Tâm Linh [ CapRhy ] Trừ Tà

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
392752027-256-k504464.jpg

[ Caprhy ] Trừ Tà
Tác giả: MaruMaru838
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đức Duy là một đạo sĩ đạo sĩ có tiếng trong thôn, chuyên đi trừ tà yêu ma quỷ ám.

Trong một lần làm nhiệm vụ, anh vô tình giải phong ấn cho Quang Anh, một cương thi không những không nguy hiểm mà còn cứ bám lấy anh như đã quen biết từ lâu.

Tưởng chỉ là tên cương thi bình thường, ai ngờ lại là mối duyên từ kiếp trước...Liệu họ có đến được với nhau?

Hay phải hy sinh tình yêu của mình?​
 
[ Caprhy ] Trừ Tà
Chương 1| Phong Ấn


Trời bắt đầu nhá nhem tối.

Trong một căn nhà nhỏ ở giữa thôn Hoa Viên, mùi hương của bùa trừ tà và máu tanh hòa quyện với nhau, phảng phất xung quanh căn nhà.Đức Duy đứng trước gương, chỉnh lại bộ trang phục trừ tà của mình.

Tay cậu siết chặt thanh kiếm được làm bằng gỗ đào đã theo cậu từ lúc mới vào nghề.Lần này là một nhiệm vụ cấp hai.

Con quỷ cần được trừ tà là "Hỏa Linh Lệ Quỷ", nó từng khiến hơn năm người dân mất tích tại khu nhà hoang tại thôn Vân Liễu.Theo báo cáo, nó sẽ hút cạn linh lực và máu của nạn nhân, thường dụ dỗ con mồi vào lãnh thổ của nó rồi thiêu cháy họ."

Cũng không có gì khó."

- Cậu suy nghĩ, bỏ mấy lá bùa vào vạt áo và đeo chuỗi hạt tràng vào cổ tay.

---

Bầu trời đã tối sầm lại khi Đức Duy đến được thôn Vân Liễu.

Cảnh vật ở đây trông tồi tàn và có chút u ám.

Nhà cửa đơn sơ, không chắc chắn, cây cối mọc hoang dại ở xung quanh, chỉ còn con đường đất dẫn đến căn nhà đã bị bỏ hoang từ rất lâu.

Căn nhà nằm chênh vênh ở ngoài rìa thôn Vân Liễu.

Cây cối ở đây um tùm đến bất thường, những vết rêu xanh phủ kín cả bậc thềm, dây leo quấn quanh bức tường gạch.

Theo như dân làng kể lại, mỗi đêm, ai đi ngang qua khu này đều nghe được tiếng khóc phát ra từ đây.Đức Duy dừng lại trước cánh cửa gỗ đã mục nát.

Lá bùa phong ấn bên ngoài vẫn còn, nghĩa là con quỷ vẫn chưa thể thoát ra khỏi nơi này.Vừa bước qua cánh cửa, cậu liền cảm nhận được tà khí đang tụ về căn phòng cuối hành lang.

Cậu lặng lẽ bước vào hành lang, niệm chú trong miệng.Khi đến nơi, con quỷ này gần như đã hóa điên, mắt nó đỏ ngầu, cơ thể đã bị cháy đen vài bộ phận, miệng nó cứ thều thào liên tục, phát ra những âm thanh rời rạc, không thể nghe rõ.Đức Duy không nói lời nào, chỉ lấy một lá bùa rồi quăng mạnh vào thẳng con quỷ đối diện.

Một vòng tròn chú pháp lóe lên, bao vây lấy con quỷ.Đức Duy nhắm chặt mắt, miệng cứ niệm chú, tay làm kết ấn.

Bỗng ánh sáng lóe lên từ lá bùa.

Con quỷ gào lên trong vô vọng rồi tan biến vào khoảng không.Bây giờ chỉ còn tiếng thở gấp của cậu, cùng mùi cháy khét nhè nhẹ xung quanh căn phòng.

---

Đức Duy vẫn đứng im ở căn phòng.

Cậu xoay người, ánh mắt quét khắp căn phòng.

Tuy con quỷ đã bị diệt trừ, nhưng...thứ cảm giác kỳ lạ vẫn không hề biến mất.

"Vẫn còn thứ gì đó trong đây.." – Cậu lẩm bẩm

Cậu bắt đầu dò xung quanh căn nhà.

Qua từng căn phòng, từng ngóc ngách của căn nhà, nhưng mọi thứ vẫn bình thường, không có dấu hiệu kỳ lạ gì.

Cho đến khi cậu chạm tay vào cánh cửa bị lấp sau tấm màn gỗ đã mục, một nơi không hề có trên bản đồ của căn nhà.

Nhưng điều khiến cậu chú ý là chiếc quan tài làm bằng thủy tinh được phủ lên bằng tấm vải lụa đỏ.

Trên tấm vải, những lá bùa dán chằng chịt, vẫn còn chút linh lực yếu ớt.

Bên trong là một cậu trai trẻ đang ngủ say trong kết giới niêm phong.

Mái tóc bạch kim rủ xuống, làn da nhợt nhạt phản chiếu ánh sáng xanh mờ ảo.Nhưng lạ thay...nó không khiến người ta sợ hãi.

Ngược lại, nó như một bức tượng được điêu khắc tỉ mỉ, khiến người ta mê hoặc đến lạ thường.Đức Duy vô thức chạm vào....từng lá bùa phong ấn đồng loạt cháy lên.

Cùng lúc đó, nắp quang tài nứt ra một khe nhỏ.Cậu lùi lại vài bước, tay thủ sẵn bùa và kiếm, cảnh giác cao độ.Một bàn tay trắng bệch vươn ra khỏi nắp quan tài.Đức Duy sững người trong giây lát.

Và khi đôi mắt của kẻ trong quan tài hé mở, chạm phải ánh nhìn của cậu, cậu cảm thấy người này...có chút quen thuộc.Một cảm giác mơ hồ, lạc lõng...len lỏi trong tim."

Mình...đã gặp người này ở đâu đó rồi thì phải" – Cậu suy nghĩ, tay buông lỏng thanh kiếm."

Cậu là ai?"

Cậu trai kia không trả lời.

Chỉ khẽ nghiêng đầu, rồi nở một nụ cười với Đức Duy như đang...an lòng.

---

Endchap.
 
Back
Top Bottom