Tâm Linh CHUYỆN TÌNH TA

Chuyện Tình Ta
CHAP20: RUNG ĐỘNG


*Sau khi ăn xong Cpt Jack dẫn Faker đến một quán Karaoke*

Em có muốn đi karaoke ko???!!!"

Cpt Jack vui vẻ.

Đã lâu rồi cậu vẫn chua được đi nên cậu vui vẻ nhận lời Jack.

Còn Jack...chỉ đơn giản là Karaoke hay sao???!!!

Hay còn một kế hoạch lớn hơn???!!!

Tại sao lại đẫn Faker đến karaoke khi mới vừa tỏ tình xong???!!!

*Phòng Karaoke*

Em muốn hát bài nào??????

- Jack ân cần hỏi

Save Me của BTS đi anh - Faker

난 숨쉬고 싶어 이 밤이 싫어

이젠 깨고 싶어 꿈속이 싫어

내 안에 갇혀서 난 죽어있어

Don't wanna be lonelyj

Just wanna be yours

.........

Giọng hát của Faker vâng lên, giọng hát vang lên phá vỡ màn đem lạnh lẽo vốn có của mùa đông, Jack nhắm mắt lại để lắng nghe giọng hát trầm ấm ấy, mãn nguyện rồi cầm miro hát theo Faker..hai giọng hát hoà nhau..một bản hoà ca tuyệt hảo..

Rồi hai người vui vẻ cả đêm hôm ấy, uống say ko thấy cả đường, rồi Jack đưa Faker về khách sạn

Em muốn về phòng em không?-Jack hỏi

Không, em muốn về phòng anh - Faker vừa say vừa nói, không điều khiển được lời nói của mình.Còn Jack thì ngạc nhiên nhưng vẫn làm theo

*Ở phòng Jack*

Jack ôm Faker vào lòng , tình cảm vốn đã nồng nhiệt lắm rồi, hai người lâu rồi mới có thể đụng chạm như thế, hai người không suy nghĩ nhiều, chỉ cần người yêu ngồúc ctrong lòng, cảm xúc hạnh phúc tả được, hương thơm của Jack mang theo chút tình dục, hắn là con trai mà, cái bàn tay xấu xa lần mò lên đùi Faker , đồ biến thái, cảm xúc lấn át, từ từ trước Faker là một lớp sương mờ, hai nguời đều cảm nhận được phần của tình yêu,...

Phần tiếp theo là theo lời kể của Lee Sang

B Cả người cậu như nóng lên rồi cậu thấp thỏm nhìn sang Jack, một khuôn mặt đẹp trai có chút gì đó chững chạc, đô con, đúng là đô con, Jack ngủ phải cởi một thứ gì đấy, không áo thì quần, giờ có cậu ngủ chung nên Jack chỉ dám cởi áo, nhìn cơ bắp của Jack mà ghen tị chả bỏ cho cậu chút, cơ như con chuột có con bạn nói tôi là thụ gì đó còn nói ngốc nghếch, mỹ thụ tui không hiểu gì lắm, không quan tâm, nó là đứa siêu cấp râm tặc xem yaoi mà tôi coi một chút đã mắc ói chạy trốn không kịp, nó lại nói yaoi chán phèo, rồi nó tìm bộ khác, tôi không biết nếu tôi là gì gì đó thì tôi là công, nó chỉ cho tôi ai là công ai là thụ nhìn như một to một nhỏ, ôi toi mà đi bớp Jack gặp luôn con bạn đó thì nói bấn loạn ram tặc ngay và luôn

Nhìn mãi mà không thể hiểu được,càng nhìn sao lại càng muốn nhìn thêm, cơ bắp hắn làm toi me muội, cái tay xấu xa không ngừng muốn chạm vào đó, tôi cố kiềm lại rồi lại muốn, toi từ từ chạm vào cánh tay săn chắc của Jack, làn da lành lạnh khiến đầu ngón tay càng muốn sờ thêm, muốn lắm, rồi lại thoi, cậu nghe một tiếng vỡ vụn trong đầu, tỉnh táo lại, mình làm cái gì vậy nè,sờ soạn một thằng đàn ông, toi chết mất,toi vội vàng đi vào phòng tắm, tắm cho tỉnh táo...

Nhưng..nhưng..khi tắm xong rồi..cả người tôi choáng váng..đầu quay mòng mòng...tôi hình như đã đậu đầu vào cửa phòng tắm...Jack đã chay vào..

" Em ko sao chứ!!!

Nè nè anh đở em!!!"

Jack ôm tôi vào lòng,hơi ấm ấy làm tôi

" Làm ơn!!!

Em..em..!!"

Tôi mơ hồ nói ko lên lời rồi...Jack đưa tôi len giường..rồi...
 
Chuyện Tình Ta
CHAP21: NGƯỜI YÊU THẬT SỰ CỦA TÔI LÀ PEANUT


Nhưng..nhưng..khi tắm xong rồi..cả người tôi choáng váng..đầu quay mòng mòng...tôi hình như đã đậu đầu vào cửa phòng tắm...Jack đã chay vào..

" Em ko sao chứ!!!

Nè nè anh đở em!!!"

Jack ôm tôi vào lòng,hơi ấm ấy làm tôi

" Làm ơn!!!

Em..em..!!"

Tôi mơ hồ nói ko lên lời rồi...Jack đưa tôi len giường..rồi Jack xoa đầu tôi,hỏi tôi có sao ko nhưng tôi thì đã thiếp đi lúc nào rồi, tôi lại mơ đến nó...về Wang Ho..hình như tôi đã nói mớ..

" Wang Ho à!!!

Đừng đừng...!!!

" Anh..thật sự...

" Anh...nhớ em...rất...rất...nhiều...

" Faker à!!!

Em có sao ko???!!!"

Cpt Jack kêu tôi nhỏ nhẹ nhưng lại khiến tôi giật mình tỉnh giấc...rồi Jack hỏi tôi có chuyện gì???!!!

Thôi dù gì cũng đến lúc kể tất cả rồi..

" Thì ra mọi chuyện là như vậy sao???!!"

Jack hỏi tôi.

Tôi gật gù bảo

" Anh..anh..không tổn thương sao...khi..khi..ở bên anh..nhưng em lai..lại luôn nghĩ về một người khác...??!!!"

"Không sao đâu!!!

Có lẽ..anh ko xứng đáng...vì em còn..vương vấn mà...Ưang Ho thật sự đối xử tốt với em đúng ko???!!"

" Lúc đầu em chỉ coi em ấy là EM TRAI nhưng mà..thật sự thời gian dần trôi..."

Tôi chưa nói hết thì Jack lấy tay che miệng tôi rồi nhỏ nhẹ

" Thế hãy quay trở về với NGƯỜI MÀ CẬU XEM LÀ EM TRAI ĐI!!!

Nhưng với tư cách khác ko phải là em trai mà là NGƯỜI MÌNH YÊU!!!"

" Nhưng..nhưng...

" Oan gia??!!

Thì sao!!

Đừng là một hạt bụi nữa!!!

Hãy là điều gì lớn hơn!!!"

Jack nói xong, hôn lên tóc của tôi...một nụ hôn...thật sự của anh trai vs em mình...

Sáng hôm sau, Jack đặt vé máy bay cho tôi để về Hàn nhưng không ngờ anh ấy cũng muốn quay về Hàn cùng tôi, anh ấy nói rằng muốn về để chơi vài tháng cho sang khoái..Tôi đành chấp nhận, lòng tôi...thật sự nó đang nghĩ gì..tôi nên làm gì..để hai gia đình chúng tôi...chấp nhận...nhưng..nhưng...bỏ đi..để mai tính tiếp...

*Hai ngày sau* Sân bay Sydney*

" Sắp gặp lại dc Wang Ho rồi!!!

Thấy sao hả em trai!!!"

" Hồi hộp lắm am!!!"

Nhan lúc đó, phóng viên đang đưa tin từ Hàn Quốc...

" Sau đây là phần tin tức bên Hàn, CÔNG TY WANG HỌ ĐANG BỊ NỢ NẦN CÁC CÔNG TY LEE SANG, KO NGỜ BÂY GIỜ CÔNG TY WANG LẠI RA NHƯ THẾ NÀY, CÒN NỢ OAN GIA MÌNH NỮA CHỨ!!!"

" Chuyện gì thế!!!

Sao công ty của....

Lại thiếu nợ...!!!"

Tôi ngạc nhiên, Jack thì câm nín...

" GIÁM ĐỐC CÔNG TY WANG CÓ KHẢ NĂNG BỊ TỪ CHỨC!!!"

* Truyền hình trực tiếp*

" Thưa chủ tịch, chủ tịch nghĩ gì về chuyện này???!!!"

" Tại sao lai thiếu nợ!!!"

" Công ty...!!!"

"......"

Một đám phóng viên bu đầy người Peanut, đến nổi cậu ko chịu dược nữa, ngất giữa đám phóng viên...Tôi nhìn thấy Đậu nhỏ ngất giữa đám phóng viên, tim toi như thắt lai, sao sao em ấy, lại ốm đến như vậy???!!!

" Chuyến bay XXX sắp cất cánh, xin quý khách lên máy bay,...!!!"

" Faker à, tới chúng ta rồi kìa!!!

Đi thôi!!!"

Jack dục tôi.

Toi chỉ muốn nán lại để xem hết tin tức nhưng...

" Faker à!!!

Về Hàn rồi chúng ta giúp em ấy!!!"

Jack kéo tay tôi, lôi toi vào máy bay.

Cả chuyến bay ấy, ko một phút nào mà tôi ko lo lắng cho Đậu nhỏ, em ấy..đang..tôi sẽ về xin cha mình..

Sau 14 tiếng, cuối cùng cũng về đến Hàn,...
 
Chuyện Tình Ta
CHAP22: FAKER TRỞ LẠI


Sau khi đặt chân tới Hàn Quốc, toi vội vã bắt taxi đến biệt thự của nhà Họ Wang.

Trước khi đi tôi còn kịp ngoáy đâu nhìn lại Cpt Jack cậu nói :

"Anh về nhà mình trước đi!!!"

"Em có chuyện phải đi trước mình gặp lại sau nhé!!!"

Cpt Jack mỉm cười gật đầu với tôi.

Tôi lên taxi rồi rời đi Tâm trạng bây giờ của tôi không thể ổn định được nữa...khi... nhìn thấy hình ảnh Wang Ho ngất đi giữa đám phóng viên.Tôi dục ông tài xế chạy nhanh.Ông tài xế nhìn vẻ mặt tôi hốt hoảng như vậy liền nghe lời chạy thật nhanh Sau 30p cũng tới biệt thự của nhà họ Wang

Tôi vội vã trả tiền chạy xông vào nhà họ Wang.

Cảnh tượng trước mắt đập vào mặt cậu .

Wang ho ngồi ngã gục trước quan tài của Ông Han( bố của wang ho): Do cú sốc quá lớn đã lên cơn đau tim và chết

Bên cạnh Wang Ho là Smeb, 1 tay đỡ Deft 1 tay vỗ về an ủi Wang Ho.Deft vì khóc quá nhiều nên đã không còn sức lực ,Nhìn thân hình gầy gò ốm yếu của Wang Ho.

Tim tôi như co thắt lại .

Tôi muốn nhảy xồ vào ôm lấy thân hình đó....

Tôi bước vào ánh mắt Wang Ho chợt khựng lại .Cậu nhảy xổ vào lòng tôi nấc lên từng tiếng nấc rồi ngất thiếp đi ....Smeb và ông của Wang ho nhìn thấy cảnh ấy liền ôm lấy Wang Ho rồi đẩy tôi ra :

"Cậu đến đây làm gì???!!"

"Cậu còn muốn đến đây để cám dỗ nó sao ??!!!!'

"....."

"Hay cậu đến đây để cười nhạo gia đình tôi???!!!

Ông Wang Ho thất thần

"Bây giờ nhà cậu vui lắm chứ gì ???!Cậu hãy cút đi gia đình này k chào đón cậu!!!"

Tôi vẫn nhìn chằm chằm vào Wang Ho....

"Anh bất lực k thể làm gì được p???!!!"

Tôi quay đầu bước đi lòng tôi đau như cắt

Tôi gọi điện cho Cpt Jack, đầu dây bên kia nhấc máy

"Alo a đây em sao rồi Faker???!!!"

Tôi nhẹ giọng trả lời

"Đi uống với e đi quan xxx 20p sau gặp lại!!!" rồi vội vàng cúp máy Bây giờ tôi chỉ muốn uống thật say.Trong đầu hiện lên hình ảnh của Đậu nhỏ.

Tôi tự trách mình không làm gì được cho e ấy ngay trong lúc này cậu thấy mình là 1 tên vô dụng .

Ngay cả người mình yêu thương nhất cũng không bảo vệ được .

Càng nghĩ tôi càng uống thật nhiều

*20 phút sau Jack tới*

Tôi dường như đã gần say.

Tôi nhìn thấy Cpt Jack liền ôm lấy khóc nức nở .Cpt Jack xoa đầu an ủi tôi .

Tôi nói hết cho Jack nghe tình trạng hiện giờ của Wang Ho.

Nói xong tôi gục ngã trong lòng cpt Jack Cpt Jack cảm thấy đau đớn thắt trong tim.

Người anh ta thương bây giờ đang đau khổ vì người khác .

Nhưng bây giờ anh chỉ biết an ủi chứ không thể làm gì hơn....

Anh đưa tôi về nhà mình.

Vốn dĩ nhà anh đều sống ở Úc .

Nên về HQ a chỉ có một mình...

Đỡ tôi vào giường đắp chăn cho tôi.

Vì quá mệt mỏi với chuyến bay dài nên cũng thiếp đi lúc nào k hay .

Mặt trời lên tới đỉnh đầu tôi mới thức giấc .Đầu tôi đau như muốn nổ tung .

Cpack đi vào...

" Em tỉnh rồi ak dậy uống này đi!!!"

Cpt Jack mang canh giải rượu cho tôi, còn tôi thì đành ngoan ngoãn nghe lời và uống hết

" Cảm ơn a cpt Jack!!!"

"Kcj đâu e là e trai a mà a phải chăm sóc e chứ!!!!"

Tôi mỉm cười ôm lấy Jack, Cpt Jack vỗ vai tôi

"Giờ này k phải ngồi đây ôm ấp cảm ơn anh đâu!!!!"

"Hãy đi tìm đậu nhỏ của e đi!!!"

Kìa tôi bây giờ mới sực nhớ ra ny rồi một mạch ăn thật nhanh, ăn mặc chỉnh tề, sang nhà Wang Ho một lần nữa...
 
Chuyện Tình Ta
CHAP 23: EM LÀ CỤC NỢ ĐỜI ANH


Cậu vội vàng sửa lại quần áo đầu tóc .Tạm biệt Cpt Jack xong.Cậu Bắt taxi về nhà

*Sau 30p cuối cùng cũng tới biệt thự nhà họ Lê*

Faker gõ cửa ông quản gia hô to

"Ông chủ bà chủ ơi cậu nhà mình đã về rồi này!!!"

Faker lễ phép cúi đầu chào ông, rồi bước vào nhà.Bố mẹ faker mừng rỡ chạy ra ôm con mình .Giọt nước mắt lăn dài trên gò má của bà Lee.Hơn 1 năm rồi bà mới gặp lại được con trai mình.

Faker ôm chặt ba mẹ mình

"Con về rồi đây ba mẹ!!!!"

Bà Lee nức nở

"Ba mẹ nhớ con lắm con trai!!!Thôi vào nha đi rồi nói chuyện!!!"

Cả nhà ngồi xuống bên cạnh nhau.

Ba Faker lên tiếng

"Bây giờ con cũng đã học xong r con có đồng ý kế thừa sự nghiệp của dòng họ không???!!"

Faker mỉm cười gật đầu Cũng đã đến lúc ăn tối bà Lee gọi người giúp việc làm cơm tối thật thịnh soạn đón con trai .Cả nhà quây quần bên nhau ăn tối nói chuyện vui vẻ .

Ăn xong Faker đi lên phòng của mình.Cậu suy nghĩ rất nhiều bây giờ có thật nhiều tiền thì mới giúp được Đậu nhỏ rồi cậu nằm sấp xuống giường thiếp đi

*Tại nhà họ Han*

Cuối cùng việc mai táng bố của Wang ho cũng đã xong, Wang ho bây giờ không khac gì 1 người đã chết vậy .

Mặc cho lời khuyên bảo của ong nội với anh Smeb, Cậu không chịu ăn 1 miếng nào .Cậu sực nhớ lại hình ảnh của Faker ngày hôm qua.

Cậu muốn tìm a ấy cậu muốn bên anh ngay lúc này .Cậu xin ra ngoài để giải tỏa đầu óc và được sự chấp nhận của ông và anh trai .Cậu đi đi mãi chẳng biết nên đi đến nơi nào Cuối cùng dừng lại bên dòng sông...Vô thức cậu nghĩ đến cái chết ...Nếu cậu chết đi chắc hẳn...sẽ tốt hơn....Cậu bước lên thành cầu mắt nhắm lại

"Faker em xin lỗi kiếp trước không được ở bên nhau kiếp này càng không thể???!!!

Con xin lỗi ông nội và a trai con la đứa con bất hiếu không giúp gi được cho mọi người!!!Con sống trên đời này chỉ tội làm khổ mọi nguời thêm thôi!!!"

*Cùng lúc đó Faker đang trên đường đến nhà họ Han*

Faker nhìn qua kính cửa ô tô.

Anh thấy 1 bóng người giống hệt với Đậu nhỏ.

Mái tóc vàng cùng bộ đồ y chang ngày hôm qua anh gặp.Đúng rồi không thể nhầm lẫn vào đâu được đó chính là người yêu của anh Vội vã kêu ông tài xế dừng xe.

Anh lao ra chạy như điên về phía Đậu nhỏ .Mặt anh tím tái hết cả lên .

Dùng hết sức ôm lấy con người đó...Anh hét lên

"Chiết tiệt e muốn làm cái gì vậy hả Đậu???!!"

Đậu nhỏ giật mình kinh ngạc.

Đúng rồi giọng nói đó không ai khác chính là của Faker, Đậu nhỏ khóc òa lên như 1 đứa trẻ ,Ôm chặt dựa vào lòng của anh

"Sao bây giờ a mới về chứ???!!!Sao anh không để em chết đi ngăn em lại làm gì???!!"

Vừa nói nước mắt nước mũi chảy tùm lum.

Faker nghe xong càng ôm chặt hơn xoa đầu đậu nhỏ

"Anh xin lỗi!!!Anh về rồi đây!!!Anh sẽ k để em 1 mình nữa đâu???!!!"

" Đồ nói dối!!!"

"Anh thề sẽ không bao giờ bỏ em nữa đâu!!!

Anh hứa!!!"

Sau 1 hồi ôm nhau khóc thút thít, Faker nhẹ nhàng đẩy Đậu nhỏ ra

"Bây giờ đi theo anh!!!"

Vừa nói vừa kéo tay đậu nhỏ faker gọi taxi đến thẳng nhà Họ Han.

Đậu nhỏ nghẹn ngào...

"Anh qua nhà e làm gì??!!!Qua đó a không sợ ông và anh trai đánh chết hả???!!"

Faker trả lời

" Dù có đánh chết a cũng phải đi nói chuyện với bọn họ???!!" *Sau 20p cũng đến nhà họ Han*

Faker dìu Đậu nhỏ bước vào bên trong ông Han đang ngôi trên ghế soà, bên canh còn Smeb và Deft và rất nhiều người khác.

Smeb hốt hoảng

" Sao em đi bây giờ mới trở lại hả mọi nguời lo lắng cho e nhiều lắm???!!Còn nữa sao e lại về cùng hắn ta???!!!"

Smeb lo lắng

"Nói a nghe có phải no bắt nạt ăn hiếp e không???!!!A đánh chết no cho em!!!"

Đâu nhỏ vội xua tay

"Không...không phải a ấy k bắt nạt a ấy đã cứu e đấy!!!"

Rồi đậu nhỏ đem câu chuyện kể ra hết cho mọi nguời nghe.

Ai nghe xong cảm thấy bối rối .

Bây giờ Faker mới lên tiếng :

"Chỉ cần gia đình chấp nhận cho tôi cưới đậu tôi sẽ trả hết số tiền nơ và giúp Cty Han gia trở lại như xưa!!!!"

Smeb nghe xong mặt tím lại

"Không được tuyệt đối không được!!!Cậu lấy tư cách gì mà đòi cưới e tôi!!!"

"Cậu làm nó tổn thương chưa đủ nữa hả!!!"

Deft bên cạnh khuyên bảo Smeb

"Anh nên bình tĩnh lại bây giờ cậu ấy cũng đã trưởng thành hơn rồi!!!Em tin cậu ấy sẽ mang lại hạnh phúc cho Đậu nhỏ!!!Anh hãy suy nghĩ lại đi mà!!!!"

Ông Han nãy giờ mới lên tiếng

"Cậu đã chắc chắn chưa???!!!Cậu đảm bảo được sẽ lo cho cháu tôi hạnh phúc chứ???!!!"

Faker bình tĩnh trả lời

"Chỉ cần m.n đồng ý dù có như thế nào đi chăng nữa cháu cũng không bao giờ để đậu rơi nước mắt 1 lần nào nữa ạ!!!"

Ông Han nghẹn lời khi nghe....Quay qua smeb

"Cháu nên chấp nhận và đồng ý cho 2 đứa nó!!!!

Sau này ta với nhà Lee ko còn là oan gia nữa!!!!"

Cuối cùng sau bao nhiêu trắc trở Lầy và Đậu nhỏ cũng trở về với nhau..dù là có kiếp sau..hay là oan gia đi chăng nữa thì TÌNH YÊU mới là thứ mạnh mẽ nhất!!!!

Mình muốn viết câu chuyện này đanh cho các cặp tình nhân đang có xích mích với nhau!!!

Tình yêu khó đoán lắm, nó thăng rồi trầm, nó đậm đà rồi nhạt nhẽo, đừng chọn cách Chia Xa mà hãy ngồi lại rồi suy nghĩ những gì mình nói, suy nghĩ về quá khứ, những lúc vui lúc buồn..

Rồi bạn cũng sẽ nhận ra rằng TÌNH YÊU LÀ CHO ĐI CHỨ KHÔNG LẤY LẠI...

Tái bút: Tôi là Vic, tôi viết câu chuyện này như đang kể lại cuộc đời của chính mình..Tôi viết chap này vào ngày lòng tôi đang mưa..thật to...

Vic
 
Chuyện Tình Ta
CHAP24: HỒI TUỞNG TÌNH YÊU HỌC TRÒ


Tình yêu học trò, một tình cảm thuần khiết nhất, những cũng có nhiều đau khổ, đè ép lên tôi, tôi đã có một tình yêu ngang trái đối với nhiều người, nhưng đối với tôi là thiên đường .

Mới đó mà đã năm cuối trung học, quen nhau được 2 năm rồi, nhớ cái năm mới vào trường, lơ ngơ bị lạc đường, đi mãi mà vẫn không tìm ra được đúng lớp học, suýt khóc vì sợ bị thầy khong cho học vù vào muộn, đầu năm mà bị ấn tượng xấu, cả năm coi như xong, đang vò đầu bứt tóc thì có một bạn học, cao hơn tui gần cái đầu, tới đập vai tôi.

" Này!

Bạn học lạc đường sao?"

Thanh niên lạ hỏi.

" Đúng vậy!

Đi mãi vẫn chưa tìm được " Tôi ngẩng đầu lên, ôi soái ca của đám con gái đây.

" Đi theo tôi!

Đây khu năm ba rồi" Rồi cậu ta đi trước tôi lon ton theo sau, hắn ăn gì mà to vậy, còn tôi thì.....

Đi muốn lòi chân, chưa bao giờ đi nhiều như vậy, trường rộng quá, tôi lại mù đường, ít ra gặp thanh niên đó chỉ dùm, trường mang theo hơi hướng hiện đại.

Có sân trường lớn với những vườn hoa tươi xanh, những học sinh đang đi tìm lớp, có những học sinh năm ba năm hai đi cười nói, cũng có mấy cô nhìn chằm chằm vào thanh niên trước, nhưng có vẻ không để ý lắm, không quáy đầu lại, tiến thẳng về phía trước, không nhìn một chút các cô nữ sinh đang thi nhau tạo dáng thả thính...

Còn..còn tôi các nữ sinh không thèm nhìn, đúng là trái ngược quá mà, tôi đâu có xấu, mắt tụi nó mù hết rồi, không quan tâm.

" Đây rồi!

Cảm ơn nhé!"

Tôi lịch sự cảm ơn.

" Ơ cậu cùng lớp với tôi hả???"

Tôi ngạc nhiên, hắn bước vào lớp chọn góc cuối lớp để ngồi xuống, úp mặt lên bàn ngủ.

" Lạ thật, thêm một tiểu thụ nữa!!!"

Gái đang ngồi bàn tám chuyện nhìn tôi như tia laser quét từ đầu đến chân rồi nói câu đó, không hiểu nên không quan tâm, tôi tìm kiếm chỗ nào gần thanh niên đó.

" Này!

Sao cậu biết chỗ hay vậy???"

Peanut hỏi, chắc hắn ngủ không nghe, chỉ hỏi chơi thôi.

" Vì tôi là thiên tài!!!"

Lầy không đụng đậy trả lời, Peanut suýt nghẹn chết, đúng là ảo tưởng sức mạnh, thôi né tránh ra cho xong.....
 
Chuyện Tình Ta
CHAP25: SỐNG CHUNG VỚI TÊN BIẾN THÁI


Thầy chủ nhiệm, là một thầy khoảng 40t, ông ta xếp tôi với Lầy một bàn, không thể trùng hợp hơn, tôi ghét hắn, đồ mặt dày, từ đó tôi biết thế nào là bị ăn đậu hủ suốt 5 tiết buổi sáng 4 tiết buổi chiều.

Và hắn ta đúng là tên biến thái giả dạng soái ca, trong lớp có một cô, đẹp ơi là đẹp lại giàu có, hắn không thèm nhìn mặt, cô ta body chuẩn còn hay đem cái bộ ngực gián lên người cậu ta, cậu ta không quan tâm, lại quan tâm cái màn hình led full 4 k của tôi, thầy thì nói do Lầy học giỏi kèm được tôi tốt hơn, ông không đổi chổ, thế là cuộc sống học sinh bị hấp diêm trên trường bắt đầu, đồ biến thái.

" Này!

Cậu thơm cho ngửi tí đi!!!"

Ngày thứ hai hắn ngồi xích lại gần tôi ngửi ngửi, người hắn toàn nước hoa, nồng nạc muốn ói.

" Im đi!

Người cậu hôi quá!!!"

Peanut bịt kín mũi, đồ biến thái.

" Peanut!

Cậu thật dễ thương cho thơm miếng đi!!!"

Lầy giở trò kê đầu lên vai tôi là như con nít.

" Im đi!

Tôi không phải con nít mà dễ thương, xích ra xa tí đi!!!"

Peanut đẩy hắn ra, đồ mặt dày.

" Peanut!

Làm bồ tôi đi!!!"

Lầy nhõng nhẽo.

" Im đi!

Tôi muốn chết cho xong!!!!"

Peanut bứt đầu bắt tai.

" Peanut !!!

Sờ eo cậu thật đã!!!"

Lầy nói nhỏ vào tai Peanut, bạn học lại tưởng tôi với hắn là bạn thân, đám con gái lại nói gì mà yêu nhau gì đấy..........

" Peanut!!!

Cậu thật hấp dẫn, yêu tôi đi, tôi nuôi cậu"...

Lầy ngày ngày bô bô cái miệng thật đáng ghét, nhưng càng ngày, thiếu hắn cậu lại thiếu một cái gì, cảm giác trống vắng, cãi nhau nhưng không có một trong hai, người còn lại không thể vui được, dần dần chúng tôi biết được cảm giâc đó là gì rồi, nhưng không ai dám nói ra....
 
Chuyện Tình Ta
CHAP26 : KHI HAI TA VỀ MỘT NHÀ


"Peanut!!!!

Cậu đi ăn với tôi đi!!!"

Lầy xoa bụng.

" Được!

Cậu bao, không chia đôi, OK!!!

Peanut mắt sáng lên, ăn miễn phí ngu gì không ăn.

" Thoản mái đi!!!

Cậu ăn hết quá tôi cũng trả!"

Lầy kéo Peanut đi, học sao, bỏ đi, ai dám đụng vào tôi.

" Được a!!!

Vào quán ăn bình dân mà ngon là được, tôi không thích ăn đô tây!!!"

Peanut nói, mắt long lanh như cún con.

" Được a!!"

Lầy kìm lắm mới không ôm Peanut mà hôn, cậu muốn Peanut, ai dám đụng cậu sẽ không tha.

Chúng tôi đến quán ăn gần đó, khá ngon, lúc nào cũng đông hết, cả hai kiếm bàn, lúc sau mới tìm ra bàn ở trong góc khuất, cả hai vào gọi món.

" Gọi đi!!!

Tôi ăn cái gì cũng được hết!!" peanut như bé ngốc chờ thức ăn, suýt chảy cả nước miếng.

Lầy gọi mấy món ngon nhất đem ra, cái bàn được để chật kín thức ăn, Peanut ăn như chưa ăn gì, hết món này đến món nọ, ánh mắt hiện lên sự hạnh phúc, cảm giác khó tả, có lẽ vậy, nên nói luôn cho rồi, tình cảm học sinh ai cũng đã có một lần, có gì chia tay thôi.

" Ăn từ từ!!!

Nghẹn chết cậu !!!"

Lầy lo lắng cho Peanut, ăn như chưa được ăn, đồ ngốc.

" Không sao!!!

Tôi lần đầu ăn quán, ngon quá di, cậu không ăn sao" Peanut nhìn trong bát không có thứ gì.

" Nhìn cậu ăn, tôi no rồi" Lầy cười hím mắt, muốn hôn quá đi.

" Im đi!!

Nói nữa là tôi nôn hết ra, uổng công ăn!"

Peanut liếc xéo khuôn mặt dày kia.

" Tôi thích cậu!!!

Nghiêm túc thì cậu có thích tôi đúng không???"

Lầy vào vấn đề chính.

" Ờ, cũng có thích!!!

Cậu mua đồ ăn cho tôi mà" Peanut vẫn chưa hiểu.

" Cậu hiểu!!!"

Rồi Lầy chồm qua bàn ăn, không quan tâm cái miệng một đống dầu mỡ bám đầy mà hôn lên, cả giác này là như thế nào, thật mờ ám, không lấy một chút kinh dị, lại còn mang theo chút vị ngọt, tôi đỏ mặt.

" Cậu ăn xong rồi hãy trả lời!!!"

Lầy cười hím cả mắt, như đang hạnh phúc lắm, đồ điên.

" Ăn xong rồi, về thôi!"

Peanut đánh trống lảng.

" Trả lời đi!!!

Thích hay không?"

Lầy giữ tay lại nhăm mặt " Tôi....tôi..... cũng có thích anh, nhưng thích một chút thôi, đừng tưởng bở, đi nhé" Peanut bỏ chạy, cái midựng không thèm chùi, chạy mất xác, nhưng cậu ta không che đôi tai đang đỏ chót ấy đi, kế hoạch tán trai siêu ngốc kết thúc, Peanut đừng hòng mà thoát khỏi tay anh.

" Cảm ơn cậu!

Nhờ có cậu mà Peanut đồng ý rồi" Lầy gọi điện.

" Có gì, trên cương vị là bạn thân kiêm hủ nữ siêu cấp như tớ đây, chuyện đó là chuyện vặt, lo mà ghữ vk đi nha, u dè tớ đã biết hai người rất hợp đôi, nhớ khoa tớ 10 bộ tạo và Shaunen ai anime đấy, không tớ thề sẽ cho cậu hối hận, thế nhé!"

Bà bên kia trả lời như tự hòa lắm.

" Được, chuẩn bị rồi, tí tới, bay" Lầy ghét con gái ẻo lả, Lầy thích Peanut ngay lần dầu thấy, khuôn mặt lo lắng khiến con tim tôi trạch nhịp, tới để làm quen thôi, lúc đó chưa gì đã được nên tôi liều, khi em nói tên lớp học, tôi gọi cho hiệu trưởng đổi lớp cùng với em, giờ tôi không hối hận, tôi sẽ yêu em, Peanut ạ.

END
 
Back
Top Bottom