Siêu Nhiên [ Byungsejeong ] THÍCH THẦM

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
354922693-256-k278339.jpg

[ Byungsejeong ] Thích Thầm
Tác giả: 25NguynThMinhTh
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

sự kiện và nhiều chi tiết sẽ không diễn ra giống bản gốc,vì đây là truyện do bản thân mình tự suy diễn ra nên có tí thiếu sót mong ccau thông cảm bỏ qua.​
 
[ Byungsejeong ] Thích Thầm
chương đầu : hội tụ


Một chiếc xe bus trường mẫu giáo,nó chạy trên đường và chạy vào vùng lãnh địa của Somun,chạy được 1 lúc thì bỗng người lái xe bus cười điên dại mà đạp ga chạy nhanh hơn về phía trước,mặc cho cô giáo và đám trẻ la hét bên trong xe,sau đó Hana kịp thời từ trên cầu nhảy xuống nóc xe,hắn ta lái xe cố gắng lạng lách để Hana có thể rơi xuống đường nhưng thật may mắn là Hana đã nắm được thanh sắt dài do cô Chu vừa rồi cắm sâu vào thân xe và dùng sức để có thể khiến chiếc xe chạy quẹo sang hướng khác,ngay khi hắn ta đã nghĩ rằng Hana đã bị văng xuống đường tuy nhiên Hana đột ngột đập vỡ cửa kính xe và nhảy tọt vào trong,cả 2 người liền có cuộc đấu đá trên xe,Hana may mắn giành được tay lái trước khi chiếc xe lao đến cây cầu chưa hoàn thiện phía trước,khoan đã...Hana liên tục đạp phanh nhưng chiếc xe vẫn không ngừng lao về phía trước .Thật may mắn là Ga Motak đã kịp thời xuất hiện, dùng chiếc ô tô của mình chắn trước đầu xe bus và dùng sức mạnh của bản thân cố gắng ngăn chiếc xe bus ngừng lại,bụi bay ngập trời,mém chút nữa thì tất cả đã bị rơi xuống biển sâu,thật may là chiếc xe đã kịp thời ngừng lại ngay khi trước mắt là cánh cửa tử thần,Hana ngồi trên xe,mặt úp vào tay lái thở gấp gáp, rồi dựa lưng ra sau ghế nghỉ ngơi 1 chút,Motak bên ngoài tay vẫn dịnh chặt chiếc xe ô tô của mình mà thở gấp không kém,Motak từ từ đứng thẳng dậy,đưa ngón tay cái về phía của Hana đang ngồi trên xe,cô cũng đưa ngón tay cái lại cho Motak,Hana nghỉ mệt đã xong,lập tức đứng lên ra sau xe kiểm tra mọi người có sao không : "không sao chứ,tất cả mọi đều ổn cả chứ ?"

Hana nói to " Có ai bị thương không ?"

Hana thấy cô giáo đầu đang chảy máu dựa lưng vào ghế,gương mặt có chút hoảng sợ,Hana nhanh chóng ngồi xuống hỏi han : " cô giáo,cô không sao chứ"

- " vâng tôi không sao" cô giáo đầu chảy máu nhưng vẫn bình tĩnh đáp lại lời hỏi han của Hana,bỗng cô giáo sợ hãi kêu tên " Na - Yul " rồi hét lên lo sợ,Hana vội quay lại nhìn thì con ác quỷ đó đang bế 1 bế gái nhỏ trên xe,Hana kinh ngạc đứng bật dậy :

- " thả con bé xuống "

Hana định lao đến chỗ hắn nhưng hắn ta đã dùng 1 mảnh thủy tinh lớn để ngay cổ đứa bé,đứa bé đó không ngừng khóc,trước vẻ mặt khiêu khích của hắn,Hana tức giận hét lớn :

- " Mau Thả Ra !"

- " tao đang vui thì bị mày phá đám" tên ác quỷ nói với vẻ mặt gợi đòn,nói xong hắn ta từ từ đi xuống xe,Motak tiến đến nhẹ nhàng nói : " này,mau thả con bé xuống đi " Hana và Motak cùng tiến đến gần hắn nhưng chẳng thể làm gì,vì trong tay hắn vẫn còn đứa bé.Trùng hợp lúc đó cô Chu và ông bác Jang Mul chạy xe tới,cả hai chạy đến chỗ hắn ta,cả 4 đứng vây quanh chỗ của hắn

- " đừng,chúng ta phải giữ an toàn cho đứa bé " cô Chu cảnh giác lên tiếng

Tên ác quỷ đó hét lớn : " tất cả đừng có di chuyển!!

" sau đó hắn ta cười như dại,đột nhiên có 1 sức mạnh nào đó giữ chặt tay đang cầm thủy tinh của hắn ta đưa ra

Motak khó hiểu lên tiếng : " cái gì vậy!"

Sau đó là tiếng ư a của tên ác quỷ khi bị thứ sức mạnh đó bẻ từng ngón tay ra và thật bất ngờ là mảnh thủy tinh đó liền bay đến tay của Somun,tất cả đều há hốc mồm kinh ngạc

Somun ngồi khuỵa 1 gối trên nóc xe bus,phía sau là ánh nắng Mặt Trời chói mắt khiến cho vẻ đẹp trai sắc sảo của Somun càng thêm quyến rũ,anh nhẹ giọng cất tiếng :

- " xin lỗi vì đã đến trễ,để mọi người phải đợi " Somun cười nhếch mép rồi đứng dậy vứt mảnh thủy tinh ra đằng sau,Jang Mul không khỏi bất ngờ "Somun à " và vẻ mặt tự hào của cô Chu,Motak gương mặt không giấu hết sự mừng rỡ " Somun thằng quỷ này "

Hana thì cười nhẹ

Tên ác quỷ tức giận gằn giọng : "không nghe tao nói gì à,nhớ nhé,chính mày giết con nhóc này " vừa nói tay vừa đưa lên bóp cổ của đứa bé đó,từ từ lùi ra phần lan can của cây cầu rồi ngã xuống,cô Chu,bác Jang Mul,Motak và Hana đều hốt hoảng lao đến :

- " Không được !"

- " mẹ nó !"

Hắn ta ôm đứa bé nhảy xuống dưới,cả 4 người đứng nhìn theo,đột ngột hắn ta từ bên dưới bay lên không trung,không sai đó là do Somun đã dùng năng lực của mình đã nâng hắn ta lên dễ dàng,ánh mắt sắt lịm nhìn đăm đăm vào hắn ta,Somun hất bàn tay sang bên trái thì 1 cánh tay ôm đứa bé của hắn ta cũng liền bị gỡ ra với lực mạnh,đám học sinh trên xe bus và cô giáo trên xe đều chạy đến mũi xe để xem rõ mọi thứ,tất cả đều há hốc mồm trước cảnh này,sau đó Somun thích thú lại 1 lần nữa hất bàn tay sang bên phải và cả 2 tay của hắn ta bị đưa ra không trung,đứa bé đó được Somun dùng năng lực bay lại về phía mình,anh dang tay bế lấy đứa bé,cùng lúc với tiếng Wow đầy ngưỡng mộ của lũ trẻ và cái like của Motak ngàng cho Somun,tất cả đều tỏ vẻ rất tự hào vì anh,Somun nhìn bé gái mình bế trên tay nhẹ nhàng trấn an : " giờ em đã an toàn rồi,kết thúc rồi ",bé gái nhìn anh cảm ơn,Somun đưa mắt đến phía của Hana : "Hana,đến bế em ấy đi ạ"

Trước câu nói của Somun Motak,cô Chu và ông bác Jang Mul đều trầm trồ mà Ồ lên như là hiểu gì đó,Hana cũng chẳng hiểu sao bản thân cứ có cảm giác 2 bên má cũng nong nóng mà tiến đến bế lấy Na Yul từ tay Somun rồi cũng gằn giọng nói nhỏ với anh : " lâu rồi chưa bị tôi đấm dính tường nên cậu có vẻ thấy nhớ nhỉ ?"

Somun chỉ nhìn Hana cười nhẹ rồi bèn nhận lỗi "vâng vâng,xin lỗi chị Noona ạ" Hana không nói gì nữa liền bế Na Yul quay trở lại xe Bus cùng với sự trêu chọc của Motak

Somun nhìn Hana bế đứa bé đi,rồi cũng ngước lên,hướng tay chỉ vào tên đang bay lơ lửng giữa không trung :

- " em ấy an toàn rồi,còn mày thì chưa đâu "

Sau đó anh dùng sức mạnh mạnh hơn đưa hắn ta bay thẳng lên trời cao,Motak thì bên dưới vẫy vẫy tay : "chà...trên đó chắc không khí dễ thở nhỉ?

Tạm biệt nhé " nói xong quay qua like cho Somun " good good good"

Rồi lại quay vào nhìn chiếc xe bus đang có lũ nhóc đang chăm chú nhìn qua kính xe,Motak thân thiện chào hỏi " chào nhé " chợt nhận ra gì đó Motak bèn quay lại hỏi cô Chu

" à phải rồi nhỉ,chúng ta có nên che mắt bọn trẻ không??

"

- " cứ cho mấy đứa xem cảnh hắn ta bị trừng phạt" Hana nhạt giọng nói rồi ngước mặt lên nhìn tên đó đang lơ lửng,cô Chu bèn nói lại " nhưng cũng nên xóa kí ức bọn trẻ chứ,để chúng không gặp ác mộng "

Motak vô tri vỗ vỗ vào cánh tay của cô Chu " chị tử tế thật đó " cô Chu cũng gật gật đầu rồi quay lại nhìn lũ trẻ đang cười vẫy tay mình " ừ ừ,mấy cháu an toàn rồi"

Còn Somun thì đang tỏ vẻ thích thú dùng sức mạnh bóp mạnh hắn ta khiến hắn ư a không thành tiếng và dùng sức quăng mạnh hắn ta xuống mặt đường,hắn ta lao xuống như tên lửa nằm sấp mặt trên mặt đường,do Somun dùng sức khá mạnh nên hắn ta lao xuống mặt đường làm lũng mặt đường 1 lỗ,5 người tiến đến chỗ hắn,Jang Mul vui vẻ ghẹo "somun,cháu ăn nhân sâm dại à,hô hô hô" đang cười đột ngột hắn ta đang nằm yên lại đứng bật dậy múa may giật giật như con rối,mồm thì phát ra tiếng kêu không khác gì zombie khiến Jangmul giật cả mình

- " ôi trời,sợ chết mất " Motak lên tiếng

Hắn ta như kẻ dại lao đến muốn húp sọt Somun nhưng đã bị anh dùng nắm đấm,tung 1 cú xa vài mét rồi lộn được vài vòng

- " wow,tiếp đất đẹp đấy " Motak vui vẻ nói

Cô Chu vỗ vỗ vài vai Somun " cậu đến đúng giờ có được không?

" theo sau cũng là lời phàn nàn của Jang Mul " Somun à,ta tưởng cháu sẽ không đến đấy"

- " aiss,chắc nó nghĩ nó là nhân vật chính ở đây đấy " Motak trách móc pha tí trêu chọc anh

Somun định lên tiếng giải thích thì bị Hana nhảy vào : " ảo tưởng đấy "

Cô Chu bèn nói giúp " gì vậy chứ,Somun cũng có thể làm nhân vật chính mà" Somun cười ngại ngùng đáp : " cuối cùng là có đến mà ạ"

Hana chỉ chỉ ngón tay vào Somun "cô Chu chữa cho cậu ta được không ạ?"

Cô Chu bèn lắc đầu ngao ngán " ầy,cô chịu thôi "

- " cả đám tụ họp thế này vui nhỉ?"

Motak cười vui vẻ nói

- "đúng nhỉ" Jang Mul đồng tình

- " tên này làm gì đây?"

Motak chỉ tay vào tên ác quỷ đang nằm chỏng mông lên trời,bèn tiến đến bốp vào mông của hắn 1 phát đau " đúng là thảm hại mà" rồi sau đó chỉnh tư thế của hắn lại,Somun gật đầu " để cháu triệu hồi" nói xong anh khuỵa 1 gối xuống,lấy tay của hắn ta đặt lên lồng ngực,tay Somun đè chặt tay của hắn,ánh sáng màu trắng hiện ra giữa ngực hắn cùng với tiếng la đau đớn của hắn ta,hắn ta lập tức giật điên cuồng và sau đó xuất hiện những đường máu màu đen xuất hiện khắp mặt giây lát rồi cũng biến mất,sau đó hắn ngất xỉu.Somun đứng dậy phủi tay rồi nhìn Hana

- " cái gì ?

" Hana khó hiểu cũng nhìn lại anh

Motak thấy thế cũng liền trêu trọc " aigo,có phải 2 đứa lén lút hẹn hò sau lưng bọn ta không?

" Hana nghe thấy thế cũng liền phủ nhận " làm sao cháu có thể hẹn hò với cậu ta chứ ạ,chú đừng có ghẹo cháu nữa "

Khi nghe lời phủ nhận đó của Hana,Somun có tí hụt hẫng trong ánh mắt,sau đó anh cũng nhìn sang cô Chu "cô Chu à...chúng ta nên đi xóa kí ức của lũ trẻ chứ nhỉ ?"

-"ừ nhỉ?mau mau đi thôi " cô Chu cũng bèn gấp gáp đáp lại,rồi quay lại chạy đến chiếc xe bus đó,theo sau là Jang Mul và Motak,còn Somun và Hana thì đang từ từ đi theo sau,đi kế bên Hana,anh cứ có cảm giác rất dễ chịu trong lòng,không biết là gì,thấy cô im lặng anh cũng bèn lên tiếng trước "chị thật sự không nhớ thằng em này sao ạ?" nghe anh nói xong,Hana có chút lặng im rồi lên tiếng "nhớ cái gì chứ,cậu lại dở hơi à" xong câu nói Hana lập tức chạy đi bỏ mặc anh đang từ từ đi theo sau,Somun khẽ nhếch mép nhẹ tạo ra đường cong sắc sảo,Somun cũng chạy theo sau lên xe bus,khi thấy lũ trẻ và cô giáo đều đã được xóa kí ức và ngủ,anh cũng liền vui vẻ nói " xong chúng ta lên Yung đi" cô Chu liền tỏ vẻ đồng tình,Jang Mul thì bận việc công ty nên không thể đi cùng,còn Motak thì bây giờ cũng không thể lên đó vì bản thân còn bận công việc ở đồn cảnh sát,anh nhìn chằm chằm Hana khiến cô có chút ngại nói " lên thì lên,tôi cũng muốn lên thăm Woo Sik" sau khi nhận được lời đồng ý ,Somun lập tức cười hớn hở,Hana nhìn anh cười mà cũng nhẹ cười theo.

Hẹn gặp ở chương sau.
 
[ Byungsejeong ] Thích Thầm
chương 1 : luyện tập


Lên Yung,Somun nhẹ nhàng bước đến nắm tay bà Wigen,cả 2 đều vui vẻ khi lại có thể gặp nhau Woo sik thì cũng hớn hở chạy đến nhào lên ôm Hana,cô cũng hợp tác ôm chặt lấy Woo Sik,cô Chu và Su Ho cũng ôm nhau nhẹ nhàng tình cảm,tất cả đều rất vui vẻ khi gặp được nhau

- " cháu giỏi lắm,Somun à" Wigen nhẹ nhàng khen thưởng anh

- " không vấn đề gì đâu ạ" Somun vui vẻ đáp lời,sau khi nghe anh nói,bà Wigen cũng bật cười

- " Hana,chị vẫn ổn chứ?"

Woo Sik cười đáng yêu nhìn Hana

- " chị vẫn ổn,nhưng mà U-Sik em tụt cân à??" nói rồi 2 chị em nhìn nhau cười tình củm🙂

- " mẹ à,mẹ dùng thanh sắt xịn lắm" nói xong Su Ho đưa tay lên thả tim cô Chu,cô Chu thì lập tức ngại ngùng mà đưa 2 tay lên ôm chặt má.Không khí đang rất vui vẻ và hạnh phúc thì bỗng Gi Ran được Motak gọi nhau qua thần giao cách cảm

- " haizz..lại là Ga Motak " Gi Ran chán chường thốt lên đầy ngao ngán,bèn đi ra chỗ khác để nói chuyện

- " biết rồi,đã bảo là biết rồi mà,tôi hiểu rồi anh Motak"

Thấy Gi Ran ra chỗ khác nói chuyện với Motak cô Chu cũng bèn lắc đầu ngán ngẩm " có vẻ cậu ta lại phàn nàn gì với Gi Ran rồi",Woo Sik cũng bèn cười trừ theo nói tiếp " đây là lần thấy 5 trong tuần chú ấy đã than thở với chị Gi Ran về việc đã bắt chú ấy làm 2 công việc cùng lúc đó ạ"

Cô Chu cũng bèn vùng lại " nhưng mà cũng hiểu sao Motak không thể chịu nổi rồi,còn nhớ bà đã nói gì khi thuyết phục cậu ấy làm 2 việc cùng 1 lúc không?

Bà nói là sẽ cho chúng tôi 1 thực tập sinh trẻ và năng nổ" bà bức xúc nói với Wigen" còn nữa,Mun yêu quý à" cô Chu bước sang chỗ Somun đang ngồi,đặt tay lên vai anh mà nói lời đồng cảm "thằng bé đã bỏ học đại học vì chuyện này,mặc cho mọi người đều đi học" Somun thì ngại ngùng nói nhỏ lại với cô Chu " sao lại nói chuyện đó ở đây ạ?" cô Chu nhỏ giọng nói lại " cứ nói đi"

Hana nghe thế cũng tò mò : " sao chứ ?

Tôi tưởng cậu thi trượt đại học "

Nghe cô nói vậy,Somun ngại ngùng thanh minh " không phải đâu,là do em nộp đơn vào những trường quá tầm thôi,nhưng mà mọi người vừa nói gì ấy nhỉ" cô Chu liền đánh mạnh vào vai Somun " cứ hùa theo đi " anh thắc mắc " sao ạ??"

SuHo lên tiếng giải vây " dù sao thì anh Ga Motak cũng quay lại làm nghề cảnh sát,nên sẽ giúp hội săn quỷ giải quyết vụ việc " tất cả nghe vậy cũng gật đầu đồng tình" sau khi nghe Motak than vãn đang,Gi Ran cũng nhanh chóng quay lại bàn họp " và anh Choi Jang Mul cũng đang giúp nên..." không để Gi Ran nói hết câu Hana đã liền đập bàn nói " chủ tịch Choi già rồi và chú ấy sẽ sớm nghỉ hưu"cô Chu cũng liền đồng tình với lời nói của Hana

Khi thấy cô đã dùng tay đập xuống bàn,dù nhẹ nhưng có vẻ cũng sẽ khiến đỏ lòng bàn tay,Somun cũng đã để ý và lén lút lấy tay chòm qua xoa nhè nhẹ lòng bàn tay của Hana,Hana ngạc nhiên trước hành động đang làm của anh,tay của anh thì đang xoa cho cô còn ánh mắt thì vẫn nhìn mọi người nói chuyện

- " sao lại tức giận với tôi chứ?"

Gi Ran uất ức lên tiếng

Wi gen ngồi đối diện,thấy Somun đang xoa tay cho Hana,bà cũng cười đầy ẩn ý " 2 cháu có vẻ đã rất thân rồi nhỉ,ta rất vui"

Nghe bà Wigen nói thế Hana cũng giật mình rụt tay lại,trước sự chứng kiến của tất cả,ai cũng có nụ cười tương tự bà Wigen

- " 2 người đang hẹn hò sao?

Lộ liễu quá đấy " Suho lên tiếng trêu 1 chút nhưng chẳng hiểu sao lại khiến Hana mặt đỏ bừng bừng

- "không có,đừng nói bậy bạ" Hana nhanh chóng phủ nhận

Cô Chu đưa tay đặt lên vai Somun "có gì thì về nhà nói nhé 2 đứa" cô Chu cũng ghẹo theo Suho

- " không phải vậy đâu,tụi cháu chỉ xem nhau là chị em thôi" Somun dù ngoài mặt là phủ nhận nhưng bên trong đã thích như muốn hét lên

______________________________________

Jang Mul đang trên đường lái xe chở Hana,Somun và cô Chu quay về tiệm mì "ầy,cuộc họp kéo dài lâu hơn mình nghĩ nhỉ" cô Chu ngả người lên đằng trước thì Jang Mul nhanh chóng dùng tay đỡ lấy đầu bà " ôi trời,cô Chu à" ông quay lại nhìn Hana và Somun thì thấy Somun đang ngủ tựa đầu lên vai Hana,ông bèn cười thành tiếng "ôi trời,2 đứa nhóc này cứ như 1 cặp ấy nhỉ"

______________________________________

Trên Yung,tất cả đã quay lại chuyện chính để bàn tiếp

- " vậy..vẫn chưa tìm ai phù hợp ạ?"

Somun ngập ngừng hỏi

- " làm người ăn quỷ đâu phải dễ,chúng ta đang cố gắng hết sức để tìm,mọi người chờ thêm 1 chút" bà Wigen lên tiếng trả lời

- " chắc chắn là do người ở Yung kén chọn" Hana nói

Cánh cửa từ từ mở ra,bước vào là người đàn ông có phần hơi ủn ỉn,đeo cặp kính gọng tròn bước vào,trên tay cầm những tờ giấy ghi rõ từng người được tuyển và đủ tư cách làm người săn quỷ,đó là Jong Guk " sao mọi người ích kỷ quá vậy?cứ tìm ra người phù hợp thì lại..thiếu phép tắt" Jong Guk nói với gương mặt đầy sự thiếu đòn,Hana định đứng dậy sút thẳng vào mồm mẻ đó thì đã bị Somun ngăn lại "Hana,bình tĩnh" Woo sik lên tiếng nói tiếp "sự hợp tác giữa người săn quỷ và người ở Yung thật sự rất quan trọng" cô Chu chèn vào nói tiếp "nghĩ đến người phải ra trận đi chứ,đừng có từ chối hết tất cả các ứng cử viên nữa"

Jong Guk đã an tọa ngồi xuống ghế,thở dài 1 hơi rồi tháo cặp kính xuống gấp lại "tôi đâu có làm như vậy vì bản thân,nếu tuyển sai người,quý vị mới là người gặp rắc rối" Cô Chu trợn mắt " nói gì vậy hả??",Hana gằn giọng "nói chuyện phép tắt chút đi" Jong Guk nghe Hana nói vậy cũng nhìn cô nói " thưa cô" nói đầy sự châm chọc,Somun liếc xéo Jong Guk nói " ghét anh ta ghê"

______________________________________

Tại nơi luyện tập đầu tiên,là bức tường có những dấu tay của họ

- " được rồi,bắt đầu lớp năng lực ngoại cảm của thầy So nhé !"

Somun tay cầm cây gậy chỉ chỉ như giáo viên thực thụ

- "như giáo viên thật nhỉ,nhìn vào chắc không ai nghĩ cậu trượt đại học đâu" Hana vừa khởi động vừa nói xéo anh,anh nghe vậy cũng lập tức thanh minh lại " không có nhé,em đã nói là do em cố ý nộp đơn vào những trường khó rồi,là do em cố ý thôi" Hana nhìn anh đang bực mình phồng má,nhẹ cười " tôi đùa thôi,thưa thầy So ạ" Somun giận lẫy quay đi không nói chuyện với cô nữa mà giảng tiếp bài học hôm nay "được rồi,đầu tiên là hạt gạo,sau đó là hạt đậu tây,sau đó ta đã nâng cấp và dùng bóng golf,thấy mọi người tiến bộ mỗi ngày làm cháu,thầy của mọi người thật sự thấy rất tự hào" theo đó là tràn vỗ tay của hội săn quỷ,Hana chán nản nói "triệu hồi lãnh địa nhanh lên đi,đừng ra vẻ nữa thầy So à" Somun nhìn cô cười 1 cái rồi từ túi lấy ra 1 trái bóng golf,đưa từ từ trước mặt mọi người cùng lúc triệu hồi lãnh địa lên,cô Chu lên tiếng " cái này không phải nặng quá rồi sao" nghe lời nói của cô Chu,Somun nhanh chóng tiến đến gần nói " cô Chu,cô quên rồi sao??

I can do it " Somun quay 1 vòng chỉ vào từng người hét lớn " I can do it!!" hội săn quỷ cũng nhiệt liệt hưởng ứng " we can do it !!"

- " tốt lắm,bắt đầu từ cô Chu nhé ạ" Somun đặt trái bóng xuống đất,cô Chu khởi động cánh vai vài cái rồi khụy gối xuống,đưa tay lên trái bóng,nhắm mắt gồng năng lực,Somun cầm cây gậy tiến lại gần nói "hãy cảm nhận lãnh địa,tưởng tượng như cô đang câu năng lượng từ nó ấy" cô Chu 1 tay không nổi bèn đưa 2 tay ra sức dùng năng lực ngoại cảm của bản thân kéo trái bóng lên từ trên không " graaaaa!" cùng với tiếng la của Somun và cô Chu,thì cuối cùng cô Chu cũng thành công đưa trái bóng lên cao được vài giây rồi rơi xuống,máu mũi của cô Chu chảy xuống do gồng quá sức,Jang Mul bèn đỡ cô Chu đưa cô khăn tay mùi xoa của mình "đừng cố gắng quá sức nhé cô Chu" cô Chu tay cầm lấy khăn định lau thì thấy trên khăn tay có tên của mình " cái gì đây?"

Jang Mul chỉ biết cười cười " aiss thôi kệ" cô Chu mặc kệ mà lau đại

- " cô Chu giỏi lắm ạ" Somun vui vẻ khen ngợi

- " ais là do thầy giáo đẹp trai đấy,công của thầy giáo hết" cô Chu vừa lau máu ở mũi vừa nói,Somun liền cười tự hào " còn cô thì là học sinh 10 điểm trên 10 đó ạ" Somun nói,cô Chu liền cười phá lên

- " được rồi, giờ đến chị Do Hana nhé" Somun quay sang nhìn cô thì đã thấy cô đang 2 tay nâng đỡ 2 trái bóng gofl trên không trung,tất cả đều trố mắt nhìn Hana,cô Chu cảm thán lên tiếng " ầy,Hana giỏi thật đấy,chẳng có gì ngăn được nó,sao làm được như thế vậy nhỉ?" cô Chu bèn làm theo tư thế của Hana,anh nhìn Hana cười,vì có vẻ bản thân anh cũng nghĩ rằng Hana có thể làm được " giỏi lắm " Hana nghe lời khen ngợi của Somun cũng nhanh chóng chụp lấy 2 trái bóng cầm trong tay "tất nhiên rồi" cô đặt mấy trái bóng xuống thì Motak hỏi "cháu tập thêm à?"," giỏi tự nhiên đấy" Hana tự hào nói,liền nhận tràng cười của mọi người

- " được rồi,chú Motak,đến chú" Somun liền quay sang nhìn Motak,Motak thì quỳ 2 gối,tay chấp vào nhau,đưa 2 tay lên trời rồi lại chỉa xuống đất " MOTAK!!",Jang Mul khó hiểu trước hành động của Motak " cậu ấy cầu ai vậy?"

Motak đang cầu nguyện thành khẩn với ai đó thì bỗng Somun vứt cây gậy xuống đất làm Motak giật mình, Somun nhanh chóng dùng 2 tay áp chặt 2 bên má của Motak "chú Motak " Somun kéo Motak đứng lên 2 tay không ngừng vỗ mạnh vào 2 bên má của Motak để Motak có thể tỉnh táo hơn và có tinh thần hơn "I can do it !!

We can do it !!

Chú Tak,hãy tin tưởng vào bản thân!!

Tin tưởng, tin tưởng, tin tưởng " chú Motak lập tức khí thế hừng hực,2 chú cháu liền hét theo " tin tưởng !!"

- " nào,nhắm mắt lại,tập trung!

" Somun bèn lùi lại phía sau để Motak có thể tập trung

Từ đằng sau Hana ngồi xuống nhìn 2 chú cháu ngán ngẩm " họ đang làm gì thế nhỉ?" cô Chu ngồi xuông gần Hana " cô không biết,chắc đây là cách mà cánh đàn ông hay tiếp sức cho nhau" 2 cô cháu chán nản nhìn họ,Motak quỳ gối xuống,cố gắng dùng năng lực ngoại cảm của bản thân " ăaaaaa" trái bóng gofl vẫn không dịch chuyển 1 chút," lại 1 lần nữa " Motak nói "grăaaaaa!!" trái bóng đã có 1 chút nhúc nhích,tất cả đều vui vẻ "ô,được rồi,được rồi",Motak liền chuyển qua nằm,dùng cả cơ thể để di chuyển trái bóng bằng năng lực ngoại cảm "aaaaaaaaaaaa" cuối cùng con kiến đằng sau trái bóng được Motak nâng bay lên,Tất cả đều bàng hoàng,"ôi trời" Hana chán nản lên tiếng,Somun thì mồm chữ O kinh ngạc đến không biết nói gì,máu mũi của Motak chảy xuống 2 hàng

- " òm..chú ơi,ít nhất con kiến kích thước cũng khá lớn " Somun lấy tay đỡ lấy chú kiến đang lơ lưng trên không

- " aiya,chỉ có mỗi con kiến mà vận công đến vậy,tưởng tượng xem đến con ruồi thì sẽ như thế nào chứ" cô Chu liền rút từ túi ra khăn tay vừa rồi được Jang Mul đưa,cô Chu bèn dùng nó lau máu cho Motak nhưng Motak đã gạt ra " nước mũi thôi mà","cậu chảy máu mũi rồi kìa,để tôi lau cho" Hana chẳng màng đứng dậy " ai muốn đi ăn kem không" Jang Mul đồng tình " tôi,kem dâu nhé" theo sau là sự phàn nàn của Somun dành cho Motak "chú ấy chắc chẳng bao giờ tiến bộ" cô Chu đỡ Motak loạng choạng đứng dậy "không sao đâu,rồi sẽ được thôi" cô Chu an ủi Motak,đi được 3 bước Motak lại khựng lại,tay cầm trái bóng cố gắng dùng năng lực ngoại cảm thêm 1 lần nữa " graaaa" _bộp_ Motak bị cô Chu tức giận đánh vào đầu 1 cái " đã bảo là dừng rồi mà!"

Dài rồi gặp ở chương sau nhé
 
[ Byungsejeong ] Thích Thầm
chương 2 : Cậu nhóc kì lạ Jun Hui


TRUNG TÂM NGƯỜI GIÀ HANMARU

LÀM KIMCHI CÙNG JANG MUL Joo Yeon và U Ming đang cực nhọc khiêng 1 chậu kimchi bự và nặng nề,Somun nhanh chóng chạy đến đỡ lấy chậu kimchi 1 cách nhẹ nhàng " để tớ để tớ,các cậu lên lầu lấy đi,còn 1 chậu nữa đấy" Somun ôm chậu kimchi mang đên chỗ ông của mình "ông ơi,kimchi đây ạ"

- " đây 1 ít" Somun đặt chậu kimchi xuống đất " vâng ạ"

Tất cả đang cùng nhau làm kimchi phục vụ người già 1 cách vui vẻ và đầy tiếng cười

_____________________________________

Trên sân thượng Somun đang cùng chú Ma Joo seok thu 2 biển hiệu lên Somun bèn lên tiếng : "Chú Ma này,cháu chỉ muốn nói là ông cháu rất biết ơn chú,vì lâu lâu chú lại đến thăm bà" chú Ma thì cười cười rồi nói " Thôi đi,chuyện phải làm thôi mà,người yêu bà mà" nói xong 2 chú cháu bật cười

- "Chú mới là người biết ơn,vì tất cả những sự hỗ trợ từ ông bà cháu và nhân viên nhà hàng khi Minji gặp khó khăn" chú Ma vừa nói vừa nhìn Minji trìu mến rồi quay sang nhìn Somun tỏ lòng biết ơn và hạnh phúc "Và cả cháu nữa Somun" anh nghe thế ngại ngùng " ầy,cháu có làm gì đâu chứ" Somun cũng đưa mắt nhìn xuống Minji đang lau dọn cùng cô Chu " À thế cô Lee đã ổn hơn chưa ạ?

Ít nhất trong cũng thoải mái hơn"

-" cô ấy đang ổn lắm" chú Ma cười hạnh phúc,nói rồi 2 chú cháu thu xong biển hiệu rồi quay vào đặt xuống và ngồi lên tấm ván ở đằng sau

" Mà chú Ma này" anh vừa kêu xong lập tức ngồi xuống kế chú Ma "Có thật là bí mật không ạ??" anh tỏ vẻ khá hứng thú khi hỏi chú Ma,chú Ma thì vẫn không biết chuyện anh hỏi là gì "Gì cơ?","Là chuyện chú nói với bà cháu hôm đó á,thôi nào chú tiết lộ đi mà,cháu thấy ta thân lắm rồi mà" chú Ma lập tức phản đối " Không được, đây là bí mật mà,bí mật giữa 2 người thôi"

Somun nhìn chú Ma với vẻ mặt thiếu điều bất mãn "Cháu bắt đầu thấy tổn thương rồi đó" chú Ma nhìn vẻ mặt bất mãn của anh mà không thể nhịn cười "Này Somun,chú có 1 bí mật nữa" Somun nghe thế cũng liền hết bất mãn mà vui vẻ trở lại "Thật sao ạ?

Là gì thế?" chú Ma ngập ngừng 1 chút thì Somun liền giục "Thôi nào,nói cháu nghe đi,rồi sau đó cháu cũng sẽ nói bí mật của cháu cho chú,chúng ta sẽ trao đổi bí mật cho nhau" chú Ma nghe anh nói thế cũng tò mò hỏi lại "Thật sao?"

Somun gật đầu lia lịa

-"Là...chú..chú sắp được làm cha rồi,cũng mới đây thôi" chú Ma ngập ngừng từng chữ như là hạnh phúc đang vây lấy chú Ma,Somun cũng không tin vào tai mình vừa nghe thấy gì,lấy tay bịt mồm kinh ngạc " sao ạ..

Trời ơi" Somun nói lớn như cũng muốn nhảy lên vui thay cho chú Ma,chú Ma ngại ngùng muốn ngăn anh lại "Somun dừng lại.."

Somun không nghe lời chú Ma,liên giúp chú ấy chia sẻ với mọi người bằng cách quay xuống từ sân thượng hét xuống bên dưới "Mọi người chú ý !!

Chú Ma sắp làm cha rồi,cô Lee có bầu rồi !!" anh nói với vẻ vui mừng,tất cả mọi người nghe thế ai ai cũng đều không giấu được vui mừng trên gương mặt " ôi trời"," Là thật sao?","chúc mừng cô nhé cô Lee" Somun kéo chú Ma đang cười ngại ngùng "Chú ấy giờ là cha rồi!" anh nắm tay chú Ma lắc lắc vui mừng,liền nhận được nhiều lời chúc của mọi người "Chúc mừng nhé" chú Ma lấy tay xoa xoa vào nhau tỏ vẻ biết lỗi nhìn Minji vì cả 2 nói với nhau rằng sẽ giữ bí mật với mọi người "Cảm ơn mọi người ạ"

Cô Chu bên dưới đỡ Minji đang đứng ngại ngùng che mặt "ôi trời,chúc mừng cô nhé cô Lee,đúng là có câu đời lên voi xuống chó thế mà đúng đấy,giờ cô đang đà đi lên rồi này,tôi mừng cho cô lắm" nói xong cô Chu xúc động ôm Minji,chủ tịch Choi đứng kế bên cũng không ngừng vỗ tay "chúc mừng nhé"

Minji vui vẻ nói "cảm ơn cô nhiều,cô Chu"

Hana đứng đằng sau đỡ vai Minji liền nói thêm "Hi vọng em bé trông giống chị,chứ không giống anh Ma,hứa với em nhé " Hana vừa nói vừa lấy tay xoa xoa bã vai Minji,khiến Minji chỉ biết bật cười thành tiếng,cô Chu liền lấy tay đẩy nhẹ Hana "Giống anh Ma thì sao chứ?

Trừ mặt ra thì ổn áp mà"

-"Cô Chu này!"

Minji tỏ vẻ hờn dỗi quay sang cô Chu

Cô Chu được dịp cười nắc nẻ "ôi chắc gã si tình đó thấy khó khăn lắm khi phải giữ bí mật đây"

Hana đứng nhìn Somun đang vui vẻ cầm tay Chú Ma lắc lắc vui sướng,cô Chu đứng bên thấy vậy cũng đẩy nhẹ vai Hana "Sao đấy,nhìn cháu suy tư thật" Hana nghe cô Chu nói vậy cũng như có tật giật mình mà đáp "Suy tư gì chứ ạ?

Không có đâu,cháu thấy mừng cho anh Ma thôi" cô Chu nhìn vẻ cười gượng của Hana như là hiểu ra gì đó rồi đi qua đứng gần Hana "Cháu thích Somun đúng không?

" Minji và Jang Mul nghe cô Chu nói thế cũng giật mình theo,Hana nhanh chóng nhìn cô Chu phủ nhận "Làm gì có chuyện đó chứ cô Chu,bọn cháu chênh lệch tuổi như thế làm sao có thể thích nhau được" cô Chu vỗ vỗ tấm lưng của Hana "Thích nhau và yêu nhau nó không liên quan đến độ tuổi đâu Hana à,sự thích đối phương nó đến từ trái tim,cách nhau vài tuổi thì sao chứ?

" Hana nghe cô Chu nói vậy,cũng đứng suy ngẩm 1 lúc lâu,Jang Mul đứng kế bên cũng không im lặng nữa mà lên tiếng "Phải đó Hana à,cháu không nên chỉ vì nghĩ đến tuổi tác mà lại bỏ lỡ Somun được,ta thấy Somun thằng bé rất tốt đó"

-" Hana à,chị thấy cô Chu và Bác Jang Mul nói đúng đấy,em nên đối diện với trái tim mình đi,đừng lẫn tránh nó" Minji cũng lên tiếng khích lệ

-" Aigo ta thấy thằng bé nãy giờ cũng đang nhìn cháu si mê đấy Hana" Jang Mul nhìn lên Somun,thấy anh đang đứng nhìn Hana rất lâu,Hana ngước lên nhìn thì anh lại quay sang chúc mừng chú Ma

-" Chú Ma,cháu thật sự vui thay chú đó" Somun hớn hở nhảy cẫng lên nói

-"Cảm ơn cháu Somun,vậy Somun à cháu nói bí mật của cháu cho chú biết đi,chúng ta trao đổi bí mật cho nhau mà" chú Ma nhìn Somun với vẻ mặt tò mò,thấy anh Ngập ngừng thì chú Ma thuyết phục "Chú sẽ không nói với ai đâu,hứa đấy" Somun nhìn chú Ma,rồi cũng quyết định nói "Bí mật của cháu là...cháu..thích...chị Hana" chú Ma bất ngờ, đứng nhìn xuống Hana,cô cũng đang nhìn lên Somun

-"Cái gì?

Thật sao? thế cháu đã bày tỏ chưa?" chú Ma tò mỏ hỏi tiếp thì nhận sự lắc đầu của anh "Chưa ạ,cháu sẽ tìm cơ hội " Somun nhìn chú Ma "Nhưng cháu sợ chị ấy sẽ không đồng ý" chú Ma vỗ vỗ cánh tay Somun rồi nhìn xuống Hana "Chú không nghĩ vậy đâu,cháu nhìn xem,Hana cũng đang nhìn cháu đấy" Somun nghe chú Ma nói thế cũng nhìn xuống Hana,4 mắt nhìn nhau cả 2 như có luồng điện chạy xẹt qua người,Hana bất ngờ quay lại nhìn cô Chu "C-cháu đi làm kimchi tiếp đây ạ" nói xong Hana quay đi tứ hướng không biết đi đâu rồi cũng lập tức chạy đi,làm cho cô Chu được tràng cười lớn,Somun thì nhìn theo Hana,chú Ma vỗ vỗ lưng anh "Cố lên" anh nhìn chú Ma rồi cười nhẹ "Cảm ơn chú Ma"

______________________________________

Hana và Somun đang xách 2 hộp đồ ăn đi cùng nhau "Vậy phải đi thăm 2 bà nữa ạ?"

-"Ừ một bà đang ở viện dưỡng lão,ta sẽ đến đó cuối cùng "

2 người đang đi thì nghe thấy tiếng 1 cậu nhóc đang bực bội "Biến đi!" cả 2 dừng lại nghe xem nó phát ra từ đâu,Somun nhìn thấy 1 cậu nhóc đang ra sức dùng chân đạp con chó nhỏ dưới chân,anh liền chạy xuống can ngăn cậu "Này không được đánh động vật đâu!" cậu bé đó tức giận đẩy anh ra "chết tiệt!

Không phải việc của anh" nói rồi cậu nhóc đó cầm con chó nhồi bông lên rút sạch bông bên trong nó rồi vứt mạnh xuống đất

-" sao lại nói năng với người lớn như thế chứ?anh lớn tuổi hơn em đấy?"

Somun bức xúc nói lớn,Hana liền đến gần giữ vai Somun nhẹ lắc đầu ra hiệu cho anh dừng lại,Somun cũng nghe theo,anh dùng tay vén tóc mái bù xù của cậu bé đó qua thì xuất hiện như dấu vết bị đánh "Là gì thế?" cậu bé đó tức giận đẩy anh ra nói "tránh ra đi đồ khó ưa" rồi chạy đi mất Somun và Hana liền đuổi theo,thì thấy cậu bé đang sắp bị cha của mình đánh thì Somun lập tức đi vào nắm chặt tay ông ta,ông ta đau đớn chửi "mày là thằng nào,mau..buông tay tao ra"

Somun cầm tay ông ta siết chặt "Ông ta không phải quỷ" anh liền đọc được kí ức của ông ta,hình ảnh ông ta đánh đập vợ của mình 1 cách dã man

-"ông ta chỉ là người xấu thôi" Somun nói xong đẩy ngã ông ta ra đất nhưng tay vẫn siết chặt cổ tay ông ta làm ông ta ư a vài tiếng ,người mẹ trong nhà người đầy vết thương chạy ra kêu con trai mình vào lại nhà "Jun Hui à" cậu bé liền chạy vào ôm mẹ

Ông ta bị anh siết cổ tay đến sắp gãy ra nhưng vẫn mạnh mồm "Mày là ai?

Đừng xen vào chuyện của nhà tao" Somun nghe ông ta nói thế,gương mặt đầy sự phẫn nộ mà dùng sức siết chặt hơn nữa,ông ta đau đớn la lên,Hana đứng bên ngoài cổng vỗ vỗ vào cánh cổng "Somun dừng lại đj,thằng bé sẽ thấy đó" Somun nhìn Hana rồi quay lại nhìn 2 mẹ con đang run rẩy nhìn anh,Somun quay xuống nhìn ông ta "Tôi sẽ thả,nhưng ông hãy thôi đi và không quay lại nữa,không được đánh gia đình, phải bảo vệ họ" anh nói với vẻ mặt lạnh nhạt rồi vứt tay ông ta ra,ông ta đau đớn bò lết định chạy đi nhưng bị Hana đứng ngoài cổng chặn lại "Nói vậy đâu phải để ông bỏ đi?"

Hana lấy tay ấn mạnh ông ta xuống,siết chặt vai ông ta đọc kí ức "Cờ bạc và bạo lực gia đình,ông cần bị bắt" Hana vừa nói vừa rút điện thoại ra gọi cho cảnh sát " xin chào,tôi gọi báo án ,bạo lực gia đình và cờ bạc"

_____________________________________

Somun và Hana đang trên đường quay về tiệm mì cùng với 2 mẹ con Jun Hui ,tay Somun cầm 1 viên kẹo nhỏ trên tay,vui vẻ cầm thả lên thả xuống

-"Jun Hui cho cậu kẹo à,dễ thương nhỉ?"

Hana cười nhẹ nhìn anh

Somun quay sang nhìn Hana "dễ thương ạ?

Em dễ thương hay em ấy dễ thương" anh nói với giọng châm chọc

Hana có tí nóng ran mặt nói "ý tôi là cậu nhóc Jun Hui dễ thương, cậu...mà dễ thương gì chứ,quay về tiệm mì nhanh thôi,cô Chu đang đợi chúng ta đưa 2 mẹ con cậu bé này về tiệm mì đó" nói rồi Hana liền đi nhanh hơn,Somun cười nhẹ rồi quay lại nhìn 2 Jun Hui "chị gái đó dễ thương nhỉ?"

Jun Hui chỉ nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý " Nào đi nhanh thôi,anh sẽ đưa 2 mẹ con em đj ăn 1 tô mì thật ngon nhé " Somun vui vẻ nói

______________________________________

MÌ CỦA CHỊ

Cô Chu đặt 2 tô mì nghi ngút khói lên bàn,đẩy về phía họ "Ăn đi,kẻo nguội" cô Chu vui vẻ mời,mẹ của Jun Hui gương mặt đầy vết thương nói "Cảm ơn cô"

-"có gì đâu,ở đây bán mì nên cho cô ăn mì thôi" nói rồi cô Chu quay sang nhìn Jun Hui "cháu là Jun Hui nhỉ?

Hi vọng cháu thích mì,thích trứng cuộn?hay là cốt lết heo" dù cô Chu có hỏi gì thì Jun Hui vẫn im lặng nhưng tay đã cầm đôi đũa lên và gấp mì ăn ,Somun nhìn Jun Hui ăn vui vẻ nói "Nhóc có vẻ thích" tất cả đang nhìn 2 mẹ con ăn thì cùng lúc Motak quay Somun vội chạy đến "Chú,mọi chuyện sao rồi" Motak với vẻ tự hào nói "Đương nhiên là tôi Ga Motak đã xử nhanh gọn vụ này" Hana vui vẻ nói "chúng ta có bằng chứng mà" Motak chỉ chỉ về phía Hana tự hào,rồi nói tiếp "Hóa ra hắn ta không chỉ bạo lực gia đình,còn lâu mới được thả" cô Chu nhẹ nhàng quay lại nhìn mẹ của Jun Hui "có vẻ mọi chuyện đã diễn ra theo hướng cô muốn rồi,nhưng 1 ngày nào đó hắn ta sẽ xuất hiện trở lại,vậy thì cô ổn chứ?"

Mẹ của Jun Hui nhìn thằng bé ăn rất ngon miệng, liền nói "Chúng tôi không thể cứ sống như thế này mãi được" cô Chu cũng gật đầu đồng tình "Đúng là vậy,cô cứ ghé qua đây,lúc nào cũng được,qua ăn mì hay tám chuyện với bọn tôi" Motak từ đằng xa đi lại "Đúng đó,tám chuyện đi" cô Chu chòm lên nắm tay mẹ Jun Hui "Nếu cô muốn,chúng tôi sẽ luôn sát cánh bên cô" rồi cô Chu quay sang nhìn Jun Hui hào phóng nói " Jun Hui cháu được ăn mì miễn phí suốt đời " mẹ của Jun Hui thì vui mừng vừa nói vừa cầm đũa lên ăn mì "Cảm ơn ạ"

Hết chương 2
 
[ Byungsejeong ] Thích Thầm
chương 3 : Bảo vệ


Trên Yung Motak đang bực tức chửi "Chết tiệt,đám côn đồ đó" cô Chu thì gương mặt đầy rẫy sự buồn bã và bức xúc " không thể tin nổi,Papa và cô So..tôi còn nhớ rõ gương mặt họ" nói xong cô Chu không kiềm được nước mắt "bạn bè cứ rơi rụng dần,chắc giờ tôi đã già rồi" cô Chu ngậm ngùi nói,Wigen cũng có chút buồn nói "giờ quỷ đã có sức mạnh của người săn quỷ" Somun nghe Wigen nói xong,kinh ngạc lên tiếng "Chúng có sức mạnh của người săn quỷ sao ạ??"

-"quỷ cấp 3 có thể lấy sức mạnh khi đoạt hồn của người săn quỷ" Suho nói

-"đợi đã?

Giờ chúng có sức mạnh giống như chúng ta sao?chúng có thể đọc suy nghĩ,xóa kí ức và chữa thương??

" cô Chu hoài nghi nhìn Suho,Suho chỉ bất lực gật đầu

-"đám quỷ chó chết,định vị được chúng chưa??"

Motak nói rồi nhìn Gi Ran và nhận câu trả lời không mấy khả quan "Vẫn chưa" Motak bất lực "Ôi trời" Motak cúi mặt xuống bất lực rồi đột ngột nhớ ra gì đó rồi nói tiếp "vậy còn người săn quỷ mới thì sao?

Ta cần cần người săn quỷ mới để đối phó với tình huống như thế này " Gi ran lên tiếng "Jong Guk đang chuẩn bị phỏng vấn,xin chờ thêm chút" Motak tức giận nói lớn "Lúc nào cũng nói như thế!!?"

Hana nhẹ giọng lên tiếng "Dù vậy..ta sẽ phải đấu 1 trận khác trước đây" tất cả đều thở dài,bầu không khí trở nên nặng nề khó tả,chuyện này làm Somun nhớ đến câu nói của Ji Chung Sin "Mày nghĩ đến đây là hết rồi sao?

Trận chiến này sẽ kéo dài mãi với số phận bị nguyền rủa của mày,mày sẽ chết trong đau đớn,cả những người thân của mày cũng sẽ tại mày mà chết như vậy!" anh thở gấp khi nhớ đến lời nói đó của hắn

Tại khu rừng trên Yung,Somun đang đi dạo cùng bà Wigen

-"cháu không tin nổi,quỷ có sức mạnh của chúng ta" nhận ra nỗi lo âu trong câu nói của Somun,bà Wigen liền hỏi "Cháu lo à?"

Somun nhìn bà rồi nói tiếp "cháu nghĩ là bọn cháu nên tới đó,để tìm chúng càng sớm càng tốt"

-"giờ Yung đang làm mọi thứ có thể,để định vị được quỷ.Hiện tại ta muốn người săn quỷ tập trung huấn luyện " Wigen kiên định nhìn Somun

Anh quay sang nhìn bà Wigen "Nhưng lần này..cháu thấy lo lắm.."

Wigen chạm vào tay anh hỏi rõ "sẽ không sao đâu Somun"

Somun nhìn bà ''Cháu lo rằng...cháu sẽ không đủ sức bảo vệ mọi người " Wigen nắm tay Somun,an ủi "Ta tin cháu có thể làm được mà,cháu là Somun phi phàm mà,sẽ như những lần trước,chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua khủng hoảng, sẽ không ai phải bỏ mạng vì cuộc chiến lần này hết Somun à,thế nào?

Cháu không tin à,Somun?"

Wigen nhẹ nhàng cười vừa nói vừa xoa xoa bàn tay anh

Somun liền cười nhẹ "Không ạ,cháu tin..không quan trọng là đấu với ai ,chúng mạnh lên thì ta cũng mạnh lên" Wigen vỗ về vai anh "Tất cả đều..biết ơn cháu Somun à,Lúc nào cũng vậy..cháu biết mà,nhỉ?"

Somun cười run cả người "Ớn lạnh quá ạ"

-"nếu có gì làm cháu lo nghĩ,đừng ngại mà hãy nói cho ta biết"

Somun nhìn bà Wigen trìu mến "Vâng ạ,cháu sẽ nói" bà Wigen cười nhẹ nhàng vỗ lưng Somun

-"Mình sẽ bảo vệ tất cả mọi người "

______________________________________

MÌ CỦA CHỊ

"Chắc chúng không khác quá đâu,Ji Cheong Sin có khả năng ngoại cảm,Baek Hyang Hui đọc kí ức" Motak nói

Hana lắc đầu "Quan trọng là người săn quỷ thì ít mà quỷ dùng sức mạnh của chúng ta thì nhiều,nếu đám quỷ như thế này cứ tiếp tục gia tăng thế giới sẽ rơi vào hỗn loạn " cô Chu liền đồng tình "Hana nói đúng đấy,Papa nói gần đây vừa hoàn thành khóa huấn luyện ngoại cảm" Jang Mul đang đứng thì kéo ghế ra định ngồi xuống thì bỗng Somun hét lên khiến ông giật mình " I CAN DO IT!"

Hana thì chỉ biết kêu trời,cô Chu giật mình nói "ngay bây giờ luôn à" Somun đứng dậy nói từng chữ " I Can Do It" tất cả cũng nói theo "we can do it"

-"Thôi nào mọi người, lặp lại nào,I Can Do It"

-" WE CAN DO IT !!"

-"lặp lại lần nữa,mọi người chưa ăn à?" nói rồi Somun hét to " I CAN DO IT !!" tất cả liền hét lớn hừng hực khí thế theo "WE CAN DO IT !!!!"

-"đúng rồi,phải thế chứ" Somun vui vẻ nói,cô Chu liền ngộ ra rồi nói "Cháu nói đúng,chúng ta phải ngẩng cao đầu,ta làm được!"

Motak đập bàn khí thế đứng dậy "Đúng thế,xóa sổ hết đám quỷ trên đời thôi nào,đó là công việc của chúng ta" Motak và Somun liền đập tay với nhau,Motak chỉ vào từng người nói "Và sau khi nghiền nát chúng ta sẽ nghỉ hưu và tận hưởng món gì đó tươi mát" Motak giả vờ cách uống bia rồi khà 1 tiếng khiến ai cũng cười nắc nẻ "Ta sẽ uống bia thế này,đám quỷ thối tha nhào vô!"

Hana đang cười thì liền cảm nhận thấy quỷ xuất hiện,lập tức nhăn mặt "Tới rồi" cô Chu bất mãn nhìn Motak " Ôi trời,thật luôn kìa",Somun bất lực "Lời chú nói linh nghiệm thật đó" Motak cũng kinh ngạc nhìn Hana "Nhanh vậy sao?" cô Chu nhìn Hana "Hana,sao vậy?"

Hana nhắm mắt lại để cảm nhận rõ hơn quỷ xuất hiện ở đâu,đưa tay ra kêu mọi người giữ im lặng "Mẹ con Jun Hui..

Họ đang gặp nguy" Hana lo lắng đứng dậy nhìn Somun,Somun liền tiến đến "Jun hui gặp nguy?

Ý chị là sao" Motak liền hỏi lại cho chắc "Là thằng bé con đó à?"

Hana gật đầu xác nhận

Cô Chu lo lắng nói "Bố nó chưa được thả ra đâu,mà bố nó cũng chẳng phải quỷ" Jang Mul thấy tình thế cấp bách liền giục tất cả "Không có thời gian đâu,đi nào!" tất cả cũng liền cầm áo lên rời khỏi tiệm mì

_____________________________________

Trên xe hội săn quỷ đang được Jang Mul dùng xe chở đến nơi xuất hiện quỷ,Somun và Hana ngồi gần nhau

Hana mặc áo khoác bên ngoài vào rồi kéo khóa áo lên,Somun nhìn Hana rồi nói "Lát chị cẩn thận nhé Hana" Hana ngước sang nhìn anh "Ý cậu là gì" Somun chỉ nhẹ lắc đầu "Không có gì,em chỉ lo là chị sẽ bị thương thôi,cẩn thận là trên hết mà" Hana chỉ nhìn Somun rồi cười nhạt "Đừng xem thường tôi,tôi dù gì cũng vào hội sớm hơn cậu đấy" Hana vừa nói vừa dùng tay đấm đấm nhẹ vào vai Somun,anh cũng chỉ cười trừ "Cậu..tí cũng cẩn thận " dù câu nói của Hana rất nhỏ nhưng Somun cũng có thể nghe được,anh cười hạnh phúc rồi khẽ gật đầu

______________________________________

Đến trước khu xưởng bị bỏ hoang cô Chu mở cửa xe đi xuống, Hana liền nói "Chỉ là 1 con quỷ cấp thấp và vài kẻ rác rưởi thôi xem như trận này chúng ta đánh khởi động cơ thể" Jang Mul nghe Hana nói vậy cũng liền cười hô hố

Hội săn quỷ liền bước xuống xe,đứng trước cửa khu xưởng,nghe tiếng la của Jun Hui

Hana quay sang nhìn Somun,anh hiểu ý liền lập tức triệu hồi lãnh địa

Somun dùng năng lực ngoại cảm của mình khiến tay của gã bác sĩ hèn định phẫu thuật 2 mẹ con Jun Hui ,gã đang định chích cho Jun Hui liều thuốc mê thì Somun đã kịp thời ngăn lại,anh dùng năng lực ngoại cảm mở cánh cửa xưởng ra,cả hội săn quỷ đứng chói lóa trước ánh đèn pha của xe ô tô

-" đám chó này là ai vậy?" gã bác sĩ đó lên tiếng

Motak cười lớn rồi nhìn Somun "Chà..không ngờ chúng ta xuất hiện ngầu thật đó,nên có vài chiếc camera đặt để quay chứ nhỉ" Jang Mul lập tức cười lớn "Vậy để lần sau tôi sẽ tài trợ cho chúng ta mỗi người 1 người theo quay hình cho nhỉ?" rồi tất cả cười lớn hơn

Cô Chu liền lên tiếng " Hana nói đúng,chỉ có 1 con quỷ và vài kẻ rác rưởi "

Motak đếm xem có mấy người "2..4..7"

Cô Chu quay sang đánh vào vai Motak "Cậu làm tôi rối quá,nhiều thế" Jang Mul cười rồi chỉnh lại áo vest "Chúng cũng đâu phải là đối thủ của chúng ta"

1 tên cầm đầu trong số rác rưởi đó vẫn nghênh ngang lên tiếng "Đám rác này từ đâu đến thế nhỉ?

Sao dám xông vào phòng thí nghiệm của bọn tao?"

1 tên tay sai của gã đó liền lao đến tung cú đấm về phía Hana nhưng bị Somun chụp lấy cánh tay của hắn rồi bẻ ngược về sau "Này,đừng động vào nhầm người chứ" hắn ta đau đớn nằm dưới đất,Hana nhìn anh bất lực "Đừng có giành công của tôi" Somun nhìn Hana cười trừ "Xin lỗi chị nhiều nhé" Hana lơ đi Somun rồi bẻ khớp tay "Đừng giành công của nhau nữa đấy.Bắt đầu thôi" Jang Mul liền nói "Hô hô nãy giờ ta nhìn 2 đứa mà ngỡ đang xem phim tình cảm,xém quên béng chuyện đánh lũ rác rưởi này đấy.Hãy đánh từ từ thôi nhé,cô Chu sẽ bị mệt đấy" Jang Mul cười lớn nói,khiến Hana và Somun ngượng sắp chính mặt,do trời tối nên may không ai thấy,Cô Chu cũng cười theo rồi nói "Cứ đánh thoải mái đi,tôi không sao đâu" Motak quay sang nhìn cô Chu "Thật sao?"

-"Ừ,cứ bẻ khớp chúng đi,tôi sẽ trị nhẹ tay" nghe cô Chu nói vậy Motak cũng hừng hực khí thế đánh bọn chúng "Được,nhập học nào"

Somun mặt không cảm xúc nói "Bài học về vỡ lòng trong cuộc sống, sẽ bắt đầu " hội săn quỷ liền từ từ đi vào

Cô Chu bực tức quay quay cánh tay nói "Bài học 1,đừng có động vào người tốt" rồi bà bật trớn bay cao đến chỗ bọn chúng tán và chưởng bọn chúng bay lên cao

Tất cả cũng liền hừng hực khí thế lao vào "Chị nhanh tay thật đấy chị Chu" Motak cũng lao vào góp vui

Jang Mul cũng liền chưởng 1 cái làm 1 trong những tên đó bay xệc dưới đất,ông dùng 2 tay đập mạnh vào 2 má tên khác "Này chàng trai trẻ,cậu yếu thật đó,học cách tôn trọng người già đi" rồi ông đẩy nhẹ 1 cái làm gã đó ngã ra đất "Tôi mà còn trẻ như cậu là chết cả đám rồi"

Tên bác sĩ thì vẫn mạnh mồm nói "Bọn mày là ai?

Sao tay tao lại thế này" dù đang bị Somun dùng năng lực khóa chặt tay,chỉa mũi kim tiêm lên trước mặt,anh từ từ tiến đến gần nói "Đưa đây" anh giật lấy cây kim tiêm trên tay ông ta vứt sang 1 bên,ông ta rút từ đâu ra 1 con dao chỉa về phía Somun "Để tao xem trong bụng mày có gì" hắn ta định đâm vào bụng anh nhưng đã bị anh đấm liên tục vào mặt hắn tam,cú đấm cuối cùng của Somun khiến hắn ta bay thẳng lên không trung rồi dùng năng lực ngoại cảm kéo hắn ta lại và dùng cú xoay thật đẹp đá thẳng vào mặt hắn ta làm hắn văng thẳng vào thùng nước rỗng,Somun sảng khoái hét 1 tiếng "haaa" liền chợt nhận ra còn Jun Hui "Jun Hui à!" anh lao vào những tấm chắn trắng nơi đang chuẩn bị phẫu thuật 2 mẹ con thì thấy Jun Hui đang khóc và mẹ của Jun Hui thì đang ngất trên giường phẫu,anh nhẹ nói với Jun Hui "Jun Hui, để anh xem" anh đưa tay đặt lên vùng mạch cổ của mẹ Jun Hui, rồi quay sang an ủi Jun Hui " Jun Hui à, mẹ em không sao đâu,em cũng không sao chứ?" nhận lấy cái gật đầu của Jun Hui, Somun cười rồi xoa đầu Jun Hui "Giờ em nhắm mắt đếm đến 100 đi,rồi mẹ em sẽ tỉnh lại,làm được không?

" Jun Hui gật đầu, anh vui vẻ xoa đầu Jun Hui "Ngoan lắm,giờ.." anh lấy 1 cặp tai nghe ra rồi đeo lên cho Jun Hui

-"Không..một...hai..ba.."

Jun Hui run rẩy đếm từng số,Somun xoa đầu nhìn Jun Hui trìu mến,anh từ từ đi ra kéo tấm chắn lại rồi tiếp tục đánh bọn rác rưởi

Hana đang đánh hăng thì bị tên đằng sau định dùng thanh sắt nhắm vào đầu cô đánh nhưng anh đã kịp dùng năng lực ngoại cảm đánh bay cây sắt "Đánh con gái đừng dùng đồ chơi như thế chứ" nói rồi Somun lao đến đá thẳng vào mặt hắn ta

Hana quay lại thì thấy Somun đang đứng sau lưng mình "Cậu đứng sau lưng tôi khi nào vậy?"

Somun cười cười nói "Chị không cần lo phía sau đâu,phía sau cứ để em lo" Hana nhìn Somun với vẻ mặt rất chi là xem thường rồi cũng tiếp tục đánh

_____________________________________

Sau khi đánh xong lũ đó,tất cả chúng đều đã ngất xỉu,quỷ cũng đã được Somun triệu hồi

-"ầy..cuối cùng cũng xong,đột nhiên cháu thèm mì của cô Chu nấu quá" Somun cười nhìn cô Chu,cô Chu bật cười "Haha được được,về tiệm mì cô sẽ nấu cho tất cả chúng ta mỗi người 1 tô đầy luôn" cả hội liền cười lớn

Hana đứng rồi huých vào vai Somun "Nãy giờ cậu làm sao thế Somun" Hana khó hiểu nhìn anh,Somun thì không biết Hana hỏi anh vấn đề gì nên nhìn cô mà không nói gì với vẻ ngu ngơ "Là khi nãy giờ đánh nhau cậu cứ giành công của tôi" Somun ngại ngùng gãi đầu "Em chỉ bảo vệ chị thôi mà" Hana lườm nhẹ Somun "Tôi mạnh lắm đấy,không cần cậu phải bảo vệ đâu,lần sau lo cho bản thân cậu trước đi" Somun nghe Hana nói vậy,đứng nhích nhích lại gần Hana nói "Không đâu ạ,em vẫn sẽ bảo vệ chị,bằng mọi giá.."

Hana nghe anh nói xong cũng có tí bất ngờ nhìn anh

-"đó là điều em chắc chắn sẽ làm khi chị gặp nguy hiểm,bảo vệ chị" Somun nhìn Hana với ánh mắt si tình,2 người nhìn nhau,thì bỗng Motak từ đâu thò mặt vào giữa 2 người "Còn tình cảm được nữa sao?

2 đứa giỏi thật đó,vừa đánh nhau xong là liền tình cảm" Hana liền giật mình mà đứng cách xa Somun,Somun chỉ nhìn Motak 1 cái rồi cười "Cô Chu à,chúng ta nên đưa mẹ con Jun Hui về tiệm mì thôi,có vẻ 2 người họ cần nghỉ ngơi " Cô chu liền đồng ý với lời nói của Somun "Được được,mau đưa họ về tiệm mì thôi"

Motak liền nhìn lũ rác rưởi đang nằm ngủ ngon giấc theo hàng dưới đất "Vậy lũ này thì sao?

Cứ để thế này à"

Jang Mul lên tiếng nói "Mặc kệ đi,Ta đã gọi cảnh sát rồi,họ sẽ đến bắt chúng,chúng ta đã xóa kí ức chúng rồi mà" Motak liền gật đầu "Tôi sẽ khiến chúng ở tù mọc gông luôn" Jang Mul cười lớn "Càng tốt càng tốt hô hô" Đợi chương tiếp theo nhé
 
[ Byungsejeong ] Thích Thầm
Chương 4 : Giận nhau


Sau khi đưa 2 mẹ con Jun Hui về lại tiệm mì,do 2 người vẫn còn hoảng vì chuyện vừa xảy ra,nhất là Jun Hui cứ run rẩy ôm chặt mẹ vì trong đầu thằng bé vẫn còn sợ việc mẹ sẽ lại bị bắt đi,mẹ Jun hui nhẹ nhàng vuốt lưng em "Mẹ không sao đâu Jun hui à,con đừng lo nữa nhé.Mẹ xin lỗi vì không bảo vệ được con"

Hana nhìn Jun hui đang run rẩy thì đặt lên bàn 1 viên kẹo màu hồng "Ăn đj,sẽ giúp em quên chuyện hôm nay " Jun hui nhìn viên kẹo trên bàn rồi nhìn Hana,cô nghiêng đầu "Thế nào?

Sợ chị bỏ độc vào viên kẹo sao?

" Jun hui lắc đầu,lấy viên kẹo lột vỏ rồi cho vào miệng ngậm,Hana cười rồi khoanh tay nhìn Jun hui

Mẹ Jun hui quay lại nhìn cô Chu "Tôi lại mang ơn mọi người rồi.Mẹ con tôi cảm ơn nhiều lắm" mẹ Jun hui cúi đầu cảm ơn cô Chu,cô Chu quyết liệt xua tay chạy đến đỡ mẹ Jun hui đứng thẳng người dậy "Không có gì đâu mà,cô làm thế chúng tôi sẽ ngại lắm" cô Chu nhìn cả hội săn quỷ,ai ai cũng gật đầu đồng ý

"Hãy ghé tiệm tôi ăn mì thường xuyên đi,tôi sẽ rất vui đó" cô Chu cười

Mẹ Jun hui cảm động mà lập tức cúi người liên tục nói lời cảm ơn,Somun nhanh chóng chạy đến đỡ lấy mẹ Jun hui "Cô à,đừng như thế ạ" mẹ Jun hui sụt sịt lau nước mắt nước mũi,Somun nửa bất lực nửa vui mừng,ngồi xuống giữ chặt 2 bả vai Jun hui "Jun hui à,mẹ em có vẻ mệt rồi,ở chỗ tụi anh còn phòng trống,hay mẹ con em ở lại đây ngủ đêm nay đi,sáng mai rồi về"

"Không cần làm phiền mọi người nữa đâu ạ,chúng tôi có thể về nhà bây giờ mà" mẹ Jun hui ngạc nhiên nói

Cô Chu vỗ vỗ lưng mẹ Jun hui "Phiền gì đâu,cứ ở lại đêm nay đj,cùng lúc chỗ chúng tôi đêm nay có thêm 2 người bầu bạn,chúng tôi cũng vui" mẹ Jun hui lại 1 lần nữa cảm ơn rối rít, sau đó 2 mẹ con Jun hui được Hana đưa đến phòng trống

Cô Chu nhẹ nhõm ngồi vào ghế "Vai tôi sắp rả ra luôn rồi,mệt thật"

Somun cũng kéo ghế ra ngồi "Cháu thấy hôm nay vẫn còn chưa đã lắm" cô Chu kinh ngạc nhìn anh "Thằng nhóc này,người trẻ tuổi như cháu ta thật sự chẳng hiểu nổi" Jang Mul cười hô hố khi nghe cô Chu nói

Sau khi đưa 2 mẹ con Jun hui vào phòng xong Hana cũng đi ra,cởi áo khoác ngoài ra để xuống bàn rồi đứng tập vài động tác cơ bản để thoải mái cơ thể,cô Chu quay lại nhìn Hana "Cháu đã đưa 2 mẹ con Jun hui về phòng chưa"

"Dạ rồi" Hana vừa đặt chân lên bàn vừa duỗi tay chạm vào mũi chân

"May thật,vì vài ngày trước cô vừa dọn sạch sẽ phòng đó,mong là 2 mẹ con họ ngủ sẽ thoải mái, đêm nay họ mệt lắm rồi" cô Chu thở phào nhẹ nhõm,Jang Mul vuốt cặp râu ria của mình "Tôi thấy bà cũng nên nghỉ ngơi đó cô Chu" cô Chu bèn xua tay "Tôi chả sao cả,vẫn còn khỏe re"

Hana tập thể dục xong cũng mệt mỏi ngồi xuống ghế,Somun rót cho Hana ly nước đưa cô "Noona uống đi,vừa đánh quỷ về đã liền luyện tập, vừa rồi chị không hài lòng về chuyện gì à?"

Hana nhìn Somun,nhẹ cầm ly nước lên uống cạn "Không hài lòng gì chứ,chỉ là đột nhiên tôi muốn tập thể dục tí thôi,không thể à?"

Hana nhìn Somun với ánh mắt phán xét,Somun chỉ cười nhẹ rồi lắc đầu "Không ạ"

Motak thở dài cầm cuốn tạp chí "Hai đứa có gian tình gì đúng không?

Cứ nói mấy lời khó hiểu" Hana quay sang nhìn Motak "Có gì đâu ạ,chị em quan tâm nhau" Motak nghe vậy cũng nhìn lại Hana rồi "Ồ" lên,rồi lại nhìn sang Somun gương mặt đang hết sức bình thản nhìn Motak "Được được,chuyện của 2 đứa ông chú này chẳng dám xen vào" Hana khó hiểu trước lời nói của chú Motak,quay lại nhìn Somun thì bắt gặp ánh mắt Somun khi nhìn mình lại không phải là ánh mắt của 1 thằng em dành cho người chị của mình tí nào,Hana khó hiểu "Cậu nhìn tôi như thế là sao?

Bệnh à?"

Hana có chút tức giận khi nói làm Somun có chút giật mình "Em làm sao ạ?

Chỉ nhìn chị thôi mà" Hana thì bực tức đứng dậy khỏi ghế cầm áo khoác lên "Đừng tỏ vẻ ra thân thiết như vậy" nói xong Hana bỏ đi về phòng của mình Somun thì thật sự bản thân đã làm gì sai để Hana có thể tức giận với mình như vậy,cô Chu,Jang Mul và Motak cũng bất ngờ không kém,Somun có tí lo lắng quay lại hỏi cô Chu "Cháu làm gì sai sao ạ?" cô Chu cũng nhún vai "Cô không biết nữa" Somun liền bực bội gãi đầu rồi cũng bỏ về phòng

Jang Mul cười nói "Hai đứa nhóc này,thích nhau mà chẳng ai nói,chỉ có người ngoài cuộc như chúng ta thấy thôi sao?"

Cô Chu thì lắc đầu "Chẳng hiểu nổi,sao con bé Hana lại tức giận quát thằng bé Somun như thế chứ?"

Motak khó hiểu nhìn cô Chu "Hana quát thằng Somun à?

Tôi lại thấy là không phải vậy,con bé chỉ nói thôi có gì đâu??"

Cô Chu chậc lưỡi "Cậu không hiểu được đâu" Motak lại quay sang nhìn cô Chu "Vậy chị hiểu không?

" cô Chu nhìn Motak 1 cái rồi lại thở dài "Tôi đi lau dọn nhà bếp mai mở cửa đây" nói xong bà cũng bỏ đi vào bếp,Jang Mul nghe vậy cũng liền chúc mọi người ngủ ngon rồi ra xe bỏ về bỏ mình Motak thắc mắc đứng suy nghĩ "Vừa rồi con bé Hana nó đâu có quát thằng Somun đâu nhỉ??

Con bé nói dịu dàng gần chết.Chị Chu để tôi giúp chị" Motak nhanh chóng chạy vào bếp phụ giúp cô Chu

______________________________________

Trong phòng của Hana cô đang dằn vặt bản thân là tại sao vừa rồi lại nói nặng lời với Somun

"Hana mày đột nhiên bị làm sao vậy?Sao lại mắng cậu ấy" Hana nằm xuống giường nhìn lên trần nhà suy tư "Chắc Somun cậu ta không giận mình đâu nhỉ?"

Hana bật dậy "Sao mình lại sợ cậu ta giận mình chứ?

Aisss" Hana nhớ lại ánh mắt si tình của Somun khi nhìn mình,trái tim của Hana có tí loạn nhịp "Gì thế?

Mình bị bệnh à" Hana liên tục dùng 2 tay đánh bôm bốp vào mặt "Tỉnh táo tỉnh táo Do Hana,tỉnh táo lên" Hana liền nằm úp mặt xuống giường,trái tim của Hana vẫn còn đập khá nhanh "Chẳng lẽ...bản thân mình..thích Somun sao?

Nhưng...sao có thể có chuyện đó được chứ?

Mình và Somun chênh lệch tuổi tác..thì làm sao có thể đến với nhau được...nhưng mà..không biết cậu ấy có thích mình không?"

đột ngột Hana giật mình "Gì vậy Hana,mày vừa nói gì vậy hảaa" Hana lấy gối đè chặt lên mặt mà tiếp tục tự dằn vặt bản thân

______________________________________

Bên phòng của Somun thì anh đang suy nghĩ đến lời nói vừa rồi của Hana "Đừng tỏ vẻ ra thân thiết như vậy"

Somun gác tay lên trán "Mình làm gì sai à?

Hay do...chị ấy biết mình thích chị ấy nên đang muốn khiến mình từ bỏ?"

Somun buồn bã ra mặt "Chắc không đâu,sao có thể chứ" anh cười nhạt,ngước nhìn trần nhà "Kẻo..mình sẽ khiến chị ấy áp lực và rồi chuyển sang ghét mình không?

Hay mình nên tấn công từ từ thôi nhỉ?"

Somun nói xong cũng liền tắt đèn đi ngủ

______________________________________

Sáng hôm sau tiệm mì đã mở cửa trở lại,Somun tỉnh lại thì đã thấy khách đợi trước tiệm đông đúc,Somun liền mang tạp dề vào ra tiếp khách thì thấy Hana đang hối hả chạy bàn,Hana cũng thấy Somun đã ra nên cả 2 nhìn nhau "À Somun à hôm qua tôi.." chưa để Hana nói xong câu thì Somun đã liền quay lưng đj vào bếp phụ cô Chu và Motak,Hana đứng nhìn bóng lưng vào bếp của Somun thì cũng có chút buồn trong lòng "Có phải mình khiến cậu ta giận rồi không?

" suy nghĩ đó cứ vây quanh đầu của Hana

Hana cũng không nghĩ nhiều nữa liền đi tiếp khách

3 tiếng sau

Tiệm đã đóng cửa,Motak và Somun đang hì hục dọn bàn

"À cô Chu,Jun hui và mẹ thằng bé đâu rồi?

Sáng giờ bận quá cháu cũng lỡ quên hỏi" Somun vừa lau bàn vừa nói

Cô Chu tay đang dùng khăn lau khô đóng bát vừa rửa ướt nói " 2 mẹ con nó về nhà lúc sáng sớm rồi,mẹ của Jun hui đã giúp chúng ta quét dọn tiệm trước khi đi,lúc đó cô còn ngủ nên cũng chẳng biết"

Somun nghe cô Chu nói mà gật gật đầu,anh quay qua nhìn Hana đang lau sàn nhà cũng trùng hợp lúc Hana lau xong ngước lên thì 4 mắt đã chạm nhau,Somun giật mình bèn lau sơ sơ bàn rồi cầm nùi lau sang bàn khác lau tiếp

"Aiss thằng nhóc này,có biết lau sạch sẽ không hả?

Làm gì gấp vậy không biết" Motak vừa nói Somun vừa lau lại cái bàn anh vừa lau,Hana thì nhìn Somun với ánh mắt có tí buồn

"Mày phải tìm cách nói chuyện với cậu ấy vào tối nay Do Hana à" Hana suy nghĩ xong rồi cũng tiếp tục cúi xuống lau sàn Kết thúc chương 4 nha,tạm biệt
 
Back
Top Bottom