Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Cải Thiên Nghịch Đạo

Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 320: Viện Binh Đến (1)



Sau thoáng chốc kinh ngạc, đám người Mạnh Hoàn Chân cùng Vu Tình liền đồng thời phản ứng lại, vội vã tiến ra bên ngoài Bát Hoang Vân Đài.

Đứng ở trên tòa núi thấp nhìn về phía xa, liền thấy ở phía tây bầu trời thình lình xuất hiện một đóa hoa mẫu đơn do linh quang biến thành. Một đóa đang mẫu đơn nở rộ, lững lờ trôi trong vô tận trời đêm, cho dù là đang trong khu vực ma vụ trùng điệp, c*̃ng hiện ra hết sức loá mắt.

Cùng lúc đó, mọi người liền nghe thấy ở hướng tây nam vang lên tiếng gào thét của vô số ma vật. Ma vật bao vây Bát Hoang Vân Đài lúc này vậy mà ít đi rất nhiều, lượng lớn ma vật đều liều mạng rống to rồi bỗng nhiên quay đầu, vọt về phía đóa hoa mẫu đơn vừa xuất hiện kia!

"Kia là... pháp ấn của Tiêu Phục Linh, đệ tử chân truyền Bách Hoa cốc, nàng đích thân dẫn người chạy tới sao?"

Sau khi nhìn thấy pháp ấn kia, Mạnh Hoàn Chân kinh hãi, sau đó liền thốt lên. Hắn cùng Tiêu sư tỷ, đệ tử chân truyền của Bách Hoa cốc kia là người quen cũ, nhận ra được pháp ấn của nàng, chỉ là trong nhất thời hắn không hiểu nổi, vị bằng hữu cũ này vậy mà lại tới nhanh như vậy, lại còn đích thân chạy tới.

Advertisement

"Mau lên, ma vật đang đổ dồn về phía các nàng, chắc hẳn các nàng đã triển khai đại chiến ở bên đó!"

Vu Tình c*̃ng rất nhanh liền phản ứng lại: "Chúng ta tập hợp nhân thủ, tiến đến tiếp ứng!"

"Tuân lệnh, chúng ta cùng đi!"

Đám đệ tử tiên môn ở xung quanh đều đồng thanh hô lên hưởng ứng, tỏ ra hưng phấn khó có thể kìm nén. Cho dù hiện tại bọn họ đều có thương tích trong người, pháp lực cơ hồ c*̃ng tiêu hao sạch sẽ, nhưng lúc này bọn họ đều chủ động xin xuất chiến, bởi vì những đạo hữu Bách Hoa cốc này quá tốt rồi, nhanh như vậy mà đã chạy đến cứu viện. Về tình về lý, Thanh Dương tông đều phải làm tốt đạo đãi khách, giết ra khỏi trùng vây tiếp ứng cho đối phương, đây là một loại cấp bậc lễ nghĩa!

Advertisement

"A, ở hướng kia là..."

Nhưng Vu Tình còn chưa kịp hạ lệnh giết ra ngoài, bỗng nhiên lại nghe được có người hô to lên.

Chúng đệ tử đều lấy làm kinh hãi, liền nhìn về phía đông bầu trời, nơi đó c*̃ng hiện lên một đạo pháp ấn, đó rõ ràng là một con hùng sư ba đầu, sinh động như thật, uy phong lẫm liệt. Cả đám đệ tử tiên môn lại tỏ ra kinh hãi không thôi, không cần đoán cũng biết, chắc chắn là cao thủ Thú Linh tông đến, bọn hắn vậy mà cũng tới nhanh như vậy, hầu như Bách Hoa cốc chân trước vừa tới thì cao thủ Thú Linh tông chân sau cũng tới theo!

"Trời ạ, các sư huynh đệ Thú Linh tông cũng tới, chúng ta... chúng ta thật sự được cứu rồi..."

"Có hai đại trợ lực này tiến đến, chúng ta có hi vọng chống đỡ được rồi..."

"Thật không nghĩ tới, bọn hắn lại tới nhanh như vậy..."

Hai người Mạnh Hoàn Chân cùng Vu Tình cũng vừa mừng vừa sợ, nhất thời lại quên mất chuyện phải đi lên nghênh đón.

"Đạo hữu Thanh Dương tông đừng sợ..."

Phần cuồng hỉ này còn chưa lắng xuống, bỗng nhiên lại nghe thấy từ phía đông bắc truyền đến một thanh âm cực kỳ bén nhọn. Thanh âm kia văng vẳng truyền đến, ngắt quãng không liền mạch, nhưng lại mười phần rõ ràng, không giống như là tiếng người thét ra, mà giống như là tiếng trường kiếm đang ngâm lên vậy...

"Huyền Kiếm tông... Đạn Chỉ Long Âm?"

Mạnh Hoàn Chân lập tức hoảng sợ, đơn giản là không biết nói gì cho phải.

Hắn cũng là người tu kiếm, nên dĩ nhiên biết đó là một đạo pháp môn của Huyền Kiếm tông. Lấy kiếm truyền âm, mượn uy lực kiếm khí truyền thanh âm ra xa trăm dặm, đây là một môn thần thông tương đối thâm hậu. Nếu gặp được môn thần thông này, tự nhiên liền biết đó chính là viện binh Huyền Kiếm tông đã đến, mà có thể thi triển ra môn thần thông này, chứng tỏ tạo nghệ Kiếm Đạo của đối phương nhất định là cực kỳ thâm hậu...

"Tam đại tiên môn vậy mà đều chạy đến cứu viện nhanh như vậy..."

"Thượng Thanh sơn đâu? Người của Thượng Thanh sơn nhất định cũng đã tới, bọn hắn ở đâu?"

Chúng đệ tử lúc này đã khó mà hình dung nổi niềm vui sướng trong lòng, nhao nhao hô to. Quả nhiên, bọn hắn vừa dứt lời không lâu, liền thấy từ hướng tây nam có một đạo thanh khí xông thẳng lên mây, vô cùng dễ thấy, như thể xé rách ra màn ma vân đang hạ xuống phía chân trời kia vậy. Mạnh Hoàn Chân cùng Vu Tình lập tức thở phào nhẹ nhõm, đây là Thượng Thương thanh khí, chính là tuyệt học của Thượng Thanh sơn...

"Viện binh của tứ đại tiên môn sắp tới, nguy cơ của Thanh Dương tông ta đã trừ, chúng đệ tử nghe lệnh..."

Thấy tứ đại tiên môn đều đã chạy đến, vướng mắc trong lòng Mạnh Hoàn Chân cũng lập tức tan biến, sĩ khí tăng vọt, nghiêm nghị quát to: "Lập tức chém giết toàn bộ ma vật ở phụ cận Bát Hoang Vân Đài, dọn ra một khu vực sạch sẽ, nghênh đón viện binh của tứ đại tiên môn!"

"Rõ..."

Chúng đệ tử Thanh Dương tông đồng thanh hưởng ứng, nhao nhao điều khiển pháp bảo, giết tới đám ma vật ở phụ cận Bát Hoang Vân Đài.

Liên tục mấy ngày, bọn hắn vẫn luôn bị động phòng ngự, chỉ cầu cho Bát Hoang Vân Đài sẽ không bị Hắc Ám Ma Vật nhanh chóng hủy đi. Bọn hắn vốn cho rằng, chờ đến khi Bát Hoang Vân Đài sắp không chịu nổi, sẽ đánh bạc tính mạng của mình chém giết cùng ma vật, dùng vô số nhân mạng để đổi lấy ma vật tạm thời thối lui. Lúc này là lần đầu tiên sĩ khí bọn hắn dâng cao, hò hét xung phong giết tới ma vật, khung cảnh hết sức xúc động...

"Đồng đạo tứ đại tiên môn, thực sự là nghĩa bạc vân thiên mà..."

"Đúng vậy a, ai nói Tiên Đạo vô tình, lòng người lạnh nhạt, giữa trời đất, vẫn tự có một mảnh chân thành..."

"..."

Từng tiếng thét lớn kích động cùng vui sướng, bao trùm trong khắp nhóm đệ tử Thanh Dương tông.

Dưới luồng sĩ khí trào dâng cuồn cuộn này, những ma vật ở chung quanh gần như không thể chịu được một kích, bị đệ tử Thanh Dương tông truy sát, chạy loạn khắp nơi.

"Thật không nghĩ tới, thật không nghĩ tới a..."

Ngay cả người có tính tình trầm ổn như Mạnh Hoàn Chân, vào lúc này cũng liên tục thở dài: "... bọn hắn vậy mà lại tới nhanh như vậy"

Trong khung cảnh vui vẻ đó, Lạc Phi Linh nhỏ giọng đáp lại: "Có lẽ bọn hắn thực sự lo lắng cho an nguy của Thanh Dương tông đi?"
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 321: Viện Binh Đến (2)



"Đồng đạo Thanh Dương tông ở đâu, đệ tử Bách Hoa cốc ta đã đến rồi..."

Mà vào lúc này, bên ngoài Bát Hoang Vân Đài, theo ma vật ở chung quanh bị tiêu diệt sạch sẽ, rất nhanh liền có một tiếng hét lớn vang lên. Chỉ thấy từ bên trong mảng ma vật trùng điệp ở phía tây, huyết nhục văng tung tóe, sau đó liền chợt thấy mấy chục đạo thân ảnh giết từ trong đám ma vật kia xông ra, từng người đều mặc áo bào màu trắng, bên trên thêu một đóa hoa lớn. Chỉ có một điểm khác biệt chính là, trên áo bào của một người phía trước nhất thêu một đóa hoa mẫu đơn, nàng đang nắm một khối Ngọc Như Ý do bạch ngọc điêu thành trong tay, mặt như trăng tròn, khí chất thanh lãnh, chính là Tiêu sư tỷ dẫn người chạy tới!

"Tiêu sư muội, ân tình ngàn dặm cứu viện, Mạnh Hoàn Chân ta nhớ kỹ!"

Người tới là Tiêu sư tỷ, lớn tuổi nhất trong số các đệ tử chân truyền, phía Thanh Dương tông dĩ nhiên cũng là Mạnh Hoàn Chân ra mặt, cười to nghênh đón.

Advertisement

"Tứ đại tiên môn đồng khí liên chi, vốn nên như vậy, chúng ta lo lắng Thanh Dương tông đang trong tình thế nguy cấp, nên đặc biệt chọn ra 23 vị đệ tử Luyện Khí tầng chín thượng giai chạy đến trước một bước, đại quân Bách Hoa cốc tiến đến sau, chắc hẳn chỉ hơn nửa ngày nữa là có thể chạy tới..."

Vị Tiêu sư tỷ của Bách Hoa cốc kia khoát tay áo, cao giọng mở miệng: "Chúng đệ tử, mau dâng đan dược lên!"

Chúng đệ tử Thanh Dương tông nghe vậy đều vô cùng vui mừng, không nghĩ tới Bách Hoa cốc vì cứu viện lại làm đến mức này. Đại đội nhân mã không cùng nhau chạy đến, mà là đệ tử đỉnh tiêm mạo hiểm đi đầu, đồng thời còn đưa tới đan dược trị thương, thứ Thanh Dương tông tiêu hao nhiều nhất lúc này. Đủ loại nghĩa cử hiệp nghĩa, khiến cho người ta cảm động đến mức không biết nên nói cái gì cho phải. Mạnh Hoàn Chân vội vàng sai người tiến lên tiếp nhận, miệng nói tạ ơn không thôi!

Advertisement

"Đạo hữu Thanh Dương tông không sao chứ, Thú Linh tông ta đến tương trợ..."

Còn chưa nghênh đón Bách Hoa cốc tiến vào Vân Đài, đã thấy phương đông c*̃ng có vài chục bóng người đang nhanh chóng lao tới, xé nát lượng lớn ma vật, chạy tới trước Bát Hoang Vân Đài. Thấy Bát Hoang Vân Đài bình yên vô sự, lúc này bọn họ mới đồng thời thở phào nhẹ nhõm, lập tức liền lệnh cho tất cả đệ tử tách ra bày trận...

"Chúng ta vẫn có thể kiên trì được, đa tạ các vị đạo hữu Thú Linh tông..."

Vu Tình cũng hết sức vui mừng, vội vàng chạy lên phía trước, liên tục chắp tay nói lời cảm tạ với chúng đệ tử Thú Linh tông. Đến tận lúc này, mới phát hiện ra Thú Linh tông cũng phái cao thủ thực lực mạnh mẽ chạy đến trước, do người dày dặn kinh nghiệm nhất, c*̃ng có thanh danh cao nhất Thú Linh tông là đệ tử chân truyền Trần Thái A lĩnh đội.

"Đạo hữu Thanh Dương tông chớ hoảng, đệ tử Huyền Kiếm tông ta cũng tới..."

"Ha ha, Tần Vô Tranh sư huynh, cuối cùng ngươi vẫn nhanh hơn Thượng Thanh sơn ta nửa bước..."

Đệ tử Thú Linh tông còn chưa đứng vững gót chân, đã chợt nghe thấy hai tiếng kêu to. Chỉ thấy từ hai hướng ở phía đông có đạo đạo linh quang từ phía chân trời hiện ra, sau đó mỗi hướng đều có một người dẫn theo mười mấy đệ tử tiên môn chạy tới. Người bên tay trái đang bay nhanh tới, trên thân cõng hộp kiếm, vóc dáng tuấn tú, áo bào đen tuyền, chính là người có tư lịch sâu nhất Huyền Kiếm tông, đệ tử chân truyền Tần Vô Tranh.

Mà người bên tay phải thì là trên người mặc giáp trắng, tay áo bồng bềnh, lại là đệ tử chân truyền của Thượng Thanh sơn, Mai Đại Chí.

Thấy cảnh ấy, hai người Vu Tình cùng Mạnh Hoàn Chân chấn kinh đến không biết nên nói cái gì cho phải.

Tứ đại tiên môn không chỉ đều chạy đến cứu viện, mà còn bởi vì lo lắng cho thế cục của Thanh Dương tông, nên vừa không có nửa phần trì hoãn, lại vừa không hẹn mà cùng mang theo mười mấy tên đệ tử thực lực mạnh mẽ tới trước cứu viện, tạo thành lực lượng phản ứng nhanh. Sách lược bực này, đối với những chạy tới trước là bọn hắn này, dĩ nhiên là có phần mạo hiểm, nhưng đối với Thanh Dương tông mà nói, lại chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!

Tai hoạ treo lơ lửng trên đầu chúng đệ tử Thanh Dương tông mấy ngày nay, đã theo tứ đại tiên môn tiến đến quét sạch sành sanh!

Lúc này hai người Vu Tình cùng Mạnh Hoàn Chân cũng không biết nên nói gì cho phải, chỉ có thể để Mạnh Hoàn Chân ra mặt, thi lễ thật sâu về phía các chân truyền tứ đại tiên môn, thở dài nói: "Ân tình sâu nặng của chư vị, Thanh Dương tông ta nhất định không dám quên, trước tiên mời vào bên trong đã!"

Chúng đệ tử Thanh Dương tông ở xung quanh lúc này, từng người đều tỏ ra vừa hưng phấn vừa cảm kích nhìn bọn hắn, ánh mắt rất là sùng bái.

"Ha ha, dễ nói, dễ nói, ngũ đại tiên môn đồng khí liên chi, Thanh Dương gặp nạn, chúng ta sao có thể bỏ mặc chứ?"

Mà tứ đại chân truyền cũng đều phá lên cười, mặc dù trong lòng có chuyện, nhưng cũng không nhiều lời.

Bọn họ vừa cười lớn vừa cất bước tiến vào bên trong Bát Hoang Vân Đài, nhưng vừa đi chưa được mấy bước, đột nhiên đồng thời khựng lại.

Ngay tại cửa vào Bát Hoang Vân Đài, Phương Nguyên thân mặc áo xanh, mỉm cười đứng đó. Thấy được bốn người bọn họ tới, hắn nhẹ nhàng chắp tay chào hỏi, mà sau lưng Phương Nguyên, nữ đệ tử Thanh Dương tông kia đang dáo dác nhìn về phía bọn hắn. Nhìn thấy hai người bọn họ đi ra, các đệ tử Thanh Dương tông đang ngăn trước mặt bọn hắn, theo bản năng đều nhường ra, để bọn hắn có thể gặp mặt trực tiếp các chân truyền của tứ đại tiên môn.

"Phương Nguyên..."

Chân truyền của tứ đại tiên môn đang nói cười đi đến đều đơ lại, sắc mặt dần dần hiện lên vẻ giận dữ.

"Ha ha, Phương Nguyên sư đệ về sớm hơn so với các ngươi một chút, quả là có chút thất lễ..."

Mạnh Hoàn Chân gặp cảnh này, tự nhiên không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn vốn cho rằng Phương Nguyên đã đi cầu viện, thì nhất định đã gặp mặt đệ tử chân truyền của các đại tiên môn, hơn nữa tứ đại tiên môn lại tới cứu viện nhanh như vậy, chắc hẳn là đã từng trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Nhưng không ngờ, thái độ tứ đại chân truyền khi gặp Phương Nguyên lại có vẻ không phải như vậy, nhìn né mặt từng người, vậy mà đều lộ ra vẻ tức giận...
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 322: Thì Ra Là Thế (1)



Hắn đang định nói gì đó để hóa giải không khí xấu hổ trong sân, thì chợt thấy cục diện đã không kiểm soát nổi.

"Phương Nguyên, đồng môn của chúng ta đang tìm ngươi khắp nơi, không nghĩ tới ngươi đã sớm chạy trở về..."

"Tiểu tặc vô sỉ, vậy mà còn dám hiện thân ở trước mặt chúng ta..."

"Mau mau xuất thủ, bắt hắn lại..."

Những đệ tử chân truyền của tứ đại tiên môn còn chưa kịp nói gì, thì rất nhiều đệ tử sau lưng họ đã nhịn không được, nhao nhao hét lớn. Có người càng là trực tiếp huy động một thân pháp lực, có người tế ra pháp bảo, có người thi triển pháp thuật, chuẩn bị xông tới Phương Nguyên. Vẻ thong dong, bình tĩnh trên mặt vừa rồi trong nháy mắt biến mất sạch, như thể vừa thay một gương mặt khác vậy, hô to gọi nhỏ không ngừng!

"Chư vị đồng đạo dừng tay..."

Advertisement

Mạnh Hoàn Chân kinh hãi, thân hình lóe lên, ngăn ở trước người Phương Nguyên, thét lên: "Đây là có chuyện gì?"

Mà xung quanh nơi này, những đệ tử khác của Thanh Dương tông cũng đều cảm thấy hết sức bất ngờ, không biết đây là vở kịch gì.

"Còn hỏi chuyện gì xảy ra, tại sao ngươi không hỏi xem hắn đã làm ra chuyện gì?"

"Còn có xú nha đầu kia nữa, hai người bọn họ quả thực là tội ác tày trời!"

Đám đệ tử tiên môn đều nhao nhao quát lên, sự phẫn nộ của chúng, sát khí của chúng đơn giản là còn nồng nặc hơn cả khi tiễu sát ma vật.

Advertisement

"Phương Nguyên sư đệ..."

Mạnh Hoàn Chân c*̃ng cảm thấy kinh ngạc, tựa như hòa thượng sờ đầu mãi không thấy tóc, theo bản năng ngoảnh lại nhìn Phương Nguyên.

"Không biết a, ta cũng không làm cái gì cả!"

Đến lúc này, Phương Nguyên còn có thể nói cái gì, khẽ lắc đầu, nói: "Ta nghe nói viện binh tứ đại tiên môn đã tới, nên đến đây cảm tạ, lại không biết mấy vị sư huynh này trút giận lên người ta làm cái gì. Ta cũng muốn hỏi bọn hắn một chút, không biết đã xảy ra chuyện gì đây.."

"Phương Nguyên sư huynh, ngươi thật vô sỉ..."

Lạc Phi Linh âm thầm nhếch lên ngón tay cái, thấp giọng nói với Phương Nguyên.

"Đừng làm rộn, để ý mặt mũi!"

Phương Nguyên nhỏ giọng trả lời một câu, trên mặt vẫn không đổi sắc.

"Ngũ đại tiên môn đồng khí liên chi, Thanh Dương tông các ngươi gặp nạn, ngươi đi mời chúng ta cứu viện thì cũng thôi đi, tại sao còn dám gan to bằng trời, nổ sập Bát Hoang Vân Đài của chúng ta, đoạn tuyệt đường lui của chúng ta. Ngươi không sợ vạn nhất có sơ xuất gì, đệ tử toàn tông chúng ta đều sẽ bị nhốt bên trong Ma Tức hồ này sao? Phương Nguyên, chuyện ác tày trời bực này, như thế nào nói một câu không biết là có thể che đậy được?"

Thấy Phương Nguyên làm ra bộ dáng như vậy, đệ tử tứ đại tiên môn càng thêm phẫn nộ, có người nhịn không được quát to.

Đám người phẫn nộ đến mức này, ngay cả những đệ tử chân truyền như Tiêu sư tỷ cũng không ngăn cản nổi.

Huống hồ gì trong lúc gấp gáp này, các nàng cũng không biết nên làm như thế nào, dù sao chuyện này cũng quá lớn, không thể cứ như vậy cho qua.

Chỉ là trong lòng các nàng vẫn còn có chút nghi hoặc, đó làm không biết Phương Nguyên làm sao có thể trở về nhanh như vậy?

"Cái gì?"

"Phương Nguyên sư huynh làm nổ Bát Hoang Vân Đài của bọn hắn?"

Không nói đến người khác trong lòng nghĩ như thế nào, tất cả Thanh Dương tông đệ tử vào lúc này đều đột nhiên ngây ngẩn cả người, từng người đều choáng váng nhìn về phía Phương Nguyên cùng đệ tử tứ đại tiên môn. Trong lúc hoảng hốt, bọn hắn còn tưởng rằng mình nghe lầm, Bát Hoang Vân Đài là tồn tại bực nào, chính là m*nh c*n của đại tiên môn đó, vậy mà Phương Nguyên sư huynh lại làm nổ của bọn hắn? Lại còn làm nổ bốn cái?

"Con mẹ nó, ta nói chẳng trách tại sao bọn hắn lại tới nhanh như vậy?"

Trong cảnh toàn trường lặng ngắt như tờ, bỗng nhiên có người kịp phản ứng lại, vô ý thức hét to một tiếng.

Theo câu nói kia phát ra, bầu không khí chợt trở nên có vẻ lúng túng.

Lúc đầu chúng đệ tử Thanh Dương tông còn vì tứ đại tiên môn tới cứu viện kịp lúc mà cảm động không thôi, hiện tại chợt nghe vậy, đối chiếu hai chuyện này với nhau, dụng ý tứ đại tiên môn liền không khó đoán. Nếu như Bát Hoang Vân Đài của bọn hắn đều đã bị hủy đi mà nói, vậy thì con đường ngũ đại tiên môn rời khỏi Ma Tức hồ còn lại một cái, đó chính là Bát Hoang Vân Đài của Thanh Dương tông, vì vậy bọn hắn đương nhiên là khẩn trương.

Bát Hoang Vân Đài này mà mất, thì tất cả mọi người cũng tiêu luôn...

Trong lúc nhất thời, khó mà hình dung nổi tâm tình phức tạp của đệ tử Thanh Dương tông.

Có vô số ánh mắt vừa khiếp sợ lại vừa kính nể nhìn sang phía Phương Nguyên và Lạc Phi Linh...

Hai người kia to gan đến mức nào, mới có thể làm ra chuyện như vậy chứ?

Mà bọn hắn vì giúp Thanh Dương tông cầu được viện binh đến, cũng phải chịu mạo hiểm đến mức nào chứ...

Cần biết, vào lúc đó hai người bọn họ đã chạy được ra ngoài, có thể đi theo tứ đại tiên môn rời khỏi Ma Tức hồ, nói cách khác tính mạng của bọn hắn đã được bảo đảm, kết quả là bọn hắn vẫn làm ra quyết định như vậy, buộc tứ đại tiên môn tới cứu viện...

Có ai biết, chuyện này thành công, trong tương lại bọn hắn sẽ gặp phải bao nhiêu chỉ trích chứ?

Tứ đại tiên môn chịu bỏ qua sao?

Mà tất cả những hung hiểm sau này gánh chịu, đều là cái giá hai người bọn họ phải bỏ ra!

Mặt khác c*̃ng có vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn về sang phía tứ đại tiên môn, tỏ ra mười phần phức tạp!

Có lẽ vẫn còn chút cảm kích, nhưng mức độ cảm kích đã phai nhạt đi rất nhiều.

Thay vào đó, lại là âm thầm cảnh giác...

"Nếu chỉ là một mình Lạc Phi Linh sư muội thì cũng không nói làm gì, nhưng Phương Nguyên lại không phải là một người lỗ m ãng, nếu hắn đã làm ra chuyện như thế, vậy thì nhất định là đã bị tứ đại tiên môn gây khó dễ, thậm chí không chỉ là gây khó dễ, mà nhất định là thái độ của tứ đại tiên môn khiến cho hắn ý thức được rằng, trông cậy vào tứ đại tiên môn tới cứu là không thể nào. Lúc này mới liều mạng cả một thân tiền đồ cũng không cần, hủy Bát Hoang Vân Đài của bọn họ, buộc bọn họ tới cứu..."

Nhất là ba người Vu Tình, Mạnh Hoàn Chân cùng quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba thông minh như vậy, lập tức liên kết tất cả mọi

chuyện lại với nhau. Chẳng trách thái độ của tứ đại tiên môn thái độ lại khác thường như vậy, đến giúp so với trong tưởng tượng của ba người còn nhanh hơn nhiều.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 323: Thì Ra Là Thế (2)



Cũng chẳng trách Phương Nguyên cùng Lạc Phi Linh không đi cùng tứ đại tiên môn trở về, mà là một mình giết trở về. Lại liên tưởng đến quan hệ giữa bọn hắn với tiên môn, rất nhanh ba người đã cấu tứ ra được chân tướng trước sau trong đầu, hơn nữa cũng không chênh lệch nhiều so với thực tế...

Sau khi suy nghĩ thông suốt, ba người bọn họ đồng thời đều làm ra chung một cái phản ứng!

Mạnh Hoàn Chân bỗng nhiên cười nói: "Chuyện này sao có thể chứ?"

Vu Tình cười nói: "Ta nghĩ việc này tất nhiên là có hiểu lầm gì đó..."

Quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba lạnh lùng nói ra: "Các ngươi có chứng cứ gì không?"

Quan đồ đần trong đám người lúc này cười nói: "Phương Nguyên sư huynh thật là thông minh, lại muốn ra..."

Advertisement

Còn chưa rơi, đã bị Tiểu Kiều sư muội trở tay vả một cái, giáo huấn: "Im miệng!"

Đệ tử tứ đại tiên môn lúc này cũng đều trở nên ngây người, vừa thấy được phản ứng của các chân truyền Thanh Dương tông, làm sao còn có thể không rõ bọn hắn có ý gì chứ? Lập tức trong lòng bọn hắn càng thêm tức giận, nhao nhao quát to: "Việc đã đến nước này, vậy mà Thanh Dương tông còn muốn giảo biện sao?"

"Trong Ma Tức hồ còn sẽ có người khác sao?"

"Không phải bọn chúng làm nổ, chẳng lẽ là tự chúng ta làm nổ?"

Advertisement

Mạnh Hoàn Chân nghe những người này hét lớn, trong lòng lập tức minh bạch, tứ đại tiên môn tất nhiên là không có chứng cứ gì. c*̃ng may Phương Nguyên chạy nhanh, không bị bọn hắn bắt lại, bằng không mà nói, nếu như Phương Nguyên bị bọn hắn áp giải về rồi mới nói ra chuyện này, thì Thanh Dương tông cũng khó mà xử lý. Nhưng nếu như Phương Nguyên đã tự mình lành lặn trở về, thì lúc này tứ đại tiên môn cũng chỉ có thể chỉ trích mà thôi, đã vậy thì dễ làm!

"Chư vị đồng đạo..."

Hắn bỗng nhiên lên giọng, ôm quyền hướng về phía tứ đại tiên môn, nói: "Việc này can hệ trọng đại, thậm chí ảnh hưởng đến sự thanh danh của Thanh Dương tông chúng ta và tiền đồ của Phương Nguyên sư đệ, cho nên chư vị tuyệt đối không nên chỉ trích lung tung, nếu có chứng cứ, thì xin mời đưa cho ta xem xét, nếu thật sự có thể chứng minh là do Phương Nguyên sư đệ làm... vậy thì lại nói tiếp! Nhưng nếu như không có, vẫn xin nói chuyện cẩn thận! Chư vị đến đây viện thủ, trên dưới Thanh Dương tông ta vô cùng cảm kích, nhưng các ngươi vừa mới đến đã chỉ trích đệ tử Thanh Dương tông chúng ta, không khỏi khiến lòng người rét lạnh..."

"Rõ ràng là Thanh Dương tông muốn cho qua chuyện này..."

"Há có thể để cho bọn hắn hung hăng càn quấy, chúng ta đồng loạt ra tay, bắt hai người kia lại, rồi mới từ từ hỏi hắn!"

"Lẽ nào lại như vậy, xem tứ đại tiên môn chúng ta là cái gì chứ?"

Đệ tử tứ đại tiên môn nghe vậy lập tức giận dữ, nhao nhao quát to.

Có người lại càng không kìm nén được, muốn chạy tới mạnh mẽ xuất thủ, bắt Phương Nguyên cùng Lạc Phi Linh lại trước.

"Làm càn!"

Cũng chính vào lúc này, Vu Tình bỗng nhiên quát chói tai: "Thanh Dương tông ta kính các ngươi hảo tâm viện thủ, vô cùng cảm kích, lấy lễ để tiếp đón. Kết quả là các ngươi vậy mà vừa tới liền nói xấu đệ tử Thanh Dương tông ta, còn muốn cưỡng chế bắt người, các ngươi lại xem Thanh Dương tông ta là cái gì chứ?"

Nói đi, nàng chợt vung tay: "Bày trận nghênh địch, xem ai dám đụng đến đệ tự Thanh Dương tông ta mảy may?"

"Bá bá bá"...

Chúng đệ tử Thanh Dương tông tuy rằng trong lòng đã sớm tràn đầy hồ nghi, song vẫn lập tức tế lên pháp bảo, bố trí đại trận, bảo hộ Phương Nguyên cùng Bát Hoang Vân Đài vào giữa, đứng đối lập với chúng đệ tử tứ đại tiên môn. Trên mặt từng người đều hiện ra vẻ tức giận bất bình, dường như đã chuẩn bị ổn thoả tinh ần liều mạng rồi vậy!

"Các ngươi... Đây là có ý gì?"

Đến lúc này, các đệ tử chân truyền của tứ đại tiên môn cũng không thể tiếp tục trầm mặc nữa, thấp giọng quát lên.

"Có ý gì sao?"

Vu Tình cười lạnh nói: "Tứ đại tiên môn đến giúp, vốn là chuyện tốt, nhưng nếu như các ngươi không có thành ý, chưa cứu viện đã muốn động can qua với đệ tử Thanh Dương tông chúng ta, thì cái viện binh này chúng ta không cần cũng được. Thực sự không xong, vậy thì mời chư vị trở về đi..."

"Mời về?"

Đệ tử tứ đại tiên môn đều dở khóc dở cười, đã tới đây, còn có thể về đâu chứ?

Nếu quay trở về, chúng ta làm sao rời khỏi Ma Tức hồ?

Bầu không khí ở đây bỗng trở nên ngưng trọng lên, áp lực vô cùng!

Ngay cả thủ lĩnh chân truyền của tứ đại tiên môn lúc này cũng đều nhíu mày lại, hiển nhiên bọn hắn không nghĩ tới chuyện lại phiền toái như thế!

Sở dĩ trước đó bọn hắn phái ra nhiều người, nhất định phải bắt được Phương Nguyên và Lạc Phi Linh, chính là vì tránh để tình huống này xảy ra. Không nghĩ tới bọn hắn đã phái ra nhiều nhân thủ như vậy, khổ phí nhiều tâm cơ như vậy, thế mà còn bị đẩy đến nông nỗi này. Thật sự khiến đáy lòng bọn hắn có chút bất đắc dĩ. Từ trong thái độ tuyệt quyết mà đệ tử Thanh Dương tông biểu hiện ra, bọn hắn có thể thấy quyết tâm ra sức bảo vệ Phương Nguyên của Thanh Dương tông, cũng biết hiện tại Thanh Dương tông yên tâm vì bọn họ có chỗ dựa. Cứ thế, trong lúc nhất thời bọn hắn cũng có chút không biết nên xử lý như thế nào...

Đám bọn hắn có thể leo đến vị trí chân truyền, há có người nào là nhân vật đơn giản?

Nói trắng ra bọn hắn đều là nhân tinh!

Việc cãi lộn như quấy nước mò cá này đã không thể tính là môn học bắt buộc, mà phải nói là một loại kiến thức cơ bản!

Hiện tại mấy vị chân truyền Thanh Dương tông cũng có tâm lý như vậy!

Lúc đầu bọn hắn vô cùng cảm kích vì tứ đại tiên môn kịp thời đến giúp, phần cảm kích này cũng không phải giả dối.

Nhưng rất nhanh bọn hắn đã ý thức được, sở dĩ tứ đại tiên môn đến giúp cũng là vì bất đắc dĩ. Nếu phải cảm tạ thật, bọn hắn cũng phải cảm tạ Phương Nguyên và Lạc Phi Linh mới đúng. Quan trọng hơn là dù sao thì Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn cũng đã nổ tung, hiện tại chân truyền mấy đại tiên môn muốn chỉ trích Phương Nguyên cũng không chỉ là vì nghiêm phạt Phương Nguyên, mà vì muốn Thanh Dương tông phải gánh phần trách nhiệm này...

20240102023408-tamlinh247.jpg

 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 324: Phải Làm (1)



Trong Tiên môn không có đúng sai, đương nhiên bọn hắn phải hành sự vì lợi ích của Thanh Dương tông.

Vứt bỏ trách nhiệm này, như vậy tình thế hiện tại cũng không phải là Thanh Dương tông tới cầu tứ đại tiên môn giúp đỡ, mà là tứ đại tiên môn tới mượn đường!

Cái gọi là bồi thường lợi ích mà bọn hắn đã đáp ứng trước đó hết thảy đều không còn. Nói khó nghe một chút, ngươi tới mượn đường còn cần chúng ta bồi thường sao...

Vấn đề này vốn là điều chân truyền tứ đại tiên môn lo lắng.

Đây cũng là nguyên nhân lúc đó bọn hắn phải phái ra một đội cao thủ đi tróc nã Phương Nguyên và Lạc Phi Linh.

Advertisement

Chỉ khi bắt được hai người bọn hắn, lại khiến bọn hắn phải viết thư nhận tội, Thanh Dương tông mới không thể chối cãi được nữa. Nhưng mấu chốt nằm ở chỗ cho tới hôm nay, đám chân truyền tứ đại tiên môn vẫn không cách nào hiểu rõ được. Rõ ràng trước đây không lâu khi bọn hắn tiến vào lãnh địa Thanh Dương tông còn nghe nói, người bọn hắn phái ra đang vây Phương Nguyên và Lạc Phi Linh ở rất xa phía sau, đang ở bên ngoài chơi trốn tìm, rất có nắm chắc sẽ bắt được bọn hắn...

"Chư vị, ta cũng có lời muốn hỏi..."

Phương Nguyên nhìn thời gian không sai biệt lắm, cũng bắt đầu mở miệng, nhẹ giọng cười nói: "Nghe ý của các ngươi, dường như có người đã hủy đi Bát Hoang Vân Đài của các ngươi, vì vậy các ngươi mới bị bức không thể không lập tức chạy tới Thanh Dương tông. Chẳng qua các ngươi nói cũng có đạo lý, Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn bị hủy, hiềm nghi lớn nhất đương nhiên là hai người chúng ta. Nhưng ta có một chuyện không thể giải thích được..."

Advertisement

Hắn dừng một chút, hỏi ngược lại: "Vân Đài của các ngươi đã bị hủy khi nào?"

Chân truyền tứ đại tiên môn đều không lên tiếng, nhưng lại có đệ tử tiên môn quát chói tai: "Không phải hôm qua ngươi đã hủy diệt Vân Đài sao, giả ngu cái gì?"

Lạc Phi Linh lập tức lên tiếng: "Nếu là chúng ta hủy diệt, sao chúng ta có thể trở về đây trước các ngươi?"

Chúng đệ tử tiên môn nghe xong, trong lòng nhất thời "lộp bộp" một tiếng, ý thức được một vấn đề...

Phải biết rằng, chân truyền tứ đại tiên môn có thể tới nhanh như vậy là vì mười mấy cao thủ cùng chạy tới. Gặp phải ma vật, bọn hắn trực tiếp chém giết, tốc độ đương nhiên cũng nhanh gấp vô số lần. Nhưng theo lý thuyết, Phương Nguyên và Lạc Phi Linh đã phải chạy trốn bảo mạng, lại phải tránh né đám ma vật đáng sợ này, sợ rằng dù tốn hai ngày thậm chí là ba ngày cũng chưa chắc đã có thể đuổi về kịp. Sao bọn hắn có thể tới đây nhanh hơn được?

"Đúng vậy, hai người kia đã trở về bằng cách nào?"

"Bọn hắn vẫn luôn bị người chúng ta phái ra truy sát, hiện tại hẳn còn đang ở ngoại vi lãnh địa Thanh Dương tông mới đúng..."

Ngay cả chúng đệ tử tứ đại tiên môn cũng đều có chút mê man: "Chẳng lẽ không phải bọn hắn nổ Bát Hoang Vân Đài của chúng ta thật sao?"

Mà Phương Nguyên và Lạc Phi Linh lại liếc nhau một cái, đều cảm thấy có chút may mắn.

Thật ra nếu có tranh chấp thật, tuyệt không thẻ giải quyết chuyện này trong nhất thời nửa khắc.

Dù sao thì việc nổ Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn cũng có ảnh hưởng quá lớn, tứ đại tiên môn đều sẽ không bỏ qua dễ dàng. Cho dù bọn hắn không để lại nhược điểm gì của mình, cũng nhất định sẽ dây dưa đến tận cùng, thậm chí còn có thể sẽ đánh nhau...

Nhưng hắn và Lạc Phi Linh được mèo trắng dẫn đường, tiến vào sơn cốc chỗ Độ Kiếp Nê Ngẫu, sau khi đi ra, trong lúc bất tri bất giác bọn hắn đã vượt qua hơn nghìn dặm đường Ma Tức hồ, trực tiếp về tới Bát Hoang Vân Đài. Thậm chí bọn hắn còn trở về trước nhóm đệ tử tứ đại tiên môn đầu tiên toàn lực tới tiếp viện. Điều này cũng khiến hai người bọn hắn có sức mạnh cường đại để cãi lại...

Nếu thật sự do chúng ta nổ, chúng ta cũng không thể trở lại sớm như vậy...

Nếu các ngươi nói có thể trở lại sớm như vậy, tốt lắm, ngươi có bản lĩnh thì dùng nửa ngày để chạy tới đây cho ta xem...

Thấy nét mặt Phương Nguyên và Lạc Phi Linh bình tĩnh vô cùng, chân truyền Thanh Dương tông Mạnh Hoàn Chân cũng đoán được cái gì, nhẹ nhàng cười một tiếng.

Tuy hắn không biết Phương Nguyên và Lạc Phi Linh đã trở về bằng cách nào, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng tới việc hắn mượn đề tài này để nói chuyện của mình. Trong một mảnh yên tĩnh, hắn cười cười mở miệng: "Chư vị tiên môn đồng đạo chớ nổi giận, không phải Thanh Dương tông ta không nói lý, nhưng nếu các ngươi có chứng cứ gì, chúng ta tuyệt không bao che khuyết điểm. Hiện tại ta chỉ muốn hỏi chư vị một chút, các ngươi có đầu mối gì về người đã nổ Vân Đài của các ngươi không?"

"Đầu mối?"

"Đầu mối cái quỷ gì?"

Tiêu sư tỷ Bách Hoa cốc cười khổ một tiếng, nhìn Phương Nguyên nói: "Sau khi Bát Hoang Vân Đài bị nổ tung, nghe nói Thượng Thanh sơn phát hiện bóng dáng hai người. Ngược lại đúng dịp, một người mặc thanh bào, một người mặc bạch y, lại vừa lúc dáng người xấp xỉ với hai đệ tử của quý tông. Ngoài ra, trước khi đệ tử Bách Hoa cốc ta tiến vào Ma Vực đã từng đưa tin nói về hai người các ngươi, tuy trên mặt mang mặt nạ, nhưng thân hình bào phục đều giống hệt bọn hắn. Chẳng qua sau đó ta đã vào Ma Vực, thần niệm truyền không tới..."

"Đeo mặt nạ? Vạn hạnh!"

Trong lòng Mạnh Hoàn Chân lại nhẹ nhõm một trận, nhưng nét mặt vẫn hết sức ngưng trọng: "Vậy hai người này có lưu lại danh hiệu gì?"

"Để lại..."

Trong lòng Tiêu sư tỷ bất đắc dĩ một trận, than thở: "Có người nói bọn hắn tên Hắc Bạch Song Sát..."

"Hắc Bạch Song Sát..."

Tất cả mọi người nhìn về phía Phương Nguyên và Lạc Phi Linh, nghĩ thầm biệt hiệu này thật khó nghe!

Chẳng qua, hai người Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân lại nở nụ cười, Mạnh Hoàn Chân nói: "Có danh hiệu thì dễ nói rồi. Hai người này lại dám nổ Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn, thực đúng là tội ác tày trời. Ngũ đại tiên môn chúng ta đồng khí liên chi, Thanh Dương tông nhất định sẽ tìm ra hai người kia giúp các ngươi. Chẳng qua nếu xét về mặt thời gian, tất nhiên không phải hai vị sư đệ sư muội của ta làm ra, nếu không bọn hắn cũng không thể trở về nhanh như vậy. Nói không chừng lúc này hai tên đầu sỏ gây nên đã bị môn hạ các ngươi bắt được!"

Ngũ đại tiên môn liếc nhau, đều chau mày.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 325: Phải Làm (2)



Đến lúc này, bọn hắn còn có thể nói gì nữa? Ngoại trừ gặp mặt chúng đệ tử đi theo đuổi bắt, bọn hắn cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra!

"Mạnh sư huynh nói rất đúng, nếu người nổ Bát Hoang Vân Đài của các ngươi là Hắc Bạch Song Sát gì kia, vậy chuyện này có liên quan gì tới đệ tử Thanh Dương tông chúng ta? Trong Ma Tức hồ vốn hung hiểm trùng trùng, mà đối kháng với đám ma vật lại là trách nhiệm của đệ tử ngũ đại tiên môn chúng ta. Thiết nghĩ Thanh Dương tông ta gặp thiên tai lớn như vậy cũng chưa từng nói gì, các ngươi chỉ bị hai ma đầu hãm hại, chẳng lẽ lại không tiếp thụ được?"

Tại thời điểm này, Vu Tình cũng tiếp lời mở miệng, thần sắc hơi lạnh lùng: "Chẳng qua bất kể thế nào, tứ đại tiên môn các ngươi đã gặp đại nạn, tình thế hiểm trở, muốn tới Thanh Dương tông ta mượn đường. Nể tình ngũ đại tiên môn đồng khí liên chi, chúng ta cũng không tiện cự tuyệt. Đã đến nơi này vậy các ngươi cứ an tâm, đường này vẫn sẽ cho các ngươi mượn, nhưng ma vật vây quanh Vân Đài, chúng ta cũng phải cùng nhau tiêu diệt đi!"

"Đây là được tiện nghi còn khoe mẽ sao?"

Advertisement

"Ngược lại thành chúng ta tới xin Thanh Dương tông cho mượn đường hay sao?"

Đệ tử tứ đại tiên môn nghe thấy lời nầy, mỗi một người đều biến sắc, tức giận bất bình.

Vu Tình cũng không cho bọn hắn có thời gian càu nhàu, chỉ thản nhiên nói: "Nếu chư vị còn muốn ầm ĩ thêm nữa, vậy cũng tùy các ngươi. Ngược lại Thanh Dương tông ta chiếm lý, không sợ trận tranh cãi này. Chẳng qua ta vẫn muốn nhắc nhở các ngươi một câu, ma vật chung quanh càng ngày càng nhiều, sợ rằng rất nhanh sẽ lại có ma vật tấn công tới đây. Đến tột cùng các ngươi định táng th*n d*** nanh vuốt của ma vật hay muốn mượn Vân Đài của chúng ta tạm lánh đây?"

Lúc này chúng đệ tử tiên môn mới kịp phản ứng, nhìn quanh bốn phía, sắc mặt lập tức đại biến. Chỉ thấy chung quanh khói đen cuồn cuộn, chẳng biết từ lúc nào đã có không biết có bao nhiêu ma vật lắc lư đi qua, số lượng lại có thể nhiều hơn cả lượng ma vật bọn hắn đánh giết lúc nãy. Hiện tại mắt trần cũng có thể thấy, không biết có bao nhiêu đôi mắt như quỷ hỏa đang nhìn chằm chằm bọn hắn, khiến người sởn tóc gáy, lưng rét lạnh.

Advertisement

Lúc này bọn hắn mới ý thức được, nguy thế của Bát Hoang Vân Đài Thanh Dương tông còn hiểm trở hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn hắn!

Khi bọn hắn đến vừa lúc tiêu diệt được một mảnh ma vật, thế nhưng mới không bao lâu đã lại có rất nhiều ma vật tụ tập qua đây. Chỉ có điều hiện tại, thấy đệ tử tiên môn chung quanh Bát Hoang Vân Đài thế đại lực đại, chúng còn đang âm thầm rình ngó, ánh mắt sâu kín, tham lam lại âm trầm nhìn chằm chằm tất cả mọi người...

Nếu lúc này còn kéo dài nữa, sợ rằng đám ma vật sẽ nhanh chóng công tới, mà bọn hắn nằm vòng ngoài sẽ phải đứng mũi chịu sào.

Nhưng nếu hiện tại từ bỏ, vậy trong tranh chấp giữa bọn hắn và Thanh Dương tông, bọn hắn sẽ thua một bậc không thể nghi ngờ...

Mà bọn hắn cũng biết, nếu mất tiên cơ, sau này càng khó có thể chế trụ Phương Nguyên...

Nhưng nếu không nhận... Lại còn biện pháp nào khác?

Đủ loại tính toán chìm nổi trong lòng các đại đệ tử tiên môn, vừa tính toán vừa lo âu, thấp thỏm...

Rốt cục, chân truyền tứ đại tiên môn liếc nhau một cái, trong lòng đều có chút bất đắc dĩ. Sau đó dưới bầu không khí đầy áp lực, Tiêu sư tỷ Bách Hoa cốc lạnh mặt chậm rãi nói: "Đã như vậy, vậy cảm ơn đồng đạo Thanh Dương tông đã cho chúng ta một con đường sống..."

"Ha ha, không cần phải khách khí!"

Mạnh Hoàn Chân và Vu Tình cùng liếc nhau, thái độ khiêm tốn ôn hoà: "Là chuyện nên làm!".

Lẽ nào trắng đen thực sự có thể điên đảo?

Vốn dĩ Thanh Dương tông đang cần tứ đại tiên môn cứu viện gấp, nhưng cuối cùng lại trở thành tứ đại tiên môn đến đây cầu viện Thanh Dương tông?

Đệ tử tứ đại tiên môn mỗi người đều cảm thấy trong lòng biệt khuất, hận không thể lập tức liều mạng với Thanh Dương tông. Nhưng ngược lại, đệ tử dẫn đầu tứ đại tiên môn đều giữ vững trầm tĩnh, bọn hắn đều thừa nhận lời Tiêu sư tỷ của Bách Hoa cốc đã nói. Nói cách khác, bọn hắn đều chấp nhận, thế cục hôm nay đã không còn là bọn hắn đi cứu viện Thanh Dương tông, mà là bọn hắn đại biểu cho tứ đại tiên môn đến đây mượn đường...

Ngay cả khi thế cục này khiến người biệt khuất, nhưng còn có thể làm sao?

Chết sống của đệ tử Thanh Dương tông và lợi ích của tiên môn nhà mình, cái nào quan trọng hơn?

Sống chết của mình và lợi ích của tiên môn nhà mình, cái nào quan trọng hơn?

Chân tướng sự thật và sống chết của mình, cái nào quan trọng hơn?

Đáp án rất rõ ràng!

Chung quanh, ma vật đã tụ họp tới đây, nhìn chằm chằm bọn hắn, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể phát động thế tiến công tập kích, đáng sợ khó có thể hình dung. Nếu như hiện tại tứ đại tiên môn không thể có thái độ nhất trí với Thanh Dương tông, rất có thể Thanh Dương tông sẽ lui lại giữ Bát Hoang Vân Đài, tránh ở bên trong tiêu dao. Mà bọn hắn lại phải ở bên ngoài Bát Hoang Vân Đài thừa nhận trùng kích của vô tận ma vật. Cuối cùng lại có thể có bao nhiêu người sống sót?

Hiện nay, sinh lộ duy nhất của ngũ đại tiên môn chính là bảo vệ một tòa Bát Hoang Vân Đài cuối cùng này, cũng tận hết khả năng bảo tồn tính mệnh của môn hạ đệ tử, đợi khi thí luyện kết thúc lại cùng rời khỏi Ma Tức hồ. Ngoài ra, bọn hắn không còn chuyện gì trọng yếu hơn!

Đối với hai người đã hủy Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn, đương nhiên không thể dễ dàng buông tha!

Nhưng hiện tại bọn hắn cũng không có biện pháp gì khác, tứ đại tiên môn không có bất kỳ chứng cớ gì!

Chỉ cần không có chứng cứ, vậy người đã hủy Bát Hoang Vân Đài của tứ đại tiên môn chính là Hắc Bạch Song Sát, không liên quan gì tới hai người Phương Nguyên!

Nếu thế, bọn hắn cũng chỉ có thể ở trong Vân Đài, bảo vệ Vân Đài trước rồi lại nói!

Những chuyện khác có lẽ vẫn nên đợi khi rời khỏi Ma Tức hồ rồi lại nói tiếp. Đợi khi những đệ tử đang truy tung cắn chặt hai người Phương Nguyên và Lạc Phi Linh tới đây rồi lại nói tiếp, cũng có chứng cứ để giải thích xem vì sao hai người lại có thể trở về sớm như vậy. Tới lúc ấy, tốt xấu gì cũng có chút lí do thoái thác!
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 326: Đệ Tử Tiên Môn (1)



Mà hiện tại, nhịn trước đi!

Theo một câu nói của Tiêu sư tỷ Bách Hoa cốc, phần hiệp nghị này coi như đã đạt thành!

Hai đại chân truyền Thanh Dương tông Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân coi như thầm thở phào nhẹ nhõm, trước sai người âm thầm đi giữ trung tâm Bát Hoang Vân Đài, cũng chính là mạch máu hiện tại của ngũ đại tiên môn, sau đó mới cho phép tứ đại đệ tử tiên môn vào Bát Hoang Vân Đài. Tiếp đó, bọn hắn lập tức tụ tập các vị chân truyền đến chung một chỗ, thương nghị xem đến tột cùng nên ngăn cản đám ma vật hết đợt này tới đợt khác, dường như vô tận này!

Advertisement

Hiện tạo, Phương Nguyên thân là đại đệ tử chân truyền, lúc đầu hắn cũng nên tham dự. Chẳng qua Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân lại để hắn tránh đi.

Dù sao thì hiện tại thân phận của hắn cũng quá đặc biệt, một khi tham dự ngược lại rất có thể sẽ khiến tứ đại tiên môn bắn ngược.

Mà đương nhiên Phương Nguyên cũng vui vẻ như vậy. Trên người hắn thương thế không nhẹ, thật sự cần được chữa thương trước rồi lại nói!

Advertisement

Ở bên trong Bát Hoang Vân Đài, hắn tìm một nơi yên tĩnh, sau đó để đệ tử Tiểu Trúc phong hộ pháp. Tiếp theo, hắn nuốt Hỏa Châu Quả mà Lạc Phi Linh đã cướp cho hắn vào bụng. Nương theo dược tính nóng bỏng của Hỏa Châu Quả, pháp lực lan truyền khắp tứ chi bách hài, muốn chữa trị các vết thương ngầm trong cơ thể. Tuy những vết thương ngầm này không thể khỏi hẳn trong một sớm một chiều, nhưng Hỏa Châu Quả là thánh phẩm chữa thương, cuối cùng vẫn có thể trợ giúp rất lớn!

"Rống..."

Ở bên ngoài Bát Hoang Vân Đài, chúng ma vật lại bắt đầu phát động tiến công...

Hắc Diễm Cự Tượng thân cao bảy tám trượng, Hắc Phong Khô Lâu như thành từng phiến, Hắc Ám Ma Đằng ẩn dưới đất mà đi, Hắc Ám Ma Lang rít gào khắp nơi, cùng với Hắc Vân Ma Cầm rậm rạp chằng chịt che phủ cả một mảnh trời đều đang công kích bát phương Vân Đài. Dưới đủ loại thế tiến công, Bát Hoang Vân Đài lúc đầu vốn chiếm diện tích rất rộng lại có thể như một lô-cốt nhỏ phiêu diêu trong mưa gió...

"Thế tiến công của đám ma vật càng ngày càng mãnh liệt..."

Chân truyền Thanh Dương tông Mạnh Hoàn Chân thở dài một tiếng, nói: "Mấy ngày trước, chỉ có ma vật chung quanh nơi này công đến, nhưng dần dần càng giết càng nhiều. Mỗi một lần đến công, số lượng của bọn chúng lại nhiều gấp đôi. Mà trong chiến đấu thảm liệt, đệ tử tiên môn chúng ta thương tổn càng ngày càng nhiều, vô cùng thua thiệt. Nói ra thật xấu hổ. Thật ra trước khi chư vị đến đây, chúng ta suýt nữa đã không thể phòng thủ được trước lớp tiến công của ma vật. Mà lớp tiến công hiện tại sợ rằng lại càng mạnh mẽ hơn lúc trước không chỉ hai ba lần..."

"Nhưng dù gì, nhân số của chúng ta cũng nhiều hơn, không phải sao?"

Chân truyền Thú Linh tông quát khẽ: "Lúc đầu, những ma vật này vốn do ngũ đại tiên môn chúng ta đối phó. Nếu bọn hắn đã gộp chung một chỗ, ngược lại càng bớt chuyện. Dứt khoát tập kết toàn bộ đệ tử tiên môn yểm giết qua đây, giết sạch sành sanh toàn bộ ma vật nơi này!"

Chân truyền Thượng Thanh tông vẫn luôn không nói nhiều, chỉ bình tĩnh nghe Mạnh Hoàn Chân và Vu Tình giảng giải biến hóa trước sau của ma vật. Mãi đến lúc này, hắn mới ngẩng đầu lên nói: "Thế cục cũng không đơn giản như chúng ta tưởng tượng. Nếu ta đoán không sai, trận thiên tai này cũng không chỉ đon giản là việc thay đổi dòng chảy của ma tức hắc ám. Hiện tại trong lãnh địa Thanh Dương tông, lượng ma tức hắc ám đã nồng nặc hơn không chỉ gấp bốn năm lần bình thường. Những ma vật này vốn vì ma tức hắc ám mà nhanh chóng trưởng thành, tốc độ thành công vốn đã nhanh hơn yêu ma bên ngoài mấy trăm năm!"

"Hiện tại, trong lãnh địa Thanh Dương tông, ma vật hắc ám nhận được lượng ma tức hắc ám đậm như vậy, tốc độ phát triển của bọn hắn sẽ càng nhanh gấp mấy lần mười năm trước. Thậm chí có một số sinh linh hắc ám đặc biệt còn có thể nhanh hơn gấp mười gấp trăm lần. Lại thêm, sự tồn tại của đệ tử tiên môn chúng ta lại là đại vận với bọn chúng. Phàm là có đệ tử tiên môn chết trận, sẽ cung cấp cho bọn chúng lượng lớn máu thịt và linh khí, khiến bọn chúng lại trưởng thành với một loại tốc độ gần như không thể nào hiểu được. Đây quả thực là... một trận hiến tế!"

"Như vậy, nói cách khác..."

Phân tích của chân truyền Thượng Thanh tông khiến chư vị chân truyền có mặt đều hơi kinh ngạc: "... Trước đây hai vị đồng đạo Thanh Dương tông đã nói, bọn hắn luôn cảm thấy đám ma vật này giết không hết, tàn sát bất diệt, đây cũng không phải ảo giác? Bọn nó vô cùng vô tận thật sao?"

"Không sai!"

Chân truyền Thượng Thanh tông nói: "Nơi ma tức hắc ám bao phủ, vạn vật đều có thể thành ma. Đây cũng là nguyên nhân từ đầu đến cuối, chúng ta vẫn không cách nào chém giết sạch sẽ đám ma vật trong Ma Tức hồ. Qua mỗi mười năm chắc chắn sẽ có một nhóm ma vật trưởng thành. Thật ra ngày thường những ma vật này cũng sẽ tranh đoạt lãnh địa, chiếm nơi ma tức hắc ám nồng đậm nhất, sau đó ngốc ở bên trong. Như vậy thực lực của bọn chúng mới có thể trưởng thành càng nhanh hơn..."

"... Nhưng cho tới bây giờ, bọn chúng đã không cần tranh đoạt nữa, bởi vì trong khu vực này, ma tức hắc ám mỗi nơi mỗi chỗ đều nồng đậm hơn nơi lãnh địa bọn chúng đã tranh đoạt lúc trước. Đã có tạo hóa như vậy, lại thêm máu thịt của đệ tử tiên môn hiến tế, bọn nó muốn không nhanh chóng lớn lên cũng khó khăn. Chúng ta chém giết được một đầu ma vật, nhưng ở những địa phương khác có lẽ sẽ có càng nhiều ma vật hơn hình thành. Sau đó chúng tiếp tục men theo khí tức người sống đến tấn công chúng ta. Dưới tình huống này, đám ma vật thực sự là không bao giờ có thể giết hết!"

Tiêu sư tỷ Bách Hoa cốc nhỏ giọng thở dài: "Nếu thật sự là thế, vậy chúng ta chỉ có thể chống cự tới khi thí luyện kết thúc..."

Chân truyền Huyền Kiếm tông cũng khẽ gật đầu, nói: "Hiện tại còn năm ngày nữa thí luyện sẽ kết thúc. Chỉ cần chúng ta chống cự được năm ngày tới, sẽ có thể truyền tống rời khỏi địa phương quỷ quái này, sau đó bẩm báo cho trưởng lão tiên môn, để bọn họ tự định đoạt..."

"Cũng chỉ có thể như thế!"

Chân truyền Thú Linh tông quát lên: "Ngũ đại tiên môn chúng ta mỗi tông phòng thủ một ngày, hẳn cũng có thể chịu đựng qua!"

Chân truyền mấy đại tiên môn đều chấp nhận lời ấy.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 327: Đệ Tử Tiên Môn (2)



Đối với việc ma vật đột kích chung quanh Bát Hoang Vân Đài, bọn hắn vẫn lấy phòng ngự làm chủ, chỉ có điều phương pháp mỗi tông thủ một ngày này là không thể thực hiện. Tuy các đại tiên môn đều có vô số Đạo pháp, nhưng trên mặt chỉnh thể, vẫn là mỗi bên có một am hiểu riêng. Nếu tự mình chiến, trái lại không thể phát huy ra thực lực mạnh nhất. Ngược lại nếu hai bên phối hợp sẽ càng có uy lực hơn. Thế là đám người lập tức thương nghị một phen, định ra kế sách phòng ngự trong năm ngày này...

Không thể không nói, khi ngũ đại tiên môn thật sự muốn làm gì đó, hiệu suất nhanh tới kinh người!

Gần như chỉ trong thời gian không tới một nén hương, các đại tiên môn đã thương lượng ra kết quả!

Đệ tử Thú Linh tông tu luyện Bách Thú Chiến Hồn, cận chiến vô địch, chủ yếu phụ trách việc tiêu diệt toàn bộ ma vật vọt vào Bát Hoang Vân Đài. Đệ tử Huyền Kiếm tông am hiểu tập kích, chịu trách nhiệm chém giết những ma vật cường đại nhất trong đám ma vật. Mà đa số đệ tử Bách Hoa cốc tu luyện thuật pháp, chịu trách nhiệm ngăn cản đám ma vật đánh tới từ không trung. Mặt khác, bởi vì Bách Hoa cốc am hiểu luyện đan, bọn họ còn gánh vác trách nhiệm cứu trị đệ tử thụ thương.

Đệ tử Thượng Thanh sơn đa số am hiểu biến hóa pháp trận, trách nhiệm bày trận thủ ngự, thôi diễn trận thế liền giao cho bọn hắn đảm nhiệm.

Advertisement

Về phần Thanh Dương tông, dù sao trước đó bọn hắn cũng ác chiến với ma vật mấy ngày, thương tổn rất nhiều, sẽ không chủ thủ một phương. Những người bị thương sẽ được đưa đi cứu trị, nghỉ ngơi trước. Nếu còn có thể tái chiến, vậy sẽ do đệ tử Thượng Thanh sơn thống lĩnh, chịu trách nhiệm điều phối bổ khuyết các phương diện...

Hiện tại, nếu chỉ tìm biện pháp phòng ngự năm ngày như thế, bọn hắn vẫn rất có lòng tin.

Đệ tử ngũ đại tiên môn cũng không phải ăn chay. Dù thực lực của những ma vật này có mạnh hơn nữa, nhưng trừ phi chúng có thể lập tức trưởng thành ra mười đầu tám đầu ma vật cường đại cảnh giới Trúc Cơ, nếu không cũng không có khả năng nhất cử công phá Bát Hoang Vân Đài, đoạn tuyệt sinh lộ cuối cùng của bọn họ...

Advertisement

Đương nhiên, rất có thể loại ma vật cường đại này sẽ được đản sinh ra, nhưng trong vòng năm ngày này có lẽ sẽ không!

"Rống..."

Lúc này ở ngoài Bát Hoang Vân Đài, theo một đầu Hắc Diễm Cự Tượng rít gào, chúng ma vật đầy khắp núi đồi kéo về phía Bát Hoang Vân Đài. Tuy chúng nó không có nhiều thần trí, nhưng thiên tính khiến bọn chúng luôn có phần kính nể với ma vật cường đại. Bởi vậy khi tụ họp cùng nhau, ma vật có ý chí mạnh mẽ nhất đương nhiên có thể dễ dàng ảnh hưởng đến tâm tính của bọn chúng, trở thành mục tiêu duy nhất trong lòng bọn chúng!

Nếu ma vật cường đại nhất bắt đầu đánh Bát Hoang Vân Đài, vậy những ma vật khác dù chết trận cũng sẽ không lui về phía sau nửa bước!

Thậm chí vào lúc ma vật cường đại nhất bị uy h**p, bọn chúng còn có thể xông lên, lấy mệnh thay thế.

Chẳng qua, nếu ma vật cường đại nhất chết đi, bọn chúng cũng sẽ khôi phục thần trí đơn giản.

Mặc dù không có quá nhiều linh tính, nhưng xu cát tị hung cơ bản nhất bọn chúng vẫn hiểu được. Vào lúc bọn chúng số lượng nhiều, tình thế mãnh liệt, bọn chúng sẽ theo đại chúng, liều mạng tấn công Bát Hoang Vân Đài. Nhưng nếu thấy tình thế không đúng, thương vong thảm trọng, bọn chúng cũng có thể tan tác!

"Đệ tử Huyền Kiếm tông nghe lệnh, giết ra trọng vi, trực tiếp chém giết Ma Tượng kia cách nơi này trăm trượng!"

Mắt thấy Ma Tượng vọt tới, chân truyền Huyền Kiếm tông lập tức hét lớn một tiếng. Hắn cũng là người đầu tiên cầm trường kiếm xông ra ngoài, cả người như hóa thành một đạo lưu tinh, vút qua tầm hơn mười trượng. Ven đường xoắn giết rất nhiều ma vật thành mảnh vỡ, sau đó hắn phóng thẳng về phía Ma Tượng kia. Sau lưng hắn, hai mươi ba đệ tử Huyền Kiếm tông cùng hét lớn, tất cả đều đi theo sau lưng hắn, kiếm quang như một mảnh lưu tinh.

"Ha ha, đệ tử Huyền Kiếm tông lại chơi uy phong, đệ tử Thú Linh tông ta có thể yếu hơn bọn hắn sao?"

Chân truyền Thú Linh tông thấy vậy cười lạnh một tiếng, nói: "Đều đi canh giữ bên ngoài Bát Hoang Vân Đài cho ta, một người trông coi phạm vi ba trượng, phàm là có đầu ma vật nào vọt tới trước Bát Hoang Vân Đài, sau khi trở về, ngươi liền ôm chiến thú của ngươi ngủ ba ngày trước đi!"

"Rống!" "Rống!" "Rống!"

Tất cả đệ tử Thú Linh tông đều hét lớn, nguyên một đám điều động thú hồn, như thủy triều xông ra ngoài.

"Ta... Ta cũng muốn theo chân bọn họ cùng ra ngoài!"

Trong Bát Hoang Vân Đài, Quan Ngạo nhìn nhiệt huyết sôi trào, nóng lòng muốn thử. Dường như tác phong của đệ tử Thú Linh tông rất hợp với khẩu vị của hắn.

Tiểu Kiều sư muội và quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba nhìn thoáng qua, Tiểu Kiều sư muội nói: "Lần này ngươi tới đi!"

Quả ớt nhỏ gật đầu, xoay người lại một tát quất lên đầu Quan Ngạo trên, quát: "Ngồi yên cho ta!"

"Ah!"

Quan Ngạo bị đánh trúng cũng không dám cãi lại, ngoan ngoãn ngồi xuống.

Chúng đệ tử tiên môn đều nóng lòng muốn thử, rất hy vọng Quan Ngạo lại nổi điên một lần nữa, cái đầu mềm mềm kia đánh rất thuận tay.

Chẳng qua cái đầu đó không phải ai cũng có thể đánh. Tiểu Kiều sư muội đã có quy củ, chỉ có nữ đệ tử mới có thể đánh.

"Đệ tử Bách Hoa cốc nghe rõ, phân nửa leo lên Vân Đài, nghe hiệu lệnh của đệ tử Thượng Thanh sơn, tiêu diệt ma cầm trên không trung. Phân nửa toàn lực cứu trị đệ tử tiên môn đã bị thương. Nhớ kỹ, lúc này tất cả mọi người đã ở trên cùng một con thuyền, mặc kệ trong lòng các ngươi có bất mãn tới mức nào, nhưng lúc này các ngươi vẫn phải thu lại cho ta. Có việc gì chờ tới khi rời khỏi Bát Hoang Vân Đài lại nói. Hiện tại, tất cả mọi người là đồng đạo tiên môn..."

Đệ tử Bách Hoa cốc đã được định trước sẽ không cách nào uy phong như đệ tử Thú Linh tông và Huyền Kiếm tông, cũng chỉ có thể thủ ở phía sau.

Chẳng qua dường như Tiêu sư tỷ của Bách Hoa cốc lo lắng bọn hắn xấu mặt, đặc biệt chỉ điểm một câu, thần tình nghiêm túc khiến người không dám vi phạm.

"Tiêu sư muội, ngươi cứ việc yên tâm, đệ tử tiên môn không ai là người ngu, hiểu được nặng nhẹ!"

Chân truyền Thượng Thanh sơn hờ hững mở miệng, sau đó đi đầu dẫn theo đông đảo đệ tử bay vút tới Bát Hoang Vân Đài.
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 328: Diện Mạo Chân Thật Của Tứ Đại Tiên Môn (1)



Có người thi triển Quan Khí Thuật, dự đoán phương hướng ma vật đột kích, có người thì thôi diễn đại trận biến hóa, sớm sắp xếp cách đối phó. Những người khác thì đều thi triển pháp thuật phòng hộ, bảo vệ đỉnh đầu, sau đó tế ra đủ loại pháp bảo giết từng mảnh từng mảnh phi cầm trên không trung...

Khác với cảnh độc mộc xanh thiên, tả chi hữu chuyết(1) của Thanh Dương tông lúc trước, hôm nay Bát Hoang Vân Đài đã được vây bọc trùng trùng.

(1) Ý chỉ một người sức yếu, không đủ để bảo vệ mọi nơi.

Advertisement

Trước khi quyết định tới đây cứu viện, có thể chúng đệ tử tiên môn sẽ đẩy kéo, sẽ mưu lợi ích.

Nhưng nếu đã tới cứu viện, hơn nữa chuyện quan hệ trọng đại, đệ tử ngũ đại tiên môn ai cũng không sợ hãi!

Thậm chí mơ hồ còn sinh ra một chút lòng tranh đấu!

Advertisement

Mà tại thời điểm này, bên trong Bát Hoang Vân Đài, Phương Nguyên đã luyện hóa xong Hỏa Châu Quả, cũng âm thầm chú ý tới tình thế. Gặp được thế thái như vậy, hắn lại có chút bất đắc dĩ nở nụ cười. Đệ tử ngũ đại tiên môn đều liều mạng như vậy, tất nhiên Bát Hoang Vân Đài cũng sẽ được bảo vệ...

Chỉ có chuyện khiến hắn nhất thời không thể nhìn thấu. Lúc trước khi hắn cùng Lạc Phi Linh đi cầu viện, tứ đại tiên môn đã đùn đẩy nhau, hờ hững tới đáng ghét, thậm chí là vì một chút lợi ích tiên môn mà không tiếc bỏ đá xuống giếng. Và tứ đại tiên môn đang đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, vong tình liều mình, hai bên phối hợp bảo hộ lấy Bát Hoang Vân Đài ngay lúc này đây. Đến tột cùng đâu mới là diện mạo chân chính của tứ đại tiên môn?

Hay có lẽ, tất cả đều phải?

"Giết giết giết, chiến chiến chiến..."

Tại phụ cận Bát Hoang Vân Đài của Thanh Dương tông, đệ tử ngũ đại tiên môn đều đã giết đỏ cả mắt. Ma vật như thủy triều vừa lui lại tới, bọn hắn c*̃ng nghiến răng đau khổ chèo chống, gi ết chết ma vật hết đợt này đến đợt khác. Thi thể ma vật ở xung quanh Bát Hoang Vân Đài đã chất cao như núi, chúng đệ tử tiên môn lợi dụng thi thể ma vật làm tường, trấn thủ Bát Hoang Vân Đài. Mà đám ma vật vô tận kia thì giẫm lên thi thể đồng bạn, từng đợt từng đợt công tới. Linh quang pháp thuật phát ra sáng lóa vô tận, khói lửa bốc cao, tiếng ma vật gầm rú, tựa như một khúc ca bi tráng...

Trận huyết chiến này, đã kéo dài tới hai ngày!

Đối với đệ tử tiên môn bọn họ mà nói, chỉ cần chống cự nổi năm ngày, thí luyện sẽ kết thúc, các trưởng lão ở bên ngoài thôi động đại trận truyền tống, là bọn hắn có thể rời đi. Đến lúc đó, dị biến trong Ma Tức hồ đã không còn liên quan gì đến bọn hắn, các trưởng lão sẽ tự điều tra rõ ràng!

Nhưng năm ngày này, cũng không dễ dàng vượt qua như vậy, cần phải đánh đổi bằng mạng người!

Quả thực giống như Mai Đại Chí, chân truyền của Thượng Thanh sơn trước đó đã suy tính, thế công của những ma vật này càng ngày càng mãnh liệt, cơ hồ vô cùng vô tận, mỗi lần giết sạch một đợt, thì sẽ lại đến một đợt khác. Rất nhiều ma vật ở xa gần trăm dặm, dường như cũng bị trận đại chiến này cùng với huyết khí tươi mới trên thân những đệ tử tiên môn chảy ra thu hút, cũng chạy thục mạng về phía Bát Hoang Vân Đài công kích, khí thế hung hãn không sợ chết, tàn bạo đáng sợ!

Có điều, hiện tại tứ đại tiên môn đều đã chạy đến, liên thủ cùng Thanh Dương tông ngăn địch, vì vậy tình thế cũng không đến mức hung hiểm như trước đó. Sau khi đệ tử tinh anh của tứ đại tiên môn cùng Thanh Dương tông liên thủ ngăn cản ma vật được một ngày, đại đội nhân mã của tứ đại tiên môn cũng chạy tới, khí thế tại Bát Hoang Vân Đài nhất thời đại thịnh, dễ dàng tiêu diệt sạch sẽ ma vật công tới trong ngày thứ hai...

Thậm chí xung quanh Bát Hoang Vân Đài còn xuất hiện một khoảng thời gian yên tĩnh hiếm thấy, vậy mà không có con ma vật nào...

Bởi vì tất cả ma vật, đều đã bị giết sạch!

Mặc dù mọi người đều biết, ma vật sẽ còn tiến đến, song cũng thoáng thả lỏng tâm lý được một chút!

"Đệ tử tiên môn không phải ăn chay, nếu như không chống cự nổi những ma vật này, đó mới là chuyện cười..."

Hiện tại đệ tử ngũ đại tiên môn đều đã tụ tập đông đủ đến nơi này, mỗi một tông một phái đều có hai ba trăm tên đệ tử, mặc dù lúc này cũng đã hao tổn không ít, nhưng vẫn còn dư lại hơn ngàn người, đã là một cỗ lực lượng khá cường đại. Ngay cả Bát Hoang Vân Đài cũng không chứa được nhiều người như vậy, bởi vậy đại bộ phận đệ tử đều nhân dịp khoảng thời gian yên tĩnh này, bày ra tầng tầng đại trận chống cự ma vật ở bên ngoài Bát Hoang Vân Đài, chỉ có một ít đệ tử tinh anh cùng đệ tử bị thương, mới có thể ngốc ở trong Vân Đài, hưởng thụ bảo hộ!

Phương Nguyên lúc này c*̃ng ở trong Bát Hoang Vân Đài, được Thanh Dương tông bảo vệ.

Mặc dù Thanh Dương tông thắng trong quá trình cãi nhau cùng tứ đại tiên môn, ép cho tứ đại tiên môn không nói nên lời, nhưng cơn tức giận của đệ tử tứ đại tiên môn đối với Phương Nguyên vẫn chưa giảm nửa phần, thậm chí còn càng tức giận thêm. Cho nên đương nhiên Thanh Dương tông cũng không dám để hắn tiếp xúc với đệ tử tứ đại tiên môn lúc này. Cho dù đối phương không dám làm công khai, nhưng cũng chưa chắc sẽ không xuất hiện tình huống âm thầm xuống tay gì đó...

Về phần trận đại chiến này, ngũ đại tiên môn có đông đúc nhân tài, vắng một Phương Nguyên cũng không thiếu.

Huống chi, nhục thân hắn bị thương, vốn không trụ được đánh lâu dài, trận đại chiến phòng ngự này c*̃ng không thích hợp hắn...

Hỏa Châu Quả mà Lạc Phi Linh mang đến cho hắn đã được luyện hóa, có điều ám thương nhục thân nặng bực này, vốn không có khả năng hồ phục nhanh như vậy, cần phải chú ý tới hành động một thời gian. Bởi vậy hắn cũng không nóng lòng, ngược lại tận dụng khoảng thời gian khó được này, vừa chú ý theo dõi trận đại chiến ở bên ngoài, vừa đau khổ suy nghĩ phương pháp giải quyết một thân tu vi hỗn loạn...
 
Cải Thiên Nghịch Đạo
Chương 329: Diện Mạo Chân Thật Của Tứ Đại Tiên Môn (2)



Huyền Hoàng khí lúc đầu tinh khiết đến cực điểm, bây giờ thực sự là loạn thành một đoàn.

Lúc trước gặp Hắc Ám Ma Triều, pháp lực của hắn rất kỳ lạ lại có một phần ma tức Hắc Ám hòa vào. Chuyện này đã đủ cổ quái, vậy mà về sau vì mở đường máu giết mảng lớn ma vật thoát ra ngoài, hắn lại thả lỏng tâm lý phòng ngự, tiếp nhận vô tận huyết tế chi lực. Lúc này thì càng nặng hơn, pháp lực hỗn hợp loạn thất bát tao, khiến cho Huyền Hoàng khí của hắn loạn tùng phèo.

Có điều so sánh với trước, cảnh giới tu vi của hắn ngược lại tăng lên không ít.

Hiện tại hắn đã là cảnh giới Luyện Khí tầng tám viên mãn, đột phá Luyện Khí tầng chín cũng chỉ là chuyện đơn giản.

Advertisement

Nhưng đối với chuyện này hắn cũng không sốt ruột, chỉ đang suy nghĩ về con đường tu hành trong tương lai!

Trước đây hắn mượn Thiên Diễn chi thuật, đã suy tính ra một con đường tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, nếu đi theo con đường, thì dựng thành Huyền Hoàng đạo cơ không có vấn đề gì lớn. Nhưng lúc này tính chất pháp lực của hắn đã thay đổi, nếu lại đi theo con đường cũ thì không thông, cho nên, bày ra trước mặt hắn chính là hai con đường, một là dùng hết tất cả biện pháp, một lần nữa luyện hóa pháp lực khiến cho Huyền Hoàng chi khí trở lại tinh khiết nhất...

Một con đường khác, chính là bỏ qua con đường hiện tại, một lần nữa thôi diễn Trúc Cơ chi pháp một phen.

Có điều, dựng thành đạo cơ dưới loại tình huống này, không ai biết có chơi loạn thành một đống hay không?

Advertisement

Bởi vậy, sau một phen suy tính kỹ càng, Phương Nguyên vẫn là vận dụng Thiên Diễn chi thuật một lần, thôi diễn lại phương pháp tu luyện của mình một phen. Cuối cùng lại phải bỏ ra lượng lớn linh thạch, nhưng dầu gì cũng có một kết quả, một lần nữa luyện hóa lại pháp lực là có khả năng, nhưng phiền phức chính là, ở trong Ma Tức hồ này cũng không có thời gian làm vậy, chỉ có thể để sau khi ra ngoài lại nói!

"Phương Nguyên sư huynh, có đám đệ tử tứ đại tiên môn muốn gặp ngươi..."

Bên ngoài có đệ tử Tiểu Trúc phong tiến đến bẩm báo, dáng vẻ ngưng trọng.

"Bọn hắn có chuyện gì?"

Phương Nguyên c*̃ng nhíu mày, nhẹ giọng hỏi.

Thanh Dương tông ra nghiêm lệnh, không cho phép người của tứ đại tiên môn tiếp cận hắn cùng Lạc Phi Linh, nói cách khác, dưới tình huống bình thường, đệ tử tứ đại tiên môn đòi gặp hắn, đệ tử Thanh Dương tông cũng sẽ không thèm ngó ngàng tới. Lúc này nếu đệ tử Tiểu Trúc phong đã cố ý đến nơi này hỏi ý mình, thì chắc hẳn thái là độ đối phương rất căng thẳng. Ngay cả hai người Vu Tình cùng Mạnh Hoàn Chân cũng đều cảm thấy do dự không quyết được.

"Dường như là bọn hắn vẫn còn một nhóm đệ tử chưa đến, muốn hỏi ngươi một chút xem có biết tung tích những đệ tử kia hay không..."

Đệ tử kia thuật lại một lần, Phương Nguyên mới hiểu ra.

Thì ra hiện tại đã trôi qua hai ngày, đại bộ phận đệ tử tứ đại tiên môn đều đã chạy tới Bát Hoang Vân Đài, liên thủ ngăn địch. Nhưng mỗi tiên môn vẫn còn thiếu hơn mười vị đệ tử, chính là đám người truy sát Hắc Bạch Song Sát đã làm nổ Bát Hoang Vân Đài kia. Bất kể bọn hắn có đuổi kịp hay không, thì lẽ ra lúc này đều đã tới tập kết cùng những đệ tử tiên môn khác, nhưng hết lần này tới lần khác đã hai ngày trôi qua, vẫn không có chút tin tức nào. Chân truyền của tứ đại tiên môn dĩ nhiên cũng có chút không yên tâm, không còn cách nào liền tới hỏi Phương Nguyên.

"Những người này vậy mà vẫn chưa trở về, chẳng lẽ là gặp phải cái gì?"

Phương Nguyên trong lòng khẽ động, thầm phỏng đoán, lần cuối cùng hắn nghe được thanh âm những đệ tử tiên môn đó, chính là ở bên ngoài sơn cốc thần bí. Mà sơn cốc kia lại cực kỳ bí ẩn và quỷ dị, chỉ sợ người bình thường dù muốn tìm c*̃ng không tìm thấy, càng quan trọng hơn là, tên tùy tùng áo đen tác quái bên trong thung lũng kia, đã bị hắn cùng Lạc Phi Linh chém mất, hẳn là sẽ không lại tác quái đi...

"Ngươi có thể nói cho bọn hắn, lúc ta cùng Lạc sư muội trên đường trở về, đã từng gặp qua một khu vực thung lũng có chút cổ quái..."

Trầm ngâm một phen, hắn vẫn nói ra sơn cốc kia, để những người kia lưu ý một chút.

Ngay khi hắn còn chưa nói xong, bỗng nhiên có người chợt lớn thét lên: "Mau bày trận, chuẩn bị nghênh địch, ma vật lại tới rồi!"

Theo tiếng hét lớn này, sắc mặt cả đám đệ tử đều trở nên ngưng trọng, nhanh chóng tiến ra bên ngoài Bát Hoang Vân Đài.

Ngay cả những đệ tử tứ đại tiên môn muốn gặp Phương Nguyên kia, lúc này cũng không để ý tới hắn nữa, vội vã chạy ra ngoài. Vừa rồi ma vật thối lui, bọn hắn mới có thời gian cân nhắc những chuyện này, nhưng bây giờ ma vật lần nữa tiếp cận, thời điểm nguy cấp không ai để ý đến sự mất tích của những đệ tử tiên môn kia nữa. Ưu tiên hàng đầu vẫn là đẩy lùi đám ma vật đang xông tới, những chuyện khác lại nói sau...

"Trời ạ, ma vật lần này..."

"Thế nào lại nhiều như vậy?"

Rất nhanh, các đệ tử bên trong Bát Hoang Vân Đài sau khi chạy vội ra ngoài, lập tức trợn tròn mắt.

Phương Nguyên mặc dù đang ở bên trong Bát Hoang Vân Đài, nhưng hắn đã thi pháp trên thân một vị đệ tử Tiểu Trúc phong, có thể nhìn thấy cảnh tượng mà tên đệ tử này nhìn thấy. Lúc này mượn hai mắt của tên đệ tử kia, hắn cũng nhìn thấy được biến hóa bên ngoài Bát Hoang Vân Đài, sắc mặt tỏ ra hơi kinh hãi!

Khắp toàn bộ núi đồi, không biết có bao nhiêu ma vật đang tràn qua, cuồn cuộn như thủy triều.

Những ma vật này so với đợt ma vật bọn hắn đánh lui trước đó, quả thực là nhiều hơn không chỉ gấp mười lần!

Chung quanh Bát Hoang Vân Đài, đệ tử tiên môn người nhiều thế lớn, vậy mà ma vật c*̃ng tăng lên theo...

Mặc dù đã sớm dự liệu những ma vật này sẽ càng ngày càng nhiều, nhưng c*̃ng không thể ngờ lại có nhiều ma vật đồng thời vọt tới như vậy...
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back