Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 500: Rung Động Đến Nghẹn Ngào



Tỉnh thành Quế tỉnh.

Tại cửa ra vào phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, họ hàng Giang gia đang tụ tập ở phòng tiếp khách, trong số không biết bao nhiêu họ hàng, chỉ có nhà cô và nhà dì lớn là không tới.

Cũng không phải bọn họ không muốn tới, chỉ là ở nông thôn tương đối coi trọng chuyện lễ tân gia, phụ nữ mang thai bình thường sẽ không đến tham gia.

Họ hàng Giang gia đều tự mình lái xe tới.

Năm ngoái lúc Giang Phong còn chưa mua xe, trong số tất cả thân thích Giang gia cũng chỉ có nhà cô nhỏ và nhà dì nhỏ là có xe, ngay cả nhà dì lớn điều kiện kinh tế không tệ lắm cũng không mua xe.

Có điều, từ sau khi Giang Phong mua xe, ngay sau đó nhà dì lớn cũng mua xe, tới khoảng thời gian cuối năm, cậu hắn, dưới sự giúp đỡ của chị hai (Giang mẫu) cũng tậu một con xe nhỏ chục vạn về.

Bây giờ, tất cả họ hàng Giang gia đều đã có xe con riêng.

Sau khi mọi người đến đông đủ, Giang Phong liền mang một đám thân thích và hai vị bạn học cũ đi tới một quán cơm đã đặt trước để ăn.

Một nhân viên còn lại của phòng môi giới, Lam Chí Huy, Giang Phong cũng mời, có điều không biết là vì lí do gì, hắn từ chối lời mời này, nói là có hẹn với vợ rồi, không tới cùng ăn cơm được.

Đồ ăn ở đây vô cùng phong phú, hương vị cũng rất tuyệt.

Ngắn ngủi chưa đến nửa giờ, mọi người đã ăn uống no đủ.

Sau đó, cô hắn không chờ được nữa liền thúc giục: “Tiểu Phong, đừng lề mề nữa, tranh thủ thời gian dẫn chúng ta đi xem biệt thự vị phú hào siêu cấp tặng cho cháu đi nào, cho chúng ta mở mang tầm mắt đi!”

Dì nhỏ cũng lên tiếng thúc giục: “Đúng vậy Tiểu Phong, tranh thủ thời gian dẫn chúng ta đi xem nhà đi.”

Thấy những người họ hàng khác cũng đều có vẻ mặt mong chờ, Giang Phong cũng không nói nhảm nữa, đáp: “Được, vậy chúng ta đi thôi!”

Thế là, kết toán sổ sách xong, một nhóm hai mươi mấy người lái xe chạy thẳng tới Tây Phái Ngự Giang.

Nửa giờ sau.

Một đám thân thích Giang gia đi qua cổng lớn biệt thự trị giá hơn ba ngàn vạn, mặc dù đã sớm chuẩn bị đầy đủ tâm lí từ trước, nhưng cả đám vẫn cả kinh trợn mắt há mồm.

Nhất là người tự nhận mình có “kiến thức rộng rãi” trong đám thân thích, Thôi Chí Cường, trong lòng cũng rung động không kém hơn chút nào so với những người thân thích chưa thấy hết mọi mặt của xã hội kia.

Trong vòng xã giao của hắn, những người có tài sản hơn trăm vạn cũng không phải không có, nhưng nhà của bọn họ so với căn biệt thự trước mặt này căn bản không thể đánh đồng, còn kém quá xa.

Ngoại trừ thân thích của Giang Phong, hai người bạn học cũ của hắn là Đường An Quân và Liễu Y Y cũng bị chấn động mạnh.

“Thật đẹp!”

“Nội thất trang trí này thật xa hoa!”

“Diện tích một phòng ngủ chính này so ra còn lớn hơn cả một phòng ở của người khác!”

“Loại nhà ở như này, tôi cho rằng cả đời chỉ có thể được nhìn thấy trên TV, không nghĩ tới Tiểu Phong lại có thể có được nó, không hổ là do phú hào siêu cấp tặng, ra tay cũng thật hào phóng mà!”

Cố Diệp Phi

“...”

Trọn vẹn mười mấy phút sau, họ hàng thân thích Giang gia mới trở lại phòng khách ngồi uống trà.

Tiếp theo, chủ đề nói chuyện của tất cả mọi người đều xoay quanh căn nhà này, một nhà Giang Phong phải trả lời đủ loại vấn đề thân thích đưa ra liên tục.

Đại khái chừng mười phút đồng hồ sau, Đường An Quân và Liễu Y Y liền thức thời đứng dậy chào tạm biệt.

Đêm đó, toàn bộ thân thích đều ở trong căn nhà này nghỉ ngơi.

Phòng đương nhiên là không có nhiều như vậy, có điều đệm chăn thì có rất rất nhiều, tùy tiện trải chăn đệm dưới đất là có thể đủ chỗ cho tất cả mọi người ở lại nghỉ ngơi.

Trong một căn phòng ngủ chính, Trần Quế Anh (mợ Giang Phong) trải chăn đệm nằm dưới đất xong xuôi, Trương Cường (cậu Giang Phong, chồng Trần Quế Anh) và con trai Trương Long nằm ngủ dưới đất, còn Trần Quế Anh và con gái Trương Yến thì ngủ trên giường.

Lên giường nằm xuống, Trần Quế Anh nhìn về phía con trai, nói: “Vào cuối năm ngoái, vốn muốn nhờ em họ Giang Phong của con tìm cho con một đối tượng kết hôn, kết quả con lại bảo bản thân còn trẻ, muốn chơi thêm hai năm rồi tính tới chuyện đi tìm đối tượng sau.

Giờ con nhìn em họ nhà cô nhỏ con một chút đi, tuổi còn ít hơn hai năm so với anh em các con, mà hôm nay đã mang bạn trai tới đây rồi, có lẽ không bao lâu sau hai đứa nó sẽ kết hôn.

Mẹ cảm thấy con vẫn nên kết hôn sớm một chút thì tốt hơn.”

Trương Long thở dài: “Mẹ, thật ra cũng không phải là con không muốn kết hôn sớm, nhưng điều kiện nhà chúng ta bình thường, con lớn lên cũng bình thường, lại chỉ là một người làm công, cho dù em họ Tiểu Phong có ra tay, sợ rằng cũng sẽ khó mà giúp con tìm được một đối tượng tốt.

Cho nên, lần này con bỏ việc trở về là muốn thử chuyển sang kinh doanh buôn bán, không muốn đi ra ngoài làm công nữa.”

Trần Quế Anh nghe vậy thì có chút đau đầu: “A Long, làm ăn buôn bán không phải ai cũng làm được, mẹ và cha con không có óc kinh doanh, anh em con trước đó lại không giỏi đọc sách, đến bây giờ cũng không có nghề nào thành thạo, giờ kể cả có cho con tiền vốn, thì con có thể kinh doanh cái gì?”

Trương Long đương nhiên biết mẹ mình nói đúng, nếu như là lúc trước, hắn căn bản cũng không dám có suy nghĩ này.

Một là nhà bọn họ rất khó có đủ tiền vốn làm ăn.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 501: Rung Động Đến Nghẹn Ngào (2)



Hai, chính là như mẹ hắn đã nói, hắn không thành thạo nghề gì, kể cả cha mẹ cho hắn đủ tiền vốn, hắn thật ra cũng không biết nên kinh doanh cái gì.

Nhưng bây giờ thì khác, Trương Long phấn khích nói: “Mẹ, con quả thật không biết nên kinh doanh cái gì, nhưng Tiểu Phong lợi hại như vậy, bảo nó chỉ giúp con đường đi hẳn là không có vấn đề gì.”

Trần Quế Anh mắt sáng lên: “Ý tưởng này của con cũng không tệ, lấy đầu óc của em họ Tiểu Phong của con, tùy tiện chỉ cho con một con đường cũng không lo không kiếm được tiền, Trương Cường, anh nói xem có đúng không?”

Thấy vợ nhìn qua, Trương Cường vẫn luôn im lặng cũng gật đầu đồng tình: “Không sai, Tiểu Phong dù sao cũng là sinh viên tốt nghiệp đại học danh tiếng, cộng thêm từ sau khi bắt đầu làm mai mối, tiếp xúc với không biết bao nhiêu ông chủ lớn, ánh mắt của nó không cần hoài nghi, đợi ngày mai anh sẽ nói chuyện với nó một chút, nhờ nó nghĩ kế cho con.”

Trương Yến vội vàng lên tiếng: “Cha, còn con nữa, con cũng không muốn làm công.”

Trần Quế Anh liếc con gái một cái, khẽ nói: “Năm đó bảo con cố gắng học tập đi thì con không nghe, bây giờ biết sai chưa?”

Trương Cường bĩu môi: “Bây giờ có nói những lời này cũng vô ích, ngày mai anh sẽ tìm Tiểu Phong hàn huyên một chút, nhìn xem có việc kinh doanh gì phù hợp cho hai anh em làm không, nếu có thì là tốt nhất, còn không có thì hai đứa tự cam chịu số phận đi!”

Hai anh em Trương gia không nhịn được liếc nhau một cái, đều thấy sự thấp thỏm trong mắt đối phương.

...

Trong một phòng khác.

Giải Phóng có thân phận đặc biệt, là bạn trai của Phùng Thiến, cho nên Giang gia sắp xếp cho hắn một mình một phòng.

Sau khi vào phòng, khóa cửa lại, Giải Phóng không chờ nổi nữa vội vàng mở wechat lên, gọi video cho mẹ mình.

Không bao lâu sau, video kết nối, Giải Phóng vừa nhìn thấy mẹ liền nói: “Mẹ, mẹ nhìn một chút xem căn phòng này thế nào?”

Vừa nói, Giải Phóng vừa bật camera sau lên, chậm rãi chuyển động điện thoại quay toàn bộ căn phòng, cho mẹ mình ngắm một lượt căn phòng hắn đang ngồi.

Giải mẫu nói: “Thoạt nhìn rất xa hoa, anh họ Phùng Thiến đưa con tới khách sạn năm sao ở sao?”

Giải Phóng chỉnh lại camera quay vào mặt mình, lắc đầu nói: “Đây không phải là khách sạn năm sao, mà là nhà mới của anh họ Phùng Thiến.”

Giải mẫu kinh ngạc: “Đây là nhà mới của anh họ Phùng Thiến? Trang trí nội thất kia thoạt nhìn rất xa hoa, hơn nữa, diện tích phòng cũng cực lớn, đây là phòng ngủ chính sao? Đứa nhỏ con sao có thể không biết lễ nghi như vậy, sao có thể ở phòng ngủ chính của người ta như vậy được chứ?”

Nghe mẹ mình lốp bốp nói liên thanh, Giải Phóng không nhịn được cười nói: “Mẹ, con trai mẹ dù có không hiểu chuyện thật thì cũng sẽ không đến mức nghênh ngang nằm trong phòng ngủ chính của người ta đâu, đây đã là phòng khách có diện tích nhỏ nhất trong nhà rồi đó.”

Ánh mắt Giải mẫu lộ vẻ kinh hãi, vội vàng hỏi: “Con trai, nhà anh họ Phùng Thiến đó rốt cuộc là diện tích bao nhiêu m2 thế?”

Giải Phóng đáp: “Hình như là khoảng 600 m2.”

Giải mẫu nghe xong thì trợn mắt há mồm, hiện tại giá phòng ở tỉnh thành căn bản đều từ trăm vạn trở lên, nhà ở khu vực tốt thì giá càng cao hơn, phải tới hai ba trăm vạn, một căn phòng 600 m2 như vậy, giá trị chắc chắn là trên ngàn vạn.

“Ông trời ơi, như vậy chẳng phải là nói căn nhà này tối thiểu cũng phải trên ngàn vạn sao? Anh họ Phùng Thiến thế mà có tiền như vậy sao?”

“Nào chỉ có ngàn vạn, nghe ý trong lời nói của anh họ Phùng Thiến, nhà này nếu như tính cả nội thất trang trí thì giá trị ít nhất phải trên ba ngàn vạn.”

Nói đến đây, Giải Phóng cảm thán: “Mẹ, mẹ không nhìn thấy tận mắt thôi, căn nhà này của anh họ Phùng Thiến trang trí cực kỳ xa hoa, con lớn tới như vậy mới chỉ thấy căn phòng xinh đẹp như này ở trong TV mà thôi.”

Giải mẫu kinh ngạc đến không nói nên lời, một căn phòng giá trị trên ba ngàn vạn, nếu như là ở thành phố lớn trọng điểm như Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu, Thâm Quyến thì thật ra cũng không có gì kỳ quái.

Nhưng tỉnh thành Quế tỉnh dù sao cũng chỉ là thành phố hạng hai mà thôi, thậm chí cũng chỉ xếp ở giữa trong số các thành phố hạng hai mà thôi, ở nơi như vậy mà giá nhà trên năm trăm vạn đã có thể coi là biệt thự danh xứng với thực rồi.

Giá trị ba ngàn vạn là khái niệm gì, không cần nghĩ cũng biết.

Giải mẫu còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Giải Phóng đã lại ném một quả b.o.m xuống nước: “Hơn nữa, quan trọng nhất chính là căn nhà này là do một khách hàng lớn của anh họ Phùng Thiến tặng.”

“Căn nhà giá trị hơn ba ngàn vạn vậy mà lại là do khách hàng tặng?” Giờ phút này, Giải mẫu đã bị chấn động đến mất cả tiếng.

Thật lâu sau, bà mới lấy lại được lời nói: “Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp thực lực của anh họ Phùng Thiến rồi, con trai, Phùng Thiến và con là do anh họ của nó tự tay tác hợp, về sau con phải đối với Phùng Thiến tốt một chút, đến lúc đó chỉ cần anh họ nó đưa tay kéo con một chút, con sẽ có thể hưởng thụ vô tận.”

Cố Diệp Phi

Giải Phóng nhẹ gật đầu, sau đó hai mẹ con lại hàn huyên thêm vài câu rồi mới tắt cuộc gọi video đi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 502: Rung Động Đến Nghẹn Ngào (3)



Ngày hôm sau.

Mọi người dậy thật sớm, Đường An Quân và Liễu Y Y cũng chạy tới từ sớm.

Lúc hai vợ chồng Giang Phi tới còn cầm theo hai túi đồ ăn sáng, là bánh bao, màn thầu, sữa đậu nành, nước ngô các loại.

Ăn sáng xong cũng đã sắp tới thời gian làm lễ, đây cũng không phải lần đầu làm lễ tân gia của Giang gia, cuối năm ngoái cũng đã từng làm một lần ở quê, lần này có thể xem như xe nhẹ đường quen.

Toàn bộ quá trình lễ chỉ có mấy phút, sau khi nghi lễ kết thúc, một đám phụ nữ dưới sự dẫn dắt của Giang mẫu bắt đầu nấu cơm, buổi trưa mọi người sẽ ăn cơm ở nhà.

Ở ngoài chiếc ban công cực lớn mặt hướng về sông, Trương Cường vừa thưởng thức ảnh sông vừa nói với cháu trai họ ngoại bên cạnh: “Tiểu Phong, anh họ và em họ con không muốn đi tới Quảng Đông làm việc nữa, muốn trở về thử kinh doanh buôn bán, con cũng biết hai đứa nó đọc sách không được, cũng không thành thạo nghề nào cả, cũng không biết hai đứa nó có thể kinh doanh buôn bán cái gì được đây.

Tiểu Phong, con có trình độ văn hóa cao, ánh mắt tốt, giao thiệp rộng, nếu được, con giúp cậu tham mưu một chút, xem anh họ và em họ con trong tình huống này rốt cuộc nên kinh doanh cái gì thì tốt?”

Nghe c** nh* nói như vậy, Giang Phong không nhịn được cười: “c** nh*, thật ra vấn đề này đoạn thời gian trước con cũng nghĩ tới rồi, chỉ là gần đây vẫn luôn bận rộn cho nên chưa có thời gian làm chuyện này, tất nhiên, giờ c** nh* đã nhắc tới, con cũng sẽ nói một chút góc nhìn của con.”

Trương Cường nghe vậy thì vui mừng trong lòng: “Ừ, vậy con nói thử một chút đi.”

“Con đã cân nhắc qua không ít ngành nghề, nhưng nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một nghề này là tương đối thích hợp với anh họ và em họ.”

“Nghề gì vậy?”

“Thu gom sắt thép phế thải!”

Trương Cường kinh ngạc: “Thu gom sắt thép?”

Giang Phong gật đầu: “c** nh*, cậu cũng đừng khinh thường nghề thu gom sắt thép phế thải, con có hai vị khách cũng làm nghề này, một người bây giờ thu nhập một tháng mười vạn, một người thu nhập một tháng gần trăm vạn.”

Trương Cường trừng to mắt: “Ông trời ơi, thu sắt thép phế thải mà có thể kiếm tiền được như vậy sao?”

Giang Phong cười: “c** nh*, cậu không cho rằng thu gom sắt thép phế thải cũng giống như những người thu phế phẩm kia, đạp chiếc xe đạp chạy khắp hang cùng ngõ hẻm đấy chứ?”

Trương Cường cười hắc hắc, trong đầu ông vừa rồi đúng thật là đã hiện lên suy nghĩ như vậy.

“Thu gom sắt thép phế thải là một sản nghiệp dây chuyền hoàn chỉnh, loại đạp xe đi khắp hang cùng ngõ hẻm thu phế liệu kia có thể xem như là tầng thấp nhất, lên một cấp là loại trạm thu hồi phế thải kia.”

Giang Phong tiếp tục phổ cập tri thức cho c** nh* của mình: “Ở trạm thu hồi phế thải này, bình thường sẽ phân loại rác thải phế phẩm ra, ví dụ như sắt thép thì sẽ bán cho các nhà máy chế biến sắt thép, giấy lộn thì bán cho các nhà máy chế biến giấy, vân vân.

Còn cái con nói phù hợp với anh họ em họ chính là loại nhà máy chế biến sắt thép.

Nhà máy chế biến sắt thép phụ trách nén các loại phế phẩm bằng sắt thép đã được phân loại ở trạm thu hồi phế thải, sau đó bán lại cho các xưởng sắt thép có tiếng, quá trình đại khái chính là như vậy.”

Trương Cường vừa nghe vừa liên tục gật đầu, dường như nghe hiểu, nhưng thật ra lại chẳng hiểu gì, chỉ hỏi: “Tiểu Phong, con nói trạm thu hồi phế thải, đầu tư vào cái này có lẽ cũng không cần quá nhiều, nhưng nghe ý con là muốn làm nhà máy chế biến sắt thép, cái này chỉ sợ sẽ phải đầu tư một lượng không nhỏ đi?”

Giang Phong gật đầu: “Cái này quả thật phải rót vào một khoảng tiền kha khá, nhất là nếu chọn trực tiếp bán sắt thép phế thải cho các xưởng sắt thép kia, thì sẽ có khả năng kết toán lớn nhỏ không đồng nhất.

Cố Diệp Phi

Có lúc một tuần kết toán một lần, có lúc lại mười ngày một lần, cũng có khi nửa tháng, thậm chí là một tháng mới kết toán một lần, nếu như số lượng cao thì không có tài chính mấy ngàn vạn sẵn thì căn bản không quay vòng nổi.”

Trương Cường nghe vậy cười khổ: “Tiểu Phong, con đang nói đùa gì vậy! Tài chính mấy ngàn vạn đầu tư làm ăn lớn, anh họ, em họ con có thể quản nổi sao?”

Giang Phong cười nói: “c** nh*, cậu trước nghe hết lời con nói đã, cái con nói vừa rồi là nếu như trực tiếp bán cho xưởng sắt thép, trừ cái đó ra còn có một con đường khác, đó chính là bán hàng cho những ‘ông chủ sắt’, để những ‘ông chủ sắt’ này kiếm tiền chênh lệch.

Nếu như những người trung gian này đều dùng tiền mặt thanh toán hóa đơn nhận hàng, như vậy cũng không cần lo xưởng sắt thép bên kia ép tiền hàng, lượng đầu tư vào cũng sẽ nhỏ hơn rất nhiều, khoảng tầm trăm tám mươi vạn là có thể giải quyết ổn thỏa.”

Trương Cường nghe xong thì nhẹ nhàng thở ra, xong lại lắc đầu, nói: “Tiểu Phong, cái này cũng không được, đừng nói là trăm tám mươi vạn, kể cả có là mười vạn, tám vạn, c** nh* cũng không gom ra được, từ đâu ra nhiều tiền vốn như vậy cho hai đứa nó cầm đi giày vò chứ!”

Giang Phong nói: “Dì nhỏ nhà em họ Phùng Thanh hiện cũng không có chuyện gì làm, cũng chơi bời lêu lổng, cho nên việc buôn bán này có thể để em họ Phùng Thanh và Phùng Thiến cùng nhau làm. Như vậy, phía dì nhỏ bên kia chia nửa tiền, chỗ cậu bên này để con trước hỗ trợ thêm một chút, chờ kiếm được tiền thì trả lại cho con sau cũng được.”

Trương Cường có chút kích động trong lòng: “Tiểu Phong, việc buôn bán này thật sự có thể kiếm tiền chứ?”

Giang Phong tự tin cười nói: “c** nh* cứ yên tâm đi, đến lúc đó con lại lên tiếng chào hỏi ông chủ lớn làm buôn bán sắt thép phế thải ở Quảng Đông kia, nhờ anh ấy hỗ trợ chiếu cố một hai, như vậy kể cả không kiếm được đồng tiền lớn, nhưng mỗi tháng kiếm tám vạn mười vạn hẳn là cũng không khó.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 503: Một Người Đắc Đạo, Gà Chó Lên Trời.



Sân thượng.

Nghe cháu trai nói mở nhà máy luyện thép một tháng kiếm được mười vạn 8 vạn không thành vấn đề, Trương Cường trong lòng đúng là kích động không thôi, ở nông thôn hắn một năm kiếm được ba tới năm vạn đã tính là không tồi rồi, mười vạn 8 vạn một tháng, đó là điều nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Nếu như cái này thực sự có thể thành hiện thực, vậy thì nhà bọn họ chẳng mấy chốc sẽ phát đạt!

"Tiểu Phong, cái này phải làm sao?"

"Cụ thể từng bước đi cháu cũng không rõ ràng lắm, đợi lát nữa cháu gọi điện thoại cho vị khách hàng lớn của cháu, hỏi hắn cách vận hành, cái này hẳn là không khó."

"Được, đợi Tiểu Phong gọi điện thoại hỏi, tôi trước tiên đem cái tin tức tốt này nói cho mẹ cậu trẻ với anh họ em họ cậu biết."

...

Phan Châu, Quảng Đông.

Hạ Linh Linh đang ôm bụng lớn đi dạo trong công viên, cô ấy đã mang thai được năm, sáu tháng rồi, theo bác sĩ nói tản bộ có thể thúc đẩy tuần hoàn máu, tăng cường sức miễn dịch, thuận lợi cho việc sinh nở.

Thế là, kể từ khi mang thai cô mỗi ngày đều kiên trì tản bộ.

Đương nhiên, cô cũng không đi ra ngoài đi dạo một mình, chồng của cô Ngụy Tuyết Phong được bạn bè gọi đùa là "Điên cuồng sủng vợ" (Thế hệ thứ hai con nhà giàu mập mạp xấu xí) mỗi lần đi ra ngoài tản bộ đều sẽ cùng, không có một lần vắng mặt.

Không thể không nói, bây giờ Hạ Linh Linh đang có một cuộc sống thật sự hạnh phúc.

Cố Diệp Phi

Chồng đồi với cô hết sức chiều chuộng, quả thực là sủng ái đến tận xương tủy, từ khi lấy nhau đến bây giờ, lời cô nói ra đều giống như là thánh chỉ, chồng cô một lần cũng chưa hề làm trái.

Bố mẹ chồng đối với cô rất tốt, đặc biệt là từ sau khi cô mang thai, mẹ chồng đối xử với cô không thua gì mẹ ruột.

Bây giờ, tiền tiêu vặt trong thẻ của cô có mấy trăm vạn, bốn người anh trai của cô cũng dính phúc từ cô, mỗi người đều từ một người làm công ăn lương với thu nhập hàng tháng ba đến năm nghìn lên thành ông chủ với thu nhập hàng chục, cũng đều cưới được chị dâu xinh đẹp hiền lành.

Có thể nói, nhà họ Hạ các cô, bởi vì cô "Một người đắc đạo" mà "Gà chó lên trời", cô mỗi lần về nhà mẹ đẻ đều được cha mẹ anh trai chị dâu nâng lên trời, giống như là nương nương về nhà thăm nhà vậy.

Mà hết thảy điều này, đều là công lao của Giang đại sư.

Nghĩ đến Giang đại sư, Hạ Linh Linh hỏi: "Chồng ơi, lần trước anh nói Lăng công chúa tập đoàn nước suối XXX hỏi số điện thoại liên lạc của anh Uông với Giang đại sư, là muốn tìm Giang đại sư thay cô ấy mai mối, không biết kết quả thế nào rồi ha?"

Ngụy Tuyết Phong lắc đầu nói: "Anh cũng không biết, nhưng mà với năng lực của Giang đại sư, hẳn là rất thuận lợi."

Hạ Linh Linh nhắc nhở: "Chồng à, Giang đại sư lợi hại như thế, anh nhất định phải giữ liên lạc với hắn, cho dù quan hệ tốt đến đâu nếu như lâu không liên hệ, cũng sẽ dần phai nhạt."

Ngụy Tuyết Phong gật đầu liên tục nói: "Vợ nói đúng, còn có hai mươi mấy ngày nữa là đến tiết Đoan Ngọ rồi, để anh nhờ người làm một ít bánh chưng gửi cho Giang đại sư, liên lạc một chút tình cảm."

Hạ Linh Linh cười nói: "Này là được rồi ma!"

Hai người đang nói chuyện, điện thoại của Ngụy Tuyết Phong bỗng nhiên vang lên.

Hắn lấy điện thoại di động ra vừa nhìn, không khỏi vui vẻ nói: "Vợ, thật đúng là trùng hợp, là Giang đại sư gọi tới."

Hạ Linh Linh cười nói: "Nói Tào Tháo Tào Tháo liền đến, anh mau nhận đi!"

Ngụy Tuyết Phong gật đầu, vội vã nhận điện thoại nói: "Giang đại sư!"

"Anh Phong!" Giang Phong cười hỏi thăm một chút.

Giang Phong khách sáo vài câu liền đi thẳng vào vấn đề nói: "Anh Phong, là như vậy, anh em họ tôi..."

Nghe Giang Phong giải thích rõ ràng sự việc, Ngụy Tuyết Phong cười ha ha nói: "Giang đại sư, việc này tôi quen thuộc, trước đó bốn người anh rễ của tôi cũng là cái gì cũng không hiểu, tôi liền trực tiếp phái người tới dẫn theo cả tháng liền cái gì cũng biết. Anh họ của cậu muốn mở nhà máy luyện thép ở đâu?"

Giang Phong nói: "Tôi đối với chuyện này cũng không biết nhiều lắm, không biết ở huyện chúng tôi có thể làm được hay không?"

Ngụy Tuyết Phong nói: "Nghề này bất luận là ở thành phố nào đều sẽ có thị trường. Khác biệt chỉ ở chỗ thành phố thì cạnh tranh nhiều hơn, Giang đại sư cậu để anh họ cậu chọn một chỗ tốt, sau đó tôi trực tiếp phái người tới hỗ trợ, bảo đảm làm cho cậu mỹ mãn."

"Được, vậy cảm ơn anh Phong trước, đợi chọn được chỗ tốt tôi lại gọi điện thoại cho anh."

"Không cần khách khí, điện thoại vừa đến, người của tôi có thể bất cứ lúc nào xuất phát."

"Được, vậy không quấy rầy anh Phong nữa, tạm biệt!"

"Ừm, tạm biệt!"

...

Buổi trưa.

Biệt thự Tây Phái Ngự Giang.

Mọi người ngồi xung quanh cùng nhau ăn cơm.

Hai mươi mấy người, đổi lại là gia đình khác, ít nhất cũng phải có ba cái bàn mới có thể ngồi, nhưng ở đây một bàn cũng còn dư chỗ.

Căn biệt thự này có diện tích năm sáu trăm mét vuông cũng không phải là đùa giỡn, chỉ riêng phòng ăn đã lớn hơn phòng khách của một gia đình bình thường, mà bàn ăn kia còn có giá trị hơn 300 ngàn có thể chứa hơn ba mươi người dùng cơm, bàn ăn càng là vẽ rồng điểm mắt.

Đàn ông uống rượu, phụ nữ uống nước trái cây.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 504: Một Người Đắc Đạo, Gà Chó Lên Trời. (2)



Bữa cơm này, kéo dài đến hai, ba giờ chiều mới kết thúc.

Đương nhiên, trong khoảng thời gian này về cơ bản đều là tán gẫu, khách uống rượu thỉnh thoảng cụng ly, nhấp một ngụm.

Cố Diệp Phi

Sau khi cơm nước xong, các vị khách lần lượt ra về.

Người rời đi đầu tiên là hai bạn học nữ Đường An Quân cùng với Liễu Y Y, cái này không có gì đáng nói.

Sau đó là dì và dượng cũng phải đi về, nếu như là bình thường dì khẳng định phải sẽ ở đây mấy ngày rồi mới về, nhưng mà bây giờ là thời kỳ đặc biệt, chị dâu mang thai mấy tháng, dì phải trở về chăm nom.

Sau đó bà nội cùng với một nhà chú nhỏ cũng tạm biệt ra về.

Thấy thân thích của hai anh rể bên kia đều đã rời khỏi, dì nhỏ Trương Trân không nhịn được hỏi: "Tiểu Phong, nghe cậu trẻ cháu nói, cháu muốn cho anh em họ của cháu xây dựng một nhà máy thép à?"

Những người khác ở Giang gia đều không biết việc này, không khỏi nhìn về phía Giang Phong.

Giang Phong gật đầu nói: "Là có ý nghĩ này, dì nhỏ, dì muốn để cho em họ Phùng Thanh với em Phùng Thiến trở thành cổ đông không?"

Dì nhỏ vội vàng cuống quý gật đầu nói: "Đương nhiên muốn, tiểu Phong cháu chỉ điểm chuyện làm ăn vậy khẳng định là không sai được."

Giang Phong nhìn về phía dì lớn Trương Cầm nói: "Dì lớn, dì nếu như có hứng thú, cũng có thể nói anh họ mua cổ phần."

Nếu là người thân khác nói muốn kinh doanh để mọi người đầu tư vào, thì các thân thích khẳng định sẽ hỏi đi hỏi lại nhiều lần mới quyết định có đầu tư hay không.

Dù sao, đây là giao dịch tiền bạc, cẩn thận một chút cũng không sai.

Nhưng Giang Phong thì khác, hắn đã tạo ra một sự nghiệp lớn như vậy trong vòng chưa đầy một năm, và tất cả những người thân trong Giang gia đều bội phục sát đất với ánh mắt nhìn xa trông rộng.

Cho nên nghe thấy Giang Phong hỏi dò, dì lớn không chút do dự nói: "Đương nhiên là có hứng thú, vậy cho anh họ con một phần."

Giang Phong ân một tiếng, nói: "Vậy được, em làm chủ, chia nhà máy luyện thép này thành năm phần, anh họ Trương Long, em họ Trương Yến, em họ Phùng Thanh, em họ Phùng Thiến mỗi người một phần, dì lớn đại diện cho anh Lưu Tuấn Hùng cũng coi như một phần."

Mọi người trong nhà nghe thấy đều âm thầm gật đầu, mỗi người anh em họ một phần, hợp tình hợp lý.

"Tổng vốn đầu tư tạm định là một trăm vạn, nếu như vốn không đủ sẽ bổ sung thêm. Mỗi cổ phần là 200 ngàn, tôi sẽ giúp anh họ Trương Long cùng với em gái Trương Yến do tôi ứng tiền ra trước."

Nói tới đây, Giang Phong nhìn về phía dì lớn nói: "Tình hình bên dì thì thế nào, nếu như cần ứng ra trước ngân quỹ có thể nói với cháu một tiếng"

Dì lớn lắc đầu nói: "200 ngàn, dì vẫn có."

Giang Phong gật đầu, nhìn về phía dì nhỏ cười nói: "Dì nhỏ, bên này của dì chắc cũng không cần con quan tâm đến... !"

Dì nhỏ Trương Trân không khỏi mỉm cười, với thực lực kinh tế nhà bà, chỉ là 400 ngàn, xác thực không có áp lực gì.

Cậu trẻ Trương Cường nói: "Tiểu Phong, anh em họ của cháu cái gì cũng không hiểu, con có thể được chỉ điểm một chút cho bọn họ biết nhà máy luyện thép này bắt đầu tư đâu."

Giang Phong cười nói: "Cậu trẻ, cậu yên tâm, trước đó con đã gọi điện con trai của ông chủ lớn ở tỉnh Quảng Đông, chỉ cần chúng ta bên này định được địa điểm đặt nhà máy, hắn liền trực tiếp phái người tới hỗ trợ."

Dì nhỏ Trần Quế Anh nghe vậy cười đến con mắt đều nheo lại: "Vẫn là tiểu Phong nghĩ chu đáo."

Sau đó, mọi người bắt đầu thảo luận nên đặt nhà máy ở đâu, cuối cùng nhất trí đồng ý về thị trấn làm, vì ở nơi nào cũng sẽ không tránh được cạnh tranh, vậy thì đặt ở thị trấn đương nhiên là tốt nhất.

Một gần nhà, thuận tiện đi lại.

Hai là gia tộc Giang Phong có thực lực khá lớn trong thị trấn, vì vậy có thể quản lý dễ dàng.

Sau khi thương lượng vấn đề của nhà máy luyện thép xong, đám người cậu trẻ liền ở lại thêm một đêm.

Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, tất cả họ hàng cùng nhau lái xe rời đi, cha mẹ Giang cũng không lại đây lâu, liền đi cùng với họ hàng trở về.

Sau đó, anh cả chị dâu cũng có gia đình nhỏ của riêng mình, không ở nơi này.

Cuối cùng, căn biệt thự rộng hàng trăm mét vuông, cũng chỉ có hai chị em Giang Tuyết cùng với Giang Phong ở lại.

...

Nửa tháng tiếp theo, Giang Phong không đi đâu hết, mà ở lại công ty mai mối xử lý thông tin phù hợp của khách hàng.

Trong thời gian nửa tháng này, xảy ra rất nhiều "sự kiện lớn", đầu tiên là phải kể đến nhà máy luyện thép của anh em họ đã hoàn thành xuất sắc, chỉ chờ thông qua thủ tục phê duyệt nhà máy, là có thể bắt đầu hoạt động.

Thứ hai, trong số những khách hàng lớn mà hắn làm mai mối, minh tinh Phạm Tiểu Lệ cùng với tỷ phú con nhà giàu Ngô Minh đăng ký kết hôn, quyết định cử hành hôn lễ ngày 7 tháng 7 năm 2023, thiệp mời cũng đã gửi tới cho Giang Phong.

Sau đó, Lam Doanh Doanh là con ông cháu cha cùng với Hứa Tinh Thần xuất thân thư hương môn đệ cũng đã đăng ký kết hôn, quyết định cử hành hôn lễ ngày 21 tháng 6 năm 2023, thiệp mời cũng đã sớm gửi cho Giang Phong.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 505: Một Người Đắc Đạo, Gà Chó Lên Trời. (3)



Sau đó là Bạch Phú Mỹ, Lê Thiên Nhu cùng với Lôi Hải bộ đội đặc chủng đăng ký kết hôn, quyết định cử hành hôn lễ ngày 10 tháng 7 năm 2023, với tư cách là người mai mối cho hai người, Giang Phong đương nhiên thiệp mời không thể thiếu hắn.

Cuối cùng là Lăng công chúa của tập đoàn nước suối XXX cũng đăng ký kết hôn với cao thủ câu cá Trình Quốc An, hôn lẽ dự kiến được tổ chức vào ngàng 12 tháng 7 năm 2023, Giang Phong là người mai mối đương nhiên cũng nhận được thiệp mời hôn lễ.

Cố Diệp Phi

Quan hệ giữa Cổ hiệu trưởng cùng với cô giáo Du cũng tiến triển rất thuận lợi, mặc dù Giang Phong sắp xếp cho hai người gặp mặt chưa được bao lâu, nhưng hai người đều là người trong vòng, tuổi tác tương đương nhau, hai người đối với đối phương đều không xa lạ gì, lại tăng thêm tính tình gần gũi, đã phát triển đến mức có thể nói chuyện cưới hỏi.

Lý Gia Kiệt, con trai lớn của hào môn Lý thị ở Hong Kong cùng Tiểu Long Nữ Lý cô cô cũng bắt đầu chính thức kết giao.

Ngoài ra, tiến triển của nữ thần tiếng tăm lừng lẫy Bùi Dĩnh cùng với giáo sư toán học thiên tài Lưu Ức Tài cũng coi như thuận lợi, tuy rằng khoảng cách kết hôn còn sớm, nhưng hai người đều có ý định phát triển hơn nữa.

Ngoài ra, em họ Phùng Thiến cùng Giải Phóng cũng đăng ký kết hôn, đám cưới dự định tổ chức ngày 15 tháng 7 năm 2023.

Làm việc cật lực trong thời gian dài như vậy, ngay cả lốp xe cũng đã mài hỏng mấy cái, không biết đã chi bao nhiêu tiền xăng xe đi lại, phí cầu đường, tiền khách sạn, rốt cuộc cũng đến mùa thu hoạch!

Thứ hai, ngày 12 tháng 6 năm 2023.

Buổi trưa, sau khi ăn cơm xong, Giang Phong nhận được cuộc gọi từ bạn học cũ Hồng Chí Vĩ.

"Giang Phong, nói cho cậu biết một tin tức tốt, Tư Tư hẹn tôi buổi chiều đi dạo phố, đây là buổi hẹn hò đầu tiên của hai chúng tôi. Công sức gần một tháng của tôi không phải là vô ích, cô ấy cuối cùng cũng động lòng với tôi!"

Nghe đến đó, Giang Phong không khỏi trợn to hai mắt, "Ôi, cậu giúp tiệm đồ nướng nhà cô ấy lâu như vậy, cũng chưa mời người ta đi ra ngoài chơi một lần? "

Hồng Chí Vĩ cười hắc hắc nói: "Đây không phải nhìn cô ấy quá cực khổ, mỗi ngày muộn như vậy mới ngủ, còn phải dậy sớm đi chợ để nhập hàng, nhập hàng trở về lại bận việc này việc kia, buổi chiều cũng không có nhiều thời gian rảnh, tôi chỉ muốn cô ấy được nghỉ ngơi thật tốt, cho nên vẫn luôn chưa hẹn cô ấy đi chơi."

Giang Phong xoa trán nói: "Tôi thực sự là phục cậu rồi, thời gian giống như là n.g.ự.c phụ nữ, chen chen vẫn phải có nha, cậu săn sóc quan tâm người khác là đúng, nhưng nếu cậu không hành động, quan hệ của các cậu tới năm nào tháng nào mới phát triển? Cũng may cô ấy là người phúc hậu, cũng không nhịn được chủ động ước hẹn cậu. Tôi cũng nghĩ không thông, chỉ với kỷ năng tán tỉnh này của cậu, sao cậu có thể theo đuổi được bạn gái trước kia vậy? "

Hồng Chí Vĩ cười gượng nói: "Giang Phong, quá trình không quan trọng, kết quả tốt là được."

Giang Phong không có gì để nói, "Được, cậu nói cũng có đạo lý, nếu người ta đã chủ động hẹn cậu, vậy cũng chứng minh người ta đối với cậu là có hảo cảm, lúc đi dạo phố nên làm như thế nào, cậu cũng là người từng có bạn gái, chắc hẳn không cần tôi đến dạy cậu chứ."

"Cái này tôi hiểu..."

Hai người hàn huyên hơn mười phút, mới cúp điện thoại.

...

Trung Hải.

Một quán cà phê cao cấp.

Bùi Dĩnh, một trong song sinh tài chính nổi tiếng trong giới tài chính cùng với Phương Vân đang ngồi đối diện nhau.

Phương Vân một bên khuấy đều cà phê, vừa cười hỏi: "chị Bùi, lần trước chị nói với em là Giang đại sư đã thay chị tìm đối tượng, nay cũng đã hơn một tháng rồi, vẫn chưa tìm được đối tượng thích hợp với chị sao?"

Bùi Dĩnh mỉm cười nói: "Sớm đã tìm được rồi, tối đó sau khi gọi điện cho em, không qua mấy ngày Giang đại sư đã sắp xếp cho chị đi xem mắt rồi!"

Phương Vân kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy? chị Bùi chị sao lại không nói với em một tiếng!"

Bùi Dĩnh nói: "Sau buổi xem mắt, vốn dĩ chị cũng định nói với em chuyện này, nhưng khi đó chị vẫn chưa biết được mình có hợp với đối tượng hẹn hò không. Cho nên định ở bên nhau một khoảng thời gian, đợi xác định quan hệ lại nói cho em biết."

Phương Vân gật đầu, tò mò hỏi: "chị Bùi, đối tượng chị xem mắt bao nhiêu tuổi? Hắn đang làm gì? Quan hệ của hai người hiện tại đã xác định chưa?"

Bùi Dĩnh nhấp một hớp cà phê, nói: "Hắn năm nay 34 tuổi, là một thiên tài số học. Năm 21 tuổi, anh ấy đã tự mình giải được bài toán tầm cỡ thế giới đề phỏng đoán Sitapan, sau đó được phá cách đề bạt làm giáo sư vào một trường đại học ở Đế Đô. Hiện nay quan hệ của chị với hắn vẫn chưa được xác định, nhưng chị sẽ không giấu em điều gì, có lẽ mối quan hệ sẽ được xác nhận trong thời gian tới."

Phương Vân nghe vậy đã bị sốc, thở dài nói: "Trời ơi, mới 21 tuổi đã có thể giải toán cấp thế giới, đối tượng hẹn hò của chị cũng quá trâu bò rồi!"

Nghe được bạn tốt khen ngợi, trong lòng Bùi Dĩnh cũng khá là tự hào, "Cũng được, hắn có sự nghiệp của hắn, chị có sự nghiệp của chị, hai bên không ảnh hưởng lẫn nhau, không ai lệ thuộc với nhau, hai bên đều có cảm tình, có thể sống đúng con người thật của mình, một hôn nhân như vậy hẳn là rất thích hợp với chị."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 506: Giang Đại Sư, Lại Lề Mề, Là Hai Chúng Ta Lên Trang Tin Tức Đấy!



Phương Vân vẻ mặt hâm mộ nói: "Đây cũng là trạng thái hôn nhân mà em muốn, xem ra năng lực mai mối của Giang đại sư này đúng là danh bất hư truyền! chị Bùi, mau giới thiệu em với hắn đi, em phải mời hắn giúp em tìm được một đối tượng ưu tú."

Bùi Dĩnh gật đầu nói: "Quả thực là cũng nên giới thiệu cho em biết, chọn ngày không bằng gặp ngày, chị liền gọi điện thoại cho Giang đại sư, xem hắn lúc nào có thời gian, mời hắn đến Trung Hải bên này để nói chuyện với em về việc mai mối."

Phương Vân cũng đã quen với phong cách làm việc mạnh mẽ và quyết đoán của người chị này, với lại cô cũng rất tò mò về vị Giang đại sư chưa từng gặp mặt này, liền không chút do dự đồng ý.

Thế là, Bùi Dĩnh liền cầm điện thoại trên bàn lên, bấm gọi điện cho Giang đại sư trước mặt bạn cô.

Điện thoại vừa kết nối, Bùi Dĩnh liền hỏi: "Giang đại sư, cậu gần đây có rảnh không?"

Giang Phong cười nói: "Bùi tổng tìm tôi, thì tôi lúc nào cũng có thời gian!"

"Giang đại sư, cậu quả thật rất biết ăn nói nha!"

Cố Diệp Phi

Bùi Dĩnh cảm khán một câu, sau đó liền đi thẳng vào vấn đề nói: "Là như vậy Giang đại sư, lần trước tôi không phải đã từng nói với cậu, sau khi xem mắt thuận lợi, liền giới thiệu cho cậu một khách hàng lớn sao? Hiện tại tôi cũng nên thực hiện lời hứa rồi. Giang đại sư, tôi bây giờ đang ở Trung Hải, cậu ngày mai nếu thuận tiện..."

Giang Phong trực tiếp đánh gãy lời của cô nói: "Bùi tổng, tôi hiện tại liền chạy tới sân bay, ngồi chuyến bay sớm nhất bay qua."

Bùi Dĩnh nghe vậy sửng sốt một chút, lập tức cười nói: "Cũng được, vậy Giang đại sư lúc mua vé máy bay đến Trung Hải xong thì gửi tin nhắn cho tôi thời gian, tôi sẽ đến sân bay đón cậu."

"Bùi tổng, này có thể làm phiền đến cô rồi không?"

"Không phiền phức, dù sao tôi cũng nhàn rỗi."

"Vậy được, tôi liền không khách khí, buổi tối gặp!"

"Ừm, buổi tối gặp!"

Nhìn thấy bạn tốt cúp điện thoại, Phương Vân đại khái cũng nghe được hỏi: "Giang đại sư lát nữa liền bay tới Trung Hải sao?"

Bùi Dĩnh gật đầu nói: "Đúng vậy, Giang đại sư hiện tại liền chạy tới sân bay, đoán chừng sáu, bảy giờ tối liền có thể chạy tới Trung Hải."

"Vậy phải đặt một nhà hàng." Phương Vân cầm điện thoại trên bàn, nhìn về phía bạn tốt hỏi: "chị Bùi, chị có biết Giang đại sư thích ăn cái gì không?"

"Cái này chị thực sự biết, Giang đại sư yêu thích các loại mỹ thực, chỉ cần đồ ăn ăn ngon là được, mặc kệ là món gì hắn cũng đều thích." Nói tới chỗ này, Bùi Dĩnh cười đề nghị: "Phương tổng, trù nghệ của em là nổi danh tốt, em tự thân xuống bếp làm một bàn, này có thể so với đi bên ngoài ăn phải có thành ý hơn nhiều."

Phương Vân liếc mắt nhìn bạn tốt, cười như không cười nói: "Em nói này chị Bùi, chị muốn ăn đồ ăn em làm có thể nói thẳng, đừng quanh co lòng vòng còn kéo lên người Giang đại sư."

Bùi Dĩnh bị vạch trần cũng không xấu hổ, cười ha ha nói: "Phương tổng, năm ngoái lúc đi đến nhà em làm khách, món súp Phi Long em làm mùi vị cực kỳ tươi sống, lần này em lại nấu lần nữa được không?"

Tiểu Thư Đình

Có thể được bạn tốt khích lệ, trong lòng Phương Vân thật ra cũng rất cao hứng, dù sao với sự giàu có của bạn tốt, trên thế giới này có những mỹ vị gì mà cô ấy chưa được thưởng thức qua chứ?

"Được, an bài cho chị, thời gian cũng không còn sớm, nếu muốn mời Giang đại sư đến nhà, ly cà phê này cũng uống không được, phải nhanh chóng trở về chuẩn bị cơm tối."

"Ừm, vậy thì đi, về chỗ em nghỉ ngơi một chút, lát nữa chị ra sân bay đón Giang đại sư."

...

Chạng vạng.

Sân bay ở Trung Hải

Giang Phong nhìn ảo ảnh từ chiếc xe màu trắng mở mui trước mắt, trong mắt loé ra một tia kinh ngạc, "Bùi tổng, xe này của cô thật là đẹp, rấp hợp với khí chất của cô, thấy cảnh này, trong đầu của tôi liền không kiềm hãm được bốn chữ “hương xa mỹ nhân”."

Ngồi ở ghế lái, Bùi Dĩnh đem kính râm gỡ xuống, cười nói: "Giang đại sư, cậu trước đừng khen ngợi, mau lên xe đi, nếu còn chần chừ nữa, hai ta liền lên trang đầu tin tức đấy!"

Giang Phong nhìn xung quanh, thấy không ít người đều lấy điện thoại di động ra bắt đầu chụp lại, hắn không còn dám dây dưa nữa, nhanh chóng kéo mở cửa xe lên xe.

Chờ hắn thắt chặt dây an toàn, Bùi Dĩnh ném câu ngồi xong chưa, sau đó nhấn ga một cái, ảo ảnh màu trắng tựa như tên rời cung b.ắ.n ra ngoài, khởi động tốc độ nhanh chóng vượt xa chiếc Volvo XC 90 của hắn.

Sau khi rời sân bay, Bùi Dĩnh liền giảm tốc độ xe lại.

Giang Giang Phong cảm khái nói: "Không hổ là vương giả trong ôtô, không chỉ có cao cấp và sang trọng, cảm giác trải nghiệm còn rất tuyệt, chẳng trách xe này cực kỳ đắt đỏ, ngoại trừ nhãn hiệu bổ trợ bên ngoài, các phương diện khác cũng đều là đứng đầu."

"Giang đại sư cậu cũng thích xe sao?"

Giang Phong cười nói: "Đàn ông mà, mười người thì có chín người đều yêu thích xe."

Bùi Dĩnh cười nói: "Điều này cũng đúng."

Hai người không tán gẫu sâu vào đề tài này, sau khi nói chuyện phiếm vài câu, Bùi Dĩnh liền chủ động giới thiệu bạn tốt của cô.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 507: Giang Đại Sư, Lại Lề Mề, Là Hai Chúng Ta Lên Trang Tin Tức Đấy! (2)



"Bạn tốt của tôi tên là Phương Vân, năm nay 40 tuổi, là người sáng lập quỹ cổ phần tư nhân, cô ấy có tài sản hàng tỷ. Cô ấy đã ly hôn và có hai cô con gái, con gái lớn chín tuổi, con gái nhỏ bảy tuổi.

Mặc dù là ly hôn có con nhỏ, nhưng mà điều kiện của cô ấy cực kỳ tốt, ngoài tự do tài chính, còn có trình độ học vấn cao, trù nghệ cũng tương đối tốt, còn là Taekwondo đai đen, nhiều năm luyện tập vũ đạo, còn hứng thú với cuộc sống.

Cho nên, yêu cầu đối với đối tượng cũng rất cao, mấy năm qua cô ấy vẫn chưa tìm được người thích hợp với mình.

Thế nên, năm ngoái cô ấy đã đăng một bài báo trên mạng, cũng có khá nhiều đàn ông quan tâm đến đăng ký, đáng tiếc thông tin của những người đàn ông kia tám chín phần mười đều là làm giả, cơ bản đều là vì tiền của cô ấy."

Bùi Dĩnh lắc đầu, nói: "Lúc trước cô ấy muốn tìm bạn đời trên mạng, tôi cũng đã nói với cô ấy làm như vậy không đáng tin, chỉ là cô ấy chưa từ bỏ ý định cần phải muốn thử xem, sau đó tại cùng tỉ mỉ chọn lựa ra ứng viên để gặp mặt, sau khi gặp mặt cô ấy hiện tại cuối cùng là tuyệt vọng."

Giang Phong đã là lần thứ hai nghe Bùi Dĩnh nói bạn tốt kia của cô có yêu cầu cao.

Lần trước là thuận miệng nhắc đến, cho nên hắn cũng không hỏi dò, lần này lại nghe cô nhắc đến, Giang Phong liền không nhịn được hỏi: "Bùi tổng, không biết yêu cầu cao mà bạn cô muốn là cái gì?"

Bùi Dĩnh vừa lái xe một bên trả lời: "Yêu cầu của cô ấy nói tôi còn nhớ rất rõ, chủ yếu có năm điểm chính:

Một, đại học 985 hoặc tương đương ở nước ngoài.

Hai, lý trí khách quan ôn hòa, không tức giận và cảm tính.

Ba, thông minh, có tầm nhìn xa hoặc sâu sắc, không nước chảy bèo trôi.

Bốn, yêu quý nghề của mình, chuyên nghiệp hoặc h*m m**n, cũng có thể thúc đẩy bản thân là làm việc chăm chỉ vì nó.

Năm, tuổi tác 20-50, chiều cao 1m78 trở lên, ngoại hình nằm trong top 20% của đám đông, vóc người cân xứng thân thể khỏe mạnh, yêu bản thân."

Giang Phong yên lặng gật đầu nói: "Chẳng trách Bùi tổng cô vẫn luôn nói yêu cầu cao, cũng khó trách được cô ấy chưa gặp được đối tượng thích hợp, có thể đồng thời thỏa mãn những điều kiện này, tự thân cũng đầy đủ ưu tú, vẫn đúng là không nhất định để ý đến cô ấy ly hôn có con."

"Chính là đạo lý này, tôi đã từng khuyên cô ấy, hạ thấp tiêu chuẩn chọn bạn đời xuống, nhưng không biết có phải do ảnh hưởng của cuộc hôn nhân trước đó hay không, cô ấy kiên quyết không chịu hạ thấp tiêu chuẩn, không tìm được người phù với yêu cầu của mình thà độc thân còn hơn."

Nói tới chỗ này, Bùi Dĩnh bất đắc dĩ lắc đầu, hỏi: "Giang đại sư, cậu có lòng tin có thể giúp cô ấy tìm được đối tượng thích hợp hay không?"

Giang Phong tự tin nói: "Bùi tổng cô yên tâm, tuy nói cô ấy yêu cầu cao, nhưng điều kiện của cô ấy quá thực là ưu tú, giúp cô ấy tìm được đối tượng đáp ứng những yêu cầu cao này không thành vấn đề."

Bùi Dĩnh nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, nói: "Giang đại sư cậu có lòng tin là tốt rồi, hiện tại tôi dẫn cậu đến nhà cô ấy, cô ấy hôm nay tự mình xuống bếp nấu ăn chiêu đãi cậu, tôi xem như là dính hào quang của cậu, ha ha!"

"Có thể làm cho Bùi tổng cô chờ mong như thế, xem ra tài nấu nướng của vị Phương tổng này, so với tôi tưởng tượng còn tốt hơn!"

"Đúng vậy, thiên phú nấu ăn của cô ấy so với thiên phú tài chính của tôi không thua kém gì, tôi ở phương diện này vẫn là thật sự bội phục cô ấy."

...

Một biệt thự sang trọng nào đó.

Cố Diệp Phi

Phương Vân dành thời gian để chuẩn bị bữa ăn, bày chúng ra đĩa.

Đối với cao thủ trù nghệ như Phương Vân mà nói, thứ cô theo đuổi là màu sắc, mùi thơm, màu sắc này không chỉ là màu sắc của món ăn, mà còn bao gồm sự phù hợp tổng thể của bộ đồ ăn và cả bàn ăn.

Lúc này, hai cô con gái nhỏ của Phương Vân đang vây quanh ở trước bàn ăn, vừa nhìn mẹ sắp xếp món ăn, vừa háo hức nhìn những món ăn ngon đến ch** n**c miếng.

"Ùng ục!"

Không biết là bụng của ai kêu một tiếng.

Phương Vân bất đắc dĩ nói: "Tiểu Cầm tiểu Tranh, khách còn chưa tới đây, các con nếu như đói bụng rồi, thì đến phòng khách trước ăn miếng bánh ngọt lót bụng, đợi khách tới là có thể ăn cơm rồi."

Con gái lớn Tiểu Cầm nuốt nước miếng một cái, hỏi: "Mẹ ơi, còn bao lâu nữa khách mới tới ạ?"

Phương Vân nói: "Cũng sắp đến rồi!"

Cô gái nhỏ tiểu Tranh nói: "Vậy con nhịn một chút, bánh ngọt sao ăn ngon bằng đồ mẹ nấu chứ!"

Phương Vân cười một tiếng.

Nhưng vào lúc này, chuông cửa vang lên.

Giang Phong nhìn người phụ nữ đứng đầu giới tài chính - Phương Vân tự mình xuống bếp nấu ăn. Phương Vân không hổ danh là nữ đầu bếp lợi hại nhất giới tài chính, món ăn được cô làm ra từ mùi hương đến hương vị đều vô cùng nổi bật, không hề kém cạnh bếp trưởng chuyên nghiệp chút nào.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 508: Nữ Phú Bà Xứng Đôi Với Tác Giả Bạch Kim



Giang Phong và Bùi Dĩnh đều khen không dứt miệng, hai người bạn nhỏ của Phương Vân cũng ăn tới không dừng lại được.

"Giám đốc Phương, không nói tới vấn đề khác, chỉ riêng tài nấu nướng của cô thôi, thì người đàn ông cưới được cô chắc hẳn đã phải tu mấy kiếp rồi."

Giang Phong húp một ngụm canh, cảm khái.

Phương Vân cười, nói:

"Giang đại sư quá khen rồi!"

Bùi Dĩnh nói tiếp:

"Người mà tôi khâm phục nhất là giám đốc Phương, trong bất kỳ lĩnh vực nào cô cũng có thể trở thành nhân tài kiệt xuất. Trong giới tài chính thì là ma đồng giáng thế phiên bản nữ. Trong giới đầu bếp, thì tài nấu nướng không thua kém gì bếp trưởng chuyên nghiệp. Trong giới võ thuật thì là đai đen taekwondo. Trong giới vũ đạo thì khả năng vũ đạo không thua kém gì những huấn luyện viên. Quá lợi hại."

"Chị Bùi, dù tôi có lợi hại hơn nữa cũng không thể bằng chị được, mặc dù hai người chúng ta được nhiều gọi là 'tài chính song mỹ', nhưng giống như 'bắc Kiều Phong, nam Mộ Dung' ở trong 'Thiên Long Bát Bộ' vậy, nhìn qua thì giống nhau, nhưng thật ra thực lực của Kiều Phong lại mạnh hơn Mộ Dung rất nhiều. Chị Bùi, chị chính là 'bắc Kiều Phong'."

Phương Vân khiêm tốn nói:

"Còn về những phương diện khác, thì chỉ có thể nói là sở thích của chúng ta không giống nhau mà thôi. Nếu như nói tới tài năng văn học và kiến thức sâu rộng, thì dù tôi có thúc ngựa cũng không thể đuổi kịp được cô."

Giang Phong thấy hai tổng giám đốc xinh đẹp đang thay phiên khen ngợi nhau, không khỏi nhìn sang hai mỹ nhân khác đang ngồi ăn cực kỳ vui vẻ ở đối diện, cười ha ha, nói:

"Em gái Tiểu Cầm và em gái Tiểu Tranh, mẹ các em và dì Bùi đều là người ưu tú nhất, các em nói xem có đúng không?"

Lúc này, Tiểu Cầm đang gặm một cái chân giò, nghe thấy thế liền gật đầu như gà mổ thóc, nói:

"Đúng đúng, mẹ và dì Bùi là người lợi hại nhất."

Tiểu Tranh cái gì cũng muốn giống như chị, thấy chị gặm chân giò, bé cũng học theo, cầm một cái chân giò lên gặm, nghe thấy Giang Phong gọi mình, bé không rảnh trả lời, chỉ "ưm ưm” rồi gật đầu.

Phương Vân và Bùi Dĩnh thấy thế không khỏi nhìn nhau cười.

Sau đó, mọi người chuyên tâm ăn uống, bởi vì có Tiểu Cầm và Tiểu Tranh ở đây, cho nên bọn họ tạm thời không nhắc tới chuyện mai mối, chỉ nói những chuyện linh tinh.

Hơn một tiếng sau.

Cuối cùng thì hai cô bé kia cũng ăn no.

"Tiểu Cầm, Tiểu Tranh, hai đứa đi rửa tay sạch sẽ, sau đó đi ra phòng khách chơi đi.

Đồng hồ chỉ 9 giờ, thì tự động đi tắm rửa rồi ngủ, có biết chưa?"

Phương Vân nói với hai đứa con của mình.

"Biết rồi ạ!"

Hai cô bé nói xong thì nghe lời mẹ đi rửa tay, sau đó ra phòng khách chơi.

Phương Vấn thấy hai đứa con của mình rời đi rồi mới nói tới chủ đề chính, cô dùng đôi mắt long lanh nhìn Giang Phong, nói:

"Giang đại sư, tôi đã nghe chị Bùi nói về năng lực làm mai mối của cậu rồi, chắc là cô ấy cũng đã nói tình huống của tôi cho cậu rồi nhỉ?"

Giang Phong gật đầu, nói:

"Giám đốc Bùi đúng là đã nói rồi, tôi cũng đã rõ điều kiện tìm bạn đời trăm năm của cô, hiện tại tôi có một câu hỏi muốn hỏi giám đốc Phương."

Phương Vân bưng ly nước trái cây lên uống một ngụm, nói:

"Giang đại sư, cậu cứ hỏi đi, tôi biết gì nói nấy."

Giang Phong nói:

"Tôi muốn hỏi giám đốc Phương rằng cô có yêu cầu nhà trai phải chưa có đời vợ nào hay không?"

Phương Vân lắc đầu, nói:

"Tôi muốn công bằng công chính, bản thân tôi có những điều kiện gì thì sẽ yêu cầu những điều kiện đó. Tôi là người đã có con và ly dị, cho nên nhà trai không nhất thiết chưa từng cưới lần nào, chỉ cần người đó đủ ưu tú, cho dù có cưới lần hai, lần ba, hay đã có con rồi, tôi đều không ngại."

Giang Phong mỉm cười, nói:

"Có câu nói này của cô, đối tượng để lựa chọn lập tức nhiều lên rất nhiều, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để tìm cho giám đốc Phương một đối tượng cực kỳ ưu tú."

Lúm đồng tiền trên mặt Phương Vân lại xuất hiện, cô bưng ly rượu lên, bên trong ly là loại rượu đỏ có giá không hề rẻ, nói:

"Giang đại sư, vậy chuyện hôn nhân đại sự của tôi nhờ cậu, tôi mời cậu một ly."

Giang Phong bưng ly rượu lên cụng với cô một cái, nói:

"Tôi sẽ cố gắng hết sức!"

Hắn nói xong liền uống một ngụm, gần một ngàn tệ cứ thế bay đi, đối với một người không biết phẩm rượu như Giang Phong mà nói, thì việc này chẳng khác nào một con trâu đang gặm lấy hoa mẫu đơn cả.

Sau đó, Giang Phong lại hỏi thêm vài vấn đề nhỏ nữa, Phương Vân cũng trả lời rất rõ ràng.

Bữa cơm này ăn đến tận 9 giờ tối mới kết thúc.

"Vậy tôi không làm phiền giám đốc Phương nữa, nếu như thuận lợi, tôi sẽ sắp xếp cho cô ra mắt vào ngày mai, nếu như không thuận lợi, vậy thì tôi bảo đảm rằng sẽ sắp xếp cho cô ra mắt trong vòng một tuần."

Giang Phong đứng lên, nói.

Phương Vân uống khá nhiều rượu, hiện tại mặt đã đỏ hết lên, cô cũng đứng lên, nói:

"Tôi rất mong chờ.

Tôi đã đặt trước khách sạn cho cậu và chị Bùi rồi. Chị Bùi cũng uống rượu cho nên không thể lái xe được, tôi lập tức gọi điện thoại cho xe tới đây đón hai người."

Mặc dù biệt thự của cô còn rất nhiều phòng dành cho khách, nhưng mà cô đã quen biết Bùi Dĩnh nhiều năm rồi, biết rõ cô ấy không thích ở nhà người khác, còn Giang đại sư thì dù sao cũng là đàn ông, nhà cô toàn con gái không thích hợp để giữ hắn lại ngủ.

Cho nên, cô đã sớm đặt trước phòng ở khách sạn gần đầy cho hai người rồi.

Lúc cầm điện thoại lên gọi điện thoại cho khách sạn Bạt Thông, Phương Vân nhìn sang người bạn tốt của mình, nói:

"Chị Bùi, cô có cần tôi bảo người bên khách sạn phái thêm một người nữa qua đây lái xe của cô không?"

Bùi Dĩnh nghe thấy thế liền lắc đầu, nói:

"Không cần, cứ đậu ở chỗ của cô đi, ngày mai tôi sẽ qua đây lấy, tôi không thích người lạ lái xe của mình."

Phương Vân gật đầu, loại xe của bạn của cô ở trong nước chỉ có hai chiếc mà thôi, bình thường bạn cô luôn xem nó như bảo bối, ngay cả cô cũng chỉ mới được lái có một lần, không cho người lạ lái cũng là chuyện dễ hiểu.

Chất lượng phục vụ của khách sạn 5 sao rất tốt, Phương Vân vừa gọi điện thoại xong, chỉ vài phút sau người của khách sạn đã tới.

Cố Diệp Phi

"Cảm ơn bữa tối của giám đốc Phương, tôi xin đi trước, ngày mai gặp!"

"Giang đại sư khách khí rồi, ngày mai gặp!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 509: Nữ Phú Bà Xứng Đôi Với Tác Giả Bạch Kim (2)



10 giờ tối.

Sau khi trở về khách sạn, tắm rửa và sấy khô tóc xong, Giang Phong mới nằm xuống giường, bắt đầu tìm kiếm đối tượng xứng đôi cho nữ phú bà Phương Vân.

Một không gian vô hình quét ngang xung quanh, nhanh chóng bao phủ hơn trăm triệu người, hình ảnh của những người đàn ông lần lượt lướt qua, cuối cùng dừng lại ở một tấm hình chân dung:

【 Danh tính 】 : Trần Mộ Sơn.

【 Tuổi tác 】 : 40 tuổi.

【 Chiều cao 】 : 180cm.

【 Cân nặng 】 : 72kg.

【 Bối cảnh gia đình 】 : Xuất thân từ nông thôn, cha mẹ đều là nông dân.

【 Sở thích cá nhân 】 : Kiên định, lý trí, khách quan, dịu dàng, không cảm xúc hóa. Thích đọc sách, sáng tác, chơi bóng rổ, chạy bộ, du lịch, ẩm thực, xem kịch, xem tin tức,...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 :...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 75 (Tình cảm vợ chồng 65+ môn đăng hộ đối 78+ quan hệ gia đình 82).

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 89 (Tình cảm vợ chồng 90+ môn đăng hộ đối 88+ quan hệ gia đình 89).

Sau khi xem xong tư liệu của người đàn ông này, Giang Phong cảm thấy thế giới đúng thực là kỳ diệu.

Người này không phải ai xa lạ, chính là một người tác giả mạng mà Giang Phong khá yêu thích, bút danh của anh ấy là Ba Thước Hàn Đàm, là một tác giả mạng bạch kim, bất kể là danh tiếng hay thu nhập đều nằm trong top.

Quyển tiểu thuyết đầu tiên làm cho Giang Phong nhập hố là quyển sách do người này viết.

Có thể nói rằng người đàn ông này chính là người đã dẫn Giang Phong đi vào thế giới tiểu thuyết muôn màu muôn vẻ.

Ngay lúc Giang Phong đang cảm khái, thì độ cồn của rượu vang đỏ bắt đầu dâng lên, sự buồn ngủ ập tới, hắn bất tri bất giác mà tiến vào trong mộng đẹp.

...

7 giờ sáng.

Trần Mộ Sơn đúng giờ chạy bộ.

Quần thể tác giả mạng hầu như đều là trạch nam, cực kỳ ít rèn luyện, tố chất thân thể kém, còn kèm theo một đống bệnh nghề nghiệp, có không ít người c.h.ế.t sớm.

Trần Mộ Sơn thì khác, anh đã nuôi dưỡng được thói quen tốt là chạy bộ ngay từ thời cấp 2, cộng với việc thường xuyên chơi bóng rổ mà cơ thể của anh vẫn luôn tốt hơn người bình thường.

Cao 1m8, dáng người khôi ngô, tốt nghiệp đại học 985, cơ thể khỏe mạnh, bên trong và bên ngoài đều nằm trong top, nhìn sao cũng thấy được rất nhiều người yêu thích.

Nhưng mà những chuyện này chẳng có ít gì cả, vợ anh vẫn phản bội anh.

Bởi vì dù cho có nhiều ưu điểm tới đâu, cũng không thể che giấu được sự thật rằng anh xuất thân rất nghèo.

Con đường sáng tác của Trần Mộ Sơn không hề thuận buồm xuôi gió. Lúc mới bắt đầu, anh liên tục bị vùi dập, các tác phẩm của anh kém nhất thì chỉ có mấy chục, cao nhất cũng chỉ hơn một trăm mà thôi, cha mẹ cũng suýt đã từ anh luôn rồi.

Nói không hề khoa trường chứ ngay cả tiền mạng anh còn chẳng trả được.

Có sao nói vậy, lúc viết quyển sách đầu tiên, vợ anh vẫn rất ủng hộ anh, anh không cần phải làm bất cứ việc gì trong nhà cả, vợ anh chăm sóc anh từng li từng tí, chỉ để anh có thể chuyên tâm sáng tác.

Tới khi cuốn thứ hai của anh vẫn bị vùi dập như thế thì vợ anh vẫn an ủi, cổ vũ.

Kết quả là cuốn thứ ba cũng vậy...

Quá tam ba bận, vợ anh cảm thấy anh thật sự không có thiên phú trong việc sáng tác, cho nên khuyên anh đi tìm một công việc để làm. Lúc đó, Trần Mộ Sơn cũng tự nghi ngờ chính mình, cảm thấy mình không có tài năng.

Thế là anh nghe theo lời vợ, tạm thời từ bỏ việc sáng tác, ra ngoài tìm công việc khác.

Cố Diệp Phi

Nhưng mà, Trần Mộ Sơn vẫn chưa c.h.ế.t tâm, anh tận dụng thời gian rảnh để tiếp tục viết ra cuốn thứ tư, anh dùng trọn nửa năm để viết nên quyển sách thứ tư, chỉ đại cương thôi đã hơn hai trăm ngàn chữ.

Có được kinh nghiệm từ ba quyển trước, bản thân anh cảm thấy quyển sách thứ tư này có sự tiến bộ rất lớn, cho nên lén vợ đăng quyển sách kia lên.

Lần này cảm giác của anh là đúng, thành tích của quyển sách này càng ngày càng tốt, đặc biệt là sau khi chính thức được đề cử, tốc độ tăng lên của số lượng người đọc cực kỳ khả quan, có khả năng nổi tiếng.

Anh cứ thế mà lén lút đăng thêm vài kỳ nữa, mắt thấy thành tích đã vượt qua mong đợi, biên tập cũng nói với anh rằng muốn đưa nó lên kệ, thế là Trần Mộ Sơn quyết đoán từ chức, chuẩn bị về nhà nói ra sự thật với vợ.

Kết quả của việc anh về nhà sớm chính là bắt gặp được một cảnh tượng khiến anh cực kỳ tức giận.

Vợ anh vậy mà lại ngoại tình, quá đáng hơn nữa là còn mang tên đó về nhà. Nếu như hôm đó không phải anh từ chức, về sớm, làm bọn họ trở tay không kịp, e là anh vẫn sẽ tiếp tục bị lừa dối.

Ngay lúc đó, mặc dù trong lòng đã sớm hận không thể cầm d.a.o lên c.h.é.m c.h.ế.t đôi gian phu dâm phụ kia, nhưng bên ngoài anh vẫn khống chế được cảm xúc của bản thân rất tốt, không cầm d.a.o c.h.é.m người, thậm chí còn chẳng chửi rủa, chỉ dùng đôi mắt không cảm xúc nhìn đôi cẩu nam nữ kia mà thôi.
 
Back
Top Bottom