Siêu Nhiên [ BHTT ][NP][ HOÀN] MẠT THẾ SIÊU CẤP NỮ CHIẾN THẦN

[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 19. Nữ anh hùng cứu mỹ nhân!


Na Lạp Tiêu Lạc thành công dụ dỗ tiểu công chúa, hiện tại cô đang nắm tay 2 mỹ nhân xuống tàu.

Cũng lâu rồi không lên đất liền, mọi người vui vẻ chạy nhảy tung tăng.

Sau khi lên bờ hết cả đám chào tạm biệt thuyền trưởng cá mập và thủy thủ của ông ta.

" HẸN GẶP LẠI!"

" TẠM BIỆT!"

Trên bờ.

" TẠM BIỆT!"

Trên tàu.

Hơn 130 người do Na Lạp Tiêu Lạc dẫn đầu đi hiên ngang ở thành phố hơn 24 triệu dân.

Thật ra là do Na Lạp Tiêu Lạc ra lệnh cho đàn ong bay khắp nơi xem sét coi chỗ nào có nhiều zoombie mà né.

Nhiều người như vậy nếu zoombie kéo đến vài trăm còn đỡ chứ kéo hết zoombie trong thành phố đến thì phiền lắm!

Trước mắt nên tìm chỗ để nghỉ ngơi qua hôm nay, qua đàn ong Na Lạp Tiêu Lạc phát hiện cách bọn họ 100m có 1 trại lánh nạn không lớn lắm!

Nhưng khá kiên cố, nhanh chóng di chuyển đến đó.

" Có ai không cho chúng tôi vào với!"

Lâm Húc Dương gọi.

" Các người từ nơi khác đến đây sao?"

Một tên gác cổng từ trên nói xuống.

" Đúng vậy!

Bọn tôi từ xa tới!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói, ném cho tên đó 1 lon thức ăn nhanh hắn liền nhanh chóng thả thang dây xuống.

Không cần phiền phức leo thang, Na Lạp Tiêu Lạc vịn eo Tiêu Bội Sam và Caroline nhảy lên.

Tường cũng không cao lắm, chỉ khoảng 6, 7m nhưng rất dày và được gia cố 1 lớp sắt.

Bên trong là 1 khách sạn 4,5 sao ở phía nam Bến Thượng Hải.

Từ trên đây nhìn sẽ thấy bên ngoài bức tường đều cấm cọc băng nhọn, mà điều này Na Lạp Tiêu Lạc đã thấy qua mắt đàn ong.

" Ai là thủ lĩnh chỗ này vậy tiểu huynh đệ?"

Na Lạp Tiêu Lạc cho hắn thêm mấy ly mỳ hỏi.

" Thủ lĩnh của chúng tôi là Khổng Huyền Cơ 23 tuổi, dị năng giả hệ băng cấp 8!

Cơ tỷ là con gái của ông trùm bất động sản, từ nhỏ đã có hôn ước với 1 tên công tử nhà cũng ghê gớm lắm.

Hắn thuộc loại mặt trắng vô tích sự chỉ biết ăn bám cha mẹ.

Trong ngày cưới của Cơ tỷ cũng là ngày xảy ra đại dịch, tên mặt trắng bị cắn chết rồi.

Cũng tội Cơ tỷ thật!

Sinh ra trong gia đình giàu có rốt cuộc cũng chỉ là công cụ niếu kéo quan hệ, trong ngày cưới của tỷ ấy cha mẹ cũng không thèm đến."

Tên đó nói.

' Hả?

Con công có máu đánh bài là con nhà giàu, có hôn nhân chính trị và trong ngày cưới hôn phu vô dụng bị cắn chết!

Thật ra là 1 con công không có tình thương của ba mẹ.' Na Lạp Tiêu Lạc đang lag dữ liệu dưới hình thức dễ hiểu nhất có thể.

" Nơi các người ở lúc trước chắc cũng bùng phát dịch đi!"

Tên canh cổng nói tiếp.

" Ừm, bọn tôi thoát ra biển sau đó trở lại đất liền nhưng là không có về nhà mà đến đây!"

" À à...!"

Trò chuyện thêm mấy câu, thanh niên canh cổng tên A Ngưu dẫn Na Lạp Tiêu Lạc đến gặp Khổng Huyền Cơ.

Đi vào khách sạn lại đi vòng vòng rốt cuộc cũng đến phòng làm việc của tổng giám đốc.

Cốc..cốc.."

Ai gọi đó?"

" Tôi là thỏ!"

Tàu lao......

" Vào đi!"

Cạch...cửa được mở ra, bên trong là 1 cô gái xinh đẹp đang ngồi trên ghế giám đốc. ( vái cưới là mặc lúc vào lễ đường với Tiêu Lạc nha!)

' Cha..cha lạnh lùng girl à!

Lạnh quá hắc sì hắc sì...!' Na Lạp Tiêu Lạc nghỉ trong đầu, không tự chủ ôm người run mấy cái.

" Em lui ra trước đây!"

A Ngưu nói, nhận được cái gật đầu của Khổng Huyền Cơ liền ra ngoài đóng cửa lại.

" Ngồi đi!"

Khổng Huyền Cơ nói với Na Lạp Tiêu Lạc vẫn còn đứng run người.

Nếu không phải Na Lạp Tiêu Lạc là thủ lĩnh của hơn 130 dị năng giả nàng cũng không cần tiếp cô làm gì cho mệt!

" À, xin giới thiệu em là Na Lạp Tiêu Lạc."

Na Lạp Tiêu Lạc buông 2 tay đang ôm chính mình xuống nói.

" Tôi là Khổng Huyền Cơ.

Xin nói thẳng luôn chỗ này không phải là 1 trại lánh nạn mà là 1 quân đoàn.

Nếu muốn có vật tư thì phải ra ngoài giết zoombie, thú biến dị hay biến dị thực vật để thu não tinh về đổi.

Muốn gia nhập cũng được nhưng phải nghe lệnh của tôi!"

Khổng Huyền Cơ nói không chút độ C làm Na Lạp Tiêu Lạc thấy mát khỏi cần máy lạnh.

" À, có lẽ chị hiểu lầm rồi!

Bọn em không định gia nhập quân đoàn của chị mà chỉ muốn tìm chỗ nghỉ ngơi thôi à!"

Na Lạp Tiêu Lạc ngã ra ghế thoải mái nói.

" Nếu muốn tá túc thì phải trả tiền phòng đấy!

Có thể dùng nguyên tinh hay vật tư để trả cũng được."

" Được!

Chị cho người sắp xếp ổn thỏa lính của em, em ở đây thanh toán luôn!"

Na Lạp Tiêu Lạc ra vẻ đại gia nói, mà cô đúng là đại gia ở mạt thế thật!

Nói 1 chút về giá cả cửa lần nữa bị gõ, Khổng Huyền Cơ cho vào liền 1 ông bác đầu hói bụng bia đi vào.

" Giang Điền tiên sinh!

Không biết bác tìm con có chuyện gì?"

Khổng Huyền Cơ tôn trọng hỏi.

" Ây tiểu Cơ, con không cần phải gọi xa lạ như vậy!

Dù chưa đám cưới với con trai ta nhưng ta từ lâu đã xem con là con dâu rồi!"

' À thì ra là cha chồng người Nhật hụt!'

" Bác đến tìm con là có chuyện gì?"

" À thì là chuyện vật tư ấy.

Chỗ vật tư con cho ta mỗi ngày không đủ ta bao gái nữa thì làm sao ta ăn no được đấy đúng không?"

' Trùi ui!

Không làm được tích sự gì người ta cho ăn còn lấy bao gái giờ lại đi đòi hỏi thêm!

Cái lão già này có cơ hội nhất định phải cho lão ta 1 trận!' Na Lạp Tiêu Lạc 1 bên nghe mà ngứa tay.

" Nếu bác muốn lấy thêm vật tư thì thứ lỗi không thể.

Mọi người trong quân đoàn đều phải lấy nguyên tinh mà đổi vật tư.

Bác không làm gì mà con còn cấp vật tư cho bác đã bị nhiều người phản đối rồi.

Nếu muốn thêm, bác có thể ra ngoài thu thập nguyên tinh mang về đổi."

Khổng Huyền Cơ không khách khí nói.

" Đều là người quen con có cần ép bác vào chỗ chết không?...."

" Tiễn bác ấy về!"

Không để ông kia nói thêm Khổng Huyền Cơ kêu 2 người gác cửa lôi ông ta ra đóng cửa lại.

' Hừ con điếm, đợi ông có cơ hội nhất định sẽ chơi rồi giết mày.' Trước khi ông ta bị cưỡng ép rời đi Na Lạp Tiêu Lạc đọc được suy nghĩ của ổng.

' Cái tên mập đầu hói này.

Tôi cũng sẽ tìm cơ hội đập chết ông!' Na Lạp Tiêu Lạc âm thầm mắng ổng.

" Xin lỗi!

Tôi mệt rồi hôm sau nói tiếp đi!"

Khổng Huyền Cơ cũng kiếm cớ đuổi Na Lạp Tiêu Lạc luôn.

" À được!"

Cô cười cười đi ra ngoài cửa xoay người nhìn 2 người lúc nãy.

" Vất vả rồi 2 đại ca!

Chút quà mọn xin nhận lấy!"

Na Lạp Tiêu Lạc đưa cho họ 2 viên nguyên tinh cấp 2.

Nguyên tinh cấp 2 đổi được đồ ăn mấy ngày.

" Không có gì không có gì!

Bọn tôi chỉ làm theo bổn phận thôi mà!"

" Phải đó phải đó!"

" Tôi là Na Lạp Tiêu Lạc 19 tuổi còn 2 người?"

" Nam Lăng 22 tuổi!"

" Nguyên Ân 22 tuổi luôn!"

" Vậy tạm biệt!

Lần sau gặp lại em sẽ mời 2 người đi uống!"

Na Lạp Tiêu Lạc đi không quên vẫy tay nói.

" Hẹn gặp lại x2!"

♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh......tình hình là tên Giang Điền đầu hói đang ở trong phòng nói chuyện với 1 tên trẻ.

" Cậu chỉ cần tìm cách để tôi ngủ với cô ta 1 đêm sau đó tôi sẽ giết cô ta.

Rồi cậu sẽ có thể lên nắm quyền quân đoàn này."

Tên Giang Điền cười biến thái nói.

" Như thế có được hay không?"

" Chẳng phải trước giờ cậu cũng luôn không thích ả à?

Đàn bà thì làm sao có thể quản lý tốt quân đoàn không nhỏ như chỗ này được đúng không cậu Tiếu!"

" Được rồi, tôi sẽ làm!"

Tên họ Tiếu lúc đầu có hơi do dự nhưng rốt cuộc cũng đồng ý hợp tác với lão Giang Điền.

Trong phòng có 1 con ong to hơn bình thường nhưng không ai phát hiện.

Na Lạp Tiêu Lạc nghe hết tức giận bóp nát quả cam.

" Nghe mà tức á!

Ai nói phụ nữ không thể làm được việc lớn!

Tên này không giết đi thật có lỗi với lương tâm quá!

Tao nói đúng không lương tâm?

Ừ đúng đúng...!"

Na Lạp Tiêu Lạc tự biên tự diễn.

♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh.....hôm sau phòng tổng giám đốc........

" Cơ tỷ, Giang Điền tiên sinh mời chị đến phòng có chuyện muốn bàn!"

Họ Tiếu đứng khom lưng nói.

" Có chuyện gì?"

Khổng Huyền Cơ thừa biết ông ta không phải loại gì tốt nên có chút đề phòng.

" Tôi và Giang Điền tiên sinh có 1 phương án mới cho quân đoàn cần Cơ tỷ đến bàn bạc!"

' Không biết là cái gì đây?

Có nên đi hay không?

Mình có dị năng cấp 8 còn dắt theo Nam Lăng chắc không có việc gì!' Khổng Huyền Cơ nghĩ 1 chút rồi nói.

" Được.

Tôi rất muốn biết là phương án gì để giúp quân đoàn phát triển đây!"

" Dạ dạ..!"

~~~~~~~ tới phòng tên Giang Điền....

" Giang Điền tiên sinh chúng tôi đến rồi đây!"

Tện họ Tiếu cười nham hiểm với tên đầu hói kia.

" Hoan nghênh hoan nghênh!"

Giang Điền ngồi trên ghế có 2 cô gái đang đấm bóp cho hắn.

Khổng Huyền Cơ và Nam Lăng nhíu mày.

" Giang Điền tiên sinh, nghe Tiếu phó trưởng nói bác có phương án phát triển quân đoàn?"

" Ồ, đúng vậy đúng vậy!

Trước tiên ngồi xuống uống miếng trà đã rồi nói!"

Giang Điền rót 1 ly trà hướng Khổng Huyền Cơ nói.

Khổng Huyền Cơ ngồi xuống nhưng không có uống trà, cô đâu có ngu!

Nam Lăng đang đứng bất ngờ bị tên họ Tiếu chụp thuốc mê từ ngoài sau bất tỉnh ngã xuống đất.

" Giang Điền tiên sinh, ông đang muốn làm cái gì?"

Khổng Huyền Cơ tức giận đứng lên nhìn Nam Lăng hỏi.

" Làm gì ư?

Tất nhiên là bàn chính sự rồi!"

Tên Giang Điền tiến lên định ôm Khổng Huyền Cơ nhưng cô né được.

" Sao lại nóng thế này?

Ha...rõ ràng mình không có ăn uống thứ gì!"

Khổng Huyền Cơ cảm thấy đầu có chút choáng, toàn thân phát nhiệt bắt đầu nóng lên.

Nhìn lại lò xông trầm để gần chỗ cô ngồi liền hiểu ra, xuân dược bỏ trong đó, cô hít vào liền có tác dụng.

" Các người...!"

Khổng Huyền Cơ tức giận phóng băng tới Giang Điền và tên họ Tiếu.

Nhưng do cô hiện tại gần như mất hết sức lực với lại Giang Điền tuy mập nhưng có không thủ đạo và tên họ Tiếu cũng là dị năng giả nên dễ dàng né được.

" Mỹ nhân à, ta thèm cô lâu lắm rồi đấy!

Để ông đây vui vẻ 1 đêm xong liền cho cô chết không đau đớn!"

Giang Điền lè lưỡi liếm môi tiến đến gần Khổng Huyền Cơ.

Rầm...rắc....

1 cái rễ cây xông vào bắt lấy tên Giang Điền ném hắn qua cửa kính.

" Cái gì...?"

Giang Điền bất ngờ, hắn bị ném ra ngoài tầng 2 ngã xuống đất nhưng không chết.

" Ai..?"

Tên họ Tiếu hốt hoảng sợ run người nhìn cánh cửa.

" Bà ngoại của mi đấy!"

Na Lạp Tiêu Lạc 2 tay bỏ túi quần 1 chân đạp cửa đi vào ngầu phết!

" Ngươi sao dám xen vào chuyện của ta?"

Tên họ Tiếu dùng mấy cọc sắt tấn công về phía Na Lạp Tiêu Lạc.

Một bức tường sắt khác cản trước mặt cô.

" Dị năng mới cấp 7 mà đã láo như vậy rồi!"

La Tôn Bảo khinh thường nói.

" Cái..cái gì?

Nhóc con ngươi....!

Ặc....!"

Tên họ tiếu tức đỏ mặt chỉ tay vào La Tôn Bảo.

Từ dưới sàn nhà 1 cú đấm sắt đấm thẳng vào tên họ Tiếu, hắn bị knock- out bất tỉnh.

" Uầy, Bảo xử lý hắn, Hạ Hạ giúp Lăng ca bị bất tỉnh, tao đem trưởng quân đoàn chỗ này về phòng!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói xong bỏ qua 2 cô gái đang sợ hãy bế Khổng Huyền Cơ lên đi ra khỏi phòng.
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 20. Dị tộc? Kệ chứ!


" Ưm..nóng..quá giúp tôi!"

Trên đường đi Khổng Huyền Cơ không ngừng cọ cọ vào người Na Lạp Tiêu Lạc kêu nóng.

Tim Na Lạp Tiêu Lạc nhảy liên tục như sắp nhảy ra ngoài, hiện tại nó nằm ở cổ họng rồi!

Mồ hôi trên trán chảy liên tục.

Tới 1 phòng tầng 3 thấy Nguyên Ân đứng canh cửa đoán chắc phòng này của Khổng Huyền Cơ nên đá cửa đi vào rồi đóng cửa lại trước sự ngỡ ngàng của Nguyên Ân.Ịch....ném Khổng Huyền Cơ lên giường Na Lạp Tiêu Lạc chấm chấm mồ hôi trên trán."

Ưm..a...nóng..quá..mau giúp...tôi...!"

Khổng Huyền Cơ nằm trên giường không ngừng rên la cũng tự xé đồ mình."

Chịu hết nổi rồi!"♡♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh....tình hình là Khổng Huyền Cơ nằm trên giường tỉnh dậy thấy Na Lạp Tiêu Lạc đầu tiên.

Nhớ lại hôm qua mình bị Giang Điền cho ngửi xuân dược liền hoảng sợ nhìn lại mình.".......!"

Hiện tại cô đang bị trói tay trói chân nằm trên giường còn Na Lạp Tiêu Lạc ngủ trên sofa."

Tỉnh rồi à!"

Na Lạp Tiêu Lạc ngủ lơ mơ thức giấc, vừa mở mắt đã thấy người đẹp trên giường nhìn mình."

Đây là chuyện gì?"

Khổng Huyền Cơ đưa 2 tay bị trói lên hỏi."

À, tại hôm qua chị chủ động như vậy làm tôi cũng khó chịu trong người a!

Nếu không trói chị lại chắc tôi đã không kiềm chế được rồi haha....!"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa cười vừa đi tới giúp Khổng Huyền Cơ cởi trói."

Em không làm gì tôi chứ?"

Khổng Huyền Cơ rất có hảo cảm với Na Lạp Tiêu Lạc, hôm qua lại được cô cứu nên nàng không có dùng giọng lạnh tanh nói chuyện nữa!"

Ayya..!

Em mà lợi dụng chị thì khác nào tên Giang Điền Nhật Bổn kia!"

Na Lạp Tiêu Lạc không biết Khổng Huyền Cơ nhớ hết mọi chuyện cũng thành thật trả lời.' Sao ai cũng nghĩ mình háo sắc thế nhỉ?' Na Lạp Tiêu Lạc thắc mắc trong đầu."

Mà sao chị biết em thích con gái?"

" Hôm qua thấy em rất thân mật với 2 cô gái, mà kiểu thân mật này không giống là bạn thân nên chị nghỉ họ là bạn gái em!"

" À hahaha....đúng là bạn gái em thật haha...!

Không có chuyện gì nữa thì em đi trước đây!

Chị nghỉ ngơi đi ha!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười gãi đầu nhanh chóng ra ngoài.' Người có điểm sức mạnh dị năng vượt cấp 10 lại vừa tốt như thế nhiều người đẹp thích cũng phải!' Khổng Huyền Cơ nhìn ra cửa, nhớ tới lúc được Na Lạp Tiêu Lạc bế lại bất giác đỏ mặt."

Người hùng tiểu Lạc ra rồi!"

Nguyên Ân ngoài cửa thấy Na Lạp Tiêu Lạc đi ra vui vẻ nói."

Hả?

Em cái gì hùng?"

Na Lạp Tiêu Lạc bất ngờ chỉ tay vào mình hỏi."

Hôm qua cũng nhờ em tới đúng lúc nếu không đã xảy ra chuyện lớn rồi!"

Nam Lăng tiến tới bóp vai cho Na Lạp Tiêu Lạc cười nói.

Hôm qua cậu được Phùng Tư Hạ chiếu cố liền có cảm tình với người ta.

Nếu nhờ Na Lạp Tiêu Lạc giúp không chừng Nam Lăng lại thoát kiếp FA."

Chuyện nên làm chuyện nên làm!

Chúng ta đều là bạn bè mà!

Giúp đỡ lẫn nhau là chuyện thường phải không?"

" Đúng đúng đúng...!

X2"" Ở nhà hàng của khách sạn, tất cả mọi người đang chờ tiểu Lạc đến để mở tiệc cám ơn đấy!"

Nguyên Ân đẩy vai Na Lạp Tiêu Lạc ý nói cô nhanh chóng đi đến đó."

À được được!

Em sẽ nói bọn hò chừa phần cho 2 người!

Tạm biệt!"

Na Lạp Tiêu Lạc cũng không phụ ý tốt của bọn họ nhanh chóng đi."

Cảm ơn nha!

X2"♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh....tình hình là Na Lạp Tiêu Lạc vừa đến nhà hàng mọi người đã súm lại chào hỏi các kiểu, mời đồ ăn nước uống........Ở cái quân đoàn này ai cũng ghét tên Giang Điền nên khi hắn bại lộ âm mưu cùng tên họ Tiếu liền bị mọi người súm lại đánh chết lên chết xuống, hiện 2 người đó bị nhốt trong 1 phòng kho."

Em ở trên biển gần 2 tháng, không biết tình hình ở đây thế nào?"

Na Lạp Tiêu Lạc ngồi cùng bàn với 1 nhóm có thể nói là hảo hán trên giang hồ nếu đây là mấy trăm năm trước."

Cũng không có gì là quá kinh khủng.

Chỉ là sa mạc hóa diễn ra khắp nơi, cùng với sa mạc hóa là những khu rừng khổng lồ mọc lên.

Bên trong rừng và sa mạc đều có động thực vật biến dị, bọn chúng và tang thi đấu đá lẫn nhau nên con người cũng đỡ!"

Người nói là đội trưởng nhóm này hay gọi Lão Hổ.

' Vậy là chỉ có ma thú sống cùng thần thú mới có linh tính.' Na Lạp Tiêu Lạc nghe Lão Hổ nói vậy nên rút ra kết luận."

Những người sống sót tụ hợp lại với nhau thành 1 quân đoàn do 1 hoặc nhiều người làm chủ.

Quy mô của quân đoàn chúng ta không nhỏ cũng không lớn nên không bị mấy người của quân đoàn khác hà hiếp gì mấy!"

Lần này là 1 người bàn khác nói qua.

" Đúng vậy nhưng có 1 quân đoàn rất lớn ở bên kia sa mạc luôn cố ý gây sự với các quân đoàn khác.

Bọn họ lấy đại học Sư phạm Hoa Đông Thượng Hải làm căn cứ với diện tích 207 ha, quân đoàn bọn họ có hơn 3 vạn người gồm có người thường và dị năng giả."

Dương Tĩnh Anh đi tới đưa cho Na Lạp Tiêu Lạc nửa trái dưa hấu mới bổ nói."

Wow, thông tin tiếp thu nhanh thế!"

Na Lạp Tiêu Lạc tiếp nhận nửa miếng dưa cười nói."

Trong lúc mày đang trong phòng Cơ tỷ bọn tao đã tranh thủ hỏi rồi!"

La Tôn Bảo bàn bên nói qua."

Theo mọi người biết thủ lĩnh quân đoàn Hoa Đông cũng là 1 cô gái trẻ đấy!

Nhưng với cách tổ chức gần như hoàn hảo như thế mà chỉ trong vòng hơn 2 tháng bùng phát dịch thì cô gái đó cũng quá lợi hại rồi đi!"

Hứa Anh Cường từ đâu nhảy ra nói."

Tổ chức như nào mà gần như hoàn hảo?"

Na Lạp Tiêu Lạc nghe thủ lĩnh bên kia là con gái cũng có chút bất ngờ, nghỉ chắc thế nào cũng là bà già nhưng ai ngờ là gái trẻ.

" Biết rõ thì đã làm giống vậy rồi!

Cơ bản thì quân đoàn nào chả giống nhau.

Có làm thì mới có ăn.

Còn chi tiết ai mà biết!"

Phùng Tư Hạ vỗ đầu Na Lạp Tiêu Lạc 1 cái.

Na Lạp Tiêu Lạc nhìn qua liền thấy Lâm Tuệ Dung đang dùng tốc độ bàn thờ cắt dưa rất đều và đẹp, mọi người vỗ tay ầm ầm.

Lâm Húc Dương và Vu Dịch thì đứng trên bàn biểu diễn khoe cơ bắp.

Đám tiểu Nhất, tiểu Nhị, lão Tam, lão Tứ, tiểu Bạch, Bọ Ngựa, Rồng, Bướm là ma thú và biến dị thực vật nhưng không có tấn công con người, rất được mọi người chào đón như minh tinh.

' Ơ!

Thân nhau nhanh thế!' Na Lạp Tiêu Lạc cắn miếng dưa cảm thán.♡♡♡♡♡ chuyển cảnh....tình hình là trong bữa tiệc thiếu Tiêu Bội Sam và Caroline nên Na Lạp Tiêu Lạc xin về phòng trước.

Cốc..cốc..cốc...cạch cửa mở ra...."

Hêy!

Đúng lúc Caroline cũng ở đây à!

Sao 2 người không xuống chơi với mọi người?"

Na Lạp Tiêu Lạc gõ cửa phòng Tiêu Bội Sam không ngờ Caroline cũng ở đây."

Em đến thật đúng lúc!

Qua 20 phút nữa là tiểu công chúa tròn 18 rồi mau vào chị khỏi cần đi tìm em!"

Tiêu Bội Sam vừa nói vừa kéo Na Lạp Tiêu Lạc vào phòng đóng cửa."

Được rồi!

Hát chúc mừng sinh nhật thôi!"

Tiêu Bội Sam thắp nến xong nói."

Happy birthday to you...........!"

" Phù..!

Cảm ơn 2 người!"

Sau khi hát xong Caroline thổi nến 2 người còn lại vỗ tay.

Tuy Na Lạp Tiêu Lạc không hiểu tại sao không mời những người khác nhưng cũng không hỏi.

Cắt bánh ăn, cười nói vui vẻ 1 lúc cả 3 nhìn đồng hồ bắt đầu đến ngược.

" 10, 9, 8, 7, 6, 5 ,4 ,3 ,2 ,1, 0 yehhh...!"

" Mừng Caroline tròn 18.....!"

Na Lạp Tiêu Lạc còn chưa nói hết tiểu công chúa đã nằm 1 bên đè lên người cô."

Em tính làm gì vậy?"

" Đòi quà sinh nhật!"

Caroline cười nói, Tiêu Bội Sam cũng nằm bên còn lại."

Ó ô...!"♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh.....tình hình là Na Lạp Tiêu Lạc đang ôm 2 mỹ nhân 2 bên ngủ mà còn cười.

Cốc cốc cốc...tiếng gõ cửa đánh thức Tiêu Bội Sam."

Ai vậy?"

" Có tiểu Lạc trong đó không chị?"

Dương Tĩnh Anh sáng sớm tới phòng Na Lạp Tiêu Lạc tìm nhưng không thấy, nghĩ chắc cô đang ở phòng Tiêu Bội Sam nên gõ cửa thử."

Tiểu Lạc đúng là đang ở đây nhưng em ấy chưa thức!

Có chuyện gì không?"

" Bên ngoài có mấy tên đến từ dị giới đang tìm nó đấy!

Mau gọi nó dậy đi chị không thì cả chỗ này bị phá tan tành mất!"

Dương Tĩnh Anh có vẻ gấp rút nói."

Được!

Tiêu Lạc dậy mau.

Có chuyện lớn rồi!"

Tiêu Bội Sam giật mình ngồi kêu Na Lạp Tiêu Lạc.

" Em nghe hết rồi!

Chị ở đây với Caroline đừng ra ngoài.

Em đi xem cái đã!"

Cô ngủ không sâu, Dương Tĩnh Anh vừa gõ cửa thì cô đã thức chỉ là làm biến ngồi dậy.

Hiện tại người từ dị giới đến đây rất có thể vì cái chết của tên hoàng tử kia."

Kẻ nào giết hoàng tử Alvar mau ra đây.

Nếu không bọn ta phá nát cái thành phố này!"

Một tên kỳ lạ cưỡi cá mập bay trên không nói.

Rẹt.....1 đường kiếm chém xuống tên đó đứt làm 2....

" Phách lối!

Hừ!"

La Tôn Bảo thu kiếm lại khoanh tay nói."

HAHAHAHAHA.......!"

Mọi người có mặt cười lớn.

" Bọn ta không muốn gây sự chỉ muốn tìm kẻ đã giết hoàng tử nhưng các ngươi lại giết hắn.

Bọn ta không thể tha thứ!"

Một tên nhân mã khổng lồ có giọng ồm ồm như robot trong phim nói.

" Là ta giết hắn đấy.

Tên hoàng tử của các ngươi LÀ DO TA GIẾT HẮN ĐẤY!"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa tới nói."

Bắt hắn lại!"

Thêm 1 tên khác nói.

" Đừng hòng động vào tiểu Lạc!"

Mọi người vừa nói vừa phóng dị năng tấn công mấy tên đó.

Nhưng những đòn tấn công này như muỗi chích inox.

Tổng cộng có 7 tên, mỗi tên có hình thì khác nhau...

Bọn chúng cùng bắn 1 nguồn năng lượng tới mọi người nhưng bị sức mạnh tinh thần của Na Lạp Tiêu Lạc chặn lại...."

Cái gì?

Sao con nhóc đó có thể....?"

Đám dị tộc bất ngờ khi đòn tấn công của 7 bọn họ bị chặn lại.

Na Lạp Tiêu Lạc nhíu mày 1 cái chiêu của 7 tên kia dội ngược lại.

Đùng........"

Wow!"

Ai chứng kiến cũng bất ngờ..."

Chúng ta phải dốc toàn lực mới được!"

Tên tên thủ thế chuẩn bị chiến đấu lên tiếng.

Bọn dị tộc chưa kịp tấn công đã bị hàng nghìn cái tay đấm liên tục không kịp đỡ.

" Sau nhiều lần chiến đấu ta đã rút kinh nghiệm.

Chỉ có tấn công bất ngờ và liên tục mới có thể chiến thắng!

Hahahaha....."

Na Lạp Tiêu Lạc đeo mắt kính, ngón cái ngón chỏ chỉa ra để dưới cằm cười."

TIỂU LẠC GIỎI QUÁ HOAN HÔ HOAN HÔ.....!"

Mọi người không ngừng tung hô Na Lạp Tiêu Lạc.

Khói bay hết để lại 7 tên dị tộc bị đấm đến mặt mũi sưng chùm bụp.

Na Lạp Tiêu Lạc dùng biệt thiên thần điều khiển 7 tên đó thành đàn em của mình luôn!

Họ bị đánh bại là vì bất cẩn chứ không phải đánh không lại Na Lạp Tiêu Lạc, cả 7 người mà họp sức lại cả quân đoàn này đánh cũng chẳng lại."

Hoan hô hoan hô.....!"

Mọi người súm lại tung Na Lạp Tiêu Lạc lên cao."

Haha.......!"
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 21.


♡♡♡♡♡ tình hình là Na Lạp Tiêu Lạc đang trên đường đến phòng tổng giám đốc.

' Nếu quân đoàn Hoa Đông lớn như vậy chắc vui lắm hay là mình đến đó tham quan nhưng không có gia nhập 1 phen!'

' Không được!

Đi đến đó mắc qua sa mạc nóng nực, ở đây vui hơn!'

' Không được nghe lời bệnh lười.

Có câu đi 1 ngày đàn học 1 sàn khôn!

Phải đi mới biết thêm điều mới, không nên chỉ nằm ở 1 chỗ!'

' Bla...bla...bla....!'

' Bla....bla...bla...!'

' Được rồi!

Hai đứa bây không cần cãi nhau!

Tao sẽ đi qua bên đó chơi thử!' Thì ra nãi giờ Na Lạp Tiêu Lạc nghe bệnh lười với bệnh tò mò đấu tranh xem nên làm gì.

Cuối cùng Na Lạp Tiêu Lạc quyết định đi.

" Chào tiểu Lạc!

X2" Hai người canh cửa thấy Na Lạp Tiêu Lạc tới liền chào hỏi.

" Chào!"

Chào 1 tiếng cô liền mở cửa đi vào.

" Em tới rồi!"

Khổng Huyền Cơ dừng việc đang làm nhìn Na Lạp Tiêu Lạc cười.

" Dạ!"

" Mấy ngày hôm nay hơn 2 nghìn người trong quân đoàn đều hướng về em.

Không biết chị có nên nhường lại quyền quản lý cho em hay không?"

Khổng Huyền Cơ cười nói, sau chuyện 7 người dị tộc kia đến nay đã 5 ngày.

" Haha chị không cần làm vậy đâu!

Ngày mai em đến quân đoàn Hoa Đông chơi nhưng không có gia nhập.

Chắc cũng ở 1 thời gian sau đó lại trở về đây, không biết chị có đồng ý hay không?"

Na Lạp Tiêu Lạc cười gãi đầu hỏi.

" Tất nhiên là được!

Mọi người ở đây đều rất thích em!

Đặc biệt là chị...!"

Khổng Huyền Cơ vừa nói vừa ấn Na Lạp Tiêu Lạc ngồi xuống ghế còn nàng thì ngồi lên đùi cô.

Hai tay Khổng Huyền Cơ chụp mặt Na Lạp Tiêu Lạc ép môi cô chu lên, môi nàng hôn xuống.

' Ách..đào nở rồi...

đào nở nữa rồi a...!' Cạch..cửa mở ra Na Lạp Tiêu Lạc trên mặt dính đầy dấu son môi bước ra.

" Tiểu Lạc đây là hoa đào nở sao haha..!"

Nam Lăng cười nói.

" Haha..ngại quá, bị 2 người thấy rồi!"

" Uầy có sao đâu!

Tiểu Lạc quá giỏi!

Tới Cơ tỷ mà cũng đỗ là hiểu haha!"

Nguyên Ân dơ ngón tay cái lên cười nói.

" Haha....2 người cầm lấy mà đi uống trà há!"

Na Lạp Tiêu Lạc nhét 2 viên nguyên tinh cho 2 người đó.

" Cảm ơn cô gia!

Cảm ơn cô gia...!

X2"

♡♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh.......tình hình là Na Lạp Tiêu Lạc và đám bạn đang ngồi trong phòng họp.

" Rồi rốt cuộc ai đi với tao?"

Na Lạp Tiêu Lạc ngồi trên giường hỏi.

" Tao là tao không đi đâu à!"

Dương Tĩnh Anh từ chối đi vì muốn ở lại đây cua Thẩm Nhược Giai.

" Tao cũng làm biếng đi lắm!"

Phùng Tư Hạ mới vừa được Nam Lăng tỏ tềnh và cô đồng ý chẳng lẽ lại đi nơi khác.

" Đùa nhau à?

Có người yêu cái là quên bạn bè dậy đó hả?"

Na Lạp Tiêu Lạc đứng dậy chỉ vào 2 người kia.

" Ấy ấy không phải!

Tao là chưa cua được người ta mà!

Thông cảm chút đi!

Haha..."

Dương Tĩnh Anh chấp tay hướng Na Lạp Tiêu Lạc cười nói.

" Ây ya!

Bọn tao ở đây giúp Cơ tỷ quản lý và bảo vệ chỗ này!

Mày và Tôn Bảo với anh Cường đi chung cũng đâu sợ cô đơn."

Phùng Tư Hạ nói.

" Chán thiệt!

Bọn có người yêu tụi bây thật là thật là....huhu..tao cũng muốn có người yêu!"

Còn tưởng La Tôn Bảo chửi cái gì ai ngờ cậu ta khóc huhu.

" Thôi thôi nín!

Anh cũng chưa có người yêu mà!

Lần này tới quân đoàn Hoa Đông đó kiếm cũng được!"

Hứa Anh Cường cũng tự an ủi bản thân nói.

" Thôi tao đi trước nga!"

Dương Tĩnh Anh nói rồi mở cửa phòng đi.

Na Lạp Tiêu Lạc cùng những đứa con lại nhìn nhau cười nham hiểm.

" Hehehehehe....!"

~~~~~~~ Dương Tĩnh Anh cầm 1 bó hoa hồng, cổ thắt nơ đứng trước cửa phòng Thẩm Nhược Giai.

Hử....Na Lạp Tiêu Lạc cùng 3 đứa còn lại từ góc hành lang ló đầu ra.

" Lần này chơi nó 1 vố mới được!"

La Tôn Bảo lè lưỡi lêu lêu với Dương Tĩnh Anh.

" Đừng làm quá!

Em ấy mà bị từ chối là tội mình lớn lắm đấy!"

Hứa Anh Cường vỗ vỗ vai Na Lạp Tiêu Lạc nói.

" Được!

Chỉ chọc nó 1 chút rồi thôi!

Hehe..!"

Na Lạp Tiêu Lạc gật đầu chuẩn bị dùng ảo thuật với Dương Tĩnh Anh.

Cốc cốc cốc ...Dương Tĩnh Anh hít 1 hơi thật sâu gõ cửa....

" Vào đi cửa không khóa!"

Thẩm Nhược Giai biết ai ngoài cửa nói.

Dương Tĩnh Anh xoay nắm cửa mở ra và.....trước mắt cô thấy 1 cảnh tượng hết sức rùng rợn.....

" AAAAAAAAAAAAAAAAA.....!

MÁ ƠI!

RẮNNNNNNNN.....!"

Dương Tĩnh Anh vứt bó bông bỏ chạy, cô rất sợ rắn.

" Ahahahahahahaha......x4!"

Đám gây ra chuyện này cười ngã nghiêng vỗ tay, vỗ chân, vỗ vào tường, cười mất kiểm soát.

Thẩm Nhược Giai chụp được bó hoa hồng khó hiểu nhìn Dương Tĩnh Anh chạy nhanh như chớp.

Nhìn ra cuối hành lang liền nghe tiếng cười không dứt, vừa nghe đã biết trò này do ai bày ra.

Trong bó hoa có 1 cái thiệp, Thẩm Nhược Giai mở ra bên trong là lời tỏ tềnh của Dương Tĩnh Anh.

Cười nhẹ, cô đi lại chỗ đám vẫn còn cười....

" Mấy đứa hư quá nha!

Không giúp bạn thì thôi sao lại làm vậy?"

" Dạ, bọn em biết nó không dám đưa cho chị nên mới làm vậy giúp nó sẵn cười luôn!

Ahahahahaha......!"

Na Lạp Tiêu Lạc giải thích 1 chút lại cười tiếp.

Thẩm Nhược Giai đỡ trán, cô thật hết cách với mấy đứa này!

♡♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh......tình hình là Dương Tĩnh Anh đang cầm gối nằm rượt đám bạn.

" Bây thật là!

Muốn giúp đỡ thì cũng được đi nhưng có cần làm quá vậy hông?

Làm tao sợ muốn chết!"

" Ahaha....chừng nào có kết quả nhớ thông báo nga trời!"

Na Lạp Tiêu Lạc chụp 1 cái gối khác đỡ.

" Được được....haha....!"

" Haha..hahah...!"

Hiện giờ cả đám đang đánh trận gối.

♡♡♡♡♡ chuyển cảnh....tình hình là thình thịch thình thịch....cả đám đang ngồi nghe Dương Tĩnh Anh thông báo kết quả nhưng cô chỉ cuối đầu....

" Không đồng ý cũng không sao đâu!

Từ từ cua lại cũng được mà!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói, cô cố khòm xuống để nhìn mặt Dương Tĩnh Anh.

" Đúng đấy!

Đời còn dài và gái còn nhiều mà!"

La Tôn Bảo cũng nói.

" Đừng buồn!

Còn bọn tao mà!"

Phùng Tư Hạ tiến tới ôm lấy Dương Tĩnh Anh.

" Phải rồi!

Vẫm còn nhiều người thương em mà!"

Hứa Anh Cường nói xong bắt đầu kể....

".....!"

Dương Tĩnh Anh vẫn im lặng.....đám còn lại tim muốn tròi lên cổ họng.....

" Mọi người không cần lo lắng!

Thật ra* thình thịch...thật ra.....* thình thịch....thật ra CHỊ ẤY ĐỒNG Ý RỒI!"

Dương Tĩnh Anh vui vẻ nhảy lên la lớn nói.

À ó à ó......đám còn lại đang lag.....

" Cái giề?

Đồng ý!

X4"

" Vậy sao mày làm cái bản mặt đưa đám hả?"

" Muốn ăn đấm không?"

" Làm bọn này lo muốn chết!"

" Tim anh sắp nhảy ra ngoài luôn rồi!"

" Bla...bla...bla.....!"

Hàng loạt tiếng chửi vang lên....

" Xin lỗi!

Xin lỗi!

Lúc nãy mừng quá còn chưa kịp tin vào tai mình nghe chị Giai Giai nói đồng ý nên mới vậy!

Haha...!"

Dương Tĩnh Anh cười ngượng ngùng.

" Thề luôn!

Sau này thằng Bảo mà làm như con Anh là tao đập mày đấy!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói.

" Tao nữa!"

" Đây cũng vậy!"

~~~~~~~~ buổi tối Na Lạp Tiêu Lạc ăn mặc chỉnh tề, sịt tý nước hoa, tay cầm bó hoa vui vẻ đi đến phòng Khổng Huyền Cơ.

Hôm kia là xuất phát đi quân đoàn Hoa Đông rồi, cô quyết định thời gian còn lại sẽ tranh thủ ở bên mấy người đẹp.

" Hêy!"

Trên đường đi gặp vài người quen liền chào hỏi.

Đi gần tới phòng, 2 người canh cửa thấy Na Lạp Tiêu Lạc liền biết chuyện cười hề hề rời đi.

" Thủ lĩnh tối nay xin nhờ tiểu Lạc bảo vệ rồi!"

Nguyên Ân nói.

" Haha....!

Cứ giao cho tôi!

Hai người vất vả rồi!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười nói, cô đưa bó hoa cho Nam Lăng cầm giúp còn mình đem nguyên tinh cho họ.

" Đa tạ đa tạ!

Chúc cô gia vui vẻ!x2!"

Cầm lại bó hoa Na Lạp Tiêu Lạc đi tới phòng Khổng Huyền Cơ, 2 người kia đi xuống nhà hàng họp mặt với những người khác.

Cốc cốc cốc....

" Vào đi!"

Cạch....Na Lạp Tiêu Lạc vui vẻ mở cửa rồi đóng cửa lại nhẹ nhàng.

" Wow...!"

Na Lạp Tiêu Lạc thật bất ngờ, trong phòng gần như tối đen, trên bàn ăn được đốt đầy nến trong rất lãng mạng.

Khổng Huyền Cơ mặc 1 chiếc váy ngủ mỏng như tơ tằm, mà nó làm từ tơ tằm thật!

Na Lạp Tiêu Lạc nuốt nước miếng 1 cái, đi đến đưa bó hoa cho Khổng Huyền Cơ, nàng tiếp nhận.

Trong chớp nhoáng Na Lạp Tiêu Lạc phát hiện mỹ nhân trước mặt không có mặt nội y.

' Khỏi mặt gì hết còn đẹp hơn nữa!' Trong lòng Na Lạp Tiêu Lạc thầm nghĩ.

" Em biết uống rượu không?"

Trong lú Na Lạp Tiêu Lạc đang nghĩ Khổng Huyền Cơ đã đem bó hoa đặt lên bàn rồi cầm chai rượu vang rót vào ly.

" Uống trong ly thì không biết nhưng uống trên người mỹ nhân thì biết a!"

Na Lạp Tiêu Lạc tiếp nhận ly rượu cười nói, cô vừa dứt câu liền mang rượu trong ly đổ từ từ lên người Khổng Huyền Cơ.

" Á......!"

Cảm nhận được rượu mát lạnh chảy trên da, Khổng Huyền Cơ có chút khó chịu.

Đột nhiên Na Lạp Tiêu Lạc ôm Khổng Huyền Cơ vào lòng cuối đầu le lưỡi liếm rượu trên xương quai xanh của nàng làm nàng giật mình.

" Ưm....nhột quá!

Không ăn tối trước sao?"

Khổng Huyền Cơ bị kích thích nơi nhạy cảm rên 1 tiếng hỏi.

" Phải há!

Nãy giờ lo uống mà quên ăn!

Hớ hớ hớ hớ.....!"

Na Lạp Tiêu Lạc bế Khổng Huyền Cơ lên giường bắt đầu công việc chính.

Ái chà.....đêm còn dài......♡

♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh.....tình hình là tới ngày Na Lạp Tiêu Lạc, La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường xuất phát đến quân đoàn Hoa Đông.....

" Aha...!

Ba nàng thật là giống vợ hiền dâu thảo nga!"

Na Lạp Tiêu Lạc đang đứng cho Tiêu Bội Sam và Caroline chỉnh quần áo.

Khổng Huyền Cơ để đồ cần thiết vào balo cho cô.

" Hay là 3 nàng đi chung với ta luôn đi!"

" Không được!

Chị còn rất nhiều việc ở trong quân đoàn!"

Khổng Huyền Cơ xếp xong balo nói.

" Chị không rãnh đâu!

Chị bị tiểu Cơ kéo vô chức phó trưởng nên cũng nhiều việc lắm!"

Tiêu Bội Sam kéo cà vạt Na Lạp Tiêu Lạc nói.

" Em không đi chung với Lạc đâu!

Em đang theo chị Hạ học nấu ăn, hiện tại chưa đâu vào đâu cả nên em không muốn việc học đứt đoạn đâu!"

Caroline nói.

" Ừm!

Ta để tiểu Nhất, lão Tam và 7 hoàng tử địa ngục ở lại bảo vệ mọi người!

Tạm biệt!"

Na Lạp Tiêu Lạc đeo balo mở cửa đi ra ngoài tụ hợp với 2 người kia cũng không quên hôn gió với 3 lão bà của mình.

" Sến quá!

Tạm biệt!

X3"

" Hahaha...!"

Na Lạp Tiêu Lạc, La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường cưỡi tọa kỵ bay tới sa mạc liền không cưỡi nữa mà lái moto cho nó oách và thêm nón bảo hiểm độc đáo.

Na Lạp Tiêu Lạc lái chiếc Kawasaki z1000.

La Tôn Bảo lái chiếc BMW R1250 GS..

Hứa Anh Cường lái KTM 790 Adventure....

Grừm grừm...3 chiếc xe chạy trên sa mạc, lão Tứ, tiểu Bạch và Bọ Ngựa bay theo phía sau.

Tiểu Bạch đang bay tung tăng thì từ dưới cát tròi lên 1 cái vòi có miệng....cũng may lão Tứ kịp thời tông vào tiểu Bạch không thì nó bị ăn thịt rồi.

Đám Na Lạp Tiêu Lạc dừng xe, tay không tự chủ dơ lên ngón cái khen lão Tứ.

" Cảm..cảm ơn!"

Tiểu Bạch đỏ mặt hôn lão Tứ 1 cái.

" Ấu.....!"

Lão Tứ sung sướng vui vẻ nhảy xung quanh Na Lạp Tiêu Lạc.

Cô nhìn xuyên qua lớp cát xem rốt cuộc bên dưới là con gì.

" Vãi!

Ngay chỗ cát lỏm đó bên dưới có 1 con thú biến dị rất lớn.

Hình thù nó như con sâu vậy, mập ú ù u luôn!"

Na Lạp Tiêu Lạc tả lại hình dáng con đó.

" Vậy là nó ở dưới đó núp chờ con mồi bay ngang bất ngờ chụp ăn thịt!"

Hứa Anh Cường nhìn chỗ cát lỏm nói.

" Nó dám đụng tới tiểu Bạch là nó tiêu rồi!"

La Tôn Bảo bẻ khóp tay chuẩn bị rút kiếm xông lên thì bị Na Lạp Tiêu Lạc cản lại.

" Kệ nó đi!

Nó chui chỗ khác rồi mày tìm cách nào?

Chạy xe theo tao đi qua nó!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói rồi khởi động xe chạy.

La Tôn Bảo nghe theo Na Lạp Tiêu Lạc bỏ qua cho con sâu kia.

Ba đứa kia cũng không dám bay lung tung nữa.
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 22. Quân đoàn Hoa Đông.


Xe 3 người Na Lạp Tiêu Lạc chạy được giữa sa mạc thì bắt gặp 1 nhóm người bị bịt mắt, bị trói ngồi trên cát.

Trên người họ gần như không có gì hết, nam chỉ còn lại quần đùi, nữ được áo và quần.

" Giúp chúng tôi với!"

Nghe tiếng xe họ nhanh chóng kêu giúp.

La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường cởi trói cho bọn họ, trong đám có 1 thanh niên tháo bị mắt xuống thấy mấy đứa lão Tứ liền la.

" Không cần sợ!

Bọn nó là thú cưỡi của chúng tôi!"

Na Lạp Tiêu Lạc ngồi trên xe khòm xuống nói, Tu Long và Hồng Điểu trên vai cười.

Cô lấy trong balo 1 cái áo khoác đưa cho cô gái.

" Cảm ơn!"

" Là vậy à!

Làm hết hồn!"

Một tên nam khác nói.

" Mọi người sao lại bị bắt trói ở đây vậy?

Trên người còn được như vậy!"

Hứa Anh Cường lấy quần áo của mình cho mấy tên nam nhân mặc.

" Tôi là Đông Hoàng!

Bọn tôi là người của quân đoàn Hoa Đông đang trên đường đi làm nhiệm vụ thì gặp cướp!"

Nam tử có vẻ là đội trưởng nói.

" Xui nhỉ!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười nói, cô và mấy người khác đã nghe nói có 1 đám cướp hơn 1 nghìn tên chuyên đi cướp bóc những người đi làm nhiệm vụ.

Hiện băng cướp này đang gây đau đầu cho không ít trưởng quân đoàn.

" Chúng tôi cũng đang định tới quân đoàn Hoa Đông, chúng ta đi chung đi!"

Hứa Anh Cường đề nghị.

" Cũng được!

Cảm ơn đã giúp đỡ!"

Đông Hoàng bắt tay 3 người Na Lạp Tiêu Lạc.

Nhóm họ có 5 người gồm Đông Hoàng là đội trưởng,

Trần Nghiên Dương, Thiên Trọng, Minh Hạ, Mặc Hàn.

Xe chở không hết nên có 2 tên được lão Tứ và tiểu Bạch gắp.

Đến cổng trường đại học quả nhiên không làm người ta thất vọng!

Hiện tại tường và cổng đều cao hơn lúc trước nhiều, xung quanh là các hố sâu, cửa thì đóng chặt, tường bê bết vết máu.

Nhìn như nhà ma dậy!

Xung quanh cũng không ít zoombie.

" Chúng tôi là người trong quân đoàn!"

Đông Hoàng giơ thẻ căn cước lên cho mấy tên gác cổng nhìn.

Cửa được mở ra, cả đám nhanh chóng vào trong.

Ba người nhóm Na Lạp Tiêu Lạc dừng xe cho 3 người sau lưng bước xuống.

" Còn 2 người nữa đâu?"

Một tên gác cổng quen biết đội này hỏi.

" Đó!"

Lão Tứ và tiểu Bạch thả 2 tên kia xuống.

" Ma thú!"

Mấy tên gác cổng nhìn thấy sợ hãi cầm vũ khí giơ lên.

" Ấy từ từ!

Bọn nó là thú cưỡi của 3 người đã cứu chúng tôi!"

Trần Nghiên Dương giải thích.

Mấy người gác cổng bỏ vũ khí xuống, bên trong có 2 cô gái cầm cuốn sổ đi ra.

" Từ bên ngoài trở về phải kiểm tra rồi mới được vào trong!"

Một cô gái đeo kính nói.

Đám Na Lạp Tiêu Lạc và nhóm Đông Hoàng theo 2 cô gái kia chia ra làm 2 đi.

Na Lạp Tiêu Lạc và Trần Nghiên Dương khu nữ, đám kia khu nam.

" Chỉ cần đứng trước máy này 1 phút là được!"

Cô gái không đeo kính chỉ Na Lạp Tiêu Lạc cái máy nhìn như máy chụp x quang nói.

" Đơn giản như vậy?"

" Đúng a!

Để tôi làm trước!"

Trần Nghiên Dương đi tới cái máy làm thử cho Na Lạp Tiêu Lạc xem.

Sau khi kiểm tra xong không có vấn đề mọi người mới được chính thức vào trong trường.

Xung quanh tường là những cái lều dựng dày đặc, nhìn cũng biết là chỗ những người không có năng lực ở.

Đi thêm mấy bước có 1 cô gái cầm quyển sổ đi đến.

" Người mới à?"

" Ừm!

Họ giao cho cô!"

Đồng Hoàng nói với cô gái đó xong chào tạm biệt rồi dẫn nhóm mình đi.

" Chị tên Ung Thi Hàm 23 tuổi, mấy đứa muốn gia nhập quân đoàn thì phải đi đăng ký để làm thẻ căn cước!"

Ung Thi Hàm vừa đi vừa nói.

" Bọn em không định gia nhập quân đoàn đâu, chỉ là đến đây tìm chỗ ở thôi!"

Na Lạp Tiêu Lạc quơ quơ tay nói.

" Vậy à, nhưng không gia nhập vẫn phải làm thẻ nha!"

Ung Thi Hàm dắt 3 người đến ký túc xá.

Quản lý ký túc xá làm thẻ cho 3 người Na Lạp Tiêu Lạc, cô nhìn thử.

Trên đó có ghi họ tên, năm sinh, tháng, ngày, giới tính, hệ dị năng, mã QR.

Nơi này mạng máy tính vẫn bình thường.

Nhét thẻ vào túi Na Lạp Tiêu Lạc đi theo Ung Thi Hàm đi nhận phòng ở dãy dành cho nữ, 2 thanh niên kia ngồi chờ.

" Thủ lĩnh của quân đoàn Hoa Đông tên Tuyết Sương Linh 24 tuổi dị năng giả hệ thủy cấp 9.

Nghe đồn bên cạnh học tỷ có 1 dị năng giả hệ tiên tri nên quân đoàn mới phát triển ổn định như vậy!"

Ung Thi Hàm vừa đi vừa nói cho Na Lạp Tiêu Lạc.

" Tiên tri?

Cái loại năng lực này cũng quá nghịch thiên rồi đi!"

Na Lạp Tiêu Lạc sờ sờ cằm nói.

" Ừm!

Hiện trong quân đoàn có rất nhiều người, có dị năng giả và cả người thường nhưng đa số là dị năng giả cấp 1, 2!"

" Ủa sao cấp thấp quá vậy?"

" Cấp họ thấp vì lúc mạt thế mới xảy ra, họ không chịu chiến đấu để trở thành người tiến hóa mà chỉ trốn rút ở chỗ nào đó!

Sau này tuy họ có dị năng nhưng zoombie, ma thú và thực vật biến dị đã tiến hóa cấp còn cao hơn họ nên họ đánh đâu có lại.

Thậm chí zoombie còn biết tự nhân đôi, nhưng quá trình hơi lâu.

Hiện quân đoàn chia làm 3 tầng lớp là dị năng giả cấp cao, dị năng giả cấp thấp và người thường.

Nơi ở và nhà ăn cũng chia như vậy.

Nhưng em cũng đừng nghĩ người không có dị năng là vô dụng!

Tuy bọn họ không có dị năng nhưng rất mạnh được gọi là cổ võ giả!"

' Vậy đám vệ sĩ của Caroline là cổ võ giả rồi!' Na Lạp Tiêu Lạc nghĩ tới đám vệ sĩ nhìn như mafia của Caroline.

" Tới rồi!

Hiện thẻ của em không có điểm nên không thể đổi đồ ăn nước uống hay những cái khác.

Nếu muốn có điểm em phải dùng nguyên tinh hay vật tư để đổi!

Mỗi phòng đều có phòng tắm riêng, nước nóng cũng có, điện nước đầy đủ!

Cứ tự nhiên.

Bey!"

Ung Thi Hàm nói xong xoay người bỏ đi.

" Bey!"

Na Lạp Tiêu Lạc mở cửa phòng bước vào liền phóng lên giường.

Cô nhận phòng ở tầng 4, ký túc xá này quá đầy đủ tiện nghi có cả thang máy nhưng lúc nãy cô không đi????

Na Lạp Tiêu Lạc nghĩ tới việc zoombie tự nhân đôi liền nhớ tới con zoombie thấy lúc ở tháp london.

Ngóc đầu lên cô nhìn thấy 1 quyển sách nhỏ cầm xem thử.

Bên trong là bản đồ khuôn viên quân đoàn, bảng điểm lực chiến của các cấp độ....

Nguyên tinh cấp nào sẽ đổi được điểm tương ứng cấp đó....Nhìn vào bảng Na Lạp Tiêu Lạc biết mình đang ở cấp Theta vì sau khi đánh 7 hoàng tử địa ngục cô liền thăng cấp.

" Hình như mình quên cái gì đó!"

Cô dẹp quyển sách, nằm 1 lúc thì nhớ hình như đã quên chuyện gì đó!

~~~~~~ hiện tại chỗ Dương Tĩnh Anh.....cô mở cửa phòng Thẩm Nhược Giai ra...Áaaaaaaaaa.....hình ảnh hiện lên làm cô sợ đóng cửa lại......

Mở cửa ra lại Aaaaaaa.....

" Tiểu Lạc!

Mày quên thu hồi ảo thuật cho tao rồi!"

Dương Tĩnh Anh khóc không ra nước mắt, từ đây cho tới lúc ảo thuật được giải cô không thể vào phòng Thẩm Nhược Giai được.

♡♡♡♡ chuyển cảnh.....tình hình là Na Lạp Tiêu Lạc đã mặc xong chuẩn bị đi tìm 2 thanh niên kia.

" Tăng ta lăng tăng tăng...!"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa đi vừa nhảy chân sáo xuống sân, khi cô vừa định đi tới khu ký túc xá nam thì bị chặn lại."

Xin chào người đẹp!

Không biết em có muốn đi ăn sáng với tôi hay không?"

Một tên dở hơi ăn mặc lùm sùm nói.

" Tôi thích gái đẹp ok!"

Na Lạp Tiêu Lạc không muốn nói nhiều với hắn, cô nói thẳng cô thích gái đẹp cho hắn biết rồi bỏ đi.

" Ấy ấy!

Đừng đi, cho tôi cơ hội tôi nhất định sẽ bẻ thẳng cô lại!"

Tên đó vẫn chưa chịu đi, tự tin nói nghe mắc đi ị hết sức.

Cậu ta mà bẻ thẳng Na Lạp Tiêu Lạc vậy tỷ tỷ cậu ta ở giá à?

" Gia môn bất hạnh!

Sinh ra có 1 khuôn mặt như thế nhưng lại bị ngu người!

Khà khà...tội nghiệp quá!"

Na Lạp Tiêu Lạc làm khuôn mặt vừa khóc vừa cười nói.

" Mặc kệ cô nói gì tôi cũng không quan tâm!

Tôi tên Tuyết Dạ Thiên, là 1 dị năng giả hệ hỏa cấp 8!"

Tuyết Dạ Thiên hất tóc nói.

" Tôi tên Bà Ngoại dị năng giả hệ hỏa cấp 10 đây!"

Na Lạp Tiêu Lạc ăn gian cấp 1 chút, nếu nói thật chắc tên Tuyết Dạ Thiện sợ vãi ra quần.

" Cái gì?

Bà Ngoại cấp 10?"

" Êy!

Đúng vậy cháu ngoan!"

Một buổi sáng vốn rất yên tĩnh nay lại ồn ào vì tên Tuyết Dạ Thiên cứ đi theo Na Lạp Tiêu Lạc.

Lúc cô đến chỗ kế toán đổi nguyên tinh thành điểm tên Tuyết Dạ Minh nhanh tay đưa 1 viên nguyên tinh cấp 4 nói.

" Đổi điểm cho vị tiểu thư này!"

" Vâng phó trưởng đoàn!"

Cô nhân viên cung kính nói.

" Ồ, cảm ơn nga!"

Na Lạp Tiêu Lạc cũng không ngại mà tiếp nhận.

" Không có gì!

Chỉ nguyên tinh cấp 4 bổn phó trưởng có đầy!

Mà sao cô không bất ngờ khi biết ta là phó trưởng vậy?"

" Nghe ngươi nói tên họ liền biết!"

Na Lạp Tiêu Lạc thu lại thẻ đi tới nhà ăn.

" Thông minh!"

Tuyết Dạ Thiên vẫn đi theo.

Tới nhà ăn Na Lạp Tiêu Lạc gặp La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường.

Thanh niên Tuyết Dạ Thiên không vui khi bên cạnh Na Lạp Tiêu Lạc có 2 tên cũng đẹp trai phết!

Cô mua đồ ăn thì biết điểm được dùng như nhân dân tệ.

Rất thuận tiện cho mọi người!

♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh.....tình hình là Tuyết Dạ Thiên đang ở phòng hiệu trưởng.....

" Tỷ, hôm nay em gặp 1 cô gái rất đẹp có dị năng cấp còn cao hơn tỷ nữa!"

Tuyết Dạ Thiên ngồi trên ghế cắn trái táo nói.

" Không ngờ lại có người không phải là nữ tử thần mà mạnh hơn cả chị!

Nhất định chị phải xem cô gái đó ra sao!"

Tuyết Sương Linh ngồi trên ghế gõ gõ ngón tay trên bàn?

" Ây ya!

Cô bé ấy khiến em vừa gặp đã thích nhưng người ta lại không có thích em làm em buồn muốn chết!"

Tuyết Dạ Thiên làm dáng đau lòng nói.

" Thú vị thật, tỷ chưa từng thấy bất kỳ cô gái nào không đổ em đấy!"

Tuyết Sương Linh môi mỉm cười đứng lên đi ra khỏi phòng.

Tuyết Dạ Thiên biết tỷ mình đi đâu nên cũng không có hỏi.

Cộp cộp cộp cộp.....tiếng giày cao gót đi trên sàn.....

" Ay ya!"

Tuyết Sương Linh vừa quẹo qua hành lang ký túc xá nữ đã đụng chúng 1 người.

Cô nhanh chóng kéo người đó lại để người đó không bị ngã, do lực hơi mạnh người đó bị cô ôm vài lòng.

" À vị tỷ tỷ này có thể thả tôi ra được không?"

Na Lạp Tiêu Lạc định đi về phòng ngủ 1 giấc ai ngờ lại bị đụng chúng mém ngã, giờ cô bị người ta ôm có chút ngại đỏ mặt nói.

" À..à..xin lỗi!"

Tuyết Sương Linh nghe nói liền nhanh chóng buông người ta ra.

" Chị không có cố ý đụng trúng em đâu!

Thật xin lỗi!"

Tuyết Sương Linh ngượng ngùng cuối đầu nói xin lỗi.

Cô để ý thấy người trước mặt thật dễ thương, chiều cao khiêm tốn, ngón tay gãi gãi khuôn mặt đỏ ửng, tay trái ôm 1 trái chuối nhồi bông.

' Oa cao quá vậy!

Ủa, trời!

Tưởng cao hơn mình ai dè đôi cao gót tận 15cm!' Na Lạp Tiêu Lạc thầm nghĩ, nếu Tuyết Sương Linh mà bỏ đôi cao gót ra sẽ thấp hơn cô nửa cái đầu.

Giờ cô đi dép đế siêu mỏng mà!

" Không sao!

Cũng tại em đi đường mà không chú ý!

Xin lỗi chị!

Em có việc quan trọng em đi trước!"

Na Lạp Tiêu Lạc tìm cớ cáo từ về phòng ngủ.

" À được được!

Tạm biệt em!"

Tuyết Sương Linh vẫn còn nghĩ mình cao hơn người ta nhiều lắm, đứng thất thần nhìn Na Lạp Tiêu Lạc.

Đợi khi Na Lạp Tiêu Lạc đi rồi nàng mới chợt nhớ ra người em trai mình miêu tả rất giống cô!
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 23. Chơi trốn tìm và cái kết!


Sau khi về phòng, Na Lạp Tiêu Lạc nhảy thẳng lên giường ngủ.

Bên kia Tuyết Sương Linh ngồi trên giường đấu tranh tư tưởng.

" Em ấy là người mà em trai thích nhưng mình cũng.....!

Làm sao đây?

Không lẽ chị em phải tương tàn giành 1 người hay sao?

Nhưng mà em ấy đâu có thích em trai mình!

Vậy cơ hội của mình sẽ lớn hơn rồi!

Nhưng mà chị lại đi giành người thương của em thì có quá đáng không?

Áaaaaaa......!

Rối quá đi!"

Sau 1 màn đấu tranh tư tưởng cô mệt quá ngủ luôn!

♡♡♡♡♡♡♡ sáng sớm Na Lạp Tiêu Lạc định đi dạo ai ngờ gặp Tuyết Dạ Thiên liền bị cậu ta bám theo.

" Tôi đã nói rồi.

Chúng ta làm bạn thì được chứ người yêu thì miễn!

Sao mà lì thế?"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa đi vừa gãi đầu nói.

" Ể, đừng phũ vậy mà!

Nếu em thích gái thì tôi có thể đội tóc giả mà!"

Tuyết Dạ Thiên cầm bó hoa quơ tới quơ lui trước mặt Na Lạp Tiêu Lạc nói.

" Ai nói tôi thích con gái?

Rõ ràng là tôi nói tôi thích gái đẹp mà!

Anh mà đội tóc giả thì chỉ có thấy gớm thôi sao đẹp nổi!

Mà cho dù có đẹp thì cũng đâu thể có thứ quan trọng nhất được!"

Na Lạp Tiêu Lạc phun lửa đốt chụi bó hoa xong nói.

" Ách!

Thứ gì?"

Tuyết Dạ Thiên ném bó hoa sang 1 bên hỏi.

" Là🦋 đó!

Hahaha....!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói xong cười đi tới phía trước, vì lo nói chuyện với Tuyết Dạ Thiên nên cô đã đi đến khu dành cho người thường và dị năng giải cấp thấp ở.

Chỗ này y như khu ổ chuột vậy, tiếng khóc lóc của trẻ con lẫn người lớn đều có.

" Tiêu Lạc là em à, em mau giúp chị với!"

Từ trong lều 1 người con gái nhào ra thấy Na Lạp Tiêu Lạc liền ôm chân khóc lốc.

" Tôi đâu có quen biết với ma đâu!

Buông ra buông ra....!"

Na Lạp Tiêu Lạc sợ hãi dãy dụa.

" Chị là Lục Phỉ Phỉ đây!

Học tỷ của em lúc trước đây!

Thả tôi ra.....!"

Lục Phủ Phỉ quần áo rách nát nói, từ trong lều chạy ra 2 người đàn ông chỉ mặc quần đùi lôi cô ta.

" Xin lỗi, làm phiền Tuyết phó trưởng và vị tiểu thư này rồi!

Tôi sẽ dạy bảo lại cô ta!"

Một người đàn ông lễ phép nói.

" Không sao!

Nhờ cô ta mà tôi biết tên của cô gái này đấy chứ!"

Tuyết Dạ Thiên cười phất phất tay nói.

" Buông ra...!

Tiểu Lạc em mau giúp chị đi.

Lúc trước chẳng phải chị quyên góp rất nhiều đồ cho cô nhi viện sao!"

Lục Phỉ Phỉ né khỏi 2 người đàn ông kia nhào tới nắm cánh tay Na Lạp Tiêu Lạc.

" Ủa?

Là quyên góp chứ không phải bố thí à?

Cô đừng tưởng những gì cô nói ngày hôm đó tôi không biết!"

Na Lạp Tiêu Lạc hất tay Lục Phỉ Phỉ ra, lấy khăn giấy lau tay nói.

Chuyện mà cô nhắc đến là vào 1 ngày Lục Phỉ Phỉ mang rất nhiều đồ tới cô nhi viện của Na Lạp Tiêu Lạc.

Mọi người cứ nghĩ cô ta rất tốt cho tới khi La Tôn Bảo đi vệ sinh vô tình nghe cô ta nói chuyện điện thoại với 1 vị thiếu gia nào đó.

" Haha.....!

Em mang đống hàng hóa sắp hết hạn bố thí cho bọn họ là họ có phúc rồi.

Đám cô nhi không cha không mẹ đó thật là đáng thương mà haha....Đợi khi cuộc thi bình chọn hoa khôi kết thúc em cũng chẳng cần phải tới đây quyên góp chụp ảnh lấy tiếng làm gì!

Bẩn muốn chết!......"

La Tôn Bảo lấy điện thoại ghi âm lại toàn bộ đem về cho cả nhóm nghe thử.

Đứa nào đứa nấy giận tím người, hận không thể chùm bao bố đánh Lục Phỉ Phỉ 1 trận.

Nếu không phải Tô mami sợ nói chuyện này ra Lục Phỉ Phỉ sẽ tìm cách trả thù cô nhi viện thì cô ta cũng chẳng thể làm hoa khôi nổi!

" Tôi xin lỗi, tôi hối hận rồi!

Làm ơn giúp tôi với!"

Lục Phỉ Phỉ biết bộ mặt thật của mình bị phát hiện liền quỳ xuống cầu xin Na Lạp Tiêu Lạc.

" Thôi im dùm cái đi!

Tôi khùng chứ tôi đâu có ngu!

Giúp cái con khỉ móc.

Không làm mà muốn có ăn thì như cô là phải rồi!

Hừ!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói xong liền bỏ đi.

Cô biết những người bình thường không thể đánh lại zoombie hay bất kỳ con ma thú và biến dị thực vật nào!

Họ muốn có đồ ăn chỉ có thể bán thân thôi!

" Tuyết phó trưởng, cậu mau giúp tôi đi!

Tôi rất xinh đẹp và có nhiều kinh nghiệm nhất định sẽ hầu hạ cậu chu đáo!"

Lục Phỉ Phỉ biết không thể cầu xin Na Lạp Tiêu Lạc liền quay qua cầu xin Tuyết Dạ Thiên.

" A..tôi không thích hoa shit lợn đâu!"

Tuyết Dạ Thiên né khỏi bàn tay của Lục Phỉ Phỉ nói rồi chạy theo Na Lạp Tiêu Lạc.

" Hahaha.....!"

Hai người đàn ông lôi Lục Phỉ Phỉ vào trong lều bắt đầu làm việc.

' Hừ!

Rồi sẽ có 1 ngày tao sẽ bắt bọn mày quỳ xuống cầu xin tao.' Lục Phỉ Phỉ nằm im mặc kệ 2 tên đàn ông xấu xí đang làm nhục mình.~~~~~~~~" Sao cô ta lại đến được đây vậy nhỉ?"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa đi vừa khó hiểu nghĩ.

" À!

Cô ta đi theo đoàn của tôi đến đây đấy!"

Tuyết Dạ Thiên sờ sờ cằm mình nhớ lại.

" Hả?"

" Lúc đó tôi dắt 1 đám người đi thám thính tình hình ở Hàng Châu- Triết Giang thì gặp Lục Phỉ Phỉ cùng 1 nhóm người bị 1 đám zoombie tấn công nên ra tay giúp đỡ.

Sau đó bọn họ theo chúng tôi về đây!"

Tuyết Dạ Thiên nói.

" Ôi trời!

Đúng là oan gia ngõ hẹp!"

Na Lạp Tiêu Lạc đỡ trán nói.

" Êy Huỳnh Hiểu Tâm, cô đi đâu vậy?"

Đang đi đến nhà ăn Tuyết Dạ Thiên gặp người quen.

" Tôi đem cơm trưa cho tỷ cậu!

Còn cậu lại dẫn bạn gái mới quen đi ăn à?"

Cô gái tóc vàng mặc váy học sinh 1 tay cố cầm rất nhiều đồ ăn.

" Đung....!"

" Hiểu lầm rồi!

Tôi với anh ta chưa được tính là bạn thì sao là người yêu được đúng hông người đẹp!"

Tuyết Dạ Thiên định nói liền bị Na Lạp Tiêu Lạc bịt miệng lại cướp lời.

" À ra vậy!"

' Cô gái này quen quá!

Là.....!' Huỳnh Hiểu Tâm nhìn Na Lạp Tiêu Lạc sau đó đỏ mặt chạy đi.

" Ủa?

Sao chạy ghê vậy?"

Na Lạp Tiêu Lạc buông Tuyết Dạ Thiên ra khó hiểu nhìn Huỳnh Hiểu Tâm đang chạy.

" Chắc là gấp việc mang đồ ăn cho tỷ tôi!

Cô ấy là thư ký riêng của chị tôi đấy!

Rất giỏi và rất đẹp!

Úi...!"

Tuyết Dạ Thiên nói xong định khoác vai của Na Lạp Tiêu Lạc nhưng bị cô đá vô ống quyển 1 cái đau té đ*i, ôm chân nhảy cựng cựng.

~~~~

" Đáng ghét!

Sau lại nhớ tới giấc mơ không đứng đắn đó chứ!"

Huỳnh Hiểu Tâm đỏ mặt vừa chạy vừa lẳm bẩm.

Từ lúc cô có khả năng tiên tri ngày nào cũng mơ cùng 1 giấc mơ, trong mơ cô không mặc gì nằm dưới 1 người, câu cổ người đó không ngừng rên rỉ.

Mà giờ người đó lại mới xuất hiện trước mặt cô.

" Em sao vậy Hiểu Tâm?"

Tuyết Sương Linh ngồi trên ghế sofa ăn trưa khó hiểu hỏi Huỳnh Hiểu Tâm từ lúc mang đồ ăn tới đây đều ngẫn ngơ nghĩ chuyện gì đó mà đỏ mặt.

" Hiểu Tâm!"

Gọi 1 lần không có trả lời Tuyết Sương Linh kêu tiếp.

" Hả..dạ!

Chị gọi em!"

Huỳnh Hiểu Tâm giật mình trả lời.

" Nãy giờ em ngẩn ngơ là nghĩ tới cái gì?

Có phải hay không gặp người trong mộng?"

Tuyết Sương Linh cười gian hỏi.

" Sao..sao chị biết?"

Huỳnh Hiểu Tâm ngại ngùng cuối đầu hỏi.

" Thật sao?

Người đó là ai vậy?"

" Là người mà phó trưởng để ý theo đuổi mấy gôm nay đấy!"

Huỳnh Hiểu Tâm 2 ngón chỏ chỉ chỉ nhau nói.

" Cái gì?

Người đó....!"

Tuyết Sương Linh như sét đánh ngang tai đột ngột đứng dậy nói.

" Sao ạ?"

Huỳnh Hiểu Tâm khó hiểu hỏi.

" Không gì không gì!

Chúng ta cạnh tranh công bằng!"

Tuyết Sương Linh ngồi lại xuống ghế nói.

" Hả?

Cạnh tranh?

Vậy không lẽ chị cũng thích....?"

Huỳnh Hiểu Tâm không tin vào tai mình.

" Ừm!"♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh....tình hình là Na Lạp Tiêu Lạc đang ở quầy vui chơi ném phi tiêu với La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường để quyết định ai là quỷ phải đi tìm 2 đứa còn lại.

Bụp bụp bụp....

" Yehh..!"

Mấy cái phi tiêu Na Lạp Tiêu Lạc phóng đều trúng thẳng hồng tâm.

" Tới tao!.......hắc sì!"

La Tôn Bảo cầm lấy phi tiêu chuẩn bị phóng thì hắc sì làm cái phi tiêu lệch ra khỏi tâm.

" Rồi!

Khỏi cần phóng nữa cũng biết mày làm quỷ!"

Na Lạp Tiêu Lạc vui vẻ nói, cả cô và Hứa Anh Cường đều phi trúng tâm 3 cái, La Tôn Bảo làm lệch mất 1 cái cho dù 2 cái kia có trúng vẫn thua.

" Oke luôn!

Luật là không được vào nhà vệ sinh nam/ nữ, không được chốn trong phòng mình rồi khóa cửa, không được trốn trong nhà tắm!"

La Tôn Bảo vừa nói vừa úp mặt vào tường bắt đầu đếm.

Na Lạp Tiêu Lạc và Hứa Anh Cường bắt đầu chạy đi trốn.

Na Lạp Tiêu Lạc chạy vô ký túc xá nữ, cô nhớ hình như La Tôn Bảo không có nói là không được trốn trong ống thông gió.

Na Lạp Tiêu Lạc cười gian gỡ cửa sắt ra chui vào ống thông gió vuông trên tường.

" Chỗ này không có dễ bò như mình tưởng.

Trên phim thấy người ta làm hoài mà ta!"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa bò vừa nói, hiện giờ cô đã không biết được mình đang ở đâu vì quẹo quá nhiều.

Ầm....cô bò tới 1 cái cửa sắt nhưng lại không chắc làm cô lọt xuống dưới.

" Ui ya!

Ủa?

Phòng tắm!"

Na Lạp Tiêu Lạc ôm mông đứng lên phát hiện chỗ này là phòng tắm.

Trong bồn tắm rộng thênh thang còn có nước ấm, xà bông và hoa hồng.

Cạch...cửa phòng tắm mở ra, hoảng quá Na Lạp Tiêu Lạc nhảy vào bồn tắm nín thở núp dưới lớp bọt xà bông.

" Dạo này thời tiết nóng quá!

Đi tắm cho mát mới được!"

Tuyết Sương Linh rãi thêm ít hoa hồng vào bồn tắm xong liền bỏ khăn tắm xuống.

Cả cơ thể khi sương tái tuyết hoàn toàn lõa thể bước vào bồn.

Na Lạp Tiêu Lạc dưới lớp xà bông nín thở sắp không nổi, nghe người kia muốn vào bồn tim muốn nhảy ra ngoài.

Cũng may bồn tắm rất rộng nên Tuyết Sương Linh không có đụng trúng Na Lạp Tiêu Lạc.

' Thôi bỏ mẹ rồi!' " Ha.....!

Hộc hộc.....!"

Na Lạp Tiêu Lạc chịu không nổi trồi lên khỏi mặt nước thở gấp.

Mặt Tuyết Sương Linh lúc này..

Na Lạp Tiêu Lạc sau khi thở xong, lau bọt trên mặt nhìn lại...

" Xin lỗi xin lỗi!

Em không có cố ý núp trong đây để xem chị tắm đâu!

Em mà có muốn xem thì ở trong phòng của mình em vẫn xem được!

À không không không....!

Nói chung là em không có cố ý đâu!"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa bụm mũi vừa nói vừa quơ tay múa chân.

" Phốc...!"

Tuyết Sương Linh nén cười nhìn người kia.

" Có gì mắc cười sao?"

Na Lạc Tiêu Lạc hết quơ tay múa chân hỏi.

" Nếu em thật sự muốn xem thì cứ nói chị, chị cho em xem thoải mái!"

Tuyết Sương Linh kéo Na Lạp Tiêu Lạc lại gần, miệng vừa nói đầu gối vừa ma sát đùi trong của Na Lạp Tiêu Lạc.

" Thật không ủa không cần đâu!

Em đi trước!"

Cô rùng mình 1 cái sau đó nhanh chóng nhảy ra khỏi bồn tắm chạy ra ngoài, không quên đóng cửa dùm.

Tuyết Sương Linh mắc cười nhìn theo, Na Lạp Tiêu Lạc người ướt nhẹp đứng ở ngoài cửa thở gấp.

" Dọa chết mình rồi!

Thân hình gì mà ngon thấy sợ!"

Cô vừa đi về vừa che mặt để không ai thấy.

Vừa tới cửa phòng vai đã bị bắt lấy.

" Ê!

Mày trốn ở đâu mà lão tử không thể tìm ra nói mau?

Ủa sao người ướt nhẹp vậy?

Mày ăn giang trốn trong phòng tắm đúng hông?"

La Tôn Bảo nói 1 lèo.

" Hì hì..!

Đợi tao đi thay đồ rồi mời mày ăn xin lỗi!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười cười sau đó thoát khỏi tay La Tôn Bảo mở cửa vào phòng.
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 24. Thảm họa bầy quạ!


Sáng sớm tinh mơ, có 1 người đột nhiên thức sớm đi dạo lòng vòng.

" Dạo cái con khỉ!

Buồn ngủ muốn chết mà bị mày gọi dậy!"

Na Lạp Tiêu Lạc ôm trái chuối nhồi bông đi theo La Tôn Bảo.

" Suỵt!

Nhỏ tiếng thôi!

Dạo này tao thấy anh Cường hay thức sớm ra đây lắm mà tao không biết ảnh có việc gì!

Nay tao quyết định cùng mày rình xem thử!"

Cậu ta ra hiệu nói nhỏ cho Na Lạp Tiêu Lạc rồi nói.

" Hửm!

Có chuyện vui à!

Haha..!"

Na Lạp Tiêu Lạc tỉnh ngủ cười nhỏ đi theo La Tôn Bảo.

Hiện tại 2 đứa đang núp trong 1 bụi cây gần 1 cái cây rất to.

Hứa Anh Cường đang ngại ngùng gãi đầu nói chuyện với Ung Thi Hàm.

" Chị dâu tương lai kìa!

X2"

" Vậy chỉ còn có mình tao cô đơn thôi à!"

La Tôn Bảo chấm chấm nước mắt nói.

" Thôi ráng cố gắng thoát kiếp FA đi con trai!

Haha..!"

" Ai đó?"

Na Lạp Tiêu Lạc cười hơi lớn tiếng liền bị phát hiện.

" Chào anh Cường!

Chào chị dâu tương lai!

Sáng hảo!

X2" Bị phát hiện 2 đứa đứng lên để tay trên trán nói.

" Là 2 đứa!

Thật là làm anh giật cả mình!"

Hứa Anh Cường dắt tay Ung Thi Hàm đang đỏ mặt đi tới.

" Hai người hẹn hò khi nào mà dấu vậy?"

Na Lạp Tiêu Lạc che miệng cười hỏi.

" Mới quen được 3 ngày, định quen lâu hơn rồi mới nói!"

Hứa Anh Cường đỏ mặt gãi gãi đầu nói.

Cậu và Ung Thi Hàm thật giống các cặp đôi thập niên 80, 90, quen mà ngại không dám nói.

" Bọn em không làm phiền 2 người nữa!

X2" Na Lạp Tiêu Lạc ôm trái chuối nhồi bông bỏ chạy cùng La Tôn Bảo.

Hứa Anh Cường và Ung Thi Hàm đỏ mặt nhìn nhau rồi lắc đầu cười.

Cả 2 cùng dắt tay nhau đi dạo.

♡♡♡♡♡ chuyển cảnh...tình hình là Na Lạp Tiêu Lạc, La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường đang trên trở về sau khi đi thăm đám thú cưỡi bị cách ly.

Ngay cả thần thú như Tu Long và Hồng Điểu cũng bị.

" Haha...!

Tội họ thật sự, không phải ma thú cũng bị nhốt vô truồng!"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa nhớ lại lúc nãy Tu Long khóc lóc chê người ở đây không biết kính lão đắt thọ gì hết!

" Nếu nói thật không chừng cũng không ai tin!

Haha.."

La Tôn Bảo cũng mắc cười tiểu Bạch, nó than chỗ cách ly không có trai đẹp.

" Cái lồng sắt đó Bọ Ngựa cắt mấy nhát là nát liền nhưng nó nghe lời nên kìm chế lại!

Ay haha..!"

Hứa Anh Cường lắc đầu cười.

" Hiểu Tâm tỷ, lại đem đồ ăn cho trưởng quân đoàn à?"

Na Lạp Tiêu Lạc đang cười, nhìn thấy Huỳnh Hiểu Tâm đang mang mấy hộp thức ăn đi tới liền chào hỏi.

" Cái..cái này là do chính tay chị làm!

Cho em!"

Huỳnh Hiểu Tâm đỏ mặt nhét mấy hộp thức ăn vào tay Na Lạp Tiêu Lạc.

" Cho..cho em hả!

Cảm ơn nha!"

Cô ngu gì không lấy!

Đồ ăn do người đẹp tự tay làm thì còn gì bằng!

Nhưng cô vẫn hơi sợ, trên phim hay trong chuyện đều nói gái đẹp mà nấu thì thôi bỏ mẹ.

Ăn vô nhỡ bị ngộ độc rồi ai cứu?

" Sướng ghê ha!

X2!"

La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường đứng kế bên che miệng cười.

ÓT ÓT ÓT ÓT ÓT.....tiếng mấy con quạ đậu xung quanh cả trường kêu.

Không biết từ đâu tới cả 1 đàn quạ phủ kính trên tường lẫn trên bầu trời.

Mắt bọn chúng đỏ như máu không ngừng nhìn tới nhìn lui người trong đây.

Nhìn vào bọn chúng ai cũng thấy bất an.

" Chúng ăn phải xác zoombie hay ma thú nên bị nhiễm độc rồi.

Tuy chưa thành ma thú nhưng rất hung dữ, nạn nhân sẽ bị 1 đám bu lại mổ cho tới chết, sau đó chúng bay đi tìm nạn nhân mới, nạn nhân đã chết sẽ bị ăn thịt bởi những con khác."

Huỳnh Hiểu Tâm run sợ nhìn những con quạ.

" Kêu những người bình thường cẩn thận không làm ồn lui vào trong những dãy nhà rồi dùng dị năng gia cố lại cửa.

Xem tình hình là phải giết hết chứ chúng không chịu bỏ đi đâu!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói đủ những người ở gần nghe sau đó họ nói lại cho những người bên cạnh.

Người thường và dị năng giả cấp thấp lần lượt lui vào các dãy nhà.

" ÁAAAAAAA.......!"

Có 1 người thấy mấy con quạ đang xúm lại ăn 1 cái đầu zoombie liền sợ hãi la lên.

ÓTTTTT.......tiếng kêu như ra lệnh, tất cả đàn quạ hung hăng xông lên tấng công con người.

" Áaaaaa.....!"

" Aaaaaaa.....!"

" Cứu với!"

Hàng loạt tiếng kêu thảm thiết vang lên!

Lũ quạ rất thông minh, chúng biết những người sợ hãi bỏ chạy là những người không có khả năng tự vệ mà tấn công!

Phừng phừng....các dị năng giả hệ lửa không ngừng phóng lửa đốt đám quạ, nhưng chúng quá nhanh, chỉ những con ở gần né không kịp mới bị đốt chết.

Sẹt sẹt...đối phó với mấy con nhanh như vầy thì dùng kiếm là quá hợp lý.

La Tôn Bảo cầm thanh kiếm chém qua chém lại liền nhiều con bị chém làm 2.

Chíu chíu chíu chíu.....hàng ngàn mũi tên băng phóng lên trời với mật độ rất dày.

Cách này có hiệu quả, rất nhiều con quạ bị trúng tên ngã xuống đất chết!

" Sát vào, em bảo vệ chị chạy vào trong!"

Na Lạp Tiêu Lạc cầm cây thương vừa đâm vừa chém mấy con không biết sợ bay lại gần mà bảo vệ Huỳnh Hiểu Tâm sau lưng.

" Chị biết rồi, em tập chung chiến đấu đi!"

Cô đỏ mặt, tay nắm chặt tay Na Lạp Tiêu Lạc vừa chạy vừa nói.

" Yahh....!"

Hứa Anh Cường cầm cây búa quơ trúng con quạ nào là thôi rồi con đó!

Xung quanh người cậu ta có phủ điện cao thế con nào bay tới gần liền bị tê liệt ngã xuống.

" BỌN TA TỚI GIÚP ĐÂY!"

Tu Long bay tới la lớn, phía sau là những con tọa kỵ khác.

Rẹt rẹt rẹt rẹt.....Bọ Ngựa quơ tay mấy cái 1 đám quạ bị cắt manh múng.

Lão Tứ và tiểu Bạch bay với tốc độ cao, 2 đứa nó bay tới chỗ nào quạ chết chỗ đó.

Hồng Điểu vỗ cánh mấy cái, các lưỡi dao gió chém chết 1 đám quạ.

Đùng đùng đùng đùng.....Tu Long phóng sức mạnh lên trời, bầu trời vốn bị quạ bu đen không thấy ánh sáng giờ lủng 1 lỗ to.

Tiểu Nhị quơ xúc tua bắt mấy con quạ ném đi trúng mấy con quạ khác rớt xuống.

" MỌI NGƯỜI TẬP CHUNG NHIỀU NGƯỜI MỘT CHỖ HỖ TRỢ LẪN NHAU GIÚP ĐỠ NGƯỜI THƯỜNG BỊ TẤN CÔNG ĐI!"

Thấy đám lão Tứ tới giúp Na Lạp Tiêu Lạc cũng nhẹ lo 1 phần, cô la lớn nói.

Phẹt....1 con quạ bay gần Na Lạp Tiêu Lạc trong lúc cô nói với mọi người.

Nó bị sức mạnh tinh thần của cô xé nát.

" Áaaa...!"

Huỳnh Hiểu Tâm nhìn cảnh này mà hoảng sợ.

Theo lời Na Lạp Tiêu Lạc mọi người tập trung lại thành nhóm hỗ trợ lẫn nhau dù quen biết hay không!

Họ vừa tấn công vừa di chuyển giúp những người bị đám quạ tấn công!

" Cảm ơn! xn"

" Mau đi! xn" Nhiều người được cứu sợ hãi chạy vào trong các dãy nhà.

Trước cửa có rất nhiều dị năng giả cấp cao hỗ trợ mọi người vào, trong đó có Tuyết Sương Linh và Tuyết Dạ Thiên.

" DỊ NĂNG GIẢ BÊN TRONG MAU GIA CỐ CỬA SỔ LẠI!

CỬA KÍNH THÔNG THƯỜNG BỌN CHÚNG MỔ MỘT PHÁT LÀ BỂ RỒI!"

Tuyết Sương Linh vừa dùng dị năng hỗ trợ vừa ra lệnh.

Bên trong các dị năng giả cấp thấp nghe lời nhanh chóng gia cố cửa lại.

" Chị cầm lấy!"

Na Lạp Tiêu Lạc đưa cây thương cho Huỳnh Hiểu Tâm, mấy con quạ này quá nhanh cô cần tập trung hết mức để các cánh tay của tượng Phật có thể bắt kịp mấy con quạ.

Bụp bụp bụp bụp.....nghìn tay của tượng Phật di chuyển tốc độ cao bắt lấy mấy con quạ.

Đàn ong được Na Lạp Tiêu Lạc ra lệnh cũng nhanh chóng tỏa ra tấn công đám quạ.

" Áaa..!

May quá!"

Một người đang chạy bị vấp ngã, đám quạ bay tới tấn công thì bị tay Phật quơ 1 cái bắt gọn.

Người đó không sao đứng dậy chạy tiếp.

Người không có khả chiến đấu còn sống nhanh chóng vào nơi an toàn hết!

Hiện giờ chỉ còn dị năng giả có kinh nghiệm chiến đấu bên ngoài.

" DỊ NĂNG GIẢ HỆ LỬA PHUN LỬA LÊN TRỜI ĐI!"

Na Lạp Tiêu Lạc không dùng chân pháp thiên thủ nữa nói.

Mọi người nghe thấy bảo vệ dị năng giả hệ lửa phun lửa lên trời.

Na Lạp Tiêu Lạc dùng tinh thần khếch trương ngọn lửa khiến nó bao phủ cả bầu trời đốt sạch đàn quạ đông như kiến.

Phạch phạch phạch....bụp....1 con quạ cánh bị cháy bay ngang bị người nào đó vẫy tay 1 cái nó rơi xuống đất chết.

Gần như toàn bộ đàn quạ đều bị thiêu chết chỉ còn soát lại 1 số con lông bị cháy bay khập khiểng sau đó cũng bị giết.

Mấy con bị thiêu chết tro của chúng bay khắp nơi như sương mù.

" HOAN HÔ HOAN HÔ.....!"

Tất cả mọi người vui vẻ la lớn, sau đó 1 đám người xông lại chỗ Na Lạp Tiêu Lạc đang thở dốc được Huỳnh Hiểu Tâm đỡ với khuôn mặt...

" Tuyệt quá cô gái!

Trong tình huống hỗn loạn như thế vẫn có thể bình tĩnh hướng dẫn mọi người!"

" Mạnh quá!

Người đẹp cấp mấy rồi!"

" Tượng Phật nghìn tay thật lợi hại!

Cả chiêu khếch đại cũng rất lợi hại nữa!"

" Bla...bla...bla...!"

" Bla...bla...bla...bla...!"

" Cô gái mạnh quá!

Cô có quen biết nữ tử thần không?"

Một thanh niên hỏi, Na Lạp Tiêu Lạc vừa nghe tới nữ tử thần liền xông tới nắm vai người đó hỏi.

" Có phải nữ tử thần đó đi khắp nơi với 1 tử thần tên Thanh Truy đúng hông?"

" Đúng vậy!

Hai người có quen biết à?"

" Không những quen mà còn là đại lão bà của tôi!

Mau nói cô ấy hiện đang ở đâu?"

" Không biết nữa!

Hành tung cửa nữ tử thần rất bí ẩn.

Cô ta không thiện cũng không ác, bình thường gặp người bị nạn thích thì giúp không thì thôi.

Nếu không chọc tới sẽ không chết!

Mà cái gì lão bà của cô?

Bên cạnh nữ tử thần có 1 chàng trai rất tuấn tú đấy!

Chắc không phải là con của nữ tử thần đâu!

Haha...!"

" Gì chứ?

Có trai đẹp theo cùng?

Dậy mà nói là chỉ muốn đi với bà nội với Thanh Truy!"

Na Lạp Tiêu Lạc buông vai người thanh niên kia ra nói.

" Tiểu Lạc tiểu Lạc...x10!"

Do sử dụng năng lượng quá mức với mới sốc nên Na Lạp Tiêu Lạc bất tỉnh, Huỳnh Hiểu Tâm đỡ được cô, La Tôn Bảo, Hứa Anh Cường và đám thú cưỡi lo lắng xông tới.

Tuyết Sương Linh và Tuyết Dạ thần chen qua đám đông cũng nhanh chóng chạy tới.
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 25. Gặp lại nữ tử thần!


Na Lạp Tiêu Lạc đã tỉnh nhưng nằm lì trên giường.

Thông qua mắt đàn ong cô biết chỗ Khổng Huyền Cơ cũng bị đàn quạ tấn công nhưng với quy mô nhỏ, quân đoàn không có thiệt hại nặng lắm!

Cô điều khiển con ông viết lời nhắn kêu Khổng Huyền Cơ nói mọi người sau khi giết zoombie hay ma thú hoặc biến dị thực vật liền thiêu xác chúng để tránh tình trạng này xảy ra lần nữa!

Tuy biết 3 mỹ nhân và bạn bè không sao nhưng Na Lạp Tiêu Lạc vẫn là vui không nổi!"

Em không cần buồn như vậy đâu!

Vẫn còn nhiều người thích em mà!"

Huỳnh Hiểu Tâm ngồi kế cô đỏ mặt nói."

Haizzzz!

Đa tềnh như em thì trách người ta sao được?

Chỉ mong chị ấy được hạnh phúc!

Nhưng mà buồn thì vẫn buồn huhu...!"

Na Lạp Tiêu Lạc ôm Huỳnh Hiểu Tâm khóc nhưng không có giọt nước mắt nào!"

Tức thật sự!

Nếu lúc đó mặt dày năn nỉ chỉ ở lại chắc chỉ đã không bị người ta cướp!"

Na Lạp Tiêu Lạc đột nhiên buông Huỳnh Hiểu Tâm ra vò đầu nói."

Thiên tài lãnh đạo bẩm sinh như em còn sợ ít người thầm thương sao?

Mất 1 người giờ có thêm 2 người bù là quá lời rồi còn gì!"

Tuyết Sương Linh mở cửa phòng đi vào nói."

Hả?

Số em đào hoa vậy à?"

Na Lạp Tiêu Lạc nhanh chóng hết buồn tươi tỉnh hẳn lên."

Đúng a!

Dạo gần đây chị cứ mơ thấy cùng em....làm chị rất khó chịu!

Hôm nay để giấc mơ đó thành hiện thực đi!"

Huỳnh Hiểu Tâm vừa nói vừa đưa tay vào trong áo Na Lạp Tiêu Lạc sờ soạng, tay còn lại ngoắc Tuyết Sương Linh tới.

Tuyết Sương Linh hiểu ý cười khóa cửa liền đi tới giường."

Ưm...!Làm nữ chính sướng phết hớ hớ hớ hớ....!"

Một bên ngực Na Lạp Tiêu Lạc được Huỳnh Hiểu Tâm nhẹ nhàng xoa bóp khiến cô thoải mái, miệng cười không ngừng được.

Hai mỹ nhân bắt đầu thoát y Na Lạp Tiêu Lạc cũng cởi theo!

Một cân 2 cũng không phải là lần đầu♡...♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh......Na Lạp Tiêu Lạc đang ngồi trên ghế sofa cầm máy chơi game bấm ụt ụt, bên cạnh Huỳnh Hiểu Tâm ngồi đút trái cây cho cô.

" Ôi trời!

Không ngờ 2 người hợp sức lại giành tiểu Lạc với tôi!

Chị hai, chị được lắm!

Người em để ý giờ thành tỷ phu của em luôn rồi!"

Tuyết Dạ Thiên giả vờ đau lòng nói."

Từ đầu chẳng phải tiểu Lạc nói rồi sao?

Em ấy chỉ thích gái đẹp thôi!

Em cả cái cửa cũng không có!"

Tuyết Sương Linh cười nhẹ nói."

A!

Chị có cần nói thẳng vậy không?

Mà thôi kệ, dù sao cũng trở thành người 1 nhà!

Không tệ chút nào!"

Tuyết Dạ Thiên giật giật mắt nhìn chị mình, có lão công cái rồi không còn thương em trai gì hết!"

Haha...!

Ráng tìm người yêu rồi nhõng nhẽo đi nga!"

Na Lạp Tiêu Lạc nuốt xong miếng táo cười nói."

Đùa nhau!

Ai đời đàn ông con trai lại đi nhõng nhẽo?

Trừ mẹ với chị ra!"

Tuyết Dạ Thiên hùng hổ nói sau đó xìu xuống như con mèo."

Hahaha....!"

" Haizzz...!"

Tuyết Sương Linh thở dài."

Sao vậy Linh tỷ?"

Na Lạp Tiêu Lạc bỏ máy game qua 1 bên."

Lần trước đội của Đông Hoàng nhận nhiệm vụ vào sa mạc giết 1 con sâu khổng lồ nhưng không mai gặp bọn cướp sa mạc.

Sáng có người báo cáo phát hiện con sâu đó đang bò tới đây.

Nó mà đè lên tường là tất cả zoombie đều tràn vào đây hết!

Cái thân hình của nó quá ú ù u rồi!"

Tuyết Sương Linh xoa xoa thái dương nói, quân đoàn mới qua thảm họa đàn quạ.

Người chết và người bị thương không ít, cả quân đoàn đang bắt tay vào dọn dẹp.

Nếu con sâu đó thật sự tới phá tường thì hơi căng!

Nhờ đám quạ mà Na Lạp Tiêu Lạc không chỉ thăng hạng, biết thêm nguyên tinh không chỉ để phục hồi năng lượng, cung cấp năng lượng thay điện mà còn có thể xác trùng vết thương do thứ biến dị gây ra!"

Có 1 con thôi mà!

Nó đục tường thì dị năng giả hệ thổ tạo tường mới có gì đâu!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói, cô tưởng chuyện gì ai ngờ là chuyện cái con sâu thấy trong sa mạc."

Một con cũng đỡ!

Nó dắt hết họ hàng nội ngoại, xóm giềng, bà con dòng họ hơn mấy chục kéo tới ấy chứ!"

Tuyết Sương Linh lại xoa nguyệt thái dương nói."

Ách?

Mấy chục!

X3" Na Lạp Tiêu Lạc, Huỳnh Hiểu Tâm và Tuyết Dạ Thiên nghe xong sốc nặng."

Không thể để bọn chúng vào thành phố!

Nhân cơ hội bọn chúng còn ở trong sa mạc và di chuyển không nhanh chúng ta phải thành lập 1 đội tinh nhuệ đi tiêu diệt mới được!"

Na Lạp Tiêu Lạc đứng lên nói."

Chị cũng định là như thế!

Trong quân đoàn hiện giờ em là mạnh nhất nên chị muốn nhờ em dắt đội dị năng giả tinh nhuệ cấp 8 đi.

Không biết ý em thế nào?"

Tuyết Sương Linh nói."

Được chứ!

Quân đoàn giao cho chị và Dạ Thiên bảo vệ!

Ông rồng và chim sẽ ở lại giúp!"

" Đã nói bao nhiêu lần rồi?

Ta tên Điểu!"

Hồng Điểu cùng Tu Long đang cắn hướng dương tức giận vỗ cánh nói."

Dạ dạ!"♡♡♡♡♡ chuyển cảnh.....Na Lạp Tiêu Lạc, La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường cưỡi thú cưỡi chuẩn bị vào sa mạc.

Phía sau là đội tinh nhuệ 10 người.

" Sài khẩu nào lấy tên khẩu đó công nhận tiện thật!"

La Tôn Bảo nhìn 4 cô gái cầm súng cảm thán."

Có cần tao đặt cho mày cái mật danh tên súng không?"

Na Lạp Tiêu Lạc nhướng mắt hỏi."

Đâu nói nghe thử?"

" Súng bong!"

" Hả?

Có súng bông à?"

" Nói láy lại là hahaha....!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười lớn, La Tôn Bảo không hiểu nhìn cô đang cười.

Những người nghe thấy hiểu được che miệng cười.♡♡♡♡♡ chuyển cảnh....hiện giờ cả đội do Na Lạp Tiêu Lạc dẫn đầu đang chặn trước đường đám sâu sẽ bò tới.

Ùn ùn ùn ùn....cát trồi lên 1 đường lớn, mấy con sâu đang bò tới."

Tới rồi!

CHÂN PHÁP THIÊN THỦ!"

Các cánh tay của tượng Phật khổng lồ chui xuống cát bắt mấy con sâu lôi lên.

La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường cùng đội tinh nhuệ tiến lên.

La Tôn Bảo dùng kiếm định thái lát mấy con sâu nhưng nó không chỉ bự mà da còn rất dai, kiếm cắt không đứt.

Đạn thêm dị năng bắng thủng được!"

Cắt không đứt thì dùng giáo đâm!"

La Tôn Bảo cất kiếm cầm giáo sắt nhọn đâm nó.

Sịt....chất nhầy xanh trong con sâu sịt ra.

Dùng đồ nhọn đâm có hiệu quả!

Bốn chàng trai đội tinh nhuệ đều là hệ băng hệ kim nên họ cũng dùng cọc băng và giáo sắt đâm mấy con sâu.

Hứa Anh Cường dùng điện làm tê liệt chúng để chúng không thể chui lại xuống đất.

Tiểu Nhị phụ thu nguyên tinh, 2 cô gái dùng kiếm bảo vệ đội xạ thủ khỏi mấy cái vòi có miệng của mấy con sâu."

Hơoooo...!"

Na Lạp Tiêu Lạc ngồi trên lưng lão Tứ ngáp, cô chỉ cần bắt mấy con sâu lên mặt đất là được!"

Con cuối cùng!"

Sau nửa giờ, con cuối cùng bị La Tôn Bảo đâm vào não chết.

Nhiệm vụ hoàn thành!"

Từ từ đã!

Giao hết nguyên tinh ra rồi muốn đi đâu thì đi!"

Cả đám đang chuẩn bị về thì từ đâu xuất hiện 1 đống người."

Không thì sao?"

Na Lạp Tiêu Lạc ngồi trên lưng lão Tứ cười nhướng mày hỏi.

Sau 2 trận căng thẳng cô đã thăng lên cấp Lota, giờ thì cô éo sợ bố con thằng nào!

" Không hả?

Không thì ở lại sa mạc này luôn đúng không anh em?"

" Đúng đúng..!"

Cả nghìn tên cướp phía sau nói theo."

Kệ chúng!

Mình quay về thôi!"

Na Lạp Tiêu Lạc gãi ngãi đầu ngáp 1 cái nói."

Dám xem thường băng cướp sa mạc bọn ta!

Ngươi chán sống rồi cô gái!"

" Xông lên!"

Đám cướp vừa hô vừa xông lên, đội tinh nhuệ định tấn công nhưng Na Lạp Tiêu Lạc cản lại."

Cái gì?"

Từ dưới cát hàng nghìn cái rễ cây trồi lên bắt lấy đám cướp, bọn chúng vùng vẫy muốn thoát nhưng không kết quả.

" Aaaaa...!"

Tên lúc nãy nói Na Lạp Tiêu Lạc chán sống được thêm 1 cái rễ cây liên hoàn tát vào 2 bên mặt."

Hahahaha....!

X15!"

" Chỗ này đông vui quá nhỉ!"

Lại từ đâu chui ra 1 tên ăn mặc lùm sùm tay cầm điếu thuốc cười nói.

" Tiêu Lạc!"

Tuyết Lệ Ty từ trên vai Thanh Truy nhảy xuống đất gọi."

Ty tỷ!"

Na Lạp Tiêu Lạc dừng không đánh tên kia nữa kéo lão Tứ bay tới gần Tuyết Lệ Ty vui vẻ cười."

Lâu rồi không gặp em mạnh hơn trước nhiều rồi!"

Tuyết Lệ Ty đưa cái lưỡi hái 2 đầu cho Thanh Truy đi tới gần Na Lạp Tiêu Lạc cười nói.

" Haha...chị cũng vậy!"

' Chuyện đó là thật rồi!' Na Lạp Tiêu Lạc đang vui vẻ nhìn lại tên nam tử bên cạnh Tuyết Lệ Ty liền hết vui."

Anh là Thiên Nhạc Phong!"

" Na Lạp Tiêu Lạc!"

" La Tôn Bảo!"

" Hứa Anh Cường!"

Đội tinh nhuệ chỉ gật đầu chào không có giới thiệu."

Thời gian qua chị đi đâu vậy?"

Na Lạp Tiêu Lạc dựng lên 1 cái cây che mát cho mọi người ngồi nói chuyện."

Sau khi chia tay mọi người, chị đi khắp nơi với bà nội và tiểu Truy!

Chị đem hủ tro cốt của bà nội trôn ở quê nhà rồi tiếp tục lên đường.

Sau đó gặp Nhạc Phong!

Cũng đã hơn 1 năm trôi qua, em cũng sắp 21 rồi nhỉ!"

Tuyết Lệ Ty cười nói."

Hơn một..một năm?

Không phải mới hơn 2 tháng sao?

X3" Na Lạp Tiêu Lạc, La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường nghe nói tới thời gian liền giật mình."

Không lẽ thời gian trên đảo người cá trôi chậm hơn?"

Cô nhìn La Tôn Bảo và Hứa Anh Cường nói."

Có thể lắm!"

" Đảo người cá?"

Tuyết Lệ Ty thắc mắc hỏi, Na Lạp Tiêu Lạc kể lại chuyện sau khi chia tay cô cho tới hiện tại!"

Ly kỳ thật!"

Thiên Nhạc Phong 1 bên nghe cảm thán nói.' Liên quan gì anh?' Trong lòng Na Lạp Tiêu Lạc nghĩ không có nói ra thành lời."

Trời cũng sắp tối rồi, chúng ta trở về thôi!"

Hứa Anh Cường gọi đội tinh nhuệ nãy giờ vẫn luôn ở xa xa canh gác."

Chị cũng về chung với bọn em luôn đi!"

Na Lạp Tiêu Lạc hỏi Tuyết Lệ Ty, nàng gật đầu."

Còn đám cướp này?"

La Tôn Bảo chỉ chỉ đám vẫn luôn bị trói."

Để bọn họ ở đây cho ma thú và biến dị thực vật trong sa mạc làm bữa tối đi!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười nguy hiểm nói."

Á á đừng mà chị hai!

Chỉ cần chị hai thả chúng tôi ra chúng tôi nhất định sẽ chung thành theo chị!"

Một tên khóc lóc nói."

Phải đó phải đó!

Thà chết lúc chiến đấu còn hơn bị ăn thịt mà không kháng cự được!"

" Đúng vậy đúng vậy!"

Đám cướp đồng loạt nói."

Được thôi!

Tôi cũng chẳng sợ các người làm phản!

Nên nhớ phản bội sẽ không có kết cuộc tốt đâu!"

Na Lạp Tiêu Lạc nói xong liền thả họ ra.

" Cảm ơn chị hai, cảm ơn chị hai!

Bọn đàn em nhất định sẽ hết lòng chung thành!"

Đám cướp liên tục cuối đầu nói."

Được rồi, trở về trại của các người đi!

Kêu dị năng giả hệ không gian tới lấy hạt giống về tái tạo lại đất rồi trồng cho tôi.

Ngày ngày cũng phải luyện tập chiến đấu không được lười biến.

Sẽ có người tới giám sát đấy!"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa nói vừa đem hạt giống và vật tư trong không gian ra, có mười mấy người tiến lên mang vào không gian của họ."

Bọn tôi nhất định sẽ không phụ lòng chị hai đâu!"

Nói xong đám cướp đã hoàn lương nhanh chóng trở về trại.

Cả đám cũng nhanh chóng trở về quân đoàn Hoa Đông.♡♡♡♡♡ chuyển cảnh...cả quân đoàn đang xôn xao vì sự xuất hiện của Tuyết Lệ Ty..."

Là nữ Tử thần thật sao!"

" Là nữ Tử thần và người yêu, tôi vô tình được họ cứu 1 lần làm nhiệm vụ!"

Câu này 1 người nói với những người ở gần, xa xa sẽ không nghe thấy.

Nhưng Na Lạp Tiêu Lạc trách mình tai quá thính nên nghe rõ hết.
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 26.


Na Lạp Tiêu Lạc lại nằm trên giường ngẫn ngơ.

Cô đã truyền tin cho Khổng Huyền Cơ kêu nàng nói Lâm Húc Dương chọn 1 đội khoảng 50 người đáng tin cậy tới quản lý doanh trại.

Nằm 1 lúc thì nhớ tới thời gian qua Thiên Nhạc Phong luôn ở cùng Tuyết Lệ Ty lại thêm khuôn mặt soái ca đó làm cô buồn bã!

" Nghĩ lại mà tức!

Lúc đó hỏi chị ấy làm bạn gái mình luôn cho rồi, cần gì phải đợi tới khi lần sau gặp lại.

Ngu ngu ngu...!

Á tức quá!"

Cô vừa nói vừa vỗ đầu mình sau đó lăn qua lăn lại.

Cốc cốc cốc...

" Ngủ rồi!"

" Là chị đây!"

Tuyết Lệ Ty buồn cười người trong phòng.

" Ủa Ty tỷ!

Mời vào!"

Na Lạp Tiêu Lạc phóng ra mở cửa, Tuyết Lệ Ty đi vào.

Cô không có đóng cửa mà đứng dựa vào cười.

" Chị tìm em có chuyện gì không vậy?"

" Muốn tìm em nói 1 chút chuyện riêng, không biết có được không?"

" Được chứ!

Chị muốn nói chuyện gì cũng được!"

" Thật ra là chuyện chị hứa lúc....!"

" Tiểu Lạc ơi!"

Tuyết Lệ Ty đang nói thì Huỳnh Hiểu Tâm chạy tới câu cổ Na Lạp Tiêu Lạc vui vẻ gọi.

" Có chuyện gì a?"

Cô cười nhắm 1 mắt đưa má cho Huỳnh Hiểu Tâm hôn.

" Hôm nay em lập công lớn nên chị và Linh tỷ quyết định thưởng cho em!

Đi thôi đi thôi!"

Huỳnh Hiểu Tâm vừa nói vừa kéo Na Lạp Tiêu Lạc.

" Được a!

Ty tỷ, em có việc quan trọng phảu làm rồi, chị có về thì giúp em đóng cửa nga!

Đi trước đây!

Hú..!"

Na Lạp Tiêu Lạc vẫy tay nói với Tuyết Lệ Ty sau đó vui vẻ để Huỳnh Hiểu Tâm cõng chạy đi.

Tuyết Lệ Ty gật đầu, tay nắm chặt, trong lòng bực bội khó chịu.

Nhớ tới khuôn mặt Huỳnh Hiểu Tâm lúc tranh sủng thành công làm cô tức muốn chết!

♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh...Na Lạp Tiêu Lạc được thưởng cả buổi tối vui vẻ ăn 2 mỹ nhân, sáng dậy sớm đâu có nổi.

Tới giữa trưa mới tỉnh dậy do đói, Na Lạp Tiêu Lạc tinh thần vui vẻ đi tới nhà ăn.

Sau những chiến công cô đã được lên tầng vip dành cho những người mạnh nhất quân đoàn.

La Tôn Bảo, Hứa Anh Cường, Ung Thi Hàm, Tuyết Lệ Ty và Thiên Nhạc Phong cũng trên đây.

" Sáng hảo!"

" Sáng hảo gì chứ!

Trưa lâu rồi!"

" Ahaha...!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười gượng ngồi vào ghế cạnh Tuyết Lệ Ty.

" Đám lão Tứ, ông rồng đồ đâu?

Họ được tự do đi lại rồi mà?"

" Cả đám đi chơi với tiểu Truy rồi!"

" À, cảm ơn!"

Tuyết Lệ Ty đưa đồ ăn trưa cho Na Lạp Tiêu Lạc nói.

Cô để ý thấy trên cổ Na Lạp Tiêu Lạc vết hôn đỏ không quá chói mắt, ai gần mới thấy!

Mấy cái vết này là thành quả buổi sáng của Tuyết Sương Linh và Huỳnh Hiểu Tâm, 2 người muốn chọc Tuyết Lệ Ty!

Kết hoạch thành công, Tuyết Lệ Ty trong lòng cảm thấy bực bội.

Rõ ràng cô quen Na Lạp Tiêu Lạc trước nhưng lại bị tận 6 người phỏng tay trên.

" Chỗ này ai cũng dư ăn dư mặc hết hay là chúng ta đánh vài ván bài cược bằng điểm đi!"

Na Lạp Tiêu Lạc ăn xong vui vẻ đứng lên nói.

" Cũng được!"

Mọi người có mặt trên tầng vip đều đồng ý, phục vụ dọn hết chén dĩa để bàn trống cho mọi người đánh bày, đỗ xí ngầu.

Na Lạp Tiêu Lạc là dân Hongkong chính gốc nên rành tất cả các loại hình cờ bạc.

Hiện tại cô đang đánh xì tố vì không ai dám cho cô chơi tài xỉu khi mà cô muốn bao nhiêu là ra bấy nhiêu!

Hiện tại bài của La Tôn Bảo là 4 con A và 1 lá tẩy, Na Lạp Tiêu Lạc là K Q J 10 bích và 1 lá tẩy.

" Tao không tin mày là thùng phá sảnh đấy Lạc!

Mở bài!"

La Tôn Bảo cười mở lá tẩy, là tấm K cơ.

" Ngại ghê!

Thật sự là thùng phá sảnh a!

Haha...!"

Na Lạp Tiêu Lạc nhịn không được cười mở lá tẩy, là tấm 9 bích.

" Hay quá!"

Ai đứng xem cũng vỗ tay, La Tôn Bảo tức tối dậm chân.

♡♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh....chơi từ trưa tới chiều, Na Lạp Tiêu Lạc ăn hơn 10k điểm.

Cô vui vẻ đi về phòng, Tuyết Lệ Ty đi theo sau.

" Yahh...!

Hôm nay vui quá đi!"

Na Lạp Tiêu Lạc nằm ngã ra giường cười không thấy mặt trời nói.

" Em vui nhưng còn chị 1 tí cũng không vui!"

Tuyết Lệ Ty dùng khuôn mặt âm hồn nhìn Na Lạp Tiêu Lạc nói.

" Ách..!

Em cũng đâu có ăn của chị điểm nào sao lại nhìn em bằng khuôn mặt đáng sợ đó?"

" Chị không vui là bởi vì có người thất hứa với chị!"

" Ai mà to gan dám chọc giận Nữ tử thần dậy?

Ách...!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười hỏi, Tuyết Lệ Ty bò lên người cô nhìn cô với con mắt nhìn tội phạm.

" Người đó là em đó!"

" Em?"

" Là ai trước khi chị đi nói sau khi gặp lại sẽ theo đuổi chị?

Là ai?

Là em!

Nhưng giờ thì sao?

Gặp lại chị như gặp lại chị gái hả?"

Tuyết Lệ Ty vừa nói vừa nhéo mặt Na Lạp Tiêu Lạc.

" Gì..gì chứ?

Gõ ràng lúc đó em nói nếu gặp lại chị còn độc thân thì em mới theo đuổi.

Em hông có rãnh làm người thứ 3 đâu!"

" Chị khi nào thì có người yêu hả?

Em nói đi!"

Tuyết Lệ Ty nghe cô nói càng tăng thêm lực tay.

" Đau đau đau...!

Ai cũng nói hết á!"

" Có phải bọn họ nói chị với Nhạc Phong là người yêu đúng không?"

Tuyết Lệ Ty buông mặt Na Lạp Tiêu Lạc ra hỏi, cô xoa mặt gật gật đầu.

" Em có phải ngốc hay không?

Người ta đồn thổi cũng tin!"

" Ngốc gì chứ?

Em với chị gặp nhau chưa tới 1 tuần, còn chị với hắn đi chung với nhau gần 1 năm.

Hắn là nam em là nữ, nghĩ cỡ nào em cũng thua!"

Na Lạp Tiêu Lạc gãi gãi đầu nói.

" Ngốc thật sự!

Bộ ở chung lâu ngày cái yêu nhau hả?

Em không tin thì test thử đi là biết!"

Tuyết Lệ Ty vừa nói vừa cởi đồ ra.

" Ấy ấy!

Em chưa có chuẩn bị tâm lý!"

Miệng Na Lạp Tiêu Lạc nói vậy chứ tay thì cởi đồ.

Sau 1 màng test cuồng nhiệt, Na Lạp Tiêu Lạc nằm nhắm mắt ôm Tuyết Lệ Ty.

" Em biết không Tiêu Lạc, sau khi trôn tro cốt của bà nội ở quê nhà, chị rất muốn được gặp em nhưng lại không biết em ở chỗ nào nên chị đã đi khắp nơi cùng tiểu Truy đi khắp nơi tìm kiếm!

Chị đã đến tận Calais của Pháp cũng chỉ hy vọng gặp lại em!

Chính tại đây chị gặp Nhạc Phong, sau đó cả 2 vẫn đồng hành cho tới giờ."

Tuyết Lệ Ty vừa nói vừa siết chặt tay ôm Na Lạp Tiêu Lạc.

" Calais, là tỉnh lỵ nằm ven biển đúng không?

Dân số có 77.000 người nhưng lúc em trên đường từ đảo người cá trở về ghé qua thì chẳng thấy 1 con zoombie nào!

Đừng nói là chị đã quét sạch chỗ đó nha!"

Cô nghe Tuyết Lệ Ty kể liền nhớ ra cái chỗ vắng tanh nơi gặp Caroline và Thẩm Nhược Giai cùng mấy ông vệ sĩ áo đen.

" Đúng vậy!

Thật không ngờ đến em sẽ tới đó, nếu chị ở lại thêm mấy ngày chắc có lẽ đã găp em rồi!"

" Uầy, không sao!

Chẳng phải giờ đã gặp rồi sao!

Sau này em đi đâu cũng sẽ kéo chị theo được không?"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa nói vừa nghịch lọn tóc dựng lên của Tuyết Lệ Ty.

" Em không cần kéo tự chị cũng sẽ bám lấy em!

Em không cho cũng kệ!"

Nàng ngóc đầu dậy nhìn Na Lạp Tiêu Lạc, vừa nói vừa nhéo mũi cô.

" Ừm ừm!

Ngủ thôi!"

Na Lạp Tiêu Lạc gật gật đầu nói sau đó cô quơ tay lấy trái chuối nhồi bông ôm.

" Em còn ôm khư khư nó nữa chị sẽ đốt nó!"

Tuyết Lệ Ty bũi môi nhìn Na Lạp Tiêu Lạc.

" Hả?

Chị đốt nó rồi con mình ôm cái gì?

Haha....!"

Có nhướng 1 bên lông mày cười nhìn Tuyết Lệ Ty.

" Chị nói sẽ sinh cho em 1 đứa bao giờ?"

Nàng đỏ mặt kéo chăn chùm chừa lại cặp mắt nói.

" Không sinh 1 thì sinh nhiều!

Tối nay khỏi ngủ tranh thủ đi!

Hehehe...!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười gian chui vào trong chăn♡

♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh......tình hình là La Tôn Bảo đang thẹn thùng đi chung với Thiên Nhạc Phong...."

Em nghĩ sao mà chị thích cậu ta được!"

Tuyết Lệ Ty sau lưng Na Lạp Tiêu Lạc nói."

Ai bảo chị không nói anh ta là gay sớm chi!"

Cô cười cười quay đầu lại nhìn Tuyết Lệ Ty."

Trời ơi mù mắt cả lũ rồi!"

Dương Tĩnh Anh giả vờ che mắt lại nói.

Hiện giờ Khổng Huyền Cơ đã dẫn người trong quân đoàn của mình gia nhập vào quân đoàn Hoa Đông.

Cô không cần quản lý nhiều người nữa, chuyện phiền phức này giao cho tỷ đệ họ Tuyết làm hết!

Lúc đó Khổng Huyền Cơ có thể rãnh rỗi ở bên Na Lạp Tiêu Lạc!"

Á á á á....!"

Bên kia cũng có 1 đám hủ nữ rình trai đẹp hôn nhau, có người thậm chí chảy máu mũi bất tỉnh."

Uầy!

Có làm lố quá không vậy?"~~~~~~" Tiêu Lạc, nếu ngươi không nhanh thăng lên cấp Omega cả thế giới sẽ bị phá hủy đấy!"

Hồng Điểu nghiêm túc nhìn thẳng Na Lạp Tiêu Lạc nói."

Sao..sao lại như thế?"

Cô hơi hoảng hỏi lại."

Vết nứt không gian sẽ rất nhanh lại xuất hiện, thông qua não của 7 hoàng tử địa ngục.

Ta biết được vua cha của tên hoàng tử kia sẽ dẫn binh sang thế giới này tìm ngươi tính sổ!"

" Rõ ràng là tên kia sai trước mà!

Làm vua gì mà chỉ biết bênh con không nói đạo lý!

Hừ!"

" Haizzz!

Ngươi giết tên hoàng tử kia không có sai!

Chẳng lẽ lại để hắn phá hủy thế giới của chúng ta đúng không?

Nhưng mà cha hắn cũng là 1 tên không nói lý mới đau!"

" Được rồi!

Từ bây giờ tôi sẽ cố gắng chiến đấu thật nhiều để thăng cấp nhanh nhất có thể!"

Na Lạp Tiêu Lạc đứng lên chạy ra ngoài."

Ê ê!

Ngươi đánh thắng tiểu Truy là đại công cáo thành rồi!"

Hồng Điểu la lên nhưng mà không biết cô có nghe hay không nữa!
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 27. Vào rừng coi thử!


Hình hình đùng đùng đùng.....ành ành ành.....chíu chíu chíu chíu...

" Tao tưởng đang coi 7 viên ngọc rồng không đấy!"

La Tôn Bảo nhìn Na Lạp Tiêu Lạc đang đánh với Thanh Truy trong sa mạc cảm thán nói.

" Còn muốn hấp dẫn hơn nữa a!"

Dương Tĩnh Anh uống coca xong nói.

Vì để chuẩn bị cho trận chiến sinh tử sắp tới với dị tộc nên tất cả kéo ra sa mạc luyện tập hết.

Hiện giờ chỉ còn có Na Lạp Tiêu Lạc đang đấu luyện với Thanh Truy còn lại mệt quá ngồi coi!

Ình ình ình.....

" Ủa cái gì vậy?"

Na Lạp Tiêu Lạc đang đánh với Thanh Truy thấy mặt đất rung chuyển nên dừng lại.

" Cô gia, nhìn kìa!"

Thanh Truy chỉ tay về hướng có cái gì đó rất lớn.

" OH MY DEVIL!"

Ai ở đây cũng phải kêu trời!

Từ xa là 1 đám con ốc đang hướng rừng đi tới.

" Ghê thật!

Ngay cả ốc mà cũng to như thế không biết trong rừng có con nào to hơn không!

Hay là....vô đó xem thử đi!"

Na Lạp Tiêu Lạc vui vẻ chạy tới chỗ đám bạn đang ngồi uống nước nói.

" Tao cũng nghĩ vậy đó!"

Phùng Tư Hạ bỏ miếng dưa hấu đang cắn qua 1 bên đứng lên nói.

" Đi đi đi....!"

Cả đám nhanh chóng chèo lên thú cưỡi bay theo mấy con ốc, Na Lạp Tiêu Lạc khác nước nên quay lại cầm trái dừa rồi mới đuổi theo.

" Nó phải lớn như con Argentinosaurus á!

Lên ngồi thử."

Cô ngồi trên lưng lão Tứ cảm thán nhìn con ốc to nhất trong đàn sau đó nhảy lên vỏ nó ngồi.

" ĐÂY NÈ!"

Na Lạp Tiêu Lạc vẫy tay mấy đứa còn lại tới ngồi chung cho vui.

" Ngồi trên đây sướng thật sự!"

Dương Tĩnh Anh nằm cắn nho nói.

" Trốn đi chơi thế này về có khi nào bị tẩm quất không ta!"

Hứa Anh Cường nhớ tới con mèo lộ nguyên hình là con cọp cái nhà mình mà sợ!

" Không sao không sao, có gì em sẽ nói giúp anh trước mặt chị dâu!"

Na Lạp Tiêu Lạc đeo kính mát, cắm xong dù ngồi uống nước dừa cười nói.

Đàn ốc này đi 1 lúc liền tới rừng cây khổng lồ, cây ở đây còn lớn hơn cây ở cổ đại mấy lần.

Xuống khỏi lưng con ốc, đám Na Lạp Tiêu Lạc cưỡi thú cưỡi bay sâu vào trong rừng.

" Ủa?

Trời tối nhanh vậy?"

Na Lạp Tiêu Lạc gãi gãi đầu khó hiểu.

" Không phải trời tối đâu đồ ngáo.

Là do mấy cái cây che hết bầu trời đấy!"

Dương Tĩnh Anh ném trái nho vô đầu Na Lạp Tiêu Lạc.

Khung cảnh trước mắt cả đám cũng đẹp phết!

" Chà chà..hái nó đem về làm đèn ngủ được á!"

Na Lạp Tiêu Lạc phóng xuống đất đi tới gần mấy cái cây phát sáng nói.

" Có độc cái là thấy tổ tiên luôn!"

Lão Tứ quơ quơ tay nói.

Cô nghe xong không dám sờ thử luôn!

" Ê mọi người, trứng con gì mà bự quá nè!"

Phùng Tư Hạ đứng lên mấy cái trứng khổng lồ nói.

" Nè há....đứng lên đó đi rồi nhỡ nó mà bể mày lọt vô đó làm mồi cho con gì đó luôn!"

La Tôn Bảo đứng phía dưới nhìn lên Phùng Tư Hạ nói.

" Chắc tao sợ!

Nếu mà lọt vô thật tao nướng nó..á....!"

Chưa nói hết câu cô lọt vô thật.

" Hạ Hạ!"

Cả đám lo lắng chạy tới đập võ trứng cố moi đứa xui xẻo bị lọt vô ra.

Ịch....Phùng Tư Hạ ngã ra đất ôm theo con gì đó...

" Haha..nhột a!"

" Gì vậy?

Là cá sấu hả?"

Na Lạp Tiêu Lạc nhìn con cá sấu to như con heo nói.

Khà......tiếng con gì đó thở....

" Ê mọi người, mẹ nó kìa!"

Hứa Anh Cường run rẩy chỉ vào 1 con cá sấu khổng lồ kế bên.

" Aaa....chạy mau!"

Ành ành ành....con cá sấu rượt cả đám chạy chối chết, con cá sấu này quá mạnh.

Nó chạy tới chỗ nào chỗ đó liền tan tành hết!

" Mày trả con lại cho nó đi!"

Cả đám đang trượt xuống 1 cái dốc Na Lạp Tiêu Lạc nói.

" Nó coi tao là mẹ rồi thì biết làm sao!"

Phùng Tư Hạ ôm tiểu cá sấu nói.

" Aaaa....!"

Cả đám rớt xuống khe nứt......con cá sấu mẹ không thể xuống đứng dòm...

Ạch......nguyên đám rớt như bịch múi, mấy đứa lão Tứ đỡ không kịp.

" An phận ngồi trên lưng bọn tôi phải tốt hơn không!"

Lão Tứ bay lại đỡ Na Lạp Tiêu Lạc nói.

" Tại nó bắt cóc con người ta hại cả đám bị rượt chứ bộ!"

Cô ôm mông đứng dậy chỉ Phùng Tư Hạ.

" Tao không có bắt cóc à!

Tiểu cá sấu xem tao là mẹ thì biết sao được!"

Cô ôm tiểu cá sấu dơ lên nói.

" Ra khỏi đây trước rồi tính!"

Hứa Anh Cường đi tới lôi 2 đứa đang nói chuyện nhảm nhí đi.

Hiện tại cả đám đang đi sau lưng Na Lạp Tiêu Lạc vì dưới đây quá tối.

Nhưng mà gan của cô không có được lớn cho lắm!

Ngoài Tuyết Lệ Ty ra ma chính là thứ đáng sợ nhất!

" Thề luôn!

Tao cực kỳ cực kỳ sợ ma!"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa đi vừa nói.

" Lạy luôn!

Mày là đứa mạnh nhất ở đây rồi còn sợ gì nữa chứ?

Mày run làm tao cũng run theo đây này!"

Dương Tĩnh Anh biết mấy chỗ như này hay có rắn lắm!

Cô vịn vai Na Lạp Tiêu Lạc đi từ từ.

Rít rít.....tiếng con gì đó kêu dưới đây khiến mấy đứa sợ ma khóc không ra nước mắt.

" Biết thế này đã không vào rừng làm gì!

Ủa gì đây?"

Na Lạp Tiêu Lạc cầm cây thương chọt chọt vào cục tròn tròn trước mặt.

Đột nhiên cục tròn tròn đó bung ra phát sáng.

" Con gì đây🤨?"

La Tôn Bảo lấy cán kiếm khiều thêm mấy con nữa cho nó bung ra.

" Con gì cũng được!

Miễn không phải rắn là tốt rồi!"

Dương Tĩnh Anh cũng phụ làm cho mấy con này bung ra.

Nhờ nó phát sáng mà mọi người hết giống như mù đi đêm!

" Ha..biết ngay mà!

Mấy con trong rừng chắc chắc rất lớn.

Nhìn kìa!"

Na Lạp Tiêu Lạc quay lưng lại nhìn mấy đứa kia chỉ chỉ con sau lưng mình.

" Uầy!

Chẳng phải con cá sấu kia rất lớn hay sao!

Con này có là gì!"

La Tôn Bảo cười khẩy nhìn con kia rồi đi ngang.

" Phải đó phải đó!

Có con nào lớn hơn con ốc bọn mình ngồi hãy nói!"

Phùng Tư Hạ ôm tiểu cá sấu đi qua con kia nói.

" Ừ!

Tại tao thấy nó độc lạ nên kêu mọi người coi thôi!"

Na Lạp Tiêu Lạc 2 tay để sau đầu thờ ơ đi qua con kia.

Hứa Anh Cường cũng kéo mấy con thú cưỡi đi ngang qua như không quen.

' Ơ?

Đám này dám coi thường ta à!' Con kỳ lạ be like 🙂)))Nó không cam tâm bị coi thường dùng đuôi tấn công Na Lạp Tiêu Lạc.

Bụp....cô quơ thương 1 cái đuôi nó bị chặt đứt rớt xuống đất.

" Đã tha rồi mà còn không biết điều!🤨 Muốn ăn đập mới chịu đi đúng không?"

Cô quay đầu nhìn con kỳ dị nói.

" Dạ em xin lỗi.....!"

Con kỳ dị bị đứt đuôi nhanh như chóp bò đi nơi khác.

" Trùi ui Lạc, tao ngưỡng mộ mày như là thao thao giang tủy liên miên bất tuyệt!"

La Tôn Bảo vừa đi vừa nói.

" Thao cái đầu mày!

Làm tao sợ muốn chết!

Tự nhiên đang đi cái cái miệng đầy răng và chân tấn công làm giật cả mình!"

Na Lạp Tiêu Lạc vỗ đầu La Tôn Bảo nói.

Đang vui vẻ tìm đường lên cả đám phát hiện đất dưới chân sao mà nhầy nhụa như nước mũi?

" Phía trước là đầm lầy!"

Hứa Anh Cường ném cục đá lên phía trước dò thử.

" Gì?

Oái oái....!

Phù!"

La Tôn Bảo đi gần đến nghe nói liền dừng lại, Na Lạp Tiêu Lạc đi tới không có dừng tông cậu ta sém té vô đầm lầy!

" Só ry só ry!

Haha...!"

" Mày cố ý đúng không nói mau!"

" Haha...!

Tao mà cố ý là đẩy mày xuống rồi!"

" Con quỷ!

Không đánh không được mà!"

" Đàn ông con trai ai lại đi đánh con gái!"

" Tao bê đê không tính!"

Đang giỡn vui từ dưới đầm lầy trồi lên 1 con kỳ lạ.

" Giỡn đủ chưa?

Hôm nay có cả 1 đám không sợ chết làm bữa chiều cũng được!"

" Ăn nè ăn nè.....!"

Hình hình ịch ịch.....con kỳ lạ mới vừa xuất hiện bị đánh cha mẹ nhìn không ra.

" Muốn ăn thịt tao thì phải cấp Sigma nghe chưa!"

Na Lạp Tiêu Lạc gõ đầu con này nói.

" Dạ dạ.., em sai rồi!

Để em đưa anh chị lên trên kia!"

Con kỳ lạ bị đánh sợ quá nói.

Nhờ con này đưa đi mà cả đám đỡ tốn thời gian!

" Cũng hên mấy anh chị không cưỡi thú cưỡi bay đi, không thì đã làm mồi cho mấy con nhện dưới này rồi!"

Con dưới đầm lầy vừa bơi vừa nói.

" Gì chứ!

Mấy con nhện thôi mà, đốt cái là xong!"

Phùng Tư Hạ ôm tiểu cá sấu cười nói.

" Tơ nhện của bọn chúng lửa đốt không cháy đâu!"

" Nhục chưa?"

Tới 1 chỗ có ánh sáng xuyên qua con dưới đầm lầy dừng lại để đám Na Lạp Tiêu Lạc lên trên.

Trên đường bò lên cô mới chợt nhớ ra mình có thể điều khiển mấy cái rễ cây né ra cho mình cưỡi lão Tứ bay lên mà!

Đúng là đâu phải ai cũng tỉnh 100%!

Thả tiểu cá sấu về với mẹ xong, để tránh gặp phiền phức Na Lạp Tiêu Lạc quyết định dùng kỹ thuật hotei đưa cả đám đến thẳng trại ở ngoài sa mạc luôn.

" Về rồi đó hả!

Đi chơi vui hông?"

Cả đám vừa mới leo qua cổng Ung Thi Hàm đứng cười khoanh tay nói.

" Ách!

Anh là bị mấy đứa nhỏ rủ rê!"

Hứa Anh Cường sợ toát mồ hôi nói.

" Lớn không làm gương còn đổ thừa mấy đứa nhỏ, đáng phạt!"

Ung Thi Hàm vừa nói vừa kéo lỗ tay Hứa Anh Cường đi về phòng.

" Ách....!

Vẫn là lão bà nhà mình tốt nhất!"

Na Lạp Tiêu Lạc và Dương Tĩnh Anh nói.

Sau đó đám lão Tứ về chuồng, La Tôn Bảo và Phùng Tư Hạ đi tìm lão công của mình.

Dương Tĩnh Anh cũng đi tìm lão bà nhà mình.

Còn mỗi Na Lạp Tiêu Lạc không biết nên đi tìm ai trong 6 người, nghĩ nghĩ thấy Caroline là nhỏ nhất nên quyết định tới phòng ẻm.

" Ủa!

Đông đủ ở đây thì tốt quá!

Hehehe.."

Na Lạp Tiêu Lạc vừa mới mở cửa đã thấy 6 lão bà của mình trong này.

" Áaaa...!"

Cô cười gian khóa cửa lại nhảy lên giường...♡♡
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap 28. Đánh trận cuối!


Rồi chuyện gì tới cũng sẽ tới!

Trên bầu trời xuất hiện những vết nứt khổng lồ!

Từ trong vết nứt chui ra hàng vạn binh sĩ dị tộc.

Dẫn đầu là vua của họ.

" TÊN ĐÃ GIẾT CHẾT CON TRAI MAU RA ĐÂY ĐỂ TA GIẾT NGƯƠI TRƯỚC RỒI PHÁ HỦY THẾ GIỚI NÀY SAU."

Vua dị tộc có giọng ồm ồm khàn khàn nghe hơi kỳ kỳ.

" Từ từ để ta uống xong lon nước tăng lực cái!"

Na Lạp Tiêu Lạc từ trong trại chạy ra dơ tay nói.

" Sao con nhóc đó dám.....!"

Vua dị tộc tức nói không nên lời.

Bụp...

" Đã để ông phải chờ rồi!"

Na Lạp Tiêu Lạc uống xong bóp cái lon, ném qua 1 bên chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu mặc dù cô chưa tới cấp Omega.

Tất cả mọi người trong quân đoàn lẫn trong trại cũng đã sẵn sàng chiến đấu!

" GIẾT HẾT BỌN CHÚNG CHO TA!"

Vua dị tộc nói xong binh đoàn phía sau nghe lệnh tấn công, đám Na Lạp Tiêu Lạc cũng xông lên.

Đùng đùng đùng đùng.......phải công nhận dị tộc rất mạnh nhưng dị năng giả cũng không kém.

Được sự hỗ trợ của 7 hoàng tử địa ngục phe Na Lạp Tiêu Lạc không hề yếu thế.

Keng keng keng....Na Lạp Tiêu Lạc và Tuyết Lệ Ty đánh với vua dị tộc...2 tay sau lưng của ông ta đỡ được tất cả các đoàn tấn công của 2 người.

" RỪNG SÂU NƯỚC THẨM!"

Rừng cây khổng lồ của Na Lạp Tiêu Lạc giờ lớn gấp mấy lần lúc trước nhấn chìm vua dị tộc.

Rẹt rẹt rẹt....ông ta quơ mấy cái rừng cây bị cắt manh múng...

" CÒN CHIÊU NÀO LỢI HẠI LÔI RA HẾT ĐI HAHAHA....!

AAAAA...!"

Lại sài chiêu cũ!

Tiểu Nhất nhân cơ hội vua dị tộc cười lớn không để ý bám chặ vào mặt ông ta.

Thừa cơ hội Na Lạp Tiêu Lạc và Tuyết Lệ Ty tấn công chặt đứt được 2 tay sau lưng của vua dị tộc.

" ĐƯỢC LẮM DÁM CHƠI DƠ, TA KHÔNG ĐÁNH HẾT MÌNH LÀ KHÔNG ĐƯỢC MÀ!

YAHHHH...!"

Cánh tay sau lưng của vua dị tộc không có mọc lại.

Ông ta tức giận ròng mình la lớn, 1 nguồn sức mạnh cực lớn bộc phát làm người khác cảm thấy rùng mình.

" TIÊU LẠC....!"

Vua dị tộc dịch chuyển đấm 1 cái Na Lạp Tiêu Lạc bay ra biển.

Tuyết Lệ Ty chụp không kịp, nàng tức giận nghiến răng đem toàn bộ sức mạnh của mình bộc phát nhanh như chớp tấn công vua dị tộc.

Keng keng keng keng.....rắc....lưỡi hái của Tuyết Lệ Ty bị đánh gãy làm 2.

" HAHA....LÂU RỒI MỚI GẶP ĐƯỢC ĐỐI THỦ XỨNG TẦM.

NHƯNG VŨ KHÍ GÃY RỒI CHỊU THUA ĐI CÔ GÁI!"

Vua dị tộc cười nói.

Keng keng keng keng....Tuyết Lệ Ty 2 tay cầm 2 lưỡi hái cùng Tiêu Bội Sam, Khổng Huyền Cơ, Tuyết Sương Linh tấn công ông ta.

" IM ĐI ÔNG GIÀ.

CHỒNG BÀ MÀ CÓ CHUYỆN GÌ BÀ KHÔNG THA CHO ÔNG ĐÂU!"

Vua dị tộc đỡ được toàn bộ các đoàn tấn công sau đó tấn công lại.

Căn bản Na Lạp Tiêu Lạc còn đỡ của vua dị tộc không nổi 1 đấm sau khi ổng tăng sức mạnh thì làm sao Tiêu Bội Sam, Khổng Huyền Cơ, Tuyết Sương Linh chịu nổi.

Ba người bị hất bay vào tận trong rừng, lão Tứ đánh mấy tên dị tộc nhìn thấy bay theo 3 nàng.

Tuyết Lệ Ty giận càng thêm giận tấn công càng lúc càng nhanh hơn.

~~~~~ Na Lạp Tiêu Lạc bị đấm bay ra biển, hiện tại cô đang trong trạng thái mơ hồ nằm trong lòng biển.

Tu Long đang trên đường bay tới.

' Lạc nhi!'' Hở?

Mẹ!'' Con định theo bọn ta hay gì?'' Cha!'' Tỉnh lại mau!

Con mà để cháu của ta chưa chào đời mà thế giới đã diệt vong là ta không tha cho con đâu!' Mẹ Na Lạp Tiêu Lạc nhéo 1 bên mặt cô nói.' Có phải con không muốn thắng dị tộc đâu tại đánh không lại chứ bộ!' Na Lạp Tiêu Lạc không có thấy đau nên mặc mẹ mình nhéo.' Đánh không lại liền bỏ cuộc hả?

Làm người ai làm thế!' Ba Na Lạp Tiêu Lạc nhéo bên mặt còn lại của cô nói.' Con biết mà!

Nhưng nhưng....!'' Nhưng cái gì mà nhưng!

Nhớ kỹ, thất bại là mẹ đập con!' Na Lạp Mẹ nói rồi cùng Na Lạp cha biến mất.' Tuân lệnh!' " Ặc.....!

Hà....!"

Cô bị dọa tỉnh dậy thấy mình đang ở dưới biển liền bơi lên mặt nước.

" Tiêu Lạc!

Có sao không?"

Tu Long đúng lúc bay tới.

" Có đó!

Tôi coi phim toàn thấy vào những lúc như này cha mẹ sẽ động viên con mình ai như mẹ tôi haizzz!

Haha...!"

Na Lạp Tiêu Lạc cười lắc đầu.

" Phải rồi ông rồng, ông có cách nào khiến tôi thăng cấp liền hông?"

Cô nhớ lại chuyện cần làm liền hỏi Tu Long.

" Cũng có nhưng không khả quan!"

" Nói đi, trậm trễ là chết hết đó!"

" Tập hợp nỗi sợ và đau nhưng không được la và sau đó khi đủ liền bộc phát 1 lượt."

" Sợ như nào?"

" Nhắm mắt lại đi!"

Tu Long nói Na Lạp Tiêu Lạc làm theo.

Cô vừa nhắm mắt lại trước mắt liền hiện ra hình ảnh ma sơ valak la hét làm cô giật mình nhưng cố kiềm chế không la.

Sau đó là cảnh tượng mọi người bị thương nằm la liệt trên đất, máu me tung tóe.

Dị tộc tha hồ giết phá khắp nơi trên thế giới.

Bạn bè người thân của Na Lạp Tiêu Lạc đều bị xiên cộc.

Vua dị tộc đem từng lão bà của cô chặt đầu xuống hết treo lủng lẳng trên người.

" KHÔNGGGGGGGGG.......!

AAAAAAAAA.....!"

Na Lạp Tiêu Lạc chịu hết nổi la lớn đến nổi nước văng tung tóe.

Hai cô tay nắm chặt, gân tay nổi cũng nổi lên.

Tóc bay bay theo nhịp nguồn sức mạnh bộc phát, mắt chuyển thành màu vàng hoàn toàn không thấy con ngươi.

Na Lạp Tiêu Lạc chính thức bước vào ngưỡng chiến thần.

' Mình tạo ảo giác hơi kinh dị nhỉ!

Mà không sao, miễn thành công là được!' Ty Long bụm chặt tai nghĩ.

~~~~~~ Đùng đùng đùng đùng.....mọi người bắt đầu yếu thế.

Dù sao cũng chỉ con người nên biết mệt là đương nhiên.

Lão Tứ khó khăn lắm mới có thể đỡ được 3 người bất tỉnh trên lưng, nhưng nó sợ bay về làm luyên lụy mọi người nên ở lại bìa rừng bảo vệ 3 người bất tỉnh.

Tuyết Lệ Ty cũng bắt đầu đánh không lại vua dị giới, ông ta càng đánh càng mạnh.

Ịch...Tuyết Lệ Ty bị trúng đoàn ngã xuống đất.

" CHO NGƯƠI CHẾT NHẸ NHÀNG VÌ ĐÃ GIẢI TRÍ CHO TA!

CÁI GÌ?"

Vua dị tộc giơ vũ khí của mình lên nói xong liền đâm xuống.

Chưa kịp đụng vào Tuyết Lệ Ty nữa thì xuất hiện 1 bóng người đánh vua dị tộc bay ra biển.

Người đó cũng dịch chuyển tới chỗ vua dị tộc đáp xuống.

" NHÓC CON CHƯA CHẾT À!

MẠNG CŨNG DAI THẬT!"

Vua dị tộc đứng lên mỉm cười nói.

" YAHHHHH....!

TÔI SẼ THAY NHỮNG NGƯỜI TRÊN THẾ GIỚI NÀY ĐÁNH CHẾT ÔNG!"

Na Lạp Tiêu Lạc dịch chuyển tới trước mặt vua dị tộc vừa đánh vừa nói.

Bụp bụp bụp bụp.....vua dị tộc khó khăn đở các đoàn đánh của cô.

Ông ta theo không kịp tốc độ gần như ngang với ánh sáng.

Ành......vua dị tộc bị đánh 1 cái văng ra xa trẻ mặt biển làm nửa....

" ẶC.....KHỤ KHỤ!

SAO..SAO CÓ THỂ NHƯ VẬY ĐƯỢC?

CON NGƯỜI LÀM SAO CÓ THỂ....!"

Vua dị tộc không tin vào mắt mình nhìn Na Lạp Tiêu Lạc trước mặt.

" ĐẤM NÀY LÀ TÔI THAY TY TỶ ĐÒI!"

Na Lạp Tiêu Lạc xuất hiện ngoài sau vua dị tộc đấm 1 phát làm ông ta bay trở vào sa mạc.

" ĐẤM NÀY LÀ TÔI ĐÒI THAY SAM TỶ!"

Cô lại đấm vua dị tộc bay trở ra biển.

" CÒN ĐÂY LÀ THAY CƠ TỶ!"

Cô lại đấm ổng bay trở vào sa mạc.

" ĐÂY LÀ CỦA CHỊ LINH!"

Cô đấm ổng bay ra biển nữa, sau đó là những đứa bạn của mình.

Mọi người đang chiến đấu nhìn vua dị tộc bị đấm bay qua bay lại 1 cách chóng mặt.

Đám lính dị tộc không đánh nữa sợ hãi chạy tới chạy lui theo vua của mình.

Còn mọi người tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, ăn miếng bánh, uống miếng nước.

Lão Tứ thấy vua dị tộc bị đánh tơi bời liền biết chủ nhân của mình làm.

Nó vui vẻ chở 3 người trên lưng về, Thanh Truy đỡ Tuyết Lệ Ty lại chỗ mọi người nghĩ ngơi.

Đánh 1 lúc thì mỏi tay, Na Lạp Tiêu Lạc chuyển qua chân.

Bịch bịch bịch bịch....cô dùng liên hoàn cước đá đầu vua dị tộc thành đầu heo.

Cô lên gối 1 cái sau đó xoay người đá vua dị tộc rớt xuống sa mạc.

" Đức vua đức vua....!"

Đám binh lính dị tộc nhanh chóng chạy tới cạnh vua dị tộc.

Na Lạp Tiêu Lạc đứng trên người vua dị tộc đang chỉ còn nửa cái mạnh đạp thêm mấy cái.

Vài tên lính dị tộc không biết sợ xông lên bị đá lên trời lọt qua vết nứt không gian.

" Cái gì?"

Cô nhìn lên trời thấy vết nứt lúc nãy đã đóng giờ lại mở ra nữa.

" Được rồi chiến thần của Trái Đất!

Đánh nữa là ổng chết đấy!"

Một cô gái có vẻ giống người bình thường nhưng có cánh nói.

Phía sau là hàng loạt người dị tộc khác.

" Các người là?"

Na Lạp Tiêu Lạc phóng lên ngang mấy người mới xuất hiện hỏi.

" Chúng tôi là người của LHQ tới đây để đưa vua Hexalddria và quân đội dị tộc về!"

Cô gái nói, phía sau mấy người dị tộc dùng năng lượng đem vua dị tộc nằm bất động và lính của ông ta qua vết nứt không gian.

" Các người đừng để tên có ý đồ phá thế giới này lọt qua 1 lần nào nữa đấy!

Nếu không cho dù là vua tôi cũng sẽ đập hắn chết."

Na Lạp Tiêu Lạc nói xong quay trở lại bên cạnh mọi người.

" Thành thật xin lỗi mọi người trên thế giới này!

Chúng tôi nhất định sẽ không để không gian bị nứt lần nào nữa cả!"

Cô gái cùng những người khác cuối đầu nói xong bay qua vết nứt không gian.

Sau khi họ đi bầu trời trở lại bình thường.

" Mọi người không sao chứ?"

Na Lạp Tiêu Lạc vừa nói hết câu đã ngã xuống.

Mọi người lo lắng tụ lại, 6 lão bà súm lại đỡ......

" Tiêu Lạc Tiêu Lạc....!

Có sao không?"

" Nếu các nàng không hôn ta mỗi người 1 cái thì ta sẽ có sau đó!"

Na Lạp Tiêu Lạc giả vờ chết nhắm mắt le lưỡi.

Chụt chụt chụt chụt chụt chụt.....6 dấu son môi in trên mặt...

" A..khỏe rồi!"

Na Lạp Tiêu Lạc vui vẻ ngồi dậy.....

" Lão công!"

Sáu lão bà ôm chặt cô, cô cũng vui vẻ ôm lại....mọi người thoải mái thở ra 1 hơi.

♡♡♡♡♡♡ chuyển cảnh.....tình hình là Na Lạp Tiêu Lạc dẫn 6 lão bà và La Tôn Bảo, Thiên Nhạc Phong, Dương Tĩnh Anh, Thẩm Nhược Giai, Hứa Anh Cường, Ung Thi Hàm, Phùng Tư Hạ, Nam Lăng cùng các thú cưỡi, Tu Long, Hồng Điểu bay tới đảo người cá.

Tất nhiên còn có Thanh Truy tử thần.

Mọi chuyện trong quân đoàn do Tuyết Dạ Thiên quản lý, dưới trướng là Lâm Húc Dương, Lâm Tuệ Dung, Diệp Tư Đồng và nhiều người khác nữa hỗ trợ.

" Chúng tôi trở lại rồi đây!"

Na Lạp Tiêu Lạc nhảy khỏi lưng Tu Long vui bẻ nói với các tiên cá.

" Hoàng tế về rồi a!"

Các tiên cá vui vẻ ra tiếp đón, tiểu Tinh hớt hải bơi ra nói.

" Nữ..nữ hoàng..sinh...sinh rồi...!"

" Nữ hoàng sinh rồi!

Là trai hay gái?"

Na Lạp Tiêu Lạc mừng như điên lắc lắc tiểu Tinh hỏi.

" Là thai long phụng!"

" Aaaaaa....!

MÌNH LÊN CHỨC RỒI!"

Miệng Na Lạp Tiêu Lạc cười rộng hết cỡ chạy vào phòng nữ hoàng......

Từ đó về sau vị chiến thần duy nhất của Trái Đất ở luôn trên đảo người cá cùng 7 lão bà của mình.

Lâu lâu nữ chiến thần lại về Thượng Hải thăm quân đoàn Hoa Đông.

Quân đoàn ngày càng lớn mạnh nhờ sự quản lý của Tuyết Dạ Thiên.

Người trong quân đoàn đi khắp nơi đều tự hào khi nhắc đến nữ chiến thần của quân đoàn.

Khắp thế giới đã không còn ai không biết đến nữ chiến thần tên Na Lạp Tiêu Lạc nữa a!

♡♡♡♡♡HẾT!♡♡♡♡♡
 
[ Bhtt ][Np][ Hoàn] Mạt Thế Siêu Cấp Nữ Chiến Thần
Chap29. Phiên ngoại


" Nhanh lên nhanh lên!

Không được đặt chỗ này, chỗ kia!"

Tuyết Dạ Thiên chỉ huy mọi người làm việc.

~~~~~ " Oa hôm nay Ty tỷ thật là đẹp nga~!"

Lâm Tuệ Dung sau lưng Tuyết Lệ Ty đang ngồi trước gương cười nói.

" Bộ bọn chị không đẹp a?"

Tiêu Bội Sam, Khổng Huyền Cơ, Tuyết Sương Linh, Huỳnh Hiểu Tâm, Phùng Tư Hạ, Ung Thi Hàm bất mãm nhìn Lâm Tuệ Dung.

" Đâu có đâu có!

Hôm nay mọi người là nhân vật chính đương nhiên tất cả đều xinh cá hết!"

Cô cười cười lấy lòng.

" Được rồi!

Cũng sắp tới giờ rồi đấy!

Mấy người bên ngoài chắc sốt ruột lắm rồi!"

Nữ hoàng Artemis để 2 tiểu người cá Na Lạp Tiêu Chiến và Na Lạp Tiêu Ý cho tiểu Tinh và Tô mami bế.

" Phải a!

Hai đứa nhỏ cũng đang rất háo hức kìa!"

Caroline nựng nựng má Na Lạp Tiêu Chiến.

" Xem tiểu hoàng tử và tiểu công chúa cười tươi chưa kìa!"

Thẩm Nhược Giai cười tươi nựng má Na Lạp Tiêu Ý.

Cô cũng muốn sinh 1 đứa.

" Sao mình lại ở chỗ này chứ?

Toàn là nữ không!"

La Tôn Bảo ngồi 1 bên không biết phải làm gì.

" Tới giờ rồi!"

Diệp Tư Đồng mở của ló đầu vô nói.

~~~~~~

" Mày bớt căng thẳng đi!"

Dương Tĩnh Anh đứng gần Na Lạp Tiêu Lạc nói.

" Đứa nào mới đang căng thẳng hả?"

Cô cười khẩy nhìn lại Dương Tĩnh Anh đang run như cầy sấy.

Bên cạnh còn có Hứa Anh Cường, Thiên Nhạc Phong và Nam Lăng.

Cả 5 người đang đứng trên lễ đường ở đảo người cá cùng với phía dưới là những người trong quân đoàn đến tham dự.

Hôm nay là ngày dặc biệt nên đảo người cá mới ở gần 1 đảo ở Bến Thượng Hải.

" Xin chào mọi người, tôi là Tuyết Dạ Thiên, xin đảm nhận vai trò MC trong lễ cưới ngày hôm nay.......!"

Tuyết Dạ Thiên cầm micro nói nói, cậu ta nói quá nhiều làm khách mời và đám Na Lạp Tiêu Lạc nghe mà buồn ngủ.

" Sau đây xin kính mời các cô dâu bước vào lễ đường!"

Tuyết Dạ Thiên rốt cuộc cũng ngừng nói nhảm chính thức nghiêm túc làm việc quan trọng.

Cửa được mở ra, 10 cô gái mặc váy cưới bước vào phía sau La Tôn Bảo lạc loài cũng bước vào😂

Tiếng vỗ tay gần gần vang lên, chú rễ nắm tay cô dâu đứng trước mặt mục sư.

Hôm nay Nhân Thiên sẽ làm mục sư, cậu ta đọc hôn phối xong.

Sau đó cô dâu và chú rễ đọc lời tuyên thề gắn kết bên nhau trọn đời trước người làm chứng và những vị khách tham dự.

" Được rồi!

Cô dâu đã có thể hôn chồng mình!"

Nhân Thiên không có kinh nghiệm nên nói đại.

" Hôn đi Hôn đi.....!"

Khách mời nhiệt tình cổ vũ quá trời!

Ung Thi Hàm ôm hôn Hứa Anh Cường, Thẩm Nhược Giai ngại ngùng hôn Dương Tĩnh Anh 1 cái, Phùng Tư Hạ câu cổ Nam Lăng hôn 1 cái thật nồng cháy, La Tôn Bảo nhảy hẳn lên người Thiên Nhạc Phong, đặc biệt sướng nhất là Na Lạp Tiêu Lạc có tận 7 lão bà.

Trên mặt cô chỗ nào cũng đầy dấu son môi.

Sau đó tất cả súm lại chụp hình rồi ăn uống, nhậu nhẹt các kiểu.

Đêm nay là đêm tân hôn nhưng trừ bà mẹ trẻ 2 con là nữ hoàng ra ai cũng xỉn quắc cần câu hết!

~~~~~~ " Không được bơi quá xa bờ nghe chưa?"

Na Lạp Tiêu Lạc ngồi trên bờ biển nói với mây đứa nhỏ đang bơi dưới nước.

Sau 6 năm trôi qua thành quả lao động cực nhọc hằng đêm mà cô có được:

Na Lạp Tiêu Chiến/Tiêu Ý, 6 tuổi- nhi tử/nữ của nữ hoàng.Na Lạp Minh Thành, 5 tuổi- nhi tử Tuyết Lệ Ty.Na Lạp Anh Kiệt, 5 tuổi- nhi tử Tiêu Bội Sam.Na Lạp Vĩ Thành, 5 tuổi- nhi tử Khổng Huyền Cơ.Na Lạp Châu Sa( Alice), 5 tuổi- nhi nữ Caroline.Na Lạp Hồ Điệp, 5 tuổi- nhi nữ Tuyết Sương Linh.Na Lạp Tiêu Dương, 5 tuổi- nhi nữ Huỳnh Hiểu Tâm.À thêm 1 cục đang ngồi trong lòng Na Lạp Tiêu Lạc nữa.

Na Lạp Tiêu Dao 4 tuổi nhi nữ của nữ hoàng.

Sau khi mấy đứa Minh Thành ra đời nữ hoàng Artemis gạ cô kiếm thêm đứa nữa!

" Bơi chưa giỏi không được bám nhau nè!

Tiểu Nhị, lão Tam không cho mấy đứa nhỏ bơi qua khỏi mình!

Ê lão Tứ không được thả boom xuống nước.

Rồng ông không được cho mấy đứa nhỏ leo lên lưng rồi nhảy xuống!

Tiểu Nhất coi thử gần đây có con gì nguy hiểm không!

Bla...bla...bla.....!"

Na Lạp Tiêu Lạc tay ôm tiểu Tiêu Dao nói không ngừng.

" Mẹ ơi, con cũng muốn xuống chơi với mấy anh chị!"

Tiểu Tiêu Dao nhìn mấy anh chị chơi ở dưới nước ngước lên nhìn Na Lạp Tiêu Lạc với ánh mắt long lanh.

" Dao nhi còn nhỏ lắm chưa bơi được đâu!

Hay là đắp núi với mẹ nha!"

Na Lạp Tiêu Lạc toát mồ hôi ráng cười với tiểu Tiêu Dao.

Tuy là con của nữ hoàng với cô nhưng con bé không phải người cá.

" Nhưng mà chẳng phải con đã biết bơi vào tuần trước sao?"

Tiểu Tiêu Dao khó hiểu hỏi.

" Ách!

Sao mình không nhớ gì hết?

Không lẽ mình già rồi sao😱!"

Na Lạp Tiêu Lạc tay chân run rẫy xong hóa đá tại chỗ.

" Con đi bơi đây!"

Tiểu Tiêu Dao né khỏi tay cô vui vẻ chạy xuống nước.

Na Lạp Tiêu Lạc vẫn còn hóa đá ngồi trên cát.

" Tiêu Lạc!"

" Tới nhay!"

Nghe các lãi bà đang nằm trên ghế gọi, cô liền nhanh chóng chạy tới.

" Sao em ngồi thẫn thờ ngoài đó vậy?"

Tuyết Lệ Ty đút Na Lạp Tiêu Lạc 1 miếng dưa hấu hỏi.

" Em đã già rồi haizzzz!"

Cô nhai xong miếng dưa cười khổ nói."

Dao nhi cũng mang dòng máu của tiên cá mà!

Lạc không cần tập bơi cho con bé đâu!"

Caroline kéo Na Lạp Tiêu Lạc ngồi xuống cười nói.

Bụp...trái bóng chuyền từ xa bay tới được cô chụp.

" CẨN THẬN CHỨ!

THẤY Ở ĐÂY CÓ 7 BÀ BẦU KHÔNG?"

Na Lạp Tiêu Lạc ném lại quả bóng cho đám Hứa Anh Cường nói.

Hiện tại 7 lão bà của cô đều đang mang thai tháng thứ 4.

Xem ra đảo người cá ngày càng đông vui!

" XIN LỖI NHA!"

Thiên Nhạc Phong chụp quả bóng cười nói.

Tuy cậu và La Tôn Bảo không thể có con nhưng có mấy đứa con của Na Lạp Tiêu Lạc, Hứa Anh Cường, Dương Tĩnh Anh, Phùng Tư Hạ gọi 2 người là cha nuôi cũng vui rồi!

Zoombie, ma thú và biến dị thực vật căn bản là không thể dọn hết được.

Những người trên lục địa cũng không muốn chóng lại tự nhiên mà thuận theo nó sống.

Thế hệ sau sẽ kế thừa dị năng của thế hệ trước nên cũng chẳng phải lo!

Trong 1 lần vô tình có người phát hiện ăn ma thú và biến dị thực vật cũng như ăn thịt, cá và rau cải thôi!

Từ đó ẩm thực của con người được cải tiến!

Zoombie thì chắc chắn không ai dám ăn rồi!

Hết luôn!
 
Back
Top Bottom