Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 490: Nhất Định Giúp Cô Tìm Được Quá Nhi Trong Lòng Cô. (3)



Trong khi nói chuyện, người phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên.

Khi món ăn được mang lên, Cổ hiệu trưởng bắt đầu mời Giang Phong với Lý cô cô dùng bữa.

Sau ba lần rượu, ăn sơ qua rồi, sau đó cổ hiệu trưởng mới cười nói: "Giang đại sư, tối hôm qua cậu ngay ở đây thay Hoàng muội thôi toán nhân duyên, thời gian mới một ngày liền giải quyết xong chuyện đại sự cả đời của Hoàng muội. Hôm nay vẫn phải mời cậu tiếp tục ra tay, thay Lý cô cô c*̃ng thôi toán một phen, xem thử nhân duyên của cô ấy ruốt cuộc ở đâu."

Giang Phong gật đầu nói: "Này đương nhiên không thành vấn đề, tôi nhất định sẽ làm hết sức, thay Lý cô cô tìm một người bên cạnh cô ấy một đời."

Năng lực thôi toán nhân duyên của Giang đại sư, Cổ hiệu trưởng từ lâu đã tin tưởng không nghi ngờ, nghe hắn nói xong, lúc này bưng ly rượu lên nói: "Có câu nói này tôi an tâm rồi, Lý cô cô, chúng ta cùng nhau kính Giang đại sư một chén."

Lý cô cô ân một tiếng, sau đó bưng ly rượu lên nói: "Giang đại sư, tôi mời cậu!"

Ba người cùng nhau chạm cốc, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Giang Phong ăn đồ ăn ép rượu xuống, sau đó nói: "Lý cô cô, tuy rằng thông qua truyền thông tôi đối với cô cũng coi như có chút hiểu rõ, nhưng truyền thông đưa tin có rất nhiều đều suy đoán, không thể tin hết, cho nên còn phải mời cô tự mình nói cho tôi biết tình huống của cô."

Đây là yêu cầu hợp lý, Lý cô cô gật đầu, liền bắt đầu nói về tình huống của mình.

Đặc biệt là mối tình khắc cốt ghi tâm mà cô đã từng trải qua, cô tập trung kể: "Tôi gặp anh ấy khi đang ở đỉnh cao của sự nghiệp diễn xuất, anh ấy là thương nhân, nhưng không vung tiền theo đuổi tôi như những người khác, mà là dụng tâm theo đuổi tôi giống như những người đàn ông bình thường.

Trời mưa anh cầm ô chờ tôi tan việc, quay phim bị thương liền cõng tôi đến bệnh viện, trong cuộc sống đối với tôi tỉ mỉ chu đáo quan tâm."

Nói tới chỗ này, Lý cô cô lặng lẽ thở dài, "Kỳ thực lúc anh ấy theo đuổi của tôi, công việc kinh doanh của anh ấy không còn tốt, suýt chút nữa đã phá sản, tôi biết tất cả nhưng tôi cũng không quan tâm.

Sau đó, vì giúp anh ấy trả nợ, tôi không nỡ ăn, không nỡ mặc, thậm chí giày hỏng cũng tìm người sửa, chứ không bỏ đi mua mới. Đoạn tình cảm này tôi bỏ ra tám năm, trong suốt tám năm tôi đã nhiều lần muốn kết hôn với anh ấy, nhưng mỗi lần tôi ngỏ lời anh ấy đều lấy các loại lý do lấp l.i.ế.m cho qua.

Cho dù như vậy, tôi vẫn là nguyện ý chờ, thậm chí ở thời kỳ huy hoàng nhất của mình vì anh ấy tránh bóng. Cuối cùng, không lâu sau khi cha tôi qua đời, liền bị người ta ruồng bỏ..."

Nói xong, nước mắt Lý cô cô bất tri bất giác liền chảy xuống, "Năm đó tôi đóng vai Vương Ngữ Yên trong {{Thiên Long Bát Bộ}}, đây là một vai diễn tôi không thích lắm, bởi vì cô ấy chẳng những không có tính cách nổi bật mà còn có ánh mắt ngốc nghếch, trong lòng chỉ có anh họ Mộ Dung của cô ấy.

Mặc dù anh họ không yêu cô ấy, lại hay bởi vì có chút mục đích mà lừa dối cô ấy, làm cho cô ấy tâm cam tình nguyện ở lại ở bên cạnh hắn.

Nhưng mà điều nực cười là, tôi không thích Vương Ngữ Yên, không ủng hộ cô ngốc đó, nhưng tôi cũng có một khoảng thời gian bị tình yêu che mắt, cũng sống ngu ngốc như vậy."

Khi Lý cô cô kể lại câu chuyện, bất kể là Cổ hiệu trưởng, hay là Giang Phong, đều là không nói một lời, lẳng lặng lắng nghe.

Cổ hiệu trưởng nghe vậy hơi có chút mặt đỏ, tuy rằng hắn không giống như tên đàn ông cặn bã mà Lý cô cô gặp phải, nhưng hắn c*̃ng phụ một cô gái tốt, vừa chậm trễ sự nghiệp của cô ấy, c*̃ng chậm trễ đại sự của cuộc đời cô ấy.

May là quen biết Giang đại sư, sau đó thay cô ấy tìm được một nhà tốt, nếu không hắn luôn cảm giác có chút có lỗi với cô ấy.

"Lý cô cô, cô là một người phụ nữ tốt hiếm có, chỉ tiếc cô vừa bắt đầu liền gặp chủ Tuyệt Tình Cốc, Công Tôn Chỉ. Trước khi người này lộ bộ mặt thật, hắn thực sự là người đàng hoàng, hiểu biết uyên bác, hào hoa phong nhã, thực sự đáng để yêu. Nhưng một khi lộ ra bộ mặt thật, vậy thì đúng là khuôn mặt đáng ghét, lục thân không nhận rồi." Giang Phong thở dài nói.

Nghe được Giang Phong so sánh như vậy, Lý cô cô vạn phần tán đồng nói: "Giang đại sư cậu nói quá đúng, năm đó hắn ngụy trang vô cùng tốt, với lại thêm tôi sống ở trong mơ không muốn tỉnh lại, cho đến khi hắn bộc lộ ra bộ mặt thật, tôi mới biết mình thật là ngây thơ."

Cổ hiệu trưởng khá là tự trách nói: "Thực sự là xin lỗi, lúc cô đau khổ nhất tôi đã không ở bên cạnh cô."

Lý cô cô lấy khăn giấy lau ước mắt, lắc đầu nói: "Chuyện này làm sao có thể trách cậu được, năm đó lúc cậu rơi vào thung lũng, tôi cũng không thể ở bên cạnh cậu."

Giang Phong hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói: "Lý cô cô, cô không cần thương tâm, hiện tại cực khổ đã qua, tôi lập tức liền thay cô thôi toán, nhìn xem nhân duyên chân chính của cô ở đâu."

Cổ hiệu trưởng nghe thấy trong mắt sáng ngời, "Giang đại sư, vậy liền bắt đầu đi, tôi đợi nãy giờ."

Cuối cùng phần mình mong đợi nhất cũng đã tới, nghe Cổ hiệu trưởng nói qua Lý cô cô cũng không có do dự, trực tiếp nói ngày sinh tháng đẻ của mình ra, sau đó kích động nói: "Giang đại sư, tất cả đều nhờ vào cậu!"

Giang Phong tự tin cười nói: "Lý cô cô cô cứ việc yên tâm, tôi ở đây cam đoan với cô, lần này thôi toán, nhất định sẽ giúp cô tìm được Quá nhi trong lòng cô."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 491: Lợi Hại Đến Trâu Bò



5 giờ 33 phút chiều.

Trong nhà hàng đứng tên Hiệu trưởng Cổ.

Giang Phong đứng trước mặt Hiệu trưởng Cổ và cô Lý, bắt đầu bấm ngón tay suy tính, miệng lẩm bẩm.

Hiệu trưởng Cổ và cô Lý đều ngừng thở, mắt cũng không nháy nhìn chằm chằm Giang Phong.

Giang Phong khẽ động, bắt đầu tìm kiếm đối tượng xứng đôi cho cô Lý.

Ngay lập tức, một làn sóng vô hình quét ngang, nháy mắt đã bao phủ mấy chục triệu người, chỉ thấy hàng loạt tấm ảnh chân dung thần tốc lóe lên, cuối cùng dừng lại ở một tấm chân dung đàn ông:

【 Danh tính 】 : Lý Gia Kiệt

【 Tuổi tác 】 : 60 tuổi

【 Chiều cao 】 : 174cm

【 Cân nặng 】 : 60kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Con trai trưởng của gia tộc hào môn ở Hương Giang, gia tộc Lý thị, cha chính là siêu cấp phú hào ở Hương Giang, Lý Ức Cơ.

【 Sở thích cá nhân 】 : Quật cường, kỷ luật cao, hiếu thuận, cá tính, thích đi xe moto, cưỡi ngựa, trượt tuyết, ngắm bình minh, còn say mê trà đạo, thích triết học Trung Quốc, có lòng vững tin vào Mật Tông.

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : Lần thứ 1... Lần thứ 2... Lần thứ ba... Lần thứ tư...

【 Thông tin chi tiết 】 :....

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 65 (tình cảm vợ chồng 60 + môn đăng hộ đối 68 + Quan hệ gia đình 67)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 85 (tình cảm vợ chồng 93 + môn đăng hộ đối 76+ Quan hệ gia đình 86)

Đại khái khoảng năm phút sau, Giang Phong mới dừng bấm đốt ngón tay lại.

Hiệu trưởng Cổ đang nóng vội mở lời hỏi: “Thế nào Giang đại sư, có suy tính ra nhân duyên cô Lý ở chỗ nào không?”

Ánh mắt cô Lý cũng tập trung trên người Giang Phong, mặc dù bà đã sớm bàng quan với chuyện tình cảm, nhưng sâu trong nội tâm lại vẫn khát vọng tình cảm.

Giang Phong nhếch miệng nở nụ cười nhẹ, gật đầu nói: “May mà không phải xấu hổ ở đây, qua suy tính của tôi, đã biết được người thích hợp với cô Lý rốt cuộc là ai rồi.”

“Quá tốt rồi!”

Hiệu trưởng Cổ đập chân khen lớn, hưng phấn hỏi tiếp: “Giang đại sư, cậu mau nói đối phương rốt cuộc là ai đi? Là người trong vòng hay ngoài vòng chúng tôi? Chúng tôi có biết người đó không?”

Những gì bà muốn hỏi hiệu trưởng Cổ đã hỏi cả, cô Lý chỉ một lòng mong đợi nhìn Giang Phong.

Giang Phong đáp: “Là người ngoài vòng, nhưng cả hai người đều biết.”

“Là ai?”

“Lý Gia Kiệt.”

Nghe được cái tên này, hiệu trưởng Cổ và cô Lý hai mặt nhìn nhau, cũng hoài nghi có phải mình vừa mới nghe lầm hay không, hoặc là Lý Gia Kiệt mà Giang đại sư vừa nhắc tới là một người khác?

Cô Lý không nhịn được hỏi lại: “Giang đại sư, Lý Gia Kiệt mà cậu nói tới kia rốt cuộc là ai?”

Giang Phong cười tủm tỉm: “Người không nằm trong vòng giải trí, nhưng cả hai người đều biết còn có thể là vị nào? Đương nhiên là con trai trưởng gia tộc hào môn ở Hương Giang, Lý Gia Kiệt rồi!”

Nghe vậy, hiệu trưởng Cổ và cô Lý không nhịn được liếc nhau một cái, đều thấy sự khiếp sợ trong mắt đối phương.

Vị này có thể nói là công từ nhà giàu danh tiếng vang cực kỳ cực kỳ xa ở Hương Giang, nhìn chung, khắp cả Hương Giang, người có thân phận địa vị ngang với hắn không có mấy người.

Cố Diệp Phi

Cô Lý không nhịn được lắc đầu: “Giang đại sư, tôi vẫn tự biết rõ mình, lúc giá trị nhan sắc của tôi ở đỉnh cao, có lẽ người ta còn chẳng để ý đến tôi. Bây giờ tôi đã là hoa tàn ít bướm, hoàn toàn không thể có cơ hội gả vào loại đỉnh cấp hào môn này được, hơn nữa, cậu hẳn phải biết, tôi hoàn toàn không có chút hứng thú gả vào hào môn nào.”

Hiệu trưởng Cổ nghe vậy cũng thầm thở dài, đây chính là Lý gia của Hương Giang đó, lúc hắn và cô Lý công tác làm diễn viên chính trong 《 Thần Điêu Đại Hiệp 》 chính là lúc Lý gia sáng chói như mặt trời ban trưa.

Lúc ấy, thế hệ sáng lập ra Lý gia đã hai năm liên tục leo lên đứng thứ tư bảng xếp hạng phú hào toàn cầu, đó là xếp hạng cao nhất mà phú hào người Hoa có thể đạt được cho đến nay, thực sự là quá trâu bò.

Một gia đình như vậy thật sự có thể để ý cô Lý đã 57 tuổi sao?

Giang Phong cười nói: “Cô Lý, tôi biết quan điểm chọn bạn trăm năm của cô, chỉ để ý tính cách quan điểm sống có hợp nhau không, không quan tâm điều kiện vật chất, thật ra cô không cần quá lo lắng về thân phận bối cảnh của đối phương, cứ đối đãi người ta như người bình thường là được.

Còn chuyện hai người có thể thành hay không, không phải còn có tôi sao?

Dù sao tôi cũng suy tính ra ông ấy là người cực kỳ thích hợp với cô, bây giờ điều cần xác định là cô Lý có để ý người ta hay không, có muốn cùng phát triển mối quan hệ với người ta hay không?”

Cô Lý hơi sửng sốt, lập tức loại bỏ lo lắng trong lòng, nói: “Giang đại sư nói đúng, là tôi nông cạn, tôi cũng không biết rõ Lý gia là hào môn dạng gì, chỉ biết có một vị công tử nhà giàu siêu cấp là Lý Gia Kiệt, hiểu biết của tôi về người ta cũng chỉ giới hạn ở đó mà thôi, hi vọng cậu có thể giới thiệu kỹ một chút về người ta cho tôi biết, xem họ rốt cuộc có phù hợp với tôi hay không.”

Hiệu trưởng Cổ muốn nói lại thôi, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng Giang đại sư.

Giang Phong ừ một tiếng, bắt đầu giới thiệu: “Lý Gia Kiệt năm nay 60 tuổi, cho tới giờ chưa từng lấy vợ lần nào, nhưng ông ấy có ba đứa con sinh ba, ba đứa con này sao lại có, cô Lý đã nghe qua bao giờ chưa?”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 492: Lợi Hại Đến Trâu Bò (2)



Nghe tới đó, cô Lý lại nhớ tới tin tức oanh động cả vùng lúc ấy, liền gật đầu đáp: “Cái này tôi có nghe nói, lúc ấy, vị Lý đại công tử vốn không có gì nổi bật bỗng mang về Hương Giang ba đứa con sinh ba.”

“Biết thì tốt rồi, vậy tôi không nói tới cái này nữa.”

Giang Phong tiếp tục: “Ông ấy từng có bốn đoạn tình cảm, có điều mối tình đầu mới là đoạn tình cảm chân thành, ba đoạn tình cảm sau đó đều chỉ quen một thời gian rất ngắn rồi chia tay.

Cố Diệp Phi

Mối tình đầu của ông ấy là một bạn nữ cùng lớp, hai người đã hẹn ước sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn.

Vốn là một câu chuyện tình rất đẹp, đáng tiếc hai người hữu duyên vô phận, cha ông ấy tin vào phong thủy và mệnh lý, lén lút tìm người hỏi ngày sinh tháng để của người bạn gái mối tình đầu kia, sau đó lại tìm mệnh lý sư bói mệnh cho hai người.

Kết quả, mệnh lý sư đó nói người bạn gái mối tình đầu của ông ấy không phù hợp gả vào Lý gia, nếu như Lý Gia Kiệt lấy cô ấy, thì cả đời sẽ bị cô ấy cưỡi trên đầu.

Tin lời nói ấy, cha ông ấy liền lập tức chen chân vào đôi uyên ương, dùng tiền đút lót người bạn gái mối tình đầu kia, bảo cô ấy ra nước ngoài học, vĩnh viễn rời khỏi ông ấy.”

Cô Lý nghe vậy thì thở dài một hơi.

Hiệu trưởng Cổ cảm thán: “Không nghĩ tới trên người đại thiếu Lý gia còn xảy ra tình tiết m.á.u chó gia trưởng đánh đôi uyên ương như vậy.”

Giang Phong tiếp tục nói: “ông ấy thích các môn thể thao ngoài trời như đạp xe, cưỡi ngựa, trượt tuyết, còn say mê trà đạo, thích triết học Trung Quốc, còn niềm tin vững chắc vào Mật Tông.

Đối với chuyện hôn nhân, ông ấy không thích danh môn thục nữ, cũng không quan tâm tới chuyện môn đăng hộ đối gì đó, chỉ hi vọng có thể tìm được một người vợ cùng nhau chia sẻ, trưởng thành trong cuộc sống, trong sự nghiệp là được.”

Nghe đến đó, cô Lý hơi trầm mặc, sau đó nói: “Giang đại sư, cậu thật sự cảm thấy tôi thích hợp với người ta sao?”

Giang Phong khẳng định nói: “Đương nhiên là thích hợp, tôi đã suy tính nhân duyên cho hai người rồi, hai người chỉ cần ở cùng một chỗ, cùng cố gắng một chút, tình cảm chắc chắn sẽ ấm lên nhanh chóng, tới mức không ai có thể rời bỏ ai được.”

Hiệu trưởng Cổ trầm ngâm: “Nếu như bỏ qua chuyện gia thế bối cảnh, cô Lý và người kia cũng xem như là xứng đôi, chỉ là dạng hào môn như Lý gia không phải nơi có thể tùy tiện gả vào, không biết Giang đại sư có cách nào không?”

Mắt Giang Phong hơi lóe lên, nói: “tôi chuẩn bị đi thu thập người đứng đầu Lý gia.”

Hiệu trưởng Cổ dậm chân khen: “Ý kiến hay, Lý lão gia tử là người tin phong thủy mệnh lý, mà trong chuyện suy tính nhân duyên, có thể nói là không ai sánh được với Giang đại sư, chắc chắn cậu có thể thuyết phục được Lý lão gia tử.

Chỉ cần Lý lão gia tử lên tiếng, vậy những chuyện còn lại cũng không phải là vấn đề nữa.”

Giang Phong khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía cô Lý, nói: “Cô Lý, tình huống chính là như vậy, trước tiên cô cứ nghĩ kỹ đã, nếu như đồng ý ở chung cùng đối phương, vậy ngày mai tôi sẽ tới nhà thăm hỏi Lý lão gia tử, giúp cô giải quyết khâu quan trọng nhất, sau đó sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt.”

Cô Lý nghe vậy thì rơi vào trầm tư.

Bà đã không còn là cô gái đơn thuần vì tình mà chẳng quản khổ sở nữa rồi, từ sau khi bà học được bài học cả đời khó quên từ trên người thằng đàn ông cặn bã kia, bà đã trở nên cực kỳ thận trọng trong chuyện tình cảm, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao từ đó về sau bà không nói chuyện yêu đương thêm lần nào nữa.

Dùng lời của bà, chính là tình nguyện độc thân cả đời cũng không nguyện ý chấp nhận ủy khuất nửa đời còn lại.

Không thể phủ nhận, đối với chín mươi phần trăm phụ nữ trên thế giới, nếu như có cơ hội gả vào hào môn như Lý gia thì căn bản không cần phải cân nhắc, thậm chí còn có thể vì nó mà trả một cái giá thật lớn.

Nhưng cô Lý thì khác, bà không nghĩ tới việc gả vào Lý gia sẽ có bao nhiêu hào quang, mà nghĩ tới việc sau khi gả vào hào môn như vậy liệu có đánh mất bản thân một lần nữa hay không?

Liệu có rơi vào tình trạng như lúc trước, hèn mọn mà yêu như vậy?

Ngẫm nghĩ mấy phút, cô Lý cuối cùng mới lấy dũng khí nói: “Được, tôi tin tưởng năng lực suy tính nhân duyên của Giang đại sư, nếu như cậu đã chọn trúng người ta, vậy chắc chắn có đạo lý của nó.

Tiếp theo Giang đại sư cứ tùy theo mà làm, tôi sẽ dốc hết sức phối hợp.”

Cuối cùng, bà vẫn lựa chọn tin tưởng Giang đại sư.

Dù sao hôm nay hiệu trưởng Cổ cũng đã giải thích từng sự tích thần kỳ một của Giang đại sư cho bà nghe, hơn nữa vừa nãy lại tận mắt nhìn thấy Giang đại sư suy tính ra thông tin của Lý Gia Kiệt, bà không có lý do gì để không tin tưởng ông mối Giang đại sư này.

Giang Phong nuốt đồ ăn trong miệng xuống, vẻ mặt thành thật nói: “Được, đã có câu nói này của cô Lý, vậy tiếp theo cháu sẽ tùy theo mà làm, tin tưởng tôi, cuộc hôn nhân này chắc chắn sẽ không khiến cô thất vọng.”

Cô Lý một khi đã đưa ra quyết định sẽ không cân nhắc lại, quả quyết cầm ly rượu lên, nói: “Vậy tất cả nhờ vào Giang đại sư!”

Hiệu trưởng Cổ cũng bưng ly rượu lên, nói: “Giang đại sư, nếu như cậu thật sự tác hợp thành công mối hôn sự này, vậy chắc chắn sẽ danh chấn Hương Giang, trở thành người mai mối toàn bộ thị dân cảng này truy lùng.”

“Thật ra mối hôn sự này với tôi mà nói cũng là một thách thức, có điều tôi vẫn rất có lòng tin sẽ tác hợp được thành công.” Trong lúc nói chuyện, Giang Phong cũng cầm ly rượu lên cụng ly với hai người, sau đó một hơi uống cạn sạch.

Quyết định xong xuôi mọi chuyện, ba người lại ngồi xuống vừa ăn vừa nói chuyện, mãi tới tám giờ tối mới tan cuộc.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 493: Lợi Hại Đến Trâu Bò (3)



Trở lại khách sạn do hiệu trưởng Cổ đặt cho.

Giang Phong lấy điện thoại ra gọi cho Uông Văn Kiệt.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong liền vào thẳng vấn đề, hỏi: “Uông tổng, tôi muốn hỏi anh một vấn đề, anh có thể liên lạc với lão gia tử Lý gia ở Hương Giang, Lý Ức Cơ không?”

Uông Văn Kiệt đáp: “Liên hệ thì có thể liên hệ được, nhưng trước mặt Lý lão gia tử, tôi chỉ là một tiểu bối mà thôi, muốn nói chuyện sợ rằng không có bao nhiêu trọng lượng, không biết Giang đại sư muốn liên lạc với Lý lão gia tử có chuyện gì? Cần thiết thì tôi có thể mời cha tôi ra mặt, ông ấy ở trước mặt Lý lão gia tử dù sao vẫn còn có chút trọng lượng.”

Giang Phong đáp: “Bây giờ tôi đang ở Hương Giang, sở dĩ muốn liên lạc với Lý lão gia tử là vì tôi định làm mai mối cho con trai trưởng của ông ấy. Nhưng bây giờ Lý lão gia tử đã lớn tuổi rồi, muốn gặp mặt cũng không dễ dàng, tôi mới nghĩ muốn gọi điện hỏi anh một chút.”

Uông Văn Kiệt giật mình: “Thì ra là thế, việc này cứ để tôi lo, tôi sẽ lập tức gọi điện cho cha mình, nhờ ông ấy đích thân liên hệ với Lý lão gia tử để nói rõ mọi chuyện, chắc chắn ông ấy sẽ cho cha tôi chút mặt mũi này.”

“Uông tổng, cảm ơn anh!”

“Hì, khách khí với tôi gì vậy, vậy tôi cúp trước đây, cậu cứ đợi điện thoại của tôi đi.”

“Được, hẹn gặp lại!”

Cố Diệp Phi

“Hẹn gặp lại!”

...

Chín giờ tối.

Tại tầng cao nhất của căn hộ Trung Bán Sơn Huệ Uyển.

Mặc dù ba năm trước, đệ nhất hào trạch của Hương Giang, Lý gia, cũng đã nhập hội xây cung nhập thành một cái dinh thự lớn, nhưng Lý lão gia tử vẫn luôn ở căn hộ Trung Bán Sơn này, nguyên nhân chủ yếu là vì Lý lão gia tử đã lớn tuổi, một ông cụ 95 tuổi như lão cũng không thích hợp di chuyển nữa.

Đối với Lý lão gia tử thích chuyện mê tín mà nói, thật sự là một động không bằng một tĩnh.

Mà Lý lão gia tử đã không dời đi, thì cho dù hai đứa con trai của lão có thích dinh thự mới của Lý thị đến đâu cũng không thể dọn đến đó ở được.

Trong phòng khách, đứa cháu nhỏ của Lý lão gia tử đang chơi đùa cùng lão, bây giờ lão đã có năm đứa cháu trai, hai đứa cháu gái, hai đứa cháu gái lớn tuổi nhất, giờ đã hiểu chuyện. Còn đứa cháu trai nhỏ này năm nay mới tám tuổi, chính là khoảng thời gian hoạt bát hiếu động nhất, lão cùng nó chơi một hồi cũng cảm thấy có chút mệt mỏi khắp người.

Cô con dâu giá trị vài tỷ vẫn luôn ngồi bên cạnh thấy vậy thì vội vàng lên tiếng: “Tiểu Hi, đừng nghịch nữa, giờ đã là chín giờ rồi, mau đi vào phòng ngủ thôi!”

Lý Tiểu Hi đang chơi vui vẻ, vội vàng năn nỉ mẹ: “Mẹ, mẹ để cho con chơi thêm một chút nữa đi mà!”

Bà lập tức nói: “Tiểu Hi nghe lời nào, ông cũng đã mệt mỏi rồi, cần phải nghỉ ngơi, muốn chơi thì đợi ngày mai chơi tiếp.”

Lý Tiểu Hi cái hiểu cái không nhẹ gật đầu, nói: “Vậy được, con vào phòng ngủ đây, ông nội cũng mau đi nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta lại chơi tiếp.”

Lý lão gia tử cười nói: “Được rồi, ngủ ngon, Tiểu Hi.”

“Ông nội ngủ ngon. ’”

Chờ cháu trai và con dâu rời đi rồi, Lý lão gia tử cũng đứng dậy đi vào phòng của mình.

Giờ lão tuổi đã cao, làm việc và nghỉ ngơi cũng tương đối đều đặn, về cơ bản sau chín giờ tối sẽ về phòng của mình, sau đó lên giường nghỉ ngơi trước mười giờ.

Vừa mới trở về phòng, điện thoại riêng của lão lại vang lên.

Lý lão gia tử cầm điện thoại lên xem, vậy mà lại là lão tổng của tập đoàn Uông thị ở Quảng Đông gọi tới, điều này khiến lão hơi bất ngờ.

Lão ấn nhận điện thoại xong, giọng nói của Uông tổng liền vang lên: “Lý lão gia tử, thời gian này gọi điện cho chú không quấy rầy chú nghỉ ngơi chứ?”

Lý lão gia tử cười nói: “Không hề, tôi phải tầm mười giờ mới đi nghỉ.”

Uông tổng tiếp lời: “Vậy thì tốt rồi, để không làm chậm trễ thời gian nghỉ ngơi của chú, cháu xin phép được nói thẳng vậy!”

Lý lão gia tử đáp: “Ừ, có việc gì cứ nói đi.”

Uông tổng tiếp tục: “Là như này, cháu gọi điện cho chú vào tối muộn như này có thể xem như là vì được nhận ủy thác của một người, người này là người mai mối cho con trai cháu, là một vị đại sư thần toán có bản lĩnh thật sự, nhất là trong chuyện suy tính nhân duyên này, có thể nói là hiện này không ai bằng.

Cậu ấy truyền lời với cháu là ngày mai muốn gặp mặt với Lý lão gia tử, không biết ngài có tiện không?”

Bản thân Lý lão gia tử cực kỳ tin tưởng mấy thứ huyền học như phong thủy mệnh lý, nếu không năm đó lão cũng sẽ không đến mức cưỡng ép chia rẽ nhân duyên của con trai trưởng, bây giờ nghe đến có đại sư muốn gặp lão, lão há lại không đồng ý cho được.

Thế là, Lý lão gia tử lập tức đáp: “Rất tiện, cho hỏi đấy là vị đại sư nào? Vừa nãy cậu cũng nói vị đại sư này là người mai mối cho con trai của cậu? Chuyện này là sao nữa?”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 494: Lý Lão Gia Tử Khiếp Sợ



Hơn chín giờ tối.

Lão Uông tổng tập đoàn Uông thị và Lý lão gia tử Hương Giang đang nói chuyện điện thoại.

Nghe Lý lão gia tử hỏi, lão Uông tổng cười nói: “Lý lão gia tử, vị đại sư cháu giới thiệu cho chú này cũng không phải những đại sư danh tiếng lớn ở Hương Giang kia, mà là một vị đại sư danh tiếng vang xa khắp trong nước.

Cậu ấy họ Giang, cho nên tất cả mọi người đều gọi cậu ấy là Giang đại sư.

Công việc vốn có của Giang đại sư không phải là đoán mệnh xem phong thủy, mà là một người mai mối, trình độ làm mai mối của cậu ấy cực cao, cho tới nay chưa từng có bất cứ một thất bại nào, con trai cháu năm ngoái cũng nhờ cậu ấy se duyên mà tiến vào lễ đường hôn nhân.

Hơn nữa, theo cháu biết, ngoại trừ con trai cháu ra, trong nước còn có rất nhiều con ông cháu cha cũng nhờ sự tác hợp của Giang đại sư mà có hạnh phúc của riêng mình.”

Lý lão gia tử càng nghe càng khiếp sợ, lão cũng không phải là hoài nghi lời nói của Lão Uông tổng, mặc dù sức ảnh hưởng của ông Uông trong giới kinh doanh vẫn kém hơn lão không ít, khối lượng tài sản cũng không bì được với lão, nhưng quy mô tập đoàn gia tộc cũng đạt tới cấp bậc trăm tỷ.

Dạng người như này đích thân gọi điện cho lão, tuyệt đối không có khả năng là nói chuyện đùa cợt.

Cho nên, lời nói của lão Uông tổng tám chín phần mười là thật.

Lý lão gia tử cảm khái: “Đã một đoạn thời gian không thăm thú trong nước, không nghĩ trong nước vậy mà còn có một vị đại sư mai mối lợi hại như vậy, cậu ta nói với cậu rằng muốn hẹn tôi ngày mai, có phải là muốn làm mai mối cho con trai tôi không?”

Lão Uông tổng cười nói: “Đúng là có ý này.”

Lý lão gia tử nghe vậy có chút kích động: “Hôn sự thằng con trai lớn của tôi cũng coi như là tâm bệnh lâu năm của tôi, nếu như Giang đại sư có thể mai mối thành công cho nó, vậy chắc chắn tôi sẽ không bạc đãi cậu ta.”

Lão Uông tổng cười ha ha: “Lý lão gia tử cứ việc yên tâm, có Giang đại sư ra tay, hôn sự con trai lớn của chú chắc chắn sẽ không thành vấn đề, chú cứ sớm chuẩn bị tốt lễ tạ môi đi là vừa!”

Thấy ông Uông nói chắc chắn như vậy, sự chờ mong trong lòng Lý lão gia tử cũng tăng vọt, sang sảng cười: “Lễ tạ môi là việc nhỏ, vậy ngày mai tôi sẽ gặp vị Giang đại sư này, xem cậu ta có thật sự thần kỳ như cậu nói hay không.”

Lão Uông tổng tự tin khẳng định: “Yên tâm, chắc chắn sẽ không khiến ngài thất vọng.”

Tiếp đó, hai người nói chuyện phiếm thêm vài câu, hẹn xong thời gian và địa điểm gặp mặt ngày mai rồi liền cúp điện thoại.

...

Ngày hôm sau.

Cứ đúng bảy giờ sáng, Lý lão gia tử sẽ ngồi vào bàn ăn sáng, con trai thứ Lý Gia Thành và con dâu út cùng ngồi ăn với lão.

Hiện tại, vương quốc thương nghiệp Lý gia chia làm hai bộ phận, con trai lớn phụ trách sản nghiệp nội địa, con trai nhỏ thì phụ trách sản nghiệp Hương Giang, cho nên con trai lớn thường xuyên chạy qua chạy lại giữa Hồng Kông và các tỉnh khác trong nước, ở cùng Lý lão gia tử phần lớn là con trai nhỏ và con dâu út.

Ăn xong bữa sáng, trong lúc uống trà, Lý lão gia tử dặn dò con dâu: “Tử Kỳ, giữa trưa có khách tới, con xem mà nấu bữa trưa.”

Lý Gia Thành nghe vậy hơi bất ngờ, vội vàng hỏi: “Ba, có bác nào muốn tới thăm ba sao?” Tiếng bác trong miệng ông cũng không phải là chỉ họ hàng ruột thịt gì, mà là những đại lão Hương Giang cùng thế hệ với Lý lão gia tử.

Lý lão gia tử lắc đầu: “Không phải bác chú nào, mà là một vị đại sư mệnh lý.”

Cố Diệp Phi

Lý Gia Thành và vợ liếc nhau một cái, đều thấy được vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương.

Là phận con trai và con dâu, hai ngươi đương nhiên biết rõ Lý lão gia tử mê tín tới mức nào, thời kỳ đầu hôn nhân của hai người, bởi vì “Bụng không hăng hái”, hai thai liên tục đều là con gái, lão gia tử lập tức mời hội trưởng hiệp hội Đạo giáo tới cầu phúc, phóng sinh 300 con rùa bạc, tiêu tốn khoảng 300 vạn.

Thậm chí còn mời đại sư phong thủy tới bày ra “Trăm ngàn ngọn đèn” trong phòng con trai và con dâu, chỉ hi vọng con dâu có thể sớm sinh được một đứa con trai.

Bây giờ đang êm đẹp, đột nhiên lại mời đại sư mệnh lý đến nhà, vợ chồng Lý Gia Thành đương nhiên là khiếp sợ.

Phản ứng của hai người, Lý lão gia tử đã thu hết vào trong mắt, không cần hai người mở miệng hỏi, lão đã nói thẳng: “Đại sư mệnh lý này không phải do tôi mời tới, mà là cậu ta nhờ người nhắn hộ với tôi, muốn gặp mặt nói chuyện với tôi về chuyện hôn nhân đại sự của anh trai mấy người.”

Hai vợ chồng Lý Gia Thành bốn mắt nhìn nhau, đồng thời, còi báo động trong lòng cũng réo vang.

Hào môn tranh gia sản, mức độ khốc liệt của việc này không phải thứ người bình thường có thể tưởng tượng ra nổi, anh em nhà họ Lý mặt ngoài là anh em thân ái, nhưng bên trong là gà đua tiếng gáy, cũng cạnh tranh gay gắt.

Thật sự cho rằng vợ chồng hắn muốn sinh tới bốn đứa con sao?

Còn không phải vì đứa đầu đứa thứ hai đều là con gái, vì bảo vệ địa vị, cũng vì cố gắng để được phân nhiều gia sản hơn một chút, cho nên mới không thể không cố ra bốn đứa.

Cũng may bà tốt số, hai đứa sau đều là con trai, nếu không sẽ còn phải sinh thêm nữa.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 495: Lý Lão Gia Tử Khiếp Sợ



Mà anh trai của hai người, Lý Gia Kiệt cũng không phải đèn đã cạn dầu gì, vì để bảo vệ địa vị của mình, ông cũng tận lực tìm cách phân chia gia sản, vậy mà còn mời đại sư ngày lành tháng tốt tìm tới, sau đó bay thẳng đến Mỹ, lợi dụng công nghệ cao tạo ra bào thai sinh ba.

Vợ còn chưa cưới đã trực tiếp sinh ra ba đứa con, thủ đoạn này thật sự khiến cho hai vợ chồng Lý Gia Thành ngốc luôn.

Bây giờ đã qua mười mấy năm, vốn cho rằng chuyện con cái đã phân thắng bại, anh trai không thèm cưới vợ, có ba đứa con trai cũng đã đủ thỏa mãn, không có khả năng sẽ có thêm ba đứa nữa.

Mà vợ chồng bọn họ sinh được bốn đứa, cũng không có khả năng sinh tiếp nữa.

Giờ anh trai đã 60 tuổi, vậy mà còn từ đâu ra một đại sư mệnh lý tới nhà thăm hỏi, muốn nói với cha chuyện hôn nhân đại sự của anh trai? Đây là thao tác gì vậy? Là trùng hợp, hay là anh trai ông lại nghĩ ra mánh khóe gì khác?

Vợ chồng Lý Gia Thành trong lòng nghĩ ra đủ loại khả năng, nhưng mặt ngoài vẫn rất bình tĩnh, người vợ chục tỷ cũng thuận theo nhận lấy nhiệm vụ bố chồng giao cho.

“Cha, vậy con đi làm trước đây, trưa con sẽ về ăn cơm, thuận tiện gặp mặt vị đại sư mệnh lý kia.” Lý Gia Thành uống vài chén trà, sau đó liền cầm cặp công văn đứng dậy đi làm.

“Cha, con đi sắp xếp bữa trưa luôn đây.” Vợ Lý Gia Thành cũng đứng dậy, nói một tiếng rồi bận rộn rời đi.

Lý lão gia tử uống xong vài chén trà, nghỉ ngơi nửa tiếng, xong liền bắt đầu bài tập thể dục hàng ngày —— Thái Cực Quyền.

Thái Cực Quyền là công pháp dưỡng sinh nổi tiếng của Đạo giáo, là bài tập rèn luyện thân thể thích hợp nhất đối với người già, từ sau khi Lý lão gia tử về hưu, rảnh rỗi không có việc gì nên ngày nào cũng sẽ tập Thái Cực Quyền vài lần, hoạt động chút gân cốt, đối với thân thể cũng chắc chắn có chỗ tốt.

...

Mười một giờ trưa.

Giang Phong đi tới khu căn hộ Trung Bán Sơn của Lý gia.

Thấy Lý lão gia tử đang tập Thái Cực Quyền ở ngoài sân, Giang Phong vội vàng chào hỏi: “Lý lão gia tử, chào ông!”

Đương nhiên, hắn cũng không xem nhẹ cô con dâu chục tỷ đứng bên cạnh, cũng cười chào hỏi: “Cô Từ, xin chào!”

“Giang đại sư, xin chào, cậu rất trẻ đấy, nếu như không phải Uông tổng đã nói trước, tôi cũng không biết trong nước còn có một vị đại sư mệnh lý trẻ tuổi như vậy.” Lý lão gia tử vừa cười vừa nói.

Người con dâu chục tỷ ở cạnh cũng mỉm cười chào lại: “Giang đại sư, xin chào!”

Hai bên khách sáo vài câu, sau đó mới đi vào phòng khách ngồi xuống.

Trong lúc chờ người hầu dâng trà thơm lên, Giang Phong mở lời cười nói: “Lý lão gia tử, mục đích cháu tới lần này, chắc hẳn Uông tổng đã đề cập với ông qua điện thoại rồi đi?”

Lý lão gia tử gật đầu: “Theo lời Uông tổng nói, Giang đại sư không chỉ là một vị đại sư mệnh lý, mà còn là một người mai mối danh tiếng lớn, từ trước đến giờ chưa từng có lần mai mối thất bại nào.

Cố Diệp Phi

Cả hôn nhân của con trai Uông tổng cũng là do cậu đáp cầu dắt mối tác hợp thành.

Mà mục đích cậu tới thăm hỏi tôi chính là muốn giúp đứa con trai lớn nhà tôi làm mai mối, tôi nói không sai chứ?”

Cô con dâu chục tỷ ngồi bên cạnh nghe vậy thì giật mình, không nghĩ tới cậu thanh niên trước mặt này vậy mà lại lợi hại như vậy.

Giang Phong mỉm cười: “Không sai, lần này cháu tới thăm hỏi lão gia tử chính là vì muốn giúp con trai lớn của ông làm mai mối, có điều trước khi làm mai, cháu trước tiên cũng phải chứng tỏ bản lĩnh của mình đã, như vậy thì tiếp theo mới dễ nói chuyện được.”

Lý lão gia tử chìm nổi ở thương hải hơn mười năm, hạng người gì cũng đã gặp qua rồi, nghe Giang Phong nói kiểu này, trong mắt lão hiện lên một vệt sáng, cười vang: “Thoải mái, vậy mời Giang đại sư hãy bộc lộ tài năng, để tôi được mở mang tầm mắt nào!”

Bà Từ yên tĩnh ngồi cạnh uống trà, lắng nghe bố chồng và vị đại sư trẻ tuổi kia nói chuyện.

Giang Phong tự tin nói: “Lý lão gia tử, cháu am hiểu nhất là suy tính nhân duyên, không cần biết là người đã kết hôn hay là chưa lập gia đình, chỉ cần cho cháu biết danh tính và ngày sinh tháng đẻ, cháu có thể suy tính ra nhân duyên cả đời của người đó.

Người chưa lập gia đình nếu muốn xác minh suy tính thì cần một thời gian rất lâu, nhưng nếu là người đã kết hôn thì có thể xác minh bất cứ lúc nào.

Cho nên, tiếp theo đây, Lý lão gia tử có thể cho cháu danh tính và ngày sinh tháng đẻ của bất kỳ đôi vợ chồng đã kết hôn nào, nếu như không biết ngày sinh tháng đẻ của đối phương, vậy cũng có thể dùng số căn cước công dân hoặc số điện thoại để thay thế, cháu sẽ suy tính ra từng thứ một nói cho ông nghe, ông cứ đối chiếu là biết ngay cháu nói đúng hay sai.”

Nghe đến đó, Lý lão gia tử và bà Từ đều cảm thấy kỳ quái, rất nhiều đại sư mệnh lý cũng biết cái này, chỉ là những đại sư kia cũng chỉ nói vài lời vạn năng, xoay kiểu gì cũng chuẩn, còn người có thể thực sự nói ra được chính xác chi tiết thì rất ít.

Mặc dù không cảm thấy Giang Phong có thể nói ra lời kinh người nào, nhưng tất nhiên, nếu hắn đã muốn dùng cách này để chứng minh năng lực của hắn, vậy Lý lão gia tử cũng không để ý phối hợp cùng.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 496: Lý Lão Gia Tử Khiếp Sợ (3)



Thế là, lão suy nghĩ một chút, cuối cùng liền đưa cho Giang Phong danh tính và số điện thoại của một người cháu và cháu dâu của mình.

Sau đó, Giang Phong liền bắt đầu ngồi tại chỗ bấm đốt ngón tay.

Khoảng ba phút sau, Giang Phong mới ngẩng đầu nhìn Lý lão gia tử, nói: “Lý lão gia tử, đôi vợ chồng này thật sự không tệ, có thể coi là đôi vợ chồng điển hình, người chồng tốt nghiệp đại học danh giá, năng lực làm việc không kém, lại được quý nhân phù trợ, bây giờ đã có sự nghiệp của riêng mình, tài sản cũng vượt qua trăm triệu.

Còn người vợ thì cũng tốt nghiệp đại học danh giá, là người mỹ lệ thiện lương, ôn nhu săn sóc, tính cách lạc quan, là một hiền thê lương mẫu hiếm gặp. Hai vợ chồng tam quan giống nhau, sau khi kết hôn phu xướng phụ tùy, cuộc sống hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.

Không biết những gì cháu nói có đúng không?”

Lý lão gia tử sợ hãi cảm thán: “Quá lợi hại, tất cả đều đúng!”

Giang Phong mỉm cười: “Lão gia tử, ông có thể nói nhiều thêm mấy người để kiểm chứng, là bạn bè thân thích hoặc là nhân viên công ty cũng được, kể cả là người hầu và nhân viên bảo vệ đều được.”

Lòng hiếu kỳ của Lý lão gia tử bị khơi dậy, liền cẩn thận lựa ra ba cặp vợ chồng, cam đoan là nhân vật chưa từng được đưa tin bên ngoài.

Kết quả, Giang Phong chỉ bấm đốt ngón tay suy tính một lần đã có thể nói được kỹ càng rành mạch tình hình hôn nhân của ba đôi vợ chồng trên, quả thực khiến người ta phải trố mắt mà nhìn, căn bản không phải loại lời nói vạn năng như trong tưởng tượng của lão.

Trải qua sự kiểm nghiệm từ bốn cặp vợ chồng trên, bất kể là Lý lão gia tử hay con dâu nhỏ của lão đều phải lau mắt mà nhìn với Giang Phong, hoàn toàn không còn hoài nghi về năng lực suy tính nhân duyên của hắn nữa.

Lý lão gia tử khen không dứt miệng: “Giang đại sư, trình độ suy tính nhân duyên này của cậu, tôi phục, khó trách Uông tổng lại đánh giá cậu cao như vậy, quả nhiên là danh bất hư truyền mà!”

Bây giờ không phải là lúc khiêm tốn, Giang Phong lập tức rèn sắt khi còn nóng, nói: “Lão gia tử, dựa vào năng lực suy tính nhân duyên này của cháu, hẳn là có tư cách làm mai mối cho con trai lớn của ông chứ ạ?”

“Có tư cách, đương nhiên là có tư cách.”

Lý lão gia tử liên tục gật đầu, rồi vội vàng hỏi: “Giang đại sư, lần này cậu hẹn gặp mặt tôi, hẳn là đã tìm được một đối tượng phù hợp với con trai lớn của tôi rồi đi?”

“Vâng, không sai!”

Giang Phong nhẹ gật đầu, sau đó nói: “Có điều, trước khi cháu giới thiệu đối phương với ông, cháu muốn nói rõ với ông một điều, cháu làm mai mối lần này chỉ có một tiêu chuẩn duy nhất, đó chính là giúp con trai lớn của ông tìm được một người có thể cùng chú ấy làm bạn cả đời.

Cho nên, không cân nhắc tới môn đăng hộ đối, cũng không cân nhắc tới chuyện sinh con dưỡng cái, mong ngài hiểu cho.”

Nếu như là mười mấy năm trước, Giang Phong nói ra một câu như vậy, cho dù năng lực suy tính nhân duyên của hắn có trâu bò đến đâu, Lý lão gia tử cũng sẽ đuổi hắn ra ngoài.

Đối với người coi trọng truyền thừa như Lý lão gia tử, không cân nhắc tới chuyện sinh con dưỡng cái là tuyệt đối không được.

Cố Diệp Phi

Có điều, hiện giờ tuổi con trai cả cũng đã lớn, cộng thêm lão đã có bảy đứa cháu, chấp niệm với chuyện cháu chắt cũng không còn nặng như lúc trước nữa.

Nhất là, chuyện năm đó lão chia rẽ nhân duyên của con trai lớn và bạn gái mối tình đầu của nó đã khiến cho tình cảm cha con rạn nứt, con trai lớn cũng vẫn luôn không chịu kết hôn, khiến cho Lý lão gia tử cũng rất hối hận trong lòng.

Bởi vậy, Lý lão gia tử cũng không lên tiếng phản đối, chỉ gật đầu: “Tôi hiểu rõ, Giang đại sư cứ nói về đối phương một chút đi! Chỉ cần không phải là quá mức không hợp thói thường thì tôi đều sẽ không phản đối!”

Đánh dự phòng xong, Giang Phong cũng không úp mở nữa, nói thẳng: “Lý lão gia tử, người cháu muốn giới thiệu cho đại công tử nhà ta chính là cô Lý, người từng đóng vai Tiểu Long Nữ.”

Lý lão gia tử nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, lão không nghĩ tới người Giang đại sư giới thiệu sẽ là cô Lý đóng Tiểu Long Nữ năm đó.

Bình thường, người hào môn đều có thành kiến với người trong giới giải trí, có điều, Lý gia cũng có thể xem như là gần như không có thành kiến với ngành giải trí, vì vợ trước của Lý lão gia tử cũng xuất thân là nghệ sĩ Hồng Kông, con dâu nhỏ cũng xuất thân người mẫu, cho nên chuyện đối phương là diễn viên cũng không phải là cái gì không chấp nhận được.”

Bà Từ vẫn luôn ngồi cạnh lắng nghe, thấy vậy thì nhẹ thở ra trong lòng, từ lúc buổi sáng khi biết sẽ có đại sư mệnh lý đến nhà thăm hỏi, lòng bà đã bắt đầu như lửa đốt, sợ đây là chiêu trò anh chồng làm ra.

Giờ nghe như vậy, bà mới biết hoàn toàn là do mình sợ bóng sợ gió mà thôi.

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Cô Lý năm nay 57 tuổi, về mặt tuổi tác cũng tương đối xứng đôi với đại công tử, cô ấy là người trong ngành giải trí nhưng không ham danh lợi. Cô ấy thông minh lanh lợi, là người sống có nguyên tắc, tính tình thẳng thắn, thích ở nhà hưởng thụ an tĩnh, không thích sống về đêm hay làm mấy chuyện xã giao, là người đảm việc nhà lại hiếu thuận.

Đồng thời, cô ấy cũng là người thích thể thao, thích các môn thể thao ngoài trời, có không ít sở thích chung với đại công tử.

Qua sự suy tính của cháu, chỉ cần đại công tử ở chung với cô Lý thì hai người chắc chắn sẽ có được tình yêu đẹp, có một cuộc sống viên mãn.”

Bây giờ, trong lòng Lý lão gia tử, trọng lượng của vị đại sư mệnh lý Giang Phong này đã vượt xa những đại sư khác sau khi trải qua lần nghiệm chứng vừa rồi, tất nhiên, Giang đại sư đã “rào” trước vấn đề, cho nên lão cũng sẽ không phản đối.

“Giang đại sư, tôi tin năng lực suy tính nhân duyên của cậu, cậu đã nói như vậy thì mối hôn sự này tôi cũng đồng ý, có điều, người lấy vợ dù sao cũng là con trai tôi, việc này phải có sự đồng ý của nó mới được.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 497: Cha Sống Tới 95 Tuổi Rồi Cũng Chưa Từng Gặp Vị Đại Sư Mệnh Lý Nào Lợi Hại Như Vậy



Giữa trưa.

Giang Phong ở lại Lý gia ăn cơm trưa, con trai thứ Lý gia cũng đặc biệt từ chỗ làm về để tiếp khách.

Bữa cơm này ăn có thể nói là cả chủ cả khách đều vui vẻ.

Sau bữa ăn, Giang Phong liền nói lời tạm biệt: “Lý lão gia tử, chú Lý, cô Lý, nhận được chiêu đãi lớn của mọi người, giờ mọi chuyện đã được giải quyết thỏa đáng, cháu cũng không quấy rầy mọi người nữa!”

Lý lão gia tử khách khí nói vài câu giữ người, thấy Giang Phong vẫn khăng khăng muốn đi thì mới lên tiếng: “Vậy được, Giang đại sư, sau này tôi sẽ bảo con trai lớn gọi điện thoại cho cậu, bảo nó mau chóng liên hệ với cậu, chuyện tiếp theo hai người cứ liệu mà làm, tôi sẽ không can thiệp gì nhiều.”

Tiếp đó, hai vợ chồng Lý Gia Thành cũng nhiệt tình nói vài lời xã giao, còn cùng tiễn Giang Phong xuống tầng, đồng thời sắp xếp tài xế đưa Giang Phong về tới khách sạn.

Chờ Giang Phong rời đi rồi, Lý Gia Thành mới nói với vợ mình: “Đại sư có bản lĩnh thật sự như này nhất định phải kết thân, không chừng có lúc sẽ cần tới đối phương.”

“Tôi hiểu!”

Từ Tử Kỳ nhẹ gật đầu, tiếp lời: “Không nói những cái khác, con gái lớn của chúng ta đã 16 tuổi, cũng chẳng bao lâu nữa sẽ đến tuổi trưởng thành, chờ tới lúc cần tìm đối tượng, nếu có thể mời Giang đại sư ra tay, thì chúng ta cũng không cần lo lắng gì nữa rồi.”

Lý Gia Thành ừ một tiếng, nhìn về phương xa, không biết đang suy nghĩ cái gì.

...

Cùng lúc đó.

Tại một vùng thảo nguyên nào đó trong nước, Lý Gia Kiệt đang cưỡi ngựa chạy băng băng.

Đối với một người thích cưỡi ngựa mà nói, có thể cưỡi ngựa phóng trên thảo nguyên mênh m.ô.n.g vô bờ như này, cảm giác thỏa mãn cực độ kia thật sự không phải thứ mà đua xe có thể so sánh được.

Kỹ thuật của Lý Gia Kiệt cũng không tệ lắm, mặc dù so ra vẫn kém với những người đua ngựa chuyên nghiệp, nhưng trong số những người nghiệp dư coi cưỡi ngựa là sở thích, ông cũng có thể được coi là cao thủ.

Ngay lúc này, điện thoại riêng ông mang theo bỗng vang lên, Lý Gia Kiệt nhanh chóng khống chế ngựa chạy chậm lại, sau đó lấy điện thoại ra xem là ai gọi tới.

Kết quả, ông phát hiện là điện thoại của cha mình, liền lập tức nhấn nghe.

Điện thoại vừa kết nối, Lý lão gia tử đã vào thẳng vấn đề: “A Kiệt, con ở trong nước cũng đã chạy đi chạy lại nhiều chỗ, có từng nghe nói về Giang đại sư bao giờ chưa?”

“Giang đại sư? Cái tên này hình như có chút quen thuộc.” Lý Gia Kiệt cố nhớ lại, nhưng lại không nghĩ ra được cái tên này đã từng gặp hay nghe ở đâu rồi.

Lý lão gia tử nhắc: “Là Giang đại sư có năng lực suy tính nhân duyên không ai sánh bằng, đồng thời cũng là người mai mối có danh tiếng lớn nhất trong nước hiện tại, hôn nhân của người thừa kế tập đoàn Uông thị ở Quảng Đông cũng là do cậu ta tác hợp thành.”

Nghe đến đó, Lý Gia Kiệt bừng tỉnh đại ngộ, đáp: “Hóa ra là vị Giang đại sư này, con quả thật từng nghe nói qua rồi, cha hỏi người ta làm gì vậy?”

Lý lão gia tử nói: “Tối hôm qua Giang đại sư nhờ Uông tổng nói với cha, hẹn cha hôm nay gặp mặt, nói chuyện làm mai cho con.”

Lý Gia Kiệt nghe vậy thì vô thức nắm chặt dây cương, kinh ngạc nói: “Đây là có chuyện gì? Sao đột nhiên cậu ta lại muốn tới làm mai mối cho con?”

Lý lão gia tử nói tiếp: “Không cần xoắn xuýt về nguyên nhân, vị Giang đại sư này quả thật không đơn giản, cha sống tới 95 tuổi rồi cũng chưa từng gặp vị đại sư mệnh lý nào lợi hại như cậu ta, khó trách Uông tổng lại tôn sùng người ta như vậy.”

Trong lòng Lý Gia Kiệt hơi động, hỏi: “Cha, cha đã gặp mặt nói chuyện với vị Giang đại sư kia rồi sao?”

Lý lão gia tử ừ một tiếng: “Giang đại sư vừa rời đi xong, cha liền gọi điện cho con đây.”

Lý Gia Kiệt cười khổ một tiếng: “Cha, con năm nay cũng đã 60 tuổi rồi, đã sớm từ bỏ suy nghĩ lấy vợ rồi, dù sao thì giờ con cũng đã có con trai, hà tất gì lại phải đi tìm một người đàn bà về nữa?”

Lý lão gia tử nói: “Cái này con không cần lo lắng, dựa vào khả năng suy tính nhân duyên của Giang đại sư, đối tượng cậu ta giới thiệu chắc chắn đáng tin, hơn nữa phía bên nhà gái cha cũng biết rõ, quả thật không tệ.”

Lý Gia Kiệt nhảy xuống ngựa, hỏi tiếp: “Cha, người cậu ấy giới thiệu cho con là ai vậy?”

Lý lão gia tử không hề che giấu, nói thẳng: “Người cậu ta giới thiệu cho con chính là cô Lý từng đóng Tiểu Long Nữ.”

“Là cô ấy sao?”

Lý Gia Kiệt không nhịn được kinh hô một tiếng, người này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ông, ông cho rằng người đối phương giới thiệu cho mình không phải là thiếu nữ trẻ trung hai mươi tuổi, thì chắc chắn cũng là phụ nữ dưới bốn mươi tuổi.

Không nghĩ tới sẽ là một người đàn bà tuổi không kém ông bao nhiêu.

Lý lão gia tử tiếp tục: “Lúc cha vừa nghe đến tên cô Lý cũng cảm thấy bất ngờ, có điều suy nghĩ kĩ một chút, cô Lý này thật ra cũng rất thích hợp với con, dù sao thì Giang đại sư cũng đã nói, con và cô Lý ở một chỗ sẽ có thể hạnh phúc cả đời.”

Lý Gia Kiệt trầm mặc một lúc, lại hỏi: “Cha, vị Giang đại sư này rốt cuộc đã làm chuyện gì mà lại có thể khiến cho cha và Uông tổng tập đoàn Uông thị tôn sùng như vậy?”

Cố Diệp Phi

“Chuyện là như thế này...”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 498: Cha Sống Tới 95 Tuổi Rồi Cũng Chưa Từng Gặp Vị Đại Sư Mệnh Lý Nào Lợi Hại Như Vậy (2)



Lý lão gia tử kể lại chi tiết về thủ đoạn Giang Phong đã làm hôm nay một lần, cuối cùng lại có chút kính sợ mà kết một câu: “Mỗi một câu phê bình của cậu ta đều cực kỳ chuẩn chỉ, giống như đã tận mắt nhìn thấy mọi chuyện vậy, hơn nữa, lúc Uông tổng gọi điện cho cha, giọng điệu cũng kính Giang đại sư như thần minh, còn nói có rất nhiều con ông cháu cha trong nước cũng nhờ Giang đại sư tác hợp mà tìm được hạnh phúc của riêng mình.”

Lý Gia Kiệt sợ hãi cảm thán: “Quả thực lợi hại!”

Lý lão gia tử thở dài: “A Kiệt, cha biết năm đó mình nghe lời đại sư mệnh lý đi chia rẽ con và bạn gái mối tình đầu khiến tình cảm cha con chúng ta có khúc mắc, lời nói của vị đại sư mệnh lý năm đó rốt cuộc là thật hay giả cũng không có cách nào khảo chứng được, nhưng thực lực suy tính nhân duyên của Giang đại sư đã rõ như mặt trời ban trưa.

Năm nay cha đã 95 tuổi rồi, không còn sống được mấy năm nữa, cha muốn trước khi mình đi có thể nhìn thấy con xây dựng được một gia đình hạnh phúc, như vậy, cha c.h.ế.t cũng không còn nuối tiếc gì nữa.”

Nghe đến đó, Lý Gia Kiệt cảm thấy hơi nhói trong lòng: “Cha, cha đừng nói nữa, nếu như Giang đại sư đã nói con và cô Lý ở chung một chỗ sẽ có được hạnh phúc, vậy con sẽ thử kết giao với đối phương xem sao.”

Lý lão gia tử nói: “Được, vậy để cha gửi số điện thoại của Giang đại sư cho con, con tự mình liên hệ với Giang đại sư đi, cha sẽ không quản nhiều.”

Lý Gia Kiệt đáp: “Vâng, con đã biết.”

...

Hai ngày tiếp theo, Giang Phong liền dạo chơi Hương Giang một vòng.

Trong lúc đó, Giang Phong đã nhận được điện thoại của đại công tử Lý gia, ông bày tỏ mình có thể thử ở chung với cô Lý một thời gian.

Bởi vì cả hai đều là người có tiếng, cho nên cũng không cần phải đi theo trình tự xem mắt bình thường, dù sao thì chuyện nên nói cũng đều đã nói, cho nên Giang Phong chỉ cho hai bên phương thức liên lạc của mình, rồi để cho hai người tự phát triển.

Hai ngày sau, Triệu Đức Nghĩa và Hoàng Kỷ Thiến đăng ký kết hôn.

Giữa trưa, hai người bày bàn chúc mừng tại nhà hàng hải sản của mình, khách mời đều là thân thích cộng thêm người mai mối Giang Phong.

Lúc ăn cơm, trưởng bối hai bên đều ngỏ ý cảm ơn người mai mối Giang Phong, Triệu phụ còn vô cùng thượng đạo đưa cho Giang Phong một phong bì lớn mười mấy vạn.

Sau khi ăn xong bữa cơm này, Giang Phong mới đi chào Hiệu trưởng Cố một tiếng, sau đó rời khỏi Hương Giang.

...

Thứ tư, ngày 24 tháng 5 năm 2023.

Giang Phong sau nhiều ngày đi công tác, cuối cùng đã trở về tỉnh thành Quế tỉnh.

Lúc hắn trở lại phòng trọ tại tỉnh thành thì đã là hơn sáu giờ chiều.

Khoảng thời gian này là lúc ba người Giang Tuyết, Đường An Quân và Liễu Y Y đang dùng cơm, còn anh trai Giang Phi sau khi kết hôn thì cũng không ở đây nữa, mà là chuyển tới ở tại căn nhà Giang Phong cho đôi vợ chồng.

Chỉ riêng nội thất của bộ phòng kia đã có tổng giá trị hơn mười vạn, ở vô cùng thoải mái.

Thấy Giang Phong đột nhiên trở về, Giang Tuyết vội vàng đặt bát cơm xuống, hỏi: “Tiểu Phong, sau lại âm thầm trở về thế? Đã ăn cơm chưa?”

Giang Phong lắc đầu cười: “Vẫn chưa ăn gì đây!”

Cố Diệp Phi

Đường An Quân và Liễu Y Y cũng đặt vội bát cơm xuống, một người đi xới cho hắn bát cơm, một người đi múc cho hắn bát canh.

Giang Phong lên tiếng cảm ơn, uống một ngụm canh, lại ăn một miếng thức ăn, sau đó cảm thán một câu: “Đồ ăn chị làm vẫn là ngon nhất.”

Giang Tuyết cười, nói: “Chỉ vuốt m.ô.n.g ngựa là giỏi, tài năng nấu ăn của chị sao có thể so với những đầu bếp ngoài kia được chứ!”

“Những đầu bếp bên ngoài kia dù có nấu ăn ngon tới đâu cũng không có hương vị gia đình.”

“Vớ vẩn!”

Hai chị em nói đùa vài câu xong, Giang Phong lại nhìn về phía hai người bạn học cũ, hỏi: “Hai người bạn học cũ à, khoảng thời gian tôi không ở đây, công việc của mọi người vẫn thuận lợi chứ?”

“Thuận lợi, trải qua thời gian tôi luyện dài như vậy, bọn tôi cũng đã có được phong cách làm việc riêng rồi, hiệu suất làm việc cũng cao hơn so với trước, tiền lương tháng tới của hai người chúng tôi có lẽ có hi vọng đột phá bốn vạn đấy!” Đường An Quân cười tủm tỉm.

Giang Phong khen ngợi: “Thật lợi hại, vậy hãy tiếp tục cố gắng đi, tranh thủ cố gắng một tháng lương mười vạn.”

Liễu Y Y vừa cười vừa nói: “Giờ nói tới thu nhập một tháng mười vạn vẫn còn sớm quá, ông chủ lớn lần này đi ra ngoài thời gian dài như vậy, có phải lại có thêm chiến tích huy hoàng gì rồi hay không, mau kể cho mọi người ở đây nghe một chút chứ nhỉ?"

Đường An Quân nghe vậy mắt cũng sáng lên, tò mò hỏi: “Đúng vậy, ông chủ lớn mỗi lần đi ra ngoài đều có công lớn, lần này đi lâu như vậy, rốt cuộc đã giải quyết được bao nhiêu khách hàng lớn rồi?”

Giang Phong cười nói: “Lần này quả thật đã giải quyết được vài khách hàng lớn, có một nữ phú hào tài sản chục tỷ, đối tượng tôi giới thiệu cho cô ấy là một thiên tài toán học, 22 tuổi đã được một đại học 985 nào đó đặc biệt đề bạt làm giáo sư cấp nghiên cứu rồi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 499: Cha Sống Tới 95 Tuổi Rồi Cũng Chưa Từng Gặp Vị Đại Sư Mệnh Lý Nào Lợi Hại Như Vậy (3)



Còn giới thiệu cô Du Kinh Hồng cho hiệu trưởng Cổ.

Ngoài ra cũng giới thiệu cô Lý từng thủ vai Tiểu Long Nữ cho đại công tử hào môn ở Hương Giang, Lý Ức Cơ.”

“Phục!”

“Không thể không phục!”

Liễu Y Y và Đường An Quân đều sợ hãi thán phục không thôi.

Tiếp đó, bốn người vừa ăn cơm vừa tán gẫu.

Chờ ăn no rồi, Giang Phong mới nói với hai người bạn học cũ: “Lớp trưởng, hoa khôi, thứ bảy này tôi chuẩn bị tổ chức tiệc tân gia, tới lúc đó mời hai người cũng tới tham gia.”

Đường An Quân nghe vậy thì run lên một cái trong lòng, hỏi: “Ông chủ, cậu định chuyển tới Tây Phái Ngự Giang bên kia ở sao?”

Chuyện liên quan tới biệt thự Tây Phái Ngự Giang, ba anh em Giang Phong cũng không có ý giấu Đường An Quân và Liễu Y Y, cho nên hai người đều biết rõ Uông tổng tặng một bộ phòng cho ông chủ làm lễ tạ môi.

Liễu Y Y cũng có chút nuối tiếc nói: “Hai người dọn đi rồi, nơi này chỉ còn lại tôi với An Quân ở.”

Cố Diệp Phi

Ở phòng nhiều người náo nhiệt đã quen, Giang Phong thật ra cũng rất không nỡ, có điều chị gái hiện đã có bạn trai, mà bạn gái hắn cũng đã sắp tốt nghiệp, vẫn ở cùng hai người bạn học như này cũng không tiện.

Cho nên, chuyện tách ra là chuyện không thể tránh.

Giang Phong không muốn khiến bầu không khí trầm xuống, liền cười mắng: “Nhìn hai người có biểu cảm gì đi, cho hai người không gian riêng tư, ở rộng rãi thoải mái một chút, hai người còn không vui à?”

Đường An Quân hiểu ý của hắn, cũng cười nói: “Danh tiếng của Tây Phái Ngự Giang đã sớm như sấm rền bên tai, tiếp theo phải nhờ phúc của ông chủ giúp hai con dân chúng tôi mở rộng tầm mắt rồi!”

Liễu Y Y nghe xong cũng có chút chờ mong.

...

Thôn Long Sơn.

Giang mẫu đang ngồi dưới cây nhãn tán gẫu cùng mấy bà hàng xóm.

Bỗng nhiên, điện thoại Huawei đang cầm trên tay vang lên, Giang mẫu nhìn vào màn hình điện thoại, không nhịn được cười nói: “Là Tiểu Phong nhà tôi gọi điện về.”

Nói xong liền nhấn nhận điện thoại, hỏi: “Tiểu Phong, con ăn cơm chưa?”

Giang Phong đáp: “Con vừa ăn xong, mẹ, thứ bảy này con đi mở tiệc tân gia, mời họ hàng thân thích tới náo nhiệt một bữa.”

Nghe đến đó, Giang mẫu hưng phấn nói: “Quá tốt rồi, Tiểu Phong, mẹ sẽ lập tức gọi điện thoại thông báo cho họ hàng trong nhà, mấy giờ làm lễ, con đã tính chưa?”

“Tám giờ sáng ạ!”

“Được, vậy mẹ bảo bọn họ thứ sáu lên tỉnh thành.”

“Vâng ạ.”

“Cứ như thế nhé, mẹ cúp máy đây!”

“Vâng!”

Chờ Giang mẫu cúp điện thoại xong, mấy bà hàng xóm liền tò mò xúm vào hỏi: “Chị, Tiểu Phong nhà chị lại định chuyển sang chỗ khác sao?”

Giang mẫu tươi cười nói: “Năm ngoái Tiểu Phong nhà tôi làm mai mối cho một ông chủ siêu lớn ở Quảng Đông, sau khi chuyện thành công, ông chủ lớn kia đã tặng một căn biệt thự cho Tiểu Phong, có điều phòng mới không tiện chuyển vào ở luôn, cho nên Tiểu Phong nhà tôi đã quyết định cứ để cửa mấy tháng cho nhà thoáng khí đã.

Bây giờ đã đến thời gian thích hợp mới quyết định dọn vào ở.”

Nghe đến đó, mấy bà hàng xóm không ngừng tỏ lời hâm mộ.

Bà hàng xóm số hai nói: “Phòng ở tỉnh thành, chọn bừa một cái cũng đã lên đến trăm vạn rồi, mà chị còn nói là biệt thự, vậy tối thiểu cũng phải trị giá hơn mấy trăm vạn. Một lần ra tay đã bỏ ra mấy trăm vạn, không hổ là ông chủ lớn mà!” Tʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴛᴀ̂́ᴛ ᴄᴀ̉ đᴇ̂̀ᴜ đᴜ̛ᴏ̛̣ᴄ ᴅɪ̣ᴄʜ ʙᴏ̛̉ɪ Pʜᴜ̛ᴏ̛́ᴄ M αɴʜ . Mᴜᴀ Tʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴜ̉ɴɢ ʜᴏ̣̂ ᴅɪ̣ᴄʜ ɢɪᴀ̉ ᴏ̛̉ ᴢα ረᴏ: 0704 730 588

Bà hàng xóm số ba nói: “Tiểu Phong thật sự quá là lợi hại, từ lúc tốt nghiệp đại học tới bây giờ vẫn chưa được một năm đâu mà đã làm ra được gia nghiệp lớn như vậy rồi, nếu như con trai em có thể bằng được một nửa Tiểu Phong thì em có c.h.ế.t cũng không có gì hối tiếc!”

Mấy người hàng xóm khác cũng nhộn nhộn nhịp nhịp nói lời khen ngợi, sự ghen tị trong giọng điệu của họ khiến Giang mẫu mừng thầm không thôi.

Nhiều lần cũng không nhịn được mà muốn nói ra rằng căn biệt thự kia không chỉ có mấy trăm vạn, mà giá trị ít nhất hơn ba ngàn vạn.

Có điều nghĩ lại, vẫn là nghe theo con trai, khiêm tốn một chút thì hơn.

Chờ một đám hàng xóm khen ngợi xong, Giang mẫu mới cười hắc hắc, nói: “Mấy người cứ trò chuyện tiếp đi, tôi phải đi gọi điện cho họ hàng trước đây.”

Nói xong liền hưng phấn đi gọi điện thoại cho từng người một.

...

Đảo mắt đã tới thứ sáu.

Giữa trưa.

Tại một đồn công an nào đó ở huyện thành huyện Bách Lương, Giải Phóng tan việc xong cũng không kịp ăn lấy miếng cơm đã vội vội vàng vàng lái xe chạy tới nhà bạn gái Phùng Thiến.

Chưa tới nửa giờ sau, Giải Phóng đã chạy tới bộ phận bán buôn ở trấn Phượng Dương.

Sau khi xuống xe, Giải Phóng vội vàng chào hỏi: “Chú, dì, xin chào mọi người!”

Phùng mẫu hỏi: “Giải Phóng, con chạy tới sớm như vậy, hẳn là còn chưa kịp ăn cơm đi?”

Giải Phóng cười hắc hắc: “Sợ mọi người chờ sốt ruột nên con tan làm cái là chạy tới đây luôn!”

Phùng Thiến rất là hài lòng với thái độ của bạn trai, nghĩ thầm vẫn là anh họ đáng tin, giới thiệu cho cô một đối tượng thật sự không tệ, nhất là vô cùng quan tâm cô, là một bạn trai đúng cách.

“Nhìn cháu gấp đến độ gì kìa, nhà cô cũng không thiếu chút thời gian ăn cơm này mà.”

Nói đến đây, Phùng mẫu lập tức quay sang nói với con gái: “Tiểu Thiến, con mau dẫn Giải Phóng đi ăn chút gì đi, khi nào ăn no rồi chúng ta xuất phát.”

Giải Phóng vội vàng ngăn: “Cô, không cần phải phiền như vậy đâu, cháu ăn cái bánh bao là được rồi.”

Phùng mẫu nói: “Cái nào ra cái đó, cứ ăn no đi, anh họ nó ngày mai mới làm lễ, từ chỗ này tới tỉnh thành hết có ba, bốn tiếng đồng hồ thôi, thời gian rất thoải mái, không cần phải gấp như vậy.”

Phùng phụ cũng khuyên một câu.

Phùng Thiến thì giật giật áo hắn, nói: “Được rồi, nghe mẹ em đi, chúng ta đi ăn!”

Giải Phóng lúc này mới gật đầu: “Vậy được, phiền chú và cô đợi cháu thêm chút nữa.”
 
Back
Top Bottom