Siêu Nhiên [BSD] Ta Là Mẹ Của Con.

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
325752702-256-k347170.jpg

[Bsd] Ta Là Mẹ Của Con.
Tác giả: Revina_Lizalious
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Xin chào, đây là bộ truyện đầu tay của tôi.

Hi vọng được ủng hộ.
[-------]
"Mẹ!

Con không không muốn mẹ lấy anh ta đâu!"

"Hửm?

Nếu con không muốn thì ta sẽ không lấy hắn nhé?"

"Vâng, nếu mẹ lấy anh ta thì con sợ mẹ sẽ bỏ rơi con mất.

Và anh ta sẽ cướp mẹ đi khỏi con."

"Đừng lo gì cả.

Ta sẽ không bỏ con đâu mà"
"Con biết rồi ạ."
[----------] Tags: bsd​
 
[Bsd] Ta Là Mẹ Của Con.
Chương 1: Tạo và Mẹ


Đây là bộ truyện đầu tay của tôi.

Có sai sót gì mong mọi người chỉ bảo.

Cảm ơn...~ Vào truyện ~Trong 1 lớp 3A, tiếng 1 cô giáo viên hỏi học sinh:" Nào, ai đứng lên làm bài 2 nào?"

Khi những cánh tay giơ lên, 1 cô nữ sinh ngồi bàn cuối đầy thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Rồi cô giáo viên đó gọi 1 bạn nào đó lên bảng.

Khi bạn ấy lên làm bài trên bảng, bỗng cô giáo hỏi:"Xin chào, cậu tìm ai vậy chàng trai?"

Có lẽ sự chú ý của cả lớp đã dời ra cửa khi cô giáo cất tiếng.

Và giọng một nam nhân trẻ tuổi pha chút luống cuống vang lên:"Tôi xin lỗi, chỉ là tôi muốn tìm 1 em học sinh ạ!"

"Vậy cho hỏi học sinh mà cậu muốn tìm tên gì?"

Cô giáo hỏi.

Cô gái ngồi bàn cuối ấy cứ suy nghĩ rằng chất giọng của chàng trai kia khá quen thuộc.

Nhưng lại quên mất rồi nên cô bỏ qua luôn.

Thoáng chốc chàng trai mà giáo viên hỏi đã trả lời, nhưng lại khá là ấp úng.."

À, tên là Revina Kanozaki ạ."

"Huh?"

Cô ngẩng đầu lên nhìn, lòng thắc mắc rằng tại sao chàng trai kia lại biết tên cô.

Rồi cô giáo nói vào trong lớp:"Revina-san, có người tìm em này!"

"Vâng, em ra ngay."

Cô nhàn nhã đáp lại.

Cô có cảm giác sắp nhớ rồi.Ngay khi cô vừa ló dạng là chàng trai đó kêu khẽ lên:"Mẹ ơi!"

"Eh?

Sigma?"

Cô bất ngờ mà nhìn cậu trai trước mắt.

Lòng tràn ngập dấu hỏi.Quay lại quá khứ khoảng 3 năm trước.

Cô đã tìm được 1 cuốn sách.

Lúc đó tuổi trẻ bồng bột nên thử viết vẽ này nọ, chung quy lại là đang tạo hình 1 ai đó chơi chơi thế thôi.

Nhưng cái chuyện mà cô không ngờ tới là quyển sách đó đột nhiên phát sáng, rồi người mà cô vừa tạo hình lại xuất hiện ngay trước mắt khiến cô hoảng hồn thôi rồi.

Thế nhưng là 1 con người thông minh, cô đủ hiểu rằng cái gì đã xảy ra với mình.

Yes, cái quyển sách lượm ngoài đường mà cô vừa viết lên đấy chính là mà bao người muốn sở hữu.

Trong lúc cô đang đấu tranh tư tưởng nên làm thế nào thì người ngồi trước mắt cô gọi 1 tiếng:"Mẹ!"

Cô nhìn người ngồi dưới sàn vừa gọi mẹ kia.

Lòng cô hỗn độn không thôi.

Nhưng suy cho cùng thì nó cũng là đứa con trai mà cô tạo ra.

Không lẽ bỏ rơi nó?

Oh no, sẽ không bao giờ có chuyện đó đâu.

Cơ mà, lúc này cô mới nhìn kỹ lại đứa con mình, có thể tả bằng: Đáng yêu và đẹp phi giới tính.Không hề nói quá khi tả như vậy.

Cô bỗng nhớ ra rằng đứa trẻ đó chưa có tên.

Cô ngồi xuống đối diện với nó, bảo:"Ta là mẹ của ngươi?"

"Vâng."

Nó đáp"Vậy tên ngươi là gì?"

"Con..con không có tên"Nó khẽ nói.

Cô im lặng nhìn nó 1 lúc, rồi nói:"Nếu không có tên thì tự đặt tên cho chính mình đi."

"Tự đặt tên ạ?"

Nó ngơ ngác nhìn cô."

Ừ."

"Ừm, vậy..

Tên của con..là Sigma!"

"Rất tốt"Cô mỉm cười xoa đầu nó.

Xem mặt nó có vẻ đang hưởng thụ đây, trông đáng yêu phết.

Vì nó chưa có quần áo gì, cũng không có nơi ở.

Thế nên cô cho nó mượn cái áo sơ mi trắng và cái áo khoác của cô rồi đi mua đồ cho nó.

Tất nhiên là cô cho nó ở với cô rồi.Trở về hiện thực."

Con làm gì ở đây thế này!?"

"Con muốn đưa mẹ về ạ."

"Huh?

Gì cơ?

Ta đã tan học đâu!"

"Con biết là thế nhưng mà..."

Nó ấp úng.

Thấy thế cô khá nghi ngờ rằng có chuyện gì đó ở nhà rồi."

Sao?

Chuyện gì?"

"Fy..Fyodor-san đang gặp nguy hiểm ở nhà ạ.."

Cô nhăn mặt, lộ rõ vẻ bực mình khi nghe cái tin đó về Chuột Cống.

Trong lúc đó, Sigma đang hoảng loạn trong tâm trí với suy nghĩ:"Ahhhhh!

Làm sao đây? làm sao đây?

Trông mẹ như sắp mắng mình tới nơi thế kiaaa!"

Với đống suy nghĩ hỗn độn của mình mà Sigma không để ra chút biểu cảm sợ hãi hay hoảng loạn nào cả.

Xem ra những gì cô dạy nó bây giờ đã được áp dụng rất tốt.

Sigma mở lời trước:"Bây giờ mẹ về được không ạ?"

"Tùy giáo viên cho phép hoặc không.."

"Để con thử xem sao ạ."

Nói rồi nó ló đầu vào lớp nói:" Xin phép cô cho Revina về sớm được không ạ?"

Nó vừa nói 1 câu cả lớp đều ồ lên.

Xem ra nhan sắc của nó lộ diện rồi đây."

Uầyyyyyy đẹp trai thế!"

"Má ơi trai đẹp kìa!"

"Uwaaaa không lẽ là anh trai của Revina?"

"Cậu ngốc à?

Hai người đó chẳng giống nhau tẹo nào."

"Bạn trai cậu ấy đường hoàng đến trường luôn ư?

Gan thật!"

"Thật muốn có 1 người bạn trai như thế~"Giáo viên thấy ồn liền lấy thước gõ xuống bàn, nói lớn:"Trật tự!"

Rồi cô giáo quay qua dịu giọng với Sigma:"Cậu có thể cho tôi lý do được không?"

"Bởi vì nhà tôi đang có việc gấp ạ.

Cụ thể thì xin phép không trả lời."

"Ahh đây là ngoại lệ dành cho Revina-san đấy!

Được rồi tôi đồng ý.

Em có thể đi được rồi đấy Revina-san."

"Cảm ơn cô ạ.

Rea, vào lấy cặp đi!

Nhanh lên!"

Cô không nói gì, lẳng lặng vào cất bút viết sách vở vào cặp.

Tới cửa liền cúi nhẹ người rồi đi.~ Bỏ quá trình đi xe ~Xe vừa dừng, cô nhanh chóng mở của xe ra rồi chạy vụt vào nhà rồi mở của.

Chưa thấy Fyodor đâu mà cô đã hét:"Chuột Cống!

Anh bị cái quái gì hả!?"

Thế nhưng, cảnh tượng bên trong nhà đã làm cô đứng hình. ~..........~ Hẹn gặp lại ở chương sau.

Cảm ơn vì đã đọc.

Tác giả Sứa biển nhỏ
 
[Bsd] Ta Là Mẹ Của Con.
Chương 2: Tên Hề


~....................~Cảnh tượng bên trong đã làm cô đứng hình..."

Cái quần gì vậy?"

Chuột Cống vẫn ngồi trên cái ghế sofa đó.

Chẳng có thương tích hay nguy hiểm gì cả.

Thậm chí thấy cô về còn mỉm cười nói:"Oh, Rea về rồi à?

Tôi đã nghĩ rằng cỡ 30 phút nữa em mới về..

Thế nào?

Tôi nghĩ em về vào giờ này chắc là có chuyện gì đó nhỉ?"

"Sigma, chuyện đếch gì đây?

Hắn có bị cái mẹ gì đâu?

Tại sao con nói hắn gặp nguy hiểm?

Chuột Cống đang còn ngồi đây uống trà đọc sách cơ mà..

"Cô gái ấy mở to đôi mắt màu tím xinh đẹp nhìn hắn.

Cảm xúc bực tức dâng trào không thôi.

"Oh, chuyện đó..

Tôi đùa đấy!"

Hắn tỏ ra trầm tư, 2 giây sau cái mặt thản nhiên của hắn lộ ra.Oya?

Đây là muốn chọc điên cô lên?

Được, hắn thành công rồi đấy!

Cô nhìn xung quanh 1 vòng, rồi dừng lại ở chỗ cục đá dưới chân.

Cô cúi xuống nhặt nó lên, mân mê nó và nhanh chóng nhắm thẳng vào hắn, cô thẳng tay mà ném cục đá to bằng nắm đấm tay.

Quả nhiên, hắn né được.."

Rea à, nếu tôi không kịp né thì có phải đầu tôi lãnh trọn cú đó rồi không?"

"Tôi biết anh né được.."

Cô nhìn hắn bằng nửa con mắt rồi đi vào phòng cất cặp.

Bỏ lại cậu con trai Sigma yêu quý của cô đứng ở đó vì sợ cô đấm cậu không trượt phát nào dù chưa bao giờ có chuyện đó xảy ra.

Cậu luôn cẩn thận và đề phòng không chen vào chuyện của cô lúc cô đang bực, nhất là cô đang điên lên với Fyodor hoặc những kẻ đặc biệt kia.."

Fyodor-sann!

Anh làm tôi suýt bị mẹ tẩn 1 trận rồi đấy!

Tôi chưa muốn chết sớm đâu!

Tôi còn phải quản lý Sky Casino nữa!"

Sigma hoảng loạn, mặt cậu chảy vài giọt hắc tuyến.

Chuột Cống vẫn không xem đó là chuyện lớn mà vẫn thản nhiên nói:"Cậu lo xa quá đấy!

Nghĩ lại xem Rea đã bao giờ đánh hay mắng cậu bao giờ chưa?"

"Nói như anh rồi lỡ 1 ngày nào đó mẹ đánh tôi thì tôi đăng xuất luôn à!?"

"Ôi, tôi chưa chết thì cậu còn lâu mới chết."

Sigma ngán ngẩm nhìn Chuột Cống.

Ánh mắt chứa đầy sự bất lực hiện lên.

Cùng lúc đó, cô bước ra với 1 chiếc áo màu trắng rộng.

Mái tóc đen dài cột đuôi ngựa trông khá thuận mắt."

Chuột Cống!

Anh nấu gì ăn chưa?"

" Tất nhiên là rồi, Rea à.."

Cô quay qua, đi đến chỗ Sigma cầm tay nó ngồi xuống, cô bắt chéo chân trên chiếc sofa như 1 nhà quý tộc.

Đột nhiên, cánh của bật mở và 1 tên nào đó tự tiện vào nhà của cô như thể đó là nhà của hắn.

Cô nhìn qua, ra là người quen."

Helloooooo!

Tôi đã về đây Rea ơi!

Oa, có cả Sigma và Dos-kun nữa nè!Kẻ đó hớn hở nhìn tôi rồi nhìn qua Sigma và Chuột Cống đầy vui vẻ."

Cậu làm xong nhiệm vụ rồi à?"

"Cậu có thể xử lý gọn gàng chút không?

Tôi phải dọn cho cậu suốt, mệt lắm đấy!"

Chuột Cống lên tiếng trước rồi tới Sigma."

Tên khốn nạn!Cậu bỏ độc vào trà của tôi đúng không hả!?"

Cô gắt gỏng lên tiếng.

Cũng phải thôi, hộp trà cô mua cực kỳ đắt, với lại đó cũng là quà Sigma tặng cô vào tuần trước.

Cô rất yêu quý Sigma và những gì nó tặng nên thấy hộp trà còn một nửa bị bỏ độc khiến cô bực hắn mãi.

"Trời ơiiii!

Thật không ngờ đến bây giờ cô mới biết luôn ấy.

Chậm thế~"Trái với cảm xúc tức giận của cô là vẻ giễu cợt của hắn..

Sao mà cô ghét hắn thế không biết!

Nếu có thể thì cô đã giết hắn lâu rồi, chỉ tiếc là hắn khó giết quá thôi..

Trong thâm tâm cô thầm thở dài.

Cuối cùng, cô đành chịu thua trước tên Hề này."

Thôi được rồi, tôi không nói với cậu nữa.

Mau thay đồ đi Nikolai Gogol."

"Okeee!

Tôi đi đây Rea~" Hắn tung tăng đi vào phòng tắm."

Haizzz...

Ta mệt quá Sigma!

Nói chuyện với Tên Hề khốn kiếp đó làm ta phát điên lên đi được.."

Cô mệt mỏi dựa lưng vào sofa than thở với Sigma.

"Haizz..

Con cũng mệt với hắn lắm ạ!

Hắn rỗi hơi phát là bay tới tận Sky Casino của con phá không còn nguyên vẹn luôn ấy!"

Sigma cũng không giấu được mà thở dài 1 cái.

Chuột Cống chẳng nói gì mà vẫn ngồi đọc sách, uống trà nghe 2 mẹ con cô nói về Nikolai..

Ít phút sau, Tên Hề ra khỏi phòng tắm nhảy tưng tưng.

Cô không nhịn được liền nói lớn:"Cậu có điên không hả?

Tắm xong rồi thì ăn cơm thôi chứ còn làm trò gì nữa?"

"Ah!

Chờ con chút được không ạ?

Con muốn tắm 1 chút trước khi ăn."

Sigma vội lên tiếng.

Cô liền trở mặt, 1 khuôn mặt cười dịu dàng hiện ra."

Con cứ đi tắm đi.

Ta ngồi chờ 1 chút cũng chẳng sao.."

"Vâng.."

Nó nhanh chóng lấy đồ rồi vào phòng tắm ngay tức khắc vì không muốn cô đợi lâu.Trong lúc chờ Sigma tắm, cô tới chỗ sofa ngồi đối diện Chuột Cống.

Rót trà ra ly rồi chầm chậm thưởng thức vị trà mới.

Trà ngon, hi vọng Tên Hề kia sẽ không bỏ độc vào hộp trà của cô nữa.

Nếu không cô sẽ tức chết mất..

Chuột Cống ngẩng lên mỉm nhẹ hỏi cô 1 câu :"Thế nào?

Trà ngon chứ?"

"Ừm, ngon.

Hương vị thanh ngọt, màu đỏ cam trông khá đẹp mắt, hơi có mùi trái cây chín và mùi mật ong, sau có vị ngọt dịu..

Đây chẳng phải.. là trà Đại Hồng Bào sao!?"

"Đúng rồi.

Rea giỏi thật!

Biết cả loại trà Đại Hồng Bào này luôn cơ đấy!"

Của phòng tắm mở ra, Sigma tắm xong rồi.

Cô quay đầu lại nhìn.

Aaaaaa!

Mỹ nam từ phòng tắm bước ra từ phòng tắm sao??

Không để ý gì đến Chuột Cống nữa, cô đi ngắm mỹ nam đây! ~..............~Hẹn gặp lại ở chương sau.

Cảm ơn vì đã đọc.

Tác giả Sứa biển nhỏ
 
[Bsd] Ta Là Mẹ Của Con.
Chương 3: Ám ảnh


~........................~Mỹ nam Sigma mặc chiếc áo thun trắng, thêm chiếc quần dài màu be.

Mái tóc trắng tím được cột kiểu đuôi ngựa.

Trông chẳng khác Revina là mấy.

Đơn giản nhưng đẹp: Là phong cách ăn mặc của cô và Sigma khi ở nhà hoặc ở ngoài đường.

Tất nhiên khi Sigma đi làm thì gu ăn mặc sẽ khác (Revina đi học thì chỉ có bộ đồng phục nên chẳng có gì).

Ngó thấy Sigma tắm xong rồi, cô nói lớn đủ cho người trong nhà nghe thấy:" Ăn cơm thôi!

Không thấy đói à?"

Ngay lập tức Tên Hề kia đã nhảy tưng tưng xuống cầu thang.

Sao hắn không trượt chân ngã chết đi nhỉ?

Cô đã nghĩ thế.."

Oa, cuối cùng cũng ăn rồi.

Đói muốn chết~"Hắn ôm vẻ mặt đáng thương rồi cất giọng ngứa đòn kia nói.."

Im mồm đi!

Tôi dọn xong hết rồi đấy!

Ăn thôi!"

"Itadakimasu"[Vì bữa ăn này không có gì đáng nói nên xin phép cắt qua]"Để con rửa cho!"

Sigma ngay lập tức giành việc rửa bát..

Hôm nay cô lười rửa, để cho Nikolai chỉ có nước vứt ra ngoài suối hết.

Còn Chuột Cống không hiểu sao cô không muốn hắn rửa.

Chắc phải đi xem thầy bói rồi.

"Ừ, nếu không muốn cũng đừng tự ép, cứ để ta rửa cũng được."

Cô dịu dàng như nước nói với nó.

Nó gật đầu rồi nhanh chóng dọn bát đi rửa..

Cô rảnh nên ra sofa xem TV, tiện tay bưng luôn đĩa trái cây theo nữa.

1 chiếc đĩa CD gọn ghẽ lọt vào tầm mắt cô, thật khó hiểu.

Cô nhớ rằng mình có mua đĩa CD đâu, sao lại có 1 cái ở nhà cô thế này?

Do tính tò mò vốn có của mình nên cô bật lên xem thử luôn là phim gì......."

AAAAAAAAAAAAAA!!!"

"Choang!"

Tiếng thét thất thanh của cô vang vọng cả ngôi nhà.

Bầy chim đậu trên mái nhà vỗ cánh bay toáng loạn đi..

Xem ra vừa nãy là tiếng bể bát đĩa rồi.Tua lại 5 giây trước thảm họa..

Khi loa TV phát ra tiếng rên khẽ của 1 người phụ nữ và tiếng thở dốc của người đàn ông.

Cô tò mò mở to mắt nhìn TV, bỗng màn hình TV hiện ra cảnh 1 nam 1 nữ trần truồng..

Não cô hiện ngay 1 chữ: S*x!.Cô hét lên ngay lập tức khi khung cảnh ấy hiện ra trước mắt cô..

Fyodor nhanh tay lấy 1 tay che mắt co lại, tay kia với lấy điều khiển trên bàn tắt TV.

Tiếng chân của Sigma chạy ra từ nhà bếp, khuôn mặt nó lộ rõ vẻ lo lắng và hoảng loạn."

Mẹ!

Mẹ sao vậy!?"

Khi cô thấy nó, dường như cô đã tìm thấy 1 tia sáng trong màn đêm lạnh lẽo.

Cô ôm chặt lấy nó, khóc nấc lên:"Sigma..

Tại sao nó lại ở đây chứ!?

Tại sao cái khung cảnh chết tiệt mà ta luôn muốn quên nó đi sau chừng đấy năm, giờ lại hiện rõ mồn một trong tâm trí ta như vậy!?

Mỗi ngày ta tắm ta đều cố gắng rửa và xóa những dấu vết nhơ bẩn trên cơ thể ta.

Nhưng không, ta không thể nào xóa sạch những vết bẩn đó được!"

Khóc mệt rồi cô gục xuống ngủ trong lòng Sigma.

Nó bế cô đi lên lầu, vào phòng của cô rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, còn khẽ lau nhẹ nước mắt của cô rồi cẩn thận đắp cái chăn bông lên.

Xong rồi nó mới nhẹ nhàng hết mức đóng cửa lại.

Đi xuống lầu, nó bắt gặp ánh mắt của Chuột Cống đang chiếu vào nó.

Hắn khẽ lên tiếng như sợ cô tỉnh giấc:"Cái đĩa CD kì lạ mà Rea đã xem nó.

Tôi nhớ cô ấy chẳng mua hay thuê loại đĩa phim nào cả.

Đột nhiên lại có 1 cái đột nhiên xuất hiện..

Lại còn đúng thể loại cô ấy ám ảnh nhất.

Có uẩn khúc trong chuyện này.

Xem ra đáng để điều tra đây.."

Nói xong hắn còn nở 1 nụ cười bí hiểm..

Kết cục dành cho kẻ làm ra chuyện này thật đáng thương..--Ở 1 nơi nào đó--"Chậc, không phát điên rồi đột quỵ chết luôn hả?

Thôi kệ, sau chuyện này có lẽ cô ta sẽ ám ảnh 1 thời gian dài đây.

Coi như cũng thu hoạch được kha khá rồi..

Cô cứ chờ đi, không chỉ có vậy đâu.

Mội chuyện chỉ mới bắt đầu thôi Revina à..

Hahaha!"

1 người mặc chiếc áo choàng có mũ đội che mất nửa khuôn mặt đang dần dần đi vào con hẻm tối đen đó.

Mà kẻ đó không biết rằng có 1 người đã nghe thấy chuyện vừa rồi, người đó khẽ cười rồi rời đi.Revina sẽ đối mặt với những nguy hiểm rình rập ngoài kia chực bắt lấy cô rồi cắn xé cô như 1 con mồi yếu đuối, bất lực.. ~..............~Hẹn gặp lại ở chương sau.

Cảm ơn vì đã đọc.

Tác giả Sứa biển nhỏ
 
Back
Top Bottom