Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1210: Trời Không Bao Giờ Nắng Ba Ngày, Đất Không Bao Giờ Bằng Phẳng. (3)



Thôn Thạch Cổ.

Động thái lớn của Lý gia hôm nay, trực tiếp thu hút sự chú ý của dân trong thôn, lại đây vừa hỏi mới biết là lão tam nhà họ Lý hôm nay muốn dẫn vợ về gặp cha mẹ.

Cố Diệp Phi

Tin tức này vừa ra, trong nháy mắt liền oanh động toàn thôn.

Dù sao, hiện tại trong thôn Thạch Cổ không ai là không biết, lão tam nhà họ Lý làm việc ở thành phố Thâm Quyến được một cô gái địa phương vừa ý, sau đó từ một tiểu tử nghèo nhảy một cái đã trở thành đại gia.

Hơn nữa, trọng lượng của vị đại gia này còn không nhẹ, người còn chưa có trở lại, liền trực tiếp bỏ ra mấy trăm triệu cho cha mẹ xây biệt thự, để lý Lý phụ mẫu nổi tiếng ở trong thôn.

Bây giờ, toàn thôn không ai là không ghen tị Lý gia, đặc biệt là ghen tị với lão tam của Lý gia, số thật sự quá tốt rồi!

Đối với cô vợ của lão tam Lý gia chưa bao giờ, toàn thôn có một người tính một người, đều rất hiếu kỳ, bọn họ cũng đã nghe Lý phụ mẫu nói qua, khi nào nhà cửa xây lại xong, lão tam Lý gia liền đưa vợ trở về gặp gia trưởng.

Hôm nay cuối cùng nhận được tin tức chính xác, lão tam Lý gia dẫn vợ về rồi, đối với thôn dân đã mong đợi hơn nửa năm đều không tự chủ được tụ tập về phía nhà họ Lý.

Đàn ông đến chỉ là xem náo nhiệt, nhưng phụ nữ thì lại khác, bọn họ cũng không phải tay không tới, hoặc là mang theo gà vịt lại đây, hoặc là mang theo nắm rau hoặc ít gừng tỏi gì gì đó lại đây, dù sao bọn họ cũng đến đây để tỏ thái độ rằng họ đến để giúp đỡ.

Đừng nhìn cả đời bọn họ phiêu bạt ở đây, nhưng bọn họ đều là người rất tinh mắt, mắt thấy Lý gia sắp phát đạt, bọn họ không cầu có thể c*̀ng theo một lúc phát đạt, chỉ cầu khi bọn họ gặp khó khăn, Lý gia có thể giúp đỡ họ một tay, như vậy là đủ rồi!

Đã đến bốn giờ chiều, Lý phụ mẫu thuyết phục toàn bộ thôn dân trở về, dù sao đây cũng là lần đầu tiên vợ lão tam trở về, nhiều người như vậy tới vây xem, nếu như chọc giận cô mất hứng, vậy lại hỏng chuyện rồi!

Đám người c*̃ng hiểu suy nghĩ của Lý phụ mẫu, nên rời khỏi nhà Lý gia, người nên nấu cơm trở về nấu cơm, những người nhàn rỗi không có chuyện gì thì túm năm tụm ba tụ tập cùng một chỗ, tiếp tục thảo luận chuyện nhà họ Lý.

Thôn Thạch Cổ không lớn, bình thường một ít chuyện nhỏ nhặt mọi người cũng có thể thảo luận nửa ngày, chớ nói chi là chuyện náo động là vợ lão tam Lý gia trở về gặp gia trưởng gây chấn động trong làng, ít nhất cũng có thể thảo luận được ba, năm ngày.

Bởi vì lúc Lý Dật Bình chuẩn bị trở về thị trấn, liền gọi điện thoại cho cha mẹ, cho nên Lý đại ca liền tranh thủ thời gian bắt đầu nấu ăn.

Vì để chiêu đãi tốt vợ của lão tam, Lý đại ca hôm nay cũng là liều mạng, làm một bàn lớn thức ăn, gồm móng giò vô địch, canh chua cá, thịt xông khói xào mộc nhĩ, xúc xích hấp, giá xào tỏi đậu hũ mềm, v.v, đều là những món ăn đặc sắc ở tỉnh Quý Châu.

Biết vợ lão tam là người Quảng Đông, thích uống súp, còn làm món gà mồ hôi đêm.

Gà mồ hôi đêm chính là gà và súp được nấu trong nồi mồ hôi đêm.

Nồi mồ hôi đêm là một loại dụng cụ nấu ăn bằng gốm đất nung ở tỉnh Quý Châu, bao gồm bốn phần: Đế, xửng hấp, nồi trên và nắp trên.

Món ăn này được làm bằng cách làm sạch con gà mái già và cho vào nồi ninh nhừ, sau đó thêm Codonopsis Pilosula, táo đỏ, kỷ tử và các nguyên liệu khác rồi hấp chung.

Trong quá trình hấp không thêm nước nhưng bên trong sau khi hấp có rất nhiều nước canh, những thứ này đều là hơi nước từ trong nồi chảy xuống nên được gọi là gà mồ hôi đêm.

Thịt gà mềm thơm ngon, canh gà uống cũng là cực kỳ thơm ngon, nghĩ rằng vợ lão tam hẳn sẽ thích món ăn này.

Đợi Lý đại ca làm món ăn không sai biệt lắm, Lý Dật Bình cũng lái xe máy chở vợ thuận lợi trở về nhà.

"Cha, mẹ, chúng con trở về rồi!"

"Lan Lan, anh giới thiệu với em, đây là cha anh, đây là mẹ anh, đây là anh cả, đây là chị anh, đây là em gái anh."

"Cha, mẹ, đại ca, chị, em gái, xin chào mọi người!"

"Lan Lan, hoan nghênh con!"

Sau đó không cần nói những lời khách sáo, Lý Dật Bình tiễn chủ xe máy đi, liền cùng với vợ đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

Xa xa, những thôn dân vẫn luôn chú ý đến nhà họ Lỹ, c*̃ng đều thấy được bụng lớn của Cung Thấm Lan, mỗi một người đều không nhịn được bắt đầu khen ngợi.

"Lão tam nhà họ Lý thật đúng là có bản lĩnh, mọi người nhìn vợ của hắn đi, gương mặt phúc hậu, lớn lên vẫn là không tệ, quan trọng nhất là trong nhà còn có tiền như vậy, thật sự thật là làm cho người ta phải ghen tị!"

"Các cô nhìn bụng của vợ hắn đi, chắc cũng phải mang thai bốn, năm tháng rồi nhỉ?"

"Chẳng trách những thanh niên trong thôn đi làm, từ bên ngoài trở về đều là nói bây giờ là thế giới xem mặt, lão tam nhà họ Lý cũng xem như là thanh niên đẹp trai nhất trong thôn chúng ta, kết quả là hắn thành công lấy được một cô gái ở thành phố lớn, vóc người đẹp đẽ xác thực nổi tiếng!"

"..."

Cung Thấm Lan đương nhiên không biết mình trở thành tâm điểm bàn tán của người dân trong thôn, lúc này được người nhà họ Lý nồng nhiệt tiếp đón, nhìn một bàn lớn các món ăn phong phú, đặc sắc đang bốc khói nghi ngút, cô mới biết nhà họ Lý đã rất có lòng chuẩn bị đón tiếp cô!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1211: Làm Cha.



Thôn Thạch Cổ.

Lý gia.

Một bàn lớn các món ăn đặc sản Quý Châu khiến Cung Thấm Lan ăn khá là thỏa mãn, đặc biệt là món canh chua cá và gà đổ mồ hôi đêm mà cô thích nhất.

Sau bữa cơm, Cung Thấm Lan cùng làm quen với người nhà chồng, lúc ngồi bên cạnh lò sưởi để sưởi ấm, tâm trạng của cô rất vui và muốn giúp đỡ anh trai và chị dâu.

Vì vậy, Cung Thấm Lan liền nhìn về phía anh cả, nói: "Anh cả, anh là một đầu bếp giỏi, nghe Dật Bình nói anh bây giờ đang làm đầu bếp cho một nhà hàng trong huyện ạ?"

Lý đại ca gật đầu nói: "Đúng vậy, nhà hàng ở trong huyện đó anh đã làm được ba năm rồi!"

Cung Thấm Lan nói: "Làm việc cho người khác chỉ có thể được mức lương cố định, chung quy là không thể làm giàu được, anh cả đã có bao giờ nghĩ đến việc tự mình mở một nhà hàng chưa?"

Lý đại ca nghe vậy có phần xấu hổ cười nói: "Phàm là làm đầu bếp ai cũng đều muốn mở một nhà hàng của riêng mình, nhưng mà cái này c*̃ng chỉ là suy nghĩ mà thôi, một là không có tiền đầu tư mở nhà hàng, hai là có thể làm đầu bếp giỏi nhưng không nhất định có thể làm một ông chủ giỏi được, đầu bếp tự mình mở nhà hàng kinh doanh không được ví dụ thực sự nhiều lắm!"

Cung Thấm Lan mỉm cười nói: "Trong kinh doanh, có thành công đương nhiên sẽ có thất bại, rất nhiều chuyện anh không đi thử một chút, căn bản không biết đáp án đó là cái gì.

Nếu như anh cả muốn mở nhà hàng, vậy thì em có thể đầu tư cho anh, dùng tay nghề nấu nướng của anh, miễn là anh quản lý tốt, cho dù kiếm không được nhiều tiền, hẳn là cũng không đến nỗi hội lỗ vốn."

Lý đại ca vừa mừng vừa sợ, hắn nhìn về phía lão tam nhà mình, hỏi: "Lão tam, em xem chuyện này..."

Lý Dật Bình biết vợ mình nể mặt mũi của hắn mới muốn giúp đỡ anh chị em của hắn, lúc này cho vợ mình một ánh mắt cảm kích, sau đó mỉm cười nói với anh cả: "Anh cả, anh nếu như có lòng tin vậy thì cứ làm đi, hơn nữa đối với Lan Lan đầu tư một triệu hay trăm triệu mà nói không là thành vấn đề."

Sau khi nhận được sự chắc chắn của Lão Tâm, Lý đại ca lúc này kích động nói: "Em dâu, nếu như mở một nhà hàng nhỏ ở huyện chúng ta, thì không cần đầu tư quá nhiều tiền, hơn mười vạn là đủ rồi!"

Cung Thấm Lan cười nói: "Anh cả, anh nấu các món ăn đặc sản của Qúy Châu rất ngon, nhưng nếu như anh mở một nhà hàng ở thị trấn mình mà nói, thì sức cạnh tranh không quá lớn, bởi vì những món ăn đặc biệt này không có tính cạnh tranh cao đối với người dân ở đây đã quen thuộc.

Em cảm thấy, nếu thật sự đã muốn làm, không bằng liền đến Thâm Quyến, Thâm Quyến là một đô thị quốc tế, có rất nhiều người từ khắp nơi đến đây, có nhiều kiểu loại phong cách ẩm thực phong cách khác nhau. Mở một nhà hàng đặc biệt với các món ăn có hương vị của tỉnh Quý Châu ở đây, miễn là có hương vị, nếu giá cả với dịch vụ có thể theo kịp, vậy thì chuyện làm ăn hẳn là sẽ không kém."

Nghe Cung Thấm Lan nói, cha mẹ Lý cùng với chị em Lý gia nãy giờ vẫn luôn im lặng nghe cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, cho dù là bọn họ không hiểu, nhưng cũng biết rằng mở một nhà hàng ở một trấn nhỏ như họ, mức đầu tư không bằng mở một nhà hàng ở một đô thị quốc tế như ở Thâm Quyến.

Bản thân Lý đại ca càng kích động đến cả người run rẩy, nguyện vọng lớn nhất của hắn thực sự là có một nhà hàng của riêng mình ở trong thị trấn, nhà hàng lớn nhỏ không quan trọng, chỉ cần là mình làm ông chủ là được.

Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng em dâu này lợi hại như vậy, mở miệng liền để hắn đến Thâm Quyến mở nhà hàng, việc này tử lập tức bước được quá lớn, Lý đại ca thật sự sợ sẽ rối tung lên.

"Em dâu, anh chỉ là một đầu bếp mà thôi, không có kinh nghiệm điều hành nhà hàng, đột nhiên mở một nhà hàng ở thành phố lớn như Thâm Quyến, anh sợ mình làm không tốt!"

Cung Thấm Lan cười nói: "Anh cả, anh không cần quá lo lắng, kinh nghiệm đều là tìm tòi mà ra, nếu như anh thật sự không biết nên làm như thế nào, cùng lắm thì chúng ta đầu tư ít lại, trước tiên từ con ruồi quán tử bắt đầu làm, đợi sau khi có kinh nghiệm thì mở rộng kinh doanh là được!"

Cũng đã nói như vậy rồi, thật ngu ngốc nếu như từ chối, Lý đại ca lập tức đáp lại: "Nếu như em dâu đã nói như vậy, vậy anh sẽ cố gắng thử xem!"

Cung Thấm Lan nhắc nhở: "Thừa dịp nghỉ tết nguyên đán, anh cả nên lưu ý đến một số đầu bếp nấu được các món ăn đặc sản ở bên này, dù sao cũng là mở nhà hàng ở Thâm Quyến, dù cho mở là con ruồi quán tử, anh cũng bận rộn vừa làm ông chủ vừa kiêm đầu bếp làm không nổi."

Lý đại ca gật đầu nói: "Cái này không thành vấn đề, anh ở trong nghề này cũng lăn lộn mấy năm, mời một người chuyên nấu đặc sản ở đây không phải việc khó."

Cung Thấm Lan ân một tiếng, lập tức nhìn về phía chị lớn, cười hỏi: "Chị, không biết là chị muốn kinh doanh ngành nghề gì? Nếu như chị có ý tưởng gì cứ nói ra, chúng ta cùng nhau thương lượng một chút, nếu như cảm thấy có thể làm vậy em cũng đầu tư cho chị."

Lý đại tỷ đỏ mặt lắc đầu nói: "Lan Lan, chị chỉ là một người đi làm bình thường, cũng không có tay nghề gì, chị cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc kinh doanh."

Cung Thấm Lan nghe vậy không tỏ rõ ý kiến, nhìn về phía em gái Lý nói: "Em gái, vậy còn chị thì sao? Chị có ý tưởng gì về việc khởi nghiệp không?"

Cố Diệp Phi

Lý tiểu muội đánh bạo nói: "Chị ba, em lúc trước làm thu ngân trong siêu thị, em vẫn luôn muốn mở một siêu thị nhỏ."

Cung Thấm Lan cười nói: "Siêu thị nếu như kinh doanh tốt xác thực kiếm được rất nhiều tiền, vậy thì em gái cùng với chị gái, hai chị em có thể cùng nhau bàn bạc xem muốn mở siêu thị ở đâu, kế hoạch đầu tư bao nhiêu, có kế hoạch hoàn chỉnh, tôi sẽ đầu tư cho hai người."

Lý tiểu muội hưng phấn nói: "Cảm ơn chị ba!"

Lý đại tỷ c*̃ng nói cảm ơn theo.

Cung Thấm Lan mỉm cười nói: "Không cần khách khí, đều là người một nhà, em hi vọng mọi người đều sống tốt."

Bởi vì có lời hứa hẹn đầu tư của Cung Thấm Lan, kế tiếp bầu không khí trong Lý gia không cần nói, vốn dĩ nhà họ Lý coi Cung Thấm Lan là khách quý để chiêu đãi, nhưng bây giờ lại càng không cần phải nói!

Nụ cười trên khuôn mặt của cha mẹ Lý chưa bao giờ tắt, nhìn về phía Cung Thấm Lan, người con dâu này thật sự càng nhìn càng cảm thấy vừa mắt, cho dù hiện tại Lý Dật Bình có nói cho cha mẹ biết hắn kỳ thực ở rể Cung gia, sợ rằng cha mẹ Lý cũng sẽ không tức giận.

Mà buổi tối lúc nghỉ ngơi, trong lòng Lý Dật Bình tràn đầy cảm kích, đương nhiên sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn các yêu cầu khác nhau của vợ, cho dù là đầu lưỡi mệt mỏi đã tê rần c*̃ng vui vẻ chịu đựng.

Bắt đầu từ hôm nay, Lý gia thôn Thạch Cổ, sắp bắt đầu bay lên.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1212: Làm Cha. (2)



Ngày nay nói đến Tết nguyên đán, cứ mười người thì chín người sẽ nói rằng hương vị tết mỗi năm nhạt đi!

Đối với nhiều đứa trẻ nông thôn sinh vào những năm 1970,1980,1990, điều họ mong chờ nhất khi còn nhỏ là tết nguyên đán, không khí tết lúc đó thật vui và thật đậm đà hương vị.

Lấy huyện Bách Lương bên này làm ví dụ, sau khi học sinh được nghỉ đông, hương vị của năm mới ngày càng đậm đà hơn, người lớn bận rộn mua đồ cho năm mới, dọn dẹp, g.i.ế.c lợn năm mới, làm nước ngọt và xám chậu và những thứ cần thiết khác cho năm mới, tiếp theo là trả phúc cùng với tế bái các vị thần khác nhau, v.v.

Hôm nay làm cái này ngày mai làm cái kia, lịch trình đủ.

Mà bọn trẻ con thì tháo những quả pháo người lớn mua cho vào túi, thắp một nén nhang rồi bắt đầu lang thang khắp làng, nhìn thấy cái gì thì nổ.

Đặc biệt là nhìn thấy một đống cứt trâu, nổ cứt trâu bay khắp nơi, được kêu là một cái đã nghiền.

Nói chung, lúc ấy, mọi người sống đơn giản, thế nhưng rất vui vẻ.

Thế nhưng sau những năm 2000, với sự phát triển của xã hội, giải trí phương thức đa dạng, có rất nhiều đồ chơi thú vị, thậm chí rất nhiều trẻ em đều chơi điện thoại di động.

Mà người lớn cũng không còn như trước coi trọng lễ nghi ngày tết nữa, các loại đồ vật truyền thống đều có thể tiết kiệm hết mức có thể, hương vị tết xưa đương nhiên sẽ không còn như ngày xưa!

Ở nông thôn thì khá hơn một chút, nếu như ở thành phố lớn, từ khi cả nước cấm chỉ châm ngòi pháo hoa pháo trúc, nên không có chút cảm giác nào về tết cả, thậm chí bởi vì phần lớn người đều về quê để đón năm mới, nên các thành phố lớn so với thường ngày còn quạnh quẽ hơn gấp trăm lần, nơi nào còn có bầu không khí gì lễ mừng năm mới chứ!

Năm nay, bởi ngày dự sinh của Hoàng Linh Vi rơi vào ngày 28 âm lịch, ngày hôm sau chính là giao thừa, nên không có cách nào để về quê đón năm mới được.

Cố Diệp Phi

Trước đây không lâu Giang Tuyết sinh con, thân thích trong nhà hầu như đều tới!

Bây giờ đến phiên Hoàng Linh Vi sinh con, vậy càng là bó tay rồi, hết thảy thân thích đều không có dự định ở nhà đơn năm mới, mà là chuẩn bị đến thành phố đón năm mới.

Thậm chí có nhiều khách hàng biết tin đều muốn chạy tới, chỉ là bị Giang Phong cự tuyệt!

Thế là, khi Hoàng Linh Vi còn cách mấy ngày nữa là đến ngày dự sinh, cha mẹ Giang và tất cả họ hàng trong ba thế hệ gia đình đã vội vã đến thủ phủ tỉnh.

Tất cả họ hàng đều đến thủ phủ tỉnh để ăn mừng năm mới, vì vậy Giang Phong đương nhiên không thể để cho bọn họ ở khách sạn, như thế có vẻ không có nhân tình lắm, dù sao ba anh chị em Giang Phong ở tỉnh thành có bất động sản không ít, hơn nữa căn biệt thự của cha mẹ vợ Giang Phong mua cũng đã được trang trí xong xuôi, sắp xếp chỗ ở cho một nhóm người thân đương nhiên là chuyện nhỏ.

Nhìn thấy họ hàng Giang gia tụ hội, cha mẹ Hoàng đều lộ ra nụ cười thỏa mãn, sinh con là con gái của bọn họ, họ hàng Giang gia có thể coi trọng như vậy, bọn họ làm cha mẹ đương nhiên là cao hứng.

Đảo mắt, đã đến ngày dự sinh một ngày.

Buổi trưa, bụng lớn của Hoàng Linh Vi bắt đầu rục rịch, nhưng mà Giang Phong biết chuẩn xác giờ sinh của đứa nhỏ ra đời là hơn chín giờ đêm, cho nên hắn cũng không có gắp.

Mãi cho đến khi ăn cơm tối xong ở nhà, mới cùng vợ ngày càng đang đau đến bệnh viện phụ sản tư nhân nơi chị gái sinh con.

Một đám thân thích đương nhiên c*̃ng đi theo, mấy chục người hùng hổ xông vào bệnh viện, khí thế khiến các bác sĩ, y tá và bệnh nhân trong bệnh viện đều phải ngoái đầu nhìn.

Lần này, chính chủ nhiệm Liễu đỡ đẻ cho Hoàng Linh Vi, cô ấy đều tự mình khám thai cho cả Giang Tuyết cùng với Hoàng Linh Vi, quan hệ với gia đình nhà họ Giang hết sức quen thuộc.

Những cơn đau trước khi sinh là không thể tránh khỏi, nhưng mà Hoàng Linh Vi cùng với Giang Tuyết giống nhau, không phải chịu đau nhiều.

Trước khi sinh, Giang Phong còn đích thân vào phòng sinh để đồng hành cùng với cô, dành cho Hoàng Linh Vi sự hỗ trợ tinh thần lớn nhất, lúc 9: 08, thuận lợi vì sinh cho Giang gia một đứa con trai.

Sau đó, về cơ bản đều là lặp lại quá trình sinh con giống như Giang Tuyết, vẻ mặt cha mẹ Giang đều tươi cười, cầm tiền phát cho mọi người gặp được.

Giang Phong lần đầu tiên làm cha, cho dù trong lòng cũng không khỏi có chút kích động, vui vẻ đăng lên trên vòng bạn bè: "Bắt đầu từ bây giờ thăng cấp làm cha, mẹ con bình an, cảm ơn bà xã đại nhân, bà xã đại nhân cực khổ rồi, anh yêu em (ái tâm) !"

Lúc vừa mới bắt đầu làm bà mối, Giang Phong còn thỉnh thoảng đăng lên trạng thái để ghi lại tình hình mai mối của mình, nhưng sau này khi hắn đã nổi tiếng hơn rồi thì rất ít khi đăng bài trên vòng bạn bè.

Bây giờ đột nhiên đăng bài lên vòng bạn bè, chỉ trong chốc lát đã nhận được hàng trăm lượt thích và bình luận, thân thích, bạn bè, bạn học, khách hàng, v.v, tất cả đều bày tỏ chúc mừng ở khu vực bình luận.

Bởi vì Giang Phong không có ý định che giấu, cho nên tin tức hắn thăng chức lên làm cha rất nhanh liền lan truyền ra, rất nhanh đã leo lên bảng hot search, leo lên top đầu.

Ban đầu, độ nổi tiếng của Giang Phong ở trong nước rất cao, lại tiếp tục tham dự chương trình {{không thành thật chớ quấy rầy}} càng khiến sự nổi tiếng và tầm ảnh hưởng của hắn lan rộng hơn.

Người hâm mộ Weibo hắn hiện tại cũng sắp vượt qua con số 100 triệu, hơn nữa đây là người hâm mộ người thật chứ không phải acc clone mua, độ nổi tiếng có thể nói là cao ngang siêu sao Thiên Vương rồi!

Cho nên loại chuyện đứng đầu bảng hot search, đối với Giang Phong mà nói thật sự không phải việc gì khó, cơ bản chỉ cần ở trên Weibo tuyên bố chút việc gì đó, không có gì bất ngờ xảy ra đều có thể trèo lên bảng hot search.

Internet, không nghi ngờ chút nào là một mảnh chúc phúc âm thanh.

"Chúc mừng Giang đại sư có tin mừng quý tử!"

"Uây, tôi cùng với con trai của Giang đại sư cùng một ngày sinh nhật, thực sự là thật trùng hợp!"

"Đứa nhỏ này đến thật là đúng lúc, dựa theo cách tính tuổi của chúng ta, đứa trẻ được sinh ra được coi là tròn một tuổi, sau đó đã đến đầu năm mùng một, lại thêm một tuổi. Nói cách khác, đứa nhỏ sinh ra ba ngày, liền hai tuổi..."

"Phương pháp tính tuổi của chúng ta cũng giống như vậy, chú tôi là 30 tết ra đời, ngày thứ hai là đầu năm mùng một, một ngày dài một tuổi, càng thêm tuyệt!"

"Cmn, một ngày thêm một tuổi này, tuổi mụ không khỏi c*̃ng Thái Hư?"

"Giang đại sư lớn lên đẹp trai như vậy, nghe nói vợ của hắn càng là xinh đẹp hơn, vậy con trai của bọn họ đến cùng đẹp trai cỡ nào, thật là khiến người ta chờ mong!"

"Theo góc độ di truyền học mà nói, cha mẹ lớn lên đẹp mắt, con cái bình thường cũng không kém đi nơi nào, Giang đại sư tôi là không vui, nhưng tôi còn trẻ, còn có thể đợi thêm mười tám năm."

"Người đẹp lầu trên, đợi thêm mười tám năm nữa thì cô là bà già rồi, cô thấy tôi như thế nào? Tuy rằng không đẹp trai bằng Giang đại sư, nhưng tốt xấu gì cũng là chàng trai đẹp trai, tại sao chúng ta không cùng về một đội với nhau nhỉ!"

"Người đẹp, nhìn tôi nhìn tôi, tôi khí đại sống tốt, theo tôi cô tuyệt đối sẽ không thua thiệt."

"Trên lầu có ít đồ, tôi mới hội sợ Bạch Mã nếu không tới chỗ tôi làm việc đi? Nếu như anh không có nói láo, đãi ngộ bao thoả mãn anh."

"Ồ, nơi này thật giống lệch lâu..."

"..."

Chuyện Giang Phong thăng cấp làm cha, chỉ sôi nổi ở trên mạng một lúc lâu rồi im bặt.

Ngày hôm sau chính là giao thừa, nhân dân cả nước bắt đầu hân hoan đón năm mới.

Mà Hoàng Linh Vi, lúc này đã chuyển đến trung ở cữ mà Giang Tuyết ở cữ, bắt đầu cuộc sống giam cầm trong 42 ngày.

Tất cả người thân đều ở lại tỉnh thành, mọi người đặc biệt sôi nổi và náo nhiệt để đón một cái tết, so sánh với ở quê đón năm mới thì thoải mái hơn.

Mỗi ngày từng nhóm người đều đến trung tâm ở cữ thăm Hoàng Linh Vi, lúc đi đều sẽ mang đồ ăn tới, món ăn này không phải những cái khác, chính là món gà luộc rượu gừng nhất định phải có ở huyện Bách Lương.

Không cần phải nói, những con gà này đều là gà nhà nuôi do mẹ Giang và họ hàng nuôi, hơn nữa đều đã rất già, hiệu quả dùng để bồi bổ cơ thể tuyệt đối không chê vào đâu được.

Về phần Giang Phong, hắn ở luôn trong trung tâm ở cữ với vợ con.

Bà con ở lại tỉnh lỵ đến mùng 6 tháng giêng âm mới trở về, dù sao họ hàng còn công việc phải làm, không thể vẫn luôn ở lại tình thành đợi được.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1213: Có Khả Năng Chúng Ta Đang Nói Đến Cùng Một Người Không?



Trong số họ hàng, nhà dì mới trở lại Thâm Quyến vào ngày mồng tám tháng giêng.

Sau khi nhà Dì rời đi, đợi lúc cha mẹ Giang đến trung tâm ở cữ, Hoàng Linh Vi hơi có chút béo phì mỉm cười nói: "Cha, mẹ, hai người đã rời quê nhiều ngày như vậy, đoán chừng những người đến tìm hai người làm mai mối cũng sắp đạp đỗ cửa nhà rồi, con với thằng bé có rất nhiều người chăm sóc, hai người không cần phải lo lắng, hãy đi về trước đi, chờ con ra tháng lại đưa đứa nhỏ trở về tế bái tổ tông."

Mẹ Giang nghe vậy cười gật đầu nói: "Ừm, vậy chúng ta ngày mai sẽ trở về, con ở nơi này phải nghe lời chuyên gia, phải đem thân thể dưỡng cho tốt."

Cố Diệp Phi

Cha Giang cũng gật đầu theo, bọn họ ở nơi này xác thực không làm được gì.

Người với người khác biệt chính là lớn như vậy, ở thời đại của bọn họ, sản phụ sinh con, nếu như gặp phải được nhà mẹ chồng tốt, vậy còn có thể ngồi ở cữ một cách đàng hoàng.

Nếu như gặp phải nhà mẹ không tốt, vậy thì thật sự khổ, sinh con ra xong không ai sẽ giúp bạn trông con, không ai giúp bạn nấu cơm giặt quần áo, tất cả đều phải tự mình làm.

Nghĩ đến việc tối nay mới sinh con xong, ngày hôm sau phải xuống giường nấu cơm giặt giũ quần áo, còn phải chăm sóc đứa nhỏ mới ra đời, nếu đổi thành sản phủ ở trong thời đại này, chắc chắn sẽ phát điên.

Cho dù là ở thời đại này, nếu như gả vào một gia đình không tốt, tuy rằng sẽ không khoa trường giống như thời đại trước đây, nhưng trong lúc ở cữ, sản phụ nhiều lắm thì không cần phải nấu cơm mà thôi, nhưng quần áo của đứa nhỏ và mình thì phải tự giặt, vẫn là không thể tránh khỏi.

Đây mới thực sự là nguyên nhân chính dẫn đến mâu thuẫn giữa mẹ chồng con dâu, hận thù gia đình cũng không phải là đùa giỡn, có thể làm cho nhiều nàng dâu hận mẹ chồng cả đời.

Cho nên, làm mẹ chồng đích thực phải chú ý, ở những chuyện khác làm quá cũng không sao, sau này còn cơ hội chuộc lỗi, thế nhưng khi con dâu ở cữ, nhất định phải chăm sóc kỹ lưỡng, nếu không tháng này tử thù một khi kết làm, đời này cũng khó mà có chỗ giảng hoà.

Mà tình huống như vậy, đương nhiên sẽ không xuất hiện ở những gia đình giàu có, chẳng hạn như Giang Tuyết lúc trước, còn có Hoàng Linh Vi bây giờ, các cô ở cữ đều có chuyên gia chăm sóc, lúc đứa nhỏ b.ú sữa thì làm phiền bọn họ một chút, thời điểm khác cũng không cần bọn họ quan tâm.

Nói một cách dễ hiểu, các cô ở cữ, chỉ cần ăn được ngủ ngon đem thân thể của mình điều dưỡng tốt là được, cái khác cũng không cần các cô bận tâm đến.

Cho nên, ở tình huống như vậy, cha mẹ chồng có ở hay không kỳ thực cũng không quan trọng, việc vẫn luôn bồi tiếp chỉ là tỏ thái độ rằng bọn họ coi trọng con dâu mà thôi.

Vì vậy, vào ngày mùng chín tháng giêng âm lịch, cha mẹ Giang sau khi chào hỏi con dâu út cùng với ông bà thông già, liền trở về thôn Long Sơn dưới sự hộ tống của Quách Băng Băng.

Sau khi cha mẹ Giang trở về, không qua mấy ngày sau công ty mai mối hạnh phúc hôn chính thức hoạt động lại, những người mai mối sau kỳ nghỉ trở về chắc chắn lập một nhóm để đến thăm bà chủ và cậu chủ nhỏ trong trung tâm ở cữ.

Lý Tiểu Hoa cẩn thận ôm ông chủ nhỏ, trẻ con mới vừa lúc sinh ra thường không được đẹp lắm, nhưng trải qua hơn nửa tháng trưởng thành, đứa nhỏ này càng lớn càng đẹp.

Lý Tiểu Hoa càng nhìn càng yêu thích, không nhịn được hâm mộ nói: "Bà chủ, cô sinh con thật giỏi, ông chủ nhỏ tập hợp đủ ưu điểm của cô cùng với ông chủ, sau khi lớn lên cho dù không đề cập tới gia thế bối cảnh, chỉ dựa vào cái gương mặt kia, đời này cũng không cần buồn!"

Vương Lâm phụ họa nói: "Lời nói này đúng là lý, dù cho ông chủ nhỏ của chúng ta không bám váy đàn bà, tùy tiện làm kinh doanh gì đó, cũng không biết có bao nhiêu khách hàng nữ cam tâm tình nguyện qua đến chiếu cố chuyện làm ăn của hắn, thật sự muốn không kiếm tiền cũng khó khăn."

Trương Đan chăm chú gật đầu nói: "Xác thực đủ đẹp trai, ông chủ nhỏ sau khi lớn lên tuyệt đối so với ông chủ còn đẹp trai hơn, đều nói con trai giống mẹ, Vi Vi em thực sự là không thể không kể công!"

Nghe những lời tâng bốc của ba người bạn học kiêm bạn thân, Hoàng Linh Vi cười đến con mắt đều nheo lại, liên tục xua tay nói: "Mọi người nói quá khoa trương rồi, đứa nhỏ này một ngày một dạng, ai biết hắn sau khi lớn lên sẽ là cái bộ dạng gì chứ, dù sao chỉ cần lớn lên không thua kém gì cha nó, là tôi đã thỏa mãn rồi!"

Vương Lâm cẩn thận ôm ông chủ nhỏ từ trong tay Lý Tiểu Hoa lên, cười nói tiếp: "Tuy nói đứa bé còn nhỏ dung mạo chưa có định hình, nhưng là đứa nhỏ nhìn qua gần như không có khuyết điểm, lớn lên nhất định rất đẹp trai."

Lý Tiểu Hoa cùng với Trương Đan c*̃ng dồn dập khen ngợi, mặc dù trong lời nói của các cô có phần tâng bốc, nhưng phần lớn đều là ăn ngay nói thật, ông chủ nhỏ này thật sự rất đẹp.

Trong khoảng thời gian này, Hoàng Linh Vi đã nghe qua rất nhiều lời nịnh nọt như vậy, nhưng mà hai người trước mặt này là bạn học kiêm bạn thân của cô, khi các cô nói những lời đó thì không giống vậy, Hoàng Linh Vi lại cảm thấy phá lệ êm tai.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1214: Có Khả Năng Chúng Ta Đang Nói Đến Cùng Một Người Không? (2)



Một thị trấn nhỏ ở tỉnh Hồ Nam.

Từ khi con gái mang cháu gái về, năm nay nhà họ Lý vô cùng náo nhiệt, không còn vắng ngắt như mấy năm trước nữa.

Cha mẹ Lý tùy rằng biết con gái ly hôn, nhưng cũng không có ảnh hưởng tâm trạng của bọn họ đón năm mới, thậm chí càng khiến tâm trạng bọn họ tốt hơn, dù sao cuộc hôn nhân này của con gái là bọn họ mãnh liệt phản đối, bây giờ bọn họ ly hôn cũng không có cười trên sự đau khổ của người khác, nhưng cũng không có khả năng thay con gái khổ sở.

Dưới cái nhìn của bọn họ, con gái ly hôn không phải là chuyện xấu, đây là một loại giải thoát.

Điều duy nhất cảm thấy xấu hổ, là hàng xóm láng giềng biết con gái bọn họ là ly hôn trở về, khó tránh khỏi sec ở sau lưng chỉ chỏ.

Nhưng mà, đây đều là việc nhỏ.

Quan trọng nhất là con gái đã trở về nước, dù cho tái giá chắc chắn cũng sẽ không kết hôn với người nước ngoài nữa, đây mới là điều khiến cha mẹ Lý vui mừng nhất.

Cố Diệp Phi

Dù sao, lúc trước con gái lấy chồng Nhật Bản ở xa, bọn hắn tương đương với mất đi đứa con gái này, bởi vì bọn họ không muốn đi Nhật Bản, mà con gái không biết nguyên nhân gì c*̃ng không trở lại.

Nếu như mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, bọn họ thực sự sẽ không được gặp con gái mình vài lần lúc còn sống, nói mất đi đứa con gái này cũng không có chút nào khoa trương.

Nhưng bây giờ con gái trở về nước, vậy thì không giống nhau, chỉ cần là ở trong nước, mặc kệ gả tới chỗ nào, muốn gặp mặt vẫn là rất dễ.

Nếu như có thể gả ở địa phương, vậy thì càng là niềm vui bất ngờ rồi.

Năm nay không chỉ cha mẹ Lý có khoảng thời gian vô cùng thoải mái, mà Lý Thủy Tú cũng cảm nhận được không khí của tết sau vài năm nay, mấy năm nay cô đã rất cố gắng để hòa nhập với xã hội Nhật Bản, nhưng trước sau không có cách nào làm được, luôn có cỗ không nói rõ được cũng không tả rõ được sự ngăn cách.

Bây giờ một lần nữa trở về quê hương, cảm giác thoải mái khiến cô hiểu được rằng, tha hương nơi đất khách quê người chính là tha hương nơi đất khách quê người, không thể mang lại cảm giác thân thuộc như ở quê hương được.

Sau tết nguyên đán, Lý Thủy Tú liền vội vàng tìm trường mẫu giáo cho con gái, các cô nơi này dù sao chỉ là một thị trấn nhỏ, giáo viên trường mẫu giáo số lượng có hạn, không đạt được yêu cầu của cô.

Đừng tưởng rằng mẫu giáo không quan trọng, mẫu giáo tốt mới có thể đặt nền móng tốt cho đứa nhỏ, so với những đứa nhỏ bước ra từ nhà trẻ bình thường khác, tuyệt đối là thắng ở vạch xuất phát.

Đối với vấn đề này, cha mẹ Lý cũng đồng ý với suy nghĩ của con gái.

Nền giáo dục của nước ta đúng là phân cực, một số phụ huynh là không có chút nào coi trọng, đứa nhỏ có thể học thì học không thể học liền kéo ngược lại, phụ huynh sẽ không quản nhiều.

Có một số phụ huynh rất coi trọng, đồng hành cùng con suốt chặng đường từ mẫu giáo đến đại học, trong mắt những người phụ huynh này, việc giáo dục con cái là ưu tiên hàng đầu của gia đình, những chuyện khác cũng phải sắp xếp sau.

Lý Thủy Tú chính là người sau, con gái của cô mới bốn tuổi, mà đã biết được ba thứ tiếng, cô đương nhiên sẽ không để con gái mình học ở những trường mẫu giáo bình thường, sau đó mai một thiên phú của con bé.

Cuối cùng, sau khi thương lượng với cha mẹ, Lý Thủy Tú đưa con gái đến thủ phủ của tỉnh, ở tỉnh thành cô tìm được một trường mẫu giáo song ngữ với những giáo viên rất giỏi cho con gái.

Mặc dù số tiền có được sau khi ly hôn đủ để cô mua một căn nhà ở thành phố này, nhưng Lý Thủy Tú tạm thời cũng không có ý định mua nhà lúc này, mà là lựa chọn thuê một căn nhà ở khu dân cư gần trường mẫu giáo.

Cha mẹ Lý đương nhiên cũng đi theo, bọn họ ở quê kỳ thực cũng không có làm chuyện gì, tiền lương hưu của hai vợ chồng cũng để bọn họ sống rất thoải mái.

Bây giờ cháu gái đến thành phố đi họ, bọn họ đương nhiên phải đi theo tới giúp nấu cơm, đưa đón cùng với chăm sóc đứa nhỏ, như vậy năng lực đem con gái giải phóng ra ngoài.

Sau khi sắp xếp ổn định chỗ ở, mẹ Lý mới lên tiếng: "A Tú, đứa nhỏ giao cho mẹ với cha con là được rồi, con còn trẻ, chung quy phải tìm chút chuyện làm."

Lý Thủy Tú gật đầu nói: "Con biết, trước khi con trở về nước, đã có một kế hoạch hoàn chỉnh rồi, hiện tại vấn đề của Linh Nhi đã được giải quyết, con dự định mở một cửa hàng đồ ăn Nhật Bản ở thành phố, ba mẹ cảm thấy như thế nào?"

Cha mẹ Lý cũng không quá ngạc nhiên khi con gái muốn mở cửa hàng đồ ăn Nhật, dù sao con gái bọn họ cũng đã sống ở Nhật Bản mấy năm, học nấu đồ ăn Nhật cũng mấy năm rồi, mở cửa hàng đồ ăn Nhật là rất đúng đắn.

Tuy rằng bọn họ không thích thậm chí là chán ghét quốc gia này, nhưng bọn họ cũng không thể coi mọi thứ liên quan đến đất nước này đều là một đao cắt, nói như vậy căn bản là không thể sống được.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1215: Có Khả Năng Chúng Ta Đang Nói Đến Cùng Một Người Không? (3)



Dù sao, nếu thật sự muốn tính, dép, dép xỏ ngón, ô nhựa, túi khí an toàn, điều hướng ô tô, Laptop, mì ăn liền, đèn LED xanh lam (điốt phát quang), cửa soát vé tự động, pin khô, nồi cơm điện, máy soi dạ dày, bút máy, bàn mạt chược tự động, điều hòa đổi tần số, CD, VCD, bluerays, Walkmans, v.v, những vật dụng hàng ngày này đều do người Nhật phát minh ra.

Nếu là thật sự một đao cắt, vậy cuộc sống này thật sự không vượt qua nổi rồi!

Đương nhiên, đạo lý ngược lại cũng giống như nhau, quốc gia nào trên thế giới này dám nói không sử dụng những thứ do người Trung Quốc phát minh, cuộc sống kia đồng dạng không vượt qua nổi.

Cha Lý nói: "Cha với mẹ con cũng không hiểu chuyện kinh doanh, dù sao con cũng từng ở nước ngoài, nhiều kinh nghiệm, nếu như con cảm thấy chuyện kinh doanh này làm được, vậy thì cứ làm."

Mẹ Lý c*̃ng khích lệ nói: "Đúng vậy, ba của con nói đúng, con cảm thấy chuyện kinh doanh này làm được thì cứ mạnh dạn làm, trong nhà đã có mẹ với cha con, con cũng không cần phải bận tâm nhiều."

Lý Thủy Tú gật đầu, nói: "Ừm, con biết rồi, nhưng mà trước khi mở cửa hàng kinh doanh, con dự định đi một chuyến đến tỉnh lỵ của Quảng Tây trước."

Mẹ Lý hỏi: "Đi tỉnh Lỵ Quảng Tây làm gì?"

Lý Thủy Tú nói: "Cha, mẹ, thật ra hai năm trước con đã muốn ly hôn, chỉ là bởi vì các loại kiêng kỵ vẫn luôn kéo dài không ly hôn. Nguyên nhân chính khiến con có thể ly hôn vào năm ngoái và trở về đón tết với hai người là vì con đã gặp một cặp vợ chồng người Trung Quốc ở Nhật Bản khi con còn ở Nhật Bản, là lời khuyên của hắn mới khiến cho con có quyết tâm quyết định ly hôn."

Cha mẹ Lý nghe vậy đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Bởi vì bọn họ đều chán ghét con rể Nhật Bản kia, bởi vậy con gái lần này ly hôn trở về, bọn họ cũng không có hỏi chi tiết trong đó, dù sao chỉ cần biết được kết quả là tốt rồi, quá trình đối với bọn họ mà nói không quan trọng.

Nhưng bây giờ nghe con gái nói tới, bọn họ mới biết con gái ly hôn, một người đồng hương ở Trung Quốc đã đóng vai trò rất lớn.

Thế là, Cha Lý liền gật đầu nói: "Nếu người ta giúp đã giúp con, con bây giờ ly hôn trở về nước, xác thực phải đến cảm ơn người ta."

Lý Thủy Tú cười nói: "Cha, con lần này không riêng gì muốn đi cảm ơn hắn, còn muốn mời hắn hỗ trợ tìm một đối tượng thích hợp, bởi vì hắn còn có một thân phận khác nữa, đó chính là bà mối chuyên giúp mai mối cho người ta."

Mẹ Lý liền vội vàng nói: "A Tú, con mang quà tặng đi cảm ơn hắn là được rồi, chuyện mời bà mối tìm đối tượng con đừng vội, mẹ với cha con sớm đã có kế hoạch, trước đó là nhìn thấy con mới vừa ly hôn trở về, chúng ta mới không có vội vã nói cho con việc này."

Cha Lý nói tiếp: "A Tú, con gả tới Nhật Bản mấy năm, e rằng không biết rằng có một bà mối rất nổi tiếng ở trong nước ta, vừa vặn bà mối này cũng là người Quảng Tây, hắn cũng mở một công ty mai mối ở thủ phủ của tỉnh, con nếu muốn tìm đối tượng, liền để mẹ con đi cùng với con đến Quảng Tây một chuyến!"

Lý Thủy Tú không nhịn được vui vẻ nói: "Cha, mẹ, có khả năng hiện tại chúng ta đang nói chính là cùng một người không?"

Cố Diệp Phi

Cha mẹ Lý nghe vậy sững sờ, thật sự có khả năng này.

Mẹ Lý hỏi: "A Tú, người đồng hương mà con đã gặp ở Nhật Bản, hắn tên là gì?"

Lý Thủy Tú mỉm cười nói: "Hắn tên là Giang Phong, còn có một biệt danh người khác hay gọi là Giang đại sư, là ông chủ của công ty mai mối hạnh phúc, không biết bà mối mà ba mẹ nói đến có phải là hắn hay không?"

Cha mẹ Lý không khỏi liếc nhau một cái, đồng thời thở ra một hơi.

Vẻ mặt mẹ Lý hớn hở nói: "Hóa ra người A Tú gặp được ở Nhật Bản thực sự là Giang đại sư, khó trách con lại chọn ly hôn trở về, nghe lời Giang đại sư tuyệt đối là không sai được, hắn có thể không chỉ là bà mối, còn là một vị thần toán đại sư, có thể gặp được hắn, hạnh phúc về sau của con xem như là được bảo đảm!"

Cha Lý cảm khái nói: "Từ khi chúng ta biết đến tến Giang đại sư, cha mẹ đã muốn đến tỉnh Quảng Tây tìm Giang đại sư để tính toán nhân duyên cho con một lần, nhưng nghĩ đến con đã kết hôn rồi, ván đã đóng thuyền, cũng không có đi coi cho con.

Bởi vì theo cái tính cách trước đây của con, cho dù là tính ra con cùng với cái tên Nhật Bản kia không thích hợp, cha có nói với con thì con cũng sẽ không nghe chúng ta, làm không tốt còn khiến con cho rằng chúng ta lừa gạt con!"

Lý Thủy Tú nghe cha nhắc đến việc này, có phần áy náy nói: "Cha, mẹ, xin lỗi, trước đây con thực sự là quá tùy hứng, kinh nghiệm ít ỏi, lại tự cho là đúng, mới có sai lầm lớn."

Mẹ Lý vội vã an ủi: "Được rồi, chuyện cũng đã qua rồi, chúng ta không nên nhắc lại nữa, lần này đi tìm Giang đại sư, mời hắn hỗ trợ tìm mội đối tượng tốt, sau này sống thật tốt là được rồi!"

Lý Thủy Tú gật đầu nói: "Ừm, sau khi trải qua hôn nhân thất bại, con hiện tại biết rõ bản thân muốn gì, lại tăng thêm khả năng mai mối của Giang đại sư chưa bao giờ có sai lầm, con tin rằng hôn nhân sau này của mình nhất định sẽ hạnh phúc."

Mẹ Lý cười nói: "Có lòng tin là tốt rồi, con đã cùng Giang đại sư đã là người quen cũ, vậy cũng không cần mẹ đi cùng con đến Quảng Tây!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1216: Sự Cố Bất Ngờ.



Đôi khi số phận của con người thật sự là kỳ diệu, xuất thân từ gia đình Khổng Nam Sơn, cuộc đời của hắn đại khái là sẽ cưới một người vợ môn đăng hộ đối, sau đó hai vợ chồng cần cù chăm chỉ làm việc ở bên ngoài, con cái thì để ở lại quê nhà cho cha mẹ giúp chăm sóc chúng.

Quanh năm suốt tháng, chỉ sợ cũng chỉ có tết xuân có thể trở về ở cùng với cha mẹ con cái chừng mười ngày, sau đó phải vội vàng xuất phát tiếp tục đi làm việc.

Sau đó, con trai với tư cách bị bỏ lại, ở phương diện học vấn không cần nhiều lời, có thể hoàn thành chín năm giáo dục bắt buộc là tốt lắm rồi, e rằng trường cấp 3 cũng không có hi vọng, càng khỏi nói là đại học.

Mà thu nhập của hai vợ chồng đi làm, trừ đi các khoản chi tiêu và phí gửi về nuôi con, một tháng cũng chẳng để dành được bao nhiêu tiền, dù sao muốn mua nhà ở thành phố chắc chắn không có hy vọng.

Có thể đem bọn nhỏ nuôi lớn, xây lại nhà ở quê, cơ bản chính là mục tiêu cuối cùng của bọn họ.

Nhưng mà, Khổng Nam Sơn may mắn gặp được Giang đại sư, một bậc thầy mai mối nổi tiếng khắp cả nước, dưới sự giúp đỡ của Giang đại sư, hắn cùng phú bà Tô Dao đã đến với nhau, hoàn toàn thay đổi vận mệnh ban đầu của hắn, sống một cuộc sống mà trước đây hắn cũng không dám tưởng tượng đến.

Bây giờ, Khổng Nam Sơn mặc chính là hàng hiệu, ăn sơn hào hải vị, sống trong biệt thự lớn, lái xe BMW, những nhu cầu cơ bản trong cuộc sống của hắn đều tốt hơn người bình thường gấp mười lần.

Hơn nữa, theo Khổng Nam Sơn phát đạt, anh chị em của hắn c*̃ng được hưởng lợi.

Khổng Nam Sơn sinh ra ở trong một gia đình lớn ở nông thôn, trên có một chị gái một anh trai, dưới có ba em trai, hắn đứng thứ ba ở trong nhà.

Ban đầu, giống như hắn, các anh chị em của hắn là những người lao động nhập cư cả đời không thể nhìn thấy đầu, nhưng sau khi Khổng Nam Sơn phát đạt, dựa vào sự giúp đỡ của hắn, các anh chị em của hắn đã không như trước đây.

Chị của hắn, ban đầu làm việc ở Quảng Đông với vai trò là nhân viên hướng dẫn mua đồ, bây giờ dưới sự giúp đỡ của Khổng Nam Sơn, đã mở một cửa hàng quần áo ở huyện của họ.

Mặc dù quy mô cửa hàng quần áo không lớn nhưng cũng có thể coi là bà chủ, công việc kinh doanh hiện tại không hot lắm nhưng tiền kiếm được hàng tháng so với làm nhân viên hướng dẫn mua đồ quần áo cũng cao gấp mấy lần, khiến Khổng đại tỷ hết sức thoả mãn.

Về phần anh trai cùng với ba em trai, đều không đọc sách bao nhiêu liền bỏ học ra ngoài làm công, cho tới nay đều là làm việc khổ cực, sau đó dưới sự giúp đỡ của Khổng Nam Sơn, đi đăng ký học lái máy xúc.

Sau đó, Khổng Nam Sơn đầu tư mua cho bọn họ hai cái máy xúc, cũng thông qua quan hệ của vợ là Tô Dao, hắn đã tiếp quản công việc cho bốn anh em mà không thể hoàn thành trong vài năm.

Bây giờ, tuy rằng bốn anh em vất vả, nhưng thu nhập của bọn họ tăng hơn chục lần so với trước kia, khiến bốn anh em đều tràn đầy năng lượng.

Có thể nói, Khổng Nam Sơn không chỉ thay đổi vận mệnh của mình, mà còn tự mình thay đổi vận mệnh của anh chị em trong nhà.

Quan trọng nhất là, Khổng Nam Sơn là dạy cho mọi người cách câu cá thay vì đưa cho họ cá, ngay cả vợ hắn là Tô Dao cũng khen ngợi hắn, cảm thấy hắn làm rất tốt.

Đương nhiên, điều khiến Khổng Nam Sơn cảm thấy hạnh phúc nhất, là cuối cùng vợ hắn cũng đã mang thai.

Hai người kết hôn đến nay đã hơn một năm, vốn dĩ nên có con của mình sớm, thế nhưng vợ hắn là Tô Dao lại muốn sống cuộc sống của hai người lâu một chút, không muốn nhanh như vậy đã mang thai.

Vì vậy, không lâu sau, vợ liền mang bầu!

Trong tết năm đầu tiên sau khi kết hôn với Tô Dao, Khổng Nam Sơn đã không đưa cô về quê ăn tết vì cho rằng môi trường sống ở nông thôn không được tốt lắm.

Năm ngoái trong nhà xây nhà mới, môi trường sống được cải thiện, hơn nữa Tô Dao đang mang thai, nên Khổng Nam Sơn đã đưa cô về quê ăn tết.

Mùa xuân này chắc chắn là năm vui vẻ và náo nhiệt nhất của Khổng gia, Tô Dao, một đại công thần của Khổng gia, nghiễm nhiên nhận được sự đón tiếp nồng nhiệt nhất trong nhà họ Khổng.

Ban đầu, hai người dự định mùng tám tháng giêng sẽ xuất phát về tỉnh thành, nhưng bởi vì người thân giữ lại, liền quyết định qua tết nguyên đán lại quay trở về

Dù sao sau khi trở về, cũng không có việc gì, khách sạn Tô Dao đã sớm giao cho người quản lý chuyên nghiệp, trừ phi khách sạn gặp phải chuyện trọng đại, nếu không cũng không cần cô đứng ra.

Lúc đầu mọi thứ đều rất tốt, sau tết nguyên tiêu ở quê nhà Khổng Nam Sơn, hai vợ chồng ở lại thêm mấy ngày bởi vì sinh nhật của ông nội Khổng Nam Sơn, đang lúc bọn họ chuẩn bị ngày mai lên đường trở về, Tô Dao nhận được một cuộc điện thoại của quản lý.

Khi nhìn thấy ID người gọi tới, tâm trạng của Tô Dao cofnn rất tốt, kết quả điện thoại vừa kết nối, câu đầu tiên quản lý nói đã khiến sắc mặt của cô thay đổi.

"Bà chủ, khách sạn của chúng ta cháy rồi!"

Tô Dao ngữ khí vội vàng hỏi: "Chuyện xảy ra lúc nào, có thương vong không?"

Tốc độ báo cáo của chuyên viên quản lý cực nhanh nói: "Vừa xảy ra không bao lâu, tôi hiện tại đang dẫn nhân viên trật tự sơ tán khách hàng."

Tô Dao lúc này phân phó nói: "Được, vậy cậu làm như vậy trước đi, chú ý nhất định phải bảo đảm an toàn cho khách hàng và nhân viên, tránh xảy ra tai nạn giẫm đạp, tôi bây giờ lập tức chạy trở về."

Chuyên viên quản lí đáp: "Vâng, bà chủ, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."

Nói xong, liền cúp điện thoại.

Bây giờ là thời khắc quan trọng chạy đua với thời gian, hai người đều không đề cập đến nguyên nhân khách sạn bốc cháy, bởi vì bây giờ nói cái này không có ý nghĩa gì hết, chỉ làm trì hoãn thời gian mà thôi.

Tô Dao là ở trong phòng nghe điện thoại, sau khi nghe điện thoại xong, cô liền đi ra gọi: "Nam Sơn, nhanh thu thập đồ đạc, khách sạn xảy ra vấn đề rồi, chúng ta phải lập tức chạy về."

Lúc này, Khổng Nam Sơn đang ngồi ở cửa nhà mình cùng cha mẹ với các anh em nói chuyện phiếm, nghe vậy lập tức nhảy dựng lên, vừa đi vào vừa nói: "Bà xã, khách sạn xảy ra chuyện gì?"

Tô Dao nói: "Vừa rồi tổng giám đốc khách sạn gọi điện thoại cho em nói khách sạn bốc cháy, bởi vì chuyện quá khẩn cấp, nguyên nhân cụ thể em cũng không kịp hỏi, chúng ta hiện tại trước tiên thu dọn đồ đạc chạy về."

Nghe vậy, sắc mặt của cha mẹ Khổng với anh em Khổng gia đều thay đổi.

Cho dù là bọn họ không hiểu chuyện kinh doanh khách sạn, nhưng cũng hiểu tác động của hỏa hoạn ảnh hưởng lớn đến khách sạn bao nhiêu.

Nếu như không có thương vong thì không sao, nhiều lắm chính là trong thời gian ngắn chuyện làm ăn sẽ chịu ảnh hưởng, chờ qua một đoạn thời gian, chuyện làm ăn tự nhiên cũng từ từ sẽ chuyển biến tốt. Nhưng nếu như có người thương vong, chỉ riêng tiền bồi thường đã đủ uống một hồ rồi, chưa kể ảnh hưởng tính mạng con người đối với danh tiếng của khách sạn.

Nói chung, đây tuyệt đối là một tin tức xấu.

Khổng Nam Sơn nghe nói như thế, trong lòng cũng là cả kinh, đáp một tiếng, liền lập tức trở về trong phòng thu thập hành lý.

Tô Dao nhìn về phía cha mẹ chồng, nói: "Cha, mẹ, khách sạn có chuyện, con cùng với Nam Sơn trở về trước, đợi xử lý tốt chuyện này, rảnh rỗi chúng con lại trở về thăm mọi người."

Mẹ Khổng liền vội vàng nói: "Ừm, xử lý công việc quan trọng hơn, mẹ đi lấy cho các con ít đồ ăn để trên đường ăn."

"Cảm ơn mẹ!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1217: Sự Cố Bất Ngờ. (2)



Giang Phong đương nhiên không biết chuyện khách sạn của Tô tổng bốc cháy, hắn lúc này đang ở trong phòng làm việc tiếp đón Lý Thủy Tú, một khách hàng từ tỉnh Quý Châu chạy tới nhờ mai mối.

Hai người nói chuyện vui vẻ một lúc trước khi đi vào chủ đề chính.

Lý Thủy Tú nói: "Giang đại sư, năm ngoái tôi nghe theo kiến nghị của ngài, về nhà đã thương lượng với Nakata về chuyện ly hôn, tất cả không ngoài dự đoán, hắn vừa bắt đầu không đáp ứng ly hôn, còn lấy con đến uy h.i.ế.p tôi, nhưng mà tôi cũng đã dùng biện pháp ngài dạy tôi, khiến sự uy h.i.ế.p của hắn thất bại.

Bất đắc dĩ, hắn cuối cùng cũng đồng ý ly hôn với tôi.

Cuối năm ngoái, tôi đưa con về quê đón tết cùng cha mẹ, sau khi tìm được trường mẫu giáo thích hợp cho, mọi chuyện đã ổn định thì tôi mới đến gặp ngài được.

Một mặt, là cảm ơn ngài năm ngoái đã giúp đỡ tôi. Mặt khác, là muốn mời ngài ra tay, thay tôi tìm một đối tượng thích hợp với tôi."

Giang Phong cười nói: "Chúc mừng chị Lý thoát ly khổ hải, thay cô tìm đối tượng đương nhiên không thành vấn đề, không biết cô đối với nửa kia có yêu cầu gì hay không?"

Lý Thủy Tú nói: "Tôi chỉ có một yêu cầu, đối phương có thể thành tâm tiếp nhận con gái của tôi, cái khác Giang đại sư ngài xem sắp xếp là được, tôi tin tưởng ánh mắt của ngài."

Giang Phong nói: "Cảm ơn chị Lý đã tín nhiệm, tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm một đối tượng khiến chị hài lòng."

Chính sự bàn xong xuôi, sau đó hai người lại nói chuyện phiếm với nhau một lúc.

Thấy cũng đã gần đến giờ ăn cơm trưa, Lý Thủy Tú liền đề nghị: "Giang đại sư, làm trễ nãi ngài thời gian lâu như vậy, tôi muốn mời ngài ăn trưa."

"Chị Lý, đi tới địa bàn của tôi, sao có thể để chị mời tôi ăn cơm được chứ?"

Giang Phong cười, nói: "Đi thôi chị Lý, tôi mời chị ăn món đặc sản từ tỉnh Quảng Tây của chúng tôi."

Lý Thủy Tú c*̃ng đi theo nói: "Giang đại sư, trên đời này làm gì có đạo lý để bà mối mời ăn cơm chứ? Ngài có thể sắp xếp địa điểm, nhưng hóa đơn nhất định phải để tôi thanh toán, tôi không thể phá hỏng quy củ được."

Giang Phong bật cười nói: "Được, vậy tôi sẽ ăn cô một bữa."

Bất quá cũng chỉ là một bữa cơm trưa, tình hình kinh tế của Lý Thủy Tú như thế nào, Giang Phong trong lòng vẫn là hiếm có, nên cũng không tranh giành mời khách với cô.

...

Trong khi Giang Phong với Lý Thủy Tú ăn trưa cùng nhau, Tô Dao đang ở trên đường lần nữa nhận được cuộc gọi của chuyên viên quản lý.

Điện thoại kết nối, Tô Dao liền hỏi: "Trần tổng, tình hình bây giờ của khách sạn như thế nào? Đám cháy đã được kiểm soát chưa? Mọi người có an toàn rút lui không?"

Tổng giám đốc Trần báo cáo: "Bà chủ, đám cháy đã được kiểm soát, tất cả khách hàng cùng với nhân viên cũng được sơ tán an toàn mà không có bất kỳ thương vong nào."

Tô Dao nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, không có nhân viên thương vong, đây chính là có cái may trong cái rủi, lúc này cô mới hỏi: "Trần tổng, nguyên nhân của vụ hỏa hoạn này là gì? khách sạn tổn thất như thế nào?"

Tổng giám đốc Trần nói: "Nguyên nhân vụ cháy vẫn đang được các ban ngành liên quan điều tra, ước tính ban đầu thiệt hại kinh tế trực tiếp do vụ cháy gây ra đối với khách sạn khoảng 3 triệu, thiệt hại kinh tế gián tiếp tạm thời chưa có thống kê, nhưng hẳn là so với trực tiếp tổn thất kinh tế còn cao hơn."

Nghe được con số này, dù cho Tô Dao là triệu phú, c*̃ng mơ hồ có phần đau lòng.

"Trần tổng, kế tiếp ông phải xử lý tốt khắc phục hậu quả công tác, quan trọng nhất là phải trấn an tất cả những khách hàng đang ở trong khách sạn hôm nay và trả phí phòng cho khách hàng. Nếu khách hàng có bất kỳ vật dụng gì bị thiêu hủy, chúng ta nhất định phải theo giá bồi thường, nói chung nhất định phải giữ gìn tốt danh tiếng của khách sạn chúng ta."

Tổng giám đốc Trần nói: "Bà chủ ngài yên tâm, tôi đã đang xử lý rồi, chuyện lần này tôi cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, tôi sẽ cho bà chủ một câu trả lời thỏa đáng."

Tô Dao nói: "Trách nhiệm chờ cho đến khi nguyên nhân của vụ tai nạn điều tra ra rồi lại nói!"

Sau đó, hai người lại hàn huyên vài câu, liền cúp điện thoại.

Khổng Nam Sơn đang lái xe nói: "Bà xã, em đang mang thai đấy, không nên quá căng thẳng, nếu đã không có thương vong, vậy nhiều lắm chính là tổn thất ít tiền mà thôi."

Cố Diệp Phi

Tô Dao gật đầu nói: "Em biết, trước đó lúc em nghe khách sạn bị cháy, sợ nhất chính là xuất hiện nhân viên thương vong, đặc biệt là thương vong nhiều người, như vậy thì em xong đời.

Cũng may không có xuất hiện tình huống xấu như vậy.

Nhưng mà, em vẫn luôn chú ý đến việc kiểm tra an toàn của khách sạn, thật không biết lần hỏa hoạn này đến tột cùng là làm sao đưa tới, nếu như chỉ ngoài ý muốn thì coi như em xui xẻo, nếu như là có người gây ra..."

Nói tới chỗ này, Tô Dao không tiếp tục nói nữa, nhưng nhìn sắc mặt của cô liền biết, nếu như đúng là có người làm ra, cô nhất định phải làm cho người đó phải trả giá đắt.

...

Giang Phong với Lý Thủy Tú ăn cơm trưa xong, sau đó đường ai nấy đi.

Trở về phòng làm việc công ty mai mối, Giang Phong liền bắt đầu thay Lý Thủy Tú tìm xứng đôi đối tượng, chỉ thấy tâm thần hắn hơi động, một luồng sóng vô hình giáng lâm, trong nháy mắt bao phủ hơn ba tỉ người dân, ở đằng kia hình ảnh hư không, từng ảnh chân dung của đàn ông điên cuồng lập loè, cuối cùng đã tập trung vào ảnh chân dung của một người đàn ông trong số đó:

[Họ tên] Triệu Nguyên Minh

[Tuổi tác] 31 tuổi

[Chiều cao] 1m78

[Cân nặng] 67kg

[Gia thế bối cảnh] cha là nhân viên công chức, mẹ là giáo viên, hiện nay đều đã nghỉ hưu.

[Tính cách và sở thích] Tính cách hắn hòa nhã, chín chắn và có trách nhiệm, rất nghiêm túc trong công việc, luôn đặt nhu cầu của bệnh nhân lên hàng đầu, sẵn sàng dành thời gian để trao đổi với lắng nghe họ. Hắn giỏi về xử lý áp lực, có thái độ bình tĩnh, ngoan cường trước công việc bệnh viện bận rộn.

Hắn rất thích âm nhạc và đọc sách, hắn thích chơi đàn ghi-ta, chơi nhạc đã trở thành một cách để hắn thư giãn và giảm bớt căng thẳng. Hắn cũng thích đọc các loại sách như, đặc biệt là về y học và tâm lý học.

[Kinh nghiệm tình cảm] Bạn gái trước... Vợ trước...

[Thông tin chi tiết]...

[Giá trị phù hợp với hôn nhân hiện tại] 73 (tình cảm vợ chồng 72+ môn đăng hộ đối 74+ quan hệ gia đình 73)

[Giá trị phù hợp cực hạn hôn nhân] 94 (tình cảm vợ chồng 94+ môn đăng hộ đối 94+ quan hệ gia đình 94)

[Đào hoa ngoài hôn] đào hoa kiếp 1... Đào hoa kiếp 2...

[Dự đoán con cái]...

Xem xong thông tin xứng đôi, Giang Phong cũng không có vội gọi điện thoại cho Lý Thủy Tú, mà là cầm lấy thông tin khách hàng ở trên bàn, lần lượt tìm đối tượng xứng đôi cho bọn họ, nhập thông tin đối tượng xứng đôi vào máy tính, sau đó in ra.

Hắn làm việc đến năm giờ chiều, Giang Phong mới đem thông tin đối tượng xứng đôi in ra giao cho nhân viên công ty, sau đó mới lái xe đến trung tâm ở cữ.

Con trai của hắn là năm hắn hai mươi tám mới sinh ra, hiện tại vừa mới qua tết có mấy ngày, còn quá sớm để vợ hắn "Sang tháng"!

Lúc Giang Phong đi tới trung tâm ở cữ, mẹ vợ hắn cười tủm tỉm nói: "Tiểu Phong tới đúng lúc, mẹ vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại hỏi con đến đâu rồi đây!"

Giang Phong cười nói: "Mẹ, thời gian ăn cơm bên này con vẫn luôn nhớ kỹ, sẽ không đến muộn đâu."

Từ khi bà xã tới nơi này ở cữ, Giang Phong liền dặn dò bảo mẫu trong nhà nấu hai món, lúc hắn mang món gà luộc ngâm rượu gừng qua cho vợ thuận tiện ở lại ăn cơm chung với vợ luôn.

Kết quả, tới nơi này ăn cơm người càng ngày càng nhiều, trung tâm ở cữ này gần như trở thành ngôi nhà thứ hai rồi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1218: Con Ma Cờ Bạc Bí Quá Hoá Liều



Giang Phong cùng vợ ăn cơm tối ở trung tâm ở cữ, sau đó hắn ôm con trai đi tản bộ một lúc, khi này bỗng nghe thấy nhân viên của trung tâm ở cữ bàn luận về vụ hoả hoạn xảy ra ở khách sạn Minh Hồ.

Thời đại này truyền thông phát triển, ai cũng thành thợ quay phim, chuyện lớn như khách sạn Minh Hồ xảy ra hoả hoạn đương nhiên bị không ít người chứng kiến quay video đăng lên vòng bạn bè.

Cứ như vậy người truyền người, bài đăng chia sẻ liên tục, rất nhanh tin tức đã lan truyền khắp toàn bộ Nam Ninh.

Chuyện hỏa hoạn này, dù chỉ là một nhà dân thông thường bị cháy đi nữa thì miễn là thế lửa tương đối lớn, chắc chắn sẽ thu hút ánh mắt công chúng, huống chi khách sạn Minh Hồ lại là khách sạn bốn sao uy tín lâu năm của Nam Ninh, đột nhiên xảy ra hoả hoạn như vậy, vụ việc nhận được sự chú ý của công chú ý là chuyện không thể bình thường hơn được.

Đây dù sao cũng là khách sạn mà khách hàng của hắn đang ở, Giang Phong nghe được tin tức này liền ôm con trai về giao cho nguyệt tẩu, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Dao.

“Giang đại sư!”

Cố Diệp Phi

Điện thoại vừa kết nối, giọng nói có vẻ hơi mệt mỏi của Tô Dao đã vang lên.

Giang Phong hỏi: “Tô tổng, tôi vừa nghe người ta bàn tán nói khách sạn của anh xảy ra hoả hoạn, có chuyện gì vậy? Có thương vong gì không?”

Tô Dao đáp: “Cảm ơn Giang đại sư đã quan tâm, không có ai bị thương, nguyên nhân hoả hoản sơ bộ đã điều tra ra được rồi, là do đường dây điện gây ra, nhưng đây không phải ngoài ý muốn, mà là có người cố tình gây ra, cụ thể vẫn còn đang trong quá trình điều tra.”

“Không có thương vong gì là tốt rồi.”

Nói đến đây, Giang Phong lại hỏi: “Tô tổng, gần đây anh có đắc tội với người nào không? Nếu như anh có người nào khả nghi, anh cứ báo danh tính và số điện thoại di động của người đó cho tôi, tôi sẽ giúp anh thử suy tính xem xem có thể bắt được tên thủ phạm khốn nạn đó không. Cố ý phóng hoả ở khách sạn, đây chính là đang cầm sinh mệnh người khác ra chơi đùa mà!”

Tô Dao lắc đầu nói: “Giang đại sư, trước đó tôi cũng đã cẩn thận nghĩ lại rồi, hai năm gần đây tôi thật sự không hề đắc tội một ai, cho nên tạm thời cũng không rõ rốt cuộc là ai muốn hại tôi.”

“Camera giám sát của khách sạn có phải cũng bị người ta phá hư rồi không?”

“Đúng vậy, sau khi dập lửa, cảnh sát liền lập tức điều tra camera giám sát, kết quả camera giám sát đã bị người ta phá hư rồi, ổ cứng cũng bị đập nát toàn bộ!”

Giang Phong nói: “Xem ra việc này hẳn là không thoát được quan hệ với nhân viên nội bộ của khách sạn đó, sau khi chuyện xảy ra có điều tra nhân viên khách sạn chưa? Có phát hiện người nào khả nghi hay không?”

Tô Dao đáp: “Chúng tôi cũng hoài nghi như vậy, nhưng kết quả sơ bộ cho thấy không có bất kì nhân viên nào có hiềm nghi, thật sự khiến người ta cảm thấy khó hiểu.”

Giang Phong nghĩ nghĩ, hỏi: “Tô tổng, nhân viên khách sạn chỗ anh hiện tại vẫn còn ở khách sạn chứ?”

Tô Dao đáp: “Ừm, đều ở đây cả, muốn giải quyết tốt mọi chuyện thì không thể thiếu họ được.”

Giang Phong liền nói: “Vậy bây giờ tôi chạy tới giúp anh tra một lần.”

Là khách cũ từng làm mối, Tô Dao tự nhiên hiểu rõ tạo nghệ “Thần toán” này của Giang đại sư, có Giang đại sư ra mặt hỗ trợ điều tra, nói câu này cũng không khoa trương, so với kết quả điều tra của cảnh sát còn đáng tin cậy hơn.

Bởi vậy, Tô Dao không hề từ chối mà vui mừng nói: “Cảm ơn Giang đại sư, phiền cậu rồi, tôi tin tưởng có là ngưu quỷ xà thần gì thì cũng không chạy khỏi Hoả Nhãn Kim Tinh của cậu được.”

“Không cần khách khí, vậy trước tiên cứ như thế đã, lát nữa gặp!”

“Ừm, lát nữa gặp!”

Sau khi cúp điện thoại, Giang Phong liền chào vợ và cha mẹ vợ, sau đó lái xe về phía khách sạn Minh Hồ.



Một tiếng sau.

Tại một phòng họp nào đó ở tầng hai khách sạn Minh Hồ, Giang Phong nhìn Nam Sơn và Tô Dao, nói: “Sau khi tôi suy tính thì vấn đề quả thực không phải xuất hiện ở nhân viên khách sạn, vậy chúng ta đổi một hướng suy nghĩ khác đi, liệu có thể liên quan tới khách hàng của khách sạn hay không?”

Tô Dao nói: “Vấn đề này cảnh sát cũng đã cân nhắc đến, thậm chí cũng đã bắt đầu điều tra rồi, chỉ là trước mắt vẫn chưa phát hiện ra nghi vấn gì.”

Giang Phong nói: “Tô tổng, chị cho người đem tư liệu của những khách hàng đã vào ở khách sạn này trong hai ngày vừa qua cho tôi đi, tôi xem một lần xem có ra vấn đề gì hay không.”

Tô Dao gật đầu đáp: “Được, Giang đại sư, cậu chờ một lát, tôi sẽ lập tức cho người mang tư liệu đến.”

Nói xong, Tô Dao liền gọi điện thoại sắp xếp chuyện này.

Mấy phút sau đã có nhân viên cầm tư liệu của khách hàng lên.

Giang Phong cầm lấy tư liệu, dựa vào danh tính và thẻ căn cước của từng khách hàng để xem thông tin chi tiết của từng người, bởi vì không cần phải xem toàn bộ tư liệu mà chỉ cần xem tư liệu mới nhất thôi, cho nên tốc độ cũng khác nhanh.

Khổng Nam Sơn và Tô Dao đều biết Giang đại sư đang suy tính, hai vợ chồng cũng không nói chuyện, chỉ cùng một mặt chờ đợi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1219: Con Ma Cờ Bạc Bí Quá Hoá Liều (2)



Thời gian không phụ người hữu tâm, lúc Giang Phong xem đến tư liệu của vị khách thứ 36 thì hắn lập tức vui mừng, chỉ vào tên của vị khách này, nói: “Tô tổng, vị khách tên là Lưu Hiểu Hoa này có vấn đề, chị phải bảo cảnh sát tập trung điều tra người này, tôi tin chắc rằng sẽ có thu hoạch.”

Khổng Nam Sơn và Tô Dao nghe vậy đều mừng rỡ.

Bọn họ tìm đủ mọi cách tìm ra “thủ phạm” mục đích không phải là để nhận bồi thường tổn thất kinh tế từ đối phương, cũng nói thật, tổn thất lớn như thế, người bình thường không bồi thường nổi.

Mục đích của bọn họ thật ra rất đơn giản, chính là muốn tống tên thủ phạm ác độc này vào ngục giam, tốt nhất là để cho người đó ngồi tù mục xương, nếu không thật sự khó mà xả được cơn giận trong lòng.

Tô Dao lúc này đứng lên nói: “Nam Sơn, anh cùng Giang đại sư ở chỗ này uống trà, em xuống dưới thương lượng với cảnh sát một lần, bảo bọn họ điều tra người này kĩ hơn.”

Khổng Nam Sơn gật đầu nói: “Ừm, em đi đi!”

Giang Phong bổ sung, “Tô tổng, người này có lẽ chị không quen biết, nhưng người này thật ra có mối liên hệ sâu sắc với khách sạn của chị, đây từng là nhân viên bảo trì các thiết bị điện và đường dây điện của khách sạn, cho nên người này mới có thể lừa trời qua biển, dễ dàng gây ra vụ hoả hoạn này.”

Tô Dao không nghĩ tới người này vậy mà lại có mối liên hệ sâu xa như vậy với khách sạn của mình, cô cau mày nói: “Năm năm trước khách sạn này vẫn còn chưa thuộc về tôi đâu, như này cũng thật kì quái, một nhân viên từng làm việc ở khách sạn năm năm trước, tôi với cậu ta không thù không oán, chả lẽ cậu ta bị bệnh tâm thần? Tại sao lại muốn phá huỷ khách sạn của tôi?”

Giang Phong li lắng nói: “Anh ta cũng chỉ là một tên đầy tớ mà thôi, mặc dù anh ta tạo ra vụ hoả hoạn này, nhưng chỉ là lấy tiền của người khác làm việc mà thôi.”

“Vẫn còn kẻ đứng phía sau màn nữa sao?” Tô Dao nghe vậy biến sắc: “Giang đại sư, cậu có thể suy tính ra kẻ đứng phía sau màn này là ai không?”

Giang Phong lắc đầu nói: “Cái này tạm thời không suy tính ra được, bởi vì ngay cả người trực tiếp tạo ra vụ hoả hoạn cũng không biết thân phận của người kia, tôi cũng không có cách nào từ người này suy tính ra thân phận thật sự của người đứng sau tất cả.”

Đối với việc này, Tô Dao cũng hiểu được, dù sao thì Giang đại sư cũng không phải là thần tiên thật sự, hắn muốn tính toán cái gì thì chí ít cũng phải có thứ “môi giới”, ví dụ như danh tính hay số căn cước, muốn bắt người ta suy tính từ con số không thì đúng là làm khó người ta mà!

Cố Diệp Phi

“Giang đại sư, vậy trước cậu cứ ngồi đây uống trà đi, tôi xuống dưới nói chuyện với cảnh sát, nhờ cảnh sát tập trung điều tra Lưu Tiểu Hoa này xem có thể bắt được kẻ đứng phía sau màn kia không.”

“Ừm, chị đi đi, nên nói như thế nào, Tô tổng hẳn là cũng biết rồi chứ?”

“Giang đại sư yên tâm, tôi hiểu.”

Chờ Tô Dao đi xuống rồi, Giang Phong liền cùng Khổng Nam Sơn dông dài hàn huyên.



Cùng lúc đó, cách khách sạn Minh Hồ không xa, tại một quán hàng, Lưu Tiểu Hoa một mình chọn bốn món ăn, cộng thêm mấy lon bia, ngồi ăn uống say sưa ngon lành.

Dù là ai cũng không thể ngờ được cậu trai tướng mạo thường thường kia lại chính là người đã gây ra trận hỏa hoạn tại một khách sạn bốn sao vào buổi sáng.

Vốn Lưu Hiếu Hoa cũng coi như là người có trách nhiệm, lá gan không lớn, mấy chuyện lớn như hoả hoạn ở khách sạn bốn sao rất dễ thu hút sự chú ý của xã hội, hắn chắc chắn sẽ không dám làm.

Nhưng có câu nói này rất hay, chó cùng rứt giậu, là một người đã bị ép vào đường cùng, chuyện trước kia hắn vạn vạn không dám làm, giờ cũng không chút do dự đi làm.

Mới năm ngoài, Lưu Tiểu Hoa vẫn còn say mê đánh bạc.

Đánh bạc nguy hại, điều này không cần phải nhiều lời, nhưng cái đồ chơi này một khi đã trầm mê vào rồi thì thật sự khó mà bò ra ngoài được.

Rất nhiều con mà cờ b.ạ.c sau khi thua đến táng gia bại sản mới hối hận không kịp, thậm chí còn trực tiếp cầm d.a.o đ.â.m vào tay, thề sẽ vĩnh viễn không đánh bạc nữa, nhưng vết thương lành lại rồi, chẳng bao lâu sau lại ngồi lên chiếu bạc.

Bởi vậy có thể thấy được, muốn thực sự bỏ được bài bạc không hề dễ dàng một chút nào.

Mà đánh bạc, căn bản là mười lần cược thì chín lần thua, Lưu Tiểu Hoa làm một dân chúng bình thường cũng không hề ngoại lệ, sau khi trầm mê vào cờ b.ạ.c được nửa năm, hắn không chỉ thua sạch sẽ toàn bộ tiền tích góp suốt nhiều năm của mình, mà còn thiếu nợ bạn bè thân thích hai mươi mấy vạn.

Điểm c.h.ế.t người nhất chính là hắn còn đi vay qua mạng hơn hai mươi vạn nữa.

Chính số nợ bốn, năm mươi vạn này đã ép Lưu Tiểu Hoa đến không thở nổi.

Trước khi trầm mê vào cờ bạc, Lưu Hiểu Hoa bản tính trung thực, hắn chỉ cần mở miệng, bạn bè thân thích liền sẽ dễ dàng cho hắn mượn ba, năm vạn.

Nhưng sau khi những bạn bè thân thích này biết chuyện hắn trầm mê cờ bạc, danh tiếng của hắn trong mắt bọn họ liền tụt xuống số âm.

Đừng nói là ba, năm vạn, kể cả có ba trăm, năm trăm thôi cũng không muốn cho hắn mượn.

Bởi vì bạn bè thân thích đều đã biết rằng số tiền này cho hắn mượn rồi cũng không cứu vãn được gì, thậm chí còn hại hắn thêm.
 
Back
Top Bottom