết định yêu một người dù biết người đó đã có bạn gái""Rõ ràng là vậy mà""Có lẽ mình cũng hiểu được một phần nào đó của Ayanokouji-kun.

Bây giờ cậu không cảm thấy dao động phải không?"

"Có lẽ là vậy"Cho dù không phải hôm nay thì rồi cũng sẽ có ngày Amikura nói điều này với tôi.

Dù sao với việc cả 2 đều lui tới phòng tập thì việc chạm mặt với nhau là điều không khó"Tớ đã hiểu những điều cậu nói.

Tớ sẽ cố hết sức"Dù không chắc chắn điều gì sẽ xảy ra nhưng tôi vẫn nên tạo cho cô ấy niềm tin"Thật sự xin lỗi...Đáng lẽ với tư cách là người ngoài cuộc thì mình không nên nói ra điều đó với cậu"Amikura cũng hiểu điều này nên mới nói như vậy"Suy cho cùng thì việc quan tâm đến bạn bè của mình không có gì là sai hết"Sau khi cuộc trò chuyện chuẩn bị kết thúc cũng là lúc Ichinose trở lại"Xin lỗi đã để 2 cậu đợi lâu""Không có gì đâu"Amikura hết hồn trong một khoảnh khắc vì lo sợ rằng đối phương có thể đã vô tình nghe được điều gì đóTuy nhiên khi Ichinose tiến vào thì vẻ mặt không có gì khác thường nhưng với việc đôi mắt mở to cũng đủ để nghĩ đến khả năng cô nàng đã nghe thấy gì đóTôi tự hỏi liệu có phải mọi thứ đang diễn ra như mình nghĩ không?

Nhưng cô ấy hiện tại cũng chưa có bất cứ hành động nào.

Dù chỉ là phỏng đoán thôi, nhưng có lẽ Ichinose nghĩ rằng không cần thiết phải vạch trần lời nói dối của Amikura"Thôi tớ về đây.

Không làm phiền 2 cậu tập luyện"Tôi nói rồi ngay lập tức rời đi khỏi Ichinose và Amikura.

Hôm nay tôi đã nghe được một câu chuyện bất ngờ về lớp Ichinose, và ngay lúc bước ra khỏi phòng tập thì tôi nhận được một tin nhắn[Cậu đã có một cuộc trò chuyện với Mako-chan phải không?

Có phải là về mình không?]Có phải cô ấy chỉ đơn giản muốn lấy thông tin từ tôi thay vì gây ảnh hưởng tiêu cực đến Amikura chăng?Hơn nữa, tôi cũng hiểu cô ấy đang đề cập đến điều gìRõ ràng cô nàng này đang tò mò nội dung cuộc trò chuyện giữa tôi và Amikura nhưng vì đã hứa với đối phương nên tôi không thể nào tiết lộ điều đó đượcTôi chỉ đơn giản trả lời như vậyKhông có gì phải lo lắng về điều đó, trái lại còn giúp tăng hào cảm của cô ấy với AmikuraIchinose đã gửi cho tôi một emoji thể hiện sự hạnh phúc để đáp lại lời nhắn của tôi"Xem ra cậu cũng đã thay đổi rất nhiều sau chuyện xảy ra từ kỳ thi đảo hoang nhỉ?"

Cô ấy không chỉ đã hồi phục mà thậm chí còn đang phát triển theo thời gianVà những người bạn thân thiết như Amikura cũng đã dần nhận thấy sự thay đổi này"Ichinose Honami..."

Cô là một nguồn tài nguyên quý giá, người có thể mang lại những khám phá mới cho những phân tích mà tôi đã từng cho là hoàn chỉnh.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Mở đầu: Lời độc thoại của Yamamura Miki


Tôi không thuộc về bất cứ nơi nào
Trước khi tôi biết điều đó, tôi chỉ có một mình.Không phải là có ai đặc biệt ghét tôi đâu.Tôi chỉ không nổi bật với mọi người xung quanhTôi tầm thường đến nỗi tôi thậm chí không ai nghĩ đến sự tồn tại của tôiChẳng ai ghét tôi và cũng chẳng ai thích tôiĐó là lý do tại sao tôi luôn ở một mình.Dù là mẫu giáo, tiểu học và sơ trung thì mọi thứ đều diễn ra như thếTôi không có người bạn thực sự nào và tôi dành phần lớn thời gian ở một mình.Tôi chưa bao giờ có cơ hội phát triển các kỹ năng xã hội của mình và càng lúc càng trở nên vô hình trong mắt mọi người.Khi bước vào cao trung, tất cả vấn như vậyNhưng tôi thấy ổn với điều đó.Tôi cố gắng thuyết phục bản thân rằng đó là điều tôi muốnTôi đã nghĩ mình có thể sống cuộc đời một mình và lặng lẽ, ngay cả khi đã trưởng thành.Nhưng màCuối cùng Sakayangai-san vẫn để tôi ở lại"Thật sự...Mình không nghĩ việc thua cuộc phù họp với Sakayanagi-san chút nào..."

"Sao không tự mình nói thẳng điều đó ra với cô ta đi.

Sẽ không ai chỉ trích cả đâu."

Cảm giác này là gì, cảm xúc đang len lỏi vào trái tim tôi là gì?Tôi không hiểu.Tôi chỉ không biết về nóCho đến ngày hôm đó...
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 1: Cuộc phỏng vấn 1-1 về các yếu tố đằng sau hậu trường


~ • ~ • ~
Mở đầu:Một khoảng thời gian ngắn trôi qua sau kỳ thi đặc biệt Chiến đấu hoặc là chếtViệc người phải rời đi là Kamuro- một trong những thân tín của Sakayanagi, đã khiến các học sinh năm 2 vô cùng ngạc nhiên.

Tuy nhiên, Kamuro vốn đã không thân thiết lắm với học sinh các lớp khác nên dư âm không kéo dài.Tuy nói như vậy nhưng có thể một phần mọi người cũng đã quen với điều đóNỗi đau dần dần tê liệt sau khi chứng kiến những người khác nhau rời khỏi ngôi trường này.Bây giờ đã vào tháng 2, ngày tháng cũng như chi tiết của buổi tư vấn giữa học sinh và giáo viên đã được thông báo từ lâu.Nó sẽ kéo dài 5 ngày và 15 phút với mỗi học sinh.

Các giờ học buổi chiều được cho tạm nghỉ để học sinh có thể được sẵn sàng để triệu tập vào bất cứ lúc nàoTrời đang hoàng hôn khi tôi quan sát khung cảnh bên ngoài qua cửa sổ lớp học.Hôm nay là ngày thứ 5 và cũng là ngày cuối cùng.

Và tôi là người cuối cùng được gọi đến văn phòng để tư vấn.Trong khi chờ đợi trong lớp, tôi nhận được tin nhắn trên điện thoại từ giáo viên chủ nhiệm yêu cầu mình đến phòng tư vấn.

Tôi ngay lập tức di chuyển đến đó.

Hầu như không có học sinh nào nán lại trong khuôn viên trường nữa.

Thỉnh thoảng tôi gặp những người đi ngang qua, hầu hết họ đều đến từ các câu lạc bộ.Đến trước cửa Phòng Tư vấn, tôi từ từ nắm chặt tay và gõ cửa 3 lần.

Tất nhiên, đi kèm theo đó là giọng của Chabashira-sensei cho phép tôi bước vào."

Xin phép."

Chào xong tôi lặng lẽ mở cửa.

Điều khiến tôi chú ý là hình ảnh Chabashira-sensei đang ngồi trên ghế, dùng ngón tay nghịch nghịch máy tính bảng."

Được rồi, ngồi đi."

Sau khi liếc nhìn một chút về phía tôi, cô ấy lại một lần nữa chuyển ánh mắt sang chiếc máy tính bảng."

Cô có vẻ bận nhỉ?"

"Là giáo viên chủ nhiệm, thật khó để không bận rộn vào thời điểm này trong năm.

Tuy nhiên khi nghĩ đến việc chỉ còn một người nữa là có thể kết thúc buổi tư vấn khiến tôi có phần nào phấn chấn lên chút.

Việc để mấy người lập dị như 2 cậu xuống cuối quả là một lựa chọn đúng đắn."

Sau khi Chabashira-sensei trả lời như vậy, tôi ngồi xuống bàn đối diện cô ấy"Hai kẻ lập dị......

Ý cô là sao?"

Có vấn đề gì à?

Không lẽ cậu không thích bị so sánh với Kouenji sao?"

"Sẽ là nói dối nếu nói rằng em không có bất kỳ suy nghĩ nào về điều đó."

Nghe câu trả lời của tôi, Chabashira-sensei mỉm cười và đặt chiếc máy tính bảng lên bàn."

Cậu có nghĩ Kouenji thậm chí còn lập dị hơn bản thân cậu rất nhiều không?

Xin lỗi nếu tôi có lỡ khiến cho cậu cảm thấy khó chịu.

Nhưng trong mắt tôi, cậu cũng là một kẻ lập dị nhưng cũng không phải là đến nổi tệ."

Từ quan điểm của sensei, điều đó có vẻ đúng.Dù bản thân tôi muốn phủ nhận nhưng tôi nghĩ cứ coi như để tai này qua tai kia luôn cho đỡ rắc rối"Chà, tôi không có nhiều cơ hội để nói chuyện trực tiếp với học sinh.

Trước khi thảo luận về tương lai, tôi muốn nghe suy nghĩ của cậu về cuộc sống học đường của bản thân.

Cậu có muốn trường ta cải thiện điều gì không?"

"Không có gì đặc biệt cả.

Cá nhân em cảm thấy hài lòng."

"Thật sao?

Vậy cậu có vấn đề gì trong mối quan hệ bạn bè hay bất cứ điều gì tương tự không?"

"Không, thưa cô."

Câu trả lời không ngần ngại của tôi khiến Chabashira-sensei cố gắng nở một nụ cười xã giao."

Hầu hết các học sinh đều có một hoặc hai ý kiến.

Dù không có thì họ cũng sẽ hành động như đang suy nghĩ sâu xa.

Cậu có vẻ hơi khách sáo quá mức rối...Đó chỉ là suy nghĩ của tôi thôi."

Việc không nói nên lời khi nhận được câu trả lời nhanh hơn mong đợi là điều bình thường."

Về cơ bản em không có gì bất mãn cả"Nếu tôi thực sự có nhu cầu, có lẽ tôi sẽ nói ra mà không do dự."

Có thật là không có gì không...

Cậu cứ thẳng thắn nói ra để chúng tôi có thể có phương hướng khắc phục, không vấn đề gì phải sợ cả."

Có lẽ vì trọng trách là giáo viên chủ nhiệm nên cô ấy muốn xác nhận lại thêm lần nữa"Em hoàn toàn không có bất cứ một điều gì bất mãn với cuộc sống học đường hiện tại."

"Tôi hiểu rồi.

Thế thì tốt."

Chabashira-sensei có vẻ lo lắng, nhưng cô ưu tiên tin vào lời nói của học sinh và sau đó mở máy tính bảng bằng ngón tay của mình."

Chabashira-sensei thực sự đã thay đổi rất nhiều."

Có lẽ đồng ý với tôi, cô ấy thở dài và mỉm cười."

Để mà nói thay đổi nhiều thì không hẳn, ít nhất tôi thấy mình cũng đã thành thật hơn một chút so với ngày xưa."

Chabashira-sensei đã trải qua kỳ thi nhất trí khi còn là học sinh.Rồi lần này, với tư cách là một giáo viên, cô ấy lại trải qua một kỳ thi nhất trí một lần nữaCả hai trải nghiệm đều mang lại cho cô ấy nhiều thứ cả tốt lẫn xấu.Nghĩ lại lần đầu nhập học, việc sensei trước mặt tôi lại có thể mỉm cười là điều hoàn toàn không thể tưởng tượng được."

Uh-huh.

Dù sao đi nữa, nếu cậu có bất kỳ vấn đề gì về cuộc sống học đường trong tương lai, xin đừng ngần ngại nêu ra."

"Vâng."

Sau khi trả lời gọn gàng, cuộc trò chuyện phiếm như món khai vị đã kết thúc trong một thời gian ngắn.

Sau đó chúng tôi chuyển sang chủ đề chính."

Nếu cậu đã có ý tưởng về việc nên tiếp tục học cao hơn hay đi làm sau khi tốt nghiệp, hãy vui lòng cho tôi biết."

Đối với học sinh trung học, ngã ba đường này là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời mỗi ngườiĐó là lý do tại sao giáo viên có nghĩa vụ chỉ cho học sinh con đường đúng đắn.Dù vậy, hoàn cảnh của tôi có thể không đáp ứng được kỳ vọng của Chabashira-sensei"Em không thể nói gì vào thời điểm này.

Những vấn đề này phụ thuộc vào quyết định từ người giám hộ của em."

"Quyết định từ người giám hộ.

Nói cách khác là mong muốn của bố cậu?"

Trong cơ sở dữ liệu của trường thì thông tin về phụ huynh của tôi chỉ có ông ta"Đúng vậy."

"Tôi hiểu rồi.

Đây là một trường hợp hiếm, nhưng không phải là chưa từng có trường hợp học sinh làm theo mong muốn của cha mẹ.

Tuy nhiên thì thường mọi thứ đã được quyết định trước đó từ sớm.

Nhà trường giữ liên lạc với phụ huynh và người giám hộ của học sinh nên có thể thay học sinh truyền đạt điều đó đến với họ.

Tuy nhiên, trong trường hợp của cậu, tôi chưa nhận được bất cứ thông tin nào về việc cậu có ý định muốn học lên cao hay là sau khi tốt nghiệp sẽ ra kiếm việc làm."

Đúng là ngay cả khi bạn làm theo mong muốn của cha mẹ, thật kỳ lạ khi bạn thậm chí không có quyết định về việc nên học cao hơn hay đi làm.Tuy nhiên trong trường hợp của tôi thì việc học cao hay đi làm về cơ bản theo lý thuyết là không thểDù sao Chabashira-sensei cũng không thể nào nghĩ sâu xa đến như thế"Em cảm thấy không vấn đề gì."

"Không vấn đề gì? ...Cho dù cậu có nói vậy, giả sử cậu muốn học lên cao hơn thì đã đến lúc cậu phải chuẩn bị để ôn thi các thứ.

Dựa theo sức học để có thể đưa ra lựa chọn ngôi trường mình muốn vào trong tương lai......"

Chabashira-sensei buột miệng nói ra điều đó nhưng ngay lập tức dừng lại.Sau đó cô ấy ngồi thẳng dậy và nhìn ngang tầm mắt tôi."

Tôi không biết nhiều về quá khứ của cậu.

Tôi xin lỗi vì đã có lúc dùng điều đó để lợi dụng cậu.

Nhưng bây giờ, với tư cách là giáo viên chủ nhiệm, tôi muốn đánh giá đúng năng lực học sinh để đưa ra một lựa chọn phù hợp cho tương lai của họ.

Đó là nhiệm vụ của tôi."

"Em hiểu.

Tất nhiên em cũng không có ý làm khó cô."

Tôi không thể nhìn thấy màn hình của máy tính bảng nhưng xemn ra nếu dữ liệu của các học sinh không được điền đầy đủ thì Chabashira-sensei sẽ phải chịu trách nhiệm khi nộp cho ban giám hiệu nhà trường.Một số trường liên kết khả năng nhận ra triển vọng của học sinh và cho phép học sinh được tuyển thẳng hoặc tìm được nơi làm việc tốt dựa theo đánh giá của giáo viên."

Vậy chúng ta vào vấn đề chính luôn nhé.

Nếu bố cậu muốn cậu học tiếp lên cao cậu có nghĩ mình đủ khả năng để đáp ứng nguyện vọng đó của họ không?"

Dù tôi có trả lời thế nào thì tương lai cũng không thể thay đổi được.Nhưng nếu để đánh giá của Chabashira-sensei không chính xác vì một người như tôi thì đúng là có phần không phải đạo.Trong trường hợp đó, tốt nhất là cho Chabashira-sensei một câu trả lời dễ hiểu là được"Em đủ khả năng để vào được bất cứ trường đại học nào."

"......Tôi hiểu rồi.

Thông thường tôi sẽ yêu cầu người nói điều đó hãy cẩn thận với những phát ngôn ngu ngốc của họ.

Nhưng với một người ít khi nói đùa như cậu thì tôi đoán đó hoàn toàn có thể là sự thật."

Tôi không chấp nhận mà không phủ nhận nó.

Chabashira-sensei tiếp tục:"Tôi đoán có lẽ cậu đã nhận được nền giáo dục cao từ nhỏ nhỉ.

Nếu cậu có thể nói ra được một câu hùng hồn như vậy thì tôi hy vọng cậu có thể đóng góp khả năng của mình cho lớp ......

Thôi, bây giờ chúng ta đừng thảo luận quá sâu về vấn đề này.

"Sau khi nhập gì đó vào máy tính bảng, Chabashira-sensei ngẩng đầu lên."

Tôi hiểu hoàn cảnh của cậu nhưng vậy còn mong muốn thật sự của cậu thì sao?

Tôi biết cậu sẽ làm theo mong muốn của phụ huynh, nhưng cậu không có bất kỳ suy nghĩ nào cho tương lai của mình sao?"

"Không.

Cho dù em có muốn thì quyết định sau cùng vẫn là ở người giám hộ của em."

Thật vô nghĩa khi dành thời gian thảo luận về điều này."

Tôi xin lỗi vì đã hỏi cậu một điều vô nghĩa."

"Đừng lo lắng về điều đó.

Sự thật là em hiện tại không có bất kỳ ước mơ hay hy vọng nào.

Có lẽ nếu sau này em tìm ra được mục tiêu của mình, emn sẽ nói cho cô."

"Tôi hiểu, tóm lại là hiện tại cậu quyết định sẽ làm theo mong muốn của phụ huynh.

Cuộc nói chuyện ba bên sẽ diễn ra trong kỳ nghỉ xuân sau khi kết thúc học kỳ 3.

Đến lúc đó cậu sẽ đưa ra quyết định sau cùng của mình, được chứ?"

"Vâng."

Nhưng tôi e rằng bản thân sẽ không có diễm phúc được gặp "gia đình" của mình trong ngôi trường này nữa.Có lẽ cùng lắm ông già chắc sẽ cử một ai đó đến thay mìnhTất nhiên tôi cũng không thể nói bất cứ điều gì liên quan đến Whiteroom"Ayanokouji, cuộc nói chuyện của cậu vào ngày 1 tháng 4.

Dù sao thì đây là một cuộc hội ngộ với bố cậu sau một thời gian dài cả 2 không gặp nhau.

Tôi có thể câu thêm một chút thời gian nếu cần thiết.

Dù sao thì đây là một cơ hội tốt để hai bố con có thể mở lòng nói chuyện với nhau về tương lai hơn".Chabashira-sensei nói như thể chắc chắn ông ta sẽ đến.Không lẽ ông ta thật sự sẽ đến sao?"......

Có điều này em muốn hỏi."

Tôi không thể tin được, nhưng dù gì phải xác nhận trước đá.

Đó là lý do tại sao tôi cần phải hỏi."

Huh?"

"Bố em sẽ đến sao?

Cô có chắc rằng ông ấy sẽ không uỷ quyền cho ai đó thay mặt mình đến đây chứ?"

Chabashira-sensei dường như không hiểu được những gì tôi đang nói trong một khoảnh khắc và gật đầu bối rối."

Ừ thì ít nhất đó là những gì tôi nghe được."

"Thật sao ---- cô có chắc chắn ông ấy không có ý định từ chối việc sẽ đến tham dự cuộc nói chuyện 3 bên này chứ?"

Khuôn mặt Chabashira-sensei đầy thắc mắc, nhưng không mất nhiều thời gian để cô ấy hiểu được một phần ý nghĩa."

Ban đầu ông ấy đã gửi hồi đáp về cuộc nói chuyện 3 bên thông qua tinh nhắn với đại ý là bản thân bận không thể đến tham gia.

Về cơ bản thì đúng như những gì mà cậu suy nghĩ.

Nhưng khi được tôi thông báo về thời gian cách đây vài ngày thì ông ấy có vẻ đã thay đổi quyết định của mình."

Để chắc ăn, Chabashira-sensei mở máy tính bảng để xác nhận lại và tiếp tục:"Đây!

Có một cuộc điện thoại gọi đến, bố cậu đã nói là sẽ đích thân đến.

Tôi đã xác nhận lại và đó đúng là ông ấy."

"Vậy à ......"

Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?

Người đàn ông đó không dễ dàng rút lại lời nói của mình như vậy.

Ít nhất thì đó là ông ấy khi ở Whiteroom.

Ông ta bảo rằng không muốn đặt chân vào đây thêm bất cứ một lần nào nữa nhưng giờ lại đồng ý tham gia cuộc nói chuyện 3 bênĐánh giá từ việc ông ta đã bày tỏ sự từ chối ngay từ đầu, mọi chuyện lẽ ra phải diễn ra theo cách mà tôi nghĩ.Nhưng đột nhiên, ông ta không chỉ đổi ý mà lại còn muốn đích thân đến?Tôi không thể không nghi ngờ rằng có điều gì đó đằng sau chuyện này."

Chính xác thì bố em đã nói gì trên điện thoại?"

"Đã nói gì là sao?

Về cơ bản thì cũng vào thẳng vấn đề thôi.

Ông ấy ban đầu tính uỷ quyền cho người đại diện của mình nhưng có vẻ người đó không thể đi được nên ông ấy quyết định tự mình đến luôn.

À, ông ấy còn nói nếu như lịch trình có bất cứ thay đổi nào thì nhớ báo sớm, dù sao thì có một số phụ huynh rất bận mà""Đúng thế"Trong mắt người ngoài, ban đầu ông già không tìm được thời gian để tham dự, nhưng sau khi xem lịch trình cuối cùng, ông ta cảm thấy có thể thu xếp được nên đã liên hệ với nhà trường.Về cơ bản thì nó không có gì đáng ngờ cả"Nhưng...

À thôi kệ, chuyện đó không đáng nhắc tới"Chabashira-sensei định nói nhưng lại dừng lại."

Nhưng cái gì vậy?"

Dù chỉ là một chút thôi, tôi vẫn muốn có thêm gợi ý.

Vì vậy tôi yêu cầu Chabashira-sensei tiếp tục."

Cũng không có gì to tát.

Nhưng có một điểm kỳ lạ.

Thông thường, việc muốn được thông báo về những thay đổi trong lịch trình là điều đương nhiên, có điều bố cậu lại muốn biết về toàn bộ lịch của tất cả mọi người trong lớp chứ không chỉ riêng mình cậu.

Tôi cũng bất ngờ với lời đề nghị đó."

"Tức là không chỉ em mà bất cứ ai đó trong lớp có sự thay đổi trong lịch trình thì cô đều phải báo cho ông ấy sao?"

"Bản thân tôi cũng thấy ông ấy có vẻ làm quá lên vấn đề nhưng dù sao thì chỉ đơn giản là gọi điện báo nếu có thay đổi nên tôi cũng không lưu tâm nhiều."

Chính vì thế mà Chabashira-sensei đã đồng ý mà không cần suy nghĩ nhiều.Nhưng nếu người đàn ông đó đồng ý tham gia vào một ngày và thứ tự sắp xếp nhất định thì ắt phải có lý do"Em có thể xem lịch trình của cuộc nói chuyện 3 bên được không?"

"Hả?

Vẫn chưa đến ngày ----, Dù sao cho cậu xem cũng không có gì to tát cả."

Chabashira-sensei mở máy tính bảng rồi quay màn hình về phía tôi."

Đây là lịch cuộc nói chuyện 3 bên cho cả lớp.

Về cơ bản nó sắp xếp thứ tự không khác gì buổi tư vấn hôm nay.

Nói cách khác, Ayanokouji cậu vẫn được xếp lịch ở cuối cùng."

Ngày 26 Tháng 3Ngày 28 Tháng 3.Ngày 30 Tháng 3.Ngày 1 Tháng 4Theo lịch trình, cuộc nói chuyện 3 bên sẽ diễn ra trong bốn ngày.Như Chabashira-sensei đã nói, tên tôi được viết vào cuối ngày 1 tháng 4, lúc 5 giờ chiều."

Như cậu thấy đó, cũng không có gì quá đặc biệt cả""Uh-huh.

Cảm ơn cô rất nhiều."

Chabashira-sensei quay chiếc máy tính bảng về phía mình."

Tôi sẽ không hỏi liệu cậu có bị căng thẳng vì mối quan hệ cha con hay bất cứ điều gì tương tự.

Dù sao thì tôi cũng không có ý định biết chi tiết.

Nhưng không có bậc cha mẹ nào lại không yêu thương con cái mình.

Họ vẫn luôn âm thầm theo dõi con mình từ xa, đúng không?"

"Có lẽ là như vậy thật."

Thảo luận về ông ta với Chabashira-sensei ở đây cũng chẳng ích gì nên tôi đã trả lời như vậy.Thực tệ không bao giờ có chuyện ông ta sẽ tới đây vì một lý do sặc mùi tình cảm như vậyÔng ta không thể tin tưởng giao tôi cho bất cứ ai khác nên đã luôn nghĩ cách để đưa tôi ra khỏi ngôi trường nàyĐáng lẽ chính ông ấy phải hiểu rằng những nổ lực trước đó của bản thân vô ích đến mức nào.Dù sao tôi vẫn không thể hiểu mục đích của ông ấy khi đồng ý tham gia là gìPhần 1:Sau buổi tư vấn, tôi trở về ký túc xá và bắt thang máy trước khi trời tối.

Hôm nay tôi có hẹn với Kei cùng ăn tối lúc 19 giờ.Vì vậy, thời gian tiếp theo sẽ phải dành để chuẩn bị bữa tối.Bắt đầu bằng việc rửa tay khi về đến nhà-Trong đầu tôi đã lập ra một kế hoạch tỉ mỉ, khi bước ra khỏi thang máy..."

Yo.

Hôm nay mày về muộn đấy, Ayanokouji."

Một vị khách hiếm hoi đang tựa vào cửa phòng tôi và chờ đợi.Đó là học sinh lớp Sakayanagi, Hashimoto Masayoshi.

Cậu ta gõ nhẹ đầu gối như thể đã mỏi mệt vì chờ đợi."

Hôm nay đi một mình...Tức là mày không có ý định hẹn hò hay gái gú gì hôm nay, phải không?"

Sau khi xác nhận thang máy đóng kín không có người, Hashimoto hỏi."

Hôm nay là ngày tôi được gọi đi đến phòng tư vấn nên về hơi muộn""Tao hiểu rồi......Tao chưa xem xét đến khả năng đó.

Dù sao tao có chuyện cần nói, chúng ta nói chuyện một chút được không?"

Trong lúc suy ngẫm về sự bất cẩn của bản thân về tình hình, cậu ấy vô tình nêu ra lý do phải chờ tôi"Tôi không nghĩ câu chuyện của cậu có thể giải quyết chỉ trong vài lời."

"Ừ, đúng vậy.

Thật tốt vì máy đã hiểu vấn đề nhanh như thế."

Có vẻ như tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để cậu ta nói"Dù sao thì chúng ta vào phòng rồi nói chuyện tiếp."

Tôi sẽ phải mất một chút thời gian để nấu bữa tối, nhưng ít nhiều tôi có thể giải quyết được.Hashimoto không có lý do gì để từ chối nên cũng đã vào trong."

Phiền mày quá."

"Tôi sẽ lắng nghe cậu, nhưng đừng mong đợi quá nhiều ở tôi."

"Tao lúc này thì biết ơn mày thì còn là chưa đủ ấy chứ."

Khi tôi tra chìa khóa vào, Hashimoto cười nhạt như đang cười nhạo chính mình rồi vỗ nhẹ vào lưng tôi.Sau khi mở cửa, tôi quay đầu về hướng lối thoát hiểm trong tích tắc.Tôi có thể cảm nhận được có ai đó đang theo dõi mình, nhưng tôi khó có thể nói được liệu Hashimoto có thể cảm nhận được điều đó hay không.Tạm gác chuyện này sang một bên, chúng tôi bước vào phòng."

Xin lỗi. ......

Chà, nhìn thôi là biết đây là phòng của một bông hoa đã có chủ rồi."

Tên này bước vào và huýt sáo khi nhìn thấy dấu vết của Kei khắp phòng."

Tao có thể ngồi trên giường được không?

Ừm, dù sao thì nó cũng có chút không thích hợp."

"Không thích hợp?

Cậu thích thì cứ ngồi đi."

Sau đó Hashimoto từ từ ngồi xuống giường và nói rằng nó có vẻ không được vững chắc cho lắmNếu là người khác, liệu Hashimoto có quan tâm đến việc ngồi trên giường của họ không?

Tôi có chút lo lắng..."

Rồi sao?

Cậu muốn nói về chuyện gì?"

"Hện trong lắm, ông giáo à.

Tao lo lắng về con đường tương lai phía trước của mình.

Tao muốn xinh mày một chút lời khuyên."

Nói thẳng vào vấn đề, không vòng vo nhưng vẫn có cảm giác như đang che giấu điều gì đó.Nhưng kể hết mọi chuyện ngay từ câu đầu tiên là không thực tế nên hãy để đối phương giấu nó thêm một thời gian nữa."

Con đường tương lai phía trước..."

"Chắc mày cũng thông minh để hiểu mà, phải không?

Lý do khiến Kamuro-chan bị đuổi ấy..."

"Tôi đã nghe một số tin đồn.

Ai đó đã thông đồng với Ryuuen và rò rỉ thông tin trong kỳ thi đặc biệt.

Kết quả là Lớp A xếp cuối bảng."

"Đúng vậy.

Nếu thông tin không bị rò rỉ thì mọi thứ đã không ra nông nổi này."

Như Hashimoto đã nói, yếu tố quyết định thất bại chính là sự rò rỉ thông tin do bị phản bội.Nếu không bị rò rỉ thì lớp A không biết vị trí nào những chắc chắn là khó để mà chạm đáy."

Tao là người bị nghi ngờ nhất.

Kể từ đó đến hôm nay mấy đứa trong lớp nhìn tao méo khác gì một thằng tội phạm cả ."

Trên thực tế, nó không chỉ giới hạn trong lớp học.Hành vi phản bội đồng đội nghiêm trọng như vậy không chỉ gây cảm giác bàng hoàng mà còn có cảm giác bị đe dọa."

Thành thật mà nói thì tôi cũng đã có nghe về chuyện đó.

Và tôi rất thông cảm với hoàn cảnh của cậu."

Trên thực tế, rất nhiều người đều thảo luận và hướng ánh mắt nghi ngờ rằng kẻ phản bội trong kỳ thi đó không ai khác ngoài HashimotoChủ đề về việc liệu tên này có liên lạc với Ryuuen và thiết lập một hiệp ước bí mật hay gì đó tương tự hay không.Xem xét hành vi đáng ngờ của cậu ta trong quá khứ, việc nghĩ như vậy là điều đương nhiên.Nhưng chúng tôi chưa nghe thấy bất kỳ bằng chứng thuyết phục nào.Ở thời điểm này, tôi đang cố gắng xác định xem đó có phải là Hashimoto hay không dựa trên quá trình loại suy."

Dù sao thì hiện tại tao không biết phải làm gì.

Tao cũng không biết liệu mình có nên mặc kệ lời người ta đàm tiếu hay không nữa.

Tao đâu có ngờ những hành động và lời nói trong quá khứ giờ lại thành thứ quật cho mình lên bờ xuống ruộng vậy chứ."

"Nếu cậu không muốn bị nhận những ánh mắt phán xét từ mọi người xung quanh, sao không cố để tìm cách chứng minh bản thân vô tội đi."

"Vô dụng thôi, bro ạ.

Cho dù tao có ra sức chứng minh mình vô tội thì mọi người vẫn luôn muốn tin vào điều mà bản thân họ nghĩ là đúng.

Mà có khi lên tiếng khi bị nghi ngờ thì cũng chỉ làm trầm trọng thêm sự nghi ngờ mà thôi.

Về cơ bản một khi chúng nó đã coi tao là đứa có tội thì những gì tao nói ra để minh oan cho bản thân thì đi vào tai của tụi nó cũng chẳng khác đéo gì nguỵ biện."

Nó giống như Echo chamber (một thuật ngữ ẩn dụ cho một môi trường nơi người bên trong chỉ tiếp nhận những thông tin, quan điểm giúp phản ánh và củng cố quan điểm sẵn có của họ).

Bất cứ khi nào một nhóm những học sinh có cùng quan điểm tụ tập lại với nhau, họ về cơ bản sẽ càng tin rằng những điều bản thân đang nghĩ là đúng.

Và với một nơi cách biệt với thế giới như ngôi trường này thì điều đó lại càng rõ rệt hơn.Trừ khi Hashimoto đưa ra bằng chứng dứt khoát rằng mình không phải là kẻ phản bội, còn không thì sẽ chẳng thay đổi được gìCậu ta thật sự đang gặp phải một tình huống vô cùng khó khăn"Giữ im lặng có lẽ là điều đúng đắn nên làm."

"Hể?"

Nói bừa mà không chứng minh được mình vô tội sẽ không thay đổi được tình hình.Nếu ăn nói không đúng nơi đúng chổ thì chỉ khiến mọi thứ càng tệ hơn mà thôi"Tao khổ quá mà...."

Tôi ngắt lời khi cậu ấy đang cố để tiết nước mắt."

Tôi không có thời gian để xem cậu diễn trò đâu.

Hashimoto, lý do cậu phản bội Sakayanagi là gì?"

Nghe những lời đó, Hashimoto lập tức dừng lại trò hề của mình lại, trở lại với khuôn mặt thường ngày."

Đậu mé, mày không thể nào diễn cùng với tao thêm một chút nữa không được à?

Đang đến đoạn tao nhập tâm cao trào mà mày cắt ngang vậy làm mất hết cả hứng thú""Tôi còn phải chuẩn bị bữa tối cho 2 người nữa chứ không có dư giả thời gian để diễn trò với cậu."

Tôi đã ngầm gợi ý rằng Kei sẽ đến phòng sau đó."

Gì đây?

Có phải là một bữa tiệc với hoa và nến sau đó là..."

"Không, chỉ là cô ấy thích ăn đồ tôi nấu."

"Cái củ lạc giòn tan gì thế này?

Anh em của mày chết đến nơi mà còn không lo, lại lo đi nấu ăn để chiều gái là sao?

Đúng là vì gái đổ bát canh cua, anh em chí cốt còn thua con đàn bà mà""Tôi xin lỗi, tôi có sự ưu tiên của riêng mình trong các mối quan hệ của bản thân.

Quan trọng là tôi với cậu không phải anh em chí cốt và tôi không có lý do gì để bắt buộc phải giúp cậu."

Sau khi tôi nói thẳng ra sự thật với Hashimoto, cậu ta chỉ biết chống tay lên giường và thở dài."

Dù sao thì tao cũng có lời khen cho sự thẳng thắn của mày đó.

Tao thích những người thẳng thắn như vậy."

Dừng một chút, Hashimoto lập tức đi vào trọng tâm vấn đề."

Mày lý do gì khiến cho tao sẵn sàng phản bội Sakayanagi?"

Cậu ta giờ cũng chịu nghiêm túc"Tôi vẫn chưa tìm ra được một lý do phù hợp cho hành động đó.

Tôi không thể nghĩ được gì khác ngoài việc nhận được số điểm cá nhân lớn."

Tôi đã kể cho cậu ấy điều mà bất cứ ai cũng sẽ nghĩ.Tuy nhiên, người ta nghi ngờ liệu nó có đáng để phản bội hay không.Đúng là thua cuộc trong kỳ thi đã khiến Sakayanagi ngã đài, nhưng chỉ lần đó thôi.

Và số điểm lớp bị mất là 100.Việc khiến cho một thân tín của Sakayanagi là Kamuro phải ra đi đúng là có gây ảnh hưởng lớn đến cô ta nhưng cũng chưa đến mức quá tồi tệ.

Chưa kể một mức thù lao phù hợp để cả 2 tiến đến việc hợp tác cũng là điều đáng bàn đến.5 xị hay 1 chai hoặc thậm chí là cao hơn gấp nhiều lần đi nữa thì cũng quá rẻ để coi là cái giá cho việc phản bội chính lớp của bản thân chứ đừng nói đến là lớp đứng đầu của khối"Điều tao muốn nghe không phải là câu trả lời mà thằng ngốc cũng có thể nghĩ ra.

Tao cần mày nêu quan điểm của chính bản thân mày cơ, Ayanokouji"Hashimoto dường như biết sâu xa rằng tôi đã không trả lời một cách thiện chí."

Tôi xin lỗi, tôi không muốn nói quan điểm của mình""Hả?

Tại sao?

Bởi vì nó đéo ảnh hưởng gì đến mày à?"

"Không phải vậy.

Bởi vì cậu không chân thành muốn xin lời khuyên từ tôi."

"Hả?

Mày nghĩ tao không đủ chân thành á?

Tao là một thằng đang bị một đống đứa xung quanh dí cho không trượt phát nào và cố vùng vẫy để tìm cách để cứu lấy bản thân đấy!"

"Nếu cậu đã hiểu được sự nghiêm trong của điều mình gặp phải thì cũng hiểu bây giờ đã là quá muộn rồi."

"Muộn rồi......"

"Người ta nói đại kỵ của một tập thể là quay mũi giáo vào trong, cậu biết mà vẫn làm thì có nghĩa cậu đã chuẩn bị sẵn tâm lý trở thành kẻ bị cả lớp căm thù rồi."

Tất nhiên việc dám chỉa mũi giáo vào leader của lớp là Sakayanagi thì đồng nghĩa bới việc trở thành kẻ thù của cả lớp.Đó không phải là một quyết định được đưa ra một cách ngẫu hứng, đó là một quyết định được đưa ra sau khi đã suy nghĩ vô cùng cẩn thận và kỹ lưỡng về những gì có thể xảy ra và những gì phải làm trong tương lai"Tao hiểu rồi, dù sao thì cũng thật ngu ngốc khi mộng tưởng rằng bản thân có thể trở lại với cuộc sống bình thường sau hành động không thể dung thứ đó......"

Đây là điều tôi nhận thấy ngay khi bắt đầu cuộc trò chuyện.Sau khi xin lỗi, Hashimoto tiếp tục lại cuộc trò chuyện."

Vì mày mà tao sẵn sàng để đem cả cái mạng nhỏ này phản bội tiểu thư đó, Ayanokouji à.

Tao đã thuyết phục tiểu thư đến gãy lưỡi về giá trị mà mày có thể mang lại khi về lớp A và bằng mọi cách phải đưa mày về nhưng cuối cùng vẫn chỉ là một câu từ chối phát ra từng miệng cô ấy, và đó là cách mà mọi thứ xảy ra...Tao muốn cô ta thật sự phải bị thuyết phục""Thuyết phục sao?

Nó còn tệ hơn cả cái thứ gọi là chơi dại thì đúng hơn, cậu không chỉ làm hại mình mà còn hại cả lớp chỉ vì cái mục tiêu viễn vông của bản thân"."

Đó là một cách diễn đạt thú vị.

Dù sao thì tao không thể nào phản biện được."

Hashimoto trả lời với nụ cười trên môi, trong lòng có thực sự thoải mái hay không?Tôi có cảm giác như đối phương đang cố gắng mỉm cười để che giấu điều gì đó trong lòng.Rõ ràng cậu ta không muốn tôi nhìn thấy điểm yếu của mình.Khi nghe những lời "thật lòng" của cậu ấy, tôi cũng cảm thấy bên trong vẫn còn ẩn giấu một vài bí mật."

Có điều này tôi cũng muốn hỏi.

Rốt cuộc tại sao cậu lại vì một người như tôi mà sẵn sàng phản bội Sakayanagi?

Không riêng gì tôi mà ai cũng sẽ thắc mắc về lý do đó của cậu."

"Mày không cần phải kiêm tốn làm gì, chỉ có mấy đứa đầu óc tầm thường mới không thấy được bá khí của kẻ mạnh đang được mày cố gắng kìm nén thôi.

Tao không phải loại thông minh gì nhưng với chừng đó thời gian ăn gió ăn sương đi thu thập thông tin thì tao chắc chắn trong cái khối này không có thằng nào ăn được mày về mọi mặt.

Một người giỏi giang thì cần phải được đặt ở vị trí thích hợp mới có thể phát dương quang đại một cách cực hạn và ở đây không nơi nào phù hợp hơn lớp A."

"Cho dù giờ tôi có bảo rằng đó là cậu tâng bốc quá đà thì chắc cậu cũng không tin đâu ha?"

"Tất nhiên.

Việc mày âm thầm bền bỉ kéo một cái lớp từ đáy xã hội lên áp sát gần đỉnh xã hội cũng đủ để thấy độ nguy hiểm của mày rồi .

Đó là lý do tại sao tao đe dọa tiểu thư Sakayanagi sẽ phản bội cho đến khi nào cô ta chịu tìm cách rớc mày về.

Lớp A vốn đã mạnh nhưng tao muốn phải là mạnh nhất, mà muốn đượcđiều đó thì song sát Ayanokouji và Sakayanagi cần phải được hình thành"Hashimoto siết chặt nắm tay.Điều này vừa không thực tế lại cũng chẳng mấy tế nhị"Thú thật cho tôi nói thửng nhưng mà đã đến lúc cho cậu tỉnh cơn mê rồi.

Cứ cho là tôi có thực lực như cậu nói đi thì một khi chưa có được sự đồng ý của tôi thì việc cậu sẵn sàng một mình chống lại cả lớp là vô ích.

Để tôi nhắc lại cho cậu nhớ, lúc đó tôi chỉ nói là sẽ suy nghĩ về đề nghị mà cậu đưa ra chứ không nói rằng tôi đồng ý với nó"Hành động liều lĩnh mà bỏ qua cả hạt nhân của vấn đề rõ ràng là quá ngu ngốc"Vậy nếu có thể chuyển lớp thì mày cũng sẽ không đến lớp A à?"

"Xét đến tình hình hiện tại, tôi chỉ có thể nói là mình không hề muốn làm kẻ thù của Sakayanagi."

Sau khi nói với đối phương điều này như một lẽ đương nhiên, Hashimoto sửng sốt và lẩm bẩm"Ra là thế...Mặc dù lớp A vẫn là câu trả lời hay nhất, nhưng nó không dễ dàng như vậy."

Ngay cả khi câu trả lời đó khiến Hashimoto bình tĩnh lại, cậu ấy cũng hoàn toàn cân nhắc khả năng tôi không chọn lớp AVậy thì bản chất của sự phản bội này là gì?Từ tình hình hiện tại và thông tin chúng tôi biết, thật khó để đưa ra lý do rõ ràng."

Bộ trông tao giống một thằng có tướng phản chủ lắm sao?

Đến Sakayanagi chỉ sau kỳ thi thôi đã lập tức nghi ngờ tao rồi."

"Tâm sinh tướng mà, cậu tự xem lại bản thân mình là biết""Cái thằng này ......

Tao chỉ đùa thôi.

Dù đúng là tao thật sự đã gây ra hoạ lớn nhưng mà tao cũng là người chủ động tuyên chiến trước.

Thông thường mà nói tao cũng phần nào nắm trong tay quyền chủ động trong cuộc chiến này phải không?"

Sakayanagi hối hận vì đã để Kamuro phải ra đi, nỗi ám ảnh của cô về việc khiến kẻ phản bội đã gây ra tất cả những điều này phải trả giá không biết sẽ có thể đưa cô ta đi xa đến mức nào."

Nhưng, có phải tao là người duy nhất sai trong sự phản bội này không?

Tao đang nói với tiểu thư giải pháp tối ưu hiện tại để đảm bảo tốt nghiệp lớp A.

Tại cô ta cứng đầu một cách bất chấp nên tao mới phải dùng đến hạ sách này ""Thật là một suy nghĩ ngu ngốc.

Nhưng mà tôi lại rất đồng tình với suy nghĩ của cậu.

Đúng là với sức chiến đấu hiện tại, không có gì đảm bảo rằng các cậu có thể giữa được vị trí lớp A của mình nếu tiếp tục tuân theo mệnh lệnh của Sakayanagi."

Vấn đề thực sự là điểm lớp đang bị thu hẹp."

Đúng vậy""Nhưng cậu cũng đang phạm một sai lầm lớn."

"Làm kẻ thù của Sakayanagi?"

"Đúng nhưng chưa đủ.

Làm kẻ thù của Sakayanagi không phải là điều tệ.

Điều cậu đang làm sai là trở thành kẻ thù của Sakayanagi khi bản thân không có gì để dựa vào.

Tất nhiên cậu không có cơ để đối đầu với cô ấy, đáng lẽ cậu nên chọn một cách tiếp cận khác."

"Tao cũng đã nghĩ về việc đó.

Nhưng tao đi đến kết luận rằng đây là cách duy nhất."

"Đó là những gì cậu nghĩ chứ không phải đáp án chính xác."

Hashimoto không phủ nhận điều đó mà nhìn về xa xăm."

Tóm lại thì...Mày có thể cho tao lời khuyên nào sáng suốt để không bị Sakayangi làm thịt không?"

"Ngay từ đầu đáp án chỉ có một.

Lựa chọn duy nhất còn lại của cậu là đánh bại Sakayanagi."

"Chính mày đã nói tao không có cơ để so với cô ta còn gì""Tôi muốn xác nhận lần nữa.

Đối với cậu, đánh bại Sakayanagi có nghĩa là khiến cô ấy bị đuổi học phải không?"

Hashimoto gật đầu.

Điều đó có nghĩa là không có cách nào để hòa giải nữa rồi"Cho dù có lạc quan đến mức nào đi nữa thì tình hình của cậu vẫn quá sức bi đát.

Mặc dù khó có thể nói tùy thuộc vào nội dung của kỳ thi đặc biệt trong tương lai, nhưng đối với Sakayanagi theo một nghĩa nào đó, bây giờ cô ta muốn tống cậu ra khỏi trường còn nhiều hơn Ryuuen, thậm chí là không ngại dùng đến những hành động cực đoan.

Ngay cả khi có thể chống trả và ép Sakayanagi vào tình thế bị đuổi học, thì cách duy nhất chỉ có thể là trong trường hợp ngọc đá cùng tan thôi".Bằng cách đó, toàn bộ sự căm thù với Ryuuen của lớp A đã được chuyển sang hết cho kẻ phản bội Hashimoto, đồng thời việc nội đấu chỉ càng khiến cho lực chiến của lớp họ giảm sút, chẳng khác nào một mũi tên trúng hai con chim.Thậm chí là trong trường hợp kéo nhau chết chung, việc đánh bại Sakayanagi cũng không hề dễ dàng.Giữa Sakayanagi và Hashimoto, có sự khác biệt quá lớn về năng lực ở thời điểm hiện tạiSakayanagi không chỉ đè bẹp Hashimoto về mặt năng lực mà cô ấy còn có điểm bảo vệ.Điều đó có nghĩa là để muốn đuổi được con người này thì phải khiến cho cô ta bị đuổi đến 2 lầnHashimoto lúc này chỉ nghĩ đến một điều là làm sao để chiến tới cùng với Sakayanagi.Đó là một lối suy nghĩ thiển cậnChỉ cần hạ bệ được cô ta thì mọi thứ có thể được giải quyết, tôi quá thừa hiểu những điều hắn đang nghĩ trong đầu.Nhưng ngay cả khi Sakayanagi bị đánh bại thì cùng lắm đó cũng chỉ là bước khởi đầu.Việc khó khăn nhất trong một cuộc chiến không phải làm sao để thắng mà mà làm sao để giải quyết bãi chiến trường sau khi mọi thứ kết thúc.

Xây dựng lại lớp từ đống đổ nát, bình định những thành phần nổi loạn, đưa lớp về quỹ đạo cũ...Có rất nhiều việc phải làmHashimoto quyết định phản bội mặc dù cậu ta không thể đảm bảo rằng tôi sẽ chuyển sáng lớp cậu ấy và cũng biết rằng việc thách thức Sakayanagi là một hành động tự tìm đường chếtNếu không thể gọi đó là dại dột thì bạn có thể gọi nó là gì nữa."

Qua những cuộc trò chuyện này, tôi có thể thấy điểm yếu của cậu là không tin tưởng mọi người."

Tất cả họ đều hành động theo phán đoán của riêng mình mà không nói một lời.Nếu thành công thì không sao, nhưng nếu thua, cậu ta không còn ai để nương tựa."

Tao không phủ nhận điều đó.

Nhưng Ryuuen và Sakayanagi cũng vậy.

Họ không hề tin tưởng người khác chút nào."

"Sự khác biệt cữa cậu và họ đó là 2 người đó đủ sức mạnh để lãnh đạo người khác.

Chỉ đơn giản là vậy."

"Và mày cũng vậy nhỉ?"

Hashimoto không phải không có khả năng nhìn thấy toàn bộ cục diện.Nếu coi tôi là kẻ thù, đến một lúc nào đó thì thất bại sẽ hiện ra ngay trước mắt, đó là điều cậu ấy ngộ ra.Cho đến nay, mọi thứ không đến nỗi tệ.Cậu ấy vẫn luôn một mình ngay từ đầu, tự mình điều tra và tự mình kết luậnBây giờ mọi thứ vẫn tiếp diễn như vậy.Việc không thể tin tưởng người khác theo cách này có thể có hại.Nếu Hashimoto có nhiều hơn một người mà bản thân có thể tin tưởng từ tận đáy lòng, thì hiện trạng có thể sẽ dễ dàng hơn một chút."

Tao cũng không muốn lao ra nghênh chiến trước Sakayanagi mà không có bất kỳ cơ hội chiến thắng nào.

Tao đâu ngu ngốc đến thế."

Hy vọng vẫn còn cơ hội chiến thắng, Hashimoto thì thầm.Tôi chuẩn bị lắng nghe, nhưng cậu ấy chỉ nhìn chằm chằm vào tôi và không định nói tiếp."

Trước khi nói cho mày biết tao sẽ làm gì tiếp theo, có một điều tao muốn mày xác nhận"Sau đó, Hashimoto đưa ra một câu hỏi.Tại sao vào thời điểm đó, cậu ta lại đặt cược mọi thứ vào việc phản bội Sakayanagi.Tất cả bắt đầu với câu hỏi đó.Phần 2:Cuộc trò chuyện với Hashimoto kéo dài hơn dự kiến."

À mà, Karuizawa sắp đến rồi phải không?

Xem ra tao cũng không nên làm phiền đôi chim câu hai người."

"Không sao, dù gì thì tôi cũng không muốn bỏ dở vấn đề giữa chừng."

"Ý mày là khoảng thời gian này là có ý nghĩa sao?"

Tôi gật đầu khẳng định và Hashimoto cũng gật đầu đáp lại.Không giống như vẻ mặt căng thẳng lúc trước, khuôn mặt cậu ấy đã phần nào thư giãn hơn.Như thể đã trút bỏ tất cả những gì mình đang kìm nén trong lòng chỉ trong một hơi thở.Tôi nhìn thấy Hashimoto rời đi, đồng thời tôi cũng quyết định đi ra ngoài."

Dù sao thì hôm nay đành đến cửa hàng tiện lời mua đồ về hâm lại vậy."

Tôi nói với Hashimoto, người đang định nhấn nút thang máy.Ngón tay đang định nhấn nút đóng của cậu ta đột nhiên dừng lại rồi lại nhấn nút giữ."

Vậy sao chúng ta không đi cùng nhau nhỉ?

Yên tâm là tao chỉ có ý định nói chuyện phiếm mà thôi."

Hashimoto trông có vẻ kiệt sức.Hiểu rằng đối phương cũng chỉ đơn giản muỗn làm gì đó để thư giãn nên tôi quyết định cùng cậu ấy đến cửa hàng tiện lợi.Thang máy đi xuống sảnh.

Tôi tình cờ gặp Morishita, bạn cùng lớp của Hashimoto đang ở đó"Thật trùng hợp, Ayanokouji Kiyotaka."

"Đúng là trùng hợp."

Lúc đó, tôi cảm nhận được sự thay đổi trong mối quan hệ giữa con người với nhau.Tôi đã vô tình gặp mặt Morishita vài lần trong năm 2 này.Rõ ràng từ trước đến nay chúng tôi như 2 người xa lạ nhưng bây giờ khi gặp nhau, chúng tôi tự nhiên dừng lại và bắt đầu nói chuyện."

Và cả Hashimoto Masayoshi a.k.a kẻ phản bội.

Thật trùng hợp làm sao."

"Này này, làm ơn đừng gọi tôi như vậy được không?

Dù sao trước khi toà tuyên án thì nghi phạm vẫn là vô tội mà""Được rồi, tôi cũng chưa tìm thấy bằng chứng cho điều đó.

Xin cho phép tôi được sửa lại."

Ngay cả khi cô ấy sửa lại phát biểu của mình, điều đó cũng không thay đổi được sự thật rằng Hashimoto đã được công nhận như vậy.Mặc dù Hashimoto thực chất là kẻ phản bội nhưng ở một khía cạnh nào đó, cậu ấy cảm thấy may mắn khi có tôi đi cùng."

Ayanokouji Kiyotaka không hề ngạc nhiên nhỉ?"

"Chuyện này đã được đồn đại từ lâu rồi.

Và không giống như những người trong lớp A, tôi không mấy hứng thú với sự thật."

"Tôi hiểu rồi.

Tôi nghĩ kẻ phản bội chắc chắn đã nói chuyện gì đó với cậu rồi ha."

Cô ấy không ngần ngại nói ra những suy nghĩ của mình và rõ ràng nó vô cùng có sức sát thương.Ngay lúc tôi đang ngưỡng mộ sự can đảm của cô ấy thì Hashimoto xen vào"Dừng lại đi.

Cô có thể nghi ngờ tôi là kẻ phản bội.

Nhưng đừng lôi kéo người ngoài vào nếu không có lệnh của tiểu thư."

Hashimoto quả quyết hét lên với Morishita như cố gắng nói rằng bản thân không phải kẻ phản bội"Có lẽ đúng vậy.

Mà trời cũng gần tối rồi, Ayanokouji Kiyotaka định đi đâu?"

Morishita hỏi tôi thay vì Hashimoto."

Tôi đang trên đường đến cửa hàng tiện lợi để mua bữa tối."

"Tôi cũng vậy."

"Xin lỗi nhưng tôi không hỏi cậu, Hashimoto Masayoshi.

Tôi hiểu rồi, nhưng Ayanokouji Kiyotaka về cơ bản là người thường tự nấu ăn ---- Nếu cậu phải ra cửa hàng mua đồ có nghĩa là thời gian làm bếp của cậu đã được dùng để làm việc khác như nói chuyện với ai đó, đúng không?"

Thì đúng là tôi hay tự nấu ăm nhưng mà sao cô ta biết được hay vậy?Sự nghi ngờ của Morishita ngày càng tăng và nó không cô nàng ý định dừng lại."

Ayanokouji và tôi chỉ tình cờ ở cùng một thang máy.

Cậu ấy hôm nay là nguời được tư vấn cuối nên mới về trễ, đúng không Ayanokouji?"

Có lẽ vì sợ đối phương sẽ sớm suy luận ra, hashimoto nhanh chóng chuyển chủ đềNhưng thay vào đó, Morishita lại tỏ ra hoài nghi hơn."

Lạ thật.

Cho dù là vậy thì Ayanokouji Kiyotaka vẫn còn nhiều thời gian để có thể tự nấu ăn.

Chắc chắn khoảng thời gian đó đã được dùng cho một việc gì đó khác."

Có vẻ như vì đã điều tra về lớp horikita suốt thời gian qua, Morishita đã nắm được nhiều thông tin mà cả Hashimoto cũng không nắm đượcHashimoto-người đang cố đánh lừa người trước mặt mình, đã phạm sai lầm."

Tóm lại thì dù có gì đi nữa thì chuyện này cũng không liên quan gì đến tôi.

Tôi không biết gì về ngày hôm nay của Ayanokouji hết."

"Nhưng hai người đã cùng nhau đi thang máy từ tầng bốn xuống phải không?"

Quyết không cho Hashimoto lươn lẹo thêm nữa, Morishita hướng mắt về phía màn hình của thang máy."

Cô chú ý đến điều đó luôn hả ......"

"Thật ra tôi cũng thường không quan tâm lắm đâu.

Bởi vì 2 người đều nằm trong danh sách các đối tượng tôi cần phải chú ý thôi"Hashimoto mỉm cười cay đắng với vẻ mặt bất lực.Tuy nhiên, nó cũng không thể giúp cậu ấy che giấu sự căng thẳng hay thậm chí là sợ hãi của bản thân."

Điều này càng chứng minh là Traitor đang âm thầm đi đêm nhằm muốn nhận được sự giúp đỡ từ những lớp khác..."

"Traitor?"

"Nó có nghĩa là kẻ phản bội."

Sau khi biết được ý nghĩa, Hashimoto rũ vai xuống."

Tha cho tôi đi, Morishita.

Tóm lại tôi đến gặp cậu ấy là vì chuyện khấc."

"Chuyện khác là chuyện gì?"

"Tôi không nghĩ là nên nói với cô.

Dù sao thì có một số vấn đề mà đàn ông con trai mới có thể tâm sự với nhau, đúng không?"

Hashimoto nhìn sang tôi như muốn nói gật đầu dùm cái đi."

Tôi không thể hỏi sâu hơn vì sự khác biệt giới tính sao?

Đó thực sự là một cách dễ dàng để chống chế nhỉ?"

"Tôi đoán có nói gì cũng vô ích với cô."

Hashimoto nhún vai bất lực.Đúng như cậu ấy nói, càng nói thì sẽ càng khiến đối phương nghi ngờ thêm"Chà, đừng bận tâm.

Dù sao thì, tôi có thể đi đến cửa hàng tiện lợi với 2 cậu được không?"

"Không vấn đề.

Mà cô tính mua gì sao?"

"Tôi cùng không biết nữa.

Có lẽ trên đường đi tôi sẽ nhớ ra cũng nên."

Cô ấy tiết lộ rằng mình không có việc gì làm ngoài việc đến cửa hàng tiện lợi, chúng tôi không có quyền từ chối.Kể cả có làm vậy thì chúng tôi cũng không thể làm gì nếu cô ấy muốn đi theo."

Thôi được rồi, mau đi thôi nào?"

"Ừ, đi thôi."

Với những lời đó, Morishita dẫn đầu và đi về phía trước."

Tại sao chuyện này lại xảy ra chứ ......

Cô đúng là lúc nào cũng hãy xử không giống ai.

Xin lỗi nha, Ayanokouji."

"Không sao đâu.

Chuyện đó không có gì to tát cả."

Vào lúc đó, tôi đột nhiên tự hỏi mọi người trong lớp thật sự nghĩ gì về MorishitaKhả năng học tập cao của cô ấy đã được ghi nhận rõ trên OAA.Nhưng ngoài điều đó ra, thực lòng tôi không có bất cứ ấn tượng tích cực nào khác.

Sẽ không hại gì nếu hỏi bây giờ."

Morishita đóng vai trò gì trong lớp vậy?"

"Ừ thì nhìn thôi cũng thấy mà...

Cô ta chỉ đơn giản là một kẻ lập dị hay có những hành động độc lạ khác người, chỉ vậy thôi."

"Cô không có người bạn thân nào à?"

"Theo trí nhớ của tôi thì hầu như là không."

Độ tin cậy của những lời phát ra từ miệng từ một người đang tập trung trong việc thu thập thông tin tình báo là khá cao.Hashimoto nhìn vào lưng Morishita và bối rối dùng tay gãi cằm suy ngẫm."

Dù sao thì người như vậy mà có được bạn thì mới lạ."

Sau một tiếng lẩm bẩm nhỏ, Hashimoto quay mắt về phía này.Tôi chủ dộng lên tiếng trước"Cô chỉ đơn giản là muốn tìm ra ai là kẻ phản bội, đúng không?"

"Chà......

Cái này phải để cậu tự mình đoán xem rồi......

Nhưng cậu thực sự rất thẳng thắn đó""Dù sao thì tôi không có làm gì sai để phải lo sợ cả."

"Nói sao nhỉ?...Một lần nữa, từ những gì tao thấy, Morishita không phải là một tín đồ cuồng Sakayanagi cực đoan.

Cô ta có vẻ hơi xa lánh với mọi người xung quanh.

Cô ấy không phải là kiểu người hành động mạnh mẽ để giải quyết vấn đề một mình.

Tao cũng không biết tại sao cô ấy lại như vậy nữa."

Morishita không phải là loại người năng động sao?Mặc dù tôi không tiếp xúc nhiều với cô ấy nhưng những gì Hashimoto nói hoàn toàn trái ngược với những gì tôi nhớ.

Đúng hơn, tôi có ấn tượng mạnh hơn rằng Morishita là kiểu người hành động quyết liệt để giải quyết vấn đề của bản thân mìnhTất nhiên, cũng có thể Morishita trước đây đã để lại mọi thứ cho Sakayanagi- người có thể một mình vạch ra toàn bộ kế hoạch cho lớp nhưng với tình hình thay đổi nên đã quyết định nghiêm túc thay đổi bản thân.Nhưng thật khó tưởng tượng Hashimoto lại không biết điều này.Lời nói của tên này luôn có sự đan xen giữa sự thật và giả dối, dù cậu ta có giả vờ không biết thì tôi cũng không thể biết được.Có thể ngay từ đầu việc tất cả gặp nhau cũng là do sắp đặt từ trướcBằng cách giả vờ vô tình, Hashimoto đang gián tiếp cho Sakayanagi biết rằng bản thân đã liên lạc với tôi.

Không thể không nghĩ đến việc cậu ta đã tính toán chuyện này.Dù sao thì việc cậu ta dám đứng ngay trước phòng của tôi đã đủ chứng minh tên này không ngại bị phát hiện rồiVốn cả hai đều biết thông tin liên lạc của nhau nên lẽ ra chúng tôi có thể liên lạc qua điện thoạiVì vậy mục đích rất có thể là trực tiếp hoặc gián tiếp để Sakayanagi phát hiện ra sự thật rằng kẻ phản bội là Hashimoto đã liên lạc với tôi.Tất nhiên, sự thật hiện chỉ có Hashimoto mới biết.

Nhưng tôi cũng có một kết luận cho riêng mìnhTư những gì tôi đã chứng kiến khi Hashimoto ở trong phòng.Tôi tin rằng mọi hành động của tên này về cơ bản là muốn lấy cái lợi về cho mìnhChỉ muốn mọi thứ trở nên tốt hơn.Chỉ mong được cứu.Chỉ muốn bản thân mình là người chiến thắng.Không quan trọng điều gì xảy ra với bất kỳ ai khác trong quá trình này.

Đối với một người theo chủ nghĩa hòa bình, sự tồn tại của Hashimoto sẽ bị coi là xấu xa và bị ghét bỏ, tôi đoán vậy.Càng biết nhiều về Hashimoto, tôi càng thấy đồng cảm với đối phương.Nghĩ lại thì đó vốn là bản chất của con ngườiSuy cho cùng thì muốn làm kẻ xấu thì trước tiên cần phải là một kẻ mạnhNhưng Hashimoto không có sức mạnh đó.Vì vậy, cậu ta học cách thích nghi với môi trường bằng cách thay đổi màu sắc như tắc kè hoa.Cậu ấy luôn cố gắng thích nghi với sự thay đổi của môi trường để có thể tồn tạiĐây là cách hành động của cậu ấy vào lúc này và thậm chí là suốt thời gian qua.Rời khỏi sảnh, 3 người chúng tôi đi về phía cửa hàng tiện lợi.Sau đó, khi chúng tôi đến cửa hàng tiện lợi, tôi nhặt giỏ hàng lên và liên lạc với Kei qua điện thoại di động.Trong khi hỏi ý kiến nhau, chúng tôi quyết định chọn đồ ăn tối và ăn ngay tại chổĐồ ăn nóng ở cửa hàng tiện lợi cũng rất ngon.Trong quá trình mua sắm, chúng tôi gặp những học sinh đến sau chúng tôi tại quầy đồ uống."

Chào buổi tối, mọi người..."

Người chào chúng tôi là Yamamura Miki, cũng là một cô gái học lớp Hashimoto."

Tôi không mong đợi được gặp cô ở đây đâu."

"Vâng..."

Tôi có cảm giác rằng Yamamura đang xác nhận câu nói của tôi với vẻ mặt xấu hổ.Đúng như dự đoán, Yamamura là người chịu trách nhiệm theo dõi Hashimoto trong trường hợp khẩn cấp.Tôi không thể biết đó là ai khi nghi ngờ có người đã theo dõi tôi sau khi tôi rời khỏi ký túc xá mà không hề có dấu vết.Tôi nghĩ đó có thể là Yamamura vì chỉ có cô ấy mới có thể làm được như vậy.Hiện chưa rõ cô ta hành động một mình hay Sakayanagi đứng đằng sau, nhưng việc sẵn sàng di chuyển trước khi tôi đi thang máy về phòng khiến rất có thể Hashimoto đã bị theo dõi.Đúng hơn là Yamamura không có lý do gì để theo dõi tôi vào lúc này."

Này, Yamamura.

Thật trùng hợp."

Nhận thấy chúng tôi đang nói chuyện, Hashimoto bước tới với cốc mì vị cà ri trên tay."

Chào buổi tối,......

Hashimoto-kun."

"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Yamamura ở cửa hàng tiện lợi."

Đó chỉ là một lời chào thông thường hay Hashimoto đã ngửi thấy điều gì đó đáng ngờ.Cậu ta nói những lời đó trong khi quan sát phản ứng của Yamamura."

Etou... thực ra mình cũng thỉnh thoảng ghé thăm các cửa hàng tiện lợi ...... một hoặc hai lần một tuần ......

Chẳng qua là do mình không quá nổi bật thôi......

Mình xin lỗi""À, không.

Không có gì phải xin lỗi cả"Hashimoto bản chất muốn dùng uy thế áp đảo đối phương, nhưng bề ngoài xin lỗi vì đã chỉ trích Yamamura về sự hiện diện thấp kém của bản thân."

Hiếm lắm đấy.

Yamamura Miki nói chuyện với con trai hay gì đó""Cô có đủ tư cách để nói điều đó sao, Morishita""Tôi có chút hứng thú với sự phản bội...

Đúng hơn là có chút quan tâm đến kẻ phản bội Hashimoto Masayoshi.

Đây có thể xem là tình yêu không nhỉ?"

"Đừng cố ý đề cập đến sự phản bội.

Mà..., Yamamura cũng nghi ngờ tôi sao?"

Đối mặt với ánh mắt thăm dò của Hashimoto, Yamamura cúi đầu tránh né.Tậm trạng cô nàng nặng nề, im lặng và trái ngược với thứ nhạc ồn ào đang mở ở cửa hàng tiện lợi."

Nhân tiện, chúng ta cùng nhau ăn tối luôn nhé.

Được chứ?"

"Hể?

À, vâng......

Nếu các cậu không thấy phiền khi có mình......

"Mặc dù lúc đầu tôi không đọc được bầu không khí xung quanh nhưng dường như lời nói đã có tác dụng.Thế là Yamamura được phép gia nhập biệt đội ăn tối bất đắt dĩ.Cửa hàng tiện lợi vốn là nơi để mọi người tụ tập ăn uống nên cũng không có gì lạ.Có vẻ như Yamamura không có nhiều cơ hội để nói chuyện với người khác và điều đó hơi khó khăn ngay cả khi mục tiêu là bạn cùng lớp.Morishita kéo tay áo Yamamura và ép cô ấy thử những món mà mình giới thiệu.Dù thế nào đi nữa Yamamura cũng không thể từ chối.

Khoảng ba hoặc bốn thứ được nhét vào giỏ hàng của cô."

Xin đừng làm vậy mà."

"Tại sao?

Yamamura Miki rõ ràng rất cần chúng mà."

"Bộ cô không thấy cô ấy đang vô cùng bối rối à?."

"Thật sao?"

"Anou, ......"

Yamamura không chắc nên chọn bên nào và thật khó để nói."

Có phải cô nghĩ tôi đang ép buộc cô không?"

"Không...

Mình không có ý đó......"

Những lời nói có phần đáng sợ làm Yamamura nao núng.

Cố gắng nặn ra từng chữ để trả lời"Cô không thích cái này à?

Vậy thì tôi đề xuất cái này ngon hơn.

Hãy giữ bí mật với những người khác nhé."

Morishita rõ ràng không phải là khách hàng thường xuyên của cửa hàng tiện lợi nhưng cô ấy lại thúc ép Yamamura đi mua đồ.Khi cô ấy đang định lấy nước trái cây ra khỏi ngăn mát thì..."

Oi, xin lỗi đã làm mấy cưng mất hứng nhưng mà làm ơn tránh qua một bên để người ta lấy đồ được hông?"

Một khách hàng mới bước vào giữa cuộc trò chuyện và đứng cạnh tủ đồ uống.Tôi nhận thấy điều đó, nhưng Yamamura-người đứng cạnh tôi thì hoàn hoàn toàn không để ý.

Chỉ một chút thôi mà tôi đã va vào vai người kia."

Xin lỗi."

Bên trong cửa hàng tiện lợi, nó không rộng đến thế, nên dù chỉ có hai người đứng cạnh nhau thì vẫn cản trở những khách hàng khác lấy hàng.Đó không phải là một vụ va chạm quá bạo lực nhưng Yamamura đã nhượng bộ và xin lỗi."

Không, đây mới là người có lỗi."

Mái tóc dài màu bạch kim nhẹ nhàng đung đưa khi đối phương lấy ra một lon trà xanh."

Chuỵ thích trà của hãng này.

Nó ngon và ngọt như khi được pha trong ấm trà.

Chú thấy đúng không, Ayanokouji?"

Đối phương giới thiệu nó không thua gì lời quảng cáo của một nhà sản xuất đồ uống.Người đang nhìn tôi là Kiryuin Fuka từ lớp 3B."

Em chưa từng uống loại này nên không thể đưa ra nhận xét được."

"Chú đã bỏ lỡ một tuyệt phẩm nhân gian đó.

Khi nào rảnh nhớ mua về thưởng thức nhé."

"Chị cũng đi mua đồ ăn sao, Kiryuin-senpai?"

"Ừm.

Hôm nay chị về hơi muộn nên dừng lại ở cửa hàng tiện lợi.

Cô em xinh xắn đừng cạnh này chắc là bạn gái mà chú hay nhắc đến ha?"

"Không."

"Ừm, em là......

Yamamura."

" Morishita Ai."

"Yamamura và Morishita phải không?

2 đứa ở cùng dàn harem...Xin lỗi, cùng lớp với Ayanokouji à?"

"Không, họ học lớp A."

" Chà, tình bạn thì quan trọng éo gì lớp chứ phải không?

Hãy trân trọng mối quan hệ này nhé."

"Không thể tin được là em đang nghe điều này từ chị đó."

Đó không hẳn là kiểu lời nói phù hợp với một người nổi bật trong số các học sinh năm 3 như một con sói cô độc"Xin chào, Kiryuin-senpai.

Tên em là Hashimoto, cũng học lớp A."

Ngay khi Kiryuin đang nhìn Yamamura, Hashimoto xen vào chào hỏi.Kiryuin gật đầu và nhẹ nhàng vẫy tay chào."

Chị nhớ hết 3 đứa rồi."

Sau một cuộc trò chuyện ngắn, Kiryuin nhanh chóng ra quầy thanh toán rồi rồi đi.Kiryuin-người không thực sự đánh giá cao việc quan tâm đến người khác, lại nói rằng đã ghi nhớ về 3 người mà bản thân mới gặp lần đầu.

Mặc dù có lẽ đó là một lời xã giao nhưng tôi vẫn hơi ngạc nhiên."

Ayanokouji......

Mày thậm chí còn thân thiết với những người như Kiryuin-senpai luôn sao?

Chị ta rất nổi tiếng ở năm 3 đó."

"Tôi không thân đến mức đó đâu."

Hashimoto tiếp tục quan sát phía sau Kiryuin khi chị ta đi về phía ký túc xá.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 2: Mạng lưới trại huấn luyện


~ • ~ • ~
Mở đầu:Bây giờ là 9 giờ 30 sáng thứ Năm.

Một chiếc xe buýt đang đậu ở sân.Có thể ngửi thấy mùi khói từ những chiếc xe đang nổ máy ở xung quanh, và các học sinh bước lên xe buýt với những bước đi nhanh nhẹn.Ngoại trừ một số học sinh đã tham gia hoạt động câu lạc bộ, đối với hầu hết học sinh năm hai, đây là lần thứ ba họ ra ngoài trong năm nay sau kỳ thi đảo hoang và chuyến đi dã ngoại,Điểm khác biệt so với trại huấn luyện hồn hợp năm ngoái là nhà trường đã thông báo cho chúng tôi rồi.

Mặc dù về cơ bản là mọi người vẫn sinh hoạt cùng nhau nhưng tính chất thì lại hoàn toàn khác nhau.Đó là lý do tại sao nhà trường không sử dụng cái tên "Kỳ thi đặc biệt".Điều đáng chú ý đầu tiên là số lượng xe buýt.Theo quy định, mỗi lớp có một xe buýt, nghĩa là phải có 12 xe buýt cho cả ba năm.Tuy nhiên, chỉ có 9 chiếc xe buýt trên sân.Tất nhiên câu trả lời cho câu hỏi này có thể được tìm thấy bằng cách quan sát những học sinh đang đi xe buýt.Chỉ có một chiếc xe buýt dành cho học sinh năm ba.Chỉ có 20 học sinh đang ở trên.Tôi không thể nói chắc chắn vì tôi chưa xem hết nhưng tôi nghĩ có 5 học sinh từ lớp A đến lớp D ở năm 3.Khi đi xe buýt, chúng tôi được bảo rằng có thể tự do lựa chọn chỗ ngồi.Nghe vậy, Kei lập tức tiến tới ôm chặt lấy cánh tay tôi."

Tất cả nghe đây, chổ cạnh Kiyotaka là của tui nhá~"Trong khi chịu đựng những cái nhìn không mấy dễ chịu của một số chàng trai, tôi đồng ý và ngồi xuống ghế cạnh cửa sổ của chiếc xe ở phía bên phải của hàng thứ ba từ dưới lên, rồi Kei ngồi xuống cạnh tôi."

Không phải sẽ tốt hơn nếu tất cả các cô gái ở cùng nhau sao?"

"Cái đó đợi khi về cũng được mà, còn bây giờ là thời gian của 2 ta, phải không?"

Chúng tôi dành phần lớn thời gian riêng tư bên nhau và có vẻ Kei vẫn muốn điều đó tiếp diễn trên xe buýt.Tôi không chắc sự khác biệt là gì nhưng Kei có vẻ vui vẻ hơn bình thường.Khi toàn bộ đoàn lên xe buýt và các xe buýt khác đã chuẩn bị xong, Chabashira-sensei cũng lên xe."

Nó làm mình nhớ đến trại huấn luện năm ngoái.

Lúc đó mình cũng đã trao đổi rất nhiều với Kiyotaka."

"Đúng vậy."

Đã một năm kể từ đó.Vào thời điểm đó, tôi không nghĩ ai trong chúng tôi có thể tưởng tượng được rằng mối quan hệ của chúng tôi sẽ sâu sắc đến mức này.Không chỉ Kei mà những mối quan hệ xung quanh chúng ta cũng có sự thay đổi đáng kể."

Ồ đúng rồi.

Hôm qua mình được biết bộ phim mình yêu thích sắp ra mắt, chúng ta cùng đi xem nhé."

Kei nheo mắt vui vẻ và cho tôi xem thứ trông giống như poster phim.Đối với Kei, đó chỉ là một chủ đề bình thườngNhưng có một điều khiến tôi bận tâm."

Phim này khi nào chiếu?"

"Để xem, khi nào vậy ta?

Mình nhớ trailer nói rằng nó sẽ ra mắt vào mùa xuân."

"Mình muốn biết ngày chính xác."

"Hể?

Ah mou, lịch chiếu đâu rồi ta?

Để mình xem...

À, đây rồi."

Trang chủ Kei cho tôi xem có ghi ngày phát hành là 26 tháng 3.May mắn thay, đó là trước khi học kỳ mới bắt đầu và trường vẫn đang trong kỳ nghỉ xuân."

Được, chúng ta cùng nhau đi xem."

"Tốt quá, yay!

Mình đảm bảo Kiyotaka cũng sẽ thích nó."

Kei mỉm cười, nhưng nụ cười dần đông cứng khi cô ấy nhìn vào mặt tôi."

Chuyện gì vậy?"

"Không có gì."

Kei chỉ nói vậy và rời mắt khỏi tôi, rồi bắt đầu vừa ngâm nga một bài hát và nhìn vào một trang web trông giống như danh sách các nhân vật trong phim và lẩm bẩm với giọng trầm.Sau đó các học sinh đang trò chuyện hoặc thưởng thức phong cảnh bên ngoài.Chưa đầy 20 phút sau khi xe buýt rời đi, Chabashira-sensei cầm micro đi vòng quanh các học sinh từ trước ra sau."

Đã đến lúc giải thích chi tiết về trị huấn luyện lần này.

Dù đã được nhắc đến ở trường nhưng xin cho phép tôi nhắc lại đây sẽ là buổi trao đổi học tập trải nghiệm bốn ngày ba đêm".Thông thường, đây là lúc mà biểu cảm bắt đầu trở nên căng thẳng.

Nhưng các học sinh trên xe buýt trông không hề lo lắng chút nào.Trong khi nghe Chabashira-sensei giải thích, họ đang tận hưởng khung cảnh bên ngoài hoặc thư giãn trên ghế, một bầu không khí hoàn toàn khác so với thường lệ.Như tôi đã đề cập trước đó, đây không phải là một kỳ thi đặc biệt mà chỉ đơn giản là một buổi giao lưu."

Tôi nhắc lại, buổi giao lưu này không phải là kỳ thi đặc biệt, điểm lớp sẽ không tăng giảm.

Nếu không vi phạm và hành xử đúng mực với tư cách học sinh thì sẽ không bị trừ điểm.

Mặc dù việc tham gia trò chơi sẽ được tích điểm cá nhân nhưng không phải là bắt buộc mà là hình thức tham gia tự nguyện".Việc Chabashira-sensei giải thích chi tiết và lặp lại như vậy là điều đương nhiên.Sự cảnh giác của các học sinh đã được mài giũa từ lâu trong thời gian họ ở ngôi trường này.Họ đã hình thành thói quen thắc mắc: "Nếu chỉ là một cuộc gặp gỡ trao đổi thì có điều gì đó đằng sau nó."

Đó là lý do tại sao họ được thông báo sớm rằng sẽ không có kỳ thi đặc biệt, không thay đổi điểm lớp và không bị phạt kiểu như đuổi học.Chính vì thế mà mọi người đang có tâm trạng rất tốt."

Ichihashi lần này vắng mặt vì bệnh, thật không may, nhưng có thể đó lại là một điều may mắn."

Đang là thời điểm dịch cúm bùng phát nên không bất ngờ có rất nhiều người ốm."

Tôi chắc rằng một số em đã nhận thấy rằng mỗi lớp năm 3 chỉ có 5 học sinh."

Chabashira-sensei chỉ đề cập một chút mà không đi sâu vào chi tiết."

Sự tương tác của các em với những học sinh năm nhất là mục đích chính của chuyến đi này, nhưng tất nhiên rất khó để có được mối quan hệ tốt với tất cả học sinh năm nhất, phải không?

Đó là lý do tại sao khi đến đích, mọi người sẽ chia thành 20 nhóm, đứng đầu là 20 học sinh năm 3 đã thảo luận và hoàn thành việc phân nhóm với danh sách học sinh năm nhất, năm 2."

Nói cách khác, đó không phải là trường hợp phải phân nhóm khi chúng tôi đến địa điểm.Chúng tôi không được thông báo, nhưng các nhóm đã được sắp xếp sẵn."

Chúng ta sẽ bắt đầu phát tài liệu, vì vậy hãy đảm bảo rằng các em biết mình thuộc nhóm nào.

Số người và tỷ lệ nam nữ có thay đổi một chút, nhưng sự cân bằng giữa năm học và số người đã được điều chỉnh sao cho cân bằng nhất.

Mọi người hãy cố gắng hoà hợp với đồng đội của mình nhé."

Chabashira-sensei lần lượt chuyển tài liệu cho học sinh ở phía trên bên trái và bên phải.Sau đó, các học sinh lấy tài liệu của mình và truyền xuống."

Phần thưởng và điều kiện cho mỗi trò chơi cũng được liệt kê trên đây, vì vậy vui lòng kiểm tra chúng."

"Mặc dù đây không phải là một bài kiểm tra mang tính sống còn, nhưng điểm cá nhân thực sự rất cần thiết.

Việc có được vào một nhóm tốt hay không cũng tạo nên sự khác biệt, phải không?"

Điều tất yếu là bạn muốn có càng nhiều học sinh giỏi trong nhóm của mình càng tốt.Tuy nhiên, khả năng thắng thua vẫn chưa rõ.Hondou, người đang ngồi trước mặt chúng tôi, đứng dậy và đưa tài liệu cho Kei và tiếp tục truyền ngược lại."

Sẽ thật tuyệt nếu được ở bên Kiyotaka...

Kami-sama ới...Lần này cà ri sữa nhé"Tài liệu có tổng cộng năm tờ giấy, trên đó ghi phần thưởng nhận được cho các hoạt động tập thể và giao lưu, cuối mỗi tờ đều có tên các học sinh.Chỉ sau khi lật nó lên tôi mới nhận ra có một tấm danh thiếp gấp gọn kẹp ở giữa.Thông tin dường như cũng được tạo riêng cho từng lớp, với tên của các học sinh trong lớp được dán nhãn để việc tìm tên của họ sẽ không khó khăn.Tên của những người vắng mặt cũng được viết trên đó.

Trong năm hai, có hai người là Ishibashi và Ichinose, trong khi vào năm nhất có bốn người và tên của Ishigami cũng nằm trong số đó.Không biết cái tên này bị bệnh thật hay là lại đang có ý định gì nữa đây"Mình - ở nhóm thứ bảy của Tanaka-senpai.

Kiyotaka không có ở đó...

Nhưng..."

Kei, người tìm thấy tên mình ở giữa tờ đầu tiên, trông có chút tiếc nuối nhưng cũng phần nào nhẹ nhõm."

Nhưng cái gì?"

"Mình sẽ ở chung phòng với một cô gái cùng nhóm, nói sao nhỉ...Đó là một người mà mình không muốn ở cùng...

Thật tuyệt khi người đó không ở đây, hay đại loại như vậy..."

Ở phần đầu của tài liệu, bên cạnh những hoạt động hoặc trò chơi nhóm cần thiết, nó còn viết ai và ai sẽ sống cùng nhau trong cùng một phòng.

Kei đã nhận ra điều đó và chính vì vậy cô ấy lại phản ứng như vừa rồi.Kei không nói rõ ràng người đó là ai, nhưng chắc chắn cô ấy đang ám chỉ Ichinose.Ở kỳ thi đặc biệt vừa qua, Kei đã một phen sống dở chết dở khi bị Ichinose liên tục gọi tên."

Không phải là mình ghét Ichinose-san.

Nói thế nào mới đúng nhỉ?

Hồi đó thấy cậu ấy hiền dịu bao nhiều thì sau vụ đó mình lại thấy cậu ấy đáng sợ bấy nhiêu."

Kei nói vậy và trừng mắt nhìn tôi."

Này nhé, Kiyotaka...cậu và Ichinose-san mấy bữa nay cũng thân thiết hơn quá rồi đó.

Mình ghi rồi đó nhé...."

Kei nói với âm lượng nhỏ để không ai có thể nghe được."

Đó có phải là lý do cho cảm xúc lẫn lộn của cậu không?"

"Cũng có khả năng cô ấy sẽ ở cùng nhóm với Kiyotaka nên..."

Có vẻ như Kei đang nghĩ về Ichinose theo cách tồi tệ hơn tôi mong đợi."

Mình ở nhóm 20 của Kiryuuin-senpai."

Sau khi xem qua danh sách 20 nhóm, đúng như Chabashira-sensei đã nói, tỷ lệ nam nữ đã được điều chỉnh cân bằng và số lượng người trong mỗi lớp được giữ ở mức tối đa là 3 và tối thiểu là 1, về cơ bản là giữ ở mức 2 người càng nhiều càng tốt.Tuy nhiên, mỗi nhóm đều có xu hướng mạnh mẽ về một khía cạnh nhất định và vẫn có một chút cảm giác bất bình đẳng.Những học sinh khác vẫn đang tìm kiếm tên của mình, những người tìm thấy tên mình vẫn là thiểu số, nhưng sớm muộn gì sự nghi ngờ cũng sẽ nổ ra.Kei-người hoàn toàn không để ý đến xung quanh, vẫn cảm thấy tiếc vì không ở cùng nhóm với tôi trong khi thản nhiên xem qua danh sách.Sau đó, tôi tập trung sự chú ý của mình lên đầu trang đầu tiên trong phần về phần thưởng.-Phần thưởng xếp hạng nhóm+Vị trí thứ nhất: 30.000 điểm cá nhân cho mỗi học sinh+Vị trí thứ 2: 20.000 điểm cá nhân mỗi học sinh+Vị trí thứ 3: 10.000 điểm cá nhân cho mỗi học sinh.+Vị trí thứ 4 đến thứ 10: 5.000 điểm mỗi học sinh+Vị trí thứ 11 đến thứ 15: 3.000 điểm mỗi học sinh.+1.000 điểm cá nhân cho mỗi học sinh từ vị trí thứ 16 đến thứ 20.Điểm cá nhân kiếm được từ sự kiện này không thể chuyển nhượng được.Chỉ có thể sử dụng tại Trung tâm mua sắm KeiyakiBạn phải đáp ứng đầy đủ các điều kiện trong thẻ tích điểm mới được thanh toán.Theo quan điểm của một học sinh, Phần thưởng nhận được không nhiều vì đây không phải là một kỳ thi đặc biệt.

Ngoài ra, các quy tắc không ủng hộ các lớp học cụ thể.Tuy nhiên, các học sinh không thể bỏ qua thực tế rằng họ có thể kiếm được 1.000 hoặc 2.000 yên như một khoản thu nhập tạm thời và về cơ bản họ nhắm đến thứ hạng cao nhất.Mặc dù có một hạn chế là nó không thể chuyển nhượng và chỉ có thể được sử dụng ở một số nơi nhất định, nhưng từ một góc nhìn khác, nó không thể được sử dụng cho những cuộc chiến giữa các lớp nên có thể sử dụng theo ý muốn.Các học sinh nhìn chằm chằm vào danh sách một lúc."

Anou...

Chabashira-sensei, em có thể hỏi một câu được không?"

Khi mọi người đã nắm rõ nhóm của mình, Sonoda giơ tay."

Có điều gì em chưa hiểu sao?"

"Vâng.

Vì đây là một trò chơi mà các nhóm thi đấu với nhau, nên điều này...

Có công bằng không?

Ngay cả khi không thể hoàn toàn công bằng thì sự cân bằng cũng có chút sai lệch...

Đó chính xác là những gì đã xảy ra với đội của Nagumo-senpai.

""Vì OAA hoàn toàn không được xem xét nên không có gì đáng ngạc nhiên khi có sự thiên vị cực độ."

Để trả lời câu hỏi này, Chabashira-sensei đưa ra một câu trả lời bình thường."

Wow, thật đấy.

Nhóm của Nagumo-senpai đông quá phải không?"

Sau khi nghe câu hỏi và xác nhận danh sách, Ike bày tỏ suy nghĩ của mình sau khi nhìn thấy các thành viên trong nhóm Nagumo.Không cần phải nhắc đến Nagumo.

Anh ấy là cựu chủ tịch Hội học sinh và đạt điểm A trong tất cả các phần của OAA.Nhưng điều đáng kinh ngạc hơn nữa là đội hình có cảm giác quá sức hoàn hảo.-Học sinh năm nhất+Lớp A: Takahashi Osamu, Todo Rin, Ichika Amasawa.+Lớp B: Hagiwara Chihaya, Fukuchi Hirano+Lớp C: Mizukawa Ozu, Iguchi Yuri+Lớp D: Tatewwaki Aoi, Osaki Nao-Học sinh năm hai+Lớp A Sanada Kousei, Sawada Yasumi+Lớp B Horikita Suzune, Hirata Yosuke+Lớp C: Kaneda Satouru, Katsuragi Kohei+Lớp D: Kanzaki Ryuji (Chắc chắn slot còn lại là Ichinose hoặc từ đầu Ichinose ốm nên pick thanh niên này tạm)Tất cả các học sinh không chỉđều xuất sắc trong học tập mà còn xuất sắc về thể chất, hoặc họ là những học sinh có thể sẵn sàng làm theo hướng dẫn rõ ràng hoặc lãnh đạo một nhóm.Sakayanagi, Ryuuen và Kouenji cũng là những học sinh có năng lực vượt trội, nhưng họ sẽ tạo ra điều gì nếu phải hợp tác trong cùng một nhóm thì vẫn chưa rõ.Sau khi nhìn vào các ứng cử viên, các nhóm khác sẽ không có gì nổi bật dù có thế nào đi chăng nữa.Lấy nhóm Sakayanagi hoặc Ryuuen mà tôi vừa nhắc đến làm ví dụ, họ có thể giành chiến thắng, nhưng tôi e rằng hầu hết các nhóm khác sẽ không thể tránh khỏi việc thua cuộc.

Đặc biệt là với các trò liên quan đến học tập thì rất khó để có thể tạo ra được điều gì đó khác biệt so với những trò về thể lực."

Một số người có thể cho rằng cách phân nhóm này hơi bất công.

Nhưng cũng chẳng trách được, suy cho cùng thì bất cứ ai nếu được lựa chọn cũng sẽ chọn những người dưới trướng tài năng nhất."

Chabashira-sensei trả lời với vẻ mặt nghiêm túc khi cầm tài liệu trên một tay.Sonoda-người đặt câu hỏi, cũng chỉ biết ngồi xuống sau khi nhìn thấy vẻ mặt của giáo viên.Đây thực sự là điều không thể bác bỏ và là điều đương nhiên.Có lẽ cô ấy cũng cảm thấy uy hiếp có chút quá đáng, vẻ mặt dần dần dịu đi, lộ ra nụ cười."

Điều đó không có nghĩa là sự xuất sắc sẽ luôn chiến thắng, đặc biệt là trong trường hợp này."

Cô ấy trả lời rằng đó không phải là điều vô vọng rồi tiếp tục giải thích."

Buổi giao lưu này là giải đấu vòng tròn diễn ra trong ba ngày.

Mỗi trận đấu sẽ là trận đấu một chọi một giữa các nhóm, thứ tự các trận đấu sẽ không được tiết lộ.

Nội dung các trận đấu sẽ được chọn ngẫu nhiên từ danh sách."

Chabashira-sensei sau đó cũng truyền đạt bằng lời các quy tắc chi tiết của trò chơi cho chúng tôi và các quy tắc buổi giao lưu được tóm tắt như sau:-Thời gian: 4 ngày 3 đêm-5 trận trong ngày đầu tiên 7 trận trong ngày thứ hai 7 trận trong ngày thứ ba-Nghỉ giải lao 30 phút sau mỗi trận đấu-Trận đấu: Thi đấu vòng tròn với tổng số 20 nhóm.-Thứ tự các trận đấu sẽ không được tiết lộ.-Thể lệ: Mỗi ván đấu của mỗi nhóm sẽ có 5 người chơi được đại diện năm 3 chọn ra để thi đấu với nhau.-Người tham gia chỉ giới hạn ở học sinh năm nhất và năm 2-Thắng 3 trong 5 trận đấu 1 vs 1 được tình là thắng chung cuộc-Phải hoàn thành 5 trò chơi ngay cả khi đã thua.-Không có giới hạn về số lần một học sinh có thể tham gia.-Nội dung trò chơi: Nhà trường sẽ chọn ngẫu nhiên trong danh sách rồi công bố.-Điều kiện xép hạng: Xếp hạng theo số trận thắng của một nhóm có được với các nhóm còn lại.-Nếu 3 nhóm đầu bằng điểm sẽ thi đấu thêm các trận đấu phụ.Có vẻ như nôi dung thi đấu đều vô cùng dễ.

Điều này là rõ ràng từ danh sách được gửi từ trường.

Chỉ có một số nội dung yêu cầu kỹ năng đặc biệt như "Cắm hoa" và "Làm đồ gốm", các trò chơi như "Poker" và "UNO", các môn thể thao như "Bóng bàn", và tất nhiên, những nội dung liên quan đến sức mạnh não bộ và khả năng học tập, nhưng chúng dường như không quan trọng lắm.Trong này có thư pháp và piano à, tôi có vẻ khá hứng thú với những nội dung nàyHơn nữa mọi người có thể trải nghiệm điều này bất cứ lúc nào chứ không phải chỉ trong lúc thi đấuNgoài ra còn có khả năng cùng một trò chơi được chọn nhiều lần.Bạn có thể chắc chắn về điều đó sau khi nhận được tài liệu.

Buổi giao lưu bốn ngày ba đêm là sự kiện đơn giản chỉ để mọi người làm quen với nhau, thi đấu để tranh thứ hạng nhằm tăng cường giao lưu.Có thể sẽ nhàm chán đối với những học sinh không có hứng thú nhưng tôi thực sự rất mong muốn xem điều gì sẽ xảy ra trong thời gián giao lưu."

Trong tài liệu tôi vừa gửi cho các em, các em có thể thu thập tem bằng cách học tập trải nghiệm tại ký túc xá với mục đích tích thêm điểm cho mình."

Đó là điều khuyến khích mọi người tự mình tham gia vào quá trình học tập trải nghiệm.Có một số quy tắc khác như số lượng tem bạn có thể thu thập trong một ngày và bạn không thể nhận được nhiều tem trong cùng một trò chơi, nhưng bạn không cần phải để ý đến chúng.Tóm lại, tôi muốn trải nghiệm nhiều điều mà tôi không thể làm ở trường.Sau khi hiểu nội dung, ngay cả một nhóm có sức mạnh tổng thể thấp trong OAA cũng sẽ có thể tìm ra lối thoát.Với những quy tắc này, bất kể bạn đang chơi với đội nào, bạn đều có cơ hội chiến thắng."

Quy tắc của buổi giao lưu này nhấn mạnh rằng các em không cần phải quá quyết tâm thắng thua.

Tất nhiên, việc nhắm đến vị trí đầu tiên và nhận phần thưởng với tư cách là một đội là điều tốt.

Tuy nhiên, có thể thấy từ bảng danh sách trò chơi.

Nhiều trò chơi trong danh sách, cốt lõi của trò chơi là trải nghiệm, học hỏi và giao tiếp, vì vậy, có thể tích cực liên hệ với các nhóm khác và phát triển các mối quan hệ sâu sắc hơn.Cho đến nay, nhà trường đã đưa ra nhiều chủ đề và quy tắc cho các kỳ thi đặc biệt và những thứ tương tự.Đây là lần đầu tiên nhà trường đưa ra quan điểm thắng thua không quan trọng."

Thật là hào phóng, ngay cả người đứng cuối cũng được 1.000 điểm."

Dù sao thì sau khi xem nội dung, nhiều học sinh trong đó có Kei đã thở phào nhẹ nhõm."

Ừ, nếu thua cũng không có gì to tát cả."

Sau khi nghe lời giải thích, mọi người lớp bắt đầu tận hưởng khoảng thời gian vui vẻ bên nhau.Một số người trong số họ đã hát một cách đầy vui vẻ."

Mặc dù có rảnh rỗi ở một mức độ nhất định nhưng cũng đừng quên tuân thủ lịch trình của trường nhé."

Sau khi được nói như vậy.Kei và tôi bắt đầu kiểm tra lịch trình trên tài liệu+Thức dậy: 7h.+Tắt đèn: 22h+Nghỉ trưa: 13-14h+Bữa sáng: 8-9h+Bữa trưa: 12-13h+Bữa tối: 19-20h+Tắm chung: 6-8h sáng & 20-22h tối+Họp nhóm buối sáng: 9-12h+Họp nhóm buổi chiều: 14-18hTất cả thời gian ngoài kỳ thi về cơ bản là tự do.Mọi thứ cũng không đến mức phải tuân thủ một cách cực đoan.

Việc chợp mắt trong giờ ăn trưa hoặc thực hiện trải nghiệm là tùy thuộc vào từng cá nhân.Tất nhiên, ngoại trừ khi bạn được trưởng nhóm yêu cầu tham gia một trò chơi.Nhưng thực sự không có hình phạt nào cho việc từ chối tham gia.Thông báo cho biết chúng tôi sẽ đến nơi vào khoảng 12 giờ trưa ngày đầu tiên.

Sau khi tập hợp thành từng nhóm nhỏ để ăn trưa, buổi họp nhóm dự kiến sẽ bắt đầu vào buổi chiều."

Khi đến ký túc xá, hy vọng các em sẽ cư xử theo cách phù hợp với học sinh năm hai."

Sau khi giải thích, Chabashira-sensei tắt nguồn micro, liếc nhìn về phía tôi và ngồi xuống.Phần 1:Xe buýt đã chạy trên đường cao tốc khoảng 2 giờ và bạn có thể nhìn thấy những ngọn núi ngoài cửa sổ.Xe buýt dừng trước một cơ sở khác với năm ngoái.

Học sinh bắt đầu lần lượt xuống xe.Nơi xe buýt dừng trước lối vào rộng hơn nhiều so với dự kiến.Chỗ ở trông giống như một khách sạn hay ryokan.Theo ban giám hiệu nhà trường, ban đầu nó được xây dựng như một khách sạn và trung tâm hội nghị trong thời kỳ kinh tế bong bóngBên trong khách sạn có nhiều loại phòng khác nhau để trải nghiệm.Đó là lý do tại sao có rất nhiều loại trò chơi trong danh sách."

Hãy tập trung vào nhóm được chỉ định của các em.

Trong 3 ngày tới, hãy làm theo hướng dẫn của trưởng nhóm và hãy giao lưu với nhau và trải nghiệm nhiều hoạt động khác nhau một cách thân thiện".Có tổng cộng 20 học sinh năm 3 là trưởng nhóm và họ đã phân tán riêng lẻ.Trong tầm mắt, Kiryuin đang đứng một đút tay vào túi áo, tay kia cầm diện thoại tung hứng"Gặp lại cậu sau, Kiyotaka."

Sau khi nhìn thấy Kei đang miễn cưỡng rời đi, tôi đi về phía Kiryuin."

Xin nhờ chị trong 3 ngày tới, Kiryuin-senpai."

"Ừ, mấy đứa hãy tin tưởng ở chị."

Có 16 học sinh năm nhất và năm hai trong nhóm 20 do Kiryuin dẫn đầu.-Học sinh năm nhất+Lớp A: Toyohashi Goro, Kosumi Dan.+Lớp B: Yanagi Yasuhisa, Eikura Mami.+Lớp C: Sakurako Tsubaki, Shintoku Koutaro+Lớp D: Obokata Yuki, Jute Misora -Học sinh năm thứ hai+Lớp A: Hashimoto Masayoshi, Morishita Ai, Yamamura Miki+Lớp B: Ayanokouji Kiyotaka, Nishimura Ryuko+Lớp C: Oda Takumi, Shiina Hiyori+Lớp D: Hatsukawa MahoTất nhiên là thủ không quên nhắc đến lĩnh của nhóm, Kiryuin FukaTôi rất ấn tượng rằng trong số những học sinh này có cả học sinh thể thao và học thuật.Tất nhiên, có rất nhiều học sinh năm hai mà tôi thường tiếp xúc.

Nhưng có thể nói là năm nhất chưa từng gặp ai ngoại trừ Sakurako.

Từ quan điểm đó, cuộc gặp gỡ giao lưu này thực sự có ý nghĩa riêng của nó."

Yo, tao không ngờ lại được một lần nữa lại được cùng nhóm với đồng chí."

Khi cả nhóm từ từ tập hợp lại, Hashimoto tiến về phía trước"Tôi cũng vậy."

Tôi đã nói chuyện với Hashimoto về nhiều thứ cách đây không lâu.Thật là một duyên phận hay nghiệt duyên khi bốn người chúng tôi ngày ấy lại có thể gặp nhau trong bộ dạng này."

Chưa biết gì nhưng mà cùng nhóm với mày thì tao không cần sợ bố con thằng nào nữa."

Cậu ấy có vẻ rất mong chờ màn trình diễn của tôi.

Nhưng hiện tại tôi không thể cho cậu ấy bất kỳ câu trả lời ưng ý nào"Cho dù lần này chỉ là một buổi giao lưu nhưng mà việc có thể gianfh được vị trí đứng đầu cũng mang lại nhiều lợi ích.

Dù sao thì trước tiên vẫn nên chủ động chào hỏi với những người khác trong nhóm đặc biệt là đám năm nhất, yên tâm là tao sẽ giúp mày giao lưu với mấy đứa nó."

Ngay cả khi không được yêu cầu, Hashimoto vẫn có thể tự mình đóng vai trò điều phối viên.

Thành thật mà nói, đó là một sự trợ giúp lớn."

Có cần phải làm việc vô ích vậy không?

Có thể tháng sau tên Hashimoto Masayoshi sẽ biến mất khỏi danh sách liên lạc ấy chứ."

"Này!

Cô đúng là không có tí hài hước gì cả, Morishita."

Nếu là tôi thì có lẽ tôi cũng sẽ nói một điều tương tự Morishita.Phải chăng sự hiện diện của cô ấy cũng ảnh hưởng đến tôi theo một cách nào đóKhi tôi đang nghĩ vậy, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai tôi."

Chào buổi sáng Ayanokouji-kun"Hiyori chậm rãi bước về phía nhóm và gọi tên tôi."

Chào buổi sáng, từ giờ hãy hợp tác vui vẻ nhé.

Có Hiyori ở đây mình thấy an tâm."

"Đó là những gì mình phải nói mới đúng.

Mình cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy bản thân ở cùng nhóm với Ayanokouji-kun."

Hiyori có vẻ khác với tôi và có thể hòa hợp với bất kỳ ai.

Nhưng đó là một thế giới khác trong mắt người khác và trong mắt tôi.Thật tuyệt khi có một người bạn tin tưởng ở bên."

Hashimoto-kun nữa, hợp tác vui vẻ nhé."

Hiyori đứng cạnh tôi và nhẹ nhàng cúi đầu chào."

Cô luôn được chào đón, thưa quý cô.

Nhưng xin phép cho tôi nói điều này, tôi cảm thấy Shiina-chan và Ayanokouji thật sự đúng là trười xinh một cặp đấy."

"Ý cậu là gì?"

"Nói ra thì hơi có phần không tôn trọng Karuizawa nhưng tôi có cảm giác 2 người có nhiều điểm chung chứ không mang cảm giác khác biệt về mọi mặt."

Cậu ta nói không sai.

Không giống như Kei, chúng tôi có điểm chung về việc thích đọc sách và những thứ tương tự.Nhưng không cần thiết phải coi trọng từng lời của Hashimoto.Trên thực tế, mọi người đều bắt đầu tập hợp với nhóm của mình.Chà, không cần nghĩ nhiều về nhóm Kiryuin, tôi nhìn vào những ngọn núi mùa đông.Có vẻ mình lại bị cho ra rìa nữa rồi"Huh, Mọi người tập họp đông đủ chưa?

1,2,3...Tại sao lại thiếu một người?

"Hashimoto nhanh chóng đếm số người."

15, tính cả tôi thì 16, và chúng ta thực sự đang thiếu 1."

Thiếu 1 sao?

Còn ai chưa có mặt nữa vậy?"

17.

Yamamura Miki đang ở đây."

"Ồ, thật sao?

Vậy giờ thì nhóm đã tập hợp đầy đủ rồi.

Xin lỗi nha, Yamamura."

Hashimoto thực sự đã tính toán rất kỹ nhưng vẫn bỏ sót và hoảng hốt sửa lại."

Điều đó...

đáng lẽ phải do mình nói mới đúng...

Mình xin lỗi."

Rõ ràng Yamamura bị người ta bỏ sót, là nạn nhân thì tại sao lại thấy có lỗi chứ.Không được Kiryuin chú ý để gây ra va chạm, và sau đó bị Hashimoto-người cùng lớp bỏ qua.Mặc dù sự hiện diện của cô ấy vốn đã thưa thớt nhưng dạo gần đây dường như nó mờ nhạt hơn.Nhưng sau khi nhận ra sự hiện diện của cô ấy, tôi không còn cảm nhận được hơi thở của mình như những người khác nữa.

Thay vào đó, như thể đang đảo ngược một cách kỳ diệu, tôi có thể cảm nhận được sự hiện diện của cô ấy.

Có phải nó chỉ giới hạn cho một mình tôi thôi.Tôi hỏi Hiyori về Yamamura và cũng nói rằng cho đến nay tôi vẫn chưa nói chuyện đàng hoàng với cô ấy.Thế là Hiyori chủ động đến tiếp xúc vớ cô ấy"Có vẻ như chúng ta lại một lần nữa gặp nhau từ chuyến đi dã ngoại lần trước của trường."

"Vâng.

Một lần nữa, xin hãy...

Xin hãy giúp đỡ cho mình."

"Hãy giúp đỡ nhau nhé, Yamamura-san."

Trước nụ cười dịu dàng của Hiyori, Yamamura cứng đờ tại chỗ."

Uh, vâng...

Vâng, Shiina-san đúng là có tấm lòng rộng lượng......"

Yamamura thận trọng chào Hiyori.

Có lẽ có điều gì đó cô ấy quan tâm và không thể bình tĩnh được."

Hm?

Hình như cậu đang có gì thắc mắc thì phải..."

'À......

Chuyện này ......

Cậu rất khác so với những gì mình tưởng tượng ......"

"Mình sao?"

Hiyori nghiêng đầu bối rối, còn Yamamura thì thầm nhỏ giọng:"Mình luôn nghĩ cậu là một ......

Một người luôn cố gắng tách bản thân khỏi mọi người xung quanh ......"

Đối với Yamamura, người đang quan sát từ xa, Hiyori có vẻ như vậy.Đã có lúc tôi cũng cảm thấy như vậy.

Nhưng trong những cuộc trò chuyện ngày càng thân mật, tôi nhận ra rằng thực tế không phải như vậy."

Mình xin lỗi, mình thật ngu ngốc khi lại nói những điều như vậy. ......"

"Không sao đâu, đúng là mình khôg giỏi nói chuyện với mọi người xung quanh thật.

Về một mặt nào đó, chúng ta đều có những điểm chung."

"Uhm......."

Lời nói đã đến gần đầu môi.

Nhưng ánh mắt của Yamamura nói lên rằng có lẽ không bneen nói vẫn hơn"Cậu không nghĩ vậy sao?

Nếu như vậy thì xem ra có vẻ là do ảnh hưởng từ Ayanokouji-kun rồi."

"Ảnh hưởng từ Ayanokouji-kun?"

Ảnh hưởng từ tôi sao?Câu hỏi tương tự như của Yamamura hiện lên trong đầu tôi."

Vâng.

Mặc dù không giỏi nhưng mình rất thích nói chuyện với bạn bè.

Vậy nên mình chắc chắn có thể trò chuyện với Yamamura-san."

Hiyori vừa trả lời vừa nắm lấy tay Yamamura.Nếu bảo chuyện này do ảnh hưởng của tôi thì đúng là hơi quá đáng một chút.

Nhưng tôi hy vọng một ngày nào đó Yamamura cũng sẽ nghĩ những điều tương tự như vậyDù sao thì toàn bộ nhóm Kiryuinin đều ở đây."

Hợp tác vui vẻ nhé, Ayanokouji Kiyotaka."

Morishita xuất hiện và gọi tên đầy đủ của của tôi và nói bằng kính ngữ."

Tôi cũng vậy, hãy giúp đỡ nhau nhé."

"Cô là ----, Shiina Hiyori, phải không?

Tôi là Morishita Ai.

Hợp tác vui vẻ."

Cô ấy đột nhiên cúi đầu chào Hiyori."

Câuij cứ gọi mình là Shiina.

Hãy giúp đỡ mình nhé, Morishita-san"Bắt đầu từ Yamamura, học sinh năm hai chúng tôi chào nhau ngắn gọn như vậy.Sau đó cũng chào đón những học sinh năm nhất đang đứng lo lắng bên lề.Kiryuin-senpai không can thiệp quá nhiều và chỉ lên tiếng khi mọi người đã nói xong."

Chào hỏi xong rồi đúng không, giờ mấy đứa đi hơi hay ăn trưa gì đó đi.

Tất cả giải tán."

"Đợi chút đã Kiryuin-senpai.

Để thúc đẩy sự hòa hợp trong nhóm, tại sao chúng ta không ăn trưa cùng nhau.

Chị thấy sao?"

Hashimoto ngay lập tức khuyên Kiryuin, người vừa tuyên bố giải tán nhómQuả thực, đó là một lựa chọn tốt vào thời điểm hiện tại.Nếu bạn thực sự nhìn xung quanh, bạn sẽ thấy có khá nhóm cũng có hành động tương tự."

Nếu như đó là điều chú muốn thì chú tự chủ trì luôn đi.

Đừng làm phiền đến chị"Kiryuin chấp nhận lời đề nghị của Hashimoto, nhưng đồng thời cũng cho biết chị ta sẽ không có mặt tại bàn ăn.Thế rồi bà chị này bỏ cả nhóm lại và biến mất như một cơn gió"Được rồi, mọi người.

Chúng ta thực sự đã gặp được một trưởng nhóm tuyệt cmn vời đấy."

Hashimoto thở dài bất lực trước việc trưởng nhóm là người rời đi đầu tiên."

Dù sao thì vắng mợ thì chợ vẫn đông, mọi người hãy cùng nhau ăn nhé."

Gây thêm khó khăn cho Hashimoto thì hơi quá nên tôi đồng ý."

Dù sao thì nhóm trưởng đã giao trách nhiệm chủ trì cho tôi, vậy nên tôi quyết định chúng ta sẽ ăn trưa cùng nhau, chấm hết."

Để xoa dịu những năm nhất đang bối rối, Hashimoto đánh giá rằng việc do dự quá lâu sẽ có tác động tiêu cực.

Cách thích hợp nhất là chủ động ngay lập tức.Một số học sinh năm nhất có thể phản đối việc đi ăn cùng các senpai, nhưng cũng có những người muốn điều đóNếu không phải có một học sinh đặc biệt lập dị như Kouenji thì có lẽ không ai lên tiếng phản đối."

Đứng lại, Kouenji!"

Ngay sau khi Hashimoto đang nói chuyện với đám năm nhất thì một nhóm ở gần đó đã có biến.

Có vẻ như Kouenji- người thuộc nhóm 6, đã không tuân theo chỉ dẫn của trưởng nhóm và tự mình rời đi.Những học sinh năm nhất trong nhóm đó không biết phải làm gì.

Những học sinh năm hai đã quen với điều đó nên im lặng.

Inokashira-người học cùng lớp, theo dõi tình hình với vẻ mặt lo lắng, nhưng cuối cùng cũng chỉ đứng nhìn.Tôi và Inokashira nhìn nhau một lúc, nhưng cô ấy quay đầu về nhóm mình khi nghe thấy giọng nói phẫn nộ hỏi thăm đấng sinh thành của cậu ta từ chính trưởng nhóm."

Có chuyện gì với Kouenji-kun vậy?"

Hiyori thì thầm khi nhìn bóng lưng Kouenji đang rời đi, dường như không hiểu."

Đơn giản cậu ta chỉ làm những diều mình thích, không ai có thể cản được đâu ."

"Thật sao?"

Morishita tỏ ra hiểu biết.

Nói rồi cô ta làm động tác khoanh tay về phía nhóm 6 đang trong tình trạng rối loạn."

Nếu Ayanokouji Kiyotaka ở nhóm 6 thì có khi tên đó đã có thể chịu nghe lời một chút nếu được cậu thuyết phục đấy."

"Vì chúng tôi cùng lớp nên tôi mới hiểu rằng việc thuyết phục cậu ta vô ích đến mức nào."

Dù có cùng nhóm hay không, Thì nếu cậu ta chịu lắng nghe những gì người khác nói và không để bản thân bước trên thiên đạo thì mọi thứ sẽ đơn giản hơn nhiều."

Được.

Năm nhất đều đồng ý rồi.

Đi thôi mọi người."

Với sự chỉ huy của Hashimoto, nhóm thứ 20 lên đường mà không có người chỉ huy.Chúng tôi bước vào nhà ăn và mùi ẩm ướt xộc vào mũi, có lẽ là nó vẫn chưa được tu sửa kịpMọi người lần lượt xếp hàng về phía nhà ăn.Vì trường nhóm đã vắng mặt nên Hashimoto tạm thời đảm nhận vị trí đóCậu ta bắt đầu khơi gợi cuộc trò chuyện giữa các thành viên trong giờ ăn trưa và làm cho mọi người thê gần gũi với nhau hơnHashimoto đã thành công trong việc khơi dậy sự nhiệt tình của những học sinh năm nhất trầm lặng và đã kiêm kết nối các kouhai năm nhất với senpai năm 2.Thành thật mà nói, đối với một người không giỏi trong việc chủ dộng bắt chuyện như tôi, cậu ấy đã giúp đỡ rất nhiều."

Anou ---- Hashimoto-senpai.

Trong nội quy cũng có ghi là cả nhóm không cần thiết phải có mặt để tham gia trò chơi trong buổi giao lưu này, phải không?"

"Uh-huh.

Số lượng người tham gia trò chơi tối đa là 5.

Và mọi người đều có thể lựa chọn có tham gia hay không, về cơ bản thì nó khá là tự do hơn mấy kỳ thi đặc biệt."

Số lượng người tham gia theo yêu cầu + sự có mặt của trưởng nhóm vào thời gian quy định là đủ."

Kiryuin-senpai có vẻ không hứng thú với buổi giao lưu này, điều đó không phải là vấn đề gì to tát...Nhưng ít nhất chị ấy nên cho chúng ta một vài lời khuyên hay mệnh lệnh gì chứ."

Nhóm trưởng có quyền chỉ định, tùy theo nội dung trận đấu mà Kiryuin sẽ quyết định đội hình.Nhưng chị ấy không hỏi chúng tôi ai giỏi cái gì hay yếu cái gì.

Bản thân Hashimoto nghĩ điều đó thật kỳ lạ."

Không sao, mọi người cứ vui là chính thôi."

"Kiryuinin-senpai là một con người tài năng.

Có lẽ ấy có lẽ biết mọi thứ về chúng ta."

Cô bé lớp 1D, Misora lập tức hỏi Hashimoto.Ngay cả khi họ không có bất kỳ mối quan hệ nào thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên nếu nghe ai đó từng đồn đại về năng lực đang được ẩn giấu của Kiryuin."

Thật vậy sao?

Thế thì chị ấy có biết ai giỏi cắm hoa không?"

Hashimoto thở dài, không ai biết mọi người ở đây giỏi hay không giỏi cái gì."

Đó là một phần lý do tại sao tôi tập hợp mọi người cùng ăn với nhau.

Hãy phân loại độ tự tin về năng lực của mọi người về mỗi trò chơi theo 5 cấp độ, với 1 là thiếu tự tin và 5 là chắn chắn thắng."

Nói thì dễ hiểu nhưng đó phải là công việc của người trưởng nhóm.Tất cả chúng tôi đều sử dụng điện thoại di động và tự đánh giá năng lực của mình trong các trò chơiNhững cái bạn hoàn toàn thiếu kinh nghiệm về cơ bản điền 1, và những cái cảm thấy hơi rắc rối thì điền 2.Nhiều trò chơi không có nơi chuẩn bị trước để luyện tập.Đặc biệt là những trò chơi có tính chất ứng biến tại chổMọi người đều được đánh giá trên điện thoại di động trong khi ăn.Vì có rất nhiều trò chơi nên đến khi bữa ăn kết thúc thì vẫn chưa xongDù sao thì tất cả thông tin cuối cùng đã được được thu thập đầy đủMọi người đều chia sẻ nó trong nhóm chat mà Hashimoto tạo ra."......

Coi bộ không ổn rồi"Những lời đầu tiên của Hashimoto sau khi đọc nó một cách chăm chú.Đúng như tôi lo ngại, đánh giá 1 và 2 là nhiều nhất, gần như không có nhiều đánh giá 4.

Hashimoto dường như đã quyết định rằng không có cơ hội chiến thắng."

Không tệ nếu mọi người có thể tham gia trên tinh thần vui vẻ là chính"Còn quá sớm để kết luậnCác nhóm khác chắc chắn sẽ gặp vấn đề tương tự."

Tôi không nghĩ sẽ có nhiều nhóm thực sự làm được điều đó. .....

Dù sao thì, trước tiên hãy cung cấp thông tin cho Kiryuin-senpai, sau đó để chị ấy sắp xếp.

Đó là tất cả những gì ta có thể làm."

Hóa ra, cốt lõi của cuộc gặp gỡ trao đổi này vẫn không thay đổi.Chỉ cần Kiryuin có động lực thì chắc chắn chị ấy sẽ ngay lạp tức nghiên cứu và vạch ra chiến lược phù hợp.Mặt khác, nếu không có động lực thì chị ấy chỉ đơn giản là chẳng thèm đọc và đi ngủCá nhân tôi thì muốn làm gì đó đơn giản hơnPhần 2:Sau khi thưởng thức bữa trưa, tôi nhận được tin nhắn từ ai đó trên điện thoại di động và ngay lập tức đứng dậy.Lúc này đã gần 1 giờ chiều.

Vẫn còn khoảng một giờ nữa trước trận đầu tiên trong ngày."

Tôi xin lỗi, nhưng tôi phải rời đi.

Lát nữa gặp nhau ở phòng được không?"

"Ừm, không vấn đề gì.

Tao cũng đang định đưa mấy đứa năm nhất đinh tham quan xung quanh và truyền đạt một số kinh nghiệm đấu trường của mình."

Cảm ơn Hashimoto vì đã giải quyết rất nhiều rắc rối với tư cách là senpai.Tôi đi về phía phòng chờ.Khi đến nơi một lúc sau, tôi thấy có hai người trong phòng.

Một người đang ngồi trên ghế dài và chán nản nhìn ra ngoài cửa sổ.

Người còn lại đang đứng bên cửa sổ nhìn ra xa.

Sự kết hợp này không phải là ngẫu nhiên."

Anh có gì cần chỉ bảo em sao, Nagumo-senpai?"

"Chỉ bảo sao?

Còn ai có thể chỉ bảo cho cậu được nữa chứ?

Anh chỉ đơn giản muốn nói chuyện thôi."

Sau đó, anh ấy thực hiện động tác móc câu bằng đầu ngón tay để gọi tôi lại gần hơn.Tôi làm theo và ngồi xuống chiếc ghế sofa trước mặt.Đúng lúc đó, người đứng bên cửa sổ là Asahina cũng vẫy tay về hướng này."

Yaoho~ Ayanokouji-kun"Sau đó chị ấy rời khỏi chỗ đang đứng và kéo Nagumo về phía bên phải của chiếc ghế dài để ngồi cạnh."

Anh đã hy vọng trằng đó sẽ là một kỳ thi đặc biệt nào đó nhưng hoá ra đó chỉ là một buổi giao lưu vô thưởng vô phạt.

Thật thất vọng làm sao?"

Lời đầu tiên thốt ra từ miệng anh ta là sự thất vọng về buổi giao lưu này."

Đúng là chán quá đi thôi."

Anh ta thở dài trước sự xui xẻo của chính mình.

Nagumo mỉm cười nhẹ rồi nói tiếp."

Cậu cũng nghĩ vậy phải không?"

Nagumo tựa tay vào tay vịn của ghế dài, nhẹ nhàng nâng mặt lên."

Đúng là quy mô của lần này nhỏ hơn rất nhiều so với trại huấn luyện lần trước.

Nhưng đó là lý do tại sao nó được coi là một buổi giao lưu chứ không phải là một kỳ thi đặc biệt."

Trong khi trại huấn luyện năm ngoái có nguy cơ có học sinh bị đuổi học thì lần này được xác định rõ ràng là không có hình phạt.Nhưng chỉ đó thôi thì không có lý do gì để Nagumo phải thất vọng."

Nhưng đáng lẽ cậu phải hiểu rằng đây là thời điểm thích hợp để thiết lập buổi giao lưu này, phải không Miyabi?"

"Ừ, đúng vậy."

Asahina cho biết thật khó để tưởng tượng việc phải tham gia một kỳ thi đặc biệt khó khăn trong năm học khi tháng 2 đang đến gần."

Thực tế là không thể nào tất cả học sinh năm 3 hiện tại đều có thể tham gia được như năm ngoái."

Tôi nói thêm với giọng trầm.

Nagumo cũng lên tiếng đồng tình:"Trong khoảng thời gian này, tất cả học sinh năm 3 bọn anh đều bận rộn thi cử hoặc tìm việc làm.

Chỉ những người đã quyết định được hướng đi tương lai của mình và không có gì vướng bận thì mới được chọn để tham gia giao lưu.

Mặc dù có thể kiếm được điểm cá nhân như phần thưởng phần lớn nhưng rõ ràng có nhiều thứ quan trọng hơn để họ làm."

Năm 3 có những quy tắc riêng.

Điểm cá nhân được quản lý bởi Nagumo Miyabi.

Cứ tích lũy được 20 triệu thì có thể kéo 1 người lên A.Nhưng phần thường này không thể chuyển nhượng và cũng chỉ có thể sử dụng tại Trung tâm mua sắm Keiyaki.

Số điểm cũng không quá lớn.Về vấn đề học lên cao, tôi không biết nhiều về các trường đại học.

Tuy nhiên, nhìn chung, kỳ thi tuyển sinh vào các trường đại học tư thục được tổ chức trước từ cuối tháng 1.

Còn kỳ thi toàn quốc sẽ được tổ chức vào tháng 2.Bây giờ là đầu tháng 2, nên có lẽ sẽ có rất nhiều học sinh đang ở trong giai đoạn căng thẳng nhất.Trong trường hợp này, việc chăm sóc đàn em trong 4 ngày 3 đêm rõ ràng không phải ai cũng có thời gian và muốn làm"Năm ngoái chúng ta tổ chức trại huấn luyện khoảng tháng Giêng, tức là vẫn còn sớm.

Nhưng năm 3 cũng không có vẻ gì là hứng thú tham gia, phải không?"

"Đúng thế.

Vào thời điểm đó, có vẻ như rất nhiều học sinh năm ba mang theo sách giáo khoa.

Đó là một phần lý do tại sao lần này họ đã thu hẹp phạm vi và giảm bớt cho học sinh năm 3, phải không?"

Nếu bạn nghĩ về điều đó, các học sinh thời hội trưởng Horikita đã phải chịu đựng rất nhiều khó khăn vào thời điểm đó.Hoặc có lẽ ban giám hiệu nhà trường đã chuẩn bị sẵn một số biện pháp khỗ trợ.

Nhưng bây giờ thì có biết cũng chẳng để làm gì.Cho dù lần này các quy định có được khoan dung hơn thì cuối cùng thì đây vẫn là một khoảng thời gian bận rộn.

Những năm ba tham gia trao đổi này có thể được coi là những người đã quyết định mục tiêu học cao hơn hoặc việc làm."

Có thể hiểu rằng các học sinh năm ba tham gia chuyến đi này đều là tình nguyện không?"

Đáp lại câu hỏi của tôi, Asahina nói "Ừm" và gật đầu."

Mỗi lớp sẽ tuyển năm tình nguyện viên.

Nếu không đủ 20 người, nhà trường sẽ cắt giảm số lượng nhóm."

"Em có thể hỏi anh một điều mà em chưa từng hỏi trước đây không.

Nagumo-senpai, dự định của anh sau khi tốt nghiệp là gì?"

Nagumo có vẻ bất ngờ trước câu hỏi và lập tức nhìn về phía tôi."

Cậu thật sự muốn biết sao?"

Nagumo có lẽ rất vui vì tôi quan tâm đến anh ấy.Nếu tôi trả lời đó chỉ đơn giản là xã giao, người kia có thể khó chịu nên tôi thành thật gật đầu."

Anh đã quyết định học lên cao hơn.

Nói rõ hơn là anh không có ý định sử dụng đặc quyền của lớp A"Nói cách khác, anh ấy tự tin rằng mình sẽ đạt được mục tiêu bằng chính sức lực của mình."

Chị cũng muốn vào cùng đại học với cậu ấy.

Nhưng cách đây không lâu điểm thi thử của chị không được cao cho lắm.

Có vẻ như nó thật sự quá sức với chị rồi.

Mặc dù có thể sử dụng đặc quyền tốt nghiệp lớp A để làm điều đó......

Nhưng mà dù sao thì không nên vẫn là tốt hơn"Tên của trường đại học cụ thể không được đề cập, nhưng trường đại học mà Nagumo muốn vào chác chắn cũng phải thuộc trường top.Sự lựa chọn của Asahina là chính xác.

Ngay cả khi sử dụng đặc quyền tốt nghiệp lớp A thì suy cho cùng thì cũng chỉ là giúp bạn thuận lợi đầu vào mà thôi."

Đối với anh, đặc quyền tốt nghiệp lớp A không có giá trị là bao.

Cậu có biết tại sao không?"

"Anh có thể nắm bắt tương lai bằng chính đôi tay của mình, phải không Nagumo-senpai?"

"Trong tất cả học sinh năm 3 khoá này thì không có ai được xem là giỏi hơn anh.

Dù tốt nghiệp lớp B hay lớp D, anh vẫn có thể tự mình vào trường đại học mà mình mong muốn, việc gia nhập công ty cũng vậy."

Asahina cố tình liếc nhìn Nagumo với ánh mắt giận dỗi, nhưng dù sao đó là sự thật."

Có thể thấy Nagumo-senpai dù vào lớp B nhưng đã có thể đoàn kết lại tất cả mọi người để có thể đưa mọi người lên lớp A.

Nhưng thật khó để nâng cao hoặc thậm chí duy trì động lực đó.

Đó là nguyên nhân dẫn đến kết quả hiện tại."

Nagumo gật đầu khẳng định.Tất nhiên, đặc quyền tốt nghiệp lớp A là một điều gì đó hấp dẫnKhác biệt chỉ nằm ở việc họ sử dụng nó như một phương án bảo hiểm hay là phương tiện chủ đạo cho mục đích của mình"Nhân tiện, Horikita-senpai cũng học trường đại học mà cậu sắp định thi vào.

Bộ cậu thần tượng anh ấy lắm à?"

Cứ tưởng anh ta có lý do nào đó cao cả khi chọn trường đại học nhưng hoá ra là quyết định đi vì có Horikita-senpai ở trường đại học đó"Đừng nghe cô ấy.

Sao năm sau cậu không đến trường đó nhỉ, Ayanokouji?

Anh sẽ chờ...."

"Nếu em muốn như vậy thì em cố gắng chăm chỉ học tập để nâng cao điẻm số còn không thì sẽ rất khó có cơ hội......

Về cơ bản thì chị nghĩ chỉ có cách đó."

"Điều đó không cần thiết.

Với khả năng học tập của em thì nó quá khó"Asahina dễ dàng đồng ý với nhận định của tôi, nhưng Nagumo chỉ tặc lưỡi như thừa biết đó là nói dối.Anh ta cười khẩy và nhún vai trước sự không trung thực của tôi."

Hãy đi vào vấn đề chính.

Thứ duy nhất cậu có thể nhận được từ buổi giao lưu này là điểm cá nhân và không có hình phạt.

Đó là lý do tại sao có thể sẽ không có nhiều người muốn chơi nghiêm túc.

Anh thật sự có chút cụt hứng mà nghĩ lại vẫn là có còn hơn không, vậy nên đó là lý do anh ở đây."

Về cơ bản dù chỉ là những đối đầu trong buổi giao lưu thì vẫn là đối đầu.

Dù sao cũng chẳng còn cơ hội nào nữa"Em đoán là anh muốn dùng buổi giao lưu này để đấu với em một lần đúng không?"

"Chính xác."

Đối với năm 3 thì buổi giao lưu này chẳng có ý nghĩa gìNhưng vì để được đấu một trận với tôi, Nagumo quyết định dành khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại của mình ở đây.Nghe vậy, Asahina lập tức lao ra trước mặt Nagumo."

Không được.

Cậu không thể cứ cố gắng ép buộc Ayanokouji-kun được."

"Hoá ra cố muốn đi theo tôi là vì để bảo vệ Ayanokouji phải không?

Nghe có vẻ rộng lượng ghê nhỉ?"

"Bởi vì Ayanokouji-kun không làm gì sai cả.

Thật tệ khi em ấy cứ bị Miyabi nhắm đến.

Tại sao cậu lại bị ám ảnh bởi Ayanokouji-kun như vậy?"

Asahina cọ vai vào người Nagumo.Điều này có vẻ khiến Nagumo hơi khó chịu nhưng vẫn cố gắng nở một nụ cười"Nazuna, có biết tại sao Horikita Suzume lại tham gia hội học sinh không?"

"Tại sao em ấy lại tham gia.

Không phải chỉ để muốn noi theo gương anh mình hay gì đó tương tự sao?"

"Sai rồi, ít nhất là vào thời điểm con bé gia nhập vào hội học sinh còn giờ nó nghĩ gì tôi cũng chả muón quân."

"Không phải à?

Vậy thì tại sao?"

"Bời vì cậu ta...

Ayanokouji muốn lợi dụng Suzune để theo dõi tôi."

"Hở?"

Asahina bối rối."

Có lẽ cậu ta nghĩ tôi là một thằng hội trường hội học sinh tệ hại nhất lịch sử cái trường này nhưng hoá ra sự thật không phải vậy, đúng không?"

Tất nhiên không phải những hành động của Nagumo đều đi quá xa so với khuôn khổ nội quy nhưng về cơ bản thì tôi cũng không thể bỏ qua những gì Horikita Manabu đã quan ngại trước khi rời trường"Đúng vậy.

Sẽ tốt hơn nếu nói rằng hành vi của Nagumo-senpai đã mang lại sự thay đổi tốt đẹp cho ngôi trường này."

Con người tôi trước khi nhập học không hề giao tiếp với người khác, và sự hiện diện của Horikita-senpai đã có tác động không ngờ tới tôi.Horikita Manabu theo đuổi nguyên tắc và truyền thống còn Nagumo Miyabi lại theo đổi sự phá cách và đổi mới.

Về cơ bản thì 2 luồn tư tưởng vốn đã trái ngược từ đầu."

Có thể nói đó là vì nhiệm vụ mà Horikita-senpai giao cho em."

"Cái đó anh đây thừa biết.

Giờ cũng chịu thừa nhận rồi àm..."

"Dù sao thì em cũng chưa hề phủ nhận điều đó."

"Đợi một chút, tôi không hiểu hai người nói gì cả.Tại sao nó lại khác với những gì tôi biết?"

Asahina hoảng hốt nói, nhìn qua nhìn lại Nagumo và tôi."

Khuôn mặt cậu nhìn thì rất là tầm thường nhưng mà sau lưng mọi người cậu không biết đã làm bao nhiêu chuyện kinh thiên động địa rồi.

Tóm lại----"Đến đây Nagumo dừng lại và lại mở miệng hỏi:"Anh có thể xem là cậu cũng thật sự có ý định muốn chiến với anh không?"

"Ngoài vấn đề quy tắc và phần thưởng điểm cá nhân trong buổi giao lưu này thì còn có điều kiện nào khác thêm vào nữa không?"

"Không.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, với tư cách là một cựu hội trưởng hội học sinh, sẽ quá tầm thường khi anh bức hại cậu vì lý do cá nhân."

Như Nagumo đã nói, nếu hai người vốn ở 2 niên khoá khác nhau đặt cược một hình phạt rất nặng trong một cuộc đối đầu, thì ban giám hiệu nhà trường đương nhiên sẽ không để điều đó xảy ra"Dù sao thì nó cũng có thể xem là một ván cược nhỏ cũng được."

"Một vụ cá cược phải không?"

"Đúng vậy, nếu cậu thắng anh sẽ có thưởng cho cậu."

"Vậy là dù có thua thì em cũng không phải trả điểm cá nhân?"

"Thật dễ dàng phải không?"

"Trong trường hợp đó, em thực sự không có lý do gì để từ chối, nhưng theo quy định lần này chúng ta không thể đối đầu với nhau.

Anh không thể trực tiếp tham gia trò chơi với tư cách là người lãnh đạo nhóm."

Về cơ bản thì năm 3 chỉ đơn giản đóng vai trò chỉ huy điều phối giống như KiryuinNgười chiến đấu thật sự vẫn là năm nhất và năm 2Vậy nên từ đầu vị thế giữa 2 bên vốn đã khác nhau"Tại sao chúng ta không bỏ qua mụ đích giao lưu vui vẻ và sử dụng một số phương pháp khác để xác định người chiến thắng?"

Cơ sở trải nghiệm này có tất cả phương tiện để áp dụng ý tưởng này vào thực tế."

Bỏ qua mấy cái quy tắc của buổi giao lưu và mấy thứ gọi là gây hấn không cần thiết.

Chúng ta tốt nhất nên giải quyết ngay lúc này để chấm dứt sự dùng dằng giữa 2 bên."

"Đúng vậy, tốt hơn hết là nên tổ chức một trận đấu chính thức ngay tại nơi này."

"Vì trường đã tổ chức nó với mục đích giao lưu nên hãy dựa vào đó mà đưa ra nội quy nhé."

Nagumo nói tiếp"Lúc đầu, anh đang nghĩ đến việc để cậu làm nhóm trưởng và chỉ đạo năm nhất và năm hai để đối đầu với anh nhằm phân định người chiến thắng."

Bề ngoài, nhóm trưởng là Kiryuuin, nhưng thực tế, tôi là người đứng sau chỉ huy.

Tất nhiên là tôi sẽ không tham gia thi đấu.Có vẻ như đó là giả định ban đầu của Nagumo."

Nhưng anh nghĩ điều đó thật tệ phải không?"

"Chà, về cơ bản thì đúng như cậu nói.

Nhưng ngay cả khi điều đó là sự thật thì cũng sẽ không công bằng nếu cậu bị đặt vào một đội mà bản thân không có quyền được lựa chọn thành viên."

Nagumo có thể tự mình quyết định tất cả các thành viên trong nhóm.

Mặt khác, tôi sẽ phải sử dụng nhóm mà Kiryuin đang tự mình xây dựng.

Đúng là điều này không công bằng.Sự thật là những học sinh năm nhất và năm hai chúng tôi chẳng hề nghe thấy gì cho đến khi lên xe buýt."

Hơn nữa, luật chơi là vòng tròn tính điểm.

Đối đầu 1 lần trong 3 ngày trời thì thật sự rất chán.

Và dù sao thì quy mô và năng lực đội nhóm của 2 cũng hoàn toàn khác nhau."

Nói vậy, Nagumo đưa ngón trỏ ra chỉ vào tôi."

Cậu sẽ tham gia tất cả các trò chơi nhưng chỉ cần thua 3 trò thì coi như cậu thua cược với anh."

"Việc nhóm em thắng hay thua không quan trọng, phải không?"

"Không sai, Kiryuin có dẫn nhóm thua 19 trận cũng chẳng sao, miễn cậu thắng là được."

Có tổng cộng 19 trận đấu.

Điều kiện là cá nhân tôi phải thắng trên 17 trận."

Anh thật tử tế khi cho em có thể thua hai lần."

"Dù sao thì nếu không cho cậu thua mà ngay trò đầu tiên cậu đã thua rồi thì có phải là chiến thắng của anh quá là buồn chán sao?

Dù sao thì húng ta là người chứ không phải máy, suy cho cùng không thể tránh khỏi những lúc sai sót và anh thấy vui hơn khi nhìn cậu thất bại vài lần."

Hàm ý của Nagumo rõ là điểm mấu chốt của việc thua 3 trận chỉ là vì niềm vui của riêng anh ấy."

Ể?

Điều này thật quá tệ đối với Ayanokouji-kun.

Dù sao cũng có nhiều trò sẽ phải dựa vào may mắn mà."

"Như tôi đã nói cậu ta thua thì cũng đâu có gì để mất, ngay từ đầu tôi cũng đã nói rồi còn gì."

"Hả?

Đúng vậy. ......

Phải ha."

Asahina vẫn có vẻ hơi bất mãn.

Nhưng cho dù những quy định mà Nagumo đề xuất có khó đến mức nào đi chăng nữa thì cũng không có lý do gì để từ chối chúng nếu rủi ro về phía tôi là bằng không."

Tất cả những gì tôi muốn là Ayanokouji thua.

Vì vậy việc yêu cầu cao thì đó là điều bình thường nhưng mà cái giá nhận lại cũng vô cùng xứng đáng.

Đó là điểm cá nhân của tôi""Việc Nagumo-senpai thách thức đàn em dù sắp tốt nghiệp có thực sự ổn không?"

"Trong trường hợp của cậu thì đó là cực kỳ ổn."

Dù sao đi nữa, sẽ không tệ nếu đưa ra một phản hồi nào đó cho Nagumo.

Dù sao thì anh ấy cũng sẽ tốt nghiệp vào tháng ba."

Em hiểu rồi.

Dù sao thì coi như để anh không còn vương vấn gì nữa, em đồng ý."

Sau khi tôi chấp nhận, Nagumo nhẹ nhàng gật đầu."

Tất nhiên, anh cũng đã nói với Kiryuin rằng cậu sẽ tham gia tất cả các trò chơi."

Họ dường như đã thương lượng sau lưng tôi với tiền đề là tôi sẽ chấp nhận."

Có lẽ chị-một người ngoài, can thiệp vào có lẽ không phải là một ý kiến hay, Ayanokouji-kun, nếu không muốn thì em hãy cứ mạnh dạn từ chối đi, sẽ không có vấn đề gì đâu.

Mặc dù không phải trả bất cứ điều gì nếu em thua nhưng sau cùng thì đây vẫn là một ván cược không dễ dàng."

"Ayanokouji đã chấp nhận.

Quân tử nhất ngôn không nói 2 lời.

Đây là trận đấu giữa 2 thằng đàn ông, đàn bà thì đừng xen vào."

Asahina bị Nagumo chặng họng liền phồng má lên tỏ vẻ bất mãn.

Nhưng khi thấy tôi không muốn lùi bước, chị ấy cũng ngừng nói."

Nhưng mà xin cho em mạn phép nói điều này với anh, senpai.

Anh có vẻ như rất biết chọn người cho nhóm mình đấy, chưa nói đến cảm nghĩ của những năm dưới thì em nghĩ các senpai khác không vui với điều này đâu."

Nagumo không những không hài lòng với câu nói của tôi mà còn mỉm cười với vẻ mặt đắc thắng."

Cho dù chỉ là buổi giao lưu vô thưởng vô phạt nhưng là một người nghiêm túc với việc phải thắng thì anh cũng phải chọn ra những con ngựa chiến tốt nhất.

Anh mà không thắng thì thật là ô uế cho cái danh cựu hội trưởng của mình"Ngoài việc chiến đấu với tôi, anh ta còn ý định lấy luôn cái giải nhất trong buổi giao lưu này.Nhưng đó không phải là điều tôi quan tâm, đơn giản thì Nagumo có quyền làm điều đó"Vậy nên ngay cả khi cậu thắng cược với anh thì theo danh nghĩa nhóm đứng đầu buổi giao lưu này là nhóm do anh dẫn dắt.

Mà nếu anh có thể khiến nhóm cậu thua khi chúng ta đối đầu trực tiếp thì sẽ càng vui hơn""Wow.

Cậu đúng là không biết thương xót chút nào nhỉ."

"Không, Nagumo-senpai nói vậy cũng có cái lý của anh ấy."

Tạo ra tình thế có lợi cho mình nhưng có kéo được đối thủ vào đó hay không còn phụ thuộc vào kỹ năng.Dựa trên quy định mỗi nhóm chỉ được gặp nhau một lần và mỗi người không giợi hạn số lần tham gia thì điều này hoàn toàn hợp lýSuy cho cùng với việc lãnh đạo một nhóm khi còn là năm 2 thì việc này rõ ràng ít gây chú ý hơn nhiềuTrong khi xây dựng một sân chơi thuận lợi cho bản thân, Nagumo cũng cân nhắc đến hoàn cảnh của tôi."

Nazuna, hình như cô đã hiểu sai rồi.

Sự xuất sắc của một cá nhân không phải là yếu tố duy nhất quyết định thắng bại.

Suy cho cùng thì để một con sư tử dẫn dắt bầy cừu thì vẫn tốt hơn là để một con cừu dẫn dắt môt bầy sư tử.

Ngớ ngẩn là còn cừu bị lũ sư tử phanh thây đó "Nagumo nói đúng.Cho dù nắm trong tay nhiều quân bài ngon nhưng nếu không biết dùng thì vẫn có thể chuốc lấy thất bại như thường"Xin lỗi tôi đến muộn.

Đã xong chưa?"

Bóng dáng của Kiryuin xuất hiện trong phòng"Chà, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, đúng như dự định.

Ayanokouji, ngay khi Kiryuin nghe tin tôi định đấu với cậu, cô ấy ngay lập tức đồng ý hỗ trợ."

Kiryuin gật đầu tỏ ý đúng như vậy."

Tại sao chúng ta không trao cho Ayanokouji quyền làm trưởng nhóm?

Tất nhiên, tôi vẫn sẽ là người quyết định các thành viên tham gia trên danh nghĩa.

Chẳng phải điều đó sẽ biến nó thành một cuộc đấu công bằng giữa 2 người sao?"

Về cơ bản nghe có vẻ giống một mũi tên bắn 2 con chim, vừa chuyển trách nhiềm chỉ huy cho tôi vừa đáp ứng mong muốn đối đấu của Nagumo.

Nhưng Kiryuin có lẽ chỉ muốn xem chiến thắng giữa Nagumo và tôi từ vị trí gần nhất."

Ra thế, vừa rồi đúng là em có hơi nghĩ nhiều.

Bây giờ em cuối cùng cũng hiểu tại sao 3 người lớp A đó lại ở cùng nhóm với em."

Tôi gặp Yamamura khi đến cửa hàng tiện lợi cùng Hashimoto và Morishita.

Kiryuin tình cờ có mặt ở đó vào thời điểm đó.Đó chính là yếu tố quyết định để chúng tôi ở cùng một nhóm.Có thể chị ta chỉ đơn giản nghĩ là tôi chơi thân với họ nên cho vào luôn"Chị không biết nhiều về các mối quan hệ của chú.

Ngoại trừ mấy người gặp ở cửa hàng tiện lợi, những người khác chị xem qua ảnh thấy xinh hoặc hợp gu thì chị chọn thôi.

Thật khó để phát huy những kỹ năng thực sự của chú nếu không hòa nhập được với nhóm, phải không?"

Cái này phải cảm ơn Hiyori và Hashimoto.

Nhờ họ mà cuộc mọi thứ của tôi trở nên suôn sẻ hơn"Cảm ơn sự quan tâm của chị nhưng em nghĩ thật sự điều đó không phù hợp với mình đâu.

Em không giỏi giao tiếp xã hội nên sẽ phải cố gắng hết sức để hòa hợp với các kouhai chứ đừng nói đến việc lợi dụng bọn nó."

Kiryuin dường như không quan tâm đến lời của tôi."

Nhưng em không ngờ lần này chị sẽ đồng ý tham gia đó."

Nagumo không có mối quan hệ tốt với Kiryuin.

Thậm chí có thể nói là 2 bên không mấy ưa nhau.Nghe câu hỏi của tôi, Kiryuin mỉm cười."

Dù thế nào thì không còn nhiều cơ hội để 2 kẻ mạnh có thể đối đấu với nhau được, với lại Nagumo cũng luôn mong chờ nó mà.

Dù sao cũng hơi tiếc la chị chỉ được ngồi ghế chỉ đạo chứ không được xông pha chiến trường."

Tôi không thể biết liệu mình có đang được nghe sự thật hay không từ giọng điệu của Kiryuin."

Nếu luật lệ cho phép năm 3 thi đấu, chị có định nỗ lực không?"

"Đây là một cơ hội quý giá để được tham gia cùng Ayanokouji.

Tất nhiên chị sẽ không làm mọi người thất vọng."

"Heh.

Có vẻ như cô cũng rât tin tưởng Ayanokouji ha.

Tại sao chúng ta không làm thêm một kèo cược nữa nhỉ?

Dù sao thì chúng ta cũng đều là năm 3 với nhau lại cùng là nhóm trưởng nên có thể sát phạt nhau thoả thích.

Nếu nhóm cô đứng đầu thì tôi sẽ cho cô vào lớp A."

"Tôi rất tiếc phải nói không, tôi thừa nhận có thể được chuyển vào lớp A đúng là một điều tuyệt vời hơn cả với bất cứ học sinh nào trong ngôi trường này.

Nhưng tôi không thể nhận món quà hào phóng như vậy mà lại chỉ đứng ngoài cuộc chỉ tay 5 ngón."

Giọng điệu Kiryuin vô cùng mạnh mẽ và hào sảng đúng như tính cách của chị ta.

Những lời đó không có nghĩa là chị ta sợ không thể thắng mà có khi lại có nghĩa là bản thân có đủ khả năng để gặt giải cao nhất trong buổi giao lưu này."

Cô đúng là...."

Nhưng Nagumo có vẻ đã quen rồi, ở bên nhau 3 năm thì cũng không có gì bất ngờ."

Chà, tôi có một số việc phải làm với tư cách là trưởng nhóm nên tôi sẽ đi đây.

Hẹn gặp lại sau."

Kiryuin giải thích ngắn gọn rồi quay người rời đi."

Fuka đúng là vẫn luôn toả ra bá khí của một tổng tài soái ca nhỉ?"

"Đáng tiếc cô ta lại là nữ."

"Cậu đừng nghĩ cổ hủ như vậy chứ Miyabi, đây đâu còn lời thời mà phụ nữ phải thuỳ mị nết na rồi công dung ngôn hạnh nữa.

Bừng chứng là đâu còn chuyện cấm đoán tính yêu đồng giới nữa.

Nam nữ quan trong quái gì, miễn... yêu nhau là được."

"Đừng hiểu lầm, tôi chỉ là muốn trở thành người đàn ông hoàn hảo trong số tất cả đàn ông thôi.

Điều đó không liên quan gì đến sự phân biệt đối xử ở đây cả."

Có vẻ như anh ta không mất hứng thú vì sự khác biệt giới tính."

Nhưng dù vậy, lời phát biểu vừa rồi của cậu có thể gây hiểu lầm đấy."

Những gì Asahina nói có phần đúng, nếu là tôi thì tôi sẽ trau chuốt nó hơn một chút để tránh bị chỉ trích.Tôi đứng dậy khỏi ghế sofa.

Sau đó Nagumo và Asahina cũng đứng dậy.Ba người cùng nhau rời khỏi phòng."

Cậu chắc sẽ phải chuẩn bị cho việc luyện tập hay gì đó nhỉ?"

"Vâng."

"Ôi chao~ Cuối cùng thì các senpai cũng ra ngoài rồi.

Có gì mà mọi người nói chuyện lâu vậy?"

Chúng tôi chuẩn bị giải tán thì Amasawa nóng lòng thò đầu ra từ cuối hành lang.Nagumo gãi đầu khi nhìn thấy bộ dạng của Amasawa."

Người lớn nói chuyện, trẻ con nghe làm gì."

"Đừng nói vậy~ Em đảm bảo hứa sẽ đóng góp nhiều hơn những người khác trong trò chơi."

"Lời nói của em không có gì đáng tin cậy gì cả.

Nên nhớ anh không đến đây để giao lưu vui chơi mà là nghiêm túc muốn gặt giải."

"Được rồi, em hiểu mà.

Nghiêm túc mà, em đã sẵn sàng để làm công cụ cho anh trong kỳ thi này rồi."

"Mà tiện thể, cô bé này là ai vậy?"

Amasawa Ichika, năm nhất lớp A."

"Amasawa-chan chắc chắn phải rất giỏi mới được chọn vào nhóm này phải không?"

"Ừ thì về lý thuyết nó là thế."

Khả năng học tập và thể chất của Amasawa đều là điểm A hiếm có trong OAA, nên việc Nagumo nói như vậy là điều đương nhiên.Tuy nhiên, nếu chúng ta xem xét điểm tổng thể của em ấy, đặc biệt xét đến đánh giá năng lực tư duy, Amasawa có thể không phải là ứng cử viên hàng đầu."

Ban đầu tôi chưa hề có ý định chọn con bé này.

Không biết nó nghe được từ đâu mà lao ra chặn tôi lại rồi luôn muồn muốn được vào nhóm của tôi..."

"Em không tự nhiên mà lại tự tiến cử mình đâu.

Em tin rằng nếu có em trong đội anh sẽ như con hổ có thêm 2 cái cánh, chiến thắng vốn đã nằm trong tầm tay lại càng được củng cố."

"Thành thật mà nói, anh thật sự đã lưỡng lự rất nhiều khi quyết định chọn em đó."

Nagumo không nói rõ đó là vì tính cách của Amasawa hay vì mối quan hệ của cô ấy với tôi.

Việc cuối cùng vẫn chọn Amasawa có nghĩa là những lý do đó chỉ là những điều vụn vặt đối với Nagumo."

Nazuna, đến lúc các cô phải tập hợp lại nhóm của mình rồi, đam kouhai nhiều đứa cũng muốn nỗ lực để giành chiến thắng.

Cô không nghĩ thay vì đùa giỡn với bọn này thì nên giúp đỡ tụi nó sao?"

"Eh?

Phải nhỉ, đến lúc rồi!

Tôi nên đi đây.

Nếu em có bất kỳ lo lắng nào, cứ thoải mái tìm chị tâm sự nhé."

Asahina sau khi xác nhận xong thời gian bằng điện thoại di động thì hoảng sợ rời đi.

Chị ấy rẽ vào góc đường với một động tác gần như suýt ngã và biến mất trước mắt chúng tôi."

Có lẽ nào Nagumo-senpai đã hẹn hò với Asahina-senpairồi?"

"Hả?

Không có chuyện đó đâu."

"Nhưng anh bảo có những vấn đề quan trọng cẩn thảo luận với Ayanokouji-senpai và yêu cầu em rời đi, nhưng anh lại để Asahina-senpai đi cùng.

Điều đó không có nghĩa là chị ấy đặc biệt sao?"

Đặc biệt = người yêu.

Thật ra nó cũng không hẳn là sai nhưng cứ xem thử đối phương trả lời thế nào."

Mà có thể thì có liên quan gì đến cô em đây à?"

"Ừ, đúng vậy.

Nghĩ mà xem.

Nếu em theo đuổi Nagumo-senpai, chị ấy là đối thủ của tôi."

"Theo đuổi một người sắp tốt nghiệp á?"

"Em là một người phụ nữ kiên nhẫn và rất khoan dung với những mối quan hệ yêu xa."

"Xin lỗi nhưng gu anh không phải là một cô bạn gái khoa trương, thích nịnh nọt và lắm mồm."

Có thể đúng là không thích kiểu phụ nữ đó thật.

Nagumo ngang nhiên ngoảnh mặt đi."

Thôi, nói chung mọi thứ đã xong xuối.

Cố lên nhé, Ayanokouji."

Sau khi Nagumo rời đi, Amasawa và tôi ở hành lang."

Có vẻ em đang bị ghét nhỉ."

"Em cố tình phát biểu để khiến mình bị ghét phải không?"

"Nhưng em nghĩ anh ấy cũng ghét Ayanokouji-senpai nên em quyết định trở thành bạn đồng hành với anh ta."

Đó là loại bạn đồng hành gì vậy?"

Có lẽ đúng là họ không hẹn hò với nhau nhưng đó là một mối quan hệ đặc biệt"."

Chà, ít nhất thì họ có vẻ còn hơn mức bạn bè."

Không thể phủ nhận phần đó nên tôi đồng ý với Amasawa."

Nhân tiện, có vẻ như em đã biết trước về buổi giao lưu này rồi ha."

"Bởi vì bọn em đã được thông báo chi tiết về tất cả những hoạt dộng mà nhà trường sẽ tổ chức trước đó rồi mà."

"Bọn em" à, nói cách khác là Yagami-kẻ được ông già cử đến nằm dưới sự quản lý của Tsukishiro cũng được tính đến.Có vẻ như hai đứa này đã biết trước lịch trình của năm nay khi nhập học.Suy cho cùng để có thể đảm bảo đuổi được tôi thì việc có đủ thông tin về các kỳ thi là cần thiết"Tại sao em lại chọn hợp tác với Nagumo?"

"Hả?

Đơn giản vì khả năng chiến thắng cao và ít nhất anh ấy cũng từng là hội trưởng hội học sinh.

Hơn nữa, một cô gái trẻ như em thực sự muốn có điểm cá nhân~"Amasawa trả lời như vậy nhưng rõ ràng đó là lời nói dối.Tuy nhiên, em ấy dường như không muốn che giấu suy nghĩ thực sự của mình và ngay lập tức nói tiếp"Em nghĩ đã đây là cơ hội cuối để Nagumo-senpai chiến đấu với Ayanokouji-senpai.

Em cũng đã nghĩ đến việc trở thành bạn đồng hành của Ayanokouji-senpai trong buổi giao lưu này.

Nhưng điều đó sẽ không vui chút nào phải không?"

"Đó là lý do sao?"

"Tất nhiên.

Em nghĩ là nếu đứng về phía Nagumo-senpai, cuộc chơi sẽ trở nên thú vị hơn ......"

Amasawa thở dài trong khi xoa má mình."

Em vẫn nhớ vẻ mặt thất vọng của Nagumo-senpai ở kỳ thi hội thao.

Chưa kể sự kiện lần này của nhà trường hấu như chỉ là những trò chơi vô thương vô phạt.

Ngay cả khi anh ấy thắng một trò chơi may mắn như xì dzách với Ayanokouji-senpai, anh ấy cũng sẽ không vui hơn là bao.

Vậy nên nếu có thể tạo thêm được cho anh chút khó khăn thì biết đâu cuộc đấu sẽ trở nên thú vị hơn ""Điều đó anh không phủ nhận."

"Nagumo-senpai đã nói với anh rằng luật là Ayanokouji-senpai thua khi thua ba lần trong buổi giao lưu này, phải không?

Anh ấy chắc chắn muốn thấy Ayanokouji-senpai thua dù thế nào đi nữa.

Em thực sự mong chờ kết quả lắm."

"Anh cũng vậy, nhưng khả năng thua ba lần vẫn khá cao."

Trên thực tế, tùy thuộc vào nội dung của trò chơi, rất có thể tôi sẽ thua mà không thể làm gì được."

Ít nhất thì Nagumo-senpai và em không nghĩ vậy."

"Em có biết Nagumo-senpai đang nghĩ gì sao?"

"Anh ấy thậm chí còn không cho em tham gia buổi họp nhóm nào."

"Biết là như vậy sao em còn tới đây chọc tức anh ta nữa?"

"Có gì sai sao?"

Không phải là đúng hay sai nhưng rõ ràng Nagumo là nhòm trưởng của con bé và chẳng có lợi lộc gì mà phải chọc tức anh ta cả.Muốn có nhiều cơ hội tham gia chơi thì khả năng của bạn rất quan trọng nhưng việc bạn có được lãnh đạo có cảm tình hay không cũng rất quan trọng."

Được rồi, dù sao thì em cũng phải về nhóm đây.

Hẹn gặp lại sau ~"Amasawa quay người và vui vẻ rời đi.Qua cuộc trò chuyện với con bé, tôi vô tình nhận ra một điều.Amasawa đã biết trước về buổi giao lưu từ Tsukishiro, nhưng có một chút mâu thuẫn trong những gì em ấy vừa nói."

Con bé đang suy tính gì vậy?"

Sẽ tốt hơn nếu điều tra điều đó một chút.Phần 3:Chẳng bao lâu, vòng đấu đầu tiên sắp sửa bắt đầu.Trước đó tôi vào phòng và nói chuyện với Hashimoto đang sử dụng điện thoại di động, về chuyện đã xảy ra trước đó.Dù tôi có giữ im lặng thì hiện tượng bất thường khi tham gia tất cả các trò chơi cũng sẽ thu hút sự chú ý của Hashimoto.

Thật là lãng phí thời gian cho những người trong nhóm có thái độ nghi ngờ và những thứ tương tự, nói hết ra vẫn là cách đơn giản nhất."

Một vụ cá cược nhỏ với Nagumo-senpai"Tôi nhẹ nhàng thông báo nội dung cho Hashimoto.

Tất nhiên cậu ấy không bao giờ có thể giấu được sự ngạc nhiên của mình.

Suy cho cùng thì đây thực chất là một cuộc đấu tay đôi với cựu hội trưởng học sinh.Sau khi nghe điều đó, Hashimoto liên tục hít thở sâu mặc dù nói rằng bản thân hiểu mọi chuyện đang diễn ra."

Đồng chí đúng là luôn làm tôi ngạc nhiên đấy."

"Thú thật thi tôi cũng chẳng mong muốn mọi thứ diễn ra theo cách này."

"Kể cả vậy, vẫn rất ấn tượng khi Nagumo-senpai chọn mày làm đối thủ.

Và nó dựa trên thành tích cá nhân của Ayanokouji thay vì chiến thắng của cả nhóm.

Ghê thật đó!

Vậy có nghĩa là mày phải thắng 17 trên 19 trận, kiểu kiểu vậy phải không?"

Hashimoto có thể thấy rằng đây sẽ là một trận chiến khó khăn nhưng đối phương lại vui mừng một cách khó hiểu."

Điều đó cho thấy Nagumo-senpai rất coi trọng mày.

Xem ra tao đã đúng về mày."

"Mặc dù đây là một buổi giao lưu vui vẻ nhưng cũng không thay đổi được sự thật là tôi vẫn suy nghĩ rất nhiều về điều này.

Nó giống như đang gây khó dễ cho cả nhóm vậy.

Vì vậy, để giữ nhóm luôn đoàn kết, tôi muốn mọi người hiểu để có thể phối hợp với nhau tốt hơn."

"Cho phép tao có ý kiến...

Tao hiểu những gì mày đang nói, nhưng có lẽ đó chỉ là sự lo lắng không cần thiết."

"Tại sao vậy?"

"Hãy suy nghĩ mà xem.

Nếu đây là một trò chơi vui nhộn thì chắc chắn mọi người sẽ tích cực tham gia.

Nhưng mà bắt một học sinh cao trung đang tuổi chạy nhảy phải kiên nhẫn ngồi cắm hoa, chơi piano hay viết thư pháp.

Mày có nghĩ mọi người sẽ tình nguyện không?

Không, quá rõ ràng là không"Tôi rất quan tâm đến những trò đó, nhưng điều đó dường như không xảy ra với những học sinh khác."

Đó là lý do tại sao Ayanokouji, nếu mày tham gia đầy đủ tất cả các trò, mọi người sẽ hoan nghênh."

Nếu đúng như Hashimoto nói thì tôi có vẻ rất được mọi người biết ơn vì hành động này."

Vậy có nghĩa là về cơ bản đây là một cuộc chiến giữa mày và cựu hội trưởng đúng không?

Kiryuin-senpai chắc cũng có động cơ hay vai trò gì đó trong chuyện này nên mới đồng ý nhỉ?

Tao có đúng khi cho rằng mày biết điều gì đó không?"

"Chuyện đó không quan trọng, cho dù chị ấy không quan tâm hay cũng có động lực chiến đấu như Nagumo-senpai thì sau cùng người chiến đấu vẫn là chúng ta chứ không phải chị ấy."

Cuối cùng, điều Kiryuuin quan tâm không gì khác hơn là xem tôi với Nagumo chiến đấu với nhau để xem ai là người chiến thắng sau cùng.Đó sẽ là một sự kiện với chị ấy là vô cùng thú vị trước khi tốt nghiệp"Cá nhân tao thấy điểm cá nhân trong buổi giao lưu này không hữu ích là mấy nhưng không có nghĩa là hoàn toàn vô dụng.

Thành thật mà nói, tao cũng muốn nhắm tới một vị trí cao trong buổi giao lưu, dù sao thì thêm được một điểm cũng được tính là phần thưởng nhận được đã tăng rồi."

Đối với Hashimoto-một người đang trong tình thế chuẩn bị phát động chính biến, việc đầu cơ tích trữ là điều cần phải ưu tiên."

Dù sao đi nữa, Ayanokouji, tốt nhất mày cũng nên liên lạc với năm nhất nữa."

"Cậu nói phải...."

"Có khó để hòa hợp với đám năm nhất không?"

Sau một hồi suy nghĩ, tôi gật đầu.Hashimoto vỗ đầu gối rồi đứng dậy."

Được rồi, đã nhận lời thì cũng phải nghiêm túc chiến đấu thôi.

Đầu tiên chúng ta cần loại bỏ sự lo lắng của đám kouhai năm nhất"Hashimoto khẳng định rằng sẽ không khó để hòa hợp với các học sinh năm nhất."

Tao sẽ làm những gì có thể để lấy thông tin từ tụi nó đẻ hỗ trợ cho Ayanokouji là không thể thiếu nếu Kiryuuin-senpai có không hành động gì.

Đó là lý do tại sao tao phải giúp mày làm sâu sắc thêm mối quan hệ của mày với đám năm nhất vào tối nay, được chứ?"

Không có một lời yêu cầu muốn giúp đỡ nào là miễn phí, cho dù có là miễn phí thì người nhận giúp đỡ cũng tự biết là phải báo đápMục tiêu của Hashimoto là giành chiến thắng trong buổi giao lưu này, tốt hơn hết là nên hỗ trợ cậu ấy trong hành trình đó."

Ừ.......

Tất nhiên là tôi cũng hy vọng như vậy."

Nếu không tự tin thì tôi nên nói với cậu ấy sớm hơn."

Cứ để đó cho tao, riêng mấy cái lùa gà như này là nghề của tao mà.

À hừm...

Đây là vinh dự của tại hạ khi được trở thành tay chân nối dài của Ayanokouji-sama trong cuộc chiến này.

Đảm bảo là nó sẽ không cản trở như của tiểu thư và cũng không vung loạn xạ như Ryuuen."

Việc hợp tác này cũng có thể mang lại nhiều thứ cho chuỗi lợi ích của cả 2 chúng tôiDù sao thì điều này vẫn không quá tệThống nhất về mặt lợi ích cũng dễ dàng để mọi người chấp nhận hơn chỉ là thiện chí đơn thuần"Nhân tiện, số thưởng mày nhận được sau khi chiến thắng Nagumo-senpai là khoảng bao nhiêu vậy?"

"Ai biết được.

Anh ấy không nói chi tiết cho tôi."

"Anh ấy là đại diện cho học sinh năm ba, vậy thì phải là hàng ngàn hay hàng vạn hoặc có khi phải nhiều hơn thế?"

Có vẻ Hashimoto không quan tâm đến con số chính xác mà quan tâm đến việc nó sẽ đi về đâu"Tôi hiểu ý cậu mà.

Nếu tôi thắng thì mọi người đều có phần, không có gì phải lăn tăn cả."

"Tao rất vui khi nghe điều đó.

Nhưng mà tao nghĩ chúng ta nên chia theo mức độ cống hiến của mọi người thay vì chia đều."

Về cơ bản thì đây không hẳn là bắt buộc nhưng dù sao thì chuyện người làm nhiều lại được nhận bằng với người làm ít hoặc không làm gì thì đúng là rất dễ phát sinh vấn đề"Tao đi đây, khi nào có thời gian chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn."

Hashimoto nhanh chóng rời khỏi phòngPhần 4:Và thế là đã đến lượt đấu đầu tiên trong ngày giao lưu đầu tiên đã bắt đầu.Nhà trường đã thông báo cho chúng tôi về trò chơi và luật chơi.Đối thủ là đội 9 có Ike và Keisei từ lớp Horikita tham gia.Trò chơi "Cắm hoa".

Địa điểm là lớp học cắm hoa.Một số học sinh có lẽ đã cười khi nghe điều đó.Nhưng tôi thực sự nghiêm túc về nó.Về cách đánh giá trò chơi này là dựa trên độ hoàn thiện của sản phẩmSắp xếp và kết hợp các loại hoa đã chuẩn bị.Liệu bạn có thể tìm được cây hoa có chất lượng tốt nhất hay làm sao có thể kết hợp chúng lại với nhau để tạo nên một kết cấu hài hoàVà tất nhiên việc trong quá trình thực hiện cũng phải luôn tập trung nữa, liệu bản có thể đảm bảo được rằng dù có trong tay nguyên liệu tốt thì sẽ không làm hỏng nó trong quá trình cắm hay không.

Tóm lại để có thể thắng cuộc trong trò này thì cần phải có được rất nhiều yếu tố.Mặc dù tôi đã nghe một chút giải thích trước khi tham gia giao lưu nhưng nội dung này có vẻ phức tạp hơn nhiều so với dự kiến.Mọi người tham gia của nhóm sẽ làn lượt thực hiện thử thách theo thể lệ 1 đấu 1Chính vì vậy các nhóm trưởng cũng cần phải sắp xếp thứ tự ra sân của các thành viên trong nhóm mìnhTại địa điểm được chỉ định, 10 người tham gia của cả hai nhóm cùng với 2 trưởng nhóm sớm có mặt và sau đó là một số khán giả trong đó có Hashimoto cũng tập trung tại đây.Một trong những học sinh trong nhóm của Nagumo, Takahashi Osamu từ lớp 1A cũng có mặt ở đó.Tôi làm theo chỉ dẫn và đứng vào vị trí thi đấu thứ 3."

Ayanokouji-senpai có biết cắm hoa không?"

Nanase Tsubasa năm nhất lớp 1D sẽ là đối thủ của tôi trong nội dung này."

Không, anh chưa bao giờ làm việc đó.

Anh chỉ được một người bạn hướng dẫn một chút thôi."

Tình cờ thay, người bạn đó chính là Hiyori.Có vẻ như cô ấy đã có nhiều kinh nghiệm thông qua việc ép hoa để dấu sách từ trước dó"Ra vậy.

Em cứ nghĩ Ayanokouji-senpai là nam sinh duy nhất dám tham gia nội dung này nên em tưởng anh phải tự tin vào sự khéo tay của mình cơ."

Nanase cũng không nói sai, xét về những việc cần sự uyển chuyển thì nếu hỏi 10 người thì 9 người sẽ nghĩ là con gái sẽ khéo tay hơnVà rất rõ ràng là tôi là người nam duy nhất tham gia nội dung nàyThật ra thì nếu không phải vì ván cược với Nagumo—à, không cần phải nói với Nanase-người không liên quan."

Em cũng chỉ mới cám hoa được vài lần thôi nên cũng không biêt mình có thể làm tốt không nữa."

"Xin được chỉ giáo."

Có một chút lo lắng là tiêu chí chấm điểm rất mơ hồ, nhưng người chịu trách nhiệm điều hành hoạt động cắm hoa của cơ sở này đã có thâm niên trong ngành và đang đánh giá chúng tôi một cách nghiêm khắc.May mắn thay, đối thủ cũng chỉ là một nữ sinh năm nhất chưa có nhiều kinh nghiệm nên chiến thắng đã về tay tôiVề phần nhóm, đó là một trận chiến khó khăn cho đến ván thứ 5 nhưng chúng tôi vẫn giành chiến thắng với 3 trận thắng và 2 trận thua."

Thật tuyệt vời, Ayanokouji-kun.

Cậu đã làm rất tốt ngay lần đầu tiên."

" Của mình chưa là gì so với với kiệt tác của cậu, Hiyori."

Tất nhiên nếu nhìn qua một lượt thì sẽ thấy hai tác phẩm chúng tôi đều được làm rất tốt nhưng nếu quan sát lâu hơn thì mọi người sẽ có quan điểm khácNếu tôi đối đầu với cô ấy, tôi sẽ thua thảm hại."

Ayanokouji-kun đúng là lúc nào cũng khiêm tốn ha.

Lần sau chúng ta hãy cùng nhau thử cắm hoa nữa nhé."

"Ừm, mình cũng muốn bản thân làm tốt hơn nữa."

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì cô gái này là đồng đội.

Đồng thời, quan trọng hơn là tôi đã giành được chiến thắng trong trận chiến cá nhân của mình.Nếu có thể, tôi muốn ở lại lớp học cắm hoa và yên tĩnh để cắm hoa thêm một lúc nữa.Không, tôi muốn tiếp tục cắm hoa trong 3 ngày tới.Mặc dù những cảm xúc đó dâng trào trong lòng tôi, nhưng đáng tiếc là chúng phải bị phong ấn lại.Xin lỗi, cắm hoa, hẹn gặp lại......Sau trận đấu đầu tiên, Kiryuin lặng lẽ nói chuyện với tôi."

Lần đầu cắm hoa mà trông chú em đây không có gì là sợ sệt hết nhỉ?"

"À, vâng."

Thực ra tôi rất nghiêm túc về chuyện này nên tôi không muốn nói gì nhiều.Nhưng mà dù sao thì ngoài nói chyện với nhau lúc này ra thì cũng chẳng có việc khác để làm trong thời gian này"Không có gì đang ngạc nhiên nếu có người có OAA cao không thể thắng được trong nội dung lần này.

Dù sao thì phải công nhận rằng trong buổi giao lưu lần này có những trò không thể nào đánh gia được người chơi phù hợp chỉ bằng cách dựa trên OAA được.

Đó là để đảm bảo rằng mọi nhóm đều có cơ hội thắng."

Ngay cả Nagumo cũng không thể đoán trước và đánh giá xem Horikita và các cô gái khác trong nhóm có giỏi cắm hoa hay khôngVà tất nhiên với tôi cũng vậyCái gì tôi giỏi?

Cái gì tôi không giỏi?

Tôi muốn sử dụng thời gian rảnh của mình để trải nghiệm và học hỏi nhiều nhất có thể để cải thiện kỹ năng của mình.

Ban đầu, với tư cách là trưởng nhóm, Kiryuin được cho là sẽ đảm nhận trách nhiệm này, nhưng ......"

Phải cảm ơn danh sách đánh giá năng lực mà Hashimoto vất vả thu thập.

Xem ra đúng là người được chú chọn làm bạn chơi thân có khác, rất hữu dụng."

Kiryuin có vẻ rất hài lòng với việc mình đã có thể tránh được nhiệm vụ rắc rối là làm trưởng nhóm.Mà kệ đi.

Hãy thư giãn và tận hưởng khoảng thời gian vui vẻ trong 3 ngày mà không cần cố gắng giành chiến thắng với tư cách một nhóm."

Cứ tiếp tục thế này thì có vẻ công việc của chị cũng nhàn thôi ha."

"Tất nhiên rồi.

Điều duy nhất chị muốn làm là ngồi xem kết quả của ván cược giữa Ayanokouji và Nagumo mà thôi."

Đúng như tôi dự đoán, chị ấy về cơ bản không có ý định làm gì cả."

Chị không nghĩ rằng mọi thứ sẽ diễn ra chán hơn so với những gì bản thân kỳ vọng sao?"

Trong khi nói chuyện với Kiryuin, Inokashira đang nhìn về phía tôi.

Cô ấy có vẻ không được chọn để tham gia trò chơi đầu tiênTôi nghĩ cô ấy nói mình giỏi cắt may và cô ấy cũng thích cắm hoa nữa.Tôi tưởng đối phương đến đây để trải nghiệm cắm hoa lúc rảnh rỗi, nhưng có vẻ không phải vậy."

Có chuyện gì thế, Inokashira?"

Tôi bắt đầu cuộc trò chuyện với cô ấy với một chút lo lắng, và sau đó cô nàng thận trọng nghiêng người sang.

Thấy vậy, Kiryuin tạm thời rời đi để chúng tôi dễ nói chuyện hơn."

Anou...

Ayanokouji-kun và Kouenji-kun thân nhau phải không?"

"Không nhé"Trả lời nhanh chóng.

Mối quan hệ tốt với Kouenji là thế nào nhỉ, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy điều như vậy."

Vậy sao?......Gay quá......"

"Chuyện gì vậy?"

"À thì, Tatebayashi-senpai nhờ mình đưa Kouenji-kun về ......"

Tatebayashi lớp 3D, là trưởng nhóm của Inokashira và Kouenji."

Có vẻ anh ta khá tức giận vì điều đó nhỉ."

"Đúng thế ......"

Và tất nhiên vì không thể xả được cơn điên tiết của mình và cũng chẳng làm gì được Kouenji nên anh ta chuyển sự tức giận đó sang cho người bạn cùng lớp với cậu ta là Inokasshira vốn nổi tiếng là yếu bóng vía"Mình nghĩ rằng nếu đó là Ayanokouji-kun thì cậu có thể dễ dàng tìm được cậu ấy ......"

Tôi vừa chứng kiến sự việc từ khoảng cách gần nên biết chuyện gì đã xảy ra.Dù Inokashira có thể cố gắng chịu đựng được việc phải cùng nhóm với Kouenji ở một mức nào đó nhưng đó cũng có giới hạn."

Tại sao không phải là Yosuke mà lại đi nhờ mình?"

Tôi đề xuất giải pháp hứa hẹn nhất và Inokashira lắc đầu."

Sao có thể như vậy được!

Cậu không thể nhờ Hirata-kun những chuyện như thế này được... quá thô lỗ"Thế chắc đi hỏi một người vốn không hoà đồng với mọi người trong lớp như tôi chắc là lựa chọn hay hơn nhỉ ......?

Ừ thì đúng là với một người tốt bụng như Yosuke thì điều này hơi nan giải.

Khả năng cao là cậu ấy sẽ chấp nhận và sẽ cố gắng nhẹ ngàng khuyên bảo Kouenji cho đến khi cậu ấy chịu quay lại nhưng mà ai cũng hiểu nó vô dụng đến mức nào.

Tôi phải nói rằng suy nghĩ của Inokashira rất có lý."

Mình xin lỗi nhưng mình không thể giúp đỡ gì."

"Thật vậy...... xin lỗi, có lẽ mình nên nghĩ ra một cách nào đó khác......"

Inokashira nhẹ nhàng cúi đầu rời đi, trầm ngâm suy nghĩ."

Có ổn không khi để mọi thứ như vậy?"

"Thật không may, cậu ta không thể nào chịu hành động theo đúng những gì em mong muốn.

Đó là kết luận em có thể rút ra sau 2 năm học cùng nhau."

"Cái này chị là người ngoài cuộc nên cũng khó mà đưa ra quan điểm chính xác được nhưng mà chị nghĩ cô bé đó thật sự nghiêm túc muốn nhờ chú giúp đỡ đó."

"Em cũng cảm nhận được sự nghiêm túc muốn được giúp đỡ đó của cô ấy nhưng tiếc là em cũng không thể làm gì hơn."

Quan điểm của tôi về Kouenji và giá trị của cậu ta với lớp trong tương lai đã được hoàn thiện vào lần cuối cùng tôi tiếp cận cậu ấy với Mii-chan.

Hiện tại không phải là một kỳ thi đặc biệt đang gặp khủng hoảng nên việc liên lạc và trò chuyện mà không có sự chuẩn bị đầy đủ thì sẽ rất vô ích."

Dù sao thì vẫn còn thời gian trước khi bắt đầu trò tiếp theo nên cứ thử giúp cô ấy xem.

Chả giấu gì chú, Tatebayashi vốn đã là một thằng phế vật rồi mà giờ nhóm nó còn không có nổi chiến tướng nào nữa thì xem rằng khả năng đội mo là tương đối cao đó"Kiryuin không phải là loại người quan tâm đến người khác, vậy chăng có động cơ thầm kín nào đó khi nói điều đó với tôi.Mặc dù tôi muốn trải nghiệm nhiều thứ khác nhau nhưng những cơ hội như thế này không đến thường xuyên."

Em hiểu.

Em sẽ thử liên lạc với cậu ấy trước đãc.

Nếu nhóm vào được vị trí cao và Kouenji nhận được điểm cá nhân, có lẽ cậu ấy sẽ chấp nhận lời khuyên tử tế."

"Phải thế chứ."

Trên thực tế, đó là điều duy nhất có thể khiến Kouenji phấn khích.Tôi vừa nhận được một yêu cầu khó khăn nhưng nó cũng đang để thử.Phần 5:Chỉ có 30 phút tạm nghỉ, cố gắng tìm Kouenji trong thời gian đó không hề dễ dàng.Tôi đến phòng Kouenji và nhìn quanh, nhưng tất nhiên là cậu ấy không có ở đó.Tôi cũng không thể nhìn thấy cậu ấy ở hành lang hay phòng chờ.Tôi đi quanh tòa nhà khoảng 5 phút, hỏi những người tôi biết về cậu ấy và thỉnh thoảng thu thập thông tin.Khi tôi đã thu thập được những thông tin có thể hữu ích thì trận đấu tiếp theo chỉ còn khoảng 20 phút nữa là bắt đầu.Tôi đi đến cửa sau của tòa nhà và đi lên đồi để tìm Kouenji Rokusuke.Tôi đến một quảng trường từng là công viên dành cho chó.Không biết có phải do lâu ngày không được sử dụng mà nhiều phần đã biến thành đất hoang."

Tôi thật sự vất vẻ mới tìm được cậu, hoá ra là cậu ở đây sao?"

Kouenji nhảy lên như một con chiến mã và vui vẻ chạy trên vùng đất hoang này.Không phải là tôi không có bất kỳ suy nghĩ nào về việc đối phương đang làm ở đây một mình, nhưng mục tiêu là Kouenji, nên nếu tôi quan tâm đến điều đó, tôi sẽ thua.Khi nhìn thấy kẻ hiếm hoi tìm được mình, Kouenji giảm tốc độ và đi về phía tôi.Tôi cứ tưởng tên đó sẽ tiếp tục phớt lờ tôi nên tôi hơi bất ngờ."

Ayanokouji-boy, tôi có thể giúp gì cho cậu?"

Chỉ là nhất thời thôi, nhưng cơ hội tốt không thể lãng phí được."

Tôi vô tình thấy được việc cậu rời nhóm, không biết lý do của cậu là gì?"

"Chứ không phải là ai đó cố ý nhờ cậu tìm tôi để bú liếm chút sức mạnh của tôi à?"

Đúng như dự đoán, có vẻ không cần phải cố gắng che giấu với tên này."

Inokashira đang tìm kiếm cậu khắp nơi trong tuyệt vọng đó."

"Thì sao?"

"Sao cậu không quay lại và giúp nhóm một chút?"

"Cậu đã biết câu trả lời của tôi rồi phải không?"

"Dù vậy tôi vẫn sẽ nói là không biết.

Tại sao câu không thích đi giúp người khác?"

"Nếu cậu đã thành tâm như vậy thì tôi cũng sẵn lòng trả lời.

Hãy lấy ví dụ 1+1=2.

Cho dù có đem đi chứng minh rồi viết ra cả một cuốn sách đi nữa thì đó vẫn là chân lý."

"Ừ thì đáp án đó chỉ đúng là trong hệ thập phân nhưng với hệ nhị phân thì kết quả là 10."

Ngay cả khi tôi đáp lại điều vô nghĩa đó bằng một điều vô nghĩa khác, Kouenji vẫn giữ nụ cười của mình."

Hohohohoho.

Cậu cũng hài hước thật đấy.

Nhưng câu trả lời này thật vô nghĩa.

Cậu đang cố tình dùng kiến thức toán học của mình để diễn giải một chân lý đơn giản theo hướng phức tạp, bất cứ người nào khi được hỏi 1+1 thì câu tả lời đầu tiên nảy ra trong đầu họ chắc chắn phải là 2.

Thế giới vốn rất đơn giản nhưng mà con người cứ thích làm cho nó phức tạp lên."

Kouenji một lần nữa bày tỏ sự không đồng tình."

Có lúc nào cậu đã nghĩ rằng thay vì cố gắng bú liếm tôi thì sao họ không cố gắng tìm ra cách nào khác để giành chiến thắng chưa?"

"Nhóm của cậu thật sự yếu, nghe có vẻ hơi khó nghe nhưng đó là sự thật.

Đó là lý do tại sao mà họ cần cậu.

Dù sao thì nếu cậu cố gắng thể hiện tốt trong buổi giao lưu này thì nó cũng sẽ có thể giúp cậu cải thiệ hình ảnh trong mắt mọi người phải không?"

"Xin lỗi nhưng tôi là riêng và duy nhất, tôi không thích đặt mình vào giữa một đám thấp kém và hạ đẳng.

Và tại sao một kẻ bước đi trên thiên đạo như tôi lại phải cần bọn hạ đẳng tung hô chứ?

Vậy nên lập luận này của cậu là vô nghĩa đói với tôi."

Kouenji chế nhạo điều đó và quay lưng lại với tôi."

Lần này tôi OFF hẳn nhé.

Nói cách khác thì tôi sẽ không tham gia vào bất cứ hoạt động nào trong buổi giao lưu này hết.

Dù sao thì chỉ cần đối đa 5 người là có thể tham gia mà đúng không?

Nhờ cậu giúp tôi chuyển những lời đó với nhóm của tôi nhé"Thật vậy, không có nghĩa vụ nào buộc cả nhóm phải cùng nhau tham gia hay ép buộc ai đó tham gia.Vì Kouenji không muốn giúp đỡ nên việc kêu gọi cậu ấy sẽ chỉ lãng phí thời gian."

Dù sao thì tôi cũng chả muốn quan tâm chuyện của nhóm khác đâu nhưng mà tôi cũng có thắc mắc là phải làm sao thì mới có thể khiến cho cậu chịu hợp tác vậy?"

"Có vẻ như cậu vẫn chưa hiểu được tôi rồi nhỉ?

Có cần tôi nói rõ hơn lý do vì sao tôi không muốn hỗ trợ không?"

Ngay khi tôi bỏ cuộc và định quay lại thì Kouenji đã chặn tôi lại."

Cậu muốn kể cho tôi à?"

"Ừ.

Nhưng trước đó, tôi có thể hỏi cậu vài câu được không?"

Ngay khi tôi quay lại, Kouenji bắt đầu đặt câu hỏi."

Nếu chúng ta làm một bài kiểm tra không thông báo trước ở đây.

Chà, giả sử đó là bài kiểm tra các kỹ năng học tập cơ bản, cậu nghĩ ai sẽ thắng trong trường hợp đó, tôi hay cậu?"

Tôi không nghĩ mình sẽ trả lời câu hỏi này một cách nghiêm túc nếu đó không phải là Kouenji.Nhưng trực giác mách bảo tôi rằng tôi nên nói ra những gì tôi thực sự nghĩ ở đây."

Tôi sẽ thắng, còn cậu?"

Kouenji không ngạc nhiên khi tôi trả lời không do dự.Đúng hơn là tôi đã trả lời câu trả lời mà cậu ấy nghĩ đến ngay lập tức."

Dù sao thì với một kẻ mạnh thì tự cao không có gì là sai.

Vậy thì, hãy giả sử rằng câu trả lời này là có đi.

Tại thời điểm này, cậu có nghĩ rằng thứ bậc, sự ưu việt và giá trị của con người của hai chúng ta có thể được quyết định bởi điều này không?"

"Không.

Chỉ hừng đó thì không thể quyết định được gì."

Bởi vì chỉ một bài kiểm tra kỹ nang học tập là không đủ để có thể đánh giá tổng thể về một con người"Vậy cậu nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta chiến đấu với nhau trong một trận chiến nghiêm túc?"

Về cơ bản thì lần này là có cả sự kết hợp giữa cả thể chất và trí tuệ sao?Đã quan sát Kouenji Rokusuke được hai năm, tôi đã có câu trả lời trong lòng."

Tôi nghĩ Kouenji có thể thắng một trận đấu dựa trên những quy tắc nhất định."

Xét về sức mạnh thể chất và khối lượng cơ bắp, không còn nghi ngờ gì nữa, Kouenji chiếm ưu thế chỉ xét về sức mạnh thể chất.Nếu là chiến đấu trong một phạm vi cố định như quyền anh hay judo, đồng thời, kỹ năng võ thuật của Kouenji ngang bằng hoặc cao hơn tôi, thì tôi sẽ gặp chút khó khăn.

Có thể đối phương mạnh hơn tôi, một khả năng không thể phủ nhận được."

Đó thực sự là một cách diễn đạt vô cùng FUNNY.

Dù sao thì nó khác với đáp án của tôi nhưng điều đó không quan trọng."

Sau cùng, theo quan điểm của Kouenji, cậu ấy chắc cảm thấy rằng dù luật lệ có ra sao thì khả năng bản thân thua là bằng không.Tất nhiên, không ai có thể phủ nhận điều đó nếu không thực sự đấu một trận nghiêm túc"Ayanokouji boy, Chỉ với thông tin này, cậu có nghĩ mình có thể đánh giá được kẻ mạnh và kẻ yếu không?"

"Đây là một câu hỏi khó.

Nói chung nó chỉ có thể được đánh giá một cách khách quan và công bằng bởi bên thứ ba, không chỉ xét đến năng lực họ tập mà còn xét đến nhiều yếu tố như năng lực thể chất, sau đó đánh giá cả hai bên bằng số lượng, đúng không?

Nhưng dù vậy, không thể xác định giá trị của một con người một cách tuyệt đối được."

"Đúng vậy.

Xác định giá trị của một con người không phải là điều dễ dàng, cho dù đánh giá có khách quan đến đâu.

Dù xem xét tất cả các yếu tố, cũng không thể chắc chắn được tất cả mọi thứ."

"Mặc dù vậy, nếu chúng ta phải so sánh, tôi vẫn ủng hộ những gì tôi vừa nói."

"Tôi thì khác, Ayanokouji-boy."

"Vậy cậu đánh giá giá trị của con người như thế nào?"

Khóe miệng Kouenji nhếch lên như thể đã chờ đợi câu hỏi mà tôi đặt ra từ lâu."

Câu trả lời rất đơn giản.

Đó là tôi và phần còn lại.

Chỉ cần như vậy là có thể quyết định ưu việt hay kém cỏi."

Tôi đã suy nghĩ kỹ về câu trả ời cậu ta sẽ đưa ra, nhưng rốt cuộc nó lại thành ra thế này sao."

Cơ sở cho sự tự tin này là gì?"

"Chà...Điều đó dựa trên khả năng thích ứng của tôi.

Tôi sẽ không nhượng bộ trước bất kỳ hoàn cảnh nào.

Tôi có sự tự tin để tồn tại trong bất kỳ môi trường nào.

Tôi có khả năng thích ứng PERFECT, cho dù đó là trong doanh nghiệp lớn hoặc trong rừng nơi thú dữ chạy trốn.

Đó là phần mà những kẻ khác không thể tính toán được."

Hoàn hảo rồi lại hoàn hảo, có vẻ cậu lập lại một từ đó như muốn nói bản thân thân 100% không có điểm yếu"Không có ích gì khi lặp đi lặp lại các câu hỏi và câu trả lời.

Việc cậu có hoàn hảo hay không không liên quan gì đến việc cậu có giúp đỡ người khác hay không."

"Đó là do hiểu biết của cậu chưa cập nhật.

Cậu có muốn sát cánh cùng một đứa trẻ mẫu giáo không biết làm gì hay thậm chí là ăn hại không?

Đối với tôi, những học sinh xung quanh về cơ bản cũng chẳng khác gì thứ phiền phức.

Tôi cố tình chiếm lấy giải nhất khi tham gia kỳ thi đảo hoang để giữ khoảng cách với những học sinh mẫu giáo này."

Chính vì coi thường những người xung quanh nên cậu ta không muốn sánh bước cùng họ trên cùng một mặt trận.Đó có phải là lý do tại sao Kouenji không chịu hỗ trợ."

Cậu không hợp với trường này."

"Tôi đã nghĩ rằng dù chúng ta là những tồn tại hoàn toàn khác nhau nhưng quan điểm của chúng ta về nhau ít nhiều sẽ giống nhau, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cậu sẽ nói như vậy.

Nói thật thì tôi thà đến Trung Quốc cạo đầu tu hành còn hơn là đăng ký vào trường này.Nhưng vì lý do nào đó tôi không thể làm điều đó."

Dù có nghĩ thế nào đi chăng nữa thì không có cách nào để lý luận với con người này.Tóm lại, việc giúp hay không giúp là tùy thuộc vào cậu ta có muốn hay không.Tất nhiên, không thể nào nghĩ rằng Kouenji, người có thái độ như vậy, lại là người xấu."

Tiếc thật đó, Kouenji.

Lẽ ra cậu có thể được mọi người xung quanh có thiện cảm hơn bằng cách cây dựng hình ảnh bản thân tốt hơn một chút đó."

"Tôi cứ tưởng rằng cậu đó nên là dành cho cậu mới phải chứ?"

"Tôi thì có gì tài năng nhiều đâu mà có thể thu được sự chú ý của mọi người chứ?"

Chúng tôi đã nói tất cả những gì cần nói với nhau.Thật khó để tin rằng cơ hội được trò chuyện một mình với Kouenji thỉnh thoảng lại xuất hiện.Trại huấn luyện năm ngoái dường như cũng có bầu không khí tương tự.Sự tồn tại của kẻ trước mắt này thực sự khó hiểu đến mức nào, tôi lại ngộ ra nó một lần nữa."

Cậu không thể kiểm soát được tôi, hiểu không?"

"Ờ, tất nhiên."

"Vậy tại sao cậu lại cồn muốn không chế tôi trong khi lần này tôi không có trong nhóm của cậu"Thực sự kỳ lạ.Nếu là một người bình thường trong hoàn cảnh này thì câu đầu tiên họ sẽ nói là làm ơn hãy để cho tôi yênThật lãng phí thời gian và sẽ không có tác dụng gì với vụ cá cược với Nagumo."

Mặc dù tôi biết nó sẽ không hiệu quả nhưng tôi vẫn cố gắng vì--""Bởi vì nếu cậu bước ra khỏi lớp này, cậu sẽ không thể bảo vệ Horikita-girl, phải không?"

Như thể bằng một cách nào đó bắt được sóng của tôi, Kouenji thẳng thắng nói raSự hiện diện của Kouenji là một trở ngại, một trở ngại cho Horikita-người phải tiếp tục chiến đấu.Người đối diện này đã đọc được suy nghĩ của tôi.Trực giác hoang dã phi thường của tên này này thực sự là khôn lường.Tôi không cho Kouenji nhiều thông tin để xác thực nhưng rõ ràng cạu ta có thể cảm nhận và suy luận ra gì đó"Vậy nên không cần do dự, cứ thử loại bỏ tôi nếu cậu có thể đi."

"Tôi đã nói với cậu là tôi không có ý định đó, phải không?"

"Tôi hiểu rồi.

Vậy thì chúng ta không có gì để nói thêm nữa."

Kouenji không nghi ngờ gì rằng mình là người mạnh nhất.Cho đến nay, tôi đã giúp một số người phát triển vì tương lai của lớp Horikita.Với các lớp khác thì tôi cũng làm thế nếu thấy có lợi íchKhả năng của Kouenji rất hoàn hảo nhưng tính cách thì hoàn toàn méo mó.Lý do tôi không thay đổi Kouenji là vì tôi đánh giá rủi ro khi giao dịch với tên này là quá lớn và vô cùng rườm rà.Suy cho cùng, không thể biến một người kém năng lực thành người có năng lực chỉ bằng một thao tác đơn giản như tung đồng xu.Và tất nhiên nó cũng đúng với việc khiến cho một kẻ mạnh chịu hạ thấp cái tôi của mìnhThà loại bỏ tên này trước khi hắn trở thành hòn đá cản đường còn hơn là khiến đối phương thay đổi và trở thành một mãnh tướng trung thành thiện chiến.

Đó là kết luận của tôi."

Vậy hẹn gặp lại lần sau.

Tôi sẽ tiếp tục hoàn thiện bản thân."

Có lẽ cảm thấy nói nhiều hơn cũng chẳng ích gì, Kouenji phóng đi.Sau khi quan sát bóng lưng của cậu ấy một lúc, tôi cũng quay lại.Phần 6:Để báo cáo về Kouenji, tôi quay lại khu vực lân cận tòa nhà chínhNhưng không có dấu hiệu nào của Kiryuin cả, và chị ấy đã đi đâu thì không ai biết.Sau khi hỏi vài người, tôi được cho biết về một công viên nằm ở phía đông yoaf nhà chính này và hình như chị ấy đang đi dạo ở đó.Không còn nhiều thời gian trước khi trận đấu tiếp theo bắt đầu, vậy thì tại sao chị ấy lại còn thong thả đi dạo ở đó.Về cơ bản thì côg viên này cũng tương đối đơn sơ, không gì khác hơn là một vài thiết bị vui chơi bằng gỗ.Không giống như công viên cho chó xuống cấp kia do không ai sử dụng nó.

Bập bênh và các thứ khác bằng trông vẫn còn hoạt động tốt nên chắc cũng có người thỉnh thoảng ghé chơi.Và tôi thấy Kiryuin đang ngồi trên xích đu ở gần đóKhông phải một mình, mà còn có Asahina, cũng là học sinh năm ba.Từ xa, Asahina đang vui vẻ trò chuyện trong khi Kiryuin đang nhìn chị ấy bằng ánh mắt dịu dàng và nghiêng tai lắng nghe.Trong khi nghĩ rằng đây là một khoảnh khắc hiếm hoi, tôi bước tới với mục đích truyền đạt về việc của Kouenji."

Phải công nhận là được nói chuyện với bồ đúng là thú vị thật đó, tiếc là chúng ta không có nhiều cơ hội để làm điều đó nhỉ?......

Ừm, đúng là không có nhiều cơ hội thật""Nói chuyện với tôi vui vậy sao?"

"Ừ.

Nói thật chứ nếu bồ là con trai thì chắc cũng sẽ không biết có bao nhiêu cô đổ gục rồi ấy chứ."

Kiryuin có được các cô gái yêu thích hơn so với các chàng trai không?Đôi mắt của Asahina lấp lánh chắc cũng chứng minh điều đó

Điều đó chứng tỏ Kiryuin không có liên quan gì nhiều đến các học sinh cùng năm.Kiryuin là một trường hợp đặc biệt, nhưng thỉnh thoảng những tương tác này cũng nảy sinh."

Chú về rồi à, Ayanokouji."

"Hai người đang nói chuyện gì thế?"

Có vẻ tốt hơn là nên hoãn thông báo cho họ về vụ việc của Koenji, nên tôi tập trung tìm hiểu cuộc trò chuyện của họ."

Bọn chị đã nói về nhiều thứ khác nhau, nhưng hiện tại 2 đứa đang thảo luận về dự định tương lai của mình.

Chị tò mò về kế hoạch tương lai của Fuka-chan."

Tôi nhớ lại cuộc gặp trước của chúng tôi rằng chị ấy đã đề cập đến muốn họ cùng Nagumo."

Vậy bồ dự định thi vào trường đại học nào?"

Có vẻ như cuộc trò chuyện chỉ mới bắt đầu và Asahina đã hỏi câu hỏi này.Kiryuin đã công khai chia sẻ về trường đại học cụ thể mà cô dự định theo học, một ngôi trường nổi tiếng mà ngay cả tôi cũng sẽ thường xuyên nghe đến nếu tôi có một cuộc sống bình thường."

Tôi sẽ học Khoa Luật của họ.

Mặc dù tôi không thực sự nhắm hẳn vào một khoa cụ thể"Kiryuin nói, và Asahina, cảm thấy nó có thể nằm ngoài tầm với của bản thân, bày tỏ sự lo lắng."

Bồ có vẻ tham vọng nhỉ, Fuka-chan?"

"Hmm?

Tôi không khao khát bất cứ điều gì.

Tôi không có ý định trở thành bất cứ ai"Đó là những điều chị ấy từng nói với tôi, nhằm mục đích sống một cuộc sống như một người bình thường.

Chị ấy đã truyền đạt điều này cho Asahina."

Ồ, thật sao?

Điều đó không phải là hơi lãng phí sao?

Fuka-chan có vẻ như có thể làm được bất cứ điều gì"Asahina bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với tài năng của Kiryuin, chứ không phải sự ghen tỵ khi bản thân yếu kém hơn."

Không phải tôi không tự tin mà là mỗi người đều có màu sắc riêng, con đường riêng"Kiryuin đáp lại, chị ấy biết rõ tài năng của bản thân."

Vậy là bồ không có ước mơ à?"

"Tôi có một ước mơ.../Đó là trở thành một người khác biệt với phần còn lại.

Đó chẳng phải là câu trả lời sao?"

"Chà,thì cũng không sai, nhưng có 1 hoài bão lớn không phải rất tuyệt sao ?

Ngay cả khi bồ không thực hiện được ước mơ đó, thì việc suy nghĩ và hướng tới một điều gì đó lớn lao vẫn rất đáng hoan nghênh phải không?"

Với việc Asahina dự kiến sẽ tốt nghiệp Lớp A, chị ấy hẳn đã thấm nhuần điều này, Kiryuin hiểu và mỉm cười."

Ừ, tôi đã nghĩ về những giấc mơ như vậy.

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến nó," Kiryuin miễn cưỡng nói, bị thúc giục bởi sự nhiệt tình bền bỉ của Asahina.

"Nếu tôi chọn một nghề để đạt được điều gì đó quan trọng, tôi có thể hướng tới trở thành một chính trị gia."

"Chính trị gia?

Wow... nhưng, bồ biết đấy, trở thành một chính trị gia không phải là điều mà ai mà ai cũng có thể trở thành đâu ...

Mình chưa bao giờ nghĩ về điều đó, và mình cũng chưa bao giờ thấy ai xung quanh nói về điều đó."

Asahina bày tỏ sự tò mò về việc làm thế nào Kiryuin lại có được tham vọng như vậy."

Tôi có phải tiết lộ chi tiết không?"

Kiryuin hỏi, nhận thấy đôi tai háo hức và sự quan tâm thực sự của Asahina."

Có ổn không ấy à?

Chà, chúng ta có thể không còn cơ hội để nói chuyện như thế này nữa...

Nên mình thực sự muốn biết"Asahina nài nỉ, khiến Kiryuin chia sẻ lý do, nhấn mạnh rằng đó là điều gì đó đặc biệt."

Khi còn nhỏ, do tính chất gia đình nên tôi thường gặp các chính trị gia."

"Ồ, đó là lý do tại sao bồ muốn trở thành một người như vậy?"

"Không, không hẳn.

Chính vì những lần đó nên tôi quyết định mình sẽ không bao giờ trở thành chính trị gia.

Tôi chỉ để lời nói của họ đi vào tai này rồi ra tai nọ."

"À, xin lỗi nếu nó nghe có vẻ định kiến, nhưng các chính trị gia dường như hầu hết đều là người xấu, phải không?"

"Điều đó đúng.

Ấn tượng từ phim ảnh và truyền thông đó là họ chỉ là bọn vô dụng chỉ biết ăn bốc nói phát và lấy thuế của dân mà sống xa hoa.

Đây không phải là một nghề được nhiều người ngưỡng mộ."

Nếu đúng như vậy thì chắc chắn phải có lý do khác khiến chị ấy coi đó là một ước mơ."

Bởi vì đó là một thế giới thối nát nên có những người tỏa sáng rực rỡ trong đó.

Một trong số ít người tôi ngưỡng mộ là Kijima-sama, giờ đây ông ấy đã trở nên khá có ảnh hưởng."

"Kijima?

Đợi đã, thật sao?

Thủ tướng á?"

Kiryuin xác nhận và Asahina có vẻ khá ngạc nhiên."

Đúng vậy, Kijima.

Tôi nghĩ việc hướng tới cùng 1 lĩnh vực mà ông ấy xuất sắc sẽ không phải là một ý tưởng tồi."

"Nhưng bồ không định nhắm tới nó... phải không?"

"Nếu cậu đang muốn hướng tới hoài bão lớn, cậu có muốn trở thành một chính trị gia thay tôi không?"

Có vẻ như cuộc trò chuyện đã diễn ra theo chiều hướng bất ngờ, khiến Asahina phải cân nhắc rất nhiều điều."

Vậy là bồ không định nhắm tới nó à""Hiện tại tôi chưa có dự định đó."

"Có vẻ như bồ có thể trở thành một chính trị gia đấy."

"Tôi đã bảo là có nhiều lý do khác nhau rồi mà?"

Kiryuin tỏ ra không thích nổi bật."

Trong trường hợp nào đó, chú có muốn trở thành chính trị gia thay chị không, Ayanokoji?"

"Đó là một đề nghị khá kỳ quặc.

Em thậm chí chưa bao giờ nghĩ đến con đường chính trị."

"Trực giác của chị cho thấy chú có cáicoots của một chính trị gia đấy."

"Em thấy như bình thường cũng được.

Có lẽ em sẽ vào một trường đại học ngẫu nhiên nào đó và tìm việc làm ở đâu đó."

"Chị hiểu rồi.

Nếu cả hai chúng ta đều hướng tới cùng một con đường thì chúng ta đều là những người theo đuổi ước mơ theo cách riêng của mình."

"Cho dù là Miyabi, chị hay Fuka-chan thì việc mời Ayanokoji-kun cũng khá đặc biệt phải không?"

"Chỉ là có những ánh mắt tò mò nhìn tôi thôi.

Trận đấu tiếp theo sắp bắt đầu nên chúng ta nên tới đó."

"Ồ, đã đến lúc đó sao?

Mình phải nhanh lên!"

Asahina nhanh chóng nhảy khỏi xích đu, vội vàng vẫy tay chào chúng tôi."

Hẹn gặp lại!"

"Cẩn thận vội quá ngã bây giờ."

"Mình biết!

Ah!"

Asahina suýt ngã nhưng may có Kiryuin đỡ kịp, hai người nhìn nhau đắm đuối một lúc rồi cũng cố gắng bình tâm lạiCuộc trò chuyện kết thúc khi họ giải tán sang hoạt động tiếp theo và Asahina vội vã rời đi.Việc suýt ngã hai lần trong một ngày thật sự rất chi là ......"

Thế chú có thấy Kouenji không?"

"Em đã cố tỏ ra tử tế.

Nhưng vẫn không được."

Lý do tôi đến đây là để nói với chị ấy rằng tôi không thể thuyết phục Kouenji giúp đỡ nhóm mình"Ra vậy, dù sao thì có vẻ đến cả chú cũng không thể nào thuyết phục được một kẻ xem mình là duy ngã độc tôn như Kouenji."

"Ngay từ đầu cậu ta vốn đã chẳng thèm nghe em nói rồi."

"Biết được cậu cũng có thể thất bại thì chị thật sự rất chi là vui đó."

Tôi không ngờ mình lại đang được khen ngợi vì những gì bản thân không thể làm."

Có phải chị cô tình để em đi vì muốn được thấy kết quả này?"

"Sẽ là nói dối nếu nói rằng chị không muốn xem nó."

Có một điều hơi lạ là chị ấy lại giúp đỡ các nhóm khác trong khi lại bỏ rơi nhóm mình, thật đúng là không hiểu nổi mà."

Nhưng mà biết sao được, Tatebayashi dù vốn năng lực tầm thường nhưng là thánh chửi của khối mà.

Dù sao thì chị cũng không thể nhìn đám kouhai yêu dấu của mình bị một kẻ như vậy xỉ vả với chì chiết như thế mãi được."

"Thật ra anh ta tốt nhất chỉ nên nhắm nó vào Kouenji thôi, tiếc là cậu ta cũng xem anh ấy có cũng như không."

Mà có khi anh ta sợ cậu ấy bực lên sẽ đánh cho mình đo đất cũng nênXét đến việc không thể nào xả hết phẫn nộ của mình với Kouenji, sẽ không có gì ngạc nhiên khi Tatebayashi sẽ đem uất ức này dổ cả hết cho những người khác trong nhóm, đặc biệt là với những ngườ cùng lớp với cậu ta"Chúng ta không thể làm gì được.

Hãy bắt đầu trận đấu tiếp theo thôi."

Sau đó, nội dung của trò chơi đã được tiết lộ."

Làm gốm"Vì tất cả chúng tôi đều là tay mơ nên cơ bản thì tất cả đều có năng lực tương đối ngang bằng nhau.

Tôi đã có thể giành chiến thắng nhờ kỹ năng thực hành xuất sắc của mình."

Bóng bàn" x 2Tôi rất ngạc nhiên khi thấy nội dung giống nhau trong hai trò chơi liên tiếp.

Tôi đã chơi bóng bàn vài lần ở trường nên tôi đã dọn bàn trong thời gian ngắn mà không gặp trở ngại nào."

Làm đồ trang sứcNó tương tự như việc cắm hoa.

Tôi hơi lo lắng nhưng đối thủ của tôi cũng đều là người thiếu kinh nghiệm.

Tôi đã có thể giành chiến thắng trong trận đấu trước đối thủ của mình.Takahashi đã theo tôi ở tất cả các trò chơi, bao gồm cả việc cắm hoa, và tôi nghĩ cậu ấy đã làm theo hướng dẫn của Nagumo để xác định người chiến thắng và báo lại cho anh ta.Tôi đã mong đợi nhiều trò liên quan đến may mắn hơn, nhưng ngày đầu tiên nhìn chung diễn ra tốt đẹp.Không biết có phải do tâm linh hay không mà cứ tôi thắng thì nhóm cũng thắng theo.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 3: Lời yêu cầu từ Horikita và lời yêu cầu từ Ayanokouji


~ • ~ • ~
Mở đầu:Đêm đầu tiên của buổi giao lưu.Tôi đoán đây là điểm khác biệt lớn nhất so với lần tổ chức trại huấn luyện năm ngoái.Các dãy phòng được chia theo nhóm.Nói cách khác, năm nhất và năm hai ngủ cùng phòng.Dù là năm nhất hay năm hai, tùy theo tính cách mà nói, đây chính là khoảng thời gian rắc rối và khó khăn nhất để tiến về phía trước.Vì điều này, Hashimoto ngay từ đầu đã xây dựng một môi trường nơi họ có thể hòa nhập và giao tiếp với nhau.Kết quả là, các học sinh năm nhất dường như thân thiết với Hashimoto đến mức có thể nói chuyện và cười thoải mái.Trong số 8 người trong căn phòng này, tôi thấy lạc lõng hẳn."

Thật ngạc nhiên là chúng ta đã thắng tất cả các trận đấu trong ngày đầu tiên, Hashimoto-senpai."

"Lúc đầu tao cũng nghĩ nhóm mình chắc cũng sẽ thua vài trận nhưng mà kết quả như này thật sự là không thể tin được."

Toyohashi và Yanagi trò chuyện vui vẻ.Họ đã thi đấu ở trận thứ ba và thứ tư của môn bóng bàn nên chắc chắn họ đã có đóng góp cho nhóm.Shintoku và Obokata gật đầu nhiều lần, nhưng dường như họ có một số lo ngại."

Xin lỗi.

Bọn mình chưa tham gia một trò chơi nào cả......"

"Không có gì đáng lo ngại cả.

Đánh giá từ ngày hôm nay, khoảng một nửa số học sinh chưa tham gia.

Và thành thật mà nói, dù sao thì các trò chơi đều có yêu tố ngẫu nhiên, những ngời tham gia nhiều chưa chắc đã giỏi giang và người chưa tham gia thì là thất bại, vấn đề ở đây chỉ chứng minh là họ phù hợp hay không phù hợp với nó mà thôi"Ngoài ra vân còn việc trải nghiệm những trò chơi để sưu tầm tem nhằm kiếm điểm cá nhân.

Mặc dù vẫn còn nghi ngờ về mức độ hữu ích của điều này ở cấp độ hệ thống, nhưng có vẻ như có nhiều người đang tích cực tham gia nó hơn mong đợi.

Đây trở thành một cơ hội tuyệt vời để đi khắp nơi và gặp gỡ mọi người từ senpai, kouhai hay là cùng khoá để làm sâu sắc thêm mối quan hệ của họ.Không có một nhóm nào khao khát chiến thắng trong 5 trận đấu hôm nay nên có lẽ nó bị ảnh hưởng bởi bầu không khí tự do.Một lần nữa, không thể nói rằng việc chiếm vị trí số 1 là dễ dàng.Xem xét diễn biến trận đấu ngày hôm nay, những trận chiến khó khăn hơn một chút sẽ chờ đợi vào ngày mai.Có 4 nhóm với 5 trận thắng trong đó có chúng ta, 3 nhóm với 4 trận thắng và 4 nhóm với 5 trận thua.

Việc phân chia thắng thua rõ ràng như này cho thấy sự phân cực về cáchmọi người tiếp cận buổi giao lưu này.Mặc dù những nhóm giành được 1 hoặc 2 chiến thắng có thể cũng đã tham gia nghiêm túc nhưng chưa chắc ngày mai họ sẽ bị các nhóm đứng đầu nhẹ tay.Bắt đầu từ ngày hôm sau, có thể chỉ có khoảng một nửa số nhóm thực sự đang cạnh tranh để giành chiến thắng."

Nhóm của Nagumo-senpai là nhóm có khả năng nhất để giành chức vô địch, phải không?"

Oda Takumi của lớp 2C lẩm bẩm sau khi xem lại 5 trận đấu."

Đúng thế.

Nhóm kia dường như cũng đã thắng tất cả các trận đấu của họ."

Đánh giá về những thành viên trong nhóm, tất cả đều có chung một ý nghĩ như vậy.Với tập hợp của tất cả những người được xem là mạnh nhất trong các năm, việc nhóm trưởng của họ muốn nhắm đến chiến thắng sau cùng là điều rõ như ban ngàyMặc dù từ quan điểm không cạnh tranh nhưng có thể một số người thật sự muốn nghiêm túc chiến đấu vì một lợi ích nào đó.

Cũng có thể nói rằng vì hầu hết học sinh đều gặp phải những nội dung mà họ chưa từng tiếp xúc trước đó nên những người đã từng có kinh nghiệm về nó sẽ dễ dàng nới rộng khoảng cách hơn."

Nhân tiện, Hashimoto-senpai, em--"Chủ đề không chỉ là trao đổi mà còn đề cập đến một số chủ đề cá nhân không liên quan.Như một người ngoài cuộc, tôi giữ khoảng cách để quan sát cuộc trò chuyện của 7 người.Nhóm này rõ ràng chỉ mới tập hợp được vài giờ và đám năm nhất đã rất ngưỡng mộ Hashimoto.

Bầu không khí bây giờ cũng tự nhiên sôi nổi hơn với Hashimoto ở trung tâm.Hashimoto rất tự tin vào khả ăng ứng biến của mình nên cậu ta hầu như nói liên tục mà không cần phải suy nghĩ lâuDần dần, họ xây dựng và hình thành mối quan hệ như những người anh em thân thiếtNhững học sinh như Yosuke cũng rất giỏi trong việc hòa hợp những người xung quanh lại với nhau, nhưng Hashimoto lại là ở một đẳng cấp khác.Ngay cả Oda, người có chút bất mãn và cảnh giác, cũng có chút hòa nhập..."

Hôm nay cũng có nhiều bất ngờ lắm đây."

Hashimoto một tay cầm cuốn sổ ghi lại thành tích thắng thua của mỗi nhóm do nhà trường công bố và thì thầm"Ryuuen thua 2, còn Sakayanagi thua 3.

Có thể ngày mai họ sẽ bị loại khỏi cuộc đua danh hiệu."

Hôm nay chúng tôi chưa chiến đấu với hai nhóm đó nên chưa rõ chi tiết.Hashimoto lẽ ra đã có thể thu thập thêm thông tin nếu không bận rộn với đám năm nhất, nhưng có vẻ cậu ấy buộc phải ưu tiên điều đó hơn."

Thật là bất ngờ.

Sakayanagi-senpai luôn toát ra cảm giác chiến thắng mãnh liệt nhưng lại để thua nhiều thế.

Có vẻ như senpai năm 3 đã không biết cách sử dụng chị ấy."

Từ thông tin trên OAA, có thể thấy rằng Inoki- học sinh lớp 3D năm thứ ba cơ bản là yếu về mọi mặt.

Đặc biệt về mặt học lực thì anh ấy đạt D+, không tốt chút nào.

Chừng đó là đủ để chứng minh anh ta không xứng đáng để làm nhóm trưởng."

Nếu Sakayanagi muốn giành chiến thắng thì bất kể là năm ba hay gì khác, cô ta rất dễ dàng để giành lấy quyền chỉ huy.

Ngay cả khi đối thủ là Nagumo-senpai hay Kiryuin-senpai thì cũng chưa chắc là không bỏ qua những gì cô ấy nói.

Chưa kể Inoki-senpai chỉ là một kẻ tầm thường thì cũng có thể thừa biết được mình không thể nào điều binh khiển tướng được ......

Không, có thể Inoki-senpai hẳn đã nghĩ đến việc giao mọi thứ cho một ai đó có năng lực lãnh đạo từ trước đó rồi cũng nên, phải không?"

Có vẻ như Hashimoto ít nhiều biết Inoki là người như thế nào hơn tôi."

Vậy thì đơn giản là do trong đội toàn người yếu nên không thể nào thắng được phải không?"

Koisumi, người vẫn chưa nói nhiều, thì thầm, nhưng Toyohashi ngay lập tức bác bỏ."

Ít nhất thì các học sinh năm nhất của họ cũng là những người có năng lực.

Năm 2 chắc cũng như vậy, phải không?"

Như Toyohashi đã nói, nhóm mà Sakayanagi thuộc về hoàn toàn không phải là một nhóm tồi.

Inoki có lẽ đã chọn nhóm có khả năng chiến thắng và những thành viên có năng lực của cả hai năm học đã được tập hợp lại.Vì lẽ đó, Hashimoto đã đúng khi hoài nghi rằng họ đã thua trận đấu hôm nay trước đối thủ mà họ cho rằng trình độ thấp hơn mình."

Sakayanagi luôn hướng tới mục tiêu giành chiến thắng, bất kể đó là một kỳ thi đặc biệt hay một cuộc gặp gỡ giao lưu."

Hashimoto hiểu điều này hơn ai hết vì cậu ấy đã làm việc dưới trướng cô ta trong 2 năm họcNhìn thấy kỷ lục 3 trận thua này, Hashimoto......

Chà, trong đầu cậu ta sẽ nghĩ đến điều gì."

Vậy thì có thể cô ta đang có âm mưu gì đó chăng?"

Oda cũng lo lắng về 3 trận thua của Sakayanagi và tỏ ra trầm ngâm.Dù sao thì bàn về chuyện đó lúc này cũng chẳng giải quyết được gì.Kết quả là 7 người lại bắt đầu cuộc trò chuyện sôi nổi về một chủ đề hoàn toàn không liên quan.Một lúc sau, Hashimoto rời khỏi đám học sinh năm nhất và đi về phía tôi, người đang đứng bên lề quan sát.

Nửa chừng, cậu ta còn cầm điều khiển từ xa của TV lên và cố tình phát một chương trình tạp kỹ để làm sôi động căn phòng."

Mày có nghĩ rằng việc mất Kamuro có thể gây ảnh hưởng lớn như vậy đến cô ta không?"

Hashimoto hỏi tôi trong khi nghĩ về lý do dẫn đến 3 trận thua."

Có lẽ thế."

Thật khó để đưa ra nhận định như vậy dựa trên tình hình hiện tại, nhưng tôi cũng không thể tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào để bác bỏ điều đó."

Nếu cô ta giờ đã sa cơ đến mức này thì đúng là thời cơ qua tốt cho tao.

Lần này đúng là trời cao có mắt, cô ta cứ tiếp tục thế này cho đến cuối học kỳ thì chắc chắn phần thắng rồi cũng sẽ thuộc về tay tao mà thôi."

Điều đó đúng, nhưng Hashimoto sẽ không phải là người dám nói ra điều đó chỉ vì 3 trận thua vô thưởng vô phạt."

Ayanokouji...

Mày có thể giúp tao thăm dò tình hình của Sakayanagi hiện tại không?"

"Chẳng phải mấy cái tứ điều tra này là chuyên muôn của cậu à?

Với lại tại sao tôi lại phải giúp cậu chứ?."

Tôi định từ chối ngay lập tức thì Hashimoto lấp tức kéo gần tôi lại và thì thầm."

Chỉ lần này thôi, hãy giúp tao đi.

Mày biết bọn lớp A đang muốn âm thầm cô lập tao ra mà, đúng không?

Đặc biệt là thằng Kitou giờ nó đang a cay tao lắm rồi, chẳng qua Sakayanagi chưa nói gì nên nó mới còn án binh bất động chứ chỉ cần nó biết được tao là thằng phản bội thôi thì 100% tao sẽ bị đánh nhừ tử."

Chỉ nghĩ đến đó thôi cậu ta ngay lập tức dùng tay thủ lấy những vị trí hiểm yếu của mìnhTuy nhiên, trên gương mặt anh vẫn nở một nụ cười nhẹ."

Cậu có cần tỏ ra mình không sợ hãi như vậy không?"

"Suy cho cùng thi nếu tao để đối phương biết mình sợ hãi trong lúc này thì có nghĩa là tao đã thua rồi."

Nó cũng khá hợp lý."

Nhưng mà nhờ được Ayanokouji khai sáng mà tao đã kiên định hơn với điều mình đã chọn.

Cảm ơn vì điều đó."

Cái ngày mà Hashimoto đã đến gặp tôi ngay tại phòng để kể hết mọi chuyện xảy ra...Cuộc nói chuyện đó đã mang lại cho cậu ấy sự tự tin để tiến về phía trước, nhưng tôi đoán hiệu quả chỉ là tạm thời.Trên thực tế, nếu cậu ta cứ tiếp tục hành động phản bội của mình thì tác động của nó sẽ dần yếu đi theo thời gian.Không còn nhiều thời gian cho Hashimoto."

Yên tâm là cô ta sẽ không ngần ngại cho mày biết mọi thứ, vì mày là Ayanokouji mà..."

Nếu đây chỉ klaf mpootj tình huống thuôngthuowngf thì sẽ không có gì để nói nhưng tình hình lúc này lại hoàn toàn khác"Nếu cậu đang có âm mư gì đó của riêng mình thì tôi cũng không muốn quan tâm đến.

Nhưng từ khi nào tôi trở thành đồng đọi yhaan thiết của cậu, Hashimoto?

Tôi sẽ không can dự vào cuộc xung đột của cậu đâu."

"Hãy gác chuyện đó sang một bên.

Ít nhất chúng ta là đồng đọi trong buổi giao lưu này.

Cho dù bọn họ hôm nay thua 3 trận, miễn là có Sakayanagi ở bên, họ vẫn sẽ là một ứng cử viên chiến thắng mà chúng ta nên cảnh giác.

Xét đến việc 2 bên có thể đối đầu với nhau ngày mai hay ngày kia, đi trinh sát một chút cũng không phải là một ý tưởng tồi."

Cậu ta vốn không hề bị ám ảnh bởi mấy trận chiến như thế này nhưng cậu ta đang cố tỏ ra vẻ rằng mình thật sự muốn điều đó"Đó là một lý do rất chính đáng.

Nhưng vì tôi vẫn ở cùng nhóm với cậu, Sakayanagi sẽ cảnh giác với tôi hơn bình thường, điều đó sẽ không thay đổi.

Đừng mong đợi tôi sẽ thu được bất kỳ thông tin hữu ích nào.

""Tao biết, dù sao thì vấn là có còn hơn không.

Vậy được rồi chứ?"

"......Tôi hiểu rồi.

Dù sao thì, cũng phải thử xem đã."

"Trăm sự nhờ mày."

Tôi muốn biết lý do tại sao bên đó thua 3 trận.Tôi sẽ xem liệu tôi có thể cung cấp cho Hashimoto thông tin tôi có được hay không hoặc sẽ làm gì khác với những thông tin mình thu thập được.Phần 1:Để liên lạc với Sakayanagi thuận tiện nhất là liên hệ trực tiếp qua điện thoại.

Nhưng chỉ là thật khó để hiểu chi tiết tình hình hiện tại của cô ấy chỉ bằng một cuộc gọi.

Mặc dù cô ấy có thể nói ra một số cảm xúc thực sự của mình với tôi, nhưng tôi đoán cô ấy cố tình che giấu rất nhiều điều.Nếu không, có thể lấy thông tin gián tiếp từ người biết tình trạng hiện tại của Sakayanagi.Nhưng điều đó đi kèm với rủi ro.

Việc điều tra của tôi về tình hình của Sakayanagi sẽ bị phát hiện là điều không thể tránh khỏi.

Mặc dù có Hondou và Shinohara ở trong nhóm với Sakayanagi nhưng cả hai đều không kín tiếng hay diễn xuất giỏi.Dù thế nào đi nữa, tôi bước ra sảnh lớn và từ từ sắp xếp lại suy nghĩ của mình.Nếu đúng thời điểm, tôi có thể gặp Sakayanagi đang đi dạo xung quanh."

Ayanokouji-kun"Khi tôi đang đi về phía hội trường, một học sinh đã chú ý đến tôi và bước về phía tôi.Sanada học cùng lớp với Sakayanagi.Tôi nghĩ cậu ấy vừa mới tắm xong, tóc còn ướt, trên kính còn có một giọt nước."

Chúng ta có thể nói chuyện một chút được không.

Khi nhìn thấy cậu,tôi chợt nghĩ đến một câu hỏi."

"Không sao đâu.

Ý cậu là gì khi nói "câu hỏi"?"

Có vẻ như may mắn thay, tôi đã gặp Sanada.Vào ngày đầu tiên, cậu ấy đã thắng nhóm của Sakayanagi."

Là về Hashimoto- người ở cùng nhóm với cậu.

Chắc cậu cũng đã nghe tin đồn về cậu ta rồi ha?"

"Ý là chuyện cậu ấy là người phải chịu trách nhiệm cho việc kamuro bị đuổ học hay gì đó tương tự thế phải không?."

"Tôi không muốn hỏi bất cứ điều gì kỳ lạ trước khi sự thật được phơi bày.

Điều đó không liên quan gì đến sự thật, nhưng tôi hơi lo lắng về tình trạng của cậu ta... kiểu như khôg biết hiện tại cậu áy thế nào.

"Không chỉ Sakayanagi mà ngay cả Hashimoto cũng đang nhận được rất nhiều sự chú ý ở lớp A.Không có gì ngạc nhiên khi có những học sinh như Sanada chú ý đến cậu ấy"Dù sao thì bản thân tôi thấy cậu ta vẫn như mọi ngày thôi.

Vầ cả tâm lý lẫn thể chất thì đều trong trạng thái hoàn hảo."

"Tôi hiểu rồi.......

Thế thì tốt."

"Hashimoto thì là như vậy, nhưng bên Sakayanagi không có gì khác biệt sao?"

Theo hướng của cuộc trò chuyện, tôi cố gắng đề cập đến chủ đề của Sakayanagi."

Khi chúng tôi gặp nhau ở trường, cô ấy vẫn như mọi khi."

"Thật ra việc cô ấy thua 3 trận trong buổi giao lưu hôm nay khiến tôi tò mò."

"Thật khó để nói.

Nhưng điều đó không phải không thể xảy ra.

Vì tôi hầu như không gặp cô ấy kể từ khi tôi mới đến đây nên tôi không biết chi tiết."

Ít nhất là vào lúc này, Sanada đã trả lời."

Nhưng hôm nay cậu đã chơi một trò chơi với nhóm Sakayanagi phải không?"

Tôi đã cố gắng xoáy vào vào điểm đó.Sanada lặng lẽ lắc đầu."

Cô ấy không tham gia.

Thậm chí còn không đứng gần để chỉ dẫn."

Cũng có thể cô ấy tình cờ không có mặt trong trận đấu này.

Nhưng với cách mọi chuyện đang diễn ra, nhiều khả năng là cô ấy không muốn hành động."

Còn Ayanokouji-kun thì sao?

Cậu có biết gì không?"

"Thật không may là không có gì.

Tất cả những gì tôi biết hiện tại cũng chỉ từ cậu thôi, Sanada."

Dù sao thì cứ nói rằng tôi có ít thông tin hơn cậu ấy"Sakayanagi-san cũng vậy, nhưng sẽ thật tốt nếu cậu có thể để mắt đến Hashimoto."

"Là một thành viên trong nhóm của cậu ấy, tôi sẽ cố gắng hết sức để theo dõi.

Chỉ là, không biết chi tiết nên tôi không có gì nhiều để tìm hiểu, và thực sựhọc sinh lớp A nghĩ gì về cậu ấy vậy?

Liệu tất cả có thực sự nghĩ Hashimoto là kẻ phản bội không?"

"Cái này--"Không thể trả lời câu hỏi của tôi ngay lập tức nên Sanada im lặng một hồi."

Tôi chưa nói chuyện này trực tiếp với các bạn cùng lớp nên hiện tại không ai có thể nói gì.

Nhưng có những người đã tin đó là sự thật."

Nghĩ đến câu nói của Hashimoto trước đó, tôi ngay lập tức nghĩ đến Kitou.Dù không nói nhiều nhưng cậu ấy luôn là cánh tay đắc lực của leader lớp A.Và nhờ vậy mà cậu ta cũng đã có nhiều cơ hội làm việc cùng Kamuro nên có thể xem mối quan hệ giữa họ cũng không đến nổi tệSau đó tôi có một cuộc trò chuyện nhỏ với Sanada, tôi nhận thấy Horikita đang nhìn chằm chằm từ xa.

Dường như cô ấy có điều gì muốn nói, tôi thấy không có gì để nói thêm nên cũng chủ động kết thúc nó.Sau khi nhận ra rằng tôi đang ở một mình, Horikita bước tới.

Chỉ có 20 người đến từ năm ba, nhưng vẫn có khả năng gặp phải một ai đó trong số họ."

Vừa vặn gặp được cậu.

Có chuyện tôi muốn hỏi... có được không."

Horikita nói như thể đang lấy hết can đảm, nhưng đó không phải là chủ đề liên quan đến buổi giao lưu.Được biết, Nagumo đang đứng đầu bảng trong ngày đầu tiên ra quân với 5 trận thắng liên tiếp và không thua trận nào."

Cậu có điều gì muốn nói sao?"

Sau khi tôi hỏi, Horikita nắm tay áo tôi và kéo tôi vào góc hành lang."

Chuyện này không ahy ho để nói to lên cho mọi người nghe đâu...

đó là về Amasawa-san."

"Em ấy ở cùng nhóm với cậu phải không?

Có chuyện gì xảy ra à?"

Vì cô ấy đã chủ động đến gặp tôi nói chuyện riêng nên điều đầu tiên tôi nghĩ đến là một tranh chấp đã nảy sinh.Nhưng suy nghĩ đó không hợp lý với tình hình này và bị gạt bỏ ngay lập tức."

Em ấy tuy nói hơi nhiều, nhưng cơ bản không gây rắc rối gì cả.

Cho đến nay thì em ấy thật sự con rất được việc nữa là đằng khác."

Sau khi trấn an tôi bằng điều đó, Horikita tiếp tục."

Cậu có biết rằng em ấy có thể chất mạnh mẽ không?

Thậm chí là rất giỏi về kỹ thuật chiến đấu."

"Mình không biết gì hơn ngoài OAA của con bé."

Trong khi tỏ ra đồng tình, tôi cố gắng nói rằng bản thân không thể nhìn thấy toàn cảnh những gì đang diễn ra và để cô ấy nói tiếp."

Nếu Amasawa-san chưa nói với cậu về điều đó thì đây có lẽ là lần đầu tiên cậu nghe về nó.

Giữa chúng tô có một 'vấn đề' nhỏ mà không thể giải quyết được trong cuộc sống học đường bình thường"Kỹ năng chiến đấu và 'vấn đề' à.Mặc dù điều đó không được nói rõ ràng, nhưng xem ra cô nàng này phải chiến đấu với Amasawa ở đâu đó.Không cần phải nghĩ xa, chỉ có kỳ thi đỏ hoang là phù họp nhất cho điều đó thôi"Thật khó để tưởng tượng những gì đã xảy ra."

Tôi sẽ nói điều gì đó mà hầu hết mọi người sẽ nói sau khi nghe về điều này."

Vậy sao...nhưng đó là sự thật."

Horikita dường như không muốn kể chi tiết nên cô ấy chỉ lướt qua nó.Theo quan điểm của tôi, cứ nghe hết rồi mới kết luận được, nên tôi sẽ để cô ấy tiếp tục cuộc trò chuyện."

Và rồi chuyện gì xảy ra?"

"Tôi cũng đang hoàn thiện bản thân từng ngày.

Nhưng tôi không biết liệu mình có đạt đến trình độ tương tự như Amasawa-san hay không.

Đó là lý do tại sao tôi muốn cậu đánh giá thực lực hiện tại của tôi""Hoá ra là cậu muốn phục thù với Amasawa, nhưng xin cho mình nói trước đó là một hành động rất nguy hiểm."

"Cơ bản thì là vậy.

Vấn đề ở đây chính là em ấy quá mạnh."

"Mình không biết Amasawa mạnh đến mức nào.

Mà cho dù cậu nói như vậy thù mình cũng không thể giúp được."

Nếu bạn không biết rõ sức mạnh của đối thủ thì việc so sánh họ chẳng có ý nghĩa gì.--À, thực ra tôi biết rõ chứNhưng mà bây giờ tôi không có ý định nói ra"Chỉ cần đánh giá sức mạnh của tôi từ quan điểm của cậu.

Tất nhiên nếu có thể thì cho tôi một chút lời khuyên thì lại càng tốt."

Tôi có thể biết từ giọng nói của cô ấy......Chà, tốt hơn là nên nói rằng cô ấy có thể chỉ đang muốn nghe lời khuyên của tôi."

Muốn trả thù chỉ là mong muốn đơn phương của cậu, phía Amasawa đã đồng ý chưa?"

"Chưa."

Horikita ngay lập tức đáp lại:"Nếu đối phương từ chối, tôi cũng không định ép buộc."

Mặc dù trả lời như vậy nhưng Horikita vẫn chưa nghĩ đến việc Amasawa sẽ không chấp nhận lời thách đấuCố ý nói điều này, có phải là vì muốn tôi huấn luyện đặc biệt cho cô ấy không."

Có chuyện gì vậy... cậu sợ gì sao?"

"Đây là vấn đề có thể quyết định dựa trên việc tôi đơn phương có muốn hay không."

Với Amasawa là đối thủ của mình, tình hình khá khó khăn.Ngay cả khi Horikita đã luyện tập sau thất bại, sự khác biệt về sức mạnh này không thể được bù đắp chỉ sau một đêm."

Sao cậu không nhờ Ibuki giúp đỡ?

Cô ấy sẽ rất vui khi được làm đối thủ của cậu, phải không?

Tôi đang hỏi cô đó, Ibuki..."

Tôi không quay đầu lại mà đưa tay ra hiệu cho người đang nấp từ phía sau nãy giờ lại gần"Thằng cha này có mắt ở sau lưng à."

Ibuki mím môi chán nản và bước ra khỏi góc hành lang.Horikita không ngạc nhiên về điều này và có thể nói rằng hai người này đã âm mưu từ trước."

Thật không may, tôi cảm thấy mệt mỏi khi phải chiến đấu với Ibuki-san.

Việc tiếp tục luyện tập với cùng một đối thủ sẽ không hiệu quả lắm."

Ibuki-người đang đứng ở một bên, dường như cũng gặp vấn đề tương tự"Và vì thế nên cậu cần tìm một đối thủ mới, và mình là người được chọn sao?"

"Dù sao thì khả năng thể chất thật sự của cậu cũng không tệ, cậu có thể giúp bọn tôi được không?"

"Ibuki cũng muốn làm điều đó à?"

"Vớ vẩn.

Chẳng qua là tôi không thể nuốt được sự tức giận khi bị một con năm nhất đè đầu cưỡi cổ thôi."

Cô ấy vừa nói vừa cố gắng tung đòn về phía tôiTôi chỉ lách nhẹ qua một bên và cô nàng thuận đà va luôn vào tườngCó động lực thì tốt, nhưng nếu xét trên diện sức mạnh thì......

Chỉ cần Amasawa vẫn giữ phong độ, thì bất kể có đánh nhau kiểu gì thì Ibuki cũng không có cửa......"

Cậu chọn thời điểm này vì nghĩ rằng nó sẽ không có vấn đề gì nếu có hành động ẩu đả, phải không?"

"Dù sao thì thực hiện điều đó trong khuôn viên trường là một quyết định ngu ngốc."

Horikita trả lời trong khi gật đầu nhẹ để thể hiện quyết tâm của mình.

Ibuki cũng làm như vậy."

Vậy à ......?

Thành thật mà nói, vấn đề này sẽ không mang lại lợi ích gì cho cậu cả..."

"Quả thực là không."

"Ây da, cái này tôi hiểu nè...Nói chung là sư phụ cần học phí chứ gì?

Tóm lại vì thắng được con nhỏ mất dạy đó, bọn này sẽ cung phụng sư phụ điểm cá nhân mong có có thể được truyền thụ võ công thượng thừa, mà Horikita trả luôn phần tôi nhé.

Sư phụ cứ ra giá đi --"Đối phương nhận thức được phải trả giá cho việc này, nhưng chấp nhận một điều như vậy cũng chẳng ích gì."

Mình không biết bản thân có thể hữu ích đến mức nào, nhưng nếu hai người có thể đồng ý với các điều kiện, mình sẽ chấp nhận"Tôi ngắt lời đề nghị của Ibuki và nói với Horikita"Thật sao?

Tôi không ngờ là cậu sẽ dễ dàng đồng ý vậy đó ......"

"Dù sao thì nếu để cả 2 giải quyết ở đây thì vẫn tốt hơn nhiều so với việc giải quyết ở trường bằng cách tương tự.

Dù sao thì đay cũng là một cơ hội tốt để cậu có thể trút bỏ được bớt một nỗi phiền lòng của bản thân để về trường có sức tập trung vào những việc khác quan trọng hơn."

"Cảm ơn... cảm ơn vì cậu đã đồng ý giúp đỡ.

Thế điều kiện là gì?"

Có những điều kiện tuyệt đối phải được chấp nhận để "trả thù" Amasawa."

Trước hết, hãy thỏa thuận với Amasawa ngay hôm nay.

Cậu cùng nhóm với con bé nên sẽ không khó để tìm cách nói chuyện với nó.

Tất nhiên là để không gây náo loạn, đừng để bên thứ ba chú ý.

Trận chiến nhất định phải diễn ra vào buổi sáng ngày cuối cùng.

Hãy khiến Amasawa chấp nhận nó bằng mọi giá."

Mặc dù điều đó rất khó xảy ra, nhưng nếu Amasawa từ chối thì việc huấn luyện đặc biệt cũng chẳng ích gì."

Đố là điều hiển nhiên, tôi hiểu rồi.

Còn những điều kiện khác thì sao?"

"Chúng ta sẽ nói chuyện đó sau.

Nếu Amasawa không chấp nhận, việc huấn luyện đặc biệt là vô nghĩa.

Và không thể nào chúng ta lại đánh nhau vào nửa đêm, phải không?"

Họ sẽ được tôi huấn luyện với tiền đề chấp nhận các điều kiện của tôi, vì vậy ngay cả khi họ không nghe hết tất cả các điều kiện, họ cũng sẽ không phản đối."

Thế bây giờ vào học luôn được không, sư phụ?"

"Câm miệng!"

Horikita-không giống như Ibuki, có hiểu biết hơn nên cô ấy ngay lập tức đồng ý với yêu cầu của tôi."

Tôi sẽ nhắn tin cho cậu ngay khi Amasawa-san chấp nhận."

"Được rồi, nếu được thì hẹn gặp nhau vào giờ thể dục buổi sáng nhé."

Amasawa không phải là loại người từ chối một cuộc chiến.Ngược lại, nếu biết hai người này muốn tái đấu, con bé sẽ vui vẻ chấp nhận.Vì nó hiểu rằng đây là nơi hoàn hảo để có thể ra tay thoải mái.Horikita gật đầu và định quay về phòng thì tôi bảo cô ấy dừng lại để nói thêm một điều"Không liên quan gì đến huấn luyện đặc biệt, mình muốn cậu giúp điều tra một chuyện""Là gì?"

Bằng cách lợi dụng mong muốn trả thù của Horikita, tôi sẽ có thể phá vỡ khứu giác đánh hơi âm mưu nhạy bén của Amasawa không?Tôi đã nhờ Horikita một việc nhỏ."

Dù không hiểu tại sao nhưng đó là điều kiện còn lại của cậu phải không?"

"Ừm.

Đừng nói với Amasawa nhé."

"Tôi biết.

Tôi sẽ cố gắng."

Sau khi bày tỏ lời cảm ơn tới Horikita, người đã đồng ý ngay lập tức, tôi rời khỏi nơi đó."

Sau đó ......"

Hãy dành thêm chút thời gian tìm Sakayanagi.Tôi đi loanh quanh một lúc nhưng không gặp Sakayanagi.Thời gian đã đến khoảng 9 giờ tối và đám đông đã bớt đông đúc hơn nên tôi không muốn tìm nữa.Khi tôi trở về phòng, 3 người nhóm tôi là Hashimoto, Toyohashi và Shintoku, đang đợi tôi khi họ chuẩn bị đi tắm.Sau đó, tất cả chúng tôi cùng nhau hướng tới phòng tắm chung.Phần 2:Sau khi tận hưởng khoảng một giờ ngâm mình trong bồn tắm lộ thiên, chúng tôi trên đường quay trở lại phòng.Sau đó, bọn tôi nhìn thấy Tatebayashi năm ba đang đứng trước cửa phòng, dậm chân phải liên tục.

Có vẻ như anh ấy đang có tâm trạng không tốt."

Cuối cùng mày cũng chịu vác thây về rồi à..."

Ánh mắt của Tatebayashi đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi-...Không, đúng hơn là ở phía sau chúng tôiĐó là Kouenji, người đã đi lang thang suốt cả ngày hôm nay.Đó là một hệ quả hiển nhiên từ những chuyện đã xảy ra trong hôm nay, nhưng xét theo vẻ ngoài của Tatebayashi thì có vẻ vẫn chưa có lần nào nói chuyện chứ đừng nói là va chạm với nhau.

Kouenji phớt lờ senpai đang tức giận và đi thẳng ra cửa phòng."

Anh có thể tránh đường được không?

Anh đang cản đường đấy."

"Gì?

Câu đó phải để tao nói mới đúng...

Thật ra mày muốn gì hả, thằng kia--"Trước khi anh ta kịp nói hết câu, Kouenji lập tức đẩy thẳng Tatebayashi qua 1 bên và đi thẳng vào phòng.Trong số các học sinh năm ba, tin đồn về Kouenji chắc hẳn cũng được nhiều người biết đến.

Nhưng nếu bạn chưa tự mình trải nghiệm thì điều đó sẽ hơi khó hiểu một chút.

Để cánh cửa mở, Tatebayashi-senpai đuổi theo Kouenji, người đã biến mất vào trong phòng."

Có khi nào 2 bên sẽ lao vào combat nhau không, senpai?"

Năm nhất Shintoku tìm đến Hashimoto để xin lời khuyên"Với thể loại Kouenji thì dám là cũng không ngán điều đó đâu, cứ ở yên đó xem kịch hay thôi."

Nếu cửa đóng, chúng ta có thể giả vờ như không biết, nhưng khi cửa mở...Mọi người đều nhìn vào trong cham chú muốn xem chuyện gì xảy ra.Kouenji, người vừa bước vào phòng, đã ngồi trên tấm futon ở giữa.Trong đó có 3 năm nhất...

Năm thứ hai, ngoài Kouenji, dường như vẫn chưa quay trở lại.Mặc kệ Tatebayashi cả người nổi đầy gân đang đừng ngay cạnh, cậu ta bắt đầu thực hiện bài tập giãn cơ.Shintoku và Toyohashi chứng kiến cảnh này không biết cậu ấy đang làm cái quái gì."

Nói thật, tao không muốn dinh dáng với Kouenji-senpai chút nào..."

"Tao cũng như mày..."

Dù buột miệng nói ra điều đó những rõ ràng là họ rất bất ngờ trước điều đó"Mày tự xét lại những gì mày làm đi!"

Tatebayashi, với tư cách là trưởng nhóm, có chút khó chịu và nhấn mạnh câu hỏi."

Tôi?

Tự mình mài dũa bản thân thì có gì là sai à."

"Hả?

Rèn luyện bản thân?

Mé, đừng có mà giỡn mặt với tao!"

Dù có hét to thế nào cũng không giúp ích được gì.

Không đời nào Kouenji sẽ đáp lại."

Ngày mai mày tốt nhất nên chăm chỉ làm việc.

Chúng ta đang ở trên bờ vực thẳm rồi!"

"Vớ vẩn."

Không hề nhìn Tatebayashi, Kouenji trả lời như vậy.Đôi mắt của những học sinh năm nhất đang nhìn trộm ở ngoài cửa bắt đầu trở nên lạnh lùng khi họ nhìn Kouenji.Thật không dễ dàng để làm quen với tính cách của tên này trong một thời gian ngắn.Đám năm nhất trong phòng cũng đứng đó không nói một lời, tóm lại là không khí rất u ám."

Vớ vẩn?

Mày coi nhóm là cái chổ máy thích đi là đi, thích ở là ở à?"

Tatebayashi không bỏ cuộc và tiếp tục đáp lại.Hoàn toàn phớt lờ các thành viên khác trong nhóm, Kouenji trực tiếp vén chăn lên."

Vậy tôi sẽ ngủ ở chổ này."

"Ai cho phép mày quyết định việc đó?

Ở đây tao mới là người quyết định mọi chuyện!"

Khi Hashimoto lặng lẽ bước vào, đám năm nhất trong phòng đều hy vọng cậu ta có thể khuyên can Tatebayashi.Cậu ấy hoảng sợ chạy đến chỗ Tatebayashi bằng những bước nhỏ và nói những điều gì đó giúp anh ta hạ hoả.Tatebayashi đang thở dốc cũng nhận thấy sự có mặt của đàn em và bình tĩnh lại một chút."

Nghe cho kỹ đây, thằng kia.

Từ giờ mày tốt nhất nên nghe theo lời nhóm trưởng là tao, hiểu chưa."

Tuy nhiên--"Xin cho phép tôi từ chối, tôi không thích làm những thứ nhàm chán và vô ích.

Tiện thể anh có thể câm miệng lại được không??

Phiền quá đó.

Lúc này tôi cần yên tĩnh để có giấc ngủ tốt..."

Những lời nói đó đã trở thành giọt nước ràng ly.Tatebayashi đẩy kouhai đang trấn an mình ra và gầm lên."

Mày nói cái gì?

Quan hệ mẫu hân mày, mày mới là thằng phiền toái nhất trong nhóm đấy!

Đừng có giả vở ngủ để mà đùa bố mày, ở đây còn có đám nhăm nhất, là senpai thì mày không thể nhường chổ tốt đó cho tụi nó sao!"

"Bộ anh chưa nghe câu 'Sắt phải rèn từ khi còn nòng' à?

Bọn này giờ phải cho nó chịu khổ một chút, vừa là để rèn luyện bản thân để trở thành người có ích cho xã hội vừa thể hiện sự tôn trọng của mình với senpai""Không sao đâu, bọn em ổn mà ......

Uh-huh."

Nếu senpai năm 2 tỏ ý không muốn nhường, hầu hết các học sinh năm nhất cũng không còn cách nào khác là phải thuận theo."

Vậy thì tao với tư cách là senpai năm 3, tao cũng phải tranh thủ rèn mày ngay bây giờ để trừ hại cho xã hội!"

"Bình tĩnh, senpai...bình tĩnh, thằng này nguy hiểm lắm."

Hashimoto ôm lấy Tatebayashi, người đang định tung một cú đấm trong cơn tức giận.Sau đó anh ấy đưa cho chúng tôi một ánh nhìn khó chịu nư muốn tất cả ai về phòng người đó"Chúng ta về phòng thôi."

"Điều đó có ổn không?"

"Hashimoto sẽ lo việc đó."

Sau khi để Hashimoto ở lại, chúng tôi trở về phòng.Giữa những giọng nói lo lắng của những học sinh năm nhất, đã 10 phút sau khi Hashimoto trở về."

Mọi thứ ổn chứ?"

"Mọi người đều đã bình tĩnh lại.

Anh ấy nóng nảy như vậy vì anh ấy thực sự muốn giành chiến thắng."

Lớp 3D có rất ít điểm để sử dụng thoải mái vì họ cần phải dâng nó Nagumo dù vốn đã có rất ít điểm.

Vì không còn nhiều thời gian trước khi tốt nghiệp nên Tatebayashi dường như đang cố tận dụng cơ hội này để kiếm chút tiền phòng thân."

Thật khó để có được điểm cá nhân khi tất cả điểm của năm 3 đều bị Nagumo-senpai nắm hết trong tay và không ai có thể phản kháng.

Lần này Nagumo-senpai còn ra tay chiếm hết các học sinh xuất sắc và những người được cho là trung thành với anh ấy cũng được hưởng chút quyền lợi đó.

Đó là lý do tại sao anh ấy quyết định làm liều sử dụng Kouenji-người không hề có ai muốn chọn nhằm cố gắng vừa kiếm được điểm cá nhân và thoả mãn cảm giác được đánh bại Nagumo-senpai một lần trong đời, và kết quả là những gì đang xảy ra bây giờ""Nghĩ rằng bản thân có thể sử dụng Kouenji sao?

Chỉ có thể nói là viễn cảnh đó đẹp nhưng khó thành hiện thực""Điều đó cũng không hề dễ dàng đối với Ayanokouji-senpai nhỉ...

Làm bạn cùng lớp với một kẻ lập dị như vậy cũng không dễ dàng gì."

Mặc dù bản thân tôi cũng không nghĩ nhiều về điều đó nhưng đám năm nhất dường như tôn trọng tôi hơn."

Sau đó..."

Đáng lẽ tôi phải chuẩn bị đi ngủ, nhưng câu chuyện từ phía Hashimoto vẫn chưa được giải quyết.Đó là ai sẽ ngủ ở đâu.Giống như cuộc tranh cãi giữa Kouenji và Tatebayashi, có một số vấn đề nhỏ không thể bỏ qua.Theo trí nhớ, đã có nhiều trường hợp tranh chấp chỗ ngủ dẫn đến xô xát.Đặc biệt, trong chuyến dã ngoại vừa qua, cuộc chiến ném gối giữa Ryuuen và Kitou đã khiến cho cái ối của tôi bị vạ lấy"Tốt hơn hết là nên quyết định một cách công bằng bằng trò chơi bốc thăm, và cũng để tránh kết cục như của Kouenji, được chứ?"

Hashimoto tình nguyện đảm nhận nhiệm vụ rắc rối này"Không, việc chúng ta ngủ ở đâu không quan trọng, phải không?"

"Ừ, hoặc chúng ta có thể để Ayanokouji-senpai quyết định!"

"Khoan đã mấy đứa, tại sao lại là Ayanokouji?

Không có ý gì nhưng cậu ấy không phải là người phù hợp đâu"Hashimoto dù nói vậy nhưng có vẻ đã hiểu được điều gì đó"Em đâu quan tâm anh ấy có phù hợp hay không cho việc này, bởi vì...

Bởi vì Ayanokouji-senpai giờ là thần tượng của bọn em!"

"Em cũng vậy, Ayanokouji-senpai!

Giờ em thật sự ngưỡng mộ senpai!"

Ánh mắt của Shintoku và Toyohashi nhìn tôi với sự ngưỡng mộ to lớn"...

Có vẻ như chỉ trong một thời gian ngắn mà mày lại thu thập thêm cho mình vài người hâm mộ mới rồi đó?"

"Ngay cả khi cậu nói vậy..."

Tôi là người bối rối nhất.Vừa rồi không có chuyện gì xảy ra cả.Đối mặt với sự thay đổi thái độ đột ngột của Shintoku và Toyohashi, Obokata và Yanagi cũng chỉ biết nghiêng đầu bối rối.
 
Cote Vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 Năm 2 (Kèm Vol 0)
Chương 4: Sự lo lắng và cảm giác bất an


~ • ~ • ~
Mở đầu:Sáng hôm sau.Thời gian vẫn chưa đến sáu giờ.Lúc này mới là bình minh và không thể nhìn thấy xung quanh được.Để không bị chú ý, tôi cố tình chọn một nơi cách xa tòa nhà chính một chút.Về mặt lý thuyết thì không cần phải lo lắng quá nhiều, dù sao thì cũng không có ai cố tình ra ngoài vào giờ này phải không?Một lúc sau, Horikita và Ibuki đã hẹn trước cũng đến."

Aha... buồn ngủ quá...

đã thế trời còn lạnh nữa chứ"Ibuki ngáp dài và rùng mình khi duỗi người."

Nếu không chịu được thì bây giờ có thể quay về."

"Cô đang đùa tôi à?

Tôi không thể chịu được việc nghĩ rằng cô là người duy nhất có thể trả được thù."

Có vẻ như việc không để Horikita chiếm hết hào quang là điều thúc đẩy cô ấy hơn là trả thù Amasawa."

Có vẻ như con bé đã đồng ý tái đấu ha."

"Đúng, em ấy đồng ý với cả hai điều kiện, nhưng có một số trở ngại không ngờ tới."

"Không ngờ tới?"

"Như đã thỏa thuận, tôi đề nghị đấu vào sáng ngày thứ tư, nhưng em ấy muốn đổi sang sáng ngày thứ ba."

"Sớm một ngày?"

"Tất nhiên, tôi đã đồng ý là sẽ phải chọn ngày cuối cùng theo đúng ý cậu nên không hề có ý định nhượng bộ.

Tôi nghĩ hôm đó em ấy có việc gì đó cần làm."

"Sớm một ngày à?

Mình cũng không biết nữa.

Nhưng vì con bé đã đồng ý nên không có gì phải lo lắng cả, phải không?"

Nêu con bé không thích dậy sướm thì ngày thứ 3 hay thứ 4 thì có khác gì nhau nhỉ?"

Vì tôi là người chủ động nêu ra mong muốn được so tài nên tôi cũng không muốn đào quá sâu về vấn đề riêng ư cá nhân của em ấy, nhưng có thể đó là chuyện của con gái.

Nếu cậu đồng ý, chúng ta có thể đổi sang ngày thứ ba được không?"

Đúng là cũng không thể loại trừ khả năng bà dì lại gõ cửa đúng ngay ngày hôm đó nên mới lùi lại sớm 1 ngàyNhưng điều đó cũng có thể xảy ra với Horikita và Ibuki, và tôi không nghĩ Amasawa sẽ tìm lý do như vậy."

Cho dù có bất tiện cho Amasawa nhưng mình vẫn muốn giữ nguyên kế hoạch ban đầu.

Việc giảm số buổi tập là không nên""Cậu đúng là không có lương tâm mà."

"Hoặc là đấu vào sáng thứ 4 hoặc mình sẽ không huấn luyện gì cả."

"Tôi... tôi sẽ làm như cậu nói.

Mặc dù tôi cảm thấy có chút tội lỗi nhưng tôi sẽ cố gắng thuyết phục em ấy.

Như vậy đã vừa lòng cậu chưa?"

"Nhân nhượng với kẻ thù chính là tàn nhẫn với chính mình, tất cả những gì cậu cần nghĩ bây giờ đó là làm sao để đánh bại Amasawa.

Chỉ thế thôi..."

Horikita có vẻ mặt khó chịu vì dường như cô ấy đang lo lắng về điều gì khác."

Tôi hiểu rồi.

Tôi nghĩ em ấy không muốn thua chút nào, mà thay vào đó em ấy lo lắng không biết chúng tôi có thể chịu được một trận đòn của em ấy hay không."

Tôi không hài lòng với thái độ của đối phương, nhưng dù sao thì đây là trận chiến của riêng cô ấy nên tôi cũng không thể làm gì thêm."

Tôi sẽ đánh cho con nhỏ đó đến mức cha má cũng nhận không ra luôn."

Khao khát trả thù của Ibuki đang bùng cháy.Đó là quyền tự do cá nhân của cô ấy khi làm như vậy, nhưng nếu cô ấy đi quá xa, nó có thể gây ra vấn đề lớn."

Đừng đánh vào mặt, nếu như có ai đó phát hiện thì sẽ là vấn đề lớn."

"Hả?

Nếu khuôn mặt của đối thủ là điểm yếu thì ta nên tập trung đánh thẳng vào chứ, sư phụ.

Tôi quyết định sẽ liên tục đá vào mặt Amasawa."

Có vẻ như ngay cả khi bây giờ cô ấy được nhắc nhở phải cẩn thận không tấn công vào mặt, cô ấy vẫn sẽ đá vào mặt kẻ thù không thương tiếc khi cuộc chiến bắt đầu."

Thật tốt khi có động lực."

Tạm thời thì không cần làm nhụt chí tinh thần chiến đấu cao độ của cô ấy vào lúc này."

Giờ thì có thể cho tôi biết điều kiện còn lại được không?"

"Được rồi, chỉ còn lại một điều kiện.

Đó là với một người như con bé thì không cần phải quân tử 1 chọi 1, cả 2 xông lên cùng lúc đi."

Khi tôi nói ra điều đó, cả Horikita và Ibuki dường như không thể chấp nhận nó ngay lập tức."

Tôi xin lỗi, ý cậu là hai người cùng nhau--""Đương nhiên, chính là cả Horikita cùng Ibuki.

Nếu không đồng ý thì chúng ta kết thúc tại đây."

Nghe tôi nói vậy, Ibuki đậm xuống đất và nắm chặt tay trước mắt tôi."

Hah!

2 đấu 1 trong một trận đấu trả thù sao?

Sư phụ hơi bị điếm thúi quá rồi đó."

"Tôi không nói không cho 2 người đánh 1 chọi 1, tôi chỉ muốn nói nếu đánh như vậy thì khó để chiến thắng."

"Sư phụ coi thường bọn này hơi quá rồi đó."

"Tôi đang cố tỏ ra lịch sự, nhưng... nếu cô muốn thì tôi nói thẳng, cơ hội thắng 1 chọi 1 của cô trước Amasawa là bằng 0, và tôi sẽ không có dành thời gian để cho ra những kết quả vô ích."

Thành thật mà nói, ngay cả khi có thể 2 đấu 1 thĩ vẫn cần đến khả năng chiến đấu độc lập."

Không, tôi muốn một mình solo với con nhỏ đó.

Tôi không thể chấp nhận điều này được."

"Quả thực, tôi cũng không thể chấp nhận điều đó.

Dù sao thì, nghe có vẻ như cậu đã nắm bắt rất chi tiết về năng lực chiến đấu của Amasawa-san, tôi nói vậy có đúng không?"

"Ừ.

Thành thật mà nói, mình chưa có dịp đối đầu với con bé nhưng chí ít về mặt lý thuyết thì mình cũng khái quát được khả năng củ nó ở mức nào."

"...

Và cuối cùng cậu cho rằng giữa chúng ta và em ấy có khoảng cách lớn như vậy sao?"

Tôi gật đầu, và Ibuki trông càng bị xúc phạm hơn, mím môi và ngoảnh mặt đi."

Tôi không thể chấp nhận việc cả 2 phải hợp sức lại mới có thể thắng được con bé đó, biết trức như vậy thì thay vì đến nhờ Ayanokouji thì thà tôi tự luyện một mình cũng được.

Nếu cô là tôi thì cô có nghĩ như vậy không, Horikita?"

"Quả thực...

Cậu ấy đã đưa ra một lời đề nghị bất ngờ và không thể chấp nhận được."

Việc cô ấy dao động với điều kiện đó là dễ hiểu, nhưng việc huấn luyện đặc biệt không hiệu quả cũng chẳng ích gì."

Dù sao thì mình cũng đâu có quan tâm, có giúp 2 cậu hay không thì mình cũng chẳng có lợi hay hại gì cả""Tôi hỏi lại, cậu biết rõ sức mạnh của Amasawa-san phải không?"

"Mình nghĩ là mình biết rõ hơn về cậu và Ibuki.

Tuy chỉ là tham khảo nhưng mình có thể cố gắng chiến đấu gần giống nhất với Amasawa và luyện tập cùng 2 người."

Horikita dường như chỉ muốn có một đối tác đấu tập.

Nhưng tôi chắc chắn rằng nó sẽ hấp dẫn hơn nếu có một trận chiến mô phỏng có sức mạnh tương đương với đối thủ."

--Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đồng ý với điều kiện của cậu.

Nhưng nếu Ibuki-san từ chối thì sao?"

"Vậy thì không còn gì để nói nữa.

Chúng ta chỉ có thể giành chiến thắng nếu hai người hợp lực."

"Đừng có mà xem thường tôi, tôi sẽ cho cậu thấy mình mạnh mẽ như thế nào""Cái này phải thử mới biết được ."

Tôi từ từ duỗi một chân ra và vẽ một vòng tròn có đường kính khoảng 1 mét lấy chân làm trục.Sau đó tôi đứng ở giữa vòng tròn, tay trái hướng về phía trước và tay phải ở sau lưng."

Tôi sẽ không đi ra khỏi vòng tròn, và tôi sẽ chỉ tấn công bằng tay trái."

"Huh?"

"Nếu không thắng được tôi trong tình trạng này thì đừng hòng nghĩ đến việc động được một ngón tay vào Amasawa."

"Cậu thật sự đang muốn sỉ nhục bọn này phải không?"

"Cô thích nói sao thì tuỳ nhưng tôi muốn cho cô biết năng lực của cô so với đối thủ mà cô muốn đánh bại thế nào."

"Nực cười.

Thế thì tôi sẽ đập nát khuôn mặt cao ngạo của cậu."

Thật là một phản ứng thú vị.Ibuki giữ nguyên lập trường như trước trong cuộc đối đầu, sử dụng chân làm trung tâm cho các bước di chuyển và các đòn tấn công của mình.Có vẻ cô ấy cũng có chút cải thiện nhưng với tôi thì nó vẫn quá tệTôi chỉ cần dơn giản né chứ chưa cần phản công"Cậu làm đôi sôi máu rồi đó, đừng có né như một thằng hèn mà hãy chiến đấu như một thằng đàn ông đi!"

Có vẻ như Ibuki muốn khoá tay trái của tôi để khiến tôi không thể tấn côngHy vọng cô ấy nắm chặt một chút không thì sẽ nguy hiểm lắmTôi cố tình đặt tay trái của mình ở vị trí dễ nắm bắt và cô ấy nghĩ đó là cơ hội hoàn hảo để khoá nó.

Tôi xòe năm ngón tay trái của mình một cách uyển chuyển rồi siết lực mạnh ngay lập tức, bước một bước lớn bằng chân trái về một bên của Ibuki, đẩy cô ấy ra khỏi vòng tròn theo hướng vòng cung từ trái sang phải .Bản thân Ibuki bị đẩy ra ngoài, cũng nhận ra rằng lưng của mình lúc này đã bị hở hoàn toàn trước tôi mà không có bất cứ biện pháp phòng vệ nào."

Ah...!"

Đối mặt với Ibuki-người vốn chỉ biết đánh đấm theo bản năng, tôi nhắm vào lưng cô ấy và giơ nắm tay trái đang siết chặt của mình để đánh nhẹ vào lưng đối phương trước khi cô ta kịp quay đầu."

Làm sao có thể...?!"

"Đó là một chiêu của Aikido.

Dù có thử bao nhiêu lần thì kết quả cũng như nhau."

Nếu xác định 1 chọi 1 thì dù có đánh bao nhiêu lần cũng không thể đảo ngược khoảng cách về sức mạnh.Để thu hẹp khoảng cách đó, việc tăng số lần tấn công đối thủ theo kiểu 2 chọi 1 là điều cần thiết."

Tôi vào thay được không, Ibuki?"

"Bộ cô muốn phải thực nghiệm mới có thể hiểu được vấn đề à?"

"Không, tôi không có ý đó.

Tôi đã nhận ra vấn đề rằng cô mối lần ra đòn đều dùng lực mạnh hết sức có thể nhưng việc lao vào bất chấp đó chính là điểm yếu chết người của cô.

Đó là lý do tại sao tôi muốn Ibuki quan sát thật kỹ.

Nếu cô không biết mình đang ở đâu thì cô cũng sẽ không biết phải cải thiện từ đâu ."

Tôi cũng muốn Ibuki tích lũy kinh nghiệm và tiến bộ."

Lần này tôi sẽ tiếp tục khoá tay trái của cậu, nhưng trò đó của cậu sẽ không dùng được nữa đâu."

"Tốt thôi.

Sẽ thật ngu ngốc nếu tấn công theo cách tương tự."

Sau khi Ibuki lùi lại, lần này Horikita bước tới."

Chúng ta có thể bắt đầu bất cứ lúc nào."

"Tôi muốn làm ngay bây giờ."

Tôi nghĩ Horikita sẽ điều chỉnh hơi thở của mình, nhưng cô ấy không làm vậy và chọn tấn công ngay lập tức.Thay vì nhắm vào phần cánh tay trái, Horikita nhắm xa hơn về khuỷu tay.Muốn cố gắng lấy yếu tố bất ngờ để làm lợi thế sao?Tuy nhiên ngay lập tức tôi chỉ đơn giản kéo lùi cánh tay lại và cô ấy đã thuận đà bắt lấy cổ tay tôi."......!"

Không phải cô ấy chủ ý nắm ở đó mà là tôi cố tình bắt cô ấy làm vậy.Horikita nhận ra điều đó, nhưng cô ấy không thể dừng lại giữa chừng.Tâm trí con người là một thứ kỳ lạ, và ngay cả khi bạn biết mình không nên nắm lấy nó, bộ não của bạn vẫn sẽ đánh giá rằng thà liều một lần còn hơn là không làm.Đó là vì cô ấy chưa tích lũy được kinh nghiệm nên việc không nắm bắt tình thế để xoay chuyển theo hướng có lợi cho mình không thể nhanh bằng tôi đượcDù trong đầu cô ấy hiểm rằng mình đang có một thư thế rất tệ thì cũng không thể làm gì hơn ngoài việc cũng phải chịu kết cục như Ibuki"Tôi cũng sẽ bị đánh bại bằng đòn tương tự sao ..."

"Đúng."

"...

Tôi không muốn phạm phải sai lầm tương tự, nhưng khi nhận ra thì tôi đã rơi vào bẫy của cậu rồi."

Sự hối hận dần dần dâng trào nhưng Horikita vẫn kiên quyết nhìn tôi."

Đó là sự khác biệt về sức mạnh giữa chúng tôi và Amasawa-san lúc này sao?"

"Chà, ít nhất thì cho đến khi cậu có thể khiến cho mình dở bỏ hạn chế thì may ra có thể gọi là đấu ngang cơ với con bé"Đẩy tôi ra khỏi vòng tròn dù chỉ một bước, hoặc buộc tôi phải sử dụng tay phải.Nếu bạn thậm chí không thể làm được như vậy như vậy và đi trả thù, thì bạn sẽ bị con bé đánh rất thảm"Giờ thì chắc cũng hiểu thách đấu 1-1 với Amasawa là thiếu không ngoan thế nào rồi ha."

Mặc dù Horikita vẫn đang kìm nén biểu cảm của mình nhưng Ibuki không thể giữ bình tĩnh được nữa và sự phẫn uất của cô ấy đang tràn ngập.Từ việc không còn tự tin về việc một mình mình có thể đủ sức đánh bại Amasawa nữa, tôi có thể thấy rằng sự nhận thức vấn đề của cô ấy đã được cải thiện."

Còn bao nhiêu nữa..."

"Ý cậu là gì?"

"Sự khác biệt giữa tôi và Amasawa.

Cậu có thể cho tôi một con số chính xác hơn không?"

Quả thực, thật khó để duy trì động lực trong tương lai chỉ dựa trên những cảm xúc hữu hình mơ hồ."

Chỉ xét riêng về năng lực thể chất, nếu coi Horikita và Ibuki ở cùng mức 50 thì Amasawa sẽ là 60, tức là chênh lệch 10 điểm"Nghe vậy, cả hai nhìn nhau như thể họ ngạc nhiên vì sự khác biệt. tham chiếu không lớn như họ nghĩ."

Nhưng về kỹ thuật thì khác, 2 người có thể thông thạo một môn võ nhất định nhưng Amasawa thông thạo rất nhiều môn võ khác nhau.

Xét đến vấn đề này, khoảng cách của 2 bên lại càng được nối dài hơn."

Dù sao cũng chỉ để tham khảo nhưng diễn tả mợi thứ dưới dạng con số thì sẽ dễ hiểu hơn nhiềuẢnh hưởng từ môi trường xung quanh, những tình huống khó lường có thể xảy ra, tính toán sai lầm và may mắn đều là những yếu tố có thể quyết định thắng bại.

Nhưng mấu chốt quyết định vẫn là kỹ năng và thể chất."

Từ lúc này 2 người cùng lên đi."

"Điều đó không hay chút nào."

"Tôi cũng vậy, Ibuki.

Nhưng đó là điều tốt nhất chúng ta có thể làm, cô hiểu không?"

"Chúng ta phải bắt tên đó sử dụng cả hai tay phải không?"

"Tôi không biết, tôi nghĩ việc đưa cậu ta ra khỏi vòng tròn có thể dễ dàng hơn?"

"Tôi không quan tâm.

Hơn nữa, tôi muốn mình là người quyết định cách tấn công."

Trước khi cuộc chiến bắt đầu, họ đang tranh cãi về cách tấn công của mình.Horikita và Ibuki có thể nói là có mâu thuẫn với nhau.

Tôi đoán việc hợp tác chưa bao giờ xuất hiện trong đầu họ ngay từ đầu.Tôi sẽ không nói gì cả và để họ làm điều mình muốn."

Hai chúng ta không có khả năng hợp tác cùng nhau.

Vậy thì không cần làm điều đó nữa.

Hãy tấn công theo cách của chúng ta."

"Đồng ý."

Phần 1:"Chúng ta hãy dừng lại ở đây."

Sau một hồi luyện tập, họ cũng cố gắng làm việc cùng nhau và cả hai đều kiệt sức về thể chất.

Khi được yêu cầu kết thúc, cả hai gần như ngồi xuống cùng một lúc."

Chỉ còn một ngày luyện tập nữa thôi, nhưng có còn hơn không."

Không có hy vọng trả thù Amasawa nếu không nhận được sự hướng dẫn đúng đắn."

Làm sao cậu có thể mạnh như vậy...?"

"Chỉ là mình luyện võ từ khi còn nhỏ thôi."

"Tôi cũng vậy.

Tôi nghĩ mình đã giỏi đến mức có thể chiến đấu với hai bàn tay trắng mà không thua các bạn cùng lứa."

Có phải sự kích thích này đã mạnh đến mức sự tự tin về kinh nghiệm võ thuật của Horikita đã tan vỡ?Tôi đang tự hỏi liệu mình có cần an ủi cô ấy về mặt tinh thần hay không, nhưng có vẻ như không cần phải lo lắng."

Nhưng từ lâu tôi đã coi cậu như một sự tồn tại vượt quá tiêu chuẩn bình thường.

Sự chấp nhận của anh trai tôi đối với cậu giờ đây cũng đã trở thành động lực ủng hộ tôi."

"Ừm......"

Ibuki, không giống như Horikita, đứng dậy với vẻ mặt khó chịu và quay lưng lại với tôi."

Ngày mai tôi chắc chắn sẽ bắt cậu phải dùng cả hai tay"Bỏ lại lời nói của mình, Ibuki dậm mạnh xuống đất và đi về hướng tòa nhà chính."

Cô ta có vẻ vẫn chưa chịu chấp nhận sự thật nhỉ?"

Biết là có tinh thần là điều tốt nhưng cứ đứng lên sau khi thất bại và lao vào đối thủ ngay lập tức thì không phải là ý hayTôi nghi ngờ liệu cô ấy có hấp thụ được những gì tôi đã truyền đạt hôm nay hay không."

Đừng lo lắng, tôi sễ cố gắng thông não cô ấy về những gì đẫ học được hôm nay.

Cho dù đó là biện pháp cưỡng chế."

Thế là tôi thấy nhẹ nhõm rồi.Horikita và tôi cùng nhau đi về phía tòa nhà chính."

Tôi không ngờ cậu lại giúp tôi nhiều như vậy.

Tôi còn tưởng cậu sẽ bỏ qua hoặc giúp đỡ trong phạm vi không đau đớn... hay đại loại như vậy."

Thực sự có một số lý do.

Nhưng lý do cốt lõi của việc không thể tiết lộ nguyên nhân là vì tôi đánh giá nó quá khắc nghiệt đối với Horikita trong tương lai."

Thỉnh thoảng mình cũng muốn giúp đỡ mọi người thôi""Nghe có vẻ đáng nghi.

Trực giác mách bảo tôi rằng có thể có điều gì đó đằng sau chuyện này."

"Nếu là sự thật thì mong cậu hãy chuẩn bị tinh thần cho mọi chuyện."

Horikita nheo mắt như thể không nói nên lời khi tôi tỏ ra mong chờ điều đó."

Được rồi, vậy chúng ta hãy hỗ trợ lẫn nhau để tiến về phía trước nhé."

Sau khi nói điều đó, Horikita và tôi nói lời tạm biệt trước tòa nhà chính và tạm thời quay trở lại phòng của mình.Tốt nhất là đừng để Amasawa biết tôi đang huấn luyện họ.Sau đó, tôi trở về phòng đã gần 7 giờ.Tình cờ là Hashimoto vừa thức dậy.Những học sinh năm nhất nghe thấy chúng tôi trò chuyện lặng lẽ cũng thức dậy sau giấc ngủ chập chờn và tất cả đều đứng dậy ngay sau đó."

Được rồi, tôi đi tắm.

Mọi người thì sao?"

Tôi cũng định đi theo Hashimoto và tắm buổi sáng."

Ayanokouji-senpai cũng đi tắm à?!"

"Tôi cũng tính là vậy..."

"Yanagi, Obokata và Koisumi, hãy đi cùng nhau nhé!"

"Hả?

Nhưng mà..."

"Được rồi, nhanh lên nào.

Bọn mày không thấy Ayanokouji-senpai đang rất cáu vì chưa được đi tắm à?"

Không, tôi không hề cáu.Nói như vậy sẽ khiến mọi người nghĩ tôi là kẻ bắt nạt.Phần 2:Sau khi nhóm Kiryuin tắm xong buổi sáng, tất cả bọn họ, kể cả các cô gái, đều đến theo lệnh của Hashimoto.Sau đó là thời gian ăn sáng và chúng tôi đã trao đổi về kế hoạch cho buổi giao lưu ngày hôm nay.Dù nói là thảo luận, Hashimoto đã phát biểu trong hơn một nửa cuộc họp.

Sau đó, các học sinh khác sẽ phát biểu ý kiến của mình."

Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng đám con trai có vẻ rất phấn khích...

Thật kinh tởm".Morishita ở bên cạnh thì thầm một cách khinh bỉ."

Thật sao?

Mình nghĩ nó khá dễ thương."

Tuyên bố của Hiyori ngay lập tức có tác dụng trung hòa.Dễ thương?

Morishita, người nghe thấy điều ngược lại với nhận xét của mình, đã xem xét lại mấy đứa nam năm nhất.Bỏ qua ý nghĩ rằng họ không dễ thương, họ thực sự có chút phấn khích lạ thường.

Sự ngượng ngùng mà họ có trước mặt các senpai khi nhóm mới thành lập ngày hôm qua giờ đã không còn nữa."

Dễ thương?"

"Vâng...Dễ thương."

"Thật xin lỗi, tôi vẫn thấy ghê tởm.

Cô thật kỳ lạ, Shiina Hiyori."

"Thật sao?"

Tôi lắng nghe cuộc trò chuyện của họ từ một khoảng cách gần.

So với lần đầu gặp nhau, Hiyori đã thay đổi.Một học sinh không nói với người khác những suy nghĩ sâu sắc hơn của mình và ít thăng trầm về cảm xúc hơn.

Cô ấy đã từng để lại ấn tượng đó.Không, ở mức độ sâu hơn, thay vì thay đổi, có lẽ sẽ thích hợp hơn khi nói rằng cô ấy đã bộc lộ con người thật của mình."

Ayanokouji-kun, cậu bị sao vậy?"

Quan sát không hề sợ hãi, Hiyori cũng nhận thấy ánh mắt của tôi."

Không có gì đâu, xin đừng lo lắng về điều đó."

"Thật sao?"

Với một cái nghiêng đầu nhẹ, Hiyori dường như nở một nụ cười mà không chút nghi ngờ."

Ayanokouji-senpai!

Tối nay em có thể tắm cùng anh được không?!"

"Không vấn đề gì, phải không?"

Sao tôi lại bỗng nhiên cảm thấy áp lực thế này?

Nhưng với tình hình này thì không có gì phải lo lắng nên tôi đồng ý.Nghe tôi đồng ý, đám năm nhất vô cùng phấn khích."

Chú đã làm trò gì khiến cho đám năm nhất tôn chú từ tuyến 18 lên hàng đỉnh lưu trong vòng một ngày nắng ngủi thế?"

Kiryuin, người đầu tiên ăn xong bữa, hỏi một cách thích thú khi đặt tay lên bàn."

Thành thật mà nói, em vẫn đang thắc mắc đây, em chẳng làm gì đặc biệt cả."

"Đến chị mà chú cũng giấu à?"

Có vẻ như chị ấy nghĩ tôi đang cố giữ bí mật, nhưng sự thật là tôi cũng không biết."

Mày không biết sao?

Vì sao mình lại được bọn nhỏ ngưỡng mộ...."

Sau khi nghe lỏm được cuộc trò chuyện của chúng tôi, có thể nói như vậy là thô lỗ, nhưng Hashimoto cũng xen vào nói chuyện như đúng rồi."

Có thể mày khôg biết nhưng mà bọn nó thật sự ngưỡng mộ mày...

Không, nói thế thì chưa đúng lắm...

Phải là sợ hãi thì sẽ hợp lý hơn."

"Sợ hãi?"

Sợ hãi có nghĩa là khiếp sợ, run rẩy trước sức mạnh áp đảo.Thật không may, tôi không nhớ đã đe dọa ai đó như tôi đã làm với Ryuuen hay Housen."

Nói thật thì tao dù biết nhưng cũng bất ngờ lắm...

Quả nhiên mày vẫn luôn là thằng đàn ông nhất trong mọi thằng đàn ông...

Không có gì đáng ngạc nhiên khi thái độ của đám năm nhất đã thay đổi kể từ khi nhìn thấy 'thứ đó' của mày."

"Chà, chị đây không biết tại sao, nhưng nghe có vẻ thú vị.

'Thứ đó' là gì vậy?"

"Không, em xin lỗi, nhưng em không thể kể cho chị nghe bí mật của những người đàn ông đich thực được."

"Hmph.

Bí mật của đàn ông đich thực cơ đấy?

Được thôi."

Vì lý do nào đó, Kiryuin chấp nhận lời giải thích của Hashimoto.

Rồi chị ta kéo ghế lại và đứng dậy đem đĩa đi trả.Sau đó, Hashimoto lập tức đứng dậy và ngăn chị ấy lại."

Ây da, việc dọn dẹp như này cứ để bọn em làm.

Đâu cần phiền đến senpai."

"Chị đánh giá cao lòng ốt của chú nhưng mà theo chị thì đồ của ai thì người đó tự dọn.

Được rồi, khi nào thảo luận tiếp thì gọi chị nhé."

Nói rồi, Kiryuin cầm đĩa ăn bằng cả hai tay và đi về phía quầy."

Chưa nói đến chuyện chị ấy dễ hay khó để thân thiết nhưng chắc chắn đây là một con người vô cùng khó đoán."

Nhìn Kiryuin đang rời đi, Hashimoto nói lên suy nghĩ của mình.Từ góc độ nhìn người, có lẽ Hashimoto đã đúng.Phần 3:"Chào buổi sáng, Ayanokouji-kun."

Khi đang đi dọc hành lang sau bữa sáng, tôi thấy Sakayanagi đang ngồi một mình trên ghế dài."

Chào buổi sáng, trông cô có vẻ buồn ngủ quá."

Tôi hỏi khi nhìn cô ấy đang nhìn chằm chằm vào thứ gì đó.

Sakayanagi gật đầu mà không phủ nhận."

Hừm.

Có vẻ như mình không quen ở phòng nhiều người nên ngủ không ngon giấc.

Mình cũng không có cảm giác thèm ăn nên mới quyết định ngồi đây nghỉ một chút."

Chưa đến mức ngủ gật nhưng nhắm mắt, cho đầu óc nghỉ ngơi cũng phần nào hiệu quả."

Tôi hiểu rồi.

Ngay cả khi quay trở lại phòng của mình, không có gì đảm bảo rằng cô sẽ có được một giấc ngủ ngon."

"Mình thường ngủ 8 tiếng mỗi ngày nhưng có vẻ như dạo này mình đã phải trải qua một khoảng thời gian khó khăn".Xét đến tính cách của Sakayanagi, có khả năng cô ấy có thể ngủ đúng 8 tiếng sau khi tính toán."

Cô có hòa đồng với mọi người trong nhóm không?"

"Mình không mong đợi sẽ thân thiết với họ.

Nhưng vì mình học lớp A nên họ cũng tự nhiên sẽ tìm đến với mình nên mình cũng không gặp vấn đề gì cả."

Cô ta dường như không gặp bất kỳ rắc rối nào với điều đó, vậy nên tôi có thể xem là hiện tại mọi thứ vẫn ổn."

Còn cậu thì sao?

Cậu có gặp vấn đề gì khi ở cùng phòng với những người mà cậu không quen không?"

"Ừ, chúng tôi khá hợp nhau."

"Ayanokouji-kun ở cùng nhóm với Hashimoto-kun và Morishita-san.

Hashimoto-kun thế nào rồi?"

"Cơ bản cậu ấy vẫn như thường lệ, nhưng dường như đang sợ hãi điều gì đó."

"Có một số tin đồn về cậu ấy, rằng cậu ta đã phản bội lớp hay gì đó.

Ayanokouji-kun sẽ rất hữu ích nếu cậu có thể khuyên cậu ấy hãy cẩn thận trong tương lai."

"Tôi không xem lời khuyên đó có tác dụng giúp đỡ người khác đâu."

"...."

Sakayanagi mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng cô vẫn không có thái độ mà tôi từng biết trước đây."

Cô có thật sự thấy thoải mái khi ở trong nhóm không, Sakayanagi""Đây không phải bài thi đặc biệt, chỉ là giao lưu thôi, mình không định làm gì cả."

"Nó hơi khác so với những gì tôi đã nghe trước đây.

Hashimoto nói rằng cô sẽ làm mọi thứ có thể để giành chiến thắng."

"Đó không phải là Ayanokouji-kun mà mình biết, cậu sẽ không tin vào lời người khác nói mà không suy nghĩ.

Chắc chắn Hashimoto-kun cố tình nói điều đó để khiến cậu thay cậu ta đi thăm dò mình thôi."

Điều đó có thể đánh giá quá cao năng lực của Hashimoto, nhưng nó cũng không hoàn toàn sai."

Đúng là sự ra đi của Masumi-san đã khiến mình tổn thương theo những cách không ngờ tới được.

Nhưng Ayanokouji-kun, nó sẽ không khiến mình bận tâm lâu đâu."

Sakayanagi trả lời với thái độ có vẻ bình tĩnh."

Mình không có ý định làm gì trong buổi giao lưu này, Nếu có thì đó là tìm một người mới để 'chăm sóc' cho mình."

Đúng là Kamuro-người đã đảm nhận vai trò đó cho đến nay, rất quan trọng với Sakayanagi.Sau khi mất cô ta, mọi việc của Sakayanagi đều rất khó khăn."

Tốt nhất là có một người đáng tin cậy ở bên cạnh."

"Còn Kitou thì sao?"

"Nói đến lòng trung thành thì cậu ấy thực sự là một trong những người trung thành nhất trong lớp, nhưng mình không muốn tìm người khác giới.

Nhưng trong các cô gái trong lớp, mình vẫn chưa tìm thấy ai phù hợp cả."

Những cô gái duy nhất tôi có thể nói chuyện trong lớp A là Yamamura và Morishita, cả hai đều có những mặt tốt nhưng không phù hợp với vai trò "chăm sóc" Sakayanagi."

Vậy cô đã quyết định được người đó là ai chưa?"

"Hiên tại thì vẫn chưa, có lẽ mình sẽ phải tạm thời một mình hành động trong một khoảng thời gian.

Đây là hậu quả cho quyết định sai lầm của mình nên mình đành im lặng chịu đựng nó"Cảm giác như...

Không phải là cô ấy không tìm được mà là không chú tâm muốn tìm.Nói rằng đó là sự sám hối cho phòng xưng tội có lẽ hơi cường điệu, có vẻ như cô ta đang định chuộc lỗi bằng cách sống một cuộc sống không có tự do.Dù sao Sakayanagi phải đưa ra lựa chọn của mình và có những vấn đề khác cần được giải quyết trước đó.Đột nhiên có một mùi hương từ phía sau tôi, và tôi quay lại thì thấy Kitou đang nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt đáng sợ."

Chào buổi sáng."

"......

Có vẻ như cô không sao cả."

Lờ đi lời chào của tôi, Kitou tiến đến chỗ Sakayanagi và nói."

Mình vẫn ổn mà, cảm ơn cậu đã quan tâm."

Nghe cuộc trò chuyện của họ, tôi nhận ra rằng Kitou đang lo lắng cho Sakayanagi.Đó là khoảng thời gian bất ổn với việc có người phải rời đi, và không chỉ Hashimoto mà các mối quan hệ từ các lớp khác cũng sẽ trở nên nhạy cảm."

Xin đừng bận tâm, Ayanokouji-kun."

"Tôi hiểu.

Đây là thời điểm mà tất cả đều phải cảnh giác cao độ."

"Ohayooooooooooooo~"Nhìn thấy tôi đang nói chuyện với Sakayanagi và Kitou, Amasawa bước vào giữa chúng tôi."

Chào buổi sáng, Amasawa-san.

Sáng sớm thế này em đã tràn đầy năng lượng rồi."

"Năng lượng của em lúc nào cũng tràn trề mà."

Kitou đứng trước mặt Sakayanagi và không di chuyển một inch, không nói một lời để không làm gián đoạn cuộc trò chuyện."

Em đang nghĩ đến việc động viên anh chị trước khi chuẩn bị bước vào những cuộc chiến trong buổi giao lưu sắp diễn ra hôm nay.

Ayanokouji-senpai thì dường như đã thắng tất cả nên không nói...

Arisu-senpai đã thua 3 lần trong ngày đầu tiên, chẳng phải đó đã là một thảm họa lớn rồi sao, em thật sự lo quá đi~""Đáng tiếc, chị không muốn quản chuyện của nhóm trong buổi giao lưu này nên đã giao hết cho năm 3 rồi."

"Sao lại như thế?

Vậy là chị không có ý định làm gì để xoay chuyển tình thế ngay cả khi nhóm đang thua sao?

Em đã mong đợi cơ hội quý giá này để được giao lưu với senpai mà."

"Cái này thì em không cần phải lo, em muốn chơi lúc nào thì chị luôn sẵn lòng chơi với em lúc đó."

Đừng lo lắng vì không thể so tài với nhau trong buổi giao lưu này, tôi sẽ sẵn sàng tiếp đớn em bất cứ lúc nào.

Đó là những gì Sakayanagi muốn truyền đạt.Tuy nhiên, khi nghe những lời này, Amasawa không những khôngchịu yên lặng mà còn vui vẻ nói tiếp."

Bravo..

Nhưng mà em nghe nói người đứng cuối lớp chị do thua trong kỳ thi đặc biệt vừa qua..."

Con bé này ngay lập tức xoáy sâu vào vết thương của người đứng trước mặt mình, không biết là làm sao mà nó có thể biết được chuyện nàySau đó, khoảnh khắc Amasawa đưa tay tóm lấy Sakayanagi với một thái độ không mấy thiện cảm.Dùng cơ thể làm lá chắn, Kitou không thương tiếc nắm lấy cổ tay Amasawa."

Anh đang làm gì vậy, Kitou-senpai.

Chẳng phải chuyện này chỉ nên xảy ra với người như Ryuuen-senpai sao?"

Dù con bé cố tình giở giọng đáng thương, nhưng sức mạnh trên tay của Kitou vẫn không hề giảm bớt."

Hãy nhớ rằng, dù là Ryuuen hay bất kỳ ai khác, tôi vẫn sẽ sẵn sàng ra tay nếu thấy cần thiết."

Đối mặt với Amasawa đang mỉm cười nhưng đầy thù địch, Kitou thả lỏng."

Nói thật nó chẳng có tí gì gọi là giống hiệp sĩ bảo vệ công chúa cả, nhưng nó rất vui.

Em không ghét ý tưởng rằng anh sẽ không ngần ngại chiến đấu ngay cả khi đối thủ của anh là con gái...

Có vẻ như em đã để mọi thứ đi xa quá là xa rồi."

Với giọng điệu cảm ơn, Amasawa cho biết bản thân không thực sự muốn đánh nhau.Kitou vừa buông tay ra, em ấy cũng liền nhanh chóng lùi lại."

Lần tới em sẽ là đối thủ của chị...

Hy vọng chị sẽ nỗ lực hết mình về phía trước, Arisu-senpai..."

Nói rồi con bé vẫy tay chào rồi rời đi"Con bé này xem ra không bao giờ muốn mọi thứ yên bình ha."

"Có lẽ vậy."

Ánh mắt chạm nhau khi lời nói đến và đi.

Tình trạng này kéo dài một lúc nên tôi quyết định đứng dậy chào tạm biệt.Nếu tôi ở đây quá lâu, tôi sẽ cảm thấy tồi tệ nếu thu hút sự chú ý của Sakayanagi.
 
Back
Top Bottom