Siêu Nhiên CÁI CHẾT CỦA RIMURU

Cái Chết Của Rimuru
CHƯƠNG 20: TEMPEST!!! OCTAGRAM GẶP NGUY!?.


_Ở tempest _Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra như thường ngày kể từ khi rimuru rời đi.- shuna!?

Còn mật ong không?

Đem cho ta một chút mật ong với _ milim bám theo shuna.Vâng!

Có ạ.... vậy ngài có muốn ăn thêm tí quà vặt không milim-sama ?_ shuna mỉm cười.- ừm ừm!!

Ta muốn, ta muốn.... lấy nhiều vào nhé!!Mà này!

Cô có biết khi nào thì rimuru trở về không? _ veldora vẫn cắm mặt vào đống " thánh thư" hỏi shuna.Thần không chắc ạ, ngài ấy chỉ nói là có việc nên tạm thời rời đi một thời gian thôi _shuna nói.Vậy à!

Nhân tiện lấy giúp ta một tách trà luôn nhé .Thêm ít bánh quy nữa _ ramiris.-Vâng!_ shuna mở cửa đi ra ngoài.Aizz...sư phụ à.... rimuru đi vắng rồi, chúng ta cứ ở một mình như thế này chán quá đi mất, hay là người thử liên lạc bằng liên kết linh hồn với cậu ấy thử xem sao đi _ ramiris cằn nhằn vì nhàm chán.- cứ để cho cậu ấy làm việc của mình đi, chắc vài ngày nữa sẽ về ngay thôi.Vậy milim à!

Cậu cùng với sư phụ bây giờ cũng đang rảnh rỗi chi bằng hai người xuống mê cung tiếp tục nghiên cứu golem cùng tôi đi.Được nha !!

Lâu lâu tìm hiểu vài cái mới cũng hay _ milim mỉm cười .Chuẩn bị đi thì trên bầu có một vật thể màu đen không xác định lao thẳng xuống trung tâm thành phố tempest.... sóng xung kích tạo ra lớn đến nỗi sang bằng cả rừng Jura cùng các quốc gia lân cận .... cũng may là thập nhị thủ hộ vương cùng octagram đã nhanh chóng phát hiện và tập trung tại tempest , cảnh tượng hãi hùng làm bọn họ ngớ người ra vì không tin vào mắt mình....cả một vùng rộng lớn không có lấy một ngọn cỏ , giữa khoảng đất trống chỉ có 3 kẻ lạ mặt đứng đó với vẻ vênh váo.... người dân cũng đã chết hết ,đến mảnh thịt vụn cũng chẳng còn....- k-không thể.... nào..... rimuru-sama!!

Nếu ngài ấy nhìn thấy thì chúng ta biết phải giải thích làm sao đây?_shuna run rẩy nói không nên lời.Đó là những gì chúng ta gầy dựng cho rimuru hơn 1000 năm khi không có cậu ấy.... bây giờ chỉ vì sự xuất hiện của vài tên nào đó liền hủy hoại đi tất cả..... lũ khốn!!!

Ta phải giết chết hết các ngươi!!!_ milim điên tiết, hét lên rồi dùng toàn lực lao đến bọn chúng.Trái với tưởng tượng của mọi người, bọn chúng chỉ nhẹ nhàng né sang một bên rồi một trong số chúng dùng tay không đấm xuyên bụng của milim làm cô ngay lập tức nôn ra một ngụm máu tươi.* Khụ khụ*Milim!?? _ ramiris và veldora thét lên.Ngay khi chúng có ý định giết luôn milim thì guy đã dùng tốc độ cực nhanh để đưa cô về bên mình..... shuna liền chạy đến hồi phục cho milim nhưng các vết thương không thể nào khép lại được ....- không cầm được máu....chẳng lẽ cứ để ngài ấy.... ngài ấy_ shuna lắp bắp nói trong khi đôi tay không kìm được sự sợ hãi.Lần này đến lượt veldora và Diablo phát điên mà lao lên tấn công ...mọi người còn lại nhìn nhau gật đầu rồi cũng theo 2 người kia, nhưng mọi chuyện đâu dễ dàng như vậy? .....ngay khi hàng loạt các đòn tấn công mang sức mạnh tối thượng được tung ra, tưởng chừng có thể quét sạch tất cả thì 3 kẻ đó vẫn ung dung đứng đấy không hề có dấu hiệu tránh né .... và chỉ bằng một cái phất tay, thì tất cả đều bị đánh lùi ra sau với những vết thương như đường gió cắt....-Hahahaha.....các ngươi yếu quá... yếu đến mức ta không thể nào tin được luôn đấy, nhưng không sao cả, ta dùng các ngươi để làm đồ chơi cũng khá là hữu dụng _ Jude cười hưng phấn.À mà chủ nhân của các ngươi là một tên nhỏ con có mái tóc xanh lam với đôi mắt màu vàng đúng không???

Ta cũng khá bất ngờ khi một tên nhân loại như hắn đã có sức mạnh chạm đến cấp bậc thiên thể rồi đấy nha ~_ Nivea lấy tay che miệng cười nhạt.- ngài ấy đang ở đâu???

Các ngươi rốt cuộc đã làm gì ngài ấy rồi? .... nếu các ngươi dám dụng đến người chắc chắn bọn ta sẽ giết các ngươi!!!_ zegion trừng mắt nhìn bọn chúng.Tốt nhất là rimuru bạn ta không sao!_ milim đã ổn định lại vết thương cố gằn giọng đe doạ.- oh!?

Hoá ra hắn tên là rimuru à?

Mà các ngươi cứ yên tâm đi, cô bạn của ta đã tiếp đón hắn thật chu đáo ....hmm , có thể bây giờ đã chết rồi cũng nên. _ zalius nói.N-ngươi...các ngươi, lũ khốn!!!

Ngài ấy không thể nào chết được, nhất định là không_ shion gắt gỏng.-Haha , các ngươi tự lo cho bản thân của mình trước đi đã..._ Jude nói.Câm miệng!!! _ Diablo lao đến, từng cái móng vuốt trên tay nhọn hoắt chỉa thẳng đến bọn chúng, cùng lúc sử dụng " cám dỗ vương" để kết hợp, không gian bỗng chốc hoá thành màu đen u tối..... nhưng khi sắp chạm được đến Jude thì có rất nhiều đường cắt hình lưỡi liềm bay ra , ngay lập tức... trước sự ngỡ ngàng của mọi người, không gian do dia tạo ra đã bị xé toạc một cách nhẹ nhàng cho dù đó có là ultimate skill đi chăng nữa , chưa kịp phản ứng.... một vết cắt nữa xuất hiện, may mắn là Diablo đã kịp né sang một bên nhưng cánh tay phải thì đã bị đứt mất....bộ dáng khá chật vật.- tch!!

Mọi người.... lên cùng một lượt để kết thúc thôi _ veldora nói.Được.Chậc chậc!

Xem bọn chúng ngu ngốc chưa kìa?

Ai lại đi lao đầu vào kẻ thù như vậy chứ?

Chẳng có tí chiến thuật nào cả _ Nivea nở một nụ cười khinh bỉ, riêng zalius từ nãy đến giờ vẫn không nói một lời.Một quả cầu năng lượng khổng lồ xuất hiện trên bầu trời tempest, đó là tất cả năng lượng của 4 chân long và thập nhị thủ hộ vương cùng các ác ma tụ lại một chỗ.....

đây là cơ hội cuối cùng của tất cả mọi người ở đây..... trong đầu bọn họ bây giờ chỉ có ý nghĩ đồng quy vu tận với 3 kẻ kia, chỉ cần rimuru bình an là được.

Chúng ngước nhìn lên bầu trời.- Wow!! khá là to đấy!!

Nhưng mà xin lỗi nhé.... nó sẽ là thức ăn cho bé cưng của ta _ Nivea cười nhạt.Ngay khi dứt lời, còn hồ ly màu đỏ sẫm trên vai cô ta liền bay trực tiếp đến quả cầu.... một lần nữa mọi người đều bị sốc....con hồ ly đó vậy mà hấp thụ hết năng lượng khổng lồ trên bầu trời rồi trở về nằm cạnh cô ta như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy, tất cả đều hoàng toàn suy sụp.... sức mạnh đã cạn kiệt.Lúc đó, bỗng dưng Jude, Nivea và zalius tiến đến gần nhìn mọi người một cách lạnh lùng.....

đột nhiên tên Jude di chuyển ánh mắt nhìn về hướng của shuna, hắn lại gần, không nói không rằng mà đưa bàn tay thô thiển đó nắm lấy 2 chiếc sừng trên trán cô,.... benimaru thấy vậy thét lên định ngăn cản nhưng bây giờ chẳng một ai có đủ sức mạnh để chống trả nữa.... cậu trơ mắt nhìn đứa em gái mình yêu thương bị kẻ thù tra tấn tàn nhẫn.* Rắc...rụp*

AAAA!!!

shuna thét lên đau đớn vì Jude dùng tay không bẻ sừng một cách thản nhiên.Tiếp đến là shion, souei, hakuro... lần lượt từng người đều không tránh khỏi,.... cuối cùng cũng đến benimaru, khi hắn định bẻ nốt cái sừng thì cậu đã dùng chút sức còn lại để kháng cự.... nhưng càng làm vậy thì hắn càng tàn bạo và hưng phấn....AAAA!! _ benimaru gục xuống đất nằm bất động.Shuna nằm bên cạnh thấy anh trai bị như vậy nhưng không giúp gì được, nước mắt đắng ngắt bất lực rơi xuống.

Riêng Nivea có vẻ hứng thú với các ác ma hơn, cô ta bay đến trước mặt Diablo...

đưa tay lên nâng cằm của hắn....* xoẹt* ngón tay của Nivea rơi xuống làm ả khá là bất ngờ vì dia còn sức chống trả.... nhưng rồi nó cũng mau chóng hồi phục.- kinh tởm.Kinh tởm???

Ngươi nghĩ mình có tư cách để nói mấy lời vô nghĩa này à?_ Nivea nhếch mép nói với dia.Dứt lời, trên tay cô ta xuất hiện một chiếc quạt màu trắng , từ từ đưa đến...cứa vào yết hầu của Diablo sau đó di chuyển qua bên vai còn lại, không nhân nhượng rạch một đường sâu quánh vào da thịt.... máu tươi tuôn ra nhuộm đỏ cả cái quạt trắng muốt, nhưng cho dù như vậy thì cậu ta vẫn kìm chế không phát ra một chút âm thanh nào của sự đau đớn,..... thấy vậy, khoé môi Nivea câu lên một đường cong nhàn nhạt.

Đột nhiên đứng bật dậy, bàn tay khẽ nâng lên.... bốn cơ thể bay đến trước mặt cô ta....

đó là 4 ác ma thủy tổ: guy, tesstarosa,Carrera và ultima... dưới áp lực khủng khiếp toả ra từ người của Nivea, tất cả đều không thể cử động nổi .* Xoẹt xoẹt* lại là nó, âm thanh của những nhát cắt bay đến, cơ thể của từng người đồng loạt bị cắt đứt tứ chi....4 thủy tổ và dia bây giờ chỉ còn thở thoi thóp... mặc cho cô ta dùng mấy trò bệnh hoạn lên trên người bọn họ...- rimuru!

Cậu rốt cuộc đang ở đâu?

Mọi người e là không thể trụ được nữa rồi _ ramiris đến lúc này mới thật sự cảm thấy tuyệt vọng.Zalius đứng im lặng từ nãy đến giờ đột nhiên đi đến gần tất cả mọi người.... dưới mặt đất xuất hiện một ma pháp diện rộng bao phủ lấy tất cả....tay hắn đưa lên, làm ra động tác bóp chặt thứ gì đó.* Thịch*

tim tất cả như ngưng đi một nhịp....ngay sau đó là cơn đau thấu tận linh hồn.....hắn ta dùng kiểm soát linh hồn để bóp nát lõi của họ... trên môi nở một nụ cười thích thú.-Ah~ chơi cũng chán rồi!

Chúng ta về thôi Jude, Nivea _ zalius nói .Để ta kết liễu bọn chúng luôn nhá _ Jude.Zalius ờ một tiếng, Sao cũng được!.- Elayna đâu rồi?

Cô ta vậy mà không đến luôn nhỉ _ Nivea thắc mắc.Quên cô ta đi!

Giờ thì trở về thôi, Jude!!!

Nhanh cái tay lên._ zalius lạnh nhạt buông ra câu nói.- rồi rồi!

Không cần ngươi phải nhắc đâu.... dứt lời, hắn ta biến lớn cây ma đao của mình giơ lên cao, ma lực khủng bố bao bọc lấy nó, cả tempest giờ đây chìm trong một màu đỏ rực , những ánh mắt tuyệt vọng đó cuối cùng cũng đã buông xui...trong đầu tất bây giờ chỉ có cùng suy nghĩ: " là do chúng ta không đủ mạnh!!

Thật sự rất xin lỗi người...chúa tể vĩ đại của thần".Thanh ma đao khổng lồ từ từ bổ xuống....ma tố trên toàn tensura dao động dữ dội, đã có vô số vết nứt không gian hiện ra ...* Ầm* tiếng nổ lớn vang tận ra vũ trụ, khói bụi bay mù mịt, chỉ kèm theo đó là tiếng cười vang vọng trong những cơn gió....____ chuyển cảnh ____Sau khi nghe được những lời từ miệng của Elayna, rimuru tức tốc dùng azathoth trở về.... nhưng có lẽ...

đã trễ một bước rồi chăng?______hết chương 20_______Dạo gần đây tui k ra chap đc, mn thông cảm nhá.... vài ngày tới mới có thể viết...bận quá mà 🙃
 
Cái Chết Của Rimuru
CHƯƠNG 21: TRÒ CHƠI CỦA RIMURU.


Sau màn bụi mù mịt, một lỗ hổng lớn xuất hiện trên mặt đất trải dài gần như vô tận..... xóa sổ hoàn toàn sự sống của một nửa hành tinh.

______________Đấy!!

Hai người đã thấy chưa!

Ta đã bảo bọn chúng yếu như sênh... có gì hay ho đâu mà phải mất thời gian ở đây chứ??? _ Jude cằn nhằn.- haizz, ngươi lo cái gì??..... nếu ngươi muốn thì chúng ta có thể hồi phục lại cái hành tinh và những kẻ lúc này để "mua vui" vô số lần cũng được mà? _ Nivea bĩu môi.Thật nhàm chán!

Nếu các ngươi muốn chơi tiếp thì cứ việc, ta không rảnh để day dưa với lũ sâu bọ.... về trước đây _ zalius nhàn nhạt rời đi.Bỗng một âm thanh lạnh ngắt vang lên làm cả ba giật thót, nhanh chóng quay đầu về phía sau.-Ồ.... muốn đi?

Các ngươi nghĩ rằng mình sẽ còn mạng để rời khỏi đây sao?

Giọng nói phát ra từ phía xa, có một vị thiếu niên đang lơ lửng giữa không trung , mái tóc xanh lam nhạt che phủ cả nửa gương mặt, dáng vẻ trầm tĩnh đến đáng sợ.Cả ba bọn chúng nhìn nhau rồi xoay qua nhìn người kia một cách khó hiểu, trên mặt thoáng một tia hoang mang:Hắn ta đến đây từ khi nào?

Sao tất cả đều không cảm nhận được khí tức lẫn sự hiện diện của tên này???A!!

Nhìn ngươi quen quen thì phải??

Hình như.... hình như ngươi là cái tên con người đang được Elayna bắt đúng không???

đồng thời cũng là chủ nhân của cái hành tinh này?_ Nivea ngạc nhiên hỏi.-Hửm?

Không phải nói là bị Elayna giết rồi sao? .... vì sao lại xuất hiện ở đây??_zalius nhíu mày nhìn kẻ đó.Hừ!!!

Chắc cô ta cố tình để ngươi trở về đây chứ gì ?

Hahahaha, dù sao thì ngươi cũng sẽ như cái bọn thuộc hạ của mình vậy, sớm muộn gì cũng bị ta nghiền nát dưới chân thôi....

Hahahaha _ Jude cười lớn.____ vài giây trước ____Trong khi bọn chúng đang cười hả hê thì có một người vừa mới xuất hiện,.... không ai khác, đó chính là rimuru, cảnh tượng trước mắt làm vị thiếu niên kia không thể nào sững sờ hơn được nữa, lòng ngực dân lên cảm giác trống rỗng , bàn tay nhỏ bé không kìm được run rẩy mà nắm chặt lại đến nỗi móng tay bấm sâu vào da thịt ....

Đôi mắt kim sắc ấy trong một khoảnh khắc tĩnh lặng lạ thường , lạnh lẽo đến cực độ....đọng lại chỉ còn là một hố sâu không thấy đáy.- Đâu rồi?

Tempest.... shuna....shion....

Diablo?.....milim.... veldora??

Đất nước của ta?

Thần dân của ta?_ bên tai rimuru chỉ còn tiếng ong ong phiền phức.Mặc dù rimuru biết mình có đủ quyền năng để hồi sinh tất cả mọi người nhưng cảm xúc bây giờ đối với khung cảnh trước mắt lại khiến cậu mất bình tĩnh đến vậy...... rimuru luôn luôn yêu thích hoà bình, lòng nhân từ của cậu khiến cho người khác cảm thấy ấm áp , ....mọi thứ cậu làm chỉ vì những người mà mình yêu thương.... nhưng hôm nay, chính chúng!!!!

Một lũ khốn kiếp nào đó đã không may chạm đến giới hạn của cậu.... mà giới hạn đó chính là tempest..... chúng không hề hay biết chỉ một chút nữa thôi , mọi đau đớn, thống khổ nhất trên thế giới này sẽ là công cụ để dày vò từng kẻ ở đây..... trải nghiệm loại cảm giác "muốn sống không được, muốn chết không xong ".____ trở lại hiện tại ____Những lời châm chọc từ chúng chẳng có từ nào lọt vào tai rimuru..... mặc kệ nó!!

Khoé môi cậu mấp máy:- nhờ cô nhé, Ciel! « đã rõ!!!, mọi chuyện ở đây xin giao lại cho thần »rimuru không đáp lại lời của Ciel, cậu chỉ lẳng lặng lấy trong không gian ảo ra thanh katana của mình rồi rạch một đường giữa khoảng không, ngay lập tức sau lưng của ba kẻ kia xuất hiện một hố đen, do không kịp trở tay nên chúng đã bị hút vào, mọi thứ diễn ra quá nhanh, phút chốc đã xuất hiện bên không gian ảo do rimuru tạo ra, nó tối đen..... màu đen của nó triệt tiêu cả ánh sáng giống như tâm trạng của cậu ngay lúc này vậy....tăm tối, phẫn nộ, tà ác....

__________Đây là!!

Không gian ảo?_zalius nói.Ồ!!

Hắn nghĩ với cái không gian này thì có thể giam được chúng ta ở đây chắc? _ Jude khinh bỉ.*Xoạt xoạt...keng*Tiếng những nhát chém gió từ Nivea tạo ra rồi tung nó vào trong khoảng không, ít nhất cũng vài ngàn cái ,tưởng chừng có thể cắt nát cái không gian này..... nhưng.... chẳng có gì xảy ra cả.-G-gì chứ??

Không thể phá hủy được sao??_ Nivea nhíu mày.Trong khi Jude và Nivea đang còn bối rối trước sự việc lúc nãy thì zalius đã trầm lặng lên tiếng:Hừm!

Ra đây!!

Ngươi định đứng đó nhìn đến bao giờ ?- hừm!!

Vội vậy sao?

Trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà?_ rimuru cười nhạt nhìn bọn chúng

-Để ta cho ngươi biết cái giá phải trả khi dám động vào " giới hạn" của ta là như thế nào.Vẻ mặt nhạo báng của rimuru làm Jude tức muốn phát điên....Có giỏi thì ra đây mà đấu với ta.... nhiều lời như vậy làm gì??? _ nói xong, hắn ta liền biến lớn 2 thanh ma đao rồi dùng một tốc độ nhanh nhất lao đến bên rimuru, cơ hồ với ý định một đao hạ luôn cậu , nhưng rimuru không hề nhút nhít..... nét mặt tĩnh lặng như một tảng băng, khoé môi câu lên một đường cong nhàn nhạt ....đôi mắt kim sắc đột nhiên phát sáng .....

Ánh sáng từ vị thiếu niên mang vẻ đẹp diễm lệ đến khó tả và kèm theo đó là một cỗ áp lực vô cùng khủng khiếp, trào ra đè lên thân thể to lớn của Jude đập mạnh xuống đất, hắn định đứng lên nhưng có dùng cách nào cũng chẳng thể di chuyển nổi....* Rắc rắc* _ tiếng xương khớp bị nghiền nát, áp lực kia nhẹ nhàng trôi nổi xung quanh Jude, nó lan qua đâu thì cảm giác đau đớn thấu trời đến đấy , từng tế bào bị phá hủy một cách từ từ , tái tạo rồi lại vỡ nát..... rimuru nhìn hắn la hét mà không có lấy một cái biểu cảm, đột nhiên.... cậu bước xuống khỏi cái ghế của mình, tiến gần đến Jude rồi ngồi đối diện với hắn ...- sao hả?

Cảm giác tuyệt lắm đúng không?Thằng....khốn mày.... rốt .....cuộc là ai?? _ Jude mở miệng khó khăn, đôi mắt nhìn rimuru tràn đầy sát khí.Rimuru không nói gì, chợt bàn tay nhỏ bé đưa lên túm lấy tóc của kẻ nằm dưới đất nhấc lên một cách thô bạo....tay còn lại duỗi thẳng.... bất ngờ...* Phập* bàn tay mềm mại nhẹ đâm vào lòng ngực to lớn Jude mặc cho hắn đau đớn quằn quại.... rimuru chậm rãi chọc ngoáy bên trong làm xáo trộn nội tạng, hình như đang tìm thứ gì đó ....sau vài giây lần mò thì cậu nhàn nhạt rút tay ra,.... trên đó là một quả cầu màu đen, không sai..... là hạch tâm.Sau khi lấy được thứ mình muốn thì cậu lại đưa ngay trước mặt của Jude, trực tiếp bóp nát nó......hắn nằm đó, đồng tử co thắt dữ dội, không tin những gì mình thấy nữa.... hạch tâm vỡ rồi?

Nhưng tại sao??

Hắn vẫn chưa chết?? , Hàng loạt câu hỏi chạy trong đầu của Jude, bất ngờ cơn đau ập đến...Lại là nó!!

Nụ cười đó.... không còn mang sự dịu dàng thường ngày mà thay vào đó là sự lạnh lẽo cùng cực....- thắc mắc gì sao?

Cái chuyện mà ngươi còn sống ấy à? ....

Haha, đơn giản là vì ta dùng gia tốc tư duy lên 20 tỷ lần lên ngươi thôi, từ từ cảm nhận đau đớn thú vị chứ?Từ nãy đến giờ 2 người kia chỉ đứng một bên nhàn nhạt nhìn rimuru cho jude ăn hành, chúng tỏ ra khá ngạc nhiên khi một tên không rõ lai lịch như ri lại có thể dễ dàng áp chế một cá thể ngoại giới, chứng tỏ sức mạnh mà rimuru đang mang trong người có thể đe doạ đến bất cứ ai bởi vì cấp bậc ngoại giới đã là cao nhất rồi .... nếu vậy chẳng lẽ rimuru còn cao hơn cả những thực thể như chúng, suy nghĩ trái chiều nổ oanh tạc trong đầu cả hai nhưng rồi nhanh chóng phủ nhận.______ trở lại với rimuru ______Một bản thể song song đã được rimuru tạo ra để tiếp tục trò mèo vờn chuột với Jude..... nhưng Nivea và zalius không hề hay biết, chưa đợi Nivea phản ứng thì bên tai của cô ta lại có một giọng nói đang thì thầm:- giờ thì để lượt ngươi ~.Giật mình vì không cảm nhận được khí tức của rimuru, cô ta lấy đà bật ra xa để giữ một khoảng cách nhất định, cái quạt màu đỏ trong tay xoè ra phòng thủ trước mặt.... giọng run run nói:N-ngươi.... làm sao ngươi.....ư _ câu nói chưa dứt thì cả người cô ta bỗng dưng cứng nhắc, hay đúng hơn là không thể cử động.... rimuru đã dùng ngưng đọng thời gian phạm vi trên người cô ta rồi chỉ việc nhàn nhạt bước từng bước về phía đó, Nivea bắt đầu cảm thấy bất an, vì vừa rồi nhìn cách mà rimuru xử lý với Jude.....ánh mắt của ả di chuyển qua người của zalius cầu cứu..... nhưng càng thấy thái độ trầm tĩnh của hắn thì Nivea càng lo lắng.Haizz... chuyện này cũng phải nhờ đến ta?

Các ngươi thật sự rất vô dụng đấy _ zalius thở dài một hơi, từ đầu đến giờ chỉ có hắn là kẻ kiêu ngạo không thừa nhận sức mạnh của vị thiếu niên trước mặt,....... xem thường và khinh bỉ.- sao?

Muốn cứu cô ta?

Vậy thì để cho ta xem ngươi làm được gì nào? _ rimuru liếc mắt nhìn zalius một cách lơ đãng.Hừ!

Cũng mạnh miệng phết nhỉ?

Nếu ngươi muốn thì ta sẽ cho ngươi toại nguyện _ đi đến phía ri.Một quả cầu năng lượng màu tím đen được cô đặt lại nén thành một viên ma pháp hạch kích nhỏ xíu chứa sức hủy diệt một hành tinh chỉ chưa đầy 1s.....hắn không nói không rằng bắn nó về phía rimuru..... nhưng đáp lại vẻ mặt khinh bỉ của zalius....viên ma pháp đó đến trước mặt ri thì lập tức tan biến.- chậc!

Chỉ có thế?

Vậy mà cũng tự xưng bản thân là kẻ đứng đầu ngoại giới sao?

Dứt lời, mặc cho sắc mặt khó coi của zalius thì rimuru đã biến mất lúc nào không hay..... không..... không phải biến mất, nó chính xác là do cậu di chuyển với tốc độ mà đến cả ngoại nhãn của hắn cũng không thể nào bắt kịp được.....Nhận thấy nguy hiểm ở phía sau lưng, zalius nhanh chóng che giấu sự hiện diện của bản thân rồi âm thầm tạo ra một cái bẫy ma pháp hạch kích diện rộng..... rồi định dùng phân thân để dẫn dụ ri vào âm mưu bày sẵn.Rimuru vừa nãy đánh hụt zalius nhưng chẳng có chút vội vã.... bởi vì cho dù hắn đã ẩn đi sự hiện diện thì trong mắt cậu cũng chỉ như trò trẻ con .-Hư không kiếm _ thanh katana màu đen được rimuru cầm trên tay, chân bước lên phía trước.Thấy vậy, zalius nhoẻn miệng cười vì ri đã bước vào ma pháp trận mình bày sẵn,....nhanh như cắt, hắn liền kích hoạt nó, một vụ nổ chấn động cả không gian.... zalius cũng định lợi dụng vụ nổ để phá hủy luôn cái nơi này.....trong khi khói bụi chưa tan thì một đạo kiếm mang hơi thở chết chóc cắt đôi làn khói hướng thẳng phía zali đang ẩn hiện diện.....bị tấn công như vậy thì hắn khá là bất ngờ vì rimuru chưa chết.....vội né tránh một bên, nhát chém cứ vậy sượt qua nhưng có một kẻ không may mắn như vậy.Phía sau lưng zalius vừa nãy chính là Nivea còn đang bị ảnh hưởng bởi ngưng đọng thời gian.... một khắc trước còn vùng vẫy, một khắc sau bị đường kiếm khí chém vào cơ thể tách ra làm đôi, phá nát tâm hạch.....2 mảnh thi thể ngã uỵch xuống đất bất động.....

Jude bên kia cũng không tránh khỏi sóng xung kích từ nhát cắt liền bị nó lướt ngang xén mất nửa thân dưới._____ hết chương 21______Bận lắm Ulatr.....đừng có hối 🙃
 
Cái Chết Của Rimuru
CHƯƠNG 22: NỖI SỢ.


Sau khi Nivea chết, Jude chỉ còn thoi thóp nằm trên nền đen..... zalius thấy vậy nhưng chẳng mấy quan tâm, liền ung dung đi đến trước mặt rimuru, hắn vẫn tưởng rằng che giấu sự hiện diện của mình thì cậu sẽ không thể phát hiện ra khí tức của bản thân.Rimuru vẫn đứng đấy cười nhạt rồi đột nhiên giơ lên tay vào giữa không trung bóp chặt một thứ....

đó chính là cổ họng của zalius, nâng toàn bộ cơ thể lên cao.....hắn ta sắc mặt méo mó nhìn thân thể nhỏ nhắn trước mặt .... ngạc nhiên, bất ngờ, hoảng sợ??

Cảm xúc trong người dần trở nên hỗn loạn....cố gắng vùng vẫy thoát khỏi tay của rimuru.Cảm thấy mọi thứ đều không ổn nên hắn đã dùng đến con bài tẩy cuối cùng đó là biến về trạng thái tối thượng...khi ở hình dáng của kẻ tối thượng thì lượng mana trong cơ thể đều không ngừng tăng lên theo cấp số nhân, càng chiến đấu thì năng lượng tích tụ càng nhiều..... tuy nhiên, cái gì cũng có hai mặt của nó.... sức mạnh này của zalius chỉ có thể kéo dài trong một thời gian nhất định nên hắn biết mình cần phải nhanh chống giết được rimuru.*Ầm ầm*

luồng năng lượng màu đen trong người hắn đột ngột tăng lên....bạo phát sức mạnh đến cực hạn..... thì ra là "muốn cá chết lưới rách" đây mà!!.Ngươi rất mạnh nhỉ?

Nhưng ngay bây giờ, ta sẽ ban cho ngươi cái chết đầy đau đớn.... ngươi nên cảm thấy vinh hạnh khi được giết bởi kẻ mạnh như ta đi ....

Hahahaha......sau vài trăm năm, ta sẽ tái sinh.... còn ngươi???

Ngoan ngoãn mà chết đi.... trở về với hư không....nơi mà từ trước đến nay ngươi chưa hề tồn tại...

Haha.Dòng ma tố màu đen đậm đặc bao phủ lấy cả 2 thành 1 quả cầu , vài giây sau , xuất hiện vết nứt trên bề mặt của nó,loé lên những tia sáng chói mắt ....* ĐÙNG*

vụ nổ chấn động cả không gian, nếu không có ma lực của rimuru gia cố lại vũ trụ này chắc có lẽ nó đã nổ tung cùng lúc nãy rồi!!!Không gian ảo do rimuru tạo ra cũng đã nổ tan tành để lộ ra lỗ hổng thấy cả thế giới bên ngoài, nhưng rồi đột nhiên cậu lại hồi phục nó như ban đầu,.... mở miệng gọi tên Ciel:- Ciel!

Mọi người ổn hết rồi chứ?« vâng!!

Nhiệm vụ ngài giao đã hoàn tất!!»- tốt!

Giờ thì thu thập mảnh linh hồn rồi hồi sinh chúng cho ta!« đã rõ....

Bắt đầu quá trình hồi sinh....."kĩ năng hoàn hồn tối thượng " »Từ trong không gian tối mà ri đang đứng, những hạt sáng nhấp nháy tụ về một chỗ,...ngay lập tức , có 3 thân thể đang dần hiện ra....

đúng vậy!!!

Là chúng.....ngoại giới bóng tối!.___ vài giây trước ___Rimuru đã gửi một bản thể song song đến chỗ của Elayna, bởi vì cậu biết các ngoại giới ánh sáng không thể nào đánh lại cô ta khi bản thân bị thiếu một phần sức mạnh.Khi mọi chuyện ở đấy không mấy suôn sẻ thì rimuru đột ngột xuất hiện, một kiếm trực tiếp lấy đầu Elayna!!

Dưới sự chứng kiến của những người còn lại.....tàn nhẫn....quá tàn nhẫn!!!

Cảm xúc lạnh như băng, đôi mắt kim sắc sâu không thấy đáy!!Bản thể đó không nói gì nhiều, chỉ lẳng lặng phân tách sức mạnh ánh sáng trong cơ thể của Elayna đem trả lại cho ngoại giới ánh sáng.....sao khi có lại sức mạnh và vì quá bất ngờ nên tất cả đều quỳ xuống cảm ơn rimuru bằng thái độ cung kính nhất.... nhưng có lẽ rimuru không muốn nán lại lâu nên lạnh nhạt để lại một câu rồi biến mất:- được rồi!

Quay về đi.Đơ ra một hồi thì ai cũng về đường nấy._____ trở về tensura _____3 người nằm trên nền đen từ từ tỉnh dậy , tầm mắt rõ dần.... trước mặt họ là một bóng hình quen thuộc.... phải.... là rimuru!!!.... cậu ta ngồi đó, ánh mắt kim sắc nhìn chúng như muốn xuyên thủng cả lõi linh hồn, cảm giác cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng lên thẳng đại não.....nguy hiểm!!!

Người này cực kỳ nguy hiểm!!!....Ngươi???

Ta???

Tại sao....ta vẫn còn sống?..... chẳng phải ta đã kéo ngươi cùng chết rồi ư?Gì chứ?

Cả ngươi cũng không thể giết được hắn sao?

Zalius?Nói đi!!.... rốt cuộc thì ngươi là ai??Rimuru vẫn ung dung ngồi đó....im lặng.... nhìn món đồ chơi của mình.Ngay lúc này, biểu cảm của bọn chúng không thể nào khó coi hơn được nữa..."

Các ngươi nghĩ rằng mình sẽ còn mạng để rời khỏi đây sao?"

"Không còn mạng....để rời khỏi đây"Lời nói ngày hôm đó của rimuru, từng câu từng chữ còn khắc sâu tận trong linh hồn, lúc đó chúng cứ nghĩ chỉ với một thằng nhóc thì làm được gì??....sai lầm....quả là sai lầm rồi!!!Rimuru đã im lặng được một lúc bỗng dưng lên tiếng, giọng nói trong trẻo nhưng mang lại cho người ta cảm giác áp lực đến nghẹt thở:-Các ngươi không phải thắc mắc rằng "bạn" của mình đang làm gì sao? .... muốn gặp cô ta không?

Ta trực tiếp đưa cô ta đến trước mặt các ngươi?Đột nhiên có một âm thanh vang lên...*Bộp... phịch*Một thứ tròn tròn rơi xuống từ trên tay của rimuru, nó bị cậu quăng xuống đất.....lăng long lóc đến dưới chân của bọn chúng......

Nivea nhìn xuống...khẽ giật mình... thứ xám xịt, bê bết chất lỏng màu đỏ trông thật dơ bẩn kia đó lại chính là cái đầu của Elayna!?..... zalius khẽ liếc cái đầu rồi nhíu mày, Jude thì đứng chết lặng một chỗ... riêng Nivea thì hoảng sợ lùi lại phía sau một khoảng xa..... không phải vì sợ cái đầu đó, cái cô ta sợ là con quái vật trước mặt mình vẫn còn thản nhiên nhìn nét mặt của họ mà mang điệu cười cợt nhả, làm sao có thể giết một kẻ đứng đầu ngoại giới rõ ràng như vậy được??? trong lúc cảm xúc hỗn loạn như thế này thì một giọng nói vừa đủ nghe vang lên, chỉ một âm thanh nhỏ nhưng đối với chúng như thứ gì đó nổ oanh tạc trong tai:- Suy nghĩ gì thế?

Có phải gặp lại bạn mình nên cảm động lắm đúng không?Vẫn cái điệu bộ mỉa mai đó làm chúng trực tiếp nổi điên định xông lên tấn công, những nguồn năng lượng tà ác đang dân trào.... như có như không trên đầu của rimuru xuất hiện hơn 50.000 khối ma tố khổng lồ, rimuru vẫn nhàn nhạt ngồi đấy, chẳng buồn ngước mắt lên nhìn một cái.....ngày khi tất cả chuẩn bị rơi xuống thì đột nhiên chúng bốc hơi không còn sót lại tí ma lực nào cả..... không đợi bọn chúng hồi thần, rimuru cũng vừa mới hồi sinh cho Elayna, cô ta cũng mang cái biểu cảm ngờ nghệch như 3 kẻ lúc nãy...*Tách* Rimuru không nói gì mà đưa tay lên bún nhẹ một cái, trên cổ 4 người đều xuất hiện cái vòng kì lạ.Hừm??

Đây là thứ chết tiệt gì???Ngươi nghĩ cái đồ con nít này có thể làm gì được bọn ta?- Ồ!!!

Vậy ngươi có thể thử nó.Đừng có mà xem thường ta _ vừa nói Jude vừa dùng ma lực để phá hủy chiếc vòng... nhưng...10 phút trôi qua, chẳng có gì xảy ra cả.G-gì chứ???

Ta không sử dụng được ma lực??

Sức mạnh của ta.... sức mạnh của ta đâu???aaaaa_ Jude lập tức rơi vào khủng hoảng mà hét toáng lên.Những tên còn lại cũng thử nhưng kết quả vẫn chỉ có một.....cảm giác bất lực chực trào , lo sợ.... hoảng hốt??....cảm giác này là gì??

Sắp có chuyện gì đó khủng khiếp chăng?Rimuru bật cười rồi đứng dậy mở không gian ảo ra, trước mắt cậu là khung cảnh yên bình vốn có của tempest.... và có cả "họ"...Rimuru-sama!!

A... mừng ngài trở về!!Người không sao chứ rimuru-sama??Rimuru chẳng hề đáp lại , chỉ cuối gầm mặt xuống không nhút nhít , trong một khoảnh khắc... tất cả mọi người đều thấy được cơ thể nhỏ bé kia đang run lên bần bật.....họ quay trở lại rồi!!!

Thật sự về rồi...Mọi người lập tức hoảng hồn lao đến chộp lấy vai của rimuru run run giọng hỏi:R-rimuru -sama?

Ngài làm sao vậy?

Ngài không khỏe chỗ nào ạ?.........Rimuru vẫn im lặng, thấy vậy....shuna không nhịn được nữa, cô đưa đôi tay của mình nâng lấy gương mặt nhỏ nhắn đó

Mọi người cũng nhìn đến chết cứng tại chỗ...Khóc rồi?Rimuru khóc rồi?Nhưng...tại sao?..... không một ai biết...Là vì đau khổ sao?.... không đúng!!!

Nó là hạnh phúcÍt nhất ngay lúc này, rimuru đã cứu được những người mà bản thân vô cùng trân trọng!! cậu không vô dụng như lúc trước, cậu có đủ sức mạnh để bảo vệ được mọi người .....Hức... hức !!tiếng khóc lớn dần, rimuru không kiềm được nữa.... nước mắt như sợi chuỗi ngọc bị đứt mà rơi lã chã , shuna nhìn đến đau lòng , vô thức ôm trọn thiếu niên ấm áp đó vào lòng mà vỗ về...Đừng khóc!!

Ngài rất mạnh mẽ mà?

Có đúng không?.Lời an ủi dịu dàng từ miệng của shuna càng làm cho rimuru cảm thấy mình thật may mắn khi gặp được họ.Mọi người đứng đấy như chôn chân tại chỗ, bất lực nhìn vị chủ nhân đáng kính của mình khóc nức nở, trong lòng từng người quặn thắt lại từng cơn nhức nhối, chưa có ai ở đây đã thấy cậu khóc đến như vậy, ngày bị con người tấn công.... thành phố bị tàn phá....cho tới khi chứng kiến cảnh hàng trăm xác chết của người dân...thậm chí nhìn thấy thi thể đầy máu của shion....Rimuru không khóc...... vì cậu vô tâm sao?Không phải! ....

đó là sự bất lực ....cảm thấy bản thân ngu ngốc đến nỗi nước mắt nuốt ngược vào trong Có lẽ đây là lần đầu tiên tất cả mọi người chứng kiến được gánh nặng trong lòng rimuru to lớn đến mức nào.

____________Rimuru khóc đến mệt lã cả người mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay, khoé mắt sưng đỏ đang nhắm nghiền..... thấy vậy, Diablo dịu dàng bế rimuru trên tay....

- mọi người cứ làm việc của mình đi, tôi sẽ đưa ngài ấy về phòng .Được, vậy nhờ cậu nhé!!____________Hiện tại, Diablo đã đứng trong phòng của rimuru , hai tay vẫn còn ôm cái cơ thể nhỏ bé đó.... càng ngày càng chặt.... mãi một lúc lâu sau mới từ từ đặt người xuống, khi chuẩn bị rời đi thì hắn chợt cảm thấy có gì đó ở phía cánh tay của mình... nên bất giác xoay lại nhìn...Tay áo bị rimuru đang ngủ níu lấy không buông, đôi chân mày xinh đẹp khẽ nhíu lại....mồ hôi lạnh từ trên trán tuông ra, Diablo có chút lo lắng nên đã ngồi thụp xuống bên cạnh, lấy chiếc khăn sạch gần đấy lau nhẹ đi ươn ướt trên gương mặt non nớt đó.....Ngài ấy lại gặp ác mộng rồi?Thỉnh thoảng rimuru lại bị những cơn ác mộng dày vò cả đêm, thật sự rất khó chịu....trong giấc mơ.... từng người từng người một bỏ rơi cậu, rimuru cố gắng đuổi theo nhưng cho dù có chạy nhanh như thế nào đi nữa thì thứ mà cậu bắt được cũng chỉ là một ánh mắt ghét bỏ....ĐỒ VÔ DỤNG!!!đừng đi!!!.....đừng bỏ ta lại!!Hai bàn tay nhỏ nhắn của rimuru quơ quào trong không khí mơ hồ tìm điểm tựa....

đột nhiên một đôi tay ấm áp nắm lấy tay cậu cùng với đó có giọng nói trầm ấm vang lên làm thiếu niên nằm trên giường thả lỏng cơ thể một cách dễ chịu.Thần ở đây !! ....thần không đi nữa.... thần ở bên cạnh người!!.... mãi mãi._______hết chương 22_______Sắp end r nhá🙂)) VOTE đê
 
Cái Chết Của Rimuru
CHƯƠNG 23: ÁC MỘNG CỦA VELDORA.


Ưm _ một âm thanh nhỏ xíu phát ra trong căn phòng nhỏ yên tĩnh, đôi mắt kim sắc chậm rãi hé mở hướng thẳng lên cái trần nhà quen thuộc.Chào buổi sáng!! rimuru-sama!!!

Mừng ngài tỉnh lại.Bên cạnh chiếc giường có rất nhiều người vây xung quanh, shuna mỉm cười rồi đưa tay lên đỡ rimuru ngồi dậy .Ngài thấy thế nào rồi rimuru-sama?

Ngài có muốn ăn thêm chút gì không?Chưa kịp đợi rimuru trả lời thì...*RẦM*Cánh cửa bị đạp đổ một cách thô bạo ... cùng với đó là cái giọng phá hoại như thường ngày...-RI-MU-RU!!!

Tớ nghe nói là cậu vừa mới tỉnh lại đó hả??.... nào nào!!

Mau tìm chỗ nào chơi với tớ đi ~_ milim chạy vào kéo tay rimuru chạy ra ngoài.Khoan đã milim-sama!

Ngài rimuru vừa mới tỉnh lại nên để cho ngài ấy nghỉ ngơi thêm đi ạ _shuna đến trước mặt milim nhỏ nhẹ nói.Ò!

Được rồi!

Vậy ta đi tìm ông chú veldora với ramiris chơi vậy _ milim lủi thủi đi ra.Nhìn thấy cái vẻ mặt thất vọng của milim làm cho rimuru bất giác nở một nụ cười, mọi người bên cạnh thấy vậy liền cảm thấy an tâm hơn về tên chủ nhân ngốc nghếch của mình......ít nhất thì cái bộ dạng khóc đến xé lòng như hôm đó đã vơi bớt đi phần nào!!____vài ngày sau ____Rimuru-sama!!

Mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi ạ_ shion đến bên bàn làm việc của ri để báo cáo về buổi tiệc sắp diễn ra ở tempest.-Ừm, ta biết rồi.... việc gửi thư mời thì nhờ cô, shuna và kumara nhé!!Vâng ạ! _tối hôm đó _Kính chào mọi người!!

Bữa tiệc tối hôm nay được tổ chức dành riêng cho rimuru-sama về việc ngài ấy đã hồi phục sức khỏe....ngay bây giờ bữa tiệc xin được phép bắt đầu!!!OHHHH!!!

CẠN LY!!!....RIMURU-SAMA!!!RIMURU-SAMA!!!RIMURU-SAMA!!!Rimuru trên tay cầm ly rượu nhìn khung cảnh hạnh phúc trước mặt làm cho cậu có cảm giác đây không phải là thực nhưng cũng không phải ảo giác!!

Tiếng cười đùa, tiếng hò hét, những điệu nhảy cùng nhau làm cho không khí ở đây như một cuốn phim nhật ký vậy.... cậu thật muốn giữ cái khoảnh khắc yên bình này mãi mãi .Gạt bỏ những suy nghĩ phức tạp kia ra khỏi đầu mình, rimuru cũng dần hoà nhập cùng mọi người....- Sư phụ à ~~~ ra đó tham gia trò chơi, ăn uống với mọi người đi kìa!!

Cứ ôm cái đống thánh thư này thì đồ ăn ngon sẽ bị milim xử hết cho coi!!!_ramiris đứng trên vai của veldora mà càu nhàu.Nhưng ta mới vừa ăn no rồi mới nghỉ ngơi đây nè!!

Veldora đang tranh cãi với ramiris thì bất chợt thấy lạnh sống lưng.... một giọng nói đã lâu không nghe nhưng nó vẫn ám ảnh veltaku mấy trăm năm nay:- EM_TRAI_YÊU_DẤU_CỦA_CHỊ_ƠI~~

ÁAAAAA! _ veldora không thèm xoay đầu nhìn lại cũng biết là ai rồi, cậu ta chạy một mạch đến trốn sau lưng của rimuru mà run lẩy bẩy.- sao thế veldora? _ rimuru nhìn vẻ mặt của ông rồng này thì phần nào cũng đoán ra được rồi.Đ-đó...đó đó...đó....chị...2 chị ấy!!!!

Sao lại ở đây??????- À!!

Là do tôi mời đó!!

C-cậu bị ngốc sao rimuru??

Cậu biết là tôi sợ -Hửm?

Em sợ cái gì cơ?

Không biết từ lúc nào mà velgrynd đã vòng ra sau lưng veldora mà thì thầm một câu lạnh ngắt vào tai cậu ta.-Áaaaa....chị chị...tránh xa em raa.Sao??

Không hoan nghênh chị à?....

Chẳng sao cả!

Cũng đã lâu rồi hai chị em mình không "TÂM SỰ" cùng nhau để " ÔN LẠI KỶ NIỆM" nên hôm nay chị có lòng chuẩn bị tặng em vài món quà tinh thần nè!! _ velgrynd nở một nụ cười nguy hiểm làm veltaku xanh mặt ngay lập tức.

Lúc này veldora chỉ còn có thể đưa ánh mắt cầu cứu nhìn mọi người nhưng ai cũng không muốn phá vỡ bầu không khí "gia đình sum vầy" này nên đều ngó lơ cậu ta....Toi rồi!!!

Toi chú veldora thật rồi!!_milim.Sư phụ à!!

Tự lực cánh sinh nhá!!_ramirisChưa đợi veldora phản ứng thì đã bị chị ta thẳng tay ném vào một chiều không gian khác, ngay khi cánh cổng khép lại cũng là giây phút tuyệt vọng của veltaku bắt đầu🙂)) ....đêm còn dài lắm ông rồng dà à!!Tuy nói là ở không gian tách biệt nhưng đâu đó trong không khí vẫn thỉnh thoảng vang vọng tiếng gào thét của một thanh niên xấu số nào đó..... rimuru thì khỏi phải nói, cậu ta cười ngặt nghẽo đến nỗi mặt đỏ bừng cả lên và cho tới khi guy đi đến trước mặt.Yo~ rimuru!

- A !

Chào, Guy!!Cậu vẫn ổn chứ?

Chuyện hôm đó cậu định làm gì chúng?- cảm ơn cậu đã quan tâm, còn về phía chúng thì cậu không cần lo....tôi sẽ cho chúng sống không bằng chết!!Gương mặt lúc nãy còn rạng rỡ bây giờ lại trở nên u ám một cách bất thường làm cho guy ngồi đối diện có chút e dè .

đôi đồng tử kim sắc của vị thiếu niên loé sáng trong đêm thật rực rỡ nhưng cũng thật đáng sợ .

___ sáng hôm sau ____Rimuru lại bị đánh thức bởi mấy thứ âm thanh quen thuộc mỗi buổi sáng.Hôm nay đến lượt tôi đi gọi ngài ấy dậy rồi.Không!!!

Là ta mới đúng .Hai người đừng có tranh nữa....để ta gọi cậu ấy cho _ milim cũng biết tranh thủ cơ hội ghê gớm.* Rầm* cánh cửa mới sửa hôm qua lại bị milim một cước đá văng đi mất.- Haizzz~~~milim!!

Đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi.... mở cửa nhẹ nhàng thôi....

Mất công geld phải sửa lại nhiều lần nữa đó.Biết rồi.... biết rồi!

Lần sau tớ sẽ cẩn thận hơn mà...hehe.- câu này cậu nói hơn trăm lần rồi đó!!

Ờ thì... thì..~piu piu ~♪~('ε` )_ milim cố gắng né tránh cái liếc mắt của rimuru mà huýt sáo.*Lộp cộp*_tiếng bước chân.Rimuru-sama!!

Bữa sáng đã chuẩn bị xong, mời ngài xuống dùng bữa ạ._ shuna dịu dàng nói.- Được rồi!!....ta đi thôi milim.Ừm ừm...đi ăn.... có đồ ăn!!!_ tại phòng ăn _Mọi người đang thưởng thức những món ăn của mình..... rimuru cũng vậy nhưng rồi đột nhiên ramiris lên tiếng:Ủa?

Sư phụ đâu rồi?

Ông ấy không đến đây ăn à?.

Ừ nhỉ??

Bình thường chú ấy tham ăn lắm mà?

Sao hôm nay không thấy vậy?

Ta cứ tưởng tối qua về rồi chứ?Mà hình như chúng ta quên mất cái gì đó thì phải?_shuna nhìn rimuru.- Đúng ha! « ngài không nhớ ạ?

Chẳng phải đêm hôm qua 2 chị em velzard và velgrynd đã đến sao »- À à.... hahhaha!

C-cậu ta vẫn chưa về á??_ mấy cái sắc mặt tái mét của veltaku tối qua lại hiện lên trong đầu của rimuru làm cậu một lần nữa nhịn cười nóng cả mặt.Mọi người cũng chẳng khá hơn là bao, cả phòng ăn cứ vậy rộn ràng tiếng cười đùa nhưng rồi....* Cạch*Từ ngoài cửa, có một người đang lê lết thân mình vào phòng ăn....mọi âm thanh đều dừng lại, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung lên kẻ vừa bước vào.....VELDORA???Ngay lập tức không khí căn phòng trở nên kì dị....mọi người kể cả rimuru đều xoay mặt qua chỗ khác để né tránh ánh mắt của veldora.- Graaa ...M-mấy.... mấy người!! ....SAO MẤY NGƯỜI NHẪN TÂM NHƯ VẬY CHỨ????.... thấy tôi bị lôi đi như vậy mà một câu cũng không nói giúp!!!

Báo hại tôi mang cái bộ dạng như bây giờ này....

Đồ độc ác....huhu!!

Mọi người đều nhịn cười hết mức có thể.... còn rimuru hiện tại đang chống tay lên bức tường sau lưng.... không dám nhìn mặt veldora.... cậu sợ nếu nhìn thêm chút nữa có khi cười đến ngất cũng không chừng!!.Trên người veltaku lúc này chi chít mấy vết bầm tím cùng theo 5-6 cục u to tướng trên đầu....cái này cũng quá là thảm rồi đi 🙂))- mấy người còn ở đó mà cười được à??

Khụ...e hem!!!

Cậu cũng về rồi thì mau vào ngồi ăn với mọi người đi...phụt!!!.- Hừ....

đúng là quá đáng._ veldora giận dỗi bỏ xuống mê cung đi ôm cái đống thánh thư ở lì dưới đấy.Đến lúc này họ đều không nhịn hơn được nữa..... trực tiếp cả căn phòng cười như được mùa....____ hôm sau_____A ~ shuna!!!

Cô có thấy rimuru đâu không?

Sáng giờ ta tìm cậu ấy khắp nơi mà chẳng có.- thần cũng không rõ nữa milim-sama!

Hay là người thử hỏi cô treyni đi ạ!Oh....

ý kiến hay đó!!

Tạm biệt nhé shuna.- Vâng!!

Ngài đi cẩn thận nhé milim-sama!!_ trong không gian ảo _

- Sao?

Có gì để nói không?Hừ!!!

Ngươi tốt nhất đừng để ta thoát được.... nếu không ta sẽ nghiền cái hành tinh này của ngươi thành tro bụi .- Vậy à? _ rimuru bây giờ đang ở trên cao nhàn nhạt nhìn xuống....vị trí này biểu hiện cho địa vị của những kẻ có mặt ngay tại đây.

- Lúc trước ta quyết định giết các ngươi... nhưng làm vậy thì lại thoải mái quá nên....ta còn có bất ngờ phía sau dành cho lũ khốn các ngươi nữa kìa.Nói xong, rimuru bước ra khỏi không gian ảo rồi dịch chuyển đến mê cung.....cảm nhận được khí tức của chủ nhân, Diablo là người đầu tiên xuất hiện trước mặt cậu.Rimuru-sama!

Thuộc hạ xin phép diện kiến ngại ạ! _ dia để tay lên ngực rồi cúi chào.Phía sau lưng cậu ta còn có bộ ba thủy tổ là tesstarosa Carrera và ultima.Rimuru-sama!!

Ngài đến đây thăm chúng thần sao ạ? _ ultima chạy đến ôm lấy cánh tay của rimuru.- ừm, ta đến đây xem thử mọi người luyện tập như thế nào và hơn hết là ta còn có đem theo vài món quà cho mọi người nè!

Quà ạ??

Ri không nói gì, chỉ mở kho không gian ra rồi kéo trong đó ra 4 kẻ lạ mặt, 2 nam 2 nữ.....ném dưới chân bọn họ.Ngươi!!!

Cái con nhãi tóc xanh khốn kiếp này....rồi sẽ có một ngày ta sẽ moi tim của ngươi ra, hủy diệt hành tinh của ngươi ...dẫm đạp lên mọi thứ ngươi yêu quý..... hahhaha....Hắn ta cứ dùng những lời lẽ đe doạ rimuru mà không hề hay biết rằng sau lưng của mình đang có 4 ác ma nhìn chằm chằm bằng ánh mắt chết chóc.NGƯƠI - VỪA - NÓI - CÁI - GÌ?

Dám nói rimuru-sama như thế thì ngươi đừng hòng sống sót khỏi cái mê cung này!! _ Carrera lấy khẩu súng ngắn của mình ra lên đạn rồi chỉa thẳng vào sau gáy của hắn

Nói đi!!

Ngươi muốn chết như thế nào?_ tesstarosa từ từ tiến đến thì thầm bên tai hắn.

-Nè nè!!

Vậy ta lấy con ả kia nhé !!_ ultima chỉ tay về phía Nivea.Tùy cô thôi!! _ tessta nhìn ultima cười cười.

Trên mặt đất bây giờ chỉ còn một mình zalius với Diablo, cả hai không nói gì mà chỉ nhìn nhau....đột nhiên...*Phập*Móng tay màu đen tuyền của dia xuyên qua da thịt của zalius .....tuy nói những kẻ mạnh như hắn thì mấy cái sát thương vật lý này chỉ như gãi ngứa... nhưng bây giờ nó lại khác....đau đớn.... một cảm giác mà đối với các vị thần từ trước đến giờ chưa hề tồn tại... thì ngay khoảnh khắc này, trên người hắn lại cảm nhận được sự kì lạ đó, đồng tử màu tím lập tức co rút dữ dội , trong đầu bây giờ chỉ có một câu hỏi:Tại sao lại đau?Đau cũng phải thôi, vì lúc bị giết lần đầu tiên thì rimuru đã lấy đi tất cả sức mạnh của bọn chúng, bây giờ, thể vật chất lẫn thể tinh thần đều chỉ mạnh ngang clayman lúc thức tỉnh ma vương thôi!!Trong vài ngày tiếp theo, rimuru âm thầm quan sát nhóm thủy tổ.... không ngoài dự đoán là bọn ngoại giới đều bị họ dập cho nhừ tử.... chết đi rồi lại hồi sinh vô số lần, nhờ cái vòng trên cổ của chúng khi bị rimuru đeo vào....để chúng cảm nhận được cái cảm giác bị người khác chà đạp, sỉ nhục cũng như cách mà chúng đã làm vào ngày đó!!!

Cái giá phải trả này đã quá hời rồi!! .... một số lần chúng có ý định tẩu thoát nhưng làm sao có thể thoát khỏi bàn tay của Diablo?Cuộc đời của các ngươi sẽ được chôn vùi tại mê cung này!!

Tội ác sẽ được khắc sâu vào dòng thời gian vô hạn, nắm giữ tuần hoàn sự sống và cái chết , vĩnh viễn không thể tái sinh!!!_____ hết chương 23_____Hôm nay tâm trạng tạm tốt nên viết cho mn 1 chương 💙VOTE đi nà!!!
 
Cái Chết Của Rimuru
CHƯƠNG 24: [END] TRỞ LẠI BÌNH YÊN.


Đã 1 tuần trôi qua kể từ khi rimuru giao 4 kẻ ngoại giới kia cho nhóm thủy tổ..... ngày nào cậu cũng đến mê cung xem bọn họ luyện tập với cái " bao cát" mới như thế nào.....quả nhiên, ra tay vẫn man rợ như mọi khi!!.... vừa mới giết bọn chúng xong thì chiếc vòng lập tức hồi sinh trở lại.... trải qua vô số lần chết đi sống lại cũng là một loại cảm giác không dễ chịu tí nào!!.Rimuru nhìn đủ rồi thì lạnh nhạt rời đi._ tầng mê cung của ramiris _SƯ PHỤ!!!

Đừng có cho cái đó và-....

Ramiris thét không kịp thở với cái tay nhanh hơn não của veldora.*BÙM* cả căn phòng bị nổ tan tành....G-golem của tuiii !!

Cùng lúc đó, rimuru bước vào.- Sao thế ramiris?

Mọi người lại làm thí nghiệm gì à?Huhu rimuru!!

Cậu nhìn xem.... sư phụ lại làm hỏng con golem thứ 92 của tôi rồi đó , phải tốn biết bao nhiêu công sức mới chế tạo ra nó vậy mà....huhuhu_ ramiris tức xì khói chỉ chỉ trỏ trỏ veldora.Kuhahaha!!

Xin lỗi nhé ramiris!!

Ta có hẹn với milim rồi nên cô cố gắng sửa lại hoặc tạo con khác đi nhé...._ veldora cười ha hả kiếm cớ chuồn mất để lại ramiris khóc bù lu bù loa.SƯ PHỤ LÀ CÁI ĐỒ ĐÁNG GHÉT!!!!- Th-thôi nào ramiris....hay là cậu tạo con khác đi nhé.... veldora cũng không cố ý mà...haha.

Hứ!!

Chỉ lần này thôi đó!!- Rồi rồi....à mà tôi có đem quà cho cậu nè_ nói xong, rimuru lấy ra một quả cầu nhỏ xíu bằng đầu ngón tay út, mang màu sắc khá kì lạ đưa đến trước mặt ramiris.

Ô!!!

Đây là thứ gì vậy?

Năng lượng mạnh mẽ quá!!- À!

Thứ này là tớ thu được sau chuyến "du lịch": của mình đấy.... tớ thấy nó thích hợp để làm lõi sức mạnh cho mấy con golem của cậu nên cố ý đem về đó.Waooo!

Cậu tìm đâu ra thứ tốt như này vậy?.... mà thôi... nếu cậu đã có lòng thì nữ hoàng tinh linh xinh đẹp ta đây xin nhận nhé...cảm ơn cậu, rimuru...ku ha ha ha.

Rimuru nhìn ramiris mà nở một nụ cười bất lực vì tính tình trẻ con này.- Mọi chuyện ở đây nhờ cả vào cậu nhé ramiris!!Ừm ừm.... cứ tin tưởng ở tớ...ku ha ha ha.Ra khỏi mê cung, rimuru liền nhờ Diablo triệu tập tất cả mọi người đến phòng họp sau 10' nữa.____ trong phòng nghị sự ____-Mọi người đều có mặt đầy đủ vậy thì ta cũng xin phép vào vấn đề chính của cuộc họp luôn nhé !!.......-A..hèm!! ...

Lúc rời khỏi tempest thì ta có gặp một số kẻ phiền phức nên tiện tay tiêu diệt chúng, bên cạnh đó....ta cũng thu hoạch một số thứ có lợi cho tempest.....Thứ có lợi ạ? _ shion mặt đơ ra xoay qua hỏi rimuru.- Ừm....sẵn đây ta sẽ giới thiệu cho mọi người những thuộc hạ mới mà ta đã thu thập được trong thời gian qua.dứt lời, sau lưng rimuru xuất hiện một cánh cổng màu trắng, ngay lập tức cảm nhận được nguồn sức mạnh kinh khủng, mọi người theo phản xạ tự nhiên đứng chắn trước mặt rimuru, ai cũng thủ sẵn vũ khí đợi kẻ đó bước ra.....ngay khi có những bàn chân nhấc ra khỏi cánh cổng....nhanh như một cơn gió, cả đống các loại vũ khí chỉa thẳng vào mặt của những người kia...Nghe rimuru -sama nói các ngươi là thuộc hạ mới của ngài ấy à??_ shion.

Các người đến từ đâu?

Có phải ngươi có ý định tiếp cận rimuru-sama của bọn ta không?Lấy gì chứng minh các ngươi thật sự trung thành với ngài ấy??.Nếu muốn đến đây tranh sự tín nhiệm của rimuru-sama thì đừng hòng!!Fufufufu!!

Chỉ có ta mới xứng đáng làm thư kí cho master vĩ đại của tempest này thôi.Bọn họ đứng đấy ngơ ngác quan sát nhóm người kì lạ trước mặt cùng cả đống câu hỏi không kịp trả lời..... tất cả đều đưa ánh mắt bất lực nhìn rimuru đang đứng chết lặng trong một góc phòng kia.... cậu ta cũng chả khá hơn là bao ....câu hỏi đâu ra mà lắm thế???Cuối cùng rimuru cũng phải lên tiếng để kết thúc sự ồn ào này:-MẤY NGƯỜI NGAY LẬP TỨC TRỞ VỀ CHỖ NGỒI HẾT CHO TÔI!!!

VÂNG!!!!_Cả lũ đang đằng đằng sát khí nhưng khi nghe rimuru quát thì lập tức giật thót quay lại vị trí của mình..........- Được rồi!

Giới thiệu với mọi người đây là những người cai quản ngoại giới.....bọn họ đã giúp ta rất nhiều trong việc xử lý những kẻ bị giam ở mê cung kia ....Xin chào!

Rất vui được gặp các vị, như ngài rimuru đây của nói.....kể từ bây giờ chúng tôi sẽ là thuộc hạ trung thành của ngài ấy....

Nguyện dâng hiến cả linh hồn cho ngài....Tôi là cloya ( nam)Còn tôi là mie ( nữ)Crose! ( Nữ)Yadeos ( nam)Lasix ( nam)Cuối cùng là Nekaur ạ. ( Nữ)sau một tràng giải thích dài dòng thì cuối cùng mọi chuyện cũng được giải quyết xong....-Khụ khụ!!

Vậy thì ta có một nhiệm vụ rất quan trọng dành cho những người mới như các ngươi đây!!Vâng!

Chúng thần chờ lệnh ngài!_ tất cả cuối đầu.- Tốt!!

Nhiệm vụ đầu tiên!!

" Bảo vệ tensura.

" Tất cả mọi người đều ngơ ra một chút.... lúc sau mới hoàn hồn trở thành.... trên gương mặt của ai cũng nặng ra một nụ cười hài lòng.Đã rõ!

Xin ngài cứ tin tưởng chúng tôi.....- Được!

Ta biết các ngươi còn có nhiều việc để làm.... nên có thể trở về rồi.Vâng!

Chúng thần đã rõ!!!Sau khi 6 người kia rời đi, rimuru liền nói tiếp:- mọi chuyện bây giờ cũng đã xong xuôi hết rồi.... tất cả ra ngoài đi, thập nhị thủ hộ vương và các thủy tổ ở lại đây ta còn có vài lời muốn nói.Vâng!

Chúng thần xin phép!!_ những người không có bổn phận nhất định đều rời đi.__________Rimuru-sama!!

Ngài có nhiệm vụ gì để phân phó ạ?_ benimaru - Hmm.... cũng không có gì to tác đâu....các ngươi theo ta vào đây chút_ nói xong cậu liền mở không gian ảo ...............- Được rồi!

Ciel....nhờ cả vào cô đó.« Vâng! »« Tiến hành quá trình phân tách năng lượng....tái tạo ma tố....ban phước của thần!»Giọng nói của Ciel vang vọng trong đầu từng người bọn họ...Ban phước?

- yên tâm đi!

Mọi người không cần lo lắng đâu....

đây là món quà nhỏ ta tặng cho các ngươi....

để cảm ơn vì tất cả!!Các thuộc hạ đều nhìn rimuru mỉm cười hạnh phúc.... họ biết chủ nhân mình muốn làm gì....

điều bây giờ cần làm chỉ là nhận lấy món quà quý giá này thôi!!Tất cả nhắm nghiền mắt cảm nhận nguồn năng lượng khổng lồ đang được truyền vào thông qua hành lang linh hồn , mỗi một tế bào trong cơ thể gần như được thay mới hoàn toàn .....ngoại hình không có gì thay đổi nhưng sức mạnh thì tăng cao một cách đột ngột..... lượng lớn ma tố dày đặc bao quanh tất cả mọi người giống như lần mà cậu tiến hóa thành ma vương vậy!Rimuru đứng một bên , dùng thần nhãn để nhìn bản trạng thái của từng người, trên gương mặt của vị thiếu niên xinh đẹp, đôi môi khẽ kéo lên một đường cong tỏ vẻ hài lòng.... tốt... rất tốt!!!.« THÔNG BÁO: TẤT CẢ CÁC CÁ THỂ CÓ MẶT TẠI ĐÂY ĐÃ HOÀN THÀNH QUÁ TRÌNH BAN PHƯỚC!

TOÀN BỘ ĐẠT CẤP BẬC THIÊN THỂ! »- ừm!

Cảm ơn cô nhé Ciel!« không có gì đâu ạ »Đ-đây là?

Sức mạnh mới?

Thiên thể?_ tất cả đều ngơ ngác vì nguồn ma tố chảy trong người như thể nó là vô hạn ....- Được rồi!

Đừng có đứng đơ ra đó nữa....ta ra ngoài thôi.V-vâng!__________Khi ra khỏi đó, ai cũng đều trở về với công việc thường ngày của mình.... và tất nhiên chủ tịch nhà ta cũng chẳng ngoại lệ....lại là nó.... rimuru ngán ngẫm nhìn đồng giấy chất đầy hơn nửa căn phòng ...sau 4h làm việc không ngừng nghỉ thì....« tình trạng của cá thể rimuru tempest: hồn lìa khỏi xác.»- Diablo!

Có đó không?Vâng!

Thần đã sẵn sàng ạ!- mang cho ta một tách trà nhé!Có ngay thưa master!!Rimuru đang nằm khổ sở trên cái bàn làm việc của mình thì đột nhiên Ciel thông báo!« chủ nhân!

Hiện tại có 2 cá thể đang hướng về phía tempest chúng ta ạ!»- Là ai?« Là ma vương guy crimson và bạch băng long velzard!»- ừm!

Ta biết rồi!«........»_____ vài giây sau _____* Cạch* cánh cửa được đẩy ta, người bước vào là cái gương mặt quen thuộc.... xích sắc thủy tổ!!!

Theo sau là cô nàng chân long mạnh nhất tensura này!- Hai người đến đây có chuyện gì à?Cậu biết tôi định hỏi gì mà đúng không?

Rimuru!?_ guy nhướn mày nhìn rimuru bày ra vẻ mặt thản nhiên.- Tôi không biết!

Guy không nói tiếng nào mà từ từ đi đến trước mặt rimuru nở một nụ cười nham hiểm...bàn tay khẽ nâng lấy cằm của cậu, gương mặt áp sát bên tai thì thầm nói...Thật sự không biết?- híiii ~ cậu làm gì vậy??

T-tôi nói là được chứ gì?_ rimuru bị cái hành động quái gở của guy làm cho nổi hết da gà.

Trong khi hai người kia không để ý thì velzard ngồi bên ghế sofa mang cái vẻ mặt âm u như ngày tận thế nhìn chằm chằm 2 người họ.... vừa hay, Diablo đem trà đến và chứng kiến cảnh tượng sượng ngắt này ...Nhanh như cắt... không một tiếng động, Diablo lao nhanh đến tấn công guy nhưng đã bị cậu ta né được!....cả hai dằn co làm cho căn phòng rồi tung cả lên ....- Này này!!

Mấy người tính phá luôn cái phòng làm việc của tôi đấy hả??

Có dừng lại ngay không thì bảo???

Nghe vậy!

Diablo nhảy lùi ra phía phía rimuru nhưng ánh mắt vẫn ghim chặt trên người của guy biểu thị cho câu nói " muốn chết thì cứ đến đây"- Haizzz ~ dia!

Ngươi ra ngoài đi....ta muốn nói chuyện với guy một chút.Nhưng.... vâng ạ!_ dia lũi thủi đi ra.... lúc lướt ngang guy vẫn không quên lườm cậu ta một cái.

Tốt nhất là ngươi đừng để ta thấy cái hành động bất kính đó với rimuru-sama thêm lần nào nữa.Ờ ờ.... không dám ~

* Cách* _ cánh cửa vừa đóng lại thì rimuru cũng lên tiếng:- thế cậu thật sự muốn biết à?Cậu đoán xem?- Aizz ~ được rồi.... là do tôi làm đóÝ cậu là cái đám thuộc hạ rắc rối kia đều đạt đến ngưỡng sức mạnh vượt quá mức của ma vương cũng là do cậu?- ừm...Rimuru!

Rốt cuộc cậu....

đã trải qua những gì trước khi trở về đây vậy?

Giới hạn sức mạnh của cậu đã tăng đến mức nào?Rimuru không trả lời, sắc mặt hơi trầm xuống rồi lại mỉm cười như chẳng có gì xảy ra..- Đó đã là chuyện của quá khứ rồi...tôi không muốn nhắc lại...Vậy à?

Nếu cậu không muốn nói thì tôi cũng không ép.- Cảm ơn!Được rồi!

Tôi về đây....tạm biệt nhé!- Ừ...tạm biệt._______hôm sau______RIMURU!!!

Cậu mau đến đây....xem con golem mới của tớ nè!!_ ramiris hưng phấn kéo tóc rimuru.- để xem.... cậu đã làm nó thành như thế nào rồi.Tuyệt lắm luôn!!

Cái quả cầu năng lượng mà hôm đó cậu đưa cho tớ á.... nó mạnh khủng khiếp luôn.- Haha!Được rồi...

để tớ cho cậu xem sức mạnh mới của nó nhé !!Chuẩn bị!!

Sau câu khẩu lệnh đầu tiên, con golem từ từ nâng hai tay lên, lập tức hai cổ năng lượng màu tím tủ lại mana trong không khí bị nén lại với mật độ dày đặc rồi bất ngờ một chùm tia hủy diệt được bắn ra xuyên thủng nhiều tầng mê cung hướng thẳng lên bầu trời tensura....

Tạo ra một vụ nổ chấn động khắp thế giới.-Chà~ sức phá hủy mạnh khủng khiếp!!!.....

Cũng phải thôi ,đó là do 1/10 năng lượng của mấy con kỳ lân mà mình đã thu thập từ Elayna ....

Chỉ với một hạt nhỏ như vậy mà có thể biến con golem này thành một con quái vật thực thụ sức mạnh hiện tại còn cao hơn mấy tên tự xưng mình là thần.....

Còn thứ mà mình trao cho những thuộc hạ đều là sức mạnh đã được tin lọc từ ngoại giới bóng tối.Thấy sao hả???

Hahahaha.... mạnh lắm đúng không??... từ bây giờ nó sẽ là bảo kê của tempest này đó nha....hahaha

Rimuru nhìn vẻ mặt hớn hở của ramiris mà phì cười.... hôm nay quả là một ngày toàn tiếng cười mặc dù có vài tên ất ơ nào đó thích lộn xộn lúc nãy.....để lại ramiris một mình dưới mê cung, rimuru dịch chuyển đến cái cây to trên ngọn đồi.... trời cũng đã dần chiều, sắc đỏ hoàng hôn nhuộm rực đường chân trời, đứng ở đây có thể nhìn thấy toàn cảm tempest.... thời gian trôi qua nhanh thật đấy!!!

Chớp mắt mà cả thành phố này đã phát triển một cách nhanh đến bất ngờ!!- Ciel! « tôi đây thưa chủ nhân!»- Cô có muốn ra ngoài không?« được ạ?»- ừm.Một làn khói màu đen từ cơ thể của rimuru bay ra, ẩn hiện trong đó là một dáng người giống cậu đến 99% .....

Đúng vậy!! là Ciel!!Vẫn bộ trang phục trắng tinh khiết đó, người con gái với mái tóc màu xanh lam cùng đôi đồng tử huyết sắc tựa hồ thấu hiểu cả thế gian ấy đang đối mắt với rimuru

- Đến đây!

Ciel...rimuru đưa cánh tay về phía ciel.....khựng lại một nhịp nhưng rồi bàn tay ấy cũng chịu đặt lên, mặc cho rimuru kéo đi......

đến gốc cây kia... rimuru không nói không rằng đột nhiên xoay người lại ôm trọn lấy Ciel vào trong lòng...- Cảm ơn....cảm ơn em vì đã bên ta suốt thời gian qua....em có từng hối hận khi làm manas cho một tên kém cỏi như ta không?Ciel đơ ra một lúc, bàn tay nhẹ nhàng vỗ lưng rimuru an ủi:« Chủ nhân ngốc!

Ngài nói gì vậy?

Ngay ban đầu là em đã chọn ngài kia mà? »Rimuru lại im lặng, bàn tay ôm Ciel có chút siết chặt...Đến đây!

Ngài có muốn nghỉ ngơi chút không?_ Ciel đẩy nhẹ rimuru rồi ngồi xuống bên gốc cây đó....vẫy tay ra hiệu mau nằm xuống đây.Lần này thì đến lượt rimuru ngơ ra, đôi chân vô thức tiến đến....nhẹ nhàng gối đầu trên đùi Ciel .....bàn tay dịu dàng vuốt những lọn tóc mềm mại dưới chân , trong một khoảnh khắc, dường như rimuru đã nhìn thấy Ciel cười?

Thứ cảm xúc mà đáng lẽ đối với một manas là không hề tồn tại nay lại đột nhiên xuất hiện.....« Rimuru?

Ngài không sao chứ?»- À ừ... k-không sao!_ rimuru có chút ngại ngùng xoay mặt qua chỗ khác....

đồng tử kim sắc chầm chậm khép lại, thiếu niên nhỏ nhắn cứ thế nằm yên vị trên đùi của người đó từ từ chìm vào giấc ngủ .... thoáng chốc nghe được một câu nói mơ hồ:« em sẽ mãi mãi ở bên cạnh ngài, dù dòng thời gian có trôi qua bao lâu, dù cho những ai ở thế giới cũ đã ruồng bỏ ngài, em vẫn một lòng bảo vệ , vĩnh viễn không rời xa!»______________END_______________Hmmm ....quá là sến súa đumaa 😵

2737 từ vote đê!!!!
 
Back
Top Bottom