Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 560: Giá Trị Bản Thân Hơn Trăm Triệu



Hiện trường tiệc cưới.

Chung thái tử và Diêu công chúa đều khách sáo chào hỏi với Giang Phong.

Sau khi hai bên bắt chuyện, Lăng công chúa lại bổ sung:

"Chung thái tử, Diêu công chúa, Giang đại sư không chỉ là người mai mối cho tôi, còn là người làm mai cho Uông tổng và Mẫn tiên tử. Ngoài ra, bạn thân của tôi - Bùi tổng và giáo sư Lưu đều là Giang đại sư giúp đỡ đáp cầu dắt mối."

Lời này vừa dứt, Chung thái tử và Diêu công chúa đều trợn mắt há hốc mồm. Giang đại sư có thể trở thành người làm mai cho Lăng công chúa đã khiến cho bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn rồi, không nghĩ tới Uông tổng của tập đoàn Uông thị và Bùi tổng của quỹ ngân sách XX đều là Giang đại sư làm mai mối.

Giờ phút này, địa vị của Giang đại sư ở trong lòng bọn họ lập tức tăng vụt lên.

Lăng công chúa là nữ nhân vật chính của ngày hôm nay, cô đương nhiên không thể ở mãi chỗ này được, sau khi giới thiệu cho mọi người, cô liền đi tiếp đãi nhưng vị khách khác.

Sau khi Lăng công chúa rời đi, Diêu công chúa tò mò hỏi: "Giang đại sư, đây là tên thật của anh sao?"

"Tên của tôi là Giang Phong, cùng tên với thiên hạ đệ nhất mỹ nam Giang Phong trong « Tuyệt đại song kiêu »."

"Tại sao Lăng công chúa lại gọi anh là Giang đại sư, trong này có chuyện gì mà tôi không biết sao?"

"Đó là bởi vì trên phương diện suy tính nhân duyên, Giang đại sư có thể xưng là đệ nhất đương thời, nhớ ngày đó… ba la ba la…" Người tiếp lời lần này chính là Uông Văn Kiệt.

Là fan hâm mộ số 1 của Giang đại sư, Uông Văn Kiệt xưa nay đều không bỏ qua bất kỳ cơ hội thổi phồng Giang đại sư nào. Hắn thổi phồng với Chung thái tử và Diêu công chúa một hồi, tóm tắt lại lịch trình mai mối của Giang đại sư cho bọn họ. Cuối cùng mới tổng kết:

"Tóm lại, Chung thái tử, Diêu công chúa, nếu như hai người muốn tìm đối tượng, tìm Giang đại sư tuyệt đối sẽ không sai."

Diêu công chúa còn trẻ, năm nay mới hai mươi lăm tuổi, không vội trong việc tìm đối tượng kết hôn. Nhưng Chung thái tử cũng không trẻ nữa, hắn năm nay đã 35 tuổi, chỉ thiếu việc bị cha mẹ thúc cưới.

Bởi vậy, sau khi nghe Uông Văn Kiệt nói về sự tích của Giang đại sư, hắn liền nổi lên tâm tư, nói:

"Giang đại sư, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc trước, nếu như tôi muốn kết hôn thì sẽ mời anh làm người mai mối."

Giang Phong cười nói: "Cảm ơn Chung thái tử đã tín nhiệm, đến lúc đó đảm bảo sẽ tìm cho anh một đối tượng vừa lòng thỏa ý."

Diêu công chúa thấy thế cũng không nhịn được mà nói:

"Giang đại sư, chúng ta cũng trao đổi phương thức liên lạc một chút, chờ ngày nào đó tôi muốn kết hôn thì sẽ tìm anh làm mai mối."

Giang Phong cười híp mắt, nói:

Cố Diệp Phi

"Vậy cảm ơn Diêu công chúa đã tín nhiệm, vẫn là câu nói kia, chỉ cần các người nguyện ý tin tưởng tôi, tôi sẽ bảo đảm không khiến cho các người thất vọng."

Uông Văn Kiệt nhịn không được mà tiếp tục thổi phồng:

"Chung thái tử, Diêu công chúa, tôi còn muốn nói cho hai người biết một bí mật, Giang đại sư không chỉ giỏi trong việc tính toán nhân duyên, mà phương diện tính toán con cái cũng là độc nhất vô nhị!"

Bùi Dĩnh không khỏi ồ lên một tiếng, hỏi: "Giang đại sư, ngoại trừ tính toán nhân duyên, cậu còn có thể tính toán chuyện con cháu?"

Giang Phong gật đầu cười nói: "Có thể tính toán, nhưng mà chuyện này vẫn nên thuận theo tự nhiên thì tốt hơn."

Chung thái tử và Diêu công chúa nghe vậy đều có loại cảm giác như được mở mang kiến thức.



Ngày kế tiếp.

Trên tuyến đường từ thành phố Hàng Châu tiến về tỉnh thành tỉnh Quế, một chiếc Motorhomes dài khoảng 12 mét đang chạy trên đường cao tốc, khiến cho vô số tài xế trên đường đều cảm thấy choáng váng.

Phòng ngủ chính của chiếc Motorhomes này vô cùng rộng rãi, bên trong có chiếc TV 40 inch.

Ngoài ra, phòng tắm riêng, thiết bị tắm gội tiện dụng, phòng vệ sinh độc lập, phòng nghỉ gì gì đó đều có đủ, ngay cả trong phòng điều khiển cũng có một chiếc giường hai tầng.

Motorhomes có đầy đủ mọi thứ như phòng bếp, bếp nấu, tủ đá, tủ lạnh, máy rửa bát, lò nướng, bồn rửa, còn có cả máy pha cà phê và máy làm đá tích hợp. Hệ thống sưởi dưới sàn, phòng ngủ chính rộng rãi sáng sủa, trong phòng còn được xây theo hình thức quán bar, thậm chí còn thiết kế một "sân thượng" trên tầng xe. Chỉ cần nhấn nút, một quầy phục vụ Cocktail liền xuất hiện.

Thiết bị hoàn thiện, trang trí xa hoa, khiến cho chủ xe có được những trải nghiệm thoải mái.

Có thể kết nối internet, bên trong có lò sưởi, truyền hình vệ tinh, sử dụng hệ thống theo dõi phương tiện truyền thông trực tiếp, thân xe được phủ một lớp vật liệu có thể phát sáng trong đêm, tăng tính an toàn khi chạy vào ban đêm.

Phòng tắm vô cùng hiện đại, có thể dùng nước mưa để tắm gội.

Bề ngoài làm cho người ta ấn tượng cực sâu, bậc thang được trải thảm đỏ, có thể thấy được xa hoa như thế nào.

Motorhomes này nặng 20 tấn, dùng động cơ 510 mã lực, vận tốc lớn nhất có thể đạt tới 149km/h, chạy được 20km sẽ đốt cháy 1 Gallon nhiên liệu.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 561: Giá Trị Bản Thân Hơn Trăm Triệu (2)



Trên xe còn có một khu nướng thịt, trong phòng còn có một chiếc tủ đá 80 lít, hệ thống âm thanh và HDTV đều đầy đủ.

Ngoài ra, chiếc Motorhomes cao cấp này có thể chịu đựng mọi loại thời tiết, bởi nó được chế tác từ những nguyên vật liệu cao cấp nhất.

Có thể nói, dù là bề ngoài hay bên trong thì chiếc Motorhomes này đều có thể làm mù mắt vô số người. Đây chính là một toà "Cung điện bên trên xe".

Chiếc Motorhomes vô cùng xa xỉ này chính là tạ môi mà Lăng công chúa đưa cho Giang Phong.

Cho dù là người tự nhận kiến thức của mình đã nhiều hơn trong một năm này như Giang Phong, khi nhìn thấy chiếc Motorhomes cao cấp này cũng bị chấn kinh một lúc.

Bạch phú mỹ như Hoàng Linh Vi nhìn thấy cũng kinh thán không thôi. Trong vòng bạn bè của cô không thiếu phú nhị đại, nhưng cô chưa từng thấy ai mua Motorhomes xa xỉ như vậy.

Lúc này, bên trong phòng ngủ chính của Motorhomes, Giang Phong và Hoàng Linh Vi ôm nhau ngủ. Hai người đều là lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác dễ chịu mà loại Motorhomes này mang tới. Mấy chiếc xe con kia thật sự là không thể so sánh được.

Người lái xe là tài xế mà Lăng công chúa đưa cho Giang Phong. Cân nhắc chuyện lộ trình xa xôi, Lăng công chúa đã phái hai tài xế đi lái xe cho Giang Phong, để hai tài xế thay phiên nhau lái xe, đưa Giang Phong về tỉnh Quế một cách an toàn.

Tỉnh lại sau giấc ngủ, Giang Phong nói với bạn gái:

"Vợ à, Motorhomes này đúng là rất thoải mái, lúc trở về anh sẽ thuê tài xế chuyên nghiệp, sau này có chuyện gì đi xa chúng ta sẽ đi chiếc Motorhomes này."

Hoàng Linh Vi gật đầu nói: "Đúng vậy, Motorhomes này đúng là rất thoải mái, vô cùng thích hợp với người cần chạy khắp nơi như anh."

Hai người rời giường rửa mặt, nhìn thời gian đã là sáu giờ chiều, Giang Phong nói:

"Vợ à, em lấy đồ ăn trong tủ lạnh ra rồi cho vào lò hâm nóng đi, anh đi gọi tài xế ăn cơm."

"Được rồi!"



Cùng lúc đó.

Tỉnh thành tỉnh Quế.

Liễu Vân Tình nhìn tấm biển chụp tiết heo được treo trước một cửa hàng nọ, nói:

"Món ăn vặt này nhìn qua cũng không tệ, nếu không chúng ta vào ăn cái này trước, ban đêm lại phố ăn vặt Trung Sơn, thế nào?"

Liễu mẫu nói: "Cái này cũng là đồ cay, tiểu Nga có thể ăn sao?"

Dương Khởi Nga nói: "Cay một chút xíu không sao, quá cay thì ăn không được!"

Liễu Vân Tình nói: "Cứ bảo ông chủ làm phần của nàng ít cay là được."

Liễu phụ nói: "Vậy thì đi vào thôi!"

Ba phút sau.

Liễu Vân Tình nếm thử một miếng tiết heo, khen không dứt miệng:

"Không hổ là món quà vặt đặc sắc, mùi vị này đúng là tuyệt, con chưa từng nếm qua tiết heo nào tươi mềm như thế!"

Liễu phụ gật đầu nói: "Hương vị đúng là không tệ, khó trách chuyện làm ăn lại tốt như vậy."

Đây cũng không phải là lời nói tùy tiện, lúc này trước cửa tiệm đã có một hàng người dài đang xếp hàng. Ông chủ và bà chủ bận đến mức chân không chạm đất, tiếng thông báo nhận được tiền của Wechat và Alipay không ngừng vang lên.

Nhưng mà, ông chủ và bà chủ bận bịu mà không loạn, hai người thỉnh thoảng còn thấp giọng nói chuyện một câu, ánh mắt nhìn đối phương đều tràn đầy yêu thương. Bọn họ không cố ý ân ái, nhưng người ngoài chỉ cần liếc mắt đều có thể nhìn ra cuộc sống của bọn họ rất hạnh phúc.

Nhìn thấy hành động của ông chủ và bà chủ, Liễu Vân Tình bỗng nhớ tới từng màn ân ái của cô và chồng lúc trước.

Liễu mẫu nhìn tất cả mọi chuyện ở trong mắt, không khỏi thở dài:

"Tình Tình, chuyện cũng đã qua lâu rồi, con mới ba mươi mấy tuổi, đời người còn dài lắm, cũng nên cân nhắc tìm thêm một người."

Liễu Vân Tình lấy lại tinh thần, gượng cười nói:

"Mẹ, con có tiểu Nga là đủ rồi!"

Liễu mẫu ăn một miếng tiết heo, tận tình khuyên nhủ:

"Tiểu Nga lớn rồi cũng sẽ lấy chồng, nó không có khả năng ở bên con cả một đời. Con dù sao cũng phải tìm một người có thể ở cùng con cả đời."

Liễu Vân Tình trầm mặc một lát rồi nói:

"Mẹ, sau khi trải qua những chuyện kia, con đã mất lòng tin đối với mấy chuyện tình cảm, dù tìm chỉ sợ là cũng không thể tìm được người khiến cho mình rung động."

Lời này đúng lúc bị bà chủ đi ngang qua nghe được, nàng dừng lại nói:

"Vị khách hàng này, nếu như cô muốn tìm đối tượng thì tôi có thể đề cử cho cô một người mai mối, có hắn ra tay đảm bảo cô có thể tìm được một đối tượng vừa ý."

Liễu Vân Tình còn chưa đáp lời, Liễu mẫu vẫn luôn lo lắng về chuyện hôn nhân của con gái đã không nhịn được mà hỏi:

"Bà chủ, người làm mai là cô nói có đáng tin cậy không?"

Bà chủ lúc này vỗ n.g.ự.c nói: "Dì à, người này vô cùng đáng tin cậy. Cháu nói cho dì biết, người làm mai này có gần 10 triệu fan trên Weibo, được đám fan hâm mộ tôn xưng là Giang đại sư. Từ lúc hắn vào nghề làm mai mối cho đến nay, chưa từng có trường hợp thất bại. Cháu và chồng cháu đến được với nhau chính là nhờ có Giang đại sư mai mối."

Liễu phụ Liễu mẫu và Liễu Vân Tình nghe vậy thì sững sờ.

Một người làm mối lại có gần 10 triệu fan trên Weibo? Điều này có thể sao?
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 562: Giá Trị Bản Thân Hơn Trăm Triệu (3)



Mặc dù trong lòng cảm thấy hoài nghi, nhưng lý tính nói cho bọn họ, chuyện này chắc là sự thật, dù sao thì bà chủ cửa hàng này cũng không có lý do gì để lừa gạt bọn họ cả.

Ngay tại lúc đám người Liễu gia đang cảm thấy khiếp sợ không thôi, bà chủ đã lưu loát dọn dẹp sạch sẽ chiếc bàn bên cạnh, cũng nói với bọn hắn:

"Đúng rồi, mọi người có thể tìm xem tư liệu của Giang đại sư ở trên mạng."

Chờ bà chủ rời đi, mấy người Liễu gia hai mặt nhìn nhau. Liễu mẫu vì tò mò nên đã lấy điện thoại di động ra, lên mạng tìm kiếm tư liệu về Giang đại sư mà bà chủ nhắc tới.

Kết quả, Liễu mẫu càng xem càng giật mình.

Mấy phút sau, hai mắt Liễu mẫu sáng lên, lập tức đưa di động cho con gái, nói:

"Tình Tình, Giang đại sư mà bà chủ giới thiệu quả nhiên là lợi hại, con mau xem tư liệu của hắn, thật sự là không thể tin nổi."

Liễu Vân Tình lúc này đã ăn gần hết bát tiết heo kia, nghe thấy mẹ mình thán phục thì trong lòng cũng có một chút tò mò. Côi nhận lấy điện thoại của mẹ rồi nhìn qua.

Lại qua mấy phút, Liễu Vân Tình đã xem qua đại khái tư liệu về Giang đại sư. Cô vừa trẻ di động lại cho mẹ mình vừa nói với vẻ không thể tin được:

Cố Diệp Phi

"Năng lực tính toán nhân duyên không ai bằng, vợ chồng được tác hợp đều có cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, đến nay chưa từng thất bại, trên đời này thật sự có người làm mai lợi hại như vậy sao?"

Liễu phụ vốn là người bình tĩnh nhất, nhưng mà sau khi nghe vợ và con gái nói chuyện, hắn cũng không nhịn được mà cầm điện thoại nhìn một chút.

Chờ sau khi hắn xem hết tư liệu của Giang đại sư, một nhà ba người không khỏi hai mặt nhìn nhau.

"Tình Tình, con cảm thấy tư liệu này có mấy phần chân thực?" Liễu phụ nhịn không được mà hỏi.

Liễu Vân Tình cau mày nói:

"Không thể nói chính xác được có mấy phần thật giả, nhưng mà người ta có thể có gần 10 triệu fan, hơn nữa dân mạng hầu như đều là khen ngợi. Điều này chứng minh Giang đại sư dù không lợi hại như trên mạng thì cũng phải có chỗ độc đáo nào đó."

Liễu mẫu nói:

"Phạm Tiểu Lệ tại tỉnh Loan có danh tiếng không nhỏ, còn có tập đoàn nước khoáng XX nghe danh đã lâu, người có thân phận như bọn họ đều tìm Giang đại sư làm mai mối, chứng minh dù Giang đại sư này không lợi hại như trong tài liệu đồn thổi nhưng cũng là người làm mai số một số hai đại lục. Mẹ cảm thấy Tình Tình có thể tìm Giang đại sư làm mai mối một chút."

Liễu phụ gật đầu nói: "Hừm, có thể thử một lần, dù sao văn phòng môi giới hôn nhân của Giang đại sư nằm ngay ở tỉnh thành tỉnh Quế, đây cũng là duyên phận của Tình Tình."

Dương Khởi Nga yên lặng ăn hết phần tiết heo trong bát mình. Cô bé có thể hiểu đôi chút về vấn đề mà mẹ mình và ông bà ngoại đang nói, trong lòng cứ cảm giác không thể nói rõ.

Liễu Vân Tình nhìn về phía con gái đang yên lặng, nói: "Tiểu Nga, con nên hiểu rõ mẹ và ông bà ngoại đang nói chuyện gì. Mẹ muốn hỏi ý kiến của con, con có muốn có thêm một người ba không?"

Dương Khởi Nga rất hiểu chuyện nói: "Chỉ cần mẹ có thể sống hạnh phúc là được."

Liễu Vân Tình vui vẻ sờ sờ đầu con gái, trong lòng hạ quyết tâm, dù thật sự muốn tìm đối tượng cũng phải tìm được một người đàn ông coi con gái mình như là con.

Nghĩ tới đây, Liễu Vân Tình nói với cha mẹ: "Vậy thì thử một chút đi!"



Thành phố Thâm Quyến.

Hoàng gia.

Hoàng mẫu vừa kết thúc cuộc gọi video với con gái, lúm đồng tiền như hoa, nói: "Tiểu Giang này thật đúng là lợi hại!"

Hoàng phụ cũng cảm thấy tâm phục khẩu phục:

"Đúng vậy, Tiểu Giang thật sự lợi hại, lúc trước anh và nó gặp mặt lần đầu, đã có thể nhìn ra nó chính là rồng trong loài người, quả nhiên không khiến cho anh thất vọng."

Hoàng mẫu kiểm kê: "Năm ngày trước, một khách hàng lớn tại Quảng Châu tặng một chiếc Rolls-Royce Phantom đời thứ tám trị giá gần chục triệu. Hai ngày trước, một khách hàng lớn tại tỉnh Quế tặng một tầng cửa hàng mấy trăm mét vuông trị giá gần chục triệu. Hôm nay, khách hàng lớn tại thành phố Hàng Châu lại tặng một chiếc Motorhomes cao cấp 30 triệu. Ông trời ơi, không tính không biết, tính toán mới cảm thấy giật mình. Lúc này mới qua có mấy ngày ngắn ngủi đã đã thu được gần 50 triệu, năng lực kiếm tiền này đúng là dọa người."

Vẻ mặt Hoàng phụ tràn đầy cảm khái:

"Nếu như tính toán toàn bộ, giá trị tài sản của Tiểu Giang chắc là đã hơn trăm triệu rồi?"

Hoàng mẫu nói với vẻ chắc chắn: "Chuyện này còn phải hỏi? Đương nhiên là đã phá trăm triệu rồi!"

Hoàng phụ nói với vẻ bội phục: "Thời gian một năm, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng kiếm 100 triệu, mạng lưới quan hệ còn là khắp cả nước. Nhân vật như vậy nhìn khắp cả nước cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, dù sao anh có thúc ngựa cũng không đuổi kịp."

Hoàng mẫu hớn hở nói:

"Ánh mắt của con gái chúng ta đúng là khác với người bình thường. Lúc nó quen biết với Tiểu Giang, sự nghiệp của Tiểu Giang còn chưa khởi sắc đâu!"

"..."

Hai vợ chồng anh một lời em một câu thảo luận về người con rể tương lai này, đều vô cùng hài lòng.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 563: Chú Có Một Người Bạn



Trong tiểu khu cao cấp Tây Phái Ngự Giang có một bảo an tên là Trần Nhị Cẩu.

Tên thật của Trần Nhị Cẩu là Trần Khánh Quốc, năm nay 25 tuổi, sinh ra trong một gia đình nghèo khó tại ngôi làng hẻo lánh nào đó thuộc tỉnh Quế, sau khi tốt nghiệp trung học liền ra ngoài làm công.

Bởi vì nhỏ tuổi, trình độ thấp, mấy năm đầu Trần Khánh Quốc chỉ có thể làm chút việc nhỏ để nuôi sống chính mình.

Cố Diệp Phi

Sau khi thành niên, Trần Khánh Quốc bị ảnh hưởng bởi cuốn tiểu thuyết nghịch tập « Cuộc sống yêu nghiệt của Trần Nhị Cẩu », trở thành một bảo vệ vinh quang. Vì biểu hiện quyết tâm, hắn còn đổi tên mình thành Trần Nhị Cẩu, hi vọng có thể giống như Trần Nhị Cẩu trong sách, một đường từ tầng chót leo lên từng bước một, cuối cùng nghịch tập trở thành đại lão chấn động một phương.

Chỉ có thể nói… là người có dũng khí.

Không cách nào sao chép con đường thành công của Trần Nhị Cẩu trong sách được, Trần Khánh Quốc không có bản lĩnh như Nhị Cẩu, càng không cố gắng như Nhị Cẩu, cũng không nhận được sự tương trợ nào từ quý nhân cả.

Cho nên, Nhị Cẩu người ta đi ra từ trong sơn trại xó xỉnh Đông Bắc, chỉ qua mấy năm đã đi l*n đ*nh cao cuộc đời, mà Trần Khánh Quốc lăn lộn ở trong xã hội mười năm vẫn chỉ là một bảo vệ.

Đây chính là cùng người không cùng mệnh!

Đương nhiên, Trần Khánh Quốc cũng có tiến bộ, trước kia hắn chỉ là bảo an của một tiểu khu cũ nát. Hắn hiện tại đã là bảo an của tiểu khu cao cấp Tây Phái Ngự Giang, cho dù là thân phận địa vị hay là tiền công đều tốt hơn trước kia nhiều.

Công việc hiện tại của Trần Nhị Cẩu vô cùng thoải mái, không cần phơi gió chịu mưa, xe ra vào của chủ sở hữu có thể được nhận dạng tự động, hắn căn bản không cần quan tâm nhiều. Hắn chỉ cần quản lý tốt việc xe bên ngoài xuất nhập là được.

Công việc như vậy thật sự rất thích hợp dưỡng lão.

Vào một buổi trưa, Trần Nhị Cẩu đang đi làm, bỗng nhìn thấy một chiếc xe vô cùng chói mắt đi qua.

Mặc dù Trần Nhị Cẩu không mua nổi xe, nhưng là một trong những bảo an canh ga ra tầng ngầm, hắn có thể thuộc hết tên phần lớn các loại xe trong nước, nhưng hắn lại không biết chiếc xe vô cùng chói mắt này.

Nhìn thấy chiếc xe này dài gần bằng mấy chiếc xe buýt, Trần Nhị Cẩu nhịn không được mà đi ra khỏi phòng bảo vệ, kinh ngạc đánh giá chiếc xe dừng ở trước hàng chắn.

"Mẹ nó, xe này thật là đẹp, đẹp hơn mấy xe buýt xa hoa nhất mà mình từng thấy, giá trị ít nhất cũng phải mấy triệu?" Trần Nhị Cẩu nghĩ thầm ở trong lòng.

Lúc này, cửa sổ phía sau xe mở ra, một cái đầu quen thuộc ló ra ngoài, nói với Trần Nhị Cẩu:

"Xin chào, tôi là chủ nhà XXX, đây là xe mới của tôi, có thể cho tôi vào trước được không, tôi sẽ quay lại đăng ký đỗ xe sau."

"Được rồi." Trần Nhị Cẩu vừa mở thanh chắn vừa đáp.

Trần Nhị Cẩu có biết chủ hộ trước mắt này, hắn là một trong những chủ hộ tôn quý nhất Tây Phái Ngự Giang. Chỗ ở của hắn chính là khu cao cấp nhất của Tây Phái Ngự Giang.

Một hộ một tầng, thật sự là vô cùng lợi hại.

"Cảm ơn, nơi này có bao thuốc, anh cầm hút đi!" Nói xong, người trẻ tuổi kia tiện tay ném ra một bao t.h.u.ố.c lá về phía Trần Nhị Cẩu.

Trần Nhị Cẩu đưa tay tiếp lấy thuốc lá, đưa mắt nhìn chiếc xe có bề ngoài cực kì chói mắt lái vào tầng ngầm, cúi đầu nhìn thoáng qua t.h.u.ố.c lá trên tay, phát hiện là t.h.u.ố.c lá Đại Long lưu hành nhất tại tỉnh Quế, không khỏi đắc ý nhét vào túi.

Chủ sở hữu kia đúng là một người lịch sự!



Hơn 10 giờ, Liễu Vân Tình một mình đi tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Bên trong có bảy tám vị khách đang điền tư liệu. Trước khi Liễu Vân Tình tới đã tìm hiểu rõ về quá trình tìm đối tượng của văn phòng ở trên mạng, cho nên cô quen cửa quen nẻo nhận một phần bảng biểu, bắt đầu điền tư liệu dựa theo quy định của văn phòng môi giới hôn nhân này.

Hơn mười phút sau, Liễu Vân Tình điền xong tư liệu của mình, sau khi đưa cho nhân viên văn phòng, cô không khỏi hỏi:

"Xin chào, tôi muốn hỏi một chút, lúc nào mới có thể sắp xếp xem mắt được vậy?"

Nhân viên công tác đáp: "Chuyện sắp xếp thời gian xem mắt cụ thể không thể nói chính xác được, nếu nhanh thì có thể xem mắt trong vòng ba ngày, chậm thì cần phải chờ một tháng."

Liễu Vân Tình lại hỏi: "Tôi đến từ tỉnh Loan bên kia, tôi muốn hỏi là lúc quý phương sắp xếp xem mắt, sẽ gặp mặt ở bên tỉnh Quế này hay là gặp mặt ở bên tỉnh Loan?"

Nhân viên công tác cười đáp: "Chúng tôi có thể căn cứ theo yêu cầu của khách hàng để sắp xếp chuyện này. Văn phòng môi giới chúng tôi ngầm thừa nhận sẽ sắp xếp xem mắt tại tỉnh Quế, nếu như muốn sắp xếp ở ngoài tỉnh thì chi phí cũng sẽ gia tăng tương ứng. Đương nhiên, còn có một tình huống khác, đó chính là văn phòng môi giới chúng tôi cung cấp phương thức liên lạc của đối tượng xem mắt cho cô, để các người tự mình liên hệ gặp mặt, như thế chúng tôi sẽ không thu thêm bất kỳ chi phí nào."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 564: Chú Có Một Người Bạn (2)



Liễu Vân Tình gật đầu tỏ là đã hiểu, sau đó hỏi thêm: "Tôi muốn hỏi thêm một vấn đề cuối cùng, người tìm kiếm đối tượng cho tôi là Giang đại sư sao?"

Nhân viên công tác nở một nụ cười nghề nghiệp, đáp: "Ngài yên tâm, đây là điều đương nhiên, đối tượng xứng đôi của khách hàng ở chỗ chúng tôi đều là Giang đại sư tự mình phụ trách, các bà mai khác đều chỉ sắp xếp xem mắt theo độ xứng đôi mà Giang đại sư chọn lựa."

Liễu Vân Tình lúc này mới hoàn toàn cảm thấy yên tâm, cô tới văn phòng môi giới hôn nhân này vốn là tới vì Giang đại sư. Nếu như không phải có Giang đại sư hỗ trợ tìm kiếm đối tượng thì nào có văn phòng môi giới hôn nhân như này được?

Sau đó, Liễu Vân Tình thanh toán một ngàn tệ phía đăng ký tư liệu.

Nhân viên công tác nhắc nhở: "Liễu nữ sĩ, cuối cùng tôi còn muốn nhắc nhở cô một câu, tư liệu đăng ký này nhất định phải viết đúng trăm phần trăm. Nếu như phát hiện tư liệu có chỗ hư giả, văn phòng môi giới chúng tôi sẽ không tiếp, đồng thời cũng sẽ không hoàn trả phí đăng ký tư liệu."

Liễu Vân Tình gật đầu nói: "Tôi biết."



Giữa trưa.

Trong gara dưới tầng hầm Tây Phái Ngự Giang, anh trai chị dâu và chị gái đang tham quan chiếc Motorhomes vô cùng xa hoa mà Giang Phong mới đem về.

"Ông trời ơi, thì ra một chiếc xe còn có thể xa hoa đến mức độ này, đúng là khiến cho người ta được mở rộng tầm mắt!" Giang Tuyết nhìn bố cục và trang trí bên trong xe, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động.

"Anh từng nhìn thấy không ít Motorhomes trên các video ngắn, nhưng cảm giác mà mấy chiếc Motorhomes kia mang đến chỉ lớn hơn không gian của Limousine một chút mà thôi, không có nhiều chỗ khiến cho người ta phải kinh ngạc. Nhưng chiếc Motorhomes này thật sự đã lật đổ ấn tượng của anh về Motorhomes, thật sự là quá đẹp!" Giang Phi khen không dứt miệng.

Chị dâu cũng có cảm giác như được mở rộng tầm mắt, sờ nơi này rồi lại sờ chỗ đó, cảm khái không thôi: "Cuộc sống của người có tiền đúng là hoàn toàn khác biệt với chúng ta!"

Giang Phong cười nói: "Em cũng không nghĩ đến Lăng công chúa kia lại tặng tạ môi là một chiếc Motorhomes xa xỉ như vậy. Không thể không nói, đi xe này đúng là vô cùng thoải mái, hôm qua trở về từ thành phố Hàng Châu, cảm giác hoàn toàn khác biệt so với những chiếc xe đường dài kia."

Hoàng Linh Vi nói ra trải nghiệm của mình: "Lúc đi trên đường cao tốc, toàn bộ xe ổn định như là ngồi trên xe lửa, không gian phòng ngủ rất lớn, nằm lên cảm giác thật sự rất thư thái."

Giang Tuyết nói với vẻ tiếc nuối: "Đáng tiếc bằng lái của chúng ta đều không lái được xe này, nếu không hôm nay đã lái chiếc Motorhomes này về quê, để người trong thôn đều mở mang tầm mắt."

Giang Phong: "…"

Sau khi tham quan chiếc Motorhomes, năm người liền đi ăn cơm trưa, ăn cơm trưa xong thì lên đường về nhà.

Ngày mai, chính là ngày quan trọng của em họ Phùng Thiến, mấy người chuẩn bị về nhà trước một đêm, sau đó lại đuổi tới huyện thành đi tham gia hôn lễ của em họ Phùng Thiến.



Thứ bảy, ngày 15 tháng 7 năm 2023.

Hôn lễ của em họ Phùng Thiến.

Căn cứ theo phong tục tập quán của huyện Bách Lương, lúc cô dâu xuất giá, nhà mẹ đẻ sẽ đưa tiễn, người đưa tiễn cơ bản đều là người nhà và thân thích của cô dâu, bọn họ đều được gọi bằng một cái tên thống nhất —— khách đưa gả.

Khách đưa gả, bình thường đều là khách tôn quý nhất bên trong tiệc cưới, thức ăn mang lên đều phải đưa cho người của một bàn này trước, mời rượu cũng phải kính những người này trước, đến lúc khách đưa gả trở về, nhà trai còn phải phát hồng bao cho người ta.

Số tiền trong hồng bao phụ thuộc vào thực lực kinh tế của chú rể, nếu như là chú rể có thực lực kinh tế kém hoặc là chú rể hẹp hòi thì chỉ đưa hai mươi tệ hồng bao.

Tiêu chuẩn bình thường chính là hồng bào hai trăm tệ.

Cố Diệp Phi

Người có thực lực kinh tế và hào phóng, cho cái hồng bao năm trăm tám trăm cũng là chuyện bình thường.

Đám người Giang Phong vội vàng trở về tham gia hôn lễ của em họ Phùng Thiến, đương nhiên là với thân phận khách đưa gả.

Hôn lễ của em họ Phùng Thiến được tổ chức vô cùng khiêm tốn, chỉ bày có mười lăm bàn mà thôi.

Không có cách nào còn, ai bảo cha của chú rể lại là cán bộ cấp "Hòa đấu" đây!

Căn cứ theo « Quy định tạm thời về việc lãnh đạo tổ chức hôn lễ tang sự tỉnh Quế », cán bộ lãnh đạo tổ chức hôn sự, mở tiệc chiêu đãi khách không được cao hơn 100 người (10 người một bàn, tổng là 10 bàn); hai bên hợp tác gả cưới, lượng người mở tiệc chiêu đãi gộp lại không được cao hơn 150 người (tổng là 15 bàn). Các huyện (thành phố) có thể căn cứ theo phong tục tập quán của dân tộc thiểu số và các quy định để mở rộng quy mô chiêu đãi, nhưng tổng nhân số không được cao hơn 150% số lượng quy định trước đó.

Giải phụ là người đứng đầu của một cúc, là một cán bộ đường đường chính chính đương nhiên cũng phải tuân thủ quy định này.

Ngoài việc hạn chế số lượng chiêu đãi khách ra, còn giới hạn tiền biếu (lễ kèm theo), nhân viên và người không phải là họ hàng thân thuộc tặng lễ không được vượt quá 200 tệ mỗi người.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 565: Chú Có Một Người Bạn (3)



Ba anh em Giang Phong là họ hàng gần, không bị hạn chế về chuyện này. Cho nên, ba anh em bọn họ mỗi người đã tặng một hồng bao, giá trị hồng bao đều là 16 888 tệ.

Kết quả, lúc Giải gia đáp lễ, anh trai và chị gái nhận được là 1688 tệ, mà Giang Phong thì nhận được 18000 tệ, xuất hiện tình huống như vậy, là bởi vì Giang Phong còn có một thân phận —— người làm mối.

Cuộc hôn nhân này chính là do Giang Phong tác hợp.

Sau khi tham gia hôn lễ, vào lúc chuẩn bị rời đi, Giang Phong vỗ bả vai Giải Phóng một cái, nói sâu xa: "Nhớ đối xử tốt với em họ của anh đó."

Giải Phóng nghiêm mặt nói: "Anh Giang Phong cứ yên tâm, em nhất định sẽ không để cho cô ấy chịu ủy khuất."

Phùng Thiến mặc áo khoác long phượng nở một nụ cười vô cùng xinh đẹp, liếc hắn một cái, sau đó nũng nịu nói: "Nếu như anh dám đối với em không tốt, em sẽ nói với anh họ Giang Phong, xem xem anh có sợ hay không?"

Giải Phóng cười hắc hắc, nói: "Đương nhiên à sợ, bây giờ em đang cầm Thượng Phương Bảo Kiếm, anh nào dám không đối xử tốt với em!"

Lấy điểm xứng đôi hôn nhân của bọn họ, xác suất xảy ra vấn đề gần như là 0, Giang Phong chỉ là thuận miệng căn dặn một câu mà thôi.

Lúc này thấy dáng vẻ ân ái của bọn họ, Giang Phong yên tâm khoát tay áo nói: "Đi đây, có thời gian sẽ tụ họp sau."



Vào lúc ban đêm, đám người Giang Phong trở lại tỉnh thành.

Ở lại tỉnh thành một đêm, ngày kế tiếp lại cùng Hoàng Linh Vi bay về thành phố Thâm Quyến một chuyến.

Trước đó vì đến thành phố Hàng Châu tham gia hôn lễ của Lăng công chúa, nên chiếc Rolls-Royce của Ngô gia và chiếc Volvo XC90 kia đều để ở nhà cha mẹ vợ tương lai, Giang Phong đương nhiên phải đến lái xe về.

Chủ yếu là muốn lái chiếc Volvo XC90 kia về, chiếc xe này tương đối thực dụng. Còn chiếc Rolls-Royce kia, nếu như cha vợ có hứng thú thì cũng có thể để lại cho bọn họ lái.

Tục ngữ nói trước lạ sau quen, Giang Phong lần này tới Hoàng gia chẳng khác gì là ở nhà mình, nói chuyện trời đất cùng cha vợ, trò chuyện về các vị của các thời đại phong kiến. Mẹ vợ tự mình xuống bếp, chuẩn bị một bàn thức ăn ngon.

Sau khi ăn uống no say, cha Hoàng có chút tò mò mà hỏi: "Tiểu Giang, nghe Vi Vi nói, cháu bây giờ không chỉ có thể tính toán nhân duyên, còn có thể tính toán chuyện con cái cho người ta?"

Giang Phong nói: "Nếu như thật sự muốn tính toán thì cháu đúng là có thể làm được."

Mẹ Hoàng hỏi: "Tiểu Giang, từ sau khi dì biết rõ cháu có được năng lực tính toán lợi hại như vậy, trong lòng dì vẫn luôn có nghi vấn, đó là cháu từng tính toán về nhân duyên của cháu và Vi Vi chưa?"

Cha Hoàng cũng rất tò mò về vấn đề này.

Hoàng Linh Vi cũng cười nhìn bạn trai, cô từng nghĩ đến vấn đề này, nhưng vẫn chưa từng mở miệng hỏi đối phương.

Trong lòng Giang Phong sớm đã chuẩn bị tư tưởng cho câu hỏi này của mẹ vợ, nghe vậy thì cũng không giấu diếm, trực tiếp gật đầu nói: "Không lừa hai người, cháu đúng là từng tính toán về nhân duyên của cháu và Vi Vi."

Ánh mắt Hoàng sáng lên, hỏi: "Kết quả thế nào?"

"Tuyệt phối!"

Giang Phong nói với vẻ mặt tràn đầy tự hào: "Nhìn khắp toàn thế giới, sợ rằng còn chưa tìm được cặp nào xứng đôi được giống như cháu và Vi Vi."

Lời này vừa nói ra, khóe miệng ba người Hoàng gia đều không nhịn được mà lộ ra nụ cười vui mừng.

Mẹ Hoàng hỏi: "Vậy chuyện con cái thì sao, cháu từng tính toán chưa?"

Giang Phong gật đầu nói: "Từng tính toán, chỉ là kết quả còn không tiện công bố, chờ cháu và Vi Vi kết hôn rồi lại nói sau!"

Cha Hoàng nói: "Tiểu Giang, chú có một người bạn, con gái của hắn gả cho một gia đình trọng nam khinh nữ, sinh ba đứa liên tục đều là con gái. Con gái của hắn đã không muốn sinh nữa, nhưng bên phía nhà chồng lại muốn cô ấy sinh con trai. Nếu như biết rõ đứa nhỏ mang thai tiếp theo là con trai thì con gái của bạn chú cũng muốn sinh. Nhưng vấn đề là trước khi mang thai, không ai biết được rốt cuộc là con trai hay là con gái, lỡ như lại là con gái thì phải xử lý như thế nào đây? Cho nên, trước khi không có cách nào xác định được tình huống, con gái của bạn chú thật sự không muốn sinh con nữa. Vì chuyện sinh con trai, quan hệ của cô ấy và nhà chồng vô cùng căng thẳng, lần trước nghe người bạn kia nói còn có ý định ly hôn. Tiểu Giang, không biết cháu có thể tính toán giúp con gái của bạn chú một chút không, xem cô ấy có mệnh sinh con trai hay không?"

Giang Phong còn chưa trả lời, Hoàng Linh Vi đã nhíu mày nói: "Bây giờ đã là thời đại nào rồi mà còn tồn tại loại tư tưởng trọng nam khinh nữ này? Theo như ý của nhà chồng cô ấy, nếu như không sinh được con trai thì sẽ phải tiếp tục sinh, cho đến khi không thể sinh được mới thôi?"

"Tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn luôn tồn tại, trừ khi phụ nữ sinh con đầu lòng là con trai, hoặc là bên phía phụ nữ mình cũng có tư tưởng trọng nam khinh nữ. Nếu không, phụ nữ gả đến loại gia đình này mà không sinh con trai thì nhất định là chịu tội."

Nói đến đây, mẹ Hoàng ôn nhu liếc mắt nhìn bạn già của mình, "Đàn ông có tư tưởng khai sáng giống như cha con mới là bạn đời lý tưởng của phụ nữ chúng ta."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 566: Mẹ Nó, Thật Sự Là Sỉ Nhục Của Đàn Ông!



Thành phố Thâm Quyến.

Hoàng gia.

Nghe mẹ vợ tương lai nói vậy, Giang Phong vội vàng bày tỏ thái độ: "Dì Hoàng, cháu cũng không có tư tưởng trọng nam khinh nữ, con cái chỉ cần có là được, nam nữ đều không quan trọng. Cháu chỉ muốn kết hôn cùng Vi Vi, sinh mấy đứa bé đều do Vi Vi quyết định."

"Phi, ai muốn sinh con với anh chứ!"

Gương mặt Hoàng Linh Vi đỏ bừng, lườm hắn một cái, ánh mắt kia hoàn toàn chính là đang liếc mắt đưa tình.

Mẹ Hoàng hài lòng cười nói: "Dì tin Tiểu Giang cháu cũng là một người đàn ông tốt."

Giang Phong cười cười, sau đó liền nói chuyện chính với cha Hoàng: "Chuyện tính toán nhân duyên thì chỉ cần biết tên họ và ngày sinh tháng đẻ của đối phương là được, nhưng chuyện tính toán con cháu tương đối phức tạp, còn cần kết hợp với tướng mạo mới tính toán được. Nếu như người bạn kia của chú Hoàng tin tưởng cháu, có thể dẫn theo con gái ông ấy đến để cháu nhìn một chút. Khi đó, cháu có thể tính toán được đứa con tiếp theo là con trai hay con gái."

Cha Hoàng nghe vậy thì mừng rỡ, nói: "Vậy chú sẽ gọi điện thoại cho người bạn kia."

...

Tần Tư năm nay 55 tuổi, là người thành phố Thâm Quyến người. Hắn sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh không tốt, chịu không ít khổ, nhưng vào mùa xuân năm 1979, sau khi vẽ một vòng tròn ở chỗ này, "Làng chài nhỏ" ngày xưa bắt đầu bay lên. Nhà bọn họ ăn nhờ tiền lãi của thời đại, từ một gia đình nghèo khó nhảy lên trở thành triệu hào.

Lúc phát triển tại thành phố Thâm Quyến, hắn lợi dụng địa phương, cưới một người vợ xinh đẹp, sau đó sinh một trai một gái, cuộc sống trôi qua tương đối mỹ mãn.

Sau khi con gái lớn lên lấy chồng, gả cho một người không tệ. Nhà trai mở công ty, giá trị tài sản hơn trăm triệu, lúc đó Tần Tứ còn đắc chí trước mặt bạn bè một khoảng thời gian.

Kết quả, không ngờ rằng tới bên phía nhà trai lại có tư tưởng trọng nam khinh nữ vô cùng nghiêm trọng, bởi vì chuyện sinh, quan hệ của con gái nhà mình cùng nhà chồng dần trở nên căng thẳng.

Bây giờ, con gái hờn dỗi mang theo ba đứa nhỏ trở về nhà mẹ đẻ, mà bên phía nhà chồng cũng chẳng quan tâm đến chuyện này, hôn nhân đã đứng trên bờ sụp đổ.

Cứ theo đà này, ly hôn chỉ là vấn đề thời gian.

Nếu nói Tần Tứ không nóng nảy, đó là giả.

Một ngày này, sau khi bạn già mang theo ba đứa cháu ngoại xuống lầu đi chơi, Tần Tư liền nhịn không được mà hỏi:

"Tiểu Lộ, con rốt cuộc là nghĩ như thế nào? Còn muốn tiếp tục với hắn không?"

Về nhà ngoại đã gần nửa tháng, Tần Lộ hiển nhiên đã cân nhắc về vấn đề này, thấy cha hỏi thăm, nàng liền hít một hơi thật sâu rồi nói: "Cha, con muốn ly hôn."

Tần Tư nghe vậy cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, nói: "Loại gia đình coi người truyền thừa quan trọng hơn tất cả mọi thứ kia không có một chút tình thân nào. Cha ủng hộ con ly hôn, nhưng ba đứa nhỏ kia, con dự định làm thế nào đây?"

Tần Lộ kiên định nói: "Con muốn cả ba đứa nhỏ, dù sao nhà bọn họ cũng không thích con gái."

Trong lòng Tần Tư kìm nén một cỗ tức giận, oán hận nói: "Vậy chúng ta sẽ khởi tố ly hôn, không chỉ muốn ba đứa đứa nhỏ, còn muốn được chia đủ tài sản, không thể cho bọn hắn chiếm lời được."

Thân là cha mẹ, bọn họ thường sẽ khuyên con gái hòa giải trong chuyện hôn nhân, nhưng nhà chồng thật sự là quá đáng, con gái hờn dỗi về nhà ngoại đã gần nửa tháng rồi, bên kia thế mà không gọi qua một cú điện thoại nào cả.

Ý tứ của đối phương đã rõ, hoặc là ngoan ngoãn trở về tiếp tục sinh con trai, hoặc là cứ ở bên đó.

Tần Lộ nghiêm túc nói: "Cha, cha có quen luật sư nào hay không, chúng ta hỏi luật sư một số chuyện trước, xem việc này nên làm thế nào mới có lợi nhất."

Ngay vào lúc hai cha con chuẩn bị triển khai đàm phán, điện thoại di động của Tần Tư vang lên. Hắn liếc một cái, phát hiện là bạn tốt Hoàng Nguyên Giáp gọi tới, liền tiện tay nhận điện thoại: "Ông chủ Hoàng, lại có ván bài rồi?"

Đoạn thời gian trước đó, bọn hắn thường xuyên tổ chức đánh bài, bọn hắn chơi không lớn, một trận cũng chỉ khoảng tầm mười ngàn. Đối với người có tài sản như bọn họ, đây có thể xem như là đánh cược nhỏ.

Hoàng Nguyên Giáp nói: "Không phải là chuyện đánh bài, lần trước lúc chúng ta cùng nhau đánh bài, ông không phải có nhắc tới chuyện con gái của mình sao? Tôi biết một vị đại sư, có thể căn cứ vào tướng mạo để tính toán dòng dõi. Nếu như con gái của ông muốn biết tiếp theo sinh con trai hay là con gái thì có thể tìm vị đại sư này để tính toán một chút."

Tần tư kinh ngạc nói: "Ông chủ Hoàng, ông không có nói đùa với tôi đó chứ?"

Hoàng Nguyên Giáp cười nói: "Không có nói đùa, tôi cũng nói rõ với ông luôn, người này là một vị đại sư thần toán có danh tiếng cả nước, trên mạng có hơn 10 triệu fan hâm mộ. Nếu như hắn không có bản lĩnh kia thì tôi sẽ không giới thiệu cho ông."

Lời này vừa ra, trong lòng Tần Tư đã tin tám phần.

Dù sao, trong đám bạn bè của bọn họ, Hoàng Nguyên Giáp là người có tiền nhất, có được mấy dãy nhà cho thuê, cho dù là tại vùng đất đầy phú hào như Thâm Quyến cũng không thấy nhiều.

Cố Diệp Phi

Lời nói của hắn có độ tin cậy tương đối cao.

Tần Tư liếc mắt nhìn con gái, thở dài: "Cảm ơn ý tốt của ông chủ Hoàng, chỉ là con gái của tôi đã quyết định muốn ly hôn, cho nên tạm thời không cần suy tính chuyện con cái nữa."

Tần Lộ muốn nói lại thôi.

Hoàng Nguyên Giáp hỏi: "Anh Tần, chỉ vì chuyện sinh con, thật sự phát triển đến nước này rồi?"

"Không có cách nào khác, đối phương đúng là vô cùng quá đáng. Con gái tôi vì chuyện này mà tức giận mang ba đứa nhỏ về nhà ngoại, kết quả trở về được gần nửa tháng, bên kia còn không gọi qua một cú điện thoại nào."

Tần Tư vừa nhắc đến chuyện này liền vô cùng tức giận, oán hận nói: "Thái độ của bọn họ đã rất rõ ràng, nếu như cuộc hôn nhân này con tiếp tục thì con gái nhà chúng tôi sẽ không ngóc đầu lên được."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 567: Mẹ Nó, Thật Sự Là Sỉ Nhục Của Đàn Ông! (2)



Hoàng Nguyên Giáp tán đồng, nói: "Nếu như là loại tình huống này, đúng là không có lý gì mà không ly hôn cả. Hơn nữa, điều kiện của con gái ông cũng không tệ, không cần thiết phải bị bên kia khinh bỉ, ly hôn rồi tìm một người tốt hơn là được."

Tần Tư nói: "Tôi cũng nghĩ như vậy."

"Vậy được rồi, tôi không quấy rầy anh Tần nữa!"

"Ừm, vậy chúng ta hẹn gặp sau."

Nhìn thấy cha mình cúp điện thoại, Tần Lộ nhịn không được hỏi: "Cha, là chú Hoàng gọi điện thoại tới?"

Tần Tư gật đầu nói: "Đúng vậy, lần trước lúc đánh bài với chú Hoàng của con, cha có nhắc tới chuyện của con. Chú Hoàng của con đúng là người nhiệt tình, biết một đại sư thần toán, nói là có thể giúp suy tính chuyện sinh con tiếp theo là trai hay là gái, đáng tiếc với tình huống này của con thì không cần đến nữa."

Nghe vậy, Tần Lộ thật vất vả mới hạ quyết tâm bỗng có chút d.a.o động, nói cho cùng cô không phải là không muốn sinh con thứ tư. Nguyên nhân cô không muốn sinh chính là sợ đứa thứ tư vẫn là con gái, căn cứ theo tính tình của nhà chồng, đoán chừng sẽ bảo cô sinh thêm đứa thứ năm, cứ như vậy cô sẽ không dứt ra nổi.

Cuối cùng, vẫn là lý trí chiếm thế thượng phong, chuyện đã phát triển đến nước này, cuộc hôn nhân này cũng nên dừng lại rồi.

...

Hoàng gia.

Sau khi cha Hoàng gọi điện thoại xong, không khỏi tiếc hận mà lắc đầu, nói: "Đôi vợ chồng vốn dĩ rất xứng đôi, cũng bởi vì nhà trai trọng nam khinh nữ, cuối cùng đi đến tình trạng ly hôn, thật sự là đáng tiếc."

Giang Phong nói: "Huyện Bách Lương chúng là thật ra cũng là vùng có tư tưởng trọng nam khinh nữ nặng. Mặc dù cháu sống ở trong hoàn cảnh kia, nhưng cháu luôn khịt mũi coi thường đối với loại tư tưởng trọng nam khinh nữ này. Nhưng mà không hiểu sao lại có rất nhiều người có loại tư tưởng này, hơn nữa phần lớn những người này đều không có đầu óc, dù có nói chuyện con trai con gái đều như nhau với bọn họ thì cũng như nói với cục đá mà thôi."

Cha Hoàng nói: "Những người có tư tưởng trọng nam khinh nữ đều là những gia tộc có quan niệm cũ."

Mẹ Hoàng có chút lo lắng hỏi: "Tiểu Giang, cháu được khai sáng tư tưởng, chú dì cũng cảm thấy yên tâm. Nhưng cháu nói chỗ của cháu cũng là nơi có tư tưởng trọng nam khinh nữ nặng, vậy cha mẹ cháu có tư tưởng trọng nam khinh nữ hay không?"

Giang Phong cười nói: "Dì Hoàng yên tâm, tư tưởng của cha mẹ cháu rất thoáng, bên trong ba anh chị em chúng cháu, cháu là người được cha mẹ yêu thương nhất, sau đó là chị gái, cuối cùng mới là anh cả. Đừng nói đến việc cháu và Vi Vi chắc chắn sẽ có con, cho dù không sinh con thì cũng không sao cả, cha mẹ cháu cũng sẽ không cưỡng cầu."

Cố Diệp Phi

Nghe thấy câu trả lời khẳng định của Giang Phong, mẹ Hoàng như trút được gánh nặng nói: "Tiểu Giang nói thế thì dì an tâm rồi!"

...

Đế Đô.

Tại một nơi được căn phòng nghiêm ngặt, có mấy bàn tiệc rượu.

Đây là một hiện trường hôn lễ vô cùng khiêm tốn, địa điểm cử hành hôn lễ được bố trí vô cùng đơn giản, chỉ dán mấy cái hỷ chữ, khách cũng chỉ mời mấy người, những người còn lại đều là anh em ruột thịt của hai nhà.

Chú rể và cô dâu của hôn lễ này không phải người nào khác, chính là hai con ông cháu cha Tưởng Quý Đông và Mạnh Thu Nguyệt.

Những vị khách may mắn tới tham gia hôn lễ này đều có thân phận bất phàm, mặc dù đều không phải là lãnh đạo đương nhiệm, nhưng trước khi bọn họ về hưu, thấp nhất đều là lãnh đạo cấp 'Thiếu mục'.

Lúc này, hai người rất có mặt mũi tại Đế Đô là Tưởng Quý Đông và Mạnh Thu Nguyệt lại giống như là hai con rối, mặc người bài bố.

Sau khi dày vò hơn ba giờ, buổi hôn lễ tra tấn người này cuối cùng cũng kết thúc, Tưởng Quý Đông và Mạnh Thu Nguyệt được đưa vào phòng cưới của bọn họ.

Phòng cưới của bọn họ đương nhiên không phải ở chỗ được canh gác nghiêm ngặt này, mà nằm ở chỗ khác.

Chờ trở lại phòng tân hôn, lúc chỉ còn lại hai người, Mạnh Thu Nguyệt lẫm liệt hướng về phía ghế sô pha, liếc nhìn Tưởng Quý Đông, hỏi: "Ban đêm anh ngủ phòng ngủ khách, tôi ngủ phòng ngủ chính, có vấn đề gì không?"

"Có vấn đề."

"Có vấn đề gì?"

Tưởng Quý Đông khẽ nói: "Dựa vào đâu mà cô ngủ phòng ngủ chính, còn tôi lại phải ngủ phòng khách?"

Hai tay Mạnh Thu Nguyệt ôm ngực, cười lạnh nói: "Dựa vào việc tôi đai đen Taekwondo!"

Sắc mặt của Tưởng Quý Đông đen lại, con hổ cái này thật sự là khinh người quá đáng, hắn ngẩng đầu, nói: "Cô cho rằng tôi sợ cô? Đêm nay mặc kệ cô ngủ chỗ nào thì tôi cũng phải ngủ phòng ngủ chính."

Đây là đấu tranh chủ quyền, tuyệt đối không thể nhượng bộ.

Mạnh Thu Nguyệt bỗng đứng lên, dọa cho Tưởng Quý Đông lui về phía sau một bước. Cô khinh thường nói: "Nếu như anh không muốn ngày mai sưng mặt sưng mũi gặp khách thì cứ việc đi theo."

Cô vừa nói chuyện vừa thản nhiên đi về phía phòng ngủ chính, không để Tưởng Quý Đông vào mắt chút nào.

"Mẹ nó, thật sự là sỉ nhục của đàn ông!"

Trong lòng Tưởng Quý Đông điên cuồng gào thét, nhưng chân lại như đóng ở trên mặt đất, động cũng không dám động. Bởi vì hắn biết rõ một khi theo sau, con hổ cái này thật sự sẽ ra tay đánh hắn.

Hắn đưa mắt nhìn Mạnh Thu Nguyệt tiến vào phòng ngủ chính rồi cửa đóng lại. Tưởng Quý Đông cũng không nhịn được nữa, móc ra điện thoại ra gọi cho Giang đại sư, trong lòng nảy sinh ý định ác độc: "Mạnh Thu Nguyệt, cô cứ chờ đó, chờ Giang đại sư xuất mã giải quyết vấn đề giữa chúng ta. Ông đây không làm cho cô mở miệng gọi ba ba thì coi như tôi thua!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 568: Tối Hôm Đó Nhịn Một Bụng Tức, Đêm Nay Nhất Định Phải Cho Cô Ta Đẹp Mặt



Đế Đô.

Trong một phòng khách được trang trí cực kỳ sang trọng, Tưởng Quý Đông bị Mạnh Thu Nguyệt làm cho tức không thở được. Hai người từ trước khi kết hôn đã đã ngứa mắt lẫn nhau rồi, bây giờ kết thành vợ chồng, bị ép sống dưới cùng một mái nhà, lại càng thêm khó nhịn.

Điều làm cho Tưởng Quý Đông tức giận nhất đó là hắn còn không đánh lại con cọp cái Mạnh Thu Nguyệt.

Cũng may, hắn còn có lá bài tẩy là Giang đại sư.

Điện thoại vừa bắt máy, Tưởng Quý Đông đã hạ giọng nói: "Giang đại sư, hôm nay tôi kết hôn rồi, tôi bây giờ đang bị con cọp cái kia làm cho tức đến đau đầu, không biết cậu gần đây có rảnh hay không?"

Giang Phong không chút do dự, trực tiếp đáp: "Anh Đông, tôi bây giờ đang ở nhà bạn gái tại thành phố Thâm Quyến, anh cho tôi cái địa chỉ, ngày mai tôi sẽ bay thẳng qua."

"Anh em tốt, đủ ý tứ!"

Tưởng Quý Đông kích động đập chân, nói: "Ngày mai lúc nào đến thì nhớ nói trước với tôi một tiếng, tôi đến sân bay đón cậu."

Giang Phong cũng không khách sáo với hắn, cười đồng ý, sau đó hai người lại nói chuyện vài câu, mới cúp điện thoại.

Tưởng Quý Đông nhìn chằm chằm vào cửa phòng ngủ chính mấy giây, trong lòng khẽ nói: "Mạnh Thu Nguyệt, người đàn bà xấu xa này, ông đây cho cô đắc ý trước, xem tôi sau này thu thập cô như thế nào."

Nghĩ đến một ngày nào đó, con cọp cái này chổng m.ô.n.g cho hắn đánh, hắn bỗng có chút hưng phấn.



Thành phố Thâm Quyến.

Hoàng gia.

Nhìn thấy Giang Phong cúp điện thoại, Hoàng Linh Vi hỏi: "Anh ngày mai lại phải bay đến kinh đô à?"

Giang Phong gật đầu nói: "Người vừa gọi điện thoại cho anh là một con ông cháu cha ở kinh thành, lão gia tử trong nhà trước khi về hưu chính là lãnh đạo cấp phó 'Khẩu Ngọc', lực ảnh hưởng cực lớn, hắn tìm anh xin giúp đỡ, anh cũng không thể không để ý tới được."

Hoàng phụ và Hoàng mẫu nghe mà trợn mắt hốc mồm. Bọn họ biết người con rể tương lai này không chỉ kiếm được hơn trăm triệu trong một năm qua, còn có mạng lưới quan hệ cực mạnh. Nhưng bọn họ thật sự không nghĩ tới, mạng lưới quan hệ của con rể tương lai đã mạnh đến mức độ này.

Đó chính là lãnh đạo cấp 'Khẩu Ngọc', cho dù là phó, hơn nữa đã về hưu, nhưng cũng là đại lão cấp cao, có thể tạo mối quan hệ với con cháu trực hệ của đại lão như này là điều mà bao nhiêu người cầu đều không được.

Con rể tương lai của bọn họ lại được nhân vật bậc này gọi điện thoại xin giúp đỡ, thật sự là quá lợi hại!

Hoàng Linh Vi kinh ngạc nói: "Anh Phong, con ông cháu cha bậc này còn cần anh giúp đỡ gì nữa?"

Giang Phong cười nói: "Chuyện này đương nhiên là có liên quan đến nghề nghiệp của anh. Hôn nhân của hắn là thông gia chính trị, hắn và vợ mới cưới cực kỳ không hợp nhau, nhờ anh xin giúp đỡ chính là muốn anh giải quyết vấn đề hôn nhân của hắn."

Hoàng phụ nghe đến đó, không khỏi nhắc nhở: "Tiểu Giang, vấn đề hôn nhân này cũng không dễ giải quyết như vậy, cháu cẩn thận kẻo không ăn được thịt dê lại chọc phải một thân phiền toái, vậy sẽ phải chịu thiệt thòi lớn!"

Hoàng Linh Vi cười nói: "Cha, cha cứ yên tâm đi. Anh Phong ngoại trừ am hiểu tính toán nhân duyên và con cái ra thì kỹ năng hòa giải hôn nhân cũng rất lợi hại, trước đó tại văn phòng môi giới hôn nhân từng giúp không ít khách hàng giải quyết các vấn đề hôn nhân!"

Giang Phong tự tin cười nói: "Chú Hoàng yên tâm, cháu sẽ không làm chuyện không nắm chắc."

Hoàng phụ gật đầu nói: "Ừm, cháu có lòng tin là được rồi!"



Ngày hôm sau.

2: 35 chiều, Giang Phong ngồi máy bay đến sân bay Đại Hưng.

Mấy phút sau, hắn lên một chiếc xe màu đỏ.

"Giang đại sư, lúc trước anh Long chị Long kết hôn, tuy nói không có tình cảm gì, nhưng mà qua hai ba năm, mặt ngoài cũng tương đối hòa thuận, không làm khó nhau gì cả."

Tưởng Quý Đông vừa lái xe vừa phỉ nhổ: "Nhưng mà người phụ nữ hung dữ kết hôn với tôi kia thật sự là quá đáng, có thể khiến cho tôi tức đến nổ phổi chỉ trong vài phút đồng hồ, mỗi ngày ở chung với cô ta thật sự là đều không vượt qua nổi."

Giang Phong ngồi cạnh ghế tài xế cũng không nói nhảm mà nói thẳng: "Anh Đông, anh cung cấp một chút thông tin và ngày sinh tháng đẻ của cô ấy cho tôi, còn có tên của cô ấy nữa. Tôi sẽ tính toán nhân duyên cho các người trước xem như thế nào."

Tưởng Quý Đông đương nhiên biết rõ năng lực tính toán nhân duyên của Giang Phong lợi hại như thế nào. Nghe hắn hỏi như vậy thì lập tức hưng phấn nói: "Cô ấy tên là Mạnh Thu Nguyệt, ngày tháng năm sinh là… Ngày tháng năm sinh của tôi là…"

"Tôi tính toán trước một chút!"

Nói xong, Giang Phong liền xem xét tư liệu xứng đôi của Tưởng Quý Đông và Mạnh Thu Nguyệt.

Cố Diệp Phi

Các phương diện khác đều không vấn đề gì, chỉ là khi nhìn thấy tính cách của Mạnh Thu Nguyệt, Giang Phong càng nhìn càng cảm thấy kinh ngạc.

Ai có thể nghĩ tới, lấy thân phận địa vị của cô, cùng với tính cách mà anh Đông nhắc tới, cô ấy vậy mà lại là người có khuynh hướng chịu ngược?
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 569: Tối Hôm Đó Nhịn Một Bụng Tức, Đêm Nay Nhất Định Phải Cho Cô Ta Đẹp Mặt (2)



Sau khi xem tư liệu xứng đôi của hai người, Giang Phong không lập tức nói chuyện, mà là bắt đầu sắp xếp ngôn ngữ, qua mười mấy phút, mới lên tiếng: "Anh Đông, tôi đã tính toán xong nhân duyên giữa anh và cô ấy rồi."

Cho dù có muốn hay không, mặc kệ có thích hay không thì vợ của hắn đã được định sẵn là con cọp cái kia, trừ khi xuất hiện biến cố lớn, nếu không thì cuộc hôn nhân này sẽ đi theo hắn cả đời.

Cho nên, dù Tưởng Quý Đông cực kỳ không thích tính cách của Mạnh Thu Nguyệt nhưng khi nghe Giang Phong nói đã tính toán xong nhân duyên của hắn và nàng, vẫn ngay lập tức hỏi: "Thế nào, tôi và cô ấy có phải là bát tự không hợp hay không?"

Giang Phong lắc đầu nói: "Anh Đông, bát tự của anh và cô ấy không phải là không hợp, nói thật ra thì hai người còn có duyên."

Tưởng Quý Đông nói với vẻ nghi ngờ: "Nếu không phải do bát tự không hợp, vậy tại sao tôi mới nói chuyện với cô ấy hai câu liền không nhịn được mà tức giận? Hơn nữa, cô ấy nhìn tôi không vừa mắt, tôi nhìn cô ấy cũng không thuận mắt. Đây rõ ràng không phải là biểu hiện mà vợ chồng nên có."

Giang Phong nói: "Đây là bởi vì cách hai người ở chung không đúng, nói thẳng ra là bản thân anh không hiểu rõ cô ấy, Cô ấy cũng không hiểu rõ anh. Thậm chí cách hai người nhìn đối phương đã mang theo thành kiến ngay từ đầu, căn bản không có hứng thú đi tìm hiểu đối phương, lúc này mới tạo thành tình huống như hiện tại."

"Giang đại sư, nghe ý của anh thì tôi và cô ấy còn rất xứng đôi?"

"Nói như nào nhỉ, nếu như max điểm là 100, thì hôn nhân của các người đại khái có thể được 72 điểm."

Tưởng Quý Đông nghe thấy số điểm như vậy, cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn. 60 điểm là đạt tiêu chuẩn, mà hôn nhân của bọn họ có thể được 72 điểm. Điều này chẳng phải nói rõ hôn nhân của hắn và cô ấy có thể xem như là không tệ hay sao?

Mặc dù kết luận này khiến cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng Tưởng Quý Đông vẫn lựa chọn tin tưởng phán đoán của Giang Phong.

"Giang đại sư, cậu nói xem tôi nên làm như thế nào bây giờ?"

Giang Phong nghĩ một lúc rồi hỏi: "Anh Đông, anh muốn có kết quả ngay lập tức hay là âm thầm chờ đợi?"

Tưởng Quý Đông không chút do dự nói: "Đương nhiên là muốn lập tức rõ ràng."

Giang Phong nói: "Vậy thì dễ làm, anh cứ mạnh mẽ cưỡng ép cô ấy là được!"

Tưởng Quý Đông nghe vậy thì tay không khỏi run lên, xe con đang chạy ổn định bỗng rung lắc một chút. Hắn quay đầu nhìn Giang Phong, cười khổ nói: "Giang đại sư, cậu đừng lấy mấy chuyện liên quan tới mạng sống ra nói đùa chứ!"

Giang Phong cũng bị giật nảy mình, "Được rồi, trên đường trò chuyện đúng là không an toàn, chờ đến nơi chúng ta sẽ trò chuyện kỹ càng hơn!"

Tưởng Quý Đông: "…"



Nửa giờ sau.

Khách sạn năm sao nào đó.

Nhìn thấy Giang Phong thu dọn hành lý, Tưởng Quý Đông nhịn không được mà hỏi: "Giang đại sư, câu mà cậu nói với tôi trên xe rốt cuộc là có ý gì?"

Giang Phong ngồi ở trên ghế sô pha, nói:

Cố Diệp Phi

"Ý trong lời nói, anh chỉ cần cưỡng ép cô ấy, thái độ của cô ấy đối với anh sẽ thay đổi hoàn toàn, đến lúc đó quan hệ của hai người sẽ ấm lên, mọi chuyện sẽ nước chảy thành sông."

Tưởng Quý Đông trừng to mắt, "Giang đại sư, cậu chắc chắn mình không có nói đùa?"

Giang Phong nghiêm mặt nói: "Thật sự không có nói đùa."

Tưởng Quý Đông trầm mặc một lát, mới hỏi: "Giang đại sư, có thể nói cho tôi một chút về lý do trong đó không?"

Lúc ở trên xe Giang Phong đã sắp xếp tốt lời nói, nghe vậy cũng không che giấu mà nói thẳng: "Lý do trong đó thật ra rất đơn giản, tính cách của cô ấy có chút giống với Kiến Ninh công chúa trong « Lộc Đỉnh Ký ». Tôi nói đến đây, chắc là anh Đông đã có thể hiểu rõ rồi đúng không?"

Tưởng Quý Đông bật thốt lên: "Cô ấy có khuynh hướng thích bị ngược đãi?"

Giang Phong gật đầu, bắt đầu nói thao thao bất tuyệt: "Thật ra mỗi người chúng ta đều có khuynh hướng thích bị ngược đãi. Ví dụ điển hình nhất chính là ăn ớt. Trong các vị giác ngọt bùi cay đắng chua, chỉ có cay là cảm giác đau mà không phải là vị giác, cho nên nghĩa rộng của việc thích ăn ớt chính là nói về sự ngược đãi. Ngoài ra, còn có thích uống cà phê đắng, bia đắng, rèn luyện chạy bộ, thậm chí là mát xa (loại mát xa chuyên nghiệp, đạt được sự thoải mái từ trong đau đớn mà không phải là mát xa nhẹ nhàng thông thường), đều là biểu hiện của việc chịu ngược đãi. Đương nhiên, khuynh hướng chịu ngược đãi còn chia ra rất nhiều phần nhỏ, tôi cũng không tiện nói rõ từng loại. Mặc dù cô ấy thích bị ngược đãi, nhưng không nghiêm trọng giống như công chúa Kiến Ninh. Mức độ chịu đựng sự ngược đãi của cô ấy đúng lúc có thể gia tăng tình thú giữa vợ chồng, chỉ cần anh lợi dụng tốt, sau này anh sẽ có thể hưởng phúc."

Tưởng Quý Đông nghe mà không khỏi sửng sốt.
 
Back
Top Bottom