Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Cải Thiên Nghịch Đạo

Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 420: Ngũ Hành Trúc Cơ, Thiên Lôi Thối Thể (2)



Khi ý nghĩ này thoáng hiện lên, Phương Nguyên liền không do dự nữa.

Hắn đột nhiên kết lên pháp ấn, sau đó liên tục biến đổi pháp ấn nhìn hoa cả mắt, khí cơ ầm ầm triển lộ ra.

Cũng trong sát na này, không trung Vân Phù sơn phía trên đỉnh đầu hẳn bắt đầu có mây đen dày đặc ngưng tụ tới tựa như ngày tận thế, mây đen trong toàn bộ thương khung không ngừng kéo lại gần Phương Nguyên, như thể muốn thông qua Phương Nguyên làm cầu nối, nối liền trời đất lại với nhau vậy.

“Rẹt rẹt rẹt ”

Cùng lúc đó, bên trong mây đen có mơ hồ có tia sét xuất hiện.

Bên trong mây đen vốn ngưng tụ vô số lôi điện chỉ là nó ẩn vào thương khung, bình thường khó gặp.

Phương Nguyên không hiểu lôi pháp, càng không có cách nào tiếp dẫn lôi điện hạ xuống.

Nhưng lúc này, khí tức Ngũ Hành đạo cơ trên toàn thân hắn lại hoàn toàn triển lộ ra, Ngũ Hành chuyển hóa liền xuất hiện một loại khí tức bản nguyên đại địa, mà loại khí tức này lại là một loại lực hút trời sinh cực mạnh đối với lôi điện, cho nên Phương Nguyên thành công!

"Đoàng!"

Tại thời điểm hẳn kết lên pháp ấn, trong mây đen đột nhiên có một đạo lôi điện thô to như cự mãng giáng xuống.

Lôi điện cưỡng bạo mãnh liệt khó mà tưởng tượng nổi trong nháy mắt ập tới!

Đạo lôi điện kia trực tiếp bổ thẳng xuống đỉnh núi, cũng bao phủ Phương Nguyên lại.

Tất cả mọi người đều không ngờ lôi điện tới nhanh như vậy, bầu không khí vốn đang ồn ào theo đạo lôi điện này giáng xuống lập tức trở nên hoàn toàn tĩnh mịch.

Tất cả mọi người đều mắt trợn tròn, ngây ngốc nhìn một màn phía trên đỉnh núi.

Lôi điện đến nhanh, đi cũng nhanh!

Rất nhanh, khung cảnh trên đỉnh núi cao lại hiện ra trước mắt mọi người.

Sau đó, trên mặt từng người liền bắt đầu hiện lên sự lo lắng.

Phương Nguyên bị lôi điện đánh ngã xuống đất, đang nằm sõng soài không rõ sống chết.

Một dự cảm xấu hiện lên trong đầu mọi người, khiến bọn họ khó mà tin nổi...

Chết rồi sao?

Người đầu tiên đạt tới Ngũ Hành Trúc Cơ trong vòng ngàn năm qua của Việt quốc, lại cứ như vậy mà chết rồi sao?

Đệ tử Thanh Dương. .. Ngươi... Ngươi không sao chứ?”

Vị trưởng lão hộ trận của Thượng Thanh sơn cũng kinh hãi, lớn tiếng hỏi thăm.

Vốn hắn cũng muốn đi tới quan sát, nhưng mây đen trên đỉnh núi chưa tan đi, hẳn cũng không dám mạo hiểm tới gần.

Lỡ như lôi điện bất ngờ đánh xuống người hắn, lực lượng kia hẳn cũng không dám tiếp nhận.

"Tên sâu kiến. ... sâu kiến này vậy mà bị đánh chết rồi sao?"

Vẻ mặt của tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm lúc này đã trở nên vặn vẹo, mặc dù hắn rất muốn nhìn thấy cảnh này, thế nhưng hẳn còn phải bắt Phương Nguyên tới tay tra hỏi nơi hạ lạc của pháp bảo kia. Không ngờ tên sâu kiến này lại cả gan làm loạn quá mức, đạt được Ngũ Hành Trúc Cơ còn không biết đủ lại muốn đi trêu chọc Thiên Lôi, rồi lại bị Thiên Lôi mạnh mẽ đánh cho cháy khét lẹt, không phải chết luôn rồi chứ?

Dưới uy lực của Thiên Lôi, cho dù là thần hồn nhất định cũng tan thành mây khói a!

Mình biết đi nơi nào tìm kiện pháp bảo kia đây?

“Meo... "

Không ai chú ý đến, trên một tòa bia đá năm ở phía tây Vân Phù sơn, có một con mèo trắng đang chậm rãi bước ra từ trong màn đêm, nó trông như một con quỷ nhìn chòng chọc vào đỉnh núi cao nhất kia, kêu lên một tiếng trầm thấp, bộ lông trắng đần đần dựng ngược lên!

"Phù..."

Trong bầu không khí căng thẳng tới cực điểm này, Phương Nguyên đang năm sống soài dưới đất không nhúc nhích bỗng nhiên thở ra một hơi dài nặng nề, sau đó dường như dùng hết lực khí toàn thân lồm cồm bò dậy. Đám người bên ngoài Vân Phù sơn hiển nhiên đều không dự kiến được vậy mà hẳn vẫn còn sống, sau một thoáng yên tĩnh bỗng nhiên liền vang lên từng tràng reo hò hoan hô.

Dưới Thiên Lôi oanh kích, vậy mà còn có thể nhặt lại cái mạng trở về, đây là vận khí cỡ nào chứ?

Nhưng không đợi bọn hẳn bày tỏ xong cảm giác may mắn thay cho Phương Nguyên, đã thấy Phương Nguyên sau khi đứng dậy lại làm ra một sự kiện.

Hân lăn nữa kết lên pháp ấn, sau đó dùng hết toàn lực ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng: "Lại đến!"

Đùng!

Thiên Lôi kia quả nhiên quay trở lại, rất cho hẳn mặt mũi, cũng có thế nói rất không nể mặt hắn! Phương Nguyên lại một lần nữa năm xuống!

Trong một sát na này, ngay cả khí cơ trên người tựa hồ cũng gần như biến mất không thể cảm nhận được. . .

Nhưng sau thời gian nghỉ ngơi thật lâu, Phương Nguyên lại lần nữa từ từ bò dậy.

Sau đó hẳn lại ngẩng đầu, thanh âm cũng trở nên khàn khàn hét lớn: "Lại... Lại đến!"

Đùng!

Đùng!

Đùng!

Đùng!

...

...

Liên tiếp có lôi điện không ngừng đánh xuống!
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 421: Hiện Tại Ta Muốn Giết Ngươi (1)



"Chẳng lẽ đây chính là diệu dụng của Thiên Đạo Trúc Cơ?"

Liên tiếp bị Thiên Lôi bổ trúng chín lần, Phương Nguyên liền thở phào nhẹ nhõm.

Qua hồi lâu sau hắn mới hoàn toàn tỉnh táo lại, vận chuyển thần thức kiểm tra trong người, hẳn liền phát hiện đạo cơ trong cơ thể mình đã trở nên sáng bóng long lanh, bên trong có Ngũ Hành chỉ lực ẩn hàm, bên ngoài có điểm điểm lôi điện di chuyển. Ngay cả chính hắn vừa thoáng chạm vào, cũng cảm nhận được bên trong đạo cơ này ẩn chứa sức mạnh mênh mông mà kh ủng bố, lực lượng tựa như một tòa núi lớn được áp súc đến mức nhỏ như nắm tay vậy!

Càng mấu chốt chính là, đạo cơ của hắn sáng bóng không gì sánh được, tỉnh khiết như sắc trời!

Trước đó, sau khi hẳn kết thành Ngũ Hành Trúc Cơ, đạo cơ vẫn chưa tỉnh khiết đến mức này, tựa hồ còn có chút khí tức vấn đục. Nhưng vào lúc này, trải qua một phen Thiên Lôi tẩy luyện, hẳn đã triệt để gột rửa phần khí tức vấn đục khiến đạo cơ mới chỉ tiếp cận tinh khiết không tì vết kia!

Mà cảm giác toàn thân hắn lúc này, chính là một loại... sảng khoái thông thấu đến cực điểm!

Tựa như ba vạn lỗ chân lông trên toàn thân đều được thông suốt, đang tiếp nhận từng điểm linh khí tràn vào thể nội vậy. . .

Tất cả những linh khí kia đều tiến vào bên trong. đạo cơ, lại thông qua đạo cơ luyện hóa tràn ra khắp toàn thân, tiến vào trong máu của hẳn. Dưới loại tình huống này, máu của hắn trở nên giống như linh dịch vậy, không ngừng tẩy rửa nhục thể của hắn. Mỗi một lần tẩy rửa, nhục thế của hắn đều sẽ càng thêm mạnh mẽ hơn một chút, đã sớm vượt qua một cái cực hạn, hơn nữa còn có được không gian phát triển càng to lớn hơn rất nhiều!

"Luyện huyết hóa cốt, tái tạo nhục thân sao?"

Phương Nguyên cảm nhận được loại biến hóa này, chậm rãi đứng lên.

"Hắn. . . Trúc Cơ thành công rồi sao?"

Có người ngây ngốc kêu lên, tỏ ra khó có thể tin nhìn vẽ bóng người hắn trên đỉnh núi.

Lúc này Phương Nguyên đã không còn toát ra loại khí tức chọc trời kia nữa, mà pháp lực toàn thân đều đã thu vào thể nội.

Cũng có thể nói là, Thiên Lôi vừa rồi đánh vào thể nội.

Pháp lực trở lại liền ngưng tụ ở đạo cơ, chính là Long Hổ chung sức, không bàn mà hợp với Huyền Hoàng, bảo quang phát tán, ngưng khí như (linh) dịch!

Toàn bộ quá trình Trúc Cơ, hẳn đều đã hoàn thành!

Chỉ có điều khiến cho người ta không hiểu chính là, loại Trúc Cơ của hẳn hiện tại đến tột củng tính là loại gì?

Thiên Đạo Trúc Cơ, đó là phương pháp Trúc Cơ trong truyền thuyết, tu sĩ Vân Châu e là không có mấy người gặp qua.

Mà trong tưởng tượng của bọn hắn, Thiên Đạo Trúc Cơ cũng không phải đơn giản như vậy, bị sét đánh mấy lần là đã đạt được rồi. . .

Nhưng bọn hẳn cũng rất chắc chắn một điều, loại Trúc Cơ của Phương Nguyên tuyệt đối không đơn giản như Ngũ Hành Trúc Cơ!

Nếu hắn đã dẫn động Thiên Lôi chỉ lực, thì tất nhiên đã bước một chân vào phạm trù Thiên Đạo Trúc Cơ. . .

"Phương Nguyên. . ."

Vào lúc này, tên đệ tử chân truyền của Âm Sơn tông cũng đã trở nên ngây dại.

Hắn không thể tin được một màn bản thân vừa nhìn thấy kia, làm sao có thể chứ?

Mình chỉ là xuống núi giúp sư tôn tìm kiếm một kiện pháp bảo mà thôi, cũng chỉ vì món pháp bảo này liên quan đến một tên đệ tử Thanh Dương tông, cho nên mình mới muốn tiện tay đoạt đi hết thảy của hẳn, cũng chuẩn bị tiện tay nghiền chết hắn..

Hết thảy hết thảy mọi thứ, vốn chỉ nên đơn giản như vậy mới đúng...

Thế nhưng mà, cái tên đệ tử Thanh Dương tông ngay từ đầu hắn căn bản là không để vào trong mắt kia, lại là Thiên Đạo Trúc Cơ?

Thiên Đạo Trúc Cơ, làm sao có thể sinh ra ở Việt quốc, một tiểu quốc xa xôi bực này chứ?

Loại đả kích khó mà tưởng tượng nổi này, khiến trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác cực kỳ hoang đường!

Mà ẩn sâu trong cảm giác hoang đường đó, thậm chí còn có một loại cảm giác sợ hãi khó nói nên lời. . .

Đây chính là Thiên Đạo Trúc Cơ đó, một người như vậy, biết tương lai sẽ trưởng thành tới trình độ nào?

Vậy mà mình lại đắc tội với một người như vậy?

Vậy mà mình lại kết tử thù với một vị Thiên Đạo Trúc Cơ!

Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

Đây là con mẹ nó thế đạo gì vậy?

Sau cảm giác hoảng sợ, chính là sát ý.

Sát ý rồng đậm tới cực điểm!

Hắn tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn tên đệ tử này trưởng thành được, thậm chí không thể cho hắn bất cứ một tia cơ hội nào!

Bởi vì loại người này một khi trưởng thành lên, tuyệt đối sẽ tiền đồ vô lượng, tuyệt đối không phải là người mà mình có thể ngăn cản!

Ít nhất là vào giờ phút này, sát ý của hẳn đối với Phương Nguyên đã vượt qua ngấp nghé đối với pháp bảo. . .

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 422: Hiện Tại Ta Muốn Giết Ngươi (2)



Tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm nhe vậy, sắc mặt lập tức lạnh lẽo hơn mấy phần.

Hắn ngược lại cũng biết, những người này nói là sự thật!

Sự tình Thiên Đạo Trúc Cơ của Phương Nguyên vừa truyền ra, sợ rằng sẽ chấn động toàn bộ Vân Châu!

Nếu như trước đó Thanh Dương tông vẫn không muốn đối đầu chính diện với Âm Sơn tông cùng Nam Hoang thành, thì hiện tại nghe được tin tức Phương Nguyên là Thiên Đạo Trúc Cơ, chỉ sợ sẽ không để ý tới cái gì nữa, cho dù là địch với toàn bộ Vân Châu, bọn hẳn cũng muốn bảo vệ tên đệ tử này.

Ngay cả Tiên Minh, chỉ sợ cũng sẽ không cho phép Nam Hoang Yêu Vương tốn thương một vị Măm Tiên Thiên Đạo Trúc Cơ!

Nhưng chuyện này lại vừa khéo chính là nguyên nhân Cam Long Kiếm nhất định phải diệt trừ Phương Nguyên!

Hắn càng thấy được tiềm lực vô hạn của Phương Nguyên thì càng không thể lưu hắn lại, nếu không tương lai gặp kiếp nạn chẳng phải là chính mình sao?

Cho nên hắn căn bản không chút nghĩ ngợi, liền trực tiếp lao đến.

Đối mặt với đệ tử Thanh Dương tông cản đường, hắn phất tay áo một cái, lập tức giữa thiên địa nổi lên cường phong gào thét, mây đen cuồn cuộn, những đệ tử Thanh Dương tông ngăn cản trước người hắn đều bị một cái phất tay này quét dạt ra. Sau đó hân vượt ngang chân trời, dẫn theo đầu Toan Nghê Thú hung mãnh dị thường ầm ầm chạy thẳng về Vân Phù sơn, quát lên: "Giết người thì đền mạng, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, ai dám ngăn cản ta?”

"Kiều trưởng lão Thượng Thanh sơn, ngươi thật sự muốn khoanh tay đứng nhìn hay sao?"

Đám đệ tử Thanh Dương tông này cũng biết, dựa vào thực lực của đám người bọn họ căn bản không ngăn cản được Cam Long Kiếm.

Có người trong lúc cấp thiết nghĩ tới một biện pháp khác, vội vàng nhìn về phía vị trưởng lão thủ trận trên núi kia kêu lớn.

Mà vị thú trận Thượng Thanh sơn kia lúc này lại đang tỏ ra trầm mặc.

Ban đầu khi vừa thấy được Phương Nguyên Thiên Đạo Trúc Cơ thành công, thậm chí hắn còn nổi lên sát ý. Bởi vì hắn quá biết tiềm lực của Thiên Đạo Trúc Cơ, nếu như tùy ý để vị đệ tử Thanh Dương tông này trưởng thành lên, thì ngũ đại tiên môn Việt quốc còn có tư cách gì chống lại Thanh Dương tông chứ?

Thế nhưng ý nghĩ này cũng chỉ chợt lóe lên rồi lập tức dập tắt.

Bởi vì hắn nghĩ đến một vấn đề khác: "Nếu kẻ này chỉ là Trúc Cơ bốn mạch, vậy thì tứ đại tiên môn còn lại của Việt quốc chúng ta tất nhiên sẽ gặp xui xẻo, bởi vì hắn sẽ trợ giúp Thanh Dương tông quật khởi, tranh đoạt cơ duyên cùng chúng ta. Nhưng một khi hắn dựng thành Ngũ Hành Trúc Cơ, thì chúng ta lại không cần cân nhắc nhiều như vậy, bởi vì hẳn nhất định sẽ nhảy ra khỏi Việt quốc, tiến vào một thế giới rộng lớn hơn; mà hiện tại, hắn lại còn là Thiên Đạo Trúc Cơ. . ."

"Mầm Tiên bực này, làm sao lại cùng chúng ta tranh cơ duyên tạo hóa gì chứ?"

"Hắn đối với ngũ đại tiên môn Việt quốc chúng ta mà nói, đã không phải là uy h**p, mà là một cơ hội tốt để cho chúng ta quật khởi theo!"

Hôm nay ta thật may mắn, đúng lúc phòng thủ tại nơi này, nếu như lại không ra tay bảo vệ hắn kết phần thiện duyên, thì còn đợi tới khi nào chứ?"

Theo ý nghĩ như vậy lóe lên, vị trưởng lão Thượng Thanh sơn này bỗng nhiên cười lên ha hả, tay áo phất một cái, trận quang chung quanh Vân Phù sơn nhất thời phóng lên tận trời, bảo vệ vững chắc Vân Phù sơn. Sau đó ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm, quát lên: “Tiểu tử, Việt quốc từ lúc nào trở thành nơi ngươi giương oai vậy, đã nói với ngươi Vân Phù sơn không thể tự tiện xông vào, ngươi thật sự muốn so chiêu với ta một chút hay sao?"

Tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông nhướng mày, hắn đã nghe ra sự thay đổi trong ngữ điệu của

trưởng lão Thượng Thanh sơn này so với trước đó, sự tức giận trong lòng lại càng tăng lên, khí thế càng cuồng hơn, chạy thẳng về phía trước: "Ta phụng mệnh sư tôn đến đây bắt tên đệ tử Thanh Dương tông này lại, ngươi là cái thá gì cũng dám chen ngang? Nghĩ kỹ một chút đi, Thượng Thanh sơn các ngươi thật sự có thể chịu được lửa giận của hai phe Âm Sơn tông cùng Nam Hoang thành chúng ta sao?"

Lời này ngược lại thật sự khiến cho vị trưởng lão Thượng Thanh sơn kia nao núng, trở nên có chút do dự.

Thế nhưng vào lúc này, trên không trung nơi đỉnh cao nhất Vân Phù sơn chợt truyền đến một thanh âm: "Các ngươi tránh ra hết đi!"

Tất cả mọi người nghe được câu nói này, theo bản năng đều ngẩng đầu nhìn lên.

Sau đó chỉ thấy trên đỉnh cao nhất kia, Phương Nguyên đã thu liễm một thân pháp lực, hẳn lấy từ trong túi càn khôn ra một cái áo bào xanh mới tinh vòng qua sau lưng mặc lên người, thay thế bộ tiên bào rách rưới sau khi Thiên Đạo Trúc Cơ thành công. Sau đó tiện tay quơ một cái, Ma Ấn Kiếm cắ m vào sườn núi 'Vân Phù sơn liền bay thẳng về phía hắn, được hẳn nhẹ nhàng nắm trong tay.

Hắn lấy một chiếc khăn lụa cẩn thận lau bóng Ma Ấn Kiếm, sau đó tay phải chắp kiếm, chậm rãi đi xuống dưới núi.

"Ngươi đây là muốn. . ."
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 423: Dùng Kiếm Phá Pháp (1)



"Chẳng trách ngươi đã chạy đến biên giới Việt quốc mà còn không chịu lẩn trốn, chẳng trách ngươi bỏ sinh liều chết tiến vào Vân Phù sơn Trúc Cơ, thì ra là vì muốn giết ta?” Nghe Phương Nguyên nói thế, chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm khế giật mình, sau đó phá lên cười. Tiếng cười kia cũng không phải che giấu sự bối rối trong lòng hẳn, mà là hẳn thật sự cảm thấy buồn cười: "Ngươi cho rằng ngươi kết thành Thiên Đạo Trúc Cơ là thật sự bay lên trời rồi sao?"

"Rống. . ."

Ở bên cạnh hẳn, đầu Toan Nghê Thú kia cũng thuận thế rống to, gào thét khắp nơi.

Ngay tại lúc đó, khí cơ của một người một thú bọn hân đã đồng thời tăng vọt lên đến cực điểm.

Thân thế Cam Long Kiếm ầm ầm bốc lên bốn đạo khí tức Kim Hỏa Mộc Thổ hoàn toàn khác nhau, giống như bốn dải lụa phiêu đãng sau lưng hẳn. Khi hẳn nói ra những lời kia, hắn cũng đã vọt lên giữa không trung, đạp vân trục nguyệt giống như thần linh vậy!

Một tiếng ầm ầm vang lên, hắn chợt bấm pháp ấn, một đầu Hỏa Long lập tức từ trên trời giáng xuống!

"Bạch!"

Tại thời khắc này, Phương Nguyên đã không kịp trả lời, chỉ có thể giơ kiếm đỡ ở trước ngực.

Trong khi đó, pháp lực trong cơ thể hắn vừa mới được luyện hóa thông thấu sau khi Trúc Cơ cũng đột nhiên bốc lên, thế mà khiến cho quanh người hắn xuất hiện một loại khí tức tối tăm mờ mịt, bên trong xen lẫn một chút lôi quang. Nhìn như mờ mịt, nhưng khí tức này lại ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh khủng, ngưng thực không gì sánh được. Khi Phương Nguyên giơ kiếm lên chặn trước ngực, khoảng không trong vòng ba trượng xung quanh hẳn liền ngưng luyện giống như một bức tường chắn. . . Oanh!

'Đầu Hỏa Long kia vọt tới trước mặt Phương Nguyên, hung hăng đâm vào lưỡi kiếm của hắn.

Chỉ nghe một tiếng tầm rầm nổ vang, Phương Nguyên thế mà bị đầu Hỏa Long này đẩy lui về sau. Mặt đất bị hai chân hắn chấn ra một rãnh bùn thật sâu, trước người hân tràn ngập ánh lửa, khói đen cuồn cuộn, hỏa ý kinh người đến tận nửa ngày sau mới chậm rãi thu lại!

Vẻn vẹn từ một thức này xem ra, hắn thật đúng là bị Cam Long Kiếm đè ép!

“Ha ha ha ha, đây chính là Thiên Đạo Trúc Cơ sao?”

Chân truyền tông Âm Sơn Cam Long Kiếm phá lên cười: "Không gì hơn thứ này!"

Vừa nói, hắn vừa đột nhiên vung tay lên, giữa không trung lập tức ẩn ẩn xuất hiện một bàn tay lớn màu vàng óng, vân tay trên đó không khác gì vân tay trên bàn tay hẳn. Bàn tay này to lớn phô thiên cái địa, trực tiếp bắt lấy Phương Nguyên, khu vực đường kính hơn mười trượng đều nằm trong sự bao phủ của nó.

Khi Phương Nguyên nhìn qua cự chưởng này thì mặt mày lạnh lẽo, lập tức từ bỏ ý nghĩ ngạnh kháng. Thân hình hẳn đột nhiên gập lại, lướt đi chừng mấy chục trượng sang bên trái. Sau đó hẳn xoay người giữa không trung, chân đạp trên lưng bàn tay của cự. chưởng này, thân hình giống như chớp giật lao thắng về phía chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm. Nếu như chỉ luận về tốc độ, tốc độ này đã hoàn toàn không kém hơn những thân pháp k hủng bố trong cảnh giới Trúc Cơ. . .

"Ngây thơ!"

Thế nhưng khi Cam Long Kiếm thấy thế thì lại cười lạnh một tiếng.

Cự chưởng lật lại một cái, trùng điệp đập xuống mặt đất, kế đó giữa không trung chợt có huyễn ảnh của một tòa núi lớn từ trên trời giáng xuống.

Huyễn ảnh của ngọn núi lớn kia có hơi mờ ảo, nhưng khí cơ lại tầm trọng đến mức đáng sợ, giống như là một ngọn núi lớn chân chính vậy!

Bất kể ai bị huyễn ảnh của ngọn núi lớn kia ép xuống thì đều chắc chẳn sẽ biến thành một đống thịt nát!

Khi Phương Nguyên nhìn thấy một màn này thì chỉ có thể lại phi thân nhanh chóng thối lui, nhìn qua giống như một con ruồi đang kinh sợ, trông mười phần vô lực.

"Bây giờ ngươi đã biết ngươi với ta chênh lệch ở chỗ nào chưa?"

Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm nhìn qua một màn trước mắt thì lập tức nở một nụ cười lạnh, trong lòng hẳn cảm thấy đại cục đã định. Toan Nghê Thú bên cạnh hẳn lúc nào cũng muốn nhào ra bị hẳn dùng ống tay áo phất sang một bên. Mặc dù thực lực của con Toan Nghê Thú này cũng rất không yếu, bình thường nó là một sự giúp đỡ lớn khi hắn giao thủ với người khác. Nhưng bây giờ hẳn lại không muốn để cho Toan Nghê Thú ra tay giúp mình, vì hẳn muốn tự mình động thủ!

Vừa rồi khi nhìn thấy Phương Nguyên Thiên Đạo Trúc Cơ, hẳn cũng có hơi sợ hãi, cảm thấy không chắc chân

Có điều sau khi giao thủ vài hiệp, hắn lại phát hiện ra bây giờ mình không cần phải sợ hãi

Thiên Đạo Trúc Cơ rất mạnh, thế nhưng y cũng cần thời gian để trưởng thành...

Tên đệ tử Thanh Dương tông này vừa mới Trúc Cơ thành công, căn bản là không có thời gian để lĩnh ngộ phương pháp cảm ứng thiên địa biến hóa sau khi Trúc Cơ, cũng không có thời gian để tích lũy pháp lực của cảnh giới Trúc Cơ. Có thể nói, bây giờ hẳn chỉ là một kẻ có cái xác rỗng của cảnh giới Trúc Cơ mà thôi, về bản chất hân vẫn là một tên đệ tử Luyện Khí cảnh. Nếu như một chân truyền Âm Sơn tông có cảnh giới Trúc Cơ tầng sáu như mình mà còn không bắt được hắn, vậy thì đây đúng là một câu chuyện tiếu lâm!
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 424: Dùng Kiếm Phá Pháp (2)



"Hẳn xem thường thực lực của một vị Trúc Cơ uy tín lâu năm, cũng quá coi trọng thực lực Thiên Đạo Trúc Cơ của bản thân mình. . .”

"Gó lẽ theo thời gian qua đi, hắn cũng sẽ trưởng thành, sẽ viễn siêu vị chân truyền Âm Sơn tông này, thế nhưng trước mất thì. . .”

Trong lúc nhất thời, vô số người nghị luận ầm ĩ, đệ tử Thanh Dương tông thì càng thêm lo lắng như lửa đốt.

Đã có người kích động muốn xuất thủ tương trợ Phương Nguyên, nhưng còn không đợi cho bọn họ xuất thủ, chỉ nghe ở trước mặt bọn hắn vang lên một tiếng rít. Con Toan Nghê Thú kia đã lao đến, rùng rợn quét mắt nhìn qua tất cả bọn hắn. Cam Long Kiếm chắc cũng đã nghĩ đến điểm này, vì phòng ngừa bọn hân xuất thủ quấy rối vào thời điểm then chốt nên đã cố ý để cho Toan Nghê Thú chạy tới nhìn chằm chằm bọn hẳn.

Vị Chân truyền Âm Sơn tông này quả thực làm việc tất cẩn thận, không lưu lại sơ hở.

“Thiên chính là thiên, địa chính là địa, dù ngươi mượn nhờ sức mạnh pháp bảo kia thì cũng không thể sống qua tử cục hiện. . ."

Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm xuất thủ một đợt hơn một đợt, hẳn đã mấy lần nhìn thấy Phương Nguyên sắp bị trấn áp dưới tay mình, nhưng hãn lại luôn để cho đổi phương chạy thoát. Điều này cũng khiến cho Cam Long Kiếm có hơi không kiên nhãn, hẳn ngưng trọng rống lớn: "Thật sự cho rằng Thiên Đạo Trúc Cơ là có thể ngó lơ hết thảy pháp tắc trên thế gian ư, chỉ bằng vào ngươi mà có thể đi đến độ cao hiện tại sao? Hay hết thảy đều là dựa vào kiện pháp bảo kia?"

"Nếu như bây giờ ngươi biết điều, giao pháp bảo kia ra cho ta, có lẽ ta sẽ chỉ phế bỏ ngươi, lưu cho ngươi một mạng. . ."

Tiếng hét này vừa dứt, chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiểm đã chấn động hai tay khiến cho thiên địa đại biển.

Đủ loại thần thông trùng trùng điệp điệp, cuồn cuộn không thôi, đại địa giống như cũng bị xoay chuyển, triệt để nghiền ép vẽ phía Phương Nguyên.

Hắn không muốn lãng phí thời gian nữa, cũng lo lảng rằng tông chủ và trưởng lão Thanh Dương tông sẽ chạy tới, bởi vậy hắn muốn trấn áp Phương Nguyên trong khoảng thời gian ngắn nhất.

"Nếu bàn về cảm ngộ đối với thần thông phép thuật và pháp lực cảnh giới Trúc Cơ thì ta quả nhiên không bãng hẳn.

"Nhưng bàn về cảm ứng đối với thiên địa ngũ hành thì hần lại không bằng ta!"

Trong khi đó vào lúc này, Phương Nguyên nhìn như hoàn toàn bị Chân truyền Âm Sơn tông áp chế lại đang vô cùng bình tâm suy diễn.

Hắn vừa mới Trúc Cơ, việc hắn cần làm là cảm ngộ cách lực lượng Ngũ Hành biến hóa, trải nghiệm phong cách giao thủ của tu sĩ Trúc Cơ cảnh. Bây giờ cũng là một cơ hội quan sát rất không tệ. Hắn tu hành từ trước đến nay đều tuân thủ nguyên tắc làm việc đến nơi đến chốn, tất nhiên cũng sẽ không yêu cầu xa vời răng mình vừa mới Trúc Cơ mà có thể lập tức giãm chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm dưới chân mình. Chuyện đó quá mức không thực tế a. . .

Muốn chém Cam Long Kiếm, hân đã sớm nghĩ ra mình nên trông cậy vào thứ gì.

Chỉ là trước khi chính thức xuất thủ, hẳn cần hảo hảo quan sát phong cách xuất thủ của Cam Long Kiếm.

Có điều cũng đúng vào thời khắc này, Phương Nguyên lại chợt thở ra một hơi thật dài. . .

Thời cơ đã tới!

"Xoạt!"

Trong khoảnh khắc khi vô số thần thông ở xung quanh lao về phía về mình, Phương Nguyên cũng đồng thời ra kiếm!

Ma Ấn Kiếm vừa ra liền giống như ngân chỉ du xà, du tấu giữa không trung.

Thần thông phô thiên cái địa ở xung quanh khi đụng phải sợi tơ bạc đang du tẩu này, thế mà đều ầm ầm đổ sụp, tan vỡ thành không.

Một tòa núi lớn đ è xuống Phương Nguyên, kiếm quang lướt qua, đánh vào bên trái hư ảnh đại sơn, đại sơn lập tức vỡ nát.

Đại thủ vàng óng đánh tới, bị đánh vào chỉ tay giữa bàn tay, đại thủ lập tức tan thành mây khói. . .

Mỗi một thức thần thông đều bị Phương Nguyên liệu trước tiên cơ, giống như hẳn luôn luôn nhanh hơn những thần thông thuật pháp này nửa phần.

Hơn nữa mỗi một kiếm của hẳn đều chém trúng chỗ bạc nhược của những thần thông thuật pháp kia, khiến cho những thuật pháp đó đều bị đánh tan.

. . .

. . .

"Đây là pháp môn gì?”

Ngay cả vị chân truyền Âm Sơn tông kia cũng kinh hãi, theo bản năng quát lên.

"Đây không phải là pháp môn, so thần thông thuật pháp, ta không bằng ngươi!"

Phương Nguyên bình tĩnh, thậm chí là có hơi lạnh lùng trả lời, còn hẳn thì đã thừa dịp lao tới chỗ Cam Long Kiếm. Khi núi đá và ánh lửa tàn phá bừa bãi xung quanh đều đang dần đần tiêu biến, hần đã lướt đi qua mấy chục trượng, lao đến trước mặt Cam Long Kiếm.

"Cho nên ta chuẩn bị dùng Kiếm Đạo để chém ngươi!"

Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

Khi nói xong câu đó, Ma Ấn Kiếm trong tay hắn đã biến thành một vệt sáng, chém thẳng đến giữa trán Cam Long Kiếm.

"Chuyện này không thể nào xảy ra. .. Dùng Kiếm Đạo phá thần thông của ta, ngươi không có mạnh như vậy!"

Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm vốn không dự định để cho Phương Nguyên cận thân. Hắn chỉ muốn dựa vào tu vi Trúc Cơ tầng sáu để gắt gao áp. chế Phương Nguyên ở ngoài 30 trượng, sau đó sinh sinh trấn áp y đến chết. Ai ngờ Kiếm Đạo của Phương Nguyên quỷ dị như vậy, trong lòng nhất thời có hơi kinh ngạc, khí thế vừa mới bốc lên tới cực điểm liền bị đả kích. Thế nhưng hẳn vẫn vội vàng bấm pháp ấn, phía sau lưng lại đột nhiên hiện lên ánh lửa. . .

“Hưu!"

Một đầu Hỏa Long đột ngột xuất hiện, lao thẳng đến trước mặt Phương Nguyên.

Thế nhưng Phương Nguyên đã sớm nhức nhích, sau đó liền vọt sang bên cạnh Hỏa Long. Một kiếm chém xuống, Hỏa Long yên diệt!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 425: Vô Khuyết Kiếm Ý (1)



Phương Nguyên nói Cam Long Kiếm không lý giải được kiếm đạo của hắn, đây cũng không hoàn toàn là trào phúng.

Ngũ Hành Trúc Cơ cùng tứ mạch Trúc Cơ, nhìn như chỉ kém nhất mạch, nhưng trên thực tế lại là cách biệt một trời một vực.

Ngũ Hành Trúc Cơ đã gần đạt tới xu thế viên mãn, cảm ứng đối với sự biến hóa của thiên địa linh khí linh mẫn không gì sánh được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao vừa rồi Phương Nguyên có thể chạy trốn dưới sự nghiền ép bởi thần thông thuật pháp của Cam Long Kiếm, cũng là nguyên nhân vì sao sau đó Phương Nguyên có thể dùng kiếm phá pháp, trảm diệt thăn thông phép thuật của Cam Long Kiếm.

Hơn nữa thần thông của Cam Long Kiếm còn chưa đạt tới cảnh giới tứ mạch như một, tự nhiên mà thành!

Đương nhiên, đối với Phương Nguyên mà nói, trảm diệt hoặc là tránh né thần thông đương nhiên vẫn còn xa xa không đủ.

Cho nên Phương Nguyên đã vọt thẳng đến trước người đối phương để so đấu Kiếm Đạo!

Hắn có thể làm đến nước này, chính là nhờ vào cảm ứng đối với thiên địa linh khí sau khi hắn Ngũ Hành Trúc Cơ!

Cho nên hẳn mới nói rằng Cam Long Kiếm không lý giải được!

Đương nhiên, Cam Long Kiếm mặc dù không phải là Ngũ Hành Trúc Cơ, nhưng kỳ thực cũng có thể minh bạch đạo lý này.

Chỉ là Phương Nguyên không muốn giải thích cho hắn biết, hơn nữa còn dựa vào đó để giễu cợt hẳn!

Bởi vì vào lúc này, nếu như Cam Long Kiếm không in chuyện này, lập tức bứt ra lui lại, kéo dài khoảng cách với Phương Nguyên, sau đó không ngừng thi triển thần thông phép thuật áp chế hẳn, vậy thì Phương Nguyên cũng sẽ không chèo chống được quá lâu. So với người ở cảnh giới Trúc Cơ lâu năm như đối phương, pháp lực của hắn vẫn quá ít, hỏa hầu quá mức nhỏ bé, chỉ có thể dùng kiếm phá pháp một lần này mà thôi, nếu như so đấu trong thời gian dài, hắn căn bản là không thể tế kiếm lên nổi!

Cho nên Phương Nguyên muốn chọc giận đối phương!

Sau khi Cam Long Kiếm bị chọc giận, hẳn nhất định sẽ không lập tức nghĩ cách kéo giãn cự ly với mình khi mình tiếp cận hắn.

Hắn sẽ không cho phép bị một kẻ vừa mới Trúc Cơ như mình làm cho bản thân chật vật lui lại!

Mãi đến khi hắn kịp phản ứng thì hẳn đã không còn cách nào kéo giãn khoảng cách với mình nữa!

"Tiểu nhỉ vừa mới Trúc Cơ như ngươi mà dám lớn lối như vậy sao?"

Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm quả nhiên bị Phương Nguyên chọc giận. Hản vốn có một cảm giác đặc biệt tức giận đối với Phương Nguyên. Bởi vì lúc đầu hẳn rất xem thường Phương Nguyên, kết quả lại phát hiện tên gia hỏa mà hẳn xem thường lại có thể vượt xa hẳn tại thời điểm Trúc Cơ. Chuyện này giống như là sâu kiến bỗng nhiên biến thành cự tượng, việc này khiến hẳn cảm thấy có hơi hối hận, hối hận vì đã không nên nghiền ép con sâu kiến này trước đó. . .

Nhưng loại cám giác hối hận này có thể có, nhưng lại không thể bị Phương Nguyên nói toạc ra được.

Hơn nữa Phương Nguyên bây giờ thế mà lại dùng một loại ánh mắt từ trên cao nhìn xuống để nhìn hẳn, điều này càng làm cho sự hối hận này của hắn biến thành sự phẫn nộ!

Không phải chỉ là Ngũ Hành Trúc Cơ thôi sao?

Không phải chỉ là Thiên Mạch Trúc Cơ thôi sao?

Ngươi tưởng mình trâu bò lắm sao?

"Soạt. . ."

Ngân thương trong tay hắn đột nhiên chuyển đối, tu vi Trúc Cơ tầng sáu điên cuồng tăng lên, cuồng phong phiêu đăng đột khởi, hung hăng đâm vẽ phía Phương Nguyên. Không đề cập tới sự ác liệt của một thương này, chỉ vẻn vẹn là cưỡng phong xung quanh kia thôi cũng đã kh ủng bố giống như U Minh. Xung quanh bỗng dâng lên những trận cát bay đá chạy, khoảng không giống như bị một thương này của hẳn gạt ra một chỗ trống, nhắm thẳng về phía Phương Nguyên.

Nhìn thấy một thương này, ngay cả Phương Nguyên cũng cảm thấy đầu lông mày nhảy một cái, thân hình hẳn xê dịch, nhường ra cho thương kia một con đường.

Hắn không dám đón đỡ, bởi vì dưới sự gia trì bởi pháp lực Trúc Cơ tầng sáu của Cam Long Kiếm, lực lượng của một thương kia đúng là vô cùng đáng sợ!

"Ngươi cho rằng ngươi có thể ngạnh kháng thần thông của ta là ta sẽ không làm gì được ngươi ư?"

Cam Long Kiếm đánh ra một thương giành được thượng phong, sau đó không ngừng hung hăng hành hung Phương Nguyên.

"Cam mỗ Trúc Cơ đã bảy năm, dốc lòng tu hành, nghiên cứu võ pháp, bất kể là thần thông hay là thương pháp thì đều đã đạt đến hóa cảnh. Còn ngươi chỉ là một tên tiểu bối có chứt vận mệnh, được trời cao chiếu cố mà dám xem thường ta, người cho rằng bảy năm khổ tu của ta đều là hư vô ư?"

Oanh! Oanh! Oanh!

Lời hẳn nói ra chính là chỗ dựa trong tim hẳn, điều này cũng khiến cho thương thế của hẳn bản ra phong mang vô tận, phóng thẳng cửu tiêu!

Từ một mức độ nào đó mà nói, thương thế của Cam Long Kiếm quả thực đã gần chạm đến đỉnh điểm rồi.

Tu luyện thần thông thuật pháp đều có cảnh tu luyện, tu luyện võ pháp cũng có cảnh giới giống hệt như vậy!

Võ pháp cấp thấp nhất chính là các loại chiêu thức, biến hóa phồn diệu.

Lại hướng lên trên, đó chính là thế!

Phương Nguyên tu luyện kiếm đạo, lĩnh ngộ được kiếm thế, đây là một loại cảnh giới khác cao hơn kiếm chiêu!

Nhưng người từng khổ công tu luyện võ pháp, hiển nhiên cũng không chỉ có một mình Phương Nguyên.

Cam Long Kiếm cũng giống như thế, hản thế mà cũng tu luyện ra được thương thế, hơn nữa còn tu luyện đến cảnh giới cực cao!

Trong tình cảnh này,nếu như Phương Nguyên thi 'riển tứ đại kiếm thế trong Vô Khuyết Kiếm Kinh thì chưa chắc sẽ thua đối phương. Thế nhưng tu vi của Cam Long Kiếm lại xa xa cao hơn hẳn, cảnh giới võ pháp chủ yếu so đấu tu vi và lực lượng, điểm này

Phương Nguyên kém xa hắn.

Cho nên Cam Long Kiếm nói không sai!

Liều thần thông thuật pháp, Phương Nguyên tích lũy không đủ, xa xa không phải đối thủ của hắn!
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 426: Vô Khuyết Kiếm Ý (2)



Cho nên hắn quyết định làm một việc lỗ m ãng!

Phương pháp Trúc Cơ phi thường hung hiểm được hắn dùng Đạo Nguyên Chân Giải thôi diễn ra kia, lúc đầu hẳn vốn không có ý sẽ làm như thế, nhưng cuối cùng hẳn vẫn quyết định làm thế. Khi đưa ra quyết định này, bản thân hắn đã có ý liều chết một phen...

Nếu như Trúc Cơ không thành thì đương nhiên phải chết!

Nếu như Trúc Cơ thành công mà không đối phó được Cam Long Kiếm thì cũng chết!

Trúc Cơ được hay không được, Phương Nguyên chỉ có thể tận lực đi làm.

Liệu bản thân có thể đối phó Cam Long Kiếm hay không, đây là sự tình mà Phương Nguyên một mực suy nghĩ trên đường về.

Người khác còn tưởng rằng Phương Nguyên sau khi Thiên Đạo Trúc Cơ nhất thời tâm cao khí ngạo, không để ý đến chênh lệch giữa người vừa mới Trúc Cơ và Trúc Cơ tầng sáu. Nhưng trên thực tế, Phương Nguyên cho tới bây giờ vẫn không hề xem thường sự chênh lệch này, hẳn từ khi vừa mới bắt đầu đã hảo hảo nghĩ cách phải làm sao để bù đắp sự chênh lệch này!

"Vô Khuyết Kiếm Kinh, quyển thứ hai..."

Đối diện với thương thế cuồng bạo vô song kia của Cam Long Kiếm, thân thể Phương Nguyên giống như diều hâu, kiệt lực tránh đi thương thế.

Nhưng đáy mắt hẳn thì lại càng ngày càng băng lãnh.

Giờ khắc này, trong đầu hẳn lóe lên những cảnh tượng từ khi mình trốn ra khỏi Thanh Dương tông. Dọc theo con đường này, hẳn được vô số Thanh Dương tông đệ tử hộ tống, liều mạng bỏ chạy khỏi Việt quốc. Mỗi khi một màn này hiện lên, trái tim của hắn lại trầm xuống một phần, yêu ấn trên thân kiếm lại sáng hơn một phần...

Đến lúc cuối cùng, quanh người hắn đã hội tụ vô tận sát khí.

Một thân pháp lực của hẳn vận chuyển theo tâm ý của hắn, thế mà ẩn ẩn hiển hóa ra bộ dạng của những vì hân mà chết!

Một màn này quỷ dị không gì sánh được, nhìn giống như hồn phách những người kia trở về, bao vây xung quanh Phương Nguyên

"Ngươi lại đang làm trò quỷ gì?”

Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm đương nhiên sẽ không chú ý tới một màn này. Hẳn chỉ thoáng giật mình một cái, sau đó liền hung hăng đâm ra một thương. Đối với kẻ Thiên Đạo Trúc Cơ như Phương, Nguyên, hẳn cũng cảm thấy có hơi kiêng kị. Chẳng qua hiện nay hẳn cũng nhìn ra, Phương Nguyên vừa mới Trúc Cơ, chỉ mới gia tăng sự ngưng thực của pháp lực và cường hãn của nhục thân lên một mảng lớn mà thôi. Hắn căn bản là chưa lĩnh ngộ ra được sự huyền của Trúc Cơ.

Cho nên hẳn đã đưa ra một quyết định, đó là hẳn căn bản không để ý Phương Nguyên đang làm trò quỷ gì, chỉ cần trực tiếp dùng lực lượng mạnh mẽ để trấn áp y là được!

Nhưng hắn cũng không ngờ được, Phương. Nguyên vốn cũng không muốn tránh né một thương này.

Phương Nguyên đột nhiên mở mắt, sau đó kiếm quang trong tay đâm thắng về phía mi tâm của Cam Long Kiếm.

Cùng lúc đó, vô số hồn phách bên cạnh hắn cũng theo kiếm thế mà du tẩu tứ phía, xung quanh thế mà tự dưng sinh ra một loại ý cảnh bi ai. Ý cảnh đó giống như một dòng nước suối, thương thế vô địch cường hoành của chân truyền Âm Sơn tông khi đâm vào phạm vi 10 trượng quanh người Phương Nguyên, thế mà lại giống như đâm vào trong nước, vô biên lực đạo ẩn chứa trong thân thương bị nó hóa giải từng phần từng phần một. .

Việc này cũng khiến cho thương thế của Cam Long Kiếm xuất ra càng ngày càng chậm!

Trong khi đó, một kiếm kia của Phương Nguyên thì lại dữ dẫn vô song, trực tiếp đâm tới giữa trần Cam Long Kiếm.

"Bạch!"

Cam Long Kiếm kinh hãi, trong lòng lập tức đưa ra quyết định, đó là vứt thương mà đi.

Nhanh chóng lui lại hơn mười trượng, sau đó hắn chỉ cảm thấy giữa trán hơi lạnh, khi duỗi tay lần mò, hẳn liền rõ ràng nhìn thấy đầu mình ướt đẫm máu tươi!

Một kiếm kia của Phương Nguyên bất thình linh đâm vào giữa trán hắn, suýt chút nữa đã xuyên thấu não bộ của hắn.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Vô số người đứng ngoài Vân Phù sơn khi nhìn thấy một màn này thì đều cảm thấy hoảng sợ dị thường.

Vừa rồi bọn hẳn nhìn thấy Cam Long Kiếm chèn ép Phương Nguyên, mặc dù trong lòng cảm thấy ấm ức, nhưng bọn họ cũng cảm thấy đó là chuyện bình thường. Thế nhưng Phương Nguyên lại bỗng nhiên thi triển ra một đường Kiếm Đạo kỳ dị này, hơn nữa còn ép cho Cam Long Kiếm vứt thương mà đi, tính mạng hấp hối.

Điều này làm cho bọn họ không thể nào nghĩ thấu được!

"Đó là kiếm ý sao?”

Trong tất cả những người quan chiến, chỉ có người thủ trận đứng trên không trung của Vân Phù sơn, chính là vị trưởng lão trẻ tuổi kia của Thượng Thanh. sơn nhìn ra, hơn nữa sắc mặt của hẳn cũng giống như gặp quỷ vậy: "Vị đệ tử Thanh Dương tông này tuổi tác còn nhỏ, thế mà lại có thể lĩnh ngộ được sự huyền diệu của kiếm ý rồi ư?"

“Đây là chiêu gì..."

Cùng lúc đó, Cam Long Kiếm vội vàng thối lui, ngân thương trong tay đã rơi lại, còn khuôn mặt hắn thì tràn đầy vẻ hoảng sợ. Hắn gần như không chút nghĩ ngợi, vội vàng bất lên pháp ấn, trước người hắn dâng lên vô biên liệt diễm, ngăn trở giữa hắn và Phương Nguyên để hắn có thể điên cuồng lui về phía sau!

“Nhắc tới mới nhớ, ta còn muốn đa tạ ngươi lần thứ hai!"

"Vô Khuyết Kiếm Kinh quyển thứ hai, ta một mực. không tìm ra được môn đạo của nó. .

Các site khác đang copy và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

"Chính là nhờ ngươi ban tặng, một đường bị người đuổi giết, nhìn thấy nhiều người như vậy chết bên cạnh ta..."

Phương Nguyên tiện tay ném đi ngân thương của Cam Long Kiếm, sau đó thân hình mờ mịt đuổi theo đối phương. Tàn hồn bay múa bên người hắn, trong khi Ma Ấn Kiếm trong tay hắn thì lại càng sáng tỏ, yêu ấn kia càng hiển lộ rõ ràng tới cực điểm: "Đến khi đó, ta mới cảm nhận được sự xúc động, cuối cùng biết được phía trên kiếm thế là cảnh giới gì. Chỉ có tâm ý tỉnh thuần tới cực điểm, hóa nhập vào trong kiếm thì mới có thể đột phá kiếm thế!”

"Đột phá kiếm thế, chính là kiếm ý!"

"Đạo kiếm ý nhờ ngươi bức bách nên mới lĩnh ngộ ra này, chính là đại lễ mà ta tặng cho ngươi!"

Nói đến đây, Phương Nguyên bỗng nhiên nhảy lên, kiếm quang bắc ngang chân trời, chém thắng về phía Cam Long Kiếm ở nơi xa.

"Nếu như nó không có tên, vậy thì ta muốn gọi nó là Vạn Lý Bi Ca!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 427: Âm Sơn Huyết Bảo (1)



"Vút. ."

Kiếm quang sắc bén của Phương Nguyên đuối sát theo, tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm thầm kinh hãi, thậm chí còn mang theo vẻ mê mang.

Đây vẫn là làn đầu tiên hắn gặp được loại tình huống này, trước kia thời điểm hẳn gặp nạn, không cần triệu hoán Toan Nghê đã lao đến hộ chủ, vậy mà bây giờ gọi trái gọi phải cũng không thấy. Hắn bay lên không trung quét mắt nhìn xung quanh cũng không hề thấy bóng dáng con Toan Nghê thú kia, điều này khiến cho hẳn hoàn toàn không hiểu được. Nhưng dưới thình thế khẩn cấp hiện tại, hẳn cũng không có thời gian cân nhắc chuyện này, giữ mạng quan trọng hơn.

"Vèo vèo vèo vèo”...

Thân hình hắn quay cuồng né ra ngoài, sau đó tế ra các loại pháp khí lên không trung, phát ra đủ các màu sắc quang mang trấn áp về phía Phương Nguyên.

Lúc này hẳn đã không cầu đả thương địch thủ, chỉ cầu ngăn cản Phương Nguyên một lát.

Vừa rồi bị Phương Nguyên áp sát hắn không thèm vì hắn cũng rất am hiểu triền đấu cận thân, cây ngân thương cũng được hắn dốc sức tu bổ nâng cấp, lại thêm một thân pháp lực gia trì, hắn tự nhận rằng có thể cứng rắn áp chế Phương Nguyên một đầu, thắng được một cách đẹp đẽ mà dứt khoát!

Nhưng hắn không thể ngờ tới, tu vi Kiếm Đạo của

Phương Nguyên lại cường đại như vậy!

Thậm chí hắn rất khó tưởng tượng ra, cái địa phương quỷ quái như Thanh Dương tông này, làm sao. lại có thể dạy dỗ được một người có Kiếm Đạo mạnh như vậy chứ?

Bởi vậy hắn chỉ có thể vừa nhanh chóng thối lui, vừa tế lên vô số pháp khí che chắn giữa hắn và Phương Nguyên. Những pháp khí này mỗi một kiện đều có uy lực rất mạnh, thậm chí đã tiếp cận cấp bậc pháp bảo, có điều Cam Long Kiếm cũng biết, dựa vào tu vi cùng thực lực của Phương Nguyên, chỉ sợ là hắn có thể tuỳ tiện né qua những pháp khí này. Hẳn cũng không cầu đả thương địch thủ, chỉ cầu có thể ngăn cản Phương Nguyên một chút, thừa cơ kéo dài khoảng cách!

Nếu như kéo dài khoảng cách thành công, hắn sẽ lập tức chiếm cứ chủ động!

Nếu tiếp tục chiến đấu, hắn có thể thi triển thần thông pháp thuật, thử áp chế kiếm ý của Phương Nguyên một chút.

Nếu như chạy trốn, hẳn có thể thi triển thần thông chạy xa, chưa chắc Phương Nguyên có thể đuổi kịp được, dù sao Phương Nguyên cũng chỉ vừa mới Trúc

Cơ xong!

Chỉ tiếc rằng, Phương Nguyên cũng đoán được ý đồ của hắn!

Đối mặt với pháp khí trôi nổi giữa không trung, hẳn hít sâu một hơi, kiếm quang đột nhiên sáng lên.

Một loại khí tức bị thương mà quyết tuyệt theo kiếm quang của hắn kích phát ra!

Sau đó Phương Nguyên trực tiếp chém thẳng một kiếm tới vô số pháp khí kia.

Ầm!

Trong một sát na này, khí tức bi thương kia bao phủ toàn bộ hư không, khiến hư không cũng xuất hiện từng đợn gợn sóng như sóng nước vậy. Mà đạo kiếm quang của Phương Nguyên kia, lại từ trong gợn sóng tỏa ra hào quang sáng chói không gì sánh được, kiếm quang vô cùng chân thực, càng mấu chốt hơn chính là... nhanh!

Đạo kiếm quang kia trực tiếp xẹt qua hư không, xẹt qua một vùng hư không bị pháp khí che kín kia.

Tất cả pháp khí trên không trung lập tức nổ tung nát vụn.

Trước khi chúng phát huy ra uy lực vốn có của mình, đã bị kiếm ý xé nát

Sau đó một kiếm này vẫn chưa tuyệt, trực tiếp. chém tới trước mặt Cam Long Kiếm!

'Vô Khuyết Kiếm Kinh quyển thứ hai!

Ý tại trên thân kiếm, kiếm ẩn tàng trong ý!

Tất cả tinh khí cùng tâm niệm của Phương Nguyên đều chìm đầm vào trong một kiếm này, hiển nhiên liền có được uy thế đáng sợ!

"Thanh Dương tông lại có Kiếm Đạo cao minh như vậy sao?"

"Có Tam Nguyên Ngự Kiếm Thuật, chính là thuật pháp dành cho phi kiếm, thế nhưng... cũng không có khả năng đạt đến cảnh giới này!”

Bên ngoài Vân Phù sơn lúc này đã chạy tới rất nhiều người, đại đa số đều bị dị tượng Phương Nguyên Thiên Đạo Trúc Cơ kinh động, lúc này đều chạy tới quan chiến. Trong một sát na này, không biết có bao nhiêu người bị một kiếm này làm cho kinh diễm, ngưng trọng nghị luận.

"Chẳng lẽ. ... các ngươi đã quên, Thanh Dương tông đã từng xuất hiện một vị Kiếm Ma sao?"

Bên trong vô số tiếng ồn ào bàn tán, có một tu sĩ đứng tuổi đột nhiên thấp giọng mở miệng.

Hắn vừa nói ra câu này, lập tức khiến cho chung quanh trở nên lặng ngắt như tờ.

Vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy trong lòng nặng trĩu....

"Là ngươi bức ta đó...."

Ngay khi mọi người đang nghĩ tới chuyện kia, không trung lại sinh ra kịch biến.

Đạo kiếm quang kia của Phương Nguyên chém thắng tới, tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông bị hù tới sắc mặt vặn vẹo, đầu tóc rối tung,

Mà ở trước người hẳn lại xuất hiện một đám âm vụ đầy đặc, bao phủ phạm vi mấy trượng.

Đạo kiếm quang kia chém vào bên trong âm vụ, tựa như bị cái gì ngăn lại.

"Tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm sau khi thoát được một kiếp, trên mặt lại lộ ra vẻ tàn khốc.

Theo âm vụ xuất hiện, trên thân thể đường đường là đệ tử tiên môn của hắn vậy mà xuất hiện một cỗ khí tức âm tà!

“Ta chính là đệ tử chân truyền Âm Sơn tông!"
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 428: Âm Sơn Huyết Bảo (2)



Bình thường nhất chính là binh khí, là thứ tu sĩ tu luyện võ pháp thích sử dụng nhất, thậm chí bọn hắn cũng không căn khắc họa phù văn trận pháp gì đó trên binh khí, chỉ chỉ cần dựa vào nó để thi triển một thân võ pháp của mình, có được các thuộc tính rắn chắc, kiên cố, dễ dàng chữa trị, thế là xong!

Kiếm của Phương Nguyên, ngân thương của Cam Long Kiếm đều là loại này!

Mà cao hơn loại binh khí phổ thông này còn có pháp khí, đó lại là binh khí được khắc họa trận pháp lên đó, có được đủ loại diệu dụng.

Có loại có thể giúp người phí hành, có loại có thể dẫn phong tụ lửa, có loại có thể hô tuyết gọi mưa, cũng có một ít bình khí được rèn chuyên về phòng ngự, có thể đả thương địch thủ. Nói tóm lại, những binh khí này bình thường đều là loại đệ tử cấp thấp sử dụng, trong đó binh khí cho cảnh giới Luyện Khí là nhiều nhất, uy lực cũng có hạn.

Đương nhiên, bởi vì loại đồ chơi này nhiều nhất, cho nên rất nhiều tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ cũng đang sử dụng.

Phương Nguyên cũng có không ít loại đồ chơi này, nhưng con đường hẳn đi là võ pháp, lấy tu luyện thần thông cùng võ pháp làm chủ, nên cũng không muốn dựa vào những pháp bảo này. Người tu hành giống như hẳn dạng này, bình thường đều xem pháp khí là vật ngoại thân, bất đắc dĩ lắm mới sử dụng!

Mà trên nữa, thì chính là pháp bảo, đây mới thực sự là bảo bối có uy năng nhất định cùng tiềm lực vô hạn.

Loại bảo bối này ở trong giới tu hành số lượng rất thưa thớt, bởi vì căn phải có vật liệu cùng pháp môn luyện bảo đặc biệt, từ đó dẫn đến giá cả của chúng cũng cực cao, tu sĩ Trúc Cơ bình thường không thể mua nổi, cho dù có mua được cũng không nỡ dùng.

Nhưng nếu như không mua nối thì phải làm sao bây giờ, vẫn còn một biện pháp đơn giản, đó chính là luyện Huyết Bảo!

Cái gọi là Huyết Bảo, chính là dùng thủ đoạn yêu tà luyện chế ra pháp khí, loại pháp môn luyện bảo này không cần dùng vật liệu đặc thù gì, xương người xương thú đều có thể dùng được. Cũng không cần thủ pháp cao minh cỡ nào, hồn người máu người đều có thể mang lại tác dụng nhất định, có thể nói là đơn giản nhanh gọn. Chẳng qua loại thủ đoạn này quá mức tà môn, thường thường đi ngược lại với đạo lý của tiên môn chính đạo, nên nếu có người đề cập đến đều sẽ bị khịt mũi coi thường!

Từng có truyền thuyết, năm đó yêu ma xâm lấn Vân Châu quy mô lớn, chính là muốn bắt đi ngàn vạn sinh linh để luyện chế Huyết Bảo, tăng lên thực lực!

Cũng bởi vì có truyền thuyết này, nên tu sĩ Vân Châu đối với loại pháp môn luyện khí này đều căm thù đến tận xương tủy. Hơn nghìn năm qua, Huyết Bảo cấp. bậc đến mức pháp bảo đã gần như tuyệt tích tại Vân Châu, chẳng những không được lưu truyền rộng rãi, mà nếu như có người thấy được kiện pháp bảo nào sẽ lập tức hủy kiện đó!

Âm Sơn tông, nghe nói đã từng là một đại tông môn lấy luyện Huyết Bảo để lập nghiệp.

Chẳng qua Âm Sơn tông hiện nay chính là tiên môn to lớn nhất Vân Châu, thân phận khác biệt, cũng không thiếu hụt tài nguyên. Cân nhắc tới thanh danh, đương nhiên sẽ không duy trì loại pháp môn luyện bảo cả thiên hạ có ác cảm này, cũng hạ lệnh rõ ràng cấm chỉ các đệ tử tu luyện thứ này

Nhưng ai có thể ngờ, tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm, lúc này lại nghênh ngang lộ ra một món Huyết Bảo như vậy chứ?

"Ngươi. . "

Phương Nguyên trông thấy cây Bạch Cốt Tiên, ánh mắt nhìn về phía tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm lập tức thay đổi. Trước đó hẳn nhìn Cam Long Kiếm chỉ là hận, hiện tại lại nhiều thêm vẻ chán ghét khó mà che giấu: "Ngươi cũng là đệ tử tiên môn, vậy mà lại đi luyện chế thứ này?”

“Bớt dùng loại ánh mắt này nhìn ta đi...."

"Tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm nhìn chòng chọc vào Phương Nguyên âm u nói, sau đó trên mặt hắn thấp thoáng cũng hiện ra vẻ đùa cợt: "Ngươi có tư cách gì nói ta? Ngươi thật sự cho. răng ta sẽ tin tưởng, ngươi chỉ là một tên đệ tử bình thường ở một tiên môn xa xôi, từ xuất phát điểm nhỏ yếu từng bước một đi đến độ cao ngày hôm nay sao? Ha ha, tức cười, chẳng phải ngươi cũng mượn pháp bảo của Nam Hoang Yêu Vương sao?"

Vừa nói xong, hắn đã đưa tay nắm Bạch Cốt Tiên lên giương lên cao, sau đó hung hãng vụt mạnh về phía Phương Nguyên.

Lúc này khoảng cách giữa hẳn và Phương Nguyên chí ít cũng hơn mười trượng, mà cây Bạch Cốt Tiên kia cùng lắm chỉ dài bốn thước, thế nhưng theo một roi này của hắn quất xuống, trong nháy mắt cây Bạch Cốt Tiên kia lại dài ra gấp mười lần, trực tiếp quất lên đ ỉnh đầu Phương Nguyên. Mà theo một roi này quất tới, thiên địa liền trở nên u ám, vô số oan hồn xuất hiện, nhao nhao nhào về phía Phương Nguyên cào cấu cần xé.

Đối diện với vô số oan hồn, Phương Nguyên chỉ lạnh lùng nhíu mày.

"Ngươi vẫn luôn nhắc tới pháp bảo gì đó, thế nhưng ngươi đã thấy qua kiện pháp bảo kia chưa?"

Vừa nói chuyện hẳn vừa giơ kiếm ngang ngực, sau đó pháp lực toàn thân điên cuồng rót vào!

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Trong sát na, Ma Ấn Kiếm đột nhiên sáng lên, yêu ấn trong thân kiếm hiện ra bắt mắt không gì sánh được!

Theo một kiếm của Phương Nguyên chém xuống, vô số oan hồn đang nhào tới găn Phương Nguyên vậy mà trực tiếp biến mất ở giữa không trung!

Tựa như là bị một kiếm của Phương Nguyên giế t chết vậy.

Nhưng vấn đề ở chỗ, những oan hồn kia vốn chỉ là tử vật thì sao có thể chém chết được chứ?

Chỉ có tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm ngẩn người, như phát hiện ra cái gì đó.

Những oan hồn kia không phải bị chém chết, mà là bị ăn sạch....
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 429: Tứ Phương Vân Động (1)



"Ngươi... Ta..."

Rất khó hình dung nổi cảm giác trong lòng tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông, Cam Long Kiếm giờ khắc này.

Nhìn vẻ trào phúng nhè nhẹ trên mặt Phương Nguyên kia, hắn cũng biết tên đệ tử Thanh Dương tông này đang cố ý chọc giận mình, nhưng cho dù có biết như vậy thì sao chứ?

Lửa giận của hẳn vẫn không đè nén được bốc lên!

Hắn nhìn chòng chọc vào Phương Nguyên, lại nhìn Ma Kiếm trong tay hẳn, gương mặt trở nên vặn vẹo không gì sánh được. Hồi lâu sau, hẳn dứt khoát không nói gì nữa, đột nhiên vung cây Bạch Cốt Tiên lên, mang theo vô số oan hồn phô thiên cái địa gào thét, hung hăng quất xuống đầu Phương Nguyên.

Phương Nguyên cũng không nói một lời, trực tiếp giương kiếm nghênh đón.

Đến lúc này, cũng không cần tiếp tục ẩn giấu nữa, uy lực huyết hải của Ma Ấn Kiếm được hẳn thi triển ra hết toàn bộ.

Chỉ có điều, trận chiến này đối với Cam Long Kiếm mà nói, vô cùng dày vò.

Những người được hắn xem như cường địch trước kia, một khi Huyết Bảo vừa ra sẽ bị bắt lại trong nháy mắt. Nhưng ai có thế ngờ, hiện tại đối mặt với Phương Nguyên vậy mà lại bị khắc chế, hơn nữa còn không phải dùng Tiên Bảo để khắc chế Huyết Bảo, mà là dùng Huyết Bảo càng tà hơn khả chế Bạch Cốt Tiên!

Hắn lại nghĩ tới, thanh kiếm kia kỳ thật đã sớm lọt vào trong tay mình, lại bị chính mình từ bỏ, lập tức hận ý của hắn càng dâng cao!

Chiến đấu đến lúc này, hắn vẫn đang chiếm thượng phong, áp chế gắt gao Phương Nguyên.

Thế nhưng trong lòng hắn cũng thầm kêu khổ không thôi, cũng chỉ có chính hẳn mới biết, sức mạnh của món Huyết Bảo này của mình chính là đến từ một ngàn oan hồn đã tế luyện qua kia. Nhưng hiện tại cứ mỗi một lần giao thủ với Phương Nguyên, số lượng oan hồn lại biến mất hơn mười mấy cái, cứ tiếp tục như vậy, không biết đến tột cùng là mình đang giết người hay là đang dâng ra bảo vật đây?

Vừa nghĩ đến đây, rốt cuộc hắn không lo nghĩ được điều gì khác nữa, vừa động thủ vừa vội vã truyền ra một đạo thần niệm.

"Sửu Nhi mau tới. ."

"Cửu U thích khách, ta biết tất nhiên các ngươi có người tiềm ẩn ở gần đây, còn chưa động thủ sao?"

"Các sư huynh sư đệ, mau tới giúp ta..."

"Yêu Binh Yêu Tướng Nam Hoang thành, dị bảo ở ngay tại Vân Phù sơn Việt quốc...."

Đến lúc này, hẳn đã không còn lòng dạ nào nghĩ đến phần công lao này của mình có bị sư huynh đệ cướp đi hay không, thậm chí cũng không còn lòng dạ nào nghĩ đến việc có bị Yêu Binh Yêu Tướng của Nam Hoang thành cướp đi hay không. Hắn chỉ cấp thiết muốn có người tới tương trợ, chỉ sợ mình sẽ bị một kiếm của Phương Nguyên đẩy vào tuyệt lột

Chỉ có điều ngay cả hắn cũng không thể tưởng tượng được chính là, chiến sủng của hắn vẫn không tới.

Kỳ thật con Toan Nghê Thú kia của hẳn đang ở một chỗ cách hẳn không xa, ở mặt bên kia của sườn núi. Lúc này lông lá toàn thân nó đều đang dựng đứng, thấp giọng gầm gừ không thôi, dáng vẻ đằng đằng sát khí, tỏ ra hung hãn không tưởng tượng nổi. Cho dù là một tu sĩ Trúc Cơ bình thường lúc này trông thấy cũng không dám trêu chọc....

Thế nhưng ở sườn núi ngay trên đỉnh đầu con Toan Nghê Thú kia, lại chính là một con mèo màu trắng đang uể oải nằm đó.

Con mèo này dáng người rất mập mạp, đang li3m láp lông trên đùi của mình không coi ai ra gì, ngay cả liếc mắt cũng không thèm liếc nhìn con Toan Nghê thú kia một chút. Nhưng vị trí này của nó, lại vừa khéo ngăn cản giữa con Toan Nghê Thú với chiến trường Con Toan Nghê Thú nghe thấy chủ nhân kêu gọi, tỏ ra gấp gáp không thôi, nó không ngừng vung vẩy cái đầu, chồm lên chồm xuống, rõ ràng đã phẫn nộ tới cực điểm. Nhưng hết lần này tới lần khác, nó lại không dám vượt qua bên cạnh con mèo trắng!

"Grừ..."

Con Toan Nghê thú bị chủ nhân triệu hoán quá gấp, không nhịn được gầm nhẹ một tiếng, tiến lên một bước nhỏ.

"Meo...."

Con mèo trắng kia bỗng nhiên lông trắng trên thân dựng lên, chợt vọt ra ngoài, nhảy lên đ ỉnh đầu Toan Nghê, vung móng vuốt cào loạn một trận. Con Toan Nghê quá sợ hãi miệng kêu lên ư ử, ngay cả cái đuôi cũng cụp xuống, trông đáng thương không gì sánh được...

Sau khi con mèo kia cảm thấy cào đủ rồi, lại nhảy trở về sườn núi phía trên, tiếp tục nằm đó li3m lông.

Mà con Toan Nghê thú thì đã triệt để trung thực xuống, ngơ ngác nhìn về phía con mèo trắng.

Đây mới là chủ tử a....

....

....

Ở một nơi khác, Tôn quản sự cầm theo một cái tấu thuốc trong tay, ngồi xổm ở dưới gốc cây bập bập hút thuốc, còn nhường cho Chu tiên sinh một điếu. Hắn vừa bập thuốc vừa quan sát trận đại chiến giữa không trung, thấp giọng lấm bẩm: "Tà vật cấp độ kia quả nhiên vẫn phải rơi vào trong tay loại đầu gỗ như Phương Nguyên sư đệ mới có tác dụng, đổi thành một người khác, lúc này sợ ràng đã sớm biến thành khôi lỗi của ma ẩn rồi.

"A? Bọn thích khách lại sắp xuất thủ sao?”

Đang tập trung xem náo nhiệt, bỗng nhiên hắn nhướng mày, lướt nhìn xung quanh.

"Trong lòng lại tỏ ra bất đắc dĩ, trầm thấp thở dài, nói: "Lại phải ra tay rồi, sư huynh như ta đây tưởng dễ làm lắm sao?"

Nói rồi hẳn gõ gõ đầu tẩu thuốc xuống đế giày, chậm rãi đứng lên.

Đội chiếc mũ rộng vành ở bên cạnh lên đầu, trong nháy mắt cả người hẳn liền đột nhiên biến mất.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back