Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 770



“Đừng tự dọa mình, không nghiêm trọng đến vậy đâu.” Anh cười khàn khàn, “Anh vẫn chưa đến mức phải để em nuôi đâu.”

“Anh đừng coi thường người ta.” Diệp Sanh Ca hừ một tiếng, “Nếu em cố gắng, một năm kiếm vài chục triệu cũng không phải vấn đề.”

“Thật sao?” Anh cúi mắt, trong đáy mắt thoáng hiện nụ cười, “Em chắc là với mức thu nhập đó em có thể nuôi nổi anh không?”

Mức thu nhập đó…

Diệp Sanh Ca bị anh chọc tức, liền lớn tiếng: “Nếu thật sự đến lúc đó, thì anh bớt tiêu xài lại!”

Kỷ Thời Đình nhịn cười, gật đầu nghiêm túc: “Được.”

Diệp Sanh Ca hài lòng.



Một tuần sau, bộ phim “Gặp Gỡ Thần Cupid” chính thức khởi quay.

Kỷ Thời Đình đích thân đưa cô đến phim trường, dù đã thế nhưng anh vẫn không yên tâm, dặn đi dặn lại mấy lời cẩn thận đến hàng chục lần.

Diệp Sanh Ca ngoan ngoãn nghe, đưa tay ôm chặt lấy anh: “Thời Đình, em không nỡ xa anh.”

Một câu nói nhẹ nhàng và mềm mại từ cô khiến Kỷ Thời Đình bất ngờ sững người.

“Anh sẽ đến thăm em ngay khi có thời gian, nếu thấy không khỏe, đừng cố chịu đựng.” Giọng anh khàn đặc, “Có ai bắt nạt em, nhất định phải nói với anh ngay.”

Diệp Sanh Ca không nhịn được cười khúc khích: “Yên tâm, chẳng ai dám bắt nạt em đâu.”

“Còn nữa, tránh xa mấy gã đàn ông ra.” Anh bỗng nhiên nghiêm giọng dặn dò.

Cô gật đầu lia lịa như con gà mổ thóc.

Bộ phim “Gặp Gỡ Thần Cupid” dù là phim tình cảm nhưng chủ yếu theo phong cách trong sáng, nên cảnh thân mật rất ít. Nếu không, có lẽ Kỷ Thời Đình đã không đồng ý cho cô tham gia.

Hai người quấn quýt thêm một lúc, cuối cùng Kỷ Thời Đình mới đưa cô đến trường quay, thậm chí còn đích thân dặn dò đạo diễn và nhà sản xuất, thêm vào đó là nhắc nhở chị Tú, rồi anh mới miễn cưỡng rời đi.

Đúng vậy, lần này bên cạnh Diệp Sanh Ca không chỉ có Lâm Nhiễm, mà còn có cả chị Tú. Ban đầu cô định để chị Tú ở nhà chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của Kỷ Thời Đình, nhưng anh nhất quyết muốn cô mang chị theo, nên cô đành thuận theo.

Khi quay phim, thời gian trôi qua rất nhanh. Nhờ sự quan tâm của nhà sản xuất và đạo diễn, cô cảm thấy rất thoải mái trong đoàn phim. Ngoại trừ phản ứng thai nghén thỉnh thoảng ảnh hưởng đến cô, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ.

Kỷ Thời Đình tranh thủ mỗi khi rảnh rỗi đến thăm cô, và anh không hề cố gắng giấu giếm điều đó. Dù các nhân viên bình thường trong đoàn không biết rõ thân phận của anh, nhưng điều đó không ngăn cản sự kính nể mà họ dành cho Kỷ Thời Đình.

Khi bộ phim quay được một nửa, bụng bầu của Diệp Sanh Ca dần lộ rõ. May mắn là hầu hết trang phục của cô đều là váy học sinh rộng thùng thình, nên tạm thời vẫn có thể che giấu được.

Lâm Nhiễm không giấu được vẻ ghen tị, trêu chọc: “Chị Sanh Ca, sao em thấy chị càng ngày càng xinh ra thế. Ngoại trừ cái bụng, chỗ nào cũng chẳng có dấu hiệu tăng cân, thậm chí còn gầy đi…”

“May mắn thôi.” Cô cười khẽ.

“Không biết khi nào em có bầu liệu có được may mắn như chị không.” Lâm Nhiễm đầy mong đợi.

“Trước hết, em tìm một bạn trai đi rồi tính tiếp.” Diệp Sanh Ca nghiêm túc đề nghị.

Lâm Nhiễm suýt nữa thì nhảy dựng lên.

Hai người đang vui vẻ trò chuyện thì chị Tú vui mừng bước đến: “Thiếu phu nhân, thiếu gia đến đón cô rồi.”

Diệp Sanh Ca ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy Kỷ Thời Đình trong bộ vest lịch lãm đứng đó.

Hôm nay là ngày khám thai, anh đã nói từ sáng rằng sẽ đến đón cô.

Cô không nhịn được nở nụ cười, giơ tay ra về phía anh.

Anh mỉm cười trong mắt, kéo cô dậy và ôm vào lòng. Sau khi gật đầu chào chị Tú và Lâm Nhiễm, anh cúi xuống nhìn cô: “Đi thôi.”

Tại bệnh viện.

Sau khi kiểm tra siêu âm xong, Diệp Sanh Ca nhanh chóng nhảy xuống giường, liền bị Kỷ Thời Đình nhìn lạnh lùng không hài lòng.

Cô lè lưỡi, rồi vòng tay ôm lấy anh.

Đột nhiên, bác sĩ Tần lên tiếng: “Anh Kỷ. Ờ… tôi có một chuyện muốn nói với hai người.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 771



Diệp Sanh Ca nghe đến đây, trong lòng đột nhiên chùng xuống.

Sắc mặt của Kỷ Thời Đình cũng trở nên trầm lắng: “Có vấn đề gì sao?”

“Là chuyện tốt.” Bác sĩ Tần bị khí thế lạnh lùng của anh làm cho sợ hãi, lau mồ hôi rồi nói: “Kết quả siêu âm cho thấy, thiếu phu nhân có hai túi thai.”

Diệp Sanh Ca chớp mắt, liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.

Kỷ Thời Đình hơi nhíu mày.

Thấy hai vợ chồng dường như chưa hiểu rõ, bác sĩ Tần bổ sung thêm: “Chúng tôi còn nhìn rõ được hai vòng sáng của đầu thai nhi.”

“Rốt cuộc là chuyện gì, nói đi.” Giọng Kỷ Thời Đình trầm thấp, anh siết chặt cô gái trong lòng, lực tay hơi mạnh.

Bác sĩ Tần cười khổ: “Ý tôi là, thiếu phu nhân mang thai song sinh. Chúc mừng anh.”

Nghe được câu đó, Diệp Sanh Ca không khỏi cảm thấy choáng váng.

Song sinh? Song sinh!

Điều đó có nghĩa là cô và Thời Đình sắp có hai đứa con! Hai đứa!

Diệp Sanh Ca bị tin tức này làm cho sững sờ. Cô mở to mắt nhìn người đàn ông trước mặt, lắp bắp nói: “Thời Đình, anh… anh có nghe thấy không?”

Người đàn ông trông cũng như đang chìm trong cơn sốc lớn, đôi môi mỏng mím chặt, đồng tử giãn to, hơi thở nặng nề.

“Nghe thấy rồi.” Anh nói giọng khàn khàn, rồi nhìn về phía bác sĩ Tần: “Anh không nhầm chứ?”

“Chuyện này không thể nhầm được đâu, anh cứ yên tâm.” Bác sĩ Tần trả lời, “Thật ra lần khám thai trước, tôi đã nhận ra, nhưng lúc đó còn chưa rõ ràng nên tôi chưa nói. Giờ thì có thể chắc chắn rồi. Hơn nữa, phản ứng thai nghén của cô nặng như vậy, đó cũng là dấu hiệu quan trọng khi mang thai song sinh.”

Nếu là những cặp vợ chồng bình thường, bác sĩ Tần chắc đã nói sớm hơn. Nhưng với cặp đôi này, anh ấy nghĩ tốt nhất nên chắc chắn, vì nếu có sai sót, anh ấy lo mình sẽ mất việc.

Do đó, anh ấy chỉ thông báo tin tức này vào lúc này.

Sau khi nhận được sự khẳng định của bác sĩ Tần, Kỷ Thời Đình như có một khoảnh khắc nghẹn lại trong hơi thở.

Diệp Sanh Ca cảm nhận rõ ràng bàn tay của anh đang nắm lấy tay cô bỗng trở nên nóng hổi.

“Được rồi.” Giọng anh vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, “Cảm ơn anh.”

“Đây là việc nên làm.” Bác sĩ Tần nói xong liền biết ý rời khỏi, để lại không gian cho hai người.

Sau khi bóng dáng của bác sĩ Tần khuất khỏi, Kỷ Thời Đình ngay lập tức nâng khuôn mặt Diệp Sanh Ca lên, đặt lên môi cô một nụ hôn nồng nàn. Hơi thở anh gấp gáp, nụ hôn cũng chẳng theo bất kỳ quy tắc nào, như thể anh chỉ có thể dùng cách này để giải tỏa niềm vui và sự phấn khích trong lòng.

Diệp Sanh Ca cũng không kém phần xúc động. Cảm nhận hơi thở nóng bỏng của anh, cô bỗng nhiên có cảm giác muốn khóc.

Trước đó, khi ở khu nghỉ dưỡng, cô còn trêu đùa với anh rằng cô sẽ sinh cho anh thật nhiều con.

Giờ xem ra, ít nhất cô cũng có thể sinh cho anh hai đứa!

Nghĩ đến đây, viền mắt cô nóng lên.

Phải một lúc lâu sau, Kỷ Thời Đình mới chịu buông môi cô ra.

Anh tựa trán vào trán cô, hơi thở hai người hòa quyện vào nhau.

“Sanh Ca, cảm ơn em.” Giọng anh khàn đặc.

“Không cần cảm ơn.” Cô giả vờ nghiêm túc nói, nụ cười trên môi vẫn rạng rỡ, nhưng nơi khóe mắt đã thấp thoáng ánh nước.

Dạo gần đây, cô bận rộn quay phim, thời gian ở bên anh cũng không nhiều. Nhưng Diệp Sanh Ca biết áp lực mà anh phải chịu. Cổ phiếu của Tập đoàn T.S và nhiều doanh nghiệp khác đều dao động mạnh, cô không hiểu rõ nguyên nhân, nhưng biết anh chắc chắn đã phải trải qua rất nhiều khó khăn.

Vì thế, cô rất vui khi hôm nay nhận được tin tức này, và càng hạnh phúc hơn khi thấy tin tốt này làm anh phấn khích đến vậy.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 772



Phải một lúc lâu sau, Kỷ Thời Đình mới bình tĩnh lại.

Yết hầu anh khẽ chuyển động, bàn tay nóng bỏng đặt lên bụng nhỏ của cô.

“Thật không thể tin được.” Vẻ mặt anh đầy kinh ngạc, “Một lần mang thai hai đứa… Sanh Ca, em vất vả rồi.”

Diệp Sanh Ca cười tươi đáp: “Cũng không sao, còn tiện hơn là sinh từng đứa một.”

Kỷ Thời Đình không nhịn được bật cười, rồi anh lại nhíu mày: “Nhưng khi sinh sẽ nguy hiểm hơn đúng không?”

Giọng nói có phần lo lắng.

“Không đâu, em khỏe lắm mà.” Diệp Sanh Ca vội trấn an, “Đừng lo lắng. Nguy cơ khi sinh một hay hai đứa cũng giống nhau thôi.”

Kết quả là sắc mặt của Kỷ Thời Đình càng thêm u ám, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào bụng cô, trông có chút đáng sợ.

“Thời Đình, đây là tin vui mà, anh phải vui lên chứ.” Cô nũng nịu, “Chúng ta về báo tin này cho ông nội được không?”

“Ừm.” Anh thở dài, sau đó lại cúi xuống hôn cô thêm một lần nữa.



Sau khi rời khỏi bệnh viện, cả hai về thẳng nhà cũ.

Ông cụ đã biết hai người sẽ về ăn tối, nên từ sớm đã dặn nhà bếp chuẩn bị sẵn. Đến khi gần tới giờ, ông còn tự mình ra cửa đứng đợi.

Vì vậy, khi Diệp Sanh Ca và Kỷ Thời Đình xuống xe, họ đã thấy ông cụ đứng chờ từ xa.

Cả hai bước tới chào hỏi ông cụ.

Ông trông vẫn như mọi khi, gương mặt mang theo nụ cười hiền từ, ân cần hỏi han vài câu về tình hình sức khỏe của Diệp Sanh Ca.

“Chúng con vừa từ bệnh viện về.” Kỷ Thời Đình khẽ cười, “Tình trạng của Sanh Ca rất tốt, ông cứ yên tâm.”

“Vậy thì tốt. Hai đứa vào nhà đi, cơm tối cũng sắp xong rồi.” Ông cụ vui vẻ nói.

Khi bước vào trong, Diệp Sanh Ca không kìm được mà liếc nhìn Kỷ Thời Đình, ánh mắt đầy thắc mắc. Cô cứ tưởng anh sẽ báo tin song thai ngay cho ông cụ chứ.

Nhưng Kỷ Thời Đình chỉ nhẹ nhàng nhìn cô trấn an, không giải thích gì thêm.

Diệp Sanh Ca giữ lại sự tò mò trong lòng, mỉm cười với anh.

Cho đến khi bữa tối kết thúc, Kỷ Thời Đình vẫn chưa đề cập đến việc cô mang song sinh.

Điều này khiến sự thắc mắc trong lòng Diệp Sanh Ca càng lớn hơn.

Sau bữa ăn, ông cụ dặn Diệp Sanh Ca nghỉ ngơi cẩn thận, rồi đưa Kỷ Thời Đình vào thư phòng.

Diệp Sanh Ca không kiềm chế được liền rón rén tiến tới nghe lén, chú Tĩnh liếc nhìn cô nhưng không ngăn cản.



Trong thư phòng, ông cụ bắt đầu nói về tình hình biến động của thị trường chứng khoán gần đây.

“Chính sách trên cao càng ngày càng khó đoán.” Ông cụ trầm ngâm, “Ta nghe phong thanh rằng các lãnh đạo cấp cao không hài lòng với tình hình thu thuế của Dương Thành trong hai năm qua.”

Kỷ Thời Đình cười lạnh: “Chỉ là cái cớ thôi.”

“Dù có là cái cớ hay không thì T.S vẫn là mục tiêu đầu tiên chịu tác động.” Ông cụ lắc đầu, rồi bất chợt đổi chủ đề, “Dạo này con và Sanh Ca vẫn ổn chứ?”

Kỷ Thời Đình nhướn mày ngạc nhiên: “Tất nhiên. Sao ông lại hỏi vậy?”

“Ta nghe tin, gần đây con đang theo đuổi tiểu thư nhà họ Cảnh, làm ồn ào không ít.” Ông cụ nhìn chằm chằm vào anh, “Đến cả Cảnh Chí Viễn cũng bị kinh động, gọi điện trực tiếp cho ta. Ông ấy có vẻ rất vui lòng với chuyện này, ta chỉ biết nói quanh cho qua.”

Kỷ Thời Đình không chút biến sắc: “Chỉ là tin đồn sai lệch. Làm sao con lại có thể đi theo đuổi tiểu thư nhà họ Cảnh được.”

“Ta cũng thấy không thể, nhưng nếu Cảnh Chí Viễn đã cho rằng đó là con, thì chuyện này nên kết thúc thế nào đây.” Ông cụ thở dài, “Chúng ta mà đắc tội ông ấy, còn có ngày tháng yên ổn không?”

“Dù có đắc tội hay không, ông ta cũng sẽ không bao giờ tha cho nhà họ Kỷ.” Kỷ Thời Đình bất ngờ bật cười lạnh lùng.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 773



Ông cụ Kỷ sững lại: “Con nói vậy là có ý gì?”

“Cảnh Chí Viễn gặp sai sót trong công việc, ông ta phải nhanh chóng bù đắp lỗ hổng tài chính, nên đã nhắm vào nhà họ Kỷ.” Kỷ Thời Đình cười khẩy, “Ông nghĩ con gái của ông ta dễ cưới vậy sao? Cưới rồi, chúng ta phải trả một cái giá rất đắt. Không cưới, ông ta cũng sẽ không buông tha chúng ta.”

Ông cụ Kỷ ngẫm nghĩ: “Nếu cưới thì đó là một cuộc liên hôn, nhà họ Kỷ giúp hắn vượt qua khó khăn, và khi giữ được vị trí, ông ta chắc chắn sẽ giúp đỡ nhà chúng ta. Tính ra cũng không thiệt thòi.”

“Vậy là ông ủng hộ?” Kỷ Thời Đình nói giọng trầm, trong lời nói đã có chút áp lực.

Ông cụ không vui: “Ta chỉ nói vậy thôi. Sanh Ca đang mang cốt nhục của con, dù ta có không còn lương tâm cũng không đến mức ép con cưới người khác vào lúc này.”

“Dạ.” Kỷ Thời Đình khẽ dịu lại, “À, suýt quên, Sanh Ca đang mang thai đôi.”

Ông cụ lập tức hóa đá, phải mất một lúc mới kích động xoa tay: “Cái thằng nhóc này, sao không nói sớm… Chuyện bên Cảnh Chí Viễn, con cứ xử lý đi. Nếu không ổn, thì mềm mỏng một chút, cùng lắm thì chi nhiều tiền hơn.”

Kỷ Thời Đình chỉ cười khẩy.

Để lấp đầy túi của Cảnh Chí Viễn, không đơn giản chỉ là “chi nhiều tiền”…



Tại Kinh thành, nhà họ Cảnh.

Dạo này Cảnh Đồng thực sự không vui.

Kỷ Thời Đình giữ đúng lời hứa, dùng nhiều cách khác nhau khiến mọi người đều biết cô có một người theo đuổi bí ẩn, xuất sắc. Cảnh Đồng liền nhân cơ hội tuyên bố rằng Giang Dực với cô chỉ còn là quá khứ. Nhờ đó, cô nhận được vô số ánh mắt tò mò, ngưỡng mộ xen lẫn ghen tị. Nhưng đến lúc này, cô mới nhận ra, đó không phải điều mình thực sự muốn.

Cảm giác mất mát tràn ngập trong lòng khiến cô muốn khóc.

Cô vẫn muốn tìm Giang Dực, dù anh rất phiền cô, nhưng chỉ cần được nói chuyện với anh, cô đã vui rồi.

Nhưng giờ đây, ai cũng biết cô không còn quan tâm đến Giang Dực. Nếu cô lại tìm anh, chẳng phải tự vả vào mặt mình sao.

Cảnh Đồng buồn bã đi xuống lầu, thấy cha mình đang ngồi trên sofa.

Cô ngoan ngoãn đi tới chào ông.

Nhìn thấy gương mặt u sầu của con gái, Cảnh Chí Viễn không khỏi bật cười: “Sao thế? Người theo đuổi con làm con giận à?”

“Không có…” Cảnh Đồng vẫn không có tinh thần.

Người theo đuổi gì chứ… Mấy món quà đó có lẽ đều do trợ lý của Kỷ Thời Đình chuẩn bị.

“Cha nghe nói, người theo đuổi bí ẩn của con chính là Kỷ Thời Đình?”

Cô mới chỉ đến Dương Đông một chuyến đã dính vào một người bí ẩn theo đuổi mình, thật ra nhiều người đã đoán được rằng đó là Kỷ Thời Đình.

Cảnh Đồng vội lắc đầu: “Không phải đâu, cha.”

“Vậy cậu ta rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Cảnh Đồng ấp úng, không biết nói sao.

“Đừng có giấu cha, mấy thứ quà đó chẳng khó tra ra đâu.” Cảnh Chí Viễn mỉm cười, “Yên tâm, một khi cậu ta đã dính đến con, cha chắc chắn sẽ bắt cậu ta chịu trách nhiệm.”

Cảnh Đồng ngơ ngác: “Chịu trách nhiệm gì?”

“Tất nhiên là cưới con.” Cảnh Chí Viễn nghiêm giọng nói, “Trước đây chẳng phải con bảo muốn cậu ta làm chồng mình sao?”

“Con chỉ nói đùa thôi mà!” Cảnh Đồng vội vàng thanh minh.

“Chuyện này không thể đem ra đùa được.” Sắc mặt Cảnh Chí Viễn đanh lại, “Cha đã đạt được thỏa thuận với ông cụ nhà họ Kỷ rồi, bất kể con có đồng ý hay không.”

Cảnh Đồng sửng sốt: “Làm sao có thể!”

“Tại sao lại không thể?” Cảnh Chí Viễn nói rồi đứng dậy, “Những ngày này con cứ ngoan ngoãn ở nhà, đừng đi đâu cả.”

Nói xong, ông xoay người bước đi.

Cảnh Đồng nhìn theo bóng lưng cha mình, sững sờ rất lâu. Cô không hiểu tại sao mọi chuyện lại biến thành thế này. Cha cô sao lại bỗng nhiên trở nên độc đoán như vậy chứ?
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 774



Sau khi nói chuyện xong với ông cụ, Kỷ Thời Đình quay trở về phòng riêng của mình tại nhà cũ.

Diệp Sanh Ca đang lật giở cuốn sổ ghi chép hồi nhỏ của anh.

Anh nhướng mày, bước đến giật lấy cuốn sổ từ tay cô, giọng có chút ngượng ngùng pha chút bực bội: “Có gì mà hay ho đâu.”

Diệp Sanh Ca cười rạng rỡ: “Em thấy hay mà, Thời Đình, hồi nhỏ anh đáng yêu lắm.”

Trong cuốn sổ của Kỷ Thời Đình, một nửa là ghi chép bài học, nửa còn lại là những dòng bình luận hoặc đôi khi là những lời phàn nàn của anh. Giọng điệu nghiêm túc trong đó khiến Diệp Sanh Ca không nhịn được cười.

Kỷ Thời Đình hừ lạnh một tiếng, đặt cuốn sổ về chỗ cũ rồi kéo cô vào lòng. Bàn tay ấm nóng quen thuộc lại đặt lên bụng cô.

Đến tận bây giờ, anh vẫn khó tin rằng trong bụng cô đang mang hai đứa trẻ.

“Đúng rồi, có chuyện này em vẫn chưa hỏi anh.” Diệp Sanh Ca nhẹ giọng nói, “Lúc trước, khi em rời đi, anh có đi làm thủ tục ly hôn không?”

Kỷ Thời Đình cười khẽ: “Em nghĩ sao?”

“Sau này em có tra thử, tình trạng hôn nhân của em được ghi là đã ly hôn, nên em luôn nghĩ chúng ta thực sự đã ly hôn. Nhưng mà…” Diệp Sanh Ca ngập ngừng, khẽ cắn môi.

Nhưng gần đây, anh chưa từng nhắc đến chuyện tái hôn. Điều này thật sự không giống với tính cách của anh.

Hoặc là anh đã quên, hoặc là thủ tục ly hôn của họ chưa bao giờ được hoàn tất.

Kỷ Thời Đình bật cười, chỉ “ừ” một tiếng.

Diệp Sanh Ca tức giận, “ừ” là có ý gì?

Cô đang mang hai đứa con trong bụng, ít nhất anh cũng nên cho cô một lời giải thích rõ ràng chứ?

Kỷ Thời Đình vẫn không trả lời trực tiếp câu hỏi của cô.

“Chờ đến khi bọn trẻ chào đời, chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ.” Anh nhẹ nhàng v**t v* mái tóc dài của cô, giọng nói trầm ấm mang theo nụ cười dịu dàng, “Em thấy thế nào?”

Hôn lễ… Thì ra anh đã nghĩ đến chuyện này rồi.

Diệp Sanh Ca khẽ chớp mi, do dự một lúc, cuối cùng cô cũng mở miệng: “Em vừa nghe thấy cuộc trò chuyện của anh với ông nội.”

Bàn tay Kỷ Thời Đình khựng lại, giọng anh không chút dao động: “Em lại nghe lén.”

“Em đang nghĩ, nếu chúng ta đã ly hôn thật, liệu em có thể chấp nhận anh kết hôn với Cảnh Đồng không.” Cô hít sâu một hơi, “Dù sao, kết hôn với cô ấy có thể giúp anh thoát khỏi tình thế khó khăn hiện tại, về lâu dài cũng có lợi cho công ty.”

Kỷ Thời Đình không nói gì, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cô.

“Nhưng em đã nghĩ rất lâu, em không thể chấp nhận được. Dù không vì bản thân, em cũng phải nghĩ cho con.” Cô nhẹ giọng nói tiếp, “Vì thế, em nghĩ, giá như chúng ta chưa từng ly hôn thì tốt biết mấy. Như vậy, anh và ông nội sẽ có lý do để từ chối nhà họ Cảnh.”

Nói xong, cô cắn chặt môi, gương mặt hiện lên chút áy náy: “Anh xem, em lúc nào cũng ích kỷ. Bây giờ có con rồi, em càng ích kỷ hơn và không còn cảm thấy áy náy nữa.”

Yết hầu của Kỷ Thời Đình khẽ chuyển động, ánh mắt đen sâu đầy khó lường. Một lúc sau, anh bỗng từ tốn nở nụ cười.

“Kết hôn hai lần là phạm pháp đấy.” Anh ta khàn giọng mở miệng, “Anh luôn là một công dân tốt, tuân thủ pháp luật.”

Mũi Diệp Sanh Ca cay xè, cô vừa muốn khóc vừa muốn cười, cô đưa tay ôm chặt anh: “Đúng thế.”

Quả nhiên cô đã không đoán sai. Có lẽ trong cơn giận dữ, anh từng có ý nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng anh cũng không bao giờ thực hiện.

Vì vậy, chuyện ly hôn gì đó, anh chỉ nói miệng mà thôi. Trạng thái hồ sơ cá nhân của cô, có khi cũng là do anh đã làm trò.

Diệp Sanh Ca vừa nghĩ, nước mắt vừa lăn dài trên má.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 775



Bộ phim Gặp Gỡ Thần Cupid là một bộ phim hài tình cảm với bối cảnh đơn giản và câu chuyện không phức tạp, nên đối với Diệp Sanh Ca, việc đảm nhận vai diễn này dễ như trở bàn tay. Nhờ sự vận hành tốt của đoàn phim, chỉ trong hai tháng, cô đã hoàn thành xong các cảnh quay của mình.

Tuy vậy, đến những cảnh cuối, bụng bầu của cô cũng gần như không thể che giấu được nữa. May mắn là phần hậu kỳ có thể dùng kỹ xảo để xử lý. Nhân viên trong đoàn phim đều nhận ra cô đang mang thai, nhưng không ai dám bàn tán. Trên mạng cũng xuất hiện một số tin đồn, nhưng không tạo được làn sóng lớn, có lẽ vì chẳng ai tin rằng một diễn viên trẻ đầy triển vọng lại chọn mang thai và sinh con vào lúc này.

Vì tình hình của tập đoàn T.S đang ở tâm bão dư luận, cô không muốn gây thêm sự chú ý không cần thiết, thậm chí đã vắng mặt tại lễ trao giải Đỉnh Thịnh. Dù vậy, chiếc cúp Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất vẫn không có gì bàn cãi mà thuộc về cô.

Ngày đóng máy, Kỷ Thời Đình đích thân đến đón cô về nhà.

Sau ba tháng mang thai, bụng của Diệp Sanh Ca đã lớn rõ rệt. Kỷ Thời Đình chỉ cần vài ngày không gặp là đã thấy bụng cô lớn hơn đáng kể, điều này khiến anh vừa hưng phấn vừa lo lắng.

Khi về đến nhà, Kỷ Thời Đình đặt cô xuống sofa, nhận ly nước ấm từ tay người giúp việc mà ánh mắt vẫn không rời khỏi bụng cô.

Diệp Sanh Ca uống một ngụm nước từ tay anh, không nhịn được cười hỏi: “Anh làm gì thế?”

“Lại lớn hơn rồi.” Anh mím môi, giọng có chút bực bội, “Mới bốn tháng mà đã to thế này, đến lúc sinh thì phải làm sao đây.”

“Bình thường đâu to thế này, tại em mang hai đứa mà.” Diệp Sanh Ca cười vui vẻ.

Kỷ Thời Đình chỉ biết cười bất lực, anh cúi xuống hôn lên môi cô rồi đặt tay lên bụng, cảm nhận sự chuyển động của hai đứa bé.

“Diệp Sanh Ca, em vất vả rồi.” Giọng anh khàn khàn, “Anh không nên để em mang thai sớm như vậy.”

Nếu không tận mắt chứng kiến, anh sẽ không thể tưởng tượng được những vất vả và phiền toái trong suốt thai kỳ. Nhưng anh lại chẳng thể san sẻ chút nào với cô.

“Sớm sinh muộn sinh gì thì cũng phải sinh thôi mà.” Diệp Sanh Ca cười nhẹ, vòng tay ôm cổ anh, “Hơn nữa, em thấy anh còn vất vả hơn em nhiều.”

Ngoài việc bụng bầu khiến cô di chuyển có phần bất tiện, quá trình quay phim không gây ra quá nhiều áp lực cho cô, và tình trạng ốm nghén cũng đã giảm bớt so với trước. Nhìn chung, cô cảm thấy mình không gặp quá nhiều khó khăn.

Nhưng ngược lại, Kỷ Thời Đình vừa phải lo lắng cho cô, vừa bận rộn công việc, lại phải đối phó với áp lực từ phía Kinh thành, cô có thể tưởng tượng được anh đã vất vả như thế nào. Diệp Sanh Ca không biết Kỷ Thời Đình và ông cụ đã giao tiếp với nhà họ Cảnh ra sao, nhưng ít nhất trong tháng qua, cô không còn nghe anh nhắc đến Cảnh Đồng nữa.

Kỷ Thời Đình khẽ cười: “Vất vả thì có, nhưng xứng đáng.”

Diệp Sanh Ca chớp mắt, không nhịn được hỏi: “Vậy… khủng hoảng đã được giải quyết chưa?”

Từ trước đến nay cô không dám hỏi, nhưng chưa bao giờ cô lại quan tâm đến tin tức tài chính nhiều đến vậy. Cô biết trong suốt hơn một tháng qua, thị trường chứng khoán đã trải qua những biến động dữ dội, đặc biệt là tập đoàn Tiêu do Tiêu Duệ Lãng làm chủ tịch đã thăng trầm không ngừng, còn có tin đồn rằng Tiêu thị đang bị điều tra vì các vấn đề trốn thuế.

Trong khi đó, tập đoàn T.S vẫn giữ được sự ổn định giữa cơn bão.

“Tôi đã chuyển hướng nguy cơ sang phía khác.” Kỷ Thời Đình khẽ luồn ngón tay vào mái tóc dài của cô, đôi mắt anh lóe lên ánh nhìn lạnh lùng.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 776



“Tiêu Duệ Lãng?” Diệp Sanh Ca thốt lên.

Không ngạc nhiên khi gần đây tập đoàn Tiêu gặp rắc rối liên miên!

“Hy vọng hắn có thể cầm cự lâu thêm chút nữa.” Kỷ Thời Đình cười nhạt, “Tốt nhất là đến khi Cảnh Chí Viễn bị hạ bệ.”

Giọng điệu của anh nhẹ nhàng, như thể những lời này chẳng có gì quan trọng, nhưng phía sau là những cuộc tranh đấu gay gắt, không biết đã có bao nhiêu máu đổ.

“Dù sao, em chỉ cần anh bình an là đủ.” Diệp Sanh Ca nghiêm túc nhắc lại.

“Được.” Anh khẽ nhếch môi, “Anh cũng sẽ cho hai đứa con của chúng ta một tương lai tốt đẹp nhất.”

Diệp Sanh Ca phồng má, cô biết trong lòng anh vẫn không thể chấp nhận việc lùi bước để đổi lấy sự an toàn. Vì vậy, dù anh tạm thời tránh né đối thủ, mục tiêu cuối cùng vẫn là phản công.

Cô không khỏi lo lắng, nhưng cũng hiểu rõ tính cách của anh, không thể ép anh thay đổi được.

Kỷ Thời Đình bật cười, nhẹ nhàng chọc vào má cô: “Đừng lo, em và hai con là điều quý giá nhất với anh.”

Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng nở nụ cười, ôm lấy cổ anh, khẽ “ừ” một tiếng.



Tuy nhiên, Tiêu Duệ Lãng lại không có được khí phách như Kỷ Thời Đình. Tập đoàn Tiêu gia chẳng thể cầm cự được bao lâu đã phải giương cờ trắng.

Diệp Sanh Ca sau đó đã tra cứu cấu trúc cổ phần của Tiêu thị, phát hiện rằng một cổ đông nắm giữ hơn 10% cổ phần mới xuất hiện, mang tên một người lạ mặt, nhưng chắc chắn có liên quan đến nhà họ Cảnh. Không lâu sau, cổ đông này bán tháo cổ phần, thu về hàng trăm tỷ tiền mặt. Để giữ quyền kiểm soát, có lẽ một phần lớn số cổ phần này đã được Tiêu Duệ Lãng mua lại.

Sự mất mát của Tiêu Duệ Lãng thật sự quá lớn, Diệp Sanh Ca không khỏi rùng mình, thậm chí không còn tâm trạng để hả hê.

Cô lo sợ rằng chiêu trò tương tự sẽ rơi xuống đầu tập đoàn T.S.

Quả nhiên, sau khi Tiêu Duệ Lãng cắt thịt để nuôi hổ và giành được một chút th* d*c, con hổ đó lại không hề biết đủ mà tiếp tục chĩa móng vuốt về phía tập đoàn T.S. Chỉ trong vài ngày, một tổ điều tra đặc biệt đã đến Dương Thành để kiểm tra tình hình nộp thuế của tập đoàn.

Những tập đoàn lớn như T.S là những người nộp thuế hàng đầu, nên việc sử dụng các phương thức tránh thuế hợp pháp là không thể tránh khỏi. Liệu những hành vi lách luật này có cấu thành tội phạm hay không, giữa chúng còn rất nhiều khoảng trống để xử lý.

Vì thế, từ khi nghe tin này, Diệp Sanh Ca bắt đầu đứng ngồi không yên.

Kỷ Thời Đình cũng trở nên bận rộn chưa từng có, nhưng dù bận đến mấy, mỗi ngày anh vẫn trở về bên cô, bất kể là muộn đến đâu. Đôi khi Diệp Sanh Ca tỉnh giấc trong đêm, cô vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm của anh bên cạnh.

Anh ngủ rất nông, hễ cô có động tĩnh gì, anh lập tức tỉnh dậy và hỏi han xem cô có khó chịu không.

Diệp Sanh Ca chỉ lắc đầu rồi ôm chặt lấy anh, cho đến khi cô lại chìm vào giấc ngủ.

Hôm nay, hiếm hoi lắm Kỷ Thời Đình mới về sớm, cùng cô ăn tối.

Trên khuôn mặt anh không hề lộ ra chút dấu hiệu mệt mỏi hay sợ hãi nào. Lo lắng cô kén chọn, như mọi ngày, anh tự tay gắp thức ăn cho cô.

Diệp Sanh Ca ngẩn ngơ nhìn gương mặt điển trai và sâu lắng của anh. Cô có rất nhiều điều muốn nói, nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu.

“Bác sĩ bảo rằng bây giờ là thời điểm quan trọng để bổ sung dinh dưỡng cho em. Em nên ăn uống cân đối, nhưng đừng ăn nhiều quá, kẻo con lại lớn quá mức.” Kỷ Thời Đình vừa dặn dò xong, chợt nhận ra cô đang lơ đãng, anh không khỏi bật cười: “Sao thế?”

“Thời Đình, anh có ổn không?” Cô nhìn vào đôi mắt đỏ ngầu của anh, lòng cô quặn thắt.

Cô biết anh có nguồn năng lượng dồi dào đến mức nào, thời gian ngủ của anh có lẽ chỉ bằng một nửa so với cô, nên cô có thể tưởng tượng được anh đã bao lâu chưa có một giấc ngủ ngon.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 777



Kỷ Thời Đình khẽ cười: “Em lại đang xem mấy tin tức tài chính lung tung đó phải không? Đám phóng viên chỉ toàn suy đoán, những gì họ viết không phải sự thật. Sau này đừng đọc nữa, được không?”

Diệp Sanh Ca cắn môi, ngoan ngoãn gật đầu.

Có lẽ sự bình tĩnh của anh đã truyền cho cô sức mạnh. Quan trọng nhất, cô biết rằng lo lắng cũng vô ích. Việc duy nhất cô có thể làm là tin tưởng vào anh.



Thời gian trôi qua thêm một tháng, cuối cùng nhóm điều tra từ Kinh thành cũng rời khỏi.

Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như đám mây đen bao phủ lên bầu trời Dương Thành cuối cùng cũng đã tan biến.

Vì vậy, khi Thượng Thiên Ý gọi điện đến, cô hiếm khi có tâm trạng trò chuyện cùng anh ta một lúc lâu.

Thượng Thiên Ý không bỏ lỡ cơ hội để nhắc nhở cô.

“Tôi đã cho cậu tạm dừng tất cả công việc rồi, đợi đến khi *Thập Tự* hoặc *Gặp Gỡ Thần Cupid* ra rạp rồi tính tiếp.” Trong điện thoại, Thượng Thiên Ý đang thảo luận kế hoạch làm việc tiếp theo của cô. “Nhiệm vụ của cậu bây giờ là kiểm soát cân nặng, sau khi sinh con thì phải lập tức bắt đầu hồi phục!”

Diệp Sanh Ca nào dám phản đối, cô rụt rè đáp ứng.

“Diễn viên nữ thường có ‘tuổi thọ’ nghề nghiệp ngắn, nhưng may mắn là cậu có diễn xuất và tài nguyên tốt, đi theo con đường cao cấp, nên không cần phải tranh giành vị trí hay độ phủ sóng như các tiểu hoa khác. Nhưng dù vậy, cậu cũng không thể lơ là, vẻ đẹp và vóc dáng phải được giữ vững cho tôi! Nếu cậu để thân hình biến dạng, đừng nói khán giả, ngay cả anh Kỷ cũng sẽ chán ghét cậu.”

Diệp Sanh Ca muốn nói rằng Kỷ Thời Đình không hề nông cạn như vậy, nhưng dù anh không để ý, cô cũng không muốn anh phải ngắm nhìn một cơ thể thô kệch của mình mỗi ngày. Vì vậy, cô nghiêm túc hứa rằng mình sẽ giữ gìn vóc dáng.

Sau khi mắng cô một trận, tâm trạng của Thượng Thiên Ý dường như khá hơn.

“Được rồi, cậu cứ yên tâm dưỡng thai, công việc ở công ty tôi sẽ cố gắng không làm phiền cậu.” Anh ta cười nói.

“Thiên Ý, cậu thật tốt.” Diệp Sanh Ca cảm động.

“Hừ.” Anh ta hừ mũi đầy kiêu ngạo rồi cúp máy.

Diệp Sanh Ca không nhịn được cười, cô đặt điện thoại xuống, chống lưng đứng dậy chuẩn bị ra vườn đi dạo.

Nhưng vừa bước ra khỏi cửa, cô đã nhìn thấy Kỷ Thời Đình.

Anh đứng đó, dáng người cao lớn và lịch lãm, một tay đút túi quần, tay kia cầm một bông hồng, ánh mắt đen láy, tràn đầy yêu thương, chính xác hướng về phía cô ngay khi cánh cửa mở ra.

Diệp Sanh Ca bất ngờ, vui vẻ kêu lên: “Thời Đình?”

Anh mỉm cười, bước tới gần, vòng tay qua eo cô rồi nhẹ nhàng cài bông hồng đỏ rực lên mái tóc cô.

“Trên đường về anh thấy có người bán, nên tiện tay mua một bông. Em thích không?” Anh khẽ cười.

Diệp Sanh Ca gật đầu thật mạnh.

Dạo gần đây, mỗi lần Kỷ Thời Đình trở về, anh đều mang cho cô một món quà nhỏ. Đôi khi là món trang sức đắt tiền, đôi khi chỉ là một chiếc băng đô dễ thương. Không biết anh sao bỗng nhiên lại có hứng thú mua mấy món đồ nhỏ nhặt này, nhưng chắc chắn không thể thiếu công của Tôn Diệp. Dù vậy, những món quà nho nhỏ này khiến Diệp Sanh Ca cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Mặt cô đỏ bừng, đưa tay chỉnh lại bông hồng, nở nụ cười rạng rỡ: “Trông em có đẹp không?”

Kỷ Thời Đình chăm chú nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm như có thể khiến người ta chìm đắm.

Diệp Sanh Ca bỗng nhiên ngượng ngùng, gương mặt càng đỏ hơn.

Anh nâng mặt cô lên, cúi xuống trao cho cô một nụ hôn sâu. Đến khi nụ hôn kết thúc, giọng anh trở nên khàn đục: “Đẹp lắm. Em muốn đi dạo không?”

Diệp Sanh Ca thở nhẹ, khẽ gật đầu.

Anh mỉm cười: “Anh sẽ đi cùng em.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 778



Em bé trong bụng đã được sáu tháng, khi Diệp Sanh Ca cúi xuống, cô hoàn toàn không thể nhìn thấy mu bàn chân của mình nữa.

Tuy nhiên, nhờ vào việc kiểm soát chế độ ăn uống nghiêm ngặt, bụng cô không phát triển quá lớn, có lẽ chỉ to hơn một chút so với các bà mẹ mang thai đơn ở cùng giai đoạn. Nhưng để sinh nở thuận lợi, việc đi bộ mỗi ngày là điều không thể thiếu. Nếu có thể, cô rất mong muốn được sinh tự nhiên.

Trong khu vườn, Kỷ Thời Đình cùng cô bước chậm rãi về phía hồ.

Diệp Sanh Ca đi rất chậm, Kỷ Thời Đình một tay ôm lấy eo cô, điều chỉnh tốc độ để đi cùng cô.

“Ôi, chúng vừa cử động!” Diệp Sanh Ca đột nhiên dừng lại, phấn khích nhìn anh.

Kỷ Thời Đình nhíu mày nhẹ, ngay lập tức đặt tay lên bụng cô, quả nhiên, trong lòng bàn tay anh có cảm giác rõ ràng về sự chuyển động.

Anh khẽ cười, giọng khàn khàn: “Cảm giác như chúng đang vươn vai.”

“Cũng có thể chúng đang đánh nhau đấy.” Diệp Sanh Ca không nhịn được bật cười, “Nghịch ngợm thế này, không biết là trai hay gái nữa.”

Thật ra, ở thời điểm này, giới tính của em bé đã có thể biết rõ, nhưng cô và Kỷ Thời Đình muốn giữ lại sự bất ngờ này đến phút cuối, nên họ vẫn duy trì sự mong chờ ấy.

Kỷ Thời Đình không nói gì, chỉ mỉm cười, rồi cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi cô.

Diệp Sanh Ca ngẩng lên nhìn anh, khẽ nói: “Thời Đình, anh có điều gì muốn nói với em đúng không?”

“Ừ.” Anh luồn tay vào mái tóc đen của cô, “Anh phải đi công tác vài ngày, em ở nhà ngoan ngoãn nhé, được không?”

Diệp Sanh Ca gật đầu, không hề ngạc nhiên. Làm chủ tịch, đi công tác là chuyện bình thường, và trong suốt những tháng qua, Kỷ Thời Đình đã cố gắng giảm thiểu các chuyến đi để chăm sóc cô, nhưng không thể tránh hoàn toàn.

“Anh nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng làm việc quá sức, và nhớ gọi cho em đấy.” Cô khẽ nói, trong giọng có chút không nỡ.

“Anh nhớ rồi.” Kỷ Thời Đình cúi xuống hôn lên trán cô, “Nếu chuyến đi này suôn sẻ, cuộc khủng hoảng của công ty sẽ được giải quyết hoàn toàn. Em không cần lo lắng nữa.”

Dù bề ngoài cô không nói, nhưng anh biết trong lòng cô vẫn luôn lo âu.

Mắt Diệp Sanh Ca sáng lên: “Vậy thì tốt quá, em và con sẽ đợi tin tốt từ anh.”

“Được.” Anh đáp nhẹ, rồi cởi áo khoác đắp lên người cô, “Trời nổi gió rồi, mình về thôi.”

Sau bữa tối, Tôn Diệp lái xe đến đón Kỷ Thời Đình. Diệp Sanh Ca với bụng bầu to lộc ngộc tiễn anh ra tận cửa.

Khi đó, mặt trời đã lặn, ánh hoàng hôn làm đôi mắt đen của anh càng trở nên sáng ngời. Diệp Sanh Ca kìm nén nỗi không nỡ trong lòng, nở một nụ cười rạng rỡ với anh.

Kỷ Thời Đình dường như cũng bị nụ cười của cô làm lay động, nên lần chia tay này, ngoài sự lưu luyến, còn có cả hy vọng.

Diệp Sanh Ca đứng nhìn chiếc xe phóng đi, cho đến khi khuất hẳn.



Tại Kinh thành.

Sau ba ngày đắn đo, cuối cùng Giang Dực đã giao nộp tài liệu trong tay mình – thứ có thể khiến Cảnh Chí Viễn hoàn toàn sụp đổ.

Suốt mấy tháng qua, Kỷ Thời Đình đã đấu đá với Cảnh Chí Viễn, mục đích là kéo dài thời gian để thu thập chứng cứ về những vi phạm pháp luật của Cảnh Chí Viễn, trong đó Giang Dực cũng góp một phần không nhỏ.

Nếu không biết, thì thôi, nhưng khi đã biết, anh không thể khoanh tay đứng nhìn, điều đó không phù hợp với nguyên tắc của anh.

Dù chứng cứ đã rõ ràng, anh vẫn lưỡng lự suốt ba ngày. Điều này thật sự không giống anh.

Giang Dực không thể phủ nhận rằng, sự do dự của anh là vì Cảnh Đồng. Cô gái ấy tuy bướng bỉnh và không hiểu chuyện, nhưng cũng ngây thơ như tờ giấy trắng. Cảnh Chí Viễn đã bảo vệ cô rất kỹ, nếu Cảnh Chí Viễn sụp đổ, đối với Cảnh Đồng chẳng khác nào cả thế giới đổ sụp.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 779



Giang Dực không dám tưởng tượng, đến lúc đó, cô gái bướng bỉnh này sẽ làm sao để đối mặt.

Nhưng anh cũng không thể để Cảnh Chí Viễn tiếp tục hành động điên cuồng như vậy.

Nghĩ đến đây, Giang Dực chậm rãi thở ra một hơi, rồi bước ra khỏi văn phòng.

Gần đây, anh đã được điều chuyển sang làm việc tại cơ quan tư pháp.

Anh nhanh chóng tìm thấy xe của mình, vừa định mở cửa thì đột nhiên có một bóng đen lao đến trước mặt anh. Cùng với tiếng “bụp,” khuôn mặt tươi cười của một cô gái hiện ra trong tầm mắt anh.

Giang Dực ngạc nhiên: “Sao cô lại ở đây?”

Cảnh Đồng thực ra cũng có chút bất ngờ, nhưng đồng thời cũng cảm thấy chột dạ.

Bất ngờ là vì hôm nay Giang Dực hiếm khi không cau có. Thường thì khi cô xuất hiện trước mặt anh như thế này, anh sẽ rất không vui.

Chột dạ là vì… cô lại thất hứa, một lần nữa chạy đến quấy rầy anh.

“Em tốt nghiệp rồi mà. Em không muốn tiếp tục học nữa, nhưng ba em nhất quyết bắt em học tiếp, nên gần đây em đang nộp đơn vào các trường ở nước ngoài.” Cảnh Đồng làm bộ nghiêm túc nói, “Anh hình như học ở Princeton, đúng không? Anh thấy em vào Princeton có được không?”

Khuôn mặt cô gái ửng hồng, đôi mắt lấp lánh vừa có chút ngượng ngùng, vừa có chút láu cá.

Giang Dực mấp máy môi, đột nhiên cảm thấy cổ họng mình thắt lại.

“Cũng được. Nếu em muốn, tôi có thể giúp em viết thư giới thiệu.” Giang Dực đáp với giọng trầm.

Có lẽ ra nước ngoài học là lựa chọn tốt nhất cho cô. Cảnh Chí Viễn có lẽ cũng vì đề phòng nên mới sắp xếp như vậy.

“Wow!” Cảnh Đồng giật mình kêu lên: “Giang Dực, anh bị ma nhập rồi sao?”

Hôm nay anh đối xử với cô quá kiên nhẫn, làm cô cảm thấy không quen.

Sắc mặt Giang Dực lập tức lạnh xuống: “Khi nào chọn được trường, nói với tôi.”

Nói xong, anh mở cửa xe và ngồi vào ghế lái.

Cảnh Đồng thở phào nhẹ nhõm. Đây mới là Giang Dực mà cô quen.

Không chút do dự, cô ngồi vào ghế phụ: “Anh đưa em về nhà đi!”

Giang Dực liếc nhìn cô đầy kiềm chế, rồi khởi động xe.

“Em không cố ý bám lấy anh đâu!” Cảnh Đồng bị anh nhìn đến mức cảm thấy tội lỗi, không nhịn được phải giải thích, “Em nói cho anh biết, ban đầu Kỷ Thời Đình còn cầu hôn với ba em đấy, nhưng em không muốn kết hôn với một người không quen, nên đã từ chối anh ta.”

Sự thật là, lúc đầu ba cô rất cứng rắn, tuyên bố rằng Kỷ Thời Đình sẽ phải cưới cô. Sau vài ngày cô phản kháng dữ dội, cuối cùng bố cô cũng nhượng bộ và không ép cô nữa. Nhưng cô cũng đoán ra rằng chắc là Kỷ Thời Đình đã không đồng ý.

Dù sao đi nữa, kết quả này cũng khiến cô rất vui.

Tuy nhiên, trước mặt Giang Dực, cô vẫn muốn giữ thể diện cho mình.

Giang Dực mím chặt môi, chỉ khẽ “ừ” một tiếng.

Cảnh Đồng không nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt cô vẫn len lén liếc nhìn anh.

Cô luôn biết Giang Dực rất đẹp trai. Gương mặt anh sắc nét, đầy sức hút, nhưng điều khiến anh nổi bật nhất chính là khí chất lạnh lùng và sắc bén.

Anh xa cách, lạnh lẽo đến tột cùng, dường như không ai có thể bước vào thế giới của anh.

Nhưng Cảnh Đồng lại không tin vào điều đó. Cô đã đâm đầu vào bức tường của anh nhiều năm, đến khi muốn quay đầu, thì phát hiện mình đã lún quá sâu, không thể thoát ra được.

Nghĩ đến đây, tâm trạng cô bỗng chùng xuống.

Mãi đến khi Giang Dực trầm giọng nói: “Đến nơi rồi.”

Cô ngẩng lên, nhìn thấy cổng nhà mình, cố nén sự hụt hẫng và tươi cười nói: “Cảm ơn nhé!”

Đúng lúc này, Cảnh Chí Viễn từ cổng đi ra.

Giang Dực lập tức nắm chặt tay lái, liếc mắt nhìn Cảnh Chí Viễn qua cửa xe, sau đó khẽ gật đầu chào ông rồi rời đi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back