Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Chuyện Tình Đôi Ta [Dương Domic X Rhyder ]

[BOT] Mê Truyện Dịch

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
654,518
Điểm cảm xúc
0
Điểm
36
400968894-256-k804687.jpg

Chuyện Tình Đôi Ta [Dương Domic X Rhyder ]
Tác giả: tuongnguyen123456789
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Mẫu truyện nho nhỏ về duongrhy .

 
Chuyện Tình Đôi Ta [Dương Domic X Rhyder ]
Chương 1: Gặp gỡ nới sân khấu


Quang Anh bước vào phòng tập với chiếc mũ lưỡi trai .

Dáng người khá cao khuôn mặt điển trai nhưng lại có phần dễ thương , đặc biệt ánh mắt luôn sáng rực sự tự tin.

Rhyder là một nghệ sĩ đa thể loại, thường xuyên kết hợp và biến tấu giữa Pop (bao gồm cả V-pop và Ballad), Hip hop / Rap, và R&B trong sáng tác và biểu diễn của mình.

Anh không chỉ gói gọn trong một phong cách, mà luôn làm mới mình qua các dòng nhạc khác nhau và mang vào đó chất riêng.Và rất được anh chị trong nghề yêu mến về sự lễ phép ngoan ngoãn của mình .

Trong khi đó, Dương Domic quen thuộc với khán giả giọng hát ngọt ngào được khán giả gọi ca sĩ của thế hệ mới.

Trên mạng xã hội, cái tên Dương Domic cũng được fan gọi đầy trìu mến như bống .

Âm nhạc của Dương không giới hạn vào một phong cách duy nhất thay vào đó, anh linh hoạt kết hợp giữa những dòng nhạc trẻ phổ biến như pop, ballad và R&B .

Nhưng sau ánh hào quang, Dương vẫn chỉ là một chàng trai mê nhạc, mê viết, và luôn khao khát tìm được người hiểu mình trong thế giới showbiz đầy ồn ào.

Hôm nay, cả hai cùng có mặt ở phòng tập cho một dự án đặc .

Ban tổ chức muốn tạo sự bùng nổ bằng cách ghép đôi hai màu nhạc để khán giả có trải nghiệm mới lạ.

Và hai người được chọn chính là Quang Anh và Đăng Dương.Ban đầu, Quang Anh khá hứng thú với điều này.

Cậu vốn thích tự do, thích tìm tòi học hỏi những cái mới .

Đây cũng là cơ hội để cậu tỏa sáng và học rất nhiều.

Nhưng rồi, ánh mắt cậu bất giác dừng lại khi nhìn thấy Đăng Dương đang ngồi bên cây đàn guitar đánh một điệu nhạc .

"À, Quang Anh hả?" – Dương ngẩng lên, mỉm cười.

Nụ cười ấy không quá rực rỡ, nhưng đủ để khiến căn phòng sáng lên." chào anh nha " – Quang Anh gật đầu, giọng hơi khàn khàn."

Anh nghe nhạc của em rồi.

Cách em rap hát hay đấy " — Dương " ùm em cũng có nghe nhạc anh cũng vài lần rồi " — Quang anh bật cười Cả hai bắt đầu buổi tập chung đầu tiên.

Ca khúc được chia thành hai phần: Đăng Dương hát verse đầu, còn Quang Anh rap ở đoạn sau để làm điểm nhấn.

Nghe qua thì có vẻ đơn giản, nhưng để hai màu nhạc lại thì có vẻ hơi khó .

Em rap hơi nhanh quá, anh khó bắt nhịp." – Dương cau mày sau vài lần thử."

Thì anh phải chỉnh tempo đi là được?"

Ballad đâu nhất thiết lúc nào cũng chậm rãi." – Quang Anh đáp, giọng có phần bướng bỉnh.Dương im lặng, thử lại.

Vẫn không ăn khớp.Không khí trở nên nặng nề.

"Nếu cứ hát kiểu cũ thì rap của em thì chán lắm " — Quang anh giọng nói cao hơn Đăng Dương ngước lên — "Âm nhạc đâu chỉ có thế.

Quan trọng là khán giả cảm thấy trọn vẹn"Thế rồi, cả hai lại bắt đầu lại.

Lần này, Quang Anh lắng nghe giai điệu mà Dương tạo ra, thử thả nhịp rap mềm mại hơn, hòa vào tiếng đàn.

Kỳ lạ thay, sự kết hợp ấy lại mang một màu sắc mới mẻ.

Đến đoạn điệp khúc, cả hai bất giác nhìn nhau, cùng cười."

Thấy chưa?

Hợp mà." – Dương nháy mắt Quang Anh khẽ bật cười, nhưng trong lòng lại rung lên một cảm giác lạ lẫm.Buổi tập kết thúc muộn.

Khi mọi người đã rời đi, chỉ còn hai người ở lại thu âm bản demo.

Dương ngồi chỉnh lại nhạc, còn Quang Anh dựa vào tường, nhìn qua sổ ngắm thành phố hoa lệ .

"Em thấy sao về màn kết hợp này?" – Dương hỏi khẽ."

Lạ lẫm .Nhưng... có khi nó sẽ là thứ đặc biệt." – Quang Anh đáp, mắt vẫn nhìn ra xa."

Đúng.

Đôi khi, sự khác biệt lại tạo nên điều khó quên nhất." — Dương cười tươi Khoảnh khắc ấy, không ai nói thêm gì.

Nhưng trong không khí lặng lẽ, có một nhịp tim khác vang lên không chỉ từ âm nhạc.

Hết
Ở đây có vài từ ngữ về âm nhạc mình tìm hiểu tìm kiếm trên mạng có gì sai mong mọi người bỏ qua . 🫶🫶🫶
 
Chuyện Tình Đôi Ta [Dương Domic X Rhyder ]
Chương 2 : Hoà trong từng nhịp


Những ngày sau đó, lịch tập của Quang Anh và Đăng Dương trở nên dày đặc .

Ban tổ chức yêu cầu họ phải dành ít nhất năm tiếng mỗi ngày để làm quen với nhau .

Để xây dựng "chemistry" thứ cảm xúc ăn ý mà khán giả có thể cảm nhận ngay từ sân khấu .

Quang Anh vốn quen làm việc một mình.

Cậu thường viết rap trong căn phòng , tai nghe to trùm đầu cảm nhận và lắng nghe từng nhịp điệu .

Còn bây giờ, phải ngồi đối diện một người nghe từng nốt nhạc, từng nhịp thở của người tên Dương nào đấy .

Đó là trải nghiệm khá lạ nhưng khá thú vị .

Đăng Dương thì ngược lại .

Cậu thích làm việc nhóm, thích chia sẻ nhiều .

Mỗi khi hát một đoạn cậu thường ngẩng lên, ánh mắt chờ đợi phản hồi.

Từ Quang anh chăng ?Ban đầu, Quang Anh thấy hơi ngại .

Nhưng dần dần cậu nhận ra mình bắt đầu chờ đợi ánh mắt ấy nhiều hơn .

Một buổi chiều , phòng tập vang lên giai điệu ballad.

Dương ngồi bên cây guitar , Quang Anh đứng cạnh tay cầm giấy note về phần rap của mình .

Bỗng Dương lên tiếng ."

Em thử hạ giọng xuống một chút ở đoạn này đi" – Dương nói nhỏ nhẹ "Thấp nữa sao !

Thấp thì nghe như đọc truyện cổ tích ấy ." – Quang Anh nhăn mặt đáp lại nhanh chóng Dương cười nụ cười dịu dàng — "em cứ thử xem.

Nha"Quang Anh nhún vai rồi cũng bắt tay vào thử.

Giọng cậu khàn khàn, chậm rãi hòa vào tiếng đàn.

Lạ thật, nó không hề yếu đi mà lại có một sức nặng kì lạ .

Như một mảnh ghép vừa khít vào bức tranh .

Dương ngước lên ánh mắt hiện niềm vui rõ ràng —"Đấy nghe khác hẳn chưa .

Hay hơn đúng không ?

"Quang Anh chợt thấy tim mình đập nhanh.Cái ánh mắt ấy... nó như đang khen cậu vậy.

Đúng không?"

Ừ, cũng ổn anh giỏi đấy " – Quang Anh lẩm bẩm, cố tỏ ra mình BÌNH THƯỜNGBuổi tập đó kéo dài đến 11 giờ tối.

Khi mọi người về Dương vẫn ngồi đó , còn Quang Anh nằm dài trên ghế sofa.

Không khí yên tĩnh đến lạ .

Không chịu nổi sự yên tĩnh Quang anh đành bắt chuyện.

"Anh dương có hay viết nhạc vào đêm không ?" – Quang Anh hỏi

" anh thì đêm nào cũng viết gì đó bởi khi về đêm dễ nghe được tiếng lòng mình nhất." – Dương đáp.

"Em thì cũng thích viết nhạc về đêm nhưng lúc thành phố ồn ào cơ .

Kiểu như giữa cái hỗn loạn đó, mình tìm được nhịp riêng." — Quang anh đáp lại nhẹ nhàng

Dương cười ánh mắt đầy hứng thú — "Chắc thế mà hai đứa lại phải kết hợp với nhau .

Giống cái gì nhỉ ?"

" ví như nước với lửa " – Quang Anh nói vào

"Nhưng nếu khéo thì nước đâu dập được lửa, mà lửa cũng đâu làm cạn được nước.

Cả hai sẽ tạo ra hơi ấm." – Dương nói chậm rãi

Quang Anh bất giác im lặng.

Những lời ấy, nếu đổi người nói, có lẽ cậu sẽ cho là sáo rỗng.

Nhưng khi phát ra từ miệng Đăng Dương, nó lại trở thành điều gì đó chân thành lạ thường.

Ngày tổng duyệt đến gần.

Sân khấu được dựng hoành tráng, ánh đèn rực rỡ.

Quang Anh và Dương đứng ở hai đầu cánh gà, chuẩn bị cho màn trình diễn thử.

"Ready?" – Quang Anh liếc sang Dương

"Always." – Dương đáp, mỉm cười.

Âm nhạc vang lên.

Đăng Dương cất giọng đầu tiên thật da diết.

Cả khán phòng dường như lặng đi cùng hòa mình vào .

Rồi đến đoạn rap của Quang Anh, nhịp trống nổi lên, mạnh mẽ bứt phá.

Những câu rap sắc bén nhưng đầy ý nghĩ .

Nhưng điều bất ngờ nhất xảy ra ở đoạn cuối cả hai hòa giọng lại .

Quang Anh chưa bao giờ nghĩ chất rap của mình có thể hòa vào giọng ballad mềm mại của Dương .

Nhưng khi cả hai cùng cất tiếng, một thứ cảm giác kỳ lạ lan lỏi khắp người cậu.

Nó không chỉ là âm nhạc.

Mà như tim cậu và tim Dương đang cùng đập một nhịp.

Khi bài hát kết thúc, cả ekip vỗ tay rào .

Ekip —"Tuyệt vời!

Chính là thứ cảm xúc chúng mà tôi tìm kiếm bao lâu nay"

Dương quay sang, chìa bàn tay ra.

"Tốt lắm bé Quang anh"

Quang Anh nhìn bàn tay ấy, thoáng chần chừ nhưng vẫn nắm lấy.

Cái siết tay không quá mạnh nhưng lại khiến lòng bàn tay cậu nóng ran.

Và câu nói "bé Quang anh" vẫn còn nằm trong đầu cậu mãi ."

...

Buổi tối cả nhóm ra ngoài ăn .

Không khí rộn ràng cười nói.

Quang Anh khá ít nói nhưng hôm nay cậu cởi mở hơn.

Mỗi khi quay sang ánh mắt chỉ vô tình dừng ở Đăng Dương nhiều chút.

Rồi cậu bước tới chỗ Dương

Anh ăn đi em thấy anh toàn lo nói chuyện với người khác thôi." – Quang Anh gắp một miếng thịt bỏ vào bát của Dương.

Dương ngạc nhiên, rồi mỉm cười— "Cảm ơn em đúng như lời đồn em dễ thương ghê ."

Quang Anh nhún vai, cố giấu nụ cười.

"Tất nhiên em mà ."

12 giờ kết thúc buổi đi ăn.

Mọi người về gần hết.

Còn Quang Anh và Dương đi bộ dọc trên con phố đêm lộng lẩy .Gió đêm thổi qua hai người họ .

"Lần đầu gặp, anh nghĩ em khó gần" —Dương nói khẽ

"Em cũng nghĩ anh kiểu chỉ biết hát ballad thôi ." – Quang Anh cười nhẹ.

"Và bây giờ ..."

"Bây giờ thì... em nghĩ anh thú vị hơn em tưởng."

Dương dừng bước, nhìn thẳng vào Quang Anh khéo môi cong lên —"Anh cũng thế em có nhiều điều khiến người khác muốn tìm hiểu."

Ánh mắt ấy khiến Quang Anh bất giác quay đi chỗ khác.Tim cậu đập nhanh nhưng cậu không để lộ.

Tối đó, khi về phòng Quang Anh mở laptop, viết vội thêm vài câu rap.

"Một nhịp khác lạ , không phải từ beat.

Một ánh nhìn ngắn , mà khiến em không thể quên..."

Mặt cậu đỏ lên trong thấy.

Hít một hơi sâu.

Cậu biết, điều gì đó đang bắt đầu.

Không phải chỉ là âm nhạc.

Hết
 
Chuyện Tình Đôi Ta [Dương Domic X Rhyder ]
Chương 3 :Lời nói ở hậu trường


Sân khấu rực sáng hàng ngàn khán giả ngồi kín chỗ, tiếng reo hò vang dội cả khán phòng.

Không khí náo nhiệt ấy khiến tim Quang Anh đập mạnh, dù cậu vốn đã quen với sân khấu.

Nhưng lần này khác.

Không chỉ vì quy mô show, mà vì người đứng chung sân khấu với Đăng Dương.Trong cánh gà, Dương chỉnh lại micro tay hơi run .Dù đã từng đứng trước nhiều khán giả nhưng cái cảm giác hồi hộp này vẫn còn.

Quang Anh liếc sang, thấy rõ sự căng thẳng trong ánh mắt ấy."

Anh rén à?" – Quang Anh hỏi giọng nửa trêu chọc nửa quan tâm.Dương bật cười — "Có chút còn em?"

"Em thì lúc nào chả sẵn sàng " – Quang Anh nhún vai nhưng bàn tay cầm mic lại siết chặt .Khoảnh khắc tiếng nhạc dạo vang lên và lời chào của MC , ánh đèn quét khắp khán phòng, cả hai hít sâu một hơi.

Cánh gà mở ra.

Sân khấu sáng bừng nhộn nhịp và họ bước ra vai kề vai.Đoạn nhạc mở đầu vang lên, Đăng Dương cất giọng hát.

Tiếng hát mượt mà, trầm ấm lan khắp không gian.

Khán giả lặng đi vài giây, rồi vỗ tay rần rần.

Quang Anh đứng ở phía sau, mắt nhìn Dương.

Có gì đó khiến cậu bỗng thấy giọng hát kia... không chỉ dành cho khán giả mà còn dành cho một ai đó.Đến lượt rap Quang Anh tiến lên đầy sự tự tin.

Giọng cậu mạnh mẽ, nhịp dồn dập.

Lời rap sắc bén nhưng ẩn chứa cảm xúc, như một mảnh đối lập đầy lôi cuốn.

Khán giả khi nhau hú hét .Nhưng trong tất cả âm thanh ấy xung quanh Quang Anh chỉ nghe rõ một điều tiếng thở đều của Đăng Dương bên cạnh mình .

Đến đoạn cao trào, hai giọng hòa vào nhau.

Và như lúc đó cả thế giới chỉ còn lại hai người vậy.

Một sự hòa hợp từng nhịp điệu từng ánh mắt.Khi bài hát kết thúc khán phòng nổ tung tiếng vỗ tay không hồi.

Đèn flash lóe sáng khắp nơi.

Cả hai nhìn nhau, thở hổn hển, nhưng khóe môi đều nở nụ cười không kìm được."

Chúng ta làm được rồi Quang Anh " – Dương thì thầm, chỉ đủ cho Quang Anh nghe."em nghĩ khán giả cũng thấy được cái 'chất đặc biệt' đó hehe" – Quang Anh đápSau hậu trường, mọi người chạy đến chúc mừng hai người .

Ai nấy đều khen —"Đúng là màn kết hợp đỉnh nhất trong show!

Hai đứa làm khán giả đứng hết cả ghế !"

Các thành viên ekip bắt đầu nhìn Quang Anh và Đăng Dương bàn tán gì đó .

Có người thì khen ngợi, nhưng cũng có vài tiếng xì xào —"Nhìn hai cậu ấy... có vẻ thân nhau quá nhỉ?"—"Ừ, ánh mắt trao qua lại cứ như phim ngôn tình ấy."—" đúng đúng như tôi tổng tài và cô vợ nhỏ"Quang Anh nghe thoáng qua hơi nhíu mày.

Nhưng khi quay sang Dương vẫn thản nhiên trò chuyện ánh mắt dịu dàng.Mọi người tán bớt .

Để lại hai người ngồi ở một góc phòng .

Dương rót nước đưa cho Quang Anh.

"Em có hay lo người ta nghĩ gì không?" – Dương hỏi.

Quang Anh ngạc nhiên— "Ý anh là... chuyện họ đồn thổi à?"

"Lẽ thế ." – Dương gật đầu.

Quang Anh cười nhạt. —"Người ta thích nói gì thì nói kệ họ .Em quen rồi."

Nhưng trong lòng cậu, vẫn có chút gì đó.Vì lần này tin đồn không chỉ về âm nhạc, mà còn chạm đến điều gì đó sâu hơn.

Dương im lặng một lúc, rồi nói —"Anh thì nghĩ nếu mình sống đúng với cảm xúc thì mấy lời xì xào kia chẳng đáng để bận tâm."

Quang Anh nhìn chằm chằm vào Dương, lòng dậy lên cảm xúc khó tả.

Cậu muốn hỏi .

Anh Dương đang ám chỉ điều gì sao?

Hay chỉ nói vu vơ thôi .

Nhưng cuối cùng lại im chỉ nhấp một ngụm nước.

Sau khi show kết thúc, cả đoàn kéo nhau đi chơi ăn uống.Nhưng Quang Anh định trốn lấy cớ mệt để về sớm.

Thật ra, cậu chỉ muốn một mình.

Nhưng khi vừa ra quán thì Dương gọi lại ngay đằng sau .

"Quang Anh, chờ anh với."— Dương vừa nói vừa chạy tới

Quang Anh quay lại thấy Dương chạy tới hơi thở gấp.

"Anh cũng không thích mấy bữa tiệc ồn ào lắm.

Đi dạo cùng nhau chút nhé?"— Dương nhẹ nhàng nói

Cả hai bước chậm rãi trên con phố .

Đêm Hà Nội mùa thu lạnh, lá rơi lác đác dưới ánh đèn đường.

Quang Anh kéo mũ xuống thấp, còn Dương đút tay vào túi áo khoác.

Không ai nói gì một lúc lâu, chỉ nghe tiếng bước chân vang khẽ.

Cuối cùng, Dương cất giọng — "Anh nhớ hồi đầu em nhìn anh như kiểu muốn... bỏ trốn khỏi màn kết hợp này."

Quang Anh bật cười —" tại em thấy ballad với rap như hai thế giới."

"Bây giờ thì... có lẽ em đã tìm được một thứ gì đó khác.

Một thứ khiến em muốn ở lại." – Quang Anh buột miệng.

Dương nghiêng đầu, mắt sáng dưới ánh đèn—"Thứ gì đó... là gì"

Cả hai dừng bước, Dương nghiêng đầu .

Tim Quang Anh đập dồn dập.

Cậu sợ không phải sợ nếu nói ra, mọi thứ sẽ thay đổi.

Cuối cùng, cậu chỉ nói lảng — "Là âm nhạc.

Là sự ăn ý mà chúng ta vừa tạo ra."

Dương nhìn sâu vào mắt Quang Anh như thể muốn tìm kiếm điều gì đó.

Một lúc sau, cậu khẽ mỉm cười. —"Âm nhạc...

ừ, cũng đúng."

Nhưng trong nụ cười ấy, có chút gì đó khác lạ như ẩn chứa một lời chưa nói ra được .

Khi về phòng cả hai cùng đứng trước cửa phòng.

Không khí có chút lúng túng.

"Ngủ ngon nhé." – Dương nói.

"Anh cũng ngủ ngon." – Quang Anh đáp, quay vào.

Nhưng suốt đêm hôm đó Quang Anh không ngủ được.

Tiếng vỗ tay của khán giả, ánh mắt của Dương, lời thì thầm sau hậu trường... tất cả cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí cậu.

Cậu biết, có một điều gì đó đang lớn dần trong tim mình một điều mà cậu chưa dám gọi tên.

Hết
 
Chuyện Tình Đôi Ta [Dương Domic X Rhyder ]
Chương 4 : Bàn luận


Sau đêm trình diễn ấy clip kết hợp giữa Quang Anh và Đăng Dương được lan truyền với tốc độ chóng mặt.

Chỉ trong một ngày mà lượt xem và cả triệu lượt chia sẻ thủng.Các fanpage, diễn đàn, thậm chí cả báo mạng đồng loạt đưa tin — "Màn kết hợp gây bão Rap và ballad của Quang Anh – Đăng Dương trở thành cặp đôi mới của Vpop?"

Nhưng song song với những lời khen ngợi mến mộ và tin đồn bắt đầu dấy lên.

Nhiều người chú ý đến ánh mắt cả hai dành cho nhau trên sân khấu.

Những đoạn clip cắt ghép, những tấm ảnh hậu trường với nụ cười trao nhau được chia sẻ rầm rộ.

Và rồi từ chỗ chỉ là "cặp bài trùng âm nhạc"cái tên "couple Đăng Dương -Quang Anh " dần xuất hiện.Tại một buổi phỏng vấn sau show Đăng Dương và Quang Anh được MC hỏi thẳng—
"Các bạn diễn ăn ý quá có nhiều khán giả còn nói trông như cặp người yêu vậy .Hai bạn thấy sao về điều này?"

Quang Anh thoáng sững lại ánh mắt liếc sang Đăng Dương.

Trong đầu cậu thoáng qua hàng loạt suy nghĩ hỗn độn.

Nếu trả lời phủ nhận sẽ dập tắt mọi tin đồn nhưng đồng thời cũng chối bỏ thứ cảm xúc thật sự đang lớn dần trong tim.

Nếu trả lời mập mờ lại có nguy cơ khiến dư luận bùng lên dữ dội hơn.

Phải làm sao !

Trong lúc cậu còn phân vân, Đăng Dương đã lên tiếng—"Chúng tôi là đồng nghiệp là bạn hát .Nhưng đúng là khi hát cùng nhau, cảm xúc rất thật.

Có lẽ khán giả cảm nhận được điều đó."

MC cười nhẹ.

Quang Anh cũng cố cười theo nhưng lòng thì dậy sóng dữ dội .

Cậu biết câu trả lời ấy vừa an toàn, vừa khôn khéo.

Nhưng đồng thời, nó cũng để ngỏ một khoảng mơ hồ giữa việc phủ nhận và chấp nhận.

Khiến tin đồn càng lan nhanh.

Những ngày sau đó mạng xã hội sôi sục.

Có fan lập group ủng hộ cặp đôi ghép hình, viết fanfic.

Nhưng cũng có kẻ mỉa mai—"Chắc chỉ là chiêu trò câu view thôi."
—"Rapper với ballad?

Cặp này chẳng có tương lai."
—"Đúng là làm màu cho nổi."

...

Quang Anh đọc được vài bình luận, cảm giác bực bội trào lên.

Cậu vốn không quan tâm đến dư luận nhưng lần này nó chạm vào điều khiến cậu bận tâm .

Tối khi tập trung ở phòng thu, Quang Anh buột miệng—"Anh thấy họ nói vậy, anh có khó chịu không?"

Đăng Dương đang chỉnh đàn ,ngẩng lên—"Khán giả luôn có nhiều cách nhìn.

Chúng ta không thể kiểm soát .

Điều quan trọng là chúng ta biết mình đang làm gì."

Quang Anh cắn môi—"Em biết nhưng nhiều lúc em thấy bực."

Dương im lặng một lúc rồi nói —" Vậy thì hãy giữ lấy cái cho riêng mình.

Đừng để lời ngoài kia làm mình lung lay."

Quang Anh nhìn anh Dương ánh mắt sáng lên nhưng cũng ẩn chứa sự rối bời.

Câu nói ấy... có phải chỉ nói về âm nhạc, hay còn ám chỉ điều gì khác?

Một tuần sau, cả hai được mời tham gia một gameshow truyền hình.

Format của chương trình là ca sĩ chia sẻ kỷ niệm trong nghề kèm theo những trò chơi nho nhỏ .

Khi đến lượt Quang Anh và Dương, MC lại không bỏ lỡ cơ hội "đẩy thuyền" .

MC hỏi—"Người ta bảo hai bạn rất thân thiết .Vậy trong mắt nhau, Quang Anh và Đăng Dương là người như thế nào?"

Khán giả reo hò chờ đợi câu trả lời.

Quang Anh thoáng bối rối, nhưng Dương lại bình tĩnh đáp trước .

Dương nói —"Trong mắt tôi Quang Anh là một người đam mê âm nhạc .

Có lúc hơi bướng, nhưng cũng rất chân thành và còn đáng yêu nữa ."

Tiếng vỗ tay vang lên.

Quang Anh cười nhẹ nói —"Còn với em anh Dương là người... kiên nhẫn.

Lúc tập em nhiều lần muốn bỏ cuộc, nhưng anh luôn kéo em trở lại.

Nếu không có anh, chắc em đã không đứng ở đây hôm nay."

Khán giả lại ồ lên thích thú.

Một số ánh mắt trong ekip cũng nhìn nhau cười mỉm.

Tin đồn từ đây càng thêm dày đặc.

Tối hôm đó sau khi chương trình kết thúc Quang Anh kéo Dương ra ban công khách sạn .

"Anh không thấy mệt à?

Họ cứ đẩy mình thành một cặp.

Em thấy..." – Quang Anh nói, giọng khàn hẳn đi.

Dương dựa vào lan can, mắt nhìn xa xăm "Có lẽ anh quen rồi.

Lời bàn tán thị phi... nó là một phần của nghề .

Nhưng mà..."— Anh quay sang nhìn thẳng vào Quang Anh.

"Quan trọng là em muốn gì.

Em muốn phủ nhận, hay em muốn giữ lại một phần nào đó cho mình?"— Dương nói

Quang Anh sững người.

Trái tim cậu như bị bóp chặt.

Câu hỏi ấy không đơn giản không chỉ về dư luận mà còn về tình cảm cậu chưa dám gọi tên.

"Em... em chưa chắc." – Quang Anh lẩm bẩm

Dương khẽ cười đặt tay lên vai cậu.—"Không sao khi nào chắc thì hãy nói anh sẽ đợi em"

Khoảnh khắc ấy Quang Anh bỗng thấy đôi vai mình nhẹ bẫng.

Nhưng đồng thời trong lòng lại dấy lên một nỗi lo sợ .

Nếu ngày nào đó dư luận buộc họ phải lựa chọn, cậu có đủ dũng cảm đối mặt không?.

Đêm đó khi về phòng Quang Anh mở cuốn sổ tay .

Ghi ra những dòng chữ hiện ra nguệch ngoạc .

"Giữa tiếng ồn ào anh là âm vang duy nhất,
Giữa thị phi đó có sự thật không thể chối bỏ..."

Cậu dừng bút khẽ cười cay đắng.

Thật mỉa mai một rapper từng tuyên bố "không sợ bất kỳ ai"nhưng đang sợ chính cảm xúc của mình.

Hết
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back