Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 20: 20: Chấn Động 2



Thân là bà mối, Giang Phong không chỉ phải làm tốt nhiệm vụ đáp cầu dắt mối, mà còn phải làm tốt việc giảng giải đạo lý:"Chị Lan, cả nhà chú Lý đều gọi tôi là Giang đại sư, nguyên nhân tại sao thì chắc là anh Văn đã nói cho chị nghe rồi đúng không?"Trương Thu Lan gật đầu, nói:"Đúng là anh ấy đã từng nói về việc này rồi, nghe nói cậu biết xem tướng mạo, từ đó tính được tình trạng hôn nhân của mọi người, chính việc đó đã thuyết phục được chú Lý..."Giang Phong nói tiếp:"Lúc nãy, khi gặp mặt mấy thân thích của nhà mọi người, bệnh nghề nghiệp của tôi lại phát tác, cho nên sẵn tiện tính một chút tình trạng hôn nhân của dì út và cô út của cô."Nghe tới đó, một nhà bốn người Trương Cẩm Tùng đều biến sắc.Bọn họ đều biết Giang Phong có năng lực xem tướng mạo tính tình trạng hôn nhân từ trong miệng của Lý Hưng Văn, nhưng dù sao thì bọn họ cũng chưa từng tận mắt chứng kiến, cho nên mặc dù ngày đó Lý Hưng Văn và cha hắn kể lại chuyện ở trên chuyến xe kia kì diệu tới mức nào, thì cả nhà bọn họ đều bán tín bán nghi về chuyện này.Bây giờ, Giang Phong vậy mà lại tự mình biểu diễn năng lực này trước mặt gia đình bọn họ, cho nên một nhà bốn người bọn họ đương nhiên là cực kỳ quan tâm.Giang Phong tiếp tục nói:"Tôi coi cho dì út của cô trước.Theo tính toán của tôi, thì tính cách của dì út cô chắc là rất cường thế, trùng hợp chồng của dì út cô lại là một người khá hiền lành, cho nên hai người rất xứng đôi với nhau.

Cuộc sống vợ chồng của dì út cô trong thời gian qua có lẽ không tồi, vợ chồng hòa thuận, ít khi cãi vã."Trương Thu Lan lập tức mở to hai mắt, sợ hãi nói:"Tiểu Phong, cậu hay thật đó, nói đúng cả rồi!"Mẹ Trương nghe thấy thế thì vô cùng khiếp sợ, bà có thể khẳng định một điều, trước ngày hôm nay, Giang Phong hoàn toàn không biết em gái của bà, kết quả gặp mặt chưa đầy mấy phút, vậy mà hắn ta đã có thể tính ra được tám, chín phần tình trạng hôn nhân của em gái bà, thật sự là quá lợi hại.Trương Cẩm Tùng cũng vô cùng kinh ngạc, năng lực xem tướng mạo tính tình trạng hôn nhân này quá đỉnh!Ngay cả Trương Chấn Đông - người vẫn luôn lướt điện thoại không lên tiếng từ nãy tới giờ cũng cất điện thoại đi, dùng vẻ mặt đầy khiếp sợ nhìn Giang Phong.Giang Phong cười nhẹ một tiếng, nói:"Còn về phần cô út của cô, nếu như so với dì út, thì hôn nhân của cô út kém rất nhiều.

Cô út và dượng út của cô đều là loại người có tính cách cường thế.

Trong sinh hoạt hằng ngày, không ai chịu nhường ai cả, cãi vã như cơm bữa, có thể kiên trì được tới bây giờ mà không ly hôn có thể nói kỳ tích."Hắn vừa dứt lời, không khí trong xe lập tức an tĩnh!Trương Chấn Đông thì thào:"Đúng thật là thần kỳ, quá thần kỳ!"Mẹ Trương và Trương Thu Lan cũng chấn động, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Giang Phong hoàn toàn thay đổi!"Giang đại sư!"Trương Cẩm Tùng lập tức sửa đổi cách xưng hô, ngữ khí cũng cung kính hơn rất nhiều, nói:"Năng lực xem tướng mạo tính tình trạng hôn nhân của cậu đúng là quá xuất sắc, mối hôn sự của con gái nhà tôi được cậu giúp đáp cầu dắt mối đúng là cực kỳ có phúc."Giang Phong bộc lộ năng lực này ra trước mặt Trương gia đương nhiên là không phải làm màu, hắn làm thế là vì muốn gia tăng lòng tin của nhân vật nữ chính của buổi ra mặt này - Trương Thu Lan.

Hắn không muốn cô cứ lo trước lo sau như thế nữa, mà có thể nhanh chóng đi vào cung điện hôn nhân cùng với Lý Hưng Văn."Chú Trương, chú yên tâm đi, cháu đã tính toán mối hôn sự của anh Văn và chị Lan rồi, hai người bọn họ thật sự là một đôi do trời đất tạo thành, cháu có thể cam đoan một điều rằng, tìm hết huyện Bách Lương này cũng khó mà tìm ra được đôi vợ chồng nào xứng đôi được như bọn họ."Giang Phong chém đinh chặt sắt như thế làm cho suy nghĩ lo được lo mất trước đó của Trương Thu Lan mất sạch, lòng tin của cô về mối hôn sự này cũng tăng lên rất nhiều.Hôm nay là ngày Trương gia xem nhà Lý gia, ngoại trừ hai nhân vật chính là Lý Hưng Văn và Trương Thu Lan, thì bà mối Giang Phong cũng nhận được sự nồng nhiệt của thân thích hai nhà.Việc này là do Lý gia và Trương gia đã nói chuyện Giang Phong có năng lực xem tướng mạo tính tình trạng hôn nhân cho mọi người biết, việc này vừa có thể giúp Giang đại sư rạng danh, gia tăng nghiệp vụ của hắn, vừa có thể giúp ích cho các thân thích, dù sao thì cả hai nhà đều biết năng lực về phương diện tính hôn nhân của Giang đại sư mạnh tới cỡ nào.Do biết được năng lực của Giang Phong, cho nên thân thích của hai nhà Lý gia và Trương gia mới tiếp đón hắn nồng nhiệt tới như thế.

Đặc biệt là những thân thích có con gái đã tới tuổi lập gia đình, bọn họ cực kỳ nhiệt tình với Giang Phong.Chỉ mới uống cạn một chung trà thôi mà danh sách bạn bè Wechat của Giang Phong đã tăng thêm hai mươi mấyba mươi người.------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 21: 21: Lễ Ăn Hỏi Và Đồ Cưới



Do biết được năng lực của Giang Phong, cho nên thân thích của hai nhà Lý gia và Trương gia mới tiếp đón hắn nồng nhiệt tới như thế.

Đặc biệt là những thân thích có con gái đã tới tuổi lập gia đình, bọn họ cực kỳ nhiệt tình với Giang Phong.

Chỉ mới uống cạn một chung trà thôi mà danh sách bạn bè Wechat của Giang Phong đã tăng thêm hai mươi mấyba mươi người.

Cũng không thể trách mấy phụ huynh này tích cực tới như thế, dù sao thì việc cưới vợ trong thời đại này cũng chẳng hề dễ dàng một chút nào!Dựa theo số liệu của cuộc tổng điều tra nhân khẩu lần thứ 7, thì tỷ lệ nam nữ của nước ta đã chênh lệch cực kỳ nghiêm trọng.

Trong đó, đàn ông chiếm 51,24%, phụ nữ chiếm 48.

76%, đồng nghĩa với việc đàn ông nhiều hơn phụ nữ tới tận 34.

900.

000 người.

Nói cách khác, có tới tận hơn 30 triệu đàn ông nước ta sẽ không thể cưới được vợ.

Mặc dù cách nói này khá khoa trương, nhưng mà bây giờ nhà trai mà muốn kết hôn đúng thực là rất khó khăn.

Đặc biệt là ở nông thôn, quan niệm trọng nam khinh nữ đã ăn sâu vào gốc rễ, cho nên số lượng đàn ông lúc nào cũng nhiều hơn phụ nữ, với lại cũng có rất nhiều phụ nữ lên thành thị làm việc rồi chẳng còn muốn quay về nông thôn nữa, điều này dẫn tới việc số lượng phụ nữ ở nông thôn càng ngày càng ít, khiến cho rất nhiều người đàn ông tới tận 30, 40 tuổi rồi vẫn chưa lấy được vợ.

Huyện Bách Lượng là một trong những huyện có số lượng nhân khẩu nằm trong top 3 của nước ta, tư tưởng trọng nam khinh nữ ở nơi này cực kỳ nặng.

Theo thống kê nhân khẩu năm 2022, huyện Bách Lương có tổng cộng 529.

256 hộ, tổng số người có hộ tịch là 1.

925.

2561, trong đó có 1.

054.

135 nam và 871.

126 nữ, tỷ lệ nam và nữ là 121:100.

Từ số liệu thống kê này hoàn toàn có thể thấy được mức độ nghiêm trọng của việc mất cân bằng giới tính.

Đây là điển hình của việc ít cháo nhiều người!Đối với những người đàn ông có gia cảnh tốt mà nói, thì việc mất cân bằng giới tính này chẳng ảnh hưởng gì tới bọn họ cả, có rất nhiều phụ nữ cho bọn họ lựa chọn.

Nhưng đối với những người đàn ông có gia cảnh không tốt, thì việc cưới được vợ có thể nói là khó hơn lên trời.

Không nói chi xa, chỉ riêng ở thôn Long Sơn chỗ Giang Phong thôi, số lượng đàn ông độc thân qua 30 tuổi còn chưa cưới được vợ có thể nói là một rổ, còn những người đàn ông qua 40 rồi vẫn chưa cưới được vợ cũng có tới tận 10 người.

Nếu như tính luôn cả những người đã ly dị, thì số lượng này sẽ càng nhiều hơn nữa.

Trong số những người này, ngoại trừ số ít người thật sự không gặp được người phù hợp, thì những người khác gần như đều là do không có năng lực cưới được người vợ môn đăng hộ đối, tuổi tác không cách quá xa.

Cũng chính vì lý do đàn ông độc thân nhiều hơn phụ nữ độc thân quá nhiều, căn cứ theo định lý cung cầu, khi nhu cầu lớn hơn số lượng có thể cung cấp, thì việc cưới vợ cần có lễ ăn hỏi cứ thế mà xuất hiện.

Mà lễ ăn hỏi thì cứ tăng lên theo từng năm, lại có thêm một tảng đá nữa đè lên người đàn ông khi muốn cưới vợ, điều này khiến cho việc cưới được vợ càng thêm khó khăn, cho nên mọi thứ rơi vào trong một vòng tuần hoàn ác tính.

Trong bối cảnh như thế, việc có bà mối đáp cầu dắt mối cho hai bên càng ngày càng trở nên quan trọng, rất nhiều cha mẹ vì muốn cho đứa con trai tuổi ngày càng lớn của mình cưới vợ, không tiếc bỏ ra số tiền lớn để mời bà mối, đây cũng là một trong những nguyên nhân thu nhập của nghề bà mối ở huyện Bách Lương ngày càng cao!.

Giữa trưa.

Lúc khai tiệc.

Việc Lý gia chuẩn bị tỉ mỉ rượu ngon và đồ ăn ngon làm cho tất cả các vị khách mời ở đây cảm thấy rất hài lòng.

Sau khi mọi người cơm nước no nê, thì bữa tiệc chiêu đãi cho việc xem nhà ngày hôm nay cũng dần kết thúc.

Khi Trương gia nói chào tạm biệt, Lý gia cũng khách khí giữ lại mấy lần, sau đó mới lấy những bao lì xì đã được chuẩn bị từ sớm ra, bắt đầu phát cho thân thích của Trương gia.

Thân là bà mối, Giang Phong đương nhiên là nhận được một bao lì xì vô cùng dày.

Sau khi nhận được lì xì, Giang Phong cười, hỏi:"Chú Lý, mọi người có ý kiến gì về mối hôn sự này không?"Lý Minh Thành mỉm cười hài lòng, nói:"Không có ý kiến gì cả, nói thật ánh mắt của Giang đại sư quả thực không phải nói đùa.

"Giang Phong gật nhẹ một cái, nói:"Nếu như bên phía chú Lý đã không có ý kiến gì, thì bên phía Trương gia có lẽ cũng sẽ không thành vấn đề.

Vậy thì sẽ nói tiếp tới chuyện cưới gả, bên phía chú Lý định cho bao nhiêu trong lễ ăn hỏi?"Lý Minh Thành suy nghĩ một chút rồi hỏi:"Giang đại sư, không biết Trương gia có yêu cầu gì liên quan tới lễ ăn hỏi hay không?"------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 22: 22: Lễ Ăn Hỏi Và Đồ Cưới 2



Giang Phong nói:"Cháu vẫn chưa bàn về chuyện lễ ăn hỏi với chú Trương, nhưng mà một lát nữa, khi đi về cùng với mấy người chú Trương, cháu sẽ nói với bọn họ về vấn đề này, cho nên bây giờ chú Lý có thể nói trước một chút cho cháu nghe.

"Lý Minh Thành nói:"Vậy thì 380.

000 tệ đi, nếu như bên phía Trương gia không hài lòng, thì chúng ta có thể bàn lại.

"Giang Phong giơ ngón tay cái lên khen:"Chú Lý thật là hào phóng, cấp bậc của lễ ăn hỏi này chắc chắn là đứng đầu trấn Thanh Hà chúng ta, cháu tin chắc rằng Trương gia sẽ hài lòng, chú Lý cứ chờ tin tức tốt từ cháu đi!""Vậy thì phải làm phiền Giang đại sư rồi!""Chú Lý không cần phải khách sáo, đây là bổn phận của cháu.

"! Lúc đi là Trương Cẩm Tùng lái xe, Giang Phong ngồi ở ghế phó lái, mẹ Trương và hai chị em Trương Thu Lan ngồi ở ghế sau.

Lúc về đổi sang mẹ Trương lái xe, Trương Thu Lan ngồi ở ghế phó lái, Giang Phong và cha con Trương Cẩm Tùng ngồi ở ghế sau.

Sau khi rời khỏi thôn Sa Bá, Giang Phong lập tức cười hỏi:"Chú Trương, dì Trương, bên phía Lý gia hoàn toàn không có ý kiến gì về mối hôn sự này cả, không biết bên phía mọi người có ý kiến gì không?"Trương Cẩm Tùng nói:"Trương gia chúng ta cũng không có ý kiến gì cả, mọi người đều tin tưởng ánh mắt nhìn người của Giang đại sư.

"Mẹ Trương cũng nói:"Lý gia thật sự rất có thành ý, tính tình của chị sui cũng khá tốt, Thu Lan nhà tôi gả qua bên đó có lẽ sẽ không xuất hiện tình huống bất hòa giữa mẹ chồng nàng dâu.

"Giang Phong nói:"Về chuyện này thì dì Trương cứ yên tâm, nếu như chị Lan gả vào nhà Lý gia, thì không chỉ vợ chồng ân ái, mà còn sống chung rất tốt với gia đình bên chồng.

"Vợ chồng Trương Cẩm Tùng nghe thấy thế thì liên tục gật đầu, trong lòng ngày càng hài lòng với mối hôn sự này của con gái!Còn về phần Trương Thu Lan, sau khi nghe xong cô cực kỳ vui mừng, nếu như lời này là do một bà mối bình thường nói, thì cô cũng chỉ coi đó là những lời chúc phúc cho mối nhân duyên này mà thôi, nhưng nếu đổi lại thành Giang đại sư, thì phân lượng của câu nói kia liền khác.

Trương Thu Lan vừa nghĩ tới việc sau khi kết hôn vợ chồng sẽ ân ái, còn có thể ở chung hòa thuận lợi gia đình nhà chồng thì liền mừng thầm trong lòng.

"Nếu như hai nhà đều đồng ý mối hôn sự này, vậy thì tiếp theo chúng ta sẽ nói tới chuyện cưới gả.

Cháu muốn hỏi chú Trương, dì Trương một điều, hai người có yêu cầu gì về phương diện lễ ăn hỏi hay không?"Trương Cẩm Tùng lắc đầu, nói:"Chúng tôi không có yêu cầu gì với lễ ăn hỏi cả, dù sao thì chúng tôi đang gả con gái chứ đâu phải bán nó.

Về lễ ăn hỏi này, Lý gia cứ xem rồi đưa ra một con số cát tường là được.

"Giang Phong nói:"Chú Trương nói hay lắm, những cha mẹ sống chết níu lấy lễ ăn hỏi không chịu buông kia có khác gì đang bán con gái không cơ chứ.

Cha mẹ thật sự quan tâm tới con gái, thì chỉ cần nhìn thấy con gái mình hạnh phúc là được rồi, lễ ăn hỏi bao nhiêu chỉ là thứ yếu mà thôi.

"Trương Cẩm Tùng đồng tình, ông gật đầu liên tục, hiển nhiên lời này rất đúng với ý của ông.

Giang Phong nói:"Chú Trương, cháu đã hỏi Lý gia về việc này trước đó rồi, Lý gia nói là có thể thương lượng về tiền dẫn cưới, nếu như không cần thì theo ý Lý gia số tiền trong lễ ăn hỏi sẽ là 380.

000 tệ.

"Vợ chồng Trương Cẩm Tùng âm thầm gật đầu, mặc dù bọn họ rất xem trọng hạnh phúc của con gái mình, cũng không yêu cầu gì quá cao đối với lễ ăn hỏi, nhưng không thể phủ định một điều rằng, số tiền trong lễ ăn hỏi thể hiện trình độ coi trọng của nhà trai đối với nhà gái.

Lý gia vừa mới mở miệng liền quyết định số tiền trong lễ ăn hỏi là 380.

000 tệ, đây cũng là lễ ăn hỏi có cấp bậc cao nhất ở huyện Bách Lương này, vậy mà Lý gia còn nói rằng có thể thương lượng lại số tiền này, điều này chứng minh một chuyện, nếu như Trương gia bọn họ có yêu cầu gì, thì Lý gia vẫn có thể đưa ra số tiền cao hơn.

Điều này hoàn toàn cho thấy rằng Lý gia rất coi trọng con gái nhà bọn họ, sui gia như này đúng là rất khó tìm được, khi gả con gái đi, thân là cha mẹ như bọn họ cũng có thể yên tâm.

Trương Thu Lan nghe xong liền cực kỳ vui vẻ, cô đã 28 tuổi rồi, chẳng còn là một cô bé không hiểu gì cả nữa, cho nên đương nhiên hiểu được việc Lý gia đưa 380.

000 trong lễ hỏi đại biểu cho chuyện gì.

"Vậy thì cứ theo như ý của Lý gia đi, tiền dẫn cưới quyết định là 380.

000 tệ!"Trương Cẩm Tùng gật nhẹ một cái, sau đó hỏi:"Giang đại sư, không biết cậu có kiến nghị gì về phương diện đồ cưới hay không?"Giang Phong suy nghĩ một chút rồi nói:"Đồ cưới nên cố gắng lựa chọn những món đồ thực dụng, tốt nhất nên là những món đồ mà chị Lan cần dùng đến.

Theo cháu thấy thì của hồi môn là một chiếc xe là được, đây cũng là một trong những của hồi môn thường hay thấy nhất hiện nay.

"Trương Cẩm Tùng ừ một tiếng, nói:"Vậy được, Trương gia chúng tôi sẽ chuẩn bị một chiếc xe có giá trị xấp xỉ 300.

000 tệ, ngoài ra còn có một vài món khác xem rồi đặt, Giang đại sư thấy thế được không?"Giang Phong nghe xong liền tán thưởng, đồ cưới này cũng nằm trong cấp bậc tối cao ở trấn Thanh Hà,Từ tiền dẫn cưới và đồ cưới có thể thấy được rằng, Lý gia và Trương gia đều cực kỳ hài lòng với mối hôn sự này.

------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 23: 23: Hân Hạnh Được Làm Nguyệt Lão Kết Dây Tơ Hồng Nhạc Tác Lương Mai Dựng Cầu Ô Thước



Ba ngày sau.

Lý Hưng Văn và Trương Thu Lan định ngày kết hôn, sau đó, cha con Lý Minh Thành tự mình tới đưa thiệp mời cho Giang Phong.

Từ ngày mời bà mối tới lúc định ngày kết hôn cũng chỉ khoảng hơn chục ngày, mặc dù so ra kém những thần nhân “ngày đầu làm quen, ngày thứ hai gặp mặt gia đình, ngày thứ ba đăng ký kết hôn”, nhưng tốc độ này cũng có thể gọi là thần tốc rồi.

Chờ cha con Lý Minh Thành rời đi rồi, Giang mẫu mới cầm tấm thiệp mời tinh mỹ kia lên xem đi xem lại, nửa ngày sau mới cảm thán nói: “Tiểu Phong, không nghĩ tới con thật sự có thiên phú làm mai mối, tới giờ mới có hơn mười ngày, thế mà đã thành công tác hợp một đôi, tốc độ không kém chút nào so với những bà mối kinh nghiệm phong phú kia, xem ra, con thật sự có thể ăn được chén cơm bà mối này đấy!”Giang Phong cười nói: “Mẹ, thực lực làm mai mối của con rất tốt đấy, để ăn mừng con thành công tác hợp một đôi, cơm tối thêm nhiều món hơn một chút, cả nhà chúng ta uống vài chén ăn mừng.

”Giang mẫu nhẹ nhàng gật đầu, vui vẻ nói: “Được, đây cũng là lần ‘mở hàng’ của con, đáng giá ăn mừng, con không phải thích ăn gà nuôi trong nhà sao, buổi chiều mẹ giết con gà cho ba cha con uống rượu.

”Giang Phong hỏi: “Trong nhà có còn lạc không?”Giang mẫu đáp: “Còn, lần trước mua vẫn chưa ăn hết đâu!”Giang Phong nói: “Vậy để con lên trấn mua ít mộc nhĩ và dưa xanh, thuận tiện nhìn xem còn chỗ nào bán tai lợn không, thời tiết nóng làm vài món trộn uống rượu tương đối dễ chịu.

”Giang mẫu cười nói: “Vậy con tiện mua luôn chai dấm đi, làm món trộn mà không có chút dấm thì không được.

”Giang Phong gật đầu đáp: “Con biết rồi, bây giờ vẫn còn sớm, con ra võng nằm một lát, tối nay đi mua cũng không muộn.

”Võng là đồ vật thường thấy nhất là thôn Long Sơn, cơ bản đều là cột vào cột nhà hoặc là thân cây nhãn, lúc trời nóng nực nằm trên võng hóng mát hoặc là ngủ trưa một giấc rất thoải mái.

Giang mẫu ừ một tiếng, sau đó trả thiệp mời trong tay cho hắn.

Giang Phong nhận lấy thiệp mời, đi mấy bước tới chỗ cây nhãn, thư thả nằm xuống chiếc võng màu xanh, sau đó mới giơ tấm thiệp mời kết hôn tinh mỹ kia lên lật xem một lượt.

Một lát sau, Giang Phong móc điện thoại ra, chụp tấm thiệp mời hai cái, ghi tên Lý Hưng Văn và Trương Thu Lan trên bức ảnh, sau đó thêm mấy câu nói rồi đăng lên vòng bạn bè trên Wechat: “Hân hạnh được làm Nguyệt lão kết dây tơ hồng, nhạc tác lương mai dựng cầu ô thước, có thể giúp mọi người đáp cầu dắt mối là vinh hạnh của tôi, tại đây xin chúc anh Văn và chị Lan tân hôn hạnh phúc, sớm sinh quý tử.

”Người đầu tiên like và bình luận chính là chị gái Giang Tuyết: “A, Tiểu Phong, đây chính là vị khách em nói lần trước sao? Nhanh như vậy đã tác hợp thành công rồi?”Giang Phong trả lời: “Đúng thế, chị, không phải em thổi phồng với chị đâu, chuyện làm mối này, thực lực em chính là đỉnh cao.

”Người thứ hai like và bình luận chính là lớp trưởng lớp cấp ba của hắn, Liễu Y Y: “Giang mỹ nam, đây là tình huống gì vậy? Ông lại còn có tiềm chất làm mai mối sao? Vừa vặn tôi đang độc thân, không bằng giới thiệu một soái ca cho tôi đi ^____^Giang mỹ nam là biệt danh của Giang Phong thời cấp ba, có điều người gọi biệt danh này cơ bản đều là nữ sinh.

Giang Phong trả lời: “Ha ha, lớp trưởng Liễu Đại, không nói gạt cậu, tôi hiện tại thế nhưng là bà mối đường đường chính chính đấy, nếu như cậu thật sự có suy nghĩ kết hôn, vậy tôi sẽ tận tâm giúp cậu tìm đối tượng kết hôn, tuyệt đối hài lòng.

”Người thứ ba like và bình luận chính là hoa khôi lớp đại học, Đường An Quân: “Không phải chứ Giang Phong, cậu sau khi tốt nghiệp nói với bọn tôi muốn về quê làm người mai mối, bọn tôi đều cho là cậu đang nói đùa, kết quả vậy mà là thật sao? Cậu thật sự thành bà mối rồi?”Giang Phong trả lời: “Hắc hắc, đương nhiên là sự thật, tôi đã thành công tác hợp một đôi, bây giờ đã là bà mối đường đường chính chính rồi.

Đường đại mỹ nữ, nếu như cậu muốn tìm đối tượng kết hôn thì nói cho tôi biết, nể mặt mũi bạn học cũ, tôi nhất định sẽ thay cậu tìm một người chồng hài lòng trăm phần trăm.

”Sau đó, người like và bình luận ngày càng nhiều, khiến Giang Phong ngồi trả lời bình luận nguyên ngày cũng không hết.

Dù sao thì nội dung bình luận cũng không khác nhau mấy, Giang Phong dứt khoát thống nhất trả lời một câu: “Cảm ơn mọi người đã like và bình luận, bây giờ tôi đúng là bà mối chính hiệu, nếu như muốn tìm người bạn đời lý tưởng để trải qua một đời người, hoặc bạn bè thân thích có ý định này, thì có thể liên hệ với tôi, chắc chắn tôi có thể mang tới cho mọi người bất ngờ lớn, cảm ơn!”Sau khi trả lời một loạt như vậy xong, lớp trưởng cấp 3 Liễu Y Y tag Giang Phong trong nhóm tốt nghiệp cấp ba, hỏi: “Giang mỹ nam, cậu không phải đang nói đùa đấy chứ? Cậu đường đường là sinh viên của đại học danh tiếng lại không tìm một công việc tốt ở bên ngoài sao, thật sự là về nhà làm bà mối rồi?”------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 24: 24: Hân Hạnh Được Làm Nguyệt Lão Kết Dây Tơ Hồng Nhạc Tác Lương Mai Dựng Cầu Ô Thước 2



Giang Phong: “Thật sự không nói đùa, tôi gần đây phát hiện mình trời sinh có khả năng ăn được chén cơm bà mối này, bất kể lớp trưởng Liễu Đại có tin hay không, ngược lại ai với ai kết hôn sẽ hạnh phúc, tôi thực sự nhìn ra được.

”Liễu Y Y: “Được rồi, cậu lợi hại, bà mối trẻ tuổi như vậy, tôi trước kia chưa từng nghe qua bao giờ, cậu xem như đã đánh vỡ ấn tượng cố hữu của tôi về bà mối rồi.

”Tưởng Hiểu Lệ: “Giang mỹ nam, cậu về nhà làm bà mối rồi? Tình huống gì vậy?”Giang Phong: “Không phải chỉ là bà mối thôi sao, có cái gì mà ngạc nhiên?”Liễu Y Y: “Nếu như là hai mươi năm sau, ông làm bà mối thì tôi cũng không thấy kỳ quái đâu, dù sao thì lúc học cấp 3, bản lĩnh lừa gạt người khác của ông chúng tôi cũng đã được chứng kiến qua rồi.

Nhưng bây giờ ông chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học, không tìm một công việc tốt ở thành phố lớn mà lại chạy về quê làm bà mối, chuyện này thật sự kỳ quái!”Tưởng Hiểu Lệ: “Lớp trưởng nói đúng đấy, vừa tốt nghiệp đại học đã trở về quê làm bà mối, cái này thật sự là đã đạp đổ nhận thức của tôi rồi, tôi rất tò mò Giang mỹ nam rốt cuộc là bị cái gì k*ch th*ch mà lại đột nhiên sinh ra loại suy nghĩ không thiết thực này?”Trần Ban Cường: “Phong ca, nếu như ông nghiên cứu ra chiêu số tán gái mới, có thể dạy cho tôi chút không, tôi bây giờ vẫn còn độc thân đây!”Giang Phong: “— —+”Liễu Y Y: “Bạn học Trần Ban Cường, cậu xem vòng bạn bè của Giang mỹ nam một chút là biết rồi, người ta cũng không phải vì tán gái, mà là đường đường chính chính là bà mối!”Tưởng Hiểu Lệ: “Giang mỹ nam lúc cấp ba đã biết ăn nói như vậy, nói tới cũng quả thật có tiềm chất làm mai mối, chỉ là vì quá trẻ tuổi, hơn nữa còn là nam độc thân, cho nên khi làm bà mối mới có thể khiến cho người khác kinh ngạc như vậy.

”Liễu Y Y: “Làm mai mối mặc dù không giống như làm bác sĩ, càng già càng nổi tiếng, nhưng không thể không nói cái nghề này đối với người trẻ tuổi quả thật không quá dễ dàng, Giang mỹ nam, ông muốn làm ra thành tích trong nghề này, thật đúng là phải cố gắng gấp bội mới được.

”Giang Phong: “Chỉ cần gắng sức, sắt cũng mài được thành kim, tôi tin tưởng tôi có thể thành công.

”Liễu Y Y: “Tự ông có lòng tin là được rồi, tục ngữ có câu vạn sự khởi đầu nan, ông bây giờ đã có một mở đầu tốt, kiên trì, không chừng ngày nào đó sẽ trở thành bà mối vang danh khắp thiên hạ!”Giang Phong: “Nhớ lời chúc của cậu, tôi tin tưởng “ngày nào đó” này sẽ tới rất nhanh thôi!”Liễu Y Y: “Vậy tôi rửa mắt đợi!”Tưởng Hiểu Lệ: “Rửa mắt đợi +1”Trần Ban Cường: “Rửa mắt đợi +2”Vương Kiếm Long: “Rửa mắt đợi +3”Chu Dung Dung: “Rửa mắt đợi +4”Tạo thành đội hình như vậy khiến những người mắc chứng ám ảnh cưỡng chế không thể bỏ qua được, Vương Kiếm Long và Chu Dung Dung vốn đang lặn cũng không nhịn được ngoi lên chơi domino cùng.

Sau đó, mọi người lại cùng nhau tám chuyện trên trời dưới đất, chủ đề không còn tập trung vào chuyện Giang Phong làm bà mối nữa, mà là về tình hình gần đây của mỗi người.

Trong nhóm trò chuyện tới khí thế ngất trời, lại thu hút càng nhiều bạn học cũng ngoi lên, khiến nhóm cấp ba yên lặng đã lâu bỗng sống lại.

Cùng lúc đó, mấy bạn học chơi tương đối thân ở đại học cũng lần lượt gửi tin nhắn thoại tới, hỏi chuyện Giang Phong làm bà mối, hắn cũng thuận thế đóng lại nhóm chat cấp ba, hàn huyên trò chuyện với mấy người bạn tốt ở đại học.

Mãi cho tới hai giờ chiều, wechat của Giang Phong mới yên tĩnh lại.

Chạng vạng tối.

Mẹ Giang làm một bàn đồ ăn thịnh soạn, có gà luộc, thịt xào cay, măng, rau trộn tai heo, rau trộn dưa leo, đậu phộng rang, rau muống xào,! Cha Giang và anh cả thì uống rượu đế, còn Giang Phong với mẹ Giang thì uống bia.

Cha Giang là chủ gia đình, cho nên trước khi khui rượu đương nhiên là phải nói phải lời mở đầu, ông nói:"Nói thật, khi Tiểu Phong vừa mới tốt nghiệp trở về liền muốn làm bà mối, trong lòng bố hoàn toàn không đồng ý.

Mặc dù nghề bà mối này không yêu cầu gì cả, nhưng mà nếu như muốn dùng nó để kiếm cơm thì chẳng phải là chuyện dễ dàng gì.

Nhất là khi Tiểu Phong là một người trẻ tuổi còn chưa lập gia đình, con hoàn toàn không có thị trường trong ngành bà mối này.

"Giang Phong mỉm cười lắng nghe cảm nghĩ của cha mình, hắn là người hiểu rõ mình nhất, nếu như không phải hắn đột nhiên có được năng lực nhìn thấy được điểm xứng đôi hôn nhân thần kỳ kia, thì dù cho hắn có biết ăn nói tới như nào đi nữa, cũng không thể tiến vào trong nghề bà mối này được.

"Điều quan trọng nhất khi làm bà mối đó chính là nếu như làm không tốt thì rất dễ đắc tội với người khác.

"Cha Giang tiếp tục nói:"Ba trăm sáu mươi nghề, ngành nghề nào cũng có chuyên gia, mặc dù bố không quan tâm lắm tới việc Tiểu Phong làm bà mối, nhưng Tiểu Phong vẫn kiên trì muốn làm thử, vậy nên bố cũng không phản đối.

Điều làm cho bố không ngờ tới chính là chỉ mới ngày thứ hai thôi mà đã có người tới mời Tiểu Phong đi làm mai mối rồi, đã vậy vừa ra tay liền đưa một bao lì xì 800 tệ và món quà gần 200 tệ.

------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 25: 25: Cuộc Sống Ngày Càng Có Triển Vọng



Sau khi sắp xếp cho việc xem nhà xong, Tiểu Phong lại nhận được một bao lì xì 2000 tệ."Giang Phi nghe tới đây liền không khỏi bội phục đứa em trai này của mình, dù sao thì cũng rất khó kiếm được vị khách hàng nào hào phóng như thế, vậy mà em trai mới làm mai mối lần đầu tiên đã gặp được, đúng thật là may mắn tới bất thường.Cha Giang nói tới đây liền bưng ly rượu lên, nói:"Hiện tại chỉ mới trôi qua 10 ngày thôi, vậy mà Tiểu Phong đã nhận được thiệp mời đám cưới của khách hàng rồi, tốc độ nhanh tới mức khiến cho người ta không khỏi cảm thấy khó tin.

Từ việc này có thể suy ra được một điều, năng lực làm mai mối của Tiểu Phong đúng là chẳng kém ai cả.Tục ngữ nói rằng rắn có đường rắn, chuột có đường chuột, nếu như Tiểu Phong quả thật có thiên phú trong việc làm mai mối như này, thì từ nay về sau con cứ làm nghề mai mối đi, cần bố giúp gì thì cứ nói, bố sẽ tận lực ủng hộ con."Mẹ Giang bưng ly bia lên, nói:"Tiểu Phong, mẹ cũng thế, tận lực ủng hộ con!"Giang Phi cũng bưng ly rượu lên, nói:"Tiểu Phong, anh cũng ủng hộ mày!""Cảm ơn bố, cảm ơn mẹ, cảm ơn anh!"Giang Phong bưng ly bia lên, chạm cốc với từng người một, sau đó dùng một hơi uống cạn sạch ly bia."Tiểu Phong, ăn đồ ăn đi, đây là chân gà mà con thích, còn đây là thận gà, đây là..."Sau khi uống nửa ly bia, mẹ Giang lại bắt đầu trình diễn một màn mà cả Giang gia rất quen thuộc, không ngừng gắp đồ ăn cho con trai út.Giang Phong bất đắc dĩ nói:"Mẹ, mẹ ăn đi, con muốn ăn gì con tự lấy là được mà!"Giang Phi xem như không nhìn thấy hành vi thiên vị của mẹ mình, hắn ăn vài miếng rồi mới hỏi:"Tiểu Phong, vị khách hàng đầu tiên của mày ra tay hào phóng thật đó, quyết định luôn cả ngày kết hôn rồi, mày đoán thử xem tiền cho người mai mối là bao nhiêu?"Giang Phong cầm một cái móng gà chấm nước chấm rồi lắc đầu nói:"Em không thể nói chính xác được.

Lúc trước, khi chú Lý hỏi em là muốn bao nhiêu, em chỉ bảo ông ấy chỉ cần xem rồi đưa em một bao lì xì là được rồi, còn về việc cho nhiều hay ít thì phải xem tâm ý của người ta như thế nào!"Mẹ Giang hiểu khá rõ về giá thị trường ngành bà mối này, nói:"Tiền cho bà mối hầu như đều dựa vào tình hình của nhà trai để quyết định, bình thường tiền cho bà mối đều sẽ không thấp hơn 8800 tệ, cộng với bao lì xì lúc đến nhà mời bà mối, việc làm quen, xem nhà và ghi danh, tổng số tiền chắc chắn sẽ không thấp hơn 10.000 tệ.Tất cả những thứ này đều dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất để tính toán, nếu như dựa theo số trung bình thì thu nhập của người làm mai đều là 14.000 tệ."Giang Phi nghe thấy thế liền mở to mắt, nói:"Không phải chứ, làm mai mối có thể kiếm được nhiều tiền tới như thế ư?"Hắn thật sự rất kinh ngạc, mặc dù hắn đã từng nghe qua việc mỗi khi tết tới, thu nhập của bà mối sẽ lên tới 4, 5 chục ngàn tệ, nhưng hắn theo bản năng cho rằng đó là thu nhập của bà mai đã làm hợp tác thành công hơn chục mối.Tính ra tổng số trung bình cao lắm cũng chỉ là mấy ngàn tệ một mối mà thôi.Sau khi nghe mẹ nói, anh mới biết bây giờ muốn cưới được một người vợ là chuyện khó khăn tới mức nào, chưa nói tới số tiền dẫn cưới phải đưa cho nhà gái, chỉ tiền mai mối thôi có lẽ đã đủ hù xỉu không ít người rồi.Cha Giang cảm khái nói:"Xã hội bây giờ nam nhiều nữ ít, việc đàn ông có thể cưới được vợ ngày càng khó.

Trong thôn chúng ta, số đàn ông có thể dựa vào chính bản thân mình để cưới được vợ về là rất ít, phần lớn đàn ông đều phải dựa vào bà mối để cưới được vợ, cho nên tiền mai mối mới càng ngày càng cao.""Như thế chẳng khác gì, thu nhập tối thiểu của Tiểu Phong khi làm nghề mai mối bày bằng với hai, ba tháng tiền công của con sao?”Giang Phi lập tức cảm thấy công việc ở khu công nghiệp của mình không hấp dẫn nữa, nếu như không phải biết mình không thể làm được nghề này, hắn chắc chắn sẽ đi làm bà mối giống như em mình.Mẹ Giang hớn hở nói:"Mặc dù vẫn chưa xác định được rằng Tiểu Phong có thể nhận được bao nhiêu cho lần mai mối này, nhưng dựa theo mấy bao lì xì mà Lý gia đưa cho nó trước đó, thu nhập của Tiểu Phong khi làm nghề mai mối có lẽ sẽ có thể bằng ba tháng tiền công của con."Cha Giang uống một ngụm rượu, một lần nữa cảm khái nói:"Nếu như tháng nào cũng có thể hợp tác thành công một mối, vậy thì thu nhập của Tiểu Phong chắc chắn sẽ cao hơn phần lớn mọi người.

Điều đáng tiếc duy nhất chính là tuổi của Tiểu Phong, không biết tới bao giờ nó mới có thể gặp được vị khách thứ hai!"Giang Phong bẻ chân gà ra, cười nói:"Bố, thực ra lúc nãy, khi con đi lên trấn trên mua thức ăn, con đã nhận được một cuộc điện thoại, là một vị khách đến từ đợt con làm quảng cáo ở trên chuyến xe từ tỉnh thành về đây.

Người đó đã nói với con rằng, ngày mai sẽ tới đây chào hỏi con, đồng thời mời con làm mai mối."------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 26: 26: Cuộc Sống Ngày Càng Có Triển Vọng 2



Cha Giang nghe thấy thế liền không khỏi giật mình, gương mặt lập tức tràn đầy sự hưng phấn, nói:"Con ngoan, mới vừa tác thành cho một đôi liền có vị khách khác tới tận cửa tìm, xem ra con đúng là trời sinh ăn chén cơm bà mối này rồi."Mẹ Giang cũng luôn miệng khen, nhịn không được mà uống một hớp lớn bia, tận mắt chứng kiến việc làm mai mối của con càng ngày càng tốt làm bà thật sự rất vui mừng.Giang Phi giơ ngón tay cái lên khen:"Tiểu Phong, mày đúng là lợi hại!"Giang Phong thấy vẻ hào hứng của cha mẹ liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hắn lập tức thành thật nói:"Bố, mẹ, bây giờ cả anh chị và con đều đã có thể kiếm tiền rồi, bố mẹ đã cực khổ nhiều năm như vậy rồi, đã tới lúc hai người nên hưởng thụ cuộc sống thôi.Bố, lúc rảnh rỗi bố cứ đi tìm mấy người bạn uống chút rượu, nói chuyện, đánh bài,...đừng làm tiếp mấy công việc khổ cực kia nữa.Mẹ, mẹ nuôi chút gà vịt, trồng chút rau xanh đi, đủ cho nhà mình ăn là được rồi.Còn về phần vườn trái cây của nhà mình, chỉ cần mời người giúp xem chừng một chút là được rồi."Cha Giang là một người nông dân, thu nhập của ông chủ yếu bắt nguồn từ hai phương diện:Đầu tiên là vườn trái cây trong nhà.Ở thôn Long Sơn, hầu như nhà nào cũng có vườn trái cây, bởi vì đa số đều trồng cây vải, mà những vườn vải kia đều là những ngọn núi nhỏ, cho nên mới được người thôn Long Sơn gọi là núi cây vải.Cây vải nhà Giang Phong mỗi năm đều thu được hơn 10 ngàn tệ, có thể nói là rất tốt.Thứ hai là nhận việc làm thêm ở bên ngoài.Những người đàn ông cường tráng vẫn còn ở lại nông thôn đa phần đều biết về kiến trúc, cha Giang đương nhiên cũng không ngoại lệ, đây cũng là nguồn thu nhập chủ yếu của ông.

Việc làm của ông phần lớn đều là lợp nhà, hoặc là xây lấp kín tường, đào cái khe nước,...cho người ta, nói chung đều là những việc khổ cực, phải phơi nắng suốt ngày.Trước kia, khi vẫn còn đưa tay ra xin tiền từ cha mẹ, Giang Phong đương nhiên không có tư cách gì để khuyên cha đừng đi ra ngoài làm mấy công việc khổ cực đó nữa, nhưng bây giờ hắn đã có năng lực để mở miệng nói lời này rồi.Cha Giang nghe thấy thế thì cảm thấy được an ủi rất nhiều, mặt ông đỏ bừng lên, liên tục nói được.

Ông cảm thấy rượu hôm nay đúng là càng uống càng ngon, rượu đế hình như ngon hơn bình thường rất nhiều.Mẹ Giang nghe xong cũng liên tục gật đầu nói được, trong lòng bà thật sự rất vui sướng, cảm thấy sau khi con trai út tốt nghiệp đại học, cuộc sống của gia đình càng ngày càng có triển vọng.Ngày hôm sau.Khoảng 11 giờ, một chiếc xe màu đỏ dừng lại ở trước cổng Giang gia.Người tới chính là Chu Lượng - người vừa mới ly hôn không lâu.Đi chung với Chu Lượng còn có chị gái là Chu Lỵ, chiếc xe màu đỏ này chính là xe của Chu Lỵ.Nhà Chu Lượng tổng cộng có 5 chị em, hai người chị và hai người anh, hắn là người nhỏ nhất trong nhà, chuyện hôn nhân đại sự của hắn là chuyện mà cha mẹ và mấy anh chị trong nhà quan tâm nhất.Chuyện cưới vợ trước kia của Chu Lượng cũng là do mọi người trong nhà sắp xếp cho hắn.Kết quả, không ngờ rằng người đàn bà kia ngụy trang quá giỏi, biểu hiện của cô ta trước và sau khi kết hôn hoàn toàn là hai con người khác nhau.

Trong hai năm qua, không chỉ cuộc sống của Chu Lượng không hề yên bình, mà mọi người trong nhà cũng chịu không ít dày vò.Trong khoảng thời gian đó, Chu Lượng vẫn luôn nghĩ tới chuyện ly hôn, nhưng cuối cùng đều vì một loại lý do mà không thể thực hiện được.Có hai nguyên nhân khiến cho Chu Lượng không thể hạ quyết tâm ly hôn: Đầu tiên là con cái, cái thứ hai là chi phí.Nói về con cái, phần lớn những cặp vợ chồng không có tình cảm ở nước ta đều vì chuyện này mới miễn cưỡng sống với nhau.

Dù sao thì việc ly hôn cũng gây ảnh hưởng quá lớn đối với con cái, chỉ cần cha mẹ có chút trách nhiệm, thì đều sẽ không muốn làm ra chuyện tổn thương tới con cái như này, trừ khi cuộc hôn nhân đó đã tình trạng thật sự không thể chịu nổi nữa.Tới tiếp tới vấn đề chi phí, ở thời đại hiện nay, việc cưới được vợ hoàn toàn không phải là chuyện dễ dàng gì.

Để có thể cưới được người vợ kia, Chu Lượng đã bỏ ra tới tận mấy trăm ngàn tệ.Trong đó, tiền dẫn cưới và tiền bà mối thôi đã bỏ ra tới tận 180.000 tệ.Nếu như không phải nhờ cha mẹ và mấy anh chị hỗ trợ, thì dựa vào bản thân Chu Lượng thật sự không thể nào cưới nổi người vợ kia.Nghĩ tới việc đã dùng hết số tiền tích góp nhiều năm, cộng với sự giúp sức to lớn từ mọi người trong nhà mới được người vợ kia, nếu như chỉ mới kết hôn được một, hai năm đã ly hôn, thì Chu Lượng thật sự khó mà chịu đựng nổi sự tổn thất quá lớn kia.Đây là hai nguyên nhân chính khiến cho Chu Lượng vẫn luôn không thể ly hôn.

Cho tới tận lúc hắn lên chiếc xe kia, gặp được người có năng lực thần kỳ - Giang Phong, sau khi nghe được lời bình hôn nhân của Giang Phong, hắn mới thật sự sinh ra quyết tâm tráng sĩ chặt tay.------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 27: 27: Khách Hàng Thứ Hai



Bây giờ hắn đã ly hôn thành công rồi, mặc dù tổn thất rất lớn, nhưng mà trong lòng Chu Lượng thật sự được sự nhẹ nhõm.Điều làm cho Chu Lượng cực kỳ vui mừng đó chính là cha mẹ và mấy anh chị của hắn đều rất ủng hộ quyết định này của hắn, từ điều này có thể nhìn ra được rằng, người vợ kia của hắn thật sự không được yêu thích tới mức nào....Chu Lượng thấy Giang Phong đi ra chào đón liền đưa cái túi trái cây lớn và một cái gạt tàn Đại Long qua cho hắn, cười nói:"Giang đại sư, chúng ta lại gặp mặt nhau!""Anh Lượng, anh cũng quá khách sáo rồi!"Việc khách hàng mang quà tặng tới cửa để mời người làm mai mối vốn dĩ cũng là một quy củ, cho nên Giang Phong đương nhiên là sẽ không từ chối.

Hắn nhận lấy quà, sau đó nhìn Chu Lỵ vừa mới xuống xe, hỏi:"Vị này là?""Đây là chị cả của tôi - Chu Ly."Chu Lượng giới thiệu:"Chị cả, đây là Giang đại sư mà em đã nói với mọi người đó!""Xin chào Giang đại sư!"Chu Lỵ nghe thấy thế liền lên tiếng chào, sau đó cười tủm tỉm, nói:"Em trai của tôi khen Giang đại sư trước mặt chúng tôi suốt, nói cậu có thể xem tướng tính được tình trạng hôn nhân, không biết Giang đại sư có thể giúp tôi mở mang tầm mắt hay không?"Câu nói này rất thú vị, Giang Phong nhìn chằm chằm cô vài giây, sau đó cười nói:"Hôn nhân của chị Lỵ không tệ, nếu như tôi nhìn không lầm, thì nhà các người theo chế độ nam trong nữ ngoài.

Tính cách của anh rể khá tốt, rất thương người.

Từ lúc cưới tới giờ, anh ấy chưa từng nói nặng một câu nào với chị Lỵ cả, không biết tôi nói có đúng hay không?"Chu Lỵ vừa nghe xong liền dùng ánh mắt như nhìn thiên nhân để nhìn hắn, mặc dù cô đã từng nghe em trai mình nói qua về sự tích của Giang Phong, nhưng trong thời đại vô thần như ngày nay, thì trừ khi được chứng kiến tận mắt, nếu không sẽ rất khó tin được mấy chuyện này.Đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt, vậy mà Giang Phong đã có thể khái quát được tình trạng hôn nhân của cô, chuyện này làm cô vô cùng chấn động."Giang đại sư đúng là danh bất hư truyền, bội phục! Bội phục!"Chu Lỵ khen không dứt lời.Mặc dù đã được chứng kiến năng lực thần kỳ của Giang Phong rồi, nhưng khi nhìn thấy một màn như này, não của Chu Lượng cũng bị khuấy động, nếu như được Giang đại làm mai mối, anh có thể an tâm 100%.Giang Phong cười khẽ, nói:"Chị Lỵ quá khen rồi, chúng ta đừng đứng ở đây nữa, mọi người mau vào trong uống chút nước đi!"Hắn nói xong liền đưa tay ra dấu mời, dẫn chị em Chu gia vào trong nhà để nói chuyện.Bởi vì Chu Lượng tới chào hỏi khá sớm, cho nên lúc chị em Chu gia đến, ngay cả nước trà mẹ Giang còn chưa kịp pha.Còn cha Giang, thì sau khi ăn bữa sáng xong đã vui vẻ đi ra ngoài tìm bạn bè để đánh bài rồi.Chu Lỵ lướt qua mấy lời nói khách sáo, uống mấy ngụm trà, sau đó đi thẳng vào vấn đề chính:"Giang đại sư, cậu cũng biết tình trạng hôn nhân của em trai tôi rồi.

Sau khi nghe được lời chỉ điểm của cậu lúc ở trên xe xong, trở về chưa được mấy ngày nó liền ly hôn.Đương nhiên cả nhà chúng tôi đều rất ủng hộ việc ly hôn này của nó, người vợ kia của nó thật sự quá đáng!Không nói tới chuyện quá khứ nữa, hôm nay chúng tôi đến đây là vì muốn mời Giang đại sư làm mai mối cho em trai của tôi, chỉ cần tìm một người phụ nữ trung thực, an phận, nguyện ý sống một cuộc đời bình đạm là được."Nói tới đây, Chu Lỵ lập tức đưa một bao lì xì đã sớm chuẩn bị từ trước qua cho Giang Phong.Giang Phong nhận lấy bao lì xì rồi cười nói:"Chuyện này đương nhiên là được rồi, tôi nhất định sẽ tìm ra một đối tượng phù hợp với anh Lượng, để anh Lượng có thể rời xa những cuộc cãi vã vô lý kia, sống một cuộc đời hạnh phúc mỹ mãn."Chu Lượng nghe xong thì gật đầu liên tục, anh vô cùng chán ghét những cuộc cãi vã vô lý kia.Chu Lỵ cũng rất tin tưởng vào bà mối Giang Phong, cô dò hỏi:"Giang đại sư, không biết tiền mai mối của cậu như thế nào?"Giang Phong cười ha ha, nói:"Con người tôi khi làm mai mối có hơi khác với những người khác, chủ yếu là dựa vào duyên phận.

Sau khi tác hợp thành công, mọi người cứ xem rồi đưa cho tôi một bao lì xì là được, còn bao nhiêu thì tùy tâm ý của mọi người."Chu Lỵ nghe xong liền khẽ giật mình, càng thêm bội phục vị Giang đại sư trẻ tuổi trước mặt.Sau đó, Chu Lỵ bắt đầu giới thiệu tình huống của em trai nhà mình, hầu như đều lựa chọn những điều tốt để nói, đồng thời cũng giấu diếm một vài điểm không tốt.Nhưng mà, tất cả đều không thể chạy thoát khỏi hỏa nhãn kim tinh của Giang Phong.

Hiện tại, hắn có thể nói là rõ như lòng bàn tay bối cảnh gia đình, kinh nghiệm yêu đương, sở thích,...của Chu Lượng.Nhưng mà, vì phối hợp với đối phương, Giang Phong vẫn tỏ vẻ như mình không biết gì cả, thỉnh thoảng lại hỏi vài câu.------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 28: 28: Khách Hàng Thứ Hai 2



Sau khi đôi bên nói chuyện hơn mười phút, thì Chu Lỵ mới nói:"Tình huống của em trai nhà tôi đại khái là như thế, chuyện sau đó làm phiền Giang đại sư rồi!""Chị Lỵ khách sáo quá, đây là bổn phận của tôi."Giang Phong về phía Chu Lượng, hắn dùng vẻ mặt vô cùng tự tin, nói:"Anh Lượng, tôi đã hiểu rõ tình huống của anh rồi, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp cho anh ra mắt với người phù hợp."Chu Lượng liên tục gật đầu, nói:"Được, vậy tôi sẽ chờ chờ tin tức tốt từ Giang đại sư."Chu Lỵ lập tức thức thời nói:"Giang đại sư, vậy thì chị em chúng tôi xin phép đi trước!"Giang Phong khách khí giữ lại vài câu, mẹ Giang thấy thế cũng tỏ vẻ là mình đang nấu cơm.Nhưng mà, chị em Chu gia đều không có ý muốn ở lại ăn cơm, cho nên từ chối, nói rằng mình còn có việc phải làm, sau đó lên xe trong ánh nhìn của mẹ con Giang Phong.Phụ nữ đều có tính nhiều chuyện, mẹ Giang cũng không ngoại lệ, bà vừa thấy chị em Chu gia rời đi liền mở bao lì xì được con trai út đặt trên bàn ra, bà nhìn thấy trong bao lì xì có tới khoảng sáu tờ thì lập tức sợ hãi, nói:"Tiểu Phong, khách hàng của con, người sau còn hào phóng hơn cả người trước.

Trước đó, khi Lý gia tới đây để mời con làm mai mối, cho bao lì xì 800 tệ, còn có hai gói thuốc và trái cây, tổng giá trị vượt qua 1000 tệ, ra tay có thể nói là rất hào phóng rồi.Không ngờ rằng, chị em Chu gia ra tay còn hào phóng hơn, lì xì 600 tệ, một gạt tàn Đại Long 500 tệ, còn có một túi trái cây lớn kia nữa, tổng giá trị đã đạt tới con số 1100 tệ rồi."Giang Phong cười nói:"Mẹ, người ta tin tưởng năng lực làm mai mối của con trai mẹ, cho nên mới gửi tặng bao lì xì lớn tới như thế, bà mối bình thường sẽ không có được đãi ngộ như thế đâu."Mẹ Giang mừng rỡ, nói:"Cũng đúng, vẫn là con trai của mẹ lợi hại!"Đến trước cửa hợp tác xã tín dụng nông thôn, tâm thức Giang Phong khẽ động, một cảnh tượng hư ảo xuất hiện trước mặt hắn, hắn nhập tên cùng số chứng minh nhân dân của khách hàng Chu Lượng, sau đó tìm kiếm mục xứng đôi hôn nhân.Ngay lập tức, từ chỗ Giang Phong đứng, một luồng sóng vô hình toả ra, trong phạm vi mười dặm từng ảnh chân dung nhanh chóng hiện lên, cuối cùng thành công chốt được một mục tiêu.[Họ tên] Đặng Văn Đình[Tuổi] 27[Bối cảnh gia đình] …[Tính cách, sở thích] …[Trải nghiệm yêu đương] …[Điểm xứng đôi] 72Nhìn thấy điểm xứng đôi, Giang Phong liền lắc đầu.Tuy điểm xứng đôi này không thấp, nếu tác hợp hai người lại với nhau cũng xem là mối nhân duyên không tệ rồi, nhưng Giang Phong vẫn chưa thấy hài lòng.Thế là Giang Phong nhanh chóng lái xe điện sang trấn Thanh Sơn kế bên, đây cũng là nơi Chu Lượng sinh sống.Để tránh bỏ sót đối tượng, Giang Phong cũng dừng lại nửa đường như lần trước, sau đó đỗ xe rồi tìm kiếm một lượt, điểm xứng đôi quanh đây còn thấp hơn lần trước.Đến trấn Thanh Hà lại tiếp tục tìm kiếm, lần này điểm xứng đôi cao hơn một chút, đạt được 73 điểm, nhưng số điểm này vẫn chưa đạt yêu cầu của Giang Phong, chỉ có thể quay xe chạy đến trấn Đàm Giang.Dọc đường tìm kiếm một lần, đến trần Đàm Giang lại tìm lần nữa nhưng điểm xứng đôi cao nhất cũng chỉ có sáu mươi tám, thấp hơn so với lần tìm kiếm trước đó.

Chuyện này khiến Giang Phong không khỏi chau mày.Giang Phong định đến trấn tiếp theo, xe điện chạy liên tục qua hai trấn, tuy hai trấn sát bên nhau nhưng xe không còn nhiều điện dự trữ nữa, chỉ đành quay về nhà trước thôi.Hai ngày sau đó, Giang Phong vất vả chạy hết năm trấn, cuối cùng cũng tìm được cô gái đạt 80 xứng đôi với Chu Lượng.Cô gái này tên Đinh Nhã Bình, năm nay ba mươi tuổi, người thôn Đường Giác, trấn Mậu Lâm.Sau khi tìm được người thích hợp, người có kinh nghiệm như Giang Phong đương nhiên sẽ không chần chừ.

Hắn mua một giỏ trái cây trên phố, sau đó lái xe đến Đinh gia thôn Đường Giác.…Thôn Đường Giác.Đinh gia mới thoát khỏi hộ nghèo hai năm trước.Dưới cây vải với bộ rễ phát triển, tay trái Đinh Khánh Sinh cầm bình hookah (*) , tay phải thành thục nhét sợi thuốc lá vào miệng bình, sau đó châm lửa phì phò hút thuốc.(*) Bình hookah: loại thiết bị hút thuốc hay dùng ở Ả Rập.Lúc hút thuốc, nhìn thấy con gái Đinh Nhã Bình đang múc gạo nấu cơm, Đinh Khánh Sinh chỉ biết khẽ thở dài.Đinh Khánh Sinh đã mồ côi ba từ nhỏ (trong thời kỳ đặc biệt của thế kỷ trước, ba ông ấy đã gia nhập vào hàng ngũ trí thức, giống như mấy bộ phim gây ức chế trên tivi, lúc đó ông ấy rất hận ba mình vì để quay lại thành phố mà bỏ rơi mẹ con ông), năm ông lên sáu mẹ ông cũng nhắm mắt xuôi tay.Tuy ông bà ngoại đối xử rất tốt với ông, nhưng hai cụ già sức ốm yếu, lúc ông mười tuổi cũng lần lượt dắt tay nhau về trời.

Nếu không phải Đinh Khánh Sinh còn có một người cậu thì đến cả ông cũng không biết mình có sống đến lúc lớn được không nữa.Sau khi trải qua bao nhiêu đắng cay, Đinh Khánh Sinh cũng trưởng thành, đồng thời nhờ cậu giúp đỡ mà ông cưới được một cô vợ.

Ông tưởng đời này của mình khổ tận cam lai, từ nay có thể an yên mà sống.------Dịch: MBMH Translate.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 29: 29: Người Mai Mối Đến Nhà



Nhưng ai ngờ những khổ cực trước đây chỉ là bắt đầu thôi.

Ông lấy vợ được ba năm, vợ ông trong lúc khiêng gỗ không cẩn thận bị ngã, khúc gỗ đè trúng thần kinh trung ương dẫn đến bại liệt, không thể kiểm soát việc đi nặng nhẹ…Từ đó về sau Đinh Khánh Sinh phải vừa chăm sóc vợ vừa chăm sóc con gái mới được một tuổi, khốn nạn nhất là ông còn phải kiếm tiền để nuôi gia đình.

Tuy lúc đó mẹ vợ với dì nhỏ cũng giúp đỡ không ít, nhưng khoảng thời gian đó vẫn rất khó khăn.Bây giờ nhớ lại Đinh Khánh Sinh cũng phải sởn gai óc.Không biết đã phải chịu bao nhiêu cay đắng mới nuôi lớn con gái Đinh Nhã Bình.Mấy năm trước có gả con gái đi, nhưng dường như con gái cũng bị cái xui của nhà này vây lấy, lúc mang thai được mấy tháng không cẩn thận bị ngã.Lần ngã đó không chỉ sảy thai, còn để lại hậu quả nghiêm trọng do mất máu quá nhiều.

Mấy từ chuyên ngành đó Đinh Khánh Sing nghe không hiểu, ông chỉ tóm lại có hai từ: vô sinh.Sau đó chồng của Đinh Nhã Bình dưới sự ủng hộ của ba mẹ mình đã đề nghị ly hôn.

Họ không quan tâm Đinh Nhã Bình còn đang nằm viện mà nhẫn tâm nói ra hai từ này.Đến nay con gái ly hôn được ba năm rồi, vợ ông sau hai mươi tám năm nằm trên giường cũng đã mang theo những tiếc nuối mà nhắm mắt.Đinh Khánh Sinh khổ cực hơn nửa đời người, cuộc đời ông coi như là hết.

Bây giờ chuyện duy nhất khiến ông lo lắng chính là hôn sự của con gái.Dù sao năm nay Đinh Nhã Bình mới ba mươi rồi, cuộc đời hẵn còn dài.Nhưng với tình hình con gái bây giờ, muốn gả được người tốt thật sự rất khó.Nghĩ đến đây, Đinh Khánh Sinh lặng lẽ nhét thuốc lá vào, sau đó châm lửa phì phò hút thuốc.Ngay lúc ông đang hút thuốc, một giọng nói hào sảng truyền đến: “Chào bác, xin hỏi đây là nhà chị Đinh Nhã Bình đúng không ạ?”Đinh Khánh Sinh nghe thế bèn nhìn ra, phát hiện đó là một cậu thanh niên đẹp trai tầm hai mươi mấy tuổi, trong lòng không khỏi tò mò, ông bèn đáp: “Đây là nhà Đinh Nhã Bình, cậu nhóc tìm Tiểu Bình nhà bác có chuyện gì không?”Cậu thanh niên đẹp trai không phải ai khác mà chính là Giang Phong – người vì chuyện mai mối mà chạy ngược chạy xuôi.Nghe thấy Đinh Khánh Sinh trả lời, Giang Phòng bèn đỗ xe rồi bước tới, hắn vừa biếu giỏ trái cây vừa mới mua trên phố, vừa cười nói: “Thì ra là bác Đinh, cháu tên Giang Phong, người trấn Thanh Hà, hôm nay cháu có chuyện muốn bàn bạc với bác Đinh và chị Bình.”Lúc Giang Phong đi tới, Đinh Khánh Sinh đã để cái bình hookah sang một bên.

Lúc này ông vô thức nhận lấy giỏ trái cây, ông bối rối hỏi: “Bàn bạc chuyện gì vậy?”“Ba ơi, ai đến vậy?”Đinh Nhã Bình ở trong nhà cũng nghe thấy tiếng động, cô vừa hỏi vừa bước ra.Giang Phong vội chào hỏi: “Chào chị Bình, em tên Giang Phong.”Đinh Khánh Sinh nói: “Tiểu Bình, cậu Tiểu Giang này nói có chuyện muốn bàn với chúng ta.”Đinh Nhã Bình khẽ chau mày, ánh hiện thoáng hiện vẻ cảnh giác, rõ ràng cô ấy trong vô thức đã xem Giang Phong như mấy tên lừa đảo ngoài kia.Thân là một người làm mai chuyên nghiệp, quan sát lời nói sắc mặt đều là những kỹ năng cơ bản.

Biểu cảm trong vô thức của Đinh Nhã Bình không thoát khỏi ánh mắt của Giang Phong, hắn cười nói: “Bác Đinh, chị Bình, cho phép cháu giới thiệu lại lần nữa.

Cháu tên Giang Phong, người trấn Thanh Hà, là ông mai chuyên se duyên cho người khác.”Vừa nói xong, hai ba con Đinh gia trợn tròn mắt ngạc nhiên.Họ thấy qua nhiều người mai mối rồi, nhưng đây là lần đầu tiên hai ba con họ gặp được ông mai trẻ thế này.Giang Phong thấy thề bèn cười nói: “Cho nên lần này cháu đến chào hỏi là muốn cùng bác Đinh với chị Bình bàn chuyện hôn sự.”Thì ra là vậy, Đinh Nhã Bình chợt hiểu ra, cô biết mình đã hiểu lầm người ta rồi.Vẫn là Đinh Khánh Sinh phản ứng nhanh, ông biết người mai mối đến nhà nên nói với con gái: “Tiểu Bình, còn đứng ngây đó là gì, nhanh lấy ghế cho khách ngồi.”...Thôn Đường Giác.Dưới gốc cây vải trước Đinh gia.Sau một hồi khách sáo, Giang Phong đi thẳng vào vấn đề nói: “Chú Đinh, chị Bình, mục đích cháu đến đây chắc hai người cũng đã hiểu rõ, bây giờ cháu chỉ muốn hỏi chị Bình có muốn kết hôn không?”Đinh Nhã Bình nghĩ đến tình cảnh bản thân, cô im lặng trong chốc lát!Đinh Khánh Sinh thấy con gái không nói gì bèn thở dài nói: “Tiểu Giang, Tiểu Bình nhà chú đương nhiên muốn kết hôn, dù sao con bé cũng mới ba mươi, cuộc sống sau này hẵng còn dài, chỉ là…”Nói đến đây Đinh Khánh Sinh bỗng nghẹn lại.Chuyện phụ nữ không thể mang thai đối với những nơi có tư tưởng thoáng một tí thì không sao.

Thời đại này vợ chồng không muốn sinh con cũng rất nhiều.Nhưng đối với nơi coi trọng việc nối dõi như huyện Bách Lương thì lại là chuyện rất nghiêm trọng.

Chuyện này liên quan đến nối dõi nên có xem trọng hơn nữa cũng rất bình thường.Đây cũng là lý do khiến Đinh Nhã Bình không thể gả đi dù đã ly hôn được ba năm.Đàn ông hễ nghe cô ấy không thể sinh con liền từ chối gặp mặt.------Dịch: MBMH Translate.
 
Back
Top Bottom