Wattpad  (Caoh/Xuyên/Đam)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
399382146-256-k360691.jpg

(Caoh/Xuyên/Đam)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á
Tác giả: ThL2714
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên convert : Ác độc còn mạo mỹ sẽ bị chơi đến khóc nga

Tác giả: Độc Thượng Tây Lâu
Giới thiệu:
【Ngụy cưỡng chế】【HE】【Đơn tính】
Thế giới nào có Kỳ Sơ, thế giới đó liền sụp đổ.

Vốn dĩ chỉ là một pháo hôi vô danh mờ nhạt, thế mà các nhân vật chính lại cứ như phát điên mà tranh giành cậu.

Để trừng phạt Kỳ Sơ vì đã làm sập vô số thế giới, hệ thống đã ném cậu vào thế giới trừng phạt, biến cậu thành vai phản diện ác độc bị dàn nhân vật chính căm thù nhất.

Loại vai này thường có kết cục chết cực kỳ thảm khốc!!

Hệ thống không tin, lần này Kỳ Sơ còn có thể làm banh cốt truyện nữa!!

Kỳ Sơ liếc nhìn tên nam chính đang điên cuồng bú liếm khắp người mình, bất lực thở dài.

Chẳng lẽ mày không biết, loại nhân vật vừa độc ác vừa xinh đẹp thế này là dễ bị thèm khát nhất hả?
______
Sủng công nên cân nhắc!

 
(Caoh/Xuyên)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á Nha
Mở đầu


Tên truyện : Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc ÁTên convert : Ác độc còn mạo mỹ sẽ bị chơi đến khóc nga

Tác giả: Độc Thượng Tây LâuGiới thiệu:【Ngụy cưỡng chế】【HE】【Đơn tính】Thế giới nào có Kỳ Sơ, thế giới đó liền sụp đổ.Vốn dĩ chỉ là một pháo hôi vô danh mờ nhạt, thế mà các nhân vật chính lại cứ như phát điên mà tranh giành cậu.Để trừng phạt Kỳ Sơ vì đã làm sập vô số thế giới, hệ thống đã ném cậu vào thế giới trừng phạt, biến cậu thành vai phản diện ác độc bị dàn nhân vật chính căm thù nhất.

Loại vai này thường có kết cục chết cực kỳ thảm khốc!!Hệ thống không tin, lần này Kỳ Sơ còn có thể làm banh cốt truyện nữa!!Kỳ Sơ liếc nhìn tên nam chính đang điên cuồng bú liếm khắp người mình, bất lực thở dài.Chẳng lẽ mày không biết, loại nhân vật vừa độc ác vừa xinh đẹp thế này là dễ bị thèm khát nhất hả?【Thế giới thứ nhất 】Tiểu thiếu gia độc ác kiêu căng : -Cậu Kỳ thiếu gia tính tình hống hách đỏng đảnh, rất thích bắt nạt cậu bạn trầm tính trong lớp.

Ai dè lại bị cậu bạn đó vô tình phát hiện ra bí mật mình bị "nghiện séc"Tiểu thiếu gia nghĩ ngợi một hồi, rồi tung cước vào người tên kia.

Cái miệng vẫn còn đỏ mọng mà lại vênh váo hất hàm: "Cậu, lại đây hôn tôi!"

Về sau:"Cậu bị điếc hả!!

Tôi đã nói là đừng có đút vào rồi mà!"

"Xin lỗi...cục cưng, anh thật sự nhịn không có nổi..."【Thế giới thứ hai】Tiên tôn độc ác thanh cao lạnh lùng :-Sau khi nhìn thấu bộ mặt tàn nhẫn máu lạnh của Kỳ Sơ, gã đồ đệ sa đoạ thành Ma tôn đã cưỡng ép bắt vị sư tôn lòng dạ sắt đá về Ma giới, thề phải hành hạ cậu trăm bề, khiến cho Kỳ Sơ phải nếm đủ mọi khổ đau!Về sau:"Cút...cút ra ngoài!"

"Sư tôn, người đừng khóc nữa... là lỗi của đệ tử..."【Thế giới thứ ba】Cậu chủ đanh đá độc ác về quê : -Ăn hiếp kẻ thật thà, ắt có ngày sẽ bị chính kẻ thật thà đó đè ra ăn hiếp lại đến độ khóc không thành tiếng.【Thế giới thứ tư】Ác quỷ độc ác xinh đẹp: -Sau khi liên tiếp có người trong biệt thự bị thương, gã đàn ông không thể chịu đựng được mà đã đè con "ác quỷ" vừa xinh đẹp vừa đỏng đảnh kia vào tường."

Tôi đã cảnh cáo cậu rồi đúng không, nếu cậu còn dám hại người, tôi sẽ...

địt chết cậu..."

Về sau:"Anh lấy tư cách gì mà quản tôi?"

"Cục cưng ới anh sai rồi, anh sai rồi...bé đừng lơ anh nữa mà..."【Thế giới thứ năm】Đoá tầm gửi độc ác của thời tận thế:-Kỳ Sơ khinh nhất là cái tên ' con cưng của trời' vẻ ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại âm u biến thái.

Ấy thế mà sau khi hắn rời đi, Kỳ Sơ mới nhận ra rằng không có hắn thì mình chẳng thể nào sống nổi.【Thế giới thứ sáu】Omega độc ác giả làm Alpha: -Kỳ Sơ ganh ghét ngôi sao mới nổi trong giới kinh doanh.

Cậu ghét cái đầu kinh doanh tầm thường của mình, ghét việc cha cứ dăm ba bữa lại lôi mình ra so sánh với tên thiên tài đó.Kỳ Sơ tức tối chuốc thuốc hắn ta, ai ngờ chính mình lại bị lôi vào phòng.Ngôi sao mới nổi trong giới kinh doanh bóp cổ Kỳ Sơ:"Cậu dám bỏ thuốc tôi?

Thứ alpha kinh tởm..."

Về sau:"Anh đừng có chạm vào tôi!"

"Rồi rồi, bà xã cho anh hôn miếng nữa thôi..."【Thế giới thứ bảy】Thái tử Đế quốc độc ác: -Thân là ánh sáng của Đế quốc với huyết thống tôn quý, Kỳ Sơ hả hê sỉ nhục vị hoàng tử nước bại trận, bắt nạt, chế giễu hắn, bắt hắn quỳ xuống làm ngựa cho mình cưỡi, thậm chí ép hắn phải dùng miệng để giải quyết nhu cầu sinh lý cho mình.【Thế giới thứ tám】Học sinh giỏi độc ác cao ngạo: -Tên học sinh giỏi vừa có tài vừa có đức, tính cách lại cao ngạo.

Vậy mà tên nam chính nhà giàu lại phát hiện ra dưới vẻ ngoài thanh cao lạnh lùng của con người này là một con điếm rách chỉ cần cho tiền liền sẵn sàng cho sờ mó.Đã thiếu tiền đến thế, chi bằng bán thân cho hắn luôn đi.【Thế giới thứ chín】Lính gác dẫn đường,Giáo quan độc ác xinh đẹp:-Trong trại huấn luyện, chẳng có ai là không mê vị giáo quan xinh đẹp tên Kỳ Sơ.

Cậu vừa quý phái vừa diễm lệ, khác hoàn toàn với những giáo quan mặt mũi lúc nào cũng cau có khác.【Thế giới thứ mười】Em trai độc ác giả tạo: -Loạn luân trá hình/ đóa hồng nhỏ được cưng chiều từ bé tính tình hung ác, tự cho mình sẽ trở thành Alpha mạnh nhất.

Ai ngờ vào ngày phân hoá, từ đầu đến chân cậu lại ngập tràn hương hoa hồng nồng nàn, và rồi giữa cơn phát tình xa lạ, cậu đã bị người anh trai hai mắt đỏ ngầu đụ nát lỗ đít non...【Thế giới thứ mười một】Chim hoàng yến độc ác xinh đẹp:- Đừng có tùy tiện coi người khác là thế thân, coi chừng bị trả thù địt nát đít nha.【Thế giới thứ mười hai】Cậu chủ nhỏ độc ác tự kỷ: -Cậu chủ nhỏ sa cơ lỡ vận, vừa tự kỷ lại sợ người lạ bị gia tộc ruồng bỏ, tống đến một trang viên hẻo lánh.

Để trốn thoát, cậu lén lút làm chuyện xấu, nhưng rồi vẫn bị gã quản gia bụng dạ khó lường bám lấy tưới tắm ngày đêm.________________________Truyện này 1×1, khum np khum song tính ạ!!!!!
 
(Caoh/Xuyên)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á Nha
1.Thiếu gia ác độc ngang ngược


Chương 1 : bắt nạt nam chính/người đẹp ác độc giọng điệu khinh miệt "thứ chó dơ..."

___________【Nhân vật nhiệm vụ: Kỳ Sơ】【Thân phận: Tiểu thiếu gia nhà họ Kỳ】【Độ độc ác hiện tại: 10%】Giọng điện tử máy móc của hệ thống vang lên, nghe lạnh buốt, chẳng có chút hơi ấm.【Kỳ Sơ, làm ơn hoàn thành nhiệm vụ theo đúng yêu cầu của cốt truyện, vào vai phản diện cho tốt.

Nếu không, cả hai chúng ta đều không thể quay về tổng bộ】Hệ thống đã chạy theo Kỳ Sơ gần tám trăm thế giới, kết quả là tất cả những thế giới đó đều sụp đổ tan tành.Hệ thống cạn lời,mà tổng bộ cũng bó tay.Thế nên hệ thống và Kỳ Sơ liền bị tổng bộ đày ải đi cùng nhau.Nhiệm vụ kiểu 'phản diện độc ác' này vừa cực lại vừa ít điểm, lúc nào cũng thiếu người, nên tổng bộ sẽ đày những đứa làm nhiệm vụ mà hay phá đám vào những thế giới như thế này.

Mà kết cục của bọn phản diện độc ác thường thê thảm vô cùng.Nghe hệ thống nói,Kỳ Sơ liền tỏ vẻ nghiêm túc"Được thôi"Hệ thống cũng chẳng biết là cậu có tin hay chưa, nhưng nó cảm thấy ngày mình được giải thoát còn xa vời vợi.Hệ thống bắt đầu truyền tải cốt truyện và nhiệm vụ cho Kỳ Sơ.【Trong thế giới này, cậu là tiểu thiếu gia nhà họ Kỳ, từ nhỏ cậu đã được nuông chiều thành cái thói ngang ngược,coi trời bằng vung, nội tâm thì vừa ngu xuẩn lại vừa hiểm độc.

Mà cũng bởi vì nhân vật chính vô tình "đắc tội" cậu, nên đã trở thành đối tượng bị cậu bắt nạt trong thời gian dài】【Nhiệm vụ hiện tại của cậu là duy trì hình tượng độc ác này và phải dùng mọi thủ đoạn để tăng độ độc ác lên 100%】Kỳ Sơ ngẫm lại cốt truyện"Vậy bây giờ nếu tao tiếp tục nhắm vào Lục Tri Chu thì thì độ ác độc sẽ tăng lên à?"【Theo lý thì là vậy nhưng độ độc ác tăng lên bao nhiêu thì còn phải tuỳ vào tình hình cụ thể 】Kỳ Sơ cong môi "Vậy thì phải hành tới bến luôn mới được..."

Tuy Kỳ Sơ đã phá banh 800 thế giới nhưng phải công nhận rằng kỹ thuật diễn xuất của cậu vẫn rất đỉnh, chỉ trong một thoáng đã nhanh chóng vào vai.Kỳ Sơ đẩy cửa lớp ra, cả lớp ngay lập tức đồng loạt nhìn về phía cậu thiếu gia cao quý mà họ không dám chọc vào.Làn da trắng như tuyết, chiếc cổ thanh thoát sạch sẽ, còn sở hữu một đôi mắt mèo xinh đẹp,rõ ràng là đang mặc bộ đồng phục mà hầu hết học sinh đều không muốn mặc,lại trông hệt như một học sinh gương mẫu, thế nhưng mặt mày lại toát lên vẻ hống hách ngang ngược.Lúc nhìn người khác là cằm Kỳ Sơ sẽ hơi kênh lên, chỉ cần không vừa ý một chút là liền trợn mắt lườm người ta.Lần này là vì Lục Tri Chu không lau ghế cho cậu."

Lục Tri Chu, tôi đã nói rồi mà"Kỳ Sơ cáu rồi.Rõ là cậu đang đi bắt nạt người ta, nhưng cậu lại là người nổi quạu, đôi mày xinh xắn cũng khẽ nhíu lại.Một tên nam sinh vẫn luôn dán mắt vào Kỳ Sơ từ lúc cậu mới vào bèn đứng dậy, bước đến trước mặt trước mặt Kỳ Sơ , xum xoe nói : "Kỳ Sơ, tôi thấy cái thằng ranh Lục Tri Chu này đúng là coi lời cậu nói như gió thoảng bên tai mà"Nói rồi, nam sinh đó đi tới trước mặt Lục Tri Chu đang ngủ gục trên bàn,đá mạnh vào bàn một cú,làm Lục Tri Chu đành phải mở mắt ngồi dậy.Kỳ Sơ hừ một tiếng, lúc này mới chịu liếc nhìn nam sinh kia một cái.Kỳ Sơ định gọi tên cậu ta, nhưng nghĩ tới nghĩ lui mới phát hiện ra hình như mình không biết cậu nam sinh đó tên gì.Thế là, Kỳ Sơ chỉ tay vào cậu ta rồi nói : "Đi kêu Lục Tri Chu lau ghế cho tôi"Cậu nam sinh kia hoàn toàn không chấp nhặt chuyện Kỳ Sơ không nhớ tên mình, ngược lại còn mặt mày hớn hở như thể được trời ban cho ân huệ.Trong mắt tiểu thiếu gia họ Kỳ, cậu có thể dựa vào quyền thế của nhà mình để bắt nạt bất kỳ ai,vì vậy tất cả mọi người đều sợ cậu,đều sẽ nghe lời cậu.Thế nên tiểu thiếu gia rất đắc ý.Nhưng cậu lại không biết rằng, phần lớn là vì gương mặt xinh đẹp vượt mức cho phép của cậu.Chỉ cần được Kỳ Sơ để mắt tới,bảo bọn họ làm gì cũng được.Dù có phải bò ra đất sủa gâu gâu thì họ cũng cam lòng.Nhưng chuyện tốt như vậy trước giờ chỉ rơi lên đầu Lục Tri Chu.Mọi người thực sự không hiểu nổi một đứa tầm thường nhạt nhẽo như Lục Tri Chu sao lại lọt được vào mắt xanh của Kỳ Sơ.Lúc này đây,tên nam sinh kia liền trút hết cơn giận dữ cùng ghen tị lên người Lục Tri Chu,cậu ta lôi Lục Tri Chu từ chỗ ngồi dậy, rồi dộng một cú thật mạnh vào bụng hắn."

Kỳ Sơ đang nói chuyện với mày đó!"

"Sao?

Mắt đã mù rồi,tai cũng điếc luôn hả!?"

Lục Tri Chu ôm bụng, vẻ mặt có chút đau đớn, xem ra cú đấm đó rất mạnh."

Lục Tri Chu, đi lau ghế"Kỳ Sơ đánh giá một lượt Lục Tri Chu từ đầu đến chân, khoé miệng cậu cong lên thành nụ cười đầy khinh miệt."

Loại người như cậu, cũng chỉ xứng để lau ghế cho tôi thôi..."

Lục Tri Chu ăn mặc rất bần hèn.Cả Kỳ Sơ và Lục Tri Chu đều mặc nguyên bộ đồng phục của trường, nhưng mọi chi tiết trên người Lục Tri Chu đều toát ra vẻ "nghèo khổ".Bộ đồng phục chẳng biết đã giặt bao nhiêu lần, màu cũng đã bạc đi,hơi ngã sang màu trắng.

Đôi giày ở dưới chân cũng vậy, dây giày đã sờn rách bung hết chỉ.Hắn và Kỳ Sơ là một trời một vực.Chiếc khuy măng sét mà Kỳ Sơ gài hờ trên đồng phục cũng có cái giá mà Lục Tri Chu không dám nghĩ tới.Sự khinh bỉ cùng chán ghét của Kỳ Sơ không hề che giấu,hoàn toàn lộ rõ ra ngoài và nhắm thẳng vào Lục Tri Chu.Kỳ Sơ để ý thấy tay phải của Lục Tri Chu siết chặt lại thành quyền, nhưng cuối cùng lại nén giận mà buông ra.Lúc mở miệng lần nữa, Lục Tri Chu đã mang một dáng vẻ ngoan ngoãn phục tùng."

Xin lỗi, tôi quên mất..."

Nói rồi, Lục Tri Chu đi đến chỗ của Kỳ Sơ và ngồi xổm xuống, móc từ trong túi ra một xấp khăn giấy.Tên nam sinh bên cạnh lại đạp Lục Tri Chu thêm một cái nữa, lần này Lục Tri Chu không đứng vững được mà ngã sõng soài ra đất, đổi lại là một trận cười rần rần của cả lớp.Bọn họ cũng đang xem kịch hay."

Mày làm cái gì vậy hả Lục Tri Chu, Kỳ Sơ bảo mày dùng tay áo lau cơ mà!"

Lục Tri Chu chậm rãi bò dậy, không ai thấy được biểu cảm của hắn.Lục Tri Chu không có phủi bụi trên người, mà chỉ kéo tay áo mình xuống, bắt đầu lau ghế cho Kỳ Sơ."

Xin lỗi, lần sau sẽ không vậy nữa"
 
(Caoh/Xuyên)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á Nha
2.Thiếu gia ác độc ngang ngược


Chương 2 : nghiện tình dục/bị bắt quả tang đang thẩm du/trong đầu chỉ còn lại hình ảnh cây hàng non tơ hồng hào

___________Sau khi nghỉ giữa trưa, phần lớn học sinh trong lớp đều rủ nhau đi ăn, thoáng một cái cả lớp chỉ còn lại một mình Lục Tri Chu.Lục Tri Chu ngẩng đầu nhìn một vòng, phát hiện không có ai mới dám kiểm tra vết thương trên người mình.Lục Tri Chu vén chiếc áo đồng phục lên, quả nhiên, ngay chỗ mạn sườn đã bầm tím cả một mảng lớn.Lục Tri Chu đưa ngón tay sờ thử, lập tức bật ra tiếng rên đau đớn.Chỗ đó bị đạp mạnh quá, e là hắn phải chịu đau một thời gian dài.Đây cũng không phải lần đầu Lục Tri Chu bị thương.Trước đây cũng vậy, chỉ cần Kỳ Sơ không vui thì hắn chỉ có nước ăn đòn.Lúc thì ở tay, có lúc thì ở bắp chân,trên người lúc nào cũng mang đầy thương tích.Không phải do Kỳ Sơ động tay, Kỳ Sơ thậm chí còn chẳng buồn chạm vào hắn, cứ như thể là rất ghê tởm hắn."

Con chó dơ..."

Lần nọ, hắn bị một đám theo đuổi Kỳ Sơ chặn trong nhà vệ sinh, đánh cho mặt mũi bầm dập, người ngợm toàn là bụi bặm.Kỳ Sơ thì đứng ngay cửa, người sạch sẽ tinh tươm,cậu rũ mắt nhìn hắn, bờ môi mấp máy,khi thốt ra lại là những lời lẽ cay nghiệt.Nghĩ đến đây, Lục Tri Chu dường như lại thấy được cái vẻ cao cao tại thượng không xem ai ra gì của Kỳ Sơ.Hắn giống như một con chó vậy...Mà mẹ nó còn là một con chó dơ!Trong mắt Lục Tri Chu ánh lên vẻ u ám.Lục Tri Chu lấy tuýp thuốc mỡ từ trong hộc bàn ra, bắt đầu bôi lên chỗ bị thương.Vì quá đau nên trán Lục Tri Chu đã rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, hắn chỉ có thể ngửa đầu ngả người ra sau, lưng tựa vào bàn học phía sau.Tuýp thuốc mỡ trong tay Lục Tri Chu là loại rất rẻ tiền, đắt hơn nữa thì hắn cũng không mua nổi, nhưng thà có còn hơn không.Bôi thuốc xong, Lục Tri Chu xếp lại chồng sách trên chiếc bàn phía sau.Đây là chỗ ngồi của Kỳ Sơ,mặc dù Kỳ Sơ không học hành gì nhưng sách vở bút thước lại chẳng thiếu một thứ.Nếu để Kì Sơ phát hiện cái bàn lộn xộn,chắc chắn sẽ lại gây khó dễ cho hắn.Dọn dẹp xong, Lục Tri Chu liếc nhìn chiếc đồng hồ treo ở phía trên bục giảng, đã gần 20 phút trôi qua.Hắn vẫn chưa ăn trưa...Lục Tri Chu thở dài một hơi, hắn lôi hộp cơm của mình từ trong cặp ra rồi đi ra ngoài.Bên trong hộp cơm sắt là cơm của Lục Tri Chu đã chuẩn bị ở nhà từ sớm, đồ ăn bán ở bên ngoài đắt quá, hắn không có nhiều tiền như vậy.Như mọi khi, Lục Tri Chu định đến phòng dụng cụ để ăn cơm.Vào giờ ăn, nơi này vốn dĩ sẽ không có ai, Lục Tri Chu cũng có thể yên ổn mà ăn xong bữa cơm.Nhưng lần này, phòng dụng cụ hình như đã có người đến trước.Lục Tri Chu đẩy hé cửa, liền nghe thấy nhưng âm thanh lí nhí phát ra từ bên trong , hắn không nghĩ nhiều, quay người định rời đi.Nhưng ngay giây tiếp theo, Lục Tri Chu nghe thấy một giọng nói không thể quen thuộc hơn."

A...ư!"

Bàn tay đang nắm tay nắm cửa của Lục Tri Chu bỗng khựng lại.Là Kỳ Sơ...Nhưng Lục Tri Chu chưa bao giờ nghe thấy Kỳ Sơ phát ra âm thanh như vậy.Giọng nhỏ nhẹ, vừa ngọt vừa ngấy,nghe cứ như một khối mạch nha đặc quánh, nó cứ dính nhớp quện lấy cổ họng không chịu rời.Trên tay Lục Tri Chu vẫn cầm hộp cơm, hắn dừng bước, không vào trong cũng không rời đi.Kỳ Sơ đang làm gì vậy?Lục Tri Chu cảm giác bản thân như vừa nuốt phải một viên kẹo ngọt đến gắt cổ, cuống họng giờ đây cũng trở nên ngứa ngáy.Lục Tri Chu biết, lẽ ra bây giờ hắn ta nên rời đi.Nếu mà để Kỳ Sơ phát hiện, hắn sẽ bị đánh một trận tơi bời, hơn nữa trên người hắn vừa có thêm vết thương mới.Lục Tri Chu chưa bao giờ biết lá gan của mình lại lớn đến vậy.Hắn không có đi, ngược lại còn siết chặt tay nắm cửa, đẩy cửa hé ra thêm một chút.Kỳ Sơ không phát hiện ra hắn, nhưng hắn lại nhìn thấy rõ hơn rất nhiều.Kỳ Sơ đang thủ dâm...Cậu ngồi bên trên tấm nệm, chiếc quần đồng phục đã tuột xuống phân nửa, để lộ ra làn da trắng nõn nà,đích thị là dáng vẻ của một cậu thiếu gia được cưng chiều nâng niu trong nhung lụa.Đây là lần đầu tiên Lục Tri Chu thấy một Kỳ Sơ như vậy.Lục Tri Chu không ngờ sẽ có ngày mình lại như một thằng biến thái mà đi nhìn chằm chằm vào thân dưới của một tên nam sinh.Thậm chí, tên nam sinh ấy còn bắt nạt hắn nữa.Chỗ đó của Kỳ Sơ trông rất xinh đẹp.Là thật sự rất xinh đẹp.Trong đầu Lục Tri Chu lúc này chỉ còn lại hình ảnh cây cặc nhỏ xinh hồng hào kia.Dương vật của Kỳ Sơ cũng giống như con người cậu vậy, sạch sẽ, tinh xảo.Mà bây giờ, Kỳ Sơ đang thở hổn hển,bàn tay đang bọc lấy cây hàng nhỏ đang tươm nước của mình mà tuốt lên tuốt xuống.Hóa ra vừa nãy thứ hắn nghe được là tiếng thở dốc của Kỳ Sơ.Kỹ thật của Kỳ Sơ trông non kém thấy rõ,Lục Tri Chu cứ thế nhìn từ xa liền thấy cậu chẳng hề thương tiếc với thằng nhỏ của mình, mặt mày rất thiếu kiên nhẫn.Là muốn lắm rồi hay sao.Sao lại có thể thèm khát tới vậy chứ?Thi thoảng Lục Tri Chu cũng tự quay tay, có đôi lúc hắn thấy phiền nên nhịn một lát là xongDù có nhịn rất lâu cũng sẽ không giống như Kỳ Sơ.Mà lúc này, Lục Tri Chu thấy Kỳ Sơ đã khó chịu đến mức sắp quằn quại ra đất."

Ha..."

"Hức...huhu..."

Kỳ Sơ khóc rồi.
 
(Caoh/Xuyên)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á Nha
3.Thiếu gia ác độc ngang ngược


Chương 3 : ngang ngược/tự ngồi lên cạ, sướng đến nỗi bắn tinh/thưởng cho con chó dơ đang cứng cặc cái bạt tai

___________Vì sục không ra mà tủi thân đến phát khóc á?Lục Tri Chu thậm chí còn cảm thấy có hơi buồn cười.Kỳ Sơ sẽ chau mày chửi hắn là một con chó vừa dơ vừa bần, cũng sẽ lạnh lùng đứng nhìn hắn bị cả đám người đánh hội đồng, thậm chí sau đó còn hống hách bắt hắn quỳ xuống lau ghế cho mình.Một Kỳ Sơ xấu xa đến cùng cực.Thế nhưng hôm nay Lục Tri Chu lại bắt gặp cảnh Kỳ Sơ thủ dâm.Một kẻ xấu xa như vậy, lại lén trốn vào phòng dụng cụ một mình, còn tụt cả quần ngoài lẫn quần lót bên trong, cố nén tiếng thở dốc để quay tay.Thậm chí...còn vì không xuất được mà khó chịu đến bật khóc...Đúng lúc này, Kỳ Sơ dường như đã phát hiện ra hắn."

Không được nhìn!"

Giọng Kỳ Sơ vẫn còn pha chút nức nở, cậu chưa kịp nhìn rõ mặt Lục Tri Chu đã vội gào lên."

Tin tôi móc mắt cậu ra không..."

Lục Tri Chu không nhúc nhích.Bởi vì cái cảnh Kỳ Sơ vừa kéo quần vừa khóc lóc chửi bới thực sự chẳng có chút uy hiếp nào.Tiểu thiếu gia họ Kỳ mắc chứng nghiện tình dục.Thế nhưng cậu lại coi thường tất cả mọi người, nên dĩ nhiên không muốn phát sinh quan hệ với ai.Con gái không được, mà con trai lại càng không.Vì vậy từ trước đến nay, Kỳ Sơ đều tự mình giải quyết, chỉ có điều, càng lớn thì tình trạng này của cậu ngày càng thêm nghiêm trọng.Dù cho cậu có xoa nắn sục tuốt cỡ nào, cái của nợ bên dưới cũng đều cứng đến sưng lên, nhưng vẫn không tài nào lên đỉnh được.Kỳ Sơ kéo quần xong nhưng vẫn chưa thể thoát khỏi cơn dục vọng mãnh liệt dai dẳng ấy, cậu nằm bò trên đất với vẻ mặt phờ phạc.Nhưng cái tên nhìn trộm biến thái kia vẫn chưa chịu đi.Kỳ Sơ điên tiết."

Cút đi..."

Lục Tri Chu bất chợt nghĩ rằng nếu hôm nay người đến đây không phải là hắn, mà là người khác.Thì chắc chắn Kỳ Sơ sẽ bị cưỡng hiếp.Kể cả Kỳ Sơ có là tiểu thiếu gia cao quý của nhà họ Kỳ đi nữa.Cái giọng đó đâu thể coi là gào hét.Rõ ràng là đang mời gọi một cách trắng trợn mà.Hệt như là đang đặt một miếng thịt kho tàu thơm phức ngay trước mặt con sói đói, kết cục chỉ có thể là bị nó nuốt chửng vào trong bụng.May thay, Lục Tri Chu vẫn còn rất tỉnh táo.Hắn biết, Kỳ Sơ là người hắn tuyệt đối không thể chọc vào."

Xin lỗi..."

Lục Tri Chu nói xong liền định đóng cửa lại.Nhưng mà bên trong lại vọng ra một tiếng khóc nức nở đầy khó chịu."

Lục Tri Chu... không được đi!"

Lần này cuối cùng Kỳ Sơ cũng nhận ra, cái tên 'nhìn trộm biến thái' đó chính là Lục Tri Chu.Trái lại Kỳ Sơ còn thở phào nhẹ nhõm.Bởi vì cậu biết, Lục Tri Chu chính là con chó của cậu, cậu muốn bắt nạt ra sao mà chẳng được.Giọng điệu của Kỳ Sơ lại mang theo cái vẻ ra lệnh đáng ghét thường ngày."

Lại đây..."

"Không thì...tôi đánh chết cậu..."

Nghe được giọng nói mềm mụp không chút sức lực của Kỳ Sơ, Lục Tri Chu lại không cảm thấy giọng điệu của cậu đáng ghét nữa, mà ngược lại còn thấy Kỳ Sơ giống như một chú mèo đang giương nanh múa vuốt.Lục Tri Chu nghĩ đến đôi mắt mèo của Kỳ Sơ.Cảm thấy càng giống hơn nữa...Lục Tri Chu bước vào, tiện tay đóng cửa rồi khoá lại."

Sao vậy?"

Lục Tri Chu đi tới bên cạnh Kỳ Sơ, ngồi xổm xuống.Lần này, Lục Tri Chu đã nhìn thấy vẻ mặt của Kỳ Sơ.Hai má phiếm hồng, đôi môi đã bị bản thân cắn đến sưng đỏ, nơi đáy mắt còn ánh lên một tầng nước đáng thương.Lục Tri Chu nghe thấy tiếng mình nuốt nước miếng.Hắn vẫn chưa ăn trưa, chắc là đã đói quá rồi.Kỳ Sơ không nhận ra được sự khác thường của Lục Tri Chu, cậu bảo Lục Tri Chu đỡ mình ngồi dậy."

Cậu..."

Kỳ Sơ chống một tay ra sau,dùng tay kia chỉ vào Lục Tri Chu.Vênh váo ra lệnh."

Lại đây hôn tôi..."

"Choang!"

Hộp cơm rơi xuống đất.Lục Tri Chu nào rảnh quan tâm đến cơm của mình nữa, hắn cảm thấy mình như biến thành một con sói đói, trước khi kịp phản ứng là đã nhào tới đè Kỳ Sơ xuống.Lục Tri Chu đang hôn Kỳ Sơ, hôn rất mạnh.Lục Tri Chu không biết hôn, hắn chỉ biết điên cuồng ngấu nghiến đôi môi của Kỳ Sơ."

Ứm..."

"Lục Tri Chu...cậu làm tôi đau quá..."

Lục Tri Chu biết rõ, hắn ghét Kỳ Sơ, hắn không hiểu tại sao trên đời lại có một kẻ độc ác như Kỳ Sơ.Lục Tri Chu vô cùng khinh thường những tên nam sinh xum xoe nịnh nọt Kỳ Sơ.Vậy mà,chỉ cần Kỳ Sơ ngoắc tay với hắn một cái, hắn liền mất kiểm soát mà lao tới."

Chát!"

Kỳ Sơ giáng cho Lục Tri Chu cái bạt tai."

Cậu điếc à!?Kỳ Sơ lại đá Lục Tri Chu một cước, vừa hay lại trúng vào chỗ bị thương của hắn, Lục Tri Chu lập tức đau đến ôm bụng."

Tôi đã nói là cậu cắn tôi đau rồi!

Sao không chịu dừng lại..."

Có thể thấy rõ, Kỳ Sơ rất tức giận, vì con chó điên Lục Tri Chu này đã cắn cho môi cậu rớm máu.Lục Tri Chu nghiêng mặt, trên đó vẫn còn hằn nguyên dấu tát."

Xin lỗi..."

Lục Tri Chu lại xin lỗi.Kỳ Sơ lạnh lùng nhìn Lục Tri Chu, lần này cậu cũng không thèm so đo nữa."

Bây giờ, cấm cậu nhúc nhích"Kỳ Sơ dạng chân ngồi lên đùi Lục Tri Chu, cả người đều trèo lên.Sau đó Kỳ Sơ túm tóc Lục Tri Chu, thân dưới lúc có lúc không mà cạ trên người hắn.Kỳ Sơ đang dùng cách cọ xát để tìm khoái cảm.Lục Tri Chu bị Kỳ Sơ túm tới đau rát hết cả da đầu, nhưng hắn không hề lên tiếng.Hắn cứ thế nhìn vào Kỳ Sơ đang cạ trên người mình, ánh mắt giống y như một con sói đói đang nhìn chằm chằm vào miếng thịt.Kỳ Sơ lại giật mạnh tóc Lục Tri Chu thêm cái nữa."

Há mồm ra!"

Yết hầu Lục Tri Chu trượt lên xuống, hắn nhìn đôi môi sưng mọng rớm máu của Kỳ Sơ, từ từ mà há miệng ra.Kỳ Sơ bắt đầu thử hôn Lục Tri Chu.Trong đó chẳng có chút ái muội nào,mà chỉ vì Kỳ Sơ phát hiện làm như vậy sẽ có nhiều cảm giác hơn.Lục Tri Chu thấy như có một bé mèo con đang liếm láp môi mình, từng chút từng chút một.Lục Tri Chu muốn bất chấp tất cả mà giữ lấy gáy Kỳ Sơ, rồi đè cậu ra hôn như ban nãy.Nhưng cuối cùng hắn vẫn không làm như vậy.Kỳ Sơ ôm lấy cổ Lục Tri Chu, cọ càng lúc càng nhanh, mông cũng ngồi hẳn lên háng của Lục Tri Chu."

A!"

Lục Tri Chu cảm nhận được Kỳ Sơ bỗng nhiên run lên bần bật, ôm lấy hắn mà run rẩy liên hồi.Kỳ Sơ ra rồi.Mà Lục Tri Chu cũng phát hiện một sự thật nghiêm trọng, hắn đã cứng từ đời nào cũng chẳng hay.Có lẽ là lúc Kỳ Sơ hôn hắn, hoặc có lẽ là lúc Kỳ Sơ ôm hắn cạ sát.Bây giờ con cặc đang cương cứng của hắn đang cách lớp quần mà dí thẳng vào mông Kỳ Sơ.Kỳ Sơ lại thưởng cho Lục Tri Chu một phát tát nữa.
 
(Caoh/Xuyên)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á Nha
4.Thiếu gia ác độc ngang ngược


Chương 4 : quan tâm / bị nhân vật chính ý dâm / nam chính dùng chiếc quần lót nhầy nhụa tinh bọc lấy thân cặc để tuốt

___________

Trên mặt Lục Tri Chu hằn rõ hai dấu tát,hắn thẫn thờ nhìn Kỳ Sơ.

Kỳ Sơ móc khăn giấy từ trong túi ra, rồi nhíu mày tụt quần lót xuống.

Khi nãy Kỳ Sơ đã bắn vào trong quần lót, bên trong đã trở nên nhầy nhụa nên mặc vào không thoải mái lắm, Kỳ Sơ bèn quẳng chiếc quần lót xuống đất bằng vẻ mặt đầy ghét bỏ.

"Nhìn cái gì?!"

Giọng Kỳ Sơ rất gắt gỏng.

Lục Tri Chu lập tức cúi đầu xuống.

Sau đó, Lục Tri Chu nghe thấy tiếng sột soạt, đoán chừng là Kỳ Sơ đang dùng khăn giấy để lau chùi.

Lục Tri Chu lại nhớ đến cây gậy thịt nhỏ hồng hào kia.

Lúc Kỳ Sơ bắn tinh, cây gậy thịt ấy sẽ ra sao?

Hồng hồng trắng trắng,ẩn mình bên trong quần lót, liệu nó có run bần bật như Kỳ Sơ không.

Lục Tri Chu cảm thấy mặt mình trở nên nóng bừng, hắn cúi đầu xuống,liền trông thấy ngay háng mình đã bị đội lên rõ rệt.

Cảm giác đó vẫn chưa chịu nguôi mà thậm chí còn dữ dội hơn nữa.

Lúc ngẩng đầu lên lần nữa, thì Kỳ Sơ hỏi hắn có mang đồ ăn không.

Lục Tri Chu liếc thấy chiếc quần lót nhỏ nằm chỏng chơ ở trong góc, hắn lại nhìn sang Kỳ Sơ.

Kỳ Sơ đã mặc lại đồng phục xong rồi,trông tươm tất giống hệt như lúc mới đến.

Nhưng mà, Lục Tri Chu biết,Kỳ Sơ không mặc gì ở bên trong cả.

Kỳ Sơ lại đá vào Lục Tri Chu"Hỏi cậu đó !

Cậu đựng cái gì ở trong này?"

Kỳ Sơ nhặt hộp cơm rơi trên đất của Lục Tri Chu lên,sau đó lắc lắc"Cơm trưa của cậu à?"

Lục Tri Chu gật đầu.

Kỳ Sơ đói rồi sao?

Chắc là đói dữ lắm rồi, dù sao vừa tan học đã trốn ở đây thủ dâm, còn vật vã đến phát khóc, hẳn là đói lả rồi.

Kỳ Sơ trực tiếp mở nắp hộp cơm.

Cậu không hề hỏi Lục Tri Chu có ăn được hay không, trong mắt Kỳ Sơ, cậu muốn làm gì thì làm, không cần sự cho phép của bất kỳ ai, càng chẳng cần quan tâm Lục Tri Chu có cơm ăn hay không.

Cơm trong hộp rất đơn giản, chỉ có một ít khoai tây và cơm trắng.

"Đúng là nghèo hèn..."

Giọng điệu của Kỳ Sơ rất khó nghe.

Nghe Kỳ Sơ nói như vậy, Lục Tri Chu phát hiện trong lòng mình thế mà không khó chịu tí nào.

"Xin lỗi, là lỗi của tôi..."

Hắn thậm chí còn bắt đầu tìm cớ biện minh cho Kỳ Sơ.

Kỳ Sơ là cậu thiếu gia được cưng chiều từ trong trứng nước, được gia đình nuông chiều hết mực, cho Kỳ Sơ ăn món như thế này đúng là làm cậu phải chịu thiệt rồi.

Thấy Lục Tri Chu ngoan ngoãn nhận lỗi, tâm trạng Kỳ Sơ rất tốt.

Kỳ Sơ cầm lấy đôi đũa trong hộp cơm lên.

Lục Tri Chu chợt dấy lên một cảm giác áy náy khôn xiết.

Đáng ra hôm nay hắn nên mang cơm ngon hơn, ít nhất cũng phải đàng hoàng hơn một chút.

Kỳ Sơ gắp một miếng bỏ vào miệng.

Quả nhiên, cậu thiếu gia không thích nó.

"Khó ăn vãi..."

Kỳ Sơ ném hộp cơm lại cho Lục Tri Chu "Ngày nào cậu cũng ăn cám heo hết hả?"

Lục Tri Chu ôm lấy hộp cơm của mình,không nói gì thêm.

Hắn không quan tâm đến mùi vị, chỉ cần no bụng là được, thế nên dù Kỳ Sơ nói là cám heo hắn cũng không thể phản bác.

"Không ăn nữa, bực mình..."

Kỳ Sơ tức tối bỏ đi, đóng cửa lại một cái vang trời.

Sau khi Kỳ Sơ đi, Lục Tri Chu thất thần nhìn chằm chằm vào đôi đũa.

Nó đã được Kỳ Sơ dùng qua...

Lục Tri Chu liền nhét đôi đũa vào miệng, trông hắn như một thằng biến thái.

Kỳ Sơ không biết, sau khi cậu bỏ đi, chiếc quần lót bị cậu vứt đã được Lục Tri Chu nhặt lên.

Lục Tri Chu dùng chiếc quần lót đó bọc lấy cặc của mình, vừa gọi tên Kỳ Sơ vừa bắn ra.

Kỳ Sơ đã trở về lớp học.

Hệ thống: 【 Cậu lại muốn phá nát cốt truyện nữa phải không?】

Hệ thống nhìn ra Kỳ Sơ chẳng có ý tốt.

【 Cậu lại đang giở trò quyến rũ nhân vật chính đúng không!

Tôi biết ngay mà, cậu chẳng muốn làm nhiệm vụ cho đàng hoàng !】

Hệ thống gào thét.

Thế nhưng, giây tiếp theo.

【Độ Độc Ác 20%】
【Độ Độc Ác 40%】

Hệ thống bỗng nhiên mất kiểm soát mà bắt đầu thông báo liên hồi.

Kỳ Sơ: ......

【Thấy chưa, tao đang làm nhiệm vụ ngon lành mà?】

【Dù sao chỉ cần độ độc ác tăng lên thôi, mày quan tâm quá trình tao làm để chi? 】

Hệ thống im bặt.

Chuỗi code này nghĩ mãi một hồi lâu, nó đoán rằng, chắc là mấy hành động này của Kỳ Sơ đã chọc giận nhân vật chính.

Ban nãy Kỳ Sơ vừa đánh vừa mắng Lục Tri Chu, thậm chí còn nói cơm của hắn là cám heo.

Đúng rồi, nó càng nghĩ càng hợp lý.

Nghĩ thông rồi, hệ thống nhìn độ độc ác tăng lên mà có chút hả hê, dù sao số liệu cũng không gạt người, lần này chắc chắn nhân vật chính sẽ không thích Kỳ Sơ nữa, có khi còn căm hận cadi tên ác độc này cũng nên.

Đoán trước được số phận bị thảm của Kỳ Sơ, hệ thống liền cười hẹ hẹ hẹ.

Cỡ nửa tiếng sau, sắp tới giờ vào lớp Lục Tri Chu mới quay lại.

Lục Tri Chu có nhìn Kỳ Sơ mấy lần.

Nhưng Kỳ Sơ hoàn toàn không để ý tới hắn, chỉ nằm gục trên bàn mà xoay bút.

Lục Tri Chu nhớ tới Kỳ Sơ vẫn chưa ăn trưa.

Trong tiết học, Lục Tri Chu cứ đứng ngồi không yên.

Thật sự không thể yên lòng, Lục Tri Chu bèn chuyền một tờ giấy nhỏ cho Kỳ Sơ.

【Cậu chưa ăn trưa, có phải trong người thấy khó chịu rồi không?】

Lục Tri Chu viết rất nắn nót,hắn gấp tờ giấy lại rồi rón rén đặt lên bàn Kỳ Sơ.

Kỳ Sơ không có trả lời hắn.

Suốt cả tiết học, Lục Tri Chu chẳng nghe lọt được chữ nào.

Lục Tri Chu cũng không hiểu tại sao bản thân lại như vậy.

Trước đây,dù cho có bị đánh một trận thì hắn vẫn có thể chuyên tâm nghe giảng, nhưng giờ đây, trong đầu chỉ toàn là cảnh Kỳ Sơ hậm hực bỏ đi.

Lục Tri Chu càng thấy áy náy hơn.

Dù là không có nguyên liệu tốt, ít ra hắn nên cố gắng nấu cho ngon hơn một chút mới phải.

Khi nãy, sao hắn không giữ Kỳ Sơ lại mà dỗ cậu ăn thêm một tí nữa cơ chứ?

Lúc tan học, Lục Tri Chu vẫn thấy Kỳ Sơ nằm gục trên bàn, nhắm mắt như đã ngủ rồi.

Hắn liền quờ tay vào túi tiền, rồi chạy thẳng ra ngoài.

Lục Tri Chu mua cho Kỳ Sơ cái bánh sandwich và một hộp sữa.

Lục Tri Chu xách chiếc túi, thầm nghĩ, nếu mà mua cho bản thân thì hắn sẽ không bao giờ mua những thứ đắt đỏ như vậy để ăn.

Nhưng đổi lại là Kỳ Sơ, Lục Tri Chu liền như kẻ mất trí mà dốc sạch tiền ăn mấy ngày của mình.

Rồi thể nào Kỳ Sơ cũng không chịu ăn đồ hắn mua, vậy thì khi ấy hắn sẽ dỗ cho cậu thêm một chút.

Kỳ Sơ dễ xí hổ, có đói đến khó chịu cũng không chịu nói đâu.

Nghĩ tới đây, Lục Tri Chu lại thấy hơi buồn cười.

Bước đến cửa lớp, còn chưa kịp vui mừng là hắn đã nhìn thấy có mấy nam sinh đang vây quanh Kỳ Sơ.

"Kỳ Sơ, mình nghe nói cậu chưa ăn trưa..."

"Kỳ Sơ, cái này ngon lắm nè,cậu nếm thử miếng đi..."

"Kỳ Sơ cậu ăn của tôi trước này !"

Bọn nam sinh cứ như đang dâng báu vật,thi nhau nhét đồ ăn vặt vào tay Kỳ Sơ.

Được *chúng tinh phủng nguyệt,Kỳ Sơ lười biếng nhận đại vài món mà họ dâng cho.

Hắn nhìn thấy mẩu giấy khi nãy mình chuyền vẫn nằm trên bàn của Kỳ Sơ, còn chưa được mở ra.

Lục Tri Chu nhìn xuống chiếc bánh sandwich trong tay.

Trước giờ Kỳ Sơ chưa bao giờ thiếu kẻ săn sóc,vậy mà hắn lại ảo tưởng định dùng một cái bánh sandwich rẻ tiền để có được sự yêu thích của Kỳ Sơ.

Lục Tri Chu cảm nhận được một sự tự ti sâu sắc, chiếc bánh sandwich cùng hộp sữa đã tốn hết tiền ăn mấy ngày của hắn cuối cùng cũng chẳng thể trao đi.
 
(Caoh/Xuyên)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á Nha
5 .Thiếu gia ác độc ngang ngược


Chương 5 : Cút ra! / Bị ôm trong nhà vệ sinh tuột quần sàm sỡ / thiếu gia nhỏ tức đến đỏ mắt___________Trải nghiệm khi dùng Lục Tri Chu làm món đồ phát tiết trong phòng dụng cụ lần trước khiến Kỳ Sơ cảm thấy không tệ,cậu có thể lên đỉnh một cách nhanh chóng,cơn dục vọng bất ngờ ập đến cũng ngay lập tức được xoa dịu.Thế nhưng,Kỳ Sơ cũng nhận ra,bản thân ngày càng khó được thoả mãn,chứng nghiện tình dục này chỉ dựa vào mình cậu thì hoàn toàn chẳng có cách nào giải tỏa.Cậu cần một sự kích thích nặng đô hơn.Nhưng Kỳ Sơ không muốn lần nào cũng để Lục Tri Chu nhìn thấy bộ dạng 'phát bệnh' của mình.Cái tên chó hoang Lục Tri Chu không biết sẽ cười nhạo cậu ra sao nữa!Thế là Kỳ Sơ bắt đầu ngó nghiêng các nam sinh sung quanh,cố gắng tìm một đối tượng phù hợp.Xấu quá thì không được, mà lắm mồm cũng chẳng xong...Cuối cùng Kỳ Sơ đã xác định được mục tiêu, đó là thằng đàn em vẫn luôn theo giúp cậu làm việc vặt,Sở Thiên.Vào giờ ra chơi, Lục Tri Chu thấy Kỳ Sơ kéo Sở Thiên ra ngoài.Mấy ngày nay, ánh mắt Lục Tri Chu không có cách nào dời khỏi người Kỳ Sơ được, hắn đúng thật là đã quan tâm Kỳ Sơ nhiều hơn lúc trước.Thời gian chầm chậm trôi qua, Kỳ Sơ vẫn chưa quay lại.Lục Tri Chu ngồi không yên, hắn đứng dậy hỏi người ngồi cạnh về tung tích của Kỳ Sơ."

Kỳ Sơ bảo tôi đi tìm cậu ấy, nhưng tôi không biết cậu ấy đi đâu cả..."

Cậu nam sinh kia liếc Lục Tri Chu một lượt từ trên xuống dưới, tưởng rằng Kỳ Sơ lại nghĩ ra trò hành hạ mới nào đó."

Kỳ Sơ ra nhà vệ sinh rồi"Lục Tri Chu tức tốc chạy ra ngoài, phóng thẳng đến nhà vệ sinh."

Reng reng reng"Tiếng chuông vào lớp đã vàng lên, trong nhà vệ sinh gần như không còn một bóng người.Mà bây giờ, có hai người đang chen chúc nhau ở buồng vệ sinh bên trong cùng."

Kỳ Sơ, cậu gọi tôi ra có chuyện gì vậy?"

Không gian trong buồng vệ sinh rất chật hẹp, Sở Thiên chưa bao giờ được ở gần Kỳ Sơ đến thế,như thể là sắp dính cả vào người nhau rồi.Nhìn vào gương mặt phóng đại của Kỳ Sơ,Sở Thiên khô hết cả cổ họng, ánh mắt cứ liếc ngang liếc dọc, căng thẳng đến độ lòng bàn tay bắt đầu rịn mồ hôi.Kỳ Sơ không mảy may tới sự bối rối của Sở Thiên, cứ thế mà tự mình bước thêm một bước nữa."

Rầm!"

Sở Thiên đập người vào cánh cửa.Vậy mà Kỳ Sơ vẫn tiếp tục dí sát vào,cậu rướn đầu đến gần cổ áo Sở Thiên, hửi hửi."

Cậu còn xịt nước hoa hả?"

Mặt Sở Thiên liền 'bùm!' một cái đỏ bừng."

Đâu...đâu có...bình thường tôi không có xịt..."

Lúc ở lớp, vì Kỳ Sơ bảo lát nữa tìm cậu ta có việc nên cậu ta mới xịt vài hơi."

Thôi kệ,cậu muốn xịt thì cứ xịt..."

"Sở Thiên, cậu biết hôn không?"

Sở Thiên bị câu hỏi của Kỳ Sơ làm cho ngây người."

Cái, cái gì?"

Kỳ Sơ túm lấy cổ áo Sở Thiên, giọng điệu dần trở nên cáu kỉnh.Lại đến nữa rồi.Cơn dục vọng không thể kiểm soát ấy!Vì vậy nên Sở Thiên liền trông thấy, Kỳ Sơ trước mặt mình bỗng chốc như chín mọng,ánh mắt mê man mà giật quần áo cậu ta.Bị chuốc thuốc rồi sao?Đó là suy nghĩ đầu tiên của Sở Thiên.Bởi lẽ trông bộ dạng này Kỳ Sơ đúng thật là không ổn chút nào.Sở Thiên đánh liều ôm lấy Kỳ Sơ "Kỳ Sơ, cậu đã ăn phải thứ gì hả?"

Đây là lần đầu tiên Kỳ Sơ không đẩy cậu ta ra.Sở Thiên không kìm được sự kích động trong lòng,cậu ta chợt ôm chầm lấy cả người Kỳ Sơ."

Kỳ Sơ, có phải cậu đang rất khó chịu không?

Để tôi giúp cậu nha..."

Sở Thiên bắt đầu cởi quần Kỳ Sơ."

Sở Thiên, cậu muốn chết à!"

Kỳ Sơ đá cho Sở Thiên một cước.Cậu chỉ muốn cạ sát rồi bắn ra giống như lần trước ôm Lục Tri Chu thôi,vậy mà Sở Thiên lại muốn cởi đồ cậu ra, Kỳ Sơ cảm thấy Sở Thiên đang tự ý làm bậy, không chịu nghe lời cậu.Ống quần Sở Thiên bị Kỳ Sơ đá cho in cả dấu giày,nhưng cậu ta vẫn không thèm để ý,chỉ càng thêm thô bạo mà kéo Kỳ Sơ, cởi thắt lưng của cậu."

Kỳ Sơ, để tôi giúp cậu, tôi giúp cậu..."

"Cục cưng, tôi sẽ không làm cậu đau đâu..."

Bàn tay Sở Thiên đều đã phát run,phải lay hoay mấy lần cậu ta mới cởi được thắt lưng của Kỳ Sơ.Kỳ Sơ nổi cáu rồi."

Sở Thiên, cậu có biết tôi là không!"

Đây là câu hỏi mà Kỳ Sơ quen dùng để dằn mặt người khác.Kỳ Sơ là ai chứ, cậu là thiếu gia nhỏ của nhà họ Kỳ, thường thì khi Kỳ Sơ nói ra cậu này, ai nấy đều sẽ vì khiêng dè nhà họ Kỳ mà nhúng nhường Kỳ Sơ ba phần.Thế nhưng giờ đây Sở Thiên rõ là đã bị tinh trùng lên não."

Kỳ Sơ, cậu là Kỳ Sơ...cục cưng..."

Rất nhanh,Sở Thiên đã lột sạch Kỳ Sơ,cậu ta mê mẩn muốn hôn Kỳ Sơ, nhưng ngay sau đó đã bị Kỳ Sơ né đi.Kỳ Sơ tức đến đỏ mắt."

Cút!"

"Tôi không làm với cậu nữa..."

Sở Thiên thấy Kỳ Sơ không cho mình hôn cũng không cố nữa, bây giờ cậu ta chỉ muốn địt vào trong cơ thể của Kỳ Sơ."

Sở Thiên, bỏ tay ra!"

"Hức!

Cút xéo!"

"Dơ muốn chết, dơ chết đi được!"

Lục Tri Chu vừa tới nhà vệ sinh đã nghe thấy tiếng khóc nấc chửi bới của Kỳ Sơ.Quá rõ rồi, bên trong đó không chỉ có một người.Ánh mắt Lục Tri Chu chợt trở nên lạnh tanh.Trong lúc giãy dụa, chốt cửa buồng vệ sinh trượt ra.Lục Tri Chu trông thấy một đôi tay trắng ngần, nó thò ra rồi lại bị tóm trở vào.Lục Tri Chu vội lao tới."

Cút ra cút ra!"

"Huhu đừng đụng vào tôi!!"

"Dơ chết đi được!!

Hức hức..."

Sở Thiên đè Kỳ Sơ ngồi lên nắp bồn cầu, còn định banh chân cậu ra.Kỳ Sơ vừa cào vừa cấu Sở Thiên, cậu thấy cái bồn cầu dơ lắm, bây giờ lại trần truồng bị Sở Thiên đè lên trên đó,Kỳ Sơ cảm thấy bản thân sắp suy sụp đến nơi rồi."

Cục cưng...cục cưng Kỳ Sơ, tôi yêu cậu"Sở Thiên đã sớm cởi quần mình, để lộ ra con cặc dữ tợn định thực hiện hành vi cưỡng hiếp."

Rầm!"

Lục Tri Chu lôi Sở Thiên ra bên ngoài, quẳng mạnh xuống mặt sàn."

Má nó..."

Lục Tri Chu như biến thành một con người khác, mắt hắn đỏ ngầu, lao vào đấm túi bụi lên người Sở Thiên."

Mày dám đụng vào cậu ấy!"

Chứng kiến cảnh Kỳ Sơ bị xâm phạm, tim Lục Tri Chu như muốn ngừng đập,cơm thịnh nộ gần như đã cuốn trôi hết toàn bộ lý trí của hắn.Bây giờ hắn chỉ muốn giết hết tất cả những thằng đã bắt nạt Kỳ Sơ...Sở Thiên ăn trọn mấy đấm liền,răng cũng bị rụng một chiếc.Nhưng Sở Thiên từng học tán thủ, ban nãy thực ra là do không có phòng bị.Sở Thiên nhổ ra một bãi máu, rồi bất ngờ phản công.Chỉ trong một thoáng, Sở Thiên đã chiếm thế thượng phong."

Mày mẹ nó dám phá chuyện tốt của tao!"

"Tao đập chết mày!!"

Gáy Lục Tri Chu bị đập mạnh xuống sàn, lập tức liền hoa mắt chóng mặt.Sở Thiên vốn đã ngứa mắt Lục Tri Chu, nay lại bị Lục Tri Chu phá đám chuyện tốt,hắn thật sự muốn đánh chết Lục Tri Chu."

Mày là cái đéo gì!

Mà cũng xứng giành với tao!?"

Sở Thiên đứng dậy, dẫm mạnh lên ngực Lục Tri Chu.Từ góc này, Lục Tri Chu có thể nhìn thấy Kỳ Sơ đang banh hai chân mà ngồi trong một không gian bẩn thỉu, còn Sở Thiên thì đang đắc thắng bước về phía Kỳ Sơ.
 
(Caoh/Xuyên)Đã Đẹp Mà Còn Ác Thì Coi Chừng Bị Chơi Cho Khóc Á Nha
6. Thiếu gia ác độc ngang ngược


Chương 6 : Mách lẻo/Ăn tát rồi bị địt, cặc thông lỗ đít, bị đụ đến thất thần phun nước___________Kỳ Sơ phát bệnh rồi, Lục Tri Chu đã nhận ra từ lần trước ở trong nhà kho.Có đôi lúc Kỳ Sơ sẽ cực kỳ khao khát được giải toả ham muốn.Lục Tri Chu nằm trên sàn nhà vệ sinh, trước mắt hắn đã tối sầm."

Huhu...khó chịu quá..."

"Cục cưng, cho cậu ngay đây..."

Lục Tri Chu liền nghe được tiếng cởi quần của Sở Thiên.Lục Tri Chu biết, ý thức của Kỳ Sơ đã không còn tỉnh táo nữa rồi, mỗi lần phát bệnh Kỳ Sơ sẽ không cầm cự được lâu.--"Rầm!"

Sở Thiên ngã gục xuống, và sau lưng cậu ta, là Lục Tri Chu với khuôn mặt bê bết máu đang giơ một cây lau nhà đã gãy.Lục Tri Chu vội chạy đến ôm lấy Kỳ Sơ "Xin lỗi, xin lỗi cậu..."

Cả gương mặt Kỳ Sơ đã khóc tới lấm lem, cậu chẳng còn nghe thấy lời của Lục Tri Chu nữa, cậu sắp bị hành hạ đến chết mất rồi.Lục Tri Chu hôn lên môi Kỳ Sơ, hắn vẫn hôn thật sâu, vẫn hôn một cách vồ vập như thế,mang theo một sự áp đảo của nỗi sợ còn vương lại.Kỳ Sơ lại nắm lấy tay Lục Tri Chu, bắt hắn ta phải giúp mình giải toả, khóc sướt mướt như một đứa mít ướt."

Cậu có tin...ức tôi!"

Kỳ Sơ không được thoả mãn,liền bắt đầu giở thói đe dọa, nhưng tất cả đều bị Lục Tri Chu chặn lại hết.Dáng vẻ của Kỳ Sơ lúc này cũng không thể đi ra ngoài, nhỡ đâu bị người khác nhìn thấy thì e là sẽ không hay cho cậu.Lục Tri Chu lại liếc nhìn tên Sở Thiên đang ngất xỉu nằm vật ra đất, đoán chừng tạm thời hắn ta sẽ không tỉnh lại được.Dù vậy nhưng Lục Tri Chu vẫn khoá trái cửa nhà vệ sinh lẫn buồng vệ sinh lại.Lục Tri Chu bèn nhấc mông Kỳ Sơ lên,trông y như đang bế một đứa trẻ, hắn không để cho Kỳ Sơ phải đụng vào bất cứ thứ gì trong nhà vệ sinh."

Khó chịu lắm hả?"

Chính bản thân Lục Tri Chu cũng không hề nhận ra,sự quan tâm của hắn dành cho Kỳ Sơ đã vượt quá mức bình thường.Trong mắt Lục Tri Chu ngập tràn xót xa, hắn luống cuống lau nước mắt cho Kỳ Sơ, sau đó liền hôn cậu, liếm lên mắt câu.Kỳ Sơ lại bắt đầu ôm chặt lấy Lục Tri Chu, cọ xát khắp vào người hắn ta, cứ dụi tới dụi lui mãi.Lục Tri Chu bị cậu chọc cho cả người nóng rực,nhưng vẫn hết mực săn sóc Kỳ Sơ, dùng ngón tay nắm lấy cây cặc nhỏ của cậu rồi bắt đầu tuốt."

Đừng có lộn xộn..."

Bây giờ Lục Tri Chu chỉ có thể ôm Kỳ Sơ bằng một tay, hắn sợ cậu giãy giụa lung tung rồi ngã nhào xuống mất.Nhưng Kỳ Sơ lại hiểu nhầm ý của Lục Tri Chu, cậu hung tợn cắn một phát vào tai hắn.Cậu là Kỳ Sơ cơ mà, Lục Tri Chu lấy tư cách gì mà dám lớn tiếng với cậu chứ."

Hít..."

Lục Tri Chu đau điếng, vậy mà Kỳ Sơ vẫn không chịu nhả ra.Lục Tri Chu đã hết cách với Kỳ Sơ nên đành phải cam chịu mà sóc lọ giúp Kỳ Sơ.Con chim bé kia sớm đã cứng ngắc rồi, trên lỗ sáo còn đang rỉ ra dịch nhờn."

Ha!"

Sự kích thích mà Lục Tri Chu mang lại cho cậu quá đỗi mãnh liệt, Kỳ Sơ chẳng trụ được bao lâu đã khó nhịn mà ưỡn cong eo, phần hông cũng thúc về phía trước, tiếng thở dốc ngày càng trở nên dồn dập.Lục Tri Chu lại bế Kỳ Sơ lên cao thêm một chút, động tác trên tay cũng càng lúc càng nhanh hơn."

Ư a!"

Kỳ Sơ bỗng thở hắt ra một hơi, bắn đầy vào tay Lục Tri Chu thứ dịch nhớp nhúa.Lúc này Lục Tri Chu cảm nhận được Kỳ Sơ đang khẽ run lên."

Không sao cả...ngoan..."

Lời vừa thốt ra, mặt Lục Tri Chu liền trở nên đỏ bừng một cách lạ thường.Lục Tri Chu ho khan một tiếng, hắn lại không nhịn được mà liếc nhìn Kỳ Sơ ở trong lòng, thấy cậu hoàn toàn không nghe thấy gì mới thở phào nhẹ nhõm.Dáng vẻ khi nãy của Kỳ Sơ rất giống con mèo nhà hắn...Xuất một lần, Kỳ Sơ cũng không còn vội vã như vừa rồi nữa, nhưng cậu vẫn cứ bám ở trên người Lục Tri Chu.Kỳ Sơ choàng tay qua cổ Lục Tri Chu, những ngón tay vô thức gõ nhẹ lên đó, trông như thể vì quá thoải mái mà vẫn chưa kịp hoàn hồn."

Kỳ...Kỳ Sơ...Cậu có đỡ hơn chút nào không?"

Gáy của Lục Tri Chu bị Kỳ Sơ làm cho tê rần,giọng điệu của hắn cũng trở nên mất tự nhiên.Lúc này Kỳ Sơ đang treo ở trên người Lục Tri Chu, phần thân dưới thì đang trần như nhộng, hai chân cậu kẹp vào eo hắn, lâu lâu lại nhấp một cái.Cậu nghe thấy Lục Tri Chu hỏi cũng không đáp lời, chỉ biết khẽ rên hừ hừ, rõ ràng là vẫn chưa lấy lại sức.Lục Tri Chu cảm thấy bản thân như bị ma nhập, hắn nghe thấy giọng nói của chính mình."

Kỳ Sơ, cậu có muốn thử cách khác không..."

------"Hức...đồ chó !"

"Đợi đã...chậm lại một chút ựa!"

Kỳ Sơ vẫn giữ nguyên cái tư thế treo ở trên người Lục Tri Chu, thế nhưng tay của Lục Diên Kính không còn đơn giản là đỡ để cậu khỏi bị ngã nữa, mà là mang theo tính xâm lược cực mạnh, banh hai cánh mông dưới tay ra.Giữa khe mông, cái lỗ hậu hồng hào non tơ chưa từng được ai ghé thăm đã bị nong rộng,bị một cây gậy thịt khủng bố đâm vào hơn một nửa.Ngón chân Kỳ Sơ quắp cả vào nhau, mày chau lại một cách đáng thương,cậu vừa chửi vừa há to miệng thở dốc.Mặc dù ban nãy chính Kỳ Sơ là người chủ động đề nghị, nhưng đây cũng là lần đầu của cậu, cậu chưa bao giờ phải chịu sự kích thích mạnh đến vậy, móng tay đều đã bấu sâu vô chỗ thịt trên cổ Lục Tri Chu.Kỳ Sơ chỉ cho phép Lục Tri Chu đút vào một phần.Không có lý do nào khác, chỉ vì nếu vào hết cậu sẽ khó chịu, mà Kỳ Sơ thì chẳng bao giờ làm chuyện khiến bản thân không thoải mái.Kỳ Sơ không thèm quan tâm Lục Tri Chu có bị nín tới mức khó chịu hay không, cậu là kẻ ích kỷ, sao lại đi quan tâm một con chó làm chi?Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Lục Tri Chu đã ăn không ít bạt tai.Nhìn thấy khuôn mặt bầm dập tím tái của Lục Tri Chu vì mình mà bị Sở Thiên đánh, Kỳ Sơ không có lấy nửa điểm áy náy, lúc vả 'bôm bốp' chẳng chút nương tay."

Tôi đã bảo cậu chậm lại rồi!"

"Cậu không hiểu tiếng người hả!"

Lục Tri Chu vừa mới đút vào là đã bị cái lỗ ướt át mềm mại kẹp cho không chịu nổi, hắn phát điên muốn thọc lút cán nhưng Kỳ Sơ lại không cho.Lục Tri Chu nhịn tới nỗi phải nghiến chặt răng."

Biết rồi..."

Giọng Lục Tri Chu nghe khàn đặc, là âm thanh được bị ép bật ra từ lồng ngực."

Hưm...ư..huhu..."

Kỳ Sơ bắt đầu uốn éo cái mông, hoàn toàn xem Lục Tri Chu như một cây gậy mát xa hình người.Hai tay Lục Tri Chu ôm chầm Kỳ Sơ, hắn chỉ có thể nhấp nhẹ ở gần miệng lỗ.Thật nực cười, rõ ràng là mấy hôm trước hắn còn cực kỳ căm ghét Kỳ Sơ, vậy mà giờ đây, bọn họ lại trốn trong cái nhà vệ sinh chật chội bẩn thỉu để làm chuyện này, tựa như một đôi...uyên ương bất chấp nội quy nhà trường...Mặt Lục Tri Chu càng đỏ hơn...Nhìn cái đầu nhỏ đang lúc lắc không ngừng trước mắt, trong lòng Lục Tri Chu lại dấy lên một cản xúc khó tả, hắn cúi đầu xuống, vùi mặt vào hõm cổ Kỳ Sơ.Hắn cảm thấy Kỳ Sơ dường như cũng không xấu xa tới vậy.Lục Tri Chu phát hiện ra điểm G của Kỳ Sơ.Chỉ cần nện vào thớ thịt mềm ấy một cái, Kỳ Sơ sẽ phản ứng rất mạnh mà run rẩy, có lúc đụ mạnh quá, Kỳ Sơ còn không kiểm soát được mà ngửa người ra sau co giật."

Ứm...huhu..."

Giống như thế này đây, ngay cả một câu cũng không thốt lên nổi.Chân của Kỳ Sơ không chạm được tới đất, hai chân cậu mềm nhũn như cọng bún, nó buông thõng xuống, thi thoảng lại giật lên một cái.Lục Tri Chu cũng không có hôn để dỗ dành Kỳ Sơ nữa, hắn banh chân Kỳ Sơ ra, sau đó lại thụi vào thêm một khúc."

Phọt phẹt..."

Kỳ Sơ sợ rồi."

Khoan đã..."

"Lục Tri Chu hức hức...dừng lại..."

Kỳ Sơ chuyên bắt nạt kẻ yếu,cậu không còn dám tát Lục Tri Chu nữa,chỉ biết vùng vẫy rồi khóc thút thít.Cậu nghe thấy Lục Tri Chu thở dài một tiếng, sau đó thụt cặc ra một chút."

Xin lỗi cậu, tôi không kiềm chế được..."

Lục Tri Chu che mắt Kỳ Sơ lại."

Không sao đâu, tôi sẽ làm nhanh hơn một chút..."

Vừa nãy hắn thật sự muốn địt thẳng vào trong.Bị che mắt không nhìn thấy gì, Kỳ Sơ càng trở nên mẫn cảm hơn, bên trong lỗ nhỏ không ngừng ứa ra nước dâm, nó thắt chặt lấy con cặc của Lục Tri Chu mà mút mát liên hồi.Cậu thiếu gia cao ngạo nhà họ Kỳ nhận ra, quả nhiên Lục Tri Chu vẫn là con chó vừa ngu vừa bần ấy, hắn ta không dám cãi lời cậu.Kỳ Sơ rất muốn ra lệnh cho Lục Tri Chu bỏ cái tay dơ bẩn của hắn ra như ban nãy, nhưng cậu lại nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của Lục Tri Chu, như thể đang cố gắng kiềm chế điều gì đó, Kỳ Sơ trong phút chốc còn ngỡ rằng mình đang bị một con sói dữ bú mút.Khi mở miệng lần nữa, khí thế của thiếu gia nhỏ đã yếu đi giống như đang làm nũng, "Lục Tri Chu...huhu nhẹ thôi..."

Lục Tri Chu giảm nhẹ lực, hắn cảm thấy Kỳ Sơ ở trong lòng mình như một con búp bê sứ, kiều khí muốn chết.Lục Tri Chu dí vào lớp thịt non mẫn cảm của Kỳ Sơ, liên tục tấn công tới tấp vào nơi đó.Đầu khấc to tròn lần nào cũng nện đúng vào thớ thịt mềm kia, Kỳ Sơ sướng đến thất thần, miệng đều không khép lại được, nước dãi chảy ròng ròng xuống cằm."

Phạch phạch phạch..."

Lần này không phải là Kỳ Sơ tát Lục Tri Chu nữa, mà là cái mông nhỏ của cậu bị Lục Tri Chu dập cho ửng đỏ hết một mảng, bờ mông rung lên bần bật."

Á a!"

Lục Tri Chu ôm chặt lấy Kỳ Sơ đang điên cuồng giãy giụa, phần hông thúc càng lúc càng nhanh, gậy thịt 'bạch bạch bạch' nắc dữ dội."

Ư!

A a a--!!"

Đầu cặc bỗng nhiên bị một dòng nước ấm nóng xối lên.Kỳ Sơ phun nước rồi...--
Lục Tri Chu sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị Sở Thiên trả thù."

Kỳ Sơ, trò nói đi"Thầy giáo gọi Kỳ Sơ đứng dậy.Sở Thiên đã đi mách lẻo với thầy, nói rằng Lục Tri Chu cố ý gây sự, còn đánh cậu ta tới bất tỉnh.Lục Tri Chu chỉ im lặng cúi đầu, không nói một lời.Lục Tri Chu cũng bị thương không hề nhẹ, Sở Thiên nói mỗi mình Lục Tri Chu hành hung cậu ta thì nhìn kiểu gì cũng chẳng đáng tin.Nhưng ai bảo nhà Sở Thiên có quyền có thế, còn Lục Tri Chu thì chỉ là một thằng nhóc con nhà nghèo chứ?Thầy giáo khó mở lời nên dứt khoát gọi Kỳ Sơ lên nói.Lục Tri Chu vẫn cúi đầu, hắn nhìn những vết bầm tím trên khớp ngón tay mình, đó là vết thương để lại khi hắn cứu Kỳ Sơ lúc nãy.Kỳ Sơ lên tiếng."

Là Lục Tri Chu ra tay trước..."

Lục Tri Chu đột ngột ngẩng đầu lên, xuyên qua những kẻ đang hóng chuyện trong lớp, hắn nhìn thấy một Kỳ Sơ với vẻ mặt dửng dưng như không.Kỳ Sơ cũng đã trở thành một người xem trò vui.Lục Tri Chu sớm đã nhìn rõ thực tế, thầy giáo sẽ không giúp hắn, có khi hắn còn sẽ bị kỷ luật.Lục Tri Chu hoàn toàn không thấy hối hận.Nhưng mà, hắn không dám tin rằng Kỳ Sơ sẽ vu khống mình.Sở Thiên mỉa mai cười ngạo Lục Tri Chu " Cũng không chịu nhìn lại xem mày là cái dạng gì..."

Mắt Lục Tri Chu lập tức hằn lên những tia máu, hắn thấy Sở Thiên dùng khẩu hình nói với hắn."

Thứ chó hoang..."

Như thể đang chế giễu cho sự tự mình đa tình của Lục Tri Chu."

Tạo sao lại nói dối!"

Các bạn học vội cản Lục Tri Chu đang định lao xuống lại, bàn ghế trong lớp "
'rầm rầm' bị xô lệch mấy hàng.Lục Tri Chu nhìn chằm chằm vào Kỳ Sơ, vẻ mặt trông dữ tợn lại đáng sợ."

Tại sao lại nói dối?"【 độ độc ác hiện tại đã đạt 70%, mong ký chủ sẽ tiếp tục phát huy 】
 
Back
Top