Nếu chuyện dừng lại ở đó thì đã hay.
Bẵng một khoảng thời gian, một hôm khi đang ở công ty, mẹ gọi điện cho mình bảo mình xin nghỉ sớm để đi xem bói.
Hữu duyên thế nào, mình lại gặp được người cao cơ.
Lần này không muốn tin cũng phải tin.
Cũng là nhập xác, xác là phụ nữ nhưng người nhập xác là đàn ông_Một Ông thầy người Chăm.
Vừa ngồi vào là ông ấy coi cho mẹ mình không trượt phát nào dù mẹ con mình không mở miệng khai một câu.
Từ họ, chữ lót, mô tả chỗ ở, dòng họ đã xảy ra chuyện gì, tính cách và cuộc sống đó giờ của mẹ.
Sự đúng đấy làm mình phải trố mắt, há hốc mồm ra nghe dẫu ít phút trước mình còn khinh khỉnh và dường như không đặt nhiều lòng tin vào chuyện mê tín dị đoan.
Thậm chí việc ba mình mất, họ cũng nói được.
Hóa ra xem bói lại đáng sợ như vậy.Và một lần nữa Ông ấy nói mẹ mình từng sẩy một đứa em trai sau mình rồi mới đẻđứa em gái của mình, ông phân tích mẹ đi vệ sinh vô tình đẩy cục máu ấy ra thế nào rồi nghi hoặc nhìn nó ra sao...Làm mẹ mình cứng vía không tin cũng phải tin.
Rồi ông ấy nhìn vào mình và nói rằng: Bị theo rồi.Mình tá hỏa, dẫu là điều đó mình cũng có linh cảm được."
Mới vừa vào Ông gieo quẻ đã thấy nhưng không muốn nói thôi"."
Có người theo Cái cũng biết rồi mà""Cái không thấy mặc dù con của Cái rất hiền, rất biết nghe nhưng có lúc con Cái không giống như là nó, lúc nóng giận nói những câu làm đau lòng, biết là đấy không phải lời của con Cái nói"."
Có lúc Cái thấy mình rất đẹp, có lúc Cái soi gương nói sao mình hôm nay xấu vậy, không có nét của Cái"Thầy sờ một bên vai, lực rất nhẹ, nhưng mình thấy đau.
Còn vai bên kia, dù đè mạnh đến đâu mình cũng thấy bình thường.
Còn nói một vài vị trí mình hay đau, cả vấn đề sức khỏe vùng sinh sản của mình nữa."
Tuyến mồ hôi của đàn ông, không tin người nhà ngửi thử xem""Với ai cũng được một khoảng thời gian rồi thôi, lúc đầu yêu nhau lắm, thương dữ lắm, sau đó tự nhiên Cái thấy không muốn nữa, muốn dừng thôi"."
Có phải Cái với chồng sắp cưới của Cái lúc nào cũng cãi nhau không.
Không gặp thì nhớ lắm, gặp đâu tầm 10p là bắt đầu khó chịu, cãi nhau liền"."
Là nó theo nó phá".Mẹ hỏi, theo mình bao lâu rồi.
Ông ấy nói: "15 năm rồi, hơn nó 1 giáp, con của Cái tuổi Thìn, nó tuổi Thân"Mình có hỏi vì sao lại theo mình, theo ở đâu.Ông nói: "Ở ngoài đường, lúc Cái chơi tại một cái giếng cũ, hợp tuổi nên hắn theo.
Nên lúc nào Cái cũng có cảm giác muốn đi đến một chỗ yên tĩnh, vắng tanh".Mình nhớ lại. phải rồi, 15 năm trước, năm đó mình chỉ mới học tiểu học, đúng năm Cậu ruột mình mất, Cậu đối xử với mình rất tốt nên Cậu mất rồi, mình rất nhớ Cậu nên thường xuyên ra Giếng sau trường chơi, đó là một nơi rất yên tĩnh và hầu như chẳng ai ra đó, lá cây khô đã lấp chiếc Giếng ấy còn rất nông, xung quanh cây cối um tùm, hoang sơ như rừng chưa ai khai phá, mình đã trông thấy một con bướm đen ở đấy và thầm nghĩ Cậu về chơi với mình nên càng thêm yêu thích.
Và đó, là câu chuyện chỉ một mình mình biết.Ngạc nhiên thật.
Cũng có thêm vài thông tin đúng khiến mình thêm tin nên mình và mẹ hết lời xin để thầy cúng cắt duyên cho mình.Ông nói không cắt sớm sẽ ảnh hưởng đến hôn nhân của mình, dù sau này có con cũng không hòa hợp hạnh phúc được.Ông bảo hữu duyên lắm ông mới gặp và đồng ý cắt duyên âm cho mình, Ông hẹn chiều quay lại sau khi đã đổi mớ tiền và để Ông có thời gian chuẩn bị đồ cúng.
Dặn mình đem theo một bộ đồ đã từng mặc qua, kẹp, và những cuốn nhật ký mình đã từng viết đang cất.
Thấy khủng khiếp không các bạn, thấy cả việc mình cất những cuốn nhật ký cũ mà thậm chí mẹ còn không biết mình có viết nhật ký.Đến chiều đi làm về, tắm rửa, chuẩn bị xong xuôi, mình và mẹ đi.
Mà mình phải nói, lần nào đi coi bói đầu mình cũng đau ong ong.
Đau đến mức muốn nổ tung não, buổi chiều quay lại làm đầu mình không ngừng đau làm mình ngồi quạt vẫn túa mồ hôi lạnh đầy trán, giống như, người ta không muốn mình làm như vậy.
Trên đường đi trong cơn đau khó chịu mình đã rất buồn.
Đi qua một cây cầu, nhìn hoàng hôn buông xuống thật sự buồn tưởng khóc tới nơi đó các bạn, giống kiểu biết sắp phải chia ly.
Đến nơi còn hơn thế nữa, mình đòi mẹ chở về.
Mẹ chỉ cười nhẹ không nói gì.
Mình biết câu trả lời nhưng vẫn cố chấp xin về nhiều lần.
Đầu càng lúc càng đau.Lúc thầy về, xiêm áo chỉnh tề, một bộ quần áo người Chăm, một cái giống tù và để thổi.
Thầy kêu mình thay bộ đồ cũ đem theo, ra ngồi cúng.
Thầy bắt một chậu than và thả vào đấy mấy vị thuốc mình không rõ, bảo là thuốc trên Tây Nguyên, rồi xoa chỗ này chỗ kia.
Lạ là, mình bắt đầu cảm thấy không còn đau đầu nữa, dù mấy lần sặc khói tưởng chết đến nơi.
Xong việc, mình thay bộ đồ cũ ra, đưa thầy cùng mớ nhật ký đem đi.
Thầy cho mình vài lá bùa họ thân và bảo mình sau này đường đòi hanh thông, lấy chồng sinh con chỉ có sung sướng.
Mình và mẹ cũng cảm ơn thầy, dù tiền lễ cũng làm mẹ và mình chuyển sang đau lòng hơn là đau đầu.
Nhưng mình cứ nghĩ rằng của đi thay người cũng được.
Miễn là cuộc sống mình sau này sẽ không bế tắc và bị phá hoại như trước nữa.