***Sáng hôm sau.Yuna như một thói quen mà dậy từ sớm.
Cô chậm chạp đi vào phòng tắm, Một dòng nước lạnh xối thẳng vào mặt, xua tan đi cơn mệt mỏi.
Yuna ngước lên, nhìn vào gương.
Vết sẹo dài ở thái dương đã biến mất, chỉ còn lại một vết xước nhỏ, như chưa từng tồn tại.Một tiếng "ai~~" khe khẽ phát ra.
Không thể nào..."ai mà đẹp dữ vậy ta~~" Yuna ngắm nhìn khuôn mặt tinh xảo của mình trong gương liền không ngừng cảm thán, rồi nở một nụ cười rạng rỡ.
Yuna bước ra khỏi phòng, để mặc mái tóc ướt khẽ nhỏ nước xuống vai.
Cô vui vẻ đi vào bếp, ánh sáng buổi sớm nhàn nhạt tràn qua ô cửa sổ nhỏ hắt xuống bàn ăn.Cô mở tủ lạnh, ngắm nghía từng hộp sữa, lát bánh mì, hộp trứng đã để sẵn.
Ngón tay khẽ chạm vào nhưng lại rụt về ngay.suy nghĩ một hồi thì Yuna liền lấy một lát bánh mì ra, đặt lên dĩa.
Cô ngồi xuống bàn, chống cằm nhìn nó thật lâu.
Chỉ một lát bánh nhỏ thôi, nhưng cổ họng cô nghẹn lại, như thể đã có gì chặn cứng bên trong."
Chỉ một chút thôi..."
Cô thì thầm với chính mình, đưa miếng bánh lên môi, rồi lại đặt xuống.Sau vài phút im lặng, Yuna bật cười khẽ, giọng cười có chút bất lực..."
Thôi, không đói mà."
Cô thu dọn lại chiếc dĩa sạch sẽ, chẳng để lại một vết vụn nào, rồi rót một ly nước lọc.
Uống hết một hơi, như thay cho bữa sáng.Cùng lúc ấy ở phòng khách trong nhà của Yuna có vì tiếng bước chân vang lên, là của hai người đàn ông tối qua.
Nhìn người đàn ông cao lớn với mái tóc trắng nổi bật trong ánh sáng ban mai, giọng nói của Yuna có chút mất tự nhiên vang lên."
ừm...
Buổi sáng tốt lành." nhớ không lầm thì hôm qua tên đeo kinh gọi tên này là Gin thì phải..."
Chuẩn bị đi.
5 phút nữa làm nhiệm vụ" vẫn giọng giọng điệu khinh thường ấy nhưng thái độ của người đàn ông đã có chút thay đổi.
Điều này khiến Yuna có chút bất ngờ."..."
ủa tưởng là đi làm một mình chớ.
Hóa ra còn có bạn đi cùng à...Thấy Yuna vẫn còn đứng đực ra đó khuôn mặt vốn lạnh lùng của Gin lại thêm một tầng sát khí."
Nhanh lên" hừ.
Nếu không phải Rum nói bằng mọi giá phải lôi kéo được con ả này vào tổ chức thì hắn cũng lười phải quản.Thấy bộ dáng càng ngày càng đen của Gin thì Yuna đành miễn cưỡng nhún nhường mà chạy đi thay đồ.***Khi Yuna ra khỏi phòng, căn phòng khách đã trống không.
Cô bước nhanh ra cửa, ngó nghiêng tìm kiếm, bỗng một giọng nói lạnh lùng vang lên khiến Yuna giật mình khẽ kêu "A" một tiếng."
Xong rồi còn không mau cút ra?"
Yuna quay phắt lại.
Gin đang đứng tựa lưng vào tường bên cạnh cửa, một làn khói thuốc mỏng manh lan tỏa.
Vodka thì đứng cạnh hắn, gương mặt vẫn vẻ cung kính quen thuộc.
"Tới liền đây."
Yuna nhanh chóng bước tới rồi cả ba cùng hướng về phía thang máy.Gin và Vodka im lặng đi theo sau.
Yuna cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh của Gin đang dán chặt vào lưng mình.
Cô không biết tại sao hắn lại đi cùng, nhưng nghĩ tới số tiền mình sẽ có sau khi sự việc lần này thành công thì cô cảm thấy đừng nói có hai người, có hai mươi người thì cũng chẳng sao.
Thang máy đến, cả ba cùng bước vào.
Không gian nhỏ hẹp, ngột ngạt.
Hơi thở của Gin và mùi thuốc lá mờ nhạt khiến Yuna cảm thấy khó chịu. mặc dù cô cũng thích hút thuốc nhưng cái cảm giác khói thuốc cứ quanh quẩn bên cạnh khiến thì lại khác nha.Cùng lúc đó thang máy dừng lại, cả ba cùng nhau bước ra.
Nhìn chiếc xe Porsche 356A màu đen đã chờ sẵn ở khiến Yuna có chút xuýt xoa.
"ây ya...
Porsche 356A à!
Không hề rẻ đâu nha~" Gin ngồi trong xe mà mãi vẫn không thấy Yuna vào chậc một tiếng đầy khó chịu.
"Lên xe."
Nghe vậy Yuna do dự một chút, rồi nhanh chân bước vào xe.
Vodka ngồi vào ghế lái, Gin ngồi vào ghế phụ.
Khi thấy Yuna đã vào thì Vodka liền nhận lệnh mà bắt đầu lái xe, chớp mắt một cái chiếc Porsche nhanh chóng hòa vào dòng xe cộ trên đường lớn."
Tài liệu hôm qua xem chưa?" giọng Gin từ ghế phụ vang lên.
Hắn không nhìn cô, chỉ lẳng lặng nhìn thẳng về phía trước."
Hả...?"
Yuna ngơ ngác, chớp mắt.
Thấy vậy ánh mắt Gin khẽ nheo lại qua gương chiếu hậu, hừ lạnh một tiếng, đầy vẻ khinh thường."
Cô không xem."
Đó không phải một câu hỏi, mà là một lời khẳng định."
Tôi bận," Yuna nói một cách nhàn chán rồi nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ tỏ vẻ không còn quan tâm tới hai người phía trước."
Bận?"
Gin cười khẩy.
"Bận cái gì?
Bận ngủ sao?"
"Ai~" Yuna kéo dài một tiếng, giọng điệu ngọt ngào pha chút tinh nghịch.
Cô quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt của Gin qua gương chiếu hậu.
"Anh đẹp trai đây là quan tâm tới chuyện đêm khuya của tôi sao?"
Ánh mắt Gin khẽ nheo lại, hừ lạnh một tiếng, đầy vẻ khinh thường."
Tao chỉ quan tâm đến việc cô có đủ năng lực để hoàn thành nhiệm vụ hay không thôi," hắn nói, giọng hắn trầm khàn, đầy sát khí.
"Đừng có tỏ ra lả lơi kiểu đó.
Nó khiến tao buồn nôn."
Yuna bật cười.
"Làm gì căng thẳng vậy?
Tôi chỉ đùa thôi mà."
Cô chống cằm, nhìn Gin qua gương chiếu hậu, ánh mắt đầy vẻ thách thức.
"Hơn nữa, nếu tôi có yếu kém thì cũng không phải lỗi của tôi.
Lỗi là của mấy người chứ..."
Gin không nói gì, hắn chỉ lấy ra một chiếc USB từ trong túi áo khoác, ném thẳng về phía Yuna.
Chiếc USB trượt trên ghế, dừng lại ngay trước chân cô."
Anh làm gì vậy?"
Yuna nhìn chiếc USB ngạc nhiên hỏi.Gin không trả lời.
Hắn chỉ quay mặt đi, nhìn ra ngoài cửa sổ, để lại một khoảng im lặng nặng nề.
Vodka định nói gì đó nhưng hắn cảm thấy Gin đang vô cùng khó chịu nên quyết định yên lặng lái xe.
Cảm giác như hai người đàn ông này đang cố ý phớt lờ sự tồn tại của mình, Yuna khẽ lầm bầm mấy cái rồi cúi người nhặt chiếc USB lên, ánh mắt cô đầy vẻ tò mò.
Cô nhìn Gin, rồi lại nhìn chiếc USB, không hiểu ý đồ của hắn. nhưng vẫn lấy điện thoại ra cắm chiếc USB vào.
Màn hình hiện lên một tập tin được mã hóa.
Yuna nhập một dãy ký tự ngẫu nhiên, chiếc điện thoại khẽ rung lên, màn hình lóe sáng, hiện ra những dòng chữ khô khan và một bức ảnh mờ ảoNgồi trong xe, Yuna khẽ nhăn mày, lướt nhìn những dòng chữ khô khan trên màn hình điện thoại mà Gin đã gửi cho cô ban nãy. càng nhìn mặt Yuna lại càng hiện lên vài phần khó nói...bởi lẽ... trong đó chỉ có duy nhất một cái tên, một bức hình.
Không còn một chút thông tin nào khác...Đây là một bài kiểm tra...Và là một bài kiểm tra cực kỳ sơ sài..."
Chỉ vậy thôi?
Đúng một cái tên?
Một bức hình" Yuna nhìn về phía gương chiếu hậu rồi lên tiếng.Nhiệm vụ đầu tiên, và thứ cô nhận được chỉ là một cái tên không hề quen thuộc.
Không hề có thông tin về lý lịch, hay khả năng chiến đấu, không thì thói quen cũng được..Điều này có khác gì bắt cô chơi vào một ván cờ mà không hề có quân cờ trong tay đâu.Một sự mỉa mai thoáng hiện lên trong mắt Gin.
Hắn không trả lời trực tiếp mà chỉ nói.
"Thông tin chỉ là một phần.
Quan trọng là cô sẽ xử lý nó như thế nào."
Thấy Gin lại một lần nữa mỉa mai mình, Yuna bất giác siết chặt chiếc điện thoại trong tay, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh."
Đúng vậy," Yuna nói, giọng điệu có phần thách thức.
"Nhưng tôi xử lý chuyện này thế nào không quan trọng...
Quan trọng... là mấy người có đủ tiền để trả cho tôi hay không mà thôi."
"Phương châm của tôi là ai làm tôi khó chịu, tôi sẽ khiến kẻ đó khó chịu gấp trăm ngàn lần."
Nói rồi cô ngả người ra sau, thoải mái tựa vào ghế.
"Và anh...
đang là kẻ khiến tôi rất khó chịu."
Ánh mắt Gin khẽ nheo lại qua gương chiếu hậu.
Hắn không nói gì, nhưng sự im lặng ấy lại nguy hiểm hơn bất kỳ lời đe dọa nào.
Cô biết, mình đã chọc giận hắn.
Nhưng đó không phải là điều cô quan tâm.
Cô chỉ cần biết.Cuộc chơi này đã bắt đầu.Và cô sẽ là kẻ đi săn.***3***