Đô Thị  Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao

Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 20


Bình luận hỗn chiến.

[Tôi chưa xem buổi phát sóng trực tiếp của Kiều Lan, cô ta thực sự như thế này à?]

[Trả lời trên lầu là đúng vậy đấy! Lúc đầu tôi rất thích Tiểu Nhu nên xem, sau đó... còn tệ hơn cả ăn cớt. Kiều Lan làm sao có thể mong đợi một phụ nữ vừa mới sinh công nhận cô ta chứ.]

[Lời nói của cô ta trắng trợn quá, trời ơi, hy vọng Tiểu Nhu không học theo!]

[Tôi cảm thấy tiếc cho người mẹ kia.]

[Người phụ nữ kia rất xúc động, tôi sợ cô ấy sẽ làm chuyện dại dột.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c31.html.]

[Girls help girls. Chặng đường phía trước còn dài.]

[Em gái tôi đã rời bỏ chúng tôi vì chứng t.r.ầ.m c.ả.m sau sinh... May mà tôi không ở đó, nếu không tôi nhất định sẽ tát vào mặt Kiều Lan!]

[Lúc đầu tôi chỉ nghĩ cô ta cùng Giang Nguyệt và Chu Nguỵ có mối quan hệ tay ba. Nhưng không ngờ Giang Nguyệt đã không cho tôi cơ hội nhìn thấy mối tình đó mà lại là nhìn thấy Kiều Lan luôn nghĩ mình vô tội thế này.]

[So sánh như vậy, Giang Nguyệt đơn giản là một thiên thần! Lúc Trần Mịch cùng bác gái kia cãi nhau đến mức không để ý đến Lâm Tử hiển thì chính Giang Nguyệt đã chăm sóc cậu nhóc. Đồng thời, cô ấy còn ngăn cản Kiều Lan tiếp tục khiến người phụ nữ kia phát điên. Quả thật, cô ấy là một người tốt. Giang Nguyệt xứng đáng với danh hiệu thiên thần.]

[Tôi yêu cầu bạn im lặng, lầu trên.]

Cuộc tranh cãi bắt đầu bằng việc chỉ trích Kiều Lan và chuyển hướng thành cãi nhau vì bảo vệ Giang Nguyệt.
 
Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 21


Tôi yêu cầu mọi người chú ý đến người phụ nữ đó nhưng tôi vẫn cảm thấy bất an.

Không ngờ về nhà không lâu, lại nghe tin người phụ nữ ôm con muốn t.ự t.ử thì được bố mẹ chồng phát hiện, vội chạy về đưa vào bệnh viện.

Bởi vì là phát sóng trực tiếp nên dù muốn cũng không thể chỉnh sửa, những câu nói nổi tiếng của Kiều Lan đã lan truyền khắp nơi trên mạng, ảnh hưởng rất nặng nề.

Dưới áp lực, Đạo diễn Trần đành kết thúc buổi phát sóng trực tiếp sớm một ngày.

Trên đường trở về, Lạc Lạc và tôi đọc tin tức trên Internet và phát hiện mọi thứ về Kiều Lan đã bị lộ ra toàn bộ.

"Chắc chắn rồi, bây giờ dù là chó hay mèo thì khi tham gia chương trình cũng sẽ bị sàng lọc.”

"Ép người ta vào đường cùng, nửa đêm chắc chắn không thể ngủ.”

"..."

Cũng có người tiết lộ thân phận của Kiều Lan, cô ta chưa ly hôn nhưng đã ly thân với chồng, nghe nói chồng cô có tình nhân, cô ta cũng từng là người thứ ba.

Trên đời có mấy người đàn ông tốt bụng.

Sự việc của Kiều Lan đã gây ảnh hưởng xấu, đến mức tiết mục trở nên nổi tiếng ở nước ngoài. Trong khi Kiều Lan bị mắng thì Lạc Lạc đã thu hút được một lượng lớn người hâm mộ. Tôi cũng có được rất nhiều người hâm mộ nhờ sự nổi tiếng này.

Người đại diện của tôi đã tìm tôi và ngay lập tức yêu cầu tôi tiếp tục tham gia các chương trình dành cho cha mẹ và con cái.

Tôi đã từ chối sau khi nghe lời Lạc Lạc. Con bé bảo rằng chương trình này sẽ nổi tiếng trong một thời gian dài, và tôi nên trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình trong thời gian này, cố gắng tạo ra một tác phẩm tử tế và mang sự ngạc nhiên đến cho mọi người.

Tôi cố gắng thuyết phục người đại diện của mình.

Người đại diện: “Sao tôi cứ cảm thấy cô đột nhiên trưởng thành ra thế?”

Tôi mỉm cười nói: “Đó không phải là vì anh Lý đã chăm sóc tôi rất tốt sao.”

Người đại diện: "Ha ha ha, dạo này miệng cô còn rất ngọt nữa. Tôi sẽ giúp cô tìm kịch bản phù hợp, không có việc gì làm thì đăng ký lớp học thêm diễn xuất đi.”

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nhận được sự chấp thuận của người đại diện.

Lạc Lạc bây giờ đã ba tuổi rưỡi, cuối năm nay sẽ lên bốn, đã đến lúc con bé đi nhà trẻ.

Nguyên nhân chính là vì chương trình giải trí kia đã thành công. Tôi cũng có tiền và có thể cho con bé học ở một trường mẫu giáo tốt hơn.

Trước đây, tôi không có nhiều tiền nên rất lo lắng về việc an toàn ở trường mẫu giáo. Cho nên, nếu có thời gian rảnh thì tôi đã tự mình lo cho con bé.

Khi nghe tin đi học mẫu giáo, Lạc Lạc thở dài: “Kiếp trước chỉ kém một chút thì con đã thi đậu vào Đại học Thanh Hoa.”

"Sao? Con nói gì vậy?"

Lạc Lạc có chút thất vọng, nhưng sau đó lại kiên quyết: "Nếu con lại yêu, con nhất định sẽ làm con chó!"

"Con chính là bị thằng cặn bã xấu xa kia cản trở. Thiếu ba điểm thôi đấy!"

Tôi vỗ vai con bé an ủi: “Nếu con yêu sớm thì con là con chó, và mẹ sẽ đ.á.nh g.ã.y chân chó của con.”

Tương lai còn quan trọng hơn một người đàn ông.

Đàn ông sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của tôi và họ cũng sẽ xài tiền của tôi. Nếu không có tiền thì họ sẽ làm điều kinh khủng.

Sau khi đăng ký học mẫu giáo cho Lạc Lạc, tôi đã chi rất nhiều tiền để đăng ký tham gia các lớp học diễn xuất.

Trước đây tôi từng đóng nhiều vai phụ nhưng vì vai diễn không quan trọng nên không có ai hướng dẫn mà phải tự mình tìm tòi. Bây giờ cuối cùng cũng có tiền nên tôi phải đầu tư cho bản thân.

Nửa tháng sau, người đại diện nói với tôi rằng đã được giao kịch bản, vai nữ chính thứ ba không nhiều phân cảnh nhưng rất hay, nếu diễn tốt có thể trở nên nổi tiếng!

Nữ chính là chị cả cùng công ty Lâm Sương, quản lý của tôi nhờ cô ấy chăm sóc tôi.

Vừa gặp mặt, tôi đã nghĩ, Lâm Sương sao có thể đẹp như vậy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c32.html.]

Ngoài đời còn đẹp hơn trên TV gấp mấy lần, lại còn rất tốt bụng.

Bộ phim này là một bộ phim được sản xuất với quy mô lớn nên về cơ bản tất cả các diễn viên đều tập trung diễn xuất. Họ có một nơi ở và không thể tùy tiện về nhà, nó khác với những vai nhỏ mà tôi từng đóng trước đây.

Một ngày trước khi gia nhập nhóm, tôi và Lạc Lạc đã nói chuyện với nhau. Con bé bảo rằng mình không cần bảo mẫu, vì có thể tự chăm sóc chính mình, nhưng tôi không đồng ý.

Bất luận linh hồn có bao nhiêu tuổi thì thân thể ấy vẫn chỉ mới hơn ba tuổi, nếu không cẩn thận sẽ xảy ra chuyện...

Tôi không muốn đánh cược.

"Trẻ em không được chạm vào nước nóng, phích cắm hoặc dao, không..."

"Được rồi được rồi, tai con sắp chai rồi đây.”

“Được rồi, vậy hãy để mẹ ôm ngủ một đêm nhé.”

"Ngủ đi, ngủ đi, mẹ cũng phải tự chăm sóc bản thân mình, và con cũng vậy."

Ôm Lạc Lạc thơm tho mềm mại trong lòng, cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến.

Ngày hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, Lạc Lạc đã mở mắt nhìn tôi, không biết con bé đã dậy từ khi nào.

"Mấy giờ rồi?"

"Sáu giờ. Mẹ nên nhanh chóng dậy thu dọn. Con đưa mẹ đến đoàn phim.”

Lúc này, cô bé nhìn trưởng thành hơn tôi rất nhiều.

Sau khi rửa mặt, đánh răng và ăn sáng xong, Lạc Lạc cùng tôi lên taxi.

Khi chúng tôi đến nơi, tôi bước xuống xe và cô bé vẫy tay chào tôi từ trong xe.

"Tạm biệt, con sẽ đợi mẹ quay lại."

Tôi vẫy tay.

Khoảnh khắc cửa sổ xe đóng lại, tôi cảm thấy mình đang nghĩ về Lạc Lạc.

Một mình tôi đã nuôi nấng con bé từ khi còn nhỏ. Chúng tôi chưa bao giờ xa nhau. Khi đi đóng phim, ban ngày chúng tôi chia tay, ban đêm tôi đều trở về.

Hít một hơi thật sâu, tôi quay người bỏ chạy.

Bộ phim này là một bộ phim võ thuật, toàn bộ đoàn phim phải đến sớm để luyện tập các chiêu thức và thể hiện kỹ năng của mình.

Nhân vật của tôi là con gái của võ lâm minh chủ. Vào ngày thành thân, tân lang của cô ấy đã diệt hết cả môn phái, may mắn cô ấy chạy thoát. Kết quả cô ta đã hắc hoá, thề sẽ g.i.ế.t tân lang báo thù, cuối cùng bị tân lang, cũng là nam chính g.i.ế.t c.h.ế.t.

Trải qua một tháng tập luyện, tất cả mọi người trở nên quen thuộc lẫn nhau. Trong quá trình quay phim tôi cũng không quên học tập, thường xuyên thỉnh giáo Lâm Sương.

Cô ấy rất tốt bụng, chịu khó dạy dỗ và chưa bao giờ làm ầm ĩ.

Cô ấy thực sự là trụ cột của công ty!

Tôi không có nhiều cảnh quay và nó đã hoàn thành sau hơn nửa tháng bấm máy.

Ở cảnh cuối cùng, tôi á.m s.á.t nam chính không thành công và bị anh ta g.i.ế.t c.h.ế.t. Sau đó nam chính nhận ra tôi và xin lỗi tôi. Tôi không chấp nhận và nói những lời cay nghiệt.

"Được rồi! Kết thúc rồi! Giang Nguyệt xong rồi!"

Tôi nhảy lên khỏi mặt đất, người đầy m.á.u, vô cùng hạnh phúc.

G.i.ế.t chóc xong, bây giờ tôi có thể gặp Lạc Lạc.

Đạo diễn tặng tôi một bó hoa, chụp ảnh tập thể và tôi kết thúc lần quay này.

Tôi háo hức chạy vội về nhà nhưng chẳng có ai ở nhà cả.
 
Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 22


"Mọi người đâu cả rồi?"

Hôm nay là thứ bảy, hôm qua tôi đã nói sẽ xong việc và về nhà nhưng Lạc Lạc không đợi tôi…

Tôi sợ có chuyện gì đó xảy ra!

Tôi gọi điện cho bảo mẫu và được biết Lạc Lạc đã bị đánh ở trường mẫu giáo và phải vào bệnh viện.

Tôi vội vàng đến bệnh viện và nhìn thấy Lạc Lạc đang ngồi truyền nước biển với khuôn mặt bầm tím.

Trong phút chốc, mắt tôi nóng bừng, tôi khó chịu bật khóc.

Từ nhỏ đến lớn, tôi chưa từng để Lạc Lạc bị thương.

Khi Lạc Lạc nhìn thấy tôi, sự ngạc nhiên trong mắt con bé chuyển thành lo lắng trước khi tan biến.

"Mẹ, con không sao, đừng khóc."

"Chuyện gì thế này? Nếu có con nhỏ nào đánh con thì mẹ sẽ c.h.é.m nó!"

Lạc Lạc dùng tay còn lại che miệng tôi: "Lời này mẹ không nên nói. Mẹ là người của công chúng."

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Lạc Lạc nói, sau khi đi nhà trẻ thì luôn có một thằng nhóc mập mạp quấy rầy, lúc thì kéo quần áo, lúc thì kéo tóc. Ngay từ đầu con bé đã đánh người ta khóc, nhưng còn có chừng mực không để xảy ra chuyện.

Vốn tưởng rằng thằng bé ấy sẽ sợ hãi, không ngờ càng ngày càng trầm trọng hơn. Lạc Lạc không muốn gây phiền phức cho tôi nên cứ cố chịu đựng.

Mới ngày hôm qua, tiểu mập mạp không biết học ở đâu mấy thứ vớ vẩn. Đến trưa liền gọi mấy đứa nhỏ dồn Lạc Lạc vào góc, yêu cầu Lạc Lạc hôn nó. Nếu không thì đánh Lạc Lạc.

Lạc Lạc liền cùng bọn nó đánh nhau.

Tôi nghe xong chỉ cảm thấy đầu mình bốc hỏa: "Sau đó thì sao?"

Lạc Lạc: "Trước tiên để cho dì khóc lóc thảm thiết để được xem camera nhà trẻ, sau đó lưu lại tất cả. Nhưng nhà tên mập kia rất có tiền, nói bồi thường cho con đã là vinh hạnh rồi. Ngày hôm qua dì đã báo cảnh sát, còn chưa có kết quả, bất quá cũng đã một ngày, chắc là..."

Cô bé chưa nói xong thì trước cửa khoa nhi đã có một nhóm người đi vào, dẫn đầu là một bà già có đôi mắt vô cùng sắc bén.

"Giang Lạc Lạc là ai?"

Có vẻ như đây là gia đình của thằng nhóc mập.

“Đây.” Tôi lạnh lùng trả lời.

Cùng lúc đó tôi đã mở video trên điện thoại di động.

Trẻ con có thể làm ra chuyện như vậy, khẳng định phụ huynh không phải người tốt.

Lão bà đi tới, liếc nhìn từ trên xuống dưới rồi nói: “Con gái của một diễn viên thì quý giá quá nhỉ. Nếu không sợ các người gây rắc rối trên mạng, tôi cũng không nguyện ý đến đây.”

Nói xong, giọng bà già trở nên trầm hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c33.html.]

“Bà nói cái gì?” Tôi đứng dậy, che chở Lạc Lạc ở phía sau.

Lão bà hừ lạnh một tiếng, ném cho tôi một xấp tiền: “Ba vạn, đếm đi.”

Tôi không nhận, mặc cho tiền rơi xuống đất, lửa giận trong lòng tôi đã không còn khống chế được.

"Bà đến đây để xin lỗi hay là bồi thường tiền cho xong chuyện? Nếu muốn xin lỗi thì tại sao cậu bé đánh con tôi không đến đây? Còn nếu muốn bồi thường thì chúng tôi không cần. Nếu cảnh sát ở đây không mở án để điều tra cũng không sao, tôi đi đến nơi khác báo.”

Lão bà thấy tôi không nhận tiền thì hung tợn trừng mắt nhìn tôi, cúi xuống nhặt tiền lại.

“Có phúc mà không biết hưởng. Một vạn tôi cũng không muốn đưa cho các người. Cháu trai của tôi chỉ muốn hôn nó một cái. Quan trọng lắm sao? Nó còn bé mà đã lên TV. Nó quyến rũ khiến cháu trai tôi mất tập trung, thậm chí còn đánh nó. Thật không biết xấu hổ!”

Đối phó với loại phụ nữ này thì tôi chỉ có thể...

Tôi giơ tay kéo quần áo bà ta xuống.

Bà ta hét lớn, kéo quần áo lên: "Con khốn này, mày đang làm cái gì vậy!”

Tôi cười lạnh: “Tôi chỉ giật quần áo của bà thôi, có gì to tát đâu? Bà bao nhiêu tuổi rồi mà ăn mặc như thế? Nên mặc nhiều một chút, váy xuyên thấu này thật trơ trẽn. Bà định khoe cho ai xem, hay là định dụ dỗ ai thế? Không biết xấu hổ!”

Lão bà chỉ vào tôi: "Mày... mày! Đồ khốn nạn!"

"Bà già khốn kiếp! Chính bà là người xúi giục cháu trai bà chặn đường con gái tôi phải không? Khi còn trẻ, chơi không đủ nên đem mấy thứ thủ đoạn đó dạy cho cháu trai bà à? Tốt thật đấy, bà thành công rồi đó. Khẳng định trong tương lai, thằng nhóc đó cũng giống như bà sẽ trở thành một tên cặn bã, một kẻ chỉ thích ỷ đông h.i.ế.p yếu mà thôi. Đúng là không phải cặn bã thì không vào cùng một nhà mà.”

"Mày... mày... mày!"

"Tôi, tôi, tôi thì sao? Già rồi nên đầu lưỡi không còn thẳng để nói chuyện nữa à? Kêu cháu trai bà tới đây, tôi dạy cho nó biết thế nào là làm người. Không đúng, nó còn nhỏ quá, có dạy nó cũng không hiểu. Trong trường hợp này, tôi đề nghị bà khi chôn cất thì đưa nó theo cùng đi. Có như vậy thì bà mới tiếp tục dạy dỗ nó ở kiếp sau.”

Lão bà tức không nói nên lời, giận dữ giậm chân, oán hận bỏ chạy.

Hừ, tôi chưa bao giờ sợ chửi nhau.

Đối phó với loại lão bà này, bà ta mắng th* t*c thì tôi phải th* t*c hơn mới thắng được.

Mọi người xung quanh đều sốc và nhìn tôi.

Tôi lịch sự mỉm cười nói: “Ngại quá, đã để mọi người chê cười rồi.”

Tôi quay sang Lạc Lạc và giơ điện thoại lên: "Khóc đi."

Lạc Lạc ngay lập tức hiểu ra và vừa khóc vừa kể lại mọi việc.

Người ta có tiền, còn tôi có thể đăng video nhanh hơn họ. Nếu không lại để người ta uy h.i.ế.p tôi nữa thì làm sao?

Sau khi biên tập, tôi đem đoạn camera giám sát ở trường cùng với đoạn Lạc Lạc kể lại, chỉnh sửa hoàn thiện rồi đăng lên mạng.

Đùa sao, Lạc Lạc giờ đã là cô con gái quốc dân với gần 10 triệu người hâm mộ và chỉ có bà già ngu ngốc mới dám đụng vào con bé.

Đoạn video ngay khi được tung ra đã lập tức gây xôn xao dư luận.
 
Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 23


Phần bình luận.

"Cái gì? Con gái yêu quý của tôi bị đánh? Cuộc họp tạm dừng, tôi phải đi báo thù!"

"Moá nó, dừng phẫu thuật lại, tôi phải đi điều tra vụ này!”

"Tôi muốn xem ai là người có lá gan lớn và giàu có như vậy. Liệu có thể giàu hơn tôi không?"

“Tôi phát hiện ra, chính là Tiền gia, cháu trai tên là Tiền Hạo, mẹ thằng nhóc c.h.ế.t sau khi sinh con, cha làm việc ở bên ngoài, có rất nhiều tiền, và nhiều mối quan hệ. Tiền Hạo được bà nội chăm sóc nên sớm đã bị chiều hư, thường bắt nạt bạn bè, đây cũng không phải lần đầu tiên. Điều đáng nói là mẹ của Tiền Hạo, Thẩm Tâm chính là chị gái của Ảnh đế hiện tại Thẩm Lục. Nhà họ Tiền còn có chút quan hệ là vì Thẩm Lục đứng ở giữa gắn kết.”

"Cháu trai Thẩm Lục? Đây là một cách ép tôi thoát fandom của mình. Thẩm Ảnh Đế, anh tốt nhất nên ra mặt giải thích đi."

"Anh yêu, con gái của anh bị đánh. Anh có thể nhịn, nhưng em không thể! @Thẩm Lục."

"Ừm, hiện tại có lẽ không thích hợp, nhưng tôi rất muốn quỳ xuống cầu Giang Nguyệt mở lớp dạy chửi mắng. Nghe thật hả giận! Đồng thời tôi cũng rất đau lòng cho Lạc Lạc. Ôi, tôi ôm con gái thân yêu của mình. Để tôi cho máy bay hạ cánh xong sẽ lập tức đi báo thù.”

“Thẩm Lục, cháu trai của anh gây chuyện, cần anh ra mặt giải quyết.”

@Thẩm Lục... @Thẩm Lục...

Gần một nửa số người trong khu bình luận đều tag Thẩm Lục.

Tôi không ngờ một nhân vật nổi tiếng như vậy lại xuất hiện.

Sự nghiệp diễn xuất của tôi có thể kết thúc...

Kết thúc thì kết thúc. Con gái yêu quý của tôi không thể bị bắt nạt!

Lạc Lạc thở dài: "Mẹ, mẹ thật bốc đồng, con còn chưa nói xong."

"Sao?"

"Thằng nhóc béo đó đã phải nhập viện sau khi con đánh nó. Con đã c.ắ.n nát mặt nó.”

"Làm tốt lắm!"

"Con muốn dùng đoạn video... Thôi, quên đi. Như thế này cũng tốt rồi.” Lạc Lạc ngập ngừng nói.

Tôi xoa đầu con bé và nói: "Con đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này hãy để người lớn lo. Nếu con suy nghĩ nhiều sẽ không cao được đâu."

Tôi biết rằng Lạc Lạc đang lo lắng cho tôi.

Wow, bảo bối này là con của tôi! Tôi đã sinh ra con bé! Tôi rất hài lòng.

Tiền gia không lập tức giải thích, ngược lại Thẩm Lục đến tìm tôi trước.

"Cô Giang, chúng ta nói chuyện đi."

Anh ta mặc bộ vest đen, uy nghiêm và lạnh lùng.

Tôi cũng rất hâm mộ Thẩm Lục, nhưng chỉ là trước vụ việc của Lạc Lạc.

Thẩm Lục dẫn tôi đến lầu dưới bệnh viện, nói thẳng vào vấn đề: “Thật xin lỗi về chuyện này, tôi có thể lo chi phí điều trị của Lạc Lạc. Tôi cũng có thể giúp cô hẹn gặp Tiền gia. Tôi sẽ cố gắng đáp ứng yêu cầu của cô.”

Điều này khiến mọi điều tôi chuẩn bị mắng chửi đều chìm xuống. Cuối cùng, tôi chỉ có thể “A” một tiếng.

Thẩm Lục: “Cô cho rằng tôi tới đây để thu xếp cho êm vụ này sao?”

Tôi gật đầu, dù sao thì đó cũng là cháu trai của anh ta mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c34.html.]

"Tôi không phải trẻ con. Tôi vẫn có thể phân biệt được đâu là đúng, đâu là sai. Cô không cần lo lắng vì đụng đến tôi mà sau này không có chỗ đứng trong giới giải trí. Bởi vì cô đã nói và làm đúng.”

Tôi có chút xúc động.

Đúng là tôi hâm mộ không nhầm người!

"Yêu cầu của tôi rất đơn giản. Đó là giải quyết chuyện này và họ phải xin lỗi Lạc Lạc.”

"Được rồi, để đó cho tôi."

Thẩm Lục làm việc rất hiệu quả, ngày hôm sau nhà họ Tiền đến bệnh viện, mang theo Tiền Hạo băng bó khắp mặt.

Bà già không còn kiêu ngạo như ngày hôm qua nữa, nhưng vẫn nhìn tôi với ánh mắt oán hận.

Tiền Hạo không muốn xin lỗi Lạc Lạc nhưng vẫn phải làm: "Thực xin lỗi, xin hãy tha thứ cho tôi."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Lạc nghiêng qua một bên: “Tôi không tha thứ.”

Tiền Hạo liền tức giận: "Tao đã xin lỗi rồi, mày còn muốn cái gì nữa? Đừng quá vô lý. Mặt tao không phải bị mày cắn sao, con nhỏ khốn nạn này!”

Tôi đẩy thằng nhóc ra, lạnh lùng nói: "Cháu xin lỗi thì Lạc Lạc phải tha thứ sao? Cháu bắt người ta ăn cớt còn bắt người ta ỉa ra à?”

Lão bà chỉ vào tôi: "Giang Nguyệt, cô đừng đi quá xa!"

"Làm sao tôi đi xa bằng bà? Đây là xin lỗi sao? Nhìn vào người ta còn tưởng mấy người đến đòi nợ đó.”

Cha của Tiền Hạo vốn im lặng lại ho khan hai tiếng, ung dung mở miệng: “Tiền Hạo đã xin lỗi rồi, tôi cũng có thể bồi thường. Cô nên xóa video đi. Vì nó mà công ty chúng tôi bị tổn thất rất nhiều.”

"Tiền tổng hình như có gì đó hiểu lầm.”

Ngoài cửa vang lên một giọng nói trong trẻo, chính là Thẩm Lục.

Anh ấy bước vào, theo sau là vài người và họ đi về phía sau tôi, dường như muốn hỗ trợ tôi.

"Tôi gọi Tiền tổng đến đây không phải để dàn xếp mà là để giải quyết vấn đề."

Anh ta phất tay, luật sư bên cạnh nói: “Tiền tổng, công ty của ông có liên quan đến việc trốn thuế, và đây là lệnh triệu tập của t.ò.a á.n. Ngoài ra, chúng tôi cũng sẽ điều tra việc ông lợi dụng mối quan hệ với vợ mình là Thẩm Tâm để nhận h.ố.i l.ộ và h.ố.i l.ộ người khác. Chúng tôi yêu cầu ông không được rời khỏi tỉnh trong thời gian này và phải phối hợp lệnh triệu tập bất cứ lúc nào. Cuối cùng, liên quan đến việc Tiền Hạo tụ tập đánh người, dù là trẻ vị thành niên nhưng đã tạo ảnh hưởng không tốt. Chúng tôi cũng triệu tập ông đến cục cảnh sát để phối hợp xử lý theo quy định của p.h.á.p l.u.ậ.t."

Tiền tổng nghe xong tức giận đến vẹo cả râu, chỉ vào Thẩm Lục: “Mày... mày...”

Nhưng hồi lâu thì ông ta cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.

Cuối cùng, ông ta chỉ nghẹn được một câu: “Tao là anh rể của mày!”

Thẩm Lục chỉ nhẹ nhàng đáp: “Ừ.”

Cuối cùng, người nhà họ Tiền tuyệt vọng bỏ chạy, những người khác cũng rời đi, để lại Thẩm Lục một mình trong phòng bệnh.

Anh ta đi tới giường bệnh, giơ tay xoa đầu Lạc Lạc: “Cháu không sao chứ?”

Lạc Lạc gật đầu: “Cảm ơn chú đã quan tâm, cháu không còn đau nữa.”

Thẩm Lục thở dài, đưa tay xuống nhéo vào khuôn mặt đầy thịt của Lạc Lạc, nhưng khi nhìn thấy vết bầm trên đó, anh ta liền kìm lại.

Anh ta quay lại nhìn tôi: “Đừng lo, tôi sẽ giải quyết mọi việc.”

Tôi gật đầu và nảy ra một ý tưởng táo bạo trong đầu.

Thẩm Lục có phải là fan của... Lạc Lạc không?
 
Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 24


Ngày hôm sau, tôi thấy những tìm kiếm nóng về tôi và Thẩm Lục.

#Nam diễn viên ra vào bệnh vi#Namhiều lần, bị nghi ngờ có liên quan đến nữ diễn viên tuyến 18 Giang Nguyệt#.

#Giang Nguyệt ở bên cạnh Ảnh đế, có thể thấy được âm mưu củ#Gianga#.

Các bình luận dưới hot search đang phân chia, bắt đầu là những người nghiện đu CP:

“Đây chỉ là một gia đình ba người thôi được không? Xin hãy chuyển Cục dân chính đến đây!"

"Lạc Lạc thật đáng yêu, Thẩm Lục cũng thật đẹp trai! Giang Nguyệt... đã là mẹ của một đứa bé nhưng tôi vẫn phải khen cô ấy. Giang Nguyệt thật xinh đẹp."

“Ca ca vạn năm chưa từng có scandal, đây là kiếp nạn tình ái sao?”

"Nam thần và con gái của tôi. Phấn khích quá! Vặn vẹo! Hét lên!"

"..."

Có người còn mắng tôi:

"Đưa anh trai tôi đi, sao phải hẹn hò? Nữ diễn viên nào đó nhìn lại mình đi. Đừng có mặt dày như thế."

"Có bị mù không mà bảo hai người xứng đôi? Giang Nguyệt sao có thể xứng với ca ca của tôi.”

"Nhà tài trợ đằng sau Giang Nguyệt cũng mạnh quá nhỉ. Bước đầu thì tham gia chương trình giải trí, bước sau thì lấy Ảnh đế lót đường. Tôi nghe nói rằng cô ta còn đóng phim. Ngầu thế? Ai là nhà tài trợ của cô ta vậy?”

"Giang Nguyệt chỉ là một con đ.i.ế.m mưu mô!"

"..."

Nhìn những tin nhắn và bình luận riêng mắng tôi, tôi chậc lưỡi lắc đầu.

Không hổ là fan của Lục Ảnh đế, lực tấn công rất mạnh.

Một bàn tay thon dài đột nhiên vươn tới trước mặt tôi, lấy điện thoại của tôi đi.

“Đừng đọc nữa, tôi sẽ lo việc đó.”

Tôi quay đầu lại, không biết Thẩm Lục đã đứng sau lưng tôi từ lúc nào, mặt mày nhàn nhạt, nhưng đáy mắt hiện ra lo lắng.

Tôi nghi ngờ hỏi: “Thẩm tiền bối có phải là fan của Lạc Lạc không?”

Nếu không thì tôi thực sự không thể tìm ra lý do.

Thẩm Lục tựa hồ không ngờ rằng tôi sẽ hỏi chuyện này, vành tai đỏ bừng.

"Ừm."

Anh ta liếc nhìn chỗ khác, trông có vẻ hơi xấu hổ.

Cái nhìn này khiến tôi không nhịn được cười: “À, chuyện lần này đa tạ Thẩm tiền bối.”

"Không có gì. À... gần đây cô có đóng phim gì không?"

Tôi lắc đầu.

Thẩm Lục thở phào nhẹ nhõm: “Tôi có một bộ phim còn thiếu nữ chính thứ hai, cô có thể đến thử vai. Nếu có thể… cô cũng đưa Lạc Lạc theo.”

Mắt tôi chợt sáng lên: “Được!”

Lạc Lạc là ngôi sao may mắn của tôi!

Tôi đã báo tin này cho người đại diện của mình và anh ấy thậm chí còn hào hứng hơn tôi.

"Giang Nguyệt, ôm lấy đùi Thẩm Lục! Đại thành công sắp đến rồi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c35.html.]

"Em sẽ làm thế!"

Vì thử vai, tôi bế quan suy nghĩ rất lâu, chỉ vì muốn một lần đoạt được vai diễn này.

Ngày thử vai, Thẩm Lục cũng đến, anh chủ động bế Lạc Lạc ra khỏi người tôi, xoa xoa đôi má mềm mại của cô bé, trong mắt đầy sao, không thèm nhìn tôi nói: "Cố lên!"

"Tôi sẽ cố gắng!"

Lạc Lạc ôm lấy cổ Thẩm Lục, thẳng thừng nói: “Chú, mẹ cháu phiền phức quá.”

"Ừ, chú tin cô ấy. Hay chúng ta qua đó ngồi đợi cô ấy nhé? Bên đó có đồ ăn nhẹ."

"Được ạ~"

Trong suốt quá trình, Thẩm Lục không thèm nhìn tôi một cái, tôi chỉ là một công cụ.

Nếu sau này Thẩm Lục kết hôn, nhất định sẽ làm nô lệ cho con gái.

Sau khi họ rời đi, tôi bắt đầu thử vai.

Bế quan một thời gian dài, tôi cảm thấy biểu hiện của mình lần này khá tốt, nhưng có nhiều người giỏi hơn tôi nên tôi hơi lo lắng trong chốc lát.

Sau khi kết thúc, Lạc Lạc chạy tới, tôi cúi xuống bế cô bé lên.

“Mẹ ơi, mọi việc thế nào rồi?”

"Có nhiều người tốt hơn mẹ, nên mẹ lo..."

Lạc Lạc hôn lên mặt tôi: “Mẹ con là tốt nhất, nhất định sẽ được chọn, chú có nghĩ vậy không?”

Thẩm Lục ở đối diện nghe vậy, cười ha hả nói: "Đúng vậy, nhưng Lạc Lạc chưa từng hôn chú, chú của con đã chơi với con lâu như vậy."

Trong giọng điệu của anh ta có một chút thất vọng không thể che giấu.

Lạc Lạc rời khỏi vòng tay tôi và được Thẩm Lục bế lên, con bé hôn lên mặt Thẩm Lục rất nhiều lần.

"Chú hài lòng chưa?"

Thẩm Lục cười tươi đến mức khuôn mặt gần như sắp vỡ ra: “Hài lòng, rất hài lòng.”

Tôi ngước lên và nói: "Về nhà thôi con."

Nếu không đưa con gái trở về thì con bé sẽ bị bắt đi mất.

Kết quả buổi thử vai có rất nhanh. Tôi được chọn.

Tôi biết sức mạnh của Thẩm Lục nằm ở chỗ này, nhưng tôi sẽ không để anh ấy thất vọng!

Khi tôi tham gia diễn xuất, bộ phim tôi đã quay lại được phát sóng. Đúng như dự đoán của người đại diện, tôi đã gây được tiếng vang lớn với vai nữ chính thứ ba, danh tiếng của tôi ngày càng tốt hơn.

Bình luận.

"Tôi thực sự đã khóc khi Tống Trường Nhạc c.h.ế.t. Ngày cưới, người yêu lại xóa sổ gia đình. Nếu đổi lại là tôi thì tôi cũng hắc hoá. Cô ấy có lỗi gì chứ? Cô ấy chỉ muốn báo thù thôi mà.”

"Nữ sát thủ lạnh lùng và quyến rũ ở đoạn đầu khiến tôi kinh ngạc. Sau khi biết được lý do tại sao cô ấy lại ám sát nam chính, tôi thực sự bật khóc!"

"Trường Nhạc đã c.h.ế.t, ta không thích nam chính nữa. Loại người gì mà lợi dụng tình cảm của người khác rồi g.i.ế.t cả nhà người ta? Dù hắn có đẹp trai đến đâu, ta cũng sẽ không tha thứ cho hắn!"

"Ôi Trường Nhạc của tôi..."

"Biên kịch đâu ra đây. Chúng ta nói chuyện chút nào. Cho nam chính sống như thế mà được sao? Mau đem Trường Nhạc sống lại đi, bằng không tôi bỏ, không xem phần còn lại.”

"Giang Nguyệt thật sự làm tôi kinh ngạc. Nghe nói cô ấy vừa tham gia vào một bộ phim mới. Thật sự rất mong chờ!”

"Tỷ tỷ rất đẹp trai, tôi rất yêu. Đừng ám sát nam chính nữa, hãy đến g.i.ế.t tôi. Tôi sẽ nằm xuống và để tỷ muốn làm gì thì làm!"
 
Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 25


Sau khi gia nhập đoàn phim, Thẩm Lục đã chăm sóc tôi rất chu đáo và kiên nhẫn dạy tôi cách cảm nhận và hành động.

Sau ba tháng quay phim, bộ phim đã hoàn thành.

Trong bữa tiệc cuối cùng, Bàng Tĩnh, người đóng vai nữ chính, đã lợi dụng thời gian Thẩm Lục đi vệ sinh và mượn rượu làm khó tôi: "Giang Nguyệt, tại sao Thẩm Lục lại quan tâm đến cô nhiều như vậy? Chẳng lẽ hai người thật sự... Mà xét lại cũng không đúng. Tôi nhớ Thẩm Lục đã có người trong lòng rồi.”

Bàng Tĩnh không phải xuất thân diễn viên chính quy. Cô ta có thể tham gia phim này đều nhờ kim chủ chống lưng. Nhưng toàn bộ đoàn phim đều biết cô ta thích Thẩm Lục.

Tôi nở một nụ cười giả tạo: “Cô nói thế này sao được. Không phải Thẩm tiền bối đều quan tâm mọi người sao?”

Bàng Tĩnh: "Nhưng cô thì khác. Anh ấy dành nhiều thời gian cho cô hơn bất kỳ ai khác."

Cô ấy đứng dậy, đến bên cạnh tôi: “Để tôi xem loại phụ nữ d.â.m đãng thế nào mà có thể khiến Thẩm Lục mê mẩn đến vậy.”

Ly rượu trong tay cô ta lắc lư, chất lỏng sắp đổ vào người tôi.

"Ồ, chị Bàng, chị say rồi."

Tôi vội đứng dậy, giả vờ đỡ cô ta rồi đẩy ly rượu vào người cô ta.

Một mảng áo trước n.g.ự.c cô ta lập tức ướt đẫm.

Lúc này Thẩm Lục đã trở lại.

Bàng Tĩnh lập tức thay đổi sắc mặt, tỏ vẻ đáng thương: "Giang Nguyệt, tôi chưa nói gì, cô..."

“Sao vậy?” Thẩm Lục đi đến bên cạnh tôi.

Bàng Tĩnh ra tay trước: “Tôi vừa uống quá nhiều, đầu óc không tỉnh táo cho lắm, hỏi mấy câu xúc phạm, Giang Nguyệt tức giận liền đổ rượu vào người tôi.”

Vẻ mặt Thẩm Lục không thay đổi, giọng nói lạnh lùng: “Đã biết là câu hỏi xúc phạm thì đừng trách người khác đối xử với mình như thế.”

“Em ăn xong chưa?” Anh cúi xuống nhìn tôi.

Tôi gật đầu.

"Vậy thì đi thôi, Lạc Lạc có lẽ đã đợi hết nổi rồi."

“Được rồi."

Cả hai chúng tôi đều rời đi sớm, trong khi Bàng Tĩnh thì giận dữ dậm chân ở phía sau.

Vừa ra ngoài, Thẩm Lục liền lái xe đi.

Lên xe, tôi nhịn không được hỏi: “Thẩm Lục, anh cảm thấy thế nào về em?”

Tốt nhất nên sớm làm rõ một số chuyện, tôi không tham gia xào CP hay muốn một mối quan hệ lãng mạn, tôi chỉ muốn kiếm tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c36.html.]

Thẩm Lục liếc nhìn tôi một cái: “Bàng Tĩnh nói đúng.”

Tim tôi đập thình thịch và tôi nghĩ mọi chuyện đã kết thúc.

Tôi cảm thấy mình không ưu tú đến mức khiến Thẩm Lục ngoái nhìn, nhưng anh ta lại...

"Tôi đã có người trong lòng."

Anh ấy từ từ nói hết những điều sau đó.

Ảo tưởng của tôi đột ngột kết thúc, hơi xấu hổ.

"Điều đó rất tốt."

Chỉ cần chúng tôi không bị ghép CP hay yêu nhau thì chúng ta vẫn sẽ là bạn tốt.

"Cái gì, em sợ giống như Bàng Tĩnh nói rằng anh có hứng thú với em?"

Tôi vỗ ngực: “Sợ c.h.ế.t mất.”

Trong khoảng thời gian bên nhau này, tôi và Thẩm Lục ngày càng giống bạn tri kỷ. Anh ấy sẽ trả lời những câu hỏi của tôi khi tôi bối rối, và tôi sẽ xuất hiện khi anh ấy cần tôi, chúng tôi đã ngầm hiểu nhau.

Anh thở ra một hơi: "Đừng lo lắng, chúng ta chỉ có thể là bạn, nếu chúng ta có gì khác..."

Vừa vặn lúc này đèn đỏ nổi lên. Anh ấy quay sang nhìn tôi: “Anh muốn làm cha đỡ đầu của Lạc Lạc và đưa cô bé đi gặp một người.”

“Ai cơ?” Tôi vừa hỏi vừa tò mò.

“Vợ của anh.” Anh ấy bình tĩnh nói.

Tôi sửng sốt: “Anh đã có gia đình rồi à?"

“Ừm."

Thẩm Lục cho biết anh đã kết hôn được mười năm. Cả hai quen nhau từ thời đi học và khi trưởng thành liền kết hôn. Anh ấy rất yêu vợ của mình.

Có thể nói, khi sự nghiệp đang trên đà thăng tiến, anh đã bỏ bê vợ rất nhiều. Lúc đó vợ anh có thai nhưng anh không hề hay biết, sau này vợ anh bị tai nạn và s.ả.y thai.

Sau đó, cô ấy không thể mang thai được nữa.

Vợ anh rất buồn và tự trách mình, dần dần cô trở nên chán nản và không thoát ra được.

"Khi nhìn thấy Lạc Lạc, anh cảm thấy nếu có con gái thì con bé sẽ dễ thương và thông minh như Lạc Lạc."

"Giang Nguyệt, nếu có thể, anh hy vọng có thể đưa Lạc Lạc đi gặp vợ anh."

Tôi gật đầu: “Phía em thì có thể, nhưng anh vẫn phải hỏi Lạc Lạc xem con bé có muốn hay không.”

"Anh sẽ làm thế."
 
Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 26


Thẩm Lục đưa Lạc Lạc đi, để lại tôi một mình.

Hu hu hu.

Nhưng người đại diện không để tôi ngồi yên, tôi bắt đầu có quyền lựa chọn kịch bản, ha ha.

Tương lai của tôi là một màu tươi sáng!

Sau khi bộ phim quay với Thẩm Lục được phát sóng, không ngờ mọi người lại bắt đầu thích tôi và Thẩm Lục hơn, còn Bàng Tĩnh thì hoàn toàn bị phớt lờ.

Đúng lúc Bàng Tĩnh bị tung scandal, Đạo diễn cắt nối biên tập suốt đêm, cuối cùng cắt tôi thành nữ chính.

Sau khi chỉnh sửa, bộ phim đã thật sự bùng nổ!

Thông qua bộ phim này, tôi đã hoàn toàn bước vào hàng ngũ những diễn viên thực lực. Tôi nhận được rất nhiều hoạt động khác nhau. Tôi càng ngày càng bận và không thể chăm sóc Lạc Lạc.

May mắn, Lạc Lạc được Thẩm Lục đón đi, mỗi ngày đều gọi báo cáo tình hình cho tôi.

Trong video tôi nhìn thấy vợ của Thẩm Lục. Cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp như búp bê sứ, chỉ nhìn một cái thôi cũng khiến người ta cảm thấy muốn che chở.

Tôi nói với Lạc Lạc: "Hãy chăm sóc cho dì thật tốt."

Lạc Lạc gật đầu: "Con biết rồi. Mẹ cũng nên chăm sóc bản thân thật tốt và đừng để mình mệt mỏi."

Khoảng thời gian ngắn ngủi ấm áp qua đi, tôi lại đắm mình vào việc quay phim.

Thật bất ngờ, mọi thứ bùng nổ!

Tôi cảm thấy nhất định là nữ thần may mắn đã chiếu cố tôi.

Tôi được đề cử Ảnh hậu tiếp theo, tin tức nội bộ cho tôi biết, cúp này chắc chắn vào tay tôi.

Khi biết tin, tôi cảm thấy vô cùng phấn khích. Mục tiêu mà tôi đã dày công bấy lâu nay cuối cùng cũng đã hoàn thành!

Tôi cũng đã đạt được điều mình mơ ước!

Đêm trao giải là một buổi tụ hội hoành tráng của các ngôi sao. Người dẫn chương trình trên sân khấu nói không ngừng nhưng tôi lại không nghe thấy một lời nào.

“Và sau đây, chúng tôi xin mời Giang Nguyệt!"

Khoảnh khắc nghe thấy tên mình, pháo hoa rực rỡ bùng nổ trong tâm trí tôi.

Tôi quên cả phản ứng, Lạc Lạc ở bên cạnh gọi tôi: "Mẹ ơi, mẹ lên sân khấu đi!"

Tôi theo quán tính bước lên sân khấu, cầm trên tay chiếc cúp, bao nhiêu năm đau khổ bỗng chốc trôi qua.

"Trước hết, tôi muốn cảm ơn con gái tôi, Lạc Lạc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c37.html.]

Lạc Lạc đã đóng góp rất nhiều cho hành trình này.

Chưa kịp nói gì thì mắt tôi đã đỏ hoe.

Dưới sân khấu, Lạc Lạc đang nhảy múa xung quanh và mỉm cười rạng rỡ.

"Mẹ ơi, mẹ là người tuyệt vời nhất! Con yêu mẹ nhất! Mẹ tuyệt vời nhất!"

Tôi nín khóc và cười: “Chắc hẳn mọi người rất tò mò cha của Lạc Lạc là ai. Anh ấy là người mà tôi rất yêu quý, nhưng anh ấy lại ra đi quá sớm và chỉ để lại cho tôi bé Lạc Lạc. Đó là lý do vì sao tôi đã không về nhà trong suốt mấy năm qua. Bảy năm rồi tôi không dám cho gia đình biết về hoàn cảnh của mình.”

"Thay vì nói rằng tôi đã cho Lạc Lạc sự sống, thì hãy nói rằng Lạc Lạc đã cho tôi hy vọng. Trong vô số đêm đen, Lạc Lạc vẫn ở bên tôi, khiến tôi không cô đơn hay sợ hãi. Con bé luôn là chỗ dựa vững chắc của tôi."

Trên khán đài có người hỏi: “Còn Thẩm Lục thì sao…”

Tôi mỉm cười nói: “Chúng tôi là bạn bè. Anh ấy là cha đỡ đầu của Lạc Lạc. Thế thôi.”

Lạc Lạc đột nhiên chạy lên sân khấu và yêu cầu tôi đưa micro cho cô bé.

Một giây tiếp theo, một giọng nói trong trẻo vang lên: "Mẹ có tiền, và sẽ mở tìm bạn đời online!”

Tôi nhanh chóng bịt miệng con bé lại và nói: "Đừng nghe trẻ con nói lung tung!"

Tôi không muốn đàn ông.

Lúc trước tình yêu đã khiến cho tôi như vậy, nếu lại yêu thì tôi sợ mình chịu không nổi.

Có những tràng cười từ phía khán giả.

Sau khi kết thúc bài phát biểu dài dòng, tôi bế Lạc Lạc trở lại chỗ ngồi và thì thầm: "Đừng nghĩ đến việc tìm một người đàn ông cho mẹ. Mẹ còn muốn sống thêm vài chục năm nữa.”

"Mẹ ơi, con người phải học cách nhìn về phía trước."

Cô bé đã đưa bàn tay nhỏ bé chỉ về một hướng. Và tôi vô tình nhìn theo.

Giây tiếp theo, m.á.u khắp cơ thể tôi dường như đông cứng lại.

Trong góc tối phía xa, có một người đàn ông đang đứng đút tay vào túi quần, nhìn tôi bằng đôi mắt đen láy.

Khuôn mặt đó giống hệt khuôn mặt của người bạn trai c.h.ế.t trẻ của tôi.

"Mẹ ơi?"

Tôi chợt tỉnh táo lại, tim đập loạn xạ, hơi hoảng hốt nhìn Lạc Lạc.

"Có chuyện gì vậy?"

"Tìm một người cha cho con. He he”
 
Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay Cao
Chương 27


Bởi vì lời nói của Lạc Lạc, vô số đàn ông đã tự tiến cử.

Tôi thật sự vừa vui vừa khổ não.

Khi tôi đang bối rối không biết phải làm gì thì Thẩm Lục nói rằng vợ anh ấy muốn gặp tôi.

Lạc Lạc đưa tôi đến đó.

Khoảnh khắc nhìn thấy người thật, sự xinh đẹp ấy đã khiến tôi muốn khóc!

Cô ấy mặc chiếc váy dài màu trắng, lặng lẽ ngồi cắm hoa, mái tóc dài như thác nước, khí chất trầm lặng.

"Dì Chu, đây là mẹ con. Mẹ ơi, đây là vợ của chú Thẩm Lục, dì Chu Lê."

Chu Lê ngẩng đầu mỉm cười với tôi: “Xin chào.”

Ôi, trái tim tôi sắp tan chảy.

"Xin chào, em tên là Giang Nguyệt."

Điều đáng ngạc nhiên là tôi và Chu Lê có rất nhiều chủ đề để nói, và chúng tôi dường như rất đồng cảm với nhau, cứ như thể chúng tôi đã biết nhau từ rất lâu!

Cô ấy cũng thay đổi từ vẻ đẹp trầm lặng lúc ban đầu thành một người phụ nữ vui tính, hài hước.

"Ha ha ha Giang Nguyệt, chị nói cho em biết, Thẩm Lục đuổi theo chị buồn cười lắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c38-het.html.]

Cô ấy cười đến không còn hình tượng gì, đang hào hứng nói về những chuyện đáng xấu hổ của Thẩm Lục.

Tôi mở to mắt khi nghe điều này: “Em luôn nghĩ Thẩm Lục là người rất lạnh lùng…”

"Ha ha ha ha, tất cả chỉ là ngụy trang thôi. Anh ta từng giả vờ là một chủ tịch độc đoán, kiêu ngạo, suốt ngày cứ bảo: ‘Nữ nhân, cô đã thành công khiến ta chú ý’ đấy.”

“Khụ... khụ.” Thẩm Lục từ phía sau ho khan hai tiếng.

Tôi quay lại và nhìn thấy một người khác đang đi theo Thẩm Lục.

Chính xác là người mà tôi đã thấy ở lễ trao giải ngày đó.

Trong khoảnh khắc, tim tôi ngừng đập và sau đó điên cuồng đập nhanh.

"Đây là..."

Chu Lê giải thích: “Đây là em trai chị, Chu Dư Hành.”

Tôi đưa tay ra: “Xin chào.”

Chu Dư Hành cũng nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay về phía tôi: "Xin chào Giang Nguyệt."

Giây phút này, tôi nghĩ rằng mình có thể thử tìm cha cho Lạc Lạc rồi.

Lạc Lạc, đợi mẹ nhé!

- HẾT-
 
Back
Top Bottom