Siêu Nhiên Corrupted Bible

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
392547574-256-k602750.jpg

Corrupted Bible
Tác giả: Karasuno-Shirou
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Mình là 2k10 và truyện này được hình thành trong đầu mình từ lúc 10 tuổi nên truyện rất đớ, mong mọi người thông cảm.

Và mình không rõ lắm về trường học Nhật nên sẽ lấy nguyên mẫu là trường THPT ở Việt Nam nhé. (Sr, sau này tìm hiểu kĩ hơn thì mình sẽ thay đổi XD) Tags: fiction​
 
Corrupted Bible
Prologue


23h47' đêm, con hẻm X.Gã đang đi về sau một đêm say sưa cùng mấy cô em ngọt nước.

Giá hơi chát nhưng kể cũng đáng.

Đột nhiên, gã thấy một bóng đen sâu trong hẻm.

Có vẻ là một đứa nhóc.

Gã tiến lại gần.

Ai lại chọn cái nơi tối tăm này để kiếm khách cơ chứ?

Sao không ra ngoài mà hòa mình vào sự nhộn nhịp của phố đèn đỏ ban đêm?

Mà hình như đứa nhóc này khá giống đứa mà gã thèm khát bấy lâu nay.

Mẹ kiếp!

Sao cũng được.

Gã thò tay vào trong túi, tính lấy ra vài đồng lẻ thì một cú móc hàm đã khiến gã ngã ngửa ra sau.

Thứ duy nhất gã nhớ được là màu tóc trắng như sáng lên trong bóng tối lẻ loi giữa ánh đèn rực rỡ.
 
Corrupted Bible
Chap 1. ABCDEFU


"Chán thật đấy."

Hikari Hanako than thở trong lúc bước vào lớp.

Lại là một năm học nữa ở cái trường khỉ ho cò gáy này.

Dù cho nó, trường Trung học Cơ sở và Trung học Phổ thông Amaterasu, được coi là một trong những trường hàng đầu cả nước nhưng nó lại chẳng phù hợp với cái tên của Thần Mặt trời một tí nào.

Trường như một nhà tù màu xám xịt, được tô điểm bởi vài cây hoa anh đào đã tàn từ lâu.

Đa phần học sinh ở đây đều thuộc dạng "con ông cháu cha", không giàu cũng thuộc dạng những thiên tài.

Tất cả trừ lớp cô."

Sao thế Hanako?", cô bạn Chinatsu ngồi bàn trên hỏi.

Cô có mái tóc màu kem, đeo kính gọng tròn cùng chiếc nơ đỏ trước ngực."

Còn phải hỏi à?", cô làu bàu trong lúc quẳng cặp lên bàn và ngồi phịch xuống.

"Một năm nữa mài mông trên ghế chứ gì nữa!

Tự nhiên bị ép vào cái trường này, đến hè cũng bắt đi học.

Đã thế, anh tớ còn bắt học ở cái lớp có nhõi bốn đứa này vì "Lớp càng ít giáo viên càng chú tâm đến học sinh hơn."

" Cô nhại lại với cái giọng sến sẩm đầy mỉa mai.

"Hừ, làm như lão thầy năm ngoái quan tâm đến học sinh ấy.

Lão ugly bastard đấy chỉ có giỏi tia ngực tớ là nhanh thôi."

"Yên tâm đê.

Cậu không đọc báo à?

Lão đó vào viện rồi""Hể?"

"Thằng cha đó được tìm thấy trong con hẻm X, máu me be bét toàn thân, giờ đang nằm liệt giường rồi."

"Tin chuẩn chưa thế?"

"Tớ vừa thấy đây này.", nói rồi cô chìa điện thoại cho Hanako xem.

Quả thật là tin đó được đăng trên một trang báo uy tín.

Hình ảnh lão ấy quấn băng khắp người, khó mà nhận ra được nhưng cô chắc rằng đó là kẻ đã định giở trò với cô cả năm học vừa rồi."

Vậy là yên tâm phần nào rồi, Hanako nhể?"

"Không lão đó thì có thằng khác.

Tớ quá biết đám đàn ông mà.

Cứ thấy tớ là trố mắt ra nhìn"Chinatsu khúc khích.

"Cậu mang hai quả bom như muốn rơi xuống Hiroshima và Nagasaki thế kia thì ai chả nhìn."

"Á à, đùa không vui à nghen."

Hanako vừa nói vừa dứ tay vào trán cô bạn."

Ấy ấy, bình tĩnh.

Mấy đứa khác đang nhìn đấy"Cô nhìn xung quanh thì đúng thật là mấy thằng cùng lớp đang mắt tròn mắt dẹt như không hiểu gì.

Thấy cô nhìn, chúng bèn quay đi, vờ như chưa hề thấy gì.Cô thở dài.

"Hầy.

Mà cậu có biết cách nào để giảm cỡ ngực không?"

"Cậu đùa đấy à?

Người ta còn muốn tăng còn chả được, cậu còn đòi giảm?"

"Chứ hai tảng mỡ này vướng vãi luôn ấy."

"Nói thế thì chịu rồi.

À, hè vừa rồi cậu có đi concert của Band "Quạ Trắng" không?"

"Ờ, không."

"Trời ơi.

Cậu không biết cậu đã bỏ lỡ gì đâu.

Cháy vô cùng luôn ấy.

Cậu ta mang cả súng lên sân khấu cơ mà."

"HẢ?

Thằng điên nào lại..."

"Đừng có gọi idol Shirou của tớ là thằng điên chứ.

Mà ảnh đẹp trai dã man nên có điên tí cũng được."

"Gu của cậu dị thật đó."

Dứt lời thì tiếng chuông rè rè inh ỏi vang lên khắp trường.

Đâu đó vọng lại tiếng xếp ghế, chào giáo viên."

Quái lạ.

Cô giáo đâu rồi?"

Lớp trưởng Yatoshi cất lời."

Mày không đi tìm đi còn ở đó làm gì?"

Chinatsu to giọng với cậu."

Gì mà quạu thế?"

Yatoshi cằn nhằn"Ai chả quạu với thằng dai như mày.

Đã từ chối rồi còn cứ bám theo cố cho bằng được thì thôi."

"Chậc.

Làm gì cũng phải khịa người ta mới chịu được à?" , lớp trưởng tặc lưỡi rồi đứng dậy định ra ngoài.Vừa lúc ấy, một người phụ nữ trẻ tuổi mặc áo dài trắng vội vàng bước vào lớp, tay xách chiếc cặp da.

Đi theo sau là một người có vẻ là một nam sinh."

Xin lỗi các em, hôm nay kẹt xe quá."

Người phụ nữ vừa nói vừa đặt chiếc cặp lên bàn.

"Cho cô xin phép được giới thiệu.

Cô là Haizuki Itsuya, giáo viên mới của lớp 11D chúng ta.

Mong rằng các em sẽ cố gắng hết sức trong năm học này."

Hanako mất một lúc mới có thể cất lên tiếng nói, hay đúng hơn là tiếng thét:"MẸ?!?!?!"
 
Corrupted Bible
Chap 2. Zombie


Cô không thể tin được.

Đây là sự thật sao?

Cô đã không gặp lại mẹ kể từ ngày đó.

Và bây giờ, mẹ đang đứng đây, làm giáo viên của lớp cô ư?"

Chào con, Hanako."

Haizuki nói như thể bà vừa đi làm về chứ không phải đã không gặp con trong mười năm ròng.

"Mẹ xin lỗi vì đã bỏ lại con mà biến mất như vậy.

Mong con thứ lỗi cho..."

Không để mẹ nói hết, Hanako lao tới, ôm chầm lấy mẹ và òa khóc."

Được rồi, được rồi.

Mẹ biết là con nhớ mẹ, nhưng vào giờ học rồi.

Con rửa mặt rồi về chỗ đi."

"Vâng...ạ.", Hanako sụt sịt quay về chỗ.Người đứng bên cạnh cô Haizuki nãy giờ bỗng cất lên một tiếng như quạ kêu."

Ấy chết, cô xin lỗi, cô quên mất em.

Cả lớp, năm nay chúng ta có học sinh mới.

Em hãy tự giới thiệu bản thân đi."

Bấy giờ Hanako mới quan sát kĩ cậu "lính mới" này.

Cậu ta cao có khi còn chưa đến 3m bẻ đôi.

Cậu mặc quần thể dục dài, chiếc áo hoodie đen in hình hàm răng đỏ như đang nhỏ máu.

Dù trời không lạnh hay nắng nhưng cậu ta đeo chiếc kính râm đen sì cùng cái khẩu trang đen chẳng kém.

Đặc biệt hơn, cậu có cầm một quyển vở vẽ và đang hí hoáy gì đó.Cậu ta giơ vở ra.

Thì ra là cậu viết.

Chữ khá xấu nhưng vẫn đọc được."

Xin chào.

Tên tôi là Kougai Daikaze.

Mong mọi người giúp đỡ."(Từ giờ những lời được viết sẽ viết nghiêng)"Mày không thể nói ra được hay gì?

Mà sao không bỏ cái rọ mõm kia ra hả?"

Kosuke cao giọng hỏi.

Thằng này đang gác chân lên bàn, nhìn không tưởng nó là giáo viên dự giờ do nó cao dễ đến 1m9.

Nó cũng từng ở một lớp "thượng lưu" nhưng do bắt nạt người khác mà bố nó lại làm giám đốc công ty gì đó nên không thể đuổi đi, chỉ có thể đẩy xuống cái lớp như ở đáy xã hội này.Kougai lại viết gì đó.

"Tôi không nói được là do tôi không có lưỡi.

Còn nếu cậu muốn thấy mặt tôi thì được, nhưng hy vọng cậu không hối hận về quyết định đó."

"Hả?

Mày bảo không có lưỡi là sao cơ?

Thôi kệ đi.

Cho tụi tao coi cái mặt mày đê."

Kougai đặt vở vẽ xuống, rồi bỏ kính râm cùng khẩu trang ra, kéo mũ áo xuống, và rồi ai nấy đều sửng sốt.Gương mặt cậu ta gần như không thể nhìn ra được.

Nó như một cục nến đang chảy dần xuống, để lại trên đó khuôn mặt như của một xác sống.Cô giáo nói:- Hồi trước, nhà Kougai từng bị cháy.

Trong đám cháy đó, cậu ấy không may bị bỏng khuôn mặt và phải cắt bỏ lưỡi để ngăn nhiễm trùng.

Kết quả là giờ đây cậu ấy không thể nói và gương mặt bị hủy hoại.

Cô hy vọng các em sẽ không kỳ thị bạn vì điều đó, được chứ?"

Dạ."

Cả lớp đồng thanh, trừ Kosuke."

Được rồi, thế em chọn một chỗ ngồi đi, rồi ta bắt đầu buổi học."

Kougai đi xuống cuối lớp, ngay cạnh chỗ Hanako đang ngồi."

Ế?

Sao cậu lại chọn chỗ này vậy?"

"Thích."

"Hể?

Lý do gì kỳ cục vậy", cô nghĩ nhưng không nói ra."

Cậu là Hanako-san, phải không?

Mong cậu giúp đỡ"Kougai chìa tay ra.

Hanako không bắt mà phẩy tay, hất cằm lên bảng, ý bảo "vào giờ rồi".

Cậu "lính mới" thở dài rồi nằm gục xuống bàn, gối lên tay như chuẩn bị đánh một giấc ngon lành.
 
Corrupted Bible
Chap 3. Him and I


1 tháng sau...6h30' sáng.

Lớp vắng tanh.

Hanako đang ngồi lướt điện thoại thì bỗng nhiên, Kosuke bước vào cùng mấy thằng khác, chắc là trong băng bắt nạt cũ của nó."

Ê, con kia."

"Hả?", cô ngơ ngác ngẩng lên."

Mày có tiền, đúng không?

Đưa tao vài chục đê."

"Thói cũ khó bỏ hả?

Tao báo..."

"Mày lại giở trò bám váy mẹ hả?

Bố đếch sợ, nhá."

"Tao...", chưa nói hết câu, cô đã thấy con dao rọc giấy kề trên trán."

TAO BẢO ĐƯA LÀ ĐƯA!"

Phần vì bất ngờ, phần vì sợ hãi, phần cũng vì muốn giải quyết nhanh vụ này, cô thò tay vào trong cặp tìm ví.

Nhưng đang định đưa hắn thì có bàn tay nắm lấy cánh tay cô.

Khi ngó lên, cô thấy đó là Kougai.

Cậu đang nhìn cô, hoặc ít nhất, cô cho rằng đôi mắt dưới cặp kính đen đó đang nhìn cô."

Lại là mày hả, thằng xác chết kia?

Mày muốn nẫng tay trên của tao hả?"

Kosuke điên tiết.Kougai nhìn hắn, lắc đầu."

Ý mày là sao cơ?

Mày không muốn tao lấy của nó", nói đến đó, hắn bỗng im bặt.

Không biết từ bao giờ, tay trái của Kougai đã dí chiếc compa nhọn hoắt vào cằm Kosuke, chực chờ móc lên."

Chúng mày, CÚT RA NGOÀI!", hắn quát bọn đàn em.

"Còn hai đứa bọn bay, nhớ mặt tao đấy.", hắn gầm gừ trong lúc về chỗ ngồi."

Sao... sao cậu lại giúp tớ thế?"

Khi đã định thần lại, Hanako hỏi."

Tớ không thích bọn chúng bắt nạt cậu, thế thôi."

"Nhưng tớ với cậu có thân thiết gì đâu?"

Cậu ta thở dài một hơi và nhún vai."

Chậc.

Cậu khó hiểu thật đấy"Hôm đó, khi ăn trưa xong, cô đi ra ngoài thì thấy Kougai đang đứng dựa vào lan can hành lang, hướng mặt xuống sân trường nhộn nhịp.

Cậu ta không bao giờ ăn tại lớp, cõ lẽ vì không muốn ai nhìn thấy gương mặt của mình."

Chào.

Cậu ăn xong rồi à?"

Kougai nhìn cô, gật đầu, rồi lại quay đi.

Cô cũng chẳng biết nói gì tiếp nữa nên vội vã vào nhà vệ sinh.

Khi đi ra, cô thấy đám Kosuke đang hằm hằm tiến về phía Kougai.Cô cảnh báo: "Cẩn thận đấy..."

Nhưng đã quá muộn.

Kosuke đã nắm lấy đầu Kougai mà nện xuống sàn.

Cậu cất lên một tiếng rú.

Một tiếng rú như không phải của con người.

Một tiếng rú như của con thú hoang dại.Bắt đầu có nhiều người bâu lại như để hóng hớt sự tình."

Cái gì thế?"

"Ai hét vậy?"

"Cứ im mồm mà hóng đê, tao ngửi thấy mùi drama nóng hổi rồi đây."

Kougai nhảy lùi ra xa, tư thế như đang nhón chân.

Cậu giơ 3 ngón tay lên."

Đếm ngược đến lúc ăn hành hả?

Được, tao chấp nhận" Kosuke khịa2."

Mẹ mày chứ"1."

Chó thật!.

Nhanh lên chứ"0.Kougai bỗng dưng nhảy bật tới Kosuke, khiến hắn ngã xuống sàn.

Cậu ngồi xổm trên ngực hắn, một tay siết cổ, một tay kéo chiếc khẩu trang xuống, để lộ hàm răng sắc trắng ởn."

Không... không...đừng đánh tôi mà!"

Kosuke van xin trong lúc cố gắng gỡ tay của Kougai khỏi cổ.

Lạ lùng thay, một kẻ từng dọa giết không biết bao nhiêu người giờ đây lại van nài kẻ khác đừng đánh mình.

Khôi hài làm sao.Kougai đứng thẳng dậy, kéo khẩu trang lên, bước xuống khỏi người hắn rồi trở về lớp, để lại Kosuke trong sự sợ hãi và nhục nhã cùng những lời xì xầm bàn tán của đám đông đang dần tan rã.Hanako chợt hỏi: "Kougai này, thực sự, cậu là ai thế?"

Cậu ta không quay lại, chỉ nhún vai một cái rồi lại tiếp tục bước đi.
 
Corrupted Bible
Chap 4. Arrest me


Ngày 2 tháng 9"HẢ?

Sao tớ lại phải phát biểu vào ngày khai giảng chứ?"

Hanako kêu lên với lớp trưởng Yatoshi."

Cậu là người thuyết trình tốt nhất trong cả cái trường này, theo như lời hiệu trưởng nói.

Và tớ thấy cậu cũng có khả năng phết đấy chứ" Yatoshi nói với giọng bình thản như không."

Đùa đấy à?

Bà già đó chỉ đang cố dìm cái lớp này xuống thôi.

Cậu không biết bả đã muốn cho cái lớp này bay màu bao nhiêu lần à?"

"Haiz.

Nhưng cậu phải công nhận với tớ là không cậu thì ai?

Cậu là hội trưởng hội học sinh đó."

Phải rồi.

Cô hoàn toàn quên mất cái chức được ném cho mình đầu năm nay."

Chết tiệt!"

"Cố chịu đi.

Gì thì gì, hiệu trưởng cũng đã quyết rồi, không thay đổi được đâu."

"Đành vậy"Ngày 5 tháng 9"Chuẩn bị xong chưa Hanako?"

Chinatsu giục.

"Chờ tí, ra liền."

Cô đáp.Hôm nay là Khai giảng năm học mới.

Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng in logo trường trên ngực cùng chiếc váy đồng phục đen dài đến đầu gối.

Cô để xõa tóc, đeo chiếc cặp tóc anh trai cô đã tặng."

Woah.

Trông cậu tuyệt lắm."

Chinatsu khen ngợi"Không có áo nào cỡ lớn hơn à?

Mấy cái cúc như đang đấu tranh cho sự sống của chúng vậy á."

"Chịu thôi chứ biết sao giờ.

Ai bảo cậu có kích cỡ đặc biệt cơ."

Chinatsu chọc.Cô nghe loáng thoáng tiếng MC từ ngoài sân khấu.

"Và bây giờ, Hội trưởng Hội học sinh có đôi lời muốn gửi tới mọi người ngày đầu năm học.

Xin kính mời."

"Good luck!", Chinatsu chúcHanako bước ra từ cánh gà, nhẹ nhàng, khoan thai, dùng tay trái hất tóc ra sau để toát lên cái thần khí của người đứng đầu (hoặc ít nhất đó là những gì mẹ cô đã dạy vào 5 phút trước giờ ngủ hôm qua)."

Lời đầu tiên, tôi, Hikari Hanako - Hội trưởng Hội học sinh, xin được gửi tới các bậc đại biểu, các thầy cô giáo và toàn thể các bạn học sinh lời chào TRÂN TRỌNG NHẤT!"

Tiếng vỗ tay vang lên ầm ầm.

Cô chờ cho sân trường im lặng hết rồi nói "Thưa..."

"ĐOÀNG!"

Lời phát biểu bị ngắt bởi một tiếng nổ đanh thép cùng một viên đạn bay sượt qua tai cô.

Sân trường nháo nhào hết cả lên.

Từ cổng trường, khoảng một tá người mặc đồng phục của Đội Đặc nhiệm Quốc gia xông vào, tay lăm le những thứ nhìn thôi cũng sặc mùi dân chủ."

Yêu cầu tất cả ổn định trật tự!"

Người có vẻ là đội trưởng nói trong khi bắn chỉ thiên một phát.

Ông ta cao đến 2 mét hơn, người mặc trang phục đen kín toàn thân.

Khẩu súng thuộc dạng ngoại cỡ đó được cầm chỉ bằng một tay.

"Nhắc lại.

Yêu cầu tất cả ổn định trật tự."

Rồi ông ta chĩa súng về phía Hanako.

"Cô Shiratama Hanako, hay như tên hiện tại cô dùng là Hikari Hanako, cô đã bị bắt."
 
Corrupted Bible
Chap 5. Unravel


"Cái gì nữa đây?

Tôi mà bị bắt hả?"

Hanako cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng sâu trong cô đang vô cùng hoảng loạn, cố gắng sắp xếp lại những gì vừa diễn ra."

Đúng, cô đã bị một người cáo buộc tội giết ông Hideki Kotomaru."

"Đó là ai thế nhỉ?", cô ngơ ngác hỏi."

Theo như chúng tôi tìm hiểu được, cô từng là học sinh của lớp ông ấy chủ nhiệm.

Cụ thể là lớp 10D."

À, ra đó là tên của lão ugly bastard đó."

Ủa mà lão đó chết rồi à?

Hôm trước còn nằm viện mà."

"Về đến trụ sở chúng ta sẽ nói chuyện tiếp.

Bây giờ xin hãy vui lòng hợp tác, giơ hai tay lên và không chống cự."

"Cho tôi hỏi một câu được không?

Ai là người buộc tội tôi vậy?"

Lúc đó, một cánh tay giơ lên giữa biển đầu.

Là Kougai sao?Cậu ta đứng dậy, chậm rãi bước tới phía sân khấu, vác theo cả túi đàn guitar, mặc cho những lời cảnh báo của người đội trưởng.

Và cô có nhìn hầm không nhưng cậu ta cao hơn hẳn bình thường vậy?"

Cậu kia, ngồi im tại chỗ."

Chỉ bằng một động tác, cậu giật lấy khẩu súng từ tay viên đội trưởng."

Ê!

Trả đ..."

Một cú vung súng đã chặn họng chủ nhân khẩu súng đó.

Các thành viên của Đội Đặc nhiệm xả hàng loạt đạn vào Kougai."

Cậu làm cái gì thế!

Chết đấy!"

Hanako thét lên.Nhưng không.

Cậu bước những bước xiêu vẹo, cả người cứ ngả sau ngả trước như say rượu.

Sau hai phút, Đội Đặc nhiệm đã hết đạn.

Kougai lôi từ trong túi đàn ra một thanh katana xanh dương đậm.

Cậu ném bỏ chiếc khẩu trang cùng cặp kính râm.

Cậu há to miệng.

Từ trong đó bật ra một khối thịt nhìn như lưỡi của mấy con symbiote trong Marvel vậy.

Cái "lưỡi" đó nhanh chóng thụt vào và cậu ta nói với cô: "Im lặng nào, nhóc.

VẠN TRẢM!"

Khi vung kiếm, hàng loạt đường kiếm khí bay ra, xé nát cơ thể của những người vừa toan bắn nát cậu."

Chém người nhân bản vô tính có sao không nhỉ.

Mà chắc Vergil đang tự hỏi mình có thêm thằng con trai từ bao giờ đây."

Kougai đùa.

Vậy ra cậu cũng là một trong số những người đó.Mà khoan đã.

Cậu ta vừa gọi cô là gì cơ?

"Nhóc" á?

Trước giờ chỉ có duy nhất một người gọi cô với cái tên đó."

Onii...chan?"

"Không phải anh thì là ai hả con bé ngốc này?"

Kougai, hay đúng hơn là anh trai cô nói.Rồi anh quay xuống phía đội trưởng Đội Đặc nhiệm, giờ đây đã đứng thẳng dậy."

Lâu lắm rồi tao mới gặp lại mày đấy thằng khốn ạ."

"Mày... là... ai?", người đó vừa nói vừa cố lấy hơi."

Ồ, xin lỗi.

Tao vội vàng quá."

Nói rồi anh lột bỏ lớp da mặt như đang tan chảy đó, để lộ khuôn mặt đẹp trai đã khiến không ít cô gái, hay thậm chí là chàng trai đã phải đổ gục.

Sau đó, anh lôi từ cặp sách ra một chai chất lỏng gì đó và đổ lên đầu.

Từ từ, màu đen bóng trên tóc dần nhạt đi, khiến mái tóc trở thành một màu trắng muốt như tuyết."

Không - thể - nào...", cô nghe được giọng Chinatsu từ sau sân khấu.

"Đó là..."

"Cho tao xin được phép tự giới thiệu.

Tao là Karasuno Shirou, nhóm trưởng của Band nhạc "Quạ trắng", con của Chúa và Lucifer, và cũng là kẻ đã bị mày giết hai lần."
 
Corrupted Bible
Chap 6. Animals


"Nói lại coi, mày là thằng nào?"

Haiz, cậu ghét phải nhắc đi nhắc lại cái quá khứ yếu đuối của bản thân.

Cơ mà thôi, sao cũng được."

Chẳng lẽ mày không nhớ 2 thằng con trai mày bắt à?

Đều là tao cả đấy."

"À...

Tức là sao?"

"Tức là bố chuyển từ kiếp này sang kiếp khác mà vẫn bị mày bắt, hiểu chưa con chó lửa này?"

"Đếch tin được.", "con chó lửa" - hay tên đầy đủ là Kiragasu Haruda, kẻ hiện đang nắm giữ cả đất nước này trong tay, nói."

Mày không tin thì để tao lôi chứng cứ ra cho mày tin.

BÀNH TRƯỚNG LÃNH ĐỊA: HẬU TỬ DU!", cậu hét lớn.Một lỗ hổng không gian mở ra dưới chân cậu, em gái cậu, học sinh lớp 11D và, dĩ nhiên, cả Kiragasu cùng vài người nữa, đưa tất cả vào một không gian tối tăm trải dài vô tận.

Có những cột sáng tỏa ra vô số nhánh nhỏ và chúng đang dần tách ra, những nhánh nhỏ lại tách ra và cứ thế, cứ thế,...

Phía dưới họ là hàng sa số những quả cầu sáng lung linh, một vài ở im tại chỗ, còn đa số đi vào những nhánh "cây".

Từ những nhánh đó cũng có những quả cầu đang như mọc ra rồi trôi xuống dưới."

Đây là cái chỗ quái quỷ nào thế?"

Kira gào. (Tên hắn phiền quá nên cậu quyết định chỉ gọi hắn là Kira thôi)."

Ồ, đây là nơi linh hồn đi đến sau khi chết.

Thấy mấy cột sáng đó không?

Đó là các thế giới.

Còn các nhánh là các dòng thời gian khác nhau.

Mỗi quyết định của một sinh vật sẽ dẫn tới những kết quả khác nhau, khiến dòng thời gian phân nhánh.

Còn những quả cầu dưới đây là các linh hồn.

Tao, mày, tất tật chết đi rồi cũng đi về đây và tiếp tục một cuộc sống mới.

Mà mày có biết kiếp trước của mày là ai không?"

"Mày biết à?"

"Ừ.

Kiếp trước mày là Miyazaki Tsutomu.

Thôi, ta trở lại chứ, nhể?"

Một cánh cổng nữa lại mở, hút tất cả tới một khu đất trống."

Mày đưa tao về nhà hả?"

Kira cười mỉa."

Ừ.

Chuẩn bị để chết chưa?", cậu thản nhiên đáp."

Mày nghĩ mày giết được tao á, thằng điên này?"

"Tao chắc là c-Khụ!"

Đột nhiên, cậu thổ huyết.

Người cậu gập ra sau, nhìn như bị quỷ ám.

Thế rồi cậu bất động.

Từ ngực cậu, một cánh tay mảnh dẻ đầy máu me trồi ra.

Rồi 2 cánh tay, một cái đầu, và cả người chui ra.

Đó là một người con gái, nước da nhợt nhạt, máu dính toàn thân, mái tóc đen dài quần lấy cơ thể như bộ quần áo."

Yo.

Nhớ tao chứ, thằng bệnh hoạn?" cô cất tiếng."

Mày thì hình như là cái đứa tao thiêu cùng cái thằng kia, phải không nhỉ?", hắn chỉ vào Shirou, lúc này đã đứng trở lại bình thường."

Chuẩn đấy.

Mà em đừng có làm chestbuster nữa được không?", cậu làu nhàu."

Xin lỗi mà."

"Mày còn quân thì đem nốt ra đây đi.

Tao chấp hết."

Kira thách."

Mày chắc chứ?"

"Chắc."

"Vậy thì được rồi."

Shirou nói rồi hô "Shinosame.

Ryuuko.

Nekoyuki.

Lên đi."

Từ dưới đất, có những người trỗi dậy.

Có người mang một chiếc đuôi như cá mập, có người có hai chiếc sừng nhọn hoắt trên đầu, có người lại có đôi tai mèo.

Nhân thú à?"

Xin giới thiệu: mấy đứa em gái của tao mà mày đã biến đổi.

Mấy đứa, đây là Pyroxenus Anubis.

Vậy, chúng ta bắt đầu đấm nhau chứ, nhỉ?"

Note nhỏ: Đây là link về Miyazaki Tsutomu: https://vi.wikipedia.org/wiki/Miyazaki_Tsutomu
 
Corrupted Bible
Chap 7. Fight song


"Cái của nợ gì đang diễn ra vậy?"

Chinatsu thầm nghĩ.

Mới chưa đến 15 phút trước cô vẫn còn đang nghe phát biểu tại Lễ Khai giảng.

Vậy mà giờ đây, cô đang đứng đây, chứng kiến hàng đống thứ khiến người ta phát điên.

Đã vậy còn mớ thông tin về "thế giới sau cái chết" với linh hồn rồi "luân hồi chuyển kiếp" nữa làm đầu óc cô cứ rối tung hết cả lên."

Cậu ổn chứ?", Hanako tiến lại hỏi, đồng thời đặt một thiết bị gì đó xuống đất."

Cậu nghĩ sau ngần ấy chuyện thì tớ sẽ thấy ổn à?

Cậu biết mọi chuyện từ đầu rồi, đúng không?"

"Không hẳn.

Tớ không biết việc anh tớ sẽ cải trang như thế."

"Vậy cậu là..."

"Ờ, mình là cô ca sĩ trong Band đó."

"Lẽ ra mình nên biết sớm chứ nhỉ.

Mà sao tóc cậu không có mảng trắng thế?"

"À, thuốc nhuộm tan trong xăng ấy mà.

Thôi, coi đấm nhau đi.

Khá đã đấy."

Chinatsu nhìn lại, vừa kịp lúc thấy Shirou tung một cú móc hàm vào, ờ, Kiragasu, phải không nhỉ.

Và cô có nhìn nhầm không nhưng tay Shirou màu đỏ?"

Hanako, tay anh cậu..."

"Ừm, điều khiển máu.

Một trong số những năng lực của anh tớ thôi."

"Hả?"

"Cậu nghe anh tớ nói rồi đó.

Linh hồn của ảnh là đứa con của Chúa và Lucifer."

"Lucifer - Tội đồ kiêu ngạo hả?

Nhưng làm thế nào mà..."

"Lát nữa chắc anh tớ sẽ giải thích thêm cho.

Giờ thì nhìn tiếp đi."

Vẫn chưa hiểu gì lắm, Chinatsu tiếp tục quan sát trận đấu.

Shirou cùng mấy cô gái kia đang vờn đối thủ của mình như mèo vờn chuột.

Họ liên tục tấn công chớp nhoáng vào gã kia.

Hắn cũng cố chống trả bằng những quả cầu lửa nhưng chẳng trúng nổi ai.

Vài "viên đạn lạc" đó suýt nướng cả lũ nếu không nhờ chiếc khiên Hanako đặt xuống lúc trước."

Chúng mày làm tao hơi điên rồi đấy.

Đã thế, bố mày tung hết sức ra luôn.

TRỖI DẬY NÀO, CON QUÁI THÚ TRONG TA!!!"

Cả người hắn bao trùm trong ngọn lửa dữ dội rồi tụ lại thành hình dạng của một người sói."

Con mẹ mày chứ, mày thức tỉnh bản năng sói cô độc à?"

Shirou khịa.

Cậu ta lúc nào cũng nhây được."

Tao đâu còn cô độc nữa.

EXCALIBUR!"

Kiragasu nói, đâm thanh kiếm không biết hắn lôi ở đâu ra xuống đất.Trên trời bỗng xuất hiện những lỗ hổng như Shirou đã mở.

Hàng loạt người rơi xuống.

Khói bụi bay mịt mù.

Khi khói tan đi, có hàng đống Kiragasu đang đứng đó."

Chuẩn bị đánh nhau nào, tụi bay."

Tất cả bản sao sau đó liền hóa hình thành muôn vàn loài thú vật khác nhau: gấu, hổ, sư tử,...

Hơn nữa, mỗi "người" đều có vẻ gì đó khá "elemental""Anh à, vụ này không có trong kế hoạch của anh đứng chứ?", cô gái với đuôi cá mập hỏi."

Ừ, nhưng chừng này thì anh xử lý được."

Nói rồi, Shirou lôi ra một thanh katana sống đen có lưỡi đỏ như máu.

"BẬT NHẠC LÊN CHO ANH MÚA!"

Cậu ta lao vào kẻ địch gần nhất, chém thẳng vào bả vai hắn.

Hắn rú lên đầy đau đớn khi một mảng "thịt" của hắn bị rứt ra.

Cứ thế, cậu như khiêu vũ giữa tầng tầng lớp lớp kẻ thù.

Tiếng gầm thét của đám thú vật khiến tai cô đau nhức."

Mày đã giờ trò gì thế?", con sói lửa rú lên sau khi bị chém mất bàn tay phải.

Những kẻ khác cũng đang khuỵu xuống, ôm lấy vết chém.

"Sao tao không mọc lại tay được?"

"Mày đã bao giờ nghe câu chuyện về một thanh quỷ kiếm Muramasa chưa?

Kiếm của Muramasa chém lìa mọi thứ trên đường đi của nó, và không có cách nào gắn lại được.

Vì Muramasa cũng giống mày, cũng có năng lực.

Ông ta có thể khiến những vết thương do vũ khí mình rèn ra vô cùng khó lành lại, kể cả việc mày biến cơ thể thành nguyên tố để hồi phục đi chăng nữa.", Shirou nói trong lúc chặt lìa tứ chi còn lại của gã sói - giờ đây đã trở lại thành người, mặc cho tiếng hú vang vọng của hắn ta.

Cuối cùng, cậu ta lôi ra một cây thánh giá dài khoảng 2m, phần dài nhất là một lưỡi kiếm to bản, găm gã xuống đất.

"Yên tâm.

Lát nữa tao sẽ cho mày mọc lại tay chân sau.

Mà nói rồi, không làm main thì đừng chơi lửa.

Thành donut đấy.

Mà nãy giờ chắc mấy đài truyền hình cũng phát trực tiếp trận vừa rồi nhỉ?

Prepare for the next surprise!"

"Hể?

Có đài truyền hình quay cảnh vừa rồi á" Chinatsu buột miệng."

Ồ, có chứ.

Nhiều là đằng khác.

Tôi gọi họ tới và bảo họ trà trộn vào mà.", Shirou đáp, như thể cậu đã lường trước được câu hỏi này.

"Những ai ở đây mà không phải của lớp 11D thì là phóng viên đó."

Cô nhìn quanh.

Có khoảng hơn hai chục người mặc đồng phục trường cô nhưng cô không nhận ra họ.

Hơn nữa, tất cả đều đeo kính có gọng khá dày.

Có lẽ đó là camera ẩn."

Rồi.

Giờ ta xuống hầm chứ nhỉ?"

Shirou nói trong lúc hất chân lên.

Một nắp hầm lớn bật tung lên.

Cát bụi bốc lên như bão."

Chào mừng đến với hầm chứa loli trong truyền thuyết!"
 
Corrupted Bible
Chap 8. The Basement


Mọi người cùng bước xuống những bậc thang trơn trượt, ẩm mốc, được chiếu sáng bởi mấy bóng đèn huỳnh quang nháy nháy liên hồi."

Ừm...

Shirou?"

Chinatsu cất tiếng hỏi."

Hửm?"

"Cậu có thể giải thích cho tớ về tất cả những chuyện này được không?

Đây là đâu?

Cậu là ai?

Sao cậu lại đánh nhau với gã vừa rồi?

""Được rồi.

Tớ sẽ trả lời.

Nhưng có vẻ chúng ta hơi chậm thì phải."

Hàng loạt xúc tu mọc ra từ chỗ thắt lưng Shirou, mỗi cái quấn vào eo một người.

Rồi cậu lao xuống những bậc thang kéo dài như vô tận.Vài giây sau, tất cả ở một nơi có vẻ như là một căn phòng trống rộng cỡ trăm mét vuông.

Trong đây tối tăm, ẩm ướt.

Nguồn sáng duy nhất là ngọn nến leo lắt trên bức tường bên tay phải.

Nhờ nó, Chinatsu thấy được điều có lẽ là cô không đời nào tưởng tượng ra được.Khoảng năm chục đứa trẻ đang ngồi thu lu tại một góc phòng.

Trên người chúng mặc những chiếc áo rộng thùng thình, rách nát và bẩn thỉu như giẻ lau.

Chân tay chúng gầy khẳng khiu.

Tất cả đều là nữ.Shirou tiến tới đó, ngồi xổm xuống."

Xin lỗi mấy đứa vì bây giờ mới tới."

Cậu nói với giọng nhẹ nhàng, an ủi.

Thật khó tin vừa mới năm phút trước thôi cậu ta vừa chặt tay chân của một người và chém trọng thương hàng loạt người khác."

Anh là ai?", đứa bé có vẻ lớn nhất hỏi."

Mấy đứa không cần biết đâu.

Chỉ cần biết là giờ mấy đứa thoát rồi.

Nekozuki, em mang đám nhóc này về rồi nhờ Kyushi chăm sóc nhé."

"Vâng ạ.", cô gái với đôi tai mèo đáp.

"Đi nào."

Khi họ đi hết, Shirou bước tới cánh cửa thép ở cuối phòng.

Với một cú đá, cánh cửa đổ sập xuống.

Nơi đây nhìn tựa một phòng thí nghiệm bỏ hoang: dây dợ khắp nơi, những bể kính hình trụ vỡ tan tành, sàn nhà phủ bởi thứ dịch xanh nhớp nháp.Shirou thở dài.

"It seems that my niece payed this place a visit.

Let's go back."

"Ừm, rốt cuộc đây là đâu thế?", Yatoshi hỏi."

Đây là hầm của gã tao vừa xử lý đó.

Chứa những đứa trẻ hắn bắt cóc được, chờ đến ngày hắn đem cho lên thớt để ăn."

"Hắn ăn thịt người hả?

Ọe!", Chinatsu kêu."

Về nhé."

Một cánh cổng mở ra.

Chinatsu cùng mọi người rơi phịch xuống sân trường."

Tất cả vào lớp đi.

Hanako, học xong dẫn tụi lớp ta đến nhà thờ nhé.

Và tạm thời đừng giải thích gì cả."

"OK anh.", Hanako vui vẻ đáp lại.

"Lên lớp nào, các cậu!"
 
Corrupted Bible
Chap 9. Isekai


16 giờ 30 phút.Tiếng chuông báo hiệu giờ tan học vang lên.

Học sinh ùa ra cổng trường như những tù nhân được ân xá.

Không ai có vẻ nhớ chuyện xảy ra lúc sáng, trừ những học sinh lớp 11D.

Họ mang vẻ mặt hoang mang tột độ.

Cũng phải thôi, Hanako nghĩ, lúc mình nghe chuyện này từ anh thì mình cũng chả hiểu gì sất.Cô nói dõng dạc: "Mọi người, đi theo tớ."

Cô dẫn cả bọn đến nhà thờ cách trường khoảng 3 phút cuốc bộ.

Bước vào trong, cô thấy một nữ tu đang cầu nguyện.

Người đó quay lại khi nghe thấy tiếng mở cửa, và Hanako có thể nghe được tiếng nuốt nước bọt ừng ực của đám con trai.

Cũng đúng khi nữ tu này sở hữu một thân hình đống hồ cát, "ngực tấn công, mông phòng thủ", những đường cong mượt mà khiến các siêu mẫu cũng phải ghen tị.

Khuôn mặt xinh đẹp toát lên vẻ nhẹ nhàng, hiền dịu.

Đây là người có thể khơi dậy dục vọng trong bất cứ người đàn ông nào."

Chào các con.

Các con tới xưng tội à?"

"Dạ không.

Đây là bạn cùng lớp của con, được anh trai con mời tới.", Hanako đáp lại."

Ra là thế.

Đi theo ta nhé."

"Thưa sơ, sơ có thể cho chúng con biết tên được không ạ?", Kosuke cất tiếng.

Thằng này có vẻ đã hòa đồng hơn sau vụ hồi hè."

Ồ, xin thứ lỗi.

Thật thất lễ quá.

Tên ta là Asmodeus, Tội đồ Dục vọng.

Các con cứ gọi ta là Sue cũng được."

"HẢ???", đám lớp cô đồng thanh kêu."

Yên lặng nào.

Đây, các con nhảy xuống là được."

Sue chỉ vào lỗ hổng không gian được ẩn đi bằng một nắp hầm tròn phía sau bàn thờ."

Chuẩn bị isekai nào!"
 
Corrupted Bible
Chap 10. God is a girl


Nhảy xuống từ độ cao 1km không có đồ bảo hộ chưa bao giờ là một ý kiến hay.

Nhưng chắc Shirou cũng tính tới trường hợp này rồi, Chinatsu thầm nghĩ trong khi trọng lượng cô đang bằng không và tốc độ mỗi lúc một tăng.Cô nghe thấy tụi kia đang hú hét vì phấn khích pha lẫn sợ hãi.

Bất ngờ thay, giờ đây, càng rơi xuống, cô càng thấy như trọng lực dần giảm đi.

Cuối cùng, cô cùng mọi người chạm đất tựa sợi lông vũ.Chinatsu nhìn xung quanh.

Cô đang ở trước cửa một căn nhà cao năm tầng giữa một đồng cỏ bát ngát.

Có vẻ như đây là một quán nhậu bởi cô nghe thấy tiếng ồn ào bên trong.

Biển hiệu có ghi dòng chứ gì đó cùng biểu tượng con quạ trắng.

Chắc là nhà của Shirou."

Vào làm bữa nhậu đê anh em!", Kosuke đề xướng."

Xin chào quý khách!", tiếng như một đứa trẻ vang lên khi họ đẩy cửa bước vào.

Người nói là một bé gái cỡ 5, 6 tuổi gì đó, mặc một bộ đồ hầu gái màu trắng tinh, tay đang bưng khay đầy những vại bia lớn.

"Mấy đứa ngồi đi, lẹ lên không hết chỗ."

"Anh cháu đâu ạ?", Hanako hỏi khi cả lũ đã ổn định vị trí."

Đây đây.

Gọi món đi, tao khao.", Shirou bước ra từ nơi có vẻ là bếp, trên người mặc chiếc tạp dề bằng cách nào đấy vẫn giữ được màu trắng vốn có.

Cậu đưa mỗi người một quyển menu khá dày.

Sau năm phút lật giở từ đầu đến cuối, Chinatsu quyết định gọi món cơm rang cuộn trứng cùng một cốc Coca.

Mấy đứa khác cũng tương tự."

OK, chờ một lát nhé.", Shirou nói rồi quay trở lại bếp."

Thế sao mấy đứa lại ở đây?", cô bé hầu bàn hỏi khi bê đồ uống ra."

Anh cũng có câu hỏi cho em đấy.

Em lịch sự với người lớn tuổi hơn được không?", Yatoshi hỏi lại."

Đám trẻ bây giờ chẳng có tí gì gọi là phép tắc tôn trọng người già gì cả."

"Em mà già á?", Kosuke ngạc nhiên hỏi."

Nói cái này chúng mày không tin chứ đây là Chúa đấy.", Shirou bước tới.

Cậu đang quay liên tục cái chảo gang trên tay."

Giờ cũng hết ngạc nhiên nổi luôn rồi.

Giải thích đi, Shirou."

Chinatsu giục."

Rồi rồi, nhưng ăn uống đi.

Mấy chuyện sắp tới sẽ khá khó tiêu hóa cùng một lúc đó.", cậu nói trong khi mấy xúc tu của cậu mang ra bốn đĩa trứng vàng ươm thơm nức mũi.

Với tốc độ thần sầu, cậu cuốn những cuộn cơm đầu tăm tắp và rưới tương cà lên.

"Chúc ngon miệng."

"Mọi chuyện bắt đầu kể từ lúc trong hư không chỉ có duy nhất linh hồn của Chúa.

Sau đó, Chúa đã sinh ra bảy linh hồn khác, đại diện cho 7 đại tội.

Gọi là sinh chứ thực ra là phân chia như tế bào ấy.

Rồi 7 linh hồn đó sinh ra tiếp những thiên thần, và Chúa tạo ra những thế giới.

Nhưng một ngày, Lucifer đã, ờm, cưỡng hiếp Chúa, khiến bả mang thai.

Và đó là cách tôi được tạo ra."

"Con làm ơn đừng nhắc đến chuyện đó được không?", Chúa trong lốt đứa trẻ càu nhàu."

Sorry má, nhưng không giải thích tụi nó không hiểu được.

Đến đâu rồi ấy nhỉ?

À, ngay lúc đó, Chúa móc một cú vào bụng của Lucifer, biến Lucifer thành nữ, đồng thời thụ thai luôn cho bả.

Kết quả là Chúa đẻ ra tôi, và Lucifer đẻ ra Thần chết."

"Chuyện gì ảo đá thế?", Kosuke hỏi, mồm vẫn còn nhồm nhoàm nhai."

Đã bảo là chuyện khó tiêu rồi mà.

Khi tôi sinh ra, tôi tạo ra hàng loạt linh hồn.

Cỡ 1 gogol^1 gogol trong một phút và liên tục trong hàng tỉ năm chứ nhiêu.

Một số linh hồn sở hữu một năng lực của tôi nên mới có những người có khả năng đặc biệt."

"Cho phép tớ được ngắt lời, nhưng làm thế nào mà sử dụng năng lực được thế?", Chinatsu hỏi."

À, đầu tiên là thức tỉnh được năng lực.

Điều kiện cần là phải trải qua một cú sốc.

Năng lực càng mạnh thì cú sốc cần trải qua sẽ càng lớn.

Trải nghiệm cận tử cũng được Đó là lý do tại sao tôi lại bại dưới tay thằng chó đó.

Còn sử dụng như nào thì, nói sao nhỉ?

Linh hồn là năng lượng thuần túy.

Khi nhập vào một cơ thể để sống, họ sẽ chuyển đổi năng lượng từ linh hồn thành dạng năng lượng khác như nhiệt năng hay động năng hoặc tạo ra vật chất.

Còn những năng lực không thuộc kiểu đó thì tôi cũng chịu, chẳng hiểu nổi.

Dùng thì cứ dùng thôi chứ có mấy khi hiểu cách hoạt động đâu.", Shirou diễn giải một thôi một hồi."

Thế Chiến tranh trên Thiên đàng là không có thật à?", Kosuke hỏi."

Nó có thật, không những một, mà tận hai lần.

Lần một là tất cả các thiên thần và cả Chúa đấu với mình tôi.

Giao kèo là bên thua sẽ phục tùng bên thắng.

Kết quả thì, well, tôi thắng đậm."

"Đó là lý do tôi không thể chỉnh đốn nổi nó đó.", Chúa lại lầm bầm."

Chậc, lần hai thì như Kinh thánh đã ghi, không khác gì cả, trừ vụ bị xuống địa ngục.

Chỉ bị đày trong thân xác phàm trần thôi.

Họ chia nhau tàn binh và mỗi người trở thành một Quỷ vương ở các thế giới.

Lâu lâu thì cũng du hành xuyên không gian mà chui sang các thế giới khác được."

Yatoshi lên tiếng: "Tóm tắt lại là như này: Chúa sinh ra 7 đại tội, 7 đại tội sinh ra các thiên thần.

Chúa sau đó sinh ra cậu, Lucifer sinh ra Thần chết.

Cậu sinh ra tất cả các linh hồn khác.

Và cậu đánh cả Chúa và các thiên thần.

Thiếu gì không?"

"Khá đủ rồi.", Shirou nói trong lúc nốc hết cốc nước của mình."

Mày vẫn chưa kể về việc sao mày lại ở trong cái xác này đó.", Kosuke gầm gừ."

Từ từ thì khoai mới nhừ.

Chuyện là, đây là kiếp thứ hai của tôi.

Kiếp đầu tiên, tôi có 3 đứa em, là 3 đứa sáng nay chui từ dưới đất lên ấy.

Sinh bốn.

Khi tụi tôi tầm 11 tuổi, bố của thằng cha Haruda bắt cóc cả 4 đứa về cái hầm đó.

Tiện thể luôn, hắn là bố của tôi ở cả hai kiếp."

"Không ngạc nhiên.", Chinatsu nói."

Được rồi, nghe giải thích tiếp nè.

Hắn có khả năng biến người khác trở thành người có siêu năng lực bằng cách cấy một mảnh kim loại vào giữa hai bán cầu não.

3 đứa em tôi bị đem đi thí nghiệm, còn tôi thì bị hành tầm một tuần rồi bị nhiễm trùng mà chết.

Tôi gặp đứa cháu Thần chết của mình và bảo nó chọn cho tôi cái cuộc sống nào mà sống được lâu một tí.

Thế là nó chọn luôn cái gia đình này.

Tuổi thơ tôi cũng ổn, trừ việc tôi cùng Hanako không có bố ra.

Nhưng rồi, ngày đó đến."

"Đêm đó, tôi thức giấc vì tiếng cãi nhau của mẹ tôi với một người đàn ông.

Tôi đoán đó là bố tôi do mẹ tôi trách cứ ông ta không nuôi những đứa con của họ.

Đột nhiên, không thấy tiếng mẹ tôi nữa.

Tôi nhòm qua khe cửa thì thấy mẹ tôi nằm trên một vũng máu, còn người đàn ông đang ngồi đè lên bà, liên tục đâm hàng loạt nhát vào người bà đến khi không còn nhìn ra hình hài con người nữa.

Ông ta quay lại, nhìn tôi, đặt một ngón trỏ lên đôi môi đang cười.

Tôi hoảng loạn lay Hanako dậy và chạy thật nhanh ra khỏi căn nhà đó.

Trong một năm sau đó, tôi làm trẻ vô gia cư, còn em tôi vào một cô nhi viện.

Hằng ngày, tôi nghe ngóng tin tức về vụ án đó.

Họ truy lùng tôi cùng em tôi, nhưng lại bỏ qua việc tìm kiếm hung thủ.

Tôi chắc chắn họ biết hung thủ là ai.

Hắn không đeo găng tay khi gây án, phải có dấu vân tay trên con dao ở hiện trường.

Nhưng không.

Họ đã bị hắn - chủ tịch của tập đoàn đứng đầu đất nước bịt miệng.

Rồi vụ án cũng lắng xuống như mọi vụ án khác.

Thế là tôi đã phải tự tay trả thù."

"Thời cơ đến vào khoảng một năm sau đó.

Khi hắn đang đến thăm cô nhi viện của em gái, tôi trà trộn vào đám trẻ con, tiếp cận hắn và nhét một tờ giấy ghi điểm hẹn và giờ đến vào túi áo hắn.

Đúng giờ, hắn xuất hiện tại con hẻm đó, một mình, kiêu ngạo như thể hắn biết trước chuyện này sẽ xảy ra.

Thấy tôi, hắn phá lên cười.

Khi tôi hỏi hắn về vụ án năm trước, hắn thừa nhận với tôi hắn là bố tôi và cả việc hắn bịt miệng đám nhà báo.

Quá điên tiết tôi lao vào hắn như một con thú điên.

Hắn toan chống trả lại, nhưng hắn không biết được đường phố có thể trui rèn một đứa trẻ như nào.

Sau khoảng nửa tiếng vật lộn, tôi đã thành công nện đầu hắn xuống đất.

Tôi cứ nện thế tầm chục phút hoặc hơn.

Đến khi cơn điên qua đi, tôi kéo lê cái xác hắn đến đồn cảnh sát đầu thú.

Họ nhanh chóng kết án tôi 3 năm tù, đồng thời hạ độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự xuống bảy tuổi."

"Mãn hạn tù, tôi tới cô nhi viện thì biết em tôi bị bắt cóc.

Thế là tôi tìm đến căn hầm năm xưa.

Bấy giờ, tôi chỉ có linh cảm là em tôi sẽ ở đó.

Đến đó, tôi bị bắt xuống hầm - một lần nữa, và lại ăn ngập hành.

Cuối cùng, thằng khốn Haruda không chịu nổi tao nữa, hắn bèn thiêu tôi cùng với đứa thân nhất với tôi trong đó - Hifumi.

Hắn bằng cách nào đó đã nung chảy sợi xích linh hồn của 2 bọn tôi, và chúng nối vào với nhau không thể cắt đứt được nữa.

Ngắn gọn thì trong tôi có cả linh hồn của tôi và Hifumi.

Sau đó, trở lại cô nhi viện tôi mới biết họ lừa mình để chia cắt anh em tôi mãi mãi.

Thế là tôi giúp nó trốn khỏi đó."

"Còn vì sao tôi không chuyển kiếp lần nữa thì phải quay lại quá khứ khoảng 2500 năm.

Gia tộc này đã ký kết một khế ước với thần chết.

Đổi lấy vinh hoa phú quý là việc người trong tộc chỉ sống đến tuổi 25 và trở thành hồn ma vất vưởng.

Và người trong tộc sẽ có thêm khả năng mê hoặc người khác để có thể tiếp tục duy trì dòng máu.

Tôi và Hifumi cũng cùng thuộc tộc này, nên khi chết thì dù mất xác nhưng vẫn còn linh hồn.

Và sau đó tôi thức tỉnh được năng lực của Chúa, và chuyện sau đó như nào tụi mày cũng biết cả rồi."

Khi Shirou dứt lời, Chinatsu nhìn quanh.

Quán đã vắng, chỉ còn lẻ tẻ vài người.

Bầu không khí im ắng đến lạ.

Bỗng từ ngoài cửa có tiếng bước chân từ ngoài cửa.

Năm người mặc đầy đủ giáp như một hiệp sĩ xông vào."

Shirou, ngươi đã bị bắt!"
 
Corrupted Bible
Chap 11. Top of the world


"Nữa à?", Shirou rên rỉ.Chẳng nói chẳng rằng, bốn trong số năm người đó lao vào cậu.

Cậu né đi và xử lý họ chỉ bằng bốn cú móc."

Chúng mày là bọn từ Decrate đúng không?

Chứ tụi khác chơi hệ phép cả rồi.

Thằng kia, vác tụi này về đi và nói với tất cả các nước khác: Nếu đánh thì lôi tất cả quân đội ra mà liên minh với nhau, may ra thì có cơ hội thắng.

Thế nhé.", cậu ném bốn thân người mềm oặt về phía người còn lại.

Người này lẩm bẩm gì đó rồi cả năm biến mất."

Người đó vừa làm cái gì vậy?

Và sao cậu lại bị bắt?", Chinatsu thắc mắc."

À, phép dịch chuyển.

Từ xa xưa, những người có năng lực bẩm sinh đã dùng khả năng ẩn "Bound" để trói buộc một năng lực vào một cụm từ hoặc câu nhất định.

Giờ chỉ cần nói những câu hay cụm từ đó là dùng được năng lực.

Đó là sự ra đời của thứ gọi là "phép thuật".

Còn tụi nó muốn bắt tôi vì hồi mới sang tôi quậy banh nóc khắp nơi nên giờ đang bị truy nã với cái giá cao nhất.

Mà tụi mày coi đánh nhau chán chưa?"

"Đánh nhau có bao giờ chán đâu, trừ khi thua thảm hại thôi.", Kosuke nhếch mép."

Vậy tí nữa coi tiếp nhé.

Tao vừa tuyên chiến với tất cả nước đấy.

Tụi nó dùng thần giao cách cảm và dịch chuyển nên tập hợp quân sẽ nhanh thôi.

Chắc quân số cũng tầm vài chục triệu người đấy.

Để tao chuẩn bị quân.", Shirou vừa nói vừa bước xuống nơi có lẽ là hầm."

Anh cậu có quân đội à?", Yatoshi hỏi Hanako."

Quân đội cũng không đúng lắm nhưng có thể gọi là người dưới trướng.

Tất cả sống dưới địa đạo nên chẳng mấy ai biết đâu.

À, hình như họ lên rồi đó.

Ra ngoài đi."

Tất cả ra ngoài thì thấy khoảng vài nghìn người đang xếp hàng ngay ngắn.Shirou cất lời: "Giới thiệu với mọi người "Đội quân bất tử", gồm:""Đại đội Kim ngưu, do Kyushi chỉ huy.

Quân số: 172 minotaur."

Cậu chỉ vào phía những sinh vật nửa người nửa bò đang khua loạn xạ những chiếc rìu chiến khổng lồ.

Chỉ huy Kyushi có vẻ là người phụ nữ mũm mĩm với bộ ngực quá khổ cùng cặp sừng bò chĩa về phía trước.

Khó mà tin được người như thế lại có thể ra chiến trường."

Đại đội Hỏa long, do Ryuuko chỉ huy.

Quân số: 158 long nhân các loài.", cậu lắc đầu về hướng cô gái có sừng rồng sáng nay - người đang quát tháo những người khác cũng có đôi nét giống bò sát như vảy, vuốt, đuôi, cánh,..."

Tiểu đội Cá mập, do Shinosame chỉ huy.

Quân số: 7 nhân ngư."

Chinatsu thấy cô gái đuôi cá mập, hiện đang cầm trên tay một khẩu trông như shotgun với trang trí cá mập ở trên và gắn thêm lưỡi rìu nhọn về phía trước, hao hao một cây giáo ở dưới nòng."

Vậy là hết rồi đó.

Tạm thời quân số chỉ có từng này thôi.

Sau này có thể tăng lên.

Tổng là 340 quân, tính cả tao là 341."

"Erm, sao lại gọi họ là "Đội quân bất tử" thế?", Yatoshi hỏi."

Tôi cho họ khả năng không thấy đau và siêu hồi phục rồi, nên về lý thuyết là bất tử.

Chuẩn bị đánh rồi.

TẤT CẢ, VỀ VỊ TRÍ!!!

Còn tụi mày lên mái nhà mà coi.

Quanh chỗ này là rào chắn vô hình nên chắc sẽ không sao đâu."

Shirou nhấc bốn người lên trên mái nhà bằng những xúc tu.

Trên đó, họ thấy những đoàn quân đang tiến đến, phải đến tầm 30 theatre.Một tiếng nói như sấm nổ từ trên trời vang xuống: "SHIROU, NGƯƠI ĐÃ CHỌC GIẬN TẤT CẢ.

VÌ VẬY, NHÂN DANH ĐẤNG TỐI CAO, CHÚNG TA SẼ THANH TRỪNG NGƯƠI!"

"Nực cười nhỉ?

Nhân danh cả Chúa cơ đấy.

Anh chị em, LÊN!", Shirou hét lớn.Tất cả lao vào đội quân kia với một tốc độ đáng kinh ngạc.

Họ chém, họ đâm, họ giết quân địch như thể đó chỉ là những con kiến.

Họ chẳng hề quan tâm tới những quả cầu lửa, cầu điện hay những gai đá lớn mọc lên.

Họ tấn công như vũ bão.

Chẳng mấy chốc, đội hình kẻ địch đã tan rã.

Tàn quân chạy tán loạn. xác chết rải khắp ngọn đồi, máu nhuộm đỏ cả cánh đồng."

Xong rồi à?

Còn chưa đến nửa tiếng nữa.", Shirou thở dài ngao ngán.

"Thôi, ta trở về thế giới cũ thôi.

Mai tụi mày còn đi học nữa mà, nhỉ?"

"Mà anh hai này.

Anh biết giờ anh cần làm gì không?", Hanako đột nhiên hỏi.Shirou thắc mắc: "Nhóc hỏi thế nghĩa là sao?"

"Nghĩa là giờ thì DẬY ĐI ANH!!!"
 
Corrupted Bible
Chap 12. Reality


"Dậy đi anh hai ơi.

6h hơn rồi đó.", cái cục thịt 30 kí tên Su đang đè lên tôi gọi."

Từ từ đã nhóc.

đi ra anh mới dậy được chứ", tôi làu bàu trong cái chăn đang trùm kín đầu.

Haiz.

Một ngày nữa lại đến.

Cái năm học này cảm giác như kéo dài vô tận ấy.

Mà thực ra năm nào chả vậy.Lồm cồm bò dậy, tôi lết từng bước vào nhà vệ sinh và nhìn mình trong gương.

Nhưng có gì đó là lạ."

Hể?

Mình... có cái gì trên đầu vậy?"

Trên đầu tôi là một đôi tai mèo, không biết ở đâu ra.

Đằng sau còn có hai cái đuôi mèo đang vẫy vẫy mà nãy giờ tôi không để ý."

MÁ ƠI!!!"

Tôi hét toáng lên.

Mẹ tôi vội vàng chạy vào."

Cái gì thế..."

Bà cũng sững sờ một lúc rồi mới bình tĩnh trở lại.

"Thôi được rồi.

Con ra ăn đi rồi đi học.

Giấu chúng tạm đi rồi chiều về đi khám xem như nào."

"Vâng."

Vậy là cuộc đời tôi - Aima Koraki, 14 tuổi, máu liều nhiều hơn máu não - đã có chuyển biến, ừm cũng chả biết phải gọi kiểu chuyển biến này là như nào nữa.

Một đôi tai mèo trên đầu mà chiều cao vẫn chả đổi thành ra không tính tai thì tôi tụt từ 1m5 xuống còn 1m42.

Cay đếch chịu được.

Chưa kể một cặp đuôi mà khó khăn lắm mới kiểm soát được.

Mèo gì tận hai đuôi cơ?

Giá có bộ nhá nữa thì ngon lành nhỉ.

Mà thây kệ đi, hốc nốt rồi zọt lẹ.

Tôi sắp muộn học luôn rồi.

À chết quên mất, đội cái mũ vào đã.Lết xác vào lớp, tôi quẳng cái cặp lên bàn rồi gục xuống.

Mẹ kiếp, không biết từ giờ sẽ sống kiểu gì đây.

Ít phút sau, thằng bạn Jikan bước vào với một nụ cười trên môi và cốc đá bào trên tay."

Yo bro.

Sáng ra đã nốc đá vào người làm gì thế?" tôi chào hỏi."

Thử nghiệm ấy mà."

Jikan đáp lại, tay vẫn xúc từng thìa đá."

Thử nghiệm làm đá bào vào sáng sớm á?

Mày có bị gì không thế?

Muốn Tào Tháo đuổi hay gì?"

"Haiz, thế thì mày cũng có bình thường dell đâu?"

Jikan nói rồi chỉ vào cái ghế tôi đang ngồi.

Tôi ngó xuống thì thấy hai cái đuôi đã lộ, bèn vội vàng quấn nó quanh eo để giấu.

Của nợ nó chứ, cứ lơ là một phát là nó lại ngoe nguẩy lung tung"Biết thế quái nào được.

Sáng nay dậy thấy thế rồi.

Lại thêm cái tai nữa."

"Ê hay nha.

Mày biến thành mèo à?"

"Seems so."

Tôi lầm bầm rồi cúi xuống ngăn bàn.

Một mẩu giấy nhàu nhĩ nằm trong ấy.

Damn it, biết ngay mà.

"Tao xuống sân một tí."

"Huh, gì vậy?"

Jikan hỏi."

Mấy anh chị đại hẹn ấy mà.

Đặt trước chỗ dưới phòng y tế giùm tao."

"Nữa à?

Tao có cảm giác mày sẽ nhập viện chứ y tế thì hết cứu."

"Yên tâm.", tôi vừa nói vừa đứng dậy, tay chỉnh lại mũ.Jikan hỏi tiếp: "Mày lùn đi hả Sang?"

"Yeah.

Cái tai nó 'ăn' rồi.

Nhớ bảo cô y tế giùm tao nhé."

"OK.

Đánh đấm không lại thì nhớ chuồn nhé."

Giọng nó hơi run run.

Lo gì nhỉ?

Tôi mới là thằng cần lo mà còn chẳng run thì thôi.

Xem chừng sẽ ăn đủ đây.

Hôm qua tôi chọc tiếp hội anh chị đại của trường, thế là giờ chúng định tẩn tôi một trận ra trò.

Đám này thực ra cũng hằng Sang kha khá lần rồi."

Chậc.

Thế bất nào chúng nó làm cái của nợ gì cũng được tha.

Mẹ kiếp!"

Xuống đến sân trường, một nhóm người đang đứng đó chờ tôi.

Ước gì đó là dàn harem không tồn tại của tôi thay vì một thằng đô con cao hai mét, một con mắm gothic hay punk gì đó, một gã khác chắc nặng cả tạ và tất cả chuẩn bị đập tôi ra bã."

Đến rồi đấy hả, thằng nhãi?", bà chị kia lên tiếng."

Ờ, có gì thì nói lẹ coi.

Bố mày còn lên học.

Tiết Văn đầu tao không muốn lỡ đâu."

Tôi khích lại.

Cái máu liều chắc có chết tôi cũng chẳng bỏ được."

MÀY DÁM NÓI THẾ À?", tên đô con gầm lên rồi lao tới tôi một cách nhanh nhẹn đến bất ngờ.

Lập tức, tôi bị ghì chặt cổ vào tường, chân vẫn cố gắng giãy giụa nhưng ngay lập bị ghim lại bởi gã béo và ả goth.

Chiếc mũ đã rơi nhưng tôi kịp thời ép cặp tai mèo xuống mái tóc rối bù để tránh bị lộ.Tên đô con bắt đầu tung hàng loạt cú đấm vào người tôi.

Tôi có thể cảm thấy vị máu trên môi, khớp vai bị trật cùng hàng tá chấn thương khác."

Cần giúp không?", cái giọng nói trong đầu tôi lại vang lên.

Mấy ngày nay nó cứ như thế làm tôi tưởng mình đang hóa rồ."

Có...", tôi đáp với chút sức lực còn lại.Đột nhiên, một cơn đau dữ dội ở cột sống bùng lên.

Cảm giác như từng đốt sống vỡ vụn ra.

Tôi nghĩ là phải hét lên nhưng phổi tôi còn quá yếu.

Bất chợt, cả ba kẻ kia buông ra và lùi lại, vẻ mặt đầy kinh hãi.

"Cái... cái quái... gì...", tên béo lắp bắp.

Một thứ gì đó đang trồi ra khỏi lưng tôi, như thể tôi là một cái kén vậy.

Rồi một bóng người bước tới từ phía sau.

Dựa vào tường, tôi lờ mờ nhận ra bóng lưng đó.

Đó là... bản thân tôi sao?"

You nearly pulled his devil trigger, man.", "Tôi" kia nói, có vẻ là với tên đô con.

"Thế giờ tao đập thằng kia ra bã nhé?"

Lần này chắc là với 'tôi' thật."

Ờ, đừng... nặng quá là...

được."

Tôi hổn hển nói, lết người tựa vào tường.Thế là "tôi" lao vào gã kia, đáp một cú đấm duy nhất vào cổ hắn khiến hắn gục tại chỗ.

Mọi thứ diễn ra chỉ trong vòng ba giây ngắn ngủi.

Kế đến, một cú uppercut vào cằm ả goth và một cú liên quyền vào bụng gã béo đã kết thúc trận đánh không cân sức này."

Lên lớp nào."

"Tôi" vừa nói vừa dìu cậu dậy và kéo vào lớp.
 
Corrupted Bible
Chap 13: Crimson cloud


Mở cửa lớp, tôi thấy ánh mắt đầy dò xét của cả lớp đang chĩa thẳng vào tôi.

Những tiếng xì xào bàn tán dần lớn hơn.

Chắc là phải dần làm quen với điều này thôi."

CẢ LỚP!" cô giáo dạy Văn hô.

"Trình bày đi, Aima Koraki."

Toang rồi, cô đã nhắc cả tên đầy đủ thì tức là chẳng có gì vui vẻ sẽ diễn ra."

Cô muốn con trình bày về cái gì cơ ạ?", giọng tôi cất lên khó nhọc khi kéo lê đôi chân mềm oặt về chỗ.

"Tôi" kia đã biến mất từ khi nào."

Tất cả mọi chuyện.

Ngắn gọn thôi."

Tôi tường thuật nhanh về những chuyện đã xảy ra từ sáng nay.

Cô có lẽ nghe nhưng cũng chẳng để ý lắm."

Thế tóc anh thì sao?"

Tôi thắc mắc "Tóc con... sao ạ?"

"Nè.

Soi đi.

Mà nhìn mày không giống như vừa choảng nhau xong tí nào hết luôn á."

Jikan đưa tôi cái gương cậu luôn cầm theo mình.

Tôi mở nó ra.

Thứ tôi trông thấy, vẫn là tôi, nhưng tóc trắng.

Trắng như thể ai đó vừa đổ sơn lên vậy.

Mắt tôi đã chuyển từ màu đen thành màu đỏ như máu.

Hơn nữa, những vết bầm tím, chảy máu đã biến mất như thể chưa từng tồn tại.Tôi gập gương lại và trả Jikan.

"Haiz, con cũng chả hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa, cô ạ.

Thôi cô cứ giảng như bình thường đi ạ."

Tiết học lại trở lại với nhịp độ đều đều của nó.

Tôi thì cứ gà gật suốt, dù cho ngồi bàn đầu.

Cô cứ liên tục gõ vào đầu tôi để ngăn tôi gục hẳn.

Ra chơi, cả lũ xúm lại quanh tôi, hỏi đủ thứ chuyện, từ việc có tai với đuôi ra sao đến việc sẽ tính như nào.

Tôi cũng chả biết làm gì hơn ngoài việc ậm ừ cho qua, bởi tôi cũng có hiểu gì đâu."

Thôi.

Để yên cho thằng này yên đi.

Nó cạp cho thì chết đấy."

Jikan "cứu nguy".

Hơi sai, nhưng kết quả vẫn đúng.

Đám bạn học lại trở lại với những hoạt động quen thuộc mỗi giờ ra chơi của chúng nó, nhưng vẫn liếc về phía tôi cùng thằng bạn.

"Cơ mà nè, khi vào, tao có thấy ai dìu mày vào đâu?"

"Chậc, đang đi thì tự dưng thằng đó biến mất không thấy tăm hơi đâu.

À mà kia kìa."

Tôi hất đầu về phía cửa ra vào, nơi "thằng đó" đã đứng đó từ bao giờ, tay cầm một quyển sách bìa da khá mỏng và có vẻ cũ kĩ."

I have no name;" nó vừa chậm rãi tiến lại gần vừa nói.

"I am but two days old..."

Huh?

Cái gì đây?

Lệ quỷ 5 à?"

Just kidding.

You can call me 'V'", "V" gấp sách lại trước bàn cậu đang ngồi."

So, am I Urizen or something?", Tôi đùa.

"V à?

Không phải một cái tên tồi đâu, nhưng tao muốn gọi mày bằng một cái tên cụ thể hơn.

Ừm...

Victor (Kẻ chiến thắng) nhé?"

"With a 'K', OK?"

"Deal."

"Thế rốt cuộc, mày là ai hả Viktor?", Tôi hỏi.

Lẽ ra mình nên hỏi từ đầu chứ nhỉ?"

Tí nữa vào lớp rồi tính sau.

Bye."

Viktor nói xong bèn tan biến như một làn sương, để lại cuốn sách rơi bộp xuống bàn.

Tôi nhìn kĩ thì nó trông như quyển menu nhà hàng vậy.

Bọc bên ngoài là lớp da màu nâu bóng, ở góc có mấy miếng kim loại.

Bên trong là một mớ thơ tiếng Anh.

Chẳng nhẽ nó là V thật à?

Mấy phút sau, giáo viên âm nhạc, cũng là cô giáo chủ nhiệm lớp tôi bước vào."

Cả lớp đứng.", lớp trưởng hô."

Rồi, cả lớp ngồi xuống.", cô nói rồi tới bàn tôi "Aima, cô nghe chuyện từ mẹ con rồi.

Con xử lý càng nhanh càng tốt nhé.

Cái này không chỉ ảnh hưởng đến con đâu, mà còn cả tới những bạn khác nữa, nhé."

"Vâng."

Tôi làu bàu đáp.

Chậc, giờ mà đem đến bệnh viện thì người ta sẽ phản ứng như nào nhỉ?

Có khi bắt tôi làm vật thí nghiệm không biết chừng."

Vụ này không nhanh thế đâu.", Viktor, người đang chồm hỗm trên cái điều hòa, nói khiến cả lớp giật bắn mình.

Cậu ta nhảy xuống cạnh tôi.

"Giờ thì nghe cho thủng đây, chuyện này phức tạp hơn mày nghĩ nhiều đấy, thằng đần ạ."
 
Corrupted Bible
Chap 14. Blood


"Haiz.

Thôi được rồi, giải thích đi.", tôi nói với Viktor.

Nghe quen quá."

OK.

Đầu tiên là về tao.

Tao là một phiên bản khác của mày.

Cứ coi như tao là một cái nhân cách khác cũng được.

Còn về phần mày, thì tình hình là mày vừa trở thành Nekomata."

"Hở?

Thế sao tao không làm được trò gì vậy?

Tao tưởng là có biến hình rồi ảo thuật hay gì đấy mà?"

Tôi thắc mắc."

Mày cứ thử đi.

Nếu tao nhớ không nhầm, mày có khả năng biến hình thành mọi sinh vật và sử dụng năng lực của sinh vật đó."

Viktor từ tốn nói."

Để tao thử coi."

Tôi nhắm nghiền mắt lại, cố gắng nghĩ đến loài vật mình muốn biến thành.

Cậu cảm thấy đôi tai dần biến mất, hai chiếc đuôi hợp lại thành một.

Khi mở mắt ra, một chiếc đuôi cá mập đang vẫy liên tục đằng sau."

Hmm...

Interesting.

Nãy mày bảo nhớ là sao?", tôi hỏi Viktor sau khi đã kiểm soát được cái đuôi to bự, xém chút nữa là cắt vào đứa ngồi sau.

"Mày trải qua vụ này trước đây rồi à?"

"Tao sang mấy timeline khác hỏi thì thấy như vậy."

"Mày DU HÀNH ĐA VŨ TRỤ ấy hả?", tôi bất ngờ.

Má nó, thằng này biết nhảy timeline à?"

Ờ.

Mà sao không thử biến thành mấy loài sinh vật giả tưởng đi.", Viktor vẫn bình tĩnh.

Tôi đã bao giờ từ tốn như này đâu nhỉ?Tôi lại tiếp tục thử lại.

Lần này, chiếc đuôi đã biến mất, và tôi trở lại gần như bình thường, trừ quả tóc vẫn trắng muốt."

Mày biến thành cái gì rồi?"

Viktor hỏi."

Tao tưởng mày hiểu tao quá mà.", Sang nói.

Một cái xúc tu máu ngoe nguẩy đằng sau tôi.

"Blood demon."

"Biết ngay là mày sẽ đi biến thành cái thứ đấy mà."

Jikan rền rĩ rên rỉ.

"Mà mày có định học nữa không đây?"

"Use your brain a little bit, my dearest friend." tôi nói trong lúc "đứng dậy" bằng bốn chiếc xúc tu máu từ lưng.

Vẫn hơi vụng, nhưng có lẽ sẽ làm quen sớm thôi.

"Nếu mày có sức mạnh như này, mày có cần học nữa không?

Mà kệ đi, cho tao xin cây bút nào mày không dùng tới nữa với."

"Hử?

Để làm gì thế?"

Jikan thắc mắc nhưng vẫn đưa tôi một cây bút máy cũ."

Test tí ấy mà.", nói rồi tôi đâm thẳng cây bút vào động mạch cảnh, rạch tiếp một đường sâu hoắm quanh cổ.

Cơn đau lập tức ập tời.

Máu bắn khắp nơi.

Cả đám trong lớp như bừng khỏi cơn mê, hét và rú lên vì sợ hãi.

Cô giáo chạy lại nhưng lập tức bị đẩy lại.

Tôi cũng muốn hét nhưng có vẻ dây thanh quản đã đứt rồi."

MÀY ĐANG LÀM CÁI ĐÉO GÌ THẾ AI?!?!

VIKTOR!

NGĂN NÓ LẠI ĐI!"

Jikan gào.

Nhưng Viktor đã biến mất lúc nào chẳng hay."

Bình tĩnh đi, chuyện bình thường mà."

Tôi nói khi hạ mình xuống đất.

Vết thương dường như đã hồi phục dù vẫn âm ỉ đau, để lại một vết sẹo lớn.

Chỗ máu bắn ra giờ cũng đã rút trở lại cơ thể cậu.

Chắc lần sau phải ngắt dây thần kinh cảm giác đau, chứ cứ thế này có ngày tôi sang chấn tâm lý mất.

"Làm thế nào tao biết mình mạnh cỡ nào nếu không biết giới hạn của bản thân đến đâu?"

"Nhỡ... nhỡ mày chết thì sao?"

Jikan hỏi, nước mắt nước mũi giạn giụa trên khuôn mặt cậu."

Đã bảo bao nhiêu lần với mày là yên tâm mà lị."

Tôi cố nở một nụ cười tươi rói.

Rồi tôi lập tức khuỵu xuống, tay ôm lấy đầu.

Một cơn chóng mặt ập đến mà chẳng có gì báo trước.

Tôi biết đây không phải do cơn thiếu máu lên não mà tôi hay gặp.

Tôi linh cảm được có gì đó không ổn"Mẹ kiếp!

Tao xuống y tế tí."

Tôi thều thào nói, một tay bám vào tường mà bước.

"Chúng mày cứ học tiếp đi.

Lát nữa tao lên."
 
Corrupted Bible
Chap 15. Gender bender


Tôi lê bước xuống phòng y tế.

Cô y tá nghe xong bèn đưa tôi cái cặp nhiệt kế thủy ngân cổ lỗ sĩ và bảo tôi nằm lên giường.

Tôi vừa đặt lưng xuống thì cô ra ngoài.

10 phút sau, tôi bỏ nhiệt kế ra xem.

36 độ 7.

Không quá thấp vì nhiệt độ cơ thể trung bình của tôi thường chỉ khoảng 36 đến 37 độ.

Đột nhiên, cơ thể tôi nóng bừng lên, như thể tôi bị đốt từ bên trong vậy.

Mắt tôi mờ dần đi và tôi nằm gục xuống giường.Lúc tôi tỉnh lại, tôi vẫn nằm trên giường phòng y tế.

Tôi ngó đồng hồ trên tủ thuốc đầu giường thì đã 11 giờ hơn rồi.

Tôi ngất hai tiếng đồng hồ và không một ai quan tâm hả?

Shiet, nevermind.

Tôi lồm cồm bò dậy và nhìn bản thân trong tấm gương cuối giường.

Vẫn là tôi, nhưng có vẻ gái hơn.Rồi rồi rồi rồi rồi nào, tôi tự nhủ, chắc là sẽ ổn thôi.

Kiểm tra bên dưới coi sao.

(TG: Kiểm tra cái gì thì chắc mọi người cũng biết mà nhỉ 😁)Tôi ngó xung quanh.

Không có camera hay người nào khác.

Từ từ, tôi kéo quần xuống.

Và điều tồi tệ nhất đã xảy ra.

Tôi thành gái hoàn toàn rồi.Tôi không biết phải nói gì, làm gì, hay phản ứng như nào nữa.

Phải rồi, gọi thằng Vik."

Rồi rồi, tao đây."

Viktor xuất hiện như từ hư không.

"Tao vừa đi một tí mà mày đã như này rồi.

Tao không ở bên cạnh mày mãi được đâu."

"Mày nói như mẹ tao ấy.

Mà một tí của mày là hai tiếng đồng hồ hả?

Giải thích cho tao vụ này đi!

NGAY!

LẬP!

TỨC!"

"Rồi rồi.

Mày là Nekomata, mà Nekomata là mèo cái, nên mày bị gender bend, thế thôi."

"Hể...

ờm... chậc.

Tao thực sự không biết nói gì về vụ này luôn.", tôi nói.

Bình tĩnh lại và nhìn bản thân thì tôi tự nhận là mình cũng khá xinh.

Mái tóc trắng dài qua đầu gối, rối bù với những lọn tóc chỉa ra tứ phía.

Gương mặt tôi giờ khá là ổn.

Tôi cũng không biết gọi nó như nào nữa, kiểu vô giới tính nhưng hơi thiên về nữ ấy.

Mắt tôi to tròn, đỏ rực.

Thêm nữa, chỗ mỡ thừa trước đây đã bay màu hoàn toàn, khiến cho giờ đây tôi gầy như que củi."

Thôi.

Cúp học nhé.

Đằng nào cũng tiết cuối rồi."

Viktor đề nghị."

Ờ, cũng được.

Tao cần hiểu rõ đầu đuôi ngọn ngành mọi thứ đã."

Tôi đáp, chạy ra ngoài rồi nhảy thẳng lên sân thượng và đáp đất một cách thành công.

Trời có vẻ khá đẹp, mỗi tội hơi ít mây nhiều nắng.

Tôi hỏi Viktor: "Nè Vik, cho tao biết toàn bộ những gì tao cần biết đi."

"Hừm...

Mày muốn biết từ đâu?"

Viktor hỏi lại.

Vặn vẹo vừa vừa chứ."

Từ đầu.

Nguồn gốc của việc biến hình, lý do, còn những người khác không, vân vân,...

Đấy."

"Đơn giản dễ hiểu thì, chậc, mày nhớ giấc mơ đêm qua không?"

"Có.

Cái giấc mơ như của một thằng mới đạp nửa tạ đá ấy." tôi làu bàu.

Giờ tôi vẫn đang cố tiêu hóa mớ đó."

Nó là chuyện có thật."

"Hả?"

"Nó.

Có.

Thật."

Viktor nhấn từng chữ một như thể cậu nghĩ tôi không nghe rõ."

Đó là chuyện có thật ấy hả?"

"Ừm.

Thằng Shirou - con của Chúa và Lucifer - thực sự tồn tại.

Cậu ta vẫn đang sống tốt ở một timeline khác."

"Thế tức là... cái năng lực này..."

"Đúng rồi đó.

Nó được khảm trong linh hồn mày."

"Nhưng nếu thế thì tao có trải qua cú sốc gì đâu?"

Tôi thắc mắc.

Shirou đã nói cần trải qua một cú sốc thì mới thức tỉnh được năng lực nếu có."

Thực ra thì...

đêm qua mày đã chết."

"Cái gì nữa hả?

Tao đã CHẾT á?"

Sang gào toáng lên."

Chuyện là thế này.

Mày mà ngủ quá 12 giờ liên tục là sợi xích linh hồn của mày sẽ đứt.

Hình như cái này chỉ có mày bị thôi, tao chưa thấy trường hợp nào khác.

Hôm qua mày nhớ mày đi ngủ mấy giờ không?"

Tôi nhớ lại.

Hôm qua tôi ngủ từ, ừm,..."

5 giờ chiều?

Phải không?

Hôm qua về nhà gục luôn."

"Ừa.

Tao cố gọi mày dậy mãi nhưng đếch được nên đành áp dụng biện pháp cuối cùng."

"Mày đã làm gì cơ?"

Tôi hỏi.

Hẳn phải có chuyện gì đó xảy ra để giữ tôi lại chứ."

Tao phải hiến tế đủ thể loại linh hồn khắp các dòng không thời gian mới cứu mày khỏi con mắm Saya đấy?"

"Saya?"

"Tên của bà già cái chết ấy mà.

Cũng là họ hàng với mày đấy."

"Tao với bả liên quan đéo gì đến nhau?"

Tôi rền rĩ.

Nắng vẫn đổ lửa trên vạn vật.

Thế này mà là đông ấy hả?"

Liên quan lắm.

Mày biết vụ mấy bố ác quỷ với chúa sinh con đẻ cái rồi đúng không?"

"Ừm.

Cái gia phả khép kín con mẹ nó rồi."

"Mày là con của Bill và Belle."

"Hể?

Ai cơ?"

"Beelzebub và Belphegor.

Phàm ăn và phẫn nộ."

Thảo nào!

Cái tính tôi nó hay nổi điên nổi khùng lên và cái bụng thì lúc nào cũng đói.

Giờ tôi hiểu vì sao rồi."

Cần giải thích gì nữa không?"

Viktor hỏi, chống tay xuống đất để đứng dậy nhưng nhanh chóng rụt lại.

Gạch lát hấp thụ nhiệt nãy giờ nên nóng bỏng tay.

Nắng vẫn chói chang trên bầu trời không một gợn mây."

Có đấy Vik ạ.

Năng lực của tao cũng khác gì thằng Shirou đâu?

Sao tao 'đi' một phát là xong thế?

Nó còn chẳng phải cú sốc đúng nghĩa."

"Có khác đó.

Của thằng đó là mọi thể loại năng lực mày có thể và không thể tưởng tượng ra được.

Của mày thì cũng từa tựa như vậy, nhưng là biến thành sinh vật để sử dụng năng lực của sinh vật đó.

Tức là mày sẽ phải giữ một bộ phận nào đó của sinh vật mình cần trên cơ thể thì mới sử dụng được sức mạnh của chúng.

Lấy ví dụ là mày mọc vảy rồng lửa thì sẽ điều khiển được lửa.

Hiểu chưa?"

"O...

K?"

Tôi vẫn chưa thấm được chuyện này.

Có ai lại thấm được mớ thông tin này cơ chứ."

Thêm một điểm yếu khác là tao và mày có thấy đau, mày ngủ hay ngất hay bất tỉnh quá 12 giờ liên tục là mày sẽ chết.

Thế nên mày chỉ cần chết thôi, còn thằng Shirou thì cần chết thảm.

Giờ thì xuống được chưa?

Tao đói mốc mồm rồi."

Viktor vừa dứt lời thì hồi trống giờ bán trú vang lên."

Tao tưởng mày không cần ăn?"

Tôi nói rồi bật dậy, lao thẳng xuống lớp học từ tầng thượng đầy nắng và gió trong khi Viktor dần tan biến đi.
 
Corrupted Bible
Chap 16. Get me pregnant


Lúc vào lớp, đám trong lớp trố mắt ra.

Làm như đây là thứ quái đản nhất chúng nó từng thấy ấy.

Haiz, đôi khi một cuộc sống bình thường là quá xa xỉ đối với tôi.Sau khi hốc hết suất cơm của mình, tôi bắt tay vào công việc thường ngày của mình: Kiểm cơm.

Nhiệm vụ cũng đơn giản thôi: Hốc hết cơm của mấy đứa không ăn hết.

Hiếm khi nào tôi từ chối.

Cơ mà sau đó vẫn phải xếp bàn ghế với phản nằm.

Chậc, không thể cho người ta nghỉ được một tí à?"

Vik?

On ko?"

Tôi hỏi, mồm nhồm nhoàm nhai mấy viên gà chiên xù.

Ngon, cơ mà hơi ít, nhưng đủ để bốc mấy nắm tọng vào mồm.

Mẹ mà thấy thế này lại thuyết giảng một hồi về cách ứng xử cho mà coi.

Mà kệ đi, tôi vốn là con trai, đã thế còn thuộc những thằng quậy bậc nhất cái trường này nữa chứ."

Hửm?

Gọi tao có chuyện gì?"

Viktor trả lời.

Chả biết cậu ta có nói thật không hay chỉ đang giao tiếp qua "thần giao cách cảm"."

Mày có cần ăn, ngủ hay gì không?"

"Có vẻ là có ngủ nhưng không ăn.

Chả rõ vì sao nhưng tao không thể ngủ được.

Tao chẳng có một cơ thể vật lý cố định nên cũng chẳng cần ăn làm gì."

"Thế thôi nhé.

Tao ngủ rồi mày canh cho tao nhé.

Buồn ngủ lắm rồi."

"Ừ, ngủ đi.

Ngủ say vào cho khỏe."

Viktor nói với giọng, nếu như tôi tỉnh hơn chút đỉnh thì có thể đã nhận ra có gì đó nhan hiểm ẩn sau đó.1h30 chiều.Tôi thức dậy.

Bình thường tôi không ngủ nhưng đã ngủ là rất khó tỉnh giấc.

Tôi đưa tay lên gãi mái tóc bù xù Đói quá, tôi nghĩ, đoạn đưa tay xuống xoa xoa bụng.

Sao cảm giác nó căng tròn thế nhỉ?

Hả, chờ đã!

Tôi kinh ngạc nhìn xuống bụng của mình, giờ đang to ngang một bà bầu sáu tháng và có vẻ nó vẫn đang to dần lên."

VIK!

TOR!"

Tôi gằn giọng xuống để không đánh thức tụi bạn đang ngủ.

"Lần thứ n, giải thích đi.

Cái này tao dám cá là do mày."

"Hẹ hẹ hẹ.

Lộ rồi à?"

Viktor nói với cái giọng có thể khiến người khác phát điên lên.

"Thử nghiệm tí ấy mà."

"Thử nghiệm cái chó má gì cơ?"

Tôi giờ như muốn nổ tung đầu cho đỡ nổi điên."

Giải thích ngắn gọn thì sáng này tao chôm mấy sợi tóc của thằng Jikan.

Từ đó, tao lấy ra nửa bộ nhiễm sắc thể của nó, tạo nên một tinh trùng và thụ tinh nó với trứng của mày.

Rồi sau đó năng lực tua nhanh thời gian sẽ hoàn thành việc."

"Được rồi, tao không cần biết mày đã làm cái trò này bằng cách của nợ gì.

Nhưng tại sao mày lại khiến tao có thai thế hả thằng chó chết này?

Mày có thực sự là bản thể khác của tao không hay mày là một thằng linh hồn ký sinh thế?"

"Ừ đúng.

Tao nhập vào mày cách đây cỡ ba hôm hay gì đấy.

Mà, thành thực nhé, không đẻ bây giờ thì bao giờ?

Mày biết mẹ mày sinh mày năm bao nhiêu tuổi không?"

"Mẹ tao nói là 20 thì phải."

"Mày chưa bao giờ thấy giấy khai sinh của mày, đúng không?

Lúc sinh mày, mẹ mày mới có mười tuổi thôi."

"Cái ĐÉO GÌ CƠ?"

Tôi rít lên trong cơn sốc nhưng nhanh chóng hạ giọng xuống.

"MƯỜI!

TUỔI!

Con sói cô độc nào làm trò đấy vậy?"

"Chuẩn bị để ăn tiếp bất ngờ nữa không?"

"Còn nữa hả?"

Tôi rền rĩ rên rỉ, tay xoa cái bụng giờ đã to không kém mấy bà bầu sắp đẻ.

Có khi là sinh đôi cũng nên."

Ừa.

Dòng họ của mày là dòng họ của thằng Shirou."

"Hả?

Hả?

HẢ?

Tức là năm sau mẹ tao sẽ chết, em tao còn mười sáu năm để sống thôi á?"

"Haiz, cái giá phải trả để cuộc sống các cụ ngày xưa bớt cơ cực ấy mà."

Viktor nói, giọng hơi quá to.

Mẹ kiếp, hạ cái volume của mày xuống đi."

Cái giá gì cơ?" giọng nói cất lên từ phía Jikan nằm.

Chết tiệt, mình quên mất thằng này là dạng thính ngủ."

Ai, mày làm sao thế?"

Jikan gà gật nói.

Tôi hy vọng nó quá ngái ngủ và sẽ gục xuống tiếp.

Nhưng không.

Nó đeo kính vào và nhìn tôi đầy sửng sốt."

Rồi rồi rồi, tao biết mày đang nghĩ gì.

Tao có thể giải thích..."

Tôi nói một cách hoảng loạn, cơ mà Jikan có vẻ như đứng hình luôn rồi."

Ê Vik, mổ nhé?", tôi quay sang hỏi.

Bụng tôi đã ngừng to lên và giờ đang có kích cỡ gấp rưỡi một bà bầu bình thường."

Ừa.

Chắc chắn là phải mổ rồi."

"Rồi, chuẩn bị nè." tôi nói rồi biến ngón cái ở bàn tay phải thành một con dao máu sắc lẻm.

Cẩn thận để không chọc quá sâu, tôi rạch một đường thẳng dọc xuống tận eo.Một tiếng thét vang lên.

Nếu phải so sánh thì nó còn khủng khiếp hơn tiếng hét của Banshee.

Một lúc sau tôi mới biết đó là tiếng hét của chính mình.

Lẽ ra tôi nên ngắt dây thần kinh cảm giác đau trước chứ nhỉ.

Tôi nằm gục xuống, thều thào "Vik... nốt..."

"Được rồi.

Sắp xong rồi đây."

Vik chui ra từ vết rạch trên bụng tôi.

Trước con mắt chứng kiến của cả lớp học, cậu lôi ra từ trong bụng cô một thứ gì đó, được bọc trong mớ lục phủ ngũ tạng đầy máu me.
 
Corrupted Bible
Chap 17: Fate


Khỏi phải nói, lũ trong lớp, đứa thì sốc không nói nổi gì, đứa thì rú lên như lợn bị chọc tiết."

Chúng mày có chịu im cái mồm đi không hả?

Tao mổ bụng còn chả hét lắm đến thế.

Tiện thể dậy rồi thì kê các thứ đi.

Và đứng hỏi gì tao.

Tao cũng chả hiểu gì đâu."

Tôi gầm gừ trong lúc ngồi dậy và thu hết chỗ ruột gan lòng mề trở lại bụng.

Vết mổ nhanh chóng đóng vào, để lại một vết sẹo lớn.

Thứ Viktor đang cầm có vẻ là một quả trứng hình cầu, đường kính khoảng 50 cm.

Nó được bao bọc bởi một lớp như vảy placoid màu bạc, mỗi cái diện tích cỡ một ngón tay cái."

Trứng gì thế Vik?

Nhìn lạ hoắc à." tôi hỏi, lưng dựa vào tường, cố gắng không ngồi lên đuôi."

Tao cũng chả biết nữa.

Đây có phải cách mèo sinh sản đâu.

Hay là trong lúc mày ngủ mày biến hình lung tung?"

Viktor trả lời."

Chậc, sao cũng được.

Ấp kiểu gì mày?"

"Ừm, tao hỏi chút.

Chuyện này là như nào đây?"

Jikan lên tiếng.

Có vẻ như nó đã xong việc rồi."

Vik, trả lời.

Và theo tao lên sân thượng nhé.

Lên trước đây."

Tôi nói rồi ôm quả trứng phóng lên tầng thượng."

Tức là...

đấy là con tao ấy hả?"

Jikan hỏi sau khi Viktor vác cậu lên sân thượng, giờ đã bớt nắng hơn buổi sáng."

Rất tiếc là như vậy.

Thôi thì sau này đừng bỏ con nhé."

Tôi nói."

Mày nghĩ tao là loại người gì thế?

Cơ mà tao không lấy mày đâu nhá.

Nghe gay lắm."

"Có gì mà gay.

Người khác có biết đâu mà lo.

Tí nữa tao thay đổi nhận thức của mọi người là xong."

"Mày gay à?"

Jikan hỏi."

Không, nhưng mà mày cũng phải sống cùng tao mà nuôi con chứ."

"Biết thế, nhưng, nó cứ sao sao ấy."

"Đừng nói là giờ tao thuộc gu mày đấy nhé."

"Im đi.

Mày nói như kiểu mày biết tao lắm ấy."

Jikan gắt."

Sao lại không biết?

Mày nói cho tao gu của mày rồi còn gì." tôi đáp trả.

"Lùn nè, hai lưng nè, biết quan tâm đến người khác nè."

Jikan thở dài.

"Lẽ ra tao không nên kể linh tinh cho mày mới phải."

"Ê nè."

Viktor gọi giật.

"Trứng nở rồi."

Lớp vảy quanh quả trứng dần rơi ra.

Nằm trong đó là hai đứa trẻ sơ sinh, một nam một nữ.

Chúng gần như là bản sao của tôi"Nè Vik.

Làm ơn nói với tao việc đẻ hai đứa là ý của mày đi." tôi ngỡ ngàng nói."

Không."

"Tức là vụ này là mặc định hả?"

"Ờ, sao?

Không nuôi nổi hả?"

"Kệ đi.

Jikan, mày bế giùm tao thằng này." tôi nói rồi đưa Jikan thằng bé.

"Tao không cho cả hai bú cùng lúc được."

Sang nói rồi cởi áo ra."

BĨNH TĨNH NÀO ANH BẠN TÔI!!!

Tao còn ở đây mà!"

Jikan gào lên."

Kệ đi.

Mày muốn thì quay đi chỗ khác, nhé."

Tôi nói trong khi xem xét ngực mình.

Mẹ nó chứ, núm vú lõm.

Khó rồi.

"Mày đưa tao nhóc đấy với.", tôi bảo Jikan."

Mày tính làm gì cơ?"

Jikan hỏi, đưa đứa bé cho tôi, mắt vẫn nhắm chặt.

Tôi mọc ra hai xúc tu từ dưới bả vai, mỗi cái đút vào mồm một đứa trẻ."

Nghĩ được mỗi cách này thôi.

Chứ tao bị máu buồn, chịu không nổi đâu.

Thôi, Vik, mang nó xuống đi.

Nó còn học, tao thì khỏi cần."

"Ế, thế mày ở đây thì ai buôn với tao?"

Jikan hỏi tiếp."

Con lạy bố, học đi cho con nhờ.

Điểm mày như hạch rồi."

Vậy là tôi lại nằm đây, một mình trên sân thượng.

Thường thì tôi sẽ suy nghĩ về cuộc đời, nhân sinh này nọ.

Nhưng giờ đầu óc tôi phải để vào hai đứa nhóc này.

Lúc tôi nghĩ cuộc đời không thể nào điên khùng hơn được nữa, trên trới xuất hiện một thứ gì đó có vẻ là một cánh cổng không gian hình quân rô.

Đừng hỏi vì sao tôi biết nó là cổng dịch chuyển, vì tôi cũng chả biết làm sao mình biết.
 
Back
Top Bottom