Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu

Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 400: Chỉ là muốn cho ngươi chút điểm tâm ăn thôi.



Lạc Thanh Chu không nói gì thêm.

Bách Linh đụng đụng cánh tay hắn, quệt miệng nói:

- Cô gia, đang hỏi ngươi đó, ngươi muốn cảm tạ người ta thế nào đây?

Lạc Thanh Chu thấy không ai nhìn qua, thuận thế đưa tay sờ bàn tay nhỏ của nàng một chút, thấp giọng nói:

- Chút nữa đi chỗ ta, ta cho ngươi chút đồ tốt.

Bách Linh sửng sốt một chút, lập tức cuống quít lui ra một bước, mân mê miệng nhỏ thầm nói:

- Cô gia lại muốn khi dễ người ta, mới không muốn cho ngươi được như ý đâu!

Lạc Thanh Chu nói:

- Chỉ là muốn cho ngươi chút điểm tâm ăn thôi.

Bách Linh nghe xong, lập tức hoa dung thất sắc:

- Đừng, người ta mới không muốn đâu. Ăn điểm tâm của Cô gia, có thể sẽ mang thai, cô gia quá đáng lắm!

Lạc Thanh Chu: - ...

Hắn yên lặng móc ra một bọc giấy trong túi, mở bọc giấy ra, lấy ra một khối điểm tâm nhỏ, đưa cho Tiểu Điệp bên cạnh hắn.

Tiểu nha đầu lập tức vui vẻ nhận, bắt đầu ăn, trong lòng nói thầm: “Nếu như điểm tâm của công tử ăn có thể mang thai hài tử của người, ta vui vẻ còn không kịp đây.”

Mấy người ở cửa Linh Thiền Nguyệt cung tách ra.

Lạc Thanh Chu nhìn về phía thiếu nữ lạnh lẽo kia nói:

- Hạ Thiền cô nương, gần đây cứ đợi trong phòng, đừng đi làm việc nữa, bảo hộ đại tiểu thư cho tốt.

Mắt Hạ Thiền lạnh như băng nhìn hắn, không nói gì.

Lạc Thanh Chu và Tần đại tiểu thư lên tiếng chào hỏi, dẫn Tiểu Điệp rời khỏi.

Đợi hai chủ tớ đi xa, Bách Linh đi tới bên cạnh Hạ Thiền bát quái hỏi thăm:

- Thiền Thiền, vừa rồi ở hành lang đại sảnh, cô gia nói gì với ngươi? Lúc ấy ta nhìn thấy cô gia cơ hồ dán lên người của ngươi, nói nhỏ với ngươi cả nửa ngày.

Hạ Thiền nhìn hướng hai người rời khỏi, run lên một hồi, quay người vào phòng, không để ý nàng.

Lạc Thanh Chu trở lại tiểu viện, để Tiểu Điệp vào trong phòng nàng thêu hoa.

Hắn vào trong phòng, thần hồn Xuất Khiếu, xuyên qua phòng ốc, bay lên nóc phòng, tắm ánh nắng sáng sớm, ở trên cao nhìn xuống, cẩn thận quan sát toàn bộ Tần phủ.

Quan sát hồi lâu, thấy không có bất cứ dị thường nào, hắn mới trở về trong phòng, thần hồn quay về cơ thể.

Hôm nay còn phải ra khỏi thành đi săn yêu thú.

Hắn nhất định phải tiếp tục tu luyện, mau chóng tấn cấp, tôi luyện thêm.

Chỉ có như vậy, mới có thể gia tăng phần thắng trước mặt địch nhân.

Ở trong phủ ngồi chờ chết, chờ địch nhân lặng lẽ vào cửa hoặc là đồ sát những người Tần gia khác, bị động chống cự, tuyệt không phải phong cách của hắn.

Hắn quyết định ban ngày đi Hắc Mộc lâm tu luyện, ban đêm thần hồn Xuất Khiếu, đi Trương gia nhìn xem.

Thăm dò chỗ ẩn thân những người Tống gia kia trước lại nghĩ biện pháp một mẻ hốt gọn, nhổ cỏ tận gốc, một người cũng không để lại!

Bất cứ người nào uy h**p đến cuộc sống hiện tại của hắn, đều tuyệt đối không thể lưu!

Ở trong phòng xem sách về yêu thú Hắc Mộc lâm một lúc, thấy không có người tới quấy rầy, hắn đi qua nói với Tiểu Điệp một tiếng, sau đó ra cửa.

Tần gia bây giờ lòng người bàng hoàng, tất cả mọi người trốn trong phòng không dám ra ngoài.

Hộ vệ cũng chỉ còn lại có bốn người, thêm Tần Xuyên nữa, căn bản cũng không đủ tuần tra tất cả các nơi trong phủ.

Nhưng ban ngày, tất cả mọi người tương đối an tâm.

Lạc Thanh Chu một đường đi ra, cũng không gặp được bao nhiêu người.

Đợi đến khi đi đến cửa sau thông hướng vườn hoa, nhìn thấy mấy tên người hầu trong tay cầm vũ khí, canh giữ cửa vườn hoa, đang thấp giọng nói chuyện.

Lạc Thanh Chu vòng qua bên cạnh tường viện bay lên, nhanh chóng đi đến cửa sau, mở chốt, ra cửa.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 401: Sở Phi Dương.



Thấy trong hẻm nhỏ không người, Lạc Thanh Chu mới lấy mặt nạ ra đeo lên.

Tối hôm qua xảy ra chuyện lớn như vậy, tất cả mọi người Tần phủ tụ tập ở đại sảnh, nhưng cũng không nhìn thấy biểu tỷ tên Nam Cung Mỹ Kiêu kia.

Không biết lúc ấy nàng ta đã trốn hay là đi đâu.

Dù sao nàng là quý khách từ kinh đô tới, lại thuộc về người hoàng thất, Tống Như Nguyệt khẳng định sẽ ưu tiên sắp xếp cho nàng cẩn thận.

Hi vọng hôm nay đừng lại gặp nàng.

Tối hôm qua cả nhà Tam gia Tần gia bị tàn sát, hôm nay tin tức rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ Mạc Thành.

Toàn thành chấn động.

Thành chủ Giang Cấm Nam nghe nói tin tức vô cùng tức giận, lập tức phái người điều tra hung thủ.

Gia tộc khác tối hôm qua đều nhận được tin tức, đều âm thầm nghị luận ầm ĩ.

Rất nhiều người đoán được là những người Tống gia chạy trốn kia, dù sao ở Mạc Thành này, chỉ có bọn họ mới có thù không đội trời chung với Tần gia.

Nghe nói trong số những người nhà họ Tống trốn thoát kia có mấy tên là võ giả.

Bởi vì Tống gia phạm vào tội mưu phản, cho nên võ giả hộ vệ trong phủ bọn họ, đều phải gặp nạn theo.

Dù sao chỉ còn con đường chết, cho nên bọn hắn mới liều mạng cũng muốn cá chết lưới rách với Tần gia.

Rất nhiều gia tộc đang thổn thức, đồng thời cũng đang cười trên nỗi đau của người khác, chuẩn bị xem Tần gia náo nhiệt.

Vốn cho rằng Tống gia sụp đổ, Tần gia lần nữa sẽ được liệt vào tứ đại gia tộc Mạc Thành, ai biết, chuyện xa xa còn chưa kết thúc.

Không người nào nguyện ý thấy người khác sống tốt hơn mình.

Nhìn thấy người khác gặp chuyện không may, thật ra phần lớn lòng người đều rất muốn thấy.

Cung điện bên cạnh Phủ thành chủ.

Trưởng công chúa Nam Cung Hỏa Nguyệt một bộ váy dài đỏ rực, đang ngồi trước bàn xem đi xem lại mấy hiệp « Tam Quốc Diễn Nghĩa » Tần nhị tiểu thư mang tới trước đó.

Lúc Dạ Y đi tới bẩm báo chuyện tối qua Tần gia xảy ra thảm án, Nam Cung Hỏa Nguyệt để chuyện xưa trong tay xuống, quay đầu nhìn nàng nói:

- Thật sự là trùng hợp sao, võ giả Tống gia, không ngờ toàn bộ lại chạy thoát một người cũng không bắt được sao?

Dừng một chút, nàng đột nhiên phân phó nói:

- Dạ Y, ngươi lấy lệnh bài của ta đi ngoài thành điều hai trăm Ngân Kỵ vào thành.

Dạ Y ngẩng đầu lên nói:

- Điện hạ, là để Ngân Kỵ hỗ trợ truy tra hung thủ và những người Tống gia kia sao?

Nam Cung Hỏa Nguyệt thản nhiên nói:

- Không cần, để bọn hắn tới canh giữ ngoài phủ thành chủ là được.

Trong mắt Dạ Y lộ ra vẻ nghi hoặc, nhưng không dám hỏi nhiều, lập tức lui xuống.

Nam Cung Hỏa Nguyệt suy nghĩ một chút, lại nói vọng ra ngoài:

- Nguyệt Vũ, ngươi đi Tần phủ một chuyến, dẫn Tần nhị tiểu thư đến đây. Nhớ kỹ, dùng xe ngựa và hộ vệ của chúng ta.

- Vâng, điện hạ.

Nguyệt Vũ khom người thối lui.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại lần nữa nhìn chuyện xưa ba nước trên bàn, khóe miệng lộ ra vẻ cười lạnh:

- Ngươi lừa ta gạt, ba nước tranh bá sao?



Tụ bảo các.

Lạc Thanh Chu đến tầng cao nhất, Đao tỷ tóc bạc và nam tử trung niên Ngô Khuê đều đã đến.

Trong góc còn nhiều thêm một thanh niên bộ dáng bình thường.

Đao tỷ giới thiệu nói:

- Hắn gọi Chu Bá Ước, giống như ngươi, hiện tại là luyện gân cảnh giới. Hôm nay là lần đầu tiên ra khỏi thành làm nhiệm vụ.

Đao tỷ chỉ vào Lạc Thanh Chu nói:

- Sở Phi Dương.

Lạc Thanh Chu và thanh niên gọi Chu Bá Ước chắp tay lẫn nhau, khẽ gật đầu, coi như chào hỏi.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 402: Hiểu lầm thì hiểu lầm đi.



- Đao tỷ, còn có những người khác không?

Lạc Thanh Chu hỏi.

Đao tỷ nhíu mày:

- Còn có một người, không biết hôm nay tên gọi là gì.

Trong lòng Lạc Thanh Chu lập tức có cỗ dự cảm bất thường, đang muốn hỏi thăm có phải người lần trước hay không, trên bậc thang đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân quen thuộc.

Lập tức, một thiếu nữ mặc váy màu đen ngang gối, dáng người cao gầy gợi cảm, trên đùi mang quần tất đen lãnh ngạo, lắc lắc vòng eo nhỏ nhắn và cặp mông to tròn đi tới.

Một đầu tóc đen nhánh như gấm, tóc dài rối tung bên hông, bên hông quấn quanh một roi da dài nhỏ màu đen, đầu roi theo bước chân của nàng hơi rung nhẹ, giống như Linh Xà có linh tính.

Lạc Thanh Chu nhìn cặp quần tất đen gợi cảm kia, trong thoáng chốc, giống như xuyên qua thời không.

Nam tử trung niên tên Ngô Khuê và nam tử kêu Chu Bá Ước, nhìn nàng mặc, trên mặt đều sửng sốt một chút.

Hiển nhiên đều là lần đầu tiên nhìn thấy loại ăn mặc có chút quái dị và to gan này.

Chỉ có Đao tỷ kiến thức rộng rãi, vẻ mặt bình tĩnh, trực tiếp mở miệng hỏi:

- Ngươi hôm nay tên gọi là gì?

Thiếu nữ roi da hất tóc dài, ngồi xuống bên cạnh, gác đôi chân dài miên man kia lên, lạnh lùng nói:

- Bách Linh Điểu.

Lạc Thanh Chu: - ...

Đao tỷ khóe miệng co giật một chút, đứng lên nói:

- Được rồi, đã đều đến đông đủ, lên đường đi.

Nói xong, nâng đao bản rộng của nàng lên, dẫn đầu đi xuống lầu.

Nam tử trung niên Ngô Khuê vẻ mặt thâm trầm theo ở phía sau.

Lạc Thanh Chu và thanh niên tên Chu Bá Ước kia nhìn nhau, cùng đứng dậy, đi xuống.

Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn bóng lưng hắn, sờ roi da bên hông, đi theo sau.

Ngoài cửa lớn, đã có xe ngựa chờ sẵn.

Mấy người lần lượt lên xe ngựa.

Ba nam tử ngồi cùng nhau, Nam Cung Mỹ Kiêu với đôi chân dài quyến rũ ngồi cùng Đao tỷ, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm người nào đó đối diện.

Lạc Thanh Chu thấy nàng cứ nhìn mình, do dự một chút, quyết định giải thích một tiếng:

- Bách Linh Điểu cô nương, ta cảm thấy chuyện đó, ta cần phải giải thích một chút.

Nam Cung Mỹ Kiêu lạnh lùng nói:

- Ta cảm thấy không cần thiết.

Lạc Thanh Chu mắt đối mắt với nàng một lúc, nhún vai nói:

- Được thôi.

Không cần thiết cũng không cần nói.

Hắn không có thói quen tranh luận với nữ nhân.

Hiểu lầm thì hiểu lầm đi.

Dù sao hiện tại một đoàn đội, chí ít ra ngoài nàng sẽ không làm gì hắn.

Trong xe, những người khác ánh mắt đều hiếu kỳ nhìn hai người một chút, trong lòng đoán chừng hai người có mâu thuẫn gì đó.

Một đường không nói chuyện.

Xe ngựa thuận lợi ra khỏi thành, lao vùn vụt trên đường lớn xóc nảy.

Nam Cung Mỹ Kiêu tựa ra sau, hai tay ôm ngực, chân dài thong dong, nhắm mắt dưỡng thần, một ngón tay thon dài nhịp nhịp trên cánh tay, hình như đang suy nghĩ chuyện gì.

Trong lòng Lạc Thanh Chu cũng suy nghĩ.

Hắn nghĩ phải nhanh luyện gân thành công, có được tốc độ nhanh hơn và lực bộc phát mạnh hơn, đến lúc đó tiện giải quyết triệt để những người Tống gia kia.

Xe ngựa rất nhanh ngừng lại trên đường nhỏ ngoài Hắc Mộc lâm.

Đao tỷ dẫn mấy người xuống xe.

Bởi vì hôm nay có người mới, cho nên nàng nói lại lần nữa những việc cần phải chú ý và việc tổ đội.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 403: Lạc Thanh Chu ra một quyền thất bại.



Sau khi nói xong mới hỏi:

- Hôm nay có người cần tổ đội, hoặc là cần thuê ta không?

Không có người nói chuyện.

Thanh niên tên Chu Bá Ước kia vẫn luôn rất yên lặng.

Cho dù lần đầu tiên tới Hắc Mộc lâm đi săn yêu thú, c*̃ng không có bất kỳ biểu hiện lo lắng bất an nào.

- Đã không có, vậy xuất phát đi.

Đao tỷ đợi một hồi, nhún vai, dẫn đầu khiêng đao, đi vào trong rừng.

Ngô Khuê và Chu Bá Ước phân biệt đi qua mảnh rừng khác.

Lạc Thanh Chu nhìn thiếu nữ đang tựa lên cây mâm mê roi da cách đó không xa một chút, quay người đi hướng khác.

Vẫn là hướng lần trước.

Ở trong rừng đi trong chốc lát, hắn đột nhiên cảm giác không đúng, quay đầu nhìn lại.

Thiếu nữ roi da hôm nay gọi là Bách Linh Điểu kia đang âm thầm đi phía sau hắn, thấy hắn nhìn tới, mặt nàng không thay đổi nói:

- Đừng hiểu lầm, trùng hợp mà thôi. Ta cũng không cướp tiền, c*̃ng không cướp sắc.

Lạc Thanh Chu không tiếp tục để ý đến nàng, tiếp tục đi đến phía trước.

Hắn bước nhanh hơn.

Đi một đoạn lộ trình, quay đầu nhìn lại, nàng vẫn không nhanh không chậm theo phía sau.

Lạc Thanh Chu nhịn không được dừng bước lại, xoay người hỏi:

- Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?

Nam Cung Mỹ Kiêu thản nhiên nói:

- Nên hỏi chính ngươi, ngươi mỗi lần theo dõi ta, rốt cuộc muốn như thế nào?

Lạc Thanh Chu:

- Ta nói, đó là hiểu lầm.

Nam Cung Mỹ Kiêu nói:

- Vừa rồi ta cũng đã nói, đây là hiểu lầm.

Hai người đang trầm mặc giằng co bụi cỏ bên cạnh đột nhiên khẽ động, lập tức một cái đầu to lớn lộ ra, hai con mắt tinh hồng lạnh như băng nhìn hai người.

Da lông nâu nhạt, hình thể to như con nghé, khóe miệng mọc hai cái răng nanh sắc bén, trên thân lấm tấm màu nâu, đúng là một con yêu báo!

- Ô...

Yêu báo nhìn hai người, khóe miệng chảy ra nước bọt, nhếch răng nanh, trên mặt lộ ra thần sắc dữ tợn, thân thể nằm mọp xuống, hình như chuẩn bị tấn công.

- Bạch!

Nam Cung Mỹ Kiêu ánh mắt sáng lên, rút roi da bên hông ra, lạnh lùng nói:

- Ta!

Vừa dứt lời, một cây đại thụ bên khác, đột nhiên “Vụt” đập xuống một thân ảnh màu nâu, tựa như tia chớp từ trên đánh xuống dưới, nhào xuống phía nàng!

Thì ra yêu báo thứ nhất kia muốn hấp dẫn sự chú ý của bọn hắn.

Sát thủ chân chính, tàng trên cây!

Trong nháy mắt, lại xuất hiện hai con yêu báo!

Nam Cung Mỹ Kiêu phản ứng nhanh chóng, trong tay roi da “Bá” một tiếng vung qua đỉnh đầu bay ra ngoài, hóa thành tấm roi chắn đen, mà thân thể nàng cao gầy lồi lõm kia trong nháy mắt thối lui về phía sau.

Yêu báo xuất hiện lúc đầu, đang chuẩn bị nhào tới cùng đồng bọn mình giáp công nàng, Lạc Thanh Chu sớm đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến, lập tức đột nhiên nhảy lên, “Oanh” một quyền đánh về phía nó.

- Ngao ô ——.

Yêu báo nổi giận gầm lên một tiếng, động tác linh mẫn, trong nháy mắt né tránh qua.

Lập tức lại đột nhiên vọt lên, miệng máu mở lớn ra, nhào lên cắn về phía hắn.

Lạc Thanh Chu ra một quyền thất bại.

Vừa tiếp đất, chỉ thấy nó nhào lên cắn, động tác nhanh chóng như thiểm điện!

Nắm đấm cúa hắn đánh ra không kịp thu hồi, thân thể đột nhiên trùng xuống, cánh tay lớn, gân cơ bắp trong nháy mắt căng cứng, lập tức khuỷu tay như bắn lò xo “Soạt” một tiếng nặng nề b*n r*!

- Ầm!
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 404: Thần hồn của nó bắt đầu sợ hãi!



Cùi chỏ đột nhiên vung ra, nặng nề đập vào cằm yêu báo!

Một người một báo đều thân thể chấn động.

Lạc Thanh Chu lui về phía sau mấy bước.

Yêu báo đầu hất lên, té ngã xuống đất, lập tức lại đột nhiên nhảy lên, “Ngao ô” nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa đánh về phía hắn.

Lạc Thanh Chu thấy nó khí thế hùng hổ, răng nanh như dao, song trảo rét lạnh, mắt sáng lên, đột nhiên quay người bắt đầu chạy.

Nhưng bằng tốc độ của hắn, làm sao có thể nhanh hơn yêu báo!

- Vút!

Yêu báo chạy mấy bước, trực tiếp nhảy vọt lên, hung mãnh nhào về phía sau lưng hắn.

Lạc Thanh Chu bắp thịt toàn thân căng cứng, da thịt thít chặt tụ lực, lập tức đột nhiên bắn lên một cây đại thụ trước mặt, mũi chân chạm trên cành cây một chút, thân thể bỗng nhiên thay đổi phương hướng, bắn về bên trái!

- Ầm!

Yêu báo vồ hụt, nhưng c*̃ng nhanh nhẹn, tứ chi chạm vào cành cây, lại đột nhiên nhảy lên, đuổi theo hắn.

Lạc Thanh Chu tiếp tục chạy trong rừng, nhảy vọt, né trái tránh phải, chợt cao chợt thấp.

Bắp thịt toàn thân, da thịt, không ngừng thít chặt, tụ lực, b*n r*, kéo duỗi, rất nhanh đã phát nhiệt.

Khí tức hắn kéo dài, thể lực kinh người, bởi vì tu luyện thần hồn, tinh lực c*̃ng cực kì tràn đầy, liên tục chạy nhảy né tránh nửa canh giờ, vẫn dư thừa tinh lực như cũ.

Nhưng con yêu báo sau lưng kia, lại là bắt đầu kiệt lực, miệng thở hổn hển nặng nề, động tác c*̃ng bắt đầu chậm lại.

Nó mấy lần đều muốn từ bỏ.

Nhưng mỗi lần nó dừng lại chuẩn bị rời khỏi, Lạc Thanh Chu lại đột nhiên chủ động nhào tới tấn công khiêu khích.

Lặp đi lặp lại nhiều lần, yêu báo bị khơi dậy nộ khí, lại tiếp tục gầm thét truy đuổi, toàn thân thể lực nhanh chóng tiêu hao.

Lúc này yêu báo dần dần phát hiện quỷ kế tên nhân loại này.

Nhưng nó bây giờ tiến thoái lưỡng nan, đuổi không kịp, cũng không cách nào quay đầu chạy trốn, trong lòng càng ngày càng nôn nóng.

- Ngao ô ——.

Nó đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, hình như đang kêu gọi đồng bọn đến đây hỗ trợ.

Nhưng đồng bọn nó, lại chậm chạp không có trả lời.

Trong lòng nó lập tức trầm xuống, ngừng lại.

Lạc Thanh Chu c*̃ng lập tức ngừng lại, thấy nó đã là nỏ mạnh hết đà, đột nhiên nắm chặt nắm đấm, gân lớn cùng cơ bắp căng cứng lên quay người xông tới phía nó, nội lực nhanh chóng tràn vào cánh tay, bắt đầu súc tích sức mạnh.

Mắt hắn và hai mắt tinh hồng yêu báo kia nhìn nhau, lại đột nhiên nghe được nó ý nghĩ trong lòng: 【 Không được, ta không có khí lực, nhất định phải nhanh chóng rời khỏi 】 .

Thần hồn của nó bắt đầu sợ hãi!

- Bạch!

Lạc Thanh Chu đột nhiên vọt lên, nhào tới phía nó, lập tức ngưng tụ thần hồn, lực tụ yết hầu, hai mắt nhìn chằm chằm, đột nhiên gầm thét một tiếng:

- Này!

Một tiếng gầm thét đột nhiên vang lên tại trong đầu yêu báo!

Nó vốn muốn lập tức quay người chạy trốn, lại đột nhiên chấn động, cố định tại chỗ, ánh mắt lộ ra hoảng hốt.

Nhưng trong chớp nhoáng này, đã quyết định bi kịch của nó!

- Ầm!

Lạc Thanh Chu một quyền đập vào trên đầu nó!

Yêu báo hứng đòn nghiêm trọng này, đầu hạ thấp, nằm trên đất, nhưng rất nhanh lại nghiêng đầu qua, chuẩn bị nhảy dựng lên.

- Oanh!

Nhưng lúc này, quyền thứ hai của Lạc Thanh Chu đã đến!

Một quyền này lại đột nhiên như như tiếng sấm vang dội trong rừng cây yên tĩnh, đồng thời còn sáng lên một tia sét màu tím!

- Ầm!

Yêu báo vừa muốn đứng lên, đầu lần nữa nhận trọng kích, ngã xuống đất!
- Oanh! Oanh! Oanh!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back