Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A

Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 70



Chu Kỳ gọi taxi đi tới công ty anh, đồng nghiệp trong công ty đều đã biết chuyện hai người chia tay rồi quay lại. Đồng nghiệp trong công ty là anh em

ngày xưa của Tưởng Diên, đương nhiên biết chuyện này là như thế nào. Chu Kỳ tới đây, anh ta trực tiếp để cô đi vào tìm Tưởng Diên.

Tưởng Diên đang tính toán sổ sách, Chu Kỳ đến đây anh không đoán trước được, vì thế hỏi cô: “Sao lại đến đây thế?”

Chu Kỳ lắc lắc hộp cơm trên tay, bày tỏ quan điểm cho anh xem: “Mẹ em bảo em đưa cơm tới cho anh, nên anh hiểu ý của mẹ em chưa, thật là.”

Tưởng Diên nghe thấy lời này thì vui vẻ, nhận lấy hộp cơm của cô, bàn tay to móc lấy, ôm cổ tay của cô, kéo cô về phía đùi mình, rồi để cô ngồi lên đùi.

“Anh đang tính cái gì vậy? Để em tới giúp anh nhé.” Vừa nãy Chu Kỳ thấy anh tính toán cái gì đó với vẻ mặt đau khổ đến tột cùng, vì thế muốn san sẻ với anh. Đương nhiên là Tưởng Diên nói được, đưa đồ cho cô.

“Em giúp anh so sánh mấy sổ sách này một chút, xem có đúng hay không là được.”

Chu Kỳ cứ ngồi ở trên đùi anh như vậy, Tưởng Diên ăn cơm, cô tính toán cho anh.

Chu Kỳ học hành giỏi giang, hơn nữa, cũng học vài thứ có liên quan tới toán, vì thế cô nhanh chóng tính ra được. Tưởng Diên đang ăn cơm ở bên cạnh. Sau khi Chu Kỳ tính sổ sách xong, thấy anh ăn ngon như vậy thì hỏi anh: “Ăn ngon không?”

Tưởng Diên: “Đây là mẹ vợ anh làm, làm gì có chuyện không ngon chứ?” Chu Kỳ cười hỏi anh: “Vậy thì cái này ngon hay là huy*t nhỏ của em ngon?”

Tưởng Diên nghe thấy những lời gợi tình như vậy thì biết ngay là huy*t nhỏ của cô ngứa ngáy rồi, là ý muốn được cắm. Cô đang mặc váy ngắn nên vừa hay có thể thỏa mãn tay anh, sau khi s* s**ng một lượt ở trên đùi cô thì trực tiếp vén váy ngắn của cô lên.

Tay anh sờ đến phía trên "cô bé", nhưng kết quả lại khiến anh ngây ngẩn cả người. Bởi vì bên trong trơn bóng không có một chút trở ngại nào, trực tiếp sờ thẳng vào lông nơi ấy.

Tưởng Diên cau mày nhìn cô: “Thế có nghĩa là vừa nãy em đi như vậy tới đây, đi tới đây trong khi "cô bé" tr*n tr** hớ hênh à?”

Chu Kỳ thấy váy cũng bị anh xốc lên rồi, quả thật là có ý như vậy, cho nên mới cố tình c** q**n lót ra rồi tới tìm anh. Lúc này, cô xoay người ngồi đối

diện với anh, tay ôm lấy bả vai anh, nói: “Đúng vậy, có một câu nói như này, ngàn dặm đưa “bé”, em chính là đặc biệt tới tìm anh, đưa "yêu".”

Tưởng Diên thấy dáng vẻ thèm muốn như vậy của cô thì nhướng mày, anh đột nhiên nhớ đến điều gì: “Không phải vừa nãy em hỏi anh xem mấy món này ăn có ngon không à? Nhưng thật ra anh lại nghĩ tới một cách khác khiến cho mấy món này ăn càng ngon hơn đấy.”

Chu Kỳ nghe thấy những lời này thì không hiểu ý anh cho lắm. Tưởng Diên dùng đũa gắp thịt viên ở trên hộp cơm, sau khi dùng đũa gắp một viên thịt, anh lại dùng một tay khác banh huy*t nhỏ của cô ra. Cô vẫn còn ngồi ở trên đùi anh, bởi vì không có q**n l*t cản trở nên đã ra một ít nước, hơn nữa, bây giờ bị tay anh banh ra, cô n*ng lên lại ra thêm nhiều nước. Anh trực tiếp nhét thẳng viên thịt này vào bên trong "cô bé" của cô, để cho cô chặn nó lại.

Chu Kỳ bị cảnh nhét thịt viên này của anh làm cho hoảng sợ. Sau khi Tưởng Diên nhét một viên thịt vào thì dùng chiếc đũa, vừa gắp thịt viên ở bên trong huy*t nhỏ của cô vừa moi móc trên dưới, k*ch th*ch huy*t nhỏ của cô ra nước. Anh b*p m*ng cô, ra lệnh cho cô: “Huy*t nhỏ của cô giáo Chu chảy nhiều nước sướng một chút, để cho viên thịt này dính đầy d*m thủy. Nó dính đầy d*m thủy, chồng ăn mới ngọt, chẳng có cái gì ăn ngon như nước d*m của cô giáo Chu hết.”

Không biết là bởi vì lần đầu tiên phía dưới bị nhét thứ này hay là bởi vì quá k*ch th*ch, mà cô bị thứ này k*ch th*ch đến mức huy*t nhỏ ra rất nhiều nước, chảy xuống viên thịt, viên thịt dính đầy d*m thủy.

Tưởng Diên thấy thế, nhét vào một viên, sau đó lại nhét vào một viên khác, đều nhét hết vào bên trong huy*t nhỏ của cô.

Chu Kỳ cảm thấy phía dưới bị nhét cho đầy tràn, căng quá đi mất.

Tưởng Diên túm lấy chân cô, ra lệnh cho cô: “Kẹp chặt một chút, chảy nhiều nước ngọt một chút. Tẩm ướt thịt viên đi, lát nữa đút cho chồng ăn, lát nữa phun thịt viên ra đút cho chồng ăn.”

Chu Kỳ thoải mái gật đầu. Sau khi anh kẹp hết thịt viên vào trong cô thì ném người lên trên bàn, lấy đồ ra. Sau đó anh ngồi xổm xuống, banh huy*t nhỏ của cô rộng ra đối diện với mặt mình. Tiếp theo, anh dùng đầu lưỡi l**m bên ngoài huy*t nhỏ của cô, ra lệnh cho cô: “Cô ả d*m đãng này, ép hết thịt viên mà chồng vừa kẹp vào lúc nãy ra đi, để cho chồng ăn nó.”

Chu Kỳ nghe thấy lời này, chuẩn bị phun những thứ ở bên trong huy*t nhỏ của mình ra để đút cho anh ăn. Nhưng lại rất khó nhả ra, bởi vì huy*t nhỏ kẹp thịt viên rất chặt, rất lâu sau vẫn không thể phun ra viên nào cho anh: “Chồng ơi, anh dùng đầu lưỡi l**m đi, l**m m*t mấy viên thịt này ra đi, tiện thể l**m "cô bé" cho người ta luôn. Huy*t nhỏ của người ta chặt như thế nào, anh cũng không phải không biết, hoàn toàn không nhả ra được.”

Tưởng Diên nghe thấy lời này thì thè lưỡi ra thọc vào bên trong khe hở bí mật của cô, móc viên thịt ra.

Thịt viên tẩm d*m thủy của cô, quả thật là càng ngọt hơn, anh ăn mấy viên, l**m cho Chu Kỳ không ngừng chảy ra d*m thủy. D*m thủy nhỏ giọt tích táp, còn rớt lên mặt Tưởng Diên.

Chu Kỳ ôm đầu anh, thấy anh ăn hăng say như vậy, được anh l**m sướng đến mức muốn kêu lên, nhưng lại không thể phát ra âm thanh. Dù sao đây là đang ở trong văn phòng, hiệu quả cách âm cũng không tốt, bị các anh em bên ngoài nghe thấy thì xấu hổ lắm.

……
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 71



Tưởng Diên nhìn dáng vẻ cô nín nhịn không kêu ra tiếng, càng ra sức l**m láp động hoa nhỏ của cô hơn.

Ban đầu Chu Kỳ còn có thể kiềm chế không nói ra, nhưng sau đó đầu lưỡi anh tấn công quả thật quá tuyệt, căn bản không thể nhịn nổi nữa, Chu Kỳ bật ra tiếng k** r*n: "A..." thật sung sướng.

Rõ ràng là anh k*ch th*ch cô như thế này, đặc biệt ra sức l**m láp khiến cô phải k** r*n, rõ rành rành bị anh làm tới độ phải lên tiếng. Tưởng Diên còn

đặc biệt b*p m*ng cô theo kiểu trừng phạt, đánh một cái và nói với cô: "Phụ nữ phóng túng như em, k** r*n to tiếng như vậy làm gì hả? Hận không thể để tất cả mọi người biết em bị chơi sướng như này sao? Ngậm miệng cho anh. Muốn người bên ngoài ai cũng nghe thấy rồi vào đây, xem anh l**m cái động nhỏ này của em? Để người khác nhìn em d*m đãng, chảy nhiều nước như thế."

Chu Kỳ càng bị những lời lẽ th* t*c k*ch th*ch, phía bên dưới càng thêm thoải mái, đã vậy nước cũng chảy càng lúc càng nhiều hơn, bây giờ đang chảy tí tách vào trong miệng Tưởng Diên, ăn cũng ăn không hết. Tưởng Diên thấy động nhỏ của cô chảy nhiều nước như vậy, lại còn vỗ vào động nhỏ của cô theo kiểu trừng phạt rồi nói: "Chả trách nói phụ nữ đều làm từ nước, nước ở cái động này của em nhiều quá mức, trong miệng đều là d*m dịch của em. Lần sau lấy bình mang đi đựng, để xem có chứa đầy bình được hay không."

Ngày hôm đó Chu Kỳ khoan khoái l*n đ*nh phun bắn một hồi, cho nên bây giờ phía dưới ngứa vô cùng. Cô nhìn anh nói chuyện, níu lấy quần áo anh, c** q**n áo cho anh, để anh làm cô: "Mau đến làm em, huy*t nhỏ ngứa quá, thật muốn gậy th*t to ngăn cơn ngứa, ngứa không chịu nổi rồi, đút gậy th*t thúc vào đẩy ra đi ạ."

Tưởng Diên nhìn dáng vẻ cô nàng d*m đãng gấp gáp, để mặc cho cô c** q**n mình, "Cứ từ từ, kiểu gì cũng sẽ đút vào trong huy*t nhỏ kia của em, món đồ chơi to này là của em. Không chạy được đâu, cũng có phải không làm em, gấp gáp hấp tấp như kia, cô Chu d*m đãng đến không còn ranh giới nữa rồi."

Chu Kỳ c** s*ch quần áo của anh ném sang một bên, Tưởng Diên nhìn điệu bộ vội vàng này của cô, cũng không kiềm chế được mà c** s*ch quần áo cô. Chẳng mấy chốc, cả hai người cùng nhau tr*n tr**.

Động hoa phía dưới của Chu Kỳ ngứa ngáy không chịu nổi, hận không thể được lấp đầy ngay lập tức. Cô nằm xuống mặt bàn, biết anh thích vào từ tư thế này, cho nên cô còn ngoan ngoãn đưa lưng dẩu mông về phía anh, sau đó còn bẻ hai cánh mông ra, để anh nhìn thấy hậu đình: "Vậy anh đẩy gậy th*t vào đi, vào cái động nào cũng được, hai cái động của bé d*m đãng đều cho chồng làm, chồng muốn chơi ở cái động nào thì làm ở cái động đó."

Sau cùng Chu Kỳ lại còn tách ra cho rộng hơn, để anh nhìn thấy miệng động đang ch** n**c, bây giờ ướt nhớp nháp, hiện đang chảy ra rất nhiều nước.

Tưởng Diên vươn tay sờ mó miệng h** h***t của cô, khoảng thời gian này hai người làm rất nhiều nên không còn khít chặt như lúc ban đầu, bây giờ có hơi rộng, cho nên khá dễ dàng khi đẩy vào trong.

Nhưng cũng vì quá dễ dàng, ở trong rất nhiều nước quá dày đặc, cho nên sau khi c*m v** trơn nhẵn quá mức, trượt xuống khó mà đút vào. Cái động này của cô cũng không còn kẹp chặt, chọc tức Tưởng Diên bóp chặt b** ng*c cô, bóp ngực cô một hồi rồi nói: "D*m phụ, kẹp lại cho anh, còn để trượt ra ngoài nữa thì không cắm gậy th*t vào cho em."

Chu Kỳ nghe câu này bèn kẹp h** h***t chặt lại, sợ gậy th*t anh sẽ lại chạy ra ngoài nên kẹp thật khít thật chặt.

Tưởng Diên lúc này mới ưỡn eo thúc vào, bóp cặp mông cô, va đập vào người cô. Ở đằng trước cô là kệ sách, cho nên lúc bị va đập “bạch bạch bạch” thì cả người hướng về phía trước. Cô bị cắm sung sướng nhưng không cách nào kêu ra ngoài miệng được, chỉ có thể cắn môi, sợ bên ngoài nghe thấy tiếng động.

Tưởng Diên duy trì tư thế này, c*m v** khe hẹp phía sau của cô, giữ cánh tay cô rồi kéo ra khỏi bàn, đối diện với phía cánh cửa. Anh vừa làm vừa đưa cô đi đến bên đó, áp sát người cô lên cánh cửa.

Chu Kỳ bị tư thế vừa đi vừa c*m v** trong của anh thúc tới tận cùng thì sung sướng không tả nổi. Hiện giờ cô đang bị anh chống trên cánh cửa, cánh cửa chất liệu bằng gỗ, không phải cửa bằng kính, lúc trước không bị nhìn thấy, nhưng bây giờ làm ở ngay cửa quá sức phóng đ.ãng, bên ngoài là nhân viên làm việc, nếu bị nghe thấy thì thật sự quá xấu hổ. Vì lúc hai người “bạch bạch” sẽ vang lên tiếng da thịt va chạm vào nhau, Chu Kỳ cảm thấy thật ngượng ngùng.

Tưởng Diên giơ tay cô lên cao quá đỉnh đầu, đè lên trên cửa, chơi cô ở tư thế giống như đang xâm phạm cô vậy.

Chu Kỳ không bật lên tiếng quá lớn, cho nên quá lắm chỉ có thể phát ra âm thanh rên hừ hừ.

Tưởng Diên còn đặc biệt tăng nhanh tốc độ, làm cô tới độ hồn vía bay mất.

Khi nửa người bên dưới của Tưởng Diên làm cô sung sướng đê mê, anh nghĩ tới chuyện gì đó bèn nói với cô: "Cuối tuần em có rảnh không? Đi về nhà với anh một chuyến, nhé?"

Hiện tại Chu Kỳ sắp vào kỳ nghỉ hè, nghỉ hè thì giáo viên không có việc gì làm. Cô chuẩn bị ở nhà nằm chờ, nghe thấy lời này bỗng giật mình nhìn anh, "Về nhà anh làm gì chứ?"

Tưởng Diên b*p m*ng cô thúc đẩy, nói: "Về nhà gặp người lớn, mẹ anh biết anh quen em tới bây giờ, cứ luôn bảo anh dẫn em về nhà, bà ấy muốn gặp em. Lúc trước anh có gửi ảnh của em cho mẹ xem, bà ấy cảm thấy ảnh chụp không giống như người thật đến, nên bây giờ muốn gặp người thật một chút. Quả thật rất hay càm ràm, cứ nhất định muốn đến gặp em. Bà ấy lớn tuổi rồi, anh nghĩ để bà ấy đi từ trong thôn đến đây, đi xe lửa mấy ngày quá vất vả, cho nên dẫn em về nhà, đưa em đi gặp mẹ chồng tương lai, em về cùng anh nhé?"
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 72



Chu Kỳ cân nhắc liệu có nên đi hay không, quả thật là một lựa chọn quá khó khăn, đi thì nhất định phải đi rồi, suy cho cùng đó cũng là mẹ chồng tương lai nên mình phải về gặp mặt một lần. Tuy vậy, cô e sợ quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu không thuận, và mẹ chồng sẽ không thích điểm gì đó ở mình, vì vậy dù hơi lúng túng nhưng cô vẫn muốn từ chối. Tưởng Diên véo nụ hoa của cô: “Con dâu xấu sớm muộn gì cũng phải gặp bố mẹ chồng.

Huống hồ, trông vợ anh xinh đẹp thế này, có gì không dám gặp người ta chứ?”

Chu Kỳ xấu hổ khi nghe anh nói vậy, nghĩ thầm cũng đúng, nếu muốn kết hôn vậy bây giờ cô đi gặp một lần cũng tốt, nếu không thích hợp thì có thể giải quyết sớm một chút.

...

Chu Kỳ nói với bố Chu và mẹ Chu chuyện mình sẽ đến nhà Tưởng Diên. Mẹ Chu rất tán đồng về chuyện này, dù gì nếu mai này thật sự phải chung sống với nhau thì về nhà với anh để xem có thích hợp hay không. Sau khi tới nhà sẽ nhìn thử xem, nếu quay về nông thôn với anh mà có thể thích ứng, vậy tính chuyện ở cùng nhau luôn, nếu mẹ chồng không ổn thì nên thoát khỏi cái hố đó từ sớm.

Mẹ Chu đồng ý, vì vậy bà chuẩn bị một vài thứ cho cô, đều là những thứ nên có khi đi gặp người già. Ngoài ra, bà mua thêm một ít thuốc bổ trong khu thương mại và quần áo cho người già. Bà còn hỏi trong gia đình anh còn thân thích nào nữa để bà mua cho.

Lần đầu tiên Chu Kỳ gặp phụ huynh và mẹ chồng tương lai của mình nên cô vô cùng lo lắng và thấp thỏm, đến nỗi chừng mấy ngày cô đều ngủ không ngon giấc, vì sợ mình và mẹ chồng tương lai sẽ không hoà hợp với nhau.

Cô đặc biệt hỏi xem trong gia đình anh gồm những ai, sau đó chuẩn bị đồ đạc đàng hoàng. Trong nhà anh có đông trẻ con và thân thích, nếu tặng hết cho tất cả mọi người thì chắc hẳn không xuể, vậy nên cô không chuẩn bị quà tặng, đến lúc đó phát bao tiền lì xì là được.

Chu Kỳ còn đặc biệt đi mua bao lì xì, sau đó đổi tiền mới để lì xì cho đám trẻ.

Trước kia toàn là người khác lì xì cho cô, bây giờ phải lì xì cho người khác, thành ra tâm trạng hơi phức tạp. Cô ở nhà phấn khởi bỏ tiền vào bao lì xì, đến sáng hôm đó thu dọn đồ đạc xong xuôi rồi đi về với anh.

Nhà Tưởng Diên ngụ ở một nơi khá chếch, không có tàu cao tốc đến thẳng đó nên chỉ có thể đi xe lửa, ngồi xe lửa là sẽ đến nơi ngay. Tuy nhiên quá trình hơi cực nhọc vì phải mất hai ngày.

Chu Kỳ không phải kiểu người yếu ớt, Tưởng Diên sợ cô ngồi giường cứng sẽ khó chịu nên đã đặc biệt mua giường mềm cho cô. Sau khi thấy giường mềm, Chu Kỳ dở khóc dở cười, cô không kiểu cách đến vậy, hơn nữa cô cũng còn trẻ, ngồi giường cứng là được mà.

Hai người lên xe lửa đã là xế chiều, Chu Kỳ tải một bộ phim truyền hình xuống vì sợ trên xe lửa sẽ nhàm chán, không có chuyện gì làm. Vì vậy, cô đặc biệt tải một bộ phim để xem chung với Tưởng Diên.

Lúc xem phim, Chu Kỳ hỏi anh: “Em chưa từng thấy anh muốn xem phim loại nào, anh toàn xem phim với em. Anh thích thể loại phim nào, sau này em sẽ tải bộ mà cả hai chúng ta đều có thể xem.”

Tưởng Diên không quan tâm mấy đến những thứ này. Thấy dáng vẻ tò mò của Chu Kỳ, anh cắn vành tai cô: “Phim heo. Mai mốt tải nhiều nhiều vào, tải bao nhiêu anh đều sẽ coi hết với em, thuận tiện học tập thêm kiến thức.”

Chu Kỳ xấu hổ véo eo anh, đẩy anh ra rồi không thèm để ý đến anh nữa. Đồ lưu manh này.

Mãi đến buổi tối, hai người ăn cơm hộp xong, rửa mặt rồi trở về.

Tưởng Diên ở bên cạnh xem tivi với Chu Kỳ, gần đây vì hay thức khuya ngủ khá muộn nên bây giờ còn chưa buồn ngủ, vậy nên hai người vẫn còn đang xem tivi. Mười giờ, xe lửa đã tắt đèn rồi.

Chu Kỳ hỏi anh muốn ngủ không, kết quả Tưởng Diên đổi di động của mình với cô rồi nói: “Giờ anh chưa buồn ngủ, ngược lại muốn xem phim điện ảnh với cô giáo Chu.”

Chu Kỳ nghe vậy, liếc nhìn điện thoại di động của anh, phát hiện đấy chính là phim Nhật Bản trong truyền thuyết, hơn nữa còn là loại không che. Lúc họ đeo tai nghe thì người khác không nghe được, nhưng người ta thấy được.

Phim này không có màn mở đầu gì cả, vừa vào phim là đã lao thẳng vào chuyện ấy, hơn nữa đủ các loại tư thế.

Chu Kỳ dựa vào lồng ngực của Tưởng Diên xem bộ phim đó. Tuy vậy, tại sao rõ là hai người đã làm hết mọi tư thế rồi, vả lại còn làm rất nhiều lần, nhưng bây giờ dựa vào lòng anh và xem bộ phim này lại khiến cô thẹn thùng đến vậy.

Tưởng Diên xem phim một hồi thì bắt đầu c**ng c*ng. Phản ứng sinh lý của đàn ông rất khó kiểm soát được, hơn nữa còn là phim k*ch th*ch t*nh d*c, thế nên anh không nhịn nổi mà lần mò sờ vào quần cô.

Cô biết vì phải ngồi xe lửa nên cô mặc kiểu quần thể thao rộng. Anh không c** q**n cô xuống mà luồn tay thẳng vào âm h* và s* s**ng. Tay anh chui vào quần cô, ngón tay vuốt âm mao, sau đó đến *m đ*, tiếp tục đi xuống tìm được khe hở, tách khe hở ra rồi ngón tay vân vê hạt châu.

May là bây giờ xe lửa đã tắt đèn rồi, không thì khi tay Tưởng Diên mò mẫm vào q**n l*t và sờ mó âm h* của cô, sẽ bị người ta thấy họ đang chơi tình thú.

“Ưm ——” Trong bóng tối, hay nói cách khác là đang trên xe lửa, cơ thể vô cùng nhạy cảm, âm h* bị sờ một chút thì cô đã bắt đầu đ*ng t*nh r*n r*. Vì

sợ bị phát hiện nên cô chộp lấy tay Tưởng Diên, không cho phép anh làm bậy.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 73



Chu Kỳ sợ bị người ta nhìn thấy, vì thế lúc này mới lo lắng nói với anh: “Đừng, đừng làm bậy, đang ở trên xe lửa mà, anh muốn làm gì hả? Bị người ta thấy thì bẽ mặt chết mất.”

Chu Kỳ định đẩy tay anh ra, nhưng vừa cúi đầu, cô chợt thấy tay anh đang v**t v* bên trên âm h*. Sức Tưởng Diên cực kì lớn, hiện đang x** n*n huy*t nhỏ không chịu buông tay, hơn nữa anh còn cố ý khuấy trộn tìm kiếm trong huy*t của cô. Cơ thể cô bị anh dạy dỗ bao lâu nay, đã sớm trở nên rất nhạy cảm, bị anh tuỳ tiện trêu đùa vài cái, ấn và v**t v* hạt châu làm cô bắt đầu ra nước.

Bắt gặp dáng vẻ xấu hổ của Chu Kỳ, Tưởng Diên mạnh tay n*n b*p hạt châu của cô: “Vậy sao. Cô giáo Chu cũng biết xấu hổ à? Anh sờ làm em sướng lắm phải không, huy*t nhỏ chảy nhiều nước thế kìa, đâu giống xấu hổ đâu.

Cô giáo Chu muốn tay của anh không? Anh sờ cho âm h* của cô giáo Chu chảy nhiều nước vậy, nếu anh bỏ ra thì âm h* sẽ không ngứa ngáy hả?”

Chu Kỳ thấy anh vừa nói vừa v**t v*, quả thật th*n d*** hơi ngứa, vả lại cô đã chảy rất nhiều d*m thuỷ, thấm ướt q**n l*t. Tay cô chắc chắn cũng dính d*ch nh*n của mình.

Chu Kỳ đ*ng t*nh, bị anh mò mẫm. Bây giờ đã tắt đèn rồi. Đèn đã tắt, người trên xe lửa chắc cũng đang ngủ, hẳn là sẽ không thấy hai người đang làm gì đâu, vậy nên cô càng yên tâm để anh sờ huy*t của mình.

Sau khi nghĩ thông suốt, Chu Kỳ mở chân ra, để anh mò sâu hơn và thoải mái hơn. Tưởng Diên thấy cô chủ động, bèn dở khóc dở cười nói về hạt châu của cô và tiếp tục khuấy động k*ch th*ch nó: “Cô giáo Chu d*m quá, đúng là con chó cái phóng đ.ãng, một con chó cái thiếu bị chơi, sảng khoái khi được chồng x** n*n hạt châu trên xe lửa lắm hả. Bây giờ chảy nhiều nước vậy làm ướt cả q**n l*t luôn rồi, ở đây cũng ngửi được mùi d*m thuỷ của cô giáo Chu nữa nè.”

Chu Kỳ thoải mái hé miệng, mắt mê ly nhìn Tưởng Diên, ngón tay anh quá nghịch ngợm vân vê hạt châu của cô, cũng làm cô thoải mái giống như được thăng thiên. Thế nhưng cô không thể r*n r* thành tiếng, chỉ có thể nín nhịn cho anh sờ và nắm lấy cánh tay anh.

Tưởng Diên k*ch th*ch hạt châu xong, tìm được khe huy*t và tách nó ra, nhưng không nóng lòng đút ngón tay vào. Ngón tay xoa vòng vòng bên ngoài làm âm h* cô càng thêm ngứa ngáy.

Chu Kỳ nhột không chịu nổi, hơi kẹp chân lại, chỉ ước ngón tay của anh mau mau đút vào, tuy thế dường như anh đang cố ý đùa giỡn cô, không chịu đâm vào. Cô tóm lấy tay anh, không thể chờ đợi v**t v* âm h*, xin anh: “Đút đi, chồng ơi, bây giờ huy*t nhỏ ngứa lắm, anh đút ngón tay vào cho huy*t em bớt ngứa đi, không có ngón tay của anh thì không được đâu, ngứa quá.”

Tưởng Diên đang xoa xoa gãi gãi ngoài âm đạ* của cô, cố ý hỏi: “Muốn ngón tay của anh c*m v** à, muốn bao nhiêu ngón tay đây? Anh có nhiều ngón tay lắm, em nói thử xem đút bao nhiêu ngón mới có thể cho huy*t nhỏ ăn thỏa thuê?”

Chu Kỳ không khỏi kẹp chân ma sát tay anh, đạt được kh*** c*m: “Đút vào hết đi, đâm ngón tay vào đi mà, bây giờ huy*t nhỏ rất ngứa, muốn được ngón tay c*m v**, bao nhiêu ngón huy*t nhỏ cũng ăn được hết.”

Tưởng Diên nghe vậy thì thoả mãn, cắm ba ngón tay vào, chỉ mới đút ba ngón tay vào mà bên dưới đã siết chặt khiến da đầu anh tê dại hẳn đi.

Cắm ba ngón tay vào, anh khảy mô phỏng theo d**ng v*t, vì không c** q**n lót của cô ra nên bây giờ q**n l*t bao lấy tay anh, thít ngón tay rất chặt.

Ngồi trên giường thế này quá không thoải mái, ngón tay anh không thể đút vào sâu hơn. Chu Kỳ h*m m**n thì chẳng còn quan tâm gì nữa, cô tuột quần

xuống, thậm chí cởi cả q**n l*t. Sau khi cởi hết toàn bộ, cô giạng chân thành hình chữ M và dựa vào giường để tay Tưởng Diên c*m v** sâu hơn.

Cô sung sướng cho Tưởng Diên móc khảy huy*t nhỏ, từng giọt từ tay chảy xuống. Chu Kỳ ghét bỏ ga giường bẩn trên xe lửa nên đã thay ga giường khác từ trước, không thì d*m thuỷ nhiễu xuống ga giường trên xe lửa của người ta sẽ quá mất mặt. Bây giờ hiện tại d*m thủy thấm vào ga giường cô mang đến, đã đổi rồi, vì thế cô không sợ d*ch nh*n dính vào. Cô đang đ*ng t*nh và h*m m**n, nắm tay Tưởng Diên khảy vào âm h*, nghe tiếng nước chảy từ âm h*.

Bây giờ không phải là ngày nghỉ nên khá ít người trở về thôn nhà anh, thành ra không có bao nhiêu người nằm ở khu giường mềm, chỉ có một người phụ nữ lớn tuổi đang nằm mà thôi. Vì vậy, Chu Kỳ chơi k*ch th*ch, bắt lấy tay anh đút vào huy*t nhỏ của mình.

Thoải mái r*n r* bằng giọng mũi, trong bóng tối, không thấy rõ gương mặt phóng đ.ãng và sảng khoái của cô khi l*n đ*nh.

Ngón tay Tưởng Diên thon dài, lúc khảy vào, đột nhiên nhanh chóng đục khoét huy*t nhỏ của cô. Chẳng bao lâu sau, Chu Kỳ ch** n**c ra, nước bắn thẳng lên tay, trên ga giường cũng đầy d*m thuỷ của cô.

Sau khi sướng, Chu Kỳ khóc lên, khóc vì sảng khoái, đồng thời thở hổn hển nhìn Tưởng Diên.

Tưởng Diên thấy cô thoải mái, lúc này mới rút khỏi âm h* của cô rồi l**m d*m thuỷ trên ngón tay anh. Chu Kỳ sung sướng khi được anh c*m v**, bắt lấy tay anh và yêu cầu: “Đừng đi, tối nay ngón tay cứ c*m v** huy*t em mà ngủ đi.”
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 74



Không có khả năng l*m t*nh trên xe lửa, bởi vì biên độ quá lớn, nếu như rung lắc giường chắc chắc sẽ bị phát hiện. Nên sau khi Tưởng Diên dùng tay hoàn tất cho Chu Kỳ xong thì ôm cô nằm xuống, thỏa mãn cô, lấy tay cho vào trong động hẹp chặn lại nơi đó của cô.

Động hoa của cô khi nãy bị khảy có hơi lật ra ngoài, bây giờ lại c*m v** một lần nữa, khoan khoái tới mức cả gương mặt cô đều là sự hưởng thụ.

Chính cô đã được thoải mái, cô cũng muốn làm cho Tưởng Diên thoải mái, lúc này không an phận mà mò mẫm lồng ngực của anh, sau đó tay đi thẳng một mạch vào bên trong quần của anh.

Anh mặc kiểu quần thể thao thông thoáng rộng rãi, nên khi cô luồn tay vào bên trong quần của anh, lập tức nắm được đứa em trai của anh, đặt trong lòng bàn tay rồi nằm ngủ, "Ông xã cũng cho tay vào trong cái động nhỏ của em đi, em cũng sẽ cầm gậy th*t của ông xã cùng đi ngủ."

Tưởng Diên áp sát đến gần cô, bởi vì trên xe lửa hai người nằm chung với nhau, giường vốn nhỏ, hai người chỉ có thể nằm nghiêng. Anh ch* t** v** b*n tr*ng h** h***t nhỏ của cô, chặn ở ngay nơi đó, gậy th*t của Tưởng Diên cũng được cô nắm giữ.

Bây giờ nửa người bên dưới của Chu Kỳ trống trải không mặc q**n l*t, Tưởng Diên lấy chăn đắp lên, che người cô lại. Cô vợ hứng tình như thế này không thể để cho người khác nhìn thấy, nên anh lấy tấm chăn đắp lên cho cô.

Anh. nghiêm túc thành thật giấu cô đi, cô có lên cơn hứng tình thì cũng chỉ có thể để anh nhìn thôi.

Chu Kỳ vừa lòng thỏa ý, ôm Tưởng Diên rồi chìm vào giấc ngủ.

...

Hai ngày này trên xe lửa, vì hai người đều ở cùng với nhau nên không thấy vất vả một chút nào. Chu Kỳ thấy sắp sửa đến trạm, tâm trạng vô cùng thấp thỏm, ở trên xe lửa cứ luôn hỏi anh mình có nên trang điểm, quần áo mặc trông như thế nào, còn đặc biệt vào nhà vệ sinh thay bộ quần áo mới, vì gặp người lớn nên cô mặc một chiếc váy dài rất giản dị.

Cô không dám trang điểm, vì dù gì người già ở nông thôn cũng không thích mấy cô gái trang điểm cho lắm.

Cô vẫn luôn trong tâm trạng lo lắng không yên, mẹ và bố anh có thích cô hay không.

Tưởng Diên nhìn dáng vẻ Chu Kỳ căng thẳng như thế này, bắt lấy tay cô nói lời an ủi: "Có gì mà lo sợ, em bình tĩnh một chút cho anh, người nên lo sợ không phải em mà là bố mẹ anh. Hai ông bà nghe anh bảo muốn cưới một cô vợ thành phố thì vừa phấn khởi vừa lo lắng, sợ em không thích môi trường dưới nông thôn, cho nên bây giờ ở nhà chắc chắn còn lo lắng hơn em nhiều. Vì vậy em không cần phải hồi hộp, mẹ anh sẽ yêu thích em, mẹ anh nghe nói em là cô giáo thì vui vẻ không sao tả nổi, chỉ trong một đêm là cả thôn đều biết anh tìm được một cô vợ là cô giáo."

Chu Kỳ nghe những lời này thì trong lòng cũng được xoa dịu chút ít, nhưng vẫn rất lo sợ. Dù sao thì lần đầu tiên không hề có chút kinh nghiệm nào, nếu như để mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu ở chung với nhau không tốt đẹp thì không xong rồi.

Tưởng Diên cứ luôn thấp tha thấp thỏm trên xe lửa cũng đã xuống trạm, anh cầm theo hành lý của hai người. Lần này quay về, thời gian ở lại không được xem là dài, cũng chỉ có vài ngày, nên hành lý của hai người để chung với nhau, sắp xếp thành một lớn một nhỏ.

Chu Kỳ mang theo đồ của cô, chung quy đa số đồ đạc cũng là mấy món chai chai lọ lọ mỹ phẩm dưỡng da. Phụ nữ ra ngoài thường mang nhiều đồ, quần áo cũng thay đổi hàng ngày, không giống đàn ông, một bộ quần áo có thể mặc cả mấy ngày, vì thế đồ của cô chiếm 2/3 hành lý. Còn có một chiếc ba lô, cô muốn mang ít đồ đạc giúp anh, tránh cho anh quá vất vả, nhưng

Tưởng Diên không cho. Anh vác một chiếc ba lô to, nhấc hành lý, dắt tay cô, dẫn cô ra khỏi trạm.

Trạm đến của xe lửa là ở huyện, muốn lên trấn còn phải ngồi xe bus, ngồi xe bus hết một tiếng đồng hồ. Chu Kỳ cứ luôn đi tìm xem những video nên ở chung với mẹ chồng như thế nào, thấy còn thấp thỏm khó khăn hơn bản thân mình chuẩn bị giáo án.

Suốt cả chặng đường cô đều lo học tập. Tưởng Diên thấy cô đau khổ như vậy thì dở khóc dở cười, chỉ có thể sắm vai của mẹ anh, luyện tập chung với cô.

...

Bố Tưởng mẹ Tưởng lần đầu gặp con dâu, cho nên vô cùng phấn khích, sáng sớm đã ra cổng thôn chờ hai người bọn họ.

Đã nói với hai ông bà rằng đến chiều hai người mới đến, nhưng hai người già bọn họ nhàn rỗi không có chuyện gì làm, cũng thấy không yên tâm, sợ làm trễ nãi thời gian lại để lại ấn tượng không tốt, cho nên sáng sớm đã ở cổng thôn chờ đợi.

Mẹ Tưởng sợ người ta vào thôn không quen ăn đồ ở đây, đặc biệt vào trong huyện mua một ít hoa quả, lại còn mua cherry. Nói chung cũng khá đắt tiền, nhưng vẫn cam lòng mua.

Sau khi mua xong thì về nhà, về đến nhà rồi lại lo lắng không yên, lại ra ngoài thôn chờ đợi. Hai ông bà già thấp thỏm chờ cả mấy tiếng đồng hồ, nhìn thấy xe bus đến thì đứng trước xe bus nhìn xem.

Hai người Chu Kỳ và Tưởng Diên xuống xe, bố Tưởng tiến lên trước xách hành lý giùm bọn họ. Mẹ Tưởng nhìn Chu Kỳ đầy vẻ hài lòng, nhìn thấy một cô gái tươi trẻ xinh xắn, đôi mắt bà lóe sáng.

Bà vội vàng bước đến chào hỏi với cô: "Đây chính là, Tiểu Kỳ đúng không?"

Chu Kỳ ngượng ngùng vén tóc cúi đầu chào bà, nói câu chào hỏi với vẻ vô cùng e lệ: "Cháu chào chú chào dì, cháu là Chu Kỳ, rất vui khi được gặp mọi người ạ."

Mẹ Tưởng hết sức vui mừng, kéo tay rồi dắt cô vào trong thôn nói chuyện: "Làm gì có, là dì rất vui khi gặp cháu đó! Trong điện thoại Tưởng Diên nói rằng cháu rất xinh đẹp, hôm nay vừa nhìn thấy cháu là biết còn xinh đẹp hơn cả lời nó miêu tả, xinh đẹp hiếm có."

Lúc ban đầu Chu Kỳ còn cho rằng tính tình cô trầm lắng, không quá thích hợp ở cùng một chỗ với mẹ chồng tương lai của mình, dù gì bản thân cô cũng không biết nói chuyện cho lắm, nhưng chặng đường đi thẳng một mạch vào trong thôn cũng khá tốt. Chung quy thì mẹ chồng cũng dễ tiếp cận, biết cách bắt chuyện, hai người trò chuyện suốt chặng đường, dần dần cũng không còn lạ lẫm như lúc ban đầu, lại còn tay dắt tay nhau cùng đi.

Về đến nhà, tuy rằng điều kiện ở nông thôn không được tốt, nhưng mấy năm nay nhà nào nhà nấy đều tự mình xây dựng nên. Nhà của Tưởng Diên cũng đã là căn nhà hai tầng, bố mẹ Tưởng đã quét dọn phòng ốc hết một lượt, thay drap trải giường sạch sẽ gọn gàng cho bọn họ, còn ở trên huyện mua cả đồ ngủ mới cho Chu Kỳ.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 75



Chu Kỳ thật sự quá đỗi vui mừng, chung quy thì người mẹ chồng này xem ra cũng rất dễ chung sống. Đã vậy còn chủ động mua đồ ngủ cho cô, mua cả hai bộ có thể thay đổi tắm giặt, còn giặt drap giường gì đó cho cô, đều là đồ mới mua về.

Tưởng Diên mang đồ lên hết trên lầu, mẹ Tưởng đứng ở bên cạnh nói: "Tiểu Kỳ à, dì vào huyện mua đồ ngủ cho cháu, cũng không biết có vừa với kích cỡ người cháu hay không. Bà chủ tiệm đó bảo rằng mấy cô gái trẻ thích mặc kiểu này, nên dì mua một bộ cho cháu, cháu mặc vào xem hợp hay không.

Để dì đi nấu cơm cho cháu, hai đứa ngồi hai ngày trên xe lửa nhất định đã đói bụng rồi, cháu có kỵ món gì hay không?"

Có lẽ nguyên nhân vì cả đời mẹ Tưởng chỉ ở trong cái thôn này, nên khi nói chuyện đều dùng giọng địa phương. Giọng phổ thông nói khá là không tự

nhiên, nhưng dù gượng gạo vẫn có thể nghe hiểu được, bà đã cố gắng hết sức để nói tiếng phổ thông với cô.

"Dì ơi, dì cứ làm tùy ý là được rồi ạ, cháu không kén ăn."

"Được nghen (*), cháu chờ ha, bây giờ dì xuống dưới nấu cơm cho cháu, nếu cháu thấy đói bụng thì cứ ngồi xuống ăn chút trái cây lót dạ." Tay mẹ Tưởng bưng theo một tô trái cây, đặt trên bàn.

(*)Đọc là "lei", là giọng địa phương đọc chệch của chữ "了" (le).

Tưởng Diên nhìn cả tô cherry, anh vươn tay muốn lấy ăn, lại bị mẹ Tưởng đánh lên tay một cái, “Cút ngay, con ăn cái gì, cái này là để cho Tiểu Kỳ ăn, con đừng có ăn. Cherry mắc tiền con có thể ăn hả? Nếu con muốn ăn thì xuống dưới nhà có cả đống chuối, con ăn chuối là được rồi."

Tưởng Diên: "..."

Chu Kỳ mỉm cười cảm ơn: "Cảm ơn dì ạ."

Mẹ Tưởng hí ha hí hửng xuống lầu, lại còn khép cửa lại giùm cho bọn họ. Chu Kỳ muốn thử xem bộ đồ này có hợp hay không, cho nên đóng cửa lại xong thì trực tiếp c** q**n áo mặc bộ đồ kia vào, đứng ở trước gương ngắm nghía. Có thể thấy mẹ Tưởng rất có tâm, vì nghĩ rằng cô gái trẻ đều thích màu hồng, nên mua cho cô cả hai bộ màu hồng.

Tưởng Diên ở bên cạnh vừa ăn trái cây của cô vừa nói: "Em còn sợ mẹ anh không thích em không? Em xem mẹ anh thích em biết bao nhiêu, cherry không cho anh ăn, quần áo không mua cho anh, đồ ngủ cũng chỉ mua phần cho em."

Chu Kỳ mặc vào vừa vặn thích hợp, cô duyên dáng nói: "Vậy là do từ bé em đã khiến người lớn yêu thích."

Tưởng Diên nhìn dáng vẻ yêu kiều của cô, cắt ngang cô nói chuyện: "Có biết vì sao mẹ anh thích em không?"

Chu Kỳ xoay người nhìn anh, Tưởng Diên cười cười giải thích cho cô: "Khi nãy mẹ anh nói, em mông lớn dễ sinh nở. Thích em, cực kỳ thích em luôn."

Chu Kỳ nghe xong lời này bèn sờ vào cặp mông mình một chút, hình như đúng là có hơi to.

Lúc này Tưởng Diên đi qua, v**t v* cặp mông cô, vuốt một cái rồi nói: "Em phải cảm ơn chồng của em, anh tốn bao nhiêu tâm tình trong nhiều ngày như

thế, ngày nào cũng s* s**ng mông em, sờ tới độ mông em có độ đàn hồi. Chồng thích chơi cặp mông em như vậy, chơi cặp mông của cô giáo Chu to thế này rồi."

Chu Kỳ nghe câu này thì thấy ngượng ngùng bèn đẩy anh lui ra, mất mặt người ta muốn chết, "Anh đừng có nói to tiếng như thế, để mẹ anh nghe thấy thì phải làm sao."

...

Mẹ Tưởng ở dưới lầu nấu cơm, bố Tưởng ở ngoài giết gà và cá mang vào nhà. Chu Kỳ thay xong quần áo đi xuống lầu, nhìn thấy số đồ ăn phong phú thì giật mình, vội vàng vào nhà bếp giúp đỡ thì mẹ Tưởng đẩy cô ra ngoài, "Cháu ra ngoài chờ ăn cơm là được rồi, để cháu nếm thử tài nghệ nấu ăn của dì."

Chu Kỳ bất đắc dĩ, chỉ có thể ra ngoài cùng xem tivi với Tưởng Diên, nhưng suốt quá trình khá thấp thỏm. Cô cứ luôn nhìn về nhà bếp, muốn vào trong, dù gì ngày đầu tiên đến mà không phụ làm cơm là không được.

Nhưng mẹ Tưởng không cho, mẹ Tưởng sợ cô thấy nhàm chán nên gọi Tưởng Diên: "Tưởng Diên, còn đừng đơ ở đó nữa, con không có việc gì thì dẫn Tiểu Kỳ vào thôn dạo một vòng đi chứ, bao nhiêu người trong thôn đều muốn gặp Tiểu Kỳ. Một tiếng sau hãy về nhà ăn cơm."

Tưởng Diên nghe lời này thì đứng dậy, dẫn Chu Kỳ ra ngoài đi dạo.

Hai người đi ra ngoài, tay nắm tay đi vào trong thôn. Căn bản là nhà nào cũng quen biết, nhìn thấy Tưởng Diên về nhà, còn rất vui vẻ chào hỏi với anh: "Tưởng Diên, dẫn vợ về đó à?"

Tưởng Diên ôm eo cô, thể hiện tình cảm một cách quang minh chính đại, nói: "Phải đó, là vợ của tôi, sắp rước vào nhà rồi."

Chu Kỳ khá ngượng nghịu, chào hỏi và cùng anh làm quen người ta. Có một số là hàng xóm, một số khác là người trong thôn quen biết, còn có một số người là họ hàng. Nhiều quá đi, đầu óc Chu Kỳ ghi nhớ đến sắp sửa hồ đồ luôn rồi.

Chu Kỳ còn mua một số đồ cho họ hàng thân thích, tặng bao lì xì các kiểu cho các bé nhỏ, đi cũng đã đi rồi, một tiếng rưỡi đồng hồ sau quay về nhà trong tình trạng mệt mỏi tê liệt.

Mẹ Tưởng nấu cơm ăn rất ngon. Mẹ Tưởng cứ luôn gắp thức ăn cho cô, chén của Chu Kỳ không thể chứa thêm được nữa, sau đó ăn tới mức căng bụng, phải giúp mẹ Tưởng đi rửa chén.

Mẹ Tưởng không cho, kéo cô ra ngoài trò chuyện ăn trái cây cắn hạt dưa, gọi Tưởng Diên đi vào: "Tưởng Diên à, con mang chén đũa ra ngoài giếng rửa đi, mẹ và Tiểu Kỳ mắc trò chuyện rồi này."

Tưởng Diên: "..."

Anh cảm thấy Chu Kỳ mới là con ruột của mẹ.

...

Trong thôn nghỉ ngơi sớm, buổi tối tám giờ đã đi ngủ rồi. Chu Kỳ ở bên dưới trò chuyện với mẹ Tưởng xong mới lên lầu, Tưởng Diên đã tắm rửa xong, nằm trên giường. Chu Kỳ hớn hở đi đến, cầm mấy món đồ sáng lóa trên tay cho Tưởng Diên xem: "Tưởng Diên, anh xem, mẹ anh cho em vòng tay, dây chuyền vàng có đẹp không này!"
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 76



Tưởng Diên kéo tay người kia qua, ôm trên giường, bóp gương mặt cô: "Em đắc ý thành dáng vẻ này rồi đó hả?"

Chu Kỳ chắc chắn là hí hửng, nói với vẻ khoe khoang cùng anh: "Mẹ anh bảo là cho con dâu tương lai, đã xác định đó là em rồi, em chính là con dâu tương lai. Mẹ anh đã chấp nhận em, đây không phải là chuyện đáng để vui mừng sao?"

Tưởng Diên buông lỏng cô, nói: "Mẹ anh thật lòng thích em, đối xử với em tốt hơn anh. Ai không biết còn tưởng em mới là con ruột, còn anh là con nhặt về ấy."

Chu Kỳ vui vẻ đặt đồ xuống, đi vào trong nhà tắm, tắm rửa xong xuôi thì mặc bộ đồ ngủ mà dì mua cho cô, nằm lên giường chuẩn bị ngủ, hôm nay đã quá mệt.

Ngay vào lúc cô chuẩn bị tắt đèn, Tưởng Diên luồn tay vào trong cổ áo cô, bóp b** ng*c sữa của cô, chuẩn bị đến “chơi” cô thì bị Chu Kỳ đẩy ra một cái cự tuyệt, nói lời lý lẽ với anh: "Tưởng Diên, em mệt quá rồi, em không muốn làm. Vả lại em dự định dậy sớm để nấu bữa sáng cho nhà anh, tạo ấn tượng tốt với dì, cho nên anh nhẫn nhịn nha."

Tưởng Diên: "...Trên xe lửa bị em dụ dỗ hai ngày, ở trên đó ngược lại thế mà làm cho em thỏa mãn, bây giờ anh muốn phát tiết thì không cho nữa à? Cô Chu không trọng nghĩa khí nha, chỉ lo cho bản thân mình thoải mái thôi."

Chu Kỳ ngáp một cái, thật sự là mơ mơ màng màng, "Ngày mai rồi tính nha, ngày mai lúc nào không mệt thì mình bàn lại."

Tưởng Diên đưa tay qua khều, kéo cô vào sát trong lòng mình, cho cô gối lên tay mình, nói: "Cái này là cô Chu nói với anh đó nha, ngày mai phải ngoan ngoãn nghe anh, anh bảo đi chỗ nào là đi chỗ nấy ha."

Chu Kỳ lờ mờ gật đầu, đáp lại một tiếng được.

...

Tối ngày hôm sau khi Chu Kỳ ăn cơm xong, Tưởng Diên nói là dẫn cô đi dạo một chút, cho nên hai người đi ra bên ngoài.

Chu Kỳ còn ngây thơ tới mức cho rằng anh thật sự dẫn mình đi dạo vài vòng, đi theo sau anh đến một bãi ngô.

Cô hồn nhiên nhìn nhìn Tưởng Diên, hỏi anh: "Anh dẫn em đến nơi này, là để ngắm sao hả?"

Tưởng Diên nghe câu này lập tức bật cười, cầm tay cô kéo đến sờ vào đ*ng q**n mình: "Ngắm sao cái gì, ngắm thằng em của chồng đi, cho em ngắm đã luôn."

Chu Kỳ nghe xong câu này, chớp mắt đã hiểu ra mọi chuyện. Ý của anh đây là muốn làm dã chiến, đã vậy lại còn “chơi” một trận ở trên bãi ngô khiến cô

hoảng sợ, vội rút tay về thì Tưởng Diên chụp tay cô không cho động đậy, dặn dò cô: "Hôm qua cô Chu cũng đã đồng ý với anh rồi, muốn chơi thế nào thì chơi thế ấy, đâu có được ăn quỵt thế này. Thằng em của ông đây đã cứng như kia rồi, mau c** đ* ra, thằng em muốn cắm sung sướng vào h** h***t."

Chu Kỳ thấy hơi xấu hổ nhìn ngó trái phải một chút: "Anh xác định không có vấn đề gì chứ? Sẽ không bị người ta nhìn thấy đúng không?"

Tưởng Diên nói với cô vẻ chắc nịch: "Không đâu, buổi tối người trong thôn ngủ sớm, ai sẽ nhìn thấy chứ? Mau mau c** q**n ra, làm cho cái huy*t nhỏ kia ẩm ướt, chồng đút vào trong cái huy*t non mềm kia. Lâu lắm rồi không đút vào trong huy*t nhỏ, thằng em cũng đã sưng cứng, thấy nhớ cái ấm áp của huy*t nhỏ."

Chu Kỳ nghe xong câu này thì c** q**n ra ngay trước mặt anh. Quần vừa cởi xuống, bàn tay của Tưởng Diên đã s* s**ng quần áo cô, cách một lớp vải mò mẫm b** ng*c sữa của cô. Chu Kỳ thấy vậy, lập tức cởi luôn cả phần áo bên trên.

Tưởng Diên v**t v* q**n l*t của cô, ngồi xổm xuống đỡ lấy bắp đùi, cách một lớp q**n l*t l**m m*t tiểu huy*t của cô, chiếc lưỡi thật dài đảo quanh một vòng ở giữa khe hẹp của h** h***t. Âm mao của Chu Kỳ rất rậm, cho nên nổi thành một nhúm phồng phồng khi mặc q**n l*t. Chu Kỳ bị anh cách lớp q**n l*t l**m láp cũng vẫn có thể ch** n**c, bây giờ q**n l*t đã ướt sũng nước, không biết là d*m dịch của mình hay là nước bọt của anh. Tưởng Diên gặm ăn mặt trên q**n l*t của cô, đầu lưỡi k*ch th*ch h** h***t nhỏ xinh của cô. Bàn tay Chu Kỳ nắm lấy mái tóc anh, cúi đầu nhìn anh ăn.

Trong thôn chẳng có mấy bóng đèn đêm, chỉ có thể dùng ánh sáng mờ mờ của một chiếc đèn đường xuyên qua ánh trăng sáng.

Tưởng Diên nếm thấy q**n l*t cô đều mang mùi vị tanh nồng, sau đó miệng thả lỏng, bàn tay mò mẫm bên trong q**n l*t cô, v**t v* lên xuống hạt đậu của cô: "Nhiều mật dịch như thế này, được chồng cách lớp q**n l*t l**m huy*t nhỏ mà cũng có thể chảy ra bao nhiêu là nước như kia."

Chu Kỳ bị l**m, nửa người bên dưới quả thật rất ngứa ngáy, nhìn anh dừng lại thì không kiềm chế được mà cong mông nâng đến bên miệng anh: "Chồng à, c** q**n lót lẳng lơ xuống rồi trực tiếp ăn mật huy*t, ăn cái huy*t nhỏ của em. Bên trong ngứa quá, muốn chồng đẩy lưỡi vào ăn, nhanh một chút, không nhịn nổi nữa rồi, muốn được anh l**m h** h***t."

Tưởng Diên nghe thấy câu này thì cởi ngay q**n l*t của cô xuống, cô đã chảy không ít nước nên lúc c** q**n xuống lập tức ngửi được một mùi tanh. Anh đưa mũi dán sát lên mảnh đất riêng tư kia hít một hơi, đích thực là mùi hương anh yêu thích, ngửi xong thì bắt đầu đưa lưỡi đảo vòng bên trên lớp lông rậm. Làm cho lớp lông dày rậm kia ướt đẫm xong mới thuận thế chen lưỡi vào giữa khe hẹp, khều *m đ* k*ch th*ch cô.

Chu Kỳ khoan khoái bật ra tiếng: "Ư -- Anh thật là biết cách ăn mật huy*t, chồng ăn mật huy*t giỏi quá --"

Tưởng Diên nghe thế, xấu xa vỗ mông cô một hồi, dặn dò cô: "Gọi chồng cái gì? Phải gọi là bố, hai chúng ta đang lén lút l*m t*nh trên bãi ngô này."

Chu Kỳ nghe anh nói câu này là biết anh chơi đến nghiện. Lần trước gọi là anh trai, bây giờ còn thích diễn trò nhập vai, cho nên thoải mái ưỡn người lên, trực tiếp đồng ý với anh: "Bố l**m huy*t nhỏ thật là sướng, lưỡi của bố tuyệt vời quá, l**m huy*t nhỏ của con gái toàn là nước."
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 77



"A -- a -- cái miệng của bố d*m đãng thật là giỏi, cái miệng của bố hư đúng là biết cách l**m nha. Sao bố d*m đãng lại biết cách l**m thế, làm người ta sướng quá đi, l**m người ta phun nước, nước b*n r* đều để bố ăn sạch hết."

Chu Kỳ phóng túng nói lời tục tĩu để k*ch th*ch anh ăn h** h***t của mình, bây giờ không ai nghe thấy, Chu Kỳ cứ lên tiếng r*n r*, nói xong cúi đầu nhìn miệng của Tưởng Diên. Miệng anh đang ngậm lấy h** h***t của cô, đầu lưỡi đang khuấy động bên trong, bởi vì rất yên tĩnh cho nên nghe rõ mồn một anh ăn h** h***t của cô một cách say sưa đê mê.

Chu Kỳ cúi đầu là có thể nhìn thấy đầu tóc đen của anh đang chôn vùi trong h** h***t của mình, dáng vẻ đầy gợi dục. Dưới sự k*ch th*ch của thị giác, chẳng mấy chốc cô đã bị đầu lưỡi của anh chọc đến điểm G.

Chu Kỳ triều phun (*) rất mạnh, một dòng chất dịch bắn vào trong miệng anh. Tưởng Diên không lãng phí số chất dịch này, trực tiếp ăn hết chất dịch. Anh bấu cặp mông Chu Kỳ thật chặt, giữ mông cô rồi ăn cho bằng sạch.

(*)Thực tế theo tiếng Việt nó là “Xuất tinh” nhưng mình không muốn trùng với xuất tinh ở nam, nên để theo chữ HV vậy.

Chu Kỳ nhìn dáng vẻ anh ăn d*m dịch hưng phấn như vậy, nắm mái tóc anh, "Bố d*m đãng cũng đã m*t sạch sẽ, ăn hết d*m dịch của con gái. Bố vậy mà thừa dịp con gái ngủ say lại đi ăn huy*t nhỏ của con, biết bố thích uống nước từ h** h***t con gái, huy*t nhỏ của con gái phun ra bao nhiêu là nước, đút cho bố ăn no, bố ăn cho thỏa thích."

Tưởng Diên nghe những lời này thì càng ra sức thêm nữa, uống hết sạch nước nơi vùng bí ẩn kia của cô. Anh c** q**n áo vứt trên bãi ngô, tiếp theo thì nằm trên bãi ngô, nói với Chu Kỳ: "Con gái d*m đãng, mau chóng ngồi lên thằng em của bố, để thằng em này của bố làm con. Chẳng phải con muốn thằng em này chơi cái huy*t nhỏ của con sao, còn không nhanh chóng qua đây."

Chu Kỳ tr*n tr** cả người đi về phía anh, ngồi xuống chỗ g*** h** ch*n anh, tay cầm gậy th*t anh sục lên xuống một hồi, sau đó đút vào bên trong h** h***t trơn trượt của mình. Bên trong mật huy*t của cô đều là nước nên rất trơn trượt, bây giờ cứ thế mà đẩy thẳng vào trong.

Đẩy một phát là đi thẳng đến cuối cùng, Chu Kỳ sung sướng kêu lên: "A -- gậy th*t của bố to quá, gậy to của bố, gậy th*t to như này, c*m v** thật là đã, chọc đến t* c*ng của con gái mất rồi. Bố đúng là ông bố hư hỏng, thế mà lại làm huy*t nhỏ của con gái, c*m v** t* c*ng của con gái, con gái sắp bị bố làm hỏng cả rồi."

Tưởng Diên không ngờ Chu Kỳ lại biết vui đùa đến thế, đúng là trời sinh đã d*m đãng, chơi cái trò nhập vai này mà cũng có thể nổi hứng như thế, cái dáng vẻ hứng tình kia. Ngón tay anh búng vào đỉnh nh* h** của cô một cái rồi nói với cô: "Con gái phóng đ.ãng nhỏ tiếng lại cho bố một chút, to tiếng thế để làm gì hả? Chờ lát nữa bị mẹ con nghe thấy, bị mẹ con bắt gặp hai chúng ta lén l*m t*nh trên bãi ngô, bị mẹ con nhìn thấy bố đang làm con gái

mình, làm con gái tới mức b*n r* bao nhiêu là nước, bao nhiêu là thoải mái, mẹ con có bị tức chết không?"

Chu Kỳ bị anh đánh l*n đ*nh nh* h** một hồi, đỉnh nh* h** rất ngứa, hai tay cô mò mẫm b** ng*c sữa dụ dỗ anh: "Nếu con bị mẹ bắt gặp, bị mẹ nhìn thấy con gái d*m đãng hiện đang được bố chơi h** h***t, được bố làm sướng như thế này, thì sau này con gái muốn làm vợ của bố, bố chỉ có thể chơi huy*t nhỏ của con gái. Huy*t nhỏ của con gái thích gậy th*t to của bố hư hỏng, người bố tốt của con, bố sờ ngực của con gái đi. Đỉnh anh đào của con gái ngứa quá, thèm muốn bàn tay bố sờ nắn, được tay bố sờ rất là sướng!"

Tưởng Diên nắm vòng eo cô, nhìn dáng vẻ hứng tình của cô, "Ngứa thì tự sờ, con cũng có tay mà, s* s**ng cho bố xem nào. Ngược lại bố muốn xem cảnh con gái tự s* s**ng b** ng*c mình."

Trước khi anh nói xong, Chu Kỳ đã không còn nhịn được nữa mà giơ tay mò mẫm b* ng*c mình, giữ lấy đỉnh anh đào mềm mại, tưởng tượng đến kh*** c*m khi bàn tay anh v**t v* b** ng*c mình, s* s**ng ngay trước mặt anh rất thoải mái.

"A ~ Tay của bố thật là đã, sờ ngực con gái sướng quá, thích bố, thích bố d*m đãng chơi con gái."

Cô nói rồi uốn éo thân người tới lui trên thân thể Tưởng Diên, âm thanh sung sướng mang theo cảm giác tan chảy.

Chu Kỳ vặn vẹo phóng túng như kia, kh*** c*m đến với cô rất kịch liệt. Lúc l*n đ*nh, vừa bắn dịch, d*m dịch b*n r* đầy nước trên bụng dưới của Tưởng Diên.

Cơ thể Chu Kỳ trở nên mềm, mềm một cách nhũn nhão sau khi đạt c*c kh***. Huy*t nhỏ vẫn còn đang nhét con đại bàng to của anh bên trong kia đấy?

Tưởng Diên nhìn Chu Kỳ đã mệt mỏi không còn sức lực, anh còn chưa b*n r* được nhé. Lúc này anh thay đổi tư thế, đè Chu Kỳ dưới mặt đất, bẻ hai chân cô thành hình chữ M, dùng tư thế này để c*m v** mật huy*t bé xinh của cô, thúc vào huy*t cô khiến cho b** ng*c sữa phải rung rung lắc lắc.

Chu Kỳ thích được r*n r* to tiếng lúc l*m t*nh, kêu ra âm thanh thoải mái càng tăng thêm hứng thú t*nh d*c của hai người. Một mặt vì muốn khiến anh hưng phấn, mặt kia thì thật sự rất ít người làm nó, cho nên khi l*m t*nh

không hề che đậy sự sung sướng của bản thân, hiện đang k** r*n phóng đ.ãng, "A -- bố thật là biết cách l*m t*nh -- bố hư hỏng giỏi chơi quá, bố d*m đãng thật là biết cách chơi h** h***t của con gái. Con gái thấy sướng quá, sắp bị bố làm đến chết rồi, sắp bị bố làm tới l*n đ*nh, sướng quá, sướng quá."

Tưởng Diên nghe cô nói thì cúi đầu chặn miệng cô lại, hôn lên môi cô. "Con gái d*m đãng đút bố ăn nước bọt của con, cho bố ăn nước bọt con."

Chu Kỳ nghe thấy những lời này của anh, bèn há to miệng ngậm lấy cánh môi anh, cùng anh trao đổi nụ hôn say đắm nồng nhiệt.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 78



Hai người hôn vô cùng nhiệt tình, hôn đến nỗi cánh môi sưng tấy, Chu Kỳ hãy còn mê đắm không chịu buông Tưởng Diên ra. Hai người đút nước miếng cho nhau. Tưởng Diên đưa tay bắt lấy vú cô chơi đùa, cả hai đều vô cùng thỏa mãn.

Tưởng Diên tính toán là sẽ chơi cô ở đây nên khi ra ngoài đã nhét mấy cái bao cao su vào túi. Hiện tại muốn bắn, anh rút gậy th*t ra, đưa bao cao su cho Chu Kỳ, bảo cô đeo vào cho mình.

Chu Kỳ đỏ mặt khi nhìn thấy bao cao su, cô xé nó ra, đeo nó vào v*t n*m t*nh.

Đeo áo mưa vào rồi, Tưởng Diên túm lấy cô, bắt đầu thọc vào rút ra một hồi rồi b*n r* ngoài.

Buổi tối Chu Kỳ vô cùng mẫn cảm, không biết có phải là vì hai người đang làm dã chiến ở ngoài trời, sợ bị người ta phát hiện hay không mà cơ thể trở

nên nhạy cảm, chỗ đó cực kỳ chặt khít, kẹp anh thoải mái vô cùng. Hai người làm một hồi rồi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi về.

Chu Kỳ không khép chân lại được, vì bị chơi.

Vậy nên đến lúc Tưởng Diên mặc quần áo cho Chu Kỳ, cô suýt chút nữa bị ngã vì hai chân run rẩy. Vừa rồi hai người chơi quá hăng, Chu Kỳ giận đến nỗi đánh anh một cái: “Đều tại anh hết, chọn cái chỗ này, lại còn làm nhiều thứ như vậy. Anh nói đi, lúc về nếu bị chú và dì nhìn thấy tư thế đi đứng của em kỳ quái như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ cười em.”

Tưởng Diên nghe vậy thì bấm mông cô một cái, trả lời: “Chuyện em nói là lẽ thường tình thôi mà. Bố mẹ anh dù gì cũng là người từng trải, chúng ta bây giờ là người yêu của nhau, ở chung một gian phòng mà không l*m t*nh, em nghĩ hai người bọn họ bị ngốc à? Sao mà không biết được? Nói nữa, vừa rồi em không sướng sao? Không sướng đến bắn cả nước à? Nước nhiều như thế, ướt nhẹp hết bụng của anh, đều là nước d*m của em hết đó. Em ngửi thử đi, bây giờ toàn là cái mùi lẳng lơ của em thôi.”

Chu Kỳ xấu hổ, thật sự là xấu hổ chết đi được. Cô tức giận đánh anh một cái: “Anh đừng nói nữa, a a a, mất mặt quá đi.”

Tưởng Diên cũng không biết tại sao cô vợ của mình lại làm được như vậy: trên giường phóng đ.ãng dưới giường hiền huệ. Ở trên giường thì chơi tới bến, bình thường nói mấy câu thì lại xấu hổ.

***

Vì đã quá lâu không trở về nhà, nên bây giờ vừa về một cái là Tưởng Diên dự định ở lại đây chừng một tuần lễ. Chu Kỳ đang được nghỉ hè cũng không có chuyện gì làm, ở lại đây bao lâu cũng được, nên cô ở đây cùng anh một tuần.

Cô tưởng rằng mình sẽ không quen ở vùng quê như thế này lắm nên đã chuẩn bị rất nhiều vali. Nhưng khác với những gì cô nghĩ, nơi này rất thân thuộc, Chu Kỳ cảm thấy bố mẹ chồng tương lai của mình đều rất tốt.

Hơn nữa mẹ Tưởng vô cùng yêu thương cô, mang hoa quả tươi đến cho cô mỗi ngày, lại còn không cho cô đụng tay vào dọn dẹp hay nấu cơm, để cô nằm ỳ ở nhà, ngay cả rửa chén cũng là do Tưởng Diên rửa.

Ở nhà, bố mẹ Chu Kỳ lo cô sống ở quê không được tốt nên ngày nào cũng gọi điện thoại cho cô, chính là muốn hỏi xem cô sống thế nào. Chu Kỳ

không hề nói dối, khen mẹ chồng tương lai của mình không dứt miệng, rằng bà tốt lắm, đối xử với cô y như con gái ruột của mình.

Hai người lớn nhà họ Tưởng chỉ có một thằng con trai như vậy mà thôi, vậy nên họ đối đãi với con dâu cũng cực kỳ tốt, bản thân cô ở đây cũng vô cùng vui vẻ, hai người lớn đều rất dễ ở chung.

Bố mẹ của Chu Kỳ thấy con gái vui vẻ phấn khởi như vậy, trông không giống như là nói dối cho nên cũng tin.

Hôm nay Chu Kỳ đi cùng mẹ Tưởng đến chợ mua đồ ăn. Cô đã đến đây bốn ngày rồi nên đã làm quen, không còn ngại ngùng như lúc ban đầu nữa.

Buổi sáng mấy ngày này, cô cũng hay đến chợ mua đồ ăn với mẹ Tưởng. Mấy bác gái trong chợ đều thích cô, xuýt xoa khen rất nhiều.

Hôm nay mua đồ ăn xong trở về, cô thấy Tưởng Diên hãy còn đang nằm trên giường ngủ nướng.

Chu Kỳ nhìn dáng vẻ ngủ nướng của anh, đóng cửa lại, tiến lên túm lấy mặt anh, trêu đùa: “Chồng ơi, chồng à, anh dậy đi, cục cưng của anh đã về rồi này, tỉnh dậy.”

Tưởng Diên thật sự vô cùng buồn ngủ nên bịt kín chăn yên giấc, không để ý đến cô.

Chu Kỳ thấy anh buồn ngủ như thế thì nghĩ ra một cách, muốn gọi anh rời giường.

Cô đóng chặt cửa phòng và cửa sổ, kéo rèm cửa lại. Xong xuôi, cô c** q**n của mình ra, tiếp đến là q**n l*t, áo trên và áo ngực, tất cả đều cởi xuống.

Cô tiến về phía giường với toàn thân tr*n tr**, ngồi lên mặt Tưởng Diên, bày ra tư thế ngồi xổm. Cô không thật sự ngồi hẳn lên mặt anh mà là nửa ngồi, để huy*t nhỏ nhắm vào mặt Tưởng Diên, đám cỏ thơm quét mạnh qua miệng, chà chà huy*t nhỏ trên mặt Tưởng Diên, để anh ngửi thấy mùi hương d*m đãng nơi riêng tư của mình.

Cô cọ xát chỗ đó vào miệng Tưởng Diên, đứt quãng gọi anh: “Chồng ơi, anh dậy đi mà, tỉnh dậy l**m huy*t nhỏ cho em, huy*t nhỏ của em ngứa quá.”

Tưởng Diên cảm giác được cái mũi mình ngưa ngứa, hệt như thể có lông tóc gì đang chà vào mũi anh vậy, lúc hít thở lại ngửi thấy một mùi ngai ngái, vậy nên anh mở mắt ra. Kết quả vừa mở mắt, anh lập tức nhìn thấy cô vợ d*m dục này đang cưỡi trên mặt mình, nơi riêng tư úp vào mặt anh. Tưởng Diên

trông thấy huy*t nhỏ của cô đã rỉ ra một chút nước, rơi xuống mặt mình. Chu Kỳ thấy anh tỉnh lại thì nói: “Chồng à, anh tỉnh rồi sao, tỉnh rồi thì l**m huy*t nhỏ cho em đi, em ngứa quá.”
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 79



Chu Kỳ sung sướng cọ xát vào mặt anh, thấy anh đã tỉnh rồi thì lại càng cọ hăng say hơn nữa. Lông nơi bộ phận sinh dục chà xát lên xuống miệng anh, nhỏ hết nước d*m vào trong miệng Tưởng Diên.

Sau khi nghe xong yêu cầu của cô nàng lẳng lơ này, Tưởng Diên lập tức há miệng l**m cái chỗ d*m đãng kia cho cô. Anh bắt lấy mông Chu Kỳ, há miệng ngậm huy*t nhỏ của cô, duỗi đầu lưỡi ra nhưng không vội vã c*m v** mà l**m dọc theo huy*t nhỏ.

“Ưm —— thoải mái quá đi ——” Chu Kỳ phóng đ.ãng kêu. “Sướng quá, chồng l**m giỏi ghê, luồn đầu lưỡi vào bên trong em đi, bên trong ngứa, ngứa lắm.”

Tưởng Diên l**m đủ bên ngoài huy*t nhỏ rồi thì chuyển đến bên trong, đầu lưỡi nhanh chóng tìm được viên thịt, k*ch th*ch hạt chân trâu nhô lên, quấn lấy viên ngọc mà l**m m*t.

Sau khi m*t xong, anh khẽ đưa răng cắn *m h*ch, k*ch th*ch làm cô càng sướng hơn. Chu Kỳ thoải mái nắm lấy vú mình, cúi đầu say mê nhìn dáng vẻ Tưởng Diên ăn huy*t nhỏ của mình một cách ngon lành.

Cô thoải mái vặn vẹo mông, nước d*m nhỏ xuống mặt Tưởng Diên. Anh l**m sạch sẽ huy*t nhỏ của Chu Kỳ, phản ứng sinh lý buổi sáng của đàn ông cũng nổi lên, phía dưới cứng ngắc.

Tưởng Diên nhả nơi riêng tư của Chu Kỳ ra, nói với cô: “Chồng vất vả l**m huy*t cho em như vậy, em có muốn hầu hạ chồng không? Cây gậy của anh cứng ngắc rồi đây này, ngậm nó cho anh đi.”

Nghe vậy, Chu Kỳ gật đầu, xoay người ngay trước mặt anh. Xoay người xong, nơi riêng tư của cô nhắm ngay miệng anh, còn đầu thì hướng về phía cây gậy lớn, bắt lấy v*t n*m t*nh của anh mà l**m láp.

Suốt từ đó giờ Tưởng Diên có một thói quen là ngủ khỏa thân. Anh cảm thấy ngủ khỏa thân vô cùng thoải mái. Sau khi ở chung với cô vợ yêu của mình rồi, thói quen này chắc chắn không thể bỏ được.

Chu Kỳ cũng thích nắm lấy cây gậy của anh mà ngủ, vậy nên thường ngày khi yên giấc, cả hai người đều không mặc quần áo ở trong phòng. Bây giờ trên người Tưởng Diên không có bất kỳ món quần áo nào cả. Chu Kỳ nắm lấy v*t n*m t*nh của anh, trực tiếp l**m láp.

v*t n*m t*nh buổi sáng cứng ngắc, một tay không thể cầm nổi, nóng bỏng vô cùng. Chu Kỳ lắc lắc cây gậy, kề mũi ngửi một hồi mới bắt đầu duỗi đầu lưỡi ra, l**m như l**m kem vậy, cô rất kiên nhẫn l**m một cách thích thú.

l**m đến khi phía trên rỉ ra một ít chất lỏng, lúc này cô mới mở miệng ra, ngậm nguyên phần đầu gậy th*t vào, đầu lưỡi ở bên trong khuấy đảo quy đ*u của anh, hút lấy thứ nước trào ra.

Lúc này, Tưởng Diên bắt lấy hai đùi của cô, tách ra để hai bên đầu mình, tiếp tục hành động l**m huy*t cô vừa nãy.

Mới sáng sớm hai người đã l**m chỗ riêng tư cho nhau, tư thế 69, âm thanh rất chi là vang dội. Chu Kỳ cảm thấy thoải mái vô cùng, kẹp chặt lấy đầu Tưởng Diên, bắn hết nước lên mặt anh.

Lúc cao trào, Chu Kỳ b*n r* rất nhiều nước. Nhiều nước như vậy, chẳng biết có tạo thành mưa được hay không. Cái huy*t nhỏ này thật là, ngày nào cũng làm nhưng thật ra vẫn còn cực kỳ đói khát.

Sáng sớm, d*c v*ng của Tưởng Diên cũng mãnh liệt, bị cô làm bằng miệng thì b*n r*, tinh d*ch bắn vào trong miệng Chu Kỳ, tất cả đều được cô nuốt sạch.

Chu Kỳ thấy anh bắn rồi thì vẫn không chịu nhả ra, lúc này cô lắc mông với anh, thoải mái để huy*t nhỏ trên miệng anh mãi.

Tưởng Diên nhìn thấy người phụ nữ này lẳng lơ như vậy thì chậm rãi sờ mông cô, hỏi: “Cô giáo Chu cả ngày chỉ biết quyến rũ chồng thôi, chồng ngủ mà cũng không tha cho nữa, mới sáng sớm đã đưa huy*t nhỏ đến miệng chồng, bắt chồng l**m huy*t cho. Sao cô giáo Chu d*m đãng thế?”

Bây giờ Chu Kỳ đã không còn xấu hổ nữa, mỗi lần được anh làm cho sung sướng xong, anh muốn nói lời th* t*c gì cô cũng chiều theo, còn vô cùng thoải mái kề huy*t nhỏ vào miệng anh, bảo: “Chẳng phải là vì chồng quá lợi hại sao? Chỗ đó không thể rời khỏi anh được, cả ngày không được chồng l**m sẽ ngứa ngáy vô cùng, vậy nên em muốn được chồng l**m. Chồng siêu siêu giỏi, hiện giờ chỗ đó phê lắm, b*n r* rất nhiều nước d*m.”

Tưởng Diên lập tức vỗ mông cô, bảo cô đứng lên, nói: “Mặc quần áo đàng hoàng vào, chồng dẫn em lên trên huyện chơi. Không phải em muốn xem phim sao? Chồng dẫn em đi xem phim.”

Thị trấn nhỏ này chẳng có gì để chơi, có thì cũng là vài thứ vô cùng đơn giản. Càng khỏi nói đến phương diện đồ ăn, ngay đến món lẩu cũng không có. Tuy rằng đồ ăn trong nhà rất ngon, nhưng mà thỉnh thoảng không ăn cũng thèm. Ở đây không có mấy món đồ ăn vặt và kem mà Chu Kỳ thích ăn, mấy món ở trên thị trấn cũng toàn là hàng nhái.

Mặc dù Chu Kỳ dễ nuôi, muốn ăn gì cũng không có nói, định bụng về nhà dùng cơm, nhưng Tưởng Diên thương cô, sợ cô ở thị trấn này muốn ăn gì cũng không được nên dẫn cô lên trên huyện tham quan một chút. Huyện bên kia khá lớn, tuy không bằng thành phố nhưng vẫn có một số món đồ, lại còn có chỗ xem phim nữa, hai người ở mãi trong thôn này cũng buồn.

Chu Kỳ nghe anh nói vậy thì vô cùng vui vẻ, nhanh chóng chuẩn bị quần áo, hỏi anh xem mình mặc bộ gì thì đẹp, bởi vì quần áo cô mang theo khi đi gặp phụ huynh lần này đều vô cùng đơn giản mộc mạc.

Tưởng Diên chọn đại cho cô một cái váy, Chu Kỳ thay ngay trước mặt anh.

Tưởng Diên dẫn cô xuống lầu, mẹ Tưởng thấy hai người đi xuống thì hỏi: “Hai đứa đi đâu thế?”

Tưởng Diên đáp: “Con dẫn cô ấy lên trên huyện đi chơi một chút, định đi xem phim gì gì đó, buổi tối bọn con về.”

Tưởng Diên đi ra ngoài, thấy chiếc xe máy của mình vẫn còn ở bên cạnh.

Chiếc xe máy này lắm chiến tích. Trước đây anh dùng chiếc xe máy này để đi lại trong thôn, bây giờ chuẩn bị đưa cô lên huyện bằng xe máy.
 
Back
Top Bottom