Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình

Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 290: Chương 290



Trong lúc chờ lấy hành lý, Tân Án và Giang Tâm nhanh chóng nắm bắt được tình hình.

“Người kia là ai? Sao em chưa từng nhắc với chị?” Giang Tâm hỏi.

“Em gặp phải một tên vô lại ở sân bay.” Tân Án cau mày: “Em chỉ ấn tay hắn xuống, sau đó còn giẫm vào giày hắn nữa. Truyền thông nhìn hình đoán chuyện đúng là có ý tứ.”

“Lát nữa ở sân bay chắc chắn rất đông người, chúng ta đi cửa VIP thôi.” Giang Tâm nhanh chóng quyết định.

Tân Án ngăn Giang Tâm lại: “Đừng mà, nếu mọi người đã chờ, chúng ta cứ ra gặp thôi. Đây cũng là cách nhanh nhất để dập tắt tin đồn.”

Giang Tâm liếc nhìn Tân Án vẻ mặt bình tĩnh, biết cô đã có tính toán: “Được, nhưng lát nữa chắc chắn sẽ rất loạn, đừng nói nhiều quá.”

Nói xong, cô lại tức giận: “Cái kẻ đứng sau màn này chọn đúng lúc chúng ta lên máy bay để tung tin, thật là đáng ghét! Em có ý tưởng gì về người này không?”

Tân Án vừa đăng nhập Weibo bằng tài khoản chính để tìm kiếm một người dùng, nghe vậy liền suy nghĩ một chút: “Hình như em cũng đắc tội không ít người thì phải?”

Giang Tâm cạn lời: “Người này là muốn trực tiếp loại em khỏi giới giải trí đấy! Nếu không có bằng chứng phủ nhận chắc chắn, nói thật là rất khó thuyết phục công chúng. Còn nữa, nhà em rốt cuộc có định công khai thân phận không?”

“Vào giới giải trí còn nhất định phải tự khai báo tài sản sao? Họ cảm thấy em là "cô chiêu giả" thì cứ cảm thấy thôi, cũng không ảnh hưởng đến công việc của em.” Tân Án thản nhiên nói.

“Hành lý lấy xong rồi, chúng ta đi thôi.” Triệu Hi đẩy vali đến.

“Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Sắp phải đối mặt với sóng gió lớn đấy.” Tân Án cười nói.

“Em chỉ cần đừng động tay động chân là được, cũng đừng nói tục.” Giang Tâm lo lắng nhắc nhở.

“Chị Giang, em là minh tinh, không phải lưu manh.” Tân Án cạn lời nói.

Ba người đi về phía cửa ra.

“Tân Án ra rồi!”

Phóng viên và người hâm mộ đã túc trực ở sân bay từ lâu. Nhìn thấy bóng dáng Tân Án, tất cả đồng loạt vây quanh, trong chốc lát sân bay trở nên hỗn loạn.

Tân Án được vệ sĩ hộ tống nghiêm ngặt ở bên trong. Khi đi ngang qua một fan mang theo loa, Tân Án đột nhiên dừng lại: “Bạn có thể cho tôi mượn cái loa một chút được không?”

Fan kia ngơ ngác, nhưng ngay lập tức đưa chiếc loa vào tay Tân Án.

Tân Án cầm lấy loa: “Đây là sân bay, mọi người chú ý trật tự. Chúng ta ra ngoài nói chuyện, nếu cứ loạn như thế này, hôm nay ở sân bay tôi sẽ không làm rõ bất cứ chuyện gì.”

Phóng viên đang chờ Tân Án ra để nói chuyện rồi nhanh chóng đưa tin. Thấy Tân Án nói vậy, họ vội vàng dừng lại và ngoan ngoãn đi theo cô.

Người hâm mộ luôn rất có kỷ luật. Tân Án đã nói vậy, lập tức mọi người đều hóa thân thành ủy viên kỷ luật, cố gắng duy trì trật tự. Rất nhanh, sân bay đã khôi phục trật tự.

[Ha ha ha ha chị Án dạy bảo người đúng là có bài!]

[Như vậy tốt hơn, bằng không sẽ ảnh hưởng đến hành khách bình thường ra đón người.]

[Chị Án bình tĩnh quá, em yêu chị!]

Đợi đến khi ra ngoài sân bay, tìm được một khoảng đất trống, Tân Án đứng trên bậc thềm, như một cuộc họp báo đơn giản: “Mọi người có câu hỏi gì cứ hỏi đi.”

Phóng viên 1: Tân Án, tấm ảnh ở sân bay có phải là thật không?

Tân Án nghĩ nghĩ: “Là thật.”

Khoảnh khắc đó gây ra một tràng xì xào bàn tán.

“Ảnh chụp là thật, nhưng không có nghĩa là câu chuyện các người bịa đặt về tôi là thật. Các người có phải đang vui mừng quá sớm không?” Tân Án cạn lời nói.

Phóng viên 2 phản bác: “Cô có biết điểm duy nhất mà fan của cô cố gắng làm rõ cho cô là người trong ảnh không phải là cô không? Tay người đàn ông kia còn đặt lên đùi cô, chẳng lẽ chỉ là chạm nhẹ để giao lưu thôi sao?”

Các phóng viên lập tức bật cười.

“Tôi không biết fan đã cố gắng làm rõ cho tôi, xin lỗi mọi người.” Tân Án nói: “Nhưng tấm ảnh đó rõ ràng là nhìn hình đoán chuyện, rất khó hiểu sao? Người đàn ông đó muốn quấy rối tôi, tôi trực tiếp ấn tay hắn xuống bàn, sau đó còn giẫm mạnh một cái. Người chụp ảnh giỏi thật, chỉ tung ra được mỗi tấm đó.”
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 291: Chương 291



[Tôi biết ngay là như vậy mà!]

[Đây đúng là chị Án!]

[Không phải, đây chỉ là lời nói một phía của Tân Án thôi, ai biết có phải thật không?]

Đương nhiên, các phóng viên cũng nghĩ như vậy: “Ai biết cô nói có phải thật không?”

Tân Án như nghe được chuyện gì buồn cười: “Buồn cười thật, khi các người bịa đặt câu chuyện về tôi thì không cần chứng minh có thật hay không, còn tôi làm rõ cho bản thân thì lại phải chứng minh sao?”

Các phóng viên nhất thời không tìm được lý do phản bác. Đúng thật, cùng là nhìn hình đoán chuyện, họ cũng không thể khẳng định chắc chắn đó là sự thật.

“Đúng là vậy mà…”

“Chúng tôi tin tưởng cô, Án Án!”

Tân Án lại chậm rãi nói: “Đúng rồi, các người nói hắn là cái gì của tôi? "Kim chủ" đúng không? Ba tôi nghe được chuyện này chắc tức giận đến mất ngủ mất.”

Phóng viên 3 lập tức hỏi: “Về gia thế của cô, trước nay chưa từng tiết lộ bất kỳ thông tin nào, cô thật sự là thiên kim nhà giàu sao?”

Ánh mắt Tân Án lạnh lẽo: “Sao? Tôi vào giới giải trí còn phải phơi bày hết tài sản ra mới được đúng không? Nói đơn giản, tôi có phải là thiên kim nhà giàu hay không, kệ các người xì xào.”

Ở phía sau, Giang Tâm nghe đến đó cạn lời, ôm trán: “Đã bảo em ấy chú ý lời nói rồi mà sao vẫn nói như vậy.”

Triệu Hi nói: “Chị Giang tin em đi, đây đã là kết quả sau khi chị Án cố gắng rồi đấy.”

Phía trước, Tân Án vẫn tiếp tục đáp trả: “Hay là nói, tôi không phải thiên kim nhà giàu thì nhất định là có "kim chủ"? Người nghèo thì nhất định sẽ bị bao dưỡng sao? Các phóng viên, các người nói thử xem, các người đều nghĩ như vậy sao?”

Tình thế lập tức thay đổi. Vốn dĩ Tân Án ở dưới thấp bị các phóng viên chất vấn, giờ lại biến thành cô đứng ở vị thế cao hơn, chất vấn ngược lại phóng viên.

Nhưng các phóng viên nào dám thừa nhận chứ, nếu thật sự thừa nhận thì về nhà sẽ bị dân mạng chửi chết.

[Đúng vậy, chị Án có phải thiên kim nhà giàu hay không thì có quan trọng đến vậy sao?]

[Chị Án đúng là mặt không đổi sắc, quá trâu bò!]

[Chỉ có mình tôi cảm thấy cô ấy đang nói bóng gió sao?]

[Ở trên kia, bạn vừa ra khỏi sân bay đã bị phóng viên bao vây thử xem.]

Phóng viên 4 lấy hết can đảm nói: “Tân Án, cô đừng đánh trống lảng. Trọng điểm là bức ảnh kia, cô vẫn chưa có bằng chứng nào có thể phủ nhận.”

Tân Án chắp tay sau lưng: “Các người cũng biết tôi vừa xuống máy bay đã bị các người bao vây rồi còn gì. Cho dù có bằng chứng, tôi cũng cần thời gian để tìm chứ? Nếu bây giờ tôi lập tức moi ra bằng chứng cho các người, có phải các người lại nghi ngờ tôi đang tự lăng xê không? Các người đã bao giờ thấy ai vừa mở điện thoại ra là có bằng chứng ngay chưa?”

Phóng viên: ….. Hình như cũng có lý.

Thấy những điều cần hỏi đã hỏi gần hết, Tân Án cũng không muốn lãng phí thời gian: “Nếu vậy, phóng viên có thể để tôi về nhà tìm bằng chứng được không?”

Các phóng viên không nói gì, nhưng đều im lặng nhường đường.

“Đúng rồi, thực sự cảm ơn những người bạn đã lên tiếng vì tôi. Tôi, Tân Án, đến giới giải trí một chuyến không lỗ. Cảm ơn các bạn fan đã luôn chờ đợi tôi hôm nay. Mọi người cũng về nhà sớm nghỉ ngơi đi.”

Tân Án vừa nói vừa cười với màn hình phát sóng trực tiếp, sau đó bước xuống bậc thềm. Xe của Giang Tâm đã chờ sẵn ở phía sau.

[Ô ô ô em chọn tin tưởng Tân Án!]

[Tôi vẫn cứ xem cô ấy có thể đưa ra bằng chứng gì đã.]

[Em biết ngay tin tưởng Tân Án là không sai mà!]

Sau khi Tân Án rời đi, mọi người cũng lục tục tản ra. Bên cạnh đó, một chiếc xe khác cũng lặng lẽ rời đi sau khi xe của Tân Án khuất bóng.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 292: Chương 292



“Đi thôi.” Thấy xe Tân Án rời đi, Nghiêm Húc nói.

Trần Hoằng nhìn Nghiêm Húc đã sớm ra sân bay, vòng một vòng lại lặng lẽ trở lại sân bay đợi hai tiếng, chờ đến khi Tân Án rời khỏi mới đi, trong lòng có một dự cảm chẳng lành.

“Nghiêm ca, anh không phải là thật sự thích Tân Án rồi chứ?”

“Có vấn đề?” Nghiêm Húc mặt không biểu cảm hỏi.

“Không thành vấn đề.” Tôi nào dám có vấn đề gì chứ.

Nói xong lại không yên tâm mà bổ sung: “Nếu như anh và cô ấy ở bên nhau, phải nói với tôi trước một tiếng, chúng ta cần thống nhất trước để lỡ bị chụp được còn có lý do thoái thác.”

Theo ý Trần Hoằng, Nghiêm ca đã đuổi đến tận Thụy Sĩ rồi, dù không ở bên nhau thì cũng nên nhanh chóng tiến tới, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Nghiêm Húc theo đuổi người khác.

Nghiêm Húc nghe xong khẽ giật mình: “Còn sớm.”

Trần Hoằng cố gắng che giấu vẻ kinh ngạc của mình.

Má ơi, cư nhiên còn có chuyện Nghiêm đế lâu như vậy mà vẫn chưa hạ được một người phụ nữ? Xem ra cái Tân Án này quả nhiên không tầm thường.

Nghiêm Húc: Tôi ngại nói còn sớm.

Trên xe của Giang Tâm, sau khi Tân Án báo bình an cho người nhà xong, mới bắt đầu phân tích sự việc.

“Trước tra xem ngày đó ở sân bay có những nghệ sĩ nào khác cũng có mặt, có lẽ sẽ nhìn thấy cảnh đó.” Tân Án nói.

“Chị cảm thấy hẳn là có người có ác ý rất lớn với em, bởi vì cho dù là đối thủ cạnh tranh có được bức ảnh này, cũng sẽ không đột nhiên tung ra như vậy. Theo thói quen trong ngành của chúng ta, thường là khi có chuyện lớn cần dùng đến tin sốc hơn mới tung ra những chuyện cũ.” Giang Tâm nói: “Cho nên người này hẳn là nhắm vào em.”

“Chị Án, em lục soát được rồi!” Triệu Hi, người vẫn im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người ở phía trước, đột nhiên giơ điện thoại lên: “Từ Mặc Thiến cũng ở sân bay ngày hôm đó! Có fan quay được video.”

Từ Mặc Thiến?

Đối với người này, Tân Án thật ra không hề bất ngờ. Ban đầu cô đã nghi ngờ Từ Mặc Thiến nằm trong số những người đó.

Dù sao thì cô ta đã có thù oán với mình, lại còn tồn tại quan hệ cạnh tranh, có thể nói là thù hận chồng chất.

“Em định làm gì bây giờ?” Giang Tâm hỏi.

“Đương nhiên là làm cho cái tin này từ đâu tới thì về đó thôi.” Tân Án nheo mắt nói.

Trở lại khách sạn chưa nghỉ ngơi được bao lâu, người cô liên hệ trên Weibo đã trả lời.

Khi Tân Án nhìn thấy tin tức ở sân bay, cô đã lập tức nhớ đến mấy nữ nhân viên phục vụ mà cô gặp ở phòng chờ sân bay lúc đó. Họ lén giơ điện thoại lên, không biết là quay video hay chụp ảnh.

Vì vậy, Tân Án thông qua việc tìm kiếm bình luận Weibo mà cô đã để lại, tìm được tài khoản Weibo của nữ nhân viên đó và gửi tin nhắn.

May mắn thay, cô ấy đã thấy.

[Em quay được video rồi! Gửi cho chị ngay đây! Ban đầu em định đăng lên để làm rõ giúp chị, nhưng lại sợ ảnh hưởng đến kế hoạch của các chị, cũng sợ em đăng lên không ai tin. May mà chị nhớ đến em!]

[Tân Án: Cảm ơn em, em đã giúp chị một việc rất quan trọng.]

[Tân Án cố lên! Mấy cái đám phóng viên và người tung tin kia quá đáng lắm, nhất định phải vả mặt bọn họ thật mạnh!]

Sau khi nhận được video, Tân Án và Giang Tâm cùng nhau kiểm tra. Thật may mắn là nữ nhân viên đã bắt đầu quay lén từ lúc Vương Cường ngồi đối diện cô, trong video còn kèm theo một số lời bình luận của mấy cô gái, cho đến khi Vương Cường tức giận rời đi thì kết thúc. Có thể nói đây là bằng chứng chứng minh sự trong sạch của Tân Án.

“Em định làm thế nào?” Giang Tâm hỏi.

“Em tự đăng.” Tân Án nói: “Nhưng Chị Giang, chị vẫn phải dùng studio giúp em đăng một thông báo đầu tiên.”

Nói rồi, cô chuyển tin nhắn vừa nhận được từ Tân Phinh cho Giang Tâm.

Giang Tâm nhìn tin nhắn trên điện thoại, có chút kinh ngạc vì tin tức đến quá nhanh: “Cái tài khoản "tin nóng ban đầu" này là nhân viên sân bay sao?”
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 293: Chương 293



“Cô ta còn có một thân phận nữa, chúng ta tra được tài khoản phụ Weibo của cô ta qua địa chỉ IP.” Tân Án cười nói: “Cô ta là người được Từ Mặc Thiến nuôi dưỡng để tung tin.”

“Chị hiểu rồi.” Giang Tâm biết Tân Án muốn cô trong thông báo trực tiếp chỉ ra người có tài khoản Weibo tên là "Mặc Thiến gia tiểu thiên sứ" này.

Tài khoản Weibo này vẫn luôn không bị ai phát hiện, bên trong thậm chí còn có một số đoạn đối thoại với Từ Mặc Thiến, đương nhiên đều dùng chữ viết tắt "mx" để thay thế.

"Hôm nay trò chuyện với mx! Cô ấy tốt bụng quá, tôi muốn cố gắng giúp cô ấy dọn dẹp hết tất cả đối thủ cạnh tranh!"

"Mx hôm nay mắng cái con nhỏ kia lâu lắm, nói nó ức h.i.ế.p cô ấy ở show tạp kỹ, tức c.h.ế.t đi được!"

"Hắc hắc, tôi chụp được mấy tấm ảnh mờ mờ ở sân bay, không nhận ra ai cả, mx bảo tôi đừng tung ra vội, chờ thời cơ tốt nhất tung một đòn chí mạng."

"Ha ha ha ha hôm nay dùng tài khoản chính tung ảnh ra rồi, cái con nhỏ kia xong đời!"

"Mx nói muốn mời tôi ăn cơm cảm ơn tôi!!!!!!"

Tất cả các chữ viết tắt đều chỉ về phía Từ Mặc Thiến và Tân Án, bằng chứng vô cùng xác thực. Giang Tâm liền lập tức liên hệ studio bắt đầu tìm luật sư xử lý, còn Tân Án cũng chuẩn bị bắt đầu chỉnh sửa bài đăng Weibo.

Mười phút sau, Weibo của Tân Án lại gây ra một làn sóng tranh luận mới.

Tân Án: [Tôi từ trước đến nay hành động ngay thẳng, nhưng tôi không gây chuyện không có nghĩa là tôi sợ phiền phức. Về vụ bôi nhọ lần này, tôi đã báo cảnh sát. Bằng chứng dưới đây do một người tốt bụng cung cấp, không có bất kỳ dấu vết chỉnh sửa nào, có thể thấy rất rõ diễn biến sự việc. Vị đồng nghiệp nào đó đứng sau lưng giở trò, cô cứ chờ cảnh sát đến gõ cửa đi.]

Phía dưới là video đầy đủ, nhưng đã được tắt tiếng, vì Tân Án lo lắng cô gái cung cấp video sẽ bị ảnh hưởng đến công việc vì quay lén.

Bài đăng Weibo này của Tân Án có thể nói là vô cùng thẳng thắn. Trong giới giải trí, việc tung tin đồn thất thiệt về nhau không phải là hiếm, nhưng đây là lần đầu tiên có người trực tiếp nói rõ là đồng nghiệp vu oan và còn muốn báo cảnh sát.

[Quả nhiên là chị Án, chỉ một dòng chữ ngắn ngủi thôi mà tôi đã cảm nhận được sự phẫn nộ của chị ấy.]

[6666, không cần buông tha cho kẻ bịa đặt.]

[Đồng nghiệp vu oan nhau à, giới giải trí quả nhiên sâu không lường được.]

[Tôi chỉ hỏi những người đã xem video, có ai muốn xin lỗi chị Án không?]

Thật vậy, có không ít người sau khi xem video đã thấy rõ diễn biến sự việc và đến dưới bài đăng Weibo của Tân Án để xin lỗi. Đương nhiên, cũng không thiếu những kẻ mạnh miệng thích thể hiện.

[Hở một tí là báo công an, không có chút uy tín nào, có bản lĩnh thì báo thật đi.]

[Như vậy vẫn không thể chứng minh Tân Án không phải là "cô chiêu giả" mà.]

Tuy nhiên, bài đăng Weibo tiếp theo của studio Giang Tâm mới thực sự đưa dư luận lên đến đỉnh điểm.

Studio Giang Tâm: [Về vụ việc bịa đặt ác ý lần này, studio chúng tôi đã báo cảnh sát và giao nộp tất cả thông tin bịa đặt thu thập được bao gồm cả bằng chứng cho cảnh sát. Các loại bình luận ác ý trên mạng cũng sẽ được báo cáo cùng nhau. Qua điều tra, chúng tôi biết được nguồn gốc của bức ảnh bịa đặt lần này là từ một nhân viên sân bay, cũng chính là tài khoản Weibo phụ "Mặc Thiến gia tiểu thiên sứ". Studio chúng tôi kêu gọi mọi người cạnh tranh công bằng, công khai, đừng dùng thủ đoạn nhỏ nhen, hãy giữ gìn danh tiếng của giới giải trí.]

Bài đăng Weibo này vừa ra, tất cả mọi người đều biết chuyện này là do fan của Từ Mặc Thiến làm. Nhưng khi lục soát lịch sử trò chuyện của tài khoản phụ này, người ta mới phát hiện ra rằng nó thực sự có liên hệ với chính chủ.

Tài khoản phụ này không ít lần cùng Từ Mặc Thiến nhục mạ Tân Án và chụp ảnh cô ấy. Thông qua việc so sánh ảnh chân dung và nickname WeChat mà Từ Mặc Thiến từng tự đăng, cơ bản có thể xác định đó là cùng một người.

[Má ơi, lần đầu tiên tôi thấy giới giải trí đen tối gần đến vậy.]

[Từ Mặc Thiến cũng quá ghê tởm đi, vụ bản đồ trước rõ ràng cũng là vấn đề của chính cô ta.]

[Tân Án thật sự đáng thương quá, cô ấy từ trước đến giờ có nói xấu gì về Từ Mặc Thiến đâu.]

[Chỉ với cái diễn xuất tệ hại của Từ Mặc Thiến trong bộ phim gần đây, còn muốn so với Tân Án sao?]
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 294: Chương 294



Sau khi Từ Mặc Thiến nhìn thấy những bình luận trên mạng, cô ta lập tức ném chiếc cốc bên cạnh xuống đất vỡ tan: “Bọn họ dám bịa đặt về tôi như vậy, các người cũng mau đi báo cảnh sát cho tôi! Ai sợ ai chứ!”

Người đại diện bất đắc dĩ nói: “Cô liên hệ người kia trước đó ít nhất cũng phải nói cho chúng tôi biết một tiếng chứ, bây giờ chúng ta căn bản không có đối sách.”

“Không có đối sách thì nghĩ đi! Cô xem trên mạng người ta mắng tôi thế nào kìa, đây là cách làm việc của người đại diện sao!” Từ Mặc Thiến gào lên.

“Từ Mặc Thiến, cô nhìn cho kỹ đi, người ta đăng thanh minh hoàn toàn không nhắc đến chúng ta, nhắm vào đều là cái tài khoản phụ kia. Chúng ta bây giờ đi báo cảnh sát chẳng phải là tự mình nhảy vào nhận tội sao?” Người đại diện mất kiên nhẫn, sao lại có nghệ sĩ ngu ngốc như vậy chứ?

Hai mắt Từ Mặc Thiến tối sầm lại. Mấy ngày trước cô ta vì vui sướng khi thấy những lời bôi nhọ Tân Án trên mạng mà ngủ không yên, mấy ngày tiếp theo lại tức giận đến mất ngủ: “Tôi mặc kệ! Các người làm gì đi chứ! Các người làm rõ đi!! Fan của tôi đang quay lưng lại với tôi hết rồi, tôi sắp mất hết fan rồi!”

“Chuyện này chỉ có thể nuốt xuống thôi. Chúng ta không biết bọn họ còn giữ những bằng chứng gì trong tay, không thể hành động thiếu suy nghĩ được.” Người đại diện nói.

“Không có bằng chứng! Tôi đã liên hệ với người kia rồi mà! Đúng rồi, chúng ta có thể nói người đối diện trong ảnh không phải là tôi!” Từ Mặc Thiến đột nhiên mở to mắt: “Chúng ta cứ nói không phải tôi là được, trùng tên WeChat và ảnh đại diện WeChat chẳng phải rất bình thường sao?”

“Họ đã báo cảnh sát rồi, cô có biết điều đó có nghĩa là gì không? Cái người kia sẽ bị gọi đến đồn cảnh sát để thẩm vấn. Cô cho rằng họ sẽ không kiểm tra lịch sử trò chuyện sao?”

Người đại diện nói: “Chi bằng cô đi cầu xin Tân Án, bảo cô ấy tha cho cô một con đường sống đi.”

Từ Mặc Thiến như nghe được chuyện gì buồn cười: “Ha ha ha ha! Cô bảo tôi đi cầu xin Tân Án á? Cô là người đại diện của ai vậy? Cái người đại diện như cô chẳng có tác dụng gì hết! Đồ vô dụng! Đồ rác rưởi!”

Sự nhẫn nại của người đại diện đã đến giới hạn: “Hợp đồng của cô với công ty sẽ kết thúc vào cuối năm nay. Hôm nay tôi đến đây cũng là để nói với cô rằng công ty đã quyết định không gia hạn hợp đồng.”

“Không gia hạn hợp đồng? Công ty các người không có tôi thì còn ai nữa? Chỉ mấy cái đứa mới ký hợp đồng kia thôi sao? Không có tôi thì ai biết đến cái công ty tồi tàn này chứ!” Từ Mặc Thiến bật dậy khỏi giường.

“Vậy thì chúc cô tìm được nơi đầu quân tốt hơn cái công ty tồi tàn này của chúng tôi. Bốn tháng tới sẽ không có lịch trình gì cả. Cô không có việc gì thì cũng đừng liên lạc với tôi nữa.” Người đại diện nói xong liền quay người chuẩn bị rời đi.

Từ Mặc Thiến gắt gao giữ chặt người đại diện: “Các người dám nghĩ đến chuyện đóng băng tôi sao? Các người dựa vào cái gì mà đóng băng tôi?! Tôi sẽ lên mạng vạch trần các người!”

“Cô muốn vạch trần thì cứ việc. Bây giờ không ai quản cô nữa. À đúng rồi, cô còn hai cái quảng cáo, hôm nay sau khi xem tin tức họ đều nói muốn hủy hợp đồng. Tôi bảo họ trực tiếp liên hệ với cô rồi đấy.” Nói xong, người đại diện hất mạnh tay Từ Mặc Thiến ra, sầm cửa xông ra ngoài.

“Một lũ vô dụng! Đồ vô dụng!”

Sau khi Tân Án đăng Weibo xong, mới chậm rãi bắt đầu lướt sóng. Thấy Hà Thư và những người bạn nhỏ khác ủng hộ cô, cô lần lượt gửi tin nhắn bày tỏ lòng biết ơn. Khi nhìn thấy video Nghiêm Húc ở sân bay, cô khẽ giật mình.

Nghiêm Húc chắc hẳn đã dậy sớm, lại còn ngồi mười mấy tiếng trên máy bay, cả người tràn đầy vẻ thiếu kiên nhẫn.

Quả nhiên, Nghiêm Húc vẫn là người thẳng thắn như vậy, giống như trước đây, anh kiên định tin tưởng vào cảm giác của mình. Cho đến khi nhìn thấy đoạn anh trả lời phóng viên về chuyện “tạo couple ảo”, Tân Án đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ.

Có lẽ vì đây là lần đầu tiên chuyện couple này trực tiếp đối diện với chính chủ, khiến cô cảm thấy có chút kỳ quái.

Đúng vậy, với địa vị và thân phận của Nghiêm Húc, anh cần gì phải tạo couple ảo?
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 295: Chương 295



Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn nhấp vào khung chat của Nghiêm Húc và gửi một câu “Cảm ơn Nghiêm lão sư” rồi nhận được một câu trả lời rất bình thường:

"Không cần."

Tân Án sợ mình lại lỡ tay nhấn vào cái Weibo không nên nhấn, vội vàng chuyển sang tài khoản phụ để lướt sóng. Vừa hay, cô thấy một fan couple đăng video dưới video Nghiêm Húc ở sân bay.

Một vạn cái Tâm Nhãn: [Cắt cái video này để mọi người có thêm năng lượng sau những ngày bất ổn vì Án Án. Xem đi xem lại buổi phát sóng trực tiếp rất nhiều lần đều cảm thấy chỗ này thật sự quá ngọt ngào.]

Video là cảnh ở buổi tiệc, khi Nghiêm Húc cố ý làm rơi vỡ thìa để thu hút sự chú ý của Tân Án, kèm theo lời bình luận của chủ bài tự thêm thắt tình tiết nội tâm cho họ, nghe cứ như thật.

Từ từ, Nghiêm Húc lúc đó, có thật sự là cố ý không?

Tân Án lại kéo thanh tiến độ về đầu, cảm thấy dường như đúng là có gì đó kỳ lạ.

Nhưng là vì sao chứ? Chẳng lẽ thật sự thích cô?

Cô lại nhớ đến lúc Hoắc Lâm đến, Nghiêm Húc cũng cố ý ở lại dưới lầu ăn cơm. Chẳng lẽ anh ấy không đơn thuần là đói bụng, mà là ghen tị?

Nghĩ đến đây, Tân Án dứt khoát nhấp vào siêu thoại couple Tâm Nhãn. Vừa vào, liền không ra được nữa.

Ngày hôm sau, Triệu Hi đến đón Tân Án về nhà. Nhìn thấy quầng thâm dưới mắt Tân Án, cô nghi hoặc hỏi: “Chị Án? Hôm qua chị ngủ không ngon sao? Có phải vẫn bị chuyện trên mạng ảnh hưởng không?”

Tân Án bất lực lắc đầu.

Nhưng thật ra đúng là vì chuyện trên mạng.

Chẳng qua là vì cô đã xem siêu thoại couple cả đêm, xem đến nỗi bản thân cũng cảm thấy như muốn “lọt hố”.

Mọi người trong siêu thoại đều chắc chắn như vậy rằng Nghiêm Húc thích cô, và cũng chắc chắn rằng bản thân Tân Án không hề hay biết. Chẳng lẽ đây là cái gọi là “người ngoài cuộc sáng suốt”?

Chẳng lẽ cô thật sự là cái “nữ thẳng” bằng sắt thép mà các fan nói, đến nỗi Nghiêm Húc ở ngay bên cạnh mà trong mắt cô vẫn không nhìn ra được mật ngọt sắp chảy ra?

Không thể nghĩ nữa, nghĩ nữa chắc cô cũng sắp trở thành fan couple mất thôi.

Triệu Hi đứng bên cạnh nhìn Tân Án lúc thì che mặt, lúc thì lắc đầu vẻ kỳ lạ, thầm nghĩ cô biết ngay mà, khả năng chịu đựng của chị Án không mạnh mẽ như vẻ ngoài đâu. Tân Án còn nhỏ như vậy, nhất định là một cô gái yếu đuối trong thâm tâm!

Giang Tâm rất nhân đạo cho Tân Án nghỉ ba ngày phép nhỏ, bảo cô về nhà nghỉ ngơi. Ba ngày sau cô sẽ phải gia nhập đoàn phim.

“Bảo bối!” Tân Án vừa xuống xe, Văn Hâm Du đã lao tới ôm chầm lấy cô: “Mẹ xem video của con là biết con chắc chắn gầy đi rồi.”

“Đó là con đang kiểm soát chế độ ăn uống mà mẹ, chẳng phải sắp phải vào đoàn phim sao.” Tân Án dựa vào vai Văn Hâm Du nói.

“Mau mau mau, dì Lâm làm một đống đồ ăn ngon.” Văn Hâm Du vội vàng kéo Tân Án vào nhà.

Sau khi ăn uống no đủ, Văn Hâm Du sốt ruột hỏi về tình hình vụ ảnh chụp, nghe Tân Án giải thích xong mới yên tâm.

“Mẹ nói này, hay là con cứ công khai con là thiên kim nhà họ Tân đi, đỡ cho mấy cái truyền thông kia ngày nào cũng blah blah.”

Tân Phinh dựa lưng vào ghế nói: “Sao? Thừa nhận là con gái nhà họ Tân thì mất mặt lắm à?”

“Nói chuyện ma quỷ gì vậy hả? Dựa vào cái gì người ta bảo chúng ta công khai là chúng ta phải công khai?” Tân Án còn chưa kịp nói gì, Văn Hâm Du đã phản bác trước: “Đương nhiên là phải chờ đến lúc bất ngờ nhất rồi tự mình công bố.”

“Mẹ nói rất đúng.” Tân Án nói.

“Chỉ giỏi nịnh hót.” Tân Phinh liếc mắt một cái, rồi không nói gì nữa.

“Đúng rồi, bảo bối, con với cái cậu nhà họ Nghiêm kia, có phải là có chút…” Văn Hâm Du nháy mắt ám muội với Tân Án.

Tân Án vừa nhìn là biết mẹ mình chắc chắn đã xem mấy cái video fan làm đầy màu hồng trên mạng. Cố tình cô cũng vừa mới xem xong, nhất thời cảm thấy có chút ngượng ngùng khó tả.

“Không thể nào.” Tân Án lảng tránh nói.

“Sao lại không? Mẹ xem trên mạng trong video, người ta đều nói ánh mắt Nghiêm Húc nhìn con như sắp chảy cả mật ra ấy.” Văn Hâm Du chắc chắn nói: “Theo kinh nghiệm nhiều năm của mẹ, thằng bé chắc chắn thích con.”

Không hổ là mẹ con, đến xem bình luận cũng xem được những bình luận giống nhau, Tân Án bất đắc dĩ nghĩ.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 296: Chương 296



“Cái thằng Nghiêm Húc kia, xứng đôi Tân Án sao?” Tân Phinh hừ một tiếng: “Tuy rằng Tân Án cũng chẳng ra gì, nhưng so với cái thằng Nghiêm Húc kia vẫn hơn nhiều chứ. Nói nữa, Lục gia kia chẳng phải vẫn luôn theo đuổi tên đó sao? Ai biết bọn họ có phải đã sớm ở bên nhau rồi không.”

Văn Hâm Du nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Tân Phinh, lặng lẽ ghé sát tai Tân Án: “Thằng bé này thấy Nghiêm Húc thân thiết với con nên ghen tị đấy.”

“Mẹ, thật sự không có chuyện gì đâu mà.” Tân Án bất lực giải thích.

“Ôi dào, mommy không phải là không hiểu gì đâu. Nhìn cái bộ dạng của con là biết con cũng rất thích thằng bé đó rồi. Mẹ chỉ hỏi con một câu thôi, nếu như thằng bé đột nhiên tỏ tình với con, con có đồng ý không?” Văn Hâm Du ra vẻ ta đây biết hết.

“Sẽ không… đâu.”

“Thấy chưa, do dự chính là d.a.o động.” Văn Hâm Du đắc ý nói: “Con gái chúng ta sắp lớn rồi.”

Những ngày về nhà trôi qua đặc biệt thoải mái. Thật ra cô cũng là một người có “dạ dày Trung Quốc”, ở nước ngoài lâu như vậy muốn ăn đồ ăn Trung Quốc đều phải tự làm, nhưng bây giờ đã về nhà, có thể trực tiếp ngủ dậy chờ ăn cơm, thật là thoải mái biết bao.

Tiếp theo, tiểu thuyết của cô đã bước vào giai đoạn kết thúc. Cô quyết định tìm một trang web chính thức để bắt đầu đăng tiếp. Ban đầu thật ra cũng không có độc giả nào, nhưng cô không nản lòng.

Dù sao thì rồi cũng sẽ có người đọc thôi. Cùng lắm thì, nếu đến khi kết thúc vẫn không có ai xem, cô sẽ tự bỏ tiền ra xuất bản!

Đại tiểu thư Tân Án cũng hiếm khi nghĩ đến việc dùng tiền để giải quyết vấn đề.

Đương nhiên, Tân Án còn một việc quan trọng nhất, đó chính là xem kịch bản.

Bộ phim mới lần này là một bộ cổ trang trọng sinh 《Chưởng Gia Thứ Nữ》, kể về nhân vật nữ chính Lăng Mộc do Tân Án đóng vai. Lăng Mộc từ nhỏ không được người nhà coi trọng, cuối cùng bị chị dâu độc ác đẩy xuống hồ băng mà chết. Sau đó, cô trọng sinh trở về lúc còn nhỏ, bằng vào trí thông minh và tài trí của mình, đấu trí với chị dâu ác độc, cuối cùng chưởng quản cả gia đình, hơn nữa còn cùng đương kim quyền quý Duệ Vương hiểu nhau và yêu nhau.

Ban đầu, sau khi quay xong 《Thế Giới Hắc Ám》, Tân Án muốn tìm một bộ phim không cần đánh đ.ấ.m để nghỉ ngơi một chút, nên đã nhắm trúng bộ phim này. Sau khi đọc xong toàn bộ kịch bản và tiểu thuyết gốc, cô đã hoàn toàn đắm chìm vào cốt truyện.

Nữ chính đa mưu túc trí, trầm ổn bình tĩnh, đối mặt với nhiều lần hãm hại của người nhà đều có thể phản kích hoàn hảo, cuối cùng từng bước đánh bại họ. Có thể nói đây là thể loại truyện “sảng văn” mà rất nhiều người hiện nay thích đọc.

Hơn nữa, đề tài “trọng sinh” cũng là một điểm hấp dẫn Tân Án nhận vai diễn này, bởi vì cô cũng coi như là một người đã trọng sinh.

Nhân vật Vương gia mặt lạnh Duệ Vương do ngôi sao đang lên Lương Hiệt thủ vai. Nhưng thật ra, bộ phim này không tập trung nhiều vào khía cạnh tình cảm, chủ yếu vẫn xoay quanh câu chuyện trưởng thành đầy gian nan của nữ chính trong gia tộc lớn.

Cô rất mong chờ có thể mặc lại trang phục cổ trang sau một thời gian dài. Tạo hình của An Cửu Kỷ đều mang vẻ tiên khí, 《Vô Ảnh》 tuy cũng là cổ trang, nhưng tạo hình của cô từ đầu đến cuối chỉ là y phục đen. Còn trong 《Chưởng Gia Thứ Nữ》, cô lại có thể mặc rất nhiều bộ quần áo đẹp.

Sau khi nghỉ ngơi, Tân Án được Triệu Hi đưa đến phòng huấn luyện mà đoàn phim sắp xếp. Lần này không giống như trước, không phải luyện đánh đ.ấ.m mà là luyện tập lễ nghi và tư thái.

Đơn vị sản xuất 《Chưởng Gia Thứ Nữ》 là một công ty rất nổi tiếng, có yêu cầu cao về chất lượng và có tiếng là khó tính. Đạo diễn Dương Thuật lại càng là một đạo diễn nổi tiếng trong giới, người đã giành được vô số giải thưởng đạo diễn xuất sắc đến mỏi tay.

Bộ phim này không định vị là phim thần tượng cổ trang mà là chính kịch cổ trang, vì vậy ngay từ đầu đã có rất nhiều tiểu hoa tranh giành vai diễn. Dương Thuật lại chọn Tân Án sau khi xem 《Vô Ảnh》. Mặc dù là hai nhân vật hoàn toàn khác nhau, nhưng Dương Thuật đã nhìn thấy bóng dáng của Lăng Mộc trong đó.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 297: Chương 297



Nữ chính Lăng Mộc từ nhỏ đã giấu tài, giả vờ ngoan ngoãn, mọi lễ nghi đều phải thực hiện vô cùng đúng mực. Tổ chế tác còn đặc biệt mời một thầy dạy lễ nghi rất có kinh nghiệm đến dạy cho Tân Án.

Cùng đến học còn có hai diễn viên đóng vai đại tỷ và nhị tỷ trong phim, Chu Ngọc và Ngụy Linh Linh. Trong phim họ đều là những nhân vật bắt nạt Tân Án, nhưng ngoài đời họ lại rất dịu dàng.

Dương Thuật nhìn ba cô gái đến đúng giờ, xem qua hình tượng thì đều tương đối hài lòng. Chu Ngọc và Ngụy Linh Linh là bạn học cùng lớp ở học viện múa, bản thân đã có kỹ năng múa nên khí chất tương đối nổi bật, tin rằng lễ nghi cũng sẽ không tệ. Nhưng còn Tân Án…

Ông nhìn Tân Án. Ông biết Tân Án đánh đ.ấ.m rất giỏi, một cô gái như vậy chắc hẳn sẽ có phong cách riêng. Có lẽ vấn đề lớn nhất trong việc huấn luyện lễ nghi chính là cô.

“Các cô cố gắng luyện tập, phải đạt đến yêu cầu của thầy thì mới được.” Dương Thuật dặn dò.

Ba người đều ngoan ngoãn đáp một tiếng.

“Chúng ta bắt đầu học đi đứng trước nhé.” Thầy tiến lên chỉ dẫn: “Người xưa rất coi trọng việc đi đứng phải có quy củ. Đầu phải ngẩng cao, n.g.ự.c ưỡn thẳng, thân thể phải thẳng tắp, cổ thẳng. Cúi đầu hay ngẩng đầu đều phải trang trọng như ở trong miếu thờ, trang phục phải chỉnh tề, khi đi mắt nhìn thẳng phía trước.”

Tân Án ngẩng đầu lên nhìn, cái này thì đơn giản thôi mà, chẳng phải giống hệt kiếp trước của cô sao!

Tuy rằng sau này cô trở thành tướng quân, nhưng thời thơ ấu, cô cũng đã trải qua đủ loại lễ nghi huấn luyện rồi.

“Các em từng bước đi thử một lần xem.”

Chu Ngọc và Ngụy Linh Linh đều học múa, bản thân lễ nghi đã không tệ. Đi thử mấy lần, thầy chỉ chỉnh sửa vài chỗ, rất nhanh đã tìm được cảm giác.

Đến lượt Tân Án, thầy dồn hết mười hai phần tinh thần. Đạo diễn Dương đã dặn trước, cô gái này học võ, chắc chắn cần phải chỉnh sửa nhiều.

Chỉ thấy Tân Án chậm rãi bước ra, dáng đi lại tự nhiên như người xưa vậy!

Nếu nói Chu Ngọc và Ngụy Linh Linh làm tốt là vì học nhanh, thì Tân Án lại tự nhiên như thể người cổ đại chuyển thế!

“Tân Án, làm tốt lắm! Thầy không tìm thấy chỗ nào để sửa nữa cả.” Thầy cười nói.

“Tân Án, cô cũng từng học cái này rồi sao?” Dương Thuật tò mò hỏi. Trước đó ông nghe Từ An Cát nói rồi, cô gái này kỳ lạ thật, cái gì cũng học rất nhanh, đúng là một nhân tài. Vừa thấy quả nhiên đúng như vậy.

Tân Án ngượng ngùng nói: “Chắc là trước kia xem phim cổ trang nhiều quá ha ha ha…”

Dương Thuật: Tôi tin cô mới lạ đấy.

Tiếp theo, họ học đủ loại quy phạm hành lễ. Tân Án chỉ cần nhìn một lần là có thể thực hiện hoàn hảo, thầy thậm chí cảm thấy cô làm còn tốt hơn cả mình.

Vốn dĩ dự định học cả ngày, Tân Án chỉ mất một buổi sáng đã hoàn thành. Cô ngồi sang một bên cùng Dương Thuật xem Chu Ngọc và Ngụy Linh Linh luyện tập.

“Tân Án, cô diễn thử đoạn này cho tôi xem.” Dương Thuật ngồi bên cạnh xem chán, lấy kịch bản ra, tùy tiện tìm một đoạn cốt truyện nữ chính hành lễ.

“Vâng.”

Tân Án nhận kịch bản. Đây là cảnh cốt truyện nữ chính Lăng Mộc lần đầu tiên gặp mặt mẹ nuôi của Duệ Vương, cũng chính là đương kim Thái Hậu.

“Lăng Mộc xin an Thái Hậu.” Vừa mở miệng, khí chất của Tân Án lập tức thay đổi hoàn toàn, đồng thời thực hiện một động tác thỉnh an hoàn hảo, phảng phất như Lăng Mộc từ trong sách bước ra.

“Không tệ, không tệ.” Dương Thuật tán thưởng gật đầu: “Giọng của cô cũng không tệ, đến lúc đó có thể trực tiếp dùng giọng thật.”

“Đúng rồi, cô có biết chơi đàn tranh không?” Vốn dĩ Dương Thuật chỉ hỏi vu vơ, không ngờ Tân Án lại gật đầu.

“Biết ạ.”

Tân Án từ nhỏ đã bị yêu cầu học rất nhiều thứ, nhưng cô thích nhất vẫn là đàn cổ, bởi vì khi chơi đàn cổ, cô có thể tùy ý biểu đạt cảm xúc của mình, đàn nhanh hay đàn chậm đều không ai ngăn cản. Cô cũng từng viết rất nhiều bản nhạc, đáng tiếc sau này cũng không biết vứt đi đâu mất rồi.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 298: Chương 298



Lúc này, Dương Thuật thực sự tò mò gia đình này đã bồi dưỡng Tân Án như thế nào, sao lại có thể vừa giỏi văn lại giỏi võ như vậy?

“Hay lắm, vậy đến lúc đó, đàn tranh cũng không cần người đánh thay.” Dương Thuật vui mừng khôn xiết, đây rốt cuộc là nhân tài từ đâu đến vậy chứ: “Cô còn biết gì nữa không?”

Tân Án nghĩ nghĩ về những môn học thời còn bé: “Khiêu vũ, viết chữ, vẽ tranh?”

“Vậy thì tôi rất chờ mong.” Dương Thuật vui vẻ nói, biết đâu đến lúc đó vũ đạo, thế thân các thứ đều không cần!

Sau ba ngày huấn luyện trước đó, Tân Án liền gia nhập đoàn phim.

Cô cảm thấy rất kỳ lạ, tuy rằng rất nhiều nơi không giống với kiếp trước, nhưng lại có những điểm tương đồng, bất chợt luôn cảm thấy như đã trở về cung điện cổ đại.

Tiểu thuyết của cô khi đăng được một nửa thì đột nhiên nổi tiếng, bởi vì văn phong của cô cực kỳ giống người xưa, khiến người đọc rất dễ nhập tâm. Dần dần, còn có những người hâm mộ sách lấy những đoạn trích trong truyện đăng lên Weibo, liên quan đến bút danh "Khô Mộc Đại Đại" cũng trở nên nổi tiếng.

Khác với kiếp trước, cuốn tiểu thuyết 《Tân Tiệp truyện》 này của cô được viết theo đề tài trọng sinh mà giới trẻ hiện nay yêu thích nhất. Đương nhiên, không phải viết về việc cô xuyên không đến hiện đại, mà là câu chuyện về việc cô ở cổ đại sau khi trải qua một loạt phản bội và cái chết, đã trọng sinh để báo thù.

Với đề tài thu hút, 《Tân Tiệp truyện》 rất nhanh đã chiếm vị trí thứ ba trên bảng xếp hạng của trang web.

[Khô Mộc Đại Đại thật sự là tác giả mới sao, văn phong hay quá!]

[Cái bút danh này là áo choàng của đại thần nào vậy? Không giống như là người mới viết văn đâu.]

[Văn phong này có thể nói là độc nhất vô nhị trong những tiểu thuyết tôi đọc mấy năm nay, khiến tôi đọc mà như đang ở trong thời cổ đại vậy.]

[Ô ô ô Khô Mộc Đại Đại mau ra chương mới đi!]

[Tân Tiệp thảm quá! Truyện này thật sự không có nam chính sao? Thật muốn có một nam chính đến cứu vớt cô ấy.]

Hơn nữa, Khô Mộc Đại Đại thần bí dù đã nổi tiếng nhưng cũng không hề quảng bá để người đọc tặng thưởng hay tham gia các hoạt động kiếm tiền, khiến "Khô Mộc" trong lòng người hâm mộ sách lại càng thêm cao quý.

Tân Án: Đừng hỏi, trả lời chính là tôi thật sự không biết có những chức năng đó.

Trong những ngày ở đoàn phim, tuy rằng lần này không cần quay cảnh đánh đấm, nhưng cô là nữ chính nên số lượng cảnh quay cũng rất nhiều, mỗi ngày từ sáng sớm đến tối mịt, đặc biệt là còn phải mặc những bộ cổ trang dày cộm. Nhưng Tân Án lại rất thích thú, cho dù từ sáng đến tối quay cả ngày, lưng Tân Án cũng chưa từng cong xuống.

Chu Ngọc lặng lẽ tiến lại gần Tân Án hỏi: “Án Án, rốt cuộc cậu làm thế nào mà kiên trì được vậy? Tôi một ngày xuống phim là lưng đau eo mỏi, đứng thẳng cũng không nổi.”

Tân Án trong lòng thở dài, đây đều là những lễ nghi đã khắc sâu vào xương cốt cô từ nhỏ rồi.

“Thật ra tôi cũng cảm thấy rất đau nhức, cố gắng chịu đựng thôi.” Tân Án giải thích.

“Aiz, vậy cậu cũng giỏi thật.” Chu Ngọc thấy Tân Án cũng giống mình, lập tức cảm thấy đồng bệnh tương liên.

Đêm nay cảnh quay trọng điểm chính là cảnh Lăng Mộc một khúc đàn kinh diễm mọi người trong bữa tiệc tối.

“Tân Án, cô thử cầm đàn xem.” Dương Thuật nói với Tân Án: “Đây là một cây đàn không tệ đấy.”

Một bên Triệu Hi còn đang kỳ lạ, chị Án khi nào biết chơi đàn cổ vậy?

Tân Án bước lên trước, nhẹ nhàng v**t v* cây đàn.

Đã lâu rồi.

Tân Án khẽ v**t v* thân đàn, đi đến một bên ngồi xuống, đặt đàn nằm ngang, hít sâu một hơi, ngón tay bắt đầu gảy lên dây đàn một cách vô cùng lưu loát, trong nháy mắt, tiếng đàn uyển chuyển lại có chút sầu bi chậm rãi vang lên.

“Hay, hay!” Dương Thuật phấn khích vỗ tay. “Không ngờ cô thật sự có tài, cô cứ ngẫu hứng đàn một khúc đi.”

Phó đạo diễn bên cạnh thấy vậy có chút không yên tâm: “Dương đạo, như vậy có ổn không? Hay là để cô ấy học một bài nào đó tại chỗ đi.”
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 299: Chương 299



Dương Thuật liếc phó đạo diễn: “Cậu biết cái gì? Cô ấy chính là Lăng Mộc, ai có thể so cô ấy hiểu rõ tâm trạng của Lăng Mộc hơn? Khúc đàn cô ấy tấu ra chắc chắn là phù hợp nhất.”

Tân Án ngồi tại chỗ nghĩ đến tâm trạng của Lăng Mộc lúc này. Cô ấy hẳn là ai oán, cô ấy hận những người trong nhà này đều vì lợi ích riêng mà không màng tình cảm, khiến mẹ cô trở thành vật hi sinh trong cuộc tranh giành sủng ái giữa các viện. Cô cũng hận cha mình không tin tưởng cô, khiến cô chỉ có thể giả ngốc, cúi đầu khom lưng để cầu mong có thể bình an lớn lên ở hậu viện.

Và hôm nay, chính là ngày cô thực hiện những gì đã chuẩn bị.

Đôi tay ngọc ngà của cô lả lướt trên dây đàn, tiếng đàn sắc bén vút cao, nhưng không hề đột ngột, phảng phất như có một nỗi oán hận sâu sắc. Giống như vô số con ngựa hoang đang phi nước đại, chí lớn mãnh liệt, đến cuối cùng lại chậm rãi trở về tĩnh lặng.

“Thu được chưa? Thu âm tốt chưa?” Dương Thuật nhỏ giọng hỏi.

“Thu tốt rồi, thu tốt rồi.” Phó đạo diễn nói.

“Hay, lần này một lần là xong!” Dương Thuật lúc này mới thoải mái cười lớn: “Tân Án, chúng ta có thể nói chuyện về việc phối nhạc không?”

“Tôi không có vấn đề gì.” Tân Án nói.

Hắc hắc, Dương Thuật vui vẻ thật sự, sao lại nhặt được một diễn viên ưu tú như vậy, còn tiện thể có luôn kỹ năng phối nhạc!

Gần đây tìm người phối nhạc đều không thực sự vừa ý, nhưng ông luôn cảm thấy Tân Án chắc chắn có thể khiến ông hài lòng.

Sau khi quay xong cảnh tiệc tối này, Tân Án vừa định về khách sạn nghỉ ngơi thì đã bị Lương Hiệt chặn lại.

“Cái đó… Tân Án, cô chơi đàn cổ hay thật đấy.” Lương Hiệt có chút ngượng ngùng nói.

“Cảm ơn.” Tân Án không hiểu chuyện gì.

“Gần đây tôi đang viết một bài hát mới, có thể nhờ cô giúp tôi thu âm phần nhạc đệm được không?” Lương Hiệt gãi đầu: “Chính là có đoạn giai điệu tôi mãi nghĩ không ra, vừa nãy xem cô tùy tiện đàn mà hay như vậy, nên muốn hỏi thử cô.”

Nói xong lại sợ Tân Án cảm thấy anh đang lợi dụng cảm hứng của cô, vội vàng bổ sung: “Khi tôi phát hành bài hát, tôi sẽ đặc biệt ghi rõ là cô tham gia soạn nhạc, còn về giá cả thì cứ để người đại diện của tôi nói chuyện với người đại diện của cô.”

Dù sao thì hiện tại quay phim vẫn chưa đến những cảnh diễn lớn của hai người, nên họ cũng chưa có nhiều tương tác.

Tân Án biết Lương Hiệt là một người sáng tác không tệ, cười nói: “Không sao đâu, anh cứ gửi bài hát cho tôi nghe thử xem.”

Nói xong lại đùa: “Dù sao cũng là điện hạ Duệ Vương thỉnh cầu, tôi đương nhiên phải đáp ứng rồi.”

“Bổn vương nhất định sẽ có thưởng.” Lương Hiệt cũng không còn vẻ căng thẳng vừa nãy, cười nói.

Trở về khách sạn, Tân Án tìm Dương Thuật mượn lại cây đàn vừa rồi. Sau khi Triệu Hi mang đến, cô mở bản nháp Lương Hiệt gửi ra, cẩn thận cảm nhận.

Nửa tiếng sau, Lương Hiệt nhận được tài liệu Tân Án gửi. Anh nhấp vào mở ra, đột nhiên nhảy dựng lên: “Tôi có ý tưởng rồi! Tôi có ý tưởng rồi!”

Người đại diện bất đắc dĩ lắc đầu. Cái bộ dạng lúc kinh lúc hét của người sáng tác này, anh đã quen rồi.

Việc quay phim cứ như vậy dần dần đi được hơn nửa chặng đường. Trong khoảng thời gian này, Tân Án cũng đã lâu không thấy Nghiêm Húc. Tuy rằng hai người không hề trò chuyện riêng, nhưng mỗi lần cô đăng trạng thái trên mạng xã hội, Nghiêm Húc, người vốn dĩ vạn năm không bao giờ xuất hiện, luôn để lại chút gì đó, khiến cô cảm thấy người này thật kỳ lạ.

Hôm nay, Lương Hiệt rất phấn khích chạy đến: “Tân Án, bài hát của tôi viết xong rồi!”

“Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi! Cảm giác là một bài vũ đạo rất bùng nổ.” Tân Án nói.

“Đúng vậy! Đều nhờ cô giúp đỡ cả. Tôi đã bảo người đại diện liên hệ với người đại diện của cô rồi, muốn thêm tên cô vào phần soạn nhạc.” Lương Hiệt nói.

Tân Án nghĩ thầm, bản thân cô đã có quá nhiều kỹ năng kỳ lạ rồi, giờ lại đột nhiên thêm cả soạn nhạc, chẳng phải càng kỳ lạ hơn sao? Ba mẹ cô chắc chắn không thể nào ngờ được cô lại đột nhiên có thể soạn nhạc.
 
Back
Top Bottom