Tâm Linh Cậu bé dịch bệnh

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
237713898-256-k49336.jpg

Cậu Bé Dịch Bệnh
Tác giả: Limmo98
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

nơi con người kết hợp cả cơ khí và phép thuật nhưng có những người đặc biệt hơn khi họ có hồn linh , hồn linh là các linh hồn của các vị thần linh
câu truyện chủ yếu xoay quanh 1 cậu bé mồ côi đang ở khu ổ chuột , cậu có 1 lời nguyền là đi đến đâu sẽ có người chết vì bệnh ở đó , cậu bị xa lánh và ruồng bỏ , đến 1 ngày cậu nhận ra mình là người kế thừa sức mạnh của 1 vị thần mà cậu bấy lâu nay luôn ghét nó....
mong mọi người đọc ạ , vì đây cũng là tác phẩm đầu tay nên có gì mong mọi người góp ý ạ Tags: viễntưởng​
 
Cậu Bé Dịch Bệnh
"cậu bé ăn mày"


Từ xa xưa , có những vị thần mạnh mẽ và tối cao , nhưng họ gặp 1 biến cố khi họ dần mất đi sức mạnh gốc của họ , và họ dần già đi và chết vì 1 lời nguyền , họ thành những hồn linh và cách duy nhất để phá bỏ lời nguyền là phải tìm được người kế thừa nguyên thủy , họ luôn đi tìm người kế thừa sức mạnh mình từ đời này qua đời khác. qua rất nhiều đời rồi nhưng lời nguyền vẫn chưa được phá giải và họ vẫn đi tìm người kế thừa họ.trong 1 con hẻm tối và bốc mùi bẩn thỉu và ẩm thấp , mặt đất có vài con bọ đang cùng nhau gặm nhấm mẩu bánh mì vụn, phía sâu trong con hẻm có 1 cậu bé ăn mày gầy gò với bộ quần áo rách rưới đang bị đánh bởi 3 cậu bé khác trông có vẻ là những quý tộc nghèo , 1 cậu bé có 1 bộ áo màu đỏ với tóc được chải chuốt khá gọn gàng , còn có 1 cậu bé đéo kính và mặc 1 bộ quần áo màu xanh nhạt , và cậu bé cuối cùng mặc 1 bộ áo đen với găng tay đắt tiền."haha m chỉ là thằng ở 1 góc ở khu ổ chuột sao m dám đến lại gần tao!!"

1 cậu bé áo đỏ nói , "đánh chết nó đii , nói với nó làm gì nhiều Kare!" , "hừ!!

2 cậu nói hơi nhiều đấy kare và lime !! sao k tập trung đánh nó đi!! cậu bé đeo kính quát lên"cậu bé ăn mày chỉ biết ôm đầu nằm khom người lại trên mặt đất bẩn và chịu đòn , 1 anh cảnh vệ ở đó thấy và chạy lại quát lên 1 tiếng to "này!!!

3 đứa làm gì thế!! tránh xa cậu bé đó ra!!!"

3 đứa trẻ sợ hãi và kéo tay nhau bỏ chạy , anh cảnh vệ đến gần cậu bé ăn mày hỏi xem cậu có ổn không? nhưng cậu bé không trả lời và run lên sợ anh cảnh vệ , anh cảnh vệ thấy thế liền đỡ cậu bé dậy và cho cậu 1 miếng bánh cho cậu bé , 2 người ngồi lại trên 1 xe kéo hàng đã gãy bánh ở cạnh đấy , sau 1 hồi cậu bé đã bớt sợ hãi lại và

anh cảnh vệ nói chào em , anh tên là ling "vậy tên em là gì?"

"Em có bố mẹ không?"

"Em bao nhiêu tuổi rồi ?" cậu bé đáp lại "dạ... dạ.... em không có tên" ,"em không.. có... bố mẹ luô... luôn...ạ và em... em...

9 tuổi ạ"Nghe thấy vậy anh cảnh vệ nhìn cậu bé với vẻ mặt buồn bã , cậu bé thấy thế liền hỏi anh có ổn không ạ? anh cảnh vệ nhẹ nhàng đáp "À không, mà em có muốn 1 cái tên không?" cậu bé vui sướng với ánh mắt lấp lánh như đang cầu xin vậy , anh cảnh vệ gãi đầu suy nghĩ hmmmm , àh em tên là shin có được không ? cậu bé vui mừng tít mắt và nói thật to "cảm ơn anh!!! em vui lắm!!!"

1 lúc sau anh cảnh vệ dắt tay cậu bé đến 1 nhà thờ cũng là cô nhi viện ở gần đó , anh giải thích hoàn cảnh cậu bé cho các bà sơ và anh tạm biết cậu bé trong ánh nắng tà.1 tháng sau ,1 cô gái đang uống nước trò chuyện cùng bạn mình và đột nhiên có 1 cô gái khác chạy đến với giọng nói hốt hoảng "này cậu nghe tin gì chưa??

ở cuối thành phố có 1 nhà thờ vừa mới chết tận 46 người đấy , nghe nói chết vì 1 căn bệnh ác tính kì lạ mà không hiểu tại sao lại có cậu bé vẫn còn sống khoẻ mạnh cơ !!" cô gái kia đáp.

"thật ư?? cậu bé ấy may mắn thật"shin được anh lính canh đến tiếp nhận và đấy là lần thứ 2 anh ấy gặp cậu bé.

Nhìn shin với khuôn mặt buồn rầu , và cậu bé đang lẩm bẩm 1 cái gì đó, anh lính canh bỏ qua việc đó và dắt tay cậu bé và đi đến 1 khu côi nhi viện khác. ( đây là tác phẩm đầu tay nên có gì mọi người góp ý giúp ạ)
 
Cậu Bé Dịch Bệnh
"lời bàn tán"


sau khi anh lính đưa cậu bé đến cô nhi viện mới và anh lại tạm biệt cậu bé và đi thẳng theo con đường đất , bóng anh dần xa và biến mất.1 tháng sau ở 1 khu sưởng báo nọ , 1 ông chú to cao hét lên "nàyyy!! viết tin này lên đầu luôn đi , nó sẽ hot lắm cho coi!!" mọi người trong khu sưởng liền hì hục làm việc, người thì in ấn , người thì chuyển báo đến kho , người thì chuẩn bị đi đưa báo nhưng ở góc khu sưởng có 1 cô bé đứng giữa sự ồn ào của tiếng máy móc và tiếng bước chân đó , cô bé đừng đó nhìn và đột nhiên 1 tờ báo rơi xuống , cô bé liền theo bản năng lụm lên và đọc thầm trong đầu *tin.. mới nhất cực hot , cậu bé được cho là đã sống sót trong cơn dịch bệnh ác tính ở nhà thờ Arlina đã lại sống sót trong 1 cơn bệnh khác ở cô nhi viện ngoài vìa thành phố , cậu bé đó được đồn là đã bị nguyền rủa và mang dịch bệnh đến người khác!!*cùng lúc có 1 tiếng người phụ nữ bước vào và cầm tay cô bé nói nhẹ "này ? con đi đâu mà mẹ tìm mãi không được vậy lina ? thôi lên nhà còn ăn sáng rồi đi học nữa , rồi còn đến trường học"cô bé liền đặt tờ báo lên bàn và đi theo mẹ lên nhà ăn sáng. cùng lúc đó ở 1 căn phòng nhìn khá cao cấp, anh lính canh đang nói chuyện với 1 viên chức cấp cao , 1 viên chức cấp cao hét vào mặt anh 1 tiếng thật to "NÀY!!!!! cậu đùa tôi à ??? cậu là người đưa cậu bé rác rưởi đó đến các trại côi nhi đó!! và cả 2 côi nhi viện bây giờ những người ở đó chết hết vì 1 căn bệnh rồi ??

1 lần tôi có thể nói cậu bé ăn mày đó may mắn sống sót , nhưng lần 2 thì tôi không chắc đâu!!!" anh lính đó nuốt nước bọt và đáp lại với giọng hơi run rẩy "Dạ , thưa chỉ huy , tôi đã làm hết mọi thứ rồi ạ, tôi cũng đã viết đơn xin làm người hộ dám cậu bé rồi ạ , xin chỉ huy lượng thứ vì việc làm đột ngột này ạ!!" viên chức cấp cao đấy liền tỏ ra vẻ mặt khó chịu và đấm anh lính 1 phát và hét lên "CẬU!!

CẬU!!!

Cút ra khỏi đây!!!

đừng để tôi thấy cậu ở trong cái đồn này nữa!!!!" , anh lính liền quay lưng lại và đi ra ngoài , ở ngoài có 1 anh lính khác liền lại gần khi anh lính canh đi ra và nói "này?? cậu có sao không?? cậu làm gì mà chỉ huy giận thế ?? thôi cậu nghĩ vài hôm cho chỉ huy nguôi giận đi."anh lính canh liền cười nhẹ và nói "đi làm lại? mình không nghĩ đơn giản thế đâu , lần này mình nghĩ sẽ làm đơn nghỉ việc luôn" , anh lính kia liền hét lớn lên "CÁI J CƠ??? sao cậu lại nghỉ làm?? thật ư?? thôi dù thế nào đấy cũng là quyết định của cậu nên tớ sẽ tôn trọng."anh lính liền quay lưng đi ra khỏi khu đồn lính canh đó và đi thẳng đến tháp canh gác , khi đến anh thấy cậu bé shin đang ngồi trên ghế với vẻ mặt buồn bã , và lẩm bẩm cái gì đó , anh lính liền cố căng tai ra nghe và nghe thấy cậu bé lẩm bẩm nói "Tại mình... tại mình mà họ chết.... tại mình.....

"anh lính liền xoa đầu cậu bé và nói "không phải do em đâu cậu bé ạ" , anh cố cười nhẹ lên với cậu bé , và anh liền cởi mũ ra và để ở trên bàn , sau đó anh liền cầm tay cậu bé bước ra khỏi cửa , liền lúc đấy có 1 anh lính khác đến có vẻ là đến thay chỗ anh ling , anh ling liền bỏ qua anh lính mới đến và dắt cậu bé shin đi về nhà.khi về đến nhà , shin đấy rất sợ hãi khi nhận ra cậu sẽ về ở chung cùng ling , ling nhẹ nhàng cúi xuống ôm shin vào lòng nói "em không cần phải lo gì hết đâu , sẽ ổn thôi mà"shin nghe thế cũng dịu lại cơn sợ hãi , anh ling đưa cậu bé vào nhà và nấu bữa tối.khi đang ăn anh ling liền hỏi "này em , em thích đi học không? mai anh dẫn đi đăng kí" shin khi nghe thấy liền sáng mắt nhìn thẳng vào ling với vẻ mặt vui sướng và liền nói khi thức ăn có đầy trong miệng "ạ...

ó ạ( dạ có ạ )" ling thấy thế mỉm cười nói nhẹ ăn từ từ thôi , ai ăn mất phần em đâu ha ha.sau khi ăn xong shin liền phụ giúp ling lau dọn và cùng ling đọc 1 quyển truyện cổ tích và sau 1 hồi shin đã lăn quay ra ngủ , ling thấy thế liền đặt nhẹ cuốn sách xuống và thổi tắt ngọn nến chiếu sáng duy nhất và đi ngủ.
 
Cậu Bé Dịch Bệnh
"lần đầu đến trường"


sáng hôm sau , khi tỉnh dậy ling liền quay đầu về hướng shin , nhưng chợt nhận ra shin đã đi đâu đó và không còn nằm cạnh anh nữa , anh hơi hốt hoảng bật dậy và đi khắp nhà tìm shin , anh tìm ở mọi ngóc ngách rồi nhưng không thấy shin đâu , anh bắt đầu lo lắng hơn nữa rồi bất chợt có tiếng nói của 1 cậu bé ở sau lưng anh "anh đứng đấy làm gì vậy?"ling đột nhiên quay lại với khuôn mặt lo lắng với chút mồ hôi lăn dài trên trán anh ý , ling nhìn vào cậu bé đó và anh mừng chợt và quỳ xuống ôm cậu bé và nói với giọng có hơi vui vẻ "em đi đâu vậy shin? em biết anh lo lắm không?"shin đáp lại với khuôn mặt cười nhẹ nhàng đáp lại " do anh bảo hôm nay em được tới trường nên... nên....em có đi ra ngoài đường đi dạo tí, "mà anh ơi , em đóiii". ling nghe thế liền buông shin ra và cười nhẹ với cậu bé , anh liền quay lưng về phía căn bếp không mấy sạch sẽ , anh mở chiếc tủ lạnh ra lấy vài quả trứng và đặt lên bàn , anh liền lấy 1 cái nồi và mở 1 cái thùng màu trắng hình cái chum và lấy gạo bỏ vào nồi , anh vo những hạt gạo trắng với nước sạch và nấu trên bếp củi.cùng lúc đấy shin đang loay hoay nghịch ngợm với mấy món đồ trong 1 chiếc tủ ở trên gác mái , chiếc tủ làm bằng gỗ có vài phần đã bị mục nát , những chiếc chân tủ cũng không chắc chắn lắm, shin tìm được 1 sợi dây chuyền với 1 hình tròn như xu có đính đá quý ở trên , shin thích lắm nên liền cầm sợ dây đó xuống chỗ ling , ling đang nấu ăn nên cũng không để ý mấy đến shin , khi shin chạy xuống với sợi dây chuyền ling liền hỏi "em lấy cái đấy ở đâu vậy?"

"dạ... dạ... em lấy ở trong 1 chiếc tủ trên gác mái đấy anh"mặt ling liền trở nên hốt hoảng liền bỏ qua công việc nấu ăn mà tiến tới lại shin và cầm tay cậu bé lấy chiếc dây lại , và nói " Anh nghĩ em không nên đụng vào chiếc dây này đâu"shin nghe thế mặt cũng không còn vui vẻ như trước nữa , ling liền cất dây chuyền ấy vào trong túi áo và vào bếp tiếp tục nấu ăn.

Ăn sáng xong 2 người đều đã chuẩn bị để đi đăng kí để shin có thể đi học , shin là người với biểu hiện vui vẻ nhất , ling dắt shin đi trên con đường đá cuội tiến vào gần trung tâm thành phố , khi đi anh thấy shin nhìn khắp mọi nơi , có vẻ shin ở khu ổ chuột nên ít khi thấy được trung tâm của thành phố , ling liền dắt shin ghé vào 1 cửa hàng táo mua vài trái ,đưa cho shin và nói "táo này , em ăn đi" , " dù gì tí nữa , còn phải thi nữa mà" shin nghe thế liền cầm trái táo cắn thật to , ling thấy thế liền cười nhẹ , 2 người đang đi trên đường thì ngay khi vào trung tâm ai ai cũng nhìn shin với lời bàn tán ra vào không mấy tốt đẹp , ling liền cầm tay shin đi 1 mạch và lờ đi những lời bàn tán đó và 1 lúc anh chợt nhận ra đã đến ngôi trường rồi.anh dắt shin vào và đi thẳng lên phòng hiệu trưởng , bất kì giáo viên nào gặp anh cũng đều chào nên chắc anh ý có quan hệ gì đó với hiệu trưởng , bước vào phòng hiệu trưởng shin choáng ngợp với căn phòng to và sang trọng này , với tường đỏ với các hoạ tiết hình vương miện , ở giữa phòng là cặp ghế sofa và 1 chiếc bàn gỗ với mỗi cạnh đều có đính 1 viên đá quý màu đỏ , ở trên tường có rất nhiều những bức tranh đắt tiền , ngay cạnh đó là 2 chiếc tủ sách đầy áp những cuốn sách dầy , ở ngay gần chiếc ghế sofa đối diện với cánh cửa là 1 chiếc bàn làm việc của hiệu trưởng , ở sau đó là 1 tấm kính to và có thể nhìn ra khuôn viên trường.ling và hiệu trưởng cùng nhau ngồi xuống chiếc ghế sofa và cười nói rất vui vẻ , hiệu trưởng đột nhiên ông ý liền nghiêm túc lại hỏi " Thế hôm nay cậu đến đây làm gì ling?"

ling nghe thế liền cười nhẹ và giới thiệu với hiệu trưởng cậu bé shin và anh cũng nói về hoàn cảnh cậu bé , 1 lúc sau hiệu trưởng hỏi "vậy anh đến đây để xin học cho cậu bé?"

"đúng là vậy thưa hiệu trưởng" hiệu trưởng nghe thế liền cười lớn "Haha , cậu chả thay đổi gì cả , kể từ lần cậu cứu tôi thế mà tôi vẫn mang ơn cậu , cuối cùng cũng có dịp để trả ơn rồi" nhưng đột nhiên ling liền dùng phép thuật cấm lắng nghe lên shin , và nói chuyện nghiêm túc với hiệu trưởng về tình hình của anh." tôi đã nghỉ việc rồi , nên giờ tôi không còn quá đủ tiền nuôi cậu bé , mong anh chấp nhận cậu bé vào kí túc xá và học không cần đóng phí" hiệu trưởng liền cười nhẹ và đáp lại " không có gì đâu , đằng nào tôi cũng định thế mà"

ling nghe thế liền thở phào nhẹ nhõm , ling liền hủy bỏ phép cấm lắng nghe lên shin và nhìn mặt shin có vẻ rất ngơ ngác.2 người nhanh chóng tạm biệt thầy hiệu trưởng và đi đến khu kiểm tra ma lực và thể chất.
 
Cậu Bé Dịch Bệnh
"kiểm tra"


khi ling và shin cùng nhau đi đến khu kiểm tra ma lực và thể chất , thì ở phòng hiệu trưởng có 1 bà cô khoảng trung niên mặc 1 bộ váy đen và đeo 1 chiếc găng tay màu trắng , trên cổ bà có vài viên đá quý nhỏ được đính trên 1 chiếc vòng , bà ấy bước vào phòng hiệu trưởng và nhìn xung quanh , đôi mắt của bà sáng lên , và tiến lại gần bàn làm việc hiệu trưởng và nói "tại sao trong căn phòng của ngài lại có ma pháp đen?"hiệu trưởng liền nhìn vào mắt bà cô đấy , và từ từ đứng dậy đi về phía ghế sofa và ngồi xuống , ông từ từ nói " lúc nãy có 1 cậu bé vào đây , trên người cậu bé ấy toả ra.... ma pháp đen", bà cô liền giật mình và hỏi với giọng điệu lớn tiếng " Cái gì!!!? , sao cậu bé đấy lại toả ra ma pháp đen!?".hiệu trưởng từ từ rót tách trà và nói nhẹ " cậu bé đó rất đặc biệt , à mà cô giúp tôi dành 1 phòng kí túc xá đi" , bà cô liền nghi ngờ và hỏi "có phải ông định cho cậu bé đấy vào học không?" , hiệu trưởng chả nói gì mà chỉ gật đầu , bà cô rất lo sợ nhưng vì hiệu trưởng nói thế nên bà liền nhanh chóng ra khỏi phòng và đi thật nhanh đến phòng ban quản lý kí túc xá.cùng lúc đó , ở dưới sân kiểm tra đã đến lượt shin lên kiểm tra thể chất , ling liền nghĩ *cậu bé này , chắc không có thể chất rồi , hơn nữa lại là dân đen nên chắc cũng không có ma pháp nốt vậy chắc chỉ học được ở lớp học nghề thôi nhỉ* shin liền bước lên bục kiểm tra , ở đó có 2 người , 1 nữ và 1 nam và 2 người này đều là thầy cô ở trong lớp huấn luyện thể chất và kiếm , cô giáo nữ trông thanh lịch với 1 mái tóc dài màu nâu , mặc 1 bộ áo với tông màu chủ đạo là đỏ và trắng , trước ngực có 1 viên đá quý gắn ở trên áo , ở ngay hông có 1 cây kiếm, còn người nam thì với dáng vẽ mạnh mẽ nhưng cũng rất nhẹ nhàng , với bộ quần áo tông màu chủ đạo là xanh dương nhạt và trắng , anh ý cũng có 1 cây kiếm gác ở hông và 1 con dao nhỏ ở dưới bắp chân.cô giáo nữ khi thấy shin liền nói " chào em , cô tên là arina còn thầy này tên là kashi", thầy bên cạch liền nói " rất vui được gặp em"

cô giáo liền đi về phía 1 cái rương đựng đầy kiếm gỗ và ném cho shin và nói rằng shin phải đấu tập với cô , shin liền cố gằng cầm kiếm , và dơ lên để ở tư thế chuẩn bị cô arina cũng đã vào tư thế với chiếc kiếm gỗ trên tay , shin liền chạy tiến tới và nhanh tới mức arina không kịp phản ứng và lúc nhận ra kiếm của shin đã chỉa vào ngay sau gáy của cô , cô bỗng chợt hơi sợ hãi , và lo lắng ,shin liền bỏ cây kiếm xuống và tiến lại gần thầy kashi hỏi " thế... thế... em được qua chưa ạ?"thầy kashi cũng đổ mồ hôi và nói gượng "em... em qua rồi" shin liển vui mừng chạy tới bên ling và ling cũng khá bất ngờ khi shin có thể khiến arina thành 1 con bù nhìn như thế , ling liền gạt qua và chúc mừng shin , và anh liền tạm biệt kashi và arina và đi thẳng tới nơi kiểm tra ma lực.khi đang đi đến khu kiểm tra ma lực , shin liền buông tay ling ra và chạy trước , ling cười nhẹ và nói " này chạy cẩn thận không ngã😄" , ngay khi đó shin đụng phải 1 cô bé với mái ri băng trắng trên đầu , và bộ váy hồng nhạt có vẻ là 1 quý tộc.

Ling thấy thế liền chạy lại và xin lỗi cô bé , nhưng cô bé liền nhìn chằm chằm vào shin khiến shin ngại và hơi lo lắng , ling thấy thế liền cố gắng thu hút cô bé để cho shin đỡ sợ nhưng cô bé vẫn nhìn vào shin với ánh mắt lấp lánh , cô bé liền đưa tay ra và giới thiệu nhưng với giọng hơi ngại ngùng " chào... chào.. cậu , mình là li... lina... , mình đến từ gia tộc Will , hân hạnh làm quen với bạn " ling thấy thế liền lùi lại cho shin nói chuyện với cô bé nhưng anh nghĩ *hmm Will? hmm à đúng rồi , là gia đình quý tộc và nắm quyền các thông tin và các bài báo đây mà , mà khoan nếu là quý tộc thì......*mặt ling trở nên hốt hoảng kéo shin về và nói với khuôn mặt hơi lo lắng "chào em , anh là ling , đây là shin uhh anh xin lỗi vì khiến em mất thời gian ở đây" ling sau đó liền đưa shin đi thẳng về sân kiểm tra ma lực , và cô bé vẫn đứng đấy nhìn bóng ling và shin khuất dần.đến khu kiểm tra ma lực thì ngay tại đây đang có 1 buổi đánh giá hàng tháng cho học sinh , ling liền nhận ra 3 khuôn mặt rất quen thuộc , *đó là 3 cậu bé đã bắt nạt shin ở con hẻm* anh thầm nghĩ ngay lúc đó cậu bé đầu tiên được gọi lên để kiểm tra "Kare nhà Gilbert" cậu bé đó ngay khi được gọi tên và chạy lên tiến gần lại với quả cầu kiểm tra ma lực với khuôn mặt hơi lo lắng , cậu bé ấy đặt tay lên quả cầu và truyền ma pháp vào đó , cô giáo ngay cạnh đó liền đọc to kết quả "màu đỏ!!, kare vào lớp thượng trung" cậu bé đó liền với khuôn mặt hớn hở đi về phía các đứa trẻ khác đứng ở lớp thượng trung, ngay khi đó tên cậu bé thứ 2 liền được gọi " Lime nhà Gilbert" cậu bé đó liền đeo kính lên và từ từ lại gần quả cầu và đặt tay lên nó , cô giáo ngay cạnh lại đọc to kết quả " Tím!! , lime vào lớp thượng cấp" cậu bé liền đưa tay lên gạt kính và đi về phía các đứa trẻ khác được xếp vào lớp thượng cấp, cậu bé thứ 3 cũng được gọi tên ngay sau đó

"Hite nhà Gilbert" cậu bé với khuôn mặt lạnh lùng bước lại gần quả cầu mặt cậu hơi lo lắng , "Màu tím!!

Hite vào lớp thượng cấp" cậu bé đó liền đi về phía những đứa trẻ được xếp ở thượng cấp và liền đập tay với cậu bé lime. shin ngay tại đó vừa hứng thú lại vừa khó hiểu liền hỏi " này anh , thượng cấp là gì vậy?? màu đỏ và tím liên quan gì ạ??" ling nghe thế liền giải thích "àh , màu đỏ tím là các cấp bậc ma pháp đó em , sẽ được chia như này đen , xám , vàng , đỏ , tím , cam , xanh dương và trắng là cao nhất , nó sẽ liên quan đến việc chọn lớp cho em đấy , các lớp ở đây sẽ như này hạ tầng , hạ cấp là nơi học cho nhưng người có màu đen và xám , còn trung tầng là nơi cho những người có ma pháp màu vàng , còn thượng tầng cho những người màu đỏ , thượng cấp cho những người màu tím hoặc cam đó em"shin cũng lại thắc mắc "ơ thế màu cam , xanh và trắng ở đâu ạ?" ling nghe vậy liền cười và nói " ở tuổi này những cấp đấy rất hiếm hoi và rất hiếm người có nên chả ai ở đây đạt được cấp đó với tuổi này đâu em" shin liền hiểu ra và với khuôn mặt hớn hở và nhìn về phía các đứa trẻ khác đang kiểm tra ma lực.
 
Back
Top Bottom