Tâm Linh Chú mèo ngổ ngáo

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
397694739-256-k120712.jpg

Chú Mèo Ngổ Ngáo
Tác giả: Lilian9437
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đây là một câu chuyện kể về một chú mèo ngổ ngáo rất lém lỉnh, liên quan đến yếu tố tâm linh cùng chung sống với cô chủ Lan Anh Tags: huyềnbímeotruyenngan​
 
Chú Mèo Ngổ Ngáo
🐾 Phần 1: "Bí Ẩn Mắt Thứ Ba"


Lan Anh là cô gái trẻ sống một mình trong căn chung cư tầng ba mươi sáu giữa lòng thành phố.

Công việc của cô là biên kịch phim truyền hình - sáng tạo cả ngày với đủ thứ drama trên đời.

Nhưng đời Lan Anh lại chả có gì kịch tính... cho đến khi cô nhận nuôi một con mèo lông xám tro, đôi mắt màu hổ phách, và cái tên ngắn gọn: Gâu. (Vì ngày đầu tiên về nhà, nó kêu "gâu" chứ không phải "meo".)Ngay từ lúc dắt Gâu về, Lan Anh đã cảm thấy hơi... lạ lạ.

Ví dụ như:Cửa tủ lạnh tự mở mỗi khi Gâu nhìn chằm chằm.Bàn phím laptop gõ chữ loạn xạ khi cô vừa rời khỏi bàn 5 giây.Đèn ngủ chớp tắt bất thường mỗi khi Gâu "tức giận".Cô hay đùa: "Chắc Gâu là pháp sư tái sinh."

Nhưng rồi, những chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra...Đêm thứ 13Lan Anh tỉnh giấc lúc 3 giờ 33 phút sáng - vì nghe thấy tiếng thì thầm.

Cô lặng người nhìn về cuối giường.

Gâu đang ngồi đó, mắt mở to không chớp, nhìn xoáy vào bóng tối.

Trên trán nó... hiện lên một chấm sáng xanh nhạt, như con mắt thứ ba."

Chị không nên mở cái hộp đó."

Giọng nói vang trong đầu Lan Anh.

Nhưng... không ai nói cả.

Căn phòng yên ắng đến mức nghe được cả tiếng kim đồng hồ tích tắc.

Lan Anh bối rối.

"Gâu?

Mày nói hả?"

Gâu liếm lông, thản nhiên như chưa có gì xảy ra.Chiếc hộp gỗ cổNgày hôm sau, Lan Anh nhớ ra...

Cô vừa mới mua một chiếc hộp gỗ cũ ở chợ đồ cổ, với hoa văn kỳ lạ hình mắt mèo và mặt trăng.

Đêm trước, cô vừa định mở ra thì thấy lạnh sống lưng nên cất đi.Gâu từ đâu đó nhảy phốc lên bàn, dùng chân đập đập vào nắp hộp.

Lần này, nó gầm gừ nhỏ, ánh mắt không còn nghịch ngợm như mọi khi.Lan Anh run tay mở hé hộp - bên trong là một tấm gương nhỏ cũ kỹ, xung quanh khắc chữ mà cô không hiểu nổi.Gâu ngay lập tức vồ lấy gương, ngậm vào miệng chạy tọt vào nhà tắm rồi... biến mất.

Lan Anh hốt hoảng chạy theo thì thấy Gâu đã trở lại như thường, gương thì biến mất.

Không dấu vết.

Không một tiếng động.Bí ẩn được hé lộĐêm đó, Lan Anh mơ thấy một người phụ nữ mặc áo dài xưa, mái tóc dài che kín mặt.

Bà ta nói:"Mèo ấy là người giữ cánh cổng giữa hai thế giới.

Cô có duyên lớn mới gặp được.

Nhưng đừng thử thách giới hạn của nó..."

Tỉnh dậy, Lan Anh thấy Gâu nằm cạnh gối, ánh mắt dường như... biết tất cả.

Một mảnh gương nhỏ nằm dưới chân mèo - nhưng khi cô chạm vào, nó tan thành bụi bạc.Từ đó về sau...Gâu vẫn là chú mèo ngổ ngáo:Vẫn giật đồ ăn khi Lan Anh không để ý.Vẫn ngồi lên bàn phím khiến cô mất cả file kịch bản.Vẫn chạy nhảy điên cuồng lúc 3 giờ sáng không lý do.Nhưng Lan Anh không còn cáu với nó nữa.Vì cô biết...

đằng sau bộ mặt "lầy lội" ấy, Gâu đang bảo vệ cô, lặng lẽ, khỏi những thứ mà người thường không thể thấy.Còn nó?

Mỗi lần thấy cô mở cái hộp gỗ nào, nó chỉ liếc rồi vẫy đuôi:"Loài người... tò mò là bản tính, dính lời nguyền là cái giá phải trả."

Còn tiếp....
 
Chú Mèo Ngổ Ngáo
🐾 Phần 2: Gâu và Lễ Hội Gương Hồn


Trong một dịp tình cờ "chiếc gương" trong hộp gỗ biến mất, Lan Anh bắt đầu có những giác quan kỳ lạ.

Cô có thể cảm nhận được... những luồng khí lạnh, những bóng mờ, và tiếng bước chân không hình vào mỗi đêm trời trăng tròn.Nhưng yên tâm, bên cô luôn là Gâu - người gác cổng nhiều chuyện nhất vũ trụ.Một đêm trời trăng, gió cuộnLan Anh vừa bật máy tính thì cạch!

- đèn vụt tắt, gió lùa vào nhà dù cửa sổ đóng kín.

Gâu bỗng nhảy tót lên bậu cửa, đôi mắt chuyển sang màu tím nhạt.

Nó liếm mép:"Tới giờ rồi."

Lan Anh: "Hở?"

Gâu hất đuôi: "Lễ hội Gương Hồn - mỗi 13 năm mới diễn ra.

Mở gương thần, ta sẽ đi dạo chơi với các 'người bạn cũ'."

Lan Anh méo mặt: "Bạn nào... còn sống không?"

Gâu nháy mắt: "Chết rồi mới vui."

Vòng Gương Giao GiớiGâu bới móc dưới tủ ra... một vòng gương bạc - giống như cái cô thấy trong hộp gỗ lần trước.

Nó rạch một vòng tròn lên sàn bằng móng vuốt, gương phát sáng lập lòe như đom đóm.Cả phòng lập tức biến thành một bức tranh thủy mặc âm u.

Trước mặt Lan Anh là... một khu rừng đầy gương!

Mỗi chiếc gương như cánh cửa, phản chiếu một thế giới khác nhau:Gương phản chiếu chính mình... nhưng có thêm bóng người đứng sau.Gương không phản chiếu gì... ngoại trừ con mèo đang cười toe toét.Một cái gương... vỡ toang khi cô chạm vào, rồi phát ra tiếng cười của trẻ con.Gâu dẫn cô đi qua "Chợ Ma Gương" - nơi linh hồn tụ họp.

Một con cáo ba đuôi bán lược bằng lông linh hồn.

Một cụ bà rắn tặng bánh trung thu... nhân nỗi nhớ.Lan Anh vừa nhìn quanh vừa thì thào:"Chỗ này là... cõi nào thế Gâu?"

Gâu lè lưỡi: "Giữa mộng và thực, giữa ma và người, giữa... chợ đêm và mớ hỗn độn."

Cuộc chạm tránKhi Gâu mải nói chuyện với một con cú ba mắt, Lan Anh đi lạc tới gương "không phản chiếu gì cả".

Cô bước vào, thấy một căn phòng... y hệt phòng mình, nhưng tất cả đồ vật đều ngược chiều.Trên tường là tấm gương lớn, trong đó... có một cô gái giống hệt cô, nhưng mắt toàn màu đen."

Lan Anh...

Mày để tao ngủ yên từ kiếp trước rồi mà...

Sao còn mở cửa?"

Cô gái gương vươn tay ra khỏi gương.Đúng lúc ấy - Gâu vọt tới, phóng như tia chớp, cắn mạnh vào cánh tay gương.

Gương vỡ tung, hất văng cả Lan Anh lẫn Gâu ra khỏi vùng ảo ảnh.Trở vềLan Anh tỉnh dậy, đầu hơi choáng.

Căn phòng trở lại như cũ.

Gâu nằm cạnh, rên khe khẽ.

Trên trán nó có một vết xước nhỏ - rỉ ánh sáng bạc."

Chơi vui chưa?"

- Gâu hỏi mà vẫn còn nằm lăn lóc.

Lan Anh ôm nó vào lòng, thì thầm:"Lần sau rủ chị, nhớ bảo trước vài hôm.

Để chị cúng kiếng đàng hoàng rồi hãy đi hội."

🐾 Kể từ đó...Lan Anh bắt đầu học cách sống chung với hai thế giới.

Cô dần hiểu: chiếc gương không phải để soi - mà là để lựa chọn niềm tin.

Còn Gâu, vẫn là con mèo nghịch phá, ăn vụng, ngủ tréo ngoe...Nhưng nó không chỉ là thú cưng.

Nó là người canh gác giữa mộng và thực.Một con mèo... có thể vừa bảo vệ bạn khỏi tà linh, vừa ăn vụng gà luộc bạn cúng tổ tiên.Còn tiếp....
 
Chú Mèo Ngổ Ngáo
🐾 Phần 3: Gâu và Giấc Mộng Tiền Kiếp


Dạo gần đây, Lan Anh hay gặp một giấc mơ kỳ lạ lặp đi lặp lại:

Một ngôi chùa cổ nằm giữa núi rừng, có một cô gái mặc áo tơ lụa trắng, tay ôm một con mèo xám tro…

đứng dưới mưa hoa đào.Mỗi lần tỉnh dậy, cô đều có cảm giác trái tim hụt hẫng, như vừa rời xa một người thân thiết… nhưng không thể nhớ ra là ai.Gâu hành động kỳ lạMột đêm trăng tròn, Lan Anh đang ngủ say thì Gâu ngồi trên ngực cô, mắt phát sáng, chân chạm nhẹ vào giữa trán cô – như thi triển thuật gì đó.Tích tắc…Cô thấy mình rơi vào một vùng sương mù, rồi bừng tỉnh giữa… một thế giới khác.Kiếp trước hé lộCô không còn là Lan Anh.

Trước mắt cô là một thế giới cổ xưa, người ta mặc áo tứ thân, cưỡi ngựa, dùng đèn dầu.Tên cô là Liên, con gái một thầy pháp trấn yểm nổi tiếng vùng Sơn Dương.

Cô có một con mèo lông xám tên là Mộc Tinh – không ai dám lại gần, vì người ta bảo:“Con mèo đó từng là linh thú gác đền, bị phong ấn vì… yêu người.”

Liên không tin.

Với cô, Mộc Tinh là bạn, là tri kỷ.

Là sinh linh duy nhất dõi theo cô mỗi đêm cô khóc vì bị cha ép gả cho người mà cô không yêu.Lời nguyền tình kiếpMột đêm mưa to gió lớn, có một hồn ma nữ bị oan tìm đến nhà xin thầy Liên giải thoát.

Thầy pháp từ chối vì “không muốn động đến nghiệp âm”.Liên, vì thương cảm, đã tự ý mở phong ấn, để hồn ma được siêu sinh.

Nhưng điều đó vô tình khiến kết giới trấn yểm trong vùng sụp đổ – hàng loạt vong linh bị giải thoát và trở nên dữ tợn.Để cứu Liên khỏi cơn thịnh nộ của âm binh, Mộc Tinh đã hóa nguyên hình, trở lại hình dạng linh miêu ngàn năm, dùng thân mình phong ấn cánh cổng âm giới.Trước khi tan biến, nó nhìn cô lần cuối và nói:“Nếu có kiếp sau… ta vẫn sẽ tìm nàng, dưới bất kỳ hình dạng nào.”

Tỉnh dậyLan Anh mở mắt, mồ hôi ướt đẫm.

Gâu vẫn nằm bên cạnh, cuộn tròn, nhưng trên trán nó – vết sẹo hình dấu ấn cổ xưa ánh lên trong thoáng chốc.Cô nhìn nó, nghẹn ngào:

"Gâu… mày là Mộc Tinh… thật sao?"

Gâu mở mắt, thở dài như ông cụ:"Phải gọi là ‘ngài’ mới đúng.

Nhưng thôi, chị hay làm gà luộc, gọi gì cũng được."

Từ đó về sau...Lan Anh không còn xem Gâu là thú cưng nữa.

Mỗi lần Gâu trốn mất tích, cô biết nó đang đi canh gác một cánh cổng vô hình nào đó.

Mỗi khi cô buồn, Gâu lại lặng lẽ nằm bên, không còn pha trò như trước.

Nó hiểu.

Vì giữa hai người giờ là một mối duyên nợ từ ngàn kiếp.🐾 Lời thì thầm của định mệnhMột tối, Lan Anh hỏi nhỏ:

"Nếu em không mở kết giới kiếp trước… anh có tan biến không?"

Gâu đáp gọn lỏn:"Chắc không.

Nhưng làm thế thì em đâu còn là em nữa."

Rồi nó nhảy tọt vào lòng cô, dụi đầu vào tay, thở đều."

Gâu ngủ đây.

Đừng suy nghĩ.

Mai còn canh ác mộng cho chị."

Còn tiếp...
 
Chú Mèo Ngổ Ngáo
🐾 Phần 4:Lan Anh và Pháp Lực Tiền Kiếp


Từ sau giấc mơ về kiếp trước, Lan Anh cảm thấy có điều gì đó trỗi dậy trong chính mình.

Mỗi lần cô chạm vào gương – vật thể kỳ lạ luôn xuất hiện: một hình ảnh, một ánh sáng, đôi khi là… một tiếng gọi xa xăm.Còn Gâu thì cứ lẩn tránh mỗi lần cô nhắc đến "pháp lực"."

Ngủ đi.

Pháp với chả thuật, loài người yếu tim mà đòi chơi trò tiên tổ." – Gâu than.

Dấu hiệu đầu tiênMột buổi sáng nọ, Lan Anh đang dọn nhà thì nhặt được một chiếc trâm cài cổ, nằm dưới gầm tủ – trông y hệt cây trâm cô từng cài trong kiếp trước.Cô vừa cầm lên thì…Tách!

Không gian mờ đi, gió thổi ù ù trong phòng như cánh cửa nào đó mở ra.Gâu gào lên: "Bỏ xuống!!!"

Nhưng đã muộn.

Lan Anh bị hút vào một luồng sáng – không ngất, không mơ, mà là một dạng kết nối ký ức linh hồn.Thức tỉnhTrong tâm trí cô, hiện lên hàng loạt hình ảnh:Một cô gái đang thi triển kết giới bằng bột vàng và bùa đỏ.Một con linh miêu ngồi canh bên bờ giếng cổ.Và một nhóm người mặc áo đen đang thi triển tà pháp, gọi lên "nghiệp kết nhân quả".Lan Anh... chính là người từng giữ chìa khóa của cánh cổng âm – dương.

Một pháp sư nữ đời Trần, nhưng vì lòng thương mà đã gánh nghiệp thay cả làng.

Năng lực cô từng có… chưa biến mất.

Chỉ là bị phong ấn.Gâu, lúc ấy trong hiện tại, nhảy vọt lên vai Lan Anh, dùng móng rạch nhẹ lên trán cô một đường mảnh – kích hoạt dấu ấn cũ.

Một luồng sáng bắn ra từ giữa trán, như con mắt tâm linh được mở ra.Lan Anh ngất đi.Cuộc trò chuyện thức tỉnhKhi tỉnh lại, cô thấy mình đang ở giữa một không gian mờ ảo, giống như cõi linh.

Trước mặt là một cô gái có khuôn mặt giống cô… nhưng ánh mắt ngời ngời như thần tiên."

Ta là bản thể tiền kiếp của ngươi – Liên.

Thời gian tới, ngươi sẽ cần nhớ lại những gì mình từng biết, vì ranh giới giữa hai thế giới sắp bị xuyên phá."

Lan Anh nghẹn ngào:"Vì sao lại là em?"

"Vì ngươi từng chọn như thế.

Và... vì ngươi không cô đơn.

Có một linh thú vẫn luôn bảo vệ ngươi qua từng kiếp."

Gâu từ phía xa lăn ra đất, gãi tai:

"Nghe đến chán.

Lần sau gọi anh là đại pháp miêu."

Trở lại thực tại – người mớiTừ đó, Lan Anh dần kiểm soát được:Cảm nhận linh khí.Thấy được người âm khi họ muốn hiện.Thi triển được vài bùa hộ thân cơ bản (dưới sự huấn luyện… hơi xàm của Gâu).Cô mở một blog chuyên giải mộng, đặt tên là "Ngủ Mơ Gặp Gâu", nổi tiếng chỉ sau vài tuần.

Người ta đến vì tò mò, ở lại vì… thấy nhẹ lòng.Nhưng Lan Anh biết, đây chỉ là bước đầu.

Vì trong những giấc mơ, cô vẫn thấy cánh cổng đen đang nứt dần.

Có gì đó đang đợi cô ở cuối hành trình.🐾 Gâu nhắc nhở"Nhớ nhé, pháp sư hay không, vẫn phải ngủ đủ 8 tiếng.

Kẻo chưa gặp ma đã ngất vì thiếu máu não đấy, Lan Anh!"

Còn tiếp...
 
Back
Top Bottom