Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Binh Vương Thần Bí

Binh Vương Thần Bí
Chương 800



Cọng cỏ nhẹ nhàng lay động trên đống đất. Bên dưới đống đất khoảng hai thước, trong cái túi đựng xác màu xanh biếc, toàn thân Giang Khương vẫn bị máu bao phủ. Chỉ là mười mấy ngày trước không một tiếng động, bây giờ lồng ngực đang phập phồng ổn định.

Một luồng khí tức sinh cơ ấm áp đang lan tràn quanh thân Giang Khương.

Ở sâu trong đan điền, nguồn năng lượng khổng lồ của dược vật đã sớm tiêu tan, chỉ còn lại một ít. Dường như trong thời gian mười mấy ngày qua đã bị Giang Khương hấp thu gần hết.

Lúc này, chút năng lượng còn sót lại dưới sự vận hành không ngừng của nội khí đã nhanh chóng tan rã, sau đó dung nhập vào nội khí, chậm rãi vận hành chung quanh kinh mạch của Giang Khương, sau đó rót vào từng tế bào, theo một quỹ đạo đặc biệt, một lần nữa trở lại kinh mạch.

Những nơi mà nguồn năng lượng dược lực đi qua như kinh mạch, tế bào, xương dường như cũng đã được cường hóa, nội khí của hắn cũng dần dần được ngưng luyện không ít.

Nếu lúc này có cao thủ Thiên giai ở đây, tất sẽ cảm nhận được tình huống nội khí vận hành trong cơ thể Giang Khương, chắc chắn sẽ bị hù dọa. Tình huống ngưng luyện nội khí của Giang Khương cực kỳ kinh khủng, mạnh hơn gấp đôi so với tình huống ngưng luyện nội khí của cao thủ Thiên giai bình thường.

Nhưng tốc độ vận hành nội khí lại chậm hơn cao thủ Thiên giai một chút.

Nhưng với tốc độ vận hành càng lúc càng nhanh của hắn, năng lượng không gian chung quanh cũng trở nên ba động kịch liệt. Chỉ thấy mấy cọng cỏ trên đống đất giống như gặp phải gió lớn, bắt đầu điên cuồng lắc lư.

Sau đó, những loài cỏ dại dài hơn bên cạnh đống đất cũng nhẹ nhàng dao động, sau đó dần đung đưa ngày càng lợi hại. Đồng thời, lấy đống đất làm trung tâm, xung quanh bắt đầu nổi lên một vòi rồng nhỏ.

Hô hấp vốn đang ổn định của Giang Khương cũng trở nên dồn dập, mức độ dồn dập ngày càng tăng lên, mi mắt rung động, giống như người đang ngủ say sắp tỉnh dậy.

Thời gian từng phút một trôi qua. Lốc xoáy xung quanh đống đất càng lúc càng lớn. Ngay cả cành lá của cây đại thụ cách đó không xa cũng nhẹ nhàng lay động.

Vù vù! Gió lớn bắt đầu tàn phá chung quanh, khiến cho cây đại thủ cũng bị lay động theo. Nếu lúc này có người ở đây, chắc chắn sẽ bị cảnh tượng trước mắt hù dọa mất.

Cũng may, Ngô tiên sinh lựa chọn nơi ít có người lui tới. Mặc dù Giang Khương làm ra động tĩnh rất lớn, nhưng ngoại trừ vài con thỏ nhỏ, cũng không kinh động bất luận người nào.

Lốc xoáy cao đến mấy chục thước rất nhanh xoay tròn trên bầu trời. Tốc độ vận chuyển nội khí trong cơ thể Giang Khương cũng càng lúc càng nhanh. Hai mắt nhắm chặt của Giang Khương cũng động đậy càng ngày càng nhiều. Thậm chí ngay cả thân hình cũng bắt đầu rung động.

Đột nhiên lốc xoáy nhanh chóng thu nhỏ lại, giống như bị đống đất hút vào.

Sau đó phát ra tiếng nổ mạnh, cả đống đất bị nổ tung, chỉ còn chừa một cái hố nhỏ.

Giang Khương nằm trong hố đất, máu trên mặt và người đã tróc ra, lộ ra gương mặt trắng nõn. Quần áo rách nát, chỉ còn chừa lại vài chỗ quấn trên người. Toàn thân trên dưới đã không còn vết máu, chỉ còn lại là da trắng như da trẻ con.

Cặp lông mi thon dài còn hơn cả con gái nhẹ nhàng run lên hai cái rồi chậm rãi mở ra. Đồng tử trong suốt hiện lên quang mang khiếp người.

Hội nghị tranh cử vị trí chủ nhân Tế Thế Đỉnh diễn ra không có gì bất ngờ. Có được sự ủng hộ của Trưởng lão viện và một số thành viên hội viện ủy, sau khi bỏ phiếu kín, Thiên y sư Chu Thế Dương quả nhiên thuận lợi thu hoạch được nhiều phiếu nhất, có tư cách trở thành chủ nhân mới của Tế Thế Đỉnh.

Trên màn hình hiển thị số phiếu, các thành viên Thiên Y Viện có chút ngoài ý muốn, nhìn Chu Thế Dương cười không mấy vui vẻ, rồi nhìn Hồ trưởng lão và Lý trưởng lão bên cạnh, trong lòng ai nấy liền hiểu ra.

Chu Thế Dương đạt được sự ủng hộ của trưởng lão viện, nhưng nhìn ông ta cười không được vui cho lắm, mọi người đều hiểu. Đặc biệt là các vị Thiên y sư lại càng rõ ràng hơn. Ngày hôm qua Chu Thế Dương đã phải bỏ ra một cái giá rất lớn, dùng điểm tích lũy cả đời để đổi lấy đan dược cao cấp nhất của Thiên Y Viện. Ban đầu mọi người còn không biết tại sao, nhưng bây giờ thì xem như đã hiểu ra.

Chỉ có đan dược như vậy mới có thể khiến cho Hồ Quang Dương, đặc biệt là Lý trưởng lão động tâm, toàn lực ủng hộ Chu Thế Dương.

Nhưng mặc kệ thế nào, với tư lịch và năng lực của Chu Thế Dương, hoàn toàn xứng đáng trở thành chủ nhân của Tế Thế Đỉnh. Chỉ là nghĩ đến sau khi Chu Thế Dương trở thành chủ nhân đại đỉnh, qua hai ba năm nữa, có thể bài danh thứ hai của Thiên Y Viện, mọi người không khỏi có chút cảm thán lẫn hâm mộ.

Chỉ có La Thiên Minh là hoàn toàn lạnh nhạt, dường như không thèm để ý đến việc Chu Thế Dương giành được vị trí chủ nhân Tế Thế Đỉnh. Mọi người đều cho rằng La Thiên Minh vẫn hy vọng Giang Khương còn sống. Dù sao, chỉ cần Giang Khương không chết, cho dù Chu Thế Dương có được tư cách trở thành chủ nhân Tế Thế Đỉnh, nhưng cũng không cách nào làm cho nó nhận chủ.

Nhìn biểu hiện của La Thiên Minh, mọi người đều thở dài. Giang Khương mất tích lâu như vậy, tỷ lệ còn sống thật sự quá thấp. Chỉ là mọi người không nỡ làm tan hy vọng của La Thiên Minh. Chỉ nhìn La Thiên Minh chỉ trong mười ngày ngắn ngủi mà tóc đã bạc gần một nửa thì biết áp lực trong lòng ông rất lớn. Nếu như xác định được Giang Khương thật sự đã chết, chỉ sợ La y sư sẽ không chống đỡ nổi.

Dưới sự chúc mừng của các thành viên hội Viện ủy, Chu Thế Dương miễn cưỡng cười đáp lại. Để có được tư cách trở thành tân chủ nhân Tế Thế Đỉnh, ông ta đã bỏ ra một cái giá rất lớn. Ít nhất, vất cả cả đời của ông ta đã đổ ra hết vì cái tư cách này. Quả thật là táng gia bại sản.

Sau khi xác nhận tư cách xong, Từ Khải Liễu liền tuyên bố ngày mai sẽ tiến hành nghi thức phong đỉnh. Sau bảy bảy bốn mươi chín ngày, Chu Thế Dương sẽ chính thức thay thế vị trí của Giang Khương, một lần nữa nhận chủ, trở thành chủ nhân chính thức của Tế Thế đỉnh.

Chu Thế Dương một đêm không ngủ, cũng không biết là đau lòng hay là hưng phấn.

La Thiên Minh cũng một đêm không ngủ. Bởi vì một khi tiến hành nghi thức phong đỉnh, sẽ xác nhận được Giang Khương còn sống hay không.

Nếu Giang Khương còn sống, nghi thức phong đỉnh sẽ không hoàn thành được. Nhưng nếu nó được thuận lợi hoàn thành, xem như Giang Khương đã chết.

Không ngủ như hai người cũng có không ít người. Bởi vì Giang Khương mất tích, Tế Thế Đỉnh một lần nữa chọn lại chủ nhân, các đại thế gia và Cổ môn trên cơ bản cũng biết được việc này.

Có người vui mừng có người buồn.

Tề gia, hai cha con Tề Lãng và Tề Nhạc Minh đang nhàn nhã ngồi uống trà, gương mặt tràn đầy vẻ đắc ý.

- Mấy ngày trước, Tuyên Năng vì chuyện Giang Khương trở thành chủ nhân của Tế Thế Đỉnh mà đắc ý. Bây giờ để xem còn đắc ý nữa hay không. Chờ đến ngày mai, nhất định sẽ đến bái phỏng Tuyên Năng một chút. Hahah…

Tề Lãng cười vui vẻ vô cùng, nhìn con trai bảo bối của mình, nói:

- Nhạc Minh, cuối cùng thì con cũng đã xả được hận rồi.

- Hừ, Giang Khương chết còn chưa tính, nhưng Tuyên Tử Nguyệt, con tuyệt đối không bỏ qua cho cô ta đâu.

Tề Nhạc Minh đã lâu không lộ diện, gương mặt anh tuấn tràn đầy vẻ lạnh lẽo, nhìn Tề Lãng phía đối diện, cười lạnh nói:

- Ngày mai, con sẽ cùng cha đến nhà Tuyên gia an ủi một chút.

- Được, được, haha…

Vợ chồng Tuyên gia quả thật như cha con Tề Lãng đã đoán trước, sắc mặt vô cùng khó coi. Tuyên Năng nói:

- Thiên Y Viện cũng đã truyền ra tin tức tuyển chọn tân chủ nhân cho Tế Thế Đỉnh. Nếu là như vậy, bọn họ đã nhận định Giang Khương đã….

Nghe chồng nói không hết lời, Tuyên mẫu cũng cảm thấy buồn bã. Vốn bà tưởng rằng con gái của mình cuối cùng cũng tìm được một người chồng tốt, không nghĩ đến Giang Khương lại đoản mệnh như vậy.

- Ông trời đố kỵ anh tài mà.

Thấy vợ mình như già thêm vài tuổi, Tuyên Năng nhìn trần nhà, cười khổ:

- Bà hãy gọi điện thoại cho Tử Nguyệt, hỏi xem nó có muốn về nhà hay không. Nếu nó muốn về, cứ để nó về. Có chúng ta bên cạnh, nó hẳn sẽ dễ chịu hơn một chút.

- Ừm, để tôi gọi cho nó.

Tuyên mẫu bất đắc dĩ nói.

Nghi thức phong đỉnh trăm năm đã không tiến hành qua. Nhưng tất cả các ghi chép về nghi thức có liên quan đều được truyền thừa lại, nên đối với việc tiến hành nghi thức phong đỉnh không hề có bất cứ khó khăn gì.
 
Binh Vương Thần Bí
Chương 801



9h sáng, nghi thức phong đỉnh chính thức bắt đầu. Tất cả thành viên hội Viện ủy và thành viên ngoài cấp bậc y sư đều đến tham dự nghi thức.

Võ trường hậu viện Thiên Y Viện đứng đầy người đến xem nghi thức. Hội viện ủy và hai trưởng lão của Trưởng lão viện đang ngồi hàng trước nhất. Chính giữa võ trường là Tế Thế Đỉnh.

Không ít các y sư lần đầu tiên nhìn thấy Tế Thế Đỉnh, bên ngoài vang lên tiếng nghị luận ầm ĩ.

Thiên y sư Lưu Mộc Dương nhìn thời gian, sau đó gật đầu nói với Từ Khải Liễu. Từ Khải Liễu cũng nhìn thoáng qua thời gian, thấy đã đến giờ, liền phất tay tỏ ý có thể bắt đầu.

- Yên lặng, các vị đồng nhân, xin mời yên lặng.

Lưu Mộc Dương bước ra giữa sân, đứng bên cạnh Tế Thế Đỉnh, nhẹ nhàng nhấc tay ra hiệu tất cả im lặng, cũng không nói gì nhiều:

- Thời gian đã đến, nghi thức phong đỉnh bắt đầu. Mời ba vị Thiên y sư Từ Khải Liễu, Liêu Long Căn, Ninh Hán Dân tiến hành nghi thức phong đỉnh. Mời Thủ tịch trưởng lão Lý Vân Phong, thứ tịch trưởng lão Hồ Quang Dương của Trưởng lão viện và Thiên y sư Chu Thế Dương, chín vị y sư nhất phẩm tiến lên hộ đỉnh.

Dưới ánh mắt chú mục của tất cả mọi người, Từ Khải Liễu, Liêu Long Căn và Ninh Hán Dân chậm rãi đứng dậy, bước đến trước Tế Thế Đỉnh, tạo thành hình tam giác chung quanh.

Đám người Lý Vân Phong cũng theo thứ tự tiến lên, đứng sau đám người Từ Khải Liễu khoảng hai thước, tạo thành vòng tròn mười người, bao vây ba người Từ Khải Liễu và Tế Thế Đỉnh chính giữa.

Hộ đỉnh cũng chỉ là làm cho có. Nhưng vì Tế Thế Đỉnh là trấn viện chi bảo, nghi thức nào diễn ra cũng phải có hộ đỉnh.

Ít nhất thì trăm năm qua, không có người ngoài đánh vào nội viện Thiên Y Viện, ngay cả lẻn vào cũng không có.

Từ Khải Liễu cũng không chần chừ, tay nhẹ nhàng đặt lên thân đỉnh. Liêu Long Căn và Ninh Hán Dân cũng nhẹ nhàng đặt tay lên.

Nhìn hai người bên cạnh, thấy hai người cũng gật đầu tỏ vẻ chuẩn bị xong, Từ Khải Liễu trầm giọng nói:

- Phong đỉnh bắt đầu, nghịch chuyển ngũ hành.

Theo tiếng quát của Từ Khải Liễu, hai vị Liêu Long Căn và Ninh Hán Dân cũng nhất tề quát theo. Nội khí quanh thân bắt đầu vận hành theo một phương thức đặc biệt, sau đó quán thâu vào bên trong Tế Thế Đỉnh.

Nghe tiếng quát lớn của ba vị Thiên y sư, tất cả mọi người đều yên tĩnh, nhìn chằm chằm vào ba người trong sân. Có lẽ cả đời này chỉ có thể nhìn thấy được một hai lần cảnh tượng này mà thôi.

Nội khí ba người quán thâu vào Tế Thế Đỉnh, Tế Thế Đỉnh vốn đang bình thường liền bắt đầu sinh ra biến hóa. Đặc biệt là mười người đứng hộ đỉnh cách đó không xa, rõ ràng cảm nhận được sau khi Tế Thế Đỉnh có được nội khí của ba thiên y sư rót vào, đã bắt đầu tản ra khí tức cổ xưa.

Hơn nữa, nội khí của ba người rót vào càng lúc càng nhiều, hơi thở cổ xưa này cũng tùy thời nhanh chóng tăng lên. Những người trong võ trường cũng có thể cảm giác được luồng hơi thở này.

- A!

Những người vây xem đều thấp giọng kinh hô một tiếng, lúc này mới chân chính cảm nhận được chỗ đặc biệt của trấn viện chi bảo Tế Thế Đỉnh.

Theo thời gian, hơi thở của Tế Thế Đỉnh càng lúc càng đậm, dần dần màu sắc u ám của đại đỉnh cũng mơ hồ sáng hơn.

Ánh mắt của Chu Thế Dương bên cạnh cũng hiện lên sự hưng phấn. Là Thiên y sư, ông ta dĩ nhiên biết rõ quá trình và tình huống phong đỉnh. Đại đỉnh trước mắt bắt đầu tỏa sáng, chứng tỏ nghịch chuyển ngũ hành đã có tác dụng. Khi đại đỉnh hoàn toàn phát sáng, biến thành màu đỏ sậm, chứng tỏ nghịch chuyển ngũ hành đã nghịch chuyển thành công.

Ngũ hành nghịch chuyển thành công đại diện cho phong đỉnh thành công. Tất cả hỗn tạp và những gì còn lại của chủ nhân cũ sẽ được khu trừ sạch sẽ, chỉ chờ 49 ngày sau, sau khi tất cả tạp chất bên trong đại đỉnh hoàn toàn biến mất, nó có thể một lần nữa nhận chủ mới.

Hai vị trưởng lão và tất cả thành viên Thiên Y Viện, đặc biệt là La Thiên Minh đều nhìn chằm chằm Tế Thế Đỉnh. Tình huống tiếp theo của Tế Thế Đỉnh rất nhanh có thể xác định Giang Khương còn sống hay không.

Ba vị thiên y sư liếc mắt nhìn nhau, nhất tề gia tăng nội khí đưa vào, tiến hành từng bước mấu chốt. Chỉ cần hoàn thành bước này, nghịch chuyển ngũ hành xem như đã hoàn thành.

Đại đỉnh dần dần sáng hơn. Hai mắt Chu Thế Dương cũng càng ngày càng sáng hơn.

- Nhanh lên, nhanh lên, sắp thành công rồi.

Lẩm bẩm vài câu, Chu Thế Dương nhìn chằm chằm đại đỉnh, chờ tân Tế Thế Đỉnh mà ông ta đã phải trả cái giá rất lớn để có được xuất hiện. Lại nói tiếp, kỳ thật ông ta vẫn có chút khẩn trương. Bỏ ra cái giá lớn cho hai vị trưởng lão, cũng không phải chỉ vì bốn tấm phiếu, chỉ là vì phòng ngừa vạn nhất mà thôi.

Rốt cuộc không bao lâu sau, thân đỉnh càng lúc càng sáng, bắt đầu có chút đỏ lên. Hai tay La lão nắm thật chặt, vẻ mặt vô cùng khẩn trương.

Giang Khương rốt cuộc như thế nào, Tế Thế Đỉnh có thành công phong đỉnh hay không chính là lúc này.

Các thiên y sư cũng vô cùng khẩn trương, cố gắng toàn lực quán chú nội khí vào Tế Thế Đỉnh, muốn nhanh chóng hoàn thành nghi thức phong đỉnh.

Nhưng Tế Thế Đỉnh đột nhiên phát ra tiếng kêu to. Đại đỉnh đang đỏ bừng chợt tối sầm lại, khôi phục lại màu sắc ảm đạm như ban đầu. Ba người Từ Khải Liễu cũng kinh hô một tiếng, tay bị một luồng phản chấn bức lui về sau.

- Cái gì vậy?

Mọi người đều kinh hô, nhìn dị biến xuất hiện giữa sân, tất cả đều ngẩn cả người.

- Giang Khương chưa chết, Giang Khương còn sống.

La Thiên Minh thất thanh kêu lên, còn Chu Thế Dương thì tái xanh mặt, nhưng cũng không quá mức tuyệt vọng, nhanh chóng hướng ánh mắt về phía hai vị trưởng lão, gương mặt tràn đầy thỉnh cầu và mong muốn.

Hai vị trưởng lão nhìn nhau, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó sải bước tiến lên.
 
Binh Vương Thần Bí
Chương 802



Thiên y sư Từ Khải Liễu nhìn Tể Thế Đỉnh bỗng nhiên trở nên lặng yên không tiếng động sắc mặt tương đối xuất sắc, không thể nào nhận ra đang vui hay đang thất vọng. Thiên y sư Ninh Hán Dân và Thiên y sư Liêu Long Căn thì nhìn nhau một cái, cũng khẽ gật đầu cười khổ một cái.

Đang lúc ba người chuẩn bị xoay người đi, Trưởng lão Mạnh Thiên Phong và Hồ Quang Dương bước lên trước một bước, làm cho Thiên y sư Từ Khải Liễu vừa xoay người đi hơi sững sốt một chút; sau đó khẽ cau mày, trầm giọng nghi ngờ nói:

- Hai vị trưởng lão?

- Viện trưởng Từ... Tình thế Thiên Y viện ta hiện tại không tốt lắm, cần có một chủ nhân Tể Thế Đỉnh có năng lực thật sự xuất hiện. Giờ hãy để Thiên y sư Chu Thế Dương tiếp nhận chủ đỉnh mới, chúng tôi cảm thấy rất tốt...

Hồ Quang Dương đưa tay chỉnh lại vạt áo, sau đó sắc mặt nghiêm nghị nhìn Thiên y sư Từ Khải Liễu nói.

Hồ Quang Dương nói vậy, sắc mặt mấy vị Thiên y sư và thành viên Hội đồng viện đều hơi đổi, chỉ có trên mặt Thiên y sư Chu Thế Dương là lóe lên nụ cười lạnh đắc ý. Lão đã tiêu hao tất cả tích lũy cả đời, dĩ nhiên không chỉ đơn thuần đổi lấy sự ủng hộ của Viện trưởng lão. Đây chính là sự đảm bảo tốt nhất của lão để đề phòng vạn nhất.

- Đúng... Cho nên, chúng tôi đề nghị cưỡng ép Nghịch chuyển ngũ hành...

Lúc này Trưởng lão Mạnh Thiên Phong cũng nhìn Viện trưởng Từ Khải Liễu sắc mặt hơi không vui, trầm giọng nói:

- Bây giờ Thiên Y viện cần có một chủ Tể Thế Đỉnh có đầy đủ năng lực. Chúng ta không có quá nhiều thời gian... Khải Liễu, chắc cô cũng hiểu rõ tính chính xác khi làm như vậy!

- Tôi biết... nhưng làm vậy không công bằng với Giang Khương...

Nghe hai người nói vậy, sắc mặt Thiên y sư Từ Khải Liễu hơi biến đổi. Bà nhìn Mạnh Thiên Phong và Hồ Quang Dương, trầm giọng nói:

- Dẫu sao Tể Thế Đỉnh này cũng là do đứa bé kia một tay đem về và sửa chữa...

- Khải Liễu... Cô là Viện trưởng của Thiên Y viện, phải nghĩ cho đại cục của Thiên Y viện... Đỉnh chủ là Giang Khương hay là Thiên y sư Chu Thế Dương có sự khác biệt rất lớn. Cô cũng biết tình hình hiện tại của viện. Cô có thể hiểu được, nếu chủ Tể Thế Đỉnh là Thiên y sư Chu Thế Dương sẽ có lợi ích gì... Như vậy sẽ giúp Thiên Y viện nhanh chóng thoát khỏi nguy hiểm có khả năng tồn tại!

Trưởng lão Mạnh Thiên Phong nhìn Thiên y sư Từ Khải Liễu trầm giọng nói:

- Mặc dù như vậy đúng là không công bằng với Giang Khương, nhưng chúng ta có thể đền bù cho nó, cấp các loại thuốc cho nó cố bổn bồi nguyên. Mở miễn phí bất kỳ tư liệu cao cấp nào nó cần. Đồng thời sau này cho dù nó không có cơ hội bước lên Thiên vị, chúng ta vẫn có thể cho nó tư cách tiến vài cấp Thiên y sư.

Hồ Quang Dương bên cạnh thấy Thiên y sư Từ Khải Liễu nghe Mạnh Thiên Phong nói vậy đã bắt đầu lộ vẻ chần chừ thì cũng lên tiếng nói:

- Khải Liễu... Cô phải lấy đại cuộc làm trọng, hơn nữa những bồi thường Mạnh trưởng lão dành cho Giang Khương kia cũng đã đủ đền bù... tổn thất cho nó rồi... Nếu không chúng ta đợi mười mấy năm nữa, đợi Giang Khương trưởng thành mới giải quyết những nguy cấp tồn tại trong viện, như thế cực kỳ nguy hiểm... Hơn nữa mặc dù bây giờ Giang Khương vẫn còn sống, nhưng lâu như vậy cũng chưa có tin tức gì, rốt cuộc nó có thể quay về nữa không vẫn là chuyện chưa chắc chắn!

Nói tới đây, Hồ Quang Dương trầm giọng nói:

- Chẳng lẽ cô thật sự muốn để Thiên Y viện ta rơi vào tình cảnh nguy hiểm sao?

Hai vị trưởng lão đã nói đến thế, lúc này rõ ràng Thiên y sư Từ Khải Liễu cũng đang dao động. Tuy bà hiểu rõ kỳ thực cho dù bồi thường cho Giang Khương như vậy cũng hết sức không công bằng. Giang Khương thân là chủ Tể Thế Đỉnh, chỉ cần vài năm nữa, đợi sau khi năng lực ổn định, nhưng thứ gọi là bồi thường này hắn đều có thể dễ dàng lấy được. Nhưng bây giờ, lời của hai vị trưởng lão cũng rất có lý. Bà không thể vì một mình Giang Khương mà lãng phí thời gian và cơ hội tốt trước mắt. Đây là bất công với Thiên Y viện và những người đã phấn đấu vì Thiên Y viện.

Và cái thân phận chủ Tể Thế Đỉnh mà Giang Khương có chẳng qua là do hắn tự nhận chủ. Nếu không thân phận chủ đỉnh này cũng chắc chắn không thể rơi lên người hắn.

Cộng thêm Giang Khương đúng là mất tích. Cả Thiên Y viện cũng không tra ra đối thủ là ai, như vậy thì khả năng Giang Khương có thể trở về không cao.

Sau khi cân nhắc một chút, Thiên y sư Từ Khải Liễu liền do dự quay đầu sang nhìn Thiên y sư Ninh Hán Dân và Thiên y sư Liêu Long Căn.

Hai vị Thiên y sư này cũng mặt đầy vẻ trầm ngâm, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Thiên y sư Từ Khải Liễu, trong mắt bày tỏ rõ, bọn họ cũng không phản đối lời đề nghị của hai vị trưởng lão.

Thiên y sư Chu Thế Dương thấy Thiên y sư Từ Khải Liễu lúc này đã động lòng, mấy vị Thiên y sư khác cũng không phản đối, lúc này lão mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ tia thoải mái. Nếu như vậy, thân phận chủ Tể Thế Đỉnh của mình trên căn bản đã được xác định.

Chỉ cần giờ hai vị trưởng lão cùng tất cả Thiên y sư cưỡng ép tiến hành Ngũ Hành Nghịch Chuyển, hoàn thành nghi thức phong đỉnh, như vậy cho dù Giang Khương có trở lại cũng không có bất kỳ cơ hội nào. Hơn nữa, cưỡng ép tiến hành Ngũ Hành Nghịch Chuyển, giải trừ thân phận chủ đỉnh của Giang Khương như vậy, Giang Khương cũng sẽ chịu tổn thương tinh thần và nguyên khí cực lớn. Như vậy thì lão vừa đoạt được thân phận chủ đỉnh, hơn nữa còn khiến Giang Khương bị thương nặng, đúng là một hòn đá ném hai con chim.

Nghĩ tới đây, Thiên y sư Chu Thế Dương vốn luôn đau lòng âm ỉ vì những viên đan dược giá trị liên thành kia lúc này cuối cùng cũng bớt đau hơn. Bỏ ra như thế cũng đáng...

- Tôi phản đối...

La Thiên Minh đứng bên cạnh luôn siết chặt nắm đấm, nghiến chặt răng, xanh mặt nghe hai vị trưởng lão cùng đám Thiên y sư Từ Khải Liễu nói chuyện, mong chờ kết quả xấu nhất đừng xảy ra nên chưa lên tiếng. Giờ mắt thấy thân phận chủ đỉnh của đệ tử nhà mình sắp bị cưỡng ép giải trừ, lúc này cuối cùng cũng bộc phát, nhìn mấy người tức giận nói:

- Tôi phản đối. Một khi Giang Khương bị cưỡng ép cắt đứt liên hệ với Tể Thế Đỉnh, giải trừ thân phận chủ đỉnh sẽ chịu tổn hại không thể chống đỡ. Nó không hề làm bất kỳ chuyện gì tổn hại lợi ích của viện, cũng không hề không tuân theo bất kỳ quy định nào của viện, các người không thể đưa ra quyết định như vậy...

- La Thiên Minh... Càn rỡ... quyết định chúng tôi đưa ra, anh có có tư cách gì phản đối...

Hồ Quang Dương nghe thấy những lời giận dữ của La Thiên Minh liền biến sắc, quay đầu nhìn về phía lão y sư La Thiên Minh tức giận khiển trách:

- Giang Khương cũng được tính là hy sinh cho viện. Rốt cuộc một mình Giang Khương quan trọng? Hay truyền thừa của Thiên Y viện ta quan trọng? Anh thân là thành viên Hội đồng viện chẳng lẽ ngay cả điểm này cũng không phân rõ sao?

- Không... Giang Khương vẫn chưa chết, chắc chắn nó sẽ sớm quay về. Với thiên tư của nó, chắc chắn không tốn quá nhiều thời gian sẽ trở thành chủ nhân thật sự đủ điều kiện của Tể Thế Đỉnh!

Lão y sư La Thiên Minh đối mặt với lời khiển trách của Tiền viện trưởng, Thứ tịch trưởng lão của Viện trưởng lão Hồ Quang Dương tuy sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn cố vì học trò mình lên tiếng bảo vệ.

- La Thiên Minh... ngay cả bên nào nặng bên nào nhẹ anh cũng không phân rõ sao? Đừng nói chuyện giờ Giang Khương có thể về hay không còn khó nói, cho dù bây giờ nó có thể về thì vị trí chủ đỉnh kia cũng phải nhường lại... Vì Thiên Y viện chúng ta, chẳng lẽ thầy trò các người chỉ biết ích kỷ vì bản thân? Không thèm chu toàn đại cuộc sao?

Hồ Quang Dương lại một lần nữa khiển trách La Thiên Minh:

- Hơn nữa, không phải chúng tôi đã đồng ý bồi thường đầy đủ cho Giang Khương sao, chẳng lẽ như thế còn chưa đủ? Lập tức lùi xuống cho tôi, nếu không những bồi thường này, đệ tử của anh cũng đừng có mơ nữa...

Sắc mặt La Thiên Minh tái xanh, hai nắm tay siết chặt nhưng bị những lời của Hồ Quang Dương chèn ép, ông cũng không cách nào phản kháng.

- Được rồi, Viện trưởng Hồ...

Lúc này Thiên y sư Từ Khải Liễu cũng không nhìn được nữa, trầm giọng lên tiếng ngăn cản. Lúc này sắc mặt của bà cũng hơi khó coi. Nếu không phải bây giờ bà cũng không biết Giang Khương có về hay không, bà cũng sẽ không đồng ý như vậy.

Hồ Quang Dương bị Thiên y sư Từ Khải Liễu tiếng ngăn cản mắt lộ vẻ không vui, nhưng cũng không nói tiếp.

- Thiên Minh... Chuyện này, anh cũng biết, chúng ta tạm thời không có lựa chọn nào khác...

Thiên y sư Từ Khải Liễu nhìn La Thiên Minh, trong mắt lóe lên một chút bất đắc dĩ cùng áy náy, chậm rãi nói:

- Tôi chỉ có thể đảm bảo với anh, sau này... bất kể tình huống nào, tất cả tư liệu và đan dược của Thiên Y viện ta, chỉ cần Giang Khương cần đều sẽ cung cấp miễn phí toàn bộ cho nó... Cho dù sau này nó hồi phục, nó vẫn được quyền ưu đãi và ưu tiên về đan dược và tư liệu trọn đời!

Thiên y sư Từ Khải Liễu nói ra những lời này, Thiên y sư Chu Thế Dương bên cạnh liền biến sắc, muốn nói gì đó, nhưng thấy đám Thiên y sư Lưu Mộc Dương và Thiên y sư Liêu Long Căn không lên tiếng thì cũng đành cắn răng, rốt cuộc cũng kìm lại không lên tiếng. Cam kết này của Thiên y sư Từ Khải Liễu đúng là hơi quá mức. Cung cấp miễn phí toàn bộ, cộng thê sau này Giang Khương có đặc quyền như vậy, vậy thì sau này một khi Giang Khương bình phục, có quyền ưu đãi và ưu tiên trọn đời kia, sự tiến bộ tiếp theo sẽ hết sức kinh người.

Với thiên tư kinh khủng của Giang Khương, có thể nói mấy chục năm sau, năm Thiên y sư này chắc chắn sẽ có vị trí của Giang Khương, điều này khiến lão cực kỳ không muốn...

Có điều, các Thiên y sư còn lại không lên tiếng phản đối, lão là người thu được lợi lớn nhất càng không có lý do phản đối. Hơn nữa rốt cuộc Giang Khương có thể về hay không, hơn nữa thật sự có thể bình phục hay không cũng là chuyện khó nói. Cho nên lão chỉ có thể tạm thời nhịn.

Lão y sư La Thiên Minh thấy vẻ mặt bất đắc dĩ cùng cam kết của Thiên y sư Từ Khải Liễu thì nhìn chằm chằm Thiên y sư Từ Khải Liễu một lúc lâu, lúc này mới hít một hơi thật sâu. Ông cũng biết quyết định kia đã không thể nào thay đổi được. Hơn nữa Viện trưởng Từ Khải Liễu đưa ra cam kết như vậy cũng đã là chiếu cố mình, chiếu cố Giang Khương rồi. Ông lập tức cắn răng chậm rãi gật đầu:

- Được, tôi thay mặt Giang Khương cảm ơn viện trưởng!

Thiên y sư Từ Khải Liễu thấy cuối cùng La lão y sư La Thiên Minh cũng đồng ý thì chậm rãi gật đầu một cái, đưa tay vỗ vai La lão y sư trấn an, sau đó quay người lại, nhìn về phía mọi người, nói:

- Được rồi... Vậy thì... cưỡng ép Nghịch Chuyển Ngũ Hành đi... Có điều cưỡng ép Nghịch Chuyển Ngũ Hành khá nguy hiểm. Vẫn phải mời hai vị trưởng lão cùng tất cả các Thiên y sư cùng ra tay!

- Được...

Quyết định đã đưa ra, La lão y sư La Thiên Minh cuối cùng cũng đồng ý, mọi người dĩ nhiên đều đồng thanh đáp.

Lập tức năm vị thiên y sư cộng thêm hai vị trưởng lão, đồng loạt đi tới trước đại đỉnh, mỗi người đưa một tay đặt lên trên thân Tể Thế Đỉnh.

- Bắt đầu...

Mấy vị thiên y sư và hai vị trưởng lão này đều hiểu rõ bí pháp Nghịch Chuyển Ngũ Hành, Thiên y sư Từ Khải Liễu vừa ra lệnh, mọi người đồng loạt dùng phương thức vận hành đặc biệt rót nội khí vào trong thân Tể Thế Đỉnh...

Mọi người vừa rót nội khí vào, thân đỉnh ẩm đạm lập tức sáng lên, hơn nữa càng lúc càng đỏ...

Mà lúc này, một thanh niên da thịt trắng noãn, cặp mắt dịu dàng như ngọc, tóc tai rối bời, vô cùng phong trần xuất hiện trước cửa Thiên Y viện.
 
Binh Vương Thần Bí
Chương 803



Đứng ở cổng Thiên Y viện chính là Giang Khương, tóc tai rối tung, quần áo cũng không vừa với người, trông rất chật vật. Nhưng làn da của hắn trắng nõn sạch sẻ, ánh mắt dịu dàng có thần, không hề khiến người ta cảm thấy có cảm giác lôi thôi.

Chẳng qua là lúc này, trên mặt Giang Khương có chút đau đớn, tay phải khẽ vuốt ngực, ngẩng đầu nhìn trong Thiên Y viện, trong mắt lóe lên một nụ cười lạnh lẽo, sau đó sải bước đi vào trong viện.

Ban nãy, mấy phút đồng hồ trước, hắn bỗng nhiên cảm thấy tâm huyết bất giác sôi trào, thậm chí ngực còn hơi đau đau. Hắn đã hiểu ra được nguyên nhân. Là chủ của Tế Thế Đỉnh, trong khoảng cách gần như thế này, hắn cảm nhận được rõ lúc này Tế Thế Đỉnh đang bị người ta dùng phương pháp đặc biệt chạm đến, định nghịch chuyển ngũ hành trong Tế Thế Đỉnh, xây dựng lại cân bằng ngũ hành mới.

Là chủ đỉnh, dĩ nhiên hắn có thể biết rõ kết quả sẽ như thế nào. Có mình ở đây, phương pháp này căn bản không thể nào nghịch chuyển được ngũ hành, cho nên trong lòng hắn cũng an tâm. Hắn thoáng ngưng thần cảm ứng Tế Thế Đỉnh một chút, Tế Thế Đỉnh lập tức sinh ra phản ứng, đuổi khí tức ngoại giới xâm nhập đi.

Nhưng bây giờ, hắn cảm nhận rõ rõ một cỗ sức mạnh hỗn tạp mạnh hơn lần đầu gấp mấy lần đang hoành hành miễn cưỡng xâm nhập đại đỉnh, bắt đầu một lần nữa nghịch chuyển ngũ hành, chuẩn bị cân bằng lại kết cấu ngũ hành.

Nghịch chuyển và xâm phạm ở mức độ này khiến cho Giang Khương cùng Tế Thế Đỉnh tâm huyết tương thông trong nháy mắt cảm thấy ngực bắt đầu đau quặn. Tuy Giang Khương đã một lần nữa thôi thúc Tế Thế Đỉnh trấn áp, nhưng do khoảng cách hơi xa, không cách nào toàn toàn áp chế và hoàn toàn nắm chắc trong tay.

Sau khi Giang Khương bước vào Thiên Y viện, cao thủ ngoại viện trực bên cạnh sau khi hơi sửng sốt một chút, trên mặt liền toát ra vẻ vui mừng; nhìn Giang Khương không hề có huy chương tiến vào, đứng bên cạnh trực tiếp đưa tay ra kiểm tra dấu vân tay, đồng thời quét mắt rồi tiến vào trong viện. Lúc này vẻ vui mừng và kinh ngạc trên mặt cao thủ này càng đậm hơn.

Xem ra y sĩ Giang Khương này đã thật sự gặp phải phiền phức lớn. Từ trước tới nay anh ta chưa từng thấy hắn chật vật như vậy. Hơn nữa ngay cả huy chương Thiên Y viện hắn cũng làm mất, xem ra đã nhận được tin tức gì mới vội vàng chạy về.

Bây giờ trong viện đang tiến hành nghi thức phong đỉnh. Y sĩ Giang Khương này trở về không biết sẽ xảy ra tình huống gì.

Giang Khương cố nén cảm giác đau quặn trong tim, sải bước đi về phía cảm ứng được Tế Thế Đỉnh. Cùng với khoảng cách càng lúc càng gần, giờ hắn càng có thể khống chế Tế Thế Đỉnh áp chế được cỗ năng lượng hỗn tạp xâm phạm kia, khiến cho cảm giác đau quặn trong tim dần giảm bớt.

Mấy vị thiên y sư cùng hai vị trưởng lão cảm thấy lực kháng cự trong Tế Thế Đỉnh càng lúc càng mạnh sắc mặt dần ngưng trọng. Căn cứ theo những tài liệu để lại, cưỡng ép nghịch chuyển ngũ hành của họ chắc chắn có kết quả. Nhưng trong những tài liệu kia hình như không đề cập đến chuyện bản thân Tế Thế Đỉnh sẽ có lực kháng cự mạnh đến như vậy.

Tổng cộng bảy vị Thiên y sư liên kết sử dụng bí pháp cưỡng ép tiến hành ngũ hành nghịch chuyển, vậy mà gặp phải lực cản lớn như vậy.

Hơn nữa, dường như lực cản này càng lúc càng mạnh, khiến họ cảm thấy hơi nghi ngờ.

Có điều, bản thân cưỡng ép tiến hành ngũ hành nghịch chuyển, xây dựng lại cân bằng ngũ hành mới cho Tế Thế Đỉnh vốn phải dựa vào sức tấn công lớn để tiến hành phá vỡ, cho nên mấy vị Thiên y sư nhìn nhau rồi gật đầu một cái, hít sâu một hơi, dốc toàn lực rót nội khí vào trong đại đỉnh.

- Hộc...

Giang Khương bỗng nhiên ôm ngực, nhìn tường rào của sân đấu võ trước mặt, chợt phun ra một ngụm máu tươi.

Giang Khương cảm nhận được áp lực khổng lồ này thì một lần nữa hít một hơi thật sâu, ngưng thần miễn cưỡng trấn áp cảm giác đau quặn trong tim, đưa tay lau vệt máu khóe miệng một cái, trên mặt một lần nữa lộ ra tia lạnh lẽo và dứt khoát. Sau đó hắn lại sải bước đi vào trong sân đấu võ.

Hắn hiểu rất rõ, nội khí xâm nhập mạnh như vậy, nếu như hắn không ở gần Tế Thế Đỉnh, như vậy rất có thể Tế Thế Đỉnh sẽ bị cưỡng ép cấu tạo lại ngũ hành. Có điều giờ hắn đã quay lại, là chủ nhân hiện tại nhận truyền thừa và ký ức của người luyện chế cùng chủ đỉnh đầu tiên, vậy thì dĩ nhiên không ai có thể cưỡng ép lấy Tế Thế Đỉnh đi khỏi tay hắn.

Trong sân đấu võ vô cùng yên tĩnh. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm tình hình trong sân, nhìn bảy vị Thiên y sư liên thủ phong đỉnh, trên mặt ai nấy cũng đều ngưng trọng và nghiêm nghị. Chỉ có La lão y sư La Thiên Minh đứng bên nhìn thấy cảnh này thì hai tay buông xuôi bên người siết chặt, nghiến chặt răng, trên trán hiện gân xanh, cả người khẽ run rẩy.

Giang Khương yên lặng không không một tiếng động tách đám người vây xem ra đi vào giữa. Còn những y sư bị Giang Khương nhẹ nhàng đẩy ra, nhìn thấy Giang Khương tiến vào trên mặt đều lộ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng lại chợt thay bằng vẻ ngưng trọng và căng thẳng.

Bọn họ hiểu rất rõ, vào lúc này, Giang Khương đột nhiên trở về, đây không phải tin tốt gì. Mấy vị Thiên y sư đang cưỡng ép phong đi, một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn sẽ rất nguy hiểm.

Giang Khương chậm rãi đi vào trong sân, hơn trăm vị y sư vây xem xung quanh đều chú ý đến sự xuất hiện của Giang Khương. Họ nhìn Giang Khương đi vào trong sân, bầu không khí của cả trường đấu võ bỗng nhiên nặng nề. Mấy vị y sư nhất phẩm luôn đứng sau bảy vị Thiên y sư, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm bảy vị Thiên y sư và Tế Thế Đỉnh không hề chú ý đến bầu không khí đột nhiên thay đổi này.

Cho đến khi họ nghe cách đó không xa, truyền tới một tiếng xôn xao khẽ khẽ thì mới kinh ngạc quay đầu lại nhìn.

Họ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đứng cách đó không xa tay ôm ngực phun ra một ngụm máu tươi. Ánh mắt chín vị Y sư nhất phẩm đều dồn sang, có kinh ngạc, có hưng phấn, cũng có căng thẳng.

Thấy bóng dáng này, trong mắt La lão y sư lóe lên tia vui mừng và vẻ khó tin. Nhưng sau khi ông thấy Giang Khương hộc máu thì trong lòng chợt đau xót; đây là đệ tử của ông, bây giờ đã trở về rồi... Nhưng trên người hắn đang phải chịu thương tích nặng nề vì người phe mình.

Chính vào lúc La lão y sư định lớn tiếng quát lên bảo bảy vị Thiên y sư kia dừng lại thì chỉ thấy khóe miệng Giang Khương dù đang chảy máu nhưng vẫn khẽ mỉm cười với mình, lắc đầu tự tin. Ông bất giác sửng sờ, tiếng hét lớn nghẹn lại trong họng.

Lúc này, mấy vị Y sư nhất phẩm khác sau khi thoáng do dự lại nhìn Giang Khương tiếp tục sải bước đi tới. vị Y sư nhất phẩm tiếp nhận vị trí thủ tịch của La lão y sư nhìn các Thiên y sư đang dốc toàn lực thi triển, sắc mặt hơi trầm xuống, sau đó vung tay lên. Hai tiên sinh ngoại viện có nhiệm vụ bảo vệ đỉnh bên cạnh lập tức dẫn theo thuộc hạ đi về phía Giang Khương.

Giang Khương nhìn mấy cao thủ ngoại viện vây đến, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạn, nhìn về phía các Y sư nhất phẩm nói:

- Tôi là chủ của Tế Thế Đỉnh, các người còn muốn cản tôi?
 
Binh Vương Thần Bí
Chương 804



Vị Y sư nhất phẩm thủ tịch kia nghe Giang Khương nói vậy, lại thấy nụ cười nhạt lóe lên trong mắt Giang Khương, trong lòng ông bất giác cảm thấy căng thẳng. Ông quyết định dùng lời lẽ giúp Giang Khương bình tĩnh trước rồi tính sau. Lúc này thật sự không thể nào quấy rầy mấy vị Thiên y sư được. Ông lập tức nhìn Giang Khương trầm giọng khuyên nhủ:

- Giang Khương, Hội đồng viện đã đưa ra quyết định, cậu không nên làm bậy. Hội đồng viện đã quyết định sẽ bồi thường cực lớn cho cậu. Giờ đừng quấy rối các Thiên y sư, nếu để xảy ra vấn đề, cậu sẽ không gánh nổi đâu!

- Haha... Tề Thế Đỉnh do tôi cướp về, cũng do tôi luyện chế sửa chữa, giờ các người nói muốn lấy là lấy sao? Còn chưa được sự đồng ý của tôi, bất chấp tôi sẽ chịu phản phệ cưỡng ép cướp đi, đẩy tôi vào hiểm cảnh? Có chuyện đơn giản thế à?

Ý cười nhàn nhạt trong mắt Giang Khương càng đậm, tiếp tục sải bước đi về phía Tề Thế Đỉnh.

Hai vị tiên sinh ngoại viện thấy Giang Khương không chịu nghe khuyên ngăn lúc này cũng bước lên phía trước ngăn cản. Y sư nhất phẩm thủ tịch sắc mặt lạnh lẻo, trầm giọng quát lên:

- Ngăn lại trước đi...

Nghe vị y sư này ra lệnh, hai vị tiên sinh ngoại viện dẫn theo bốn thuộc hạ chắn trước mặt Giang Khương. Sau đó hai người đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt đưa tay ra chụp lấy Giang Khương. Là cao thủ Thiên vị chiến đấu chuyên nghiệp, kinh nghiệm chiến đấu của hai vị tiên sinh cực kỳ phong phú. Bọn họ cũng nhạy bén cảm nhận được hơi thở tương tự trên người Giang Khương.

“Thiên vị”, Giang Khương này đã là Thiên vị thật sự rồi. Mặc dù họ không biết vì sao Giang Khương có thể tấn cấp lên Thiên vị chỉ trong một thời gian ngắn ngủi như vậy. Nhưng họ nhớ lại lần trước lúc Giang Khương còn chưa tấn cấp Thiên vị đã có thể đánh Hồ Minh Vũ thực lực không hề kém bọn họ thành ra thế nào. Giờ Giang Khương đã tấn cấp Thiên vị, vậy thì sẽ càng mạnh hơn. Hai vị tiên sinh trong nháy mắt liền đưa ra quyết định. Để đề phòng vạn nhất, họ sẽ liên thủ bắt Giang Khương lại.

Giang Khương nhìn hai vị tiên sinh đưa tay chụp mình thì cười khẽ một tiếng, trong đầu lóe lên một thông báo: “Tít... Khởi động thiên phú Tốc độ...”

Tay hai tiên sinh vừa mới đưa ra thì đã cảm thấy mắt hoa một cái, một cơn gió nhẹ từ bên người quét qua, Giang Khương đã biến mất không thấy đâu. Trong lòng hai người căng thẳng, lập tức xoay người giơ nắm đấm ra sau lưng.

Giang Khương vừa mới lắc mình xuyên qua bên người hai người liền đưa tay nghênh đón hai nắm đấm hai người vừa đánh đến.

Hắn đã tiến cấp Thiên vị, nhưng chưa từng thật sự dùng thực lực Thiên vị giao thủ với người khác. Có điều Giang Khương không hề sợ hãi. Lúc hắn còn là Địa giai đỉnh phong đã có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với Thiên vị. Giờ hắn đã thật sự vượt qua một cấp bậc lớn, hắn không tin mình không đánh nỗi hai Thiên vị.

- Ầm...

Một âm thanh trầm trầm vang lên, mọi người nhìn hai vị tiên sinh ngoại viện đồng loạt bị Giang Khương đẩy lui, còn Giang Khương cũng chỉ lui mấy bước, trong sân trở nên tĩnh mịch.

Giang Khương không hề dùng kỹ xảo gì mà thật sự đã một mình chống lại hai cao thủ Thiên vị. Hơn nữa ban nãy hắn còn hộc máu, trong tình huống như vậy lại có thể chống cự hai Thiên vị, hình như không hề rơi vào thế hạ phong thì bất giác chấn động.

- Hahaha...

Giang Khương nhìn hai người bị đẩy lui, tuy nhiên do hắn đang phân thần nên không thể áp chế được công kích của bảy vị Thiên y sư với Tề Thế Đỉnh, cộng thêm đòn tấn công ban nãy làm nội tạng bị thương khiến cổ họng Giang Khương một lần nữa ngọt ngọt, miệng dòng máu tươi trong miệng phun ra. Nhưng Giang Khương vẫn không kìm được cười to mấy tiếng, phi thân lao về phía Tề Thế Đỉnh.

Trong tiếng kêu kinh ngạc của mọi người, hai vị tiên sinh mặt biến sắc, chân nhún một cái điên cuồng đuổi theo Giang Khương. Lúc này mấy vị Thiên y sư đang toàn lực thi triển cũng cảm thấy có chuyện không ngờ xảy ra đều không kìm được quay đầu lại nhìn. Họ chỉ thấy một bóng người từ trên đỉnh đầu bay xuống, một bàn chân trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên nắp đỉnh.

Mọi người kinh ngạc, ngẩng đầu lên nhìn.

Họ chỉ thấy một đôi mắt trong suốt như nước ở bên trên lóe lên tia khác thường, sau đó bên tai truyền lên một tiếng hét:

- Lui ra!

Mấy vị Thiên y sư còn chưa hồi thần, họ chỉ cảm thấy trong Tề Thế Đỉnh có một hơi thở khổng lồ dâng lên. Sau đó nội khí họ rót vào trong Tề Thế Đỉnh đã bị hơi thở này đánh tan. Nội khí này bay ngược ra, mọi người đành miễn cưỡng tập trung nội khí trong cơ thể để chống đỡ, tránh nội khí bay ngược vào kinh mạch, sau đó bị nội khí bay ngược ra này đánh lui ra ngoài.

Trong tiếng kêu kinh ngạc, năm vị thiên y sư cộng thêm Mạnh Thiên Phong và Hồ Quang Dương đồng loạt lui ra sau bốn, năm bước, mới miễn cưỡng ổn định bước chân. Ai nấy trong lòng đều kinh hãi nhìn về phía bóng người ban nãy còn chưa thấy rõ.

- Giang Khương...

Thiên y sư Chu Thế Dương còn chưa hồi phục tinh thần nhìn thấy Giang Khương đi chân trần, mặc bộ quần áo rõ ràng không vừa người, tóc tai rối bời đang đứng một chân trên Tề Thế Đỉnh. Sau khi lão xác nhận lại lần nữa liền thất thanh kêu lên.

- Thiên y sư Chu Thế Dương... thấy tôi, chắc ông thất vọng lắm nhỉ!

Giang Khương đưa tay nhẹ nhàng lau vết máu nơi khóe miệng, nhìn vẻ mặt xanh mét và kinh hãi của Thiên y sư Chu Thế Dương thì nhẹ nhàng cười, sau đó dung chân còn lại giẫm một giẫm lên Tề Thế Đỉnh, nhìn Thiên y sư Chu Thế Dương một chút, sau đó lại nhìn Hồ Quang Dương có vẻ đầy sợ hãi bên cạnh lão, chậm rãi nói:

- Cái này là của tôi, tôi không cho, các người không thể cướp...

- Càn rỡ...

Thiên y sư Chu Thế Dương lúc này đã tỉnh hồn nhìn Tề Thế Đỉnh dưới chân Giang Khương. Lão nghĩ đến bốn viên đan dược mình phải bỏ qua, tức giận quát một tiếng rồi nhào về tới nói:

- Mày là cái thá gì, cút xuống đây cho tao...

- Thiên y sư Chu Thế Dương, không được...

Hai tiên sinh ngoại viện đằng sau đã dừng bước, thấy Thiên y sư Chu Thế Dương nhào về phía Giang Khương đều đồng loạt hét lên.

Có điều lúc này Thiên y sư Chu Thế Dương đã vô cùng tức giận, làm gì còn để ý đến tiếng hét của họ. Lão chỉ nghĩ với thực lực cao thủ Thiên vị của lão thì sẽ có thể đánh cho Giang Khương té từ Tề Thế Đỉnh xuống, thu thập thằng nhãi này trước rồi tính sau.

Có điều, lão vừa mới lao đến trước Tề Thế Đỉnh, bắn người lên, đang định khua tay đánh về phía Giang Khương thì đột nhiên trước mắt có thêm thứ gì đó trắng trắng, lúc lão khó khăn lắm mới nhận ra đó là một cái chân thì đã không còn phản ứng kịp, chỉ thấy cái chân kia nhanh chóng lao đến trước mặt.

- Rầm...

Thiên y sư Chu Thế Dương tôn quý đã bị Giang Khương đá trúng mặt, sau đó bay ra xa. Cả sân đấu đột nhiên tĩnh mịch, tất cả các y sư và Thiên y sư đều bị chấn động. Đường đường là Thiên y sư có bao giờ bị người ta đánh chứ? Hơn nữa còn trước mặt nhiều người như vậy, bị một người đi chân không đạp một phát lên mặt sao? Thế thì sau này còn mặt mũi đâu mà lăn lộn nữa?

Ngay cả hai vị tiên sinh ngoại viện vừa mới xông lên lúc này cũng vừa hay đón được Thiên y sư Chu Thế Dương bay đến, hai người vội vàng nhìn hai hàng máu đỏ đang chậm rãi chảy ra từ mũi Thiên y sư Chu Thế Dương, vội vàng nghiêng đầu sang chỗ khác....

Hình ảnh đó thật sự quá đẹp, khiến người ta không dám nhìn...
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back