---Lisa kéo nhẹ tay áo sơ mi, khẽ soi mình trong gương.
Chiếc áo trắng vừa vặn ôm lấy vai, cúc áo trên được cài kín, còn chiếc váy đen dài ngang gối mang lại vẻ chuyên nghiệp.
Cô gái trẻ hít sâu, cố giấu đi sự hồi hộp trong lòng.-"Ngày đầu tiên… cố gắng lên Lisa!" – cô tự nhủ, mỉm cười lấy lại tinh thần.Văn phòng của tập đoàn Park Holdings toạ lạc giữa trung tâm Seoul, sang trọng và nghiêm túc.
Bước vào thang máy, Lisa cảm nhận được nhịp tim mình đang đập nhanh hơn thường lệ.
Tất cả mọi thứ ở đây đều toát lên sự chỉn chu và khắt khe.Cửa thang mở ra, đập vào mắt cô là một không gian sáng bóng, yên tĩnh.
Nhân viên đi lại nhịp nhàng, không ai nói chuyện ồn ào.
Lisa hít một hơi thật sâu rồi tiến đến bàn lễ tân.-"Chào cô, tôi là Lalisa Manoban, nhân viên mới của phòng kế hoạch."
-"Vâng, cô Lisa.
Giám đốc Park đang đợi cô ở phòng họp tầng trên."
Lisa khẽ gật đầu, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Cô đã nghe danh Park Chaeyoung – nữ giám đốc trẻ tuổi tài năng, nổi tiếng nghiêm khắc đến mức khiến cả phòng run rẩy mỗi khi họp.Cửa phòng họp bật mở.
Bên trong, một người phụ nữ ngồi thẳng lưng, ánh mắt sắc lạnh đang nhìn vào màn hình laptop.
Mái tóc nâu dài buộc thấp, bộ vest đen cắt may hoàn hảo khiến cô toát lên vẻ quyền lực.Lisa nuốt nước bọt, khẽ gõ cửa.-"Xin phép giám đốc, tôi là nhân viên mới – Lisa."
Đôi mắt Chaeyoung ngẩng lên.
Ánh nhìn sâu, bình tĩnh, thoáng qua như quét một lượt từ đầu đến chân Lisa.-"Vào đi.
Ngồi xuống."
Giọng nói lạnh nhưng trầm, có gì đó khiến người nghe vừa sợ vừa cuốn.Lisa kéo ghế ngồi, tim đập loạn xạ.
Chaeyoung nhìn hồ sơ trên bàn, nói không cảm xúc:-"Cô từng thực tập ở tập đoàn Hwang đúng không?"
-"Dạ vâng."
-"Tôi mong cô biết cách làm việc ở đây.
Tôi không thích sự cẩu thả."
Lisa gật đầu liên tục, nhỏ giọng đáp:-"Tôi sẽ cố gắng hết sức, thưa giám đốc."
Chaeyoung không nói thêm, chỉ nhẹ nhàng ra hiệu:-"Về bàn làm việc, Jinny sẽ hướng dẫn."
Lisa khẽ cúi đầu chào, trong lòng vừa sợ vừa tò mò.
Người giám đốc này thật sự lạnh lùng đến mức không để cô thở nổi.---Buổi trưa hôm đó, Lisa ăn trưa cùng đồng nghiệp mới - Jennie, trưởng nhóm marketing.-"Giám đốc Park nghiêm thật ha…”_Lisa nói nhỏ.Jennie bật cười:-"Ừ, nhưng chỉ nghiêm lúc làm việc thôi.
Chị ấy giỏi lắm, toàn làm việc quên ăn."
-"Còn chuyện cá nhân thì sao?"
-"Không ai dám đồn đâu.
Cô ấy ít tiếp xúc, hình như chẳng có bạn trai luôn đó."
Lisa chớp mắt.
Trong lòng cô bỗng dấy lên cảm giác kỳ lạ, như vừa tò mò vừa muốn tìm hiểu.---Chiều hôm đó, Lisa bị giao một dự án nhỏ để kiểm tra năng lực.
Cô làm đến tối vẫn chưa xong, ánh đèn văn phòng chỉ còn lại vài người.Tiếng giày cao gót vang lên phía sau.-"Vẫn chưa về?"_giọng Chaeyoung vang lên, khiến Lisa giật bắn.-"Tôi… còn đang sửa số liệu."
Chaeyoung tiến lại gần, cúi xuống xem màn hình.
Hương nước hoa nhẹ thoang thoảng khiến Lisa ngây người.-"Dòng này sai.
Công thức lệch, số liệu sẽ vỡ hết."
Lisa hoảng hốt, tim đập mạnh:-"Em…
à tôi xin lỗi giám đốc."
-"Không sao.
Làm lại đi.
Tôi đợi."
Cô ngồi cạnh Lisa, cùng kiểm tra từng dòng.
Khoảnh khắc đó, Lisa nhận ra bên trong vẻ lạnh lùng kia là sự tỉ mỉ, kiên nhẫn.
Chaeyoung hướng dẫn cô cẩn thận, từng chút một.Khi xong, đồng hồ đã chỉ gần 10 giờ tối.
Chaeyoung đứng dậy, nói nhẹ nhàng:"Lần sau đừng quên ăn tối."
Lisa ngẩng đầu, ngỡ ngàng.
Cô không ngờ người phụ nữ nghiêm khắc ấy lại để tâm đến điều nhỏ nhặt như vậy.Lúc bước ra khỏi văn phòng, Lisa lén nhìn bóng lưng Chaeyoung.
Cô không biết từ khi nào, trong lòng mình bắt đầu có một nhịp đập khác lạ.---Tối đó, nằm trên giường, Lisa ôm gối, nhớ lại giọng nói trầm ấm ấy.-"Lần sau, đừng quên ăn tối."
Tim cô đập loạn, môi mím chặt."
Cái gì đây trời… mới ngày đầu mà…"
Cô bật cười một mình, nhưng rồi lại thấy lòng ấm áp lạ thường.---Sau hôm đó, Lisa bắt đầu quen với nhịp làm việc ở Park Holdings.
Mỗi sáng cô đến sớm, pha cà phê cho mình, sắp xếp tài liệu gọn gàng.
Dù công việc nhiều, áp lực lớn, nhưng trong lòng Lisa luôn có một động lực kỳ lạ -- ánh mắt nghiêm nghị của giám đốc Park Chaeyoung.Chaeyoung vẫn vậy, mỗi ngày xuất hiện đúng giờ, ánh mắt sắc sảo quét qua văn phòng như tia laser.
Cô hiếm khi cười, chỉ tập trung vào công việc.
Nhưng Lisa để ý, mỗi khi cô làm tốt, Chaeyoung sẽ gật đầu nhẹ, như một lời khen thầm lặng khiến tim Lisa đập rộn ràng.---Một buổi sáng đầu tuần, phòng kế hoạch có thêm một nhân viên mới: Taehyun, cùng tuổi Lisa, vừa từ chi nhánh chuyển lên.
Cậu ta nhanh nhẹn, hoạt bát, nói chuyện khéo léo nên mau chóng hòa đồng với mọi người.-"Này, Lisa, cậu có thể chỉ mình quy trình báo cáo tháng không?"
-"Được chứ."_Lisa vui vẻ, đứng dậy qua bàn Taehyun.Hai người cùng cúi xuống màn hình, trò chuyện rôm rả.Phía xa, trong phòng kính, Chaeyoung đang xem tài liệu, ánh mắt vô tình dừng lại cảnh Lisa đang cười tươi với người đồng nghiệp mới.
Môi cô khẽ mím, tay siết nhẹ cây bút.Jennie đi ngang, liếc thấy, mỉm cười tinh nghịch:-"Giám đốc nhìn gì thế ạ?"
Chaeyoung đặt tài liệu xuống, giọng lạnh như thường ngày:-"Không gì cả.
Cô ra ngoài đi."
Nhưng trong lòng, có thứ gì đó nhói lên - một cảm giác khó chịu, chẳng tên gọi.---Tối hôm đó, Lisa và Taehyun bị kẹt lại làm thêm.
Hai người vừa làm vừa trêu đùa, tiếng cười vang lên trong văn phòng vắng.Đúng lúc Chaeyoung quay lại lấy tài liệu.
Cửa thang máy mở ra, cô đứng đó, nhìn thấy Lisa đang đưa chai nước cho Taehyun, ánh mắt dịu dàng.Tim Chaeyoung chùng xuống.
Cô quay người bước đi, không nói một lời.---Ngày hôm sau, bầu không khí giữa hai người lạ đi rõ rệt.Trong buổi họp sáng, Chaeyoung liên tục soi kỹ từng lỗi nhỏ trong bản báo cáo Lisa nộp.-"Số liệu này chưa đối chiếu chéo.
Làm lại."
-"Định dạng sai cột.
Làm việc phải chuyên nghiệp hơn."
Lisa cắn môi, lòng hoang mang.-"Dạ… tôi xin lỗi, tôi sẽ sửa ngay."
Khi ra khỏi phòng họp, Jennie thở dài:-"Không biết hôm nay giám đốc bị gì nữa, khó quá trời."
Lisa cúi đầu, trong lòng có chút buồn.
Cô không hiểu vì sao thái độ của Chaeyoung thay đổi nhanh đến vậy.
Cô đã cố gắng hết sức, không muốn làm chị ấy thất vọng.---Buổi chiều, Lisa chủ động gõ cửa phòng giám đốc.-"Giám đốc… tôi có thể nói chuyện một chút không ạ?"
Chaeyoung không ngẩng lên:-"Cứ nói."
-"Tôi… có làm gì sai khiến giám đốc không hài lòng sao?"
-"Không có.-"Nhưng… sao chị lại lạnh nhạt với tôi vậy?"
Chaeyoung dừng lại.
Cô ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm:-"Cô nghĩ tôi phải thân thiết với từng nhân viên à?"
Câu nói như một lưỡi dao nhỏ cắm vào tim Lisa.
Cô cắn môi, khẽ cúi đầu:-"Tôi xin lỗi, tôi không có ý đó."
Rồi quay đi, lòng chùng xuống.Khi cánh cửa đóng lại, Chaeyoung khẽ thở dài.
Cô biết mình vừa quá lời, nhưng cảm giác ghen tuông mơ hồ khiến lý trí bị xáo trộn.---Tối hôm ấy, Lisa ngồi trong quán cà phê, nhìn điện thoại trống trơn.
Trong lòng cô cứ lặp lại hình ảnh ánh mắt lạnh băng ấy.-"Sao chị lại xa cách như vậy…?"
Taehyun ngồi đối diện, cười nhẹ:-"Này, đừng buồn nữa.
Mai mình cùng đi ăn trưa nha?"
Lisa gật đầu cho qua, nhưng tâm trí cô chỉ nghĩ đến Chaeyoung.---Ngày hôm sau, Chaeyoung vô tình nhìn thấy hai người đi chung.
Tim cô như bị bóp nghẹt.
Tối đó, cô ngồi một mình trong văn phòng, ánh đèn mờ hắt lên gương mặt cô mệt mỏi.Jennie bước vào, khẽ nói:-"Giám đốc, chị ghen rồi đấy."
Chaeyoung khẽ giật mình:-"Tôi… không có."
-"Chị tưởng tôi không nhận ra à?
Ánh mắt chị nhìn Lisa khác lắm."
Chaeyoung im lặng.
Jennie mỉm cười:-"Nếu chị thích cô ấy, đừng để sự lạnh lùng phá hỏng cơ hội."
Câu nói ấy khiến Chaeyoung trầm ngâm suốt đêm.---Sáng hôm sau, Lisa đến sớm, đặt ly cà phê nóng lên bàn Chaeyoung rồi định quay đi.-"Đợi đã."
Giọng nói quen thuộc vang lên.
Lisa dừng lại, tim đập mạnh.
Chaeyoung đứng dậy, tiến đến gần.-"Hôm qua… tôi hơi quá lời."
Lisa ngẩng lên, đôi mắt trong veo:-"Tôi không sao.
Tôi chỉ muốn hiểu chị hơn thôi."
Khoảnh khắc ấy, Chaeyoung nhìn thẳng vào mắt Lisa.-"Đừng quá thân thiết với người khác.
Tôi… không thích."
Lisa ngẩn người, tim đập loạn.-"Chị…
đang ghen à?"
Chaeyoung quay đi, giọng nhỏ lại:-"Không.
Tôi chỉ… không muốn mất tập trung."
Nhưng Lisa thấy rõ gò má chị ửng nhẹ.
Một nụ cười khẽ hiện trên môi cô.---Buổi chiều, cả văn phòng bàn tán chuyện giám đốc Park hiếm hoi xuống tận nơi kiểm tra dự án cùng nhóm Lisa.
Ánh mắt Chaeyoung luôn vô thức dừng lại nơi Lisa, khiến cả phòng không khỏi thắc mắc.Lisa thì chỉ thấy tim mình rối như tơ.
Cô không biết đây có phải là tình cảm không, nhưng mỗi khi Chaeyoung nhìn, cô lại thấy an lòng lạ thường.---
Những ngày sau đó, bầu không khí trong văn phòng có chút khác lạ.
Chaeyoung không còn gay gắt như trước, đôi khi còn chủ động hỏi Lisa vài điều nhỏ, như cách quan tâm vụng về.
Lisa thì vẫn ngại ngùng, nhưng trong lòng lại vui như có ánh nắng.Tối hôm ấy, sau buổi họp căng thẳng, Chaeyoung đứng ở ban công tầng 20, gió thổi nhẹ qua mái tóc.
Ánh đèn thành phố trải dài dưới chân, rực rỡ mà xa cách.
Cô thở dài.
Cảm giác này… có phải là yêu?Một giọng nói vang lên phía sau:-"Giám đốc?"_Lisa bước tới, tay cầm cốc cà phê nóng.-"Chị làm việc khuya vậy, uống chút đi."
Chaeyoung khẽ nhận lấy, ngón tay hai người chạm nhau thoáng qua - một tia ấm áp truyền vào tim.-"Cảm ơn."
-"Tôi không muốn chị lại quên ăn nữa."
Chaeyoung nhìn cô, trong ánh mắt ẩn giấu điều gì đó sâu hơn.-"Lisa."
-"Dạ?"
-"Nếu… tôi bảo, tôi không muốn ai khác ở cạnh em… em có thấy phiền không?"
Lisa sững người, tim đập nhanh.
Cô chưa kịp trả lời thì điện thoại reo.
Là Taehyun.
Cô bắt máy, bước sang một bên.-"Alo?
Ừ, mai ăn trưa nha."
Chaeyoung đứng im, ánh mắt vụt tối.
Cô quay đi, không nói thêm.
---Hôm sau, tin đồn lan trong văn phòng: Lisa và Taehyun đang hẹn hò.
Không ai biết bắt đầu từ đâu, chỉ thấy họ hay đi cùng nhau, nói chuyện vui vẻ.Chaeyoung nghe được, lòng trĩu nặng.
Cô cố tập trung vào công việc, nhưng ánh mắt cứ vô thức hướng về phía Lisa.
Cô gái ấy vẫn cười, nhưng chẳng còn nhìn về phía cô nữa.Chiều hôm đó, trong buổi họp dự án, Chaeyoung gần như lạnh băng:-"Phần báo cáo Lisa làm chưa đạt.
Làm lại."
Giọng nói sắc như dao, khiến Lisa sững sờ.-"Tôi đã đối chiếu rồi…"
-"Không đủ.
Làm lại."
Sau buổi họp, Lisa một mình ngồi lại trong phòng, đôi mắt hoe đỏ.
Cô không hiểu vì sao giám đốc lại thay đổi thất thường như vậy.
Cô đã làm gì sai?
---Đêm xuống, Lisa rời công ty muộn.
Cơn mưa bất chợt đổ xuống, cô không kịp mang dù, đành co ro dưới mái hiên.
Điện thoại rung lên - là tin nhắn từ Chaeyoung.>"Em đang ở đâu?"
Lisa ngạc nhiên, chưa kịp trả lời thì một chiếc xe đen dừng lại trước mặt.
Cửa mở ra, Chaeyoung bước xuống, khoác áo vest lên vai cô.-"Trời mưa thế này, sao không về sớm?"
Giọng cô trầm, pha chút trách móc.Lisa cắn môi, đáp nhỏ:-"Tôi… sợ chị không hài lòng…"
Chaeyoung nhìn cô, ánh mắt dịu lại.-"Đừng làm việc đến kiệt sức vì tôi."
Khoảnh khắc ấy, hai người nhìn nhau, mưa rơi lộp độp xung quanh, nhưng thế giới như chỉ còn lại hai trái tim đang đập cùng nhịp.
---Tối đó, Chaeyoung lái xe đưa Lisa về.
Cô ngập ngừng mãi, rồi khẽ nói:-"Về tin đồn với Taehyun…"
Lisa quay sang, nhẹ giọng:-"Không có gì hết.
Chúng tôi chỉ là đồng nghiệp."
Một nhịp tim đập mạnh trong lồng ngực Chaeyoung.
Cô dừng xe bên lề, thở ra một hơi:-"Tôi đã ghen, Lisa à."
Lisa mở to mắt, nhìn người phụ nữ bên cạnh.-"Chị… vừa nói gì?"
-"Tôi ghen.
Tôi không chịu nổi khi thấy em cười với người khác.
Tôi biết điều đó thật vô lý… nhưng tôi…"
Giọng cô nghẹn lại, rồi bỗng siết nhẹ tay Lisa:-"Em làm tôi mất bình tĩnh.
Tôi không muốn giấu nữa.
Tôi thích em."
Lisa sững sờ.
Cơn mưa ngoài kia vẫn rơi, nhưng trong tim cô là cơn bão cảm xúc.-"Chị… thích tôi?"
-"Ừ.
Rất thích."
Đôi mắt Chaeyoung dịu hẳn, không còn là ánh nhìn của giám đốc lạnh lùng, mà là của một người đang yêu.Lisa bật cười, nước mắt khẽ rơi.-"Chị biết tôi đã chờ câu này bao lâu không?"
Chaeyoung ngẩn ra.
Lisa khẽ nói tiếp, giọng run run:-"Tôi cũng thích chị… từ ngày đầu tiên chị chỉ tôi sửa lỗi trong bảng tính đó."
Hai người nhìn nhau, rồi như bị kéo bởi một sợi dây vô hình, họ nghiêng mình, môi chạm môi.
Nụ hôn nhẹ như mưa đầu mùa, dịu dàng mà cháy bỏng.
---Từ hôm đó, cả hai vẫn giữ mối quan hệ bí mật trong công ty.
Nhưng ai tinh ý cũng nhận ra: giám đốc Park Chaeyoung dạo này hay mỉm cười hơn, còn nhân viên Lisa thì mỗi sáng luôn mang hai ly cà phê.Một buổi tối, sau khi tan làm, Chaeyoung gọi Lisa vào phòng.-"Em biết không, ngày em bước vào phòng họp hôm đầu tiên… tôi đã chú ý rồi."
Lisa khẽ dựa vào vai cô, thì thầm:-"Em cũng vậy.
Cảm ơn chị vì đã đến tìm em hôm mưa đó."
Chaeyoung mỉm cười, ôm cô vào lòng:-"Từ nay, đừng để chị ghen nữa nha."
-"Không ghen nữa, vì giờ em là của chị rồi."
Họ cười, nụ cười tan vào nhau như ánh đèn thành phố đêm nay - rực rỡ, ấm áp và đầy yêu thương.
---end nhe =))
tui qua làm bộ khác, chắc mốt phải siêng hơn rùii, dạo này lười quá à, không còn đăng hằng ngày nữaa🥹