Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta

[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
Chương 68 : Mất trí nhớ


- Editor : Hàn------------------------
Mục Tiểu Phàm nhìn điện thoại lật nắp trong tay có chút mơ hồ, song khi cô nhìn thấy thời gian trong điện thoại di động càng thêm mờ mịt."

Năm 2XX9?

What" Mục Tiểu Phàm dụi dụi con mắt, lần thứ hai liếc nhìn thời gian, đúng là năm 2XX9, mà không phải năm 2X16, thời gian này miễn cưỡng vượt mức quy định bảy năm, làm sao có khả năng?Cô tỉnh lại sau giấc ngủ liền đến bảy năm trước?

Đùa gì chứ?Cô bất động thanh sắc bấm chính mình một cái, lúc cánh tay truyền đến đau đớn, cô cau mày, nhìn hoàn cảnh xa lạ bốn phía, cùng với chính mình xưa nay đều không có trải qua tai nạn máy bay, cô có chút mơ hồ.Cô đây là sống lại hay là xuyên qua rồi?"

Tiểu Phàm, em làm sao ?"

Đổng Nghệ nghi hoặc nhìn về phía cô.Mục Tiểu Phàm lúc này mới cảm giác người trước mặt nhìn quen mắt, kinh hô: "Chủ tịch công ty truyền thong Đổng thị?!"

Nhất thời ánh mắt người chung quanh đều chuyển đến.Đổng Nghệ một tay che miệng cô, đem cô kéo đến bên trong góc, hạ thấp giọng hỏi: "Tiểu Phàm, em đến cùng làm sao ?"

"Không, không."

Mục Tiểu Phàm nở nụ cười nói, mặc kệ là sống lại hay là xuyên qua, cô cũng không thể để cho người khác phát hiện mình dị thường.Đổng Nghệ cũng không có lo ngại, nhìn bốn phía đều là địa phương cây cối xa lạ, cau mày, "Cũng không biết đây là nơi nào."

Bên kia.Máy bay trực thăng của Hứa Hạ các nàng đang hướng đến nơi có tai nạn máy bay bay đếnNàng nhếch môi, trong lòng vẫn cầu khẩn , hi vọng Mục Tiểu Phàm không có chuyện gì."

Tìm được, bọn họ ở đó."

Người điều khiển liếc nhìn rừng rậm bốc khói kêu lên."

Nhanh, bay qua."

Mục Ba liền vội vàng nói.Hứa Hạ căng thẳng nhìn cái kia nơi, hy vọng có thể nhìn thấy nữ nhân của mình.Mục Tiểu Phàm bọn họ ngồi dưới đất nghỉ ngơi nghe được tiếng máy bay trực thăng, nhất thời hưng phấn đứng lên, mọi người đều lộ ra vẻ mặt mừng đến phát khóc.Mục Tiểu Phàm chỉ liếc mắt đã nhìn ra đó là máy bay trực thăng riêng của ba cô, chỉ có điều so với thời điểm lúc trước cô xem qua còn muốn mới hơn.Điều này khiến cô càng thêm tin tưởng, mình đây là sống lại .Song khi nàng nhìn thấy một nữ nhân từ bên trong máy bay trực thăng nhảy xuống, cả người đều ngơ ngác tại chỗ.Nữ thần?A?

Nữ thần làm sao ở trong máy bay ba mình?Nhưng mà ngay lúc Mục Tiểu Phàm kinh ngạc không để ý, Hứa Hạ cũng nhìn thấy cô, căng thẳng trong lòng nhất thời buông xuống, vội vàng chạy tới.Mục Tiểu Phàm: "..."

Nữ thần...

Nữ thần đây là chạy về phía mình sao?Trời ạ, thật hạnh phúc!Cô thầm mến nữ thần sáu năm, lại dùng dùng ánh mắt tràn đầy yêu thương chạy hướng mình. ..

Vân vân.Tràn đầy yêu thương?Thời điểm Mục Tiểu Phàm còn chưa phản ứng lại, Hứa Hạ đem cô ôm vào trong lòng, ôm chặt lấy cô, nước mắt chảy xuống, "Tiểu Phàm!"

Mục Tiểu Phàm toàn thân cứng ngắc, cảm thấy tất cả những thứ này đều là mộng.Hạnh phúc đến quá đột nhiên, khiến người ta có chút cảm thấy không chân thực."

Hứa...

Hứa Hạ."

Mục Tiểu Phàm muốn ôm lại không dám ôm, cuối cùng giống như không thèm đến xỉa, ôm chặt lấy eo nữ thần, mặt chôn ở trong cổ nữ thần, lộ ra vẻ mặt say mê.Nếu như đây là mộng, liền để mộng này mãi mãi cũng không muốn tỉnh lại đi!"

Đổng Nghệ!"

Ngay lúc hai người tâm tình bất đồng ôm nhau, xa xa lại bay tới một chiếc máy bay trực thăng, tiếp theo Bạch Văn từ phía trên nhảy xuống, lao nhanh hướng bên này."

Bạch Văn."

Đổng Nghệ từ lúc cùng tử thần gặp thoáng qua, đã mặc kệ những kia , sau khi nhìn thấy bạch văn, cảm thấy hết thảy đều không còn trọng yếu như vậy, nữ nhân trước mắt mới là quan trọng nhất."

Tiểu Phàm, em có bị thương nơi nào hay không?"

Hứa Hạ vội vàng kiểm tra thân thể Mục Tiểu Phàm, sau đó tay nàng sờ đến sau gáy Mục Tiểu Phàm, Mục Tiểu Phàm nhất thời thống khổ hít vào một hơi."

Đau..."

Mục Tiểu Phàm đau nước mắt đều chảy xuống , nước mắt lưng tròng nhìn nữ thần trước mặt, có chút ủy khuất.

Nữ thần đây là muốn mưu sát mình a."

Chị xem một chút."

Hứa Hạ nhất thời lo lắng nhìn về phía sau gáy của cô, khi thấy vết máu loang lổ, tim nhảy lên, ôn nhu nói: "Không đau, đi, học tỷ dẫn em đi bệnh viện."

"Nga."

Mục Tiểu Phàm sững sờ gật đầu.Nữ thần thật là ôn nhu, nữ thần đẹp quá!"

Tiểu Phàm, con có sao không?"

Mục Ba trấn an được mọi người, lúc này mới có thời gian sang đây xem con gái của chính mình, nhưng nhìn thấy con gái vẻ mặt si muội, Mục Ba cảm giác nét mặt già nua của mình mất hết .Vừa muốn đánh sau gáy cô một cái, Hứa Hạ vội vàng đem Mục Tiểu Phàm kéo đến bên cạnh nói: "Mục thúc thúc, sau gáy em ấy bị thương ."

"Bị thương ?"

Vừa nghe đến Mục Tiểu Phàm bị thương , Mục Ba căng thẳng , vội vàng thúc giục: "Đi, dẫn nó đi bệnh viện."

"Mục Tướng Quân, bên này còn có người bệnh."

Mấy quân nhân cùng đi với Mục Ba bọn họ nói.Mục Ba nhất thời bối rối, con gái của mình bị thương , cần đi bệnh viện gấp, bên kia lại có người bệnh cần sự giúp đỡ của hắn, nhất thời hắn do dự không quyết định."

Mục thúc thúc, thúc đi đi, cháu chăm sóc em ấy."

Hứa Hạ ôm vai Mục Tiểu Phàm nói.Mục Ba gật đầu một cái, nghiêm nghị nói: "Tiểu Hạ, Tiểu Phàm nhà chúng ta liền giao cho cháu."

Nói xong liếc nhìn con gái của mình sau đó chạy đi.Mục Tiểu Phàm cảm thấy trước mắt tối lại, nhìn nữ thần gần trong gang tấc, miệng cô hơi cười hôn mê bất tỉnh, chờ cô tỉnh lại lần nữa, đã ở trong bệnh viện.Cô chớp mắt, sững sờ nhìn trần nhà trắng như tuyết, có chút không bình tĩnh nổi, cô vừa như nằm mơ, mơ tới chính mình sống lại đến bảy năm trước, mơ tới máy bay mình đi gặp tai nạn, còn mơ tới nữ thần ôm lấy mình ...Thiên, giấc mộng kia quá chân thực, giống như sự thật vậy."

Tiểu Phàm, em tỉnh rồi."

Hứa Hạ mang theo bình nước đi vào, nhìn thấy Mục Tiểu Phàm trợn mắt lên, vội vàng đi lại, sốt sắng hỏi: "Có khó chịu chỗ nào hay không?"

Mục Tiểu Phàm: "..."

Chotto matte [1], cái này chẳng lẽ là ảo giác của mình?[1] : Chắc ai cũng biết, Chotto matte tiếng Nhật nghĩa là chờ một chút..."

Chị là Hứa Hạ?"

Mục Tiểu Phàm không xác định hỏi.Nhìn thấy vẻ mặt đối phương, Hứa Hạ nhấp môi, ngồi ở bên giường, chăm chú lôi kéo tay của cô gái nói: "Tiểu Phàm, em có phải là không nhớ rõ học tỷ?"

Lời bác sĩ nói với nàng, vẫn còn vọng lại trong tai nàng."

Người bệnh tỉnh lại có thể sẽ mất trí nhớ , còn thời gian bao lâu sẽ khôi phục ký ức, liền chỉ có thể nhìn bản thân cô ấy."

"Học tỷ?"

Mục Tiểu Phàm mờ mịt nhìn nữ thần trước mặt, oán thầm : lúc nào nữ thần thành học tỷ của mình?Chờ chút, cô thật giống nhớ tới cái tieba nào đó đăng trường học của nữ thần, đúng rồi, đại học, tên trường đại học của nữ thần chẳng phải cùng tên với trường cô hay sao?Nhưng mà cũng không đúng, nữ thần làm sao đối với mình thân thiết như vậy?Lẽ nào nguyện vọng sinh nhật ba mươi tuổi mấy ngày trước của cô được thực hiện ?Có thể này thực hiện quá một bước, rõ ràng nguyện vọng của cô là cho cô cơ hội cùng nữ thần ở chung, lại không nghĩ rằng, tình huống trước mắt, đều không cần nàng lao lực đi câu dẫn nữ thần, nữ thần trực tiếp ném cô vào trong lòng ôm ấp.Suy nghĩ đến đây, con ngươi Mục Tiểu Phàm xoay chuyển một hồi, lén lút liếc nhìn nữ thần, phát hiện nữ thần ôn nhu nhìn cô, khiến nhịp tim đập của cô, phốc thông phốc thông không ngừng nhảy, cô lớn mật ngồi dậy, quỳ gối trên giường bệnh, nhắm mắt lại chu mỏ chậm rãi tới gần nữ thần.Cô rốt cục có thể không cần quỳ gối trên bàn phím liếm màn hình, cô rốt cục có thể thật sự hôn nữ thần .Khi môi cô ấn lên môi mềm mại kia của nữ thần, Mục Tiểu Phàm hạnh phúc muốn khóc, vừa vặn lúc này cửa bị người từ bên ngoài đẩy ra, lão yêu các nàng phá cửa mà vào, "Mục lão đại."

"Thủ lĩnh!"

Nhìn thấy mọi người vẻ mặt trợn mắt há mồm, Mục Tiểu Phàm mặt oanh một cái, đỏ lên, rời môi nữ thần, vén chăn lên chui vào, bất động bất động, động tác làm liền một mạch, quả thực ngay cả dư thừa cũng không có."

Trời ạ, thật là mất mặt!"

Mục Tiểu Phàm chui trong chăn quả thực không mặt mũi đi ra ngoài, chuyện cô hôn nữ thần này lại bị người gặp được , điều này làm cho cô sau này làm sao gặp người.Lập tức cô lại tức giận nghĩ, những người này làm sao không có mắt như thế, sớm không tới muộn không tới, một mực lúc này đến, phá hoại chuyện tốt của mình."

Hứa...

Hứa học tỷ!"

Tôn Bình Lam mặt không tiện nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hứa Hạ, có chút lúng túng đụng đụng lão yêu bên người, đều do nàng, vào cửa luôn không gõ cửa, may là vừa rồi hai người chỉ là hôn môi, nếu như làm chuyện kia, người kia còn không chém các nàng.Lão yêu nhưng thẳng thắn đi tới bên giường Mục Tiểu Phàm, cách chăn vỗ vỗ cô nói: "Mục lão đại, em có sao không a?

Làm sao chúng ta vừa đến em liền chui vào trong chăn, có phải là không ưa chúng ta a?"

Mục Tiểu Phàm: "..."

"Thủ lĩnh, nghe nói cậu bị thương, có nghiêm trọng không?"

Tôn Bình Lam lo lắng hỏi.Nghe được thanh âm thoáng có chút quen tai, Mục Tiểu Phàm từ trong đưa ra nửa cái đầu, ánh mắt liếc đến nữ nhân bụng lớn cuối giường, nhất thời kinh ngạc từ trên giường nhảy lên, "Tiểu Lam Lam, cậu...

Cậu mang thai ?"

Xảy ra chuyện gì?

Cô nhớ tới hồi trước hai người đi ra uống rượu, đối phương còn nói mình sống ba mươi năm, không chỉ không kết hôn, ngay cả đứa bé đều không có, làm sao lúc này sẽ hài tử cũng có?Lẽ nào cô không phải sống lại?

Mà là xuyên qua đến thời không khác?"

Lần trước mang thai ba tháng còn mời em tới uống rượu, em tại sao lại quên?"

Lão yêu các nàng còn không biết chuyện Mục Tiểu Phàm mất trí nhớ, vì lẽ đó giờ khắc này nghe được lời này của Mục Tiểu Phàm, đều lật lên khinh thường."

Mời tôi uống rượu?"

Mục Tiểu Phàm quay đầu nhìn về phía lão yêu, lập tức con ngươi của cô phóng to, một phát bắt được vạt áo của nàng, giận dữ hét: "Lão yêu, cô khắp nơi cùng ta đối nghịch, cô tại sao lại ở chỗ này?"

Mọi người: "..."

Nhìn thấy mọi người vẻ mặt kinh ngạc, Mục Tiểu Phàm lại lúng túng buông vạt áo lão yêu ra, thuận tiện đem cổ áo nàng vuốt lên, cười ha hả nói: "Vừa rồi thấy bầu không khí có chút lúng túng, ta trêu đùa một chút."

"Thủ lĩnh, cậu trêu đùa cũng quá đột nhiên ."

Tôn Bình Lam cạn lời.Lão yêu này cũng tỉnh táo lại , nhẹ nhàng đập xuống vai Mục Tiểu Phàm nói: "Mục lão đại, đừng nhất kinh nhất sạ."

Mục Tiểu Phàm liền lúng túng ha ha cười.Thực sự là đối với tình huống trước mắt có chút không quen, tỉnh lại sau giấc ngủ, nữ thần cô ngưỡng mộ sáu năm ôm ấp cô, kẻ địch từng ở trường học cùng cô là đối thủ một mất một còn cũng đi đến thăm cô, kinh ngạc nhất, chính là tiểu đệ của cô, đã là người có chồng .Cô vuốt cái bụng căng tròn của đối phương, cười híp mắt nói: "Tiểu Lam Lam, hài tử cậu trong bụng là của ai ?"

Lão yêu cùng Tôn Bình Lam: "..."

Hứa Hạ bất đắc dĩ lắc lắc đầu nói: "Bác sĩ nói em ấy mất trí nhớ ."

"!"

Lão yêu cùng Tôn Bình Lam kinh hô: "Mất trí nhớ?"

Mục Tiểu Phàm cũng bối rối, thầm nghĩ: "Mất trí nhớ?

Làm sao có khả năng?

Trí nhớ của mình không phải đều ở trong đầu sao?"

Nhưng mà nhìn vẻ mặt mấy người trước mắt, cô biết, tất cả những thứ này đều là sự thật, như vậy, cô đến cùng bỏ qua cái gì?----------------------Tác Giả có lời muốn nói: 2333333 Mục Tiểu Phàm cái này mê muội, mất trí nhớ cũng không quên được nữ thần. (PS: xuống một chương năng lượng cao a! ! ! ! ) cảm tạ【inuyasha】, 【 mặc phong cô cảnh 】, 【 dạ diễm 】 ném 1 cái địa lôi, 【 mạc phương bão khẩn ngã 】 ném 1 cái hoả tiễn, yêu yêu yêu yêu, cảm tạ hào môn, cơ năm tài nguyên cuồn cuộn a! ! ! ! !Khoảng chừng mười giờ tối còn có một chương, nếu như mười giờ vẫn không có, mọi người liền sáng sớm ngày mai xem yêu ~~~~ yêu yêu yêu------------------- - Hàn: Chương này vừa lưu xong, tính edit thêm chương nữa thì cúp điện...

Thôi bỏ đi =)))) Có gì chửi ông thợ điện ấy
 
[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
Chương 69: Tạp dề phấn


- Editor : Hàn- Phấn ở đây là màu hồng phấn thì phải----------------------------"Cái kia...

Nữ. . .

Học tỷ, " Mục Tiểu Phàm bám lưng ghế điều khiển, tâm tình kích động lại ngượng ngùng tiến gần về phía trước, lúc nhích đến rất gần nữ thần của mình, nàng nhỏ giọng nói: "Chúng ta đây là đi đâu?"

Hứa Hạ từ kính chiếu hậu nhìn nàng một cái, nhìn dáng dấp đối phương muốn khiêu khích mình lại không dám khiêu khích, khiến cho nàng bật cười, nghĩ đến ba năm trước lần đầu thấy đối phương cũng là như vậy, Hứa Hạ khóe miệng cong lên, nhẹ giọng nói: "Lúc nào yêu thích chị?"

"6..."

Mục Tiểu Phàm vừa mới nói một chữ, nhưng mà từ kính chiếu hậu nhìn thấy khóe miệng nữ thần nở nụ cười, nàng mạnh mẽ ngừng lại , mím mím môi, con ngươi nhìn trái phải, chính là không dám cùng đối phương va chạm.Hứa Hạ cũng không hỏi nàng nữa, tay nhàn rỗi lại gần sờ sờ nàng đầu nói: "Chúng ta về nhà."

"Nga."

Được sờ đầu, nga, trời ạ, thật hạnh phúc.Lập tức Mục Tiểu Phàm lấy lại tinh thần, nháy mắt nhìn về phía nữ thần, nhà?

Nhà nào?

Nhà chị hay là nhà em?Các nàng tiến triển nhanh như vậy ?

Đều đã về nhà gặp cha mẹ mình?Song khi xe đậu ở một chỗ địa phương xa lạ, Mục Tiểu Phàm kích động một cái.Sẽ không như nàng nghĩ chứ?"

Đi thôi."

Hứa Hạ nắm tay nàng đi vào thang máy, Mục Tiểu Phàm liền choáng váng dáng dấp tựa bảo bảo ngoan đi theo, ánh mắt toàn bộ đường đi đều nhìn tay hai người nắm lấy nhau.Vào một ngày kích thích thật là quá nhiều, để cho nàng có chút không khống chế được.Nữ thần ôm ấp, nữ thần hôn, nữ thần sờ đầu, còn có nữ thần dắt tay, thiên, nàng đã từng ảo tưởng qua, hiện tại đều thực hiện .Lẽ nào ông trời cũng nhìn thấy fan nguyện chết trung thành như nàng sao?"

Đến , đi thôi."

Hứa Hạ nhéo tay nàng một cái cười nói."

Được."

Cửa bị mở ra, vừa vào cửa liền nhìn thấy tấm ảnh nàng cùng nữ thần ôm cùng nhau khổng lồ treo trên tường, Mục Tiểu Phàm ngừng thở, bước về phía tấm ảnh to lớn kia, nuốt nước bọt một hồi, cảm giác mình lại nằm mơ ."

Học tỷ, chúng ta thật xứng đôi a."

Mục Tiểu Phàm vô ý thức nói ra một câu.Hứa Hạ phía sau cả người rùng mình, sau đó từ phía sau ôm chặt lấy nữ nhân.Mục Tiểu Phàm ngây người , nước bọt trong miệng tràn lan, khiến nàng điên cuồng nuốt vào.Hứa Hạ vùi đầu ở phía sau lưng nàng, buồn bực nói: "Em trước đây cũng đã nói lời nói tương tự."

Mục Tiểu Phàm: "..."

Nước bọt ở trong cổ họng miễn cưỡng ngừng lại , Mục Tiểu Phàm nhất thời bắt đầu ho khan, thậm chí còn tới trình độ nghĩ: Chẳng lẽ mình len lén đem hình mình cùng hình nữ thần p [1] thành hình kết hôn, câu nói kia cũng bị nữ thần nghe được?[1] : Chỗ này tác giả để vậy, Hàn nghĩ chắc là photoshop, ghép ảnh.Không thể đi, nàng làm nhưng là rất cơ mật.Ngay sau đó suy nghĩ một chút không đúng, nàng đây không phải là sống lại đến bảy năm trước sao, vậy thì càng thêm không thể nào, hơn nữa lúc này nữ thần mới vừa vào vòng giải trí một năm, nàng khi đó còn chưa nhận biết đối phương đâu.Nghĩ ngợi đến đây, Mục Tiểu Phàm yên tâm ."

Đói bụng không, chị nấu cơm cho em."

Hứa Hạ vừa nói vừa đi tới nhà bếp.Mục Tiểu Phàm cũng vội vàng đi theo, nhìn dáng dấp nữ thần mặc tạp dề hồng phấn, Mục Tiểu Phàm nội tâm nhộn nhạo .Bên trong không manh áo che thân, bên ngoài chỉ mặc một kiện tạp dề ren hồng nhạt...Không được!

Máu mũi chảy xuống .Mục Tiểu Phàm chạy trối chết đi tìm khăn tay , quá 囧 , nàng dĩ nhiên yy nữ thần y ra máu mũi, chính mình quả thực quá dơ bẩn.Đi phòng vệ sinh rửa tay, vừa ngẩng đầu phát hiện trong chính mình gương, Mục Tiểu Phàm trừng lớn hai mắt, có chút điểm ngốc.Vẫn cho rằng chính mình sống lại đến bảy năm trước, có thể nội tâm của nàng vẫn giữ vững tất cả những thứ này đều là mộng, mà giờ khắc này, nhìn chính mình trẻ tuổi như thế, nàng cảm thấy, tất cả những thứ này đều không phải là mộng.Hết thảy đều là chân thật, nhìn bồn rửa mặt, đồ rửa mặt đôi, Mục Tiểu Phàm nhíu mày, nàng có phải hay không thật sự bỏ lỡ cái gì?Tại sao hết thảy đều trở nên quen mắt như vậy."

Tiểu Phàm, đi ra rửa tay một cái ăn cơm ."

Thấy đối phương lâu như vậy không đi ra, cho rằng đối phương ở bên trong thượng đại hào [2].[2] : Translation dịch là đi đại tiện ạ ._.Nghĩ tới đây, Hứa Hạ nở nụ cười, may mà đối phương không có chuyện gì, bất quá chỉ mất trí nhớ , nàng biết, một ngày nào đó, Tiểu Phàm của nàng sẽ khôi phục ký ức.Hơn nữa mấu chốt là, dù cho mất trí nhớ, Tiểu Phàm của nàng vẫn là Tiểu Phàm yêu thích kề cận nàng.Mục Tiểu Phàm nhét giấy trong mũi đi ra.Hứa Hạ: "..."

"Lỗ mũi của em làm sao ?"

Hứa Hạ kéo cái ghế hỏi.Mục Tiểu Phàm tự nhiên ngồi xuống, cười nói: "Không có gì, có chút nóng lên."

"Ừm."

Hứa Hạ cũng không nói gì, chỉ đem vài món cay Mục Tiểu Phàm yêu thích kéo đến trước mặt mình, đem món thanh đạm đặt ở trước mặt nàng nói: "Ăn cái này."

Nhìn trước mặt một bàn xanh mượt toàn rau xanh, Mục Tiểu Phàm bối rối, nhìn lại nữ thần một chút thịt chiên ớt xanh non, đậu phụ cay, nước dãi của nàng nhất thời tràn lan , trong lòng nghĩ : nữ thần không yêu mình, cũng không đút thịt cho mình, chỉ để cho mình ăn chay.Đối phương đôi mắt toả sáng, nhìn lăng lăng hai bàn đồ ăn, Hứa Hạ làm sao không phát giác, nàng cười cười nói: "Hai ngày nữa ăn nữa, em hiện tại đang nóng, ăn chút rau xanh cho tốt."

"Nga."

Mục Tiểu Phàm từ lúc tỉnh lại vẫn rực rỡ như hoa hướng dương, lúc này ỉu xìu , cúi đầu, một miếng cơm một cọng rau bắt đầu ăn.Hứa Hạ nhìn nàng như vậy lại không đành lòng, liền bưng tới một ly nước trong, đem thịt ở nước trong trong qua một lần đặt ở trong chén nàng nói: "Chỉ có thể ăn mấy miếng." [3][3] Ứ hiểu :'v, chắc là lấy nước sôi trụng qua....Hoa hướng dương nhất thời lại hung hăng khí phách hiên ngang ngẩng đầu lên, đối với nữ thần mặt trời lớn gật đầu.Sau khi ăn xong, Mục Tiểu Phàm nằm trên ghế salông liền mệt rã rời, nhìn bóng người nữ thần tiến vào nhà bếp, nhắm mắt một cái, nàng nhất thời hạnh phúc ngủ .Rửa chén xong, Hứa Hạ từ phòng bếp đi ra, nhìn thấy nữ nhân cuộn mình ở trên ghế salông ngủ , nhất thời bất đắc dĩ cười một tiếng, đem nữ nhân từ trên ghế sa lông ôm lấy, đi về phía phòng ngủ."

Ừm..."

Mục Tiểu Phàm tay vô ý thức nắm chặt quần áo Hứa Hạ, mặt cà cà ở ngực đối phương, bộ dáng ngoan ngoãn này, khiến tâm Hứa Hạ đều tan chảy.Đem đối phương đặt lên giường, cởi áo khoác cùng quần, tung ra chăn che ở trên người đối phương, sau đó nàng cũng cởi áo khoác lên giường, cẩn thận từng li từng tí nằm ở bên người nữ nhân, đem đầu đối phương đặt lên cánh tay mình.Mục Tiểu Phàm hừ hừ, hướng về trong ngực Hứa Hạ chui vào.Hứa Hạ trong mắt nhu tình tựa mật ngọt, thế nào cũng không thể chảy ra, nghiêng người ở trên trán nữ nhân hôn một hồi, "Ngọ an, bảo bối."

------------------ Hàn : Hàn lười edit lại chỗ nàng - cô quá ~~ Thôi thì để đó nào siêng thì beta lại ha?Chương này chắc tác giả cạn ngôn rồi :'vĐã edit xong nửa chương 70, buổi tối nếu rảnh sẽ edit nốt ha?
 
[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
Chương 70: Mang thai


- Editor : Hàn------------------------
Giấc ngủ này của Mục Tiểu Phàm rất dài, đến buổi tối mới tỉnh lại."

Thật đói."

Mục Tiểu Phàm xưa nay chưa từng cảm thấy đói bụng như bây giờ, bưng dạ dày khó chịu ngồi dậy, mờ mịt liếc nhìn gian phòng có chút tối, sau đó xuống giường ra khỏi phòng ngủ."

Học tỷ."

Mục Tiểu Phàm theo mùi thức ăn hướng về phía phòng bếp, liếc mắt liền thấy bóng học tỷ xào rau, nhất thời làm nũng từ phía sau đem người ôm lấy, "Học tỷ ~ "Hứa Hạ đầu ngửa ra sau dựa vào, đụng một cái vào đầu nữ nhân, ôn nhu nói: "Đói bụng không, một hồi liền xong rồi."

"Em cảm giác hiện tại em đói bụng đến có thể ăn một con trâu."

Mục Tiểu Phàm khoa trương nói.Hứa Hạ nở nụ cười, mi mắt cũng cong lên, cưng chìu nói: "Có thể ăn một con trâu được, một hồi ăn nhiều một chút."

"Ừm."

Mục Tiểu Phàm nằm nhoài sau lưng nữ thần, động cũng không muốn động.Trong lúc nhất thời, trong phòng bếp chỉ có âm thanh xào rau.Qua hồi lâu, Mục Tiểu Phàm nói: "Học tỷ, chị có thể nói cho em một chút sự tình trước khi em mất trí nhớ không?"

"Có thể a."

Hứa Hạ một bên xào rau một bên nhớ lại nói."

Hai chúng ta là ở ba năm trước, cũng chính là thời điểm năm thứ nhất đại học nhận thức."

"Năm nhất đại học? !"

Mục Tiểu Phàm trợn mắt há mồm, lập tức liền vội vàng hỏi: "Cái kia sau đó thì sao?"

"Em chờ chị từ từ nói."

Hứa Hạ nghiêng đầu cười nói."

Được."

Mục Tiểu Phàm ngoan ngoãn im lặng."

Khi đó lần đầu tiên chị nhìn thấy em, là ở bên trong KTV, lúc đó em đầu gà lửa, mê man đứng trong hành lang, giống một con gà con lạc đường vậy."

Nghĩ tới đây, Hứa Hạ khóe miệng cong lên, nói tiếp: "Lúc đó bạn cùng phòng của chị nói em học tập không giỏi, còn chuyên môn theo người đánh nhau..."

"Bạn cùng phòng này của chị tại sao như vậy?

Này không phải là phá hủy hình tượng của em luôn sao?"

Mục Tiểu Phàm trợn mắt lên khó mà tin nổi nói, nàng hiện tại hận không thể nhớ lại lúc đó chính mình làm sao lén lút đánh bạn cùng phòng kia.Nghĩ đến hình ảnh hai người vừa thấy mặt đã cãi nhau, Hứa Hạ cười nói: "Kỳ thực chị lúc đó liền đang nghĩ, cô gái lợi hại như thế, nếu như có thể trở thành bằng hữu của cô ấy, nhất định chị rất vinh hạnh."

"A?

Em cặn bả như thế, chị còn muốn theo em làm bạn?"

Mục Tiểu Phàm chính mình cũng có chút ghét bỏ bản thân năm đó, quả thực nghĩ lại mà không chịu nổi."

Đúng, bởi vì chị yêu thích người thân thủ khá là lợi hại."

Hứa Hạ thịnh [1] thức ăn ngon xoay người lại nói: "Năm đó ba ba em đã cứu một nhà chúng ta."[1] : 盛 Thịnh ?? ._."

Ba em?"

Mục Tiểu Phàm sửng sốt một chút, rõ ràng không biết nữ thần làm sao nhắc đến ba ba mình.Bởi vì mất trí nhớ, đối phương đã quên lời chính mình đã từng nói cũng là về tình cảm có thể tha thứ.Hứa Hạ lần thứ hai đem chuyện năm đó nói lại một lần, lần này lúc nói, tâm tình của nàng thay đổi, không còn là trầm trọng như vậy, có thể là bởi vì nữ nhân trước mặt, "Vì lẽ đó, tại sao chị yêu thích cảnh sát, thậm chí muốn làm một cảnh sát, cũng là nguyên nhân này."

"Nhưng em hiện tại không phải một cảnh sát."

Mục Tiểu Phàm nhíu mày nói.Hứa Hạ kéo ghế để cho nàng ngồi xuống, mà nàng ngồi xuống ở đối diện Mục Tiểu Phàm, mỉm cười nói: "Từ sau khi gặp em, chị cũng đã không để ý em có phải là cảnh sát, chỉ cần là em liền được rồi."

Mục Tiểu Phàm tim phốc thông thốc thông nhảy cỡn lên, tay che ngực, khóe miệng đều muốn toét ra phía sau tai.Nhìn bộ dáng kia của nàng, Hứa Hạ cũng nở nụ cười, gắp khối thịt gà bỏ vào chén nàng nói: "Mau ăn, ăn xong nói tiếp."

"Được."

Sau đó hai người hết sức chuyên chú ăn cơm tối, bữa cơm này Mục Tiểu Phàm ăn ước chừng gấp đôi bình thường, cuối cùng chống cái bụng dựa ở trên ghế salông, cảm khái nói: "Nếu em mỗi ngày đều ăn như vậy, một tháng sau nhất định phải mập một vòng."

Hứa Hạ thu thập chén đũa nói: "Đói thì ăn, đừng giảm béo."

"Học tỷ, chị không cảm thấy ngày hôm nay em ăn rất nhiều sao?"

Mục Tiểu Phàm nằm nhoài trên salông nhìn nữ thần.Hứa Hạ khóe miệng cong lên, cười nói: "Khá tốt."

Mục Tiểu Phàm: "..."

Nhìn nữ thần tiến vào nhà bếp, Mục Tiểu Phàm cũng đi vào theo, xắn tay áo lên nói : "Em rửa chén."

"Không cần, em đi phòng khách xem ti vi đi, chị chỉ rửa có hai cái bát hai cái mâm, rất nhanh."

Vừa nói vừa giúp Mục Tiểu Phàm lấy tay áo xuống, đẩy đối phương ra khỏi nhà bếp."

Học tỷ, em như vậy sẽ phế."

Mục Tiểu Phàm vừa đi vừa quay đầu nói."

Phế chị nuôi."

Hứa Hạ không chút nghĩ ngợi nói.Mục Tiểu Phàm ngọt ngào ngồi ở trên ghế salông, thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía cửa phòng bếp, chờ nữ thần đi ra."

Đinh đông đinh đông."

"Lúc này ai vậy, cũng đã tối thui."

Mục Tiểu Phàm thì thầm đi đến cửa, ghé vào chỗ ngắm mắt mèo trên cửa liếc mắt một cái, nhất thời ngây ngẩn cả người, như thế nào như vậy quen mắt?Hứa Hạ sau khi rửa sạch bát đi ra, nhìn thấy Mục Tiểu Phàm nằm ở trên cửa thật lâu không động tác, đi tới hỏi: "Làm gì vậy?"

"Học...

Học tỷ, bên ngoài có người, rất giống nữ ma đầu năm đó."

Mục Tiểu Phàm khóe miệng co giật nhìn về phía nữ thần sau lưng."

Cô ta tới làm cái gì?"

Hứa Hạ nhíu mày nói.Mở cửa, Hạ Tình tay cầm một túi hoa quả liền muốn xông vào."

Không cho phép tiến vào!"

Trong trí nhớ Mục Tiểu Phàm, nữ ma đầu trước mặt năm đó cắt tóc nàng, kết cục khiến nàng không thể không cạo trọc, thậm chí mặt sau không ngừng tìm những sai lầm của nàng, nghĩ vậy, nàng nổi giận đùng đùng nhìn đối phương."

Làm sao ?"

Hạ Tình nghi hoặc nhìn về phía nàng."

Thật không tiện huấn luyện viên, Mục Tiểu Phàm đang cùng cô nói đùa."

Vừa nói vừa ôm lấy vai Mục Tiểu Phàm, ở bên tai nàng nói thầm mấy câu, Mục Tiểu Phàm nhất thời ngoan ngoãn .Hạ Tình đi tới nhìn biệt thự hai người mua, xoay người lại nói: "Các em dự định lúc nào kết hôn?

Đến lúc đó có thể nhất định phải mời tôi."

"Cô tại sao lại muốn tới nơi này?"

Mục Tiểu Phàm nhíu mày nhìn nàng.

Thực sự là nàng sau đó, cùng nữ ma đầu một điểm giao tiếp đều không có, có thể giờ khắc này nữ ma đầu đột nhiên xuất hiện ở đây, điều này khiến nàng làm sao không thèm để ý.Hạ Tình còn không biết Mục Tiểu Phàm mất trí nhớ, đem hoa quả đưa cho Hứa Hạ nói: "Trước đây không lâu chúng ta không phải đã hẹn sau khi nhiệm vụ kết thúc, chờ tôi rảnh rỗi lại đây chơi sao?

Làm sao, em đã quên?"

"Tôi..."

Mục Tiểu Phàm vừa muốn nói, Hứa Hạ đánh gãy nàng."

Thật không tiện, Tiểu Phàm gần đây bởi vì có chút bận bịu, vì lẽ đó đã quên."

Hứa Hạ còn nhớ năm đó, nữ nhân trước mặt này cùng với nữ nhân yêu thích nàng kia vì các nàng thiết kế cạm bẫy, cho nên nàng vẫn là đừng để cho Mục Tiểu Phàm nói ra chân tướng.Hạ Tình luôn cảm thấy giữa hai người bọn họ rất lạ, mới vừa muốn tiếp tục cùng các nàng nói, nhưng mà lúc này điện thoại di động vang lên, nàng áy náy nhìn hai người một chút, đi tới bên cạnh nghe điện thoại.Mục Tiểu Phàm lúc này nằm nhoài nữ thần bên tai nói: "Học tỷ, chị một hồi nhất định phải nói cho em chuyện lúc trước."

"Ừm."

Hứa Hạ gật đầu.Vừa vặn lúc này Hạ Tình cũng nói chuyện điện thoại xong , đối với hai người nói xin lỗi: "Tôi hiện tại có việc đi trước , chờ sau này tới chơi nữa."

"Được."

Hứa Hạ nói.Mục Tiểu Phàm trợn mắt lên nhìn nàng.Hạ Tình nhìn bộ dáng kia của nàng, tay tự nhiên sờ sờ đầu nàng cười nói: "Thực sự là mấy ngày không gặp, đã quên tôi và em là bạn cùng chung hoạn nạn."

"Cùng chung hoạn nạn?"

Mục Tiểu Phàm cau mày."

Đúng đấy, đừng nói tôi em mất trí nhớ ."

Hạ Tình nói một câu, nhất thời khiến hai người Mục Tiểu Phàm khẩn trương.Hạ Tình nhìn các nàng như vậy, híp mắt nhìn về phía các nàng, sau đó đột nhiên không kịp chuẩn bị tới gần Mục Tiểu Phàm, Hứa Hạ vội vã che ở trước mặt nàng.Hạ Tình cười nói: "Yên tâm, tôi sẽ không cùng em cướp em ấy, nếu không Tiểu Tiểu nhà tôi sẽ ghen."

Hạ Tình nói xong, liền đối với hai người khoát khoát tay đi mất.Đóng cửa lại, Hứa Hạ nhất thời thở phào nhẹ nhõm, Mục Tiểu Phàm cũng thở phào nhẹ nhõm theo, thở dài nói: "Nữ ma đầu rốt cục cũng đi rồi."

"Học tỷ, chị nhanh nói cho em một chút."

Mục Tiểu Phàm lập tức không thể chờ đợi được nữa nói."

Được."

Hứa Hạ lôi kéo tay nàng tiến vào phòng ngủ từ từ nói.Này nói chuyện chính là một đêm, đến ngày thứ hai, Mục Tiểu Phàm đến buổi trưa mới dậy, thời điểm mở mắt ra, còn có chút ngốc.Hồi ức tối hôm qua nữ thần nói, cùng với hồi ức trước đây của nàng, một điểm đều không giống chút nào, hơn nữa trong hồi ức của nữ thần, có nhiều câu chuyện ngọt ngào như vậy, khiến nàng hận không thể hiện tại liền khôi phục ký ức.Ngay lúc nàng suy tư vô ích, nàng có loại cảm giác nôn mửa, tiếp sau đó cái cảm giác này càng mãnh liệt , nàng vội vã vén chăn lên xông về phía phòng vệ sinh.Hứa Hạ đi vào phòng ngủ, liền nghe đến phòng vệ sinh truyền đến âm thanh nôn mửa của Mục Tiểu Phàm, nàng liền vội vàng đi tới."

Tiểu Phàm."

Hứa Hạ nhẹ nhàng vỗ lưng Mục Tiểu Phàm, lo lắng nói."

Học tỷ, em thật khó chịu a."

Mục Tiểu Phàm khó chịu nước mắt đều muốn chảy xuống , nhìn thấy nữ thần, nàng không thể kiên trì được nữa khóc lên.Vừa rồi suýt chút nữa đều đem ruột phun ra."

Không khóc, học tỷ ở đây."

Hứa Hạ ôm nàng, ôn nhu dụ dỗ nàng.Chờ sau khi Mục Tiểu Phàm ổn định lại tâm tình, Hứa Hạ đem nàng lôi ra khỏi phòng vệ sinh, ngồi ở bên giường nghiêm túc nói: "Chị phải nói cho em một chuyện."

"Chuyện gì?"

Nữ thần vẻ mặt nghiêm túc như thế, khiến Mục Tiểu Phàm sốt sắng lên, môi có chút run rẩy, "Lẽ nào em mắc bệnh ung thư ?"

Hứa Hạ dùng ngón tay trỏ búng xuống trán của nàng sủng nịnh nói: "Nói bậy, có người nguyền rủa mình như thế sao?"

Mục Tiểu Phàm tay che cái trán có chút hơi đau, ủy khuất nói: "Vẻ mặt của chị nghiêm túc như vậy, em liền cảm thấy rất nghiêm trọng mà ~ ""Dĩ nhiên nghiêm trọng!"

Nói đến đây, khóe miệng Hứa Hạ cong lên, thậm chí càng cong càng lớn, cuối cùng cười đến Mục Tiểu Phàm cũng không dám nhìn thẳng, Hứa Hạ mới nói: "Em mang thai , chuyện lớn như vậy chẳng lẽ không nghiêm trọng?"

"Vậy cũng không thể...

Cái gì?"

Mục Tiểu Phàm sững sờ nhìn nữ thần, lúc nhìn thấy ánh mắt khẳng định của nữ thần, nàng không dám tin tưởng nhìn mình cái bụng, sờ sờ cái bụng còn bình thường, ngẩng đầu hỏi nữ thần, "Em...

Em chỗ này có hài tử ?"

"Ừm."

Hứa Hạ mỉm cười gật đầu.Mục Tiểu Phàm nhất thời ngây ngốc vuốt cái bụng, có chút cảm thấy không chân thực, lập tức nàng nhíu mày, cuối cùng khóc lên, "Học tỷ, đứa nhỏ này là của ai ?

Em không muốn, em chỉ cần học tỷ, con của người khác em không muốn."

Nói xong càng lớn tiếng khóc lên.Hứa Hạ bị nàng nói sửng sốt một chút, lập tức bật cười đem nữ nhân ôm vào trong ngực, hôn một cái mí mắt của nàng, ôn nhu nói: "Đây chính là con của chúng ta, hai chúng ta."

"Có thật không?"

Mục Tiểu Phàm đình chỉ tiếng khóc, con mắt mang lệ nhìn nữ thần.Hứa Hạ dùng tay ôn nhu lau đi nước mắt trên mặt cho nàng nói: "Đương nhiên, đây là con của học tỷ cùng Tiểu Phàm."

"Em dĩ nhiên mang thai đứa nhỏ của học tỷ, em dĩ nhiên bất tri bất giác mang thai hài tử của nữ thần?!"

Mục Tiểu Phàm triệt để sung sướng đến phát rồ, dẫn đến nàng một tháng kế tiếp, gặp người liền nói mình mang thai , điều này trực tiếp khiến toàn bộ người ở tiểu khu của các nàng đều biết nàng mang thai .---------------------------Tác Giả có lời muốn nói: Cập nhật muộn, tối hôm qua viết một hồi ngủ mất 囧rz, đêm nay còn có một canh yêu, yêu yêu đát ~-------------------------------- Hàn : Còn 3 chương nữa hoàn rồi....

Cố từ đây tới Chủ nhật nhai cho hết, 2 phiên ngoại từ từ =)))Mệt mỏi quá..lười quá ~~~ ahuhu~~~
 
[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
Chương 71: Về nhà rồi


- Editor : Hàn----------------------- "Thủ lĩnh, đây là thật sao?"

Tôn Bình Lam bụng lớn kiên trì sờ cái bụng của Mục Tiểu Phàm nói."

Đúng vậy, đây chính là của học tỷ của tớ."

Mục Tiểu Phàm nói mặt đầy kiêu ngạo cùng thỏa mãn.Nhìn bộ dáng kia của thủ lĩnh, Tôn Bình Lam nở nụ cười, cảm giác thủ lĩnh vẫn không thay đổi, vẫn là bộ dáng chưa trưởng thành."

Tiểu Phàm, em cùng Tôn Bình Lam rửa tay một cái tới dùng cơm ."

Hứa Hạ mặc tạp dề, từ trong phòng bếp lú đầu ra gọi."

Biết rồi."

Mục Tiểu Phàm lôi kéo Tôn Bình Lam đi qua rửa tay.Lão yêu cùng Tôn Bình Lam ăn cơm xong liền trở về , Mục Tiểu Phàm sau khi thấy các nàng đi rồi, liền muốn ngủ trưa."

Học tỷ, chúng ta đi ngủ đi."

Mục Tiểu Phàm ôm eo Hứa Hạ làm nũng ."

Được, chờ chị rửa chén xong đã."

Hứa Hạ cũng không quay đầu lại nói.Mục Tiểu Phàm đầu dựa vào lưng nữ thần, ngọt ngào cười.Nàng không nghĩ tới, chính mình không chỉ sống lại cùng nữ thần ở chung, hơn nữa còn mang thai con của nữ thần, nàng đây là tích phúc mấy đời mới được một đời may mắn này."

Đi thôi, đi ngủ."

Hứa Hạ lấy tạp dề xuống nói.Mục Tiểu Phàm nhảy vào lòng nữ thần.Hứa Hạ vội vã ôm lấy nàng, lên tiếng trách mắng: "Chậm một chút, đã là người mang đứa nhỏ, còn nghịch ngợm như vậy."

Mục Tiểu Phàm le lưỡi một cái làm cái mặt quỷ."

Học tỷ, qua mấy ngày chúng ta đi nhà chị xem a di đi, em đã lâu lắm không đi tới."

Mục Tiểu Phàm chui vào trong ngực nữ thần, hận không thể chui vào trong thân thể nữ thần, cùng nữ thần hòa làm một thể.Hứa Hạ sửng sốt một chút, lập tức nở nụ cười, đem nữ nhân ôm ôm vào trong ngực, ôn nhu nói: "Được."

Mấy ngày sau đó Hứa Hạ đi chạy show,, Mục Tiểu Phàm liền chuẩn bị lên mạng mua chút lễ vật đưa tới cho Hứa a di.Vì vậy liền mua vào buổi tối, điện thoại của Hứa Hạ vang từ sáng tới tối, chờ nàng kết thúc công việc, lúc này mới rảnh rỗi cầm điện thoại di động lên xem tin.Lúc nhìn thấy mấy chục đơn đặt hàng, khóe miệng cong lên, kiểu như mình ở bên ngoài làm việc, nuôi nữ nhân cùng bảo bảo trong nhà, nàng liền cảm thấy đặc biệt thỏa mãn.Nghĩ tới đây, nàng liền muốn thu hồi điện thoại di động, nhưng mà lúc này điện thoại di động lại vang lên một hồi, Hứa Hạ hiếu kỳ mở ra, khi thấy bốn chữ 'Thành nhân dụng phẩm' [1], khóe miệng co giật một hồi.[1] Đồ dành cho người lớn?Mục Tiểu Phàm đại công cáo thành chậm rãi xoay người, lập tức nhìn trên màn hình máy vi tính quần áo khiêu gợi không thể nào khiêu gợi hơn, cả người đều cảm thấy hừng hực lên, lập tức nghĩ đến mang thai ba tháng đầu không thể lăn giường, nhất thời ỉu xìu gục xuống bàn."

Mang thai tuy tốt, nhưng không thể cùng học tỷ lăn giường cũng là một loại dày vò a!"

Lúc Hứa Hạ trở về, liền nhìn thấy Mục Tiểu Phàm phờ phạc nằm lỳ ở trên giường, nàng hỏi: "Ăn chưa?"

"Không có."

Mục Tiểu Phàm hướng gáy về phía nữ thần hừ hừ nói."

Muốn ăn cái gì?

Chị đi làm."

Hứa Hạ vừa nói vừa cởi áo khoác, mặc đồ len sợi cổ cao.Mục Tiểu Phàm quay đầu, hứng thú nhìn nữ thần vóc người lả lướt, không tiền đồ nuốt một ngụm nước bọt, "Em muốn ăn chị."

Hứa Hạ một lời từ chối, "Không thể."

Mục Tiểu Phàm lập tức không chịu, ở trên giường lăn lộn vô lại, "Em thật đói a, em muốn ăn em muốn ăn."

"Ăn có thể, nhưng không thể quá nhiều."

Hứa Hạ ngồi ở bên người nàng nói.Mục Tiểu Phàm dừng tư thế lăn lộn lại, bỗng nhiên ngồi dậy, bò đến bên người nữ thần, hai tay vòng qua cổ nàng, há mồm ngậm lấy vành tai nàng nói hàm hồ không rõ: "Được."

Mục Tiểu Phàm đem nữ thần đặt ở dưới thân, từ trên cao nhìn xuống nhìn nàng, nhất thời trong đầu không tự chủ tưởng tượng ra quần áo 'thiếu vải' trên mạng vừa rồi, một ngọn lửa bùng lên.Cúi đầu hôn lên môi nữ thần, hai tay theo quần nữ thần áo mò vào vạt áo, cái kia da thịt trơn mềm, khiến Mục Tiểu Phàm thoải mái hừ hừ.Nghe được tiếng rên của nàng, Hứa Hạ mi mắt cong lên, hai tay ôm cổ nữ nhân nghênh hợp .Hai giờ sau, Hứa Hạ cả người co giật mềm nhũn nằm ở trên giường, Mục Tiểu Phàm quần áo hoàn hảo cũng mệt mỏi nằm ở trên giường, nghĩ lần sau vẫn là nằm để nữ thần hầu hạ."

Em nghỉ một lát, chị đi làm cơm."

Nghỉ ngơi một hồi, Hứa Hạ ngồi dậy mặc áo ngủ vào nói.Mục Tiểu Phàm không dám tin nhìn bóng người nữ thần, đối với đối phương thể lực mạnh như vậy cảm thấy không thể tưởng tượng được.Sau khi ăn xong cơm tối, Mục Tiểu Phàm tranh muốn rửa chén, Hứa Hạ nói thế nào cũng không cho nàng chạm nước lạnh, trực tiếp đem nàng đẩy ra khỏi nhà bếp."

Học tỷ, em chỉ mang thai, tay vẫn chưa có phế đâu."

Mục Tiểu Phàm cào cửa gào to."

Không phế cũng không cho phép rửa chén."

Hứa Hạ vừa rửa vừa lớn tiếng nói."

Nga."

Mục Tiểu Phàm nhất thời thành thật dựa vào cửa chờ nữ thần đi ra, thậm chí còn tẻ nhạt hát nhạc thiếu nhi."

Tiểu bảo bối ai ya, đem cửa mở mở, nhanh mở nhanh mở, ta muốn đi vào."

Hứa Hạ rửa chén xong đi ra, Mục Tiểu Phàm đều từ nhạc thiếu nhi hát đến thần khúc."

Đi thôi, tắm một cái rồi ngủ."

Hứa Hạ miệng hơi cười nói."

Đi."

Chờ sau khi hai người thu thập xong, đã chín giờ, hiện tại Mục Tiểu Phàm mang thai, trong nhà làm việc và nghỉ ngơi thời gian đều có quy định.Mỗi ngày nhất định phải ngủ trưa, mỗi đêm chín giờ nhất định phải lên giường ngủ.Mục Tiểu Phàm nằm ở trên giường nói: "Học tỷ, em cảm thấy em già rồi."

Nói, trở mình, nằm sấp ở trên giường."

Nơi nào già?"

Hứa Hạ vén chăn lên chui vào nằm.Mục Tiểu Phàm vội vàng lăn vào trong lòng nàng, dùng cả tay chân ôm nàng, "Mỗi ngày đều ngủ sớm như vậy, lão không muốn không muốn, sinh hoạt về đêm trước kia lúc này sẽ còn chưa có bắt đầu đâu."

"

Sau này đều không cho phép thức đêm, sau khi sinh bảo bảo cũng không cho phép thức đêm."

Hứa Hạ sửa tốt chăn cho nàng, xoa xoa tóc ngắn của nàng nói.Mục Tiểu Phàm hướng về trong lòng nàng cong người nói: "Cái kia bảo bảo muốn ăn sữa làm sao bây giờ?"

"Chị đến, em chỉ cần ngủ."

Hứa Hạ nói."

Vậy em muốn ăn sữa làm sao bây giờ."

Mục Tiểu Phàm ngẩng đầu lên cười nói.Hứa Hạ cúi đầu, nhìn thấy con ngươi sáng lấp lánh kia của nữ nhân, hôn trên trán nàng một cái nói: "Rau trộn."

Mục Tiểu Phàm nở nụ cười, ở trong ngực nữ thần nói lời thô tục, "Đến thời điểm bảo bảo ăn sữa của em, em ăn sữa của học tỷ."

Hứa Hạ từ trong chăn đưa tay ra, búng trán nàng nói: "Nghịch ngợm, nhanh ngủ."

"Được."

Hai ngày sau, Mục Tiểu Phàm cùng Hứa Hạ hai người lái xe đi tới Hứa gia."

Mẹ, con đã trở về."

Hứa Hạ vào cửa nói."

A di, con đến xem người ."

Mục Tiểu Phàm sau đó cũng vào cửa nói.Hứa Mẹ kể từ khi biết con gái cùng Mục Tiểu Phàm muốn tới, rất sớm liền bắt đầu chuẩn bị cơm nước , nghe được các nàng âm thanh trở về, nhất thời cao hứng từ trong phòng bếp đi ra, "Các con đã về rồi, trên đường có mệt hay không?"

"Không mệt, chúng ta lái xe mấy tiếng liền đến ."

Mục Tiểu Phàm lôi kéo tay Hứa Mẹ nói: "A di, con đã lâu lắm không thấy người , rất nhớ người."

Hứa Mẹ cũng lôi kéo tay Mục Tiểu Phàm nói: "Đúng a, đều đã mấy năm ."

Mục Tiểu Phàm bởi vì nghe nữ thần nói qua về trí nhớ đã mất đi của mình, vì lẽ đó vừa mới vào cửa có chút xa lạ, nhưng lúc này bởi vì Hứa Mẹ nhiệt tình, mà trở nên thả lỏng ra."

A di, người đang nấu cơm a, con giúp người đi."

Vừa nói vừa cởi áo khoác đẩy Hứa Mẹ tiến vào nhà bếp.Hứa Hạ kéo nàng lại nói: "Em ngồi trên ghế salông xem ti vi, chị cùng mẹ chị đi."

Hứa Mẹ còn không biết Mục Tiểu Phàm chuyện mang thai, lại bởi vì Mục Tiểu Phàm làm cơm ăn ngon, vì lẽ đó nghe được lời con gái, cự tuyệt nói: "Con làm cơm lại ăn không ngon, vẫn là mẹ cùng Tiểu Phàm đồng thời làm đi."

Hứa Hạ: "..."

"Ha ha ha ha ha."

Mục Tiểu Phàm không tử tế nở nụ cười, thở không ra hơi nói: "Học tỷ, vẫn là em cùng a di cùng đi làm đi."

"Không được."

Hứa Hạ nghiêm nghị nói.Hứa Mẹ nói: "Cái gì có được hay không, mình làm cơm ăn không ngon còn không cho người ta làm a?"

"Đúng a đúng a."

Mục Tiểu Phàm vội vàng phụ họa gật đầu, lúc ở nhà, nữ thần cái gì cũng đều không để cho mình làm, nàng cảm giác mình muốn phế rồi, lúc này mà không tìm cơ hội làm một chút, nàng cảm giác mình muốn biến thành Tiểu công chúa ."

Mẹ, em ấy mang thai ."

Hứa Hạ nói.Hứa Mẹ: "..."

"Mang thai ?"

Hứa Mẹ không dám tin nhìn về phía bụng Mục Tiểu Phàm, tiếp đến vội vàng đem Mục Tiểu Phàm kéo đến trước salông, ấn bờ vai của nàng lại làm cho nàng ngồi ở trên ghế salông, mở ti vi nói: "Không cho phép con tiến vào nhà bếp , ngoan ngoãn ngồi xem TV đi, a di cùng học tỷ của con làm."

Mục Tiểu Phàm: "..."

"Con không quý giá như thế a, lúc này mới ba tháng."

Mục Tiểu Phàm dở khóc dở cười nói.Tại sao Hứa Mẹ cùng nữ thần như thế, đều vội vã cuống cuồng như thế đây?"

Một tháng cũng không được."

Hứa Mẹ nghiêm nghị nói: "

Sau này sinh hoạt liền cho học tỷ của con làm đi, con có thể tùy ý sai khiến nó."

Mục Tiểu Phàm: "..."

Trong phòng bếp."

Thỏ thỏ a, Tiểu Phàm mang thai , con phải chăm sóc thật tốt a, " Hứa Mẹ lải nhải online, đem kinh nghiệm của mình từng cái từng cái nói ra, lúc nói được một nửa, đột nhiên dừng lại một chút, nói tiếp: "Các con còn chưa có kết hôn, làm sao liền mang thai ?"

"Con chuẩn bị chừng hai năm nữa sẽ kết hôn."

Hứa Hạ hơi nhíu mày nói."

Còn muốn hai năm nữa?

Đã mang thai còn không kết hôn, con để cho Tiểu Phàm phải làm sao bây giờ?"

Hứa Mẹ cuống lên."

Mẹ, " Hứa Hạ kiên định nói: "Đời con chỉ cần Tiểu Phàm, vì lẽ đó con nghĩ chừng hai năm nữa sẽ rút khỏi giới giải trí, cùng Tiểu Phàm sống một cuộc sống thoải mái."

Hứa Mẹ sửng sốt một chút, suy nghĩ một hồi, tiếp theo gật đầu một cái nói: "Rời khỏi cũng tốt, nếu không mỗi ngày mệt như vậy, mẹ không đau lòng, Tiểu Phàm cũng sẽ đau lòng ."

"Ừm."

Hứa Hạ gật đầu.Mục Tiểu Phàm cuộn chân lại ngồi ở trên ghế salông, tay nâng quai hàm xem ti vi.Chỉ chốc lát sau, Hứa Hạ bưng món ăn từ trong phòng bếp đi ra, "Tiểu Phàm, tới dùng cơm."

"Đến rồi."

Mục Tiểu Phàm vội vàng đi qua.Trên bàn cơm, Hứa Mẹ một mực gắp thức ăn cho Mục Tiểu Phàm, "Tiểu Phàm, ăn nhiều một chút."

"Biết rồi a di."

Mục Tiểu Phàm trong miệng ngậm thức ăn cười nói.Sau khi ăn xong Mục Tiểu Phàm liền mệt rã rời, từ sau khi bị nữ thần ra lệnh mỗi ngày ngủ trưa, nàng liền tập thành thói quen, hiện tại một ngày không ngủ nàng liền không thoải mái."

Học tỷ, chúng ta đi ngủ đi."

Mục Tiểu Phàm mơ mơ màng màng ôm eo nữ thần làm nũng , hoàn toàn quên đây không phải là ở nhà kia của các nàng.Hứa Mẹ nhìn hai người dáng vẻ ngọt ngào, khóe miệng cong lên, nói: "Thỏ thỏ, con mang Tiểu Phàm đi ngủ đi, chén để mẹ rửa cho."

Mục Tiểu Phàm: "..."

"A di? !"

Mục Tiểu Phàm lúng túng , nàng đã quên đây là ở nhà Hứa Mẹ.Hứa Mẹ cười nói: "Con mệt liền nhanh đi ngủ, phòng cho các con đã thu xếp xong."

"Được, cảm tạ a di."

Mục Tiểu Phàm mặt hồng hồng cười nói.Chờ hai người trở về phòng, Mục Tiểu Phàm nhất thời ngượng ngùng đầu chui vào dính trong chăn, rầu rĩ nói: "Thật là mất mặt!"

Hứa Hạ cười nhẹ nhàng vỗ vỗ mông nàng nói: "Được rồi, nhanh ngủ đi."

"Học tỷ, chị làm sao không nhắc em."

Mục Tiểu Phàm ngồi ở bên giường ôm eo nữ thần nói.Hứa Hạ ho khan một cái nói: "Chị cũng quên mất."

Mục Tiểu Phàm: "..."

-----------------------------Tác Giả có lời muốn nói: cảm tạ【 đậu đinh miêu 】, 【 dạ diễm 】, 【 mạc phương bão khẩn ngã 】ném 1 cái địa lôi, 【 đậu đinh miêu 】, 【Kimoto】ném 1 cái lựu đạn, cảm tạ các ngươi, yêu yêu yêu yêu ~~~~ áp một cái!Đường Đường hỏi mọi người một vấn đề nha, chính là có bao nhiêu bảo bối muốn quyển sách này mở làm riêng đây?Nếu như mọi người muốn mua thì nói, cái kia đến thời điểm Đường Đường liền đem sách bên trong kéo đăng địa phương đều bù đắp, hãy cùng weibo Đường Đường trí trên đỉnh như vậy, lái xe khai lãng một chút, khà khà ~~~----------------- Hàn : Hahaaaa, Tiểu Phàm mua quần áo 'thiếu vải' được gửi qua tin nhắn của nữ thần....

Nữ thần có biệt danh là Thỏ thỏ~~~ Cặp này dễ cưng quá trời (≧◡≦) ♡Tiểu Phàm lật rồi đó~~~ 2 tiếng lận đó~~~ Thỏ thỏ sinh lý quá mạnh!!!Còn 2 chương nữa Hoàn rồi~~~ Từ đây đến mai hết nào~~ Dô dô~~~Tích cực để lại dấu răng đi nào các vị~~~ Chúng ta sắp chia tay nhau rồi~~~
 
[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
Chương 72: Biết võ công


- Editor : Hàn------------- Mục Tiểu Phàm tỉnh lại đã là ba giờ chiều, nữ thần sớm đã không còn ở bên người.Nàng xoa con mắt mông lung đi ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy Hứa Mẹ ngồi ở trên ghế salông xem ti vi, đi tới hỏi: "A di, Hứa Hạ đâu?"

Hứa Mẹ cầm điều khiển từ xa một bên điều chỉnh đài một bên nhìn về phía nàng nói: "Nó vừa nhận được điện thoại đi ra ngoài, nói phải hai sau ba ngày mới trở về."

"Hai ba ngày sau?"

Mục Tiểu Phàm ngồi ở bên người Hứa Mẹ nói: "Vậy chị ấy có nói phải làm chuyện gì hay không?"

"Hình như là cái gì...

Muốn reshoot [1]."

Hứa Mẹ nhớ lại nói.[1] 补拍 : chụp bù, bổ phách, reshoot ._.

Mấy người tự hiểu đi...

Hàn hông biết cái này.Mục Tiểu Phàm cau mày gật đầu.Vì vậy mấy ngày kế tiếp, Mục Tiểu Phàm cùng Hứa Mẹ ở nhà."

A di, hôm nay để con làm thức ăn đi, người không nói cho chị ấy là được rồi."

Mục Tiểu Phàm đẩy xe mua sắm nhỏ giọng đối với Hứa Mẹ nói.Hứa Mẹ khoát tay nói: "Không thể không thể, cái thai này phải dưỡng kĩ."

Mục Tiểu Phàm dở khóc dở cười, bất đắc dĩ nói: "A di, con xào rau chỉ động tay, không có động bụng, người để con làm cái này đi, con đã muốn quên nhà bếp ra sao rồi."

Hứa Mẹ cười cười không để ý tới nàng.Mục Tiểu Phàm thấy Hứa Mẹ không nói lời nào, cho rằng Hứa Mẹ đáp ứng rồi, liền cao hứng đẩy xe đi theo phía sau Hứa Mẹ chọn đồ.Sau khi về đến nhà, Mục Tiểu Phàm cao hứng xắn tay áo lên muốn đi vào nhà bếp, Hứa Mẹ lúc này ngăn cản nàng, cầm lấy IPad trên bàn của Hứa Hạ, dùng ngón tay ở chỉ trên màn hình, sau đó đưa cho Mục Tiểu Phàm nói: "Cái này là giáo trình nấu ăn, con ngồi trên ghế salông nhìn, a di đi làm cơm."

Mục Tiểu Phàm cầm IPad trợn mắt há mồm.[ Hàn : Ipad mà QT dịch ra là Ái phái -.- Cứ mò quài chả biết là cái gì ]"Không phải, a di người để con nấu ăn."

Mục Tiểu Phàm dở khóc dở cười nói."

Không được không được, cấm con đi vào nhà bếp."

Hứa Mẹ nói xong liền tiến vào nhà bếp.Mục Tiểu Phàm: "..."

"Học tỷ, chị làm lớn chuyện như vậy ."

Mục Tiểu Phàm cầm Ipad ngồi ở trên ghế salông, lập tức đứng lên tiến vào phòng, cầm điện thoại di động lên gọi cho nữ thần.Hứa Hạ ngồi ở trên ghế uống nước xem lời kịch, sau đó điện thoại di động bên cạnh reo lên, nàng bắt máy, "A lô, Tiểu Phàm."

"Học tỷ, " Mục Tiểu Phàm ngồi xếp bằng ở trên giường, bất đắc dĩ nói: "Em còn chưa làm sao, chị cái này cũng không cho em đụng, cái kia cũng không cho em chạm, quả thực buồn chết em rồi."

Hứa Hạ ha ha nở nụ cười, nhất thời người xung quanh bên trong đoàn kịch đều kinh ngạc nhìn lại.Hứa Hạ cười vĩnh viễn đều là cười ưu nhã, chưa từng như hiện tại vậy, cả khuôn mặt đều tràn ngập ý cười, khiến người ta nhìn đều không tự chủ cong khóe miệng lên."

Chị hai ngày nữa liền trở về...

Ân, tốt."

Hứa Hạ thu hồi điện thoại di động, ngẩng đầu liền nhìn thấy mọi người vẻ mặt kinh ngạc, nghi ngờ hỏi: "Làm sao?"

"Hạ tỷ, vừa rồi có phải là bạn gái lần trước ngài nói trước buổi họp báo kia?"

Một người hỏi.Hứa Hạ cười gật đầu một cái.Nhất thời mọi người hâm mộ, nhưng đồng thời cũng hiếu kỳ, bạn gái nữ thần đến cùng là ai, bộ dáng ra sao.Mục Tiểu Phàm tiếp điện thoại xong, nhất thời cao hứng ở trên giường lăn hai vòng, ngay sau đó chuông điện thoại di động lại vang lên, nàng sợ hết hồn, suýt chút nữa lăn rớt xuống đất, liền sợ hãi.Nhận điện thoại hầm hừ nói: "A lô, ai vậy."

Bên kia rõ ràng dừng lại một chút, sau đó mới vang lên một giọng nói của nữ, "Xin hỏi là chị của Mục Dao Dao sao?"

Mục Tiểu Phàm: "..."

Mục Tiểu Phàm liếc nhìn dãy số, lúc này mới cảm thấy quen mắt, nhất thời mặt đầy lúng túng, cười làm lành nói: "Mã lão sư a, xin lỗi thật xin lỗi, xin hỏi ngài có chuyện gì không?"

Bên kia Mã lão sư cũng thở phào nhẹ nhõm, cho rằng đối phương giao tiếp không tốt, bây giờ nhìn lại là mình hiểu lầm , liền cười nói: "Là như vậy, Mục Dao Dao cùng một nam sinh cùng lớp đánh nhau , đánh người ta vào bệnh viện, muốn mời ngài tới đây một chút."

Mục Tiểu Phàm vẻ mặt sững sờ, lập tức nhíu mày nói: "Mã lão sư, xin hỏi Mục Dao Dao ở bên người ngài sao?

Tôi muốn cùng với em ấy nói chuyện điện thoại."

Mã lão sư liếc nhìn Mục Dao Dao, lập tức đối với Mục Tiểu Phàm bên kia điện thoại nói: "Ở."

Nói rồi đem điện thoại đưa cho Mục Dao Dao.Mục Dao Dao năm nay đã tám tuổi nhận lấy điện thoại, đặt ở bên tai, nhỏ giọng nói: "Chị."

"Dao Dao, em được a, lại đánh cho nam sinh người ta nhập viện, nói một chút, nam sinh kia làm sao đụng đến em ?"

Mục Tiểu Phàm lắc chân hừ hừ nói.Mục Dao Dao khóe miệng giật giật, lén lút liếc nhìn Mã lão sư nghiêm khắc nhìn mình, nhỏ giọng đối với Mục Tiểu Phàm bên kia điện thoại nói: "Khỉ con, chị có thể đứng đắn một chút hay không."

Mã lão sư lông mày không tự chủ nhảy lên một cái, Mục Dao Dao đối với nàng cười cười.Mục Tiểu Phàm vội vàng ho khan hai tiếng, nghiêm túc nói: "Mục Dao Dao, đối với hành động này của em, nhất định phải nghiêm khắc trừng phạt, chị sẽ chỉ phái người tới, " nói đến đây, Mục Tiểu Phàm lại lộ ra nguyên hình , "Dao Dao, chị coi trọng em, thấy ai không hợp mắt liền đánh nàng."

Mục Dao Dao vội vã cúp điện thoại, đối với Mã lão sư nói: "Lão sư, chị của em nói một lát nữa sẽ tới."

Mục Tiểu Phàm nhìn điện thoại đã cắt đứt, bắt đầu cười lớn, "Tên tiểu tử này cũng có một ngày bị người bắt nạt."

Nói xong, nàng vội vàng tìm tới một dãy số khác gọi.Sau khi đối phương nhận, nàng vội vàng dăm ba câu đem sự tình bàn giao rõ ràng, cuối cùng còn lần nữa nhấn mạnh, nhất định phải xem nam sinh kia bị đánh thành dạng gì, thuận tiện, gửi cho nàng một tấm ảnh.Mục Tiểu Phàm lúc này hoàn toàn rảnh rỗi, nữ thần nhà nàng cái gì cũng không cho nàng làm, cái kia cũng không cho nàng làm, khiến nàng rảnh đến phát ớn."

Mã lão sư, chào ngài, tôi là chị của Mục Dao Dao."

Lưu Đình Đình đẩy cửa phòng làm việc ra đi vào nói.Mục Dao Dao kinh ngạc nhìn về phía nàng, lập tức ngượng ngùng cúi đầu, chị Đình Đình tại sao lại đến, để chị ấy nhìn thấy mặt xấu của mình, thật không tốt chút nào.Sau đó Lưu Đình Đình cùng Mã lão sư ở bên cạnh nói chuyện, Mục Dao Dao liền một người ở bên cạnh xoắn xuýt ."

Vậy trước tiên cứ vậy, chờ một lát ngài cùng tôi đi bệnh viện một hồi, cô cũng biết, đối phương gia trưởng..."

Mã lão sư hơi khó xử nói."

Không có vấn đề, tôi một hồi cùng ngài qua xem một chút."

Lưu Đình Đình thoải mái nói.Chờ sau khi đi qua bệnh viện xem qua nam sinh bị thương, Lưu Đình Đình lặng lẽ dùng ngón tay búng cái trán Mục Dao Dao, nhỏ giọng nói: "Xem ngươi gây họa."

Mục Dao Dao ngượng ngùng lè lưỡi một cái, nếu như là chị nàng đến, nàng khẳng định sẽ thô bạo mười phần đem cảnh tượng đánh nhau lúc đó nói một lần, nhưng lúc này là chị Đình Đình mình ái mộ, nói thế nào nàng đều xấu hổ."

Chị Đình Đình, chị không phải đi làm sao?

Chị của em vẫn làm phiền chị như thế."

Mục Dao Dao theo Lưu Đình Đình đi tới bãi đậu xe.Lưu Đình Đình nắm nàng tay nói: "Chị vừa vặn ngày mai nghỉ, xế chiều hôm nay liền trực tiếp xin nghỉ nửa ngày."

Vừa nghe chị Đình Đình nghỉ, Mục Dao Dao nhất thời cao hứng , chăm chú nắm tay của nữ nhân nói: "Chị Đình Đình, em đêm nay có thể đi nhà ngươi chị sao?"

Lưu Đình Đình sửng sốt một chút, ngay sau đó cười xoa xoa tóc của nàng nói: "Làm sao ?

Muốn chị Đình Đình?"

Mặt Mục Dao Dao nhất thời đỏ lên, nhẹ nhàng gật đầu một cái.Lưu Đình Đình cười nói: "Được, đêm nay cùng chị Đình Đình ngủ."

Ba chữ cuối cùng, khiến Mục Dao Dao tim phốc thông phốc thông cuồng loạn, lập tức lại ảo não tại sao mình không mau mau lớn lên, như vậy nàng là có thể bảo vệ chị Đình Đình, thậm chí có thể gần gũi hơn với người này.Buổi tối, Mục Dao Dao thỏa mãn ngủ ở trong lồng ngực chị Đình Đình, mặt sượt sượt đối phương ngực tiến vào mộng đẹp.Bên kia.Mục Tiểu Phàm nằm ở trên giường xem điện thoại di động trong lúc vô tình lục ra được bức ảnh, nhìn một cái liền nhìn hồi lâu.Trong điện thoại di động có hai tấm ảnh nữ thần, một tấm là mình và nữ thần chụp ảnh chung, nữ thần bên trong ảnh, còn có vẻ rất ngây ngô, vẻ mặt sững sờ, mà chính mình bộ dáng mặt đầy cao hứng, vừa nhìn chính là mình thừa dịp nữ thần chưa kịp chuẩn bị chụp, nhìn thấy tấm này, Mục Tiểu Phàm không tiếng động nở nụ cười, lập tức lật đến tấm thứ hai.Tấm thứ hai góc độ rõ ràng là chụp trộm, xem bối cảnh chính là ở trong lớp.Nữ thần bộ dáng thành thật, khiến Mục Tiểu Phàm xem đến sững sờ, ngẩn ngơ liền ngốc đến nghe được tiếng cửa mở mới lấy lại tinh thần.Khi nàng vội vã đem điện thoại di động nhét vào dưới gối, vừa ngẩng đầu nhìn thấy người tiến vào dĩ nhiên là nữ thần, nhất thời cao hứng ngồi dậy, xuống giường chạy tới, nhào vào lòng nữ hưng phấn nói: "Học tỷ, chị đã về ."

"Ừm."

Hứa Hạ ôm eo nàng, khom lưng đem nàng ôm lên trên giường nói: "Không cho phép chân trần xuống đất, trên đất lạnh."

Mục Tiểu Phàm le lưỡi, sau đó chăm chú ôm eo nữ thần nói: "Học tỷ, em rất nhớ chị a, bảo bảo trong bụng cũng rất nhớ chị a."

Hứa Hạ khom lưng hôn trán nàng một cái, cùng nàng cọ cọ cái trán nói: "Học tỷ cũng nhớ em."

Mục Tiểu Phàm nhất thời nở nụ cười."

Đúng rồi học tỷ, reshoot của chị đã kết thúc rồi à?

Còn đi nữa hay không?"

Mục Tiểu Phàm ngẩng đầu lên hỏi.Hứa Hạ cúi đầu xoa tóc ngắn mềm mại của nàng nói: "Tạm thời không biết, có thể ở nhà nghỉ ngơi một tuần."

"A, thật là ít."

Mục Tiểu Phàm nhăn mặt vùi vào trong ngực nữ thần, rõ ràng không cao hứng.Hứa Hạ hạ mí mắt xuống, nhìn tóc trong nữ nhân ngực, khóe miệng cong lên.Mấy ngày sau, Mục Tiểu Phàm một mực quấn quít lấy nữ thần, hận không thể bị nữ thần buộc ngang hông, nữ thần đi đến chỗ kia, nàng liền bị mang đến chỗ kia.Chỉ như vậy, thời gian mấy tháng đảo mắt trôi qua, bụng của Mục Tiểu Phàm cũng lớn lên."

Học tỷ học tỷ, mau tới mau tới."

Mục Tiểu Phàm kinh hỉ nhìn bụng của mình, kêu Hứa Hạ ở phòng khách vào.Hứa Hạ vội vàng đi vào hỏi: "Làm sao?"

"Học tỷ, chị mau nhìn, bảo bảo động ."

Mục Tiểu Phàm chỉ vào cái bụng nói.Hứa Hạ ngồi xổm ở trước mặt nàng, nhìn thẳng vào bụng của nàng, tay vừa muốn sờ lên, lập tức nhìn thấy cái bụng của Mục Tiểu Phàm nhúc nhích một chút, một bất ngờ nhỏ nổi lên trong chớp mắt.Hứa Hạ khóe miệng cong lên, tay từ từ sờ lên.Mục Tiểu Phàm cười đến không thấy mắt, "Học tỷ, bảo bảo này nhất định sẽ rất nghịch ngợm, em cảm thấy nhất định giống em."

Hứa Hạ nhất thời nở nụ cười, ngồi ở bên người nàng, đem nàng kéo vào trong lòng nói: "Nghịch ngợm giống em vậy."

"Không, giống em như thế, biết võ công."

Mục Tiểu Phàm đắc ý nói."

Hảo hảo, giống em biết võ công như thế."

Hứa Hạ tay đặt ở trên bụng nàng cưng chìu nói.--------------------Tác Giả có lời muốn nói: Đường Đường quyết định quyển sách này còn có mấy chương liền muốn xong xuôi rồi! ! ! !

Đường Đường muốn bắt đầu hạ một quyển, hạ một quyển liền viết lách 《 nhĩ thí thí liêu ngã (GL)》, nếu như yêu thích, mọi người có thể tới ghé thăm nha ~~~~~Còn nữa, muốn cùng mọi người nói xin lỗi , chính là có một chí không thể thực hiện, bởi vì Đường Đường ngày hôm nay hiểu ra một chút, bỏ chí, liền muốn hai tháng viết không được văn , gào gào ngao, ở cái chí cùng viết văn hai cái bên trong chọn một, Đường Đường vẫn là tuyển viết văn.Cho tới sau đó có thể hay không ra, chờ thời điểm Đường Đường sau đó rảnh rỗi sẽ tái xuất, hì hì hi, xin lỗi xin lỗi.Cho tới trung văn bộ phận khai xa, chờ Đường Đường ngày nào đó ở trên weibo mở một hồi, mọi người có thể quan tâm weibo Đường Đường yêu ~~~~~, yêu yêu yêu cảm tạ 【M】, 【20708294】ném 1 cái địa lôi, 【 mộc nhất liễu ném 1 cái nước sâu ngư lôi, cảm tạ các ngươi, yêu yêu yêu yêu------------- Hàn : Đừng quan tâm tới lời tác giả =))) Hàn lười edit đó, chỉ edit sơ sơ qua thôi, tạm hiểu đi~Còn 1 chương nữa....

2 phiên ngoại từ từ nha...Tối nếu edit nhanh thì tiếp, ăn cơm đây ~~
 
[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
Chương 73: Chính Văn Hoàn


- Editor : Hàn------------------ Hạ Tình mặc một thân quân trang xuất hiện ở phòng khách tập đoàn Đường thị, trong nháy mắt ánh mắt của mọi người đều chuyển tiến đến gần."

Mau nhìn mau nhìn, mỹ nữ kia lại tới nữa rồi."

"Trời ạ, BOSS của chúng ta thật hạnh phúc a, dĩ nhiên có mỹ nữ xinh đẹp như vậy tìm đến nàng, hơn nữa nghe nói vẫn là một trung tướng."

"Trung tướng? !"

Mọi người kinh hô thành tiếng, tiếp theo kinh ngạc nhìn bóng người Hạ Tình tiến vào thang máy, mỗi cái đều ôm lấy đầu, hận không thể xông lên.Hạ Tình khóe miệng cong lên, lộ ra một vệt cười tà mị, nhất thời mọi người bị điện giật hôn mê.Sau khi cửa thang máy đóng, Hạ Tình liền nhìn gương trong thang máy trang điểm, gãi đầu, sửa sang lại quần áo, chờ thang máy đến, vội vàng nghiêm trang ra khỏi thang máy."

Hạ tiểu thư, ngài đã tới."

Thư ký cười híp mắt lại đây."

Ừm."

Hạ Tình ánh mắt quét mắt đóng chặt cửa phòng làm việc, hỏi thư ký, "BOSS các người có ở bên trong không?"

"Ở đây, " tiếp đó thư ký tới gần nàng, nhỏ giọng nói: "Ngày hôm nay BOSS chúng ta phát hỏa rất lớn, đem mấy quản lí bộ ngành đều mắng một trận."

Hạ Tình chân mày nhảy lên một chút, đối với thư ký phất tay một cái nói: "Cô đi làm đi, tôi vào xem xem."

"Được."

Thư ký vội vã rời đi."

Cốc Cốc."

"Vào đi."

"Tiểu Tiểu."

Hạ Tình đẩy cửa ra cười nói: "Ăn cơm rồi sao?"

Đường Tiểu Tiểu ngồi trên ghế phía sau bàn làm việc cũng không ngẩng đầu lên nói: "Không có."

Hạ Tình đi tới nói: "Vậy em lúc nào hết bận?

Chúng ta cùng đi ăn cơm?"

Đường Tiểu Tiểu hơi nhíu mày nói: "Em còn có rất nhiều công việc chưa làm xong, chị đi ăn trước đi."

"Không được, em không ăn dạ dày lại đau ."

Hạ Tình kéo cái ghế tới, ngồi ở bên người nàng, vắt chân nói.Đường Tiểu Tiểu kéo ngăn kéo ra nói: "Em ăn những thứ này."

Hạ Tình đoạt lấy bánh bích quy trong tay nàng, mở ra ném một cái vào trong miệng nói: "Những thứ này đều là của tôi."

"Ừm."

Đường Tiểu Tiểu khóe miệng cong lên một chút, trong nháy mắt liền biến mất, phảng phất chưa từng xảy ra chuyện gì.Hạ Tình thấy nàng không cướp, lại cảm thấy vô vị đình chỉ ăn bánh bích quy, thả chân xuống, xích lên phía trước một chút, nhìn thấy một đống hợp đồng muốn ký trước mặt nàng, nàng thuận tay cầm lên một phần nhìn, trong miệng còn nói : "Em mỗi ngày đều phải ký nhiều hợp đồng như vậy?"

"Ừm."

Đường Tiểu Tiểu tiếp tục xem lướt qua hợp đồng, lập tức kí tên, đối với văn kiện trọng yếu như vậy, bị cái người ngoài công ty Hạ Tình này nhìn thấy, một chút cũng không ngại."

Em để cái này cho Phó tổng ký là được, cứ ném cho em nhiều công việc như vậy, làm dạ dày của em muốn hỏng luôn rồi."

Hạ Tình cau mày đem hợp đồng vứt trên bàn nói.Đường Tiểu Tiểu cầm lấy phần hợp đồng kia nói: "Một chút nữa, đợi thêm em mười phút."

"Thật?"

Hạ Tình nghiêng đầu nhìn về phía nàng.Đường Tiểu Tiểu gật đầu.Thấy đối phương khẳng định, Hạ Tình lúc này mới không làm phiền nàng, yên tĩnh ngồi ở bên người nàng, nhìn nàng ký hợp đồng.Đường Tiểu Tiểu đáy mắt chợt lóe lên nụ cười.Bên kia."

Đau...

Đau quá a..."

Mục Tiểu Phàm thống khổ cuộn mình ở trên giường, đầu đầy mồ hôi một tay đang ôm bụng, một tay sờ điện thoại di động trên tủ đầu giường, nhanh chóng nhấn."

Tiểu Phàm."

"Học tỷ...

Đau quá a...

Em muốn sinh..."

Nói đến đây, Mục Tiểu Phàm bụng một đứa nhỏ, rên khẽ một tiếng.Hứa Hạ nhất thời sốt ruột từ dưới lầu chạy lên, vừa mở cửa ra liền nhìn thấy Mục Tiểu Phàm thống khổ ở trên giường giẫy giụa."

Học tỷ...

Học tỷ..."

"Tiểu Phàm, chịu đựng, học tỷ liền đưa em đi bệnh viện."

Hứa Hạ âm thầm để cho mình trấn tĩnh lại, ôm lấy Mục Tiểu Phàm liền đi xuống lầu dưới, đối với Vương tẩu từ phòng bếp vừa mới đi ra nói: "Vương tẩu, Tiểu Phàm muốn sinh, chị mau lấy đồ sớm đã chuẩn bị tốt mang tới, chúng ta hiện tại liền đi bệnh viện."

"Ai."

Vương tẩu vội vã đi lên lầu cầm bao.Lão yêu đang ở nhà đùa giỡn với bảo bảo nhận được điện thoại của Hứa Hạ, vội vã đứng lên đối với Tôn Bình Lam nói: "Mục lão đại sinh, chúng ta đi mau."

"Lão đại sinh?"

Tôn Bình Lam cao hứng ôm lấy bảo bảo nhà mình nói: "Vậy chúng ta đi mau."

Bên kia.Hạ Tình đang cùng Đường Tiểu Tiểu dùng bữa tối, nhận được điện thoại của Hứa Hạ, suýt chút nữa bị thịt bò trong miệng làm mắc nghẹn, liền vội vàng nói: "Được, chúng ta liền qua ngay."

Đường Tiểu Tiểu đưa nước cho nàng, "Làm sao?"

"Tiểu Phàm sinh, chúng ta nhanh đi bệnh viện nhìn."

Hạ Tình cười nói.Đường Tiểu Tiểu gật đầu.Nàng nghe qua vị này là nữ nhân Hạ Tình đã từng theo đuổi, cũng biết đối phương có một người yêu không sao chia cách được, thậm chí các nàng còn đã gặp mặt mấy lần, giờ nghe được đối phương sinh, các nàng đương nhiên phải đến.Mục Mẹ Hứa Mẹ các nàng nghe được, cũng đều chạy không ngừng nghỉ về đằng này."

Tiểu Phàm, cực khổ rồi."

Hứa Hạ hôn một cái trên trán đầy mồ hôi của Mục Tiểu Phàm.Mục Tiểu Phàm yếu ớt mở to mắt, khóe miệng cong một chút nói: "Em vinh hạnh."

Ở thời điểm chưa gặp chị, em liền vẫn vọng tưởng có thể gặp mặt chị, thậm chí ước rất nguyện vọng không thực, muốn ở cùng với chị, song thời điểm em chân chính ở cùng với chị, em lại muốn nhiều hơn, tỷ như sinh một đứa trẻ của em và chị."

Tiểu Phàm."

"Tiểu Phàm."

Mục Mẹ cùng Hứa Mẹ hai người hưng phấn đi vào, nhìn thấy đứa trẻ ngủ ở bên người Mục Tiểu Phàm, đều cao hứng rơi nước mắt."

Tiểu Phàm, cực khổ rồi."

Hứa Mẹ nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Mục Tiểu Phàm nói."

A di, người có muốn ôm bảo bảo một cái hay không?"

Mục Tiểu Phàm cười nói."

A di...

A di..."

Hứa Mẹ kích động nhìn Mộ Mẹ một chút lại nhìn Hứa Hạ một chút, thấy ánh mắt khích lệ của các nàng, liền khom lưng ôm lấy đứa trẻ, nhìn khuôn mặt nhăn nhúm nhỏ nhắn của bảo bảo, Hứa Mẹ bị xiu lòng ."

Nam hài hay nữ hài?"

Mục Mẹ hỏi."

Nữ hài."

Hứa Hạ nói.Lão yêu các nàng lúc này cũng cảm nhận được , nghe được lời của Hứa Hạ, lão yêu cười nói: "Vừa vặn theo Đóa Đóa nhà chúng ta làm tỷ muội."

"Không muốn."

Mục Tiểu Phàm một lời từ chối.Mọi người: "..."

"Em còn muốn vì chị gái nhà chúng ta ở sinh một người em gái."

Mục Tiểu Phàm đùa với đứa nhỏ trong ngực Hứa Mẹ nói.Mọi người: "..."

Cái này chẳng lẽ chính là nữ nhân một lần mang thai ngốc ba năm?"

Lại sinh một đứa, cũng có thể cùng Đóa Đóa nhà chúng ta làm tỷ muội a."

Lão yêu cười như không cười nhìn nàng.Mục Tiểu Phàm: "..."

Qua hồi lâu, Mục Tiểu Phàm mới phản ứng được, ho khan một cái nói: "Hình như đúng là vậy."

Nhất thời mọi người cười lên.Hạ Tình mang theo Đường Tiểu Tiểu đi vào, liền nhìn thấy trên mặt nụ cười mọi người, nàng cười đi lên trước nói: "Chúc mừng chúc mừng."

"Hạ huấn luyện viên."

Ngay sau đó Mục Tiểu Phàm nhìn thấy Đường Tiểu Tiểu mặt lạnh phía sau nàng, nở nụ cười, "Đường tỷ, chị cũng tới ."

Đường Tiểu Tiểu gật đầu một cái.Hạ Tình đi tới bên người Hứa Mẹ nói: "Đây chính là tiểu bảo bối của chúng ta đi, " nói nhéo nhéo quả đấm của đứa nhỏ nói: "Nam hài hay nữ hài a?"

"Nữ hài."

Hứa Hạ nói."

Nữ hài tốt a, sau này giống như mẹ Tiểu Phàm của nàng vậy, đi làm lính."

Hạ Tình cười nói."

Cũng có thể gióng với Hứa Mẹ của nàng, đi làm diễn viên a."

Tôn Bình Lam nói.Nghe nàng vừa nói như thế, Hạ Tình gật đầu một cái nói: "Xác thực có thể a."

Mọi người lần thứ hai nở nụ cười.Ở trong phòng bệnh nho nhỏ này, mỗi người đều lộ ra nụ cười vui vẻ...."

Học tỷ, học tỷ!"

Mục Tiểu Phàm tay chân không có sức giữ đứa nhỏ đá chân trên giường nói."

Làm sao ?"

Hứa Hạ mặc tạp dề đi tới.Mục Tiểu Phàm tay bóp mũi lại nói: "Nàng ị phân."

Hứa Hạ cười nói: " Bảo bảo của chính mình cũng ghét bỏ như thế a?"

Mục Tiểu Phàm xấu hổ cười cười."

Vậy mấy ngày nữa chị tới đoàn phim, em một mình ở nhà làm sao đây?"

Hứa Hạ thuần thục vìbảo bảo tẩy mông thay tã nói."

Em sẽ khắc phục."

Mục Tiểu Phàm kiên định nói.Nhìn thấy đối phương vẻ mặt nghiêm túc, Hứa Hạ tâm đều mềm nhũn, đứng lên hôn môi nàng một hồi nói: "Chờ thêm chút nữa, đến lúc đó chúng ta một nhà ở chung một chỗ."

Mục Tiểu Phàm nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của nữ thần, nhưng đối với cả nhà ở chung nàng nghe hiểu , liền gật đầu nói: "Được."

Một năm sau đó, Hứa Hạ quá bận rộn chuyện giới giải trí, Mục Tiểu Phàm chính là có chuyện liền đi tìm Mục Mẹ Hứa Mẹ, ngược lại cũng thuận lợi."

Tiểu Phàm, tháng sau chúng ta liền kết hôn đi."

Hứa Hạ ôm bảo bảo đã hơn một tuổi, đối với Mục Tiểu Phàm bên cạnh nói.Vừa muốn đem cái muỗng đút vào trong miệng bảo bảo Mục Tiểu Phàm ngây người, kinh ngạc nhìn về phía nữ thần, nhìn thấy vẻ mặt đối phương, nàng mới xác định vừa rồi không phải là mình nghe nhầm, nhất thời cao hứng cầm chén thả xuống, ôm chặt lấy nữ thần."

Học tỷ, em đồng ý!"

Mục Tiểu Phàm cao hứng kêu lên."

A a a a!"

Bảo bảo nhìn thấy mẹ mình cao hứng , nàng cũng nở nụ cười lộ ra lúm hạt gạo.

Nhìn thấy bảo bảo vẻ mặt manh như thế, cặp vợ vợ nhìn lẫn nhau một chút, đều nở nụ cười....Toàn văn hoàn!--------------------------Tác Giả có lời muốn nói: toàn văn tới đây coi như xong xuôi rồi! ! ! !

Rải hoa rải hoa, còn phiên ngoại, Đường Đường chuẩn bị lại viết hai chương đăng lên, yêu yêu yêu yêu, cảm ơn mọi người ủng hộ cho tới nay, cảm tạ cảm tạ! ! ! !---------------------------- Hàn : Như vậy là đã hoàn, còn 2 phiên ngoại từ từ nhé ^^ Hẹn gặp lại ở phiên ngoại~
 
[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
Chương 74 : Phiên ngoại 1


- Editor : Hàn------------------ "Học tỷ ~ "
Mục Tiểu Phàm mặc một cái áo sơ mi trắng, mở ba cúc áo, lộ ra □□ trắng trẻo lại khiêu gợi, phía dưới lại mặc một cái quần lót tam giác màu đen, để lộ hai cái chân nhỏ dài mà lại thẳng tắp, đi chân trần trên sàn nhà.Hứa Hạ đầu ngửa ra sau dựa vào, cũng không quay đầu lại tiếp tục nhìn máy vi tính.Mục Tiểu Phàm thấy nữ thần chỉ xem máy vi tính không nhìn mình, chu mỏ một cái, vòng qua lưng ghế đi tới trước mặt nữ thần, leo lên ngồi trên người nàng, bộ ngực hướng về trước ưỡn lên, mãi đến tận đối phương đầy mắt đều là ngực của chính mình, lúc này mới miễn cưỡng dừng lại."

Học tỷ, bảo bảo không ở nhà."

Mục Tiểu Phàm uốn éo eo kéo trường âm nói.Hứa Hạ thổi nhiệt trên ngực Mục Tiểu Phàm, khiến đối phương không tự chủ dựa vào càng gần hơn.Hứa Hạ hai tay nắm eo tinh tế không ngừng uốn éo của đối phương nói: "Chờ chị một chút, năm phút, " vừa nói vừa ngẩng đầu lên, đối với nữ nhân trên đùi lộ ra cười nhạt, "Sau năm phút, thời gian một ngày đều là của em."

"Được."

Mục Tiểu Phàm nhất thời cao hứng nằm nhoài trên bả vai nữ thần, ôm đối phương nói: "Chị trước làm đi, em cứ như vậy chờ chị."

Hứa Hạ: "..."

Hứa Hạ sau khi rời khỏi giới giải trí, liền mở một công ty, ký hợp đồng nghệ sĩ, bình thường đều ở nhà bồi tiếp Mục Tiểu Phàm, công tác có thể ở nhà làm cơ bản ở nhà, thực sự cần nàng ở công ty đứng ra, mới không thể không đi công ty.Mà Mục Tiểu Phàm từ sau khi sinh bảo bảo vẫn rất dính Hứa Hạ, chỉ cần Hứa Hạ đi công ty , nàng ngày đó nhất định không ngủ nướng, rất sớm liền dậy, làm bữa sáng cho nữ thần nhà nàng, sau khi ăn xong bữa sáng, cặp vợ vợ liền đem con gái đưa đi nhà trẻ, tiếp theo cùng nhau đi làm.Hứa Hạ đi họp, Mục Tiểu Phàm an vị ở trên ghế lão bản yêu thích của nữ thần, thậm chí có lúc nhớ nữ thần quá, nữ thần họp, nàng giống thiếp thân thư ký vậy, dính sát vào nữ thần mà ngồi.Hiện tại toàn bộ người của công ty đều biết, BOSS bọn họ có cái tiểu kiều thê đi đâu dính đó.Năm phút rất nhanh trôi qua, mà công việc của Hứa Hạ cũng đúng giờ làm xong .Mục Tiểu Phàm lập tức không thể chờ đợi được nữa nâng mặt nữ thần lên hôn, "Em nhớ đến chết rồi."

Hứa Hạ: "..."

"Tối hôm qua mới làm qua."

Hứa Hạ mắt đầy sủng nịch bất đắc dĩ nói."

Em mặc kệ, " Mục Tiểu Phàm vừa hôn nữ thần vừa nói: "Tối hôm qua là tối hôm qua, ngày hôm nay là ngày hôm nay."

Hứa Hạ nhất thời trầm thấp nở nụ cười."

Cứ như vậy muốn, ân?"

Hứa Hạ đưa tay vào áo sơ mi của nàng, sờ eo thon nàng.Cái âm thanh trầm thấp lại khiêu gợi kia, nhất thời khiến Mục Tiểu Phàm nhộn nhạo, đặc biệt là tay bên hông có điểm ấm áp như vậy, làm cho nhiệt độ toàn thân nàng không ngừng ấm lên."

Muốn."

Mục Tiểu Phàm mặt dày nói.Ngược lại ngày hôm nay nàng câu dẫn nữ thần câu định , còn rụt rè cái gì.Rụt rè không thịt ăn!Vì vậy Hứa Hạ không nói hai lời ôm lấy nàng.Mục Tiểu Phàm vội vàng dùng cả tay chân bám trên người nàng."

Đây chính là em nói."

Nói xong đem Mục Tiểu Phàm thả ở trên bàn làm việc, hai tay chống sau lưng nàng, đem đối phương đặt ở giữa mình cùng bàn.Liền đón lấy là một phòng ý xuân.Mục Tiểu Phàm mềm nhũn nằm ở trên bàn, áo sơmi được cởi ra treo trên cánh tay, màu đen bên trong từ lâu không biết bị Hứa Hạ vứt tại nơi nào.Mà Mục Tiểu Phàm toàn thân, tràn đầy dấu hôn cùng với mồ hôi vừa rồi kịch liệt vận động toát ra, bóng loáng gợi cảm.Hứa Hạ không chịu nổi lần thứ hai áp ở trên người nàng.Mục Tiểu Phàm nhất thời đẩy nàng, nhưng bởi vì toàn thân vô lực, này điểm xô đẩy có vẻ một điểm lực cản đều không có, liền nàng trong thanh âm mang điểm khóc nức nở, "Học tỷ, em không muốn ."

Hứa Hạ nằm ở trên người nàng, nhẹ nhàng ngậm lấy nàng vành tai nói: "Vừa rồi ai nói đừng có ngừng?

Vẫn làm được đến hừng đông ngày mai?"

Mục Tiểu Phàm lúc này mặt oanh một cái đỏ lên, dùng tay che mặt nói: "Nhất định không phải em."

Hứa Hạ nở nụ cười, ở nữ nhân hai tay đè ép trên ngực đầy đặn thật sâu mút vào một hồi nói: "Đó là chị nói, chúng ta hiện đang tiếp tục đi."

"Không muốn không muốn."

Mục Tiểu Phàm nhất thời ăn vạ, che ngực không cho nữ thần đánh lén.Nào ngờ bộ dáng kia của nàng, khiến con ngươi Hứa Hạ càng tối lại, hai tay nắm vòng eo của nàng, cúi đầu ở dưới bụng nàng hôn khẽ một cái, cảm giác này như lông chim giống lướt, khiến Mục Tiểu Phàm không kìm lòng được nâng mông lên, tim đập nhanh hơn.Hứa Hạ dần dần đi xuống, con ngươi nhìn chằm chằm Mục Tiểu Phàm.Mục Tiểu Phàm ôm lấy đầu, tức thời căng thẳng lại chờ mong, con ngươi đối phương như muốn đem mình ăn, làm cho nàng liền như vậy bị nữ thần giết chết cũng cam tâm tình nguyện.Mục Tiểu Phàm: "..."

Cuối cùng Mục Tiểu Phàm không chết, mà là hôn mê, chờ lúc nàng tỉnh lại lần nữa, là bị đói bụng tỉnh.Vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy ngồi ở trên bụng mình, nháy con ngươi hồn nhiên vô tà nhìn mình, thiên chân vô tà nói: "Mẹ, mẹ lại cùng mẹ lớn chơi trò chơi sao?

Tại sao không mang theo bảo bảo?"

Nói, viền mắt bên trong chứa đầy nước mắt.Mục Tiểu Phàm: "..."

Đại nhân chơi trò chơi, sao có thể mang theo đứa nhỏ?Lúc này Hứa Hạ đi vào, liền nhìn thấy người nào đó đỏ cả mặt cùng bảo bảo của mình đối diện, khóe miệng cong lên nói: "Ngày thứ hai, em nên rời giường ."

Nụ cười kia, ở trong mắt Mục Tiểu Phàm, làm sao giống như cười nhạo nàng ngày hôm qua nói những lời kia đây.Nghĩ đến hình ảnh chính mình một bên ôm nữ thần nghênh hợp, một bên trong miệng kêu "Không đủ", nàng lập tức kéo chăn che đầu lại, nàng tình nguyện chết đói cũng không ra.Hứa Hạ nhất thời nở nụ cười, ôm bảo bảo ra khỏi phòng ngủ, đóng cửa rồi nói: "Nhanh lên một chút đi ra, một hồi lão yêu các nàng muốn đi qua."

Vừa nghe lão yêu các nàng muốn tới, Mục Tiểu Phàm lọc cộc từ trên giường bò dậy, tựa như ngày hôm qua chuyện gì cũng đều không phát sinh, bình thường tiến vào phòng tắm.Ngoài phòng truyền đến tiếng cười của nữ thần nàng đều mặc kệ , tình nguyện bị nữ thần cười, cũng không để bị lão yêu các nàng cười.Chẳng qua mấy ngày kế tiếp, không cho nữ thần lên giường.Ngay sau đó suy nghĩ một chút, không đúng, không cho nữ thần lên giường, vậy nàng muốn ăn thịt làm sao bây giờ?Mục Tiểu Phàm: "..."

Đây là một vấn đề nghiêm trọng, nàng nhất định phải suy nghĩ thật kỹ.TácGiả có lời muốn nói: 233333 phiên ngoại vừa đến đến rồi, Đường Đường tranh thủđem phiên ngoại hai thả lên, phỏng chừng phiên ngoại hai vẫn là khai xa, hắchắc ~
 
[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
Chương 75: Phiên ngoại 2


- Editor : Hàn-------------------------- Chương 75: Phiên Ngoại HaiNgày hôm nay trời đẹp, không khí mát mẻ.Mục Tiểu Phàm trời vừa sáng sớm liền từ trên giường bò dậy, liếc nhìn nữ thần còn đang ngủ, nàng mang dép vội vàng chạy qua phòng bảo bảo sát vách, trên mặt một bộ không thể chờ đợi được nữa."

Đô Đô, nhanh rời giường, hôm nay ông ngoại bà ngoại con muốn dẫn con đi Du Nhạc Viên chơi con đã quên?

Lại không ên liền bị muộn rồi ."

Bé gái chui trong chăn nhíu mày trở mình, hừ hừ nói: "Mẹ, hiện tại mới bảy giờ."

Liền bởi vì bảy giờ mới gọi con rời giường, nếu không kêu sẽ trễ, kế hoạch của mẹ liền bị lỡ.Mục Tiểu Phàm bò lên trên giường bé gái, dụ dỗ nói: "Cục cưng, mau mau rời giường, mẹ làm cho con bánh mì tiểu bạch thỏ có được hay không?

Có thể đẹp lại ăn rất ngon."

Nữ hài trở mình, mở mắt ra, nhìn mẹ nhỏ bò ở bên cạnh, nụ cười khóe miệng đều muốn ngoác đến mang tai, bất đắc dĩ ngồi dậy nói: "Mẹ nhỏ, mẹ có phải là lại nghĩ ra ý định quỷ quái gì không?"

Mục Tiểu Phàm "Hắc" một tiếng mặt có chút hồng, vội vã giục nàng nói: "Nói gì nói bậy không, ý định quỷ quái gì, không lớn không nhỏ."

Đô Đô hoàn toàn di truyền mặt tê liệt của nữ thần, bình thường đứng lên nói với Mục Tiểu Phàm: "Tiểu di nói, mỗi lần ông ngoại bà ngoại tới đón con ra ngoài chơi, mẹ liền đặc biệt chăm chỉ đem con gọi dậy, sau đó chờ sau khi con cùng ông ngoại bà ngoại đi rồi, mẹ sẽ khi dễ mẹ lớn."

Mục Tiểu Phàm: "..."

"Mẹ làm sao khi dễ mẹ lớn của con?"

Mục Tiểu Phàm xuống giường đứng ở trên sàn nhà cùng bé gái cãi nhau, "A di của con nói mà con cũng tin, tiểu tử kia từ nhỏ đã theo mẹ đối nghịch, hiện tại đã học sinh trung học , vẫn như thế không lớn không nhỏ."

Đô Đô hoàn toàn không muốn cùng mẹ nhỏ tính toán, mẹ lớn của nói rồi, bình thường nhường nhịn mẹ nhỏ một chút, thấy bộ dáng mẹ nhỏ đỏ mặt, liền biết mẹ nhỏ giận rồi, Đô Đô lý trí ngậm miệng lại, tiến vào phòng rửa mặt đánh răng rửa mặt.Mục Tiểu Phàm chính là mặt đỏ bừng ra khỏi phòng hướng về nhà bếp đi đến, nàng không phải là bị tức giận, mà là mắc cỡ.Nàng chăm chỉ gọi Đô Đô rời giường như thế, để ông bà ngoại mang đi, đúng là tồn tại một mục đích.Bình thường bảo bối ở nhà, nàng muốn cùng nữ thần vận động kích thích một hồi cũng không dám, hai người mỗi ngày đều che kín chăn bông tán gẫu, nếu như nhẫn nại không được, liền trong chăn sờ nhau một chút, hiện tại mãi mới chờ đến cơ hội bảo bảo không ở nhà, nàng làm sao có khả năng lãng phí.Tám giờ đúng, Mục mẹ Mục ba đúng lúc tới, Mục Tiểu Phàm đem Đô Đô giao cho bọn hắn, sau khi nhìn thấy bọn họ lái xe đi, vội vàng đóng cửa trở về phòng ngủ.Hứa Hạ lúc này đã tỉnh rồi, đang đánh răng rửa mặt, nghe được tiếng cửa mở, từ bên trong phòng rửa mặt đưa đầu ra nói: "Đô Đô bị ba mẹ em đón đi rồi?"

"Đúng vậy."

Mục Tiểu Phàm đi tới phía sau nàng, ôm eo nàng, đầu tựa ở trên lưng nàng nói: "Cho nên chúng ta có một lượng thời gian lớn."

Nói "Hắc hắc" nở nụ cười.Hứa Hạ từ trong gương sủng nịch liếc nhìn nữ nhân muốn tìm bất mãn phía sau, cười nói: "Sáng sớm có phải là cùng Đô Đô lý luận một phen."

"Đúng đấy."

Nói chuyện cái này Mục Tiểu Phàm liền bực bội, từ sau lưng Hứa Hạ đưa đầu ra, cằm khoát lên trên bả vai nàng, từ trong gương nhìn nữ thần đánh răng nói: "Chị cũng không biết tiểu bại hoại Dao Dao kia, nó cứ lung tung cho Đô Đô, còn nói cái gì em chăm chỉ gọi nàng dậy như thế, chính là tranh thủ lúc nó không ở nhà khi dễ chị."

Hứa Hạ trong tròng mắt đều là ý cười, từ trong gương nhìn nữ nhân nào đó trên vai bĩu môi mặt đầy căm giận bất bình, cười nói: "Vậy em có khi dễ chị hay không a?"

"Mới không có."

Mục Tiểu Phàm ánh mắt đụng vào ánh mắt Hứa Hạ, nhất thời đỏ mặt đỏ lên, dời ánh mắt nói: "Là chị khi dễ em."

"Chị khi dễ em thế nào ?"

Dù cho đã là mẹ một đứa bé , gặp phải những vấn đề này, nữ nhân phía sau vẫn sẽ mặt đỏ, rõ ràng mỗi lần đều là gan to nhất.Mục Tiểu Phàm nghiêng đầu ngậm lấy vành tai nữ thần, ủy khuất nói: "Chị khi dễ em."

Hứa Hạ vẫn ở đánh răng: "..."

"Được được được, là học tỷ sai."

Hứa Hạ dùng khăn lau xong mặt, quay người lại ôm eo Mục Tiểu Phàm nói: "Vậy thì học tỷ thương em."

Mục Tiểu Phàm nhất thời không thể chờ đợi được nữa ôm nàng, ở môi nàng hôn một cái, thẹn thùng gì đó vừa rồi đều bị nàng ném ra ngoài Thái Bình Dương, vội vàng nói: "Mau tới, chúng ta đã lâu ."

Hứa Hạ vừa muốn ôm nàng tiến vào phòng ngủ, Mục Tiểu Phàm liền vội vàng nói: "Chúng ta ở phòng tắm đi, ta đã lâu lắm không có ở phòng tắm ."

Nghĩ đến sự tình hoang đường lần trước, con ngươi Hứa Hạ càng sâu, âm thanh có chút khàn khàn nói: "Là tự em nói, sau này cũng đừng nói chị khi dễ em."

Mục Tiểu Phàm hôn cằm nàng, hô hấp trở nên dồn dập, âm thanh mang theo chút yêu mị nói: "Học tỷ, chị dùng sức khi dễ em đi, ta yêu thích bị chị khi dễ."

Hứa Hạ lập tức đem nàng đặt ở gạch men sứ trên tường, môi phong chiếm cái miệng lời phóng túng gì cũng có thể nói ra kia của nàng."

Ừm..."

Mục Tiểu Phàm hưởng thụ hừ hừ , cảm thụ nữ thần đồng dạng đối với nàng khát cầu, trong lòng nhất thời đắc ý, quả nhiên, mị lực của chính mình không có giảm.Hứa Hạ một bên hôn môi nàng, một bên mở y phục của nàng ra, hai tay nhào nặn ngực nàng, cảm thụ cái kia mềm mại cùng trơn mềm."

Học tỷ, liếm...

Liếm một liếm."

Mục Tiểu Phàm lắc mông, hai tay cầm lấy vai nữ thần, không để cho mình không có tiền đồ mềm nhũn ngã xuống đất.Hứa Hạ đẩy áo ngực ra, đưa đầu lưỡi từ khe hở giữa áo ngực cùng ngực liếm xuống cái điểm hồng hồng kia, Mục Tiểu Phàm trong nháy mắt thẳng tắp bộ ngực, ôm đầu nàng cả người co giật một hồi.Từ sau khi sinh quá hài tử, thân thể của nàng càng thêm mẫn cảm, bình thường nữ thần đụng vào một chút, cũng có thể làm cho nàng muốn ngừng mà không được."

Học tỷ, em còn muốn."

Mục Tiểu Phàm sốt ruột cởi nút áo ngực của mình, đem mặt nữ thần ấn vào trong ngực mình, hừ hừ nói: "Học tỷ, chị quá chậm."

Hứa Hạ từ Mục Tiểu Phàm bộ ngực đầy đặn ngẩng đầu lên, ở môi nàng hôn mấy cái nói: "Bảo đảm một hồi để em đến nghỉ ngơi cơ hội cũng không có."

"Cầu còn không được."

Mục Tiểu Phàm chuyện này trước chí khí tràn đầy sau đó bộ dáng nhấc tay đầu hàng, khiến Hứa Hạ vừa yêu vừa hận.Muốn nhanh chính là nàng, muốn chậm cũng là nàng, muốn bắt đầu chính là nàng, muốn đình chỉ cũng là nàng.Nhưng mà mặc kệ mỗi lần đối phương kêu bắt đầu, kết thúc đều do mình định đoạt, muốn nhanh, muốn chậm cũng phải xem mình có đáp ứng hay không.Vì vậy trong hai tiếng kế tiếp, mặc kệ Mục Tiểu Phàm khóc lóc xin tha thế nào, dù cho đối phương khóc lóc uy hiếp, Hứa Hạ cũng không có dừng lại.Sau chuyện này tính sổ là một chuyện, không làm cho đối phương tận hứng là một chuyện khác.Giữa tính sổ cùng thoải mái, Hứa Hạ vẫn là lựa chọn cái sau."

Không...

A...

Không muốn không muốn ..."

Mục Tiểu Phàm gào khóc , cuối cùng cả người co giật mềm nhũn ngã vào trong lòng nữ thần, ngủ thiếp đi, thân thể co giật một phút mới yên tĩnh lại.Hứa Hạ sau khi nhanh chóng giúp đối phương dọn dẹp, ôm đối phương đặt lên giường, đắp chăn bông lên, đem đối phương ôm vào trong ngực, hôn trên trán nàng một cái nói: "Ngủ ngon, bảo bối của chị."

Từ khi em từng bước một tiến vào trong lòng chị, liền không thể buông ra được.Chị yêu em, Mục Tiểu Phàm!---------------------------------- Hàn : Xonggggggg~~~~ Vậy là phải tạm biệt tất cả~ Tạm biệt Tiểu Phàm manh manh, tạm biệt nữ thần phúc hắc, tạm biệt tất cả mọi người !!!!
 
[Bhtt] [Edited] Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta
2018-2025


Đột nhiên vào nhìn profile của bản thân: sau 7 năm, truyện này đã lên đến 1M lượt xem!

Cũng không hẳn là bất ngờ, nhưng hơi giật mình 1 xíu xiu...

Cũng coi như kỷ niệm 1 thời tuổi trẻ đi? 🤣
Lúc ấy mình đang đọc dở bộ này, nhưng editor mãi không ra chương mới, mình đành tự mò mẫn đi dịch để đọc, sẵn tiện chia sẻ cho người giống mình.

Mình không giỏi Văn, cũng không biết nhiều từ Hán Việt, lúc edit cũng trầy trật với bản QT lắm.

Nhưng mà cũng nhờ đó mà vốn từ Hán Việt của mình cũng trở nên phong phú hơn!

Lâu lâu lên Wattpad nhìn thông báo thấy toàn mấy bạn nhỏ bình luận tuổi của bản thân ở chương đầu, chợt nhận ra hoá ra mình cũng sắp thành bà cô rồi mà vẫn nghĩ mình đang 16 tuổi 🥲
Thôi thì cũng cảm ơn mọi người thức đêm cày truyện cho cái bộ truyện này lên 1M lượt xem nha!! 🥳🥳🥳
 
Back
Top Bottom