Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 260



“Thể loại phim mới của đạo diễn Trần là gì? Nhân vật chính là ai?” Vừa chạy, Diệp Sanh Ca vừa thở hổn hển hỏi.

“Không biết!” Thượng Thiên Ý cũng thở không ra hơi, “Không quan trọng! Đạo diễn Trần không tiết lộ gì cả, nói là sẽ chọn dựa theo cảm xúc.”

Theo cảm xúc…

Diệp Sanh Ca nhất thời cứng họng.

Nhưng dù vậy, cô cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Đến khu vực thử vai, Diệp Sanh Ca đảo mắt nhìn một lượt lại phát hiện không có mấy nữ diễn viên tên tuổi, cô cảm thấy có chút kỳ quái.

“Những nữ minh tinh hạng A đều đã bí mật gặp riêng đạo diễn Trần rồi, nhưng rõ ràng là đạo diễn Trần không hài lòng cho nên mới có cơ hội thử vai cho những diễn viên tuyến hai tuyến ba, thậm chí là người mới chưa có tên tuổi này.” Thượng Thiên Ý ghé tai cô nói nhỏ.

Là “người mới chưa có tên tuổi”, Diệp Sanh Ca rất bình tĩnh.

Tuy nhiên, gần đây nhờ phúc của Mộ Hiểu Nhã, tên tuổi của cô cũng lên hot search vài lần cho nên đa số nữ diễn viên ở khu vực thử vai đều nhận ra cô. Thấy cô xuất hiện, họ liếc mắt nhìn cô với vẻ không mấy thân thiện.

Diệp Sanh Ca cũng không để ý, sau khi đăng ký xong liền tìm một chỗ trống ngồi xuống, đúng lúc này, chỗ rẽ lại vang lên tiếng giày cao gót.

Ngay sau đó, Mộ Hiểu Nhã với chiếc cằm hếch lên cao xuất hiện trước mặt cô.

Nhưng đó không phải là trọng điểm, trọng điểm là, cô ta không hề kiêng dè khoác tay một người đàn ông.

Người đàn ông với dáng người cao ráo, ngũ quan tinh xảo, khóe môi lúc nào cũng mang theo ý cười.

Tiêu Duệ Lãng.

Ánh mắt mang theo ý cười của anh ta gần như ngay lập tức rơi vào người cô.

Diệp Sanh Ca nhất thời cảm thấy toàn thân sởn tóc gáy.

… May mà cô đã nghe lời dì Tú dẫn theo vài vệ sĩ, cô phải lập tức gọi điện thoại bảo bọn họ lên đây.

Đó là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô.

“Ồ, đây không phải là Sanh Ca sao.” Có lẽ là vì được khoác tay Tiêu Duệ Lãng nên Mộ Hiểu Nhã rất tự tin, cô ta cười mỉa mai lên tiếng: “Sao cô cũng đến góp vui vậy? Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình.”

Vừa nhìn thấy cô ta, Thượng Thiên Ý đã tức giận cười lạnh: “Ngay cả loại người như cô, vì diễn xuất quá kém mà bị đá khỏi đoàn phim 《Tiết Ninh Truyện》 cũng có thể đến đây, tại sao Sanh Ca nhà chúng tôi lại không thể đến?”

Sắc mặt Mộ Hiểu Nhã đại biến.

Bị đá khỏi đoàn phim 《Tiết Ninh Truyện》, chuyện này đã bị cô ta coi là nỗi nhục nhã lớn nhất! Hơn nữa hôm qua cô ta suýt chút nữa đã bị người ta phát hiện ra việc cô ta mạo danh Mộc Hạ, càng là một bụng lửa giận không có chỗ trút, vì vậy cô ta gần như lập tức bùng nổ.

“Tiêu thiếu gia.” Cô ta nhìn người đàn ông bên cạnh với vẻ mặt tủi thân, “Anh đã thấy rồi đấy? Bình thường tôi bị người ta bắt nạt như thế nào.”

Thượng Thiên Ý trợn trắng mắt.

Tiêu Duệ Lãng đưa tay v**t v* gò má cô ta, nhưng ánh mắt lại mang theo ý cười như nhìn Diệp Sanh Ca: “Tôi thấy rồi.”

Diệp Sanh Ca bị ánh mắt này nhìn chằm chằm khiến cô rùng mình một cái.

“Cho nên, nữ chính của đạo diễn Trần, nhất định phải là của em.” Mộ Hiểu Nhã nũng nịu nói, “Được không anh?”

Khóe môi Tiêu Duệ Lang nhếch lên một đường cong mang theo ý vị sâu xa: “Đương nhiên, chỉ cần em muốn, vai diễn này nhất định là của em.”

“Thật tốt quá!” Mộ Hiểu Nhã mừng rỡ như điên, đắc ý liếc nhìn tất cả các nữ diễn viên ở khu vực thử vai. Quả nhiên, sắc mặt của tất cả mọi người đều rất khó coi, trong số họ có không ít người nhận ra Tiêu Duệ Lãng nên họ đương nhiên biết rõ năng lực của anh ta.

Lòng hư vinh của Mộ Hiểu Nhã được thỏa mãn tột độ, cho nên cô ta căn bản không chú ý đến lúc Tiêu Duệ Lãng nói câu này, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Diệp Sanh Ca.

… Nếu không phải cơ hội thử vai này thật sự rất hiếm có, Diệp Sanh Ca thật sự muốn quay đầu bỏ chạy.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 261



“Giờ phải làm sao đây!” Thượng Thiên Ý lo lắng kéo tay cô, hạ thấp giọng nói: “Chết tiệt, chẳng lẽ cơ hội này thật sự rơi vào tay Mộ Hiểu Nhã sao?”

Diệp Sanh Ca còn chưa kịp lên tiếng, liền thấy Tiêu Duệ Lãng ở phía xa buông Mộ Hiểu Nhã ra, thong dong đi về phía phòng thử vai. Chỉ là trước khi đẩy cửa bước vào, ánh mắt anh ta lướt qua người cô mang theo ý vị sâu xa.

Toàn thân Diệp Sanh Ca cứng đờ.

Chờ đến khi bóng dáng Tiêu Duệ Lang biến mất sau cánh cửa, cô mới thở phào nhẹ nhõm. Sau đó vội vàng lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho mấy vệ sĩ ở dưới lầu.

“Sanh Ca!” Thấy cô còn tâm trạng nhắn tin, Thượng Thiên Ý vừa sốt ruột vừa tức giận, đưa tay kéo cô, “Kim chủ của cậu đâu? Có thể bảo anh ấy nghĩ cách gì đó không?”

Vì quá sốt ruột, giọng nói của Thượng Thiên Ý hơi lớn một chút, kết quả lại vô tình lọt vào tai Mộ Hiểu Nhã vừa đi tới.

Cô ta lập tức cười nhạo một tiếng, lên tiếng với vẻ mặt kiêu ngạo: “Sanh Ca, tôi thật sự không nhẫn tâm nhìn cô uổng phí sức lực, nhưng mà xin lỗi nhé, cô cũng thấy rồi đấy, nữ chính của phim mới của đạo diễn Trần chỉ có thể là tôi.”

Thượng Thiên Ý tức giận đến mức suýt nữa thì phản bác lại, nhưng Diệp Sanh Ca đã kịp thời kéo anh lại.

“Nữ chính của phim mới của đạo diễn Trần cho dù không phải là tôi, cũng sẽ không đến lượt cô đâu.” Diệp Sanh Ca bình tĩnh nhìn Mộ Hiểu Nhã, “Đạo diễn Trần đã thành danh từ lâu nên rất coi trọng danh tiếng của mình. Ông ấy không thể nào dùng một diễn viên hoàn toàn không đủ tư cách để tự phá hỏng sự nghiệp của mình, nếu bị ép đến đường cùng, ông ấy thà không quay bộ phim này mà trở về Hollywood còn hơn. Tôi nói này Mộ Hiểu Nhã, bản thân cô có bao nhiêu tài giỏi, trong lòng cô không tự biết rõ sao?”

Giọng nói của Diệp Sanh Ca không nhanh không chậm, không chỉ Mộ Hiểu Nhã nghe mà những diễn viên khác đang chờ thử vai cũng đều nghe thấy.

Bọn họ cũng rất khó chịu với thái độ vênh váo tự đắc của Mộ Hiểu Nhã, lúc này liền bật cười chế giễu.

Mộ Hiểu Nhã đỏ mặt tía tai: “Cô… Chúng ta cứ chờ xem!”

Nhìn Mộ Hiểu Nhã tức giận bỏ đi, Thượng Thiên Ý cảm thấy vô cùng hả hê.

“Sanh Ca, nhất định cậu phải nghĩ cách giành được vai diễn này, chọc tức chết cô ta!” Thượng Thiên Ý ghé vào tai cô nói.

Diệp Sanh Ca cười gượng một tiếng: “Mình cố gắng hết sức… Đúng rồi Thiên Ý, cậu lấy tin đạo diễn Trần ở đây thử vai từ đâu vậy?”

“Hả?” Thượng Thiên Ý ngẩn người, “Một người bạn của mình. Cậu ấy vô tình để lộ ra.”

“E là không phải vô tình đâu…” Diệp Sanh Ca thở dài.

Cô mơ hồ cảm thấy, đây có thể là cái hố mà Tiêu Duệ Lãng đào sẵn cho cô nhảy vào.

Nhưng mà cái bánh lớn trong hố này lại quá hấp dẫn, cho nên dù biết là hố cô vẫn muốn thử một lần.

“Hả?” Thượng Thiên Ý không hiểu gì cả.

“Không có gì.” Diệp Sanh Ca không giải thích gì thêm.

Buổi thử vai vẫn đang tiếp tục diễn ra theo thứ tự, nhưng mà những nữ diễn viên đã thử vai xong đều có vẻ mặt nhẹ nhõm, xem ra đạo diễn Trần cũng không làm khó bọn họ.

Khoảng nửa tiếng sau, nhân viên công tác phụ trách sắp xếp thứ tự đi tới trước mặt cô, mỉm cười nói: “Diệp Sanh Ca, đến lượt cô rồi.”

“Vâng.” Diệp Sanh Ca mỉm cười, đưa túi xách cho Thượng Thiên Ý, “Tôi vào đây.”

“Cố lên!” Thượng Thiên Ý cổ vũ cô.

“Uổng công vô ích.” Mộ Hiểu Nhã ở bên cạnh khinh thường thốt ra một câu.

Diệp Sanh Ca không để ý đến cô ta, sải bước vào phòng thử vai.

Nhưng mà khi cô đóng cửa lại, ngẩng đầu lên liền cảm thấy sững sờ.

Sau bàn dài chỉ có một mình Tiêu Duệ Lang.

Cô theo bản năng lùi về sau một bước, tay đã đặt lên tay nắm cửa làm ra tư thế muốn bỏ chạy bất cứ lúc nào.

Tiêu Duệ Lang khẽ cười thành tiếng: “Xem ra em rất muốn có vai diễn này.”

“Đạo diễn Trần đâu?” Diệp Sanh Ca cảnh giác hỏi.

“Bọn họ? Đương nhiên là tránh mặt rồi.” Giọng nói Tiêu Duệ Lang dịu dàng, “Người thử vai em, là tôi.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 262



Diệp Sanh Ca siết chặt đôi tay: “Thật sự là Trần An Chi đang tuyển chọn diễn viên cho phim mới sao? Hay tất cả những gì xảy ra hôm nay chỉ là một cái bẫy?”

Tiêu Duệ Lãng khẽ giãn lông mày: “Không không, em đừng hiểu lầm. Trần An Chi đúng là đang tìm nữ chính cho phim mới của anh ta, chỉ là sẵn lòng trao quyền quyết định cho tôi.”

Diệp Sanh Ca nhìn anh với vẻ mặt đầy hoài nghi.

“Trước đây, khi Trần An Chi còn du học ở Mỹ, Tiêu gia chúng tôi là người tài trợ cho anh ấy. Vậy nên, chỉ cần em đồng ý, vai nữ chính trong bộ phim này sẽ thuộc về em.” Tiêu Duệ Lãng mỉm cười giải thích.

“Tôi cần phải trả giá gì?” Diệp Sanh Ca cảnh giác nhìn anh.

Tiêu Duệ Lãng khẽ cười, bước ra từ phía sau chiếc bàn dài.

Mặt Diệp Sanh Ca thoáng trầm xuống, tay phải đã lặng lẽ xoay nắm cửa.

Tiêu Duệ Lãng nhìn thấu hành động của cô, giọng nói của anh mang thêm vài phần an ủi và yêu chiều: “Đừng sợ, yêu cầu của tôi rất đơn giản. Chỉ cần em rời xa Kỷ Thời Đình, sau đó trở thành người phụ nữ của tôi.”

“Không thể nào.” Diệp Sanh Ca không do dự đáp lại, “Vai diễn này tôi không cần.”

“Sao thế, em yêu anh ta lắm sao?” Tiêu Duệ Lãng rõ ràng đang cười, nhưng giọng nói lại lạnh lùng đến cực điểm, “Không nỡ rời xa?”

“Không phải vấn đề không nỡ hay không.” Diệp Sanh Ca cười nhạt, “Anh quên rồi sao? Tôi là vợ của Thời Đình. Anh nên gọi tôi một tiếng chị dâu.”

Nụ cười trên gương mặt Tiêu Duệ Lãng thoáng chốc cứng lại, đồng tử anh ta co đến cực điểm.

“Vợ…” Giọng anh ta khẽ đến mức gần như tan biến khi hai chữ này vừa thoát ra từ đôi môi mỏng.

Diệp Sanh Ca tận dụng cơ hội mở cửa bước ra ngoài, nhanh chóng chạy đến trước mặt Thượng Thiên Ý.

“Chúng ta đi thôi.” Cô nhận lấy túi xách từ tay anh ta.

“Mau vậy sao?” Thượng Thiên Ý ngạc nhiên, “Kết quả thử vai thế nào?”

“Quên bộ phim này đi.” Diệp Sanh Ca cười khổ.

“Sao? Thật sự không có cơ hội nào à?” Thượng Thiên Ý cao giọng hỏi.

Mộ Hiểu Nhã bên cạnh nghe vậy liền không bỏ lỡ cơ hội châm chọc: “Sớm đã bảo rồi, không cần phải tự chuốc lấy nhục.”

Diệp Sanh Ca không thèm để ý đến Mộ Hiểu Nhã, cô sợ rằng Tiêu Duệ Lãng sẽ không bỏ qua dễ dàng, liền vội vàng kéo Thượng Thiên Ý rời đi.

Chỉ đến khi ngồi trên xe, Diệp Sanh Ca mới thở phào nhẹ nhõm.

“Rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Thượng Thiên Ý thở hổn hển, “Những người khác sau khi phỏng vấn cũng đâu có như cậu, cứ như thể đang bị ma quỷ đuổi theo.”

“Còn đáng sợ hơn cả ma quỷ nữa.” Diệp Sanh Ca vẫn còn sợ hãi, “Nói chung bộ phim này chắc chắn không thuộc về tôi, nếu có cơ hội khác cậu cứ thông báo cho tôi.”

Thượng Thiên Ý không hỏi thêm, chỉ thở dài: “Cơ hội tốt khó mà gặp được, nếu cậu cứ khắt khe thế này, có lẽ sau khi hoàn thành “Tiết Ninh Truyện”, cậu sẽ không có dự án nào khác, cho đến khi bộ phim này phát sóng may ra mới có cơ hội tốt tìm đến cậu.”

“Tôi hiểu.” Diệp Sanh Ca gật đầu, cô đã chuẩn bị tâm lý cho việc này.

Cô để tài xế đưa Thượng Thiên Ý về nhà trước, rồi mới trở về biệt thự Thiên Phàm.

Trùng hợp thay, chỉ vài phút sau khi cô về đến nơi, Kỷ Thời Đình cũng đã trở về.

Thấy dáng người cao lớn của anh xuất hiện ở cửa, trong lòng cô vui mừng, lập tức chạy tới và nhào vào lòng anh.

Kỷ Thời Đình đưa tay đón lấy cô, chân mày khẽ nhíu lại: “Sáng nay em ra ngoài à?”

“Đúng vậy… Em đi thử vai, nhưng không ngờ Tiêu Duệ Lãng cũng có mặt ở đó. … Nhưng anh yên tâm, lần này em chạy rất nhanh, anh ta không thể làm gì em .”

Với bài học ngày hôm qua, giờ đây cô không dám giấu diếm, kể hết mọi chuyện xảy ra sáng nay và cả những phỏng đoán của mình cho Kỷ Thời Đình nghe.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 263



Ánh mắt Kỷ Thời Đình tối sầm lại.

“Cậu ta bảo em rời xa anh?” Giọng nói của người đàn ông có chút khàn khàn.

Diệp Sanh Ca cẩn thận gật đầu: “Em đã từ chối không chút do dự, anh yên tâm, một giây cũng không do dự!”

Kỷ Thời Đình khẽ hừ một tiếng, đưa tay xoa xoa đỉnh đầu cô: “Tốt, anh biết rồi.”

“Anh… không giận chứ?” Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt, “Em đã hấp tấp chạy đi thử vai…”

“Tất nhiên là không.” Kỷ Thời Đình nhướng mày, “Anh có phải loại người vô tình như vậy sao?”

Diệp Sanh Ca nghẹn lời, nhìn anh bằng ánh mắt oan ức.

Trước đây anh không biết bao nhiêu lần vì những chuyện nhỏ nhặt mà giận cô, Diệp Sanh Ca đã có bóng ma tâm lý rồi.

Người đàn ông khẽ hừ một tiếng, véo nhẹ má cô: “Chỉ cần em kịp thời nói cho anh biết tình hình, anh sẽ không tức giận.”

“Vâng, em biết rồi.” Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, còn cố tình làm nũng. Cô áp má vào ngực anh, cọ cọ mạnh.

Kỷ Thời Đình bị cô cọ đến hơi thở hỗn loạn, nhưng rõ ràng là rất hưởng thụ vì vậy cũng không từ chối.

Cách đó không xa, Kiều Nghiễn Trạch đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng này, ngạc nhiên đến mức há hốc mồm.

Sáng nay anh ta tình cờ gặp Kỷ Thời Đình liền bám theo đến đây để ăn ké, không ngờ lại được chứng kiến cảnh tượng ngược cẩu thế này.

Nhưng mà anh ta nhớ rõ ràng là mới nửa tháng trước, Kỷ Thời Đình còn vì em dâu nhỏ mà nổi trận lôi đình trong văn phòng, vậy mà bây giờ hai người họ lại… ngọt ngào như vậy?

Kỷ Thời Đình cũng biết cách dạy dỗ người khác đấy chứ. Nhìn xem, em dâu nhỏ bây giờ ngoan ngoãn biết bao.

Kiều Nghiễn Trạch thật sự muốn học hỏi bí quyết từ anh.

Chỉ là một lúc lâu sau, hai người họ vẫn ôm nhau, Kiều Nghiễn Trạch đành phải ho nhẹ một tiếng để báo hiệu sự hiện diện của mình.

“Này, hai người để khách đứng ngoài như vậy có ổn không?”

Diệp Sanh Ca giật mình khi nghe thấy giọng nói này: “Ai vậy?”

Kỷ Thời Đình nhíu mày, giọng nói lạnh nhạt: “Khách không mời mà đến, không cần để ý đến cậu ta.”

“Tôi chỉ đến ăn ké một bữa cơm thôi mà, cậu keo kiệt quá đấy.” Kiều Nghiễn Trạch vừa nói vừa đi đến trước mặt Diệp Sanh Ca, mỉm cười, “Em dâu nhỏ, chúng ta đã gặp nhau rồi.”

“À, là Kiều thiếu gia.” Diệp Sanh Ca theo bản năng đưa tay ra, “Chào anh, chào anh.”

Kiều Nghiễn Trạch cong môi, tay phải vừa đưa ra đã bị Kỷ Thời Đình lạnh lùng hất ra: “Muốn ăn cơm thì vào phòng ăn, nếu không thì cậu về được rồi.”

Kiều Nghiễn Trạch bực bội chửi thầm một tiếng, quen đường quen lối đi về phía phòng ăn. Trên đường còn mỉm cười chào hỏi dì giúp việc, vẫn là phong thái đào hoa như ngày nào.

Diệp Sanh Ca nhìn theo bóng lưng Kiều Nghiễn Trạch, quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt đen láy sâu thẳm của Kỷ Thời Đình.

Cô giật thót tim, vội vàng giải thích: “Đó là bệnh nghề nghiệp của em.”

“Nhanh chóng sửa đi.” Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh.

Diệp Sanh Ca vội vàng gật đầu. Trong lòng lại một lần nữa cảm thán sự chiếm hữu của người đàn ông này thật đáng sợ.

Bầu không khí bữa trưa hiếm khi nào lại sôi nổi như vậy, Kiều Nghiễn Trạch bất chấp ánh mắt lạnh lùng của Kỷ Thời Đình, liên tục tìm Diệp Sanh Ca nói chuyện. Lúc đầu Diệp Sanh Ca còn đáp lại vài câu, sau đó cũng không dám đáp lại nữa, còn lấy lòng gắp cho Kỷ Thời Đình mấy món anh thích ăn.

Sắc mặt Kỷ Thời Đình lúc này mới hơi dịu lại.

Kiều Nghiễn Trạch không khỏi cảm thán.

Sau bữa trưa, Diệp Sanh Ca thức thời cáo lui về phòng, nhường không gian cho hai người họ.

Kiều Nghiễn Trạch cười híp mắt vẫy tay chào cô, nhưng Diệp Sanh Ca không dám đáp lại, đi tới ôm Kỷ Thời Đình một cái rồi nhanh chóng chuồn mất.

“Thời Đình, cậu mau nói cho tôi biết, cậu rốt cuộc đã dạy dỗ cô ấy như thế nào vậy?” Kiều Nghiễn Trạch tò mò đến phát điên rồi, “Em dâu nhỏ cả buổi cứ nhìn sắc mặt cậu mà hành động!”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 264



Kỷ Thời Đình khẽ nhếch môi, vẻ mặt lãnh đạm: “Dạy dỗ gì chứ. Là bởi vì cô ấy để ý đến tôi.”

“Thôi đi.” Kiều Nghiễn Trạch cười lạnh, “Tôi thấy cô ấy rõ ràng là coi cậu như sếp lớn mà đối đãi, cái thái độ dè dặt cẩn trọng đó… căn bản là sợ cậu tức giận.”

Câu nói này có lẽ đã chạm vào điểm yếu của Kỷ Thời Đình, ánh mắt đen láy của anh bỗng chốc trở nên đáng sợ, giọng nói cũng thêm vài phần âm trầm: “Không có việc gì thì cậu có thể cút rồi.”

Kiều Nghiễn Trạch khẽ cười một tiếng, khôn ngoan chuyển chủ đề: “Vừa rồi em dâu nhỏ không phải nói, cô ấy đi thử vai gặp phải Tiêu Duệ Lãng sao?”

“Cậu cảm thấy rốt cuộc Tiêu Duệ Lãng muốn làm gì?” Ánh mắt Kỷ Thời Đình trầm xuống.

“Tôi không rõ cậu ta có ý đồ gì với em dâu nhỏ.” Kiều Nghiễn Trạch nhướng mày, “Nhưng tôi cảm thấy, cậu ta có khả năng là nhắm vào cậu.”

Kỷ Thời Đình không nói gì, chỉ khẽ nhếch môi với vẻ chế giễu.

Rõ ràng anh cũng nghĩ như vậy.

“Cậu cũng biết, mẹ ruột của Tiêu Duệ Lãng mất sớm, Tiêu Thành từ nhỏ đã không thích cậu ta, lại hết lời khen ngợi cậu, phỏng chừng cậu ta đã sớm hận cậu thấu xương.” Kiều Nghiễn Trạch khẽ lắc đầu, “Trước đây cậu ta không có cơ hội, hiện tại thì…”

“Nhưng Trần An Chi năm đó từng chịu ơn nhà họ Tiêu, chắc chắn sẽ nể mặt cậu ta.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói, “Nếu Sanh Ca muốn có được vai diễn này vẫn phải được Tiêu Duệ Lãng gật đầu.”

Kiều Nghiễn Trạch kinh ngạc nhướng mày: “Cậu định giành lấy vai diễn này cho em dâu nhỏ?”

Kỷ Thời Đình nhớ đến ánh mắt lấp lánh của cô gái khi nhắc đến buổi thử vai, khóe môi khẽ nhếch lên, giọng nói lạnh nhạt thêm vài phần bá đạo: “Cậu cho rằng tôi không làm được?”

“Tất nhiên không phải, tôi chỉ cảm thấy chỉ là một vai diễn mà thôi, không cần thiết phải trả giá quá lớn.” Kiều Nghiễn Trạch bình tĩnh nói, “Tiêu Duệ Lãng là một kẻ điên, cậu cũng không cần thiết phải đối đầu trực tiếp với loại người này.”

“Chính vì cậu ta là một kẻ điên, cho nên bất kỳ sự nhượng bộ nào cũng chỉ khiến cậu ta được đằng chân lân đằng đầu.” Kỷ Thời Đình đặt ly nước xuống, cười lạnh một tiếng, “Cậu ta đã tuyên chiến rồi, chẳng lẽ tôi lại trốn tránh sao.”

Kiều Nghiễn Trạch suy nghĩ một chút, bỗng nhiên lên tiếng: “Cậu cứng rắn như vậy là bởi vì cậu ta dám cả gan mơ tưởng đến em dâu nhỏ chứ gì? Trước đây Tiêu Duệ Lãng cũng thỉnh thoảng có vài hành động cũng đâu thấy cậu để vào mắt.”

Kỷ Thời Đình lạnh lùng liếc nhìn anh ta một cái.

Kiều Nghiễn Trạch cười ha ha: “Thú vị thật. Không ngờ cậu cũng có ngày hôm nay.”

“Cậu rất thất vọng?”

“Không, tôi rất vui mừng.” Kiều Nghiễn Trạch bỗng nhiên cười khẽ, “Bây giờ tôi rốt cuộc đã hiểu sâu sắc câu nói đó. Tình yêu khiến người ta có điểm yếu, đồng thời cũng là lớp áo giáp.”

“Phong cách văn nghệ này không hợp với cậu.” Kỷ Thời Đình chế nhạo liếc anh ta một cái, “Cậu vẫn nên nghĩ xem hai ngày nữa là hôn lễ của Lê Dĩ Niệm, cậu định làm thế nào đi.”

“Chết tiệt!” Sắc mặt Kiều Nghiễn Trạch lập tức đen xì.



Diệp Sanh Ca ở trong phòng nhanh chóng xem qua mấy kịch bản trong tay một lần nữa, vẫn không có chút hứng thú nào.

Cô thở dài, trong lòng không khỏi có chút tiếc nuối.

Nếu có cơ hội tham gia bộ phim điện ảnh của đạo diễn Trần An Chi nhất định là một chuyện rất tuyệt vời. Đạo diễn và kịch bản hay có thể phát huy tối đa tiềm năng của một diễn viên, đây gần như là mục tiêu theo đuổi lớn nhất của một diễn viên.

Cô dứt khoát mở máy tính, tìm một bộ phim điện ảnh từng đoạt giải của Trần An Chi để xem.

Cô xem rất nhập tâm, hoàn toàn không phát hiện ra Kỷ Thời Đình đã đi vào.

Cho đến khi bàn tay to lớn nóng bỏng của người đàn ông đặt lên vai cô.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 265



“Á!” Diệp Sanh Ca giật mình, quay đầu lại thấy là anh liền vội vàng cười nói: “Bạn anh đi đi rồi sao?”

Kỷ Thời Đình nhìn nụ cười trên mặt cô, không hiểu sao lại đột nhiên nhớ tới câu nói của Kiều Nghiễn Trạch “Cô ấy rõ ràng là cư xử với cậu như ông chủ”.

“Diệp Sanh Ca.” Yết hầu anh chuyển động, giọng nói nhuốm vẻ khàn khàn: “Em rất mệt mỏi sao?”

“Hả?” Cô ngẩn người.

“Làm vợ của anh, có phải rất vất vả không?” Kỷ Thời Đình luồn tay vào mái tóc dài của cô.

“Không có.” Cô vội vàng lắc đầu, “Sao có thể vất vả được? Em rất vui vẻ mà!”

Kỷ Thời Đình nhìn vào đôi mắt trong veo của cô, đột nhiên khàn giọng cười.

Để khiến cô để ý đến mình, anh gần như đã dùng đủ mọi cách, phải nói là hiệu quả rất rõ rệt.

Giống như Kiều Nghiễn Trạch đã nói, sự “dậy dỗ” của anh rất thành công.

Thế nhưng đây không phải là điều anh muốn.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Kỷ Thời Đình tối sầm lại.

“Thời Đình?” Diệp Sanh Ca thấy sắc mặt anh không đúng lắm, có chút dè dặt lên tiếng.

Kỷ Thời Đình hướng mắt về phía màn hình máy tính, thản nhiên hỏi: “Phim mới của Trần An Chi, em rất muốn đóng sao?”

Diệp Sanh Ca không chút do dự lắc đầu: “Không, một chút e, cũng không muốn!”

“Nói thật đi.” Kỷ Thời Đình khẽ cười khẩy.

“Em… Em có một chút hứng thú thôi, nhưng em tuyệt đối không thể vì cơ hội này mà rời xa anh, chạy theo Tiêu Duệ Lãng được.” Diệp Sanh Ca vội vàng bày tỏ lập trường, “Anh yên tâm!”

Chẳng nói đến việc cô và Kỷ Thời Đình ở chung lâu như vậy cũng coi như có chút tình cảm, cho dù bọn họ chỉ là người xa lạ, cô cũng sẽ không chút do dự lựa chọn Kỷ Thời Đình. Tên Tiêu Duệ Lãng b**n th** đó, ai muốn hầu hạ thì đi mà hầu hạ.

Người đàn ông trước mặt khẽ cười một tiếng, trực tiếp kéo cô đứng dậy, anh ngồi xuống ghế của cô, sau đó để Diệp Sanh Ca ngồi lên đùi mình.

“Có lẽ anh có cách để em được đóng vai nữ chính.” Kỷ Thời Đình mân mê đôi tay của cô, giọng nói lạnh nhạt: “Cầu xin anh thử xem?”

Diệp Sanh Ca vội vàng lắc đầu: “Em sẽ không đưa ra yêu cầu quá đáng như vậy đâu! Em biết Tiêu Duệ Lãng đối với anh mà nói là một rắc rối lớn.”

Kỷ Thời Đình khẽ nhíu mày.

Hôm qua anh cố ý phóng đại mức độ rắc rối của Tiêu Duệ Lãng, để cho người phụ nữ này áy náy, bây giờ đúng là tự vả mặt mình.

Vì vậy, anh thản nhiên “ừm” một tiếng: “Sẽ có cơ hội.”

“Vâng.” Diệp Sanh Ca ngoan ngoãn đáp, sau đó do dự lên tiếng: “Thời Đình… Cái đó, đoàn phim bên kia, thiếu em sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ, dù sao em cũng là nữ chính mà…”

Kỷ Thời Đình hơi nhướng mày: “Em muốn quay lại đóng phim? Mới có hai ngày.”

“Em biết, nhưng đoàn phim bên kia cần em…” Diệp Sanh Ca đan hai tay vào nhau, nhìn anh bằng ánh mắt tha thiết: “Em sẽ dẫn theo nhiều vệ sĩ, hơn nữa đoàn phim có nhiều người như vậy sẽ không có chuyện gì đâu, Tiêu Duệ Lãng không thể công khai cướp người chứ.”

Kỷ Thời Đình nhìn cô, Diệp Sanh Ca dũng cảm nhìn thẳng vào mắt anh, cố gắng thể hiện quyết tâm của mình.

Đúng lúc này, một chuỗi âm thanh “ưm a” chói tai truyền vào tai hai người, kèm theo tiếng va chạm da thịt, vô cùng rõ ràng.

Diệp Sanh Ca cứng đờ quay đầu lại, trên màn hình máy tính là hình ảnh hai thân thể quấn lấy nhau.

… Bộ phim điện ảnh từng đoạt giải của Trần An Chi, có một cảnh nóng kinh điển, cô vậy mà lại quên mất!

“Xin lỗi xin lỗi!” Cô vội vàng đưa tay định tắt phim, nhưng Kỷ Thời Đình lại giữ tay cô lại.

“Chờ đã.”

Giọng nói của người đàn ông nhuốm vẻ khàn khàn kỳ lạ.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 266



Dù sao cũng là phim đoạt giải, cảnh nóng này tuy táo bạo nhưng không dung tục như phim người lớn, ít nhất không khiến người ta ghê tởm.

Diệp Sanh Ca là fan hâm mộ của Trần An Chi, cho nên bộ phim này cô đã xem không chỉ một lần. Nói thật, cô rất thích đoạn cảnh nóng này nhưng cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ cùng Kỷ Thời Đình thưởng thức nó.

Trong phim, tiếng r*n r* ngắn ngủi và kìm nén của nữ chính vang lên bên tai. Toàn thân Diệp Sanh Ca cứng đờ, cố gắng thoát khỏi vòng tay của anh, nhưng Kỷ Thời Đình lại đưa tay ôm cô chặt hơn, sau đó lồng ngực rắn chắc nóng bỏng của người đàn ông áp sát vào cô.

Cô căng thẳng, khó khăn nuốt nước miếng: “Hay… hay là tắt đi.”

Kỷ Thời Đình nắm lấy tay cô, tay kia ôm lấy eo cô, kéo cô vào lòng chặt hơn: “Đây chính là phim đoạt giải, anh cùng em xem.”

Giọng nói của anh tuy khàn khàn nhưng ngữ khí lại rất bình tĩnh.

Diệp Sanh Ca khó khăn quay đầu lại, ánh mắt người đàn ông dán chặt vào màn hình máy tính, trên khuôn mặt tuấn mỹ không lộ ra bất kỳ biểu cảm nào. Nếu không phải đáy mắt anh ẩn chứa sự u ám kinh người, có lẽ cô thật sự sẽ cho rằng anh chỉ đơn thuần bị bộ phim hấp dẫn.

“Bây giờ em không muốn xem cái này…”

“Đây là tư thế gì?”

Sự vùng vẫy của Diệp Sanh Ca bị câu hỏi bình tĩnh của Kỷ Thời Đình cắt ngang, cô nhất thời cứng họng.

Người đàn ông cúi đầu nhìn cô, trên mặt vẫn là vẻ ung dung, nhưng cảm xúc ẩn hiện trong đôi mắt đen lại khiến người ta kinh hãi.

“… Hình kim găm.” Diệp Sanh Ca gần như bất giác thốt ra ba chữ này.

“Em hiểu biết cũng nhiều đấy.” Người đàn ông khẽ nhếch môi, ý vị thâm trường, ánh mắt càng thêm sâu thẳm.

“Em… Em xem trên diễn đàn có người nói.” Diệp Sanh Ca cố gắng giữ bình tĩnh.

“Độ khó hơi cao.” Kỷ Thời Đình lại hướng mắt về phía màn hình, yết hầu chuyển động, đột nhiên khẽ cười một tiếng, “Nhưng hình như rất thú vị.”

“Không, em xem trên diễn đàn có người nói tư thế này chỉ đẹp mắt chứ không thực.” Diệp Sanh Ca tiếp tục giả vờ bình tĩnh.

“Có thực hay không phải thử mới biết được.” Kỷ Thời Đình nói xong, đầu ngón tay nóng bỏng lướt nhẹ trên má cô, “Em nói có đúng không?”

Diệp Sanh Ca cảm giác một luồng khí lạnh khó tả từ xương lan ra khắp toàn thân, cô không dám nhìn màn hình, càng không dám nhìn thẳng vào mắt người đàn ông này vì vậy chỉ có thể nhìn lên trần nhà: “Ha ha, em không có tò mò đến thế…”

Kỷ Thời Đình nhìn dáng vẻ lảng tránh của cô, ánh mắt càng thêm sâu thẳm, hơi cúi đầu ngậm lấy tai nhỏ nhắn của cô.

“A!” Cô giống như con thỏ bị giật mình, vùng vẫy một chút nhưng vô ích.

“Bộ phim tiếp theo của em định đóng là phim điện ảnh?” Giọng nói trầm thấp khàn khàn của người đàn ông cùng với hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô, “Không xóa bỏ vết bớt kia thì em định đóng như thế nào, hửm?”

“Không… Không vội.” Diệp Sanh Ca chống hai tay lên ngực anh, cố gắng kìm nén sự run rẩy trong giọng nói, “Em chỉ là người mới, phỏng chừng phải đợi đến khi “Tiết Ninh Truyện” công chiếu mới có phim mới tìm đến, ít nhất cũng phải nửa năm nữa… Cho nên em không vội, ha ha.”

Kỷ Thời Đình nhìn gò má trắng nõn của cô dần dần ửng hồng, yết hầu chuyển động.

Giọng nói khàn khàn của anh thêm vài phần ý vị thâm trường: “Không có phim mới?”

“… Đúng vậy.” Diệp Sanh Ca cười gượng, nhân lúc người đàn ông lơ là, nhanh chóng tắt bộ phim đang chiếu.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 267



Tiếng động đáng sợ lập tức tan biến, căn phòng cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh.

Hơi thở của Diệp Sanh Ca chưa kịp ổn định thì tiếng thở nặng nề, cố tình chậm rãi của người đàn ông bên cạnh đã lọt vào tai làm cho dây thần kinh của cô căng lên. Bầu không khí càng thêm ám muội.

Gò má cô dần nóng bừng lên.

“Em… em còn có công việc.” Cô căng thẳng l**m môi, “Hay là anh về phòng nghỉ trưa trước nhé?”

“Không xem phim nữa à?” Giọng trầm khàn của Kỷ Thời Đình khẽ cười.

“Không xem nữa.” Cô nói rồi đưa tay đẩy nhẹ cánh tay anh, giọng nhuốm chút cầu xin, “Em thực sự phải làm việc rồi…”

Những nhân viên mới tuyển của studio, kế hoạch phát triển của nghệ sĩ, cùng những người mới chuẩn bị ký hợp đồng, tất cả đều cần cô- bà chủ của họ đích thân xem xét. Thượng Thiên Ý mỗi ngày đều thúc giục cô nhanh chóng xử lý.

Kỷ Thời Đình nhìn cô một lúc, ánh mắt đen sâu thẳm ẩn chứa cảm xúc khó đoán. Một lát sau, anh khẽ cười, cuối cùng cũng tốt bụng thả cô ra.

Diệp Sanh Ca như được đại xá vội vàng thoát khỏi vòng tay anh, giả vờ đi đến tủ sách tìm sách, miệng nói: “Em không giữ anh lại đâu…”

Phía sau vang lên tiếng anh kéo ghế, rồi đến tiếng bước chân. Diệp Sanh Ca rút ra một quyển sách, lén nhìn theo anh, nhưng người đàn ông đột nhiên mỉm cười dừng lại trước mặt cô.

Anh bước chân dài áp sát một tay chống lên kệ sách, vây cô trong lòng, đôi mắt đen thẳm chăm chú nhìn vào mắt cô.

Tim Diệp Sanh Ca đập loạn nhịp, theo phản xạ nâng sách lên che đi ánh nhìn chết người của anh.

Kỷ Thời Đình khẽ cười khàn. Anh nắm lấy cổ tay cô kéo xuống để lộ gương mặt cô.

“Công việc gấp lắm sao?” Anh đưa tay nâng cằm cô, giọng nói trầm thấp mang theo ý cười, “Đến mức không muốn ở bên anh một chút sao?”

Tai Diệp Sanh Ca càng đỏ rực.

“Công… công việc quan trọng hơn.” Cô gượng cười đáp.

“Nhưng anh rất buồn chán.” Anh cười nhẹ, giọng nói mềm mại vô cùng, “Thật sự bận đến mức không có thời gian xem một bộ phim với anh sao?”

Trong đầu Diệp Sanh Ca vang lên tiếng nổ.

Cô không nghe nhầm chứ? Người đàn ông này lại có thể hạ mình đến mức này?

Cô mơ hồ cảm nhận được chút gì đó như là… nũng nịu. Hơn nữa, cô bị anh vây trong vòng tay, bầu không khí của cô đều là hơi thở của anh. Cô bị ép phải đối diện với anh, gần như không có đường thoát.

… Quá gian lận, quá gian lận rồi!

Cô hét lên trong lòng.

Người đàn ông này bây giờ thỉnh thoảng lại trêu chọc cô, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng anh lại còn… nũng nịu? Cô rất muốn gạt bỏ cái ảo giác đáng sợ này khỏi đầu.

Nhưng dù là ảo giác hay không, câu nói ấy gần như ngay lập tức đánh sập mọi phòng tuyến của cô khiến cô hoàn toàn tan rã.

“Thượng Thiên Ý đã giục em rất lâu rồi…” Một chút lý trí cuối cùng vẫn còn cố gắng đấu tranh.

“Anh chỉ có vài ngày nghỉ trong cả năm, em nỡ lòng bỏ anh lại một mình sao?” Có lẽ đã nhìn thấu sự chống cự của cô, Kỷ Thời Đình liền thốt ra câu nói này.

“…” Hơi thở của Diệp Sanh Ca trở nên gấp gáp, trái tim mềm nhũn đến mức không thể tả.

Biết rõ người đàn ông này cố tình, nhưng cô vẫn không có chút kiên cường nào mà bị hạ gục, lời từ chối thế nào cũng không thể thốt ra được.

Cô lấy hết can đảm nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm không đáy của anh. Tim cô thắt lại, bỗng nhiên một linh cảm kỳ lạ lóe lên trong đầu và câu nói ấy cứ thế bật ra khỏi miệng.

“Kỷ Thời Đình, anh có phải rất rất thích em không?”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 268



Vì vết bớt trên mặt nên Diệp Sanh Ca từ nhỏ đã cô độc, cũng ít khi nhận được sự yêu thích hay ngưỡng mộ từ người khác phái. Mặc dù Mộ Ngạn Hoài từng là một người có vẻ thích cô, nhưng sau này cô mới phát hiện ra rằng anh ta chưa từng thực sự có tình cảm với cô.

Vì vậy, đối với cô, việc được ai đó yêu thích là một điều vô cùng khó khăn.

Dù Kỷ Thời Đình đối xử rất tốt với cô, nhưng cô cũng ít khi nghĩ đến khả năng này — rằng có lẽ anh muốn cô yêu anh vì anh đã phải lòng cô trước?

Thỉnh thoảng ý nghĩ này nảy lên trong đầu cô nhưng cũng nhanh chóng bị cô gạt đi.

Lúc này, có lẽ vì giọng nói dịu dàng của anh đã khiến cô bị mê hoặc, suy nghĩ của cô đột nhiên lạc nhịp, và câu hỏi đó bất chợt bật ra.

Cô hỏi một cách ẩn ý, nhưng cô tin rằng Kỷ Thời Đình đã hiểu được ý của mình. Bởi vì ngay sau khi cô nói xong, nụ cười trên môi anh dần dần thu lại.

Tim Diệp Sanh Ca đập loạn xạ, không khỏi cảm thấy căng thẳng.

Ngay khi hỏi câu hỏi đó, cô đã hối hận, nhưng trong lòng lại không thể ngăn được một chút hy vọng. Cô nín thở, chờ đợi câu trả lời của anh.

Đáp lại cô chỉ là tiếng thở dài và nặng nề của anh. Đôi môi mím chặt, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cô như thể có vô số cảm xúc ẩn chứa trong đó khiến người ta không thể nào dò xét.

Bàn tay phải của anh vẫn giữ chặt cằm cô, đầu ngón tay nóng rực và thô ráp hình như còn dùng thêm chút lực làm cô thấy đau nhẹ nhưng Diệp Sanh Ca vẫn không dám thở mạnh.

Anh hơi nhíu mày, đôi môi khẽ động như muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng vẫn không thể trả lời, như thể câu hỏi này quá khó khăn đối với anh.

Sự im lặng kéo dài mang đến cảm giác khó xử không thể diễn tả bằng lời, Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt, trái tim không khỏi trĩu xuống.

Dù kết quả này không làm cô ngạc nhiên nhưng trong lòng vẫn có chút cay đắng.

“Em” Cô khó khăn nở một nụ cười, giả vờ như không có chuyện gì, “Em nghĩ em cũng khá được yêu thích chứ? Em rất biết điều, mọi người trong đoàn phim đều thích em cả. Ha ha, ha ha…”

Yết hầu của Kỷ Thời Đình khẽ nhấp nhô, chân mày nhíu chặt hơn.

Anh từ từ thở ra một hơi, dứt khoát nâng cằm cô lên, mạnh mẽ hôn xuống.

Trong lòng Diệp Sanh Ca thực ra có chút chống cự nhưng cô chưa bao giờ là đối thủ của Kỷ Thời Đình. Khi nụ hôn nóng bỏng của anh ập xuống, cơ thể cô bị anh bế lên và ép chặt vào tủ sách phía sau. Cô kìm nén tiếng rên khẽ, vừa hé miệng, lưỡi anh đã nhân cơ hội tiến sâu vào.

Nụ hôn của anh luôn sâu và mãnh liệt như thể muốn xé toạc cô ra và nuốt chửng. Nhưng hôm nay, nụ hôn này lại có chút khác biệt, dường như mang theo sự cấp bách và tức giận, như thể anh đang cố gắng truyền đạt điều gì đó qua nụ hôn này. Anh dữ dội chiếm đoạt hơi thở của cô, không ngừng m*t lấy đôi môi mềm mại của cô như thể quyết tâm hòa tan đôi môi cô trong miệng mình.

Diệp Sanh Ca bị anh hôn đến mềm nhũn cả người, ngay sau đó, anh chen vào g*** h** ch*n cô, ép sát cô hơn.

“Ưm…” Diệp Sanh Ca th* d*c, không thể nhịn được mà đấm nhẹ vào vai anh.

Kỷ Thời Đình cuối cùng cũng buông môi cô ra, thở gấp, đôi mắt đen láy đầy u tối.

Diệp Sanh Ca hít thở sâu nhưng hơi thở chưa kịp ổn định thì Kỷ Thời Đình lại cắn lấy môi dưới của cô. Đồng thời, cô cảm nhận được h*m m**n của anh đang ép chặt vào cô mà không hề kiêng nể.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 269



Diệp Sanh Ca toàn thân run rẩy, cảm giác quen thuộc từ sống lưng dâng lên, khiến cô không kiềm được mà rên khẽ.

“Thời…” Cô cố gắng thốt ra một chữ nhưng ngay lập tức bị anh mạnh mẽ chặn lại. Đôi môi nóng bỏng của anh đuổi theo cô, chiếm lấy cô, xâm chiếm cô như thường lệ, bá đạo và mạnh mẽ. Anh cũng không ngừng gây áp lực g*** h** ch*n cô khiến Diệp Sanh Ca không có đường thoát, không tự chủ được mà ngấn lệ.

Một lúc lâu sau, Kỷ Thời Đình mới buông tha cho cô. Anh tựa trán vào cô, hơi thở nặng nề, yết hầu không ngừng chuyển động lên xuống, cố gắng kiềm chế cơn khao khát đang sục sôi trong lòng.

Diệp Sanh Ca bị anh hôn đến mức mặt đỏ bừng, ánh mắt mơ hồ, chỉ có thể bám vào vai anh thở hổn hển.

Kỷ Thời Đình nhìn ngắm gương mặt đỏ bừng của cô, yết hầu lại một lần nữa chuyển động.

Anh có phải thật sự rất thích cô không?

Câu hỏi này, ngay cả anh cũng không có câu trả lời rõ ràng.

Anh chưa bao giờ dành thời gian để suy nghĩ cẩn thận về cảm xúc của mình đối với người phụ nữ này, nhưng anh biết rằng chưa từng có người phụ nữ nào có thể lay động cảm xúc của anh như cô, cũng chưa từng có ai dễ dàng khơi dậy tất cả sự h*m m**n của anh như cô.

Nghĩ đến đây, cơ thể Kỷ Thời Đình lại áp sát hơn, đè nặng lên cô, giọng khàn đục nói: “Muốn biết anh thích em đến mức nào không?”

Diệp Sanh Ca vừa mới bình tĩnh lại nhưng lại bị v*t c*ng của anh chạm vào, gương mặt cô càng đỏ bừng.

“Không… không muốn…” Giọng cô run rẩy, có chút uất ức.

“Đã hỏi rồi thì anh phải cho em một câu trả lời.” Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào mặt cô, “Không thì em sẽ rất thất vọng, đúng không?”

“Không… không thất vọng…” Lông mi Diệp Sanh Ca run lên dữ dội, giọng nói đầy bướng bỉnh, “Em biết anh thích em đến mức nào.”

Ánh mắt Kỷ Thời Đình càng tối sầm lại, anh cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô: “Thật sao?”

Diệp Sanh Ca lấy hết can đảm cúi xuống, nhanh chóng liếc qua một chỗ nào đó đang căng cứng của anh, rồi ngẩng đầu lên, với gương mặt đỏ bừng, cắn răng nói: “Anh nhất định là thích em chết đi được!”

Dù sao đi nữa, anh chắc chắn rất thích cơ thể của cô. Nói như vậy cũng không sai.

Chỉ là anh biết rõ cô đang hỏi gì nhưng vẫn cố tình hiểu lầm câu hỏi của cô theo cách đó.

Tuy nhiên, sự hiểu lầm của anh thực chất cũng giống như đã trả lời câu hỏi của cô… Diệp Sanh Ca cũng không ngạc nhiên nhưng trong lòng vẫn có chút chua xót.

Kỷ Thời Đình nhìn cô với biểu cảm “em đã biết trước” của cô, chân mày anh lại một lần nữa nhíu lại.

Cô biết cái gì chứ.

Anh nghiến răng, v**t v* đôi môi vẫn còn sưng đỏ của cô, rồi lại mạnh mẽ hôn lên lần nữa.

Những cảm xúc mãnh liệt và khẩn cấp trong lòng anh, cùng với sự tức giận và bực bội, tất cả đều trút xuống trong nụ hôn này. Bàn tay nóng bỏng của anh càng đi sâu hơn, bóp chặt lấy cơ thể cô, như muốn hòa tan người phụ nữ trong vòng tay vào chính mình.

Diệp Sanh Ca bị anh hôn đến mức gần như thiếu oxy, đôi môi bị anh dày vò quá lâu, bỏng rát và đau đớn, nhưng vẫn chưa dừng lại. Trong sự mơ hồ, cô cảm nhận được anh bế cô lên, rồi chẳng mấy chốc cả thế giới như đảo lộn, cô đã bị anh ném lên giường.

“Á!” Cô thét lên một tiếng ngắn ngủi, đôi tay đã bị anh giữ chặt ở hai bên, cơ thể cao lớn của anh áp xuống, ánh mắt tối sầm của anh khiến cô run rẩy.

“Kỷ Thời Đình…” Diệp Sanh Ca thở gấp, cảm giác chua xót trong lòng càng nặng nề hơn, mũi cô cay cay, gần như hét lên: “Em không muốn!”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back