Lãng Mạn [Choker/JeongLee] Tiếng chuông nhỏ

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
78,466
0
0
396317094-256-k219459.jpg

[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
Tác giả: Kristenintheguts
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên truyện: Tiếng chuông nhỏ
Pair: Chovy x Faker

Thể loại: twisted, romance, HE.

Fic đầu tay của mình, mọi người enjoy nhé. xD Tags: chokerchovyfakergengjeongleejihoonsanghyeokt1​
 
[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
Intro


"Jihoon."

Sanghyeok thì thầm."

Lại đây."

Tiếng chuông nhỏ lại vang lên.

Và Jihoon lại đi về phía anh, như phản xạ. ____Tớ hứa sẽ HE. 😀 hehe.
 
[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
1.


Vòi nước trong nhà vệ sinh bể ra rồi xịt mạnh khắp nơi.

Nước chảy lênh láng.

Geonbu suýt trượt ngã, la toáng lên, đánh thức toàn bộ người trong ký túc xá GenG.

"Vòi nước hỏng rồi, ai kêu thợ giúp với, một mình em không bịt được!"

Jaehyuk chạy ra khỏi phòng, mắt còn chưa mở hẳn, chạy ra ngoài tìm huấn luyện viên Helper.

Lần lượt Jihoon, Giin và Minkyu cũng chạy ra ngoài.

Người tìm khăn, người tìm mền rồi chạy vào nhà vệ sinh hòng bịt cái vòi đó lại.

Jihoon bị nước xịt ướt hết cái quần caro nhăn nhúm.

Bỗng nhiên, điện chợt tắt, rồi một tiếng nổ nhẹ vang lên, lóe lên ánh sáng vàng, đủ để bốn người giật bắn mình.

Ổ điện bốc cháy.

"Không xong rồi, hình như ban nãy nước xịt vào ổ điện, chạy ra ngoài mau!" – Giọng nhóc Minkyu run run, lôi ba ông anh chạy thục mạng.

Cả bốn nhanh chóng lấy điện thoại, ví tiền rồi chạy ra khỏi ký túc xá.

Giin gọi nhanh cho bộ phận chữa cháy.

Cùng lúc đó, huấn luyện viên Helper, người còn trong bộ đồ ngủ linen trắng cũng vừa chạy đến nơi.

"Mấy đứa nhanh chóng ra khỏi đây, xuống ký túc xá của T1 đi.

Thầy vừa xin phép họ cho mình ở nhờ một tháng để đợi ký túc xá sửa xong rồi."

Không kịp suy nghĩ, cả bọn nhanh chóng vào lối thoát hiểm, chạy nhanh xuống lầu của T1. _____________"Ai thế?"

Giọng nói mượt như nhung vang lên.

Cửa mở ra, theo đó là một mái đầu đen bóng, vài sợi tóc không nghe lời còn hơi mất trật tự, làn da trắng đến phát sáng, môi đỏ cong cong, ánh mắt vừa lạnh lùng, nhưng lại dịu dàng, ẩn chứa chút sự thâm sâu khó nói.

Cả thân hình thon thả đang bơi trong chiếc áo phông rộng trắng tinh, chiếc quần dài hơi ôm sát đôi chân thon.

Đường giữa nhà bên, Sanghyeok hyung.

Jihoon thầm nghĩ trong đầu, con trai lại có thể trắng đến vậy à?

"À, tuyển thủ Faker, xin chào.

Ký túc xá GenG đang gặp sự cố khá nặng, tôi có xin phép ban quản lý của T1 cho chúng tôi được ở nhờ ký túc xá một tháng.

Họ nói rằng ký túc xá T1 vẫn còn dư hai phòng nhỉ?"

Sanghyeok nhìn chằm chằm Helper một lúc lâu, lâu đến độ khiến anh bắt đầu xấu hổ và chột dạ.

Sanghyeok lướt nhẹ mắt nhìn những khuôn mặt đằng sau, ai cũng né tránh ánh mắt anh, có mỗi Jihoon mím môi đáp lại.

Jihoon thề, cậu dường như đã thấy có gì đó lóe lên trong ánh mắt của Sanghyeok, rồi chợt tắt.

Sanghyeok cười nhẹ.

"À, chắc là ban quản lý chưa kịp thông báo cho chúng tôi.

Mời mọi người vào."

Sanghyeok mở rộng cửa, dẫn sáu con người vào trong.

Jihoon nhìn xung quanh, ánh sáng vàng ấm áp, nhè nhẹ.

Ngoài khu vực sinh hoạt chung và bếp, có 3 phòng bên phải, 2 phòng bên trái.

2 phòng bên trái, mỗi phòng đã dán 2 tên.

3 phòng bên phải, 2 phòng ngoài cùng vẫn còn trống, phòng trong cùng cuối dãy dán tên Sanghyeok.

Jihoon nuốt nước bọt."

Chà, có vẻ không đủ phòng nhỉ, tuyển thủ Faker?

Còn mỗi hai phòng trống thôi, ở đây tôi có tới 5 nhóc lận." – Helper xoa hai tay vào nhau, đôi mày khẽ nhíu lại bối rối, hướng ánh nhìn có lỗi qua 5 thành viên GenG.

"Tôi ở có một mình thôi.

Nếu không ngại, thì một người có thể ngủ cùng với tôi.

Jihoon, em và anh cũng từng ở cùng phòng lúc thi ASIAD, em không ngại chứ?"

5 cặp mắt đổ dồn về phía Jihoon.

Jihoon nhìn anh.

Sanghyeok vẫn thế, vẫn là nhìn không ra cảm xúc gì.

Nhưng không hiểu sao, Jihoon cứ cảm thấy mình bị thách thức, và có gì rờn rợn sau lưng.

Cậu hơi lạnh gáy, nhưng lại không muốn tỏ ra mình cảm thấy yếu thế.

"Vâng, như vậy cũng ổn.

Đã trễ lắm rồi, em không muốn phiền mọi người.

Có nơi ở là tốt rồi."

Jihoon rõ ràng thấy môi anh hơi cong lên, một độ cong cực nhỏ.

"Rồi, vậy mình quyết định thế nhé.

Mình sẽ giữ lịch trình cũ.

Mấy đứa ngủ đi, ngày mai còn có lịch luyện tập, LCK lại sắp diễn ra rồi."

Nói rồi Helper tạm biệt mọi người rồi ra về.

Sanghyeok lên tiếng trước: "2 phòng này còn trống, các em cứ chia nhau ra ở và tự nhiên như ở nhà.

Tủ lạnh lúc nào cũng có thức ăn, khăn và vật dụng cá nhân cũng có sẵn ở tủ trong nhà vệ sinh.

Còn cần gì thì nhắn anh.

À, nhưng tuyệt đối không đụng vào cái tỏ nhỏ ở ngoài phòng sinh hoạt chung, tủ đấy là đồ của Minhyung, nhóc ấy khó tính lắm.

Bây giờ cũng khá trễ rồi, mọi người về phòng nghỉ nhé.

Jihoon, em đi với anh."

Jaehyuk nâng kính, ánh mắt thông cảm bắn về phía Jihoon.

Má bư của cậu rũ xuống, mái tóc xoăn phồng bướng bỉnh, lết từng bước chân theo Sanghyeok.

Cậu không sợ anh, có một thời gian ở chung ở ASIAD còn rất quý anh, nhưng chả hiểu sao hôm nay cậu thấy anh là lạ.

Ống quần cậu ướt sũng, rón rén từng bước vào phòng Sanghyeok.

Phòng anh cũng như anh, hai tông màu trắng đen đơn giản.

Chiếc giường lớn kingsize ở góc phòng kế cửa sổ, ánh đèn ngoài thành phố hắt vào, tạo nên một khung cảnh khá vô thực.

Đối diện giường là một chiếc gương to.

Kế bên giường là một kệ sách nhỏ nhưng rất đầy, và một tủ quần áo khá to, mà trong đó Jihoon cá là có rất nhiều quần áo giống nhau.

Jihoon chợt nghe một tiếng chuông nhỏ.

Như tiếng lục lạc đeo trên cổ thú cưng, leng keng, âm rất mỏng, lại có lực.

Leng keng, leng keng.Jihoon quay đầu lại, thấy Sanghyeok đã cởi quần dài, còn độc chiếc quần boxer bên trong.

Chân anh thẳng tắp, trắng ngần, lông tơ rất mỏng.

Anh cúi người nhặt quần, vạt áo đằng sau giật cao, lộ phần thắt lưng thon.

Mông tròn, không to nhưng gò mông nhô cao.

Jihoon hơi đỏ mặt, quay sang chỗ khác.

"Phòng chỉ có một giường thôi, nhưng giường khá to, anh nghĩ không cần kê thêm giường.

Em chịu khó một tháng này nhé.

Đồ trong tủ còn nhiều, em cứ lấy mặc, ngày mai đồ em được mang đến rồi trả lại anh cũng được.

Anh ngủ tiếp đây, Jihoon tự nhiên nhé."

Và cứ thế, Sanghyeok leo lên giường, cởi kính ra, nằm nghiêng một bên.

Ít phút sau, Jihoon đã nghe thấy tiếng thở đều của anh.

Cậu mở tủ quần áo của anh, lấy đại một chiếc áo trắng và một chiếc quần dài màu đen.

Nhà vệ sinh của anh rộng, lại rất sạch sẽ, có thoảng mùi sữa tắm.

Jihoon nhanh chóng tắm lại lần nữa, rồi mặc quần áo vào.

Áo thì vừa đủ ôm, nhưng quần thì không vừa.

Jihoon bắt đầu đổ mồ hôi.

Mắt cậu mở to, hơi hoảng loạn, quần cậu ướt rồi, ngủ kiểu gì bây giờ?"

Anh Sanghyeok ơi?

Anh còn cái quần nào to hơn không ạ?"

Không ai trả lời cậu."

Anh ơi?"

Tuyệt vọng, Jihoon mặc đúng chiếc boxer của mình rồi cắn răng bước ra ngoài lục tủ.

Không có cái quần nào vừa cậu cả.

"Cũng là con trai với nhau cả, chả sao đâu, nhỉ?"

Nghĩ vậy, Jihoon dọn dẹp hết đồ rồi quăng vào sọt đồ bẩn.

Jihoon bước gần về phía giường, nhẹ nhàng giở chăn rồi nằm vào chỗ của mình, tránh đánh thức Sanghyeok.Cậu xoay lưng về phía anh, ánh mắt dần thích ứng với bóng tối.

Hơi ấm từ anh tỏa ra, vờn nhẹ sau lưng cậu.

Giường anh dùng drap giường lụa, nhẵn mịn khi chân cậu trượt qua.

Cậu nhắm mắt lại, dần chìm vào giấc ngủ.Đằng sau lưng cậu, Sanghyeok đã mở mắt, cười mỉm, như một con mèo đang chuẩn bị vờn được con chuột mình ưa thích.
 
[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
2.


Lúc Jihoon tỉnh dậy, trời đã sáng hẳn.

Đồng hồ trên điện thoại chỉ 10h sáng.

Ở ngoài không có tiếng ồn, chắc hẳn mọi người đã đi ra ngoài hết.

Cậu có lịch scrim lúc 2h chiều nay, nên vẫn có thể thư thả thêm một chút.

Jihoon đặt tay lên che mắt.

Phòng anh Sanghyeok thơm thật, cậu cảm thán trong lòng, chả bù cho phòng cậu hay phòng của những thành viên khác bên GenG.

Con người biết chăm sóc bản thân có khác.

Ra ngoài phòng sinh hoạt chung, trên bàn có sẵn bánh mì và sữa.

Đồ đạc và vali của cậu cũng đã được mang tới.

Jihoon cắn môi, phân vân giữa việc lười nhác ở trên này ăn bánh mì hay đi ra ngoài để ăn tteokbokki nóng hổi.

Cuối cùng đồ ăn ngon cũng chiến thắng.

Jihoon nhanh chóng thay đồ, lấy chìa khóa dự phòng trên cửa rồi đi xuống cửa hàng tiện lợi.

Cậu đang không có tâm trạng nhai bánh mì.

Thời tiết hôm nay khá nóng, cậu phồng má chu môi tận hưởng cây Melona sau khi đã đá hai phần tteokbokki to tướng.

Nắng chiếu rát trên đỉnh đầu, hắt lên màu mắt nâu của cậu.

Khi đến cửa ký túc xá, cậu gặp Minhyung đang tra chìa vào cửa.

"Hey, đội anh xui thật đấy.

Em có nghe thầy Kkoma kể.

Người ta bảo bao lâu thì sửa xong?

Em nghe thầy nói hỏng khá nghiêm trọng." – Minhyung nhăn mũi.

Nhóc này vài năm gần đây bảnh tỏn hơn hẳn, giờ đã ra dáng đàn ông trưởng thành, không hẳn cao bằng Jihoon nhưng nhìn rất lực.

Cặp mắt sâu hun hút, cũng thâm sâu khó dò y hệt người chú họ hàng xa kia.

"Tạm thời họ báo một tháng.

Một tháng này nhờ em và mọi người hỗ trợ vậy.

Minseok đâu?

Sáng nay anh dậy chả thấy ai."

"À, hai thằng Hyeonjun và Minseok đi gym rồi.

Cũng muốn nâng cao thể lực và ngoại hình tí.

Còn anh Sanghyeok thì sáng giờ em cũng không thấy."

Minhyung hơi ngập ngừng lúc nhắc tới anh Sanghyeok, có chuyện gì à?

Hai người vào nhà, vẫn vắng lặng như tờ.

4 thành viên GenG còn lại cũng đã tới địa điểm scrim, có nhắn tin với Jihoon bảo là đang đợi cậu tới.

Minhyung đem đống đồ ăn vừa mua được ở siêu thị cất vào tủ lạnh.

Nhìn sơ qua đa số đều là đồ ăn vặt và đồ ngọt.

Cậu thấy Minhyung có nhìn mình một lúc, sau đó cười mỉm đi vào phòng.

Jihoon thay dép, thong thả pha một ly trà xanh nóng.

Cậu có dịp nhìn kỹ hơn ký túc xá của T1.

Có hình của đội qua các năm, cụ thể là từ lúc Faker gia nhập đội.

Anh Sanghyeok thật sự đã thay đổi, nhìn anh dần chững chạc, điềm đạm, vững vàng, nhưng nét dịu dàng vẫn còn nguyên ở đó.

À, trông anh cũng xinh hơn.

Dù chữ xinh không được dùng để miêu tả đàn ông, nhưng Jihoon không nghĩ ra từ nào khác.

Cậu là trai thẳng, nhưng về mặt thẩm mỹ vẫn có thể phân biệt được.

Anh xinh, dịu dàng nhưng không ẻo lả.

Sau này bạn gái của anh chắc sẽ rất may mắn vì có người yêu điềm đạm như vậy.

Cậu cầm ly trà xanh nóng đi về phía phòng anh Sanghyeok.

Cửa không khóa, đang được mở hé.

Nhưng ban nãy mình có khóa phòng mà?

Chợt, cậu lại nghe tiếng leng keng hôm qua.

Leng keng, leng keng.

Cậu mở hé cửa, sau đó suýt làm rơi cả ly trà nóng bốc khói vào chân.

Cậu mở to mắt, cơ hàm cắn chặt bạnh ra, chân như đóng đinh xuống nền đất.

Cả người cậu căng cứng, cố gắng duy trì tư thế và nhịp tim của mình ổn định để không bất chợt bỏ chạy hay gây ra tiếng động gì.

Mắt cậu dán vào khung cảnh trước mắt.

Anh Sanghyeok, vị thần của LoL, thần tượng từ lúc chưa debut của cậu, thần tượng của đồng đội cậu, thần tượng của đa số tuyển thủ, đang thủ dâm.

Anh quỳ nâng mông cao, mặt và ngực dán xuống giường.

Vòng eo trắng nõn, nhỏ xíu, cảm giác như hai bàn tay cũng có thể ôm hết.

Hõm lưng cong vút, nối qua vòng mông căng tròn, trắng mịn màng.

Leng keng, leng keng.

Trên cổ tay trái của anh có đeo một chiếc vòng màu đỏ, có một cái lục lạc be bé.

Thì ra tiếng lục lạc là từ đây mà ra.

Leng keng, leng keng.

Đôi chân thon của anh run run, tay anh không ngừng lên xuống vuốt ve vật nhỏ của mình.

Cái đó của anh không to như của cậu, nhưng nhẵn nụi, thon thả như anh.

Cậu có cảm giác mình đang ngừng thở, quá kinh ngạc đến nỗi không biết phản ứng như thế nào, cứ đứng như trời trồng như vậy mà dán mắt vào anh.

Anh thở hổn hển, giấu tiếng rên của mình vào drap giường, chiếc áo thun bị kéo lên cao, núm vú của anh chà xát vào nệm.Jihoon cảm thấy như có một dòng điện chạy qua người khi cậu thấy anh chợt run bắn, co thắt cơ mông, sau đó ngã rạp lên giường.

Anh bắn.

Anh nằm xuống, mổng vẫn chổng lên cao, mặt quay sang một bên.

Mũi anh đỏ hồng, mắt ướt sũng, miệng hớp lấy hớp để không khí.

Leng keng, leng keng.

Jihoon lùi thật chậm lại, cố gắng không gây ra bất kỳ âm thanh nào.

Ly trà xanh bị đè vào tay cậu, nóng đến bỏng.

Cậu cúi gằm mặt xuống đất, bước lùi từng bước ra phòng bếp.

Cậu đặt ly xuống tủ bếp, người vẫn còn run run.

Trong tai cậu dường như vẫn còn nghe tiếng rên hổn hển của anh, đầu vẫn hiện rõ hình ảnh mông tròn của anh giơ cao trong không khí.

Anh đã thủ dâm trên chỗ nằm của cậu, nhưng đó cũng là giường anh, chắc hẳn là anh không cố ý.

Nhưng hiện tại cậu đang là khách, anh phải chú ý chứ?

Jihoon lắc mạnh đầu.

Thôi, cũng là con trai cả, là mình làm phiền người ta, là mình không đúng lúc.

Nhưng tại sao anh lại không khóa cửa?

Có tiếng cửa phòng được đẩy ra.

Jihoon vội ngồi vào sofa, lấy remote TV rồi bật to âm lượng.

Hai tai cậu đỏ lên trông thấy."

Jihoon về rồi à?

Anh tưởng em đi scrim với bên GenG rồi chứ?"

Sanghyeok đã thay đồng phục T1.

Cậu nhìn anh, kín kẽ từ đầu tới chân với chiếc áo khoác đỏ, gương mặt cấm dục lạnh lùng như thường ngày.

Ống quần rộng thùng thình che đi hết phần da thịt bên dưới, phần da thịt mà cách đây ít phút thôi đang dán lên giường rên rỉ đầy nhục cảm.

Dù biết đàn ông ai cũng có nhu cầu, nhưng nghĩ đến việc anh có nhu cầu như vậy vẫn thật sự khó tin.

"Jihoon?

Em sao thế?

Jihoon?"

Cậu giật mình, chợt nhận ra nãy giờ mình nhìn chằm chằm anh.

Cậu xoay má bư qua, hắng giọng, mắt nhìn xuống đất láo liên.

Sanghyeok nhìn cậu chăm chú, ánh nhìn hiện rõ sự lo lắng, quan tâm.

Anh giơ tay lên định chạm vào trán cậu để xem nhiệt độ.

Theo phản xạ, cậu mở to mắt, rồi né về phía sau, tay giơ lên chụp lại tay anh.

"Em không sao cả, em thấy hơi mệt thôi, em say cà phê, ban nãy em uống hơi nhiều.

Anh đừng lo, giờ em chạy sang GenG ngay đây, em chào anh ạ."

Cậu vẫn tránh ánh mắt anh.

Sanghyeok vẫn im lặng nhìn cậu.

Anh hơi nhíu mày như có điểm không hiểu, đầu nghiêng sang một bên.

Một lúc sau, anh cười nhẹ."

Nhìn mặt em tái lắm đấy Jihoon.

Chăm sóc sức khỏe nhé.

Sắp tới mùa giải rồi."

Sanghyeok đứng dậy đi về phía bếp, lấy từ tủ lạnh một hộp sữa.

Jihoon như bị mê hoặc, hoặc vẫn còn chưa hoàn hồn từ chuyện lúc nãy.

Anh rót sữa ra đầy ly, ngửa cổ uống một hơi.

Có một ít sữa chảy ra ngoài, bị anh dùng lưỡi liếm ngược trở lại.

Jihoon vẫn còn trợn to mắt.

"Jihoon, em sao thế, em cũng muốn uống sữa à?"

Giọng nói lạnh lùng của anh lại cất lên, anh nhìn cậu thắc mắc.

Ánh nắng bên ngoài hắt lên người anh, trông anh như không có thật, như thần tiên chốn nào đi tới.

Leng keng.

Hình ảnh anh mở to miệng, nước dãi chảy ra, đầu vú sưng đỏ lại hiện lên.

Cậu lấy điện thoại bỏ nhanh vào túi.

"Em không uống ạ.

Em đi đây.

Gặp anh sau."

Cậu vừa đi vừa chạy ra khỏi cửa, bỏ lại Sanghyeok nhìn theo cậu đến khi khuất hẳn.

Trên đường chạy đến GenG, cậu cố gắng quên đi hình ảnh của anh đứng nhìn theo cậu, cũng như cố quên đi sự thật rằng, trong phút giây cậu chôn chân trước cửa phòng anh, khi mái tóc của anh bung xõa, khi dòng tinh dịch trắng đục bắn raCậu cương.___

Trong mắt tớ, anh F không phải là con cừu, nhưng ít người viết anh F xứng tầm với bộ óc của ảnh quá.

Ảnh đọc nhìu sách tâm lý mà. 😋Cả nhà cho tớ xin comment nhe, comment nhiều tớ ra chap nhanh lắm =)))
 
[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
3.


Warning: từ chương này trở đi sẽ bắt đầu hơi twisted xíu, và mình có rải hint là anh F làm gì 🙂))). 😊))) Nếu có bom mìn gì tớ sẽ cảnh báo trước.

Chương này vẫn còn nhẹ nhàng thui. ___ "Này, Jihoon, mày có muốn đi Worlds năm nay không thế?

Đầu óc mày đang để đâu, quay lại đây ngay!"

Geonbu nổi đóa, hét toáng lên.

Nó nhăn tít mày lại.

Từ đầu game đến giờ mới chỉ có 10' mà Jihoon đã miss mất gần chục con lính, di chuyển sai vị trí, rồi cứ ngơ ngác nhìn màn hình một lúc mới cầm chuột di chuyển tiếp.

Mình là trai thẳng.

Mình là trai thẳng.

Mình là trai thẳng.

Mình đã trưởng thành, phát triển bình thường, nhìn cảnh nóng dĩ nhiên sẽ có phản ứng.

Jihoon tự nhủ trong lòng là vậy, nhưng cậu cũng tự biết con trai nhìn đứa con trai khác thủ dâm sẽ không có phản ứng như thế.

Trong Jihoon bão táp mưa sa, cậu đối mặt với việc tính hướng mà bản thân đã chắc chắn 24 năm nay có nguy cơ lung lay.

Jihoon cắn môi, dứt khoát tắt máy, xin lỗi mọi người rồi chạy vội vào nhà vệ sinh.

Jaehyuk thắc mắc nhìn theo cậu, mở miệng định hỏi lại thôi.

Minkyu và Giin thì chỉ xem như cậu đang nổi điên vô lý nên không đụng tới.Jihoon vốc nước rửa mặt, nhìn mình trong gương.

Cậu thử tưởng tượng đến cảnh những người con trai được xem là xinh đẹp trong LCK thủ dâm như ban nãy.

Cậu chả có cảm giác gì cả.

Như nhìn chính mình thủ dâm thôi.

Nhưng khi não cậu chạy đến hình ảnh anh Sanghyeok mặt vùi vào giường, vùi vào chỗ của cậu, làn da trắng đến nao lòng khi đó, cậu lại cảm thấy bản thân có phản ứng.

"Jihoon, em có sao không?"

Jihoon suýt nữa té chúi mặt vào bồn rửa.

Jaehyuk đã đứng sau lưng cậu từ lúc nào.

Anh dựa lưng vào cửa, không còn vẻ giỡn hớt như mọi lần, lại lộ ra sự sâu xa hiếm thấy.

"Yêu đương à?"

Jihoon giật thót.

"Không có, nói bậy bạ gì đó?

Em đang tập trung cho sự nghiệp."

Cậu đỏ mặt, phủ nhận ngay lập tức.

"Ừ, không có thì thôi, mày có thể tâm sự với anh bất kỳ lúc nào.

Nhìn cái kiểu của mày y mấy thằng vừa nhận ra nó thích ai vậy."

Jaehyuk vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, nói đầy ý nhị.

"Em không có.

Mình quay lại thôi.

Em sẽ tập trung hơn."

Sau khi scrim xong, khi mọi người đang lục đục dọn dẹp, Jihoon suy nghĩ mình có nên về ký túc xá bây giờ không, hay nên đi đâu đó trốn vài hôm để cảm xúc kỳ lạ này tan hết.

Có tiếng chuông điện thoại.

Trên màn hình của Jaehyuk hiện cái tên T1 Keria.

"Alo, Minseok à?

Ừ ừ, anh khỏe, hôm qua giờ anh chả thấy em.

Tốt, anh không bị lạ chỗ, ngủ ngon lắm.

Hả, bây giờ á?

Em có biết bây giờ là 11h đêm không mà còn rủ đi ăn Haidilao?

Rồi rồi mày lằn nhằn, anh nói thế thôi.

Để anh hỏi tụi nó xem tụi nó đi không nhé.

""Này, T1 rủ đi ăn Haidilao.

Đi không?"

Jaehyuk quay sang hỏi.

"Đi, em sắp chết đói rồi, ăn lẩu giờ này ngon phết đó."

Giin, Minkyu và Geonbu đồng thanh trả lời, mặt tỉnh táo hẳn lên.

Jihoon cắn môi không lên tiếng.

"Sao, Jihoon, có đi không?"

Jaehyuk thúc cậu.

Hôm nay ai cũng thấy Jihoon khác thường.

Nó không bày trò khịa hay ăn hiếp các anh của nó như mọi hôm.

Đầu óc thì như trên mây.

Giờ rủ nó đi ăn khuya, hoạt động mà nó thích nhất, nó cũng ỡm ờ phân vân?"

Có anh Sanghyeok đi không ạ?"

Nó cắn răng hỏi.

Jaehyuk ngớ người ra, trong mắt toàn là dấu chấm hỏi to đùng.

Cả 3 người còn lại cũng thế.

"Này, hỏi anh Sanghyeok làm gì?

Dĩ nhiên là có ảnh chứ sao, đi Haidilao mà?"

Minseok trong điện thoại nghe được, gào lên, nghe giọng rõ là chuẩn bị cáu.

"Sao thế, Jihoon không muốn anh đi à?

Nếu thế thì mấy đứa đi ăn đi, anh về ký túc xá...

"Giọng anh Sanghyeok be bé trong điện thoại truyền ra, nghe lãnh đạm nhưng có chút tủi thân khó giấu.

Tim Jaehyuk như thòng xuống đất, vội vàng nói.

"Không đâu anh ơi, không phải ý đó, Jihoon nó muốn có anh đi cùng nên mới hỏi đó, nhỉ, Jihoon?"

Jaehyuk quay sang cậu, giọng như gằn lên tới nơi, nháy mắt liên tục.

Cậu hốt hoảng, nhận ra mình nói vậy thì dễ gây hiểu lầm quá, bèn lật đật đính chính "Đúng, đúng, em muốn anh đi mà, anh hiểu lầm rồi, hẹn gặp anh và mọi người ở Haidilao đường B nhé."

Lúc GenG tới, cả hội T1 đã có mặt đầy đủ.

Minseok miệng vẫn tíu tít nói chuyện cùng với Minhyung, đôi mắt của nó sáng rực long lanh, nhìn rất dễ mến, nhưng ai cũng biết thằng oắt này mà nhắm đến ai thì người đó tới số.

Minhyung thì chăm chú nghe nó nói, thỉnh thoảng sẽ nghiêng đầu xuống để nghe rõ hơn, rồi giấu mặt vào vai Minseok mà cười rung cả người.

Hai Hyeonjun thì người bấm điện thoại, người thì xem người kia bấm điện thoại.

Còn anh Sanghyeok.

Anh ngồi ngoài cùng, không mặc đồng phục T1 mà mặc áo thun trắng và quần đen ôm sát.

Tóc anh đen bồng bềnh, trên đỉnh đầu còn có một lọn tóc chỉa lên, nhìn như mầm cây.

Gương mặt anh vừa trưởng thành, vừa điềm tĩnh, nhưng vì quá trắng, môi lại hồng, vểnh, tổng thể hợp lại lại tạo ra chút ngây thơ khó nói.

Do anh dùng tạp dề Haidilao đưa, lại còn cột chặt, vòng eo bé xíu hiện ra rõ mồn một.

Jihoon cảm thấy bản thân sắp đổ mồ hôi, trong lòng nao nao, tín hiệu nguy hiểm nổ liên tục trong đầu.

"Tới rồi đấy à?

Trời ơi đói chết đi được, nhanh nhanh, bọn này order rồi, vào chỉ có ăn thôi."

Minseok nhăn nhó, mỏ nó chu ra khó chịu, tay thoăn thoắt cầm đũa bỏ thức ăn vào hai ngăn lẩu đang sôi sùng sục.

Cả bọn đẩy Jihoon ngồi cạnh Sanghyeok rồi mới lần lượt ngồi vào.

Jihoon vẫn cứ cúi mặt nhìn xuống, không dám quay lại nhìn anh, mắt tập trung nhìn vào nồi lẩu.

Anh cũng không nói gì với cậu, đợi thức ăn chín rồi bắt đầu động đũa.

Trước mặt cậu và anh có một chiếc đĩa trống để đựng đồ ăn đã chín.

Cậu để ý rằng, anh đẩy chiếc đĩa đó sang trước mặt cậu, rồi gắp gì cũng sẽ gắp cho cậu một miếng, anh một miếng.

Jaehyuk nhìn Jihoon với ánh mắt ghen tị khỏi phải nói, còn Jihoon vì không muốn thất lễ với anh nên vừa ăn đồ anh gắp cho mình, mà vừa sẽ gắp những thứ anh thích để lại trong dĩa.

Leng keng, leng keng.

"Jihoon à, em lấy giúp anh ly trà sữa được không, cay quá."

Jihoon quay sang, thấy anh Sanghyeok đang nhìn mình.

Mắt anh ầng ậc nước, hai má hồng nhuận, cặp môi cong nhẹ mở ra, răng thỏ trắng đều Và đầu lưỡi nhỏ hơi lộ ra ngoài, vừa đỏ vừa sưng.

Leng keng, leng keng.

Trong phút chốc đó, cậu nhìn thấy cảnh bản thân mình bắn tinh vào miệng anh, lên chiếc lưỡi đó.

Cậu đơ người ra như vậy, mắt không chớp, cứ nhìn vào lưỡi anh.

"Thôi, để em lấy cho anh Sanghyeok, thằng Jihoon hôm nay nó bị sao ấy, đụt thật."

Minkyu sốt sắng đứng lên, bóng dáng cao to của nó len qua dòng người đông khủng khiếp trong Haidilao, quay lại hớn hở đưa ly trà sữa cho anh.

"Cảm ơn em."

Sanghyeok nhận lấy, môi mút lấy ống hút.

Jihoon vẫn chưa lấy lại được tinh thần, lại tiếp tục nhìn anh mút ống hút, uống trà sữa ừng ực.

Leng keng, leng keng.

Cậu nhìn thấy cảnh anh đang cúi đầu xuống, bú mút dương vật của cậu.

Không xong rồi.

"Jihoon, ăn không hợp khẩu vị à?

Nãy giờ mày ăn ít thế?"

Minhyung nhìn cậu chăm chú, cặp mày kiếm sắc bén hơi nhướn lên.

Hơi nóng của nồi lẩu làm mờ hình ảnh trước mặt, nhưng cậu có cảm giác Minhyung biết cậu đang nghĩ gì.

Jihoon đổ một thân mồ hôi lạnh, tránh ánh mắt của Minhyung."

Dạ, anh Sanghyeok, em xin lỗi, em không cố ý không lấy trà sữa cho anh, bỗng dưng em thấy choáng quá, em xin phép về trước, mọi người ở lại ăn ngon miệng nhé ạ."

Cậu vội vàng đeo cặp đứng lên.

Sanghyeok cũng nhìn theo cậu, song chỉ nói "Ừa, lát gặp em tại nhà nhé.

Nếu muốn ăn gì thêm thì nhắn anh, anh mua về."

Jihoon đỏ mặt, tay nắm chặt dây cặp, trong lòng dâng vài đợt sóng lớn.

Anh Sanghyeok là thần tượng của cậu, là người cậu dõi theo bấy lâu, lúc đi ASIAD đã chăm sóc cậu rất tốt, giờ lại còn cho cậu ở nhờ.

Anh tốt như vậy, toàn diện như vậy, mà trong đầu mình lại có những hình ảnh lệch lạc đó về anh.

Suy nghĩ hổ thẹn và có lỗi tràn ngập trong lòng Jihoon.

Cậu gật đầu như bổ củi, rồi chạy về ký túc xá.

Nhưng nỗi hổ thẹn chẳng kéo dài được bấy lâu.

Vừa mở cửa phòng của cậu và anh Sanghyeok ra, cậu đã khóa cửa lại.

Mùi hương trong phòng lập tức bao kín lấy cậu.

Cậu chạy vào nhà vệ sinh, nhanh chóng cởi quần, lấy dương vật ra mạnh bạo vuốt.

Hình ảnh cái lưỡi đỏ hồng của Sanghyeok vừa sượt qua đầu, cậu run rẩy, răng cắn mạnh vào cẳng tay, gầm gừ rồi bắn ra.

Cậu ngồi sụp xuống sàn, nức nở khóc.

Mày là đồ bệnh hoạn, mày có suy nghĩ dơ bẩn với anh ấy, mày là đồ bệnh hoạn, mày là trai thẳng mà, Jihoon?Vì cảm xúc quá hỗn loạn, Jihoon không để ý rằng, lúc cậu bắn, có vài giọt tinh dịch đã bắn lên bộ đồ ngủ sạch của Sanghyeok để trên bồn tắm.
 
[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
4.


Cả nhà có ai đoán ra anh F làm gì bé Bi chưa 😊))))____4.

Lúc Sanghyeok về đến phòng, Jihoon đã ngủ.

Jihoon nằm xoay lưng lại về phía cửa phòng.

Ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào làm bóng cậu hắt lên tường.

Bờ lưng rộng ẩn hiện qua lớp áo thun đen, đôi chân dài duỗi thẳng.

Anh muốn tiến đến từ phía sau, ôm lấy bờ lưng đó, vùi mặt vào hõm cổ đó rồi tham lam hít lấy.

Sanghyeok nheo mắt, móng tay cái bấm vào lòng bàn tay, điều chỉnh hơi thở từng chút một.

Chưa phải lúc.

Anh và Jihoon đã ở trên hai đầu chiến tuyến một thời gian rất dài.

Người ta đem cậu ra so sánh với anh, người ta đem anh ra so sánh với cậu.

Nhưng người ta nào biết, con người như anh, gặp được một người thực lực hùng mạnh để đối chọi với mình, làm cho cuộc sống anh hấp dẫn đến thế nào?Anh nhìn cậu, quan sát cậu từng bước trưởng thành, lột bỏ vẻ ngô nghê của một cậu nhóc, cho đến khi có bóng dáng đàn ông, quyến rũ anh qua năm dài tháng rộng, làm anh luôn mong ngóng từng giờ từng phút được đối đầu với cậu trên đấu trường Liên Minh.

Chỉ có cậu mới làm cho máu anh sục sôi, khiến cho dục vọng gần 30 năm vất vả kiềm nén muốn được một lần bung xõa.

Anh đã trải qua những mối tình khá chóng vánh, nam có, nữ có.

Đối với anh, không khó để có một người bên cạnh, nhưng cái khó là chính bản thân anh lại không cảm thấy hài lòng.

Nhưng Jihoon lại khác.

Anh đã khao khát cậu từ rất lâu, và vì thế, cũng biết cậu ghét bỏ việc bị fanboy bày tỏ tình cảm.

Anh cố gắng không thể hiện sự mê đắm của mình với cậu, cố gắng không để lọt ra bất kỳ điều gì.

Đó là cho đến khi, cậu cùng 5 người bên GenG gõ cửa ký túc xá T1 để xin ở nhờ.

Anh thấy ánh mắt Jihoon nhìn anh.

Đó là ánh mắt của một người con trai đang thưởng thức cái mà hắn cho là xinh đẹp, có chút say sưa trong đó, có chút ngỡ ngàng trong đó.

Anh biết, mình không phải con người rộng rãi trong tình cảm.

Người anh thích, nếu có dù chỉ 1% cơ hội, cũng phải là của anh.

Con hồ ly xinh đẹp cũng không phải chỉ là lời đồn của người hâm mộ.

Anh biết mình xinh đẹp, Và cũng là một con hồ ly.

Sanghyeok cởi hết đồ sau lưng Jihoon, trần như nhộng.

Lần lượt quần và áo rơi xuống sàn.

Jihoon, quay lưng lại nhìn anh đi?Anh lại gần rồi leo lên giường, hơi thở nóng phả vào tai cậu.

Anh rũ mắt, bóng anh hiện trên kính cửa sổ.

Anh giơ tay lên muốn chạm vào tóc cậu, nhưng cách 1cm lại dừng lại.

Tay anh chạy từ cổ cậu xuống tới chân, mô phỏng lại dáng hình cậu, rồi rụt tay lại, quay phắt người vào phòng tắm.

Anh xả nước nóng xuống, tắm thật kỹ.

Làn da mịn màng được chà qua từng chút một, hơi ẩm hun mờ cả gương.

Anh lấy khăn chậm rãi lau khô người, rồi lấy quần áo trên bồn tắm.

Anh ngửi được mùi ngai ngái của tinh dịch.

Trên quần anh, có một vệt trắng, đã mờ đi, dính cứng lại.

Anh nhếch môi, cười khẽ. .Lúc Jihoon tỉnh dậy, cậu suýt té lăn xuống giường.

Anh Sanghyeok đang nằm trong lòng cậu.

Tay của cậu thì luồn vào trong áo anh để ôm anh lúc nào không hay.

Cơ thể anh ấm sực, mái đầu anh vùi vào ngực cậu, thở đều.

Mùi hương của anh rất dễ chịu, rất thơm, như mùi brown sugar vậy.

Lông mi anh khẽ run, môi hơi mở ra, lộ chiếc răng thỏ.

Nhưng đó không phải là vấn đề lúc này.

Vấn đề lúc này là, làm sao cậu có thể rút tay ra mà không đánh thức anh dậy?Ngoài ra, phản ứng sáng sớm của đàn ông, cậu cũng có kiểm soát nổi đâu?Mới sáng sớm, chưa kịp làm gì, Jihoon đã phải đối mặt với một trong những bài toán khó nhất trong 24 năm cuộc đời.

Lúc Jihoon còn đang rối rắm, thì Sanghyeok khẽ cựa quậy trong lòng cậu.

Theo đó, tay cậu cũng trượt trên eo anh, xúc cảm cực kỳ mịn màng, dễ nghiện.

Bỗng dưng, anh tiến sát lại gần, cọ đũng quần lên đùi cậu.

Cậu chợt nhận ra, anh cũng đang có phản ứng.

Jihoon không dám nói gì.

Cậu nhắm tịt mắt, thở hổn hển, đấu tranh tâm lý nên đẩy anh ra hay nằm yên hưởng thụ cảm giác sung sướng trái khoáy này.

Anh ấy đang ngủ, nếu mày làm vậy, mày sẽ là đang xâm hại anh ấy đấy Jihoon?

Tay cậu trượt lên xuống trong áo của Sanghyeok, rồi vòng ra sau hõm lưng vuốt ve.

Sanghyeok rên ngày càng to hơn, mắt vẫn nhắm nghiền như kiểu anh đang trong mộng, thắt lưng vẫn tiếp tục cọ vào đùi cậu, ướt một mảng quần.

Sanghyeok dùng đôi tay thon dài trắng nõn của mình nắm lấy áo cậu nức nở, dường như muốn cọ mạnh hơn, nhanh hơn.

Leng keng, leng keng.Jihoon nhìn anh.

Anh mặc một bộ pajama màu kem, vải lụa bóng dính vào người, núm vú anh cương cứng.

Do chuyển động mà cổ áo trượt xuống, lộ ra xương quai xanh cực gợi cảm.

Leng keng, leng keng.

Jihoon có cảm giác mình sắp phát điên rồi.

Không được, mình không thể, mình không thể...Sanghyeok run lẩy bẩy, ôm chặt lấy áo Jihoon, một mảng tinh dịch chảy ra, thấm ướt quần đùi của cậu.

Jihoon muốn tự đấm chết mình khi thấy dương vật của mình căng cứng nơi đũng quần.

Cậu nhanh chóng bỏ tay ra khỏi người anh, loạng choạng xuống giường, chạy vào nhà vệ sinh, còn không quên lấy chăn đắp lên cho anh để anh tiếp tục ngủ.

Cậu xối nước lạnh ướt đầu, quyết tâm không chạm vào nơi đang cương đến đau kia, thay đồ sạch, cố gắng làm bản thân bình tĩnh lại rồi ra ngoài. .Ngoài phòng sinh hoạt chung, cả team T1, trừ anh Sanghyeok đều quay sang nhìn cậu.

Minseok và Minhyung ngồi trên ghế sofa, Hyeonjun và Hyeonjoon thì ngồi dưới thảm.

Trên bàn cơ man nào là bánh mì, mứt, trứng ốp, xúc xích.

TV đang chiếu trận cũ giữa T1 và KT.

Jihoon chưa kịp chuẩn bị tâm lý, đứng ngây người ra chốc lát.

Sau đó, cảm giác chột dạ lại kéo đến.

Cậu đi đến tủ lạnh lấy chai nước cam ra rót một ly.

"Jihoon ngủ ngon không em?

Anh Sanghyeok đâu rồi?

Em có kêu ảnh dậy không?" – Hyeonjun vừa cắn bánh mì mứt vừa nhướn mày hỏi.

Jihoon suýt nữa thì phun nước cam ra.

"Dạ, ảnh còn ngủ, em cũng không muốn đánh thức ảnh vì thấy ảnh đang ngủ ngon quá."

"Lát nữa có lịch luyện tập rồi, phải kêu ảnh dậy sớm đấy.

Cơ mà, chà, ai ngờ hai người thân thiết quá nhỉ.

Ngủ chung cũng không cảm thấy ai mất ngủ hay lạ lẫm gì."

Minhyung nhìn cậu chăm chú, mắt lóe lên ý cười khó giấu.

Minseok ngồi dựa vào Minhyung, cũng nhìn chằm chằm Jihoon.

"Thật ra anh Sanghyeok thích anh Jihoon lắm đấy, chơi gì cũng muốn rủ anh Jihoon vào chơi, hiếm khi thấy anh ấy thể hiện anh ấy thích ai ra mặt như vậy.

Nếu anh Jihoon mà là con gái thì hẳn là ai cũng nghi ngờ rồi, Jihoon nhỉ?"

Minseok cười mỉm chi, nói rõ từng chữ một.

"Sao em biết anh Sanghyeok không thích con trai?"

Jihoon nói xong muốn tự tát chết mình.

Cả 4 người đều mắt to mắt nhỏ trợn lên nhìn cậu.

Chỉ có Minhyung vừa trợn mắt vừa cười.

"Không không, ý em...

à ý tao...

à ý là, không phải ý em kỳ thị gì cả đâu.

Em thấy chuyện đó cũng bình thường thôi.

Thích ai cũng được, miễn là đôi bên tình nguyện là được.

Nhưng ý là...

ý ở đây là... không có đâu, em và anh Sanghyeok chỉ thân thiết hơn nhờ ASIAD thôi, chứ em không thích con trai, anh ấy có thích cũng không thích em.

Không phải, ý em không phải là giữa em và anh ấy có gì cả, anh ấy chỉ thích em như đàn em trong ngành thôi, chứ không có gì lãng mạn ở đây hết, mà cũng không phải là em nghĩ có gì hay gì hết, em cũng không phải là muốn có gì lãng mạn, em chả nghĩ tới gì cả..."

"Rồi, rồi, không có, có ai nói gì đâu mà mày phân bua liến thoắng thế?"

Thấy mặt Jihoon đỏ hết lên, miệng giải thích liên hồi, Hyeonjun bèn cố dừng cậu lại.

Hình ảnh dâm đãng ban nãy của Sanghyeok lại hiện lên trong đầu cậu.

Cần cổ trắng nõn, đôi chân mịn màng lớt phớt long tơ, môi mềm căng mọng.Mình là trai thẳng, mình chỉ tò mò thôi, chỉ là tò mò về một người là thần tượng của mình, không hơn không kém.

"Nhưng anh Sanghyeok có thích con trai không ạ?"

Bỗng nhiên Minhyung cười cười nhìn cậu.

3 người kia cũng đồng loạt nín thở nhìn ra sau lưng cậu.

Jihoon chợt nhận ra, mở to mắt, quay ra sau lưng.

Sanghyeok đã đứng sau lưng cậu từ lúc nào.

Gương mặt anh như mặt hồ phẳng lặng.

Anh nghiêng đầu, cổ áo pajama lại trễ xuống, mắt chợt lóe ý cười.

Anh khoanh tay lại, nhỏ giọng hỏi cậu.

"Jihoon cứ hỏi anh là được, không phải sao?"
 
[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
5.


Hế lô cả nhà.

Xin vô cùng cảm ơn mọi người đã xem và ủng hộ fic đầu tay của tớ.

Chủ yếu viết để thỏa cái sự đói, nhưng vẫn rất vui vì có người thỏa cùng mình. 😀 Tớ luôn cố gắng từ 1-2 ngày sẽ ra 1 chap, nhưng cho tớ đang phải vừa đi làm, vừa đi dạy và vừa làm luận văn Thạc sĩ, nên nếu có ra chap chậm xíu thì mong mọi người đợi tớ nha ~Và nếu có ai muốn tớ viết fic tiếp theo với bối cảnh nào, thì cứ comment.

Tớ sẽ suy nghĩ plot phù hợp để viết thử 😀 Rồi, cả nhà đọc vuiii!

Chap này khá nhẹ nhàng để làm nền cho chap sau =)).Trên đường chạy đến trụ sở GenG, Jihoon có 3 câu hỏi:1.

Con trai có cảm giác với con trai thì có còn là trai thẳng không ?2.

Trai thẳng thì có để một người con trai khác cọ lên quần mình đến bắn không ?3.

Mình có phải là trai thẳng không ?Nhưng chẳng có câu nào trong ba câu này mà Jihoon có thể nhờ ai trả lời giùm mình được cả.

Thôi được rồi, cậu thừa nhận, chuyện này có hơi không liên quan đến việc cậu có phải là thẳng hay không, vì dường như cảm xúc và phản ứng bất thường này của cậu chỉ xảy ra khi cậu ở cạnh anh Sanghyeok.

Nghĩ thông vấn đề này rồi, Jihoon cũng đỡ xoắn xuýt hơn.

Cậu thẫn thờ bước vào phòng luyện tập, trong đầu vẫn còn chạy lại cảnh tượng ngu ngốc của mình ban nãy.

Đã hỏi về chuyện riêng của anh mà còn bị anh bắt tại trận.

"Mày lại nữa rồi đấy em.

Hôm nay lại có chuyện gì mà mặt mày lại thộn ra thế?"

Jaehyuk một tay bấm phím liên tục, tay còn lại cầm ly latte hớp một ngụm.

"Không có gì cả, anh cứ mặc kệ em đi."

Cậu cố nén cảm giác khó chịu nửa vời trong người lại, bắt đầu log in vào game.

Cậu có nên xin lỗi anh ấy không?

Lúc anh ấy ngủ, không có đủ ý thức, cậu đã không đánh thức anh ấy rồi, mà sau đó còn tọc mạch đời tư của anh.

Nhưng nếu xin lỗi anh Sanghyeok và để anh ấy biết sự thật, thì cậu không còn mặt mũi nhìn anh ấy nữa mất.

Cậu thở dài thườn thượt.

Trong game, cậu ấn chọn vào Sylas.Sau lưng cậu có tiếng chó sủa.

"Ôi dễ thương thế này, bé tên gì thế?"

Lâu lắm rồi cậu mới nghe giọng Giin đầy nhiệt tình như vậy.

Thầy Helper hôm nay chả hiểu sao tìm được ở đâu một bé poodle xinh hết nấc.

Bé đứng hai chân lên mừng Giin, bộ lông nâu bóng, cái đuôi vẫy không ngừng.

Mắt anh mở to thích thú, đưa tay ra đập tay với bé.

Jihoon nhìn cảnh đó mà mỉm cười theo, tay di chuột để di chuyển con Sylas của mình dần ra đường giữa.

Trên cổ bé cún có đeo một chiếc lục lạc màu đỏ.

Tiếng lục lạc vang lên trong trẻo.Leng keng, leng keng.

Leng keng, leng keng.

Hình ảnh anh Sanghyeok nằm úp sấp trên giường hiện lên rõ mồn một trong đầu Jihoon.

Nước bọt cậu lập tức chảy ra, tràn đầy khoan miệng.

Leng keng, leng keng.

Jihoon di chuyển sai, bị mid đối phương solo kill ngay gần trụ.

Cậu trợn mắt, hoảng loạn với chính phản ứng của cơ thể mình.

Cậu nhìn xuống, thấy dương vật mình đang bán cương, bắt đầu rỉ nước.Tại sao cậu lại nhớ đến hình ảnh đó ngay lúc này?Cậu đã hồi sinh tại nhà chính, nhưng lại chẳng thể di chuyển.

Đồng đội ping liên tục.

Có người thậm chí còn mở mic chửi tục.

Jihoon cố gắng bình tĩnh, không tỏ ra phản ứng quá lớn.

Thái dương cậu nảy lên, tay bắt đầu run.

Leng keng, leng keng.

Hình ảnh anh Sanghyeok thè lưỡi, tay mềm nắm chặt áo cậu, người cọ vào đũng quần cậu rên ư ử lại hiện ra.

"Ôi, bé quậy quá đi.

Để Thầy mang bé đi chỗ khác cho các em tập trung nhé.

Nào, mình đi thôi, trả bé về cho chủ nhé."

Thầy Helper cúi người xuống nhặt bé cún lên.

Bé mừng rỡ liếm tới tấp vào mặt thầy.

Tiếng lục lạc theo đó cũng biến mất.

Jihoon căng người ra, đợi phản ứng của cơ thể dịu xuống.

Cậu nhắm mắt lại điều chỉnh hơi thở, rồi tiếp tục vào game.

Không ổn rồi.

Cậu tự nhủ phải tìm nơi khác để ở trong khi đợi ký túc xá GenG sửa chữa xong.

Nếu đã biết mình có cảm xúc bất thường với anh Sanghyeok, trong đầu lại thường xuyên nghĩ về anh ấy mà vẫn tiếp tục ở cùng anh ấy thì chẳng khác nào lợi dụng anh cả.

"Mọi người ơi, tối nay Minhyung rủ đi nhậu.

Nhóc ấy vừa tìm được một chỗ khá riêng tư, đi không?"

Jaehyuk tháo tai nghe, hớn hở nói với cả team.

"Cũng được, lâu rồi chưa đi uống đâu cả.

Nhưng Jihoon hôm nay trông có vẻ không khỏe nhỉ.

Jihoon, đi không?"

Giin hơi lo lắng hỏi.

"Chắc em không đi đâu, em bận xíu việc."

"Anh Sanghyeok cũng có đi nữa, mà ảnh nhấn mạnh là phải rủ được mày đi đấy.

Có chuyện gì thế?

Mày đắc tội gì với ảnh à?"

Jaehyuk nhướn mày nghi ngờ, miệng nhếch lên hóng chuyện vui.

Hình ảnh không trong sáng ban nãy lại trồi lên.

Jihoon cảm thấy vận đen đủi của mình cuối cùng cũng đuổi tới rồi.

Thôi vậy, coi như đi tới đó xin lỗi anh ấy rồi báo với anh ấy rằng mình sẽ tìm nơi khác để ở.

"Không có mà.

Được rồi, em đi, nhưng chỉ một xíu thôi, em sẽ về sớm đó."

"Ok, thế nhá, để anh bảo Minhyung đặt bàn.".Quán bar mà Minhyung giới thiệu là một quán bar kín đáo, thiết kế Art Deco sang trọng, nịnh mắt.

Cả hai đội book một phòng riêng khá lớn.

Cửa phòng khá thấp, Jihoon đứng gần như cao bằng cửa.

Trên bàn đã bày sẵn la liệt món ăn, rượu và bia.

Bên T1 mặt ai cũng sáng láng, thoải mái.

Minhyung còn mời thêm cả nhóc Wooje.

Minseok và Wooje nói gì đó với nhau rồi cười nắc nẻ.

Minhyung ngồi nhìn Minseok đầy cưng chiều.

Hyunjun và Hyunjoon đang chụm đầu vào xem một chiếc reel nào đó trên Instagram.

Anh Sanghyeok đang ngồi bấm điện thoại.

Đuôi mắt của anh hơi đỏ, không biết do cồn hay do thiếu ngủ.

Anh quay sang, vô tình chạm mắt với Jihoon vừa bước vào.

Jihoon lập tức rũ mắt xuống, không dám nhìn thẳng anh.

"Jihoon ah, qua đây ngồi với anh."

Sanghyeok lên tiếng.

Giọng anh mượt như nhung, lại có sức nặng khiến người ta phải nghe theo.Minseok bụm miệng cười.Minhyung vỗ nhẹ vào lưng nó.

Sanghyeok vẫn giữ nụ cười mỉm chi như vậy, tựa như một con mèo quý được nuôi trong nhà.

Nó biết bạn sẽ chiều theo nó, nên nó cứ thoải mái mà ra oai sai sử bạn vậy thôi.

Jihoon không nuôi mèo, nhưng cơ bản không thể kháng cự anh.

Hai má phồng ra do lo lắng, cậu chầm chậm ngồi vào chỗ.

Nhiệt độ cơ thể anh vô cùng ấm so với nhiệt độ phòng này.

Cậu giữ mắt nhìn thẳng vào đĩa tteokbokki trước mặt.

Cả team GenG cũng loay hoay ngồi xuống.

May quá, không ai nhắc về chuyện lúc sáng cả.

Cậu thấy anh chỉ gọi mình ngồi kế thôi chứ không nói gì thì bắt đầu thả lỏng.

Cả hai team lao vào ăn như hổ đói, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả.

Mấy chai soju liên tục được khui ra.

Đến cái hũ nút như Geonbu mà cũng bị Minseok chọc cười nghiêng ngả.

Không khí vô cùng ấm áp, vô cùng tốt.

Jihoon thấy lòng mình như tan ra vì niềm hạnh phúc dù nhỏ nhưng khó có được này.

Do ngồi cạnh nhau, Jihoon và anh Sanghyeok không tránh được những lúc vô tình chạm vào nhau.

Nhưng khi chạm xong, anh vẫn nhẹ nhàng rụt lại, giữ khoảng cách.

Chả hiểu sao Jihoon thấy hơi hụt hẫng.

Vừa lúc đó, Wooje ré lên:"Hôm nay đông đủ quá nè, mình chơi trò gì không mọi người?"

"Truth or Dare?"

Ánh mắt Minseok lóe lên tinh quái.Jihoon có dự cảm chẳng lành.

Cậu chưa kịp phản đối thì đã nghe giọng nói kế bên mình vang lên:"Được đó.

Chốt luôn nhé.

Anh chơi."

Sanghyeok vừa nói xong, cả hội lập tức dọn chỗ giữa bàn cho trống.

Jihoon nuốt lời phản đối của mình xuống, trong đầu chạy 300 kịch bản để kiếu xin đi về.

Lượt xoay đầu tiên, chai xoay trúng Minhyung.

Nó chọn Truth."

Có đang thích ai không?"

Minkyu xoa hai tay vào nhau, chớp chớp mắt, cười ranh mãnh.

Cả hội la lên chán nản."

Này, hỏi cái câu gì thế, bỏ phí mất một lượt!

Chuyện nó thích ai ai mà chả biết, mày sống ở vũ trụ nào thế em?"

Minhyung cười lớn, trả lời sảng khoái.

"Có.

Câu này quá dễ.

Rồi, tới lượt em nhé mọi người."

Cái chai lại xoay một vòng, lần này lại trúng Wooje.

Nhóc Wooje suy nghĩ một hồi, lại chọn Dare."

Ngồi lên đùi Hyunjun đi."

Minhyung tay đỡ cằm, nhìn thẳng vào mắt Wooje.

Dạo này trông thằng bé trắng trẻo bụ bẫm phết.

Chỉ trong 3s, mặt Wooje đỏ như quả cà chua chín tới.

Nó lắp bắp.

"Em chọn uống."

Vừa nói xong, nó cầm ly lên uống một mạch, không đợi ai phản đối.

Hyunjun ánh mắt sâu xa nhìn nó, tay gõ nhịp nhịp lên bàn, cơ bắp dưới áo căng phồng lên.

Đợi nó uống xong, có vệt bia dính ngay mép, Hyunjun đưa tay ra quẹt ngay môi nó rồi đưa về liếm.

Jihoon dù có biết trước rồi, nhưng vẫn bất ngờ, ánh mắt không khỏi nhìn qua anh Sanghyeok.

Vẻ mặt anh vẫn điềm tĩnh không gợn sóng, như đã thấy cảnh này quá nhiều lần.

Wooje trừng mắt nhìn Hyunjun rồi bĩu môi.

Jihoon tiếp tục cầu nguyện cho cái vận đen đủi của mình.

Lần này, đến lượt Wooje xoay.

Cái chai quay gần 3 vòng rồi dần dừng lại.

Miệng chai chỉa về giữa anh Sanghyeok và Jihoon.

Jaehyuk đập tay cười lớn, chắc mẩm Jihoon sắp tiêu đời.

Bỗng nhiên, Wooje hỏi:"Anh Sanghyeokie có thích con trai không?"

Jihoon muốn bóp cổ nhóc Minseok.

Nó cười khằng khặc, cười đến độ không thở nổi, nước mắt chảy tèm lem.

Jihoon ngồi kế anh, mặt cúi xuống nhìn chân mình, lỗ tai đỏ lên với tốc độ trông thấy.

Cả team GenG khá bất ngờ với câu hỏi này.

Cả đám chỉ chăm chú nhìn Sanghyeok mà không chú ý đến Jihoon.

"Chà, câu hỏi này quen nhỉ."

1, 2, 3."

Anh không phân biệt con trai hay con gái.

Chỉ cần anh thích, thì đều được."

"Câu trả lời của anh có đủ đáp ứng em chưa, Jihoon?"

10 cặp mắt chỉa thẳng vào cậu.
 
[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
Thông báo


Cả nhà ơi, I'm back! 😛Rất xin lỗi cả nhà vì đã quá lâu mới quay trở lại.

Tớ vừa làm xong đề cương khóa luận, đã pass rồi, và bây giờ bắt đầu thời gian thong thả.

Tớ sẽ finish Tiếng Chuông Nhỏ, hứa mà.

Nhưng nội dung sắp tới hơi điên chút xíu, sẽ có nhiều tag đỏ, tớ sẽ cố gắng thông báo trước.

Sẽ không có cheating (ngoại tình) hay cái gì đâu, vì Sanghyeok và Jihoon chỉ có nhau thôi mà.

Nhưng thể loại của truyện vẫn là twisted, twisted, twisted, điều quan trọng nói ba lần.

Sanghyeok sẽ được dùng mớ kiến thức khổng lồ về tâm lý của bạn với Chihun. 🙂)))) Mọi người đợi tớ nhé!

Chap mới sẽ có trong tuần sau ạ.

Iu thưn và giữ sức khỏe nghen.

xoxo
 
[Choker/Jeonglee] Tiếng Chuông Nhỏ
6.


Đã hứa rồi là tuần này sẽ come back mà. 😛Từ chap này là bắt đầu có tag đỏ.

Thật sự mà nói thì, nếu các cậu skip chap này thì sẽ mất nhiều chi tiết cốt lõi của truyện, vì truyện này của tớ cũng dựa trên một vấn đề gây tranh cãi.Nên là, hãy đọc với sự tỉnh táo nhe.

Tag đỏ: DUBIOUS CONSENT (sự đồng thuận không rõ ràng trong tình dục)Chúc cả nhà đọc vui. ^v^ .Tại sao ban sáng cậu lại muốn hỏi anh câu này?Cậu là trai thẳng.

Cậu không (thể nào) thích anh, anh có thích cũng sẽ không thích cậu.

Người như anh chắc hẳn mắt đặt ở nơi rất cao, cậu còn chưa nghĩ mình xuất sắc hơn người như thế.

Nhưng tại sao cậu lại tò mò?

Cậu nổi tiếng về việc ghét ghép cặp ghép đôi, ghét ship couple.

Cậu hỏi anh thế, liệu anh có nghĩ cậu kỳ thị không?Nhưng thật sự ban sáng, cậu đã muốn hỏi anh như thế.

Về điểm đó, cậu không dối lòng mình được.

Nhưng lý do vì sao, thì thật sự cậu chưa thể trả lời.

Có phải anh nghĩ cậu kỳ thị chuyện đó, kỳ thị luôn cả anh, nghĩ cậu không biết điều, được anh cưng chiều như ngoại lệ, là đàn em được anh coi trọng tán thưởng, mà lại dám suy nghĩ lệch lạc rồi nuôi suy nghĩ xấu về anh không?Sanghyeok tay chống lên bàn đỡ lấy cằm, đầu nghiêng một bên, mắt lúng liếng nước.

Mắt anh lóe sáng kỳ lạ, má đỏ hây do rượu bắt đầu ngấm, đuổi bắt ánh nhìn của cậu không rời.

Nhìn anh dường như không có cảm xúc nào, Jihoon càng cảm thấy không ổn.

Cậu mím môi nhìn xuống sàn, hai má trễ xuống, trông đầy phiền muộn.

Cậu phiền muộn vì nghĩ anh hiểu lầm mình Đồng thời phiền muộn vì cảm thấy bản thân mình chấp nhận sự thật anh cả nam lẫn nữ đều được... quá nhanh.

Vài giây sau khi đã gom hết dũng khí, cậu quật cường ngước lên nhìn anh, nghiêm túc bảo:"Em xin lỗi.

Sáng nay do em tò mò không đúng, đó là chuyện riêng của anh."

Nói xong, mắt cậu cũng hơi phiếm đỏ.

Môi cũng run run theo.Cậu chỉ không muốn anh ghét mình thôi.

Cả hội nín thinh.

Geonbu và Minkyu mở to mắt, dường như không tin là cậu sẽ xin lỗi.

Jaehyuk bất ngờ đến độ làm đổ cả ly bia đang đưa đến miệng.

Duy chỉ có Minhyung và Minseok ngồi tựa vào nhau, cười đến run cả người.

"Ôi trời anh Jihoon!

Anh Sanghyeok đang trêu anh đó, ảnh không có để bụng đâu.

Sao hôm nay anh lại nghiêm túc vậy?

Chả giống anh gì hết á!"

Wooje cười phá lên, vỗ bép bép vào đùi.

Cả hội cũng đỡ ngượng, bắt đầu cười hùa theo.

Jihoon vẫn nhìn thẳng vào anh Sanghyeok, hai tay nắm chặt mép áo dưới bàn.

Sanghyeok chầm chậm ngồi thẳng dậy, cười rộ lên.

Anh cầm ly của mình nốc cạn, yết hầu nhấp nhô.

Dưới ánh đèn nhẹ nhàng ấm áp, Jihoon lại thấy lạnh thấu xương."

Đúng là anh nam hay nữ cũng đều được cả, nhưng Jihoon thì anh không thích đâu, nên Jihoon đừng lo nhé.

Anh chỉ xem Jihoon là em trai nhà bên thôi."

Anh thả nhẹ từng chữ một, như thể để cậu nghe cho rõ."

Ừ đấy, đừng có tự dát vàng lên mặt mình nhé, mày nghĩ gặp ai cũng sẽ thích mày chắc?

Người ta còn là anh Sanghyeok cơ."

Geonbu cầm cả chai bia lên cụng với Minseok, gào lên phụ họa.

Sanghyeok cười mỉm, hai mắt híp lại thỏa mãn.

Hai chân anh đong đưa dưới bàn, lưng tựa vào ghế thả lỏng.

Cậu cúi gằm mặt xuống, lí nhí:"Em không có ý đó.

Cứ xem như em mở miệng không có ý tứ đi.

Em cũng không dám nghĩ về mình cao thế đâu."

Minseok đảo mắt, quạt tay:"Thôi thôi, hiểu lầm cả, nào, chơi tiếp chơi tiếp, ai thua thì phạt nửa chai soju một lần nhé.

Hôm nay chủ quán thấy tụi mình đến thế là tặng 10 chai free đấy!" .Sau khi tan tiệc, cả đám đã muốn bước không vững.

Geonbu do không quen uống dồn dập nên đang đi bộ phải đứng lại, cúi gập người xuống bên đường mà nôn ra.

Hyunjun và Hyeonjoon ôm bụng cười, tiến tới vuốt lưng người anh lớn.

Minhyung cõng Minseok đi chầm chậm bên cạnh, đầu Minseok tựa hẳn vào vai Minhyung.

Giữa đường chân nó còn tuột xuống, Minhyung cứ phải xốc nó lại không ngừng, sợ nó té bật ra đằng sau.

Jaehyuk, Minkyu và Giin uống ít nên đã đi nhanh về ký túc xá để tắm trước.

Jihoon và Sanghyeok đi sóng vai bên cạnh.

Jihoon thật ra đã say kha khá, nhưng tính tình sau khi uống khá tốt nên không biểu hiện ra, dù bước đi có hơi nghiêng ngả.

Sanghyeok không say lắm, vừa đi vừa trông chừng đám đàn em phía trước, miệng cười cong cong.

Đường về ngắn nhưng lại dài, chủ yếu là do chuyện xấu hổ lúc nãy.

Jihoon không dám nhìn qua anh, chỉ dám cất bước đi chậm rãi, thở cũng không dám thở mạnh.

Cậu hạ đầu thật thấp, chỉ đủ để nhìn đường đi.Khi về đến và tạm biệt mọi người xong, cậu và anh cùng vào phòng.

Jihoon phải công nhận là phòng của anh thơm thật ấy, các phòng khác không có mùi này.

Như mùi đất mới sau mưa, thoang thoảng tí hương đường nâu nữa.

Dù là con trai như cậu và các thành viên bên GenG, nhưng phòng của bọn cậu chỉ có thể gọi là ở được, phòng của anh lại được chăm chút rất cẩn thận, sạch sẽ, và thơm.

"Jihoon có muốn tắm thì tắm đi nhé, anh không tắm đâu, ban chiều anh tắm rồi, không đổ mồ hôi gì cả."

Giọng của anh hơi bị đè xuống, tạo cảm giác dinh dính, gãi nhẹ vào tai cậu.

Cậu hơi bừng tỉnh lại mới nhận ra mình thất thần.

Cậu chỉ gật gật đầu, vội vàng lấy quần áo sạch rồi vọt vào phòng tắm.

Trời khá lạnh, cậu xối nước rất nhanh rồi ra ngoài ngay.

Vừa mở cửa ra, cậu thấy anh nằm quay lưng về phía mình, đồ trên người đã thay mới.Anh mặc một chiếc áo len to, vì nằm nghiêng nên phần vai áo trượt xuống, lộ nửa phần lưng trắng ngần.

Vì áo quá dài nên đã che mất chiếc quần thun trắng bó sát.

Có lẽ vì trời lạnh, anh còn mang thêm một đôi tất trắng, bao bọc lấy cổ chân thon thả mịn màng.

Jihoon nhìn tủ đầu giường.

Trên đó có một ly nước đầy và một chai thuốc chống đau đầu do say.Cậu nhìn anh, cầm chai thuốc lên uống cạn, thầm nghĩ, sau này ai được người chu đáo như anh chọn lựa, hẳn sẽ rất may mắn.

Mình được may mắn thế này mà cứ nghĩ bậy nghĩ bạ đâu không.

Ngay lúc đó, Sanghyeok hơi cựa quậy, một chân cong lên, tiếng chuông cũng theo đó mà vang lên trong trẻo.Leng keng, leng keng.

Trên cổ chân anh có đeo một chiếc vòng nhỏ, có gắn lục lạc.

Sợi dây đỏ chói mắt trên nền vớ trắng, kéo theo ánh nhìn của Jihoon lướt lên chân anh, quét qua phần da thịt trần trụi, lên đường nối cong dài giữa mông và đùi, rồi mất hút dưới vạt áo len rộng.

Leng keng, leng keng.Nước bọt cậu chảy ra.

Mùi đường nâu ấm áp trong không khí dần ngọt lịm.

Sanghyeok chợt quay sang nhìn cậu, tiếng chuông lại vang lên rõ mồn một giữa không gian im lặng.

Cậu thấy đầu mình xoay mòng mòng, như thể hiện tại rượu mới thật sự có tác dụng.

Trong cơn chếnh choáng, mặt đất trước mắt một mà thành hai, cậu có cảm giác chiếc giường trước mặt cũng theo đó mà dài ra, to ra.

Cậu thấy anh Sanghyeok... cười.

"Jihoon ah, nhanh chóng ngủ thôi, muộn rồi."

Leng keng, leng keng.

Trời đất ngả nghiêng.

Mùi hương ngọt ngào kia chiếm đầy mũi cậu, tấn công tất cả dây thần kinh của cậu.

Tiếng chuông nhỏ cứ tiếp tục vang lên.

Não cậu như đang chạy một giấc mơ.

Trong mơ, cậu tiến lại gần rồi leo lên chiếc giường mềm mại, đè anh xuống, banh hai chân thon của anh ra rồi len vào trong.

Áo của anh bị cậu vén cao, lộ ra hai núm vú đỏ thẫm như vừa bị ai cắn.

Tay cậu ghìm lấy hai tay của anh trên đỉnh đầu.

Anh Sanghyeok vì bất ngờ mà mở to mắt cố giãy giụa, cố vùng ra khỏi nắm tay của cậu nhưng bất lực.

Dương vật của cậu tại đũng quần đã sưng to.

Cậu đỏ mắt, cạ nó vào kẽ mông được chiếc quần ngắn ôm sát thành một đường kẻ.

Cậu cúi đầu, nhắm trúng môi anh mà hôn xuống.

Cậu say sưa vân vê, nghiền ngẫm, hết cắn lại liếm, sau đó đưa lưỡi thật sâu vào miệng anh liếm láp.Nước mắt chảy dài bên gối.Anh khóc.Cậu thấy bản thân mình buông tay anh ra, vòng hai tay anh vào cổ mình, rồi trầm khàn nói: "Đây chỉ là mơ thôi.

Đây chỉ là mơ thôi.

Em không hiểu vì sao trong mơ em lại làm thế.

Ôm cổ em này."

Tới bây giờ cậu mới nhìn anh.

Mắt anh đỏ bừng, nước mắt ngưng đọng lại chuẩn bị chảy xuống.

Tóc anh xõa mềm, miệng mở nhẹ để hít thở.

Nhìn anh là một bộ dạng để người khác muốn làm gì thì làm.

"Nhưng Jihoon là trai thẳng, Jihoon không thích anh.

Jihoon chỉ muốn làm tình với anh thôi sao?

Làm tình xong sẽ bỏ anh đi, không quan tâm đến anh, mặc kệ anh, không chăm sóc anh nữa, không xem anh là ai nữa?"

"Đây chỉ là mơ thôi."

Jihoon thì thầm.

"Cũng chỉ có trong mơ anh mới để em muốn làm gì thì làm, không phải sao?"

Cậu vùi vào hõm cổ anh, hít lấy mùi hương đang quanh quẩn, rồi rải đều những nụ hôn lên đó.

Tay cậu và anh đan vào nhau.

Leng keng, leng keng.Sau khi hôn hết thân thể trần trụi của anh, cậu đè nghiến anh xuống, tuột chiếc quần con ngắn cũn cỡn kia ra, rồi như hóa điên mà bóp lấy mông anh.

Cậu lật người anh lại, đè lưng anh xuống, bắt anh làm ra tư thế mông trần nâng cao như lần đầu tiên cậu bắt gặp anh thủ dâm trong phòng.

Jihoon trong cơn mộng mị dường như không kiểm soát hành động của mình được nữa.

CHÁT.Cậu tát vào mông anh thật mạnh.

Cả khuôn mặt anh vùi xuống nệm, người anh run bắn.

Thân hình cậu nằm lên che phủ lấy anh, môi hôn sắp sườn mặt anh, tay trượt dài từ ngực, xuống eo, qua rốn, rồi tiến vào vùng kỳ bí kia, nhưng không chạm vào vật nhỏ của anh.

Anh lắc eo, thở hổn hển.

Dịch trong từ đầu khấc nhiễu ra, chạy xuống drap giường trắng tinh.

Leng keng, leng keng.Cậu cầm lấy chai lotion trên đầu giường, đổ một vốc lớn ra, rồi nhẹ nhàng xoa đầy cửa huyệt của anh.

Anh đong đưa mông, tiếng ư ử được nuốt lại bởi phần chăn nệm dày.

Jihoon thở nhẹ, cho một ngón tay vào, từng chút một.

Vách thịt mềm mại ấm áp lập tức bọc lấy ngón tay cậu.

"Ah, Jihoon... nhanh lên, cho anh."

Anh ngửa đầu, cần cổ trắng trẻo còn thấy rõ từng sợi gân máu.

Cổ chân anh liên tục lay động vì sướng.Leng keng, leng keng.

Cậu lần lượt cho ngón thứ hai rồi đến ngón thứ ba.

Ngón nào vừa lút cán, dịch thể trong suốt của anh lại bắn ra.

Cơ thể anh có chiều hướng đưa đẩy để ngón tay cậu dễ ra vào.

Jihoon như bị thôi miên.

Cậu tuột chiếc quần boxer xám của mình xuống, dương vật to dài bật ra ngoài, cong vút, hướng lên phía trên.

Cậu nghe anh rên rỉ vội vàng, nỉ non."

Jihoon, đút vào đi.

Chịch anh, cho anh.

Banh chân anh ra rồi chịch anh.

Mình chỉ có một đêm nay thôi.

Ngày mai đến rồi thì em chỉ còn là em, anh cũng chỉ là anh, mình không còn như thế này nữa.

Jihoon đang mơ mà.

Trong giấc mơ của em, anh sẽ cho em đút vào, nắc không ngừng rồi bắn vào trong.

Anh sẽ liếm dương vật của em để lau sạch cho nó.

Anh không đẹp sao?

Anh không trắng trẻo mịn màng sao?

Sao em có thể chịch ai tốt hơn anh được?"

Nếu Jihoon có thể nhìn được trong gương, cậu sẽ thấy, mắt cậu đã mất tiêu cự.

Jihoon cầm dương vật đã cương to của mình, từng chút một mà đẩy vào trong.

Cả hai đều thở ra thỏa mãn, dương vật được bao bọc ấm áp, trơn tuột.Jihoon bình thường dịu dàng, tinh nghịch, trẻ con là thế, lên giường lại là bộ dạng khác hẳn.

Sanghyeok thầm nghĩ.

Anh cong môi cười, hai mắt híp lại thành một đường cong ma mị, rồi nhắm nghiền mắt, răng môi phiếm tình, đón nhận từng cú thúc mạnh mẽ của Jihoon.

Cậu đâm sâu vào trong, rút ra gần hết rồi lại đâm lút cán.

Tiếng nước dâm bẹp bẹp vang lên thanh thúy rõ rang giữa không gian vắng lặng.

Vừa đâm liên tục, cậu vừa nhay cắn tai anh, cổ anh, tay bóp núm vú của anh, lê tay khắp người anh.

Không có chỗ nào trên người Sanghyeok mà tối nay Jihoon chưa chạm qua hay liếm qua.

Đang liên tục đưa đẩy, thì Sanghyeok run bắn lên.

Jihoon tìm được chỗ sướng của anh rồi.Cậu cũng phát hiện, thế là lại liên tục nhắm nơi đó mà đẩy.

Sanghyeok vì quá sướng mà thất thần, nước dãi chảy ra, tiếng chuông nhỏ hòa cùng tiếng thở.Leng keng, leng keng.Sanghyeok chịu không nổi kích thích, rên dài một tiếng rồi bắn lên bụng cậu.

Lồng ngực anh phập phồng.

Leng keng, leng keng.

Não Jihoon trắng xóa.

Cậu ôm ghì lấy anh, đâm rút thật mạnh, rồi rút ra, bắn đầy lên mặt anh, cầm dương vật vẫn chưa mềm xuống của mình xoa chất lỏng trắng đục đó khắp má anh, miệng anh, rồi dùng dương vật vỗ mạnh lên má anh.

Cậu hạ người xuống, ngón cái quét qua miệng anh, quẹt hết mớ tinh dịch tanh nồng rồi bắt anh nuốt.

Cậu nhìn anh chăm chú.

Trong mơ mà anh vẫn cười chiến thắng như thế.

Dường như dù chuyện gì xảy ra, anh cũng là người chiến thắng cuối cùng.

"Ăn ngon lắm, cảm ơn, Jihoon."

Cậu thấy anh xoa má cậu.

Mặt anh lấm lem tinh dịch, môi sưng đỏ, cực kỳ dâm đãng.Leng keng, leng keng."

Em ngủ đi, nhé."

Và cứ thế, Jihoon gục xuống trên vai Sanghyeok, thở đều.

Trong bóng tối, ánh mắt Sanghyeok sáng rực.

Anh liếm mép, nuốt hết tinh dịch trên môi, rồi giãn người vươn vai.

Anh vuốt ve đỉnh đầu của Jihoon, từng ngón tay trượt qua mái tóc mềm."

Em nhìn anh đi, Jihoon.

Em chỉ có thể nhìn anh thôi."
 
Back
Top Bottom