Tâm Linh [ Blue Lock/ Allisagi ] Kí Hoạ Linh Yêu

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
393903149-256-k305768.jpg

[ Blue Lock/ Allisagi ] Kí Hoạ Linh Yêu
Tác giả: ItouFuji_
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

" Bầu trời đêm xinh đẹp, vô vàn ánh sao phía xa.

Đua nhau mà toả sáng nơi tăm tối.

"
Mô tả- Một học sinh bình thường chẳng có gì nổi bật, thế mà vì tình cờ nhặt được một lá bùa nhỏ đã làm thay đổi cả số phận cậu học sinh đó.

Mở ra con đường trắc trở đầy gian nan, tìm hiểu về những thứ kì bí ở khắp nơi.

Và rồi lại tình cờ phát hiện ra vô số bí ẩn kinh hoàng.

Cũng kéo theo mối lương duyên vốn đã bị che dấu bấy lâu.

Liệu rằng sẽ có gì chờ đợi cậu-?

Chẳng biết sẽ có con đường đầy hoa nào được trải ra không-??

Hay chỉ mà một màn đêm tăm tối.

Lưu ý-!!

Nv có thể Occ
Có thể có các yếu tố máu me kinh dị
Tác phẩn được khai bút bởi Itou Fujii Tags: allisagikinhdiocc​
 
[ Blue Lock/ Allisagi ] Kí Hoạ Linh Yêu
第一章


Gió nhẹ thoảng qua khu rừng lớn um tùm, âm thanh xào xạc của tán cây hoà cùng giai điệu thanh thót của đàn chim tạo nên khúc hoà ca êm dịu làm lây động lòng người.

Phía ngoài, một đám học sinh kéo nhau đi vào khu rừng lớn, trên vai là những chiếc balo trong khá nặng.

Bọn họ vừa đi vừa cười nói làm bầu không khí yên tĩnh của rừng cây bị phá vỡ.

Một người đi đầu đám đó đưa tay chỉ về phía khu đất khá trống trải, cất giọng mà nói " Này, chúng ta dựng lều trại tại đây đi " Đám học sinh đó nghe thế liền nhanh chân đi đến khu đất, bắt đầu công cuộc dựng lều.

Nhóm ấy có vẻ khá đông, họ chia nhau thành từng tốp nhỏ tầm 2-3 người rồi phân chia công việc cho nhau.

Ở đó có một thiếu niên với mái tóc xanh đen, mang trên vai chiếc balo nhỏ mà bối trối.

Đôi mắt xanh ấy tựa viên Sapphire ánh lên màu xanh của biển bối rối nhìn mọi người đang bận bịu với công việc.

Gương mặt thanh tú hiện lên sự căng thẳng thiếu thoải mái.

Có lẽ dáng vẻ đó khiến người đi đầu ban nãy chú ý, cậu ta tiến đến đưa tay vỗ nhẹ vào vai người kia " Sao vậy Isagi, cậu không khoẻ à-?"

" Không phải, tớ chỉ là hơi bối rối chút thôi " giọng nói nhẹ như tơ hồng vang lên.

Âm lượng cũng vậy mà giảm dần rồi cuối cùng tắt hẳn.

Cậu lấy ngón tay gãy nhẹ má mình, bất lực hỏi " Mọi người tranh nhau làm cả rồi, còn việc gì cho tớ làm không-?"

Cậu trai kia thấy thể liền bật cười lớn, cánh tay vẫn vỗ lấy vỗ để vào vai cậu.

" Còn tưởng gì lớn lắm, mấy này chuyện nhỏ ấy mà.

Cậu đi thử vào phía rừng đó kiếm cành cây đi tối chúng ta đem ra đốt lửa trại "Cậu ta chỉ tay vào phía rừng kia, mắt cậu nhìn theo cánh tay đó rồi cũng gật gật đầu tỏ ý đã hiểu ' Ừm..được rồi để tớ đi vô đó tìm thử " Nói xong liền để chiếc balo ở lại mà chạy vào trong đó, cậu trai kia thấy thế cũng vẫy vẫy tay mà nói " Nhớ cẩn thận đó " Đi sâu vào khu rừng ấy, ánh nắng xuyên qua từng khe hở nhỏ của lá cây, cùng làn gió mát thoảng qua mang theo mùi hương dịu mát của thiên nhiên.

Cậu vừa đi vừa ngân nga giai điệu gì đó.

Bước đi thoải mái và vô tư như đang dạo chơi tại khu rừng nhỏ.

Chẳng biết vì sao, đi một lúc lại đi đến một nơi đất trống, xung quanh mọc đầy những đoá hoa bồ công anh xinh đẹp nhưng thứ khiến cậu chú ý nhất lại là cây cỗ thủ cao đứng sừng sững giữa cánh đồng bồ công anh đó.

Tán lá to như một mái vòm lớn che phủ cả một mảng đất.

Có vài nhánh dây lá rũ xuống làm cái cây to ấy trong cổ kính vô cùng.

Cậu theo sự tò mò đang thôi thúc trong lòng tiến lại gần cây cao đó.

Thân cây thô ráp và sần sùi.

Mắt cậu vô tình nhìn phải một thứ gì đó được dáng trên thân cây, nhón chân lên lấy thứ đó xuống.

Cậu mới thấy rõ, một lá bùa trong khá cũ trên đó vẽ vài nét nghệch ngoạc bằng một chất lỏng đỏ gì đó.

Chẳng biết từ đâu cơn gió mạnh thổi qua làm đồng hoa đua đưa, kéo theo đó những hạt hoa công anh bay theo gióCơn gió khá mạnh làm cậu phải giữ yên để trụ lại.

Và rồi gió chẳng còn nữa, mọi thứ trở lại bình thường như chẳng hề có gì xảy ra, cậu tuy thấy kì lạ nhưng vì chợt nhớ ra phải mang đống cành cây ấy về lều nên cũng bỏ qua.

Chẳng suy nghĩ gì nhét luôn lá bùa vào túi, ôm lấy đống cây khổ chạy về hướng lều trại.

Bóng dáng cậu dần biến mất trong con đường mòn.

Trên thân cây nơi tấm bùa được lấy xuống từ bao giờ đã xuất hiện một vòng tròn nhỏ, bên trong vòng tròn đó một hình ngôi sau đỏ thẳm sáng lên.

Xung quanh cây ấy giờ có một làn khí đen chẳng rõ từ đâu bao phủ lấy.

Mây đen kéo đến như đang báo hiệu cho điều gì đó rất xấu sẽ đến...
 
[ Blue Lock/ Allisagi ] Kí Hoạ Linh Yêu
第二章


Nơi rừng thiên hoang vu lạnh lẽo, mây mờ che đi ánh trăng sáng chói, bóng vầng trăng tròn lấp loa dưới màng sương mờ đục.

Sự lạnh lẽo của khu rừng vắng khiến ai nhìn thấy cũng đều phải rùng mình, những âm thanh của đàn quạ đen vang khắp khu rừng, kéo theo cơn gió nhẹ.

Một nơi nào đó tại khu rừng, đóm lửa sáng le lói ở giữa bóng tối hiu quạnh.

Đám người tụ tập ngồi thành một vòng lớn quanh đống lửa, hát vang bài ca trong sự vui vẻ.

Tiếng hát ấy cưa vang vang đến từng ngõ ngách nhỏ, xuyên qua hàng cây xanh lớn.

Rồi cứ thể mà vang vọng khắp khu rừng.

Bọn họ cười đùa vui vẻ, bầu không khí bấy giờ lại trở nên dễ chịu hơn.

Và rồi một giọng nói cất lên " Hay chúng ta tổ chức kể câu chuyện nào đó thử xem-?"

Cậu học sinh kia hào hứng, vừa cười vừa nói lên ý kiến của bản thân mình.

Ban đầu có vài người vẫn còn lo sợ nhưng rồi cũng đồng ý.

Thế là cả đám lại ngồi quanh lại tại đóm lửa kia, ai nấy cũng đều háo hức.

Bỗng một người đứng dậy, là kẻ đi đầu đám hôm qua, có lẽ đây chính là người chỉ huy và quản lý buổi hội trại này.

Cậu ta đi đến giữa trung tâm vòng tròn, miệng cười rất tươi nói.

" Để tớ kể cho mấy cậu nghe một câu chuyện thú vị " Bao ánh mắt đổ dồn về phía hắn, ai ai cũng trưng ra biểu cảm khó hiểu và tất nhiên cậu cũng thế.

Cậu ta tỏ vẻ dáng vẻ thần bí, giọng nói cũng hạ xuống.

" Cậu chuyện có thật xảy ra tại khu rừng này.."

Dứt câu, cơn gió lớn bỗng từ đâu thổi tới, cây cối đung đưa theo cơn gió.

Đàn quạ đang đậu trên cành cây ở khắp nơi bị động tỉnh mà bay loạn đi.

Khung cảnh tối tăm chỉ nhìn thấy ánh lửa nhỏ với những tiếng quạ kêu vang trời ấy đã khiến một vài đứa trong đám sợ hãi.

Cậu ta vổ vổ tay nhằm để mọi người chú ý đến " Đừng có phân tâm, tập trung đi tớ kể cho nghe " " Cậu làm bọn này hồi hộp quá đó" trong đám người có một kẻ cất lời nói trong sự hồi hộp.

Cậu ta bật cười một lúc rồi cũng dừng lại " Cái này tớ cũng mới biết gần đây thôi, câu chuyện có thật xảy ra tại chính khu rừng mà chúng ta đang ở " Họ nhẹ vài tiếng như đang điều chỉnh lại giọng nói và rồi cất giọng đầy mờ ám " Cách đây vài ngày trước, tại khu rừng này người dân phát hiện 2 thi thể của đàn ông, bọn họ được miêu tả là chết vì bị một vật nhọn đâm vào nhiều nơi trên cơ thể, phần cổ có thêm một dấu răng cùng với nhiều vết cào cấu ở khắp nơi.

Chết rất ghê rợn."

Kể tới đây, bầu không khí vui vẻ ồn ào ban nãy bỗng im lặng, cậu ta lại cất lời kể tiếp " Tớ còn nghe nói, thi thể được tìm thấy tại cái cây cổ thụ to lớn.

Hai thi thể nằm ở dưới góc cây đó.

Khi cảnh sát địa phương biết tin và tới đó, bọn họ nói hai người đã chết kia còn rất trẻ tuổi, và bọn họ chẳng hiểu vì sao lại tìm thấy một vài thứ kì quái ở chổ hai người đó.

" Khi nghe tới cây cổ thụ cậu có chút khựng lại, mắt mở to.

Trong lòng thầm nghĩ liệu có phải là nơi cậu vô tình đi đến hôm qua, sự bất an từ nơi sâu thẳm trỗi dậy."

Trên người bọn họ mang theo vài lá bùa được viết bằng loại mực đỏ gì đó, thêm vào đó là một miếng gỗ được khắc chữ 护 [Hộ] và một cái chuông đồng" Cậu ta liệt kê những thứ được cảnh sát tìm thấy, ai ai tại đó cũng đều im lặng mà lắng nghe.

" Cảnh sát ở đó kết luận đây là một vụ giết người do một tên nào đó gây ra, tiến hành truy lùng và điều tra bắt giữ tên hung thủ, nhưng vì vụ án đó có quá nhiều điểm bí ẩn và có chút vô lý nên tới giờ vẫn chưa được phá.

Trở thành một vụ án treo chưa có lời giải"
 
[ Blue Lock/ Allisagi ] Kí Hoạ Linh Yêu
第三章


Giọng nói trầm khàn vang lên, bầu không khí ngột ngạt đến khó thở.

Cậu thiếu niên ngồi đó lắng nghe câu chuyện bạn mình kể mà không khỏi rùng mình, đầu cậu như đang suy nghĩ gì đó.

" Hình như tớ nghe người ta nói về vụ án này trên Tivi rồi " một người trong nhóm buộc miệng nói kéo theo đó là tiếng xì xào bàn tán của mọi người.

" Nghe bảo đâu chết trong thảm lắm" " Mấy vật dụng của hai nạn nhân đó trong cũng kì lạ nữa "" Cậu không biết đâu người dân phát hiện bảo khung cảnh khi ấy kinh hoàng lắm "" Thật sao-??"

" ..."

Trong khung cảnh ấy, vẫn còn một cậu trai ngồi đó ngẫm nghĩ trông vô cùng khác biệt.

Cậu nhìn vào ngọn lửa đang cháy đó, mơ hồ nhớ lại chuyện xảy ra khi sáng.

" Lá bùa...chuông đồng " " Liệu có phải giống cái lá mình tìm được lúc sang không nhỉ-?"

Từng suy nghĩ hiện lên trong đầu cậu, tay cậu vô thức chạm vào túi nơi bản thân đã đem lá bùa nhét vào trong đó.

Nhưng rồi cũng bỏ qua việc đó, có lẽ nó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên...chắc vậyÂm thanh hai tay vỗ vào nhau làm mọi người chú ý, ánh mắt dồn về một phía đó là nơi người quản lý đang đứng.

Cậu ta hơi hít nhẹ một hơi rồi nói tiếp " Tớ còn một câu chuyện nữa, cũng đã xảy ra tại chính khu rừng này.

Câu chuyện do người dân gần đây kể lại " " Mấy cậu nghe không-?"

Cậu ta nhìn mọi người một lượt, có lẽ bọn họ cũng hứng thú mà tụ lại tiếp tục lắng nghe.

" Tớ nghe người dân kể lại "" Đây là một câu chuyện có từ rất lâu hình như cách đây cũng gần 1000 năm thì phải.

"" Chuyện xảy ra lâu đến vậy sao-?"

Cậu thầm nghĩ trong lòng mình" Khi đó, ở gần đây có một ngôi làng khá nhỏ.

Người dân tại ngôi làng đã cứu được một cô gái sắp chết tại bìa rừng này, toàn thân đầy những vết thương, gương mặt thiếu sức sống chỉ còn lại chút hơi tàn.

Bọn họ đưa cô ấy về làng vè chăm sóc, chẳng biết có phải trùng hợp hay không."

"Từ lúc cô gái đó ở lại được một tháng, ngôi làng thường xảy ra nhiều vụ ga cầm như gà, vịt bị giết chết.

Cách thức đều giống nhau là đều bị cắn xé và mất máu.

Người dân tại đó cứ nghĩ chỉ là một con thú hoang nào đó vào làng rồi ăn mất gà, cũng đã chia người ra canh me và đuổi bắt con thú hoang đó" " Thế mà tìm mãi vẫn chẳng thấy đâu, những vụ gà vịt bị giết ngày càng gia tăng.

Điều đó khiến những người dân sợ hãi nhưng họ lại chẳng tìm thấy được gì.

Cô gái mà họ cứu về thì ngay càng khoẻ lên nhanh chóng.

Vào một ngày nọ, một ông bác đang ra sau vườn để kiểm tra xem gà nhà mình còn ổn không thì phát hiện, một nữ tử mặc bộ xiêm y trắng, mái tóc xõa ra.

Tà áo thấm một mảng máu.

Bên cạnh là một người phụ nữ nằm đó.

Thân thể bị vô số vết cào cấu cùng những dấu răng ở phần cổ.

"Cậu ta dừng lại một lúc rồi tiếp tục kể tiếp.

" Ông ta vì quá sợ hãi mà đã la toáng lên làm cô gái kia chú ý, cô ta quay lại nhìn với cặp mắt dữ tợn, sắc đó quái dị hiện rõ trong đôi mắt đó.

Giờ đây ông chú kia mới phát hiện đó chính là cô gái dân làng cứu về không lâu.

Sợ hãi đến nổi tay chân bủn rủn ngã phịch xuống đất.

Cô ta tiến đến phía đưa đôi tay với móng sắt nhọn đến.

Môi nỡ nụ cười ghê rợn, để lộ ra chín cái đôi hồ ly."

Kể đến đó cậu không khỏi rùng mình, tưởng tượng cảnh tượng kinh hoàng ấy thôi cũng đã cảm thấy ghê sợ vô cùng, cậu thầm nghĩ " Thế mà lại là hồ ly thành yêu, cứ tưởng đó chỉ là một con yêu quái do con người nghĩ ra."

Đám người xôn xao, có người trong đó cất giọng hỏi " Thế tiếp đó ông ta như thế nào-?"

Người đứng ở trung tâm chỉ thản nhiên như không mà nói" Tất nhiên là chết chứ sao, không chỉ mình ông ta mà cả ngôi làng đó hầu như đều chết"
 
[ Blue Lock/ Allisagi ] Kí Hoạ Linh Yêu
第四章


Thật kì lạ...

Đó là một suy nghĩ hiện lên trong đầu câu khi nghe hết câu chuyện đó.

Nó có rất nhiều thứ làm cậu bận tâm đến, nhất là về yêu ma ấy.

Cậu luôn nghĩ chúng chỉ có trong truyền thuyết, vốn không có thật.

Thế mà giờ đây lại chính tai nghe thấy một chuyện như thế, bao nhiêu sự hoài nghi len lõi qua từng dây thần khinh truyền thẳng đến não.

" Hồ ly...chuông đồng " lẫm bẩm chúng trong miệng cậu dần hoài nghi về chính thế giới nơi bản thân đang sinh sống.

Bỗng một giọng nói cất lên, kéo cậu khỏi dòng suy nghĩ như cơn sóng dữ đang nhấm chìm lấy mình.

"Khuya rồi, mau đi ngủ thôi "" Mai chúng ta còn phải về đó " cậu thiếu niên ấy đang như đuổi tất cả về lều trại, trong đó tất nhiên có cả cậu.

Lặng lẽ trở về phía lều trại lớn, bỏ những suy nghĩ ấy ra sau đầu.

Cậu thầm nghĩ do bản thân mình quá đa nghi.

Ở một bụi cỏ um tùm, cặp mắt sắc xảo đỏ thắm đang dõi theo, đôi mắt ấy mở to với con ngươi đỏ như máu.

Trong ánh mắt đó đem theo sự thèm khát và hận thù.

Nó nhìn chầm chầm vào bóng lưng cậu như thể muốn nuốt trọn lấy.

Cậu rợn người cảm giác có thứ gì đó đang theo dõi bản thân, quay ngoắt ra sau nhìn lấy nhìn để, cuối cùng chẳng có gì nên cũng mặc kệ.

Ánh trăng sáng kì ảo, từ lều bóng dáng ai đó bước ra, mái tóc xanh nhờ ánh trăng sáng mà phản chiếu rõ ràng.

Đôi mắt Sapphire như thể chứa cả đại dương ở đó.

Vì lạ chỗ nên cậu chẳng thể ngủ nổi, liền đi dạo dòng dòng lại khu rừng tối.

Chẳng rõ vì sao lại đi đến đồng hoa công anh lúc sáng, cậu hơi ngẫm người một lúc rồi cũng đi đến gần dưới góc cây cổ thụ to lớn ấy.

Chạm tay mình vào thân cây thô sơ đó, cơn gió lớn phía xa đột ngột lao đến.

Kéo theo đó lá từ cây cũng đi theo.

Chúng lao đến làm cậu phải dùng tay để chống đỡ lại, khi gió đã ngừng cậu bỏ tay xuống, vừa mới mở mắt liền chạm phải ánh mắt đỏ sắc bén.

Một cô gái cùng đôi mắt đỏ đứng cách cậu không xa.

Cô ta đứng đó trên người là một bộ Kimono đen có thêu hoạ tiết những đoá hoa bỉ ngạn đỏ.

Cậu hơi khó hiểu e dè cất lời" Cô là ai-?"

Sự cảnh giác của cậu thể hiện rõ trong câu nói đó.

Ánh mắt thay đổi trở nên đề phóng nhìn cô gái trước mặt mình.

Cô ta hơi mỉm cười nhìn cậu, giọng nói vang lên đầy ma mị."

Nếu ta nói ta là yêu, ngươi có tin không-?"

Chất giọng quyến rũ mang theo sự ma mị khó đoán, tay cô ta chạm vào mái tóc mình, thong thả mà nghịch nó.

Còn cậu khi nghe câu hỏi đó hơi ngẩn người, lùi lại vài bước như đang cố né xa người trước mắt.

Thấy biểu hiện đó, gương mặt sắc xảo xinh đẹp của cô ta lộ ra chút thích thú.

Thoáng cái liền biến mất, cậu thấy thế cũng giật mình ngó nghiêng xung quanh.

" Biến mất rồi-!!?"

Cậu thầm nghĩ trong lòng mình, cảm giác hỗn loạn trỗi dậy dữ dội như đang nhấn chìm tâm trí cậu.

Bỗng đôi mắt đỏ quen thuộc đó hiện ra ngay trước mắt, gương mặt cả hai đối diện nhau, tầm mắt cậu chạm ngay con ngươi đỏ thẫm ấy.

Nó làm cậu đơ cứng cả cơ thể chẳng cữ động nổi.

Cô ta thoát ân thoát hiên xuất hiện ngay trước mặt cậu, móng vuốt sắc bén chạm vào gương mặt thanh tú đó" Trên người ngươi có mùi giống bọn ta-??"

Cô ta nghiêng nhẹ đầu, tiến sát lại cổ cậu ngửi ngửi" Không đúng lắm, mùi trên cơ thể ngươi khá nhẹ..."

Giọng nói có phần trầm xuống.

Cậu chẳng giám thở mạnh chôn chân tại chỗ không thể làm gì.

Có lẽ là bị doạ sợ rồi...
 
[ Blue Lock/ Allisagi ] Kí Hoạ Linh Yêu
第五章


Cơ thể cậu đơ cứng, đôi mắt mơ hồ nhìn vào vô định.

Bóng dáng thiếu nữ đang còn đứng trước mặt cậu, móng tay nhọn chạm vào từng thớ da thịt, hơi lạnh từ các ngón tay truyền qua cơ thể.

Hơi buốt lạnh lẽo làm cậu rùng mình.

Nụ cười quái dị hiện rõ trên gương mặt ấy, mắt cô ta bỗng sáng lên, đôi tai cáo cùng đuôi dần lộ ra.

Cậu chú ý đến những chiếc đuôi cáo dài đang từ tự hiện rõ ra.

Chúng mờ ảo thoát ẩn thoát hiện trong vô định.

Khi đến cuối nó cũng hiện rõ ra, bấy giờ cậu mới chú ý.

" Cô ta.. chỉ có 6 đuôi-?

" Cậu thầm nghĩ trong đầu mình.

Nhìn số đuôi cáo ấy mà không khỏi e dè.

Chẳng rõ cô gái đó có ý định gì, quơ móng vuốt muốn cào vào mặt cậu, theo một phản xạ tự nhiên nào đó.

Cậu lùi về sau né đi đòn cào ấy, cố né khỏi nó.

Sự né tránh ấy đã chọc giận cô ta, nổi giận lao về phía cậu như mất kiểm soát.

Ánh mắt đỏ rực, hết lần này đến lần khác vồ tới.

Làm cậu phải chật vật tránh né nhưng đâu thể tránh mãi.

Ngay lúc đang cố gắng tránh khỏi đó một lần nữa, nhưng bất thành.

Cậu bị đẩy ngã xuống nền đất, khó khăn mà gượng dậy, móng vuốt sắc bén lao đến.

Chẳng thể nào tránh khỏi, cậu cứ ngỡ bản thân sẽ bỏ mạng tại đây.

Nhắm chặt đôi mắt như đang muốn buông xuôi.Những chẳng có gì xảy ra cả, mở hé đôi mắt nhìn tình hình xung quanh, phía trước cậu.

Một lá bùa vàng ở đó, chặng lại cơn phát điên của cô tiểu hồ ly đó.

Nơi lá bùa tạo nên một màn chắn che chở, từ càng cây cổ thụ cao, chẳng biết từ bao giờ một bóng người đang đứng trên cành cây cao ấy.

Ngưởi đó dùng một tay mình bám vào thân cây to, còn tay kia thì đưa lên miệng, hai ngón tay đan lại.

Miệng thì đang lẫm bẩm gì đó.

Sau đó, cô ả kia liền bị một lực hất văng ra, đứng cách cậu một khoảng.

Cậu bất ngờ trước những thứ đang xảy ra, như thể não vẫn chưa xử lý hết đống thông tin bản thân vừa nhận được.

Ngồi đơ người dưới nền đất, người phía trên cây nhảy xuống che chắn trước cậu.

Giờ đây cậu mới có thể nhìn rõ, là một cậu thanh niên.

Dáng người cậu ta cao lớn, ước chừng tầm trên 1m80, mái tóc xanh đen cùng đôi mắt sắt bén.

Cậu ta hơi quay lại liếc mắt nhìn cậu, tặc lưỡi một cái rồi nói " Đúng là...đến tìm đường chết sao-?"

Trong giọng nói trầm khàn mang theo sự khó chịu và cả chút lo lắng, tay cậu ta đưa lên vò nhẹ mái tóc của bản thân, liếc mắt nhìn về phía xa.

" Hồ ly 6 đuôi-?"

" Chỉ mới luyện thành [Lục Vĩ Hồ] mà đã đi tác oai tác quái, giết hại người khác.

Mày đúng thật rất có gan đấy "Dứt câu, liền rút thanh kiếm đang vắt bên hông ra.

Lưỡi kiếm màu bạc toả sắc sáng dưới màn đêm.

Cô ả kia lao đến, muốn tấn công liền bị một kiếm chặn lại.

Cậu ta dùng thanh kiếm chặn lại đòn đó, rồi lấy ra một lá bùa, dán nó lên lưỡi kiếm rồi bắt đầu trong miệng lẫm bẩm gì đấy.

Tuy âm lượng nhỏ nhưng vì ở gần cậu vẫn nghe thấy được.

" Thiên địa chính khí.

Phù mệnh trừ yêu-!!"

Lá bùa sáng lên, cậu ta cầm kiếm lao đến chỗ cô ả.

Lưỡi kiếm sắt bén chém xuống, muốn cắt đi đuôi cáo ấy.

Cô ả kia tránh né quyết liệt, rồi cũng ra đòn đáp trả lại.

Cả hai chiếm đấu tầm năm hiệp, rồi cậu ta cũng đẩy lùi được cô ả kia, có vẻ vì chiến đấu quá nhiều đâm ra cô ả ấy mệt mỏi đứng còn chẳng vững.

Trên người đây vết chém do kiếm gây ra.

Cậu ta dừng lại, tay đưa lên tạo thành một ấn kí nào đó.

Một dấu ấn đang sáng lên trên cánh tay cô ả kia.

" Ấn Niêm Phong " Dứt câu, từ dấu ấn trên người ả ta sáng lên, những sợi xích vàng mờ ảo quấn quanh cả người ả.

Hoảng loạn muốn thoát ra nhưng chẳng thể, những sợi xích quấn chặt, trói lấy cả người ả.

Cậu ta nhìn cô ả đang dãy dụa, giọng nói trầm khàn vang lên."

Ấn-!!"

Một chữ thôi, sợi xích siết chặt, cô ả đau đớn hét lên.

Rồi tới, tầm năm lá bùa vàng với những nét chữ đỏ nghệch ngoạc, dáng thẳng lên người ả.

Khi bùa đã dán thành công, phong ấn đã hoàn thành.

Cậu ta mặc kệ cô ả kia, quay người đi về hướng cậu.

Bấy giờ cậu vẫn ngồi dưới nên đất lạnh, trên má dòng máu nhỏ từ miệng vêt thương do tránh né khỏi sự tấn công ban nãy.

Cậu ta khụy gối xuống trước mặt cậu, tay lấy từ túi ra một chiếc khăn nhỏ, lau nhẹ vệt máu đang nhỏ giọt.

Động tác ân cần nhẹ nhàng.

Cậu bất ngờ trước hành động đó, ngồi im như trời trồng.

" À...tôi không sao " Hoàn hồn lại, câu đưa tay lên ngăn lại hành động đó, có chút ngại ngùng lên tiếng.

" Đúng là ngu ngốc, đêm hôm lại chạy ra đây "" Mày muốn chết lắm à-?"

" Nếu tao không đến kịp thì nãy giờ mày đã bị con ả hồ ly đó ăn mất xác rồi " Cậu ta cáu gắt nhìn cậu, miệng thì cứ thốt ra những lời nhằm trách mắng.

Cậu im lặng một lúc rồi nhìn cậu ta mà hỏi."

Cậu...là ai vậy, còn ban nãy là sao-?"

" Cô gái đó ...cô ta thật sự là yêu sao-?"

Bao nhiêu câu hỏi vốn được kìm nén giờ đây như dòng thác mà tuôn trào, sự bàng hoàng xen lẫn nghi hoặc hiện rõ trên nét mặt cậu.

Cậu trai kia nhìn cậu một lúc cũng thở dài.

" Biết ngay thế nào cũng lại là câu hỏi này" điều cậu ta nói làm cậu có chút khó hiểu, hình như cậu ta quá quen với những câu hỏi đó thì phải.

Đôi mắt cậu ta nhìn cậu, ẩn chứa nhiều điều khó nói" Có lẽ nói ra mày sẽ không tin nhưng mà điều mày thấy nãy giờ đều là thật "" Cô gái ban nãy chính là do một con [Lục Vĩ Hồ] mới luyện được 1000 năm hoá thành, chuyên đi giết hại người thường để ăn thịt "" Vậy cậu là ai-?"

" Cậu không sợ cô ta sao "Câu hỏi đó làm cậu ta bật cười nhẹ, nhếch môi nhìn cậu" Sợ-??

Một con hồ yêu chỉ gần đạt cấp [Trung Yêu] thì có gì phải sợ.

" _____________________ - [Lục Vĩ Hồ] : Hồ ly đã tu luyện đạt 1000 năm sẽ tiến hoá lên 6 đuôi.

- [Ấn Niêm Phong] : theo cốt truyện đây là một ấn dùng để phong ấn tà ma yêu linh.- [Trung Yêu] : Được hiểu là yêu ma đạt cấp độ tu vi 1000 năm ( Xếp thứ hai từ trên xuống trong bản xếp hạng cấp bậc tại cốt truyện )
 
Back
Top Bottom