Tâm Linh Bóng ma trong trường đại học

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
394368325-256-k86464.jpg

Bóng Ma Trong Trường Đại Học
Tác giả: laodaikhoatamthana
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

lộc là thầy chừ tà chế dấu thân phật học ở trường đại học khẳng thằng nhóc thấy được mà , cùng nhau tiêu diệt các oán linh , và tìm hiểu sự thật đc ẫn chứa trong mỗi câu chuyện Tags: laodaikhoatamthan​
 
Bóng Ma Trong Trường Đại Học
Chương 1 : CUỘC GẶP GỞ Ở KÍ TÚC XÁ


Ký túc xá Đại học xxxx – tầng 3, phòng 302, đêm đầu tiên.Trần Bá Lộc vừa vác ba lô vừa ngáp một hơi dài như sắp nuốt trọn hành lang.Trong balo không có sách, chỉ có nhang, nước mắm, tỏi và một đôi dép tổ ong đã dán bùa.“Phòng 302, ngon, số đẹp.

Hy vọng bạn cùng phòng là thằng bình thường, chớ đừng như thằng Minh hồi cấp 3...

Ôi đệt đáng sợ ,” lộc rùng mình một cái Lộc tự nhủ, rồi đá nhẹ cánh cửa.Cạch.Bên trong phòng, một thanh niên khá cao, trắng như bún, tóc đen rũ ngang mặt nhìn phát là thấy đẹp trai rồi ... ngồi đối diện cửa, khép hờ mắt .

Trên tay là cuốn sổ ghi chi chít bằng bút đỏ: "Thứ ba, 3h sáng, hồn nữ đứng góc hành lang.

Không mắt.

Cười."

Lộc đứng hình 5 giây.Thằng kia mở mắt.Lộc hét: “.

ÁAAAAAAAAA MAAAA.

ÁAAAAAAA!!!”

Thang nói : “Không.

Tôi là người.

Ma đứng sau lưng cậu kìa.”

Lộc nhắm mắt lại quay ra sau.

đạp bay cái cửa chạy thẳng xuống tầng trệt vừ chạy vừa hét , hét văng cả mấy con mèo hoang đang tán tĩnh nhau dưới bóng đèn mờ .Đột nhiên tóm cổ cậu, kéo lê cậu về lại phòng.Người lôi là quản sinh – chị Như, mặt lạnh như phần mềm kế toán.

“Em về trễ là bị ghi tên đó ~ 💢.

" Gới thiệu làm quen đi đây là bạn cùng phòng của em ".Em ấy tên Nguyễn Duy Khang, học ngôn ngữ học .

Có vấn đề gì thì… tự cầu nguyện nha em ~.”

Lộc ngồi xuống giường, mặt tái mét như cái cuốn sổ đỏ đứng tên người yêu cũ.Khang ngồi đối diện, nhìn Lộc chằm chằm.“…lớn rồi còn sợ ma ha. ( Nhếch mép. ) ”Lộc : ...........

.

“Ờ Hơ hơ hơ .”

" Nè nhá tôi ko có à nha, cậu bị ảo dác dấy đi khám thử đi".Khang : ồ vậy sao (nhướn mày )Khang chép miệng, lật trang sổ mới:

“Tên: Trần Bá Lộc.

Hệ: Trừ tà bán thời gian.

Trạng thái: lươn lẹo, là đồ nhát cáy ( như thỏ đế).

Biểu hiện: hét như vịt đực bị bóp cổ.

Có thể sẽ hữu dụng.”

Lộc giơ dép tổ ong, chước mặt khang nói : “Tui mạnh lắm đấy, cậu đừng đùa với tôi .”

Khang : ồ vậy sao không biết ai hồi nãy thấy tôi là đạp cữa sông thẳng ra ngoài la hét một chận.Vừa nói hết câu Bóng đèn phòng bắt đầu nháy .

Cửa phòng tự động mở ra kẽo kẹt.

Một bóng người thấp thoáng hành lang.Khang bắt đầu vô tư thế phòng thủ .Lộc lập tức núp sau lưng Khang:

“Ê bạn hiền, từ nay mình là đồng đội đó nha , có phước cùng hưởng , có hoạ tự chịu , Mình đẹp trai bạn cũng đẹp trai ,cùng nhau vượt qua , trúng tá còn trẻ , nên là mình không nên chết trẻ á cố gắng nha !”

Khang lườm lộc một cái , rồi thôi

Cái bóng ấy từ từ bước vào , cầm vặn tay nắm cữa .kétttttttttLập tức cánh cữa mở mạnh ra , quát lớn Mấy đứa bây h chưa ngũ chữi nhau chí chóe gì đấy hả 💢Hai đứa dật bắt mình vội vàng tách ra leo lên dường nhưa chưa có gì sảy ra Chị như : hazzzz thật là . chậc chậc
 
Bóng Ma Trong Trường Đại Học
CHAP 1 : BUỖI ĐẦU TIÊN Ở CHUNG CÙNG BẠN CÙNG PHÒNG


Sáng đầu tiên thằng khang và thằng lộc đã , cãi nhau chí ché về việc ai vào nhà vệ sinh trước .

Lộc: Ê người anh em , tôi dậy trước tôi phải đi trước chứa Khang cũng không có vừa lên tiếng Khang : rõ ràng là tôi dậy chước , câu từ đâu chuy ra dành h còn kêu cậu dậy trước không có chuyện đó đâu Lộc : ê nha rất là ê luôn đấy con mắt nào cậu thấy tôi đến sau cậu mà nói thế

Nếu cậu mắt có vấn đề thì nói tôi tôi đưa đi khám Sau 1 hồi 2 đứa chí ché sắp chế học thì tụi nó oẳn tù tì xem ai vô chước thế là .

Lộc : ÁAAAAAAAAA

Mẹ nó không ngờ luôn đấy tại sao mình ra cái bao chứ , Aaaa.

Không cầm lòng Sau 1 buổi sáng chật vật nhà vệ sinh khang và lộc lại cùng học chung môn học buổi sáng, thế là oan đã ngõ hẹp đã dính nhau từ sáng tới khi tan học đi về .

Ở KÍ TÚC XÁ Thằng lộc về tới phòng quăng lên dường quy mặt phía thằng khang nói Lộc : nè cậu bạn có phải cậu cố tình theo tôi đúng không ?

Hả?

Khang : tại sao tôi phải theo cậu làm gì tôi còn nhiều truyện đễ làm lắm , tôi đâu rãnh Lộc : Ồ vậy sao ?

Ai biết được chứ Khang : ý gì đây , Lộc : không có gì , vậy là được rồi

Tới tối hôm đó kí túc chìm trong bóng tối đèn hành lang đã lâu không sưa cứ nhấp nháy liên hồi , làm cho dãy kí túc bình thường trông đã âm ừ còn ghê rợn hơn trước, cũng trong tối đó khang lộc đang đi ngũ lại vang lên tiếng gỏ cửa khép khẻ .

Lộc mỡ mắt dậy cậu biết có gì ở ngoài , cậu cũng biết nếu như mình phát ra tiếng thì nó xẽ sông vô mà cắn xé cậu từng đợt , đến sáng hôm sau tĩnh dậy đôi mắt cậu thâm quầu vì thức đêm .

Khang thấy không hợp mắt nói

Khang : cái gì mới sáng ra đã thấy gê rồi Lộc quay qua lườm 1 cái không nói , gì chỉ bực mình như cũng thôi , chãn bị đồ đi học sau khi tiết cuối cùng kết thúc cậu về tới phòng ngồi suống bàn không nói gì chỉ chãy mồ hội lạnh không dáp hó hé

Cơ địa cậu là thầy chừ tà nhưng sợ ma , không giám thứ phục con ma nào , nên chỉ biết âm thầm cầm lá bùa tự chế bằng dấy kiễm tra , cách cửa bật mở cậu là toáng lên Lộc : Aaaaaaaaaaa

Quăng lá bùa tự chế ra cửa liên tục , cậu không thấy có phãn ứng dì liền ngước lên nhình ,

Lộc : À thì ra là bạn cùng phòng chào bạn đã chở về nhà

Khang cầm lấy tờ dấy bực mình nhè nhàng nhưng nặng chĩu Khang : CẬU HẾT CHUYỆN LÀM HẢ CÁI TÊN KIA . !

Lộc : hiễu lầm tất cã là hiễu lầm , hiễu lầm thôi .

Sau khi nói rỏ ra mới biết cậu ta cụng nghề thấy tiếng hôm qua , lộc mừng rở Lộc : mà sao cậu biết thế?Khang : bởi tôi thấy mà từ nhỏ nên chuyện này cũng khá bình thường đối với tôi rồi .Lộc mở lời

Lộc: hay là tới nay tôi ngủ cùng dường với cậu hạ , cho tình thương mến thương haaa .Lộc cười gượngKhang dứt khoát nói Khang : Không Thế là cậu ngậm ngùi về dường ngủ
 
Bóng Ma Trong Trường Đại Học
CHAP 2 TIẾNG GỎ LÚC 3 GIỜ SÁNG


Ký túc xá nam, tầng 3, phòng 302.“Cốc… cốc…”

Tiếng gõ cửa vang lên lần thứ ba.

Nhẹ như móng tay cào vào ván gỗ, mỏng manh nhưng rợn sống lưng.

Lộc bật dậy khỏi giường, trừng mắt nhìn cánh cửa như thể nó đã làm 1 truyện tay đình không thễ cứu vãn .“Thằng nào rảnh quá ba giờ sáng đi phát tờ rơi hả?” – Lộc làu bàu, đầu tóc bù xù như tổ quạ, giọng ngái ngủ nhưng ngứa tay.Nó biết bên ngoài là 1 thứ không hề sạch sẽ , nhưng lộc vẫn ráng động viên chính mình bằng cách chữi 3 đời nhà nó .Khang không nói gì.

Nó mở mắt trước cả Lộc.

Từ lúc tiếng gõ đầu tiên vang lên, nó đã ngồi dậy thẳng như cây cột điện bị sét đánh.Lộc quay sang nhìn khang nó, giật mình.

“Ê, mày bị mộng du à?

Sao mặt mày trắng bệch vậy?”

“…Có ai đang đứng ngoài cửa.” – Khang nói, giọng đều đều, mắt vẫn dán chặt vào khe cửa dưới ánh đèn ngã vàng nhạt.

“Chỉ là… không có bóng.”

Lộc nuốt nước bọt cái ực.

“Tao đổi phòng được không?”

Khang : “ mày nghĩ giờ còn kịp không.”

Lại “cốc cốc.”

Lộc rút trong balo ra một xấp bùa, run tay giở đại một tờ – chẳng thèm coi nó trừ ma, trừ rận hay trừ bồ cũ.

Quăng vô cửa, hét: “Tao đang trong kỳ huấn luyện sức mạnh nội tâm!

Ai gọi nữa tao trừ thiệt đó!”…Im lặng.Cả hai ngồi chết trân thêm mười phút.

Không tiếng động.

Không gõ cửa.

Không gió.Đột nhiên lại có mùi gì đó thoang thoảng lướt qua ngay đầu mùi khang.Cho đến khi Khang khẽ nhíu mày.

“Ê Lộc… mày có ngửi thấy mùi gì không?”

Lộc hít một hơi – nó suýt nôn ra bữa cơm tôi qua vừa ăn nói .

Mùi tanh.

Không phải mùi máu tươi – mà như mùi máu mốc, như kiễu gì đó đã chết từ lâu rồi ấy .nhưng vẫn có cãm giác nó rỉ ra từng chút một, ngấm vào tường tạo nên cãm giác ghê người.Lộc run giọng: “Mày có chắc nó chưa vô phòng không?”

Khang liếc quanh, rồi thở dài.

“Chắc.

Nó chưa vô đâu.

Nhưng có vẻ… nó để lại thứ gì đó rồi cũng nên.”

Lộc không hỏi thêm.

Nó biết, kiểu gì sáng mai cũng phải mở cửa ra xem .

Và thường thì “thứ gì đó” chẳng bao giờ là kẹo ngọt hay thư tình.Không ai ngủ được nữa.

Cứ thế chải qua 1 đêm đầy u ám và đáng sợ , đối với người sợ ma như lộc thì một đêm mà như kéo dài cã 1 thập kỉ, nó như là 1 cực hình mang tên màn đêm .
 
Back
Top Bottom