Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1180: Phong Tục Kỳ Hoa



Ban đêm.

Lúc nghỉ ngơi trên giường, Giang Phong mới nói chuyện với vợ về chuyện của cô Mikami.

Hắn vui vẻ nói: “Vợ, em đoán xem hôm nay ai tới chỗ môi giới của anh mời anh làm mai mối nào?”

Bụng càng lúc càng lớn, Hoàng Linh Vi giờ đi ngủ cũng cảm thấy không tiện, cô thận trọng nằm nghiêng người trên giường, nói: “Anh nói không đầu không đuôi như vậy, sao em đoán được chứ, cho em chút gợi ý đi.”

Giang Phong mỉm cười nói: “Cô ấy là một người cực kỳ chuyên nghiệp, là một nữ diễn viên có khả năng diễn xuất không tệ, em còn từng cùng anh xem tác phẩm do cô ấy đóng nữa.

Hơn nữa, cô ấy cũng không phải người dân nước chúng ta, anh chỉ có thể cho em từng đó gợi ý thôi, em đoán thử xem là ai nào?”

“Nữ diễn viên nước ngoài, có thể được gọi là chuyên nghiệp, khả năng diễn xuất tốt, chúng ta còn từng cùng nhau xem phim do cô ấy đóng, người như vậy đúng là không có mấy người, anh đợi em nhớ lại thử xem.”

Hoàng Linh Vi bắt đầu lục lọi những nữ diễn viên phù hợp với những điều kiện trên trong đầu, sau khi xác định được ba nữ diễn viên mà cô khá có ấn tượng, đồng thời phù hợp với điều kiện, cô lại bỗng nhận ra cái gì đó, xóa bỏ toàn bộ ba lựa chọn mình vừa xác định xong.

Cố Diệp Phi

Cô hiểu rất rõ chồng mình, nếu như thật sự là một trong ba nữ diễn viên cô xác định vừa rồi tới mời môi, chồng cô sẽ không hứng thú bừng bừng bảo cô đoán như thế.

Như vậy, thân phận nữ diễn viên này cũng không khó đoán nữa!

Hoàng Linh Vi suy nghĩ kĩ càng xong, nói: “Nếu như em đoán không sai, vị nữ diễn viên anh nói này hẳn là một trong những “cô giáo vỡ lòng” của anh rồi!”

Giang Phong kinh ngạc: “Trời ạ, cái này cũng có thể đoán ra được sao? Có người nói cho em biết từ trước rồi có đúng không?”

Hoàng Linh Vi hừ hừ nói: “Ai nói với em chứ, em chẳng lẽ còn không hiểu rõ anh sao, nếu như không phải diễn viên màn ảnh nhỏ, anh căn bản sẽ không có hứng thú để cho em đi đoán đâu.”

Giang Phong không nhịn được khen: “Khá lắm, không hổ là vợ Giang Phong này, chính là thông minh như vậy, thế mà lại còn có thể thông thấu suy nghĩ của chồng, đáng giá được khen ngợi một cái.”

Hoàng Linh Vi liếc mắt nhìn hắn một cái, nói: “Là anh khen em hay là em nên khen anh đây?”

Giang Phong cười hắc hắc, nói: “Không cần để ý những chi tiết này, vợ, em lợi hại như vậy, vậy em có ngại tiếp tục xem vị nữ diễn viên này là “cô giáo vỡ lòng” nào của anh không?”



Mười phút sau.

Chủ đề bị chệch hướng lại bị kéo lại lần nữa, Giang Phong lại hỏi: “Vợ, anh rất tò mò, “Cô giáo vỡ lòng” của anh nhiều như vậy, bất kể là cô Vũ hay là cô Thương cũng đều đã từng thống trị một thời đại, vì sao em không đề cập tới những người đó, lại trực tiếp xác định chính xác được là cô Mikami vậy?”

Hoàng Linh Vi lắc lắc đôi tay có hơi bủn rủn, nói: “Đây không phải là rất đơn giản sao, cô Vũ và cô Thương đều đã kết hôn cả rồi, cộng thêm cô Mikami trước đó có quan hệ với vị khách kia của anh, cho nên ngoại trừ cô Mikami ra thì không thể là ai khác được!”

“Lợi hại!”

“Em thật sự rất tò mò về cô Mikami này, anh kể cho em nghe chút đi!”

“Ừm, được!”



Hai ngày sau.

Công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Giang Phong cười nói với cô Mikami: “Cô Mikami, tôi đã tìm được đối tượng thích hợp với cô rồi, bây giờ tôi sẽ nói qua một lần về tình huống của đối phương và tình huống của gia đình đối phương cho cô, cô xem xem mình có hài lòng hay không nhé?”

Cô Mikami liên tục gật đầu, nói: “Được rồi Giang đại sư, mời ngài nói!”

Giang Phong nhấp một ngụm trà nhuận họng, bắt đầu giới thiệu sơ lược về đối phương: “Đối tượng tôi tìm cho cô này cũng là người Nhật Bản giống cô, năm nay 32 tuổi, cao 1m72, tướng mạo không tính là đẹp trai, nhưng so với người qua đường Giáp thông thường lại tốt hơn chút xíu.

Tính cách anh ấy cứng cỏi, tự tin, lạc quan, cẩn thận, tỉ mỉ, rất có trách nhiệm.

Sở thích rất nhiều, nhưng thích nhất vẫn là leo núi và nhiếp ảnh.

Anh ấy sinh ra trong một gia đình phú thương, cha là chủ tịch tập đoàn XX, có 37.5% cổ phần trong tập đoàn, điều kiện kinh tế nói tới đây cũng đã đủ hiểu rồi, không cần nhiều lời nữa.”

Nghe đến đó, cô Mikami vừa vui vẻ, đồng thời trong lòng cũng khó tránh khỏi có chút thấp thỏm, mặc dù văn hoá a lưu hành rộng rãi ở đất nước của cô, những cô gái làm trong ngành nghề a mọi người cũng đã sớm nhìn lắm thành quen, thậm chí còn có một vài cô gái nhà giàu vào ngành a làm để trải nghiệm cuộc sống.

Có thể nói, độ chấp nhận của quốc gia cô với văn hoá a thật đúng là không thể so sánh được với người Trung Quốc truyền thống, bảo thủ.

Nhưng mà, bất kể độ chấp nhận của dân chúng với văn hoá a có cao bao nhiêu, nghề nghiệp của cô chắc chắn vẫn sẽ ảnh hưởng tới vấn đề hôn nhân, nhất là đối với các gia đình phú hào, bị người ta ghét bỏ thật ra cũng là bình thường mà thôi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1181: Phong Tục Kỳ Hoa (2)



Bởi vậy, cô Mikami có chút lo lắng nói: “Giang đại sư, thật ra tôi không cần phải gả cho một gia đình quá tốt, chỉ cần nhà trai có thể nuôi được tôi là được, đối tượng ngài vừa giới thiệu có gia cảnh tốt như vậy, cha mẹ người ta liệu có thể tiếp nhận được nghề nghiệp trước đây của tôi không?”

Giang Phong mỉm cười nói: “Cô Mikami, tôi đã chọn trúng đối tượng này cho cô, vậy vấn đề này đương nhiên cũng sẽ không phải là vấn đề nữa.

Thật không dám giấu giếm, tư tưởng của cha mẹ nhà trai thật sự là cực kì rộng mở, thậm chí là mở tới mức chúng tôi khó mà hiểu nổi, lúc cha mẹ anh ấy vừa mới kết hôn được một năm, mẹ anh ấy liền đi làm công việc cũng giống như công việc trước của cô Mikami đây, lại còn được cha anh ấy cực kì ủng hộ.

Cho nên, cô Mikami cứ yên tâm, cha mẹ anh ấy chắc chắn sẽ không có kỳ thị gì đối với nghề nghiệp trước đây của cô.”

Cô Mikami nghe vậy xong rốt cuộc cũng yên tâm, loại hành động này đối với người Trung Quốc mà nói thật đúng là rất khó hiểu, nhưng đối với người quốc gia cô mà nói thì cũng không có gì quá kinh ngạc.

Bởi vì so với cái này còn có nhiều chuyện kỳ hoa hơn nhiều, ví dụ như có một phong tục kỳ lạ đã lưu truyền gần ngàn năm ở quốc gia cô, gọi là “bò đêm”.

Cái gọi là “bò đêm” chính là vào ban đêm, một người đàn ông xa lạ có thể bò vào phòng phụ nữ, phát sinh quan hệ nam nữ với cô gái này.

Theo cuốn sách cổ chính thống nhất của Nhật Bản, « Truyện kể Genji », phong tục này bắt nguồn từ thời kỳ Nam Bắc triều ở Nhật Bản, và được lưu truyền tới tận thời đại Chiêu Hoà.

Trong gần ngàn năm lưu truyền này, tập tục này đã tạo thành một hệ thống độc nhất trong lịch sử phát triển của đất nước.

Sau mỗi lần báo danh tham gia, nam nữ tham gia sẽ được chia làm hai tổ, sau đó, đàn ông sẽ tiến hành rút thăm, rút thăm trúng cô gái nào thì ban đêm sẽ thực hiện hoạt động “bò đêm” tới phòng cô gái đó.

Trong đó, phong tục này còn có một quy định chính là nam nữ hai bên không được mặt đối mặt với nhau, tránh trường hợp vì dung mạo xấu xí mà từ chối nhau.

Hơn nữa, nếu như người phụ nữ là người đã có gia đình, khi người đàn ông thực hiện hoạt động “bò đêm” thì phải lựa chọn lúc chồng cô gái không có nhà để hoàn thành phong tục.

Kỳ lạ nhất chính là, chồng của người phụ nữ tham gia tập tục bình thường cũng sẽ không phản đối vợ mình tham gia hoạt động này, có người chồng thậm chí còn cực kì tán thành với việc này.

Bởi vậy có thể thấy được, Nhật Bản về phương diện này cởi mở hơn nhiều so với các quốc gia khác cũng không phải là không có nguyên nhân.

Cô Mikami vui vẻ nói: “Thì ra là vậy, vậy tôi an tâm rồi!”

“Cô Mikami, tôi có lẽ cần mấy ngày thời gian làm hộ chiếu, trong thời gian này cô có thể du lịch một vòng ở đất nước chúng tôi, đến lúc xong xuôi mọi việc tôi sẽ cùng cô bay tới Nhật bản.

Đương nhiên, cô cũng có thể về Nhật Bản trước, chờ tới khi tôi đến Nhật Bản sẽ liên lạc với cô sau.” Giang Phong nói.

Cô Mikami nghe vậy thì không chút do dự đáp: “Vậy tôi sẽ ở Trung Quốc du lịch vài ngày, lần trước đến vội vàng đi cũng vội vàng, cũng kịp thưởng thức mỹ cảnh ở Trung Quốc.”

Giang Phong mỉm cười nói: “Xét tới nguyên nhân thời gian, tôi đề cử cô đến thành phố tỉnh chúng tôi tham quan một chút, sơn thuỷ nơi đó có thể nói là đệ nhất thiên hạ, chắc hẳn sẽ không khiến cô thất vọng.”

Cô Mikami gật đầu nói: “Được, thành phố du lịch ở đây tôi cũng đã nghe Cát Quân nói qua rồi, anh ấy vốn còn nói muốn dẫn tôi đi chơi, đáng tiếc kế hoạch không đuổi kịp thay đổi.”

Giang Phong nói: “Chuyện này chỉ có thể nói cô và anh ấy hữu duyên vô phận, cô Mikami cũng không cần cảm thấy tiếc nuối, đối tượng tôi giới thiệu cho cô này so với anh Cát còn thích hợp với cô hơn nhiều.”

Cô Mikami ừ một tiếng, trong lòng cũng có chút chờ mong.



Cố Diệp Phi

Trung Quốc đất rộng của nhiều, chênh lệch nhiệt độ ở các nơi thật sự là lớn đến kinh người.

Thậm chí là cùng một nơi, chênh lệch nhiệt độ trong năm cũng cực kì lớn, lấy quê của Giang Phong làm ví dụ, mùa đông thì thật sự là bí hiểm, không biết nó tới lúc nào, cũng không biết nó đi lúc nào.

Hơn nữa, kiểu thời tiết mà hôm qua mặc áo ngắn tay, hôm nay mặc áo khoác cũng thường xuyên xuất hiện.

Lúc Giang Phong còn nhỏ, ấn tượng sâu sắc nhất chính là mùng một đầu năm phải mặc áo ngắn tay, thời tiết thật đúng là hỉ nộ vô thường đến cực hạn.

Cũng giống như bây giờ, đã vào tháng 12 rồi, phần lớn cả nước đã bắt đầu hạ nhiệt độ từ sớm, phương bắc thì giờ đã tuyết rơi đầy trời rồi, nhưng ở tỉnh thành Quế tỉnh thì thanh niên ra ngoài vẫn áo ngắn tay quần đùi, chỉ có một vài người lớn tuổi một chút mới mặc áo dài hoặc một chiếc áo khoác thật mỏng bên ngoài.

Đúng vậy, kiểu cách ở đây chính là kì lạ như vậy, cùng một thời điểm có thể mặc áo ngắn tay quần đùi, cũng có thể mặc quần dài áo khoác, hàng năm đều có thể nhìn thấy tình huống như vậy, người dân cũng đã sớm quen thuộc.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1182: Phong Tục Kỳ Hoa (3)



Nhiệt độ không khí Thành Đô bên này thì hơi se lạnh vào sáng sớm và buổi tối, ban ngày thì nhiệt độ không khí lại khá dễ chịu.

Dưới sự sắp xếp của Giang Phong, một nhà ba người Hồng Tiểu Vĩ từ Trùng Khánh đi tới Thành Đô, cùng một nhà bảy người của Lâm Tiểu Uyển (bao gồm cả một nhà ba người của anh trai Lâm Tiểu Uyển) gặp mặt.

Địa điểm gặp mặt là một nhà hàng cao cấp.

Xem mắt ở Trung Quốc, nếu như chỉ có nam nữ chính thì gặp mặt ở quán cà phê, ở cửa hàng trà sữa, ở tiệm tạp hoá hay là gặp mặt trực tiếp ở công viên cũng không có gì kỳ quái.

Nhưng nếu như hai bên mang theo cha mẹ cùng tới thì 90% đều sẽ lựa chọn gặp mặt tại nhà hàng, nhà trai mời khách, vừa ăn vừa nói chuyện, đây là phương thức xem mắt thường thấy nhất ở Trung Quốc.

Buổi xem mắt này là do đại sư mai mối được cả nước vinh danh đáp cầu dắt mối, cho nên cả hai bên đều cực kì coi trọng, nhân vật nam nữ chính cũng cẩn thận trưng diện một phen.

Hồng Tiểu Vĩ bên trong mặc một chiếc áo len dệt kim mỏng màu đậm, màu sắc của áo len rất tôn lên màu da của hắn, mà kiểu dáng hơi bó lại để lộ dáng người cực chuẩn của hắn. Cổ áo len được thiết kế hình chữ V, hơi mở, để lộ vừa phải đường nét sắc bén phần cổ. Bên ngoài là chiếc áo khoác màu đậm bằng da, tăng thêm cảm giác trưởng thành vào chút tinh tế cho tổng thể tạo hình.

Bên dưới là một chiếc quần jean màu đậm, loại quần này vừa kinh điển lại vừa thời thượng, quần jean và áo len phối với nhau khiến tạo hình chỉnh thể lại càng thêm hài hoà. Dưới chân là một đôi giày da màu nâu, trên giày có ít đường vân và thiết kế chi tiết, để lộ dáng vẻ thời thượng và gu thẩm mỹ thời trang tinh tế.

Còn Lâm Tiểu Uyển thì mặc một chiếc áo len dáng dài nữ tính màu kaki, chiếc áo len này chất liệu mềm mại thoải mái, mặc rất dễ chịu, thể hiện khí chất ưu nhã của cô. Màu sắc áo len ấm áp nhu hoà, rất tôn lên màu da của cô. Áo len không quá bó sát, nhưng cực kì tôn lên dáng người của cô ấy.

Phía dưới, cô lựa chọn một chiếc quần jean eo cao, dáng thẳng, chiếc quần này tôn lên toàn bộ đôi chân thon dài của cô, đồng thời thiết kế eo cao cũng kéo dài tỉ lệ thân hình của cô.

Để tăng thêm chút cảm giác nữ tính tinh tế, Lâm Tiểu Uyển còn phối thêm một đôi ủng cao gót ngắn tinh xảo, sau đó lại phối thêm một chiếc áo khoác cashmere dài, nhìn vào cảm giác mười phần thời thượng.

Để tô điểm thêm cho bộ trang phục, Lâm Tiểu Uyển còn thắt một chiếc khăn quàng cổ cashmere nhỏ, giúp tăng cảm giác mềm mại cho phần cổ. Màu sắc của khăn quàng cổ và áo khoác cũng rất phù hợp, giúp cho chỉnh thể tạo hình càng thêm hoàn mỹ.

Tóm lại, bộ đồ hai người mặc tuy là nhìn khá đơn giản, nhưng sau lưng không biết đã hao tốn bao nhiêu tế bào não để phối đồ mới có thể cho ra bộ trang phục hài hoà như vậy.

Giang Phong thay hai bên giới thiệu, người nhà hai bên chào hỏi nhau vài câu, sau đó mới bắt đầu ngồi xuống.

Khung cảnh xem mắt như này, hai năm nay Giang Phong đã trải qua không biết bao nhiêu lần, cũng đã sớm thành xe nhẹ đường quen, cơ bản chỉ cần khơi lên một chủ đề mở đầu thích hợp, để hai bên tự mình trò chuyện là được, không cần phải quản quá nhiều.

Hồng Tiểu Vĩ và Lâm tiểu Uyển là nhân vật nam nữ chính trong buổi xem mắt hôm nay, tự nhiên được sắp xếp ngồi cạnh nhau rồi.

Trước khi hai người gặp mặt, Giang Phong đã nói rõ về tính cách sở thích của đối phương cho họ nghe, chỉ cần không phải người sợ xã giao thì đều có thể dễ dàng tìm được chủ đề chung để trò chuyện.

Huống chi, Hồng Tiểu Vĩ và Lâm Tiểu Uyển cũng có giá trị xứng đôi hôn nhân cực cao, căn bản không cần Giang Phong dẫn dắt chủ đề, hai người đã rất tự nhiên trò chuyện rồi.

Sau một phen khách sáo, Hồng Tiểu Vĩ liền mỉm cười hỏi: “Nghe Giang đại sư nói cô thích đọc sách, không biết cô thích đọc sách thể loại nào?”

Cố Diệp Phi

Lâm Tiểu Uyển đáp: “Tôi khá thích đọc các tác phẩm lịch sử, ví dụ như « Hán Vũ Đại Đế », « Võ Tắc Thiên », và « Khang Hi Đại Đế », « Hoàng đế Ung Chính », « Hoàng đế Càn Long » của Nhĩ Nguyệt Hà, vân vân.”

Hồng Tiểu Vĩ gật đầu nói: “Những tác phẩm này quả thật rất hay, tác giả của những tác phẩm này đều có bút lực mạnh, có thể khiến cho người đọc có loại cảm giác như bước vào thân lâm kỳ cảnh, nhất là những tác phẩm cô vừa kể trên, khó trách mọi người đều nói ông ấy là tác giả hiểu tâm đế vương nhất.”

Lâm tiểu Uyển tán đồng, nói: “Quả thật là như thế, từ « Khang Hi Đại Đế » đến « Hoàng đế Ung Chính », lại đến « Hoàng đế Càn Long », ông ấy thật sự đã miêu tả lại tâm đế vương đến vô cùng tinh tế.

Tôi thậm chí còn thường xuyên nghĩ rằng nếu như tác giả Nhĩ Nguyệt Hà cũng có thể xuyên về thời cổ đại như trong mấy tiểu thuyết mạng kia thì bất kể ông ấy là thân phận Hoàng đế hay đại thần, dựa vào sự hiểu biết về tâm đế vương của ông ấy, nhất định có thể ăn sung mặc sướng cả đời.”

Hồng Tiểu Vĩ cười nói: “Tưởng tượng này của cô thật sự rất thú vị, nếu như ông ấy thật sự có năng lực này, nói không chừng ông ấy bây giờ đang thực hiện khát vọng cả đời của mình ở một triều đại nào đó trong lịch sử đấy!”

Lâm Tiểu Uyển bị chọc phát cười.

Hai người lấy chủ đề sách làm mở đầu, càng trò chuyện lại càng ăn ý, rất có cảm giác chỉ hận đã gặp nhau trễ như vậy.

Mà một màn này tự nhiên bị người nhà hai bên cho vào trong mắt, trên gương mặt tất cả mọi người đều lộ ra ý cười.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1183: Hi Vọng Tổ Quốc Sẽ Càng Ngày Càng Lớn Mạnh, Cuộc Sống Của Nhân Dân Sẽ Càng Ngày Càng Hạnh Phúc



Giang Phong sắp xếp cho hai nhà Hồng – Lâm gặp mặt vào giữa trưa, tới buổi tối lại bớt thời gian đi ăn bữa cơm với huấn luyện viên Kiều và giáo sư Bạch.

Dù sao cũng khó có được một lần tới Thành Đô, chỉ cần không phải bận đến mức không thoát ra được thì chắc chắn hắn phải đi gặp hai người này một lần.

Bạch Tử An sau khi kết hôn với Kiều Phượng Hoàng, vì chiều theo vợ mà hắn đã chọn thuyên chuyển đến Thành Đô, dù sao thì lấy mạng lưới quan hệ của hai nhà bọn họ, làm chuyện này cũng dễ như trở bàn tay.

Cơm tối ba người ăn ở một tiệm lẩu.

Giang Phong nuốt đồ ăn trong miệng xuống, cười hỏi: “Huấn luyện viên Kiều, lần trước tôi nghe giáo sư Bạch nói chị dự định chuyển sang chức quan nhàn tản để chuẩn bị mang thai có đúng không?”

Kiều Phượng Hoàng nhấp một ngụm nước, cười nói: “Đúng vậy, dù sao cũng đã kết hôn rồi, con cái sớm muộn gì cũng phải sinh, đã vậy thì không bằng sinh sớm một chút, đến lúc đó còn có cơ hội trở lại công việc.”

Giang Phong cầm cốc nước trà lên, vừa cười vừa nói: “Con cái đúng thật là nên sinh sớm một chút, vậy tôi xin phép lấy trà thay rượu mời mọi người, chúc phúc sớm cho mọi người.”

“Cảm ơn Giang đại sư!”

Bạch Tử An và Kiều Phượng Hoàng cũng cầm cốc lên cụng ly.

Ngay sau đó, Kiều Phượng Hoàng lại hỏi: “Giang đại sư, Vi Vi nhà cậu chắc là cũng sắp sinh rồi nhỉ?”

Giang Phong gật đầu đáp: “Ừm, sắp rồi, Vi Vi sẽ sinh một ngày trước giao thừa, thằng nhóc kia ngược lại đúng là biết chọn thời gian, vừa ra đời đã được ăn tết rồi.”

Bạch Tử An cười nói: “Người sinh vào thời điểm này đều có mệnh tương đối tốt, đặc biệt là vào khoảng thời gian khó khăn trước kia, quanh năm suốt tháng cũng chỉ có Tết mới có thể được ăn một bữa no bụng hoặc là một bữa thịt, trẻ con sinh vào thời gian này, cả mẹ và con đều sẽ có thức ăn tốt hơn nhiều so với những thời điểm khác.”

Giang Phong cười ha hả, nói: “Vào thời đại khó khăn trước kia thì đúng là như vậy, có điều bây giờ đất nước chúng ta sung túc, hơn nữa còn đã loại bỏ hoàn toàn nghèo khó, trên cơ bản sẽ không xuất hiện loại tình huống như vậy nữa.”

Bạch Tử An nói: “Điều này cũng đúng, bây giờ ăn thịt đối với phần lớn người mà nói cũng không phải là chuyện xa xỉ gì, tôi tin rằng dưới sự lãnh đạo của đảng ta, quốc gia chúng ta sẽ càng ngày càng lớn mạnh, cuộc sống của nhân dân sẽ càng ngày càng hạnh phúc.”

Giang Phong lại nâng chén trà lên, nói: “Đến, vì quốc gia chúng ta càng ngày càng lớn mạnh, cạn ly.”

Bạch Tử An và Kiều Phượng Hoàng đều cười, nâng chén trà lên cụng ly với Giang Phong.

Ba người đều đã là người quen cũ, sau đó mọi người liền trời nam biển bắc tuỳ ý tán gẫu, một bữa lẩu ăn tới bảy, tám giờ tối mới kết thúc.

Kiều Phượng Hoàng đi tính tiền, Bạch Tử An ngồi lại bàn nói: “Giang đại sư, chỗ ở tôi đã sắp xếp cho cậu rồi.”

Giang Phong khoát tay nói: “Không cần, chỗ ở đã có người giúp tôi sắp xếp xong xuôi rồi, trước đó không phải tôi đã nói với anh rồi sao, lần này tôi tới Thành Đô là để giúp khách đáp cầu dắt mối.”

Bạch Tử An gật đầu: “Vậy thì tốt, nếu như đã có người sắp xếp cho cậu rồi thì tôi cũng không nhiều chuyện nữa, vậy ngày mai chúng ta cùng nhau đi ăn sáng chứ?”

Giang Phong lộ ra nụ cười là đàn ông đều hiểu: “Ăn sáng thì tôi, huấn luyện viên Kiều vẫn còn chưa thực sự chuyển sang chức quan nhàn tản đâu, hai vợ chồng mọi người bình thường cũng khó có cơ hội được tụ hợp một lần, tôi cũng không đành lòng làm bóng đèn quấy rầy giấc ngủ của hai người đâu!”

Bạch Tử An cười ha ha nói: “Vẫn là cậu hiểu tôi, vậy tôi cũng không khách khí với cậu nữa!”

Nói đến đây cũng vừa lúc Kiều Phượng Hoàng thanh toán xong hoá đơn trở lại, sau đó hai vợ chồng liền lái xe đưa Giang Phong về khách sạn.



Vài ngày sau.

Một chiếc máy bay đáp xuống Tokyo, Nhật Bản.

“Giang đại sư, chào mừng ngài tới quốc gia chúng tôi, tiếp theo đây tôi sẽ đưa ngài tới khách sạn sắp xếp đồ đạc tốt đã, sau đó tôi sẽ mời ngài ăn một bữa ăn Nhật Bản chính tông nhất.

Sau khi máy bay hạ cánh, cô Mikami đã vũ trang toàn thân, mặt mày tươi cười nói.

Giang Phong chuyến này tới đây cũng mang theo cả hai vệ sĩ của mình là Quách Băng Băng và Bách Lý Ngô Đồng đi cùng, thời gian ở đất nước Nhật Bản này hắn phải duy trì cảnh giác, không mang theo cả hai vệ sĩ đi cùng, hắn không cảm thấy mình được an toàn.

Nghe lời nói của cô Mikami, Giang Phong mỉm cười đáp: “Được rồi, đã đến đất nước của cô, tất cả đều nghe theo cô Mikami sắp xếp.”

Thế là tiếp theo, cô Mikami liền đón xe, mang theo ba người đi về phía một khách sạn năm sao nổi tiếng thế giới.

Cố Diệp Phi

Tuy nói phụ nữ làm trong nghề A ở Nhật Bản không phải kiếm được rất nhiều tiền, nhưng đó chỉ là diễn viên thông thường, còn diễn viên chuyên nghiệp như cô Mikami thì vẫn rất kiếm được tiền.

Dù sao thì danh tiếng lớn, tiền nhận được cũng không chỉ vẻn vẹn là cát−sê nữa!

Lấy thực lực kinh tế của cô, thường xuyên ở khách sạn năm sao thì dĩ nhiên là không được, nhưng thi thoảng ở một lần thì cũng không có cái gì nặng nề.

Một đường không ai nói chuyện.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1184: Hi Vọng Tổ Quốc Sẽ Càng Ngày Càng Lớn Mạnh, Cuộc Sống Của Nhân Dân Sẽ Càng Ngày Càng Hạnh Phúc (2)



Sau khi dàn xếp xong đồ đạc ở khách sạn, vừa vặn tới lúc ăn cơm tối, thế là cô Mikami liền dẫn ba người Giang Phong tới một nhà hàng tên là “Sushisumire”.

Bốn người vừa tiến vào nhà hàng, một mùi gỗ ấm áp dễ chịu đã xông vào mũi.

Không gian ăn uống của nhà hàng này rất đáng tán thưởng, ánh đèn trong nhà hàng nhu hoà ấm áp, chiếu rọi những vật trang trí cao quý trang nhã. Mỗi một chỗ ngồi đều được thiết kế thoải mái, dễ chịu mà riêng tư, cung cấp cho khách hàng một không gian ăn uống phù hợp.

Cố Diệp Phi

Trên quầy sushi, các đầu bếp sushi bằng động tác điêu luyện xử lý nguyên liệu một cách thuần thục, cho người ta một loại cảm giác đặc biệt thân mật.

Sau khi mấy người Giang Phong ngồi xuống, cô Mikami liền dùng tiếng Nhật nói chuyện với nhân viên phục vụ.

Không bao lâu sau, cô Mikami đã quay lại bàn, ngồi xuống, khẽ cười với Giang Phong, nói: “Giang đại sư, thật sự cảm ơn ngài đã không ngại xa ngàn dặm chạy tới nơi này làm mai mối giúp tôi, hôm nay tôi có chuẩn bị một bữa thịnh yến Nhật Bản chính tông mời ngài, hi vọng sẽ không khiến ngài thất vọng!”

Giang Phong cười nói: “Cô Mikami khách khí rồi, ẩm thực đất nước Nhật Bản cũng nổi danh thế giới, tôi rất chờ mong được nếm thử mỹ thực ở đây.”

Hai người Quách Băng Băng và Bách Lý Ngô Đồng cực kì tận tâm với trách nhiệm, trong tình huống như này, cả hai đều cố gắng giảm cảm giác tồn tại của chính mình, cơ bản chỉ ngồi nghe Giang Phong và cô Mikami tán gẫu.

Rất nhanh sau đó, nhân viên phục vụ đã bắt đầu mang thức ăn lên, sau đó, cô Mikami liền tận tâm tận trách bắt đầu giới thiệu món ăn: “Giang đại sư, ngài trước tiên hãy nếm thử món sashimi này trước, đây chính là một trong những món ăn đặc trưa của quán Sushisumire này.

Giang đại sư, ngài nhìn xem, đây chính là bạch tuộc tươi, chất thịt non mịn nhiều nước, cho vào miệng là có thể cảm nhận được hương vị biển cả thanh mát. Món cá hồi thái lát này, phần mỡ phần bố rất đều, cảm giác trơn nhẵn. Cả món cá tráp đỏ này nữa, màu đỏ của thịt cá tươi ngon mà tinh tế.”

Giang Phong ăn vài miếng, lập tức tán dương: “Quả thật không tệ, nguyên liệu nấu ăn cảm giác đều tương đối tươi mới.”

Cô Mikami cười nói: “Những hải sản này đều được vận chuyển tới từ cảng cá gần vịnh Tokyo bằng máy bay trong ngày, đảm bảo độ tươi ngon, chất lượng tốt.”

Giang Phong nhẹ gật đầu, hắn thật ra không quá thích ăn sashimi, chỉ ăn vài miếng đã nhìn sang các món ăn khác.

Cô Mikami trong phương diện nhìn mặt nói chuyện này cũng không hề tầm thường, thấy vậy, cô lập tức giới thiệu một món ăn khác: “Giang đại sư, ngài nếm thử món lươn nướng này xem, món ăn này sử dụng lươn đã được chế biển tỉ mỉ rồi nhúng vào một loại nước tương đặc biệt, sau đó dùng lửa than nướng chậm mà thành. Thịt lươn rất mềm, cảm giác tươi non, rất nhiều nước, dư vị lâu. Ở Nhật Bản, lươn nướng là một món ăn kinh điển truyền thống, tôi tin ngài sẽ có ấn tượng khắc sâu với món ăn này.”

Giang Phong nhìn món lươn nướng kia, nói: “Cái này nghe xong quả thật rất muốn ăn.”

Cô Mikami cười nói: “Đây là một trong những món ăn đặc trưng của nhà hàng mà tôi nhất định phải gọi mỗi lần đến đây, con lươn này chất thịt cực kì non mềm, quá trình nướng chậm trên lửa than cũng cho nó một hương vị cực kỳ thơm ngon. Nước tương này được điều chế bằng công thức bí mật của nhà hàng, phối với lươn cực kì hoàn mỹ, để lại dư vị vô tận trong miệng người ăn.”

Giang Phong nếm thử một miếng xong cũng không nhịn được khen: “Đây là lần đầu tiên tôi ăn lươn nướng đấy, hương vị đúng là quá tuyệt, chất thịt non mềm nhiều nước, đặc biệt là sốt tương này, như dệt hoa trên gấm vậy, khó trách đây lại là một trong những món ăn truyền thống đặc trưng của Nhật Bản.”

Thấy Giang Phong có vẻ thích thú, cô Mikami thoả mãn cười cười, tiếp tục giới thiệu món ăn: “Cuối cùng là một phần sushi, các đầu bếp sushi sẽ dựa theo mùa vụ và loại hải sản tốt nhất trên thị trường để làm thủ công ra một đĩa sushi tổng hợp như này. Thưởng thức các loại cá tươi mới và hạt cơm mềm dẻo đậm vị kết hợp với nhau sẽ mang lại cho ngài cảm giác hưởng thụ không gì sánh được, tôi tin sẽ không khiến cho ngài thất vọng đâu.”

Những thứ khác không nói, nhưng sushi thì đúng là một món ăn cực kì kinh điển của Nhật Bản, lúc còn ở trong nước, Giang Phong cũng đã từng nếm qua mấy lần, cảm giác hương vị cũng không tệ.

Hiện tại tới lãnh địa Nhật bản, Giang Phong lại càng mong đợi hơn về món ăn này, hắn cầm đũa, cẩn thận gắp một miếng lên nếm thử, phát hiện hương vị hải sản tươi ngon kết hợp cùng hạt cơm mềm dẻo thật sự rất hoàn mỹ, so với sushi hắn ăn khi còn ở trong nước còn ngon hơn nhiều, hắn lại không nhịn được khen ngợi.

Mặc dù Giang Phong không có ấn tượng quá tốt về quốc gia này, nguyên nhân thì mọi người đều đã biết, không cần nói nhiều, nhưng nếu như bỏ qua mối quốc thù thì mỹ thực ở đây đích thực là có chỗ đáng ca ngợi.

Một bữa ăn Nhật này, Giang Phong ăn đến coi như là thoả mãn.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1185: Hi Vọng Tổ Quốc Sẽ Càng Ngày Càng Lớn Mạnh, Cuộc Sống Của Nhân Dân Sẽ Càng Ngày Càng Hạnh Phúc (3)



Bách Lý Ngô Đồng và Quách Băng Băng cũng ăn đến khá hài lòng, mỹ thực giống như là âm nhạc vậy, đều không có biên giới.

Chờ ăn uống no đủ rồi, cô Mikami liền vội vàng cướp hoá đơn đi thanh toán.

Đi ra khỏi nhà hàng Sushisumire, cô Mikami hỏi: “Giang đại sư, bây giờ ngài muốn đi đâu? Ra ngoài đi dạo đường phố một lần, trải nghiệm cuộc sống của đất nước chúng tôi hay là về khách sạn nghỉ ngơi đây?”

Nếu như đổi thành một người đàn ông Trung Quốc khác, có lẽ sẽ muốn ra ngoài cùng tiểu tỷ tỷ Nhật Bản tán gẫu giải sầu, chờ thời cơ chín muồi lại làm vẻ vang đất nước.

Nhưng Giang Phong đã là người có gia đình, tự nhiên không tiện tiếp xúc quá nhiều với tiểu tỷ tỷ Nhật Bản, hắn đáp: “Cô Mikami, trước không vội dạo phố, hôm nay tất cả mọi người đều đã mệt mỏi, trước hết chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi đã đi!”

Cô Mikami gật đầu đáp: “Được, vậy tôi sẽ đưa mọi người về khách sạn.”

Giang Phong khoát tay nói: “Không cần phiền toái như vậy, chúng tôi tuỳ tiện bắt một cái xe về là được rồi.”

Cô Mikami cười nói: “Không phiền, dù sao tôi từ đây về nhà cũng tiện đường, đưa mọi người đến khách sạn xong tôi sẽ về nhà luôn, không có vấn đề gì cả.”

Giang Phong nói: “Là như vậy à, vậy được rồi!”

Cố Diệp Phi

Hai mươi phút sau, ba người Giang Phong đã trở lại khách sạn.

Cô Mikami đã thuê cho cô một căn nhà nhỏ riêng trong khu, hắn ở cùng hai người vệ sĩ Quách Băng Băng và Bách Lý Ngô Đồng cũng không có vấn đề gì.

Sáng ngày hôm sau, Giang Phong ăn bữa sáng buffet trong khách sạn xong liền đón xe tới một tòa nhà văn phòng nào đó.

Cùng lúc đó, một cỗ xe sang đi ra từ trong một biệt thự sang trọng, lái xe về phía toà nhà văn phòng này, người lái xe không phải ai khác, chính là Yamamoto Juuzou.

Yamamoto Juuzou giờ là CEO trong công ty nhà mình, bởi vì năng lực thương nghiệp của hắn được cha và những đồng nghiệp khác trong công ty công nhận, chủ tịch công ty là cha hắn đã đi vào trạng thái nửa ẩn, cơ bản đã giao quyền lực công ty cho hắn rồi.

Bây giờ, Yamamoto Juuzou vừa mới 32 tuổi, chính là lúc trẻ trung và khỏe mạnh nhất, thiên phú thương nghiệp không tầm thường phối hợp với sức lực tuổi trẻ dồi dào giúp hắn đem công ty phát triển lên không ngừng.

Cơ bản chỉ cần duy trì tình hình này, không tới ba năm sau, Yamamoto Juuzou sẽ chính là ông chủ danh phù kỳ thực của công ty.

“Vương lão ngũ Kim cương” trẻ tuổi có triển vọng như vậy, bên người Yamamoto Juuzou từ xưa tới nay tự nhiên không thiếu những mỹ nữ muốn phát triển mối quan hệ cùng hắn, có điều đại đa số mỹ nữ đều không lọt nổi vào mắt xanh của hắn.

Cho đến nay, Yamamoto Juuzou đã từng nói chuyện yêu đương ba lần, lần ngắn nhất thì chưa tới ba tháng đã kết thúc, đoạn tình cảm dài nhất kéo dài tới một năm lẻ bảy tháng, cuối cùng vẫn chia tay.

Ba đoạn tình cảm này đều là nhà gái chủ động theo đuổi Yamamoto Juuzou, cuối cùng đều là hắn nói chia tay.

Không có cách nào, cả ba vị mỹ nữ này đều chỉ là lúc mới bắt đầu thì cho hắn cảm giác mới mẻ, chờ tới khi cảm giác mới mẻ mất đi rồi, cũng không còn cái gì có thể hấp dẫn hắn. Tự nhiên cũng chỉ có thể kết thúc bằng lời chia tay.



Từ biệt thự nhà hắn tới công ty cũng không có bao xa, Yamamoto Juuzou lái xe cũng chỉ khoảng nửa tiếng là đến nơi, hắn đỗ xe vào bãi đỗ xe xong, lúc chuẩn bị tiến vào văn phòng…

Một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai xuất hiện trước mặt hắn, mỉm cười dùng tiếng Anh chào hỏi hắn: “Xin chào anh Yamamoto.”

Yamamoto Juuzou theo thói quen cúi người chào lại: “Xin chào!”

Người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai này nói: “Anh Yamamoto, tôi tên là Giang Phong, đến từ Trung Quốc, là một người làm mối chuyên đáp cầu dắt mối giúp người khác, xin hỏi tôi có thể xin của anh mấy phút được không?”

Nghề làm mai mối bắt đầu từ trung Quốc, nhưng trải qua mấy ngàn năm đã không chỉ có Trung Quốc là có người làm mai mối, ở các quốc gia khác cũng có người làm mai mối tồn tại, cho nên Yamamoto nghe tới danh xưng người làm mai mối cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.

Có điều, có người tới làm mai mối cho hắn, đây cũng là lần đầu tiên Yamamoto Juuzou trải nghiệm điều này, hắn hứng thú hỏi: “Ông mối Giang, ngài tới là muốn làm mai mối cho tôi sao?”

Giang Phong gật đầu, cười nói: “Đúng vậy, tôi ở Trung Quốc có mở một công ty môi giới hôn nhân, đã từng giúp rất nhiều đại minh tinh và đại phú hào làm mai mối, thậm chí còn từng giúp công chúa vương quốc Thái Lan làm mối, tôi ở trong nước cũng có danh tiếng không nhỏ.

Cho nên, vài ngày trước, một vị mỹ nữ Nhật Bản đã không ngại ngàn dặm xa xôi tới công ty môi giới hôn nhân của chúng tôi, mời tôi giúp cô ấy tìm kiếm một đối tượng thích hợp.

Sau đó, trải qua sự điều tra của tôi, tôi nhận thấy anh Yamamoto và cô gái này rất xứng đôi, cho nên mới có cuộc trò chuyện bây giờ của chúng ta, không biết anh có hứng thú nghe một chút thông tin về cô gái kia không?”

Yamamoto Juuzou nghe vậy thì hơi giật mình, làm mai mối cho đại minh tinh và đại phú hào không đến mức khiến cho hắn bất ngờ, nhưng từng giúp công chúa Diana của vương quốc Thái Lan làm mai mối, như vậy thì thật sự không tầm thường rồi!

Trung Quốc vậy mà còn có một người mai mối lợi hại như vậy sao?

Yamamoto Juuzou trong lòng có chút bán tín bán nghi, chủ yếu là sợ gặp phải lừa đảo, dù sao thì bây giờ lừa đảo cũng thật sự quá là hung hăng ngang ngược!

Có điều, lời đối phương nói cũng có thể là sự thật, bởi vậy Yamamoto Juuzou không trực tiếp từ chối, mà định nghe thử lời giới thiệu của đối phương, sau đó lại tuỳ cơ ứng biến.

“Được rồi, ông mối Giang, vậy ngài hãy nói cho tôi biết về tình huống của cô gái kia đi!”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1186: Nhân Tình Này Quá Lớn, Nhất Định Phải Tặng Trọng Lễ



Tại cổng một văn phòng cao ốc nào đó, Giang Phong biết rõ nơi này không phải nơi phù hợp để nói chuyện, nhưng bây giờ vẫn chưa đạt được tín nhiệm của Yamamoto Juuzou, hắn cũng chỉ có thể đứng đây nói chuyện mà thôi.

Thấy Yamamoto Juuzou đã nguyện ý nghe mình giới thiệu, Giang Phong liền mỉm cười hỏi: “Anh Yamamoto, trước khi giới thiệu về đối phương cho anh, tôi có thể hỏi anh một chuyện trước không?”

Yamamoto Juuzou gật đầu đáp: “Có thể!”

Giang Phong hỏi: “Anh Yamamoto chắc hẳn là không xa lạ gì với các nữ diễn viên AV trong nước mình chứ?”

Yamamoto Juuzou không nghĩ tới Giang Phong sẽ hỏi một vấn đề không liên quan như vậy, nhưng hắn vẫn thật lòng đáp: “Đương nhiên là không xa lạ gì.”

Giang Phong tiếp tục hỏi: “Vậy xin hỏi trong số rất nhiều những nữ diễn viên màn ảnh nhỏ ở nước anh, anh Yamamoto có nữ diễn viên nào mình yêu thích không?”

Háo sắc là bản tính của nam nhân, dù đối mặt với người xa lạ, khi nhắc tới chủ đề này đều sẽ hứng thú nói thêm vài câu, Yamamoto Juuzou tự nhiên cũng không ngoại lệ, mẹ hắn cũng từng có một thời gian làm diễn viên màn ảnh nhỏ, trong nhà hắn hoàn toàn không có chút kì thị nào với ngành nghề này.

Bởi vậy, Yamamoto Juuzou thuộc như lòng bàn tay nói: “Muốn nói tới nữ diễn viên màn ảnh nhỏ nước chúng tôi thì đúng là có không ít người khá xuất sắc, ví dụ như nhân viên gương mẫu cô Vũ, cô Thương chuyển hình thành công, cô Yui Hatano thu hoạch tình yêu, vân vân, đều là những nữ thần nổi tiếng trong giới trạch nam.

Có điều, nếu nói tới người tôi yêu thích nhất, vậy phải nhắc tới cô Mikami, chỉ tiếc là cô Mikami mấy năm trước đã tuyên bố giải nghệ, về sau cũng không còn cơ hội thưởng thức màn biểu diễn đặc sắc của cô ấy nữa, chỉ có thể xem lại những video cũ, nói đến cũng thật đúng là có chút tiếc nuối!”

Giang Phong mỉm cười nói: “Anh Yamamoto, nếu như tôi giới thiệu cô Mikami cho anh, liệu anh có để ý tới thân phận từng là diễn viên màn ảnh nhỏ của cô ấy không?”

Yamamoto Juuzou kinh ngạc, mặc dù trong số rất nhiều những diễn viên màn ảnh nhỏ hắn biết, người hắn thích nhất chính là cô Mikami, nhưng hắn thật đúng là chưa từng nghĩ tới việc sẽ cười cô Mikami về làm vợ.

Bây giờ nghe Giang Phong hỏi như vậy, hắn đột nhiên có chút động lòng, nếu có thể cưới cô Mikami về làm vợ, vậy hắn có thể trực tiếp trao đổi với cô, không cần phải cách màn hình nhìn cô ấy biểu diễn cùng người khác, như này dường như lại càng tốt hơn.

Càng nghĩ càng thấy việc này khá ổn, Yamamoto Juuzou nhìn Giang Phong, có chút kích động nói: “Ông mối Giang, ngài thật sự định giới thiệu cô Mikami cho tôi sao?”

Giang Phong gật đầu cười nói: “Đúng vậy anh Yamamoto, cô Mikami vài ngày trước đã tự mình bay đến Trung Quốc để nhờ tôi giúp tìm kiếm đối tượng, trải qua suy tính của tôi, tôi phát hiện anh Yamamoto đây và cô Mikami rất phù hợp với nhau, nếu như anh cũng có ý, vậy giữa trưa tôi có thể sắp xếp cho hai người cùng nhau ăn cơm.”

Yamamoto Juuzou vội vàng nói: “Ông mối Giang, tôi quả thật cảm thấy rất hứng thú với đề nghị này của ngài, chỗ này không phải chỗ phù hợp để nói chuyện, hay là ngài hãy đến văn phòng tôi cùng trò chuyện kĩ càng một lần đi?”

Cố Diệp Phi

“Được, vậy quấy rầy anh Yamamoto rồi!”

“Ông mối Giang khách khí rồi, mời vào!”

“Mời!”



Ba phút sau.

Trong văn phòng, Yamamoto Juuzou kéo ghế ra, dùng tay ra dấu mời, nói: “Ông mối Giang, mời ngài ngồi, chỗ tôi chỉ chuẩn bị trà, cà phê với nước khoáng, không biết ngài muốn uống gì?”

Giang Phong cười nói: “Cho tôi chai nước khoáng là được!”

Yamamoto Juuzou đi lấy cho Giang Phong chai nước khoáng, hai người lại khách sáo thêm vài câu, sau đó mới trở lại chủ đề lúc trước.

“Anh Yamamoto, cô Mikami anh hẳn đã rất quen thuộc rồi, chắc hẳn cũng không cần tôi giới thiệu nhiều, nếu như anh còn cái gì muốn biết thì đều có thể hỏi tôi, tôi cam đoan mình biết gì nói nấy.” Giang Phong vặn nắp chai nước khoáng ra, uống một ngụm, nói.

Yamamoto Juuzou nghĩ nghĩ, dáng người tướng mạo của cô Mikami đã không còn là bí mật gì đối với hắn nữa, những thông tin cơ bản khác hắn đều đã biết từ trên mạng rồi, thứ duy nhất cần hiểu rõ, hẳn là tính cách.

Nghĩ tới đây, Yamamoto Juuzou hỏi: “Tôi muốn tìm hiểu một chút về sở thích của cô Mikami, cô ấy có tiêu chuẩn kén chồng gì không, hoặc là nói, có yêu cầu gì không?”

“Cô Mikami tương đối thời thượng, có hứng thú với trang điểm, kiểu tóc, trang phục, thích đi bộ, nghe K−POP, cảm thấy lúc chơi với chó chính là lúc hạnh phúc nhất.”

Giang Phong lại vặn nắp chai nước khoáng vừa đóng lại ra, nhấp thêm một ngụm nước rồi tiếp tục nói: “Còn về yêu cầu kén chồng thì cô Mikami quả thật có đề cập với tôi, đại khái là có ba yêu cầu.”

Yamamoto Juuzou vội vàng hỏi: “Ba yêu cầu gì vậy?”

Giang Phong giơ một ngón tay lên, nói: “Đầu tiên, cô ấy yêu cầu một nửa khác của mình không bao giờ được quát nạt cha mẹ của mình, cũng không được để ý tới công việc trước đó của cô. Không dối gạt gì anh Yamamoto đây, trước đó thật ra cô Mikami có kết giao với một bạn trai người Trung Quốc, thậm chí còn từng đi theo bạn trai về nhà ra mắt cha mẹ.

Như anh Yamamoto đã biết, người Trung Quốc chúng tôi không cởi mở ở phương diện này bằng quý quốc các anh, cho nên tình cảm của hai người họ bị cha mẹ nhà trai kịch liệt phản đối, mẹ người bạn trai kia còn bị làm cho tức giận đến nỗi ngất đi tại chỗ, bị đưa đến bệnh viện.

Thế là, đoạn tình cảm không được cha mẹ chúc phúc của hai người cuối cùng vẫn phải chấm dứt.

Cho nên yêu cầu này đối với một nửa khác của cô Mikami xếp ở vị trí đầu tiên, nếu như điều kiện này không được đáp ứng, vậy thì chứng minh hai người chính là hữu duyên vô phận rồi.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1187: Nhân Tình Này Quá Lớn, Nhất Định Phải Tặng Trọng Lễ (2)



Yamamoto Juuzou nghe vậy không khỏi nở nụ cười, hắn tràn đầy tự tin nói: “Ông mối Giang, điểm này tôi tuyệt đối phù hợp với yêu cầu, kể cả cha mẹ tôi, chúng tôi hoàn toàn không có chút thành kiến nào với những người làm công việc như cô Mikami, thậm chí còn cực kì tán đồng.

Cũng nói thật với ông mối Giang, mẹ tôi lúc còn trẻ cũng từng có một đoạn thời gian làm công việc này, cho nên nếu như cô Mikami đi cùng với tôi thì hoàn toàn không phải lo lắng tới vấn đề này.”

“Tôi cũng đã nói anh Yamamoto và cô Mikami rất xứng đôi mà, quả nhiên là không ngoài dự liệu, yêu cầu đầu tiên này anh đáp ứng được hoàn mỹ.”

Nói đến đây, Giang Phong lại tiếp tục giơ ngón tay thứ hai lên, nói: “Yêu cầu thứ hai này đối với anh Yamamoto mà nói lại càng thêm đơn giản, cô Mikami yêu cầu nhà trai phải có bản lĩnh nuôi sống được gia đình, điểm này đối với anh Yamamoto mà nói hẳn là hoàn toàn không có vấn đề gì.”

Yamamoto Juuzou nghe xong thì cười ha ha: “Ông mối Giang nói đúng, cái này đối với tôi mà nói quả thật không thành vấn đề, nhà Yamamoto chúng tôi mặc dù không phải đại phú đại quý, nhưng tuyệt đối không cần phải vì tiền mà phiền não.”

Giang Phong giơ lên ngón tay thứ ba, tiếp tục: “Yêu cầu cuối cùng chính là cô Mikami hi vọng tính cách đối phương phải tốt, mọi thứ đều có thể dùng đạo lý, lời lẽ để giải quyết, giữa vợ chồng bất kể có xuất hiện tranh chấp gì cũng không được sử dụng bạo lực gia đình, điểm này đối với anh Yamamoto mà nói, hẳn là cũng không hành vấn đề đi?”

Yamamoto Juuzou gật đầu đáp: “Đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, đàn ông sử dụng bạo lực gia đình, trừ số rất ít là bị vợ ép ra thì phần lớn đều không phải loại tử tế gì. Mượn câu trên mạng mà nói, đối ngoại vâng vâng dạ dạ, đối nội trọng quyền xuất kích, đây thực chất chính là biểu hiện của sự hèn nhát.”

Giang Phong cười nói: “Xem ra tôi thật sự không chọn lầm người rồi, anh Yamamoto đây hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn kén chồng của cô Mikami, bây giờ nếu như anh đã cảm thấy có hứng thú với cô Mikami, hai người nếu thành công ở cùng một chỗ, tôi tin rằng hai người có thể đạt được hạnh phúc.”

Yamamoto Juuzou nói: “Vẫn cần phải cảm tạ ông mối Giang đã tác hợp, mặc dù tôi từ trước tới nay vẫn luôn thích cô Mikami, nhưng tôi chưa từng thực sự nghĩ tới muốn ở cùng với cô ấy. Bây giờ suy nghĩ này đã sinh ra, tôi liền không kịp chờ đợi muốn ở cùng với cô Mikami, loại cảm giác này thật sự rất mãnh liệt.”

Giang Phong cười, tiếp lời: “Anh Yamamoto, tôi cảm thấy anh bây giờ có thể đặt trước chỗ ăn trưa, tôi bên này sẽ gọi điện cho cô Mikami, nói tin tức tốt này cho cô ấy.”

Yamamoto Juuzou liên tục gật đầu: “Ông mối Giang nói đúng, tôi sẽ đi đặt nhà hàng ngay bây giờ.”

Giang Phong cười: “Anh Yamamoto, trước tiên chúng ta trao đổi phương thức liên lạc đã, lát nữa tôi sẽ gọi điện chào hỏi cô Mikami, sau đó gửi phương thức liên lạc của anh cho cô ấy, giữa trưa hai người hãy tự hẹn nhau đi ăn, tôi sẽ không quấy rầy hai người!”

Yamamoto Juuzou lấy điện thoại di động ra, nói: “Được, vậy tôi cũng không khách khí với ông mối Giang nữa!”

Sau đó, hai người trao đổi phương thức liên lạc của nhau, lại khách sáo thêm vài câu, sau đó Giang Phong liền đứng dậy, tạm biệt rời đi.

Chờ Giang Phong rời đi rồi, Yamamoto Juuzou liền bắt đầu gọi điện thoại đặt trước bữa trưa, lần đầu tiên gặp nữ thần tuốt xiên yêu thích của mình, đương nhiên phải chọn nhà hàng xa hoa nhất.



Một bên khác, Giang Phong rời khỏi văn phòng xong liền gọi điện thoại cho cô Mikami.

Điện thoại kết nối, chào hỏi nhau vài câu xong, Gang Phong liền nói: “Cô Mikami, tôi vừa mới đi ra từ văn phòng của anh Yamamoto, tôi đã nói tình huống của cô cho anh ấy nghe rồi, anh ấy cảm thấy rất hài lòng về cô.

Tôi đã giúp hai người hẹn cùng nhau ăn cơm vào buổi trưa xong, nếu như cô cảm thấy không có vấn đề gì thì tôi sẽ đưa phương thức liên lạc của anh ấy cho cô, để anh ấy chủ động liên hệ với cô.”

Cô Mikami nói: “Giang đại sư, tôi không có vấn đề gì.”

Giang Phong ừ một tiếng, nói: “Được, vậy trước tiên cứ như thế đã, cô hãy tự chuẩn bị thật cẩn thận, tôi sẽ gửi phương thức liên lạc của anh ấy cho cô, tiếp sau đó hai người hãy tự liên hệ với nhau, có gì cần tôi trợ giúp thì cứ gọi điện thoại cho tôi.”

“Được rồi, cảm ơn Giang đại sư!”

“Không khách khí, vậy cô mau đi chuẩn bị đi, hẹn gặp lại!”

“Ừm, hẹn gặp lại!”

Cố Diệp Phi

Sau khi cô Mikami cúp điện thoại liền bắt đầu dụng công đi chuẩn bị bản thân, chuẩn bị sử dụng hình tượng xinh đẹp nhất của bản thân đi gặp đối tượng xem mắt.

Mặc dù đối với đối tượng xem mắt này mà nói, toàn thân cao thấp cô gần như cũng không có bí mật gì, nhưng cái này dù sao cũng chỉ là trong phim ảnh, ngoài đời thật dù sao cũng phải chú trọng chuyện awnmawjc.

Mà Giang Phong sau khi làm việc xong liền dẫn theo hai vệ sĩ của mình đi du ngoạn Tokyo, đây dù sao cũng là thành phố xếp hạng cực cao trên thế giới, hắn hiếm khi mới tới được một lần thế này, đương nhiên phải du ngoạn thật tốt một phen rồi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1188: Nhân Tình Này Quá Lớn, Nhất Định Phải Tặng Trọng Lễ (3)



Tỉnh Tân Cương.

Biệt thự Vương gia.

Vương phụ, Vương mẫu, Vương Khang, Phiền Lê Hoa và đứa con trong bụng, cả nhà năm người đang tổ chức hội nghị gia đình, chủ đề của hội nghị chỉ có một, đó chính là tặng đại lễ cho Giang đại sư.

Vốn sau khi Vương phụ người bạn tốt gần hai mươi năm, Lý Húc, gài bẫy lừa mấy tỷ xong, ông vẫn luôn cảm thấy tuyệt vọng, dù sao thì tên vương bát đản họ Lý kia sau khi đắc thủ liền chạy ra nước ngoài, việc đuổi người tới nước ngoài bắt về chính là độ khó cấp địa ngục.

Vừa nghĩ tới cố gắng hơn nửa đời người của mình bỗng chốc hoá hết thành hư không, Vương phụ liền cảm thấy vô cùng đau lòng.

Ngay lúc này, con dâu Phiền Lê Hoa đề nghị tìm Giang đại sư thử một chút, xem xem vị đại sư làm mai mối có năng lực thần kia có thể giúp được một tay hay không.

Lúc đó, Vương phụ cũng là ôm lấy suy nghĩ chữa ngựa c.h.ế.t thành ngựa sống, liền mang theo con trai Vương Khang tự mình bay tới tỉnh thành Quế tỉnh, khẩn cầu Giang đại sư xuất thủ.

Cố Diệp Phi

Kết quả tuyệt đối không ngờ rằng, Giang đại sư vậy mà lại lợi hại đến mức đó, không chỉ có thể dễ dàng suy tính được vị trí của Lý Húc, mà tốc độ bắt người cũng quả thực đổi mới suy nghĩ của ông.

Nhất là nguồn nhân mạch ẩn chứa sau lưng lại càng khiến cho Vương phụ cảm thấy run sợ.

Bởi vì dính tới quan hệ thì các loại chương trình sẽ cực kì thông thuận, tốc độ rất nhanh, cho nên không bao lâu sau, số tiền mấy tỉ kia đã thành công đoạt lại được, mới chỉ bị Lý Húc tiêu mất một phần nhỏ mà thôi.

Tài chính thành công đoạt lại được, như vậy việc đại công thần sự là cảm tạ Giang đại sư liền phải đưa vào danh sách quan trọng, thế là mới có buổi họp gia đình ngày hôm nay.

Vương phụ mở miệng đầu tiên, nói: “Tất cả mọi người nêu ý kiến chút đi, Giang đại sư đã giúp cha một ân tình lớn như vậy, rốt cuộc nên tặng cậu ấy cái gì mới thể hiện được tâm ý của chúng ta đây?”

Vương mẫu nói tiếp: “Tôi đề nghị phần quà này phải thật trang trọng, không có sự hỗ trợ của Giang đại sư, vậy ông thật sự sẽ trở lại một đêm trước giải phóng đó, mặc dù không đến mức thành hai bàn tay trắng, nhưng mất đi cổ phần tập đoàn rồi, chất lượng cuộc sống của chúng ta nhất định sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.”

Vương Khang gật đầu nói: “Nhân tình này của Giang đại sư quá lớn, chúng ta quả thật phải đưa lễ thật lớn mới có khả năng biểu hiện được chút lòng thành, điểm này con đồng ý với ý kiến của mẹ.”

Phiền Lê Hoa cũng phụ hoạ: “Đưa lễ lớn hẳn là ý kiến chung của tất cả chúng ta rồi, có điều rốt cuộc phải đưa cái gì mới phù hợp đây, điều này chúng ta phải cẩn thận suy xét!”

Vương phụ nói: “Mau chụm đầu vào nghĩ đi, xem xem rốt cuộc đưa lễ gì thì phù hợp!”

Vương Khang trầm ngâm nói: “Cha, hay là chúng ta tặng xe? Dù sao thì đàn ông cũng không có ai không thích xe, chúng ta đặt ra một mục tiêu nhỏ, tặng cho Giang đại sư vài chiếc xe sang, con tin cậu ấy nhất định sẽ thích.”

Vương phụ nghĩ nghĩ, nói: “Suy nghĩ này dường như cũng không sai, có thể xếp vào phương án dự bị.”

Vương mẫu lắc dầu nói: “Đưa xe mẹ cảm thấy còn không bằng tặng nhà, dù sao gia đình chúng ta cũng làm bất động sản, cái khác không nhiều nhưng phòng ở thì nhiều. Hơn nữa, người Trung Quốc chúng ta nhìn chung đều coi trọng nhà ở, không ai lại không thích mình có nhiều nhà cả, cho nên tặng Giang đại sư vài căn nhà có giá trị không nhỏ là tốt nhất, mẹ tin rằng cậu ấy sẽ thích.”

Vương phụ nói: “Cái này tôi cũng đã nghĩ tới, nhưng có một vấn đề, tập đoàn chúng ta chủ yếu khai phát đất ở tỉnh Tân Cương này, đưa bất động sản của chúng ta bên này cho Giang đại sư, sợ rằng có chút không được chu toàn.”

Vương mẫu hỏi: “Tập đoàn chúng ta không phải có hạng mục khai phát vượt tỉnh sao?”

Vương phụ đáp: “Tập đoàn chúng ta đúng là có hạng mục khai phát vượt tỉnh, nhưng mấy hạng mục này, cái nhanh nhất cũng chỉ mới bắt đầu lập móng mà thôi, cách thời gian hoàn thành vẫn còn rất xa, không thích hợp lấy ra tặng bây giờ.”

Vương mẫu nhíu mày lại, nói: “Nếu không anh tìm một người đồng nghiệp, trực tiếp dùng giá thấp một một hoặc mấy căn bất động sản, dù không phải ở cách thành phố cấp một như Bắc Thượng Quảng Thâm thì cũng là những thành phố mới lên cấp một như Tô Hàng, bất động sản như vậy mới đáng giá đem tặng.”

Vương phụ không lập tức tỏ thái độ mà nhìn về phía con dâu Phiền Lê Hoa, hỏi: “Lê Hoa, con cảm thấy thế nào?”

Phiền Lê Hoa đáp: “Suy nghĩ của mẹ rất đúng, nếu như có thể mua được bất động sản thích hợp tặng cho Giang đại sư thì rất hợp lí, nhưng làm như vậy sợ rằng sẽ rất phiền toái đi?”

Vương phụ đáp: “Cha ở trong ngành này lăn lộn nhiều năm như vậy, chỉ cần có tiền, ngược lại cũng không sợ không mua được bất động sản tốt, phương án này tạm thời xếp vào hàng dự bị, Lê Hoa, con cũng nêu chút ý kiến của mình đi, cha sẽ tiếp thu ý kiến của mọi người, cân nhắc xem phương án nào tốt nhất thì sẽ lựa chọn phương án đó.”

Phiền Lê Hoa nói: “Cha, chúng ta có thể đưa cho Giang đại sư một tỉ lệ cổ phần nhất định của tập đoàn, con cảm thấy cái này rất đơn giản, lại có thể rút ngắn khoảng cách với Giang đại sư, con cảm thấy như này rất tốt.”

Lời này vừa nói ra, Vương phụ, Vương mẫu và Vương Khang cũng sáng mắt lên.

Vương phụ càng nghĩ càng cảm thấy cách này rất được, hưng phấn phụ hoạ: “Đề nghị này của Lê Hoa rất tốt, vậy quyết định như thế đi, chúng ta sẽ tặng cổ phần tập đoàn cho Giang đại sư. Dù sao thì cổ phần này cũng là Giang đại sư giúp lấy về, nếu như không có sự hỗ trợ của Giang đại sư, chỗ cổ phần này cũng chẳng có duyên tới tay Vương gia chúng ta rồi!

Hơn nữa, có cổ phần này rồi, Giang đại sư cũng coi như một trong những cổ đông của tập đoàn chúng ta, về sau liên hệ với cậu ấy cũng càng thêm thuận tiện, có thể duy trì mối quan hệ tốt với kỳ nhân như Giang đại sư, đó là phúc khí chúng ta tu luyện được từ kiếp trước, dù có đáng giá hơn nữa cũng không quá đáng.”

Vương mẫu và Vương Khang nghe vậy cũng cảm thấy có đạo lý, liền gật đầu đồng ý với đề nghị này của Phiền Lê Hoa.

Thế là, tiếp theo đó, một nhà năm người tiếp tục thương lượng xem nên tặng Giang đại sư cổ phần giá trị bao nhiêu thì phù hợp, đàm phán cả nửa ngày, cuối cùng nhất trí tặng cho Giang đại sư cổ phần giá trị 100 triệu.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1189: Giờ Phút Này, Tôi Muốn Ngâm Một Bài Thơ



Giữa trưa.

Tokyo, Nhật Bản, Yamamoto Juuzou mặc âu phục giày da cực kì thời thượng gặp mặt với cô Mikami trước cửa một nhà hàng nào đó.

Hai bên khách khí chào hỏi nhau, sau đó liền cùng tiến vào nhà hàng cao cấp xếp hàng đầu cả thủ đô Tokyo này, vừa bước vào, làn gió tươi mát đã thổi vào mặt.

Thiết kế nội thất của nhà hàng cực kì tinh tế, giản lược mà không mất đi sự hoa lệ.

Trên trần nhà treo đèn thuỷ tinh tinh xảo, ánh sáng chiếu ra nhìn sáng chói mà hoa lệ.

Toàn bộ không gian nhà hàng được chia thành mấy khu vực nhỏ, mỗi một khu vực đều có phong cách trang trí đặc biệt và bầu không khí riêng.

Bởi vì Yamamoto Juuzou đã đặt bàn trước, sau khi tiến vào nhà hàng thì nhanh chóng được nhân viên phục vụ dẫn tới một phòng riêng riêng tư mà rộng rãi.

Bên trong được trang trí trang nhã, trên vách tường có treo một vài bức tranh nghệ thuật được lựa chọn tỉ mỉ. Giữa chiếc bàn tròn cẩm thạch là bộ dụng cụ ăn tinh xảo được sắp xếp ngay ngắn cùng với khăn ăn mềm mại, trắng noãn. Trên bàn được điểm xuyết bằng ít hoa tươi, hương thơm thoang thoảng tràn ngập trong không khí.

Bầu không khí trong phòng yên tĩnh mà ấm áp, ánh nắng ngoài cửa sổ xuyên qua rèm cửa mỏng chiếu lên trên bàn để lại quang ảnh loang lổ. Tiếng nhạc du dương vọng ra từ một góc khuất khiến cho người ta cảm thấy yên bình, thoải mái dễ chịu.

Yamamoto Juuzou từ chối sự hỗ trợ của nhân viên phục vụ, tự mình kéo ghế ra cho cô Mikami, mỉm cười nói: “Cô Mikami, mời ngồi!”

“Cảm ơn!” Cô Mikami cười tủm tỉm nói cảm ơn, sau đó ưu nhã ngồi xuống.

Nhà hàng cao cấp này cô Mikami đã nghe nói qua từ lâu, nhưng đây là lần đầu tiên cô đến đây, không thể nói không gian nhà hàng nơi này thật sự rất tuyệt, không chỉ cung cấp cho khách hàn một không gian riêng tư thoải mái như này, trong phòng lại còn có mùi hương hoa thoang thoảng, tăng thêm phần lãng mạn và cảm giác thần bí cho buổi gặp mặt.

Chờ hai người ngồi xuống rồi, nhân viên phục vụ liền nhẹ nhàng linh hoạt mang thực đơn lên, Yamamoto Juuzou và cô Mikami nhìn nhau cười một tiếng, sau đó mở thực đơn ra xem.

Trên thực đơn liệt kê rất nhiều món mỹ thực tinh xảo, từ món truyền thống Nhật Bản đến các món ăn nước ngoài, cái gì cần có đều có.

Mỗi một món ăn đều được thiết kế, bày biện rất tỉ mỉ, kết hợp giữa truyền thống và sự sáng tạo, rất có phong vị riêng.

Yamamoto Juuzou một bên nhìn thực đơn, một bên đề cử món ăn cho cô Mikami: “Cô Mikami, thịt bò wagyu ở nhà hàng này là tuyệt nhất, cô có thể nếm thử xem.”

Cô Mikami gật đầu nói: “Được, vậy gọi một đĩa thịt bò wagyu nướng đi, tôi là lần đầu tiên tới đây ăn, cho nên không quá quen thuộc với những món ăn ở nhà hàng này, hay là anh Yamamoto cứ xem xem món nào phù hợp thì gọi giúp tôi nhé!”

Yamamoto Juuzou cười, gật đầu nói: “Cũng được, vậy để tôi gọi món, tôi sẽ cẩn thận lựa chọn những món ăn ngon nhất ở nhà hàng này, hương vị chắc chắn sẽ không khiến cô thất vọng.”

Cô Mikami lộ ra một nụ cười thận trọng, sau đó nhìn Yamamoto Juuzou thuần thục gọi món, từ đó có thể nhìn ra hắn hẳn là khách quen của nhà hàng này, điều này cũng xác nhận được năng lực tài chính của hắn.

Rất nhanh sau đó, Yamamoto Juuzou đã gọi món xong.

Sau đó, hai người vừa nói chuyện phiếm, vừa hưởng thụ đồ uống được mang ra trước bữa ăn.

Trước khi hai người gặp mặt, thông qua lời giới thiệu của Giang đại sư (ông mối Giang) cũng đã hiểu phần nào về nhau, cho nên muốn chọn một chủ đề phù hợp để cả hai cùng nói chuyện là việc rất đơn giản.

Cũng không bao lâu sau, dưới động tác chuyên nghiệp của nhân viên phục vụ, từng món mỹ thực ngon mắt được đặt lên bàn.

Hải sản tươi ngon và rau quả thanh đạm ở cùng một chỗ, salad màu sắc sặc sỡ khiến người ta thèm nhỏ dãi. Món sashimi truyền thống tinh xảo được bày trên một chiếc đ ĩa sứ, tản ra mùi hương của biển mê người.

Mỗi một món ăn ở đây đều là một tác phẩm nghệ thuật, món ăn được bày biện tỉ mỉ và gia vị đặc biệt khiến cho vị giác đạt được sự hưởng thụ cực hạn, cô Mikami vừa ăn vừa liên miên tán thưởng, không hổ là nhà hàng cao cấp hàng đầu Tokyo.

Trong quá trình dùng cơm, nhân viên phục vụ luôn tỉ mỉ quan tâm tới từng chi tiết nhỏ trong bữa ăn, kịp thời giúp hai người thay đổi dụng cụ ăn, lắng nghe nhu cầu của hai người, giúp cho trải nghiệm dùng cơm ở nhà hàng này của hai người càng thêm hoàn mỹ.

Cuối cùng chính là món chính mà Yamamoto Juuzou đề cử, thịt bò wagyu nướng, kết hợp với rau quả xào nấu kĩ và nước tương đậm đà, món ăn tản ra mùi hương mê người.

Cô Mikami tinh tế thưởng thức thử một miếng, cảm nhận được chất thịt tươi non và hương vị đậm đà tinh tế khiến cô hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ bảo trì dáng người, ăn trước vì kính.

Sau món chính là món ăn cuối cùng, chính là điểm tâm ngọt sau bữa ăn, một chiếc bánh gato chocolate nhỏ, tinh xảo và một tách cà phê nguyên chất được bày trước mặt hai người.

Bữa cơm này, cô Mikami ăn đến thật sự là cực kì thoả mãn.

Sau khi dùng bữa xong, cả hai người đều đầy lòng cảm kích nói cảm ơn với nhân viên phục vụ, sau đó cùng rời khỏi nhà hàng.

Ra đến cửa, Yamamoto Juuzou hỏi: “Cô Mikami, công ty nhà tôi cách chỗ này không xa, không biết có thể mời cô đến đó thăm thú một chút không?”

Cô Mikami cười tủm tỉm, nói: “Có thể tới quý công ty tham quan, đây là vinh hạnh của tôi.”

Thế là, hai người liền lái xe một trước một sau đi tới công ty.

Bây giờ là giữa trưa, trong công ty không có một ai, Yamamoto Juuzou dẫn cô Mikami lên phòng làm việc của mình tham quan, một giây khi đóng cửa phòng lại này, hai người không hẹn mà cùng nghĩ tới những phim màn ảnh nhỏ thể loại văn phòng, bầu không khí đột nhiên trở nên ám muội.

Yamamoto Juuzou âm thầm nuốt nước miếng một cái, hỏi: “Cô Mikami có muốn uống chút gì đó không?”

Cô Mikami liếc mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt long lanh nói: “Anh Yamamoto, hiện tại tôi tạm thời không muốn uống cái gì, chỉ là muốn thảo luận nghiên cứu văn hoá Trung Quốc với anh một lần.”

Cố Diệp Phi

Yamamoto Juuzou liên tục gật đầu, nói: “Văn hoá Trung Quốc là một trong những nền văn hoá có lịch sử lâu đời nhất trên thế giới, cá nhân tôi cũng rất có hứng thú với văn hoá Trung Quốc, không biết cô Mikami muốn thảo luận về phương diện nào của văn hoá Trung Quốc?”

Cô Mikami nói: “Tôi có một loại tín ngưỡng với nền thi ca Trung Quốc, cho nên tôi cũng khổ học nhiều năm, cuối cùng viết ra được một bài thơ mình khá hài lòng, không biết anh Yamamoto có muốn nghe thử, đánh giá một cái không?”

Yamamoto Juuzou vui mừng nói: “Cô Mikami, không nói gạt cô, tôi cũng cực kì thích nền thi ca của Trung Quốc, nếu như cô không ghét bỏ tôi tài nghệ kém, vậy chúng ta cùng bàn luận chút đi?”

Cô Mikami cười nói: “Có thể nha, vậy anh Yamamoto bắt đầu trước đi nhi?”

Yamamoto Juuzou gật đầu nói: “Được, vậy trước hết tôi sẽ tung gạch nhử ngọc, nếu như thơ tôi làm không được tốt, xin cô Mikami đường có chê cười tôi!”

“Anh Yamamoto khiêm tốn rồi, chúng ta học hỏi lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ.”

“Ừm, đúng là nên học hỏi lẫn nhau, chọn ngày không bằng đụng ngày, thừa dịp bây giờ công ty tôi còn chưa có ai tới làm, hay là chúng ta cùng nhau học tập bây giờ luôn?”

“A, bây giờ bắt đầu luôn sao? Ở đây có phải không được tiện lắm không?”

“Tôi cảm thấy không có vấn đề gì cả, cô Mikami không cảm thấy ở đây rất có không khí học tập sao? Tôi tin hiệu quả học tập cũng sẽ rất tốt.”

“Cái này… Vậy được rồi!”
 
Back
Top Bottom