Lãng Mạn [Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
375681493-256-k707320.jpg

[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Tác giả: Nieng22
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Edit: Nieツ
Đăng tại: Wattpad
Cha: Lâm Việt
Con: Trúc Linh
Mẹ: Tô Hoan
Người cha dâm đãng × con gái thanh thuần Tags: 18chavacongaidamdanghcao​
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 1: Tới phòng con gái


Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày – Chương 1

27.08.

2024

Edit: NieツChương 1: Hàng đêm bò lên giường tiểu thanh con gái.

“Trúc Linh,uống sữa trước rồi đi ngủ,ngủ sẽ ngon giấc hơn đó con…”

Tô Hoan mẹ đưa một ly sữa bò nóng cho con gái đang muốn lên lầu nghỉ ngơi.“Vâng…” không biết vì sao gần đây Trúc Linh luôn cảm thấy mình ngủ không ngon giấc.

Buổi sáng lên lớp ngủ gà ngủ gật,còn bị thầy cô chỉ đích danh trách phạt nhiều lần.Muốn trách thì phải trách giấc mộng xuân đáng chết kia,lần nào cô cũng mơ thấy thân thể của mình bị đàn ông không ngừng đùa giỡn,nhất là nơi tư mật phía dưới,mỗi sáng thức dậy đều cảm thấy ướt át,cả quần lót cũng ướt nữa…“Ai…” sau khi uống sữa xong,lúc này Trúc Linh mới ỉu xìu đi lên lầu về phòng nằm.Vì quá mệt nên khi vừa mới nằm xuống giường lớn cô đã nhanh chóng ngủ thiếp đi…Trúc Linh không biết,khi cô chìm vào giấc ngủ say,cửa phòng lặng lẽ mở ra,bước vào là Lâm Việc cha cô,đồng thời cũng là kẻ đầu sỏ khiến cô gần đây cảm thấy mệt mỏi rã rời đến mức không dậy nổi…Vì phòng cô và cha/mẹ vừa vặn gần nhau nên anh canh lúc vợ mình ngủ say mà lén qua phòng con một cách dễ dàng.Mà cô gái đơn thuần này cũng không có trí nhớ tốt,cho dù đã nhắc nhở cô nhiều lần rồi nhưng cô vẫn không nhớ khóa cửa phòng ngủ và ban công lại cho đàng hoàng,khiến cho anh có thể tự do ra vào phòng cô,rồi leo lên chiếc giường lớn của cô…Anh cũng là người hạ thuốc ngủ vào ly sữa trước khi ngủ mỗi ngày của cô,đồng thời là người mỗi tối thừa dịp Trúc Linh ngủ say liền giở trò với cô…Đặc biệt là đôi vú căng to tròn,mềm mại mà trắng nõn,khiến người ta yêu thích không dứt được,chỉ muốn tiếp tục vuốt ve thành đủ loại hình dạng.Còn có nơi tư mật trắng nõn nà của thiếu nữ nữa,hồng hào no đủ như chất gây nghiện khiến người ta đê mê,vừa mới dùng ngón tay nhẹ nhàng khiêu khích tách ra môi âm hộ đầy đặn,ngón tay khẽ véo viên trân châu lộ ra ngoài,đã khiến cho hoa huyệt non nớt nhạy cảm của cô ướt đẫm…Cơ thể Trúc Linh thực sự trở nên mẫn cảm hơn sau khi bị anh đùa giỡn…“A…” thiếu nữ đang mê man ngủ khó chịu phát ra tiếng rên rỉ, thân thể run rẩy muốn mở mắt ra, nhưng cơn buồn ngủ đột ngột khiến cô không thể phân biệt được đây là thực hay mơ…“Trúc Linh…”

Cha cô mở rộng hai chân của thiếu nữ ra,không chút do dự áp môi mỏng lên hoa huyệt nhạy cảm,mềm mại của thiếu nữ bắt đầu liếm láp.Trêu chọc được một chút thì hoa huyệt cũng đã dần ẩm ướt “Dù đang ngủ mà vẫn nhạy cảm như vậy…” anh ngẩng đầu lên,bàn tay to lớn, khớp xương rõ ràng yêu thương vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn của thiếu nữ,không nhịn được hôn lên cánh môi hồng của cô…Lâm Việt yêu thích không buông không ngừng vuốt ve bộ ngực mềm mại,non nớt của thiếu nữ, đồng thời không ngừng tinh tế hôn lên cơ thể cô,lưu lại dấu vết của mình.Khi môi mỏng rơi trên bụng bằng phẳng của Trúc Linh,lúc này anh mới ngưng lại động tác mà chậm rãi ngẩng đầu…“Trúc Linh,chờ sau sinh nhật 17 tuổi của em…anh sẽ hoàn toàn chiếm lấy em…” cha cô bỗng nhiên hé môi mỏng nở nụ cười,đôi mắt đẹp nhìn thiếu nữ cố chấp muốn chiếm làm của riêng, thậm chí còn muốn áp thiếu nữ dưới thân thể mình,tùy ý đùa bỡn.Còn chưa đầy một tháng nữa là sẽ đến sinh nhật lần thứ 17 của Trúc Linh…

Đến lúc đó anh nhất định sẽ khiến Lâm Trúc Linh trở thành cô gái chỉ thuộc về một mình anh…Hoàn toàn chiếm hữu cô,dù cho cô có chán ghét anh đi chăng nữa,thì anh cũng sẽ tuyệt đối không buông tay…Ngay cả khi phải dùng hết thủ đoạn phi pháp,anh cũng phải vây hãm cô dưới thân thể mình, nơi nào cũng không thoát được…Sự chiếm hữu gần như bệnh hoạn của anh đối với người thiếu nữ đã sớm chậm rãi xuất hiện trong quá trình lớn lên của hai người…“Ưm…” côn thịt cương cứng của anh rất lớn,quy đầu to lớn dựng thẳng run rẩy phun ra những dòng tinh dịch màu trắng đục,triệt để bắn đầy tinh dịch lên nơi riêng tư mềm mại của thiếu nữ…“Tách…” sau khi anh lấy khăn giấy lau đi côn thịt của mình, anh từ từ lấy điện thoại của mình ra,mở rộng cửa huyệt đã dính đầy tinh dịch của thiếu nữ rồi chụp lại,cẩn thận cất kỹ như bảo bối,lúc này mới lau đi tinh dịch trên thân thể trắng nõn mềm mại của cô, đặc biệt là mật huyệt hồng hào bị anh liếm láp ướt át đến không thể tả,càng làm cho em trai của anh phục hồi tinh dịch chỉ trong nháy mắt…“Bé con ngủ say còn quyến rũ người khác…thật muốn thao tiểu dâm đãng…”

đôi mắt của anh như bị bóng tối bủa vây, dừng việc lau chùi trong tay lại,dán chặt gậy thịt đã sớm cương cứng của mình vào giữa hai chân mềm mại của thiếu nữ, khép hai chân cô lại rồi bắt đầu động tác…Mãi cho đến khi trời gần sáng,lúc này anh mới thỏa mãn,chậm rãi lau người và mặc lại quần áo cho cô,chỉ có hoa huyệt vô cùng ẩm ướt là không được lau sạch…
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 2


Chương 2: “Ưm…” khi trời sáng, thiếu nữ trên giường lớn ung dung tỉnh lại, xoa xoa thân thể bủn rủn,không có sức mà xuống giường.Cảm giác uể oải chẳng những không khá lên chút nào mà khắp người còn thấy mệt mỏi,đau nhức không thể tả.Đặc biệt là nơi tư mật của thiếu nữ lại càng ẩm ướt,khiến cô vô cùng khó chịu,cầm lấy khăn lông và quần áo vào phòng tắm.Chưa đến nửa tiếng, cô đã mặc quần áo chỉnh tề,thu xếp đồ đạc cần mang đến lớp trước khi ra khỏi nhà.

Đi chưa được vài bước liền nhận ra cha cô đang đứng bên ngoài đợi cô đưa cô đến trường…Cha cô đứng ngược chiều ánh sáng trước cửa nhà,gò má trắng nõn trơn bóng,lộ rõ góc cạnh sắc sảo,lạnh lùng,đẹp trai,đôi lông mày rậm nhướng lên.Dưới hàng mi dài hơi cong hiện ra đôi mắt u ám,lạnh như băng, có vẻ tà mị gợi cảm.

Cái mũi anh tuấn,đôi môi hồng hào như những cánh hoa hồng.Gương mặt đẹp đẽ như được chạm khắc ba chiều,dưới ánh nắng mặt trời khiến cho thiếu nữ không nhịn được mà nhìn đến ngây người…“Chào buổi sáng,cha.”

Trúc Linh vội vàng thu hồi ánh mắt,âm thầm lắc đầu.Tiến đến vỗ vỗ bả vai của cha nhếch miệng cười,tự nhiên vươn bàn tay nhỏ bé của mình nắm chặt lấy bàn tay to, khớp xương rõ ràng của anh rồi vội vàng chạy lên xe ô tô nhà mình.“Nếu không nhanh thì sẽ bị muộn mất.”

đối mặt với sự chủ động đột ngột của cô,Lâm Việt âm thầm siết chặt những ngón tay,nắm lấy bàn tay nhỏ bé, mềm mại không xương của cô.Ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm bàn tay to được cô nắm lấy, trong lòng sung sướng đến mức khiến anh không nhịn được khẽ nhếch môi.Rõ ràng ngoài đường có rất nhiều người qua đường và hàng xóm,nhưng Lâm Việt chỉ chú ý đến cô,trong mắt chỉ có cô,anh đã sớm không để ý tới những người xa lạ trên đường.“Được rồi,đeo kính vào!” khi còn cách trường học không xa, Trúc Linh kêu cha dừng xe,đột nhiên xe dừng lại.Không đợi Lâm Việt phản ứng đã đưa bàn tay nhỏ bé của mình vào túi áo khoác của anh,lấy ra chiếc kính đen,đưa cho cha.Chỉ vì ngoại hình quá đẹp trai,mà ở trước mặt cô Lâm Việt đã đặc biệt đưa anh đi mua chiếc kính đen to để che đi khuôn mặt điển trai của anh.Vì vậy không có quá nhiều ong bướm làm ảnh hưởng đến việc học tập của cô,mà cô chính là kỵ sĩ bảo vệ cô khỏi việc bị tàn phá,từ nhỏ đến lớn đã là như thế.“Lâm Việt…còn một chuyện nữa…”

Trúc Linh tranh thủ lúc Lâm Việt chưa kip đi làm mà vỗ mạnh lên cánh tay anh,khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của cô lập tức nở một cười ninh nọt,nụ cười quen thuộc này làm cho anh nhìn cô dở khóc dở cười.“Lần sau không được như vậy nữa.” mặc dù trên mặt tràn ngập sự bất đắc dĩ,nhưng anh vẫn chủ động lấy đồ từ trong ba lô ra đưa cho Trúc Linh, “Nhưng mình phải thu lãi mới được!” nhìn cô mừng rỡ nhận đồ,bỗng nhiên môi Lâm Việt gợi lên nụ cười nhàn nhạt,dù đã đeo kính nhưng vẫn không thể ngăn cản được mị lực,lại một lần khiến cho thiếu nữ nhìn đến ngẩn người trong nháy mắt…“Được!

Tan học con mời cha uống nước!” chợt lắc đầu rũ bỏ những suy nghĩ không nên có,sau đó nói Lâm Việt đi làm đi,vừa chạy vừa đảm bảo với anh.
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 3.


Chương 3: Quy Đầu Lớn Chạm Vào Màng Trinh Quý Giá (H)Tối hôm đó,Trúc Linh giống như thường ngày uống sữa ấm, chuẩn bị lên giường ngủ,một lúc sau liền nghe thấy tiếng hít thở nhàn nhạt của thiếu nữ.Khi cô đã ngủ say, cánh cửa được nhẹ nhàng đẩy ra,bước vào là cha cô sáng hôm nay – Lâm Việt,chỉ thấy anh xác nhận cửa phòng đã khóa lại,rồi thuần thục bò lên chiếc giường lớn của thiếu nữ,anh dễ như trở bàn tay vén chiếc váy ngủ của cô lên,lộ ra quần lót nhỏ màu hồng nhạt bên trong…“Trúc Linh…”

đôi mắt thâm thúy của anh đang nhìn nơi riêng tư của thiếu nữ tối sầm lại,bàn tay to dễ dàng cởi quần lót của Trúc Linh để lộ ra nơi tư mật trắng nõn, giống như nụ hoa mềm mại vừa mới chớm nở…“Thật xinh đẹp…tiểu huyệt của Trúc Linh béo mập như thế…ăn cũng rất ngon…dâm dịch ngọt ngào mà dinh dính ăn đến mấy cũng không ngán…” cha cô cầm một chiếc gối đặt dưới eo cô,nhẹ nâng mông cô lên rồi cúi người ngậm lấy mật huyệt mềm mại của thiếu nữ,làm càn liếm mút chất lỏng của cô…“A…

Ưm…

A” tiếng rên rỉ vô thức và thân thể run rẩy của Trúc Linh càng khiến cho khuôn mặt anh tuấn của cha cô trở nên đỏ bừng vì hưng phấn, cúi đầu thở dốc thả ra cự vật nóng bỏng,thô to của mình.Đột nhiên anh cầm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại và trắng trẻo của cô nhẹ nhàng lắc lắc…“Trúc Linh,anh muốn cắm vào rồi…ưm…chỉ cắm quy đầu vào thôi có được không…nếu em không nói lời nào, anh coi như em đã đồng ý…” cha cô lưu luyến không rời ngẩng đầu lên từ giữa hai chân của cô gái, chưa thỏa mãn mà liếm lấy ái dịch của thiếu nữ vẫn còn dính trên môi.Lúc này mới thì thầm vào tai cô với giọng nói khàn khàn rồi ngồi dậy…Tự nhận là đã có được sự đồng ý của cô,Lâm Việt hưng phấn tách hai chân cô ra đè trên giường lớn.Nhìn cô gái đã bị mình liếm mút huyệt đạo ẩm ướt đến không chịu nổi, anh đỡ lấy côn thịt đã sớm cương cứng, hưng phấn không ngừng nảy lên,nhẹ nhàng đặt tại miệng huyệt.Quy đầu to như quả trứng ngỗng vừa khẽ tiến vào một nửa đã bị thịt bên trong huyệt bao lấy thật chặt…Xúc cảm căng chặt lại ẩm ướt kích thích khiến Lâm Việt nhịn không được mà gầm nhẹ một tiếng,nhưng chỉ vẻn vẹn nhét một nửa quy đầu to lớn của mình mà thôi, tiểu huyệt của cô chật hẹp như vậy,nếu nhét hết cự vật thô to nóng rực của mình vào…Cha cô bị suy nghĩ của chính mình làm cho hưng phấn,mắt nhìn xuống thiếu nữ đang hôn mê bất tỉnh mà khó chịu nhíu mày dưới thân,cuối cùng cũng không đành lòng để cô phải chịu đau đớn vì bị phá thân quá sớm…“Ưm a…” quy đầu to lớn của cha cô khẽ ra vào trêu chọc cơ thể nhạt cảm của thiếu nữ.Vất vả lắm mới nhét được toàn bộ quy đầu vào trong huyệt đạo mềm mại, chật hẹp của cô,anh không kiềm chế được mà bắt đầu nhẹ nhàng chuyển động, nhưng không muốn quy đầu chạm vào lớp màng mỏng manh mà chặt chẽ kia…Cảm nhận được cơ thể của Trúc Linh bỗng nhiên căng thẳng mà khó chịu rên rỉ,anh biết anh đã cắm tới màng trinh quý giá,mỏng manh của thiếu nữ…“Chờ cơ thể của Trúc Linh trưởng thành rồi…đến lúc đó anh sẽ dùng côn thịt lớn phá đi trinh tiết của Trúc Linh…ưm…quy đầu bị kẹp thật chặt…Trúc Linh có thích như thế không…”

Lâm Việt hưng phấn,hai mắt nheo lại,chịu không nổi bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng nhưng không dám quá khích, sợ không cẩn thận sẽ đâm thủng cái màng trinh mỏng manh mà quý giá của người con gái…
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 4


Chương 4: Bắn Tinh Dịch Nóng Ấm Vào Màng Trinh Của Thiếu Nữ“A!”

ôm thiếu nữ mềm mại đâm ra rút vào mấy trăm cái,cha cô không kiềm chế được ham muốn xuất tinh mà gầm nhẹ một tiếng rồi phun ra tinh dịch đặc sệt,nóng hổi lên màng trinh của thiếu nữ...Khi anh chậm rãi rút nửa quy đầu cương cứng ra,một luồng dịch trắng đục lần lượt tuôn ra.Anh đã chuẩn bị sẵn khăn giấy để lau hết tinh dịch không ngừng tuôn ra cho thiếu nữ, lại nhịn không được mà lấy điện thoại ra chụp huyệt đạo nhếch nhác của cô.Sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng đẩy ra hai mảnh cánh hoa mềm mại,hồng hào để lộ ra cái màng nhỏ bên trong,ở đó vẫn còn tinh dịch màu trắng đục mà cha cô đã bắn vào.Thấy vậy,anh không nhịn được mà lại cầm điện thoại lên chụp. . .“Sắp đến rồi. . . sinh nhật của em sắp đến rồi. . .” lau cho thiếu nữ thật sạch sẽ,anh ôm lấy cô còn đang hôn mê bất tỉnh triền miên một hồi ở trên giường lớn,thẳng đến gần sáng mới buông cô ra,về căn phòng thuộc về mình…Dù cho còn có mấy giờ nữa sẽ đi học,anh vẫn hưng phấn đến mức không ngủ được, ngọn lửa hừng hừng dưới bụng dưới khiến anh không đè nén được khát vọng trước thân thể mềm mại, tinh tế của thiếu nữ, chỉ hận không thể đè cô dưới thân mà tàn phá cho thỏa thích…______“Leng keng leng keng” tiếng chuông báo thức của điện thoại vang lên đúng giờ,Trúc Linh mệt mỏi rã rời từ trên giường đứng dậy, liền cảm thấy giữa hai chân mình nhớp nháp “Mình sao vậy…” thiếu nữ cau mày đứng dậy khỏi giường,lại bất ngờ phát hiện thân thể mình bủn rủn,không có sức hơn trước,khắp người đều cảm thấy không ổn…Cô cố gắng nhấc thân thể mệt mỏi vào phòng tắm rửa mặt, vừa mới ngồi lên bồn cầu,lại phát hiện có điều gì đó không ổn bởi trên quần lót bỗng xuất hiện dịch thể màu trắng đục, chảy xuống bồn cầu từng chút một.“Kinh nguyệt sắp đến rồi sao?” thiếu nữ đơn thuần suy nghĩ,nhưng cô vừa mới hành kinh cách đây vài ngày,có lẽ kinh nguyệt của cô không đều nên mới như vậy…Tắm rửa đơn giản rồi xuống lầu,Trúc Linh ăn chút bánh mì liền ra cửa.

“Mẹ,con đi học đây ạ.”

đeo balo lên liếc nhìn thời gian,cô hô to một tiếng về phía phòng bếp sau đó vội vã chạy ra khỏi nhà.Còn chưa kịp ra khỏi nhà đã chú ý tới cha cô bên ngoài,cô không chút suy nghĩ lôi cha lên xe chạy đến trường.“Bị muộn rồi!” cô vừa chạy vừa không quên nhắc nhở Lâm Việt,khi hai người tới cổng trường thì chỉ còn năm phút nữa là đến giờ vào lớp.Giáo viên đã sớm đứng đợi ở cổng trường kiểm tra,trên tay còn cầm một cây thước dài bằng gỗ để trừng phạt học sinh đi muộn.“Cô Trương,em không đến muộn ạ.” cô Trương đứng ở cổng trường nhận ra cô liền theo bản năng liếc nhìn đồng hồ đeo tay,nhưng còn chưa kịp nói gì đã bị Trúc Linh giành trước một bước.“Vào đi!”

Cô Trương mặt không đổi mà nhường đường.Cô Trương này nổi tiếng là nghiêm khắc, chỉ cần là học sinh có thành tích không tốt cô ta liền thấy ngứa mắt,cách đối xử khác hoàn toàn với những học sinh xuất sắc.Chỉ cần cho cô ta cơ hội, cô ta sẽ mượn cớ mà hung hăng trừng phạt thật nghiêm khắc những học sinh kém, cô ta đã sớm nhìn cô không hợp mắt rồi.Ở trường,Trúc Linh có thành tích không quá tốt cũng không quá kém,chỉ ở bậc trung mà thôi.Nhưng cũng không phải là học sinh hư sẽ gây rắc rối trong trường,biết im lặng chăm chú nghe giảng.

Trùng hợp là có một số tiết toán bởi vì giáo viên chính đột nhiên sinh bệnh nên cô Trương dạy thay,cô có bài không hiểu lắm nên lên hỏi cô ta.Nào ngờ sau nhiều lần cô ta giảng mà cô không hiểu,cô ta liền công khai châm biếm cô trước mặt toàn bộ học sinh trong lớp rằng cô học tập không tốt,đã dạy đi dạy lại nhiều lần rồi mà vẫn không hiểu.Việc đó đã khiến cô tức đến nghiến răng nghiến lợi! !
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 5


“Sao vậy, lại bị cô Trương gây khó dễ à?”

Trúc Linh vừa trở về lớp,ngồi vào chỗ của mình không bao lâu thì một thiếu nữ cùng tuổi khẽ cười, vừa đặt một chai nước trái cây lên bàn của Trúc Linh và hỏi.“Không phải đâu,hơn nữa mình không đến muộn nên cô ấy cũng chẳng thể nói gì được.”

Trúc Linh mỉm cười nhìn bạn.Lúc này,hai người đang nói chuyện phiếm về cô Trương, mãi đến khi giáo viên đến,Lý Yến Oanh mới trở về chỗ ngồi của mình và dốc lòng học tập.Tiết lịch sử kết thúc, tiết tiếp theo là toán, vì giáo viên toán tạm thời xin nghỉ nên cô Trương tới dạy thay, điều này làm cho học sinh trong lớp oán trời oán đất,không cam lòng nhưng cũng không thể làm gì khác ngoài lấy sách toán ra để chuẩn bị vào học.Ghét nhất việc này dĩ nhiên là những học sinh có thành tích kém trong lớp, đơn giản là vì trong mắt cô Trương những học sinh này làm ảnh hưởng tới điểm trung bình của lớp,khó có thể dạy dỗ tốt.“Ai” Trúc Linh nghe tiết tiếp theo là của phó hiệu trưởng Trương liền nằm gục xuống bàn không có chút tinh thần nào.

Vốn đã mệt mỏi nên khi vừa mới chạm vào bàn cô đã không nhịn được mà ngáp.Mãi đến khi cô Trương cầm một cây thước dài bước vào phòng học,Trúc Linh mới miễn cưỡng ngồi thẳng dậy.Khi mở sách giáo khoa,nghe cô Trương trên bục giảng giảng giải các bài tập trong sách giáo khoa và sách bài tập,thiếu nữ trong giờ học nhàm chán liếc nhìn bài toán,cơn buồn ngủ ập đến bất chợt khiến cô không chịu nổi nữa, liền ngáp một cái.“Trúc Linh,em lên giải bài này đi.” cô Trương đã sớm chú ý tới Trúc Linh bên dưới,thấy cô dám ở trong tiết của mình ngủ gà ngủ gật thì lại càng tức giận, mặt không đổi sắc mà lớn tiếng quát lên.

Sau đó chỉ vào một bài toán trên bảng đen để cô giải.Trúc Linh sợ hết hồn,theo phản xạ đứng lên,khi ánh mắt rơi trên bài toán trên bảng,khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại,do dự bước tới.“Thưa cô,bài này em không biết làm.”

Trúc Linh nhìn đề bài trên bảng đen,cho dù cô có cố vắt óc suy nghĩ thì cũng không ra đáp án, chỉ có thể cắn môi nói với cô Trương.“Đương nhiên là em không biết làm rồi, em chỉ biết ngủ gật trong lớp làm ảnh hưởng tới những bạn khác mà thôi.” cô Trương cười lạnh nhìn Trúc Linh đang đứng trước mặt,sau đó xua tay “Được rồi, em ra phía sau đứng phạt đi!”

Trúc Linh ra phía sau đứng phạt,cô Trương lại gọi một học bá trong lớp – Tiêu Việt Trì.“Bạn học Tiêu,có thể phiền em lên giải bài này cho các bạn không?”

đối mặt với hạng nhất toàn trường Tiêu Việt Trì, khuôn mặt tròn trịa của cô Trương tràn ngập sự vui vẻ.Khác hẳn với thái độ vừa nãy với Trúc Linh,giọng điệu của cô ta khi nói với Tiêu Việt Trì cũng nhỏ nhẹ hơn rất nhiều.“Vừa rồi em không tập trung nghe giảng nên bài này em không biết làm.” sau đó mặt không đổi sắc mà thu hồi ánh mắt,trong phòng học vang lên giọng nói lạnh lùng.Vẻ lạnh lùng của thiêu niên ẩn giấu dưới cặp kính gọng đen,đủ để đóng băng bầu không khí của lớp.“Em! ! !” nụ cười giương cao ban đầu của cô Trương lập tức nứt ra,hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Việt Trì bên dưới,tức giận đến mức nói không nên lời “Em cũng ra đằng sau đứng cho tôi!” sau đó nghiến răng nghiến lợi bắt anh ra phía sau đứng.“Bài này cậu cũng không biết làm?” nhìn thiếu niên đang bước về phía mình,Trúc Linh lén đến gần,sau đó nhỏ giọng hỏi bên tai anh.“Không biết làm.”

Tiêu Việt Trì nhìn khuôn mặt trắng trẻo, tinh tế của cô gái,vô thức giơ tay lên đẩy chiếc kính đen trên sống mũi,nói dối không chút nghĩ ngợi.Hai người ở phía sau thì thầm nói nhỏ,cô Trương đã tìm được một bạn học lên bục giảng giải bài,khi ánh mắt lơ đãng rơi vào hai người đang đứng trong góc phạt liền hung hăng nhíu mày.“Trúc Linh,Tiêu Việt Trì!” cô Trương lập tức nghiêm khắc quát hai người “Tôi để hai anh chị phạt đứng chứ không phải để hai anh chị nói chuyện đâu nhé!” phó hiệu trưởng Trương cau mày thật sâu,ném tầm mắt về phía Trúc Linh.Ấn tượng trong lòng của cô ta đối với Trúc Linh càng chìm xuống tận đáy,thành tích từ trước tới nay của cô vốn dĩ chẳng ra làm sao,không những không nghiêm túc học tập mà còn làm hư học sinh xuất sắc trong lớp – Tiêu Việt Trì,cô ta phải giám sát chặt chẽ Trúc Linh mới được.
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 6


“Thưa cô.”

Trước lúc gần tan học,Tiêu Việt Trì – người đã trầm mặc hồi lâu chợt cau mày gọi cô Trương đang giảng bài phía trước,ngay lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý và ánh nhìn của các bạn học trong lớp.“Bài này cô giải sai rồi ạ.” giọng nói không chút cảm tình của Tiêu Việt Trì chậm rãi vang lên,giơ tay chỉ lên bài toán còn khó hơn vài lần bài lúc nãy cô ta hỏi Trúc Linh.Nhưng Tiêu Việt Trì trong nháy mắt đã phát hiện ra chỗ sai, đồng thời chủ động bước tới cầm lấy phấn trắng sửa lại chỗ sai đó.Cô Trương nhìn Tiêu Việt Trì chủ động bước tới,nhất thời không có thời gian để phản ứng,chỉ thấy thiếu niên tiến lên khoanh tròn chỗ sai rồi viết xuống hoàn chỉnh cách giải dễ hiểu hơn…“Thì ra là giải như vậy…”

Trúc Linh chăm chú nhìn bài giải của thiếu niên, rất thông minh,hơn nữa còn đơn giản và dễ hiểu hơn những gì mà cô Trương dạy.“Mình cũng hiểu rồi.”

Lý Yến Oanh vốn dĩ vẫn còn cắn bút không biết giải ra sao cũng vui vẻ giải được bài toán tương tự trong sách bài tập.Trong chốc lát,đa số các bạn học trong lớp đều nhận ra rằng cách giải của anh đơn giản và dễ hiểu hơn rất nhiều.Chỉ nhìn anh viết từng bước giải,cũng dễ dàng hiểu được điểm trọng yếu và cốt lõi của đề bài,so với những gì cô Trương dạy thì đơn giản và dễ dàng hơn.Nhìn phản ứng của học sinh trong lớp, cô Trương chỉ cảm thấy nhục nhã cực kỳ.Sự tức giận khiến cho khuôn mặt béo phì, không được đẹp lắm đỏ bừng lên.Nhưng đối mặt với bài giải không chút sai lầm nào của thiếu niên,cô ta cũng chẳng thể bới móc được gì.

Chỉ có thể âm thầm cắn răng,hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Việt Trì,sau đó thu dọn sách giáo khoa rồi giận dữ rời đi.“Tiểu Dật,cậu thật lợi hại!”

Trúc Linh nhìn bóng lưng giận dữ của cô Trương rời đi, không khỏi bụm cái miệng nhỏ nhắn,cố nén cười,đột nhiên giơ tay khoác lấy cổ anh “Đi thôi,mình mời cậu ăn cơm!” hiếm khi có ngày có thể thấy được dáng vẻ mất mặt của cô Trương,tâm tình Trúc Linh rất tốt liền gọi cả Lý Yến Oanh sau khi tan học cùng đi ăn ở quán mì gần đây.“Chú ơi,cho ba tô mì cay,cỡ lớn!”

Trúc Linh đặt ba lô xuống,hung hổ hô to với ông chủ quán mì,sau đó kéo ghế ngồi xuống.“Nhặt được tiền?”

Lý Yến Oanh ngồi xuống bên cạnh cô,nhìn dáng vẻ hào phóng của thiếu nữ thì không nhịn được cười hỏi.Sau đó thừa dịp lúc cô không chú ý,thò tay vào túi của thiếu nữ lấy ra chiếc ví cô vẫn thường dùng.“Chỉ có 21 đồng…Trúc Linh,cậu muốn bọn mình ăn cơm chùa sao?”

Trúc Linh còn chưa kịp ngăn cản,Lý Yến Oanh đã mở ví ra thấy rõ tiền bên trong,bất lực hỏi cô.“Mình mời.”

Tiêu Việt Trì nhìn hai người họ thì không nhịn được cười.Bàn tay to,khớp xương rõ ràng khẽ che lại môi mỏng,cất giọng trầm ấm dễ nghe như tiếng đàn cello.Trong nháy mắt khiến cho thiếu nữ đang đùa giỡn dừng lại động tác.Tiêu Việt Trì dường như không chú ý tới, rút ví ra quầy thanh toán rồi đợi món, hoàn toàn không chú ý tới phản ứng bất thường của hai vị thiếu nữ trước bàn ăn.“Trúc Linh,Việt Trì cười rộ lên đẹp mắt như vậy sao?”

Lý Yến Oanh hung hăng nhéo một cái lên đùi,cơn đau khiến cô nhíu mày trong nháy mắt, Lý Yến Oanh giật mình phát hiện ra một nhận thức sai đã có từ lâu…Dù cho thiếu niên lúc nào cũng mang cặp kính đen thô,nhưng nụ cười khi nãy đã khiến cô lập tức bỏ quên cặp kính mắt trên sống mũi của anh,cô ngẩn người nhìn con mọt sách không có chút cảm giác tồn tại nào trong lớp.“Không…không phải đâu…có lẽ…là cậu nhìn lầm rồi!”

Trúc Linh lúng túng nở nụ cười,vội vàng nhét đồ uống người phục vụ vừa mang tới vào tay Lý Yến Oanh “Có lẽ là nhìn lầm rồi…”

Trúc Linh nói xong liền cúi đầu không dám nhìn bạn thân bên cạnh, chỉ âm thầm trách cứ Tiêu Việt Trì đang giúp bê tô mì.Lý Yến Oanh hồi học tiểu học không học cùng trường với bọn họ,mãi đến khi lên cao trung,cuối cùng hai người cũng được nhận vào học chung một trường,cho nên không biết chuyện náo loạn của thiếu niên khi mới lên sơ trung,dĩ nhiên Trúc Linh cũng không muốn để cho cô phát hiện…“Ăn đi.”

đặt từng phần của mỗi người lên bàn,Trúc Linh âm thầm liếc nhìn thiếu niên đang ăn mì,sau đó âm thầm quan sát phản ứng của thiếu nữ bên cạnh,quả nhiên nhìn thấy phản ứng như mong muốn của cô.Thiếu niên ăn mì sợ, bởi vì hơi nóng nên mắt kính của anh bị mờ,nhưng Tiêu Việt Trì không để ý chút nào mà vẫn tiếp tục ăn.Điều này khiến cho Lý Yến Oanh đang liếc trộm anh,trong chốc lát cảm thấy nhất định vừa rồi mình bị hoa mắt.Vậy mà lại nghĩ anh cười rộ lên rất đẹp…Rõ ràng chỉ là con mọt sách nhàm chán chỉ biết đọc sách mà thôi.
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 7


Chương 7: Làm Đổ Hết Nửa Cốc SữaBa người ăn uống no đủ rồi về nhà nghỉ ngơi,Trúc Linh tắm rửa thoải mái xong mới chạy vào phòng bếp,rót một ít sữa tươi trong tủ lạnh,nhàn nhã uống.“Hy vọng hôm nay có thể ngủ ngon hơn…”

đang nói chuyện, thiếu nữ chợt không cầm chắc cốc,làm đổ hết một nửa cốc sữa xuống đất

“Sao lại không cẩn thận như vậy chứ?” mẹ Tô Hoan nghe thấy tiếng vang vội vàng tiến đến kiểm tra,khi nhìn thấy chiếc cốc bị vỡ thì cau mày bắt đầu thu dọn.Dọn dẹp xong thì thời gian cũng không còn sớm nữa,mẹ Tô Hoan giục cô về phòng nghỉ ngơi.Vừa mới nằm lên giường lớn mềm mại cô liền ngáp,cọ cọ đầu vào chiếc gối rồi thoải mái ngủ…“Két” cửa phòng bị nhẹ nhàng mở ra,ánh mắt vốn lạnh lẽo của Lâm Việt giờ đây tràn đầy ấm áp.Khẽ khóa cửa kính lại,cha cô rón rén leo lên giường của thiếu nữ,dễ dàng lột sạch quần áo trên người cô,ôm lấy thân thể Trúc Linh mà tùy ý khiêu khích,vuốt ve…“Trúc Linh,anh tới lấy lãi…” anh đè nặng lên người thiếu nữ vẫn đang ngủ mê man trên giường,vuốt ve da thịt nhẵn nhụi, đồng thời dùng đôi môi mỏng của mình nhẹ nhàng gặm cắn vành tai xinh xắn, nhạy cảm của cô,liếm mút ở trong miệng…Anh thở hổn hển,giải phóng dục vọng thô to của bản thân,gậy thịt to bằng cánh tay trẻ con giương cao,dán chặt vào bụng dưới trắng nõn bằng phẳng của thiếu nữ,khẽ chà xát theo chuyển động của anh…“Aa…a…a…ưm…” anh chợt tách hai chân trắng nõn của cô ra đè xuống giường rồi gấp rút cúi người ngậm lấy hoa huyệt mềm mại,no đủ.

Đầu lưỡi linh hoạt đẩy vào hoa huyệt,không ngừng liếm mút khiến thiếu nữ vô thức rên rỉ…Hoa huyệt trắng nõn, mịn màng mà sạch sẽ khiến cha cô thực sự không kiềm chế được muốn liếm láp nhiều hơn để thiếu nữ dưới thân tiết ra dâm dịch.“Trúc Linh ướt thật nhanh…Thân thể được dạy dỗ càng ngày càng dâm đãng…” anh lưu luyến không rời ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang dần phiếm hồng của cô.Môi mỏng không kìm được nụ cười bất chợt hôn lên cánh môi hồng hào khẽ mở,đút dâm dịch ngọt ngào được hút ra từ hoa huyệt vào miệng của Trúc Linh,bắt cô phải nuốt xuống.“Nơi này của anh trướng lên rất khó chịu…Trúc Linh không nói lời nào,anh sẽ coi như em đã đồng ý rồi.” cha cô bị thân thể mềm mại của cô kích thích khiến dục vọng dâng cao,dương vật càng trướng đau dữ dội, ánh mắt rơi lên cánh môi ướt át của cô,cất giọng nói khàn khàn rồi lại khẽ nở nụ cười.Không đợi được nữa nhét côn thịt lớn vào miệng thiếu nữ,xúc cảm ướt át chặt chẽ khiến anh nheo mắt lại vì thoải mái,bắt đầu nhẹ nhàng chuyển động.“Ưm…” bàn tay to ôm chặt lấy đầu cô,chất đầy dục vọng của mình vào miệng cô, nhẹ nhàng đâm vào rút ra.Đầu lưỡi ẩm ướt của thiếu nữ vô thức liếm láp quy đầu đã cương cứng của anh,khiến anh không kìm nén được tiếng gầm thét trong cổ họng.“Cho em hết!”

Lâm Việt cũng không nỡ dày vò Trúc Linh quá mức,khi sắp xuất tinh liền rút côn thịt ra khỏi miệng cô,quy đầu to lớn kịch liệt run rẩy trong nháy mắt phun ra một luồng tinh dịch nóng bỏng,phun hết lên hai vú trắng nõn và mềm mại của thiếu nữ.“Tiểu…Việt?” thiếu nữ bị anh đùa giỡn đến không còn sức lúc này yếu ớt mở mắt ra,ánh mắt mơ hồ không rõ làm cô không xác định được mà khẽ gọi…Cha cô bị dọa khiến toàn thân cứng đờ, thân thể cứng ngắc nhìn thiếu nữ khẽ mở mí mắt rồi lại nặng nề chìm vào giấc ngủ,lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm…
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 8


Chương 8: Bị Ép Ăn Sủi Cảo Rau Củ Quả.Nhìn thiếu nữ mê man ngủ say,Lâm Việt mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Sau đó lại có chút khinh bỉ bản thân,vậy mà lại sợ thiếu nữ phát hiện ra hành vi biến thái của mình…“Nếu như có thể,thật muốn cứ vậy mà không để ý đến cảm thụ của em,nhốt em vào trong phòng rồi hoàn toàn chiếm giữ em…”

đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt trắng nõn,mịn màng của thiếu nữ,con ngươi thâm thúy ẩn chứa dục vọng thầm kín và ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ…Nếu không phải để ý đến cảm thụ của Trúc Linh,anh thực sự muốn giam cầm cô ở bên mình mặc kệ mọi sự phản kháng hay chán ghét,sẽ hung hăng chiếm giữ lấy cô, thương yêu cô…Lâm Việt không ở lại lâu,chỉ lau dọn đơn giản rồi mặc quần áo cho thiếu nữ,liền lặng lẽ leo cửa sổ rời đi.__________Nay cô không có tiết học nên cha cô dẫn cô đi mua sắm.Cô đi theo bước chân của cha,nhìn bóng lưng cao lớn của Lâm Việt,mím chặt môi nhớ lại giấc mơ ngày hôm qua…Cảnh trong mơ khiến người ta cảm thấy ngượng ngùng,cô bị lột sạch quần áo,nằm trên giường mặc cho cha khiêu khích đùa giỡn,mà người đùa giỡn thân thể cô…chính là Lâm Việt…“A!” bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu đau,lập tức khiến cô quay về thực tại,nhìn về phía của Lâm Việt.

Chỉ thấy anh ngồi xổm xuống ôm đầu vì bị đụng vào cửa,Trúc Linh không nhịn được bật cười đi về phía trước.Được rồi,xem ra cô đang suy nghĩ nhiều…Sở dĩ cha cô lơ đãng không cẩn thận là đụng vào cửa,là vì trong lòng đang suy nghĩ tối nay nên nghiêm khắc trừng phạt cô như thế nào vì đã để anh ăn bánh sủi cảo rau củ quả khó nuốt đó…
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 9


Chương 10: Trên Người Thiếu Nữ Thơm Mùi SữaĐêm khuyaLâm Việt tính toán thời gian bước vào phòng của thiếu nữ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang say ngủ, nhịn không được mà si mê ngồi bên giường cô.Lòng bàn tay hơi lạnh nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt ngủ say của Trúc Linh..."

Bé con xấu xa..." khi đầu ngón tay dừng lại trên cánh môi đỏ thắm,giọng nói khàn khàn của cha chậm rãi vang lên

"Biết rõ anh không thích ăn rau củ mà vẫn ép anh ăn..." không nhịn được cúi đầu,đôi môi mỏng cắn lên cánh môi như thạch rau câu của thiếu nữ,ngậm trong miệng tham lam liếʍ mυ'ŧ."

Ưm..." cha cô tham lam liếʍ mυ'ŧ,gặm cắn cánh môi khiến cô khó thở,đành khó chịu nhíu mày."

Nồng đậm vị sữa tươi..." không cam lòng buông cánh môi ngọt ngào của thiếu nữ ra,anh vẫn chưa thỏa mãn liếʍ môi mỏng,trong khoang miệng còn mùi sữa thơm nhàn nhạt

"Có phải bất cẩn làm đổ sữa không?" cha cô nói,lột sạch đồ ngủ trên người Trúc Linh một cách thuần thục, liếʍ láp làn da trắng nõn,mềm mại của thiếu nữ,tham lam muốn nhiều hơn nữa...Trên cánh tay của Trúc Linh vẫn còn lưu lại mùi sữa thơm nhàn nhạt.Mùi sữa nồng đậm hoàn toàn khơi dậy sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của cha cô, ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề..."

Sữa tươi...vậy mà vẫn còn sót lại..."

ánh mắt hưng phấn của anh rơi vào chiếc tủ đầu giường,trên đó còn có chiếc cốc mà Trúc Linh vẫn thường ngày dùng,bên trong cũng không còn lại bao nhiêu sữa "Sao em không uống..." anh kéo đôi chân trắng nõn cân đối của cô ra, vươn tay cầm lấy cốc sữa tươi."

Ừm..." thiếu nữ vô thức phát ra tiếng kêu yêu kiều,toàn thân theo bản năng run rẩy,chất lỏng màu trắng sữa mát lạnh bị cha cô đổ xuống vùng bụng bằng phẳng, thuận thế chảy xuống huyệt nhỏ đáng yêu của cô.Nhìn chất lỏng màu trắng sữa hoàn toàn thấm ướt cánh hoa, thiếu niên khó có thể đè nén được hưng phấn,hô hấp nặng nề.

Anh chợt cúi đầu xuống,môi mỏng ngậm lấy hoa huyệt béo mập,căng mịn, tham lam dùng đầu lưỡi ẩm ướt của mình mà tận tình liếʍ láp, kɧıêυ ҡɧí©ɧ.Mùi sữa thơm nồng đậm hòa lẫn với ái dịch của thiếu nữ,bị thiếu niên tham lam liếʍ mυ'ŧ."

Rất ngọt..." anh liếʍ đến khi Trúc Linh cao trào,toàn thân cô khẽ run rẩy tiết ra nhiều dâʍ ɖị©ɧ hơn,không khỏi dính hết lên miệng anh "Trúc Linh càng ngày càng trở nên dâʍ đãиɠ...cao trào nhanh như vậy..."

Lâm Việt liếʍ liếʍ khóe môi,trầm giọng nói,dùng đầu ngón tay tách cánh hoa bị liếʍ đến đỏ ửng ra,lộ ra âm hạch nhỏ nhạy cảm...Hồng hào non nớt, khiến anh muốn thương yêu mà mở ra môi mỏng,ngậm âm hạch vào miệng rồi tinh tế mυ'ŧ liếʍ."

A...a ưm..."

âm hạch nhỏ nhạy cảm bị cha cô tùy ý liếʍ đến sưng đỏ,đầu ngón tay thon dài không buông tha bất kỳ cơ hội nào, chậm rãi thăm dò huyệt đạo chặt chẽ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể nhạy cảm của cô."

Tiểu Trúc Linh thoải mái sao..." một lần nữa khiến thiếu nữ đạt cực khoái,Lâm Việt ngẩng đầu lên lau khóe môi,cười cười móc ra côn ŧᏂịŧ đang không ngừng trướng đau "Chỗ này của anh rất khó chịu..."

ôm lấy chân của thiếu nữ dưới thân,vật to nóng bỏng của Lâm Việt dán chặt vào giữa hai chân cô,khép hai chân lại bắt đầu chậm rãi ra vào..."

A..." liên tục duy trì ra vào mấy trăm cái, anh nằm trên người cô không nhịn được gầm nhẹ,trút ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c nóng hổi,tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng lập tức phun đầy lên vùng bụng phẳng lì của cô.Sau khi phát tiết du͙© vọиɠ,anh bỗng cảm thấy mệt mỏi,còn chưa kịp đứng dậy đã ngã xuống bên người thiếu nữ...Lúc này Lâm Việt mới giật mình nhận ra mình đã bất cẩn!
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 11


Chương 11: Thiếu Niên Sợ Để Lại Chứng CứSáng sớm,báo thức Trúc Linh đặt đúng giờ vang lên.“Sáng rồi…” tắt báo thức trên điện thoại đi,Trúc Linh vén chăn bông xuống giường, chỉ cảm thấy hơi buồn ngủ,toàn thân trở nên dinh dính không chịu nổi nữa,thậm chí chân cũng bủn rủn không thôi.“Trúc Linh,dậy đi ba chở đi học.”

Trúc Linh vừa rửa mặt xong đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc thì giọng mẹ Tô Hoan từ dưới lầu vọng lên.Cô còn chưa kịp thu dọn đồ đạc xong,kinh ngạc liếc nhìn thời gian “Đã muộn đâu nhỉ…” trong khi Trúc Linh còn đang thắc mắc thì Lâm Việt đã lên lầu.Lâm Việt nhìn thiếu nữ còn đang thu dọn, bất đắc dĩ cong môi “Con sẽ không quên chứ?” anh đẩy cặp kính đen trên sống mũi,tiến lên chủ động giúp cô.“Con quên mất!”

Trúc Linh sửng sốt một giây,sau đó liền hô lên nhét hết sách vở trên bàn vào ba lô,khóa kéo cũng chưa kịp đóng đã bắt lấy tay của cha cô,chạy về phía cầu thang.“Mẹ,con không ăn đâu ạ.”

Trúc Linh vừa thay giày,vừa hướng về phía phòng bếp hô to “Sắp muộn rồi.” sau đó kéo Lâm Việt ra khỏi cửa.Cho đến khi hai người tới trường,chỉ còn năm phút nữa là đến giờ thi.“Trúc Linh,hôm qua…con ngủ ngon chứ?” hai người đứng trước cổng trường,lúc này Lâm Việt mới thận trọng hỏi.Tối hôm qua,anh lỡ ăn phải thuốc ngủ mà mình bỏ ra,khi tỉnh lại thì trời đã gần sáng rồi.

Cha cô không kịp dọn dẹp mà chỉ kịp mặc lại đồ ngủ cho Trúc Linh,liền vội vàng trở về phòng mình.Anh rất sợ mình để lại chứng cứ khiến cô phát hiện ra có điều gì đó bất ổn…“À…vẫn vậy thôi.”

Trúc Linh không phát hiện ra điều gì cả,chỉ thở dài lắc đầu “Dù có ngủ sớm như thế nào đi chăng nữa thì ngày hôm sau con rời giường đều sẽ rất mệt mỏi…”

Trúc Linh cũng không biết tại sao,chỉ cho là do mình không nghỉ ngơi tốt.Cha cô đưa cô đến trường xong rồi đi làm.Chẳng lẽ là vì học hành áp lực quá nên mới vậy?“Không nói về chuyện này nữa,để con học một chút.”

Trúc Linh liếc nhìn thời gian,cắn chặt môi lấy sách giáo khoa từ trong ba lô ra, tranh thủ thời gian ôn tập “Vẫn còn thời gian,ít nhất còn có thể học thuộc lòng để tránh bị 0 điểm.” nói xong liền mặc kệ Tiêu Việt Trì ở trên bàn trên,bắt đầu vùi đầu vào chăm chỉ học tập.Đối với cô mà nói,điều quan trọng là phải vượt qua kì thi này trước,những thứ khác xếp ra sau,chờ vượt qua cửa ải khó khăn này rồi lại nói.Giờ thi bắt đầu,thiếu nữ vẫn như trước chẳng nhớ được bao nhiêu.Mãi đến khi giờ thi kết thúc,Trúc Linh nằm xuống bàn với vẻ mặt buồn rười rượi.
 
[Cao H/Edit] Mê Gian Con Gái Mỗi Ngày
Chương 12.


Thiếu nữ suy nghĩ một chút,cứ như vậy mà ôm gối ngủ thϊếp đi.Mãi đến tận khuya, nơi cửa kính có tiếng động,cha cô dễ dàng mở cửa phòng ra và bước vào phòng,liếc mắt liền chú ý tới thiếu nữ đang ngủ say trên giường…Nhẹ nhàng đóng lại cửa kính,cha cô nhìn thiếu nữ đáng yêu đang say giấc ngủ trên giường,nhịn không được leo lên giường khẽ vuốt ve cơ thể trắng nõn mịn màng của cô,hai tay thuần thục xoa nắn hai vυ' mềm mại…“Ưm…”

Trúc Linh khó chịu rêи ɾỉ,dù đã chịu ảnh hưởng của thuốc ngủ nhưng vẫn có phản ứng mà khẽ run rẩy.Tay Lâm Việt thăm dò vào nơi tư mật của thiếu nữ,cảm nhận được sự ẩm ướt của nơi đó thì nhịn không được khẽ cười,lại càng càn rỡ hơn nữa, dùng ngón tay trêu chọc nơi mẫn cảm của cô.“Ngày càng nhạy cảm…” cha cô rút ngón tay từ nơi tư mật của cô ra,đầu ngón tay dính đầy ái dịch khi động tình của thiếu nữ,đặt trên môi mỏng rồi liếʍ láp.Mùi vị thuộc về cô khiến Lâm Việt càng muốn ngừng mà không được,chợt dùng tay kéo bắp đùi cân xứng của thiếu nữ ra,hoa huyệt ướŧ áŧ hồng hào lập tức bại lộ trước mặt thiếu niên.“Em là của anh…”

Lâm Việt nghĩ đến cuộc trò chuyện giữa cô và Lý Yến Oanh khi bạn con gái đến nhà chơi ngày hôm nay, hai mắt chợt trở nên lạnh lẽo,nhìn xuống thiếu nữ đang hôn mê bất tỉnh dưới thân, trong mắt tràn ngập sự chiếm hữu…Ai cũng không thể cướp cô khỏi tay anh…cô là của một mình anh!“Trúc Linh,thật muốn hoàn toàn chiếm lấy em ngay bây giờ…” cúi người khẽ cắn liếʍ cánh môi cô, thiếu niên phóng thích côn ŧᏂịŧ thô to, đặt lên miệng huyệt của thiếu nữ rồi cọ sát.Hoa huyệt của Trúc Linh dưới sự ma sát của cha cô ngày càng trở nên ẩm ướt,chỉ trong chốc lát liền ướŧ áŧ lầy lội không chịu nổi,thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng rên ri vô thức vì động tình của cô.“Em là của anh…chỗ này của em cũng chỉ có thể bị côn ŧᏂịŧ của anh cắm…tử ©υиɠ nhỏ chỉ có thể bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh rót đầy…

Ai cũng không thể…” môi mỏng nóng rực liếʍ xuống,lưu lại dấu vết của mình trên cơ thể Trúc Linh,còn hoa huyệt đang dần ẩm ướt cũng không thể trốn khỏi việc bị người đàn ông quấn quýt mà ma sát.“Ưm…” cho đến khi trên người cô đầy dấu vết của mình,lúc này Lâm Việt mới thỏa mãn,cự vật thô to nóng bỏng run rẩy, mãnh liệt phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c nóng hổi,dính đầy lên thân thể thiếu nữ, như tuyên bố rằng đây là vật sở hữu của anh.“Trúc Linh…”

Lâm Việt nhìn trên người thiếu nữ ngập tràn dấu vết của mình,thở gấp ôm chặt thân thể cô một lần nữa,trong lòng nhen nhóm tư vị khó tả…
 
Back
Top Bottom