Sau đêm bị ma rừng bắt vía, Linh cứ ngỡ mọi chuyện sẽ kết thúc khi được thầy Phong cứu giúp.
Nhưng không, từ ngày đó, cuộc sống của nó hoàn toàn thay đổi.Những giấc mơ kì lạ thường xuyên xuất hiện.
Lúc thì nó mơ thấy bị 2 con mãng xà to lắm cứ đuổi theo mà nó không cách nào chạy thoát, lúc thì mơ thấy đi trong rừng sâu, dưới ánh trăng mờ ảo.
Tiếng suối chảy róc rách, tiếng hát ngân nga vang vọng.
Lần nào cũng vậy, người phụ nữ áo tím luôn đứng bên bờ suối mỉm cười nhìn cô với ánh mắt hiền dịu"Thời gian đã điểm về thôi.
Đến lúc về rồi"Linh giật mình tỉnh giấc, mồ hôi lạnh túa ra, tim đập thình thịch.
Những hình ảnh trong mơ cứ ám ảnh cô mãi.
Không chỉ trong giấc ngủ, ngay cả ban ngày, Linh cũng bắt đầu cảm nhận được những điều bất thường.
Đôi khi, cô nghe thấy tiếng gọi lạ trong gió.
Có lúc, đi ngang qua một ngôi đền, cô thấy cánh cửa khép hờ tự động mở ra như có ai đó đợi sẵn.Cô quyết định bắt xe lên Lạng Sơn để tìm thầy Phong để nhờ thầy giúp.
Lên đến nơi Linh đã thấy thầy Phong đứng trước cửa như thể thầy đã biết Linh lên đây nhằm mục đích gì vậy.
Khi Linh bước vào điện thờ vẫn là mùi hương trầm toả ra thoang thoảng đó.
Những bức tượng thờ tam toà Thánh Mẫu,Đức Ông Trần Triều, quan lớn, chầu bà,... uy nghiêm dưới anh nến lung linh."
Con không thể chốn được nữa"- thầy Phong nhìn nó với ánh mắt đầy ẩn ý"Nhưng...
Nhưng con không muốn.
Con không tin vào chuyện này"- cái Linh vẫn lắc đầu ngoay ngoảy cố gắng phủ nhận sự thật rằng nó có căn số phải ra phụng sự nhà ngài."
Chuyện căn số không phải là thứ mà người phàm chúng ta có thể quyết định.
Căn số là cái duyên cũng như là cái nghiệp từ nhiều đời nhiều kiếp trước của mỗi người.
Tuỳ vào từng trường hợp mà sẽ có cách xử lí khác nhau."
Linh im lặng.
Những gì cô đã trải qua khiến cô không thể phủ nhận được nữa."
Vậy...
Con phải ra phụng sự nhà ngài, bắc ghế cho cha ngồi bắc ngôi cho mẹ ngự ạ?"
"Trước tiên, vì con vẫn còn đang đi học nên ta sẽ làm lễ xin khất cho con đến khi con học xong ra trường kiếm được đồng ngân đồng xuyến, đến lúc đó quay lại đây tìm ta rồi ta sẽ tính tiếp."
Sau khi nhận lá bùa từ thầy Phong, cuộc sống của Linh dần trở lại bình thường.
Những giấc mơ kỳ lạ không còn xuất hiện nhiều như trước, những tiếng gọi trong gió cũng dần biến mất.
Dù vậy, đôi khi nó vẫn nhìn thấy những bóng dáng lạ lướt qua trong gương hoặc thoáng thấy ai đó đứng bên góc đường vào những chiều muộn.Nó không kể chuyện này với ai, chỉ âm thầm giữ mọi thứ trong lòng.
Có những lần Linh tự nhủ rằng có lẽ mình nhìn nhầm, nhưng sâu bên trong, nó biết mình không thể nào thoát khỏi mối duyên này.Thời gian trôi qua, Linh tập trung vào việc học, cố gắng sống một cuộc đời bình thường nhất có thể.
Sau khi nó tốt nghiệp đại học được một thời gian, nó đã liên hệ lại với thầy Phong để mong được thầy cho lời khuyên sắp tới "Bây giờ con cứ yên tâm mà làm ăn lo được ngân xuyến rồi hãn ra phụng sự nhà ngài.
Nếu bí quá thì nói với thầy một câu thì thầy sẽ giúp làm giúp con khoá lễ trình đồng mở phủ coi như ta làm phúc cho đời."
Nghe được lời khuyên này của thầy Phong, cái Linh cững cảm thấy nhẹ lòng đi phần nào.Cảm thấy yên tâm phần nào là thế nhưng sau khi nó tìm được công việc tại một công ty thì công việc luôn gặp những điều không may mắn.
Khi đi với sếp để chốt dự án đối tác với các công ty khác đều không như mong muốn.
Nó cũng kể chuyện này với ông thầy Phong để xin lời khuyên từ ông thầy.
Ông thầy Phong cũng chỉ bảo nó đang chịu cơ hành về tài chính nên đi kêu cầu tại những ngôi đền chùa gần nhà.
Cái Linh nghe theo lời ông thầy Phong, sáng hôm chủ nhật nó đi lên ngôi đền gần nhà dâng ít lễ để tỏ lòng thành kính cũng như xin nhà ngài thương mà cho công việc được diễn ra suôn sẻ để có tiền ra làm con nhà thánh.
Ngay tối hôm đó, nó lại mơ thấy một giấc mơ kì lạ.
Nó mơ thấy bóng dáng một người phụ nữ nhưng không nhìn rõ mặt bảo với nó rằng"Con cứ yên chí làm việc ta sẽ giúp con có được đồng ngân đồng xuyến để mà sau này ra hầu cha hầu mẹ.
"Sau câu nói đó cái Linh chợt bừng tỉnh giấc nó cũng nhận ra đó là cô Sáu về báo mộng cho nó.
Do đã đến giờ làm, nó vội vội vàng vàng để đến được chỗ làm đúng giờ.
Quả nhiên từ ngày mơ thấy giấc mơ đó chuyện công việc của Linh trở nên rất dễ dàng .
Linh chốt được rất nhiều dự án lớn cho công ty.
Từ đó nó cũng tích cóp được một ít ngân xuyến.
Đến một hôm, nó lại mơ thấy người phụ nữ đó, lần này người phụ nữ cũng chỉ bảo với nó một câu"Đã đến lúc con phải bắc ngai cho cha ngồi bắc ngôi cho mẹ ngự rồi.
Đến lúc về nhà rồi.
Về thôi con, về cho cha biết mặt cho mẹ biết mày.
"Sáng sớm hôm sau nó liền gọi liền cho thầy Phong, kể cho thầy giấc mơ hôm qua."
Nếu nhà ngài đã bảo đến lúc phải ra phụng sự nhà ngài thì ngày 25 âm lịch này.
Thầy sẽ giúp con hoàn thành canh đàn trình đồng mở phủ.
Con sẽ lên trước 1 ngày để học lề lối nhà để cho buổi lễ được thành công.
Việc chuẩn bị mã thầy sẽ đặt giúp con và hỗ trợ con một chút."
"Dạ thế thì con cũng trăm sự nhờ thầy ạ.
Con sẽ sắp xếp công việc để lên chỗ thầy ạ.
Dạ con cảm ơn thầy ạ.
Không có thầy ngày hôm đó chắc giờ người nhà con cho con vào viện tâm thần của tỉnh mất."
Chẳng mấy đã đến ngày 24, cái Linh chuẩn bị đồ lề, lễ vật để chuẩn bị cho canh đàn khoá lễ ngày hôm sau và bắt chiếc xe buýt để lên nhà ông thầy Phong để nhờ ông chỉ dạy cho một số phép tắc, lề lối khi hầu nhà ngài.
Trời vừa xế chiều, cái Linh đã có mặt trước cửa nhà ông thầy.
Gió tháng ba lành lạnh, mùi nhang trầm từ trong gian thờ của ông Phong phảng phất ra ngoài, hòa quyện với hương hoa bưởi đầu mùa, khiến không gian thêm phần linh thiêng.
Ông thầy Phong đang sửa soạn mâm lễ trong gian thờ, thấy Linh đến thì gật đầu chào rồi bảo:"Mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?
Ngày mai con phải thật tịnh tâm, giữ lòng thanh sạch thì mới mong đàn lễ được trọn vẹn."
Cái Linh kính cẩn cúi đầu:"Dạ, con đã chuẩn bị đủ đồ lễ, chỉ mong được thầy chỉ bảo thêm về các nghi thức khi hầu nhà ngài."
Ông Phong ngồi xuống chiếc ghế gỗ cũ kỹ, đôi mắt trầm ngâm nhìn cái Linh một lúc lâu rồi chậm rãi nói:"Ngày mai là ngày trọng đại của con, cũng là ngày con chính thức bước chân vào con đường tâm linh.
Mở phủ không chỉ là một nghi lễ, mà còn là sự gánh vác trách nhiệm với tâm linh, với tín ngưỡng.
Con phải nhớ kỹ, khi đã hầu nhà ngài thì phải một lòng kính ngài, không được lầm đường lạc lối."
Cái Linh chăm chú lắng nghe, ghi nhớ từng lời thầy dạy.
Đêm hôm ấy, nàng ở lại nhà ông thầy để chuẩn bị sớm cho ngày mai.
Cả đêm, trong lòng nàng nôn nao, hồi hộp không yên.Rồi ngày 25 cũng tới.
Khi mặt trời còn chưa lên hẳn, Linh đã cùng thầy Phong lên đàn.
Ngôi đền nằm sâu trong làng, xung quanh cây cối rợp bóng, tạo nên một không gian u tịch.
Hương trầm nghi ngút tỏa ra từ gian chính điện, tiếng mõ nhịp nhàng hòa cùng tiếng đàn nguyệt réo rắt khiến lòng người như chìm vào cõi linh thiêng huyền bí.Lễ vật được sắp xếp ngay ngắn trên án hương: nào là xôi gấc, gà luộc, trầu cau, nào là rượu trắng, hoa thơm, tiền vàng,...
Cái Linh khoác lên mình bộ khăn áo bản mệnh.Sau khi làm lễ thỉnh thánh mời thầy thì buổi lễ trình đồng mở phỉ được bắt đầu.
Cái Linh quỳ ngay ngắn trước án thờ, hai tay chắp lại, mắt nhắm hờ.
Ông thầy Phong đứng sau , giọng trầm ấm cất lên những lời khấn:— Nam mô A Di Đà Phật!
Nam mô A Di Đà Phật!
Nam mô A Di Đà Phật!
Con lạy chín phương trời, con lạy mười phương đất, con lạy mười phương chư Phật, chư Phật mười phương, con lạy đức vua cha Ngọc Hoàng thượng đế, con lạy tam toà thánh Mẫu,con lạy tứ phủ chúa bà,tứ phủ quan hoàng, tứ phủ thánh cô,tứ phủ thánh cậu, con lạy tứ phủ công đồng, tứ phủ vạn linh hôm nay là ngày 25 tháng 3 ất tỵ niên con xin nhà ngài chứng giám cho tấm lòng thành của hai thầy trò chúng con , hôm nay chính thức trình đồng mở phủ cho đồng con họ Trần con xin được ăn cơm Đình Thần tam tứ phủ, nguyện theo đường tu nếp đạo, phụng sự cửa nhà ngài ngài!Buổi lễ diễn ra suốt buổi sáng.
Khi tất cả đã hoàn tất, trời đã đứng bóng.
Cái Linh bước ra ngoài hiên, hít một hơi thật sâu.
Mọi người trong đàn lễ lần lượt đến chúc mừng, có người siết nhẹ tay cái Linh, có người vỗ vai động viên.
Ông thầy Phong nhìn nó, gật đầu tỏ vẻ hài lòng.Từ hôm nay, nó đã chính thức là con nhà thánh, gánh trên vai trách nhiệm mới.
Một chặng đường mới vừa mở ra, không biết sẽ ra sao, nhưng nó biết mình đã sẵn sàng để bước tiếp.-------HẾT CHAP 2------