Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Cải Thiên Nghịch Đạo

Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 370: Huyền Hoàng Chỉ Ý (1)



"Thí luyện bên trong Ma Tức hồ, bọn hắn đều chiếm được không ít tài nguyên, sau khi giao nộp cho tiên môn, trong tay vẫn còn lại không ít. Những tài nguyên này trên cơ bản có thể tăng tu vi của bọn hân lên tới cảnh giới Luyện Khí đỉnh phong, sau đó chuẩn bị thỏa đáng, sẽ đi Vân Phù sơn lợi dụng địa khí nếm thử Trúc Cơ.

Vân Phù sơn là một dãy núi đặc thù của Việt quốc, do linh mạch giao hội mà tạo thành địa mạch, chính là phúc địa để người tu hành Trúc Cơ. Tuy nhiên Địa Mạch chỉ khí có hạn, cũng không có khả năng thỏa mãn quá nhiều người tu hành, chỉ có đệ tử chân truyền của tiên môn, mới có thể dựa vào địa khí này nếm thử "Trúc Cơ. Vẽ phần đệ tử bình thường, thì chỉ có cách tích lũy công đức, chờ khi điểm công đức đủ rồi, liền hướng tiên môn đổi lấy Trúc Cơ Đan.

Đương nhiên, cũng có một ít đệ tử tiên môn lúc này sẽ xuống núi, du lịch tứ phương, tìm kiếm tạo hóa tu hành của bản thân.

Bọn hắn đều đã thông qua được thí luyện, cho dù vào lúc này xuống núi, cũng vẫn là đệ tử tiên môn đường đường chính chính.

Nếu thật sự đạt được cơ duyên lớn, vẫn có thể tiếp tục trở về tiên môn tu hành!

Các vị trưởng lão chấp sự Thanh Dương tông, đối với đám đệ tử trở về từ thí luyện này, đương nhiên cũng phải nghênh đón một phen. Ngoài ra sự tình khác cũng không ít, như an bài đệ tử tu hành, tổng hợp lại tất cả linh dược đệ tử các sơn phong lấy được trong lúc thí luyện, cùng với an táng đệ tử mất mạng trong thí luyện, còn phải tiến hành thưởng phạt trong nội bộ tiên môn căn cứ vào biểu hiện công tội trong quá trình thí luyện, vân vân và mây mây...

Tóm lại, mọi chuyện cần thiết đều không phải trong thời gian ngắn có thể ổn thỏa, nhưng những chuyện này cũng không liên quan gì đến Phương Nguyên.

Hắn về tới Tiểu Trúc phong, Vân trưởng lão liền cùng hắn nói chuyện một hồi lâu, hỏi thăm sự tình hắn tu hành.

Trên thực tế, sau khi Phương Nguyên rời khỏi Ma Tức hồ, hai người Vân trưởng lão cùng Cổ Mặc trưởng lão cũng đã nhìn ra khí cơ của hắn có biến hóa.

Đầu tiên là tu vi của hắn tăng trưởng nhanh đến mức kinh người, trước khi hắn tiến vào Ma Tức hồ vẫn chỉ là tu vi Luyện Khí tầng bảy, vậy mà hiện tại đã có hỏa hầu Luyện Khí đỉnh phong. Tiếp theo là, pháp lực lúc trước của hẳn, mặc dù cũng mang lại cho người ta một loại cảm giác huyền ảo khó dò như hiện tại, nhưng càng nhiều hơn là tính chất ngưng luyện như tơ, thanh tịnh thuần túy, nhưng hiện tại lại có cảm giác càng thêm phức khó dò, hết sức huyền diệu.

Có điều tốt xấu gì hai vị trưởng lão này cũng có mấy phần công phu dưỡng khí, thí luyện Ma Tức hồ vừa mới kết thúc, một đống lớn sự tình đang chờ xử lý, bọn hắn cũng không vội vã hỏi loại chuyện nhỏ này, mãi đến khi trở lại sơn môn, mới tranh thủ chút thời gian đến hỏi thăm Phương Nguyên tường tận.

"Những chuyện đã trải qua bên trong Ma Tức hồ đã bẩm báo kỹ càng với các trưởng lão, còn có chút sự tình liên quan tới bản thân ta biến mất chưa nói. Tại thời điểm giết ra ngoài Ma Vực cầu viện, bản thân ta liền bị trọng thương, nhiều lăn bị khốn trong vòng vây ma vật trùng điệp, trong hiểm cảnh bực này, ta vì bảo mệnh nên đã nuốt một gốc bảo dược cùng không ít linh dược, ngược lại lại giúp cho tụ vi ta tăng lên không ít..."

Ngay từ trước khi rời khỏi Ma Tức hồ, Phương Nguyên đã sớm tìm được do thoái thác hợp lý, lúc này liền nói với Vân trưởng lão.

Đối với việc tu vi tăng lên trên diện rộng, hẳn chỉ nói khoác là do hiệu quả của bảo dược cùng linh dược.

Chuyện này trong quá tình thí luyện bên trong Ma Tức hồ, vốn cũng là chuyện phổ biến.

Hầu như mỗi một lần thí luyện, đều sẽ xuất hiện loại chuyện có đệ tử tiên môn phục dụng linh dược hoặc bảo dược, mà tu vi tăng vọt.

Có điều dưới tình huống bình thường, tiên môn không cho phép làm như vậy, bởi vì dược tính của linh dược và bảo dược, vốn cũng không thể luyện hóa dễ dàng như vậy. Mạo muội nuốt linh dược hoặc bảo dược vào, mặc dù có khả năng tăng cao tu vị, nhưng càng nhiều hơn chính là nhục thân bạo liệt mà chết.

Càng có một nguyên nhân chính là, những linh dược cùng bảo dược này, tiên môn đều muốn thu lại một phần lớn, các đệ tử phục dụng một mình, đây chính là hành vi lợi dụng việc công làm việc tư. Nếu ai phát hiện linh dược hay bảo dược đều tự mình phục dụng, vậy thì tài nguyên của tiên môn từ đâu mà có. được chứ?

Đương nhiên, tùy vào tình huống cụ thể, quy củ của tiên môn cũng không có cứng nhắc như vậy, vẫn cho phép có trường hợp ngoại lệ!

Lần này trong số các đệ tử Thanh Dương tông, dùng qua bảo dược khiến tu vi tăng vọt, rõ ràng chỉ có hai người Quan Ngạo cùng Phương Nguyên.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 371: Huyền Hoàng Chỉ Ý (2)



Vân trưởng lão dùng cách nói chuyện trực tiếp nhất hỏi.

Mà đối với vấn đề này, Phương Nguyên cũng trầm mặc hồi lâu, sau đó ngẩng đầu lên, nói: "Chuyện này đệ tử cũng không nói rõ được, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết vốn ngưng luyện phi thường, thanh tịnh thông thấu, bởi vậy, bình thường đệ tử tu hành vô cùng cẩn thận. Nhưng ở trong Ma Tức hồ, bởi vì gặp phải đủ loại hiểm cảnh, đệ tử mới phải bất đắc dĩ luyện hóa một ít lực lượng khác, như là oán khí của đám xương khô bao quanh Độ Kiếp Nê Ngẫu, các loại lạc ấn pháp lực của đệ tử ngũ đại tiên môn. Điều này cũng khiến cho một thân pháp này của ta hỗn tạp không ít, biến hóa rất lớn..."

Hắn cân nhắc, rồi nói ra nguyên nhân pháp lực mình biến hóa một lần.

Những chỉ tiết không hiểu rõ, đều không chút giữ lại nói ra.

Hắn cũng biết, lấy tu vi cùng kiến thức của Vân trưởng lão, muốn giấu diếm được hẳn thực sự không dễ, chẳng bằng dứt khoát nói ra đại bộ phận chân tướng. Thậm chí ngay cả chuyện vào thời điểm cuối cùng, hẳn cố ý lừa gạt đệ tử ngũ đại tiên môn truyền pháp lực sự cũng đều nói ra. Chỉ có chuyện mình đã từng tiếp nhận huyết tế chỉ lực bên trong Ma Ấn Kiếm cùng đã từng luyện hóa ma tức Hắc Ám là không đề tới, hai chuyện này cũng quá khó giải thích.

"Đến cuối cùng, đệ tử dùng thân làm vật dẫn, mượn oán khí xương khô, hủy đi phần tĩnh của Ma Tức hồ, cũng rốt cục mở ra một con đường sống. Vào thời điểm đó, oán khí vô tận mà những xác khô đang quỳ truyền cho ta đã tan hết, nhưng linh tính còn sót lại của chúng, cùng với pháp lực đệ tử chúng tiên môn cho ta mượn, lại có một bộ phận dung nhập vào trong pháp lực của ta, làm thay đổi tính chất pháp lực của ta, từ mức cực hạn này tới mức cực hạn khác, cuối cùng liền trở thành bộ dáng như hiện tại. Nhìn bề ngoài, giống như là khôi phục bộ dáng ban đầu..."

Nói đàng hoàng đến cuối cùng, ánh mắt Phương Nguyên trong vắt nhìn Vân trưởng lão: "Dựa theo đệ tử thấy, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hiện tại ta tu luyện, có lẽ đã không còn là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết các trưởng lão đã thấy trước đó, nhưng con đường này... chưa chắc đã sai!"

Nói đến đây, hẳn liền ngừng lại, suy đoán trong lòng kia, hẳn cũng không nói thắng ra.

Vào lúc này, hẳn nói quá nhiều, ngược lại sẽ dễ xuất hiện hiệu quả trái ngược!

Mà Vân trưởng lão quả nhiên cũng là người có kiến thức phi phàm, quá trình Phương Nguyên thuật lại những gì đã trải qua, trong đầu hắn đã dâng lên một suy nghĩ, ánh mắt có chút ngạc nhiên, qua hồi lâu mới nhẹ nhàng nói: "Ngươi không nên quá lo lắng, ta thấy pháp lực của ngươi hiện tại càng thêm ngưng thực hơn so với trước kia, việc này chẳng những không phải chuyện xấu, mà ngược lại, còn có thể là đại tạo hóa của ngươi. Ngay cả ta hiện tại cũng đang nghĩ, chẳng lẽ nói, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết trước kia sở dĩ khó tu luyện như vậy, chính là do từ trước đến nay chúng ta đều đi trên một con đường sai lầm?”

"Chẳng lẽ nói, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết bao. hàm toàn diện, ý tứ cũng không phải là nhạt đến cực hạn, mà là nồng đậm đến cực hạn?"

Phương Nguyên nghe Vân trưởng lão nói vậy, lập tức yên lòng.

Đây chính là điều hắn hi vọng Vân trưởng lão tự nghĩ tới, cũng chính là phỏng đoán của hắn trước đó!

"Trước kia, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết coi trọng ngưng luyện thông thấu, thanh tịnh thấy đáy, truy cầu pháp lực thuần túy, giảng giải theo tâm pháp, chính là tu luyện cho một thân pháp lực trở nên vô cùng thuần úy, sẽ có thế dung nạp vạn vật, sẽ có vô tận khả năng. Bởi vậy mỗi một đời đệ tử tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, đều cẩn thận từng li từng tí, như giẫm trên băng mỏng, chỉ sợ pháp lực không đủ tinh khiết, chỉ sợ pháp lực không đủ ngưng luyện...

Thế nhưng trong lúc vô tình, Phương Nguyên lại phát hiện ra một khả năng khác, có lẽ thuần túy chân chính, không phải không có cái gì bên trong pháp lực, mà là cái gì cũng có. Sở đ* trước đó Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết khó tu luyện, chính là bởi vì nó hầu như phong kín tất cả khả năng, điều này trái ngược hẳn với giảng giải bên trong tâm pháp là bản thân có được vô tận khả năng. Ngược lại Phương Nguyên hiện tại lại càng tiếp cận với điểm này...

Hai chữ Huyền Hoàng bên trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, chính là chỉ màu sắc của thiên địa!

Huyền là sắc trời, Hoàng là sắc đất.

Mà màu sắc của thiên địa, trông thì trong vắt tỉnh khiết, nhưng trên thực tế lại bao hàm toàn diện, vạn sự vạn vật đều ẩn chứa trong đó!

Đây mới là chân ý của Huyền Hoàng!

Đương nhiên, Phương Nguyên phát hiện ra bí mật này, là nhờ dựa vào Thiên Diễn chỉ thuật, chuyện này cũng không dễ giải thích.

Ngược lại là, Vân trưởng lão tu vi cao thâm, kiến thức rộng rãi, ngộ ra điểm này, mới tính là hợp tình hợp lý!

"Nếu thật sự là như vậy, sau khi ngươi luyện thành pháp quyết này, sẽ không chỉ tái hiện lại đạo truyền thừa năm xưa..."

'Vân trưởng lão cau mày, vẻ mặt nghiêm túc:" ... mà thậm chí ngươi còn vượt qua truyền thừa trước đó!"
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 372: Ngũ Hành Trúc Cơ (1)



Không phải Phương Nguyên không đủ bình tĩnh, mà thật sự là thủ bút của Vân trưởng lão quá lớn!

Vân Phù sơn, chính là một phương thánh địa Trúc Cơ của Việt quốc, nơi đó sinh ra thiên địa huyền mạch, ẩn chứa Ngũ Hành chỉ khí, có thể cung cấp cho tu sĩ Luyện Khí Trúc Cơ, bước vào cảnh giới mới. Mà chỗ thánh địa này, là do ngũ đại tiên môn nắm giữ, mỗi mười năm bọn hẳn sẽ tổ chức đại hội Thăng Tiên một lần, lựa chọn những người tú nhất từ trong số đệ tham dự thí luyện bên trong Ma Tức hồ, tiến vào Vân Phù sơn bồi dưỡng cường giả Trúc Cơ!

Nhưng Phương Nguyên từng nghe Tôn quản sự nói qua, địa khí trong nội bộ Vân Phủ sơn cũng khác nhau.

Do địa mạch trong đó giao thoa ngang dọc, rắc rối phức tạp, nên cũng khiến cho địa khí bên trong có chút hỗn loạn.

Địa mạch có các thuộc tính Ngũ Hành là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, mà Trúc Cơ cũng có Ngũ Hành chỉ mạch.

Trong đó, chỉ lấy địa mạch có một loại thuộc tính để Trúc Cơ, là ổn thỏa nhất.

Nhưng loại Trúc Cơ này, sau khi thành công chỉ có thể điều khiển một trong năm thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ mà thôi, tiềm lực nhỏ nhất

Có nhiều chỗ, địa mạch giao thoa, nơi này liền có hai loại thuộc tính ngũ hành, chẳng hạn như hai loại thuộc tính Kim, Thổ. Khi Trúc Cơ ở trong đó, độ khó Trúc Cơ sẽ cao hơn một chút, thế nhưng một khi Trúc Cơ thành công, lại có thể điều khiển biến hóa của hai lực lượng Kim, Thổ, thực lực cùng tiềm lực đều sẽ cao hơn không ít. Mà ngoài ra, thậm chí còn có địa phương có địa mạch mang lực lượng Tam Hành, thậm chí Tứ Hành, Ngũ Hành...

Nói tóm lại, địa khí càng dày, khả năng Trúc Cơ thành công càng cao.

Địa mạch cảng có được nhiều thuộc tính, sau khi Trúc Cơ thành công, tiềm lực cũng càng lớn...

Địa Mạch Trúc Cơ, mặc dù gọi chung là Ngũ Hành Trúc Cơ, nhưng phẩm chất đạo cơ, lại có sự chênh lệch nhau một trời một vực!

Mà nơi có địa mạch dày nhất, Ngũ Hành biến hóa nhiều nhất, chỉ có một chỗ, đó chính là chỗ sâu nhất Vân Phù sơn. Ở nơi đó, nơi địa mạch giao thoa, tạo thành khu vực có Tứ mạch biến hóa Kim Thổ Thủy Mộc trong truyền thuyết... do ngũ đại tiên môn nắm giữ.

Mà vì bảo hộ mảnh bảo địa này, ngũ đại tiên môn liền liên thủ xây dựng một tòa cung điện trong đó, tên là Vân Phù cung!

Cung điện này cũng không phải của riêng một môn một phái nào cả, mà là tài sản chung của ngũ đại tiên môn cộng đồng quản lý!

Một chỗ bảo địa như vậy, không phải ai cũng có thể tùy tiện tiến vào bên trong!

Vân Phù sơn, trên cơ bản mỗi mười năm mới mở ra một lần, bình thường sẽ không để cho người tùy tiện tiến vào.

Mà Vân Phù cung này, không sai biệt lắm hơn trăm năm mới có thể mở ra một lần.

Đây cũng không phải ngũ đại tiên môn không nỡ

mở ra nhiều, mà là địa khí nơi đó, cách mấy trăm năm mới có thể ngưng tụ đến mức độ nhất định, giúp cho khả năng Trúc Cơ thành công lên mức cao nhất. Mà sau mỗi một lần mở ra, địa mạch sẽ xói mòn cạn kiệt, phải đợi thật lâu mới ngưng tụ lại được. Do vậy, Vân Phù cung này, đệ tử tiên môn bình thường, thậm chí là đệ tử chân truyền có muốn cũng không dám nghĩ đến, bởi vì cho dù tới lượt tông môn mình thì cũng không có phần của bọn hắn.

Dưới tình huống bình thường, đây chính là nơi ngũ đại tiên môn bồi dưỡng tông chủ kế nhiệm!

Ngay cả Thanh Dương tông, nếu như mở ra Vân Phù cung một lần, thì ít nhất trong vòng năm trăm năm tới, cũng không có tư cách lại mở ra một lần nữa.

Chuyện này cũng có nghĩa là, nếu như Thanh Dương tông vì Phương Nguyên mà mở ra Vân Phù cung, tặng hắn tiến vào tiếp nhận Địa Mạch Trúc Cơ, vậy thì trong vòng năm trăm năm sau, Thanh Dương tông sẽ không còn tư cách mở ra điện này nữa. Trong vòng năm trăm năm, sẽ không thể nào bồi dưỡng truyền nhân của tông chủ nhất mạch nữa!

Hoặc là nói, ở mức độ nào đó, đây là đang bồi dưỡng Phương Nguyên làm tông chủ tương lai?

Quyết định này của Vân trưởng lão, thực sự quá kinh người, cũng khiến cho Phương Nguyên nhất thời ngây người, rất lâu sau vẫn chưa kịp phản ứng.

Trong lòng của hắn có một câu rất muốn nói ra, nhưng vừa đến cửa miệng lại nhịn xuống.

Bởi vì hiện tại có một ít chuyện hẳn cũng chưa xác định chắc chắn, vẫn phải quan sát thêm một thời gian mới có thể đưa ra quyết định!

"Ngươi hiện tại có tư cách để tiên môn làm như vậy, thả lỏng tâm tình đi!"

Vân trưởng lão rời khỏi rất nhanh, lúc rời đi còn vỗ vỗ bả vai Phương Nguyên: "Ta sẽ thuyết phục tông chủ!"

Tiên Vân trưởng lão rời đi, Phương Nguyên cũng thở ra một hơi thật dài.

Quả thật hắn cũng không ngờ tới, tiên môn vậy mà lại coi trọng hắn như vậy, bởi vì có một ít chuyện, bản thân hẳn hiểu rõ, nhưng đám người Vân trưởng lão chưa chắc đã hiểu được. Hắn biết tình trạng tu vi thực sự của mình hiện tại, Vân trưởng lão cùng các trưởng lão khác trong tiên môn lại không biết, dưới loại tình huống không rõ ràng này, tiên môn làm như vậy tương đương với đang đánh cược, cược mình có thể đạt tới mục tiêu bọn hắn đặt ra...

Phần tín nhiệm này, thực sự quá nặng nề...
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 373: Ngũ Hành Trúc Cơ (2)



Duy nhất từ đầu đến cuối không đối, chính là Tôn quản sự, trong lúc rảnh rỗi hắn vẫn thường xách theo hai cân thịt đầu heo, một vò ngũ gia bì, khệnh khang ung dung tìm tới Phương Nguyên uống rượu nói chuyện phiếm.

Đối với chuyện này, Phương Nguyên cũng từng đánh tiếng qua, có thể để cho Tôn quản sự đến Tiểu Trúc phong nhậm chức, kể từ đó, cũng không cần tiếp tục vất vả ở Ngọc Phong nhai nữa. Song đối với chuyện này Tôn quản sự lại có suy nghĩ khác, nói Tiểu Trúc phong là địa phương truyền thừa của tiên môn, bí mật đông đảo, hẳn tới không tiện.

Mà sau chuyện thí luyện Ma Tức hồ, Lạc Phi Linh cũng thường xuyên đến tìm Phương Nguyên chơi đùa.

Có điều Phương Nguyên suốt ngày toàn là đọc sách, tu hành, nhiều lúc nàng cũng cảm thấy tức điên, may mà sau đó chạm trán Tôn quản sự, thoáng cái tựa như là mã tầm mã, ngưu tăm ngưu, Tôn quản sự thích ăn thịt, nàng thích uống rượu, Tôn quản sự thích Bát Quái, nàng thích nghe chuyện xưa...

Vậy là căn lầu nhỏ vốn thanh tĩnh của Phương Nguyên, lúc bấy giờ thường xuyên xuất hiện một màn như thế này.

Một tên nam tử thon gầy vỗ đùi đen đét, thao thao bất tuyệt, một cô nương xinh đẹp ôm hồ lô rượu, lúc nào cũng hô lên “tốt"!

Trải qua một khoảng thời gian như vậy, dư âm thí luyện Ma Tức hồ cũng khó khăn trôi qua, tuy nhiên rong tiên môn lại có thêm vô số lời đồn, thậm chí đã bắt đầu hình thành dòng người tuyên truyền: Phương Nguyên, đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, sắp trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất tiên môn!

Thay đổi trực tiếp nhất chính là, tiên môn đã chuyên môn đưa tới cho Phương Nguyên hai tên đồng nhỉ phục vụ sinh hoạt thường ngày.

Phải biết rằng, trong tiên môn, chưa từng có đệ tử dưới Trúc Cơ có được tư cách này.

Chuyện này ít ra cũng nói rõ một vấn để, hiện tại mặc dù Phương Nguyên vẫn là Luyện Khí, nhưng hết thảy đãi ngộ đều không khác gì Trúc Cơ!

Mà tất cả sự thay đổi này, cũng dẫn đến một kết quả, đó chính là lượng người đến đây bái phỏng càng ngày càng nhiều.

Lúc trước Phương Nguyên vừa mới trở thành đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, đã có không ít người đến tặng lễ, mở tiệc chiêu đãi. Nhưng lúc đó, vẫn có một ít người thầm cho rằng, vị trí này của hẳn ngồi quá bấp bênh, chưa chắc đã lâu dài, nên chỉ hơi khách khí một phen mà thôi.

Mà hiện tại, rốt cuộc cũng không còn ai hoài nghĩ tư cách của hẳn nữa, lập tức nhiệt tình hơn vô số lần!

Không chỉ muốn nhanh chân chạy đến bái phỏng hắn hết đợt này đến đợt khác, mà còn có rất nhiều người có thân phận cũng tới, trong số đó, có không ít gia chủ tiếu thế gia, chưởng quỹ buôn bán đan khí, thậm chí còn có rất nhiều chấp sự tiên môn...

Có người đưa tới trọng lễ, chúc mừng hẳn sau thí luyện Ma Tức hồ, một tiếng hót làm nên tên tuổi, thiên hạ đều biết!

Có người đưa tới thiếp mời, chữ ký bên trên đều là đại nhân vật không thể coi thường, chân thành mời hắn dự tiệc.

Càng có không biết bao nhiêu nô bộc được âm thầm sai khiến, đến Tiểu Trúc phong nghe ngóng vị đại đệ tử chân truyền này có hôn phối chưa, mai mối cầu hôn...

Nếu như Phương Nguyên tiếp đãi những người này, thì cho dù quỹ thời gian một ngày tăng lên gấp 10 lần cũng không đủ dùng, bởi vậy Phương Nguyên vẫn theo quy củ cũ, dứt khoát đóng cửa không ra, tất cả mọi người giao cho Tôn quản sự đuổi đi, trong đó đương nhiên là Lạc Phi Linh cũng nhúng vào một chân. Không biết bọn hẳn làm như thế nào, vậy mà trong tiên môn đần đần truyền ra thanh danh Phương Nguyên chiêu hiền đãi sĩ, lại rất tích cực thu lễ...

Càng cổ quái hơn chính là, những người lúc đầu muốn thử thăm dò xem Phương Nguyên có hôn phối chưa để cầu hôn, đột nhiên liền tuyệt tích một cách khó kiểu...

Đối với chuyện này Phương Nguyên cũng từ chối cho ý kiến, hẳn đang hưởng thụ khoảng thời gian nhàn hạ hiếm có, không muốn bị bất cứ chuyện gì ảnh hưởng tới tâm tình.

Thời gian cứ như vậy nửa tháng trôi qua, Phương Nguyên đã củng cố lại tu vi của mình một cách vững vàng, đối với chuyện Trúc Cơ của bản thân rốt cục cũng có một kết quả. Sau khi hắn cân nhắc trong đầu một phen, hẳn đã nghĩ ra được một lí do thoái thác đối với tiên môn, chờ khi tiên môn sắp đưa ra quyết định cuối cùng, hắn liền nói ý nghĩ này cho bọn hắn. Chẳng qua là trước mắt hẳn vẫn phải xem coi tiên môn quyết định như thế nào...

Nghe nói đám người ngũ đại trưởng lão cùng tông chủ Thanh Dương tông, gần đây nhất vẫn luôn ở trên chủ phong Thanh Dương tông thương nghị không ngớt. Có rất nhiều lời đồn đại trong tiên môn liên quan tới hẳn, chính là vì vậy Phương Nguyên cũng biết được, đề nghị này của Vân trưởng lão chỉ sợ cũng không dễ thuyết phục mấy vị trưởng lão khác đồng ý. Có điều, cho tới hiện tại, hẳn cũng không giúp được gì trong chuyện này, chỉ có thể tạm thời chờ đợi kết quả.

Rốt cục vào một buổi sáng hơn nửa tháng sau, có một vị lão giả chấp sự mặc áo bào tro, chậm rãi đi đến trước Tiểu Trúc phong.

Phương Nguyên nhận cái áo bào này, lão giả chấp sự này chính là chấp dịch của tông chủ nhất mạch, thân phận viễn siêu những chấp sự khác trong tiên môn...

Hắn tới, chắc hắn kết quá cũng tới!

"Chân truyền Phương Nguyên Tiểu Trúc phong, nghe pháp chỉ tông chủ, lệnh ngươi mau tới Chính Đức điện nghe huấn thị!"
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 374: Tông chủ nhất mạch (1)



“Đệ tử Tiểu Trúc phong Phương Nguyên, ngươi có biết hôm nay gọi ngươi tới là cần làm chuyện gì?"

Chính giữa đại điện đối diện với hướng phía Phương Nguyên có năm lão giả đang ngồi xếp bằng, theo thứ tự là ngũ đại trưởng lão của Thanh Dương tông. Vân trưởng lão và Cổ Mặc trưởng lão đều ở trong đó. Mà ở giữa năm vị trưởng lão lại có một vị nam tử râu dài cũng đang ngồi xếp bằng. Hẳn thân mặc áo bào vàng, thoạt nhìn bốn mươi năm mươi tuổi, nhưng khí cơ lại có vẻ thâm bất khả trắc. Hắn chính là tông chủ hiện tại của Thanh Dương tông Trần Huyền Ngang. Thấy Phương Nguyên đi đến, hẳn mở miệng hỏi

Đương nhiên Phương Nguyên biết là vì chuyện gì, nhưng ngoài mặt vẫn phải làm bộ im lặng nghiêm túc, nhỏ giọng nói: "Đệ tử không biết!"

Trần Huyền Ngang nói: "Nói đến cũng đơn giản, đầu tiên, tiên môn thiếu ngươi một lời ca ngợi. Trong Ma Tức hồ thí luyện, Vân trưởng lão đè ép lời dị nghị của chúng người, muốn ngươi độc lĩnh đệ tử Tiểu Trúc phong tham dự thí luyện. Khi đó ta còn hơi không yên lòng. Ai có thể nghĩ tới, trong lần thí luyện này ngươi lại có thể lập được đại công. Thậm chí có thể nói, sinh tử của một đám đồng môn đều do ngươi dốc hết sức vãn hồi, đây là đại công đầu tiên!"

"Mà sau đó, vào lúc đệ tử ngũ đại tiên môn gặp phải nguy hiếm tính mạng, ngươi càng có thể nhất kiếm trảm ma khôi, hiểu được khốn khổ của chúng đệ tử, càng thắng được sự kính phục của đệ tử ngũ đại tiên môn, phụng ngươi làm người đứng đầu trong chân truyền. Đây là chuyện tốt có thể lấy vinh dự cho tông môn, cũng là đại công thứ hai!"

"Khi thí luyện kết thúc, Ma Tức hồ lại sinh ra dị biến, chúng đệ tử bị nhốt bên trong, không thoát thân nổi. Ngươi một kiếm chém chết đệ tử Viên Nhai của Bách Hoa cốc, càng lớn mật rút đi Độ Kiếp Tiên Ngẫu, cứu đệ tử ngũ đại tiên môn thoát khốn. Việc này khiến ngay cả Tiên Minh tuần tra sứ cũng kính trọng ngươi vài phần, tán tụng không dứt. Dĩ nhiên đây cũng có thể coi là đại công thứ ba ngươi lập được lần này..."

Tông chủ Thanh Dương tông Trần Huyền Ngang bình thanh tĩnh khí, chậm rãi nói ra. Chư vị trưởng lão và chấp sự trong điện, cùng với mấy vị đại đệ tử chân truyền đều lắng lặng nghe. Có người nghe xong, sắc mặt ngày càng vui mừng, cũng có người càng nghe sắc mặt càng khó coi, nhưng ai cũng không dám ngắt lời tông chủ. Mãi đến khi hắn nói xong mấy đại công lần này, mới bình tĩnh nhìn Phương Nguyên nói: "Mấy đại công này, bất luận là cái nào cũng đủ để liệt vào tiên điển Thanh Dương tông. Thế nhưng ngươi một lần làm ra ba cái, tiên môn có công thì có thưởng, há có thể làm như không thấy đại công của ngươi?"

Phương Nguyên phát huy bản lĩnh dối trá đến cực hạn, nói: 'Đều là chuyện đệ tử phải làm!"

Mấy vị chân truyền trẻ tuổi và chấp sự chung quanh nghe xong, trên mặt đều lộ ra một loại vẻ mặt rất vi diệu.

Ngược lại tông chủ Trần Huyền Ngang nghe xong lại nhẹ nhàng cười một tiếng, dường như hắn hết sức hài lòng, cười nói: 'Nếu ngươi chỉ lập được một chút công lao, tiên môn ngược lại cũng có thể ban thưởng cho ngươi. Chẳng qua lần này công lao của ngươi không nhỏ, cũng khiến ta cảm thấy hơi khó xử một chút. Ngươi muốn phần thưởng như thế nào?”

Phương Nguyên nói: "Hoàn toàn nhờ tông chủ quyết định!"

"Ai..."

Người chung quanh cũng đã hết chỗ nói rồi.

Mà tông chủ Trần Huyền Ngang cũng nở nụ cười: "Vậy thế này đi, ngươi là chân truyền tiên môn, đại đệ tử Tiểu Trúc phong, tất cả pháp bảo tài nguyên đương nhiên sẽ không thiếu ngươi. Chẳng qua nhớ tới ngươi tu luyện tâm pháp bí truyền của tiên môn, hiện tại đã công đức viên mãn, sắp sửa cao thêm một nấc thang. Nếu có thể tu luyện thành, đó cũng là phúc của Thanh Dương ta. Vì ngươi có thể ổn thỏa Trúc Cơ, ta và mấy vị trưởng lão đã thương nghị, quyết định mở ra tiền lệ với ngươi, đưa ngươi vào Vân Phù sơn điện tiến hành Trúc Cơ. Cơ hội này rất khó có được, chắc ngươi cũng sẽ hài lòng?"

"Này..."

Đương nhiên Phương Nguyên rất thỏa mãn, thậm chí trên mặt hãn đã không nhịn được mà lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Chuyện này Vân trưởng lão đã từng nhắc tới, có điều hắn vẫn luôn có chút không dám tin tưởng, bởi vì đối với đệ tử tiên môn như hẳn, đây thật sự là một đại kinh hi. Bởi vậy, chẳng sợ đã biết trước, nhưng khi chính tai nghe thấy chuyện này hắn vẫn không nhịn được bắt đầu vui vẻ!

Tiếp đó, cũng đúng lúc này, một câu hân đã nhẫn nhịn trong lòng thật lâu kia cũng bắt đầu do dự không muốn nói ra!

"Hừ!"

Mà cũng đúng lúc ấy, đột nhiên cách đó không xa có tiếng cười lạnh truyền đến.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 375: Tông chủ nhất mạch (2)



"Lại quan sát thêm chút thời gian?"

Những trưởng lão và chấp sự các loại nghe vậy, đều nhíu mày lại.

Dựa vào tuổi tác của Phương Nguyên, so sánh với những chân truyền khác trong tiên môn, thật đúng là thời điểm tranh giành tốc độ tu hành. Hiện tại tu vi và thực lực của Phương Nguyên đã có danh trong đám chân truyền, nếu để hẳn mau chóng Trúc Cơ, hắn có thể giữ mãi tình thế như vậy, ném người khác ở xa xa phía sau. Nhưng nếu lại quan sát thêm một thời gian, những chân truyền khác đều đã Trúc Cơ, ưu thế này của hẳn cũng phai nhạt!

Tiên môn bồi dưỡng nhân tài, cho tới bây giờ vẫn luôn tranh giành từng chút, chỉ sợ trì hoãn ba phần. Nhưng Tần trưởng lão lại nói như vậy là có ý gì?

Phảng phất như nhìn ra suy nghĩ trong lòng chúng chấp sự và trưởng lão, Tần trưởng lão cười lạnh, nói "Các ngươi coi Vân Phù cung Trúc Cơ thành cái gì? Đây là cơ hội tiên môn mấy trăm năm mới có một, hơn nữa còn chỉ có vẻn vẹn một cơ hội như vậy, từ trước đến nay chỉ có truyền nhân nhất mạch tông chủ mới có tư cách này. Nói trắng ra, đây là tạo hóa chuyên dùng để bồi dưỡng người nhậm chức môn chủ kế tiếp. Hơn nữa cho dù là truyền nhân của tông chủ, muốn đi vào Vân Phù cung này cũng phải trải qua ba đại khảo nghiệm, mười lần thí luyện, sau khi xác định tâm tính và thiên tư xong mới có thể tiến vào bên trong. Hiện tại tử này chẳng qua chỉ mới tu hành ba năm, chỉ mới trải qua một lần Ma Tức hồ thí luyện, các ngươi đã muốn dành cơ hội này cho hắn?”

Bên trong đại điện nhất thời đều yên lặng xuống.

Chúng chấp sự đều cảm thấy tuy lời này của Tần trưởng lão có chút đột ngột, hình như còn có chút hiềm nghỉ gây sự, nhưng cũng không phải không có lý.

Mà tại thời điểm này, Tân trưởng lão lại nhìn về phía tông chủ Trần Huyền Ngang, tay áo nhấc lên, thí lễ nói: "Tông chủ, ngươi không muốn kết đạo lữ đương nhiên cũng không có con cái. Nhưng từ mười năm trước ta đã khuyên ngươi, nên chọn ra một vị hậu bối có thiên tư ưu tú từ trong đám hậu bối thế tục nhà mình để bồi dưỡng, nhưng ngươi cũng chỉ nói thiên tư của bọn hắn không tốt, không có người thích hợp, vẫn luôn kéo cho tới bây giờ. Nhưng năm trăm năm sau, chẳng lẽ ngươi không có ý định tìm đạo lữ thật sao?

Thật không có ý định thu thêm một vị truyền nhân nữa? Chuyện này không biết ngươi có từng nghĩ tới hay chưa?”

"Xôn xao..."

Vô số ánh mắt đều nhìn về phía tông chủ.

Tần trưởng lão hỏi những lời này đã có chút vô lễ, chẳng qua Tân trưởng lão vốn có thân phận siêu nhiên, hắn đã từng là sư huynh của tông chủ, thái độ như vậy cũng có thể chịu được. Chỉ có điều nội dung trong lời nói hiển nhiên đã có chút bất mãn đối với tông chủ...

Ngược lại tông chủ Trần Huyền Ngang im lặng một hồi lâu sau, nhẹ nhàng cười cười: "Tần sư huynh nói có lý..."

Bên trong đại điện, mọi người nhất thời dựng lỗ ai lên, nghĩ thăm lẽ nào tông chủ thật sự đồng ý với hắn sao?

Chẳng qua sau khi Trần Huyền Ngang mở miệng nói lời này, lại nhẹ nhàng thở dài, nói: "Chuyện này ta cũng đã từng cân nhắc tới, nhưng cuối cùng ta vẫn đáp ứng Vân trưởng lão, nguyên nhân cũng rất đơn giản. Tạo hóa Vân Phù cung Trúc Cơ tuy khó có được, nhưng dù sao cũng chỉ là một loại tài nguyên tu hành. Đã là tài nguyên tu hành, đương nhiên cần dùng để bồi dưỡng tiểu bối. Hài tử Phương Nguyên này đã bắt đầu tu hành ở Thanh Dương tông ta, một đường đi tới, chư vị đều xem trong mắt. Lần Ma Tức hồ thí luyện vừa rồi nghiêm trọng dị thường, càng vượt xa ba đại khảo nghiệm của Thanh Dương tông chúng ta, thế nhưng hài tử này có thể một đường xông xáo vượt qua, xoay chuyển tình thế, đã có thể chứng minh được thiên tư: và tâm tính của hắn. Chẳng lẽ hắn còn không xứng với cơ hội này?"

"Con đường tu hành chỉ tranh hạng nhất. Hài tử này có tư cách ấy, lại có bản lãnh ấy, còn có ba đại công trong người, ngay cả Tiên Minh tuần tra sứ cũng muốn vươn cành ô- liu với hẳn. Nếu Thanh Dương tông chúng ta còn không bồi dưỡng hắn cho tốt, chẳng phải sẽ bị người chê cười chúng ta không có tầm mắt?"

Nghe tông chủ nói xong, mọi người trong đại điện đều bắt đầu yên lặng.

Lời nói của tông chủ đương nhiên cũng có đạo lý. Dựa vào biểu hiện của Phương Nguyên hôm nay, đúng là hẳn cũng xứng với cơ hội này, thế nhưng.

“Tiên môn là nơi giảng quy củ!”

Văn là Tân trưởng lão mở miệng, thản nhiên nói: Có lẽ vị đệ tử Tiểu Trúc phong này đã có tư cách nhận được cơ hội ấy, nhưng suy cho cùng hắn cũng không phải nhất mạch tông chủ. Hiện tại tông chủ ban cơ hội này cho hẳn, tương lai phải bồi dưỡng truyền nhân nhất mạch tông chủ bằng cách nào? Càng lùi một bước mà nói, chư vị đều biết Tiên Minh nhìn trúng hắn, vậy nếu tương lai sau khi hẳn Kết Đan xong lại tới Tiên Minh, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 376: Đại lễ bái sư (1)



Lời nói của Vân trưởng lão đương nhiên cũng có đạo lý, nhưng chuyện này nào chỉ đơn giản như vậy?

Chẳng qua nếu đã nói đến chỗ này, dù có nói thêm gì đi nữa hẳn chỉ tạo ra một trận cãi vã, Tân trưởng lão cũng chỉ câm miệng không nói.

Ngược lại tại thời điểm này, tông chủ Trần Huyền Ngang có chút bất đắc dĩ nở nụ cười, nói: "Hai vị trưởng lão nói đều có lý. Chẳng qua ta có một phương pháp đơn giản hơn. Nếu một mặt chúng ta phải tuân theo quy củ của tiên môn, một mặt lại muốn bồi dưỡng đệ tử, muốn vẹn toàn đôi bên cũng chưa chắc đã không có cách. Biện pháp đơn giản nhất chính là Phương Nguyên, sau này ngươi theo ta tu hành được không?"

Lời vừa nói ra, cả sảnh đường đều giật mình, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía tông chủ, kể cả Vân trưởng lão!

Tông chủ nói lời này chẳng lẽ là muốn... thu đồ đệ?

Tiên môn chỉ chủ thường rất ít khi thu đồ đệ, có trưởng lão các phong ở đây, việc truyền thụ pháp thuật thần thông cho đệ tử cũng không cần phiền phức tông chủ.

Nhưng chỉ có một tình huống là ngoại lệ, hoặc là tông chủ coi trọng thiên kiêu nào đó, cảm thấy chỉ mình mới có thể dạy bảo hẳn thật tốt, hoặc giả là tông chủ tuổi tác đã cao, cảm thấy đã tới lúc bồi nuôi truyền nhân của mình. Chẳng qua cho dù tông chủ muốn bồi dưỡng truyền nhân cho mình bình thường cũng nên lựa chọn thiên kiêu từ trong đám tử tôn hậu duệ nhà mình, mà rất ít khi lựa từ bên ngoài. Chỉ cần lấy một ví dụ rất đơn giản đã nhìn ra, ba ngàn năm nay, Thanh Dương tông đã ra đời bảy vị tông chủ. Trong số bảy vị tông chủ này đã có năm người đều mang họ Trần.

Mà hiện tại vị tông chủ Thanh Dương tông Trần Huyền Ngang này, bởi vì đang tuổi tráng niên, vẫn chưa từng có dự định thu đồ đệ. Nhưng ai có thể nghĩ tới, hiện tại hẳn lại có thể đột nhiên động ý niệm thu đồ đệ ngay trong đại điện này, lại còn thu một vị đệ tử khác họ?

Chẳng lẽ hẳn muốn lập truyền nhân hay sao? "Ha ha, chư vị không cần kinh ngạo!"

Tông chủ Trần Huyền Ngang như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng đám người, cười nói: "Chuyện này trách ta, ngược lại không nói trước cho mấy vị trưởng lão thương thảo. Chẳng qua ta cũng chỉ càng nhìn càng thích hài tử này, cho nên mới nổi lên ý niệm đích thân dạy dỗ. Có điều mặc dù ta thu hẳn nhưng cũng chỉ thu làm đệ tử ký danh, không tính là thân truyền, mục đích chỉ vì có danh phận này càng thích hợp với quy củ của tiên môn hơn mà thôi...

Những lời này của hắn đương nhiên là đang giải thích nghi ngờ trong lòng các vị trưởng lão.

Chỉ là đệ tử ký danh mà nói, vậy tương lai chưa chắc đã có tư cách đảm nhiệm vị trí tông chủ đời kế tiếp. Nhưng trong lúc nhất thời, ngưng trọng trong lòng các trưởng lão vẫn không cách nào tan biến. Bởi bất kể như thế nào, việc tông chủ thu đồ đệ cũng là đại sự. Chỉ cần Phương Nguyên bái làm môn hạ của tông chủ, vậy hắn sẽ thuộc vẽ nhất mạch tông chủ, bất kể tương lai ai là tông chủ kế nhiệm cũng đều là sư đệ của hắn, bối phận đều nằm phía dưới hắn!

Cứ như vậy, tương lai chí ít hẳn cũng có thân phận sư huynh của tông chủ!

"Việc này quan hệ trọng đại, xin tông chủ nghĩ lại!"

Tần trưởng lão Thần Tiêu phong phản ứng lại, lập tức trầm giọng mở miệng, thần tình nghiêm túc.

Thái Thạch trưởng lão quán lý Giới Luật viện cũng nói: "Chuyện này quả thật không thể coi thường, không thể tùy ý định ra!"

"Tông chủ thận trọng...”

Trong lúc nhất thời, chư vị trưởng lão trong điện đều khuyên bảo.

Rất rõ ràng, dưới cái nhìn của bọn hẳn, chuyện này còn nghiêm trọng hơn nhiều so với cho Phương Nguyên vào Vân Phù cung Trúc Cơ.

Tông chủ chọn đồ, đây là đại sự có thể ảnh hưởng đến toàn bộ tông môn.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 377: Đại lễ bái sư (2)



Tông chủ Thanh Dương tông hôm nay cũng chính là huyền tôn của truyền nhân của tông chủ đã được hộ tống ra ngoài ngày ấy...

"Ngay lúc ấy đại trưởng lão Cố Huyền vì che chở, tổ tiên ta chạy trốn khỏi sự truy sát của yêu ma, mới bị Yêu Soái suất lĩnh thập đại yêu tướng vây công, cuối cùng vẫn lạc. Mà truyền thừa của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết cũng bị đoạn tuyệt từ đó. Về sau, khi tổ tiên ta chọn ta làm truyền nhân của Thanh Dương tông từng vô số lần giải thích chuyện này với ta, cũng khiến ta vẫn nhớ mãi không quên chuyện này, cảm thụ thật sâu đại ân không cầu báo của đại trưởng lão. Hiện tại thấy được hài tử này, ta lại không khỏi suy nghĩ, nếu hắn có thể tái hiện lại truyền thừa của đại trưởng lão Cố Huyền, coi như ta sau ngàn năm ngăn cách đã có thể thay gia tổ ở trên trả lại một chút ân tình cho đại trưởng lão Cố Huyền. Mà đây cũng là nguyên nhân ta muốn thu hẳn làm đồ!"

Lời của tông chủ Thanh Dương tông Trần Huyền Ngang vô cùng đơn giản, nhưng mọi người đều biết ý của hẳn.

Ngay lúc đó vị đại trưởng lão Cố Huyền kia không để lại hậu duệ gì, cũng chưa kịp bồi dưỡng truyền nhân.

Hiện tại, đương nhiên ai có thể học xong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, người đó sẽ trở thành truyền nhân của hắn.

Nếu như tông chủ vì báo ân mà muốn đạo truyền thừa này tái hiện hậu thế, vì vậy không tiếc đích thân giáo dục Phương Nguyên, chuyện cũng có thể nói xuôi được. Thậm chí nếu nói như vậy, chuyện này dù là với cá nhân tông chủ hay với tông môn, đều là một chuyện cực kỳ có lợi...

"Nếu đã như vậy, vậy xin chúc mừng tông chủ thu được giai đồ..."

Trong bầu không khí yên tĩnh, bỗng nhiên có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, chính là của Vân trưởng lão Tiểu Trúc phong.

Cũng tại thời điểm này mới có người nghĩ tới, thật ra năm đó Vân trưởng lão cũng có chút nhân duyên với đại trưởng lão Cố Huyền. Bởi vì lúc đó hãn vốn được Cố Huyền trưởng lão nhìn trúng, muốn chọn hẳn làm truyền nhân cho Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết. Chỉ là hẳn còn chưa kịp tiếp nhận chân khí của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã gặp chuyện yêu ma khấu quan, từ đó số mệnh trở bên khác hắn lúc trước.

“Chúc mừng tông chủ..."

"Việc này vốn là giai thoại, ta sao có thể ngăn?"

Trong lúc nhất thời, trong Tiên điện, không biết bao nhiêu trưởng lão, chấp sự đồng loạt chúc mừng, không tiếp tục ngăn cản.

Ngay cả Tân trưởng lão Thần Tiêu phong lúc này cũng giữ vững trầm tĩnh, chắp tay thi lễ.

Vậy mà chuyện tông chủ Thanh Dương tông nhận đồ đệ lại có thể được xác định một cách đơn giản như vậy trên tòa đại điện này.

Chuyện về sau đương nhiên sẽ có người sắp xếp.

Phương Nguyên chay tịnh ba ngày, chính thức bái nhập nhất mạch tông chủ, thành đệ tử ký danh.

Sau khi bái sư, đương nhiên hẳn sẽ do tông chủ Thanh Dương tông đích thân dẫn dắt, đi tới Vân Phù cung - chỗ sâu trong Vân Phù sơn Trúc Cơ.

Chuyện này cũng nhanh chóng lan truyền khắp tiên môn. Đám đệ tử đương nhiên cũng nghị luận ầm ĩ.

Có người nói tông chủ Thanh Dương tông niệm Tình cũ, ngàn năm không quên. Cũng có người cảm thấy, có lẽ tông chủ Thanh Dương tông chỉ vì muốn khống chế quân cờ quan trọng là Phương Nguyên trong tay, dùng để bảo vệ địa vị bền chắc không thể phá của nhất mạch Trần thị bọn hẳn trong Thanh Dương tông, càng là vì phòng ngừa Vân trưởng lão thế lớn. Chẳng qua những suy đoán này đều âm hiểm đến cực điểm, một khi nói ra đều bị người mắng té tát!

Tông chủ muốn thu Phương Nguyên làm đồ đệ, đó là vì báo ân!

Phương Nguyên có thể tới Vân Phù cung Trúc Cơ, di nhiên là vì hắn có tư cách này.

Suy đoán kia không khỏi quá kinh thường tấm lòng người khác!

Mà đối với chuyện này, đương nhiên chúng đệ tử Thanh Dương tông cũng trong ao ước có ghen tị, trong ghen tị có sợ hãi. Tại thời điểm này, mọi người, kể cả đại đệ tử chân truyền mấy phong, đều giữ vững trầm Tĩnh. Bọn hẳn đều hiểu, trải qua chuyện này, Phương Nguyên có thể tính là chân chính quật khởi trong Thanh Dương tông. Sau khi Trúc Cơ trở về, hắn chẳng những sẽ trở thành tu sĩ Trúc Cơ trẻ tuổi nhất trong Thanh Dương tông, càng là đại đệ tử ký danh nhất mạch tông chủ.

Thân phận này đã cao hơn thân phận đại đệ tử chân truyền Tiểu Trúc phong trước kia một bậc.

Nếu như nói trong ngũ đại đệ tử chân truyền, đại đệ tử chân truyền Tiểu Trúc phong chỉ có thể xếp hạng chót nhất.

Như vậy đại đệ tử ký danh nhất mạch tông chủ đã vượt lên trên đại đệ tử chư phong!

Mà trong ba ngày qua, người bị tin tức này làm chấn động không chỉ có Thanh Dương tông, ngũ đại

tiên môn Việt quốc nghe được tin tức này cũng đều sai sứ giả đến chúc mừng. Dù sao thì nhất mạch tông chủ thu đồ đệ, hơn nữa còn là đệ tử đầu tiên, cho dù chỉ là ký danh nhưng vẫn có thể tính là đại sự. Về tỉnh về lý, bọn hẳn đều nên sai sứ giả đến xem lễ, đưa quà mừng, nếu không sẽ rất khó coi!

"Bách Hoa cốc Hồng Đan trưởng lão tiên giá, dâng tặng Thất chuyển Tiên Đan mười viên, chúc mừng Thanh Dương tông chủ thu tiên đỡ...
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 378: Đi Mau (1)



"Đại đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm, dâng tặng một lọ Thanh Hà Tiên Lộ, chúc Phương Nguyên đạo hữu tiên đõ vĩnh sướng..."

Người đến đây xem lễ nối liền không dứt. Mỗi khi nghe được tên tuổi một vị đại nhân vật truyền đến, vẻ vui mừng trên mặt đệ tử Thanh Dương tông lại đậm thêm một phần.

Nhưng mãi đến buổi chiều ngày thứ ba, khi lại có một người đến, vẻ mặt trên mặt mọi người lại lập tức trở nên kinh ngạc.

"Cái gì? Ngay cả Âm Sơn tông cũng phái người đến?"

"Đại tiên môn đệ nhất Vân Châu, vẫn luôn cao cao tại thượng, từ trước tới nay bọn hẳn vẫn luôn không để ý tới chuyện nhỏ của mấy tiên môn Việt quốc chúng ta.."

"Rõ ràng còn phái đại đệ tử chân truyền đích thân đến nơi này, mặt mũi như vậy đúng là..."

Tứ đại tiên môn Việt quốc đến đây xem lễ, ít nhất cũng phải là nhân vật có cấp bậc trưởng lão mới có đủ phân lượng. Cho dù là đại đệ tử chân truyền tới xem lễ, cũng không thể lấy danh nghĩa của bản thân mà tới, mà phải lấy danh nghĩa của sư tôn hẳn, nếu không chính là không đủ cấp bậc lễ nghĩa. Nhưng Âm Sơn tông chỉ tới một tên đệ tử chân truyền, trên dưới Thanh Dương tông đã lập tức tràn ngập thanh âm kinh hi, bởi vì ai cũng không nghĩ đến, Âm Sơn tông lại sẽ đến!

Mặc dù trên dưới Thanh Dương tông đều không muốn nói ra chuyện này, nhưng cũng không thể không thừa nhận, Âm Sơn tông hiện tại đã là tiên môn to lớn nhất Vân Châu, hùng cứ 13 nước trong Vân Châu, trong đó bao gồm hơn trăm tiên môn lớn nhỏ, không người không phục, không người dám bất kính. Mà tác phong làm việc của Âm Sơn tông, cũng hết sức để người bội phục. Ngàn năm trước, yêu ma xâm lấn, Thanh Dương tông không địch lại, tổn thất nặng rề, về sau Tiên Minh rút ra tỉnh lực tiên đến, xử lý một phen, yêu ma mới thối lui ra khỏi Vân Châu, chỉ có điều chúng vẫn nhòm ngó chằm chằm, khiến các đại tiên môn Vân Châu lo lảng không yên.

Nhưng cũng chính vào lúc đó, chưởng giáo Âm Sơn tông Hứa Trọng Nguyện, nguyện vì Vân Châu giữ biên ải, đạo thống dời về phía tây, tọa lạc tại một vùng Âm Sơn, phía tây giáp Ma Thành, phía đông giáp Vân Nhưỡng, trở thành một cánh cửa ngăn cách Ma Thành cùng Vân Châu, giữ vững biên ải Vân Châu. Hiện tại đã hơn nghìn năm, yêu ma lại chưa từng vượt biên, Âm Sơn tông cũng dăn dăn quật khởi, trở thành tiên môn to lớn nhất Vân Châu thay thế Thanh Dương tông trước kia!

Bất kể từ phương diện nào tới nói, Âm Sơn tông đều có tư cách này, cũng có khí phách này, xứng đáng nhận được danh hiệu đệ nhất Vân Châu!

Mà đây cũng chính là nguyên nhân khi thấy đệ tử chân truyền Âm Sơn tông tới xem lễ, mọi người tỏ ra vừa sợ lại vừa ước ao!

Ai mà không biết, Âm Sơn tông lúc này danh lớn thế lớn, ngay cả Tiên Minh tại Vân Châu, đều đối với đệ tử Âm Sơn tông lễ ngộ có thừa. Hiện tại đáng giá để Âm Sơn tông kết giao, cũng chỉ có rải rác mấy đại tiên môn bên trong 13 nước Vân Châu, nhưng bất kể như thế nào số, ngũ đại tiên môn Việt quốc cũng không đứng trong hàng ngũ này. Đừng nói là tông chú thu đỡ đệ, cho dù là tông chủ ngữ đại tiên môn Việt quốc nhậm chức, Âm Sơn tông có thể đến cũng đã không tệ rồi!

"Kẻ hèn này dạo chơi thế gian, vừa lúc tới nơi đây, nghe nói tới chuyện thí luyện Ma Tức hồ của Việt quốc, cũng biết Thanh Dương tông xuất hiện một vị nhân tài mới nổi không tầm thường, đã sớm muốn gặp một lần. Hiện tại vừa lúc nghe nói tông chủ Thanh Dương tông thu vị tiểu kỳ tài kia làm đõ đệ, thịnh sự như vậy, sao có thể bỏ lỡ chứ? Bởi vậy đường đột tới chơi, mong rằng chư vị tiền bối cùng đồng đạo thứ tội, chớ có trách tiểu bối ta đây vô lễ là được.

Chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm là người mặc bạch bào, dáng người thon dài, khuôn mặt như ngọc, cưỡi một con Toan Nghê Thú lông tím làm thú cưỡi.

Cái thú kia giống như trâu, hung mãnh dị thường, gặp ai cũng cũng tỏ ra âm trầm dữ tợn, tựa như muốn xông lên cắn một cái vậy. Nó vừa hạ xuống, liền dọa cho đệ tử Thanh Dương tông ở chung quanh người người tê dại cả da đầu, lách mình tránh ra xa, sợ nó làm cho bị thương. Tuy nhiên bản thân Cam Long Kiếm ngược lại là một người có thái độ khiêm tốn, sau khi tiến vào sơn môn Thanh Dương, liền lập tức nhảy xuống, hướng chung quanh hành lẽ.

“Thì ra là trên đường dạo chơi ngẫu nhiên gặp phải.."
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 379: Đi Mau (2)



"Đầu tọa kỵ này của Cam sư huynh, trông thật là hùng tráng, thực sự khiến người hâm mộ...:

Cũng chính vào lúc này, một nam tử mặc áo bào vàng nhạt ở bên cạnh tiến ra khỏi đám người, đánh bạo tiến lên tiếp nhận hàm thiếc và dây cương Toan Nghê Thú trong tay Cam Long Kiếm, đồng thời vừa cười vừa nói. Đám người nhìn tới, lại là đại đệ tử chân truyền của Thần Tiêu phong, Đoàn Phi Uyên.

"Sư đệ quá khen rồi..”

Vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm nhìn về phía đại độ tử chân truyền của Thần Tiêu phong nhẹ gật đầu, rồi cùng Tân trưởng lão tiến vào. bên trong sơn môn.

"Đệ tử chân truyền Âm Sơn tông, quả nhiên danh bất hư truyền..."

"Phần tu vi này, phần khí độ này, quả nhiên không phải đệ tử tiên môn nho nhỏ có thể so sánh...

“Trời ạ, đầu Toan Nghê Thú kia của hắn, tu vi e là cũng đã tới Trúc Cơ trung tầng đi, thực lực vị chân truyền này.

Những người chung quanh đang từ xa xa đứng nhìn vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông này, lập tức bàn tán ầm ĩ.

Cũng có người nghĩ đến: "Phương Nguyên sư huynh cũng là rồng trong loài người, thành tựu tương lai chỉ sợ cũng không thua vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông này đi?

"Ngược lại, lời này thật cuồng vọng, Phương Nguyên sư huynh tuy không phải phàm tục, nhưng muốn so với đệ tử chân truyền Âm Sơn tông, e là vẫn còn có chút miễn cưỡng..."

Mà trong đại điện Thanh Dương tông lúc này, vô số chấp sự trưởng lão, thậm chí còn có cả đám người trưởng lão cùng chân truyền tứ đại tiên môn khác đến đây xem lễ, cũng đều sớm đã tề tựu đông đủ ở trong đại điện, chuẩn bị chiêm ngưỡng phong thái vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông này. Lại càng có rất nhiều chấp sự âm thầm phân phó xuống dưới, tiên yến tối hôm nay phải chuẩn bị càng thêm phong phú hơn một chút, mới không tới mức mất mặt tại Thanh Dương.

Mà đối với vị vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông tới chơi này, Phương Nguyên đương nhiên cũng không hiểu rõ tình hình.

Lúc này hắn vẫn còn đang trong thời gian ba ngày tẩy trần. Đây chính là quy củ của Thanh Dương tông định ra, trước khi bái nhập tông chủ nhất mạch, đều cần phải tĩnh tâm dưỡng tính thật tốt, suy tư trách nhiệm trên vai, tự vấn tâm bản thân, xem có thể bảo hộ Thanh Dương nhất mạch hay không, có thể truyền thừa Thanh Dương đại đạo hay không?!

Trong ba ngày nay, hắn đều trải qua sinh hoạt bên trong một gian tĩnh thất của Phi Vân sơn, không ai được tới quấy rầy hắn.

Tuy nhiên chuyện này dù sao cũng chỉ mang tính hình thức, không có tính thực chất, bởi vậy Phương Nguyên liền nhân dịp ba ngày này, trải chuốt lại một thân tu vi của mình lần nữa. Hắn muốn bảo đảm, thời điểm mình đi Trúc Cơ, có thể nắm chắc thành công!

"Hiện tại ta muốn Trúc Cơ, phương pháp cũng không phải ít, nhưng phương pháp tốt nhất hẳn là..."

Thừa dịp vẫn còn có chút thời gian rỗi rãi, Phương Nguyên liền suy nghĩ lại một phen, lại lấy Thiên Diễn chỉ thuật thôi diễn con đường tu hành của mình.

Trời đất quay cuồng, vô số kinh văn màu vàng óng hiện ra quay cuồng trong thức hải của hắn, khắc họa những phương hướng tu hành vào trong đầu của hắn.

Mà Phương Nguyên, thì ở bên trong vô số con đường đó, tĩnh tâm lựa chọn.

Sau khi trở về từ Ma Tức hồ, hẳn liền biết bản thân mình đang phải đối mặt với chuyện trọng yếu nhất, chính là Trúc Cơ. Bởi vậy hắn liền tìm kiếm rất nhiều điển tích liên quan tới Trúc Cơ chỉ đạo xem qua một lần, hiện tại hắn đã hiểu cực sâu đối với Trúc Cơ. Lúc này lại mượn Thiên Diễn chỉ thuật, kết hợp những hiểu biết của mình vẽ Trúc Cơ với một thân tụ vi, thôi diễn khả năng thành công cùng tiềm lực trong tương lai!

Mà phát hiện này, lại làm cho hắn lâm vào một vòng lựa chọn hết sức khó khăn!

" Trúc Cơ bằng đan dược..."

" Trúc Cơ bằng Ngũ Hành Địa Mạch...”

"Thiên Đạo Trúc Cơ..."

Mỗi ý niệm một con đường, mỗi con đường một thiên địa!

Đơn giản nhất, ổn thỏa nhất, chưa chắc là thích hợp nhất đối với bản thân mình!

Thế nhưng thích hợp nhất đối với bản thân mình, lại chưa chắc là tốt nhất!

Tốt nhất, thì hạn chế quá nhiều, lại chưa chắc là mình có thể đạt được.

Các loại suy nghĩ, phân tích bay múa trong đầu Phương Nguyên, khiên cho hắn khi thì nhíu mày, khi thì than nhẹ...

"Chẳng lẽ, thật sự phải làm như vậy hay sao?"

Không biết thôi diễn qua bao lâu, rơi vào đường cùng, hắn lại quay về hiện thực, cũng nhịn không được cười khổ. Loại pháp thuật thôi diễn này, tốt nhất vẫn là thôi diễn một số chuyện đơn giản một chút, bởi vì như vậy, phương án lựa chọn sẽ không nhiều, cứ thế mà làm theo là được. Thế nhưng hiện tại, đứng trước quá nhiều sự lựa chọn, đều là có tốt có xấu, mỗi thứ mỗi vẻ đặc sắc riêng, ngược lại khiến hẳn lúc nào cũng sinh ra một loại tư tưởng muốn đánh cược một phen...

"Đánh cược là không tốt, phải nắm chắc mới được a..."

Loại tâm tính này khiến hắn cảm thấy hết sức bất đắc dĩ, hắn mở mắt ra khẽ than.

"Hà?"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back