Chương 6 : Mách lẻo/Ăn tát rồi bị địt, cặc thông lỗ đít, bị đụ đến thất thần phun nước___________Kỳ Sơ phát bệnh rồi, Lục Tri Chu đã nhận ra từ lần trước ở trong nhà kho.Có đôi lúc Kỳ Sơ sẽ cực kỳ khao khát được giải toả ham muốn.Lục Tri Chu nằm trên sàn nhà vệ sinh, trước mắt hắn đã tối sầm."
Huhu...khó chịu quá..."
"Cục cưng, cho cậu ngay đây..."
Lục Tri Chu liền nghe được tiếng cởi quần của Sở Thiên.Lục Tri Chu biết, ý thức của Kỳ Sơ đã không còn tỉnh táo nữa rồi, mỗi lần phát bệnh Kỳ Sơ sẽ không cầm cự được lâu.--"Rầm!"
Sở Thiên ngã gục xuống, và sau lưng cậu ta, là Lục Tri Chu với khuôn mặt bê bết máu đang giơ một cây lau nhà đã gãy.Lục Tri Chu vội chạy đến ôm lấy Kỳ Sơ "Xin lỗi, xin lỗi cậu..."
Cả gương mặt Kỳ Sơ đã khóc tới lấm lem, cậu chẳng còn nghe thấy lời của Lục Tri Chu nữa, cậu sắp bị hành hạ đến chết mất rồi.Lục Tri Chu hôn lên môi Kỳ Sơ, hắn vẫn hôn thật sâu, vẫn hôn một cách vồ vập như thế,mang theo một sự áp đảo của nỗi sợ còn vương lại.Kỳ Sơ lại nắm lấy tay Lục Tri Chu, bắt hắn ta phải giúp mình giải toả, khóc sướt mướt như một đứa mít ướt."
Cậu có tin...ức tôi!"
Kỳ Sơ không được thoả mãn,liền bắt đầu giở thói đe dọa, nhưng tất cả đều bị Lục Tri Chu chặn lại hết.Dáng vẻ của Kỳ Sơ lúc này cũng không thể đi ra ngoài, nhỡ đâu bị người khác nhìn thấy thì e là sẽ không hay cho cậu.Lục Tri Chu lại liếc nhìn tên Sở Thiên đang ngất xỉu nằm vật ra đất, đoán chừng tạm thời hắn ta sẽ không tỉnh lại được.Dù vậy nhưng Lục Tri Chu vẫn khoá trái cửa nhà vệ sinh lẫn buồng vệ sinh lại.Lục Tri Chu bèn nhấc mông Kỳ Sơ lên,trông y như đang bế một đứa trẻ, hắn không để cho Kỳ Sơ phải đụng vào bất cứ thứ gì trong nhà vệ sinh."
Khó chịu lắm hả?"
Chính bản thân Lục Tri Chu cũng không hề nhận ra,sự quan tâm của hắn dành cho Kỳ Sơ đã vượt quá mức bình thường.Trong mắt Lục Tri Chu ngập tràn xót xa, hắn luống cuống lau nước mắt cho Kỳ Sơ, sau đó liền hôn cậu, liếm lên mắt câu.Kỳ Sơ lại bắt đầu ôm chặt lấy Lục Tri Chu, cọ xát khắp vào người hắn ta, cứ dụi tới dụi lui mãi.Lục Tri Chu bị cậu chọc cho cả người nóng rực,nhưng vẫn hết mực săn sóc Kỳ Sơ, dùng ngón tay nắm lấy cây cặc nhỏ của cậu rồi bắt đầu tuốt."
Đừng có lộn xộn..."
Bây giờ Lục Tri Chu chỉ có thể ôm Kỳ Sơ bằng một tay, hắn sợ cậu giãy giụa lung tung rồi ngã nhào xuống mất.Nhưng Kỳ Sơ lại hiểu nhầm ý của Lục Tri Chu, cậu hung tợn cắn một phát vào tai hắn.Cậu là Kỳ Sơ cơ mà, Lục Tri Chu lấy tư cách gì mà dám lớn tiếng với cậu chứ."
Hít..."
Lục Tri Chu đau điếng, vậy mà Kỳ Sơ vẫn không chịu nhả ra.Lục Tri Chu đã hết cách với Kỳ Sơ nên đành phải cam chịu mà sóc lọ giúp Kỳ Sơ.Con chim bé kia sớm đã cứng ngắc rồi, trên lỗ sáo còn đang rỉ ra dịch nhờn."
Ha!"
Sự kích thích mà Lục Tri Chu mang lại cho cậu quá đỗi mãnh liệt, Kỳ Sơ chẳng trụ được bao lâu đã khó nhịn mà ưỡn cong eo, phần hông cũng thúc về phía trước, tiếng thở dốc ngày càng trở nên dồn dập.Lục Tri Chu lại bế Kỳ Sơ lên cao thêm một chút, động tác trên tay cũng càng lúc càng nhanh hơn."
Ư a!"
Kỳ Sơ bỗng thở hắt ra một hơi, bắn đầy vào tay Lục Tri Chu thứ dịch nhớp nhúa.Lúc này Lục Tri Chu cảm nhận được Kỳ Sơ đang khẽ run lên."
Không sao cả...ngoan..."
Lời vừa thốt ra, mặt Lục Tri Chu liền trở nên đỏ bừng một cách lạ thường.Lục Tri Chu ho khan một tiếng, hắn lại không nhịn được mà liếc nhìn Kỳ Sơ ở trong lòng, thấy cậu hoàn toàn không nghe thấy gì mới thở phào nhẹ nhõm.Dáng vẻ khi nãy của Kỳ Sơ rất giống con mèo nhà hắn...Xuất một lần, Kỳ Sơ cũng không còn vội vã như vừa rồi nữa, nhưng cậu vẫn cứ bám ở trên người Lục Tri Chu.Kỳ Sơ choàng tay qua cổ Lục Tri Chu, những ngón tay vô thức gõ nhẹ lên đó, trông như thể vì quá thoải mái mà vẫn chưa kịp hoàn hồn."
Kỳ...Kỳ Sơ...Cậu có đỡ hơn chút nào không?"
Gáy của Lục Tri Chu bị Kỳ Sơ làm cho tê rần,giọng điệu của hắn cũng trở nên mất tự nhiên.Lúc này Kỳ Sơ đang treo ở trên người Lục Tri Chu, phần thân dưới thì đang trần như nhộng, hai chân cậu kẹp vào eo hắn, lâu lâu lại nhấp một cái.Cậu nghe thấy Lục Tri Chu hỏi cũng không đáp lời, chỉ biết khẽ rên hừ hừ, rõ ràng là vẫn chưa lấy lại sức.Lục Tri Chu cảm thấy bản thân như bị ma nhập, hắn nghe thấy giọng nói của chính mình."
Kỳ Sơ, cậu có muốn thử cách khác không..."
------"Hức...đồ chó !"
"Đợi đã...chậm lại một chút ựa!"
Kỳ Sơ vẫn giữ nguyên cái tư thế treo ở trên người Lục Tri Chu, thế nhưng tay của Lục Diên Kính không còn đơn giản là đỡ để cậu khỏi bị ngã nữa, mà là mang theo tính xâm lược cực mạnh, banh hai cánh mông dưới tay ra.Giữa khe mông, cái lỗ hậu hồng hào non tơ chưa từng được ai ghé thăm đã bị nong rộng,bị một cây gậy thịt khủng bố đâm vào hơn một nửa.Ngón chân Kỳ Sơ quắp cả vào nhau, mày chau lại một cách đáng thương,cậu vừa chửi vừa há to miệng thở dốc.Mặc dù ban nãy chính Kỳ Sơ là người chủ động đề nghị, nhưng đây cũng là lần đầu của cậu, cậu chưa bao giờ phải chịu sự kích thích mạnh đến vậy, móng tay đều đã bấu sâu vô chỗ thịt trên cổ Lục Tri Chu.Kỳ Sơ chỉ cho phép Lục Tri Chu đút vào một phần.Không có lý do nào khác, chỉ vì nếu vào hết cậu sẽ khó chịu, mà Kỳ Sơ thì chẳng bao giờ làm chuyện khiến bản thân không thoải mái.Kỳ Sơ không thèm quan tâm Lục Tri Chu có bị nín tới mức khó chịu hay không, cậu là kẻ ích kỷ, sao lại đi quan tâm một con chó làm chi?Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Lục Tri Chu đã ăn không ít bạt tai.Nhìn thấy khuôn mặt bầm dập tím tái của Lục Tri Chu vì mình mà bị Sở Thiên đánh, Kỳ Sơ không có lấy nửa điểm áy náy, lúc vả 'bôm bốp' chẳng chút nương tay."
Tôi đã bảo cậu chậm lại rồi!"
"Cậu không hiểu tiếng người hả!"
Lục Tri Chu vừa mới đút vào là đã bị cái lỗ ướt át mềm mại kẹp cho không chịu nổi, hắn phát điên muốn thọc lút cán nhưng Kỳ Sơ lại không cho.Lục Tri Chu nhịn tới nỗi phải nghiến chặt răng."
Biết rồi..."
Giọng Lục Tri Chu nghe khàn đặc, là âm thanh được bị ép bật ra từ lồng ngực."
Hưm...ư..huhu..."
Kỳ Sơ bắt đầu uốn éo cái mông, hoàn toàn xem Lục Tri Chu như một cây gậy mát xa hình người.Hai tay Lục Tri Chu ôm chầm Kỳ Sơ, hắn chỉ có thể nhấp nhẹ ở gần miệng lỗ.Thật nực cười, rõ ràng là mấy hôm trước hắn còn cực kỳ căm ghét Kỳ Sơ, vậy mà giờ đây, bọn họ lại trốn trong cái nhà vệ sinh chật chội bẩn thỉu để làm chuyện này, tựa như một đôi...uyên ương bất chấp nội quy nhà trường...Mặt Lục Tri Chu càng đỏ hơn...Nhìn cái đầu nhỏ đang lúc lắc không ngừng trước mắt, trong lòng Lục Tri Chu lại dấy lên một cản xúc khó tả, hắn cúi đầu xuống, vùi mặt vào hõm cổ Kỳ Sơ.Hắn cảm thấy Kỳ Sơ dường như cũng không xấu xa tới vậy.Lục Tri Chu phát hiện ra điểm G của Kỳ Sơ.Chỉ cần nện vào thớ thịt mềm ấy một cái, Kỳ Sơ sẽ phản ứng rất mạnh mà run rẩy, có lúc đụ mạnh quá, Kỳ Sơ còn không kiểm soát được mà ngửa người ra sau co giật."
Ứm...huhu..."
Giống như thế này đây, ngay cả một câu cũng không thốt lên nổi.Chân của Kỳ Sơ không chạm được tới đất, hai chân cậu mềm nhũn như cọng bún, nó buông thõng xuống, thi thoảng lại giật lên một cái.Lục Tri Chu cũng không có hôn để dỗ dành Kỳ Sơ nữa, hắn banh chân Kỳ Sơ ra, sau đó lại thụi vào thêm một khúc."
Phọt phẹt..."
Kỳ Sơ sợ rồi."
Khoan đã..."
"Lục Tri Chu hức hức...dừng lại..."
Kỳ Sơ chuyên bắt nạt kẻ yếu,cậu không còn dám tát Lục Tri Chu nữa,chỉ biết vùng vẫy rồi khóc thút thít.Cậu nghe thấy Lục Tri Chu thở dài một tiếng, sau đó thụt cặc ra một chút."
Xin lỗi cậu, tôi không kiềm chế được..."
Lục Tri Chu che mắt Kỳ Sơ lại."
Không sao đâu, tôi sẽ làm nhanh hơn một chút..."
Vừa nãy hắn thật sự muốn địt thẳng vào trong.Bị che mắt không nhìn thấy gì, Kỳ Sơ càng trở nên mẫn cảm hơn, bên trong lỗ nhỏ không ngừng ứa ra nước dâm, nó thắt chặt lấy con cặc của Lục Tri Chu mà mút mát liên hồi.Cậu thiếu gia cao ngạo nhà họ Kỳ nhận ra, quả nhiên Lục Tri Chu vẫn là con chó vừa ngu vừa bần ấy, hắn ta không dám cãi lời cậu.Kỳ Sơ rất muốn ra lệnh cho Lục Tri Chu bỏ cái tay dơ bẩn của hắn ra như ban nãy, nhưng cậu lại nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của Lục Tri Chu, như thể đang cố gắng kiềm chế điều gì đó, Kỳ Sơ trong phút chốc còn ngỡ rằng mình đang bị một con sói dữ bú mút.Khi mở miệng lần nữa, khí thế của thiếu gia nhỏ đã yếu đi giống như đang làm nũng, "Lục Tri Chu...huhu nhẹ thôi..."
Lục Tri Chu giảm nhẹ lực, hắn cảm thấy Kỳ Sơ ở trong lòng mình như một con búp bê sứ, kiều khí muốn chết.Lục Tri Chu dí vào lớp thịt non mẫn cảm của Kỳ Sơ, liên tục tấn công tới tấp vào nơi đó.Đầu khấc to tròn lần nào cũng nện đúng vào thớ thịt mềm kia, Kỳ Sơ sướng đến thất thần, miệng đều không khép lại được, nước dãi chảy ròng ròng xuống cằm."
Phạch phạch phạch..."
Lần này không phải là Kỳ Sơ tát Lục Tri Chu nữa, mà là cái mông nhỏ của cậu bị Lục Tri Chu dập cho ửng đỏ hết một mảng, bờ mông rung lên bần bật."
Á a!"
Lục Tri Chu ôm chặt lấy Kỳ Sơ đang điên cuồng giãy giụa, phần hông thúc càng lúc càng nhanh, gậy thịt 'bạch bạch bạch' nắc dữ dội."
Ư!
A a a--!!"
Đầu cặc bỗng nhiên bị một dòng nước ấm nóng xối lên.Kỳ Sơ phun nước rồi...--
Lục Tri Chu sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị Sở Thiên trả thù."
Kỳ Sơ, trò nói đi"Thầy giáo gọi Kỳ Sơ đứng dậy.Sở Thiên đã đi mách lẻo với thầy, nói rằng Lục Tri Chu cố ý gây sự, còn đánh cậu ta tới bất tỉnh.Lục Tri Chu chỉ im lặng cúi đầu, không nói một lời.Lục Tri Chu cũng bị thương không hề nhẹ, Sở Thiên nói mỗi mình Lục Tri Chu hành hung cậu ta thì nhìn kiểu gì cũng chẳng đáng tin.Nhưng ai bảo nhà Sở Thiên có quyền có thế, còn Lục Tri Chu thì chỉ là một thằng nhóc con nhà nghèo chứ?Thầy giáo khó mở lời nên dứt khoát gọi Kỳ Sơ lên nói.Lục Tri Chu vẫn cúi đầu, hắn nhìn những vết bầm tím trên khớp ngón tay mình, đó là vết thương để lại khi hắn cứu Kỳ Sơ lúc nãy.Kỳ Sơ lên tiếng."
Là Lục Tri Chu ra tay trước..."
Lục Tri Chu đột ngột ngẩng đầu lên, xuyên qua những kẻ đang hóng chuyện trong lớp, hắn nhìn thấy một Kỳ Sơ với vẻ mặt dửng dưng như không.Kỳ Sơ cũng đã trở thành một người xem trò vui.Lục Tri Chu sớm đã nhìn rõ thực tế, thầy giáo sẽ không giúp hắn, có khi hắn còn sẽ bị kỷ luật.Lục Tri Chu hoàn toàn không thấy hối hận.Nhưng mà, hắn không dám tin rằng Kỳ Sơ sẽ vu khống mình.Sở Thiên mỉa mai cười ngạo Lục Tri Chu " Cũng không chịu nhìn lại xem mày là cái dạng gì..."
Mắt Lục Tri Chu lập tức hằn lên những tia máu, hắn thấy Sở Thiên dùng khẩu hình nói với hắn."
Thứ chó hoang..."
Như thể đang chế giễu cho sự tự mình đa tình của Lục Tri Chu."
Tạo sao lại nói dối!"
Các bạn học vội cản Lục Tri Chu đang định lao xuống lại, bàn ghế trong lớp "
'rầm rầm' bị xô lệch mấy hàng.Lục Tri Chu nhìn chằm chằm vào Kỳ Sơ, vẻ mặt trông dữ tợn lại đáng sợ."
Tại sao lại nói dối?"【 độ độc ác hiện tại đã đạt 70%, mong ký chủ sẽ tiếp tục phát huy 】