Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 520: Chém Thần Chứng Đạo



Từ khi văn học mạng xuất hiện đến nay đã được hai mươi lăm năm, có người chia lịch sử phát triển của văn học mạng trong hai mươi lăm năm này thành mấy giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất chính là 【 thời kì đồ đá - năm 1998 ~ 2000 】 .

Năm 1998, trang web portal được thành lập, phương thức sử dụng 36K "Miêu" để truy cập internet đã xuất hiện tại Trung Quốc, văn học mạng cũng tới theo thời đại internet, bắt đầu lộ diện trên các trang mạnh.

« Lần đầu tiếp xúc thân mật » và « Ngộ Không Truyện », chính là tác phẩm văn học tiêu biểu của 【 thời kì đồ đá 】 này.

Giai đoạn thứ hai chính là 【 Thời đại thanh đồng năm 2000 ~ 2003 】 .

Cố Diệp Phi

Sáng tác văn học mạng bắt đầu bùng nổ, các tác phẩm nổi tiếng nhất thời kỳ này chính là « Phong Tư Vật Ngữ », « Thiên Ma Thần Đàm », « Tử Xuyên ».

Giai đoạn thứ ba là 【 Thời đại hắc thiết 2003 ~ 2005 】 .

« Phiêu Miểu Chi Lữ », « Tru Tiên », « Ma Pháp Học Đồ », « Tiểu Binh Truyền Kỳ », « Thiên Bằng Tung Hoành », « Khinh nhờn », « Thú huyết sôi trào », « Dị hiệp » là các tác phẩm được sinh ra trong thời kỳ này.

Giai đoạn thứ tư là 【 Thời đại hoàng kim 2005 ~ 2008 】 .

« Tinh Thần Biến », « Phật vốn là đạo », « Truyền thuyết Tà Thần», « Công tử cực phẩm », « Cực Phẩm Gia Đinh », « Trở lại triều Minh làm Vương gia », « Khánh Dư Niên », « kh*ng b* vô », « Tà Khí Lẫm Nhiên », « Thần Mộ » là các tác phẩm tiêu biểu trong thời kỳ này.

Giai đoạn thứ năm là 【 Thời đại vô tuyến 2008 ~ 2015 】 .

Giai đoạn này có rất nhiều tác phẩm bùng nổ, tác phẩm quá nhiều, không tiện liệt kê ra.

Giai đoạn thứ sáu là 【 Thời đại đại IP 2015~ tương lai 】 .

Trong hơn hai mươi lăm năm lịch sử phát triển của văn học mạng, website này thống ngự giang hồ hai mươi năm, chính là anh cả không thể tranh cãi trong ngành, không có trang web nào có thể chống lại.

Mà bảng xếp hạng nguyệt phiếu trên website có thể xem là một thước đo độc nhất vô nhị.

Lúc mới bắt đầu, đó là vùng đất mà vô số tác giả tha thiết mơ ước, mà muốn chứng đạo lúc vừa bắt đầu, đều quan trọng nhất chính là phải từng giành được vị trí thứ nhất bảng nguyệt phiếu ít nhất một lần.

Tác giả chưa từng có tên trong bảng nguyệt phiếu, không có tư cách được gọi là tác giả đứng đầu.

Bởi vì bảng nguyệt phiếu làm đầu có giá trị đong đếm cao, cho nên từ khi làm ra bảng nguyệt phiếu cho đến nay, mỗi tháng cơ bản đều sẽ có các màn long tranh hổ đấu. Các tác giả mới bước chân vào con đường này đều liều mạng già muốn tranh thứ nhất nguyệt phiếu một lần.

Tranh đoạt bảng nguyệt phiếu trước kia, những tác giả uy tín lâu năm coi như là khắc chế, đều yên lặng gõ chữ, đổi mới nguyệt phiếu, sau khi thành tích không kém nhiều lắm, ai có thể bộc phát thì người đó có thể giành thứ nhất.

Bầu không khí cạnh tranh lúc đó vô cùng tốt, các tác giả tranh chấp đều rất là quân tử. Cho dù sách trên bảng nguyệt phiếu có tranh đấu lợi hại như nào, quan hệ giữa các tác giả vẫn đều rất khá, có loại cảm giác cùng chung chí hướng.

Cho đến khi tiến vào Thời đại vô tuyến, từng vị thần mới bắt đầu quật khởi mạnh mẽ, bắt đầu có người không nói võ đức. Cuộc cạnh tranh bảng nguyệt phiếu đã không còn là lấy bạo chương và bỏ phiếu làm chủ, mà là các loại lừa đảo.

Nhất là lúc sửa lại quy tắc nguyệt phiếu, khen thưởng càng nhiều thì nguyệt phiếu sẽ càng ngày càng nhiều. Cạnh tranh bảng nguyệt phiếu đã hoàn toàn biến thành đấu trường thổ hào, ai có kim chủ nhiều hơn thì người đó có thể giành thứ nhất.

Dưới loại hình cạnh tranh này, những đại thần đã từng là chúa tể bảng nguyệt phiếu uy tín lâu năm cũng dần mất đi hứng thú, dần dần rút lui ra khỏi cạnh tranh bảng nguyệt phiếu.

Đương nhiên, có ba nguyên nhân chủ yếu khiến cho những đại thần uy tín lâu năm rời khỏi cạnh tranh bảng nguyệt phiếu:

Một, tác phẩm kiếm sống của bọn họ đã dành quá nhiều nguyệt phiếu thứ nhất, bút danh đã trở thành chữ vàng. Một quyển sách còn chưa tuyên truyền, đã bán bản quyền với giá trên trời, xếp hạng bảng nguyệt phiếu đã không còn quan trọng đối với bọn hắn nữa.

Hai, cơ chế cạnh tranh nguyệt phiếu đã sửa đổi, tự trả tiền khen thưởng đã trở thành chủ lưu, cộng với người trẻ tuổi không nói võ đức, đại thần uy tín lâu năm đều không muốn tham dự loại cạnh tranh này.

Ba, thời gian sáng tác của đại thần uy tín lâu năm đều vượt qua mười năm, cho dù là thân thể hay là tinh lực đều không còn bằng lúc trước. Bọn họ cũng có chút bị động, cả đám đều bắt đầu đổi mới Phật, không còn cái muốn đi tranh mấy cái bảng kia nữa.

Trên đây chính là nguyên nhân chủ yếu khiến cho những đại thần uy tín lâu năm từng đứng trên đỉnh cao không tham dự cạnh tranh nguyệt phiếu nữa. Bảng nguyệt phiếu bây giờ đã là thiên hạ của người mới.

Trần Mộ Sơn vào nghề tại Thời đại hoàng kim, thành danh tại thời đại vô tuyến. Hắn từng nhận được nguyệt phiếu thứ nhất vô số lần, hắn cũng từng giành vị trí đầu của năm bảng, là một trong những đại thần có thực lực mạnh mẽ và vô cùng uy tín.

Nhưng mà, sau khi tiến vào Thời đại đại IP, hắn cũng giống như các đại thần uy tín lâu năm khác, không còn tranh bảng nguyệt phiếu nữa.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 521: Tối hôm qua, hắn nhất thời cao hứng, đăng mười chương tồn ra ngoài, trực tiếp kéo đống fan kỳ cựu yên lặng nhiều



Qua hơn mười ngày c.h.é.m g.i.ế.c ban đầu, thứ hạng bên trên bảng nguyệt phiếu đã sáng tỏ, nếu từ giờ đến cuối tháng mà không có gì bất ngờ xảy ra thì thứ tự sẽ không xuất hiện thay đổi quá lớn.

Nhưng sau khi Trần Mộ Sơn bộc phát, tác phẩm của hắn liền một đường đi lên.

Chỉ trong thời gian một đêm, liền từ thứ 18 mạnh mẽ xông tới thứ 2, cũng cầm trường thương nhắm ngay vào Hoa Cúc đang đứng thứ nhất.

Thế là, bảng nguyệt phiếu vốn đang yên tĩnh lại lập tức trở nên gió nổi mây vờn.

Xếp thứ nhất là tác phẩm của một người mới, tên là Chém Thần Chứng Đạo, năm ngoái mới ký thỏa thuận đại thần. Tác phẩm này có thành tích không tệ, hắn bắt nổi lên tâm tư, bắt đầu vận dụng toàn lực cạnh tranh bảng nguyệt phiếu.

Cố Diệp Phi

Một mặt là vì cạnh tranh danh hiệu tác giả bạch kim, một mặt khác là vì bán bản quyền.

Lúc này, trong diễn đàn trung tâm của Chém Thần Chứng Đạo, Chém Thần Chứng Đạo đang thương lượng với mấy thổ hào làm thế nào để đối phó với đối thủ có khí thế cường đại này.

Thần Ý Minh: "Chém Thần đại đại, tôi cảm thấy chúng ta không cần khẩn trương. Tôi đã đọc qua quyển sách kia rồi, từ khi xuất hiện cho đến hôm qua cũng chỉ xuất hiện lác đác một vài chương. Ngày hôm qua tác giả không biết gặp được việc gì vui nên mới bỗng nhiên bộc phát một lần. Tôi đoán là từ hôm nay trở đi sẽ quay về với tiết tấu trước đó, chắc là không thể tạo thành uy h.i.ế.p với chúng ta được đâu."

Mở? Một Lần: "Tôi đồng ý với cách nói này, đại thần giống như Tam Xích Hàn Đàm đã sớm nằm ngửa. Bọn họ đã kiếm đủ tiền, hiện tại sáng tác chỉ là sở thích đối với bọn họ, sẽ không liều mạng giống như trước đây nữa."

Sức Tưởng Tượng Ở Trong Lòng: "Các ngươi sai rồi, tôi nhận được tin tức, người vận hành quyển sách kia đã lên tiếng trong nhóm V, nói Tam Xích Hàn Đàm tháng này cố ý tranh bảng nguyệt phiếu. Không thể khinh thường thực lực của đại thần uy tín lâu năm này được, có rất nhiều fans tử trung. Tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên chuẩn bị tốt thì hơn."

Chém Thần Chứng Đạo @ Sức Tưởng Tượng Ở Trong Lòng: "Thổ hào bên kia có động tĩnh gì không?"

Sức Tưởng Tượng Ở Trong Lòng @ Chém Thần Chứng Đạo: "Chuyện này thì không cần lo lắng, thổ hào bên kia đã sớm mai danh ẩn tích, ngoại trừ tối hôm qua khen thưởng mấy Bạch ngân, mấy cái khác chỉ là một số Minh chủ vụn vặt mà thôi."

Tiểu Trương Đồng Học @ Chém Thần Chứng Đạo: "Trước mắt chúng ta có hai biện pháp ứng đối, một là cứng đối cứng, anh đi đăng một chương chiến đấu, mấy hoàng kim bạch ngân của ta có thể kéo lên, trực tiếp kéo dài số phiếu, đánh rụng dáng vẻ kiêu ngạo của bên kia. Hai là lựa chọn tạm thời tránh mũi nhọn, đến cuối tháng lại cho bên kia một đao thật đau."

Ông Đây là Nhị Đại Gia: "Cứng đối cứng, thắng bại khó liệu, hơn nữa hao tổn lớn, chờ đánh xong tháng này, chúng ta chắc là cũng sẽ bị kiệt sức, có thể sẽ không tranh được mấy tháng sau. Cho nên, ta nghiêng về phương án trộm tháp cuối tháng hơn."

Tiểu Ba Ba Đầu Trọc: "Thật ra, ta cảm thấy cứng đối cứng cũng tương đối thoải mái. Mặc dù hao tổn lớn, nhưng Tam Xích Hàn Đàm là một trong những đại thần uy tín lâu năm hàng đầu. Nếu như có thể đánh rớt hắn một cách chính diện thì danh tiếng của Chém Thần đại đại sẽ danh xứng với thực."

Chém Thần Chứng Đạo @ Tiểu Ba Ba Đầu Trọc: "Có đạo lý, lúc tôi vào nghề, những đại thần danh tiếng kia đã không còn không tiếp tục tranh bảng, căn bản là không có cơ hội tranh phong cùng những đại thần này. Bây giờ thật vất vả mới có được cơ hội, tôi cảm thấy cứng đối cứng là lựa chọn tốt nhất. Dù sao địa vị giang hồ của tôi còn kém người ta, thua là chuyện bình thường, lỡ như có thể c.h.é.m thần thành công thì sẽ có thu hoạch lớn."

Đám thổ hào này đều đã theo Chém Thần Chứng Đạo ít nhất hai ba quyển sách, tổng khen thưởng không có người nào thấp hơn Hoàng Kim Minh. Hắn năm ngoái có thể ký thỏa thuận đại thần, mấy vị fan thổ hào này đã trợ giúp hắn rất nhiều.

Bây giờ, sau khi Chém Thần Chứng Đạo đưa ra lựa chọn, mấy thổ hào đều bày tỏ sẽ dốc toàn lực ủng hộ hắn.

Sau khi nắm chắc trong lòng, Chém Thần Chứng Đạo bắt đầu hào hứng gõ chữ.

...

Sau khi tiền gửi tiết kiệm ngân hàng thành công đột phá 5 triệu, Lý Giai Mỹ quyết đoán lên bờ, chào tạm biệt với quá khứ.

Ngày kế tiếp, cô lái chiếc BMW mình thích hướng về phía Tỉnh Quế, bởi vì không vội, giữa trưa còn tìm chỗ ăn cơm nghỉ ngơi hai giờ, cho nên lúc tới Tỉnh Quế đã hơn tám giờ tối.

Phụ nữ thật sự là không có chút chống cự nào đối với món ăn vặt đường phố. Đây là lần đầu tiên tới Tỉnh Quế, Lý Giai Mỹ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ con đường ăn vặt Trung Sơn nổi tiếng khắp cả nước này.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 522: Chém Thần Chứng Đạo (3)



Thế là, cô không ăn cơm chiều nữa, mà trực tiếp lái xe đến đây.

Sau khi dừng xe, Lý Giai Mỹ đi bộ tiến vào đường Trung Sơn.

Cả con phố đồ ăn vặt rực rỡ ánh đèn, giữa đường người tấp nập đi lại, quầy hàng hai bên muôn màu mỹ thực, từ mỹ thực bản địa đến đặc sắc mỹ thực các nơi trên cả nước, có thể nói là cái gì cũng có.

Hai mắt Lý Giai Mỹ tỏa sáng, cái này cũng muốn ăn cái kia cũng muốn ăn. Con phố ăn vặt này dài không đến một cây số, Lý Giai Mỹ mới đi chưa được trăm mét, bụng đã sắp no căng. Đây là dưới tình huống cô chỉ chọn một phần đặc sắc nhỏ để ăn, còn có rất nhiều mỹ thực chưa kịp nhấm nháp.

Lý Giai Mỹ sờ cái bụng no căng, vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, chỉ có thể ngày mai lại đến.

Sau đó, cô đi thuê phòng nghỉ.

Hôm sau, bữa sáng của Lý Giai Mỹ là một bát mì địa phương cực kỳ nổi tiếng, sau đó căn cứ theo hướng dẫn, cô lái xe tới môi giới Hạnh Phúc.

"Xin chào, mỹ nữ, trước khi tìm bạn trăm năm, xin hãy hoàn thành tư liệu này."

Vừa tiến vào chỗ môi giới hôn nhân, một người đàn ông trên mặt có vết sẹo liền khách sáo chào hỏi với Lý Giai Mỹ, sau đó đưa một tấm bảng thông tin qua.

Hễ là fan hâm mộ của Giang đại sư, đều biết thân phận của người đàn ông bị bỏng này. Lý Giai Mỹ đương nhiên cũng biết hắn. Cô tiếp nhận bảng biểu nhìn thoáng qua, sau đó khách khí hỏi:

"Chào Lam tiên sinh, xin hỏi Giang đại sư ở đây không?"

Lam Chí Huy mỉm cười nói: "Giang đại sư không ở đây, nhưng mà mỹ nữ cứ việc yên tâm, chúng tôi chỉ lấy thông tin hộ khách, cho dù không phải Giang đại sư tự mình ra mặt tác hợp, nhưng đối tượng xứng đôi đều là do Giang đại sư tự mình chọn lựa."

Lý Giai Mỹ gật đầu, nói:

"Tôi biết chuyện này, nhưng mà tình huống của tôi có chút đặc thù, cho nên tôi muốn tự mình nói chuyện với Giang đại sư, không biết Giang đại sư bây giờ ở đâu? Lúc nào mới có thể trở về?"

Từ khi Lam Chí Huy gia nhập phòng môi giới, thỉnh thoảng sẽ gặp phải một số vị khác đặc thù nên nghe người kia nói vậy hắn cũng không cảm thấy kinh ngạc. Nghe Lý Giai Mỹ nói như vậy, hắn liền lấy điện thoại di động ra, nói: "Mỹ nữ, cô chờ một lát, tôi gọi điện thoại hỏi một chút."

"Cảm ơn Lam tiên sinh!"

"Không cần khách sáo!"

Lam Chí Huy vừa bấm vừa bấm gọi cho ông chủ Giang Phong.

Điện thoại vừa được tiếp, Lam Chí Huy liền trực tiếp hỏi: "Ông chủ, có khách hàng xinh đẹp nói tình huống của cô ấy có chút đặc thù, muốn nói chuyện trực tiếp với anh, không biết anh lúc nào mới trở về?"

Giang Phong nói: “Khoảng xế chiều ngày mai tôi sẽ về, anh bảo khách hàng để lại số điện thoại, tôi trở về sẽ liên lạc lại với cô ấy."

Lam Chí Huy nói: "Được, tôi biết rồi!"

Cố Diệp Phi

"Hừm, vậy cúp đây!"

"Được!"

Sau khi ông chủ cúp điện thoại, Lam Chí Huy mới nhìn về phía Lý Giai Mỹ, nói: "Mỹ nữ, ông chủ của tôi nói, khoảng xế chiều ngày mai hắn sẽ trở về. Cô có thể để lại số điện thoại, ông chủ tôi trở về sẽ liên hệ với cô."

Lý Giai Mỹ gật đầu nói: "Được rồi, anh ghi lại số của tôi đi."

"Hừm, cô đọc đi!"

"1105469020"

"Được rồi, tôi nhớ rồi!"

"Vậy tôi đi trước, hẹn gặp lại!"

"Hừm, gặp lại!"

...

Thành phố Hàng Châu.

Giang Phong đang dẫn bạn gái đi dạo phố.

Hôm trước, sau khi sắp xếp cho Phương Vân và Trần Mộ Sơn gặp mặt, ngày hôm sau, hắn đi nhờ xe của Bùi Dĩnh tới thành phố Hàng Châu, dự định bồi bạn gái chơi hai ngày rồi lại trở về.

Nam nữ trong tình yêu cuồng nhiệt đúng là vô cùng thần kỳ, trò chuyện không hết chủ đề, lúc nào cũng muốn dính cùng một chỗ, không nhìn thấy khuyết điểm của đối phương, chỉ thấy đối phương tốt.

Đàn ông không thích dạo phố nhưng lại có thể đi dạo cùng bạn gái hơn một ngày. Phụ nữ không cảm thấy hứng thú đối với trò chơi lại có thể chơi đến say sưa cùng bạn trai.

Giang Phong luôn không thích dạo phố, hắn muốn mua thứ gì đó, đều sẽ đi thẳng đến mục đích, mua xong liền đi.

Hắn trước đó từng bồi chị gái Giang Tuyết đi dạo phố một lần, lần đó đúng là hành hạ người.

Tiệm này đi vào thử mấy bộ quần áo, cửa tiệm kia đi vào thử vài đôi giày, quay đầu lại thử mấy cái túi xách, đảo mắt lại đi xem vật phẩm trang sức. Chị gái hắn có thể đi dạo từ đầu phố đến cuối phố nhưng cuối cùng lại không mua gì cả.

Nếu như chỉ là như vậy thì cũng được, mấu chốt là sau khi cô xem xong lại quay lại từng cửa hàng để tìm đồ để mua...

Dù sao thì từ sau lần kia, chỉ cần chị gái gọi hắn đi dạo phố, hắn nếu có thể tránh thì đều tránh.

Nhưng mà, đi dạo phố cùng bạn gái lại là trải nghiệm hoàn toàn khác. Bạn gái ôm cánh tay của hắn, đi dạo nơi này đi dạo nơi đó. Giang Phong lại không cảm thấy nhàm chán chút nào, cảm giác cứ đi dạo như vậy mãi cũng không sao cả.

Chuyện này khiến cho chính hắn đều cảm thấy kỳ quái, cùng là dạo phố, tại sao dạo phố cùng chị gái và cùng bạn gái lại có cảm giác không giống nhau như vậy?

Đi dạo hơn hai giờ, Hoàng Linh Vi xem như đã tận hứng, nhìn xem thời gian đã là giữa trưa, cô liền hỏi:

"Chồng à, chúng ta đi ăn cơm đi, anh muốn ăn gì?"

"Gì cũng được, em muốn ăn gì thì chúng ta sẽ ăn cái đó."

"Vậy thì đi ăn lẩu đi!"

"Ừm, ăn lẩu!"

...

Cùng lúc đó.

Tỉnh Quảng Đông.

Tiêu Mẫn hưng phấn nói với Uông Văn Kiệt:

"Chồng à, em đã hoàn thành xong album kia, tiếp theo cho dù là album thực hay là album điện tử cũng đều có thể bán online!"

Uông Văn Kiệt nghe vậy cũng vui mừng thay cho vợ mình, hắn vỗ n.g.ự.c nói:

"Vợ à, chuyện quảng bá album cứ giao cho anh, anh đảm bảo sẽ làm thật xinh đẹp."

"Ừm, cảm ơn chồng!"

"Không cần cám ơn, chờ hoàn thành giấc mộng của em, chúng ta sinh đứa bé đi!"

"Ừm vâng ~ "
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 523: Một Tỷ Điểm Khen Thưởng, Tất Cả Mọi Người Sợ Ngây Người



Tỉnh Quế.

Sau khi Lý Giai Mỹ rời khỏi văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc liền lái xe đến quảng trường Triều Dương rồi bắt đầu đi dạo.

Cô mấy năm này ngoại trừ làm ăn ra, những sở thích khác đều không khác phụ nữ bình thường là bao, thích đồ ăn ngon, thích dạo phố, thích làm đẹp cho mình.

Lần này bỗng nhiên đi tới một thành thị xa lạ, cô đương nhiên là muốn được đi dạo cho đã nghiền.

Cố Diệp Phi

Thời gian dạo phố trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác Lý Giai Mỹ cũng cảm thấy có chút đói bụng, nhìn thời gian mới phát hiện đã hơn một giờ chiều. Giờ này rồi, cô cũng không muốn đến quán ăn, dự định tìm một số món ăn vặt đặc sắc ở xung quanh lót dạ một chút, ban đêm lại tìm chỗ ăn một bữa thật ngon.

Tại trung tâm thành phố, món ăn vặt bình thường đều nằm trong những hẻm nhỏ ở các góc đường. Lý Giai Mỹ có kinh nghiệm trong chuyện này, không đến mấy phút đã cô tìm được một cửa hàng tên là 'Tiết heo'.

Cửa hàng này vô cùng nhỏ, chỉ có mấy mét vuông, bên trong bày ba cái bàn nhỏ.

Lúc này, trên ba cái bàn nhỏ đã đầy người, còn có mấy người phụ nữ ăn mặc trang điểm lộng lẫy đang xếp hàng, khiến cho quán nhỏ trông có vẻ càng chen chúc hơn, xem ra quán cũng khá nổi tiếng.

Lại nhìn về phía biển hiệu, phía trên chỉ in một bát 'Tiết heo' nóng hổi, hình ảnh tương đối mê người, khiến cho người ta vừa nhìn liền không nhịn được mà muốn mua một bát nếm thử hương vị.

Chỉ liếc mắt nhìn qua, Lý Giai Mỹ liền quyết định đi xếp hàng.

Ông chủ là một người đàn ông khoảng tầm ba mươi tuổi, dáng người cường tráng, mang theo vẻ nam tính, khóe miệng hơi nhếch lên, không ngừng hỏi thăm khách hàng có muốn thêm cái này thêm cái kia hay không.

Món ăn đều đã được làm xong từ trước, chỉ cần phối thêm chút tiêu, dầu vừng, bột ớt và cải thảo, lại thêm một muôi canh xương hầm đã được chế biến từ trước, tạo thành một bát 'Tiết heo' cực kỳ ngon.

Ông chủ vì chiếu cố đến khẩu vị của các khách hàng, còn đặc biệt chuẩn bị tỏi băm, hành thái, rau mùi… Nếu như khách hàng muốn thì hắn sẽ bỏ thêm, không muốn thì thôi.

Bởi vì đơn giản, mười mấy giây đã có thể hoàn thành xong cho một khách hàng, cho nên rất nhanh đã đến lượt Lý Giai Mỹ.

"Ông chủ, cho ta thêm chút hành thái và rau mùi." Lý Giai Mỹ vừa quét mã trả tiền vừa nói.

"Được rồi, mỹ nữ." Ông chủ lên tiếng, sau đó thuần thục cho thêm hành thái và rau mùi, cuối cùng lại đổ thêm một muôi canh xương hầm nóng hôi hổi, trông vô cùng ngon mắt.

Sau khi tiếp nhận đồ ăn từ trong tay của ông chủ, Lý Giai Mỹ cũng không quản mấy chuyện khác nữa, bưng bát đi đến bên cạnh, sau đó bắt đầu ăn.

Đương nhiên, không chỉ có một mình Lý Giai Mỹ đứng ăn. Khách hàng chỗ này chia thành ba loại, một là khách hàng đến đúng lúc có bàn ngồi, một là khách tới đóng gói mang về, loại còn lại chính là khách hàng đứng ăn.

Đây là cửa hàng nhỏ nơi hẻm nhỏ góc đường, mọi người cũng không quá chú trọng mấy chuyện khác, các mỹ nữ đứng ăn ở trước cửa đúng là một phen cảnh đẹp ý vui.

Hương vị của tiết heo này vô cùng thơm ngon, tươi cay, cắn một miếng như tan ra, vô cùng ngon, khiến cho Lý Giai Mỹ thầm khen mãi không thôi. Ăn món này đúng là sự lựa chọn đúng đắn, hương vị quả nhiên không khiến cho cô phải thất vọng.

Một bát tiết heo vào trong bụng, toàn thân Lý Giai Mỹ lại tràn đầy sức sống, tiếp tục dạo phố.



Trang web Qidian, bảng nguyệt phiếu trong hai ngày này có thể nói là gió nổi mây phun. Từ sau khi vị đại thần Tam Xích Hàn Đàm đột nhiên đại bạo phát, lượng fan hâm mộ yên lặng nhiều năm kia của hắn bắt đầu kêu gào giống như điên cuồng, chỉ trong một đêm, từ thứ mười tám trên bảng nguyệt phiếu một đường bạo đến thứ hai.

Dừng lại tại vị trí thứ hai một ngày, ngày thứ hai Tam Xích Hàn Đàm lại bạo ba chương, cuối cùng triệt để khiến cho đám fan bùng nổ. Bảng nguyệt phiếu cuối cùng không còn ai có thể ngăn cản vị đại thần này phát thần uy.

Thời gian đã qua bảy năm, Tam Xích Hàn Đàm lần nữa đứng đầu bảng nguyệt phiếu.

Nhưng mà, đăng đỉnh lần này lại ngắn ngủi.

Đêm đó, Chém Thần Chứng Đạo vừa rơi xuống thứ hai đăng một bài với tiêu đề là [Các huynh đệ, xin cùng ta c.h.é.m thần chứng đạo]. Một chương khiêu chiến, nội dung cực kì nhiệt huyết, mục tiêu không che giấu chút nào, nói thẳng là tháng này muốn c.h.é.m thần chứng đạo, dùng việc này để chứng minh hắn không phải chỉ là hư danh.

Sau khi chương khiêu chiến được đăng lên, đám fan thổ hào của hắn liền phối hợp phát động một đợt khen thưởng, trong lúc nhất thời Hoàng Kim Minh và Bạch Ngân Minh bay đầy trời.

Không đến ba phút, Chém Thần Chứng Đạo lại ngồi lên vị trí thứ nhất một lần nữa, cách ra Tam Xích Hàn Đàm mấy chục ngàn phiếu.

Một chương khiêu chiến này khiến cho khu bình luận và bạn đọc bên phía Tam Xích Hàn Đàm lập tức dậy sóng to gió lớn. Từng fan hâm mộ đều tức giận đến mức kêu lớn. Đối phương muốn c.h.é.m thần chứng đạo, mặc dù không chỉ mặt gọi tên, nhưng toàn bộ cư dân mạng đều biết hắn muốn c.h.é.m đại thần lâu năm là Tam Xích Hàn Đàm.

Có một số fan cấp tiến trực tiếp chạy đến khu bình luận của đối phương mắng chửi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 524: Một Tỷ Điểm Khen Thưởng, Tất Cả Mọi Người Sợ Ngây Người (2)



Mà fan của đối phương cũng không cam lòng yếu thế, ngoại trừ một số người mắng chửi ngay tại trận địa của mình, cũng có không ít fan hâm mộ xông tới khu bình luận của đối phương để chửi rủa.

Ngoài ra còn có antifan của hai bên châm ngòi thổi gió, chơi trò bôi đen.

Trong lúc nhất thời, khu bình luận truyện của hai bên đều rối loạn, xoay người vận hành của hai bên quanh.

Nhiệt độ của vị trí thứ nhất thứ hai trên bảng nguyệt phiếu tháng này vốn đã cao, sau khi fan hai bên gây chiến đã lập tức thu hút sự chú ý của lượng lớn người qua đường. Ai nấy đều hô bạn gọi bè, hưng phấn ăn dưa.

Ngay tại lúc hai bên đang huyên náo xôn xao, người trong cuộc như Trần Mộ Sơn lại đang ăn cơm cùng người đẹp, không để ý đến sự khiêu khích của Chém Thần Chứng Đạo một chút nào.

"Đại tác giả, khu bình luận truyện của anh tại sao lại đột nhiên trở nên loạn như vậy, có rất nhiều người xuất hiện mắng anh. Đây là có chuyện gì, anh đắc tội với người ta rồi sao?" Lúc ăn cơm, Phương Vân nhịn không được mà hỏi.

Trần Mộ Sơn vui vẻ nói:

"Phương tổng, cô còn chú ý đến sách của tôi sao!"

Phương Vân cười khanh khách, nói:

"Thật ra, lúc tôi học cấp hai từng trầm mê tiểu thuyết một đoạn thời gian, nhưng mà khi đó còn chưa có tiểu thuyết mạng, thứ tôi đọc đều là tiểu thuyết võ hiệp và tiểu thuyết tình cảm. Sau này, đọc tiểu thuyết ảnh hưởng tới học tập, thành tích học tập thụt lùi, tôi cũng không dám đọc tiểu thuyết nữa. Sau này bận bịu học tập, bận bịu công việc, bận bịu việc này bận bịu việc kia, vẫn luôn chưa có thời gian đọc lại tiểu thuyết. Bây giờ còn không phải là vì biết anh là tác giả lớn nên mới muốn nhìn xem tác phẩm của anh một chút sao. Khuya ngày hôm trước thấy khu bình luận truyện của anh vẫn còn rất tốt, hôm nay không biết xảy ra chuyện gì lại có nhiều người nhảy ra mắng anh. Tôi có xem bình luận một chút, hình như như là fan của một tác giả khác tới mắng anh, cho nên mới hỏi có phải là anh đã đắc tội với người khác rồi hay không!"

Trần Mộ Sơn nghe vậy thì trong lòng âm thầm cao hứng, lấy thân phận của đối phương, nếu như không phải vì có hảo cảm với hắn chắn là sẽ không lãng phí thời gian đi xem tác phẩm của hắn, tìm hiểu thêm phương diện về hắn.

Cố Diệp Phi

"Tôi không có đắc tội với người khác, đây chỉ là cạnh tranh mà không bất kỳ một ngành nghề nào có thể tránh khỏi, ngành này của tôi cũng không ngoại lệ."

Nói đến đây, Trần Mộ Sơn móc điện thoại ra, thuần thục mở trang Qidian, sau đó mở bảng nguyệt phiếu ra, đưa cho Phương Vân rồi nói:

"Phương tổng, bảng nguyệt phiếu chính là một trong những bảng xếp hạng quyền uy nhất trong ngành này của tôi, toàn bộ các tác giả trên trang web đều tham dự cạnh tranh, có thể lọt vào top 10 là tác phẩm có thành tích cực kỳ tốt. Tác phẩm có tư cách xếp ở vị trí thứ nhất, đều có tư cách xưng là bão hàng năm. Vì cạnh tranh bảng nguyệt phiếu, vô số tác giả có thể nói là đã đào rỗng tâm tư, thậm chí tiêu tốn hàng triệu đi đánh bảng. Lúc tôi vừa thành danh, cũng là khách quen của bảng nguyệt phiếu này, gần như nằm trong top 3 trong khoảng thời gian dài, thỉnh thoảng cầm thứ nhất một lần. Nhưng mà, mấy năm gần đây tôi đã thực hiện tài vụ tự do, sáng tác đối với tôi bây giờ chỉ là một loại sở thích, không còn liều mạng giống như lúc vừa thành danh kia nữa. Bởi vậy mà tôi cũng không tham dự cạnh tranh bảng danh sách này nữa."

Phương Vân nhận điện thoại di động của hắn, liếc mắt liền nhìn thấy tác phẩm của hắn đang xếp thứ hai, trong lòng hiểu rõ, nói:

“Tôi hiểu rồi, anh đã lâu không tham gia cạnh tranh, đột nhiên lại xuất hiện cạnh tranh vào lúc này, nhất định là đã động đến lợi ích của những tác giả khác, lúc này mới bị người ta nhằm vào."

Trần Mộ Sơn cười nói:

"Tôi thật ra cũng không muốn tranh bảng nguyệt phiếu, chỉ là hôm trước quen biết Phương tổng, trong lòng cao hứng nên muốn chia sẻ với các bạn đọc một chút, thế là đăng 10 chương tồn trước đó lên. Trong mấy năm nay, tôi mỗi lần đăng truyện bình thường đều chỉ đăng một chương, hôm trước đột nhiên đăng liền 10 chương mới, khiến cho những bạn đọc kia của tôi quá kích động, sau đó bọn hắn tự động tổ chức đánh bảng thay tôi… Sau đó, Chém Thần Chứng Đạo kia đăng một chương khiêu chiến… Kết quả chính là tình huống như hiện tại."

Phương Vân liếc nhìn Trần Mộ Sơn, không nghĩ tới chuyện này còn có liên quan tới cô, cô dở khóc dở cười nói:

"Cho nên, tác giả tên là Chém Thần Chứng Đạo kia đang muốn mượn cơ hội để lẫn vào?"

Trần Mộ Sơn nói:

"Có chút ý tứ này, dù sao hắn vào nghề muộn, mà tôi đã thành danh nhiều năm, rất có địa vị trong giới. Hắn lần này gần như là chỉ mặt gọi tên nói muốn c.h.é.m tôi chứng đạo, một khi thành công thì danh tiếng của hắn chắc chắn sẽ dâng cao một bước, lỡ như thất bại thì hắn cũng không có tổn thất gì, dù sao địa vị của hắn trong ngành chênh lệch với tôi không nhỏ."

Phương Vân hiểu rõ, lập tức hỏi: "Vậy anh chuẩn bị ứng đối chuyện này như thế nào?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 525: Một Tỷ Điểm Khen Thưởng, Tất Cả Mọi Người Sợ Ngây Người (3)



Trần Mộ Sơn thở dài: "Chuyện đã nên nước này, cũng chỉ có thể ứng chiến, dù sao đối phương đã chỉ mặt gọi tên, nếu như tôi không ứng chiến thì fan vẫn luôn ủng hộ tôi sẽ cảm thấy thất vọng."

Phương Vân nhẹ nhàng gật đầu, ghi nhớ việc này ở trong lòng.

Sau đó, hai người không còn trò chuyện chuyện sách nữa, mà trò chuyện về những chủ đề khác.

Một bữa cơm ăn gần hai giờ mới xong.

Sau khi về đến nhà, Phương Vân bắt đầu nghiên cứu công năng khen thưởng mà Trần Mộ Sơn nhắc tới, chức năng này rất là đơn giản, chỉ nhìn một chút đã hiểu. Cô không ngay lập tức nạp tiền, mà là cầm điện thoại di động lên gọi một cú điện thoại.

Điện thoại vừa nhận, Phương Vân liền trực tiếp hỏi: "Phạm tổng, dưới trướng tập đoàn các người có phải là có trang web tên là Qidian hay không?"

Phạm tổng đáp: "Đúng vậy Phương tổng, Qidian đúng là trang web tiểu thuyết dưới trướng tập đoàn chúng tôi."

Phương Vân nói: "Tôi muốn nạp chút tiền, tôi nhớ rằng những nền tảng phát sóng trực tiếp khác sẽ có ưu đãi khi nạp nhiều. Không biết web Qidian của các ngươi có ưu đãi nạp tiền hay không?"

Phạm tổng cười ha ha nói: "Đương nhiên là có ưu đãi, ưu đãi nạp tiền bình thường của chúng tôi là giảm 20%, nhưng mà đây là mức chiết khẩu của những người khác. Nếu như Phương tổng muốn nạp tiền, tôi sẽ làm chủ ưu đãi cho cô 55%, không biết Phương tổng có hài lòng hay không?"

Phương Vân cười nói: "Hài lòng, vậy thì phải cảm ơn Phạm tổng rồi!"

Phạm tổng khách sáo nói:

"Phương tổng có thể chiếu cố làm ăn dưới cờ tập đoàn chúng tôi, muốn nói cảm ơn thì cũng là tôi nói cảm ơn cô mới đúng, không biết Phương tổng muốn nạp bao nhiêu tiền?"

"Vậy trước tiên nạp một ngàn W đi, nếu như không đủ lại nói sau."

"Được rồi, không thành vấn đề, tôi sẽ lập tức gọi điện thoại sắp xếp cho cô, ba phút sau sẽ có thể nạp tiền."

"OK, vậy trước tiên cứ như vậy, hôm nào lại mời Phạm tổng ăn bữa cơm."

Hai người khách sáo vài câu, mới cúp điện thoại.

Ba phút sau, Phương Vân nạp một tỷ điểm vào thông qua kênh nạp tiền lớn, bởi vì được ưu đãi 55% nên tổng cộng chỉ tốn 5.5 triệu nhân dân tệ.

5.5 triệu nhân dân tệ có thể nói là một con số trên trời đối với người bình thường, cả một đời đều không kiếm được nhiều tiền như vậy. Nhưng đối với người có tài sản mấy tỉ như Phương Vân mà nói, chút tiền này chẳng qua chỉ là con số lẻ trong đó mà thôi, hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Sau khi nạp tiền, Phương Vân nhìn thoáng qua khu bình luận truyện của Trần Mộ Sơn, phát hiện vẫn hỗn loạn giống như trước đó, các loại mắng chửi bay đầy trời, người vận doanh không thể xóa hết.

Phương Vân hừ một tiếng, sau đó bắt đầu khen thưởng lần thứ nhất.



Trong tiểu khu nào đó.

Chém Thần Chứng Đạo đang gõ chữ trong thư phòng, có lẽ là bởi vì tâm tình tốt, hắn cảm thấy trạng thái gõ chữ hôm nay vô cùng tốt, linh cảm như nước, từng hàng từng hàng chữ được gõ ra.

Không đến nửa giờ, hắn đã gõ hơn bốn nghìn chữ, quả thực là nhanh đến mức khó mà tin nổi.

Ngay tại vào lúc trạng thái của hắn đang cực tốt, bỗng nhiên có điện thoại gọi tới.

Nếu như là điện thoại của người bình thường thì hắn sẽ không nhận, dù sao loại trạng thái gõ chữ này rất khó gặp được, giống như là tu sĩ cảm ngộ, chỉ có thể gặp mà không thể cầu, một khi đánh gãy mạch suy nghĩ, muốn tiến vào loại trạng thái gõ chữ này là chuyện không thể nào.

Nhưng hắn nhìn lướt qua điện thoại, phát hiện người gọi điện thoại cho hắn chính là người vận hành. Hắn đành phải dừng lại để nhận cuộc gọi.

Bởi vì hắn biết nếu không có chuyện quan trọng thì người vận hành tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại cho hắn, nhiều lắm chính là nhắn tin Wechat, chờ hắn rảnh rỗi thì đáp lại.

Mà một khi gọi điện thoại, liền chứng minh đã xảy ra chuyện lớn.

Sự thật chứng minh, cảm giác của hắn không có sai, thật sự đã xảy ra chuyện lớn.



Từ khi trang Qidian mở ra công năng khen thưởng, ghi chép về khen thưởng của các thổ hào không ngừng được đổi mới.

Ban đầu là khen thưởng Minh chủ, khen thưởng Minh chủ cũng được xưng là khen thưởng phiêu hồng, bởi vì lúc khen thưởng Minh chủ sẽ có một thiếp khen thưởng màu đỏ xuất hiện.

Lúc đó, người nào có phiêu hồng, người đó chính là người có quyền lực nhất đương thời.

Cố Diệp Phi

Vào một đêm tranh đoạt nguyệt phiếu nào đó, fan thổ hào nào đó không ngừng nhận được khen thưởng phiêu hồng, phiêu hồng kéo dài hơn nửa giờ, thưởng 20 triệu tiền Qidian, trực tiếp nâng quyển sách kia lên thần đàn.

Ngày kế tiếp, ngay cả hệ thống Qidian đều cố ý đăng bài lên trang đầu, chúc mừng chuyện này.

Sau đó, hàng chục triệu khen thưởng cấp phiêu hồng bắt đầu xuất hiện, cho đến khi khen thưởng của fan thổ hào nào đó phá trăm triệu điểm tệ, đổi mới lịch sử khen thưởng một lần nữa.

Sau đó, Bạch Ngân Minh và Hoàng Kim Minh xuất hiện, khiến ghi chép khen thưởng lại đổi mới một lần nữa.

Trong trận đại chiến nguyệt phiếu nào đó vào năm ngoái, tác phẩm cường thế đoạt được thứ nhất tháng đó thu hoạch được 5-600 triệu điểm tiền khen thưởng, lại một lần đổi mới lịch sử. Thậm chí có rất nhiều tác giả khẳng định rằng, ghi chép này có lẽ sẽ không thể bị phá vỡ trong vòng năm năm.

Nhưng mà vạn lần không nghĩ tới, lúc này còn chưa tới một năm, ghi chép kia lại bị phá vỡ.

Lần này, ghi chép khen thưởng đột phá một tỷ điểm tệ, trực tiếp khiến cho tất cả mọi người sợ ngây người.

Toàn bộ biên tập, tác giả, độc giả giới văn học mạng đều sôi trào!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 526: Tôi Có Án Cũ, Từng Ngồi Tù Bảy Năm



Sáu giờ chiều.

Trong phòng bao nào đó.

Trần Mộ Sơn ăn cơm cùng Phương Vân lần nữa.

Sau khi gọi món và chờ nhân viên phục vụ rời khỏi phòng bao, Trần Mộ Sơn liền nhìn chằm chằm Phương Vân mấy phút.

Lúc vừa mới bắt đầu, Phương Vân còn cười tủm tỉm đối mặt với hắn. Hắn không hỏi, cô cũng không nói chuyện. Nhưng qua mấy phút sau, cô vẫn là không nhịn được mà lên tiếng:

"Tại sao lại nhìn tôi như vậy?"

Trần Mộ Sơn hỏi: "Người tên là 'Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ' đã tặng tôi một tỷ điểm khen thưởng có phải là cô hay không?"

Phương Vân không phủ nhận, trực tiếp gật đầu nói: "Là tôi!"

Trần Mộ Sơn trầm mặc một chút:

“Phương tổng, tôi không thể báo đáp đại ân đại đức này của cô, chỉ có thể lấy thân báo đáp!"

Phương Vân liếc hắn một cái, "Xác định muốn lấy thân báo đáp?"

Trần Mộ Sơn nói với vẻ mặt không đổi sắc: "Chắc chắn!"

Phương Vân nở nụ cười xinh đẹp:

"Vậy thì tốt, từ giờ trở đi, anh chính là người của tôi!"

Trần Mộ Sơn nghiêm túc chắp tay nói:

"Phương tổng, quãng đời còn lại, xin chỉ giáo nhiều hơn!"

Phương Vân cũng ôm quyền đáp lại: "Dễ nói, dễ nói, vậy cũng xin đại tác giả chỉ giáo nhiều hơn!"

Nói xong, hai người không khỏi hiểu ý mà cùng cười một tiếng.

Mặc dù hai người mới quen biết nhau hai ba ngày, nhưng tình cảm của con người chính là kỳ quái như vậy. Từ sau khi Trần Mộ Sơn đăng một chương chúc mừng đến lúc Phương Vân tặng một tỷ điểm khen thưởng, hai người đều hiểu tâm ý của nhau.

Hơn nữa xuất phát từ tín nhiệm đối với Giang đại sư, hai người nhanh chóng tiến tới cũng là chuyện bình thường.

Đương nhiên, kết hôn chân chính chắc chắn sẽ không qua loa như thế. Hai bên chắc chắn còn phải khảo sát nhau một khoảng thời gian, cho đến khi cho rằng đối phương là người thật sự thích hợp với bản thân, hai người mới có thể đi vào lễ đường hôn nhân.

...

Thứ sáu, ngày 16 tháng 6 năm 2023.

Giữa trưa, sau khi Giang Phong đi ăn cùng Hoàng Linh Vi liền hướng về phía sân bay.

Ngày kia, chính là ngày của Cha, Hoàng Linh Vi phải bay về thành phố Thâm Quyến ăn tết cùng cha.

Còn Giang Phong, đương nhiên là bay trở về tỉnh Quế.

Hơn ba giờ chiều, Giang Phong trở lại phòng môi giới, sau đó ngay lập tức gọi điện cho khách hàng đặc thù kia.

"Xin chào, tôi là Giang đại sư của môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, không biết tên của cô là?"

"Xin chào, Giang đại sư, tôi là Lý Giai Mỹ, anh có phải đã trở về rồi hay không?"

"Đúng vậy, tôi vừa mới trở lại phòng môi giới, nếu cô tiện thì đến đây và nói chuyện của cô đi!"

"Được rồi, tôi sẽ lập tức qua, khoảng hai mươi phút nữa sẽ tới."

"Ừm, lát nữa gặp!"

"Lát nữa gặp!"

...

Mười tám phút sau.

Giang Phong gặp được Lý Giai Mỹ, đây là một cô gái có dáng người và nhan sắc không tệ.

Giang Phong mời người vào văn phòng, rót cho đối phương chén nước, sau đó mới mở miệng nói:

"Lý nữ sĩ, cô hôm qua không muốn điền vào bảng tư liệu, nói tình huống của cô có chút đặc thù, muốn nói chuyện trực tiếp với tôi, không biết là tình huống như thế nào?"

Lý Giai Mỹ nhấp một hớp nước sôi để nguội, vẻ mặt có chút thay đổi, nói:

"Cha mẹ tôi ly hôn lúc tôi một tuổi rưỡi. Hai người bọn họ vì gia đình mới mà không ai muốn thu nhận thứ 'Vướng víu' là tôi, ngay cả ông bà nội và ông bà ngoại đều không muốn nuôi tôi."

Lại là một đứa nhỏ đáng thương, Giang Phong vô cùng xem thường loại cha mẹ không chịu trách nhiệm với con cái như này, loại người này quả thực đã làm bẩn cách xưng hô vĩ đại là cha mẹ.

Cố Diệp Phi

Nếu như không muốn chịu trách nhiệm, mẹ nó sinh đứa nhỏ ra làm gì? Chơi đùa à?

Lý Giai Mỹ tiếp tục nói: "Cuối cùng vẫn là toà án hoà giải, dựa vào lý do tôi còn nhỏ nên không thể rời khỏi mẹ sau đó phán tôi cho mẹ, mà ba tôi mỗi tháng sẽ thanh toán một ngàn tệ tiền nuôi dưỡng. Sau khi ly hôn, mẹ tôi không bao sau đã kết hôn với người mới, tôi lập tức có một người em trai cùng mẹ khác cha. Tôi từ ba tuổi đã bắt đầu làm việc nhà, chăm sóc em trai. Cho dù tôi đã rất cố gắng, nhưng vẫn thường xuyên bị mẹ đánh chửi, chỉ cần tâm trạng của bà ấy ông tốt thì đều đánh tôi mắng tôi, nói ta là tang môn tinh, quỷ đòi nợ. Người cha dượng kia đôi lúc phiền muộn cũng đánh chửi tôi cùng với mẹ. Hai người bọn họ coi tôi là chỗ trút giận, tôi khi đó sống còn không bằng một con chó."

Nghe đến đó, Giang Phong tức giận mắng to: "Rác rưởi, sớm muộn cũng sẽ gặp báo ứng."

Lý Giai Mỹ cười tự giễu, tiếp tục nói:

"Là một đứa nhỏ lớn lên ở thành phố, tôi lại không được học hết cấp hai, không phải tôi không muốn học, cũng không phải thành tích của tôi không tốt, mà là mẹ tôi và bố dượng không muốn để cho tôi đi học. Bọn hắn nói một ngàn tệ mà cha tôi cho còn không đủ cho tôi ăn cơm mặc quần áo, còn học hành cái gì?"

Giang Phong không tiếp tục chen lời, tiếp tục nghe Lý Giai Mỹ kể chuyện xưa của cô.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 527: Tôi Có Án Cũ, Từng Ngồi Tù Bảy Năm (2)



"Sau khi bỏ học, tôi không muốn bị bọn họ đánh chửi nữa cho nên tôi bắt đầu không về nhà, lưu lạc khắp nơi ở trong xã hội, kết giao với một số người 'Bạn' tầm tuổi. Tôi còn học cách trang điểm, hút thuốc, uống rượu."

Nói đến đây, con mắt Lý Giai Mỹ ửng đỏ, "Một năm kia, tôi mười sáu tuổi."

Nghe đến đó, Giang Phong cũng không cảm thấy kinh ngạc, một đứa nhỏ mười lăm mười sáu tuổi lại bị buộc ở bên ngoài, gặp phải cảnh ngộ như thế có thể nói chỉ là chuyện sớm hay muộn.

"Khi đó tôi chỉ biết đàn ông và phụ nữ xảy ra quan hệ thì sẽ mang thai, nhưng tôi không biết mình có mang thai hay không. Thế là tôi đã lén đi đến một chỗ trong bệnh viện để hỏi thăm bác sĩ. Trong phòng khám, bác sĩ nam hơn bốn mươi tuổi kia nói muốn kiểm tra cho tôi một chút, sau đó đã dụ dỗ tôi. Sau đó, hắn cho tôi ba trăm tệ."

Lý Giai Mỹ bình tĩnh nói: "Từ đó về sau, tôi liền bắt đầu dựa vào việc quan hệ với đàn ông để kiếm tiền nuôi sống bản thân, đi trên con đường mà người người đều cho là trơ trẽn."

Giang Phong thở dài, ai lại nhẫn tâm chỉ trích người như này chứ?

Cố Diệp Phi

"Vào ngày tôi mười tám tuổi, tôi đã định cho mình một mục tiêu lớn, muốn nhờ thân thể của mình kiếm được một căn nhà, một chiếc xe cùng với 5 triệu tiền tiết kiệm, lúc nào hoàn thành được mục tiêu thì khi đó sẽ lên bờ."

Lý Giai Mỹ nở một nụ cười thê lương: "Tôi làm được rồi!"

Giang Phong yên lặng một chút, không biết nên khen cô hay là nên an ủi cô. Hắn nghĩ một lúc rồi hỏi: "Lý nữ sĩ, cô có yêu cầu gì về một nửa kia hay không?"

Lý Giai Mỹ nói với vẻ mặt ước ao: "Hắn có thể không đẹp trai, có thể không có học thức, có thể không có tiền, nhưng hắn nhất định phải có trách nhiệm của một người đàn ông, nhất là đối với gia đình, nhất định phải yêu thương con của mình, đồng thời còn có thể tiếp nhận quá khứ của tôi."

Giang Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó bắt đầu hỏi thăm tính cách và sở thích của cô, sau khi hỏi thăm được kha khá, văn phòng môi giới cũng đã đến giờ đóng cửa.

Giang Phong chụp một tấm hình, sau đó lên tiếng:

"Lý nữ sĩ, tôi đã hiểu rõ tư liệu của cô, nếu thuận lợi thì ngày mai sẽ có thể sắp xếp xem mắt cho cô.”

"Được rồi, vậy đành làm phiền Giang đại sư rồi!"

"Không cần khách sáo, đây là công việc của tôi."

"Vậy tôi đi trước, tạm biệt Giang đại sư!"

"Ừm, tạm biệt!"

Chờ Lý Giai Mỹ rời đi, Giang Phong hơi suy nghĩ, một màn hình ảo liền xuất hiện ở trước mắt của hắn.

Sau khi đưa tên và mã số CCCD của Lý Giai Mỹ vào, hắn nhấn tìm kiếm.

Một cỗ gợn sóng vô hình lập tức quét ngang mà ra, bao phủ mấy chục triệu nhân khẩu lại, từng chân dung nam giới không ngừng lóe qua, cuối cùng khóa c.h.ặ.t c.h.â.n dung của một người đàn ông trong đó:

【 Danh tính 】 : Hạ Đỉnh Thiên

【 Tuổi tác 】 : 31 tuổi

【 Chiều cao 】 ; 178cm

【 Cân nặng 】 : 70kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : xuất thân nông thôn, cha mẹ đều là nông dân.

【 Sở thích cá nhân thích 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 :...

【 Tài liệu chi tiết 】 :...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 77 (tình cảm vợ chồng 77+ môn đăng hộ đối 78+ qua hệ gia đình 76)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 86 (tình cảm vợ chồng 87+ môn đăng hộ đối 86+ quan hệ gia đình 85)

Sau khi xem kỹ tư liệu của đối tượng xứng đôi với Lý Giai Mỹ, Giang Phong không khỏi âm thầm gật đầu. Người anh em này mặc dù ngồi tù bảy năm, nhưng đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, bảng tính của hắn vẫn là một người tốt.

...

Sau khi Lý Giai Mỹ rời khỏi phòng môi giới, lại có chút nhớ thương món 'Tiết heo’ vừa ăn hôm kia. Cô liền lái xe tới, tìm chỗ dừng xe ở gần cửa tiệm kia, sau đó đi bộ qua.

Lúc Lý Giai Mỹ đi tới cửa hàng 'Tiết heo’, trong tiệm đều là người, chuyện làm ăn vẫn tốt như trước đây.

Lý Giai Mỹ vừa xếp hàng vừa nhàm chán tính sổ sách giúp ông chủ. Tiết heo tám tệ một bát, nhìn chuyện làm ăn của ông chủ náo nhiệt như này, một ngày bán ba trăm bát cũng không có vấn đề gì.

Doanh thu khoảng tầm 2400.

Chi phí của món ăn này cũng không nhiều, nếu như trừ đi một nửa thì lợi nhuận mỗi ngày ít nhất cũng là 1200 tệ, lại trừ đi khoảng 100 tệ tiền thuê cửa hàng mỗi ngày, lợi nhuận mỗi ngày tuyệt đối không ít hơn 1000 tệ.

Một tháng ít nhất cũng có thể kiếm được hơn ba mươi ngàn, đây đã là một khoản thu nhập khá cao rồi.

Ngay tại lúc Lý Giai Mỹ thất thần, ông chủ mỉm cười hỏi: "Mỹ nữ, cô vẫn thêm hành thái và rau mùi đúng không?"

Lý Giai Mỹ lấy lại tinh thần, kinh ngạc nói:

"Trí nhớ của ông chủ đúng là rất tốt nha, đây là lần thứ hai tôi vào cửa hàng nhà anh, anh thế mà có thể ghi nhớ khẩu vị của tôi."

Ông chủ vừa múc tiết heo ra bát rồi cho thêm hành thái và rau mùi, vừa nở một nụ cười thật thà, nói: "Với giá trị nhan sắc và dáng người khó gặp của mỹ nữ như cô, cho dù thời gian qua đi một năm thì tôi vẫn có thể nhớ được khẩu vị của cô, huống hồ cô mới tới cách đây một ngày mà thôi, tôi sao có thể không nhớ rõ được chứ!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 528: Tôi Có Án Cũ, Từng Ngồi Tù Bảy Năm (3)



Lý Giai Mỹ nghe vậy thì không khỏi bật cười, sau đó nói đùa:

"Ông chủ, anh khen tôi như thế, không sợ bị bà chủ nghe được rồi ban đêm không cho anh lên giường sao?"

Ông chủ giội thêm một môi canh xương hầm lên bát tiết heo, vui vẻ nói:

"Bà chủ còn đang ở nhà trẻ!"

Lý Giai Mỹ vừa quét mã trả tiền vừa cười nói:

"Nhìn dáng vẻ của ông chủ đây nghiêm túc đàng hoàng, không nghĩ tới còn biết nói đùa."

"Ông chủ, anh đúng thật là quá đáng mà!"

Một 'Cô gái' chiều cao và vòng eo đều một mét năm lớn tiếng hét lên:

"Tôi thường xuyên đến xem việc buôn bán của anh, nhưng mà anh xưa nay đều không nhớ được khẩu vị của tôi. Tôi đang rất là tức giận, không có một muôi canh nóng dỗ dành thì không xong đâu!"

Ông chủ yên lặng một lúc rồi nói: "Thêm một muôi canh mà thôi, không đến mức diễn như vậy chứ!"

"Ha ha..."

Chúng khách hàng cũng nhịn không được nở nụ cười.

Lý Giai Mỹ cũng cười sau đó bưng bát tiết heo đi đến bên cạnh rồi bắt đầu ăn.

...

7: 10 tối.

Lúc Giang Phong đi tới cửa hàng tiết heo, ông chủ đang quét dọn vệ sinh, chuẩn bị đóng cửa.

Nhìn thấy Giang Phong đến cửa hàng, ông chủ dừng động tác trên tay lại: "Thật sự xin lỗi, tiết heo hôm nay đã bán hết, muốn ăn thì ngày mai lại đến."

Giang Phong mỉm cười nói:

"Chào ông chủ Hạ, tôi là Giang Phong của phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, mạo muội tới chơi là muốn giới thiệu một đối tượng cho ông chủ Hạ, không biết ông chủ Hạ gần đây có ý định kết hôn hay không?"

Hạ Đỉnh Thiên sửng sốt một chút, lập tức nói: "Thì ra là ông mai Giang, mời ngồi!"

Cố Diệp Phi

Giang Phong nhìn hắn vội vàng tìm cái chén rót nước thì vội vàng ngăn hắn lại rồi nói: "Ông chủ Hạ, tôi không uống nước đâu, anh cứ ngồi đi, chúng ta nói chuyện giới thiệu đối tượng."

"Thật sự là đã sơ suất!"

"Ông chủ Hạ không cần phải khách sáo!"

Hai người khách sáo vài câu, mới tiến vào chủ đề.

"Ông chủ Hạ, trở lại chủ đề trước đó, anh gần đây có suy nghĩ kết hôn không?" Giang Phong hỏi.

Hạ Đỉnh Thiên nhớ tới vết nhơ cả đời không thể xóa bỏ của mình, thở dài nói:

"Đương nhiên có ý nghĩ kết hôn, nhưng tình huống của tôi có chút phức tạp, sợ rằng không có cô gái nào muốn gả cho tôi."

"Chỉ cần ông chủ Hạ có ý nghĩ kết hôn là được, những thứ khác cứ giao cho tôi."

Giang Phong nói xong, móc điện thoại ra, lấy ảnh chụp của Lý Giai Mỹ ra, cười đưa cho hắn rồi nói:

"Ông chủ Hạ, anh thấy cô gái này như thế nào?"

Hạ Đỉnh Thiên tiếp nhận điện thoại, nhìn về phía ảnh chụp trong màn hình, khi thấy rõ cô gái trong tấm ảnh, hắn kinh ngạc nói: "Lại là cô ấy?"

Cô gái trong tấm ảnh không phải là người nào khác, chính là cô gái vừa đến ăn tiết heo vào buổi chiều. Mặc dù hắn và mỹ nữ này chỉ có hai lần duyên phận, nhưng bởi vì mỹ nữ này là mỹ nữ có nhan sắc cao nhất mà hắn từng gặp, cho nên ấn tượng của hắn vô cùng sâu.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến, ông mai Giang này lại muốn giới thiệu cho hắn một mỹ nữ xinh đẹp như vậy.

Giang Phong liền vội vàng hỏi: "Ông chủ Hạ, ông từng gặp cô ấy?"

Hạ Đỉnh Thiên gật đầu nói: "Nàng hôm qua và hôm nay từng đến ủng hộ việc buôn bán của tôi."

"Đây đúng thật là duyên phận!"

Giang Phong vỗ đùi, cảm khái:

"Ông chủ Hạ, không gạt anh, mỹ nữ này tới từ Quảng Đông, đến tìm tôi nhờ mai mối. Cô ấy tới thành phố này vào khuya ngày hôm trước, kết quả hôm qua và hôm nay đều đến ủng hộ việc buôn bán của anh. Đây không phải là duyên phận thì là cái gì?"

Hạ Đỉnh Thiên nghe vậy cũng cảm thấy hai người rất có duyên phận, chỉ là hắn biết rõ chuyện của mình. Cho dù là khi hắn còn trong sạch vào bảy năm trước, hắn đều chưa chắc đã xứng với vị mỹ nữ này.

Mà bây giờ, hắn từng ngồi tù bảy năm, có án cũ, muốn cưới một người phụ bình thường đã là chuyện không dễ dàng, loại mỹ nữ cấp bậc này càng không có khả năng để ý tới hắn.

Trên gương mặt Hạ Đỉnh Thiên đầy vẻ tiếc nuối, nói: "Ông mai Giang, cám ơn ý tốt của anh, đáng tiếc tôi và cô ấy đã chú định là hữu duyên vô phận, người ta sẽ không thể nào để ý đến tôi được."

Giang Phong cười nói: "Ông chủ Hạ, anh nói lời này còn hơi sớm. Anh với cô ấy mới chỉ gặp mặt hai lần mà thôi, làm sao anh biết được cô ấy không có khả năng để ý đến anh chứ? Phải biết tình cảm là thứ không nói đạo lý nhất, tất cả đều có thể."

Hạ Đỉnh Thiên cười khổ nói: "Ông mai Giang, không gạt anh, tôi có án cũ, từng ngồi tù bảy năm. Tôi mới ra tù vào hơn hai tháng trước, người như tôi ngay cả đi làm công người ta cũng không muốn, chứ đừng nói đến là hôn nhân. Cô ấy xinh đẹp như vậy, dáng người lại đẹp, tùy tiện đều có thể tìm được một người đàn ông có điều kiện tốt, sao có thể để ý đến người đã từng phạm tội như tôi được chứ?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 529: Không Hỏi Quá Khứ, Chỉ Nhìn Tương Lai



7 giờ 26 phút tối.

Tại một quán Huyết Heo nhỏ tỉnh thành Quế tỉnh.

Nghe Hạ Đình Thiên cười khổ nói mình từng có án cũ bảy năm ngồi tù, sắc mặt Giang Phong không đổi nói: “Ông chủ Hạ, đối với hôn nhân, tôi luôn chủ trương không hỏi quá khứ, chỉ cần sau này hạnh phúc là được, sao cứ phải níu kéo chuyện cũ không buông để làm gì?”

Hạ Đỉnh Thiên thở dài: “Ông mối Giang, nói thế không sai, nhưng chúng ta đều là phàm phu tục tử, làm gì có người nào không quan tâm tới quá khứ của một nửa khác chứ?”

Giang Phong đột nhiên hỏi: “Ông chủ Hạ đã từng xem qua « Ỷ Thiên Đồ Long ký » chưa?”

Cố Diệp Phi

Hạ Đỉnh Thiên không rõ vì sao Giang Phong lại đột nhiên hỏi vậy, nhưng vẫn đáp: “Đương nhiên đã xem qua rồi, kể cả phim truyền hình tôi cũng xem rồi.”

Giang Phong nói tiếp: “Ông chủ Hạ, nếu anh đã xem qua rồi, vậy hẳn cũng không xa lạ gì với đôi vợ chồng Trương Thúy Sơn và n Tố Tố nữa, vậy tôi hỏi anh một vấn đề, sau khi n Tố Tố và Trương Thúy Sơn kết hôn, cô ấy có làm chút chuyện có lỗi nào với đối phương không?”

Hạ Đỉnh Thiên lắc đầu: “n Tố Tố đối với Trương Thúy Sơn tình thâm ý trọng, sau khi kết hôn hoàn toàn không làm ra chút chuyện có lỗi nào với chồng mình.”

Giang Phong thở dài: “Nhưng cuối cùng hai người lại rơi vào kết cục tự sát, anh cảm thấy nguyên nhân đôi vợ chồng ấy tự sát là gì?”

Hạ Đỉnh Thiên suy nghĩ một chút, nói: “Tôi thấy nguyên nhân lớn nhất chính là vì Trương Thúy Sơn cảm thấy có lỗi với sư ca Du Đại Nham của mình, hơn nữa lại không muốn bán nghĩa của người anh em Tạ Tốn, cho nên mới nhất thời nghĩ quẩn tự sát, liên lụy n Tố Tố cũng tự sát theo.”

Giang Phong gật đầu nói: “Nếu như vợ chồng bọn họ không trở về võ lâm Trung Nguyên mà cứ ở lại đảo Băng Hỏa, vậy đôi vợ chồng đó đã có thể bạch đầu giai lão, ân ái cả đời rồi.

Qua ví dụ này cũng có thể thấy được quá mức xoắn xuýt vấn đề chuyện cũ của một nửa khác chưa chắc đã là chuyện tốt.

Thật ra, nếu bàn về mức độ nghiêm trọng của sự việc, Triệu Mẫn phái Cương Tướng ám toán Trương Tam Phong, đánh Trương Tam Phong đến thổ huyết, cái này so với việc n Tố Tố ám toán Du Đại Nham không phải còn nghiêm trọng hơn nhiều sao?

Ít nhất n Tố Tố người ta cũng chưa từng có suy nghĩ muốn g.i.ế.c Du Đại Nham, chuyện Du Đại Nham bị tàn phế cũng không phải do cô ấy làm, mà là do Triệu Mẫn hạ thủ, nói đúng ra là do cha cô ấy ra tay, bởi vì lúc đó ngay cả Triệu Mẫn còn chưa ra đời!

Đương nhiên, chuyện Du Đại Nham bị tàn phế, n Tố Tố quả thực cũng có trách nhiệm rất lớn, giống như khi Tiểu Long Nữ thất thân, u Dương Phong cũng phải chịu trách nhiệm lớn như vậy.

Quay lại vấn đề chính.

Bây giờ đã là xã hội hòa bình, vị mỹ nữ mà tôi muốn giới thiệu cho ông chủ Hạ đây cũng không phải là nằm trong mối thù hận không thể hóa giải như trong truyện, cho nên tôi cảm thấy cả hai đều không nên quá để ý tới chuyện quá khứ của đối phương, nhìn xa về tương lai mới là chuyện quan trọng nhất.”

Hạ Đỉnh Thiên chớp chớp mắt, không hiểu nói: “Ông mối Giang, ý của cậu là muốn tôi che giấu quá khứ không nói cho đối phương biết sao? Làm như vậy chẳng phải hóa thành tên lừa đảo sao?”

Giang Phong lắc đầu cười: “Ông chủ Hạ hiểu lầm rồi, ý của tôi không phải bảo anh che giấu quá khứ của bản thân mình, mà là muốn nói bất kể đối phương có quá khứ như thế nào, anh cũng nên nhìn nhận một cách lý trí, không nên cứ cầm mãi không thả.”

Nghe đến đó, Hạ Đỉnh Thiên chậm rãi tỉnh táo lại, hỏi: “Ông mối Giang, ý lời kia là, vị mỹ nữ này có phải cũng có quá khứ kinh người gì đó?”

Giang Phong đáp: “Không sai, cô ấy cũng có một quá khứ nghĩ lại mà kinh, nếu như anh muốn biết, tôi có thể nói cho anh, nhưng nếu anh không muốn phiền lòng chuyện này, cũng có thể lựa chọn không biết.”

Hạ Đỉnh Thiên gãi đầu một cái: “Ông mối Giang, mặc dù lòng hiếu kỳ của tôi cũng không quá nhiều, nhưng đối với người có khả năng sẽ làm bạn cả đời của mình, tôi vẫn muốn biết càng nhiều thứ về đối phương càng tốt.”

Giang Phong gật đầu tỏ ra đã hiểu: “Vậy được, tôi sẽ kể chi tiết chuyện của mỹ nữ kia cho anh nghe.”

Hạ Đỉnh Thiên ừ một tiếng, rửa tai lắng nghe.

“Cô ấy sinh ra trong một gia đình m.á.u lạnh, năm cô ấy một tuổi rưỡi, cha mẹ cô ấy ly hôn, cặp cha mẹ này vì gia đình mới của mình mà không ai muốn vác thêm cục nợ là cô, ngay cả ông bà hai bên nội ngoại cũng không muốn nhận nuôi cô...”

Giang Phong kể lại câu chuyện từ nhỏ tới lớn của Lý Giai Mỹ, tường thuật lại toàn bộ mọi chuyện cho tới tận thời điểm hiện tại mới dừng lại, rồi hắn nhìn vào khuôn mặt đầy vẻ ngạc nhiên của Hạ Đỉnh Thiên, nói: “Ông chủ Hạ, đây chính là quá khứ nghĩ lại mà kinh của cô ấy, thật ra loại chuyện này, đổi thành những người khác thì tám chín phần mười sẽ lựa chọn che giấu, chỉ cần cô ấy chuyển sang nơi khác sinh sống, ai có thể biết được trước đây cô ấy từng làm gì chứ?
 
Back
Top Bottom