Siêu Nhiên [Boruto/Naruto] Sống lại vào 5 năm sau đại chiến Ninja thứ 5

[Boruto/Naruto] Sống Lại Vào 5 Năm Sau Đại Chiến Ninja Thứ 5
Boruto & Sarada: Ta vì báo thù đem lòng yêu người


Từ đấy mỗi lần gặp nhau đều bình thường, không có bất kì động chạm nào quá giới hạn, chỉ là cười nói, và ôm ấp.

Cho đến một ngày hắn tiết lộ với cô rằng hắn sắp phải đến Sóng Quốc và mong muốn cô đi cùng.

Sarada bất ngờ, cô cảm thấy niềm vui khi hắn tin tưởng đến mức này, mọi thứ đều đang đi đúng theo mong muốn của cô.

Cô muốn chiều trả lời, hắn đồng ý.

Ngay khi quay về tiệm hoa cô ngay lập tức nói tin vui này cho Boruto và Shion.

Cả hai đều vui mừng nhưng Boruto không thể cùng cô đến Sóng Quốc được, quả cầu kì dị đấy có sự cố, vì vậy cậu cần nhanh chóng đến đấy để xử lí vấn đề trước khi nó trở nặng, vì bản thân cậu có thể đóng băng thời gian trong một khoảng nhất định.

Sarada cũng biết rằng thời gian không còn nhiều nữa.

Phải cố gắng moi được cách giải từ hắn mới được.- "Shion-san"- "Gọi là Shion bà bà đi, dù gì chủ nhân cũng không còn nữa...ta cũng chẳng thiết tha với cách gọi đấy."

- "Nhưng trong lòng con Shion-san vẫn luôn là Shion-san."

- "Sarada....Hừm nhóc con chẳng biết tôn trọng gì cả, gọi Shion bà bà."

- Sarada lắc đầu ngao ngán "Ước nguyện con muốn nhờ bà lần cuối cùng Shion bà bà, sẽ có một nhóm người đến đây, họ có đặc điểm nhận dạng giống bọn con, mong rằng bà cản họ lại để bọn con có thêm thời gian."

- "Nhóc con, có phải ta và chủ nhân dạy cháu như này không?"

Shion nghi ngờ, bộ cô có từng dạy con bé cách đánh lạc hướng người khác à?- "Hãy để con làm trái lần này, con muốn được đến bên em ấy..."

Sarada buồn bã nhắc về cô bé năm đấy, trái tim cô giờ vẫn chưa hoàn toàn mở lòng được như sư phụ cô...- "Ta vốn không thể cản được đám trẻ mấy đứa, điều con mong muốn ta sẽ thực hiện."

Shion nhìn khuôn mặt của Sarada cũng chẳng buồn nói nữa.

Dù mới có mấy năm mà có quá nhiều chuyện xảy ra.

Thật khiến người ta đau đầu...- "Con cảm ơn Shion bà bà"Sarada và Boruto ngay khi chào tạm biệt Shion xong liền đường ai nấy đi.

Ngay khi họ vừa đi được một hai ngày thì nhóm Naruto đến.Sarada theo chân kẻ đó làm một thiếu nữ nhẹ nhàng e thẹn sống bên hắn suốt.

Hai người dù chỉ là những hành động quan tâm nhỏ nhẹ.

Hắn vẫn luôn đối xử ân cần và dịu dàng với cô khiến cô thỉnh thoảng không nghĩ hắn là một kẻ độc ác và tàn nhẫn.- "Hyuka, em cẩn thận" Hắn đỡ em, à quên tên của em giờ là Hyuka Haruyiko, hắn là Yuuya Shinzuno.- "Anh có thấy hình như lão đại động lòng rồi không...."

Một người lính đứng trong hàng ngũ lên tiếng, ôi cái cảnh tượng trước mặt mà cảm thấy chán nản.

U là trời từ lúc cô này đến xong thì thủ lĩnh của bọn chúng đầu để trên trời luôn rồi.- "Hãy nhắm mắt cho qua đi, hôm nay tôi không mang thuốc nhỏ mắt đâu.

Chúng ta sẽ không thể thanh tẩy được vì vậy nhắm mắt đi, không thấy sẽ không có đau thương."

Một anh lính khác lên tiếng, mắt anh nhắm tịt, miệng niệm thần chú, đã là cẩu độc thân còn gặp cái cảnh người đỡ ta nâng này thì chịu sao cho nổi.- "Yuuya, tại sao anh lại quan tâm tôi đến vậy...?"

Sarada dần thắc mắc hỏi.- "Không biết, có lẽ em là người đặc biệt trong lòng tôi Hyuka."

Yuuya nhẹ nhàng trả lời, anh cũng không biết cảm giác này.Có lẽ cả hai đang dần có thứ cảm xúc vốn không được phép có với kẻ thù của mình.Bên phía BorutoMitsuki: - "Hộc...Chắc là ổn..."

Boruto mệt mỏi dựa vào tảng đá gần đó, cậu cần phải dùng phân nửa sức mạnh để đóng băng thời gian câu giờ cho Sarada.

Thật tốn sức.Denki: - "Không cần nói, tôi đến rồi."

Kawaki nhìn Boruto toát mồ hôi đang có nguy cơ mơ hồ gục trước mặt liền không nói gì ngay lập tức bế cậu lên rồi đưa vào một căn nhà gần đó.

Thực sự tên này chỉ biết khiến cho người ta lo lắng.Căn nhà có một bà lão nhưng bị ảnh hưởng bởi thuật của Boruto nên cũng bất động.

Kawaki đặt Boruto nằm xuống, nhẹ nhàng mở quần áo của cậu để thoáng mát, ra ngoài lấy một chậu nước.1....2....3Ùm!- "Tên khốn kia ngươi làm cái quái gì vậy hả!?"

Boruto bị gáo nước lạnh dội xuống, bật dậy chửi người đang đứng trước mặt.

Muốn yên cũng không xong với tên này, nghiệt duyên mà!- "Tỉnh rồi hả?

Tưởng chưa tỉnh thì ta đi lấy thêm."

Kawaki vứt chậu vừa đựng nước xuống, ngồi trên ghế nhìn người trước mặt.

Thế là không nói không rằng cả hai rơi vào trạng thái mắt đối mắt.Bên phía SaradaCó ai từng biết về việc là cái người mình muốn giết đang nằm ngủ bên cạnh mình không?

Đúng rồi đấy, thật muốn cầm kunai ra rồi xiên nhưng nhìn này.Một kunai ném về phía Yuuya, hắn liền lập tức tỉnh dậy đá nó đi, rồi ra ngoài đuổi theo kẻ vừa ném kunai rồi vác người vệ với bộ quần áo vương máu.

Đừng nghĩ là máu hắn, máu kẻ ném kunai đó.

Tưởng hắn cũng tầm thường ai dè không có nha=')Hôm nay Sarada cùng Yuuya có một cuộc đi chơi bên ngoài.- "Hyuka, em có muốn uống gì đó không?"

Hắn nhìn thấy quầy nước hoa quả liền hỏi em, em nghĩ cũng nên bồi bổ chút liền nhờ hắn mua một cốc nước ép táo.[đừng nghĩ là cà chua, em không có khẩu vị giống papa em và Saruto đâu].- "Hyuka sao em đẹp vậy?"

Hắn vừa đi vừa nói, hừ...mấy câu này nghe quen rồi không cần nói lại làm gì cho mệt.- "Tôi là một Oiran mà."

Sarada từ tốn trả lời, tài sắc vẹn toàn, cô là người như vậy đấy!- "Cho dù em có là một Oiran đi chăng nữa, dù thế sự và hoàn cảnh của ta khác biệt, thì tình yêu tôi dành cho em sẽ không đổi" Câu nói của Yuuya khiến cô đứng tim, hắn cuối cùng cũng đã yêu cô, thành công cũng đã nắm trong tay rồi cũng sắp đến lúc phải kết thúc...Vút!- "Yuuya!"

Sarada chắn mũi tên cho Yuuya, vốn...là cơ hội tốt để giết hắn mà...- "Hyuka!

Em làm gì vậy!"

Hắn đỡ cô xuống, lo lắng tột độ.- "Không biết nữa...cơ thể tự cử động..."

Sarada nghĩ rằng một mũi tên mà khiến cô thế này, là do mũi tên có tẩm độc à...?Mơ màng cô dần chìm vào hôn mê, chỉ vang vọng bên tai tiếng nói Yuuya, tại sao cô lại đỡ cho hắn chứ...?Chẳng lẽ...cô có thể cảm nhận được tình yêu rồi sao...?Ngày sau tỉnh dậy, Sarada nhìn thấy Yuuya đang nắm tay mình ngồi bên giường.

Cô đây là cảm nhận được như sư phụ cô rồi....Đây là cảm giác của cô...cô đã hoàn toàn đạt được đến cảnh giới của sư phụ....Vậy nên đây chính là thử thách cuối cùng của sư phụ.

Tình yêu...- "Em tỉnh lại rồi sao Hyuka, có đau ở đâu nữa không?

Em có mệt đâu không?"

Yuuya thấy Sarada tỉnh thì ngay lập tức hỏi cô dồn dập.

Hắn hình như rất sợ nếu cô gặp chuyện gì đó.- "Yuuya...."

Sarada đây là động lòng?

Cô đang động lòng với kẻ làm nhục mẹ cô, giết chết cha cô sao?

Hắn rất dơ bẩn, hắn đã tạo ra đại chiến Shinobi thứ 5, hắn là người khiến cô phải đi vào bước đường này không phải sao?

Sao cô lại được phép động lòng chứ?- "Yuuya..."

Sarada một lần nữa gọi, từ lúc em ấy mất cô đã không thể cảm nhận được tình yêu hay hạnh phúc nữa.

Ngỡ rằng bản thân sẽ mãi không thể hiểu được tại sao lại xảy ra...Tại sao không phải là người khác mà lại là hắn?- "Tôi nghe Hyuka."

Hắn áp tay em vào mặt, nhìn hắn không khác gì một chú cún nhỏ đáng thương vô tội.

Hắn yêu em rồi, yêu một Oiran với thân thể dơ bẩn, hắn không màng đến miệng người đời, kẻ nào phản đối hắn sẽ tự tay trừ khử...chỉ cần thấy em hạnh phúc.

Không có gì là quan trọng cả, hắn có thể vì em làm tất cả, chỉ cần em lên tiếng, mọi thứ đều sẽ thuộc về em.- "Yuuya...chúng ta cưới đi..."

Sarada không muốn phải tốn thêm thời gian nữa, quá đủ rồi...cô không muốn yêu sâu đậm hơn nữa, nếu không cô sẽ không nỡ ra tay...- "Ừm, mọi thứ đều theo ý em."
 
[Boruto/Naruto] Sống Lại Vào 5 Năm Sau Đại Chiến Ninja Thứ 5
Đám cưới thành Đám tang


Bộ Shiromaku trắng cùng dây đỏ, khuôn mặt được trang điểm nhẹ, hiền dịu và nhã nhặn.

Em nhìn bản thân, em mới có 15 tuổi, tự biến bản thân thành một người 20 tuổi.

Hắn không biết về em, nhưng em biết về hắn.

Chỉ lần cuối này, em và hắn một lần yêu thương nhau như cách cả hai đã từng, mọi thứ nên kết thúc rồi.

Em giúp hắn hoàn thành tâm nguyện cuối cùng như cách sư phụ em giúp em trước khi mất.

Em muốn là một người như sư phụ, người đã nhọc tâm vì em...em phải báo đáp lại người...- "Hyuka."

Hắn mặc trên mình bộ Montsuki haori hakama, chiếc quần dài Hakama sọc và áo khoác Haori không hiểu sao làm tôn sự trẻ đẹp và thanh lịch của hắn lên.

Đây là ngày lễ long trọng, hắn cảm thấy bản thân sắp trở thành người hạnh phúc nhất khi có thể cưới được người mà bản thân vô cùng yêu.

Hắn đưa tay ra trước mặt em.

Nắm lấy tay hắn, em cùng hắn bước ra lễ đường.Hoa tung bay, bài ca hòa quyện với tiếng gió, khắp ngôi đền chỉ có em và hắn.

Phải rồi, vì hắn vốn mồ côi từ bé, còn em là một kẻ nói dối.

Cùng làm nghi thức San San Kudo, uống cạn bát rượu.

Nghi lễ kết thúc, Sarada thay một bộ Iro uchikake rồi cùng hắn đến tiệc chiêu đãi khách.

Ngày cưới của hắn và em, ngày cuối cùng vui vẻ với nhau.

Rũ bỏ hận thù, rũ bỏ nhiệm vụ, cởi bỏ đi bộ dạng nghiêm túc và tâm tư khó đoán, em phá lệ lần này, lần cuối em mở lòng, em trao tình cảm của bản thân một lần nữa.Không hiểu sao, một ngày lại ngắn ngủi và nhanh đến thế.

Em và hắn cuối cùng cũng vào phòng, nghi thức cuối cùng...động phòng hoa chúc.

Sarada thấy hắn quay về phía giường, bắt đầu cởi từ chiếc Haori đen, rồi một lớp nữa đến chiếc áo trắng bên trong.

Em lập tức rút Kunai ngay khi hắn quay lại.Phập!Chiếc áo trắng dần thấm máu đến chói mắt, hắn ngơ ngác nhìn em, hắn nằm trên giường còn em ngồi trên người hắn.

Sarada nhìn khuôn mặt còn ngơ ngác về hành động của mình.

Em cười, không còn là một nụ cười hạnh phúc nữa rồi, sau đấy em bất ngờ vì bị chạm vào eo.

Nhìn lại, hắn đang nắm lấy eo em, định giết em sao?

Em là một vị thần đó...- "Hyuka...cẩn thận ngã..."

Hắn như dần yếu đi mà nhắc nhở em.

Hắn không hận em sao?- "Tên tôi không phải là Hyuka..."

Sarada lạnh giọng trả lời, em ngay từ đầu dùng tên giả để hắn không thể gọi mình trong lúc ám sát.

Em không muốn mềm lòng một lần nữa.

Như này là quá đủ rồi...- "Vậy...em tên là gì?

Vợ ơi...."

Câu nói 'vợ ơi' như đang cố giày vò tim em, sao hắn có thể nhẹ nhàng như vậy chứ..?

Tại sao em lại yêu hắn rồi...- "Uchiha Sarada, ngươi nhớ chứ Yuuya?

Kẻ mà ngươi giết trên chiến trường rồi moi mắt ra ăn, đó là cha ta Uchiha Sasuke, còn người mà ngươi làm nhục ngay giữa thanh thiên bạch nhật cho dù đó chỉ là một cái xác...đó là mẹ ta...Uchiha Sakura..."

Sarada đầy hận thù nói ra mọi chuyện, cô vẫn luôn ám ảnh cảnh tượng đó, cha thì chết mất đi đôi mắt, mẹ thì thân xác không vẹn toàn...- "Vậy...năm nay em..mới có 15 nhỉ, tôi nhớ ra em rồi...cô bé với đôi mắt Sharingan bé nhỏ đeo kính đỏ trên chiến trường."

Hắn luôn chờ ngày này, hắn luôn chờ thời điểm em nói toàn bộ sự thật với hắn, nhưng...nó cũng sẽ là ngày cuối cùng hắn nhìn thấy em.- "Nhưng mà cho dù em có là Hyuka..hay là Sarada...thì em vẫn là người vợ mà tôi yêu thương...Là người..tôi muốn âu yếm cả đời..."

Sarada nhìn hắn, em không hiểu...tại sao đến bước này rồi còn muốn giữ thứ tình cảm đó?- "Đừng khóc...tôi không muốn thấy em buồn vào dịp đặc biệt của tôi với em..."

Hắn nhìn giọt nước mắt trực trào ra, em có lẽ không biết...vào ngày đấy, ngày em chứng kiến cái chết cha mẹ, hắn đã đem lòng yêu thầm em.

Hắn theo dõi cả một quá trình em lớn lên và trưởng thành.

Hắn cũng biết rằng ngày này cũng sẽ đến...Chỉ là hắn vẫn chưa được...cùng em có một đứa trẻ.

Một đứa trẻ chứng minh tình yêu của cả hai.

Hắn biết em cũng đã đem lòng yêu hắn, hắn biết em luôn dằn vặt bản thân giữa lí trí và tình cảm.- "Anh không hận tôi?"

Sarada nước mắt vẫn tuôn rơi, lí trí em bây giờ căng cứng nhưng trái tim lại nhói đau.

Một mặt em hối hận về việc em làm, một mặt em thấy bản thân rũ bỏ được gánh nặng bao năm nay.- "Tôi yêu em từ lần dầu, tôi theo dõi quá trình em trưởng thành, tại sao tôi lại không hiểu được bản thân em...?"

Giọng nói dần yếu ớt, hơi thở cũng đứt quãng, em biết hắn sắp phải đi rồi, có lẽ hắn sẽ gặp được bé con của em, bé con em yêu quý như cách em yêu hắn.- "Sarada...tôi chỉ muốn em biết rằng, không có gì có thể thay thế em.

Không có gì có thể khiến tôi ngừng yêu em.

Sarada..."

Hắn cố nâng cánh tay, chạm vào khuôn mặt Sarada, ánh mắt trở nên vô cùng nhu hòa, mấp máy từng câu từ rời rạc.- "Kiếp này...tôi nợ em..Kiếp sau...nhớ phải đến...tìm tôi...Tôi trả toàn bộ...cho em"Ánh mắt của hắn dần bị bao phủ bởi lớp sương, là hắn sắp rơi lệ hay sinh mệnh dần tàn...Từng có một câu nói rằng "Nhạc tàn..người cũng tan..."

Hắn cười, cười cho số phận của hắn với em quá cay nghiệt, cười cho chính quả báo của bản thân.

Nụ cười kèm theo giọt nước mắt chảy xuống.

"Tôi dù có kiếp sau....vẫn chỉ yêu...mình Uchiha..Sarada..."

- "...Yuuya..?"

Em im lặng gọi tên hắn, đáp lại em là một khoảng không kiên định.

Từng giọt cứ thế thi nhau lăn xuống, em cúi người đặt lên môi hắn một nụ hôn, nụ hôn đầu tiên và cũng là cuối cùng của hắn với em.- "Em là của anh đêm nay...Yuuya.."

Em áp trán em lên trán anh, nước mắt cứ thế rơi trên khuôn mặt kẻ ngủ say.

Em yêu anh nhưng cũng hận anh...
 
[Boruto/Naruto] Sống Lại Vào 5 Năm Sau Đại Chiến Ninja Thứ 5
Tám nhảm và thông báo


Xem tập 207 Boruto..Kawaki: Ta chắc chắn sẽ bảo vệ Đệ Thất, dù cơ thể này có tan nát đi nữa!Boruto: Này...Là bố tôi đấy nhé, đương nhiên là tôi sẽ bảo vệ rồi.Sarada: Không thể giao phó cho các cậu được, Đệ Thất sẽ do tớ bảo vệ.Boruto: Cái gì!?Mitsuki: Tớ sẽ bảo vệ BorutoBoruto: Cậu thì kiên định quá nhỉ...ChẹpNguyên một dàn đều bảo vệ Naruto-san, chỉ riêng Mitsuki hệ mặt trời là nhất...Muốn ship ghê=)Hôm nay tôi ngoi lên vì muốn thông báo rằng tôi sẽ tạm drop bộ truyện trong một khoảng thời gian dài.

Năm nay tôi mới bắt đầu lên lớp 9 và sẽ rất bận rộn để chuẩn bị thi lên cấp 3 vì vậy tôi sẽ không thể viết tiếp nữa.

Vậy nên hẹn ngày này năm sau gặp lại!

Cảm ơn vì đã luôn theo dõi truyện của tôi.
 
[Boruto/Naruto] Sống Lại Vào 5 Năm Sau Đại Chiến Ninja Thứ 5
Sarada Uchiha (trailer)


- Tình cảm là một thứ gì đó không được định sẵn, không được ghi chép về cách hoạt động và sử dụng trong lịch sử.

Nó là một thứ đến rồi lại đi...Đến cùng niềm hạnh phúc và đi với những nỗi đau.

Sarada Uchiha cũng không phải là người ngoại lệ.

Cô và anh gặp nhau khi cả hai trên chiến trường.

Người đem lòng thù hận, kẻ mang lòng say đắm.

Cô tiếp cận anh với mục đích muốn lấy mạng anh và tìm cách cứu thế giới này, anh vì yêu cô mà bất chấp sống chết của chính bản thân mình.- Sarada Uchiha chỉ không ngờ rằng, tiếp xúc quá nhiều, thân cận quá nhiều để rồi tình cảm dần lấn át đi lí trí của bản thân.

Để rồi chìm đắm trong sự hạnh phúc và cuộc vui này, cho đến lúc cô thấy thế giới này sắp thối rữa.

Bản thân mới ý thức được nhiệm vụ quan trọng của bản thân.

Ném đi tình cảm còn vương vấn của đôi bên, cô quyết định trước khi anh chết cô sẽ làm một thứ mà chỉ khi cô lớn mới được phép làm.

Nhưng đó là phong tục kết hôn của những năm trước đại chiến, bây giờ...không còn quan tâm bản thân bao nhiêu tuổi, càng kết hôn sớm càng tốt...Bởi vì sẽ không ai trải qua được tuổi 20 ngoại trừ kẻ đã tạo ra đại chiến này...- Sarada Uchiha mắc một sai lầm, một sai lầm không hề nhỏ mà cô không biết được.

Bản thân mình, hành động của mình, kế hoạch của mình lại đều được kẻ cô đem lòng yêu, hận biết được.

Cô không biết được hắn đã biết được kế hoạch của cô đến bao nhiêu.

Cô chỉ thắc mắc...nếu đã biết tại sao không giết cô?

Tại sao không vạch mặt cô?

Mọi thứ thật rối ren, từng câu nói trước khi tan biến vào cõi hư vô của hắn vang vọng trong tâm trí cô.- Tộc Uchiha có một phong tục kì lạ giữa những người yêu nhau.

Uchiha là một gia tộc thiêng về tình cảm, họ vô cùng coi trọng và yêu nửa kia của bản thân.

Tộc Uchiha vô cùng chung thủy, nếu đã đem lòng đi thì mãi mãi thuộc về người đó, vĩnh viễn không yêu thêm bất kì ai khác.

Nhưng không ai biết đến một phong tục của tộc Uchiha.

Tương truyền rằng phong tục này được đời gia chủ thứ 3 tạo ra.

'Nếu nửa kia của mình chết, bản thân cũng sẽ không thể sống được nữa'.

Nó được lưu truyền đến con cháu đời sau.

Nhưng nhiều người phản đối vô cùng, từ đấy phong tục này bị thất truyền vì nó làm giảm đi quá nhiều tộc nhân Uchiha.

Cho đến đời Sarada, cô đã đọc được cuốn ghi chép của gia tộc.

Sarada cho rằng đó là điều nhảm nhí, đến khi cô học được cách yêu.

- Yêu là vì người đó mà làm tất cả, yêu là vì người đó, ta không quan tâm thế gian có bao nhiêu gian khổ.

Yêu là có thể hi sinh bản thân vì nửa còn lại.

Yêu......là cùng người đó đầu bạc răng long, là đồng sinh cộng tử, là vĩnh viễn tương phùng.

Những kẻ chưa từng biết đến chữ 'yêu' sẽ không bao giờ có thể tìm được sự thật về thế giới, sẽ mãi là một con rối được sắp đặt số phận, là trở thành những kẻ trong lời tiên tri.

Là gì nếu không thể tự chủ được bản thân, để có thể thoát được khỏi vòng vây của định mệnh?

Nó là sợi dây vô hình cuốn quanh ta, điều khiển ta và vì nó ta mãi sẽ không thể tiến lên được...- Sarada Uchiha là một kẻ khờ dại, sự hiểu biết yếu kém của cô về chữ 'yêu' khiến cho cô phải trở nên khốn khổ sau cái chết của người kia, là những giọt lệ hàng đêm rơi vì trái tim hàng ngàn vết thương chưa kịp chữa lành.

Là khi biết được tin...bản thân đã mang cốt nhục của nửa kia...- Sarada Uchiha là một kẻ độc ác...cô nhẫn tâm ép em trai của mình phải chịu đựng phong ấn đau thấu xương, là nhẫn tâm bỏ mặc hai đứa trẻ vừa mất cha mất mẹ.

Cô tàn bạo độc ác giết chết phu quân vừa cưới chưa được bao lâu của mình, là mang cốt nhục của người đó sinh ra rồi vứt cho kẻ khác.

Cô bỏ mặc đứa trẻ vừa sinh ra chưa tròn tuần tuổi khóc gào lên trong rừng.

Cô độc ác là vậy, cô nhẫn tâm là thế.

Dù gì tộc Uchiha cũng có những người nhẫn tâm và phũ phàng vậy nên việc cô làm, cô sẽ biện hộ bằng câu...do máu dòng tộc đang chảy trong người cô...- Sarada Uchiha là vẫn luôn là một đứa trẻ trong sáng.

Người đời biết đến cô với sự độc ác, nhưng liệu những gì cô làm ai thấu hiểu được hết?

Có ai từng biết rằng, cô luôn phải cố gắng bảo vệ hai đứa em thơ, luôn khóc thổn thức mỗi đêm sau cái chết của phu quân, hay cô đã từng ôm lấy đứa con đầu lòng của mình mà khóc, buông ngàn lời xin lỗi vì người mẹ vô dụng như cô.

Chỉ vì không thể cho đứa trẻ một cuộc sống hạnh phúc như bao đứa trẻ khác.

Sarada giống như papa cô, Uchiha Sasuke...đều là những tờ giấy trắng, được kẻ khác tô vẽ lên.- Sarada Uchiha bị lãng quên...Cô cùng họ hi sinh bản thân cho thế giới, kết cục cuối cùng lại không được như bao cái kết mà người đời yêu thích...Thế giới sẽ không còn chiến tranh, không còn những cách thức giết người, chỉ có Charka và những chiêu thức không mang nhiều tính sát thương.

Sẽ không còn những đứa trẻ mồ côi, sẽ không còn ai bị coi là quái vật, là kẻ bị nguyền rủa.

Nó giống Tsukuyomi mà Uchiha Madara đã dùng trong đại chiến thứ 4.

Nhưng...đây không cần khiến người khác vào giấc ngủ nhờ ảo thuật...mà nó là đời thực, một thế giới hạnh phúc...Để đánh đổi nó...Thế giới sẽ không còn các đại chiến, không còn những bí thuật, nhẫn thuật cấp cao, không còn Mitsuki, không còn Kawaki hay kể cả Uzumaki Boruto...Và không còn...Uchiha Sarada...------------Đây là một đoạn nhỏ trailer mà tôi dùng Sarada để viết, tôi và @MinhNguytNguyn869264 đã nói chuyện vì bạn ấy muốn mượn ý tưởng của tôi để viết, cơ bản là mượn cấu tạo của truyện để làm những fic nhỏ ý.

- "Những câu chuyện nhỏ sau đại chiến nhẫn giả 5"Đó là tên truyện nha.
 
[Boruto/Naruto] Sống Lại Vào 5 Năm Sau Đại Chiến Ninja Thứ 5
Đếm ngược


Naruto: Mitsuki đã chỉ cho chúng ta những nơi cần đến và chúng ta đều đã đi rồi.

Bây giờ thì chúng ta nên đi đâu để tìm được những mảnh kí ức vụn vỡ tiếp đây?Shion: Theo ta nghĩ thì tạm thời các ngươi nên quay trở về làng đi.

Sắp có chuyện khong ổn sắp xảy ra rồi đấy~Hashimada: Shion bà bà, ý bà là sao vậy?Shion: Các ngươi biết rằng, dù cuộc vui có kéo dài bao lâu, thì nó sớm muộn cũng đến thời điểm cần phải kết thúc.

Nhiệm vụ này của các ngươi nên dừng để quay trở về làng, bảo đảm rằng bọn chúng không tấn công rồi đấy~Minato: Bọn chúng?Shion: Đám quái vật được sinh ra từ những nỗi đau khổ trên thế gian.

Bọn chúng sớm muộn cũng thoát khỏi phong ấn thôi.

Không có gì là có thể trường tồn mãi được.

Nếu cần ta có thể giúp cho các ngươi quay về luôn mà không cần phải dùng đến Rinnegan.

Sasuke: Ngươi có thể làm thế sao?(nghi ngờ)Shion: Dù gì cũng là Hồ Vương, ta ít nhiều sức mạnh cũng sẽ đỡ tốn hơn các ngươi.Naruto: Vậy thì thật cảm ơn Shion bà bà!Shion: Hỡi Izanami-sama, xin người hãy cho phép con mở cánh cổng không gian, xin hãy đáp lại lời cầu nguyện của kẻ bề tôi trung thành này, Khai!Cánh cổng kì lạ xuất hiện trước mặt mọi người, tuy nửa tin nửa ngờ nhưng nhờ ông Naruto và Hashirama tiên phong vô trước nên cả đám phải bất lực đuổi theo đề phòng chuyện bất trắc xảy ra.

Dù gì hai con người này số nó vô cùng đen nên chẳng ai đảm bảo được rằng hai người liệu có bình an vô sự mà không gây hấn với bất kì cái gì hay không...Shion: (Nhìn cánh cổng dần đóng lại) hừm...lẽ ra người mình nên hỏi phải là thằng nhóc Boruto mới đúng, dù gì nó cũng là tân thần Thời Gian.

Nhưng thôi kệ, Izanami-sama có quyền hạn nhiều hơn thằng nhóc đó.Tại Làng LáOái!

Rầm!!Orochimaru: Ồ về rồi sao.Naruto: Này Orochimaru, ngươi biết không ta biết được nhiều chuyện đến nỗi mà ta cảm giác đầu mình như muốn nổ luôn, chắc chắn ngươi cũng khó để tiếp nhận chuyện này như ta!Orochimaru: Không cần, ta đã được con trai ta kể hết mọi việc rồi.

Giờ việc các ngươi cần làm là không phải đi tìm mấy cái kí ức đấy nữa.

Có việc quan trọng hơn rất nhiều với mấy việc lặt vặt tìm kí ức đấy.Nói rồi Orochimaru dẫn mọi người đến phòng họp của Konoha, nơi những người mới đứng lên nắm quyền.CạchMitsuki: Về rồi sao?Cả nhóm: Xin chào các vị Hokage.Naruto: Nhìn đám này quen thật...hình như...đều là bạn cùng lớp với cả Boruto đúng không?Sumire: Ngài Đệ Thất vậy mà vẫn nhớ được mặt bọn con, đó thật là một vinh dự nhưng chúng ta sẽ dẹp chuyện đấy sang một bên, xin mời các ngài ngồi vào vị trí.

Chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp.Ngay khi cả nhóm ngồi đầy đủ vào vị trí, tiếng cười đã tắt và khuôn mặt nghiêm túc với công việc lên ngôi.

Mọi người tập trung nghe bài giả thuyết của Denki và Shikadai, những phân tích và lập luận của cả hai hiện tại được coi như là những thiên tài có tiềm năng.

Sasuke: Vậy có nghĩa là bây giờ Sarada cùng với Boruto đang đi tìm kẻ chủ mưu để tiêu diệt và tìm cách hóa giải nó, xong đấy, trong lúc hóa giải thì sẽ có những đợt quái vật ồ ạt tấn công đến nơi đây, việc của chúng ta là sơ tán người dân vào trong thành Hỏa Quốc và chúng ta sẽ dụ chúng khỏi thành?Shikadai: Vâng, theo sự tính để hóa giải được thứ phiền phức này thì cần ít nhất 2 ngày, và mỗi một lần đấy, Boruto trước khi đi đã tiên tri cho bọn con những đợt tấn công làng đột ngột vì vậy bọn con đã mở một cuộc họp trước khi hai người đấy rời khỏi Konoha.

Theo như lời tiên tri thì mỗi ngày ít nhất khoảng 10 đợt tấn công và mỗi đợt sẽ một lúc một đông lên.

Sarada cũng vì chuyện đó đã tạo nên một ảo thuật để bảo vệ thành Hỏa Quốc.

Các vòng vây trong những đợt đầu sẽ không bị công phá bởi sức ảnh hưởng của con mắt Mangekyou Sharingan.

Sarada cũng đã nói trước rằng con mắt của cậu ấy sớm muộn cũng sẽ mất hiệu lực sớm vì vậy cần một giải pháp nữa tốt hơn.Tobirama: Kế hoạch của các ngươi thật sơ sài.

Trong những cuốn trục cấm thuật thì ta nhớ có một cuốn có thể bảo vệ cho các ngươi trong những công đoạn này.Inojin: Theo lí thuyết bình thường thì sẽ dùng đến nhưng bọn con được nhiệm vụ là tiêu hủy toàn bộ những cấm thuật, bí thuật hay những nhẫn thuật có sức công phá lớn vì vậy trường hợp đấy bây giờ là không thể sử dụng ở đây.Tobirama: Các ngươi hủy hết?Inojin: Vâng, vì một tương lai mới.Madara: Một tương lai mới mà không hề có nhẫn thuật?

Các ngươi tính sử dụng Tsukuyomi sao?Nhóm quá khứ: !

Nếu vậy thì bọn ta nhất định phải cản các con lại!Mitsuki: Xin hãy ngồi xuống và bình tĩnh lại đi ạ.

Các ngài nghĩ xa quá, Tsukuyomi?

Sarada vốn đã biết đến cái đấy và tác hại của nó nên cách đấy chắc chắn cậu ta sẽ không dùng đến.

Thứ Sarada định làm là tạo ra một thế giới mới với những hạnh phúc.

Một thế giới và nhẫn giả sẽ gần như đứt đoạn.

Vì càng như thế con người sẽ càng yếu đuối và việc đó họ sẽ chỉ xử lí giữa hai người mà không dùng đến kẻ khác rồi những người đấy phải chết oan.Sumire: Và đó cho đến hiện tại cũng là cách tốt nhất.Shikadai: Nếu mọi người không thích kế hoạch của bọn con và phản đối nó.

Bọn con sẽ đấu với mấy người đến cùng!Shikadai: !(mở thiết bị liên lạc chiếu lên màn hình) Boruto có chuyện gì xảy ra à?Denki: Để tớ kết nối với máy của Sarada.Naruto: Boruto...TingShikadai: Sarada, cậu không muốn bật camera à?Shikadai: ......."

Nhất định có chuyện gì đó xảy ra rồi..."

Được rồi, vậy cậu đã giết được kẻ chủ mưu chưa?Shikadai: Sarada, bây giờ tớ cần cậu phải lấy lại tinh thần.

Tuy không biết cậu gặp khủng hoảng gì mà giọng cậu vừa khàn vừa yếu ớt, theo thiết bị đo trên người cậu thì cậu không hề bị làm sao.

Sarada bây giờ tớ cần cậu phải vực dậy tinh thần.

Mọi chuyện hãy để ra đằng sau, tập trung nhiệm vụ trước mắt đã, bên Boruto sớm sẽ không cầm cự được.Shikadai: Tớ thấy bên cậu bất ổn hơn là bên Sarada đó Boruto...
 
Back
Top Bottom