Siêu Nhiên CLB Mật Mã Trường X

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
395850161-256-k502583.jpg

Clb Mật Mã Trường X
Tác giả: Khongthichanca09
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Ngôi trường X - nơi cổ kính pha trộn hiện đại, nằm biệt lập giữa rừng cây - từ lâu đã gắn liền với những tin đồn kỳ bí: học sinh biến mất, tiếng khóc trong gương, ký ức bị xóa...

Khi một loạt thư nặc danh xuất hiện với lời cảnh báo rợn người, năm học sinh bắt đầu thức tỉnh dị năng kỳ lạ.

Bị cuốn vào chuỗi hiện tượng siêu nhiên không thể giải thích, họ buộc phải hợp tác - và lập nên CLB Mật Mã để lần theo từng manh mối, phá giải những bí ẩn bị che giấu suốt nhiều thế hệ...​
 
Clb Mật Mã Trường X
Tập 1. Khởi đầu


Phần 1.

7 Tội lỗi của Chúa Trường X – là một ngôi trường danh giá bậc nhất cả nước.

Nó không xuất hiện trong các bảng xếp hạng thông thường, không quảng bá rầm rộ trên truyền thông, nhưng lại là nơi mà giới thượng lưu, những thiên tài dị biệt và học sinh có hồ sơ đặc biệt được lựa chọn để theo học.Nằm biệt lập giữa một vùng đồi hoang vắng, cách xa thành phố gần một giờ lái xe, Trường X ẩn mình sau một lối đi rợp bóng cây cổ thụ – những thân cây khổng lồ xếp thành hàng ngay ngắn như những lính gác trầm mặc.

Người dân địa phương nói, lối đi đó có từ hàng trăm năm trước, thậm chí còn lâu đời hơn cả ngôi trường.Ngôi trường được xây theo kiến trúc bán cổ điển.

Nửa là kính, thép và công nghệ hiện đại bậc nhất.

Nửa còn lại là gạch đá, hành lang dài hun hút, cửa gỗ sậm màu, mái vòm cao vút và những bức tường phủ đầy dây thường xuân như trong một lâu đài châu Âu xưa cũ.Có những điều mà học sinh năm nhất chưa bao giờ được nghe, nhưng học sinh khóa trước lại biết quá rõ – và im lặng như một thỏa thuận không tên.

Rằng trong ngôi trường này, đã từng có học sinh biến mất.

Rằng thỉnh thoảng, có tiếng gõ cửa từ lớp học bị khóa kín suốt nhiều năm.Giáo viên thì luôn nói:

"Mọi tin đồn chỉ là trò đùa dai của học sinh cũ.

Trường X là môi trường học tập nghiêm túc và mẫu mực."

Nhưng chẳng ai giải thích được vì sao thư viện lại có tầng ngầm không ghi trong sơ đồ trường.

Hay tại sao bức tranh chân dung người sáng lập luôn có ánh mắt dõi theo dù đứng ở đâu.Trong bóng tối những hành lang vắng, sự thật chưa bao giờ biến mất.

Nó chỉ ẩn mình... chờ đúng người nhìn thấy.Năm học mới bắt đầu.

Và bí ẩn cũ lại khẽ mở ra.Tuần thứ ba của học kỳ đầu tiên những tin đồn lại bắt đầu râm ran.Tòa nhà B – dãy phòng học cũ phía sau thư viện đã bị phong tỏa từ năm học trước vì "lý do an toàn", nhưng các học sinh lâu năm đều biết: đó là nơi từng xảy ra những vụ việc kỳ lạ không lời giải.Một nữ sinh mất tích không dấu vết.

Một nam sinh đột nhiên hóa điên.

Những vụ án mất tích và hiện tượng kì lạ nhưng không một ai quan tâm hay họ đang cố lờ đi hoặc có thể đang che giấu dưới một thế lực nào đó.Và rồi, lá thư đầu tiên xuất hiện.

Gửi đến những người được chọn ở những thời điểm và cách thức hoàn toàn khác nhau.Không có người gửi.

Không có ngày tháng.

Chỉ có ký hiệu kỳ lạ hình tam giác ở góc phải.“Thứ tội lỗi bị che giấu không biến mất.

Nó chỉ tìm một kẻ mới để cư ngụ.Đừng tin những gì thầy cô nói.7 người.

7 dấu ấn.”

Những vụ việc kỳ quái bắt đầu xảy raMột học sinh giỏi lớp 12 bỗng dưng bị mộng du và... viết đầy ký hiệu cổ lên bảng lớp.

Hồ sơ điểm của một giáo viên biến mất, thay vào đó là bản sơ đồ “Tòa nhà B” vẽ tay bằng màu đỏ thẩm tạo ra cảm giác thực như máu.

Cửa sổ lớp 10D buổi tối phát sáng... dù điện bị cắt hoàn toàn.Austin, học sinh khá giỏi và điềm tĩnh, được giáo viên giao nhiệm vụ tìm hiểu vụ phá hoại bảng điểm.

Cậu bắt đầu để ý — nhiều việc kỳ lạ đều liên quan đến tòa nhà B và những người từng lảng vảng gần đó.Một hôm sau giờ học, Callista, Austin, Hugo, Marvin và Vanessa cùng nhau gặp trong thư viện — không hẹn trước, nhưng mỗi người đều cầm theo một mảnh giấy chứa ký hiệu giống hệt nhau: hình tam giác với dòng chữ “7 người – 7 tội lỗi”.Callista bực bội: "Rồi!

Thế ai là người đùa dai đây?

Các cậu cũng nhận được à?"

Austin trầm ngâm: "Không chỉ là trò đùa.

Mình nghĩ có ai đó...

đang cố gợi nhắc điều gì."

Hugo dựa vào bàn trong thư viện, nói khẽ: "Tòa nhà B.

Mọi vụ việc đều liên quan đến nó."

Cả nhóm im lặng một lúc.

Bên ngoài trời đang đổ một cơn mưa.

Bất chợt, cánh cửa thư viện bỗng tự đóng sập.Khi tất cả đang kiểm tra phòng đọc cũ, Vanessa người phát hiện một bức tranh lật úp, bên dưới là chiếc hộp gỗ kỳ lạ được khắc bằng chữ Latin cổ.

Ngay khi tất cả cùng đặt tay lên hộp - ánh sáng bùng lên, rồi tắt ngấm.Austin vô tình chạm vào Vanessa và lập tức thấy một hình ảnh không phải của mình, mà là quá khứ đau đớn của Vanessa.

Cậu giật tay lại, hoảng hốt.Từ giây phút chạm vào hộp, họ bắt đầu thức tỉnh những dị năng riêng biệt, gắn với cảm xúc sâu nhất mà họ đang chôn giấu.Trong những ngày sau đó, những sự việc kỳ lạ xảy ra liên tục – cả năm người bắt đầu thức tỉnh những năng lực vượt giới hạn bình thường.

Họ cùng trở thành nhân chứng của một vụ mất tích học sinh mới – mà không ai khác nhớ đến nạn nhân.Austin – người đầu tiên nhận ra năng lực của mình và tập hợp những người còn lại trong phòng học bị bỏ trống, từng là phòng Vật Lý cũ.“Chúng ta đều thay đổi sau lần đó.

Và những gì đang xảy ra... không phải ngẫu nhiên.

Nếu có ai đó đang sắp đặt mọi thứ, thì chúng ta phải là người tìm ra sự thật trước.”

Austin đề nghị lập một nhóm riêng để điều tra, tránh sự chú ý của giáo viên."

Chúng ta không thể kể với ai.

Họ sẽ nghĩ chúng ta điên.

Nhưng nếu không làm gì… sẽ có thêm người bị hại."

Austin Callista lặng lẽ nói:“Chúng ta có thể gọi nó là…

CLB Mật Mã.”

Hugo chỉnh lại kính, nói thêm:“Mật mã Trường X.

Vì đây là nơi mọi thứ bắt đầu.”

___________________________

Lời nói của

Tác giả:

" Xin chào,đây là tác phẩm đầu tay của mình và mình mới sáng tác lại gần đây vì trước kia văn phông mình còn khá kém🙂.

Mong mọi người ủng hộ tác phẩm của mình nha."
 
Clb Mật Mã Trường X
Tập 2.1 Ghen tị


Phần 1.

7 Tội lỗi của ChúaMột sáng mùa thu, khi sương còn đọng quanh những hành lang cổ kính của Trường X, học sinh khối 11 đến lớp thì thấy một mảnh giấy vàng úa được dán lên cửa từng phòng học.

Mực đỏ thẫm, chữ nghiêng như được viết tay bằng lông ngỗng: “Dưới sự thống khổ và tham lam của con người.

Yêu cầu của ngươi sẽ được đáp ứng.

Nơi thực hiện nghi lễ tại khu nhà tập thể"Học sinh tưởng đó là trò đùa Halloween sớm, cười đùa, thậm chí có lớp xé bỏ giấy.

Nhưng ngày hôm sau, Jessica hoa khôi nổi bật, năng động và nổi tiếng khối 11 biến mất không dấu vết.Ngày đầu tiên, học sinh còn xôn xao.

Ngày thứ hai, một vài người lúng túng khi nhắc đến tên cô ấy.

Ngày thứ ba, giáo viên chủ nhiệm bắt đầu phủ nhận rằng lớp từng có một người tên Jessica.Một tuần sau, phần lớn học sinh không còn nhớ Jessica là ai.

Bảng điểm, danh sách lớp, cả ảnh kỷ yếu đều “đã như thế từ đầu”.Không ai thấy cô rời trường.

Không camera nào ghi hình.

Dù vậy, điều đáng sợ hơn là: Hồ sơ của cô bắt đầu mờ dần, ảnh trong điện thoại bị xoá, bài kiểm tra, ký ức về Jessica bắt đầu trở nên lộn xộn như thể ai đó đang xóa cô khỏi thế giới này từng chút một.Một buổi chiều sau khi kết thúc ngày học ở trường, lúc Vanessa đang làm bài thì ngủ gật một lúc ngắn và vô tình mơ thấy một căn phòng gương lộn ngược, nơi có một cô gái tóc dài, mặc đồng phục trường, thì thầm:“Có người ghét tôi đến mức muốn tôi biến mất, và lời thỉnh cầu đó đã thành sự thật...Các cậu quên tôi rồi sao?”

“Vanessa cậu từng mượn sách của tôi mà,cậu phải nhớ tôi chứ đúng không!”

Sau đó người trong gương như bị mất trí mà lao đến cô,bám víu vào như là sợi dây cứu mạng.

Khiến cô hoảng loạn mà giật mình lùi lại như phản xạ.Vanessa tỉnh dậy, toát mồ hôi và rùng mình với dấu vết cào mờ trên tay.

Cô không nhớ rõ mặt cô gái, nhưng cảm giác mất mát và cô đơn thì đậm đặc đến đáng sợ.Cả nhóm tụ tập lại chiều hôm đó.

Vanessa kể lại giấc mơ.

Mọi người im lặng, ánh mắt bất an lướt qua nhau.Marvin vò đầu: “Lạ thật... mình nhớ có lần từng cứu một bạn suýt ngã ở cầu thang, tóc dài, xinh xắn nhưng không thể nhớ nổi mặt.”

Hugo lặng lẽ nói: “Nếu chúng ta còn nhớ cô ấy thì khả năng là do ảnh hưởng bởi dị năng và có thể...

Chúng ta là số ít những người duy nhất còn nhớ.”

Austin đứng dậy, ánh mắt nghiêm túc khác hẳn thường ngày.“Mình không biết ai đang chơi trò này… nhưng nếu một người có thể bị xóa khỏi thực tại, thì chẳng có gì là bình thường ở đây cả.”

“CLB Mật Mã Trường X – chính thức bắt đầu điều tra vụ án đầu tiên.”

Họ nhìn nhau.

Hơi lo lắng.

Hơi sợ hãi.

Nhưng không ai rút lui.Trong lòng mỗi người, vụ án giờ đây là sợi chỉ đỏ, nối họ lại, kéo họ bước vào mê cung của tội lỗi, bí ẩn... và những sự thật chưa từng được viết trong sách giáo khoa.Nhóm phát hiện những lá thư khác được giấu trong thư viện cũ, có dòng chữ về một "nghi lễ 7 tội lỗi của Chúa".

Trong đó, nghi lễ ghen tị yêu cầu người thực hiện:1.

Phải từng yêu thương hoặc thân thiết với nạn nhân.

2.

Cắt bỏ một thứ thuộc về nạn nhân (máu, tóc, đồ vật gắn bó).

3.

Lặp lại câu "Hãy mang ánh nhìn đó khỏi tôi" trước gương ở khu nhà tập thể đúng 11:11 đêm.Đêm hôm đó, nhóm CLB đến khu nhà tập thể cũ theo những mảnh mối chỉ dẫn trong thư.

Tòa nhà bỏ hoang, cửa khóa rỉ sét, ánh đèn pin chiếu qua lớp bụi phủ.Một tấm gương vỡ không phản chiếu hình Marvin và một vòng tròn nghi lễ bằng tro than dưới bànMột danh sách học sinh bị đình chỉ, tên "Jessica" được viết đè lên một cái tên đã bị gạch mờ bằng mực đen.Callista chạm vào chiếc bút máy mục nát còn sót lại và nhìn thấy ký ức: một cô gái run rẩy, mặc đồng phục, ngồi trong căn phòng tối, thắp nến xung quanh một biểu tượng con mắt xanh khép hờ, tay cầm con dao nhỏ.Vanessa vô tình phát hiện trong cuốn tạp chí trường có mục “Top 5 gương mặt nổi bật”.

Vị trí đầu tiên để trống, chỉ 4 vị trí lần lượt là Gwen, Anna, Vivian, Elly.

Khi Callista chạm tay vào góc tờ báo, cô thấy hình ảnh Jessica đang chụp ảnh cùng hai cô gái nhưng nét mặt họ không hề vui vẻ mấy.Anna từng là bạn thân của Jessica hồi cấp 2.

Cả hai từng làm gì cũng có nhau, nhưng từ khi vào Trường X, Jessica bất ngờ trở nên nổi bật: điểm cao, xinh đẹp, được chọn làm lớp phó, được thầy cô lẫn học sinh ưu ái.

Trong khi đó, Anna dù cố gắng vẫn mãi chỉ là “cái bóng bên cạnh Jessica”.Trong một cuộc thi văn nghệ, Jessica vô tình được chọn thay Anna vào phút chót cho vai chính điều đó khiến Anna tổn thương nặng.

Từ đó, mối quan hệ rạn vỡ.

Nhiều học sinh kể rằng Anna từng nói:“Ước gì Jessica không còn ở đây nữa.

Cô ta chỉ biết giành lấy những thứ không thuộc về mình.”

Gwen là người cứng rắn, học giỏi và nghiêm túc, từng là hoa khôi khối 11 cho đến khi Jessica nổi bật lên.Gwen từng thầm thích thầy giáo thực tập năm trước, người được đồn là thân thiết với Jessica vì Jessica giúp dạy kèm học sinh yếu.

Trong mắt Gwen, đó là sự “lẳng lơ giả tạo”.

Cô thường bóng gió với các bạn cùng khối:“Jessica không đơn giản.

Có những người biết cách biến tất cả mọi người thành con tốt.”

Sau khi thấy nhiều manh mối liên quan, nhóm mời Anna đến phòng CLB với lý do "muốn hỏi vài thông tin vụ Jessica mất tích".

Anna tỏ ra khó chịu nhưng vẫn đồng ý, dù cảnh giác rõ rệt.Callista lặng lẽ đưa ánh nhìn nghiêm nghị về phía Anna, rồi hỏi nhẹ nhàng:

"Cậu đã từng mong Jessica biến mất chưa?"

Anna sững người.

Cô không trả lời, nhưng ánh mắt có hơi giao độngAustin giả vờ đưa ly nước, vô tình chạm vào cổ tay Anna.

Trong vài giây, Austin thấy ký ức mãnh liệt:Anna một mình trong phòng, xé ảnh chụp cùng Jessica.

Một lần cô ngồi nghe bạn bè khen Jessica, Anna quay mặt đi, thì thầm:

“Cô ta lấy đi mọi thứ của mình…”

Sau khi phân tích Anna không chắc có phải thủ phạm, nhưng là người từng lỡ miệng "ước Jessica biến mất" trong lúc giận, khiến nghi thức có thể bị dẫn dụ qua cô.Khi Anna vừa rời đi, Austin bị đau đầu dữ dội và buồn nôn, tạm thời không phân biệt được cảm xúc thật hay giả trong một khoảng thời gian ngắn.

Cậu suýt tin rằng Anna là thủ phạm cho đến khi tỉnh táo lại.Callista liền đến và hỏi thăm Austin: "Cậu vẫn ổn chứ?

Khả năng của chúng ta vẫn bị giới hạn không nên gượng ép đâu"Austin tỏ vẻ mình ổn: "Không sao mình khoẻ lắm như con trâu vậy.

Chúng ta nên đi thu thập thêm thông tin thôi."

Cả hai tiếp tục đi thu thập thông tin từ các học sinh khác, do họ bị ảnh hưởng bởi nghi lễ nên mọi việc trở nên khó khăn hơn vì chỉ số ít người còn nhớ đến Jessica.Gwen nổi tiếng là người lạnh lùng, khó tiếp cận.

Nhóm phải tiếp cận cô vào lúc cô ở thư viện một mình, giả vờ hỏi bài.

Marvin và Hugo trực tiếp tiếp cận.Hugo nói chuyện ngắn với Gwen, rồi hỏi thẳng:

“Nếu cậu thấy Jessica biến mất, cậu sẽ cảm thấy gì?”

Gwen lạnh lùng đáp:

“Cô ta thì liên quan gì đến tôi."

Trong lúc hỗn loạn, Marvin lặng lẽ giảm trọng lực vùng ghế ngồi một bức thư nhỏ cũ rơi khỏi sách Gwen trên đó là tên của một người, kèm dòng chữ:

"Cô ta cướp đi tất cả rồi giờ giả vờ hoàn hảo sao?"

Gwen thú nhận ghét Jessica từng có ý nghĩ nguyền rủa, nhưng chưa hề thực hiện nghi lễ.

Dù manh mối vẫn còn đang rối như tơ vò nhóm vẫn phải để Gwen đi.Marvin ngồi lên bàn liền nói: "Các manh mối như vào ngỏ cụt vì chẳng ai thừa nhận cả, mình đang nghĩ những việc chúng ta làm có đang quá sức hay không."

Hugo trầm ngâm nhìn Marvin không đáp.Qua điều tra, nhóm tìm thấy một cuốn sổ bị xé trang, trong đó từng ghi lại những lời phàn nàn về Jessica từ một người bạn thân.Họ gặp bạn cũ, giáo viên chủ nhiệm cũ của Jessica và một học sinh khóa trước từng ở khu ký túc, mỗi người cung cấp một phần của sự thật hé lộ mối quan hệ rạn nứt giữa Jessica và Vivian.Sau khi lần lượt điều tra Anna và Gwen, nhóm CLB bắt đầu hướng nghi ngờ đến VivianKhi nhóm CLB hỏi trực tiếp:

“Cậu có nhớ Jessica không?”

Vivian nhìn họ với vẻ hoài nghi, hơi nghiêng đầu:

“Jessica?

Mình không biết bạn nào tên vậy cả.

Có nhầm lẫn gì không?”

Callista lặng lẽ chạm tay vào chiếc bút của Vivian, nhưng chỉ thấy một khoảng trống tối đen không ký ức nào liên quan đến Jessica.

Khi nhóm CLB hỏi Gwen về Jessica, cô chỉ nhún vai: “Jessica à?

Cô ta giỏi…

được lòng mọi người nhưng mọi thứ đến với cô ta quá dễ dàng.”

Một câu trả lời lạnh lùng nhưng chưa nói lên điều gì cụ thể.

Cho đến khi Austin dùng dị năng để biết sự thật...
 
Clb Mật Mã Trường X
Tập 2.2


…Một buổi chiều chạng vạng.

Gwen đang đứng lại sau giờ học ở phòng Hóa Học.

Thầy giáo bộ môn thầy A đang xem bài của cô.Gwen cố gắng cười, đưa tập vở với niềm tự hào.

Nhưng thầy A. chỉ lật qua vài trang, rồi nói nhẹ nhàng:

“Em nên học hỏi thêm cách làm bài của Jessica.

Em ấy có khả năng thiên bẩm.”

Câu nói tưởng như đơn giản ấy cứa một vết sâu vào lòng Gwen, khi ánh mắt thầy dừng lại đầy trìu mến trên tên của Jessica.Gwen từng ngưỡng mộ thầy A một giáo viên có tâm, dạy giỏi và từng là người truyền cảm hứng giúp cô yêu thích môn học.

Cô từng ở lại nhiều buổi chiều để nhờ thầy giảng thêm, và tin rằng mình là học trò "đặc biệt" của thầy.Cho đến khi Jessica chuyển vào lớp Hoá không chỉ học tốt hơn, mà còn nhanh chóng chiếm được thiện cảm của thầy.

Từ đó, Thầy A thường nhắc tên Jessica trước lớp và những lần Gwen đặt câu hỏi, thầy chỉ trả lời hời hợt.Từ tổn thương ban đầu, Gwen dần nuôi một cảm giác ganh ghét âm thầm không chỉ vì Jessica giỏi, mà vì Jessica đã vô thức phá nát mối quan hệ tinh thần cuối cùng mà Gwen tin là thật.Sau đó nhóm điều tra về Anna học sinh đứng đầu lớp về môn Khoa học, học sinh kỷ luật, nghiêm khắc, hay phê phán người khác không đúng chuẩn mực.

Trong mắt thầy cô, cô là hình mẫu kiểu mẫu, luôn thẳng thắn và “không chơi với những đứa nổi loạn”.Khi được hỏi về Jessica, Anna chỉ nói ngắn gọn: “Tôi không thân.

Cô ta quá phô trương.”

Nhưng Marvin lại để ý: có lần Anna nhìn chằm chằm vào bảng tên cũ của Jessica, ánh mắt không đơn giản là lạnh lùng mà có gì đó cay nghiệt.Vanessa đã dùng dị năng khiến Anna ngủ đi trong thời gian ngắn và tranh thủ cho Austin dùng dị năng sự thật thấy hình ảnh:Một phòng học nhỏ năm lớp 8.

Anna đang giơ tay, hăng hái trả lời, giành được giải nhất trong buổi thuyết trình Khoa học đầu năm.

Bên dưới, Jessica lúc đó còn lạ lẫm vỗ tay, cười và thì thầm với nhóm bạn:

“Giải này... hình như nhờ quen với cô chủ nhiệm ấy nhỉ?”

Lời đồn ấy lan ra.

Sau hôm đó, Anna bị bạn bè xa lánh dần.

Họ nói cô được ưu ái, không xứng đáng.Cô càng cố gắng gấp bội để không ai nghi ngờ sự ưu tú của mình là “do chống lưng”.

Nhưng càng cố tỏ ra hoàn hảo, cô càng bị tách khỏi bạn bè.

Lúc đó cô tuyệt vọng không biết mọi chuyện bắt đầu từ đầu và dẫn đến kết cục này.Sau đó vào năm lớp 10, trường tổ chức một vở kịch cổ điển mang tầm quy mô toàn trường Vở "Orpheus và Eurydice".Anna là người soạn thảo kịch bản sơ bộ, tham gia thử vai từ sớm, học thuộc toàn bộ lời thoại và được chọn làm vai chính.Nhưng chỉ vài ngày trước buổi diễn thử đầu tiên, Jessica vốn không có tên trong danh sách bất ngờ được giáo viên chủ nhiệm chọn vào thử vai vì có “phong thái rất hợp vai”.Sau buổi diễn thử, giáo viên đổi quyết định.

“Jessica có tố chất hơn.

Cô ấy… như sinh ra để vào vai Eurydice.”

Anna lặng người.

Cô được chuyển sang vai thị nữ, không lời thoại, không spotlight.Nhờ những manh mối trên nhóm đã đến phòng sinh hoạt nghệ thuật và tìm kiếm cuốn kịch đó, Callista chạm vào kịch bản gốc của vở kịch học kỳ.và nhìn thấy một đoạn ký ức mờ ảo:Một cô gái tóc dài, đang xé nát một trang kịch bản có tên “Jessica” được tô đậm vai chính.

Mắt cô hoe đỏ.

“Tôi cũng là người.

Tôi cũng có thể diễn tốt!”

Điều này khiến Callista không chắc chắn, nhưng Austin và Hugo lại bắt đầu nghi ngờ: người trong ký ức có dáng giống Anna và đúng lúc đó, Austin cũng nhớ lại ngày Jessica mất tích, Anna chính là người cuối cùng rời khỏi phòng tập kịch.Dù chưa đủ chứng cứ, nhóm quyết định gặp riêng Anna ở thư viện để "hỏi chuyện".Vanessa nhẹ nhàng hỏi vòng vo.

Marvin lại thẳng thắn: "Cậu có gì với Jessica không?

Tại sao tên cậu lại liên tục xuất hiện trong các mảnh manh mối?"

Anna cố gắng giải thích, nhưng giọng run: "Tớ... chỉ ghen tị vì vai chính.

Nhưng không đến mức... muốn cô ấy biến mất..."

Austin thử dùng năng lực chạm tay để đọc sự thật nhưng thấy được một lớp ký ức rối loạn, mơ hồ, với cảm xúc vừa tức giận, vừa sợ hãi, vừa tủi thân.Hugo, người thường lý trí, lần này cũng nghiêng về việc “Anna ít nhất có liên quan”.

Áp lực bị nghi ngờ khiến Anna bắt đầu mất ngủ, run rẩy và dễ hoảng loạn.Trong giờ học, Anna ngất xỉu, miệng thì thầm: “Mình không làm…

Mình không hại Jessica”Vanessa và Marvin cảm thấy quá trình điều tra đang đi sai hướng.Vanessa: "Chúng ta đang đổ lỗi cho nạn nhân thứ hai."

Marvin: "Mình nghĩ Anna không đủ lạnh lùng để làm vậy, mình thấy cô ấy đang hoảng loạn thật sự."

Nhóm nhận ra họ đã nghi ngờ sai, khiến Anna rơi vào khủng hoảng tinh thần và rối loạn cảm xúc trong thời gian ngắn.Austin xin lỗi trực tiếp và lần đầu tiên dị năng của cậu không hoạt động đúng vì cảm xúc tội lỗi làm lệch cảm nhận.Chiều muộn.

Từng vệt nắng cuối cùng le lói xuyên qua khung cửa kính phòng CLB Mật Mã Trường X.

Không khí trong phòng nặng như chì.Callista đặt nhẹ chiếc vòng tay lên mặt bàn.

Đó là vật duy nhất còn sót lại từ ngăn kéo cũ trong phòng tập thể lần trước, chiếc vòng khắc một chữ "J" mờ nhòe.

Nhóm đã xác nhận: nó từng thuộc về Jessica."

Elly sẽ tới trong vài phút nữa," Marvin nói, dựa người vào tường, khoanh tay.

“Hy vọng lần này ta tìm ra được điều gì đó.”

Tiếng gõ cửa vang lên.

Elly bước vào, vẫn là cô gái hòa nhã, dịu dàng, luôn tươi cười, ít nhất là bề ngoài."

Chào mọi người," Elly chào, ánh mắt hơi lạ khi nhìn thấy mọi người ngồi xung quanh.

"Có chuyện gì à?"

Austin chỉ vào chiếc ghế đối diện.

"Chúng tớ muốn hỏi cậu vài chuyện… về Jessica."

Elly nhíu mày, nghiêng đầu.

"Jessica?

Ai vậy?"

Callista đưa chiếc vòng tay ra.

"Cậu chắc chắn chưa từng thấy món đồ này?"

Elly nhìn xuống.

Và ngay giây phút ấy, một cái chớp mắt nét mặt cô thay đổi.

Mắt mở lớn.

Tay cô run lên nhẹ.“Tớ…

đã từng…” giọng Elly nhỏ dần “Nhưng… sao gương mặt cô ấy cứ mờ đi trong đầu tớ?

Như thể... bị gạch xóa bằng tay ai đó.”

Vanessa và Hugo liếc nhau.

Chiếc bóng ký ức trong đầu Elly chưa biến mất hoàn toàn."

Elly, Jessica là bạn rất thân với cậu."

Austin nói, chậm rãi.

"Nhưng không hiểu vì sao, cậu và nhiều người lại dần quên cô ấy.

Kể cả những thứ chắc chắn đã từng xảy ra."

"Không, tớ không quên hẳn…"

Elly cúi đầu, giọng nghẹn lại.

"Tớ mơ thấy cô ấy, nhưng... cứ mỗi lần tỉnh dậy, tên cô ấy lại bị nuốt đi, như thể có thứ gì đó không cho phép tớ giữ lại hình ảnh đó…"

Cuộc thẩm vấn kết thúc cả nhóm bắt đầu ghép những manh mối và các thông tin liên quan mình biết lại với nhau.Sau khi loại trừ Anna, Gwen và Elly, nhóm CLB bắt đầu nhận ra những dấu hiệu lạ xoay quanh Vivian một học sinh trầm lặng, từng thân thiết với Jessica nhưng lại không hề tỏ ra đau buồn hay bất ngờ trước sự biến mất của cô ấy.Austin, Vanessa và Hugo mời Vivian đến phòng CLB với lý do “hỏi thêm vài chi tiết về Jessica”.Vivian bước vào, ánh mắt bình thản, nụ cười mờ nhạt.Austin nhìn thẳng:

"Cậu từng là bạn thân của Jessica, đúng không?

Vậy tại sao cậu không nhớ gì về cô ấy nhưng lại ghi tên cô ấy đầy trong sổ tay?"

Vivian ngẩng đầu, chậm rãi trả lời: "Tớ chẳng nhớ gì về ai tên Jessica cả.

Có lẽ các cậu nhầm người rồi?"

Vanessa: "Thế còn cuốn sổ này?

Chữ viết này giống cậu.

Câu văn này rõ ràng nhắc đến một ai đó nổi bật hơn cậu."

Vivian cúi nhìn một chút rồi mỉm cười: "Tớ viết nhiều thứ linh tinh lắm.

Mấy năm trước tớ có vấn đề tâm lý.

Có thể là mấy thứ tự nói với bản thân thôi."

Austin thử chạm tay vào tay Vivian để đọc sự thật, nhưng lần này cậu thấy một khoảng trống không ký ức rõ ràng, chỉ là những cơn gió lướt qua và màu đen đặc quánh.Hugo bỗng nói: “Một người từng thân thiết, mà giờ hoàn toàn vô cảm khi bạn mình mất tích.

Điều đó còn đáng sợ hơn sự buồn bã.”

Vivian chỉ cười, cười nhẹ và đáp: “Có thể vì tớ chưa từng có bạn thật sự nên không biết cách đau buồn.”
 
Back
Top Bottom