Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Bhtt | Hoàn | Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm

Bhtt | Hoàn | Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm
Chương 89: Cùng nhau


Khuất Tĩnh Văn không thích uống rượu, thế nhưng hôm nay cô lại phá lệ uống vài ly, cảm ơn sự có mặt của tất cả mọi người.Kỳ Mặc Vũ ngoài ly rượu giao bôi cùng cô thì không uống nữa.

Nàng biết tửu lượng của bản thân không tốt, nếu như còn uống sợ rằng đêm nay sẽ hỏng đại sự.Các vị trưởng bối đã sớm trở về nghỉ ngơi, hai người tiếp khách một lát thì cũng muốn trở về.

Thế nhưng cuối cùng vẫn không thể thoát được.Hồ Nhã Hinh, Khuất Trạch Nguyên, Tô Giai Nghê, Doãn Tuyết Lan đứng chặn trước mặt, xem bộ dáng là đang muốn kiếm chuyện.Vẫn là Hồ Nhã Hinh lên trước: "Hai người cứ như vậy mà đi sao?

Không có thành ý gì hết.

Ít ra cũng phải để bọn mình "hành hạ" một lát chứ."

Kỳ Mặc Vũ ngoắc tay: "Cậu, muốn gì thì tới đi.

Mình còn phải làm chuyện đại sự."

Hồ Nhã Hinh quệt mũi: "Được, rất có khí phách.

Chỗ mình tổng cộng có bốn người, cậu và chị Tĩnh Văn lần lượt vượt qua ải của bọn mình thì xem như đại công cáo thành."

Kỳ Mặc Vũ gật đầu: "Nhanh lên, nhanh lên."

Hồ Nhã Hinh gọi người mang đến mấy ly rượu: "Ải đầu tiên là của mình.

Hai người hãy uống hết chỗ rượu này."

Tổng cộng có ba ly, nhưng ly nào cũng đầy hơn phân nửa.Kỳ Mặc Vũ xù lông: "Hồ Nhã Hinh!!!

Mình không uống được rượu, cậu là muốn kiếm chuyện đúng không?"

Hồ Nhã Hinh khoanh tay, tỏ vẻ không nghe thấy.Ba người còn lại thì không biết nặng nhẹ, bắt đầu thúc giục: "Uống đi, uống đi..."

Kỳ Mặc Vũ hừ một tiếng, miễn cưỡng cầm lấy ly rượu nhưng đã bị Khuất Tĩnh Văn cướp trước: "Để chị."

Cô nói xong thì một hơi uống cạn ba ly rượu, vẻ mặt vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh."

Được được được, xem như qua ải.

Kỳ Mặc Vũ, cậu vẫn là không dùng được."

Kỳ Mặc Vũ hất cằm: "Liên quan gì chứ, để vợ mình uống thay thì có sao đâu, hứ."

"Rồi rồi rồi, không cãi với cậu."

Ải tiếp theo là của Tô Giai Nghê."

Chị Tĩnh Văn, chị hãy bế Mặc Vũ từ chỗ này về phòng đi."

Tất cả mọi người nghe xong đều ồ lên, giơ cho Tô Giai Nghê một ngón cái.Khoảng cách từ chỗ này về phòng cũng hơn 300 mét, lại phải đi trên cát, rồi sau đó leo cầu thang.

Chắc chắn sẽ tốn rất nhiều thể lực.Nhưng mà Khuất Tĩnh Văn vẫn không nói hai lời, cô cúi người, dễ dàng nhấc bổng nàng lên.Bốn người lại lần nữa ồ lên.Mặt của cô đã bắt đầu ửng đỏ, có một tầng mồ hôi mọng rịn ra.

Kỳ Mặc Vũ hai tay câu lấy cổ cô, cố gắng không động đậy để tránh cho cô vấp ngã."

Tĩnh Văn, hay là thả em xuống đi."

Khuất Tĩnh Văn lắc đầu: "Ngoan, lát nữa liền tới."

Kỳ Mặc Vũ im lặng không nói nữa mà chuyển sang mải mê ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô.Chờ đến khi cô đặt nàng xuống, bốn người kia cũng đuổi đến.

Bọn họ đi một mình nhưng so với Khuất Tĩnh Văn bế thêm một người lại càng chật vật hơn.Hồ Nhã Hinh ôm vách tường thở hồng hộc, Khuất Trạch Nguyên vỗ vỗ lưng cô: "Đã nói em đừng chạy mà."

Hồ Nhã Hinh trừng mắt: "Anh còn dám nói, hừ."

"Được rồi, bây giờ tới lượt mình.

Mình sẽ hỏi một câu hỏi, đếm tới ba hai người đồng loạt trả lời.

Nếu đáp án không khớp xem như là không qua ải."

"Chị Tuyết Lan, phải hỏi một câu thật chất lượng nha."

Hồ Nhã Hinh nhắc nhở.Doãn Tuyết Lan gật đầu, nói ra câu hỏi đã chuẩn bị sẵn: "Hai người lần đầu tiên hôn nhau là ở đâu?"

"1, 2, 3..."

"Hoa Đại."

"Dưới gốc cây ở trường."

Doãn Tuyết Lan che miệng: "Ồ ồ ồ, Tĩnh Văn, tôi không biết cậu lại nhiệt tình như vậy."

Cư nhiên hôn nhau ở trường học.Khuất Tĩnh Văn giải thích: "Lần đó là tai nạn, không phải cố tình hôn nhau?"

"Vậy chỗ nào mới là cố tình?"

Doãn Tuyết Lan hỏi thêm.Kỳ Mặc Vũ thay cô trả lời: "Là ở thôn Mã Điền.

Lần đó em và Tĩnh Văn bày tỏ tình cảm với nhau, sau đó... sau đó hôn nhau..."

"Chính là cái hôm sinh nhật cậu đó sao?"

Kỳ Mặc Vũ gật đầu."

Được rồi, còn ải của Khuất Trạch Nguyên.

Anh làm sao cho được nha."

Khuất Trạch Nguyên gãi gãi đầu, có chút khó xử.

Bạn gái không thể đắc tội, chị gái lại càng không.Cuối cùng, cậu đưa ra một thử thách vừa đơn giản nhưng cũng vừa khiến người ta đỏ mặt tía tai: "Chị, chị dâu, hai người hãy đứng ở đây hôn môi 2 phút đi.

Phải là hôn kiểu Pháp nha."

Hồ Nhã Hinh cười khúc khích: "Được đó, vừa hay có thể vào động phòng luôn nha ~"Kỳ Mặc Vũ cảm thấy tim mình đập rất nhanh.

Thế nhưng giờ phút này đây không có chuyện gì có thể cản trở nàng được nữa.

Thế là nàng chủ động tiến lên, dùng lòng bàn tay đỡ sau gáy của cô sau đó hôn lên đôi môi nàng yêu thích.Không cần đồng hồ tính giờ, nhưng Kỳ Mặc Vũ có thể cảm nhận được thời gian đã trôi qua rất lâu.Đợi đến khi tách ra, môi hai người có chút sưng lên, ánh mắt cũng không còn tiêu cự.Bốn người kia lúc này mới giật mình thở ra.

Nãy giờ bọn họ xem chuyện vui, xem đến xuất thần.

Trong lòng bọn họ đều thầm mong hai người có thể đứng đây hôn thêm một lát nữa.Nhưng mà cái gì vừa đủ thì mới tốt, bốn người biết điều lui ra, trả lại không gian yên tĩnh cho đôi tân giai nhân.Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ trở về phòng, việc đầu tiên là tắm rửa.

Kỳ Mặc Vũ lại biến thành chú mèo con lười biếng, treo trên người Khuất Tĩnh Văn."

Chị ~ chúng ta cùng tắm đi."

Khuất Tĩnh Văn xoa đầu nàng: "Được."

Hai người dắt tay nhau vào phòng tắm, cởi bỏ trang phục rồi treo lên.

Lúc nãy sau khi hoàn tất lễ cưới, cả hai đều đã thay váy cưới ra cho nên lúc này thứ họ mặc trên người là một bộ váy khác đơn giản hơn.Khuất Tĩnh Văn bước vào bồn tắm, ngoắc ngoắc Kỳ Mặc Vũ: "Lại đây."

Nhưng mà nàng lại lắc đầu, chạy đến phía sau lưng cô: "Em mát xa cho chị nha ~"Hôm nay vất vả cả ngày, lúc nãy lại được mấy người kia "hành hạ" đủ trò như vậy, nàng nhìn cô liền đau lòng.

Mặc dù tay nghề của nàng không phải quá tốt nhưng vẫn muốn ra sức một chút.Khuất Tĩnh Văn thấy nàng nhiệt tình nên cũng không từ chối.

Cô dựa vào thành bồn tắm, nhắm mắt, cảm nhận những ngón tay của nàng đang nhảy múa từ vai đến sống lưng."

Có thoải mái không?"

Khuất Tĩnh Văn cong môi, khẽ mở miệng: "Rất thoải mái.

Cảm ơn vợ."

Kỳ Mặc Vũ hài lòng mỉm cười.Được nàng chăm sóc tận tình một hồi, Khuất Tĩnh Văn cảm thấy đầu óc dần thanh tỉnh.

Men rượu cũng theo hơi nước trong bồn tắm mà tan dần.Cô mở mắt, ngẩng đầu lên: "Bảo bối, lại đây."

Kỳ Mặc Vũ nghe lời đi đến trước mặt cô, cô lập tức dùng bàn tay câu lấy cổ nàng, sau đó đặt lên môi nàng một nụ hôn.Tiếp theo đó, Kỳ Mặc Vũ không biết bằng cách nào mà cả người nàng đều nằm trọn trong bồn tắm, mà người ở phía trên vẫn đang say mê giúp nàng "tắm rửa".Nàng không uống nhiều rượu nhưng giờ phút này đây đầu óc lại nửa say nửa tỉnh.

Có một đám mây bồng bềnh nhẹ lướt qua, mềm mềm, thơm thơm, ngọt ngào như kẹo bông đang đỡ lấy nàng, khiến nàng chìm đắm.Từ bồn tắm đến trước gương rồi lại đến sô pha.

Cuối cùng dừng lại trên chiếc giường rộng lớn.

Hai người thay phiên nhau tới, đợi đến khi mệt mỏi ngủ thiếp đi thì trời đã gần sáng.Trước khi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, Khuất Tĩnh Văn đã kề vào lỗ tai nàng và nói: "Chị yêu em."...Hai người ngủ đến trưa hôm sau.

Trong khoảng thời gian đó, các trang mạng xã hội, diễn đàn, báo chí lại vô cùng sôi động.#Chủ tịch Khuất thị bí mật kết hôn.#Chủ tịch Khuất thị lộ diện.#Lễ cưới xa hoa của Chủ tịch Khuất thị tại Maldives, xứng đáng hào môn thế gia.#Vợ mới cưới của Chủ tịch Khuất thị là ai?#Chủ tịch Khuất thị chính là Nhà văn nổi tiếng Khuất Tĩnh Văn!...Kèm theo đó là tấm ảnh cưới mờ mờ ảo ảo.

Vừa nhìn là biết được chụp từ nơi rất xa, ống kính phóng to hết cỡ.

Những tay săn tin này quả thực cũng rất kính nghiệp đi.Sau khi Khuất Tĩnh Văn tỉnh dậy nhìn thấy những tin tức này thì chau mày.

Cô nhấc điện thoại gọi cho Khuất Trạch Nguyên cũng còn đang say giấc."

Chị, có chuyện gì sao?"

Khuất Tĩnh Văn lời ít ý nhiều: "Em cho người lấy mấy tấm ảnh rõ nét đăng lên đi."

Trên đầu Khuất Trạch Nguyên trên đầu hiện lên ba dấu chấm hỏi.

Nhưng cũng không dám hỏi nhiều.

Cậu lần mò mở điện thoại ra xem thử, một hồi mới biết Khuất Tĩnh Văn là đang đề cập đến chuyện gì.Cuối cùng cũng có lý do để chị cậu chịu lộ diện.Khuất Trạch Nguyên gọi cho trợ lý, dặn dò xử lý ổn thỏa rồi tiếp tục nằm xuống ôm Hồ Nhã Hinh ngủ.

Nhưng mà cậu vừa chạm vào người cô đã bị cô đá thẳng xuống giường."

Cút!"

Khuất Trạch Nguyên xoa xoa cái mông, ấm ức ngồi dưới nền nhà....Rất nhanh, trang chủ của Khuất thị đăng một bài viết: Chúc mừng tân hôn của Chủ tịch Khuất Tĩnh Văn và phu nhân Kỳ Mặc Vũ.Trong bài viết còn kèm theo 9 bức ảnh.

Hai cô dâu trong bộ váy cưới màu trắng tỏa ra khí chất thần tiên, vô cùng rạng rỡ.Hàng loạt nhân viên Khuất thị và Tinh Kiện chia sẻ lại bài viết.

Khu bình luận cũng vô cùng náo nhiệt.

Chẳng mấy chốc đã lên đến mấy nghìn.Khuất Tĩnh Văn nhìn một lượt rồi mới hài lòng cất điện thoại qua một bên."

Ưm ~"Kỳ Mặc Vũ than nhẹ một tiếng, mơ hồ tìm đến ngực của cô cọ vào.

Cọ được một lát thì nàng lại chìm vào giấc ngủ.Khuất Tĩnh Văn nhìn nàng như vậy thì trong lòng mềm nhũn.

Cô dùng ngón trỏ điểm điểm mũi nàng, lại không nhịn được hôn nàng một cái.

Cuối cùng vẫn là ôm cô vợ nhỏ tiếp tục ngủ thêm giấc nữa....Những ngày tiếp theo, hai người cùng các vị trưởng bối cùng nhau trải nghiệm những hoạt động trên đảo.

Đến khi chơi chán rồi thì cả nhà lên phi cơ trở về.

Riêng Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ thì di chuyển sang Thụy Sĩ, bắt đầu tuần trăng mật.Mùa Đông ở Thụy Sĩ rất đẹp.

Núi non hùng vĩ, tuyết rơi trắng xóa, khung cảnh vô cùng lãng mạn.Họ cùng nhau đứng trên đỉnh tòa tháp 7132 chiêm ngưỡng vẻ đẹp dãy Alps, đi trượt tuyết ở Matterhorn, dạo bờ hồ Blausee, cùng người dân làng Mürren trải nghiệm cuộc sống.

Những ngày cuối cùng, Khuất Tĩnh Văn lại mang Kỳ Mặc Vũ sâu vào các con phố ở thủ đô Bern trước khi dừng chân ở Zürich.Tại đây họ lại có dịp tham quan Ngân hàng Thụy Sĩ, Bảo tàng Quốc gia, Nhà hát lớn cũng như dạo qua các cửa hàng đồng hồ nổi tiếng."

Tiểu Vũ, cái này rất hợp với em."

Trên tay Khuất Tĩnh Văn là chiếc đồng hồ Lady Datejust Oyster được chế tác từ vàng Everose.

Mặt đồng hồ màu xanh olive nạm kim cương.

Trông vô cùng bắt mắt.Kỳ Mặc Vũ đưa tay nhận lấy, nhìn ngắm một hồi, đương nhiên là rất yêu thích.Nhưng mà nàng lại giả vờ tội nghiệp: "Đắt quá, em cưới vợ xong thì vô sản rồi."

Khuất Tĩnh Văn gõ nhẹ lên trán nàng: "Em đó, cứ thích làm trò."

Kỳ Mặc Vũ bật cười.Cô nói xong thì quay sang nói với nhân viên một câu tiếng Anh.

Nhân viên lập tức vui vẻ đóng gói đồng hồ cho hai người.Trước khi rời khỏi cửa hàng, nhân viên còn tò mò hỏi cô: "Đó là bạn gái cô sao?"

Khuất Tĩnh Văn mỉm cười đáp: "Em ấy là vợ tôi."

Nhân viên lập tức gửi lời chúc phúc.Mua xong đồng hồ, cô lại nắm tay nàng đi dạo hết các con phố.

Chụp vài tấm ảnh lưu niệm và hôn nhau trước nhà thờ Fraumünster.Khi lên máy bay, Kỳ Mặc Vũ tựa vai Khuất Tĩnh Văn nói: "

Sau này mỗi năm chúng ta đi một nước được không?"

Khuất Tĩnh Văn nắm lấy tay nàng, mười ngón đan xen: "Không được, phải là mỗi tháng một nước."

Kỳ Mặc Vũ bật cười: "Aizzz, lấy người giàu cũng thật khổ nha ~"Khuất Tĩnh Văn đưa tay véo mũi nàng: "Vất vả rồi."===Tác giả có lời muốn nói:Chịu khổ như vậy tôi cũng muốn chịu.Đồng hồ Rolex Lady Datejust Oyster Perpetual: ~ 1,1 tỷ VNĐ
 
Bhtt | Hoàn | Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm
Chương 90: Chị yêu em (Chính văn hoàn)


3 tháng sau khi kết hôn, Khuất Tĩnh Văn khăn gói đưa Kỳ Mặc Vũ sang Mỹ du học.

Nàng quyết định theo học tại Stanford Graduate thuộc Đại học Stanford, ngôi trường đào tạo MBA hàng đầu thế giới.Ban đầu Kỳ Mặc Vũ vốn định sẽ học tại Harvard, nơi Khuất Tĩnh Văn từng học.

Nhưng mà nghĩ lại thì Harvard thiên về nghiên cứu và giảng dạy nhiều hơn.

Ngược lại Stanford nằm ngay thung lũng Silicon, sẽ có thêm nhiều cơ hội cho nàng cọ xát với những người trẻ mang tinh thần khởi nghiệp.Chỉ là lại hại Khuất Tĩnh Văn phải mua thêm căn nhà ở California.

Bởi vì lúc trước cô sinh sống và học tập chủ yếu ở Massachusetts cho nên hầu hết bất động sản sở hữu đều thuộc khu vực Massachusetts hoặc New York.Ngôi nhà mới này là do nàng đích thân lựa chọn, một căn biệt thự thấp tầng phong cách Địa Trung Hải.Đây là lối kiến trúc được lấy cảm hứng chủ yếu từ Tây Ban Nha và Ý, mang lại cảm giác ấm cúng, phù hợp với điều kiện thời tiết với nhiệt độ cao và độ ẩm cao của nơi đây.Khuất Tĩnh Văn thì vẫn cứ bay đi bay lại giữa hai nơi.

Có lúc sẽ ở liền mấy tháng nhưng cũng có những lúc để nàng phòng không gối chiếc một mình.Cũng may là Kỳ Mặc Vũ kết giao rất nhiều bạn bè, những lúc không có cô ở đây cũng không sợ phải cô quạnh.

Vả lại Khuất Tĩnh Văn cũng mua cho nàng rất nhiều đồ chơi, đều là những món đồ công nghệ đắt tiền.

Những lúc nào dư dả thời gian nàng sẽ tìm tòi nghiên cứu, đến khi tìm ra cái gì mới thì sẽ nói với cô.Lần này đúng lúc Khuất Tĩnh Văn không có ở bên cạnh.

Cô đã trở về để tham dự cuộc họp cổ đông thường niên.

Đến hiện tại cũng đã nửa tháng trôi qua.

Dự kiến sẽ sớm quay trở lại.Kỳ Mặc Vũ vừa mới ăn cơm xong, gần đây nàng học Khuất Tĩnh Văn làm được kha khá món.

Cô vốn định mang một người giúp việc sang để chăm lo bữa ăn những lúc mình vắng mặt.

Thế nhưng nàng đã từ chối, nàng muốn có không gian riêng tư, giống như những lúc ở Lãm Thúy Sơn Trang.Đang ngồi trên sô pha phòng khách đọc sách thì có tiếng gõ cửa, người đến là Christina, hàng xóm của hai người.Christina đứng tựa ở cửa, cô mặc trên người chiếc áo ba lỗ ôm sát ngực và một chiếc quần jeans ngắn.

Christina so với Kỳ Mặc Vũ cao hơn một chút, đâu đó gần 1m8, cho nên khi đối diện, Kỳ Mặc Vũ phải hơi ngước mắt lên."

Christina, tìm tôi sao?"

Nàng dùng tiếng Anh để nói chuyện.Christina hình như có hơi say, con mắt màu xanh lam chớp chớp, chen qua khỏi người Kỳ Mặc Vũ bước vào trong nhà, tự nhiên ngồi xuống sô pha.Kỳ Mặc Vũ có hơi khó chịu đuổi theo.

Mặc dù là hàng xóm nhưng nàng lại không thích người khác vào nhà mình khi còn chưa xin phép như vậy.

"Christina, cô say rồi, nên về nghỉ ngơi đi."

Christina không quan tâm nàng nói gì, cô ưỡn ngực nhìn về phía Kỳ Mặc Vũ: "Tôi rất thích người phương Đông các cô, thân hình mảnh mai, toàn thân đều là mùi thơm."

Kỳ Mặc Vũ nhăn mày, im lặng không nói gì.Christina dang hai tay ra, hỏi Kỳ Mặc Vũ: "Vũ, cô thấy thân hình tôi có đẹp không?"

Cô ta sở hữu một thân hình nóng bỏng đặc trưng của con gái phương Tây.

Ngực to, mông cũng to, vùng eo lại săn chắc.Nhưng mà...Kỳ Mặc Vũ dời mắt, đẹp thì có đẹp nhưng làm sao bằng bảo bối nhà nàng.Thấy Kỳ Mặc Vũ không trả lời, Christina đứng dậy, nắm chặt lấy cổ tay nàng: "Vũ, Serene đi lâu như vậy cô không cảm thấy trống vắng sao?

Có muốn tôi giúp cô giải quyết nhu cầu không?

Tôi biết cô đã kết hôn nhưng tôi sẽ không nghĩ nhiều.

Đều là người trưởng thành, tôi thích cô, muốn cùng cô trải qua đêm nay.

Kỹ thuật..."

Kỳ Mặc Vũ không nghe nỗi nữa, nàng giật mạnh, thoát khỏi tay của Christina: "Christina, bây giờ cô lập tức trở về, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát."

Christina lại nhào tới: "Vũ, kỹ thuật của tôi rất tốt, tôi sẽ không nói với Serene..."

"Christina!!!"

Một giọng nói thanh lãnh vang lên, theo sau đó là gương mặt lạnh như băng của Khuất Tĩnh Văn.

Christina giống như tỉnh lại từ cõi mộng, cả người đều run lên."

Serene..."

Khuất Tĩnh Văn chạy đến ôm lấy Kỳ Mặc Vũ vào lòng, vỗ vỗ lưng nàng, sau đó hướng ánh mắt như dao cắt về phía Christina: "Không cần nói nhiều, đợi giải thích với cảnh sát đi."

Christina hoảng hồn cúi đầu, lúc này mới biết hành vi của bản thân có bao nhiêu quá đáng.Sau khi cảnh sát đến mang người đi, Khuất Tĩnh Văn mới an tâm.

Cô nhìn xem cổ tay nàng, đau lòng không thôi.Bởi vì chênh lệch thể hình, Christina lại mất kiểm soát nên dùng lực rất mạnh.

Cổ tay nàng lại mảnh khảnh, rất dễ bị ngoại lực làm cho chuyển tím."

Đau không?"

Khuất Tĩnh Văn vừa bôi thuốc vừa ân cần hỏi han.Kỳ Mặc Vũ lắc đầu: "Không đau.

Chị bay sang cũng không nói với em."

Khuất Tĩnh Văn nhỏ giọng: "Muốn cho em một bất ngờ."

Vốn dĩ theo lịch trình ban đầu ngày mai cô mới sang tới.

Nhưng vẫn là nhớ nàng không chịu được nên quyết định bay suốt quãng đường dài, dự định sang đến rồi nghỉ ngơi.

Nào ngờ lại bắt gặp cảnh tượng này.Thấy gương mặt cô vẫn còn căng thẳng, nàng liền bưng mặt dỗ dành: "Vợ à, đừng xụ mặt nữa ~"Rồi lại đặt lên môi cô một nụ hôn.Khuất Tĩnh Văn xì một tiếng, kề vào lỗ tai nàng: "Chỉ như vậy liền muốn bỏ qua?"

Kỳ Mặc Vũ hiểu ý, không nói hai lời liền câu lấy cổ cô.Nửa tháng không gặp, có những nỗi nhớ không phải chỉ dùng ngôn từ là có thể giải quyết được....Thời gian sau đó, Khuất Tĩnh Văn đề nghị chuyển nhà nhưng Kỳ Mặc Vũ lại bảo không sao.

Dù sao Christina bị răn đe cũng đã tỉnh ngộ.

Thế nên Khuất Tĩnh Văn chỉ có thể kêu người lắp đặt thêm hệ thống an ninh, rồi thuê mấy tên vệ sĩ dòm ngó xung quanh.Kỳ Mặc Vũ chỉ đành ngoan ngoãn, dù sao cũng là cô trả tiền....Những ngày cuối thu, Khuất Tĩnh Văn mang theo Kỳ Mặc Vũ đi dạo khắp các nẻo đường.

Cây cối hai bên đều đã chuyển vàng, có những chiếc lá không trụ được rơi đầy trên mặt đất."

Tiểu Vũ, đến đây, chị giúp em chụp ảnh."

Sau một thời gian dài, kỹ thuật chụp ảnh của Khuất Tĩnh Văn đã tiến bộ rõ nét.

Cô đã dành ra rất nhiều tâm huyết nghiên cứu chỉ vì muốn giúp nàng chụp thật nhiều ảnh đẹp.Kỳ Mặc Vũ nghiêng mình đứng dưới tán lá vàng, thời tiết dịu nhẹ, bầu trời xanh thẳm mà nụ cười của nàng lại giống như một điểm nhấn thu hút mọi ánh nhìn.Sau khi tạo xong mấy kiểu, nàng chạy đến ôm ngang eo cô, mắt dính vào màn hình máy ảnh: "Chụp rất đẹp.

Chị dạy em đi, em cũng muốn chụp cho chị."

Khuất Tĩnh Văn gật đầu, dạy nàng mấy chiêu cơ bản....Có Khuất Tĩnh Văn đồng hành, 2 năm du học của nàng rất nhanh thì kết thúc.

Ba mẹ Kỳ thấy nàng sau khi trở về lại càng thêm trưởng thành xinh đẹp thì vô cùng thỏa mãn.

Nhưng mà hai người vẫn tỏ ra ngạo kiều."

Tiểu Vũ, con bị vợ chiều đến hư rồi."

Kỳ Mặc Vũ cúi người ôm bả vai mẹ: "Nào có, mẹ hỏi chị ấy đi."

"Tĩnh Văn, có phải không?"

Khuất Tĩnh Văn liền gật đầu: "Phải, em ấy rất ngoan, cũng rất chăm chỉ."

"Mẹ nghe chưa, con rất ngoan nha."

Kỳ Mặc Túc cười to: "Con gái của ba đương nhiên ngoan rồi."

Thái Vịnh Nghi thở dài: "Tĩnh Văn, con chỉ biết bênh nó."

Kỳ Mặc Vũ lè lưỡi, vô cùng tinh nghịch.Khuất Tĩnh Văn đưa tay xoa đầu nàng....Vốn dĩ Thái Vịnh Nghi và Kỳ Mặc Túc dự định sau khi nàng du học trở về sẽ giao lại Tinh Kiện cho nàng.

Nhưng bây giờ lại có thay đổi một chút.

Dù sao bọn họ còn trẻ, cố gắng thêm mấy năm nữa cũng không sao.

Cứ để cho Kỳ Mặc Vũ tự do bay nhảy thêm một thời gian.Kỳ Mặc Vũ thầm cảm ơn ba mẹ.

Sau đó chạy đến Hoa Đại tiếp tục công cuộc nghiên cứu.

Vào mỗi cuối tuần nàng sẽ bám lấy Khuất Tĩnh Văn bắt cô dạy vẽ tranh, đánh đàn, bắn cung vâng vâng mây mây.Khuất Tĩnh Văn cũng đã làm cho nàng một cái rạp chiếu phim trong nhà, nuôi thêm mấy bể cá.Thỉnh thoảng nàng cũng bồi Khuất Tĩnh Văn trở về Khuất trạch, uống trà đàm đạo cùng ông bà nội....3 năm sau khi kết hôn, Luật Hôn nhân Đồng tính cũng được thông qua.

Họ hàng Khuất gia đóng góp không nhỏ vào việc này.

Vậy nên Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ lại lần nữa nắm tay nhau đến Cục Dân chính, ký tên vào giấy đăng ký kết hôn.

Cũng để kỷ niệm 3 năm ngày cưới, Khuất Tĩnh Văn đem 15% cổ phần Khuất thị chuyển sang tên của Kỳ Mặc Vũ.Cô vốn nắm giữ trong tay 60% cổ phần, sau khi đem 15% cho nàng thì vẫn là cổ đông lớn nhất.

Kỳ Mặc Vũ tay không trở thành cổ đông lớn thứ hai.

Khuất Trạch Nguyên cũng chỉ có 10% cổ phần, xếp thứ 3. ...5 năm sau khi kết hôn, Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ chào đón con gái đầu lòng, đặt tên là Khuất Mặc Hy.Trên dưới Khuất gia, Đới gia và Kỳ gia đều rất vui mừng.

Mở tiệc chiêu đãi suốt 7 ngày 7 đêm.Khuất Trạch Nguyên và Hồ Nhã Hinh cũng đã đăng ký kết hôn được 2 năm, về phần lễ cưới Hồ Nhã Hinh vẫn giữ nguyên quan điểm không cần tổ chức.

Chỉ làm một buổi tiệc nhỏ chiêu đãi bạn bè và người thân.

Tất nhiên không thể thiếu uống rượu ca hát.Về phần Tô Giai Nghê, nghe đâu cô đã lên chức Quản lý Dự án.

Hiện cũng đang tìm hiểu với một vị Bác sĩ lớn hơn 5 tuổi....Buổi tối, sau khi dỗ con gái ngủ, Khuất Tĩnh Văn lại chuyển sang dỗ vợ."

Bà Khuất, vất vả cho em rồi."

Tính ra thì kết hôn chỉ mới 5 năm.

Nàng dành 2 năm đi du học, 1 năm nghiên cứu ở Hoa Đại sau đó chạy nhảy chưa được bao lâu thì lại phải vất vả mang thai rồi sinh con.

Tuy Kỳ Mặc Vũ không nói lời nào nhưng trong lòng Khuất Tĩnh Văn vẫn đối với nàng sinh ra áy náy.Kỳ Mặc Vũ vỗ lên mu bàn tay của cô: "Nói gì vậy chứ, có chị bên cạnh, em nào có vất vả."

Những ngày tháng mang thai, nàng bị ốm nghén nặng.

Cô lo lắng cho nàng đến mất ăn mất ngủ.

Cho nên đến lúc nàng sinh con cô sụt liền mấy ký.Bây giờ con gái cũng 3 tháng tuổi nhưng nàng chưa bao giờ phải vất vả chăm sóc.

Đều là một tay Khuất Tĩnh Văn và bảo mẫu lo liệu.

Đới Triêu Lộ và Thái Vịnh Nghi thỉnh thoảng cũng chạy sang góp sức.

Nhưng chủ yếu là lo lắng tẩm bổ cho nàng.Khuất Tĩnh Văn dùng chóp mũi cọ cọ lên đỉnh đầu nàng, giọng nói ôn nhu: "Đợi Mặc Hy lớn hơn một chút, chúng ta lại đi du lịch đi."

Kỳ Mặc Vũ gật đầu: "Em muốn đi Tây Tạng cưỡi lạc đà.

Mùa Xuân sẽ đến Nhật Bản ngắm hoa anh đào.

Sau đó sẽ đi hết các nước mà chúng ta chưa đi."

"Được.

Đều nghe em."

Kỳ Mặc Vũ chớp chớp mắt: "Nhưng mà bà Kỳ, có phải vẫn nên bù đắp trước một chút gì đó không?Khuất Tĩnh Văn chống lên thân người, kề vào lỗ tai nàng: "Bà Khuất cứ từ từ suy nghĩ.

Còn bây giờ..."

Bàn tay không nghe lời di chuyển khắp cơ thể nàng, đưa nàng bay lượn khắp chín tầng mây.Trong mơ hồ, Kỳ Mặc Vũ vẫn nghe rất rõ giọng nói của cô: "Vợ, chị yêu em."

Vì em là ngôi sao, nên tôi nguyện làm dải ngân hà, suốt đời ôm trọn lấy em.⋆Chính văn hoàn⋆

Biệt thự phong cách Địa Trung Hải:

Tác giả có lời muốn nói:Cuối cùng cũng đại công cáo thành.Ngày bắt đầu: 15/03/2023Ngày kết thúc: 15/09/2023Lúc bắt đầu viết tự dặn lòng là phải trong thời gian nhanh nhất hoàn truyện.

Đến khi hoàn rồi lại có chút không nỡ.Nhưng mà buổi tiệc nào rồi cũng phải tàn, tạm thời tạm biệt Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ ở đây.

Hẹn một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp lại nhau ở phiên ngoại.Cuối cùng, cảm ơn các bạn đã kiên nhẫn đi cùng mình đến tận đây.

Mong rằng các bạn sẽ ủng hộ những tác phẩm tiếp theo của mình.
 
Bhtt | Hoàn | Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm
Tiểu kịch


⋆Tiểu kịch⋆

Người dẫn chương trình: Nhân dịp Halloween cũng như tác phẩm Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm của Hạ Quân đạt 200k lượt đọc, đài truyền hình BHC có mời đến đây hai nhân vật vô cùng đặc biệt xem như là một lời tri ân đến độc giả.Không để mọi người chờ đợi lâu thêm nữa.

Xin giới thiệu Khuất lão sư, Khuất Tĩnh Văn và vợ của cô ấy, Kỳ Mặc Vũ.Người dẫn chương trình: "Hai vị, xin mời giới thiệu đôi chút về bản thân."

Khuất Tĩnh Văn: "Xin chào, tôi là Khuất Tĩnh Văn, vợ của Kỳ Mặc Vũ."

Kỳ Mặc Vũ: "Xin chào, tôi là Kỳ Mặc Vũ, vợ của Khuất Tĩnh Văn."

Người dẫn chương trình: "Chưa gì mà tôi đã ngửi thấy mùi cơm chó phảng phất đâu đây. *Cẩu độc thân tổn thương sâu sắc*.*Nhìn nhau cười*Người dẫn chương trình: "Haha, ngại quá, lần đầu tiên gặp thần tượng nên có chút hồi hộp.

Không biết tôi nên gọi cô là Khuất lão sư hay Khuất đổng đây?"

Khuất Tĩnh Văn: "Cứ tùy ý."

Người dẫn chương trình: "Haha, vậy gọi Khuất lão sư đi cho gần gũi.

Dù sao tôi vẫn chưa quen lắm với việc cô là Chủ tịch Khuất thị cho lắm."*Khán giả giơ ngón cái hưởng ứng*Người dẫn chương trình: "Được rồi, bây giờ chúng ta cùng nhau ôn lại một chút chuyện cũ đi.

Hai người lần đầu tiên gặp nhau là khi nào?"

Khuất Tĩnh Văn: "Theo như em ấy nói thì chính là ở trường cấp 3 Vĩnh Thành.

Lần đó tôi mới về nước chưa lâu, lúc đến thăm dì thì vô tình "rút đao tương trợ".

Tiểu Vũ, cái đó có thể gọi là anh hùng cứu mỹ nhân không?"

Kỳ Mặc Vũ: "Nào có tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân nào mà mất mặt vậy ah.

Anh không biết đâu, hôm đó tôi đang bị phạt đứng thì gặp chị ấy.

Thực sự rất mất mặt, bởi vậy rất lâu sau này mới dám nói với chị ấy là chúng tôi đã từng gặp nhau."

Người dẫn chương trình: "Vậy, ấn tượng đầu tiên về người kia như thế nào?"

Kỳ Mặc Vũ: "Có cảm giác chị ấy giống như thần tiên, vô tình thấy cảnh đẹp nhân gian nên ghé qua thưởng ngoạn."

Khuất Tĩnh Văn: "Như vậy cảnh đẹp nhân gian đó chắc chắn là em rồi."

Người dẫn chương trình *hắng giọng*: "Hai vị, đợi chúng tôi tiêu hóa xong đã được không?"

Kỳ Mặc Vũ: "Biết làm sao bây giờ, mỗi ngày chúng tôi đều như vậy ah.

Đúng không bảo bối?"

Khuất Tĩnh Văn: "Đúng vậy."

Người dẫn chương trình: "Được được, xem như tôi chưa nói gì đi.

Khuất lão sư, vậy còn ấn tượng của cô về Kỳ tiểu thư?"

Khuất Tĩnh Văn: "Em ấy có đôi mắt rất đẹp, tôi chưa từng thấy đôi mắt nào đẹp như vậy.

Lấp lánh giống như những ngôi sao."

Người dẫn chương trình: "Cái này tôi công nhận.

Thực sự rất đẹp."

Khuất Tĩnh Văn: "Anh đây là?"

Người dẫn chương trình: "Ah, tôi chỉ là cảm thán, chỉ là cảm thán."

Kỳ Mặc Vũ: "Chị đừng dọa anh ấy."

Khuất Tĩnh Văn: "Nghe em."

Người dẫn chương trình: "Hai người là ai thích đối phương trước?"

Kỳ Mặc Vũ: "Còn phải hỏi sao?

Đương nhiên là tôi rồi.

Một người ưu tú như vậy là ai đều sẽ thích ah."

Khuất Tĩnh Văn: "Nhưng chị chỉ thích em."

Người dẫn chương trình: *Ngoảnh mặt làm ngơ*Khán giả: *Ăn cơm chó trong hạnh phúc*Người dẫn chương trình: "Chia sẻ riêng tư một chút, lần đầu tiên hôn nhau là ở đâu?

Khi ấy có cảm giác gì?"

Kỳ Mặc Vũ: "Không phải đã nói rồi sao, là ở chỗ gọi là căn cứ bí mật của chị ấy ah.

Cảm giác... cảm giác rất nóng."

Khuất Tĩnh Văn: "Rất ngọt, còn ngọt hơn cả kẹo."

Người dẫn chương trình: "Vậy lúc đó đã chính thức hẹn hò chưa?"

Kỳ Mặc Vũ: "Anh không đọc truyện sao?

Còn chưa ah, từ nụ hôn đầu đến nụ hôn chính thức cách nhau tận 10 chương ah."

Khuất Tĩnh Văn: "Đừng nóng, cùng lắm thì hết hôm nay không còn thấy anh ta ở BHC nữa."

Người dẫn chương trình: "Oan quá, tôi chỉ gợi đề tài thôi mà."

Khuất Tĩnh Văn: "Tôi cũng chỉ nói đùa."

Người dẫn chương trình: "Khuất lão sư, cô đùa kiểu này dễ khiến người khác đau tim lắm ah."

Khuất Tĩnh Văn: "Vậy thì không đùa nữa."

Người dẫn chương trình: "Để chứng minh tôi có đọc truyện, tôi sẽ hỏi một câu mà rất nhiều độc giả quan tâm.

Lần đó Khuất lão sư đến gặp Kỳ tiểu thư, nói là vì nhớ Đông Đông nhưng rốt cuộc lại không gặp Đông Đông.

Vậy có thực sự là nhớ không?"

Kỳ Mặc Vũ cũng nhìn Khuất Tĩnh Văn, thích thú chờ đợi câu trả lời.Khuất Tĩnh Văn: "Nhớ, nhưng là nhớ vợ."

Kỳ Mặc Vũ: "Lúc đó đã là vợ đâu ah.

Nhưng mà nhắc đến em mới phát hiện, là chị cố tình kêu em mang Đông Đông về đúng không?"

Khuất Tĩnh Văn: "Như em nghĩ."

Người dẫn chương trình: "Vậy là tôi đoán đúng rồi."

Người dẫn chương trình: "À, hỏi một vấn đề tế nhị.

Giữa hai vị, ai nằm trên nhiều hơn?"

Kỳ Mặc Vũ *đỏ mặt*: "Sao anh có thể hỏi cái này ah?"

Khuất Tĩnh Văn: "Anh thấy sao?"

Người dẫn chương trình: "Tôi thấy... nên để câu hỏi này chìm vào đáy biển."

Khuất Tĩnh Văn: "Thật ra cũng rất dễ đoán."

Kỳ Mặc Vũ: "Khuất...Tĩnh...Văn."

Người dẫn chương trình *lau mồ hôi*: "Tôi nhớ trước khi hai người kết hôn có rất nhiều người theo đuổi Kỳ tiểu thư.

Vậy sau khi kết hôn có còn không?"

Khuất Tĩnh Văn: "Nhiều gấp đôi."

Kỳ Mặc Vũ: "Nào có ah, đừng nghe chị ấy.

Lúc nào tôi cũng đeo nhẫn trên tay, sẽ không ai dám đến gần."

Khuất Tĩnh Văn: "Ngôn An, Kiều Sơn Kha, Mạnh Yến Thanh, Lâm Ngữ Yên,..."

Kỳ Mặc Vũ: "..."

Người dẫn chương trình: "Vậy Khuất lão sư có từng cảm thấy lo sợ chưa?"

Khuất Tĩnh Văn: "Chưa từng.

Tôi tin tưởng em ấy tuyệt đối.

Với lại..."

"Có cho họ thêm mười lá gan cũng không dám."

Kỳ Mặc Vũ: "Chị càng lúc càng dọa người."

Khuất Tĩnh Văn: "Chỉ không dám dọa em."

Người dẫn chương trình: "Đã đi được bao nhiêu nước rồi?"

Kỳ Mặc Vũ: "Khoảng chừng 50 nước."

Người dẫn chương trình: "Khuất lão sư có định xuất bản sách nữa không?"

Khuất Tĩnh Văn: "Đợi tiểu Hy lớn một chút đã."

Người dẫn chương trình: "Có thể kể cho chúng tôi nghe một chút về hành trình mang thai rồi sinh con của Kỳ tiểu thư không?"

Kỳ Mặc Vũ: "Cũng không có gì đặc biệt."

Khuất Tĩnh Văn: "Em ấy rất mạnh mẽ, vào phòng sinh cũng không khóc nhưng mà vừa nhìn thấy con gái thì lại khóc."

Kỳ Mặc Vũ: "Bởi vì em hạnh phúc ah."

Khuất Tĩnh Văn: "Từ đó địa vị của tôi không còn vững như bàn thạch."

Kỳ Mặc Vũ: "Nào có, chị vẫn đứng vị trí đầu tiên trong lòng em ah."

Người dẫn chương trình: "Tôi thay tiểu Hy cảm thấy đau lòng."

Kỳ Mặc Vũ: "Không tới lượt anh đâu, nội ngoại hai bên thôi đã đủ xếp hàng rồi."

Người dẫn chương trình: "Tôi tò mò tiểu Hy giống ai nhiều hơn?"

Kỳ Mặc Vũ: "Tổng thể thì giống chị ấy nhưng đôi mắt thì giống tôi.

Là kiểu... rất biết lựa chọn.

Nhưng con bé còn nhỏ, xem chừng lớn lên sẽ còn thay đổi nhiều."

Người dẫn chương trình: "Có muốn sinh thêm một đứa không?"

Khuất Tĩnh Văn: "Chưa nghĩ tới."

Kỳ Mặc Vũ: "Ừm, nếu như chị ấy muốn."

Khuất Tĩnh Văn: "Nếu có sinh cũng là chị."

Kỳ Mặc Vũ: "Em có kinh nghiệm."

Khuất Tĩnh Văn: "Nhưng chị đau lòng em."

Kỳ Mặc Vũ: "Em cũng đau lòng chị ah."

Người dẫn chương trình *tàng hình*: "Nếu như sau này lớn lên tiểu Hy cũng thích nữ nhân, hai vị cảm thấy thế nào?"

Kỳ Mặc Vũ: "Chúng tôi không áp đặt quyền tự do của con cái."

Khuất Tĩnh Văn: "Luật hôn nhân đồng giới đã thông qua, anh hỏi vậy có phải dư thừa quá không?"

Người dẫn chương trình: "Tôi có cảm giác hôm nay bản thân thật thất bại.

Huhu."

Kỳ Mặc Vũ: "Bây giờ anh mới có cảm giác này có phải quá muộn rồi không?"

Người dẫn chương trình: "Hỏi cũng đủ rồi, không ở đây làm mất mặt nữa.

Hai vị có lời nào muốn gửi tới khán giả ở đây và độc giả không?"

Khuất Tĩnh Văn: "Hôm nay là Halloween, chúc mọi người có một đêm lãng mạn."

Người dẫn chương trình: "Tự dưng tôi thấy lạnh sống lưng quá."

Kỳ Mặc Vũ: "Tôi thì muốn gửi lời đến Hạ Quân.

Khi nào mới viết phần 2 ah, chúng tôi muốn show ân ái."

Người dẫn chương trình: "Có phải tôi nên chuẩn bị cái dạ dày lớn hơn không?"

Kỳ Mặc Vũ: "Cái đó còn phải hỏi tác giả."

Người dẫn chương trình: "Haha, tôi thực sự rất mong chờ.

Được rồi, hôm nay rất cảm ơn hai vị đã đến đây tham gia chương trình của chúng tôi.

Nói thật là bây giờ tôi vẫn đang cảm thấy bản thân giống như đang nằm mơ.

Quá sức tưởng tượng, chân tôi còn run đây này."

Kỳ Mặc Vũ: "Anh có nói quá không vậy."

Người dẫn chương trình: "Haha, không có nha, đứng bên cạnh núi tiền ai mà không run."

Khán giả *đỡ trán*Người dẫn chương trình: "Được rồi, tạm biệt mọi người.

Hẹn gặp lại ở số tiếp theo."

Kỳ Mặc Vũ: "Tạm biệt."

Khuất Tĩnh Văn: "Tạm biệt."===Hạ Quân có lời muốn nói:Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm đã được Kiseki Studio mua bản quyền phát hành sách, dự kiến sẽ sớm ra mắt thôi.

Các bạn nếu yêu thích có thể cân nhắc mua bản sách nha.

Cảm ơn mọi người.
 
Bhtt | Hoàn | Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm
Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm Phần 2


Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên(Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm Phần 2)

Tác giả: Hạ Quân

Thể loại: Bách hợp, hiện đại, đô thị tình duyên, ngọt sủng, chữa lành, HENhân vật chính: Khuất Tĩnh Văn x Kỳ Mặc VũNhân vật phụ: Doãn Tuyết Lan, Vệ Âm, Tiêu Vũ Tranh, Đường Hiểu Tình và những người còn lạiSố chương dự kiến: 50⋆

Văn án 1⋆

Có được em là điều may mắn, Khuất Tĩnh Văn đời này nguyện gom hết tất cả sự dịu dàng, hóa thành nắng ấm gửi tới em.⋆

Văn án 2⋆

Người ta nói tình cảm niên thiếu tựa như áng mây vô định, cho đến cuối cùng cũng không biết đích đến là đâu.Người trẻ khi yêu thì luôn muốn chứng minh với cả thế giới rằng sức mạnh của tình yêu là thứ mà không có gì có thể ngăn lại được.

Nhưng mà rốt cuộc thì họ vẫn gục ngã trước cái gọi là lằn ranh của số mệnh."

Mình dùng hết dũng cảm của cuộc đời này chỉ để được ở gần bên cậu.

Nhưng dường như cậu chỉ xem đó là lẽ tất nhiên."...Tác giả có lời muốn nói: Xin chào, đã lâu không gặp,Tác phẩm Cùng Nàng Nói Chuyện Trăm Năm sẽ được tiếp nối với tựa đề Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên.

Ở phần này mình sẽ tập trung làm rõ cuộc sống của Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ sau khi kết hôn cũng như giải quyết những khúc mắc còn bỏ ngỏ.

Bên cạnh đó phần 2 này cũng có thêm sự xuất hiện của một vài nhân vật mới, hứa hẹn sẽ mang đến nhiều bất ngờ.Các bạn bấm vào trang cá nhân Wattpad của mình để tìm phần 2 nha.
 
Back
Top Bottom