Siêu Nhiên [BSD] Đây có gọi là... "tam sinh tam thế" không nhỉ?

[Bsd] Đây Có Gọi Là... "Tam Sinh Tam Thế" Không Nhỉ?
Chap 20


- Sensei!

Chúng ta bắt cặp đi thám hiểm một vòng núi đi!!

- Một nữ sinh ra ý tưởng.- Trò này chán chết~!

- Một nam sinh phản đối.- Đâu có!

Thầy thấy hay đó chứ?

- Dazai lên tiếng.- Rút thăm đi!!

- Một học sinh khác đưa ra biện pháp.- Đúng đó!!

Rút thăm cho công bằng!!

- Các học sinh theo phe trung lập cũng đồng ý vậy.- Rút thì rút!!

Ai sợ ai??_____________________________________- Sao không có ai rút được thăm "không đi" hết vậy???- Chưa hiểu sao?

Thăm là do bọn "muốn đi" làm cả đấy!!- Bỏ qua chuyện đó đi!

Sao tao lại phải cặp con nhỏ mặt tàn nhang này chứ??- Tớ cặp với cậu này!- Ô?!

Tôi cặp với thầy này Nakahara-sensei!!- Ờ~~!

- Chuuya mệt mỏi quá mà~____________________________________- Trước khi đi tôi sẽ kể cho mọi người nghe một câu chuyện kinh dị nhỏ về ngọn núi này!

- Học sinh đề nghị đi lúc đầu lên tiếng.- Eo ôi!

Trời đang tối đấy!- Chẹp!

Cậu sợ cái gì?

Chỉ là tin đồn thôi mà!!- Ừ...

Ừ thì nghe!!- Chuyện là thế này...

- Học sinh đó hạ thấp tông giọng - Vào một ngày nọ, mưa lớn cực kì, trên núi này vốn đã có một vài cây yếu dễ bật gốc, người dân quanh đây không ai dám bén mảng lại gần khi trời mưa.

Nhưng một người đàn ông lại đi lạc trong đó từ sáng.

Lại nói, lúc đó đang là 12h đêm, một bóng đen trông như cô bé tầm mười mấy tuổi hiện diện trước mắt, đi loanh quanh trong ngọn núi đồ sộ này!

Cô bé đó đi, rồi lát sau lại chạy, sượt qua các bụi cây kêu loạt soạt.

Nghe thế nhưng cô bé đó cứ thoắt ẩn thoắt hiện như không có thực thể.

Rồi đột nhiên..."

Ahhhhhh!!!!"

- Á!!!

Đừng doạ tớ mà!!- Một tiếng hét xé toang tiếng mưa của buổi đêm, rất thảm thiết!!- Rồi...

Rồi sao?- Sau đó, một bóng trắng rất lớn xuất hiện, lơ lửng trên không, mang hình dáng một thiếu nữ ngày xưa, tóc dài vấn lên một phần, thân hình tuyệt đẹp, diện bộ kimono trắng.

Trông cái bóng đó như đang bao quanh bởi một lớp mỏng ánh sáng trắng...*Ực...* - Tiếng nuốt nước bọt.- Lấy hết can đảm, tiến lại gần hơn, gần hơn nữa...

Một khuôn mặt trắng xoá với đôi mắt vô hồn!!

Không có mũi hay miệng!!!- Ư...!

- Vài nữ sinh sợ quá siết chặt người bên cạnh.- Rồi cái bóng đó biến mất, xuất hiện trước mặt lại là bóng đen của cô bé ấy!!

Sợ quá!!

Nín thở, nhắm mắt...!

Cô bé kia đã dần biến mất khỏi tầm nhìn, để lại là một cái xác chết!!!

Một cái xác của người đàn ông to con, bị giết rất gọn nhẹ, như bị cắt cổ mà không đề phòng!!

Máu chảy ròng ròng hoà vào nước mưa, đổi sắc mặt đất...- Á!!!- Sau đó người này đã chạy thục mạng xuống núi để tẩu thoát, may mà không gặp con ma nữ giết người kia!!- Hu hu...- Hết rồi đấy~!

Thú vị không?- Vậy cậu nói thám hiểm là đi tìm con ma nữ ấy chứ gì??- Chính xác!!- Cậu đi mà tìm một mình!!- Chỉ là truyền miệng thôi mà!!

Câu chuyện này có tuổi thọ gần cả trăm năm rồi đấy!!

Nhiều người cũng đã đến đây mà có bị gì đâu?- Vậy cậu tìm làm gì nữa??- Cho chắc ăn thôi!

Ai không đi thì trao đổi thành vệ sinh lớp một tháng, vậy nhé?Tụi nó sợ lao động lắm nên ai ai cũng đi, dù rất sợ ma...Riêng hai vị giáo viên thân mến thì vốn không tin vào chuyện ma cỏ nên chả sợ gì cả~😁 Tuy thế, anh và cậu vẫn hùa theo trò chơi của chúng.(Hai ổng thành quỷ luôn rồi, sợ gì nữa?

"Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò" mà!)__Mấy tiếng sau__- Phù!!

May quá, không có gì cả!- Chậc...

Cứ nghĩ sẽ tìm được thứ gì hay ho chứ!- Cậu thôi đi!!- Đến các thầy rồi đấy ạ!!- À...Ừm...

- Chuuya gật đầu.- Á!!

Nakahara-sensei!!

Chờ tôi với, tôi đang lấy đèn pin!!- Nhanh lên đi ạ!!

Thầy ấy bỏ thầy rồi kìa!- Hể??!- Hí hí hí~~- À rế??

Sao các em lừa cả tôi nữa vậy??- Ai bảo thầy tin đâu?~- Bài tập hè tăng gấp đôi!!- Em quỳ em lạy thầy!!

Em xin lỗi thầy!!!- Tôi chưa có chết, đứng dậy đi!

Đùa chút thôi mà!!- Dazai-sensei!!

Thầy nhây quá đấy ạ!!- Blè~~😝!!__________________________________- Này Dazai!

Cậu nghĩ sao về con ma chúng kể?- Xem nào...

Câu chuyện xảy ra vào tầm trăm năm trước, tức là khoảng kiếp trước của chúng ta!

Bóng cô bé mười mấy tuổi, bóng trắng mặc kimono, sát thủ dùng dao...

Hừm...

Anh nghĩ mình hiểu tất cả rồi!(Các độc giả trước khi lướt xuống hãy chia sẻ dự đoán xem nào? 😁)- Là sao?- Bạch tuyết dạ xoa với hình hài một người phụ nữ mặc kimono trắng, lơ lửng trên không trung.

Và cô bé sát thủ dùng dao mười mấy tuổi...

Không phải Kyouka-chan thì còn là ai?- Kyouka lại là người nào?- A!

Quên béng là em đang mất trí nhớ!

Kyouka-chan là một cô bé ban đầu làm việc ở Mafia Cảng, sau đó chuyển sang Tổ chức Mật thám Vũ trang ấy!- Giống cậu à?- Ừm!

Em ấy là một trong những sát thủ hàng đầu của Mafia Cảng đấy!

Giết 35 người trong vòng 6 tháng, kinh chưa?- Nói chung là không có ma?- Ừm!

Chỉ là một sát thủ 14 tuổi đang làm nhiệm vụ và siêu năng lực của cô ấy thôi!- Nhàm thật, về thôi!- Chuuya!!

Cúi xuống!!*Phập* - Một con dao đâm vào thân cây sau lưng hai người.- Ta biết là có người ở đây!

Ra mặt đi hoặc bị ta tìm thấy là chết không kịp ngáp đấy!

- Giọng một người đàn ông phát ra từ đằng xa."

Chuyện gì thế này?!"

- Chuuya cảm thấy lo cho đám học sinh của mình quá...
 
[Bsd] Đây Có Gọi Là... "Tam Sinh Tam Thế" Không Nhỉ?
Chap 21


- Chuuya, giết hắn được không?

Trông trang phục có vẻ như là một tên có chỗ trong tổ chức địch đối với Mizuki đấy!- Cậu lên hay tôi lên?- Để anh lên cho!

Em sức khỏe còn yếu mà!- Cẩn thận đấy!- OK!Anh bước từ bụi cây ra...- Yo!!- Ngươi là tên nào?- Oà!

Bụi thế!

- Anh phủi phủi quần áo.- Ê!

Đừng có mà đánh trống lảng!- Rồi rồi!

Ta là anh rể của Thống đốc Tổ chức Mật thám Mafia được chưa?(Hết biết đặt tên gì rồi!😁)- Vậy ta nên bắt ngươi làm con tin nhỉ?- Nếu có thể...!Hai người bắt đầu choảng loạn cả một vùng rừng.

Chỉ với mười mấy phút, anh đã ép tên kia phải sử dụng năng lực...- Năng lực: "Huyết băng"!

- (Chú thích: Đóng băng máu.

Không phải "băng huyết" nhé!

"Băng huyết" là vấn đề sức khỏe đấy!)- Năng lực: "Nhân gian thất cách"!- Không có tác dụng??!- Thật tiếc quá!

Năng lực của ta là vô hiệu hóa năng lực khác đấy!- Hờ hờ hờ...

Nếu vậy ngươi cũng phải để ý đến đồng đội của mình chứ!!"

Chết!!

Chuuya!!"

Anh chạy ngay về phía cậu đang trốn, thấy... một người đang hấp hối~- Em có sao không??- Không sao!

Tên này dám đánh úp tôi, tôi cho hắn về với cát bụi rồi!- Vậy là anh lo xa quá à~?!- Dazai!!

Phía sau!!Tên đó đang cầm một con dao với ánh mắt đầy sát khí đâm thẳng vào Dazai, nhưng cậu đã đỡ cho anh, dính trọn một nhát dao chỉ cần lệch vài nm nữa thôi là sẽ ngay tim.(Nhìn kĩ nhé! nm chứ không phải mm, nanomet ấy!

1nm = 10A°= 1 phần tỉ mét, nếu nhớ không nhầm là vậy!😀)- Ư...- Chuu...Chuuya!!- Đừng lo cho tôi!

Kết liễu tên đó đi!- Ờ...

Ừm!!Tuy nói thế nhưng anh vẫn lo cho giá treo mũ hơn là đánh với tên kia...

Nãy giờ anh đã bị thương không biết bao nhiêu rồi...- Chậc, Dazai!!

Cậu vô dụng quá đấy!!- Đừng nói nữa!

Em đang bị thương nặng đấy!- Hỡi những kẻ mang đến sự ô nhục đen tối, các ngươi không cần đánh thức ta lần nữa đâu!!- Cái...??

Chuuya!

Sao em lại dùng Ô Uế??!Nhanh gọn, sạch sẽ, tên đó đã về hư vô.

Dazai nhanh chóng vô hiệu hóa Ô Uế ngay sau khi kết thúc.- Chuuya!!

Chuuya!!

- Anh gọi tên cậu liên hồi - Mất máu nhiều quá!Anh nhanh chóng đưa cậu về nơi cắm trại.- Họ về rồi kìa!!- Á!!!

Nakahara-sensei bị thương rồi!!- Yosano!!

Yosano đâu!!

- Anh gọi tên một người học sinh.- Đây...

Đây ạ!!- Nhanh!

Dùng năng lực chữa trị của em!!- Hơ...

Vâng!!(Chú thích: Vị này là con cháu bác sĩ Yosano, thừa hưởng năng lực "Ngươi sẽ không chết")"May quá, vẫn kịp...!"

- Dazai thở phào, rồi ngất đi.- Dazai-sensei ngất luôn rồi!!- Năng lực của tớ không có tác dụng??!- Thầy ấy có năng lực vô hiệu hóa đấy, cậu chưa già mà đã hay quên rồi à?!- Xin lỗi!

Giờ sao đây??- Băng vết thương cho thầy ấy chứ chi!

Ủa mà Dazai-sensei quấn đầy băng sẵn rồi mà?- Dốt thế?!

Đống băng đó sạch chắc?

Thay nhanh đi không vết thương hoại tử bây giờ!!- Băng gạc với thuốc đây!!

- Một học sinh hối hả chạy đến._______________________________- Ư...!- Dazai-sensei!

Thầy tỉnh rồi!- Ui...!- Đừng động ạ, thầy đang bị thương không nhẹ đâu!- Đúng rồi!

Chuu...Nakahara-sensei!!

Thầy ấy có sao không??- Không đâu ạ!!

Yosano-chan đã chữa cho thầy ấy rồi mà!- Ờ...

Vậy là ổn rồi!- Dazai-sensei!!

Thầy ổn chứ??

- Chuuya bước vào trong căn lều nơi Dazai đang nằm.- Chuu...

Nakahara-sensei đấy à?

Tôi không sao đâu!- Các em ra ngoài một tẹo nhé!- Vâng!___________________________- Này!!

Sao cậu lại ngu thế??

Đánh mà cứ lo nhìn tôi thì thắng bằng niềm tin à??- Chuuya!

Anh chưa phạt em vì tội nói dối anh là may rồi đấy~~!- Nói nhăng nói cuội gì thế??- Anh nhớ là chưa ai nói cho em nghe câu thần chú của Ô Uế cả đấy nhé~~!- Tôi nhớ ra đấy chứ!!- Ồ?

Vậy à~?

- Nghi ngờ nhưng không có bằng chứng buộc tội, anh đành phải ngậm ngùi cho qua.- Nghỉ ngơi sớm đi cho vết thương chóng lành!- Ừm!____________________________- Các em cũng đi ngủ được rồi đấy!- Sao hai thầy lại bị thương vậy ạ?- Không có gì đâu!

Gặp thành viên của một tổ chức tội phạm ấy mà!

Sợ tất cả các em đều dính líu vào nên bọn thầy đi đón đầu trước!- Hai người mạnh thế mà không đánh thắng ạ??- Do Dazai-sensei của các em cả đấy!!

Khi tên này lơ là thì thầy đỡ cho một dao, sau đó hắn cứ đánh trong tình trạng không tập trung nên cả hai mới thân tàn ma dại thế này!!- Hiểu rồi...!

- Chữ "hiểu rồi" này có hai ý~ - "Lo cho vợ nên quên mình chứ gì~?"

Khả năng phân tích tình hình của hủ thật đáng sợ~~😁- Muộn rồi đấy!!

Ngủ thôi!!- Vâng~~!!

Chúc hai thầy ngủ ngon!- Chúc ngủ ngon, các học sinh~!__Khi đã yên vị trong lều__- Dazai?

Chưa ngủ nữa à?

- Cậu bất ngờ khi một vòng tay ôm lấy mình.- Em nghĩ anh tin lời bịa chuyện của em à?~~- Tôi nói thật!!

Tôi nhớ ra mà!!- À mà hôm trước anh có thấy một cái mũ đen có thêu chữ "Rimbaud" ở mặt trong!

Thấy nó khá hợp với em đấy!!- Có thêu...

"Rimbaud"??!

Cái mũ có dây nơ màu cam đúng không??- Đúng rồi!- Nó ở đâu??- Bây giờ em là đã nhớ lại hết hay là vốn không mất trí nhớ đây~~?- Tôi...

Ơ...

- Em nó không còn gì để chối cãi - Thật là!!!

Bị lộ rồi!!- Muốn lừa anh à?

Em còn non và xanh lắm~!- Hứ!!

Không thèm nói với ngươi nữa!!

- Cậu trùm chăn kín mít, quay đi.- Chuuya này!

- Anh ôm cậu chặt hơn - Khi em tỉnh lại anh đã nghĩ là thật đấy!

Lúc đó anh lo lắm...- Ngươi đọc tiểu thuyết tình cảm nhiều quá nên lú à??

Ta yếu đuối thế khi nào??- Nhưng phải công nhận em có sức chịu đựng thật~- Ờ!!

Cũng khổ lắm!!

Muốn đấm ngươi mãi mà phải nhịn đấy!!- Em làm vậy để trả thù anh à?- Một phần thôi!

Ta định... tạo bất ngờ trong ngày sinh nhật của ngươi...!- Ồ??

Em còn nhớ sinh nhật của anh à?- Tất nhiên!!

Ta "hi sinh" vào ngày sinh nhật của ngươi mà!!- Vậy có định làm gì thay thế không?- Muốn...

Muốn gì thì cứ nói!

Ta sẽ xem xét!- Muốn ở bên em, mãi mãi...!- Phê chuẩn!Đi kèm với câu trả lời là một nụ hôn phớt.- Sao đơ ra vậy?

Có phải... ta chưa từng hôn ngươi đâu?

- Má cậu xuất hiện vệt hồng.- Em còn câu nhân như thế nữa thì anh không khách khí đâu!- Ngưng!!

Làm như ở nhà không bằng!!

Còn nói nữa ta đi ngủ với học sinh đấy!!- Vậy đợi về nhà là được chứ gì?

- Giọng nói mang theo hơi ấm phả vào tai cậu, làm nó ửng đỏ.- Ta...

Ta ngủ đây!!- Ngủ ngon, vợ yêu~~!
 
[Bsd] Đây Có Gọi Là... "Tam Sinh Tam Thế" Không Nhỉ?
Chap 22


Chuyến đi hai ngày hai đêm nhanh chóng kết thúc.Dazai và Chuuya đã trở về nhà.- Onii-chan về rồi!!!

- Mizuki mừng rỡ.- Này này, cũng phải để ý đến anh rể của cô nữa chứ?- Cậu cái mạng dai nhách lo làm gì??- Được rồi, Mizuki!

Con cá thu này đang bị trọng thương đấy~!- Nhưng vẫn sống, đúng chứ~?- Tôi nói câu này đảm bảo cô sẽ đứng về phía tôi ngay!- Hô?!

Nói thử xem nào!- Onii-chan của cô giả vờ mất trí đấy~!.

.

.~Quạ quạ~- Onii-chan!!

Có-thật-không-vậy??

- Cô nhấn mạnh từng chữ một, khuôn mặt nở một nụ cười khó tả.- Ờ thì...

- Cậu gãi gãi má.- Nói~nhanh~xem~nào!- Dạ...

Dạ...

Đúng rồi!- Sao lại lừa cả em???!- Anh đang định tạo bất ngờ trong ngày sinh nhật cho cái tên này thôi mà!- Thế mà cũng không tiết lộ chút gì cho em cả??!- Ai bảo hắn cứ nói anh có sức mà không có não chứ??

Anh định làm cho thật công phu thôi~!- Thôi được rồi!

Không chấp nhất với onii-chan nữa!

Sao Dazai-san lại bị thương thế kia ạ?- Gặp người của tổ chức đối địch đấy cô nương!

Cô nên biết ơn vì chúng tôi đã trừ khử được tên đứng thứ hai tổ chức đó đi!- Hể??!

Thật à??

Onii-chan có sao không??

- Cô xoay Chuuya vòng vòng xem sơ bộ.- Con bé này!!

- Dazai nổi đoá vì bị cho ăn bơ nãy giờ.- Trong lớp anh có một học sinh mang năng lực chữa trị!

Đứa đó trị cho anh rồi nhưng tất nhiên đối với Dazai là lực bất tòng tâm!(May là vết thương của Chuuya-san chí mạng sẵn rồi! 😓)- Xin lỗi nhé...

Nghi oan cho cậu rồi!- Không có gì đâu!

Giúp Thống đốc duy trì trật tự an ninh của Yokohama này là chuyện vinh dự mà!- Hai người mà đánh không lại à~?

Song hắc lừng danh 100 năm trước?- Cũng phải có lúc đổ đốn một tẹo chứ!

- Chuuya phản bác.- Em hỏi này!

Hai người có hứng thú làm việc trong tổ chức không?- Không có thời gian đâu~~!

Chúng tôi còn bận đi dạy nữa mà~~!- Chẳng qua chỉ là giải quyết một số vấn đề khó lường thôi!

Chẳng tốn nhiều thời gian đâu!

Dạng như "át chủ bài" ấy!Thấy em gái nài nỉ mãi, cậu cũng phát mệt. (Chứ không phải cậu cũng mềm lòng nhé!😁)- Chắc chắn là không tốn nhiều thời gian nhé?- Chắc chắn!!

Lời hứa của một Thống đốc!!- Thế...

Bọn tôi đã tiêu diệt được một tên đáng gờm rồi, trả lương tháng này cao cao đấy nhé!

- Dazai chưa gì đã đòi tiền - Tiền công đi, công đấu này, tiền thuốc men nữa!- Dạ, dạ~~!!__1 tháng sau__- Nhị vị Song Hắc!

Có việc rồi đây ạ!- Nói nghe chơi!

Đang buồn~!

- Dazai vừa nhai bỏng ngô vừa xem ti vi, mồm thì nói nhưng mắt thì dán vào màn hình.- Có cần đánh đấm gì không?

- Chuuya ngán công việc giấy tờ lắm.- Có!

Đánh đấm không luôn ấy!

Chẳng là...

À mà hai người biết Mimic chứ?- Biết!

- Hai người đồng thanh.- Odasaku chết nhờ vụ này nè!

- Tuy nhởn nhơ thế nhưng Chuuya biết anh đang nhớ lại những kí ức không vui.- Còn ta hi sinh trong lần ngăn chặn bọn chúng phục hưng đây nè!

- Chuuya lảng câu chuyện đi phần nào.- Vậy ra lần đó em dùng Ô Uế rồi hết một kiếp đấy à?- Chính nó!

Ngay ngày sinh nhật ngươi đấy!

Ta nói rồi nhớ chứ?- Chưa lúc nào quên!- Vậy là được rồi!

Chẳng là lần này nhiệm vụ thì không khác gì nhiệm vụ cuối cùng của onii-chan ở kiếp trước, nên cẩn thận nhé!- Bọn chúng lại mon men đi lên nữa à?- Vâng!

Quá âm thầm, không phát hiện ra động tĩnh gì!

Cứ như chúng rút kinh nghiệm nhiều lần rồi ấy!

Và đến lúc phát giác thì Mimic đã hùng mạnh không tưởng!"

Rút kinh nghiệm à?"

- Chuuya suy tư - Thủ lĩnh có biết mang năng lực gì không?- Không biết được!- Không có đầu mối nào luôn à?- Cũng không hẳn!

Nghe người thăm dò báo cáo là cứ một chút là hắn ngất, mà sau khi hắn ngất là tên lính phía sau liền chạy tới đánh úp.

Rồi vừa đánh úp xong tên đó lại dậy tiếp.- Là hắn à...?- Chuuya?!

Em biết tên đó sao?- Kiếp trước khi đấu với hắn, ta phát hiện ra một chuyện: tên đó là con của cựu thủ lĩnh Mimic bị Oda giết đấy!- Vậy chẳng lẽ hắn cũng như chúng ta?- Có thể gọi là vậy, mà cũng không phải!

Kiếp trước ta có đàm đạo đôi chút với hắn, lộ ra hắn có 3 năng lực!- Nà ní??!

How to...??- Cơ thể mà đã đấu với ta đó là của em trai hắn, bình sinh mang năng lực khống hoả và thừa hưởng năng lực tàng hình từ mẹ quá cố!- Còn một năng lực từ đâu ra?

- Dazai hỏi.- Bản thân tên đó có năng lực tâm linh, tức là linh hồn sau khi chết nhập vào người khác được ấy!

Và lần đó em trai hắn bị anh mình nhập, trong một khắc lấy lại được ý thức đã nói cho ta tất!- Vậy chẳng phải hắn cũng coi như trường sinh bất tử rồi sao?- Đúng vậy!

Nhưng vạn vật tương sinh tương khắc, năng lực của ngươi là cách giải quyết đó thôi!- Cứ giao cho anh!!

Em hỗ trợ là được!- Vậy hai người cẩn thận đấy!

Chưa biết cơ thể đó có năng lực nào đâu!- Bất quá cùng vào sinh ra tử thôi chứ gì~!- Đừng nói vậy chứ??

Hai người nỡ bỏ em sao?- Chứ nếu có bất trắc gì thì ai biết được~~!- Tóm lại là cố gắng sống đấy!

Đánh không thấy có tương lai thì làm ơn về bàn đối sách mới!- Nghe rồi!__Tại trụ sở của kẻ địch__- Hô??!

Ngươi là...- Sao?~ Còn nhớ ta à~?- Vậy ngươi còn sống kiểu gì thế?- Trục trặc kĩ thuật của âm phủ làm ta đầu thai nhưng vẫn nhớ kiếp trước!

- Chuuya nửa đùa nửa thật.- Tuyệt hảo!

Tính toán nợ nần ngay và luôn nào!!- Nhào vô!!

- Chuu-chan đang rất sung.Hai người đấu võ một hồi mới sử dụng năng lực.- Điều khiển trọng l...

Arghh!!

- Chuuya chưa kịp nói xong đã ôm đầu la lên - Nhanh!!

Dazai!!- Năng lực: "Nhân gian thất cách"!!

- Anh vừa nói vừa chạm vào Chuuya.- Năng lực vô hiệu hoá??

- Tên đó đang nằm trên sàn bỗng bật dậy.- Muốn nhập vào Chuuya??

Đâu có dễ~!!- Các ngươi...

Song Hắc của Mafia Cảng trăm năm trước??!- Giờ mới nhớ ra à?

Muộn rồi!!Chuuya bắt đầu cho tên đó ăn hành.

Đánh tới chừng hắn không dậy nổi nữa rồi ra đòn kết liễu, đâm một nhát dao vào tim.- Quá dễ dàng!

- Chuuya nhận xét - Trông chừng ta đấy!

Hắn lại nhập vào ta lúc nào không hay thì khốn!- Dạ~!- Muộn rồi!!- Ớ~?- Một khi ta đã hoàn toàn khống chế được một cơ thể thì ngươi có vô hiệu hóa bao nhiêu lần cũng chỉ vô ích thôi!

Biện pháp duy nhất là giết cộng sự của ngươi rồi ngay lập tức vô hiệu hoá đấy, có nỡ làm không?- Xem nào, lâu rồi chưa đấu với giá treo mũ!

Để trải nghiệm lại chút đã!- Thích thì chiều!

Ta muốn thử dùng năng lực này lâu lắm rồi!!
 
[Bsd] Đây Có Gọi Là... "Tam Sinh Tam Thế" Không Nhỉ?
Chap 23 - End


Dazai và "Chuuya" đánh nhau bên trong một căn phòng khá nhỏ, làm mọi thứ tơi bời tan nát.

Đánh từ trong ra ngoài, cứ kích hoạt năng lực là bị vô hiệu hoá, cứ dùng năng lực ném thứ gì anh cũng tránh được, nói chung là anh dai như đỉa đói, diệt mãi không xong."

Cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách!

Nên làm sao đây?

Chẳng lẽ phải giết em ấy thật à?"

- Dazai túc trí đa mưu hiện cũng đang rối não.- Ta nhớ ra một chuyện!

Năng lực này còn có một cấp độ khác nhỉ?

- Tên đó trong lốt Chuuya cười nham hiểm."

Không!!

Đừng!!"

- Hỡi những kẻ mang đến sự ô nhục đen tối, các ngươi không cần đánh thức ta lần nữa đâu!!Hắn đã đọc câu thần chú đó rồi!

Ô Uế đã được kích hoạt rồi!!!"

Nhanh quá!!

Hành động không giống Chuuya!

Thật khó nắm bắt!!"

- Người cộng sự vốn nắm bắt rõ cử động, đi tới đi lui và thói quen của Chuuya nay đang gặp rắc rối vì đó không phải cậu - "Khoan đã...!"

- Ngươi???!

Ngươi điều khiển được cả Arahabaki sao??- Đúng vậy đấy~!!

- "Chuuya" nói với giọng đắc ý.Chỉ mấy phút sau, lúc Arahabaki đã gần như hủy diệt cơ thể Chuuya.

Máu chảy ròng ròng từ thất khiếu...- Ôi chà!

Ta quên mất!

Càng dùng lâu thì cơ thể này càng không chịu được nữa nhỉ?Không thể bất lực hơn, anh chỉ có thể cố hết sức đuổi theo cậu với tốc độ nhanh nhất có thể.- Xin... lỗi...Arg... ngươi nhé!

- Hắn nói với giọng đứt quãng, xen lẫn là những tiếng la như có nhân cách thứ hai đang đấu tranh chiếm lấy cơ thể, nó đang điên cuồng mang đầy khát khao huyết tẩy tất cả - Cái "Arahabaki" gì đó mà ngươi nói...

Arg...

Phiền phức thật đấy!

Có lẽ...

Arg...

Ta không điều khiển được nó nữa rồi!

Cơ thể này... nhường lại cho ngươi vậy!Khi tên đó dứt lời cũng chính là lúc...

đã quá muộn...Trời không phù hộ hai người...- Chuuya...!

- Anh gọi tên con người đang trong vòng tay mình.Tuy đã diệt trừ hoàn toàn tên đầu đảng, nhổ cỏ tận gốc Mimic, nhưng Chuuya một lần nữa lại hi sinh...- Giá treo mũ...!

Em tỉnh lại đi...!

Anh đổ hết rượu của em bây giờ!!

Đúng rồi, còn mũ nữa!!

Em còn không tỉnh dậy anh đốt đống mũ em yêu quý đấy!!Mặc cho anh có gọi thế nào, nhưng con người kia cũng đã ngừng thở rồi.

Một mạng người nữa lại ra đi...- CHUUYA!!!

NAKAHARA CHUUYA!!

SAO EM LẠI CÓ THỂ BỎ ANH LẠI NHƯ VẬY??!

HẢ???

- Dazai dùng hết sức bình sinh mà hét lên."

Ha...

Nếu em đã độc ác như vậy..."

- Anh rút từ ngực áo cậu một con dao - "Anh sẽ đi theo ám em!"

Con dao đâm thẳng vào tim Dazai.

Máu bắn theo đường con dao rút ra, phun mạnh như đứt động mạch.- Hi vọng khi mở mắt ra... người đầu tiên anh thấy... sẽ là em!

- Anh sờ má người đang ngủ bên cạnh, và rồi chính cũng chìm vào giấc ngủ ngàn thu - Anh yêu em...

Chuuya!

___________________________*Tích* *Tích*"Đây là đâu?

Bệnh viện?!

Mình đang truyền nước biển?!"

- Chuu...

Chuuya??!

Mọi người ơi!!!

Chuuya tỉnh rồi!!!*Rầm*- Chuuya!!

Cậu có sao không??

Ta lo lắm đấy!!

- Kouyou bày ra vẻ mặt mừng muốn rơi nước mắt.- Chuuya-kun!

Cậu tỉnh rồi!

- Mori đến góp phần.- Chuuya-san!

- Akutagawa cũng có mặt.- Nakahara-san!

Anh thấy ổn chứ??

- Có cả Atsushi."

Mọi người??!"

- Chuuya không hiểu chuyện gì đang xảy ra.- Thôi nào!

Em ấy mới tỉnh dậy thôi!

Đừng làm ồn chứ!

Tôi còn chưa được nói gì đấy quý vị!!- Rồi rồi...

Hỏi thăm xong rồi đấy!

Cậu đi mà trò chuyện với vợ yêu của cậu đi!- Ane-sama!!!

- Mặt Chuuya đỏ bừng.________________________________- Chuuya!

Em thấy ổn chứ?- Ta bị sao vậy?- Em bất tỉnh ba tháng rồi đấy!!

Đã bảo đừng dùng Ô Uế khi không có anh mà lại liều lĩnh..."

Đúng rồi!

Boss giao cho mình một nhiệm vụ!

Vì muốn cho nhanh nên chủ quan rằng Dazai đang ở gần đó rồi dùng Ô Uế, kết quả lại xém chết!"

- Có thấy đói không?

Muốn ăn gì?- Chưa đói lắm!

- Cậu nhún vai - Mà ba tháng qua, ta đã có một giấc mơ dài đấy!- Hể?!

Có anh không??- Ta nằm mơ thấy ngươi tự tử thành công, rồi sau đó ta hi sinh vì nhiệm vụ nên đi bán muối luôn!- Sao hiện thực lại không thành công trời??- Ta còn mơ thấy chúng ta đầu thai nhưng vẫn giữ được kí ức của kiếp trước!

Ngươi là học sinh của ta này, rồi ngươi nói "thầy là của tôi" này, đánh dấu ta này, rồi bị tai nạn mất trí cưới em gái nuôi của ta này, đặc biệt hơn là sau đó lại lộ ra ngươi không mất trí nữa chứ!!

- Chuuya nói với ánh mắt tức tối.- Há há!!!

- Anh ôm bụng cười - Hài hước thật!!

Một câu chuyện sư đồ luyến à?!- Khi ngươi nói cho ta sự thật cũng chính là lúc ngươi... cầu hôn ta!- Còn ở hiện tại thì chúng ta cưới nhau được 1 năm rồi~!

- Anh lấy bàn tay đeo nhẫn của mình nắm lấy tay có đeo nhẫn của cậu.- Rồi ngươi bắt đầu đi dạy chung trường với ta, vừa hết ngày đầu tiên chúng ta đã dính một vụ tai nạn giao thông!

Ta lợi dụng đó mà giả vờ mất trí trả thù ngươi cho biết tật!- Đảm bảo bất thành!- Vâng~ Đúng là bất thành đấy!

Mới có một tuần đã bị vạch trần rồi!- Sao anh vạch trần được thế?- Ngươi bảo tìm được một cái mũ, mặt trong thêu chữ "Rimbaud", ta liền sơ suất hỏi cái mũ có nơ màu cam hả!- Dính chấu!- Do ta sơ suất thôi!!- Rồi rồi...Còn gì nữa không?- Sau đó em gái ta mời chúng ta vào tổ chức của em ấy, với thân phận là át chủ bài, chuyên xử lý những vụ khó khăn!

Đố ngươi đoán được tên tổ chức ấy đấy!- Ai biết!

Trong mơ luôn muôn màu muôn vẻ mà!- Tổ chức Mật thám Mafia!

- Giá treo mũ vừa nói vừa cười.- Ha...!

Một giấc mơ thú vị!

Để lát nữa nói với Thống đốc và Mori-san xem phản ứng của họ thế nào!😁- Còn nữa, chúng ta đều hi sinh trong nhiệm vụ đó đấy!

Ta hi sinh trước, rồi ngươi tự tử theo ta~!

Nhàm thật!- Có gì đâu mà nhàm??!

Đau lòng quá độ thì vậy là đúng rồi!- Ngu hết thuốc chữa!- Đó là do yêu em quá đấy~!- Ngươi nói câu này cả trăm lần rồi!Bỗng nhiên, anh không nói không rằng mà hôn lên môi cậu.- Nhưng bây giờ chúng ta đều đang ở đây!

Hơn nữa còn là vợ chồng!- Thật ra...ta cũng thấy thật may mắn vì đó chỉ là mơ...!

Thảo nào lại có vụ "giữ được kí ức kiếp trước"!- Đây có gọi là...

"tam sinh tam thế" không nhỉ?- Tam sinh tam thế à...

Quả thật...!- Hôm nào xem luôn phần 3 mới được!!- Còn phần nào ngoài "Thập Lý Đào Hoa" với "Thần Tịch Duyên" à??- "Chẩm Thượng Thư" nữa, full luôn rồi!!- Hể??!

Sao ta không biết??!

Rảnh cày mới được!!!- Chỉ là nam chính già lắm nha~!

Trên poster là đầu đội tóc bạc luôn ấy!- Đừng có spoil trước!!

Để ta tự coi!!(Quảng cáo nhẹ sau chút ngược~😁)- Rồi rồi!

Nghỉ ngơi cho tốt để mau khoẻ lại nhé!

Nhắc với em là anh ăn chay 3 tháng rồi đấy!~- Ta có muốn tránh cũng không khỏi!

Đồ quỷ kế đa đoan!!- Xem lại xưng hô của em đi!- ...

- Mặt Chuuya đỏ bừng lên - Anh muốn làm gì thì làm, em không cản nổi!- Hôn cái đỡ thèm~!*Chụt*- Được chưa?- Ừm!!😄__End__

Câu chuyện "Tam sinh tam thế" phiên bản Bungo stray dogs xin được khép lại tại đây!

Cảm ơn quý vị độc giả đã theo dõi!😁
 
Back
Top Bottom