Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt-Edit] [Tướng Quân Tại Thượng] Tây Hạ Nữ Vương Tử - Lão Trương Nướng Bbq

[Bhtt-Edit] [Tướng Quân Tại Thượng] Tây Hạ Nữ Vương Tử - Lão Trương Nướng Bbq
Chương 100: Xong xuôi.


Trong lúc nhất thời Ba Đặc Ngươi cũng không thể nói ra cái gì để giải thích, chỉ là bướng bỉnh lôi kéo tay của Liễu Tử Y không muốn buông ra.

"Nếu là người nhà của ta sát hại mẫu hậu của ngươi, ngươi sẽ đối đãi với ta như thế nào?"

Liễu Tử Y chất vấn.Không nghĩ tới Ba Đặc Ngươi lấy từ trong lòng ra một cây dao găm, đưa tới trong tay của Liễu Tử Y, chỉ vào ngực chính mình nói: "Có phải là do xuất thân của ta hay không, ta làm cái gì, ta là người như thế nào liền không còn là quan trọng nữa?"

"Ngươi muốn làm gì?"

Liễu Tử Y kinh hoảng nói."

Nếu là ngươi muốn báo thù, liền giết ta đi, phụ nợ tử trả!"

Hoàng cung, bên trong Ngự thư phòng.Sau khi Ô Ân biết được hành động của Ba Đặc Ngươi, gián nhanh râu mép đều bị sai lệch."

Gọi Thái tử tới cho trẫm!"

"Vâng."

Ba Đặc Ngươi hồn bay phách lạc trở về hoàng cung, chỉ một câu của Liễu Tử Y "Đừng nên ép ta" làm Ba Đặc Ngươi mất đi khí lực."

Phụ hoàng."

Ô Ân nhìn Ba Đặc Ngươi như người mất hồn quỳ trên mặt đất, nhịn không được lửa giận trong lòng, nghiêm khắc hỏi."

Ngươi có biết, Trẫm chỉ có ngươi là hài tử hay không?"

Ba Đặc Ngươi cúi đầu."

Ngươi có biết, nếu như ngươi chết đi, đối với Đại Hạ có nghĩa là gì?"

"Nhi thần biết sai rồi."

Ba Đặc Ngươi quỳ rạp trên mặt đất, ấp úng nói "Nhi, nhi thần lúc đó mặc nhuyễn giáp."

Ô Ân vung mi lên, không có nói nữa, như đang chờ Ba Đặc Ngươi nói tiếp."

Nhi thần nghĩ, nếu như Tử Y thật muốn một kiếm giết chết nhi thần, thì coi như tâm đã chết, từ nay về sau, nhi thần chỉ vì Đại Hạ mà sống."

Ba Đặc Ngươi quỳ thẳng lưng nhìn Ô Ân, mang theo sự chân thành của người thiếu niên."

Nếu như Tử Y không giết nhi thần, nhi thần nguyện ý chờ nàng nghĩ thống suốt."

Ô Ân ngẩng đầu, hít thở một hơi thật dài, nàng hoài nghi có phải cả đời này nàng thiếu nợ Diệp Chiêu hay không.Nàng nhìn thấy ánh mắt mong chờ của thiếu niên, thật lâu không nói gì.

Nàng cùng Ba Đặc Ngươi không giống như tình phụ tử nhạt nhẽo của đế vương, cũng không giống như tình mẫu tử từ ái của bách tính thông thường, khi Ba Đặc Ngươi hiểu chuyện, nàng liền tận lực hết sức giáo dục hắn, không quá phận nghiêm khắc, thậm chí có chút tự do phóng túng.Ít nhất trong lúc này, hắn không có làm cho Ô Ân thất vọng.Quả nhiên còn liều lĩnh lỗ mãng hơn thời niên thiếu của chính mình, Ba Đặc Ngươi càng giống Y Nặc, mọi việc đều lưu lại sự giảo hoạt.Có chút thương tiếc nhìn Ba Đặc Ngươi, Ô Ân nói:"Có thể, trẫm tạm thời không để cho ngươi chỉ hôn, cũng không ép ngươi rời xa Liễu Tử Y."

Ô Ân đi đến trước người Ba Đặc Ngươi, ngồi xổm xuống, tay vỗ về đầu hắn, có chút thở dài nói: "Trẫm muốn nói cho ngươi một việc, nên như thế nào liền do ngươi quyết định."

Trong lòng Ba Đặc Ngươi căng thẳng."

Liễu tử Y, mẫu thân của nàng giết phụ thân ngươi."

Ba Đặc Ngươi đi rồi, Ô Ân vẫn ngồi ở chỗ kia, bóng tối trong điện vây quanh nàng.Trong bóng tối xuất hiện một điểm sáng, Liễu Tích  cầm một ngọn đèn đi vào điện, có chút lo lắng nhìn Ô Ân.Ánh mắt Ô Ân nhìn nàng, mở miệng nói: "Trẫm không can thiệp vào chuyện của hắn, lúc trước là trẫm hại chết Y Nặc, không thể trách người bên ngoài."

"Nếu không phải ta muốn đi tiễn Diệp Chiêu, Y Nặc cũng sẽ không chết."

Liễu Tích Âm ôn nhu nói, "Ô Ân đừng suy nghĩ nhiều, mọi chuyện đều đã qua."

Tháng năm làm cho trên mặt thêm thâm thúy, những vết tích lưu lại năm đó dần dần mờ đi."

Lớn tuổi, tổng muốn nghĩ đến chuyện trước đây."

Ô Ân cười cười."

Ta cũng không còn trẻ."

"Đợi hài tử lớn chút nữa, trẫm liền thoái vị."

Ô Ân cầm tay Liễu Tích Âm, "Tích Âm, mang ngươi đi du sơn ngoạn thủy như thế nào?"

"Được, đều theo ý ngươi.".Gió lớn cuốn theo mây đen đưa đến, một lát sau, mưa như trút nước.Liễu Tử Y nghe được Ba Đặc Ngươi đến tìm nàng, vô cùng kinh ngạc.

Bung dù bước nhanh tới ngoại phủ, thấy được một thân ảnh chật vật trong mưa.Toàn thân quần áo đều bị ướt hết, tóc cũng mất trật tự mà nhỏ giọt nước, Ba Đặc Ngươi ổn định nhìn nàng, trong tay cầm một cái hộp."

Ngươi làm gì vậy?"

Liễu Tử Y chạy tới, muốn kéo Ba Đặc Ngươi vào phủ tránh mưa.Ba Đặc Ngươi đứng ở nơi đó, tùy ý cho nàng lôi kéo nhưng đều bất động."

Thứ này đặt ở chỗ ta đã nhiều năm, lúc trước đã đáp ứng ngươi."

Trong mắt Ba Đặc Ngươi không biết là nước mắt hay là nước mưa.Liễu Tử Y tiếp lấy cái hộp hắn đưa qua."

Tử Y...Ta đi..."

Nói xong liền không quay đầu lại mà đi.Liễu Tử Y nhìn bóng dáng của hắn tiêu thất nơi cuối đường.Mở hộp ra, là một con bươm bướm làm bằng giấy. mặt trên dùng màu vẽ vẽ ra những hoa văn rất phức tạp, nếu nhìn chợt qua, sẽ không phân biệt thật giả.[Tử Y, vì sao ngươi xé giấy thành phân nửa.][Ở trên đường ta thấy có người cầm bươm bướm giấy, châu chấu giấy chơi, ta cũng muốn làm một cái.][Dường như ngươi làm thiếu cái thân thể.][Kia phải làm sao bây giờ.][Đợi sau này ta tìm người học sẽ làm cho ngươi.][Thái tử nói chuyện phải giữ lời hứa nga.][Ân, tứ mã nan truy.]Liễu Tử Y đứng ở ngoài cửa thật lâu vẫn chưa có động tĩnh, mưa gió xối xả trên nửa người nàng, khuôn mặt hạ xuống, không biết vui hay buồn.Một tháng sau, Liễu Tử Y tiến cung cầu kiến Ô Ân.Ô Ân: "Ngươi nói ngươi muốn ra tiền tuyến?"

Liễu Tử Y: "Vâng, nguyện bệ hạ ân chuẩn."

"Cho trẫm một lý do."

"Hy vọng bách tính vô tội không bị kéo vào chiến loạn, ta sẽ tẫn hết lực của ta để chiến sự mau chóng kết thúc."

"Nói mà không bằng chứng, mạnh miệng."

"Ta hiểu biết rõ địa hình ở Đại Lý, trong vòng một tháng, nếu không đoạt được quận Thạch Thành, ta liền mất chức, chịu đòn nhận tội."

Ngón tay Ô Ân vuốt tay vịn, do dự có nên đáp ứng Liễu Tử Y hay không.Liễu Tử Y năm tuổi đã bắt đầu tập võ, Liễu Tích Âm liền chọn cho nàng một gã tiểu tướng quân là quân sư, không chỉ dạy nàng cưỡi ngựa bắn cung cùng võ nghệ, cũng đem cố sự Ô Ân Nam chinh Bắc chiến kể cho nàng nghe, sau khi biết chữ, Liễu Tử Y đối với binh pháp cũng cực kỳ thấy hứng thú.Ô Ân cũng không đồng ý bồi dưỡng một cái tai họa ngầm như vậy, nhưng đột nhiên nhớ tới lời thầy tế tiên đoán, cuối cùng cũng không có ngăn cản.Ô Ân cau mày, lẽ nào thật sự là Liễu Tử Y?

Phải chăng là nên thử một phen."

Ngươi muốn vì trẫm mà giành thiên hạ?"

Ô Ân hỏi nàng.Sẽ có người tranh đấu giành thiên hạ của kẻ thù sao, Ô Ân khả không tin."

Không phải vì ngươi."

"Đó là vì sao?"

"Vì bách tính Đại Hạ, cùng vì bách tính Đại Lý."

Nếu như người khác nói những lời này, Ô Ân chỉ cho rằng toàn những lời hoang đường vô ích.Nhưng mà, nếu như Diệp Chiêu nói, nàng sẽ tin, mà người trước mắt là Liễu Tử Y giống như cùng Diệp Chiêu trùng hợp đứng lên."

Ngày mai trẫm sẽ hạ chỉ, tùy ngươi tiếp nhận chức vụ Chinh Nam tướng quân đi cùng Trịnh Tử Long, hắn sẽ cùng ngươi đi, nếu như ngươi có điều gì bất thường, hắn sẽ giết ngươi."

"Thần tiếp chỉ.".Toàn bộ bách tính Biện Kinh làm đường phố chật như nêm cối, binh sĩ mở ra một con đường ở chính giữa, ngày hôm nay là Đại Hạ chính thức xuất chinh phạt Đại Lý.Đoàn người của Liễu Tử Y cưỡi ngựa đi ở giữa, bao phủ xung quanh là trong tiếng vui mừng của bách tính, nàng chợt quay đầu lại.Thân ảnh quen thuộc đứng trên tường thành, khoảng cách quá xa, nàng không thấy rõ mặt hắn.Ba Đặc Ngươi thấy Liễu Tử Y quay đầu nhìn thoáng qua, liền xoay người đi chỗ khác, không khỏi siết chặt nắm tay.Là ta, tự mình đa tình sao...Bỗng nhiên Liễu Tử Y giơ tay lên vẫy vẫy, trong tay cầm một vật.Ba Đặc Ngươi mở to mắt, là hộp giấy gấp.Liễu Tử Y thu hồi tay, nắm dây cương, ánh mắt vẫn luôn nhìn phía trước, trong mắt dần dần ẩm ướt.Cảm ơn lễ vật của ngươi.Nhưng là.Ta không dám yêu ngươi, cũng không thể yêu ngươi.Nhưng ít ra, ta sẽ vì ngươi mà bảo vệ giang sơn của ngươi.Toàn văn xong
 
[Bhtt-Edit] [Tướng Quân Tại Thượng] Tây Hạ Nữ Vương Tử - Lão Trương Nướng Bbq
Lời của tác giả.


Văn này bắt nguồn từ tình yêu thâm trầm của biểu muội, hiện tại xem như là chính thức xong xuôi rồi rồi rồi rồi rồi..!

Cố sự của Liễu Tử Y cùng Ba Đặc Ngươi liền dừng ở đây, xem như là kết thúc mở đi, muốn tiếp tục viết nữa, hẳn là bọn họ vẫn sẽ cùng một chỗ, có tình mà không ở cùng nhau sẽ có chút oán hận.

Bất quá nếu viết tiếp thì sẽ quá dài, dù sao đây cũng là đồng nhân của "Tướng quân tại thượng", ta liền không thể phí văn chương.

Kết thúc như vậy, cảm giác cũng không tệ.Tất yếu là phải cảm tạ các tiểu thiên sứ vẫn luôn duy trì cùng ta, không có các cậu thúc giục, không biết hố này đến khi nào mới lấp.Sau khi viết xong quay đầu nhìn lại, thực sự cùng với dự định lúc đầu hoàn toàn không giống, tác giả quân cũng rất bức ngốc.Ban đầu nghĩ viết cố sự, Liễu Tích Âm tới Tây Hạ, phát hiện người âm thầm nắm quyền chính là Nhị Hoàng tử, đồng thời đối với Ô Ân nàng thực có hứng thú, quyết định thay đổi câu dẫn Ha Nhĩ Đôn sang câu dẫn Ô Ân, sau đó hai người ngươi tới ta đi, tâm tư khác lẫn nhau.Sau đó phát sinh cái văn án của bài văn, hiện tại thì sao, văn án là gì, có thể ăn được sao, khóc.

Viết đến phân nửa muốn biết nội dung bài văn bay lên trời cao chuồn mất chuồn mất.Còn có rất nhiều nhân vật, tỷ như Lục Tuyết Kỳ, Liễu Mộng Ly, cùng các nhân vật khác...Kế tiếp lại vì một tháng đi công tác, vừa lúc quay đầu nhìn lại văn này, mong muốn sau đó có thể viết càng ổn chút ha ha.The End._________o0o________Coi như xong, kết thúc 105 ngày thức khuya thức hôm, ban đầu edit nó là bởi vì quá cưng biểu muội nhưng khổ nổi lại không thích Chiêu Tích, vớ được bộ này mừng như điên, thế là tự nói với lòng là 'edit đi sau này có cái mà xem' , giờ edit xong muốn thuộc hết luôn rồi.

Hoàn rồi, nên rãnh là quay lại sửa lỗi chính tả này nọ các kiểu nữa à, thấy cũng sai lỗi tè le...hihi[28-10-2018]
 
Back
Top Bottom