Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Bhtt][Edit][Hoàn] Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?

[Bhtt][Edit][Hoàn] Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?
Chương 45: Đối mặt.


Ăn trưa xong, Lục Uyển Đình chuẩn bị mang Kỳ Thanh về lại công ty mình nghỉ ngơi, trong văn phòng của cô có phòng nghỉ ngơi, hai người có thể ngủ ở đó.Kỳ Thanh nhìn nhìn quần áo mình đang mặc, rồi nhớ đến mấy cuốn sách ở trong balo, trước khi lên xe nói cho Lục Uyển Đình nghe, "Em muốn về nhà thay quần áo, không thể đến công ty với chị."

Không phải nói muốn đi cùng cô, sao giờ lại không đi nữa?Lục Uyển Đình bung dù đứng ở cạnh Kỳ Thanh, che ánh mặt trời lại giúp cô, nghiêng đầu nhìn Kỳ thanh, ánh mắt ôn nhu, "Trong văn phòng tôi có quần áo, em có thể mặc của tôi."

Dù sao cũng không phải lần đầu.Thay quần áo chỉ là cái cớ, nguyên nhân thật sự là Kỳ Thanh muốn đem giấu mấy cuốn sách trong balo trước khi Lục Uyển Đình biết.

Đem giấu ở nhà cô là tốt nhất.Cô phải về nhà mình, không phải nhà Lục Uyển Đình.Đang nghĩ ra lý do để từ chối Lục Uyển Đình thì Dương Châm lại gọi đến cho cô, tiện thể lấy làm lý do từ chối Lục Uyển Đình về công ty."

A Châm vừa mới gọi cho em, cậu ấy đi công tác về, có quà muốn cho em."

Lục Uyển Đình nghe xong mày nhíu lại, "Cô ta muốn đưa quà cho em?"

Giọng nói lạnh lùng.Nghe ra là không vui, nhớ đến lần trước Lục Uyển Đình hỏi cô có biết Dương Châm thích cô không, Kỳ Thanh lập tức giải thích, "A Châm là bạn từ nhỏ với em, lần nào cậu ấy đi công tác về đều sẽ mang quà cho em, không phải tự nhiên đưa."

"Lần nào?"

Mỗi câu nói của Kỳ Thanh, Lục Uyển Đình luôn chú ý đến trọng điểm khác, nghe Kỳ Thanh giải thích xong, cảm thấy ê ẩm mà nói, "Quan hệ của hai người cũng tốt thật đó."

Trong lòng cô rất chua, lặp lại từ kia, giọng điệu rất bình tĩnh, người thường căn bản nghe không biết được là cô đang ghen tị.Có một chiếc taxi từ xa đến gần, Kỳ Thanh thấy được, duỗi tay chuẩn bị gọi taxi, Lục Uyển Đình đã giơ tay nắm lấy tay cô, "Tôi đưa em về nhà."

Trước khi chiếc taxi dừng lại trước mặt hai người, Lục Uyển Đình đã kéo Kỳ Thanh lên xe.Lục Uyển Đình cam chịu đưa Kỳ Thanh về nhà, là về nhà của hai người, nhưng xe vừa mới đi trên đường, Kỳ Thanh lại nói cho cô biết là về nhà của Kỳ Thanh.Về nhà Kỳ Thanh gặp Dương Châm?Cảm giác xót xa cứ dâng lên."

Tôi nhớ rõ, em đã nói cho Dương Châm biết là em với tôi kết hôn."

Đó là lúc ở nhà hàng "Thu thu đông tàng", Kỳ Thanh đã ở trước mặt cô mà nhắn cho Dương Châm, nói cho Dương Châm biết, hai người đã kết hôn.Lâu như vậy rồi, chẳng lẽ Dương Châm còn đòi cạy góc tường nhà cô?Kỳ Thanh quay sang nhìn Lục Uyển Đình, Lục Uyển Đình vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn cô, Kỳ Thanh thành thật nói với Lục Uyển Đình, "Em có nói cho cậu ấy, nhưng mà cậu ấy không chịu tin."

"Không tin?"

Lục Uyển Đình nắm chặt tay lái, "Em có thể mang giấy kết hôn cho cô ta xem, trên đó có hình của chúng ta, tên của chúng ta, còn có con dấu chạm nổi của Cục Dân Chính."

Đem giấy đăng ký ném trước mặt cô ta xem cô ta có còn không muốn tin không.Trên mặt Kỳ Thanh khẩn trương, còn có loại hành động này sao?

Đem giấy kết hôn cho người khác xem?Đúng là có hành động này, cô nhớ tới bạn bè của cô cũng sẽ có cặp đôi mới cưới đem giấy hôn thú lên đăng lên trên đó, chụp 7749 kiểu sau đó còn đăng tin kiểu quãng đời còn lại....Lục Uyển Đình thấy Kỳ Thanh mở to mắt nghĩ là Kỳ Thanh đang do dự, sắc mặt ngày càng trầm xuống, giống như thời tiết tháng 9, sét đánh mưa tới bão cuồng phong thời tiết lập tức thay đổi."

Không muốn à?"

Kỳ Thanh phục hồi tinh thần cười nói, "Không có, không phải không muốn, chị nhắc chụp ảnh giấy kết hôn đăng lên trang cá nhân, em mới nhớ, có một số người đăng ký kết hôn sau đó chụp đăng lên trang cá nhân, giống như hận làm cho cả thế giới đều biết, cả hai người đã có một cuốn sổ nhỏ."

Trong xe lại trầm mặc, Lục Uyển Đình không nói tiếp.Kỳ Thanh hẹn gặp Dương Châm không phải bây giờ mà là sau giờ tan làm buổi tối.Cuộc điện thoại vừa rồi, chỉ là hẹn thời gian kêu cô ở nhà đợi, miễn cho lúc đó người tới mà cô không ở nhà.Xe ở ngã tư dừng lại chờ đèn xanh, điện thoại thông báo từ Lục Uyển Đình, Kỳ Thanh giật mình quay sang nhìn Lục Uyển Đình, thấy Lục Uyển Đình đang cầm điện thoại trong tay rồi lại nhìn cô."

Chị nhắn cho em gì thế?"

Điện thoại Kỳ Thanh còn đang ở giao diện nói chuyện với người khác, cho nên không nhìn thấy nội dung chỉ có nghe được thông báo của hệ thống có người gửi tin nhắn.Kỳ Thanh hỏi xong liền rời khỏi khung chat của Dương Châm, click mở tin nhắn Lục Uyển Đình vừa mới nhắn, lập tức xuất hiện trước mặt cô là hình ảnh của giấy kết hôn.Ảnh chụp là hai cuốn sổ màu hồng nhỏ đặt chồng lên nhau, nhìn bối cảnh chính là ở đài tuyên thệ.Lục Uyển Đình chụp ảnh này từ lúc nào?

Ngày đó, cả quá trình đều là hai người ở bên nhau, không thấy Lục Uyển Đình chụp ảnh mà."

Hai cuốn sổ trong hình này là giấy kết hôn của chúng ta?"

Với tính cách của Lục Uyển Đình, chắc chắn là sẽ không chụp trộm đồ của người khác."

Chứ không thì sao nữa?"

Lục Uyển Đình quay đầu nhìn về phía trước, tiếp tục lái xe."

Đăng lên trang cá nhân đi."

Giọng Lục Uyển Đình giống như hạ lệnh, không cho người ta từ chối.Đăng liền, đăng liền, đăng lên trang cá nhân liền!Kỳ Thanh click mở trang cá nhân lên chuẩn bị đăng, đột nhiên nhìn thấy một phút trước Lục Uyển Đình đã đăng.Một tấm hình, một câu nói đơn giản.

Kết hôn!Tâm như pháo hoa vừa được châm lửa, nổ lên thành những ánh màu rực rỡ.

Kỳ Thanh che ngực lại, không ổn rồi, tim đập nhanh quá.

Hôm nay, Lục Uyển Đình sao thế, kích thích cô hết lần này đến lần khác.Cổ họng nghẹn, Kỳ Thanh ngừng thở, đem ảnh Lục Uyển Đình đã gửi cho cô, cũng giống như Lục Uyển Đình soạn ba từ đơn giản.

Đã kết hôn!"

Em đăng rồi!"

Tim vẫn còn đập nhanh, cái này mà đăng lên trang cá nhân, lập tức trang cá nhân muốn bùng nổ.Lúc này, Lục Uyển Đình đưa điện thoại cho Kỳ Thanh, "Tôi chỉ mới đăng một cái wechat, em giúp tôi đăng bài lên ở wechat công việc đi."

"Wechat công việc cũng đăng?"

Kỳ Thanh định nhận điện thoại, Lục Uyển Đình rụt tay lại, đột nhiên đổi chủ ý, đem điện thoại trở lại, "Lần sau đi."

Lục Uyển Đình nhớ đến, wechat công việc của cô có những người mà Kỳ Thanh không thể biết được, Kỳ Thanh giúp cô đăng bài có thể vô tình sẽ nhìn thấy.Còn có lần sau?Chị muốn kết hôn vài lần nữa hả, Lục Uyển Đình!Kỳ Thanh quay sang nhìn lại trang cá nhân của mình, có những bình luận chúc phúc, nhưng có một cái bình luận "ha...hả"Nhìn xem người bình luận là Lục Vân Tạ.Đang định trả lời lại cái bình luận đó bằng một cái icon ngạo kiều, thì Lục Vân Tạ đã xoá mất bình luận, lại đăng một cái bình luận mới là [Chúc mừng hai người.]Lời chúc phúc trái lương tâm a, cô còn không hiểu cô em chồng này sao.

Mỗi ngày đều mong ngóng các cô ly hôn!Xóa bình luận là sợ bị chị gái nhìn thấy đi.Kỳ Thanh cười trả lời lại bình luận Lục Vân Tạ: [Ngoan~]Cô có thể tưởng tượng ra được bộ dáng Lục Vân Tạ lúc này, trước kia giương nanh múa mép thật doạ người, còn bây giờ thật đáng yêu.Miệng dao găm tâm đậu hũ, điểm yếu của cô bé chính là chị gái Lục Uyển Đình, Lục Uyển Đình nói gì thì chính là đó, sợ nhất là Lục Uyển Đình xụ mặt nói chuyện.Kéo bảng tin xuống, Lục Vân Tạ ngoan ngoãn mà thả một cái tim cho Lục Uyển Đình.

Kỳ Thanh thấy được bình luận của Hà Chỉ, trong lòng đầy sợ hãi, cô vậy mà đã quên mất, bạn bè của cô và Lục Uyển Đình ngoài Vân Tạ ra còn có Hà Chỉ.Hà học tỷ mắt lại không mù đi, sao mà không nhìn ra được hai tấm ảnh này giống nhau như đúc.

Trong lòng Kỳ Thanh sinh ra lo lắng, nhìn xem bên cạnh có chút yên tâm.Thôi kệ, dù sao cô cũng đã ở bên Lục Uyển Đình rồi.Kỳ Thanh đăng lên trang cá nhân xong, tiếp theo cùng Dương Châm nói chuyện phiếm, gửi một tin nhắn đi là một cái dấu chấm than.

Dương Châm đã block cô.Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên bị Dương Châm block, nhìn tin nhắn hệ thống, Kỳ Thanh khép đôi mắt lại, trong lòng không biết nên nói gì."

Sao thế?"

Lục Uyển Đình liếc nhìn Kỳ Thanh một cái, thấy cô nhắm mắt dựa vào ghế xe, trên mặt rõ ràng đầy buồn rầu."

A Châm block em rồi."

Kỳ Thanh nói xong, trên đầu có một hơi ấm truyền đến, là tay của Lục Uyển Đình đang xoa tóc cô.

"Còn có tôi mà."

Kỳ Thanh nở nụ cười, "Như vậy cũng không được vì chị không có bạn từ nhỏ, cậu ấy là bạn thân duy nhất của em."

Kỳ Thanh thuận tay giữ lấy tay Lục Uyển Đình lại, vuốt vuốt mấy cái, "Chờ em về nhà thay đồ, rồi em đi tìm cậu ấy."

"Không phải cô ta muốn đến nhà tìm em sao?"

"Đó là buổi tối."

Lục Uyển ĐÌnh liếc mắt một cái, đưa Kỳ Thanh về nhà.Nhìn thấy bài đăng trên trang cá nhân của Kỳ Thanh, người làm bộ không muốn tin là Dương Châm cuối cùng cũng phải nhận rõ hiện thực, cảm giác bây giờ như thế nào?

Giận không thể mắng?

Hỏi ngàn câu sao?Cô đem Kỳ Thanh block, ngẩn ngơ mà nhìn danh sách block có tên Kỳ Thanh, có một loại khổ sở nói không nên lời, vòng tới vòng lui lên trái tim cô.Giống như là một loại axit, từng chút từng chút một ăn mòn tâm cô, lại sắc bén như chiếc lá liễu, đem tim của cô từng chút mà rạch ra, lấy những điều mà cô đã bí mật che giấu đặt lên trước mặt cô.Cô ở bên Kỳ Thanh lâu như vậy, nhiều năm như vậy.

Mà Kỳ Thanh lại thích người khác.Dương Châm gục đầu, lấy đôi tay che lại mặt mình, ký ức từ khi nhỏ ùa về.Không biết qua bao lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ, đánh thức Dương Châm đang bị hãm trong miền ký ức.Dương Châm ngẩng đầu lên, Kỳ Thanh mở cửa đi vào, trước sau như một gọi cô, "A Châm."

Đôi mắt Dương Châm đỏ đầy tơ máu, Kỳ Thanh thấy được, tức khắc đau lòng, cô đóng cửa lại đến cạnh bàn làm việc Dương Châm.

Bên bàn là mấy hộp đồ ăn, vừa thấy có thể biết được là đặc sản chuẩn bị cho cô."

Mình block cậu rồi."

Dương Châm yên lặng nhìn Kỳ Thanh, muốn cô nhìn thấy được sự khổ sở trong lòng mình.Như chính cô muốn, Kỳ Thanh đã thấy được."

A Châm, mình với Lục Uyển Đình..."

"Mình đều biết."

Dương Châm đánh gãy lời cô, "Cậu chưa bao giờ gạt mình, ngày hôm đó cậu nhắn cho mình, nói với mình người kết hôn với Lục Uyển Đình chính là cậu.

Mình đã biết."

"Cậu đến công ty mình, lại nói một lần nữa nói cho mình biết, cậu và Lục Uyển Đình ở bên nhau.

Mình nói sẽ mang cậu đi phòng khám tâm lý.

Thật ra, người nên đi tư vấn tâm lý là mình, không chịu chấp nhận hiện thực là mình."

Dương Châm đứng dậy từ sau bàn đi ra, cười chua xót, "Còn có ngày cậu đi công tác, mình đến nhà cậu, thấy được cái sơ mi treo ở trên ban công kia có thêu LWT...

Lục Uyển Đình.

Cái áo sơ mi kia chính là cái áo mà cậu đã mặc vào ngày cậu đến công ty tìm mình."

Dương Châm tới gần Kỳ Thanh, nắm lấy tay cô, "Nếu cậu không đăng lên trang cá nhân, mình có thể vẫn luôn lừa chính mình, không cho đó là thật."

"A Châm..."

Tay bị nắm đến đau, Kỳ Thanh nhíu mày, Dương Châm lập tức buông cô ra, "Thực xin lỗi."

Xoay người đưa lưng về phía Kỳ Thanh, "Mình biết, cậu không thích mình."

"Không, A Châm, mình thích cậu, nhưng đó là tình bạn, chúng ta cùng nhau lớn lên, từ tiểu học đến trung học, từ phổ thông đến đại học, chúng ta đều học cùng một trường.

Mình sao lại không thích cậu."

Nếu không thích thì đã không làm bạn.Bả vai Dương Châm run lên, Kỳ Thanh biết cô nàng đang khóc, từ trên bàn lấy một tờ giấy đi đến bên cạnh giúp cô lau mặt, "A Châm, chúng ta là bạn bè tốt."

Dương Châm liếc cô một cái, lấy cái khăn tự mình lau, "Ai muốn làm bạn bè với cậu chứ."

Giọng điệu đã nhẹ nhàng hơn nhiều, không còn nhiều khổ sở như vừa rồi."

Cơm trưa còn không ăn đi?"

Kỳ Thanh cẩn thận mà dỗ dành bạn thân mình, "Mình dẫn cậu đi ăn cơm."

Dương Châm trầm mặc trong chốc lát, quay đầu hỏi, "Lục Uyển Đình có đến không?"

Không đợi Kỳ Thanh trả lời, lại dùng câu khẳng định nói, "Nói cô ta cũng đến đây đi."

"Được rồi, mình sẽ gọi cho chị ấy."

Kỳ Thanh theo ý Dương Châm, lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi, Dương Châm lại đè tay cô lại, "Thôi đừng, giờ bộ dạng mình vậy, không muốn gặp."
 
[Bhtt][Edit][Hoàn] Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?
Chương 46: Gặp mặt


Giờ nghỉ trưa, trong công ty của Dương Châm có khu vực nghỉ ngơi và ăn uống, có không ít người gọi cơm hộp ăn ở đó, ăn xong thì ngồi đó chơi điện thoại hoặc nghỉ ngơi.Đôi mắt Dương Châm đỏ hồng vì khóc, trên mặt trang điểm cũng bị lem đi.

Hiện tại, không thích hợp gặp Lục Uyển Đình mà cũng không thích hợp đi ra ngoài.Kỳ Thanh ở trong giới thương nghiệp đã lâu, miệng mồm khéo léo công việc mới thuận buồm xuôi gió, nghe thấy Dương Châm nói vậy.

Không cần suy nghĩ mà lập tức khen Dương Châm xinh đẹp."

Có chỗ nào mà không thể gặp, mặc kệ cậu khóc hay cười, kiểu nào cũng xinh đẹp nha, làm người vừa thấy là tâm động, nhìn thấy là muốn thương yêu."

Phụt, Dương Châm lập tức cười, đem khăn giấy vứt vào sọt rác, "Cậu đừng tưởng nói đôi câu như vậy, mình sẽ làm hoà với cậu."

Trong văn phòng có bồn rửa mặt riêng, Dương Châm mở vòi nước, cầm lấy một cái dây búi tóc lên, rồi mới rửa mặt.Tiếng nước ào ào chảy vào bồn rửa mặt làm bằng sứ màu trắng, trên đó còn có mấy bọt nước nhỏ, nước rơi xuống bồn rửa mặt có không ít nước văng lên quần áo của Dương Châm, Kỳ Thanh đứng phía sau kiên nhẫn chờ cô tẩy trang xong lại trang điểm lại."

Cậu với Lục Uyển Đình sao lại kết hôn?"

Dương Châm thông qua cái kính nhìn người ở phía sau.

Lúc cô hỏi vấn đề này, tâm giống như có ngàn cây kim đâm vào, vừa xót xa vừa đau.Từ đại học đến bây giờ, Kỳ Thanh vẫn luôn yêu thầm Lục Uyển Đình.

Chỉ dám yêu thầm mà thôi, không có bất cứ giao tiếp nào, như thế nào lại đột nhiên kết hôn?"

Là Lục Uyển Đình muốn kết hôn với mình."

Trên gương mặt Kỳ Thanh có chút mệt mỏi, cô ngồi xuống sofa, rồi đem sự tình phát sinh ngày đó nói cho Dương Châm nghe.Dương Châm một bên tô son, vì muốn làm cho mình trông có tinh thần, nên cô đã phối son màu cam cùng với màu đỏ của dưa hấu, mím môi để son đều trên môi."

Cô ta cũng thích cậu?"

Dương Châm xoay người nhìn Kỳ Thanh, sau khi trang điểm lại thì thần thái đã trở lại là đại thiết kế Dương Dương rồi."

Không thích."

Nhìn thấy nụ cười của Kỳ Thanh tắt đi, trong đầu Dương Châm chỉ luẩn quẩn không nói được gì; "Chỉ là thời cơ thích hợp, bọn mình mới kết hôn."

Ngày đó, mặc kệ là ai tìm Lục Uyển Đình, Lục Uyển Đình cũng đều sẽ kết hôn cùng với người ta.Dương Châm thả tóc xuống, mái tóc màu nâu dài hơi uốn lượn xả lên vai, ngẩng ngẩng đầu, giống như một con gà trống tràn đầy ý chí chiến đấu, nhìn giống như đang muốn đi tìm người đánh nhau.Nhìn gần thì có thể thấy được đôi mắt hơi sưng, cho dù có trang điểm cũng không che hết được."

Cô ta không thích cậu mà cậu còn cùng cô ta kết hôn?"

Dương Châm từ trên cao nhìn xuống Kỳ Thanh đang ngồi trước mặt cô, trong lòng cô biết, tình yêu chính là như vậy, vì người mình yêu cho dù làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ can tâm tình nguyện mà vui vẻ.Cơ hội tốt như vậy ở trước mặt Kỳ Thanh, cô sẽ không bao giờ bỏ qua."

Mình không thể nghĩ đến cảnh chị ấy cùng người khác kết hôn."

Nhớ đến phó tổng Cận tập đoàn Thêm Phong, Kỳ Thanh vẫn cảm thấy sợ, nếu cô không đi tìm Lục Uyển Đình, có phải giờ này người kết hôn với Lục Uyển Đình chính là Cận Phong hay không, "Huống chi, lúc cùng chị ấy kết hôn, chị ấy không biết mình thích chị ấy, cho rằng mình vì công ty thôi."

Nếu đặt vào tình huống của nhau thì chuyện này là công bằng, ai cũng đều không thích ai.Kỳ Thanh đứng dậy, "Đã một giờ rồi, chúng ta có thể đi ăn trưa chưa?"

Cũng đã qua hơn một tiếng rồi, đồ ăn lúc nãy cô cùng Lục Uyển Đình ăn cũng đã tiêu hoá không ít.Dương Châm hơi nhíu mày, trong mắt lại toát ra khổ sở, cô lẳng lặng nhìn Kỳ Thanh, muốn từ trong đôi mắt cô nhìn xem thử cuối cùng trong lòng Kỳ Thanh nghĩ gì, "Từ khi cậu vào đến đây, cậu cũng không hỏi mình tại sao kéo đen cậu.

Vì sao lại không hỏi tại sao mình lại không tin cậu với Lục Uyển Đình kết hôn?"

Cô cao ngạo mà tới gần Kỳ Thanh, cô bây giờ với cái người lúc nảy khóc như hai người khác nhau.Có việc số việc có thể thẳng thắn với nhau, một đi đã nói thì mối quan hệ này có thể không được như trước.

Trong lòng Kỳ Thanh cũng có suy nghĩ của mình, tình cảm của Dương Châm và tình cảm của Kỳ Thanh dành cho đối phương có điểm không giống nhau.Đại học đến giờ, Dương Châm vẫn luôn biết cô thích Lục Uyển Đình, cho rằng giữa hai người như hai đường thẳng song song sẽ không có điểm giao nhau, sẽ không có kết quả cho nên cứ che giấu như vậy."

Cậu muốn nói cho mình biết sao?"

Kỳ Thanh cong khoé môi, cố tỏ ra tự nhiên.Điều lo sợ của Dương Châm chính là Kỳ Thanh sẽ kết hôn với người khác nhưng bây giờ kết cục đã định, cô lại thổ lộ sẽ làm cho mối quan hệ của hai người bị kéo xa ra.Dương Châm nhướng mày cười nhạt, giơ tay véo mặt Kỳ Thanh, "Mình chính là tức giận, cậu yêu thầm Lục Uyển Đình lâu như vậy rồi, đột nhiên lại ở cạnh cô ta.

Mà mình thì sao, bạn gái thì thay đổi hết người này đến người khác, nhưng vẫn không thể tìm được một người có thể kết hôn."

Cô sợ những lời nói này của cô không đủ để giải thích lại nói thêm, "Mình còn nghĩ tới, chờ Lục Uyển Đình kết hôn còn cậu thì thất tình, mình sẽ tìm cái ngày lành cầu hôn cậu.

Hai chúng ta gốc rễ đã hiểu cặn kẽ, kết hôn với nhau chắc chắn ba mẹ sẽ rất yên tâm."

"Hoá ra cậu để mình làm lốp xe dự phòng a!"

Kỳ Thanh đánh nhẹ lên tay Dương Châm."

Có chỗ nào làm lốp xe dự phòng a."

Dương Châm cười ôm lấy eo Kỳ Thanh, "Là đối tượng kết hôn số 1."

Vừa dứt lời, cửa bị mở ra, có một người phụ nữ nổi giận đùng đùng đi vào, Kỳ Thanh đẩy Dương Châm ra, nhìn thấy người phụ nữ kia.

Trong lòng khẩn trương, sẽ không có tình huống cẩu huyết bị bạn gái bắt gặp đi?Trợ lý sợ hãi đứng ở cửa xin lỗi, "Xin lỗi thiết kế Dương, cô Trương đột ngột xông vào, tôi không ngăn lại kịp."

Dương Châm gật đầu, nhìn trợ lý ý bảo cô đi ra ngoài.Đối với khách hàng, Dương Châm luôn vẽ lên mặt mình gương mặt tươi cười, "Cô Trương, hiện tại là giờ nghỉ trưa, tôi không muốn tiếp khách."

Liếc mắt nhìn Kỳ Thanh, nhìn thấy Kỳ Thanh khẩn trương, trong lòng có chút buồn cười, nhất định nghĩ rằng người này là bạn gái cô rồi.Trương Tiêu Mộc tức giận, "Không có thời gian thiết kế, nhưng có thời gian cùng bạn gái ve vãn yêu đương, công ty các người nhà thiết kế đều như vậy sao?"

Dương Châm vẫn cười nói, "Cô Trương, tôi có thời gian thiết kế hay không do tôi quyết định, còn những thiết kế khác thì cô nên đi hỏi họ đi."

"Thiết kế của tôi phải là cô vẽ."

Trương Tiêu Mộc vênh mặt hất hàm, thái độ ngạo mạn mà nhìn Dương Châm."

Xin lỗi, tôi muốn đi ăn cơm, không có thời gian tiếp cô."

Dương Châm trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, đến cửa là tư thế mời, "Đi thong thả không tiễn."

Cô Trương tức giận đẩy cửa mà đi ra, bị Dương Châm chọc tức rồi."

Này không phải bạn gái cậu mà là khách hàng à?"

Xuyên qua cái cửa đang mở, Kỳ Thanh thấy Trương tiểu thư mang theo sự tức giận hừng hực mà đi ra, "Cậu đối xử với khách hàng như vậy sao?"

Người khác tiếp đón khách hàng là tươi cười đón chào, còn người này thì ngược lại tươi cười đuổi khách đi."

Cô ta còn chưa thanh toán, đơn mình không tiếp, cũng đâu gọi là khách hàng."

Dương Châm xách túi lên dắt lấy tay Kỳ Thanh, "Đi thôi, xuống dưới tầng ăn đi."

Kỳ Thanh rút tay lại, Dương Châm nhăn mày, "Sao vậy?

Kết hôn rồi tay còn không cho mình nắm?"

"Đồng nghiệp của cậu sẽ hiểu lầm."

Cô không muốn có mấy tin đồng vớ vẩn."

Hiểu lầm thì hiểu lầm, mình rất cao hứng."

Dương Châm vẫn duỗi tay nắm lấy tay Kỳ Thanh, bỗng nhiên có một luồng khí lạnh truyền đến.Ngoài cửa, một gương mặt lạnh lẽo lạnh lùng từng bước từng bước đi đến bên cạnh các cô.Là Lục Uyển Đình.Cô không yên lòng Kỳ Thanh cho nên vẫn lại đây.Biết được Kỳ Thanh còn ở trong văn phòng Dương Châm, Lục Uyển Đình đứng ở ngoài hành lang chờ cô.

Đang chờ thì phía sau truyền đến một giọng nói hùng hùng hổ hổ, lại thấy người phụ nữ này vừa đi vào lại đi ra liền.Nghe được từ ôm ôm ấp ấp linh ta linh tinh, Lục Uyển Đình vốn dĩ không yên tâm hai người đó ở riêng với nhau.

Hiện tại không thể đứng ở ngoài chờ nữa, lập tức đi vào bên trong.Nhìn thấy có người lại đến tìm Thiết Kế Dương, trợ lý chạy nhanh qua ngăn lại, "Xin chào ngài, xin hỏi Ngài đến tìm thiết kế Dương sao?

Hiện tại, cô ấy đang có khách, không tiện gặp người khác."

Lục Uyển Đình liếc nhìn cô nàng một cái, sau lưng trợ lý liền cảm thấy lạnh, theo bản năng tránh đường.Kỳ Thanh và Dương Châm sánh vai đứng ở trong văn phòng, Kỳ Thanh thấy cô đến, cầm lòng không được mà cười, rút tay ra khỏi tay Dương Châm nhanh chân đi qua chỗ cô, "Sao chị lại đến đây?"

Trợ lý thấy là bạn bè của cô Kỳ vì vậy yên tâm mà rút lui."

Qua đây có chút việc."

Ánh mắt lướt qua Kỳ Thanh mắt nhìn người đối diện mình, mang theo địch ý mà nhìn Dương Châm, Lục Uyển Đình cúi người tới gần Kỳ Thanh, "Tôi mới thấy, hai người nắm tay, em có phải nên giải thích một chút không?"

Trong lòng Kỳ Thanh có gì đó rơi xuống, ngước mắt nhìn Lục Uyển Đình, Lục Uyển Đình sao lại giống như chính cung đi bắt gian hai kẻ ngoại tình vậy?Cô làm gì có ngoại tình cũng không lén đi gặp a!

Cô tới gặp Dương Châm, Lục Uyển Đình biết mà."

Bọn em chơi với nhau từ nhỏ, cô ấy có thói quen dắt tay dẫn đường cho em."

Kỳ Thanh nhanh chóng giải thích.Lục Uyển Đình híp đôi mắt lại, "Cô ấy có thói quen dắt tay dẫn đường cho em?"

Kỳ Thanh nhẹ nhàng ừ một tiếng, thấy được ánh mắt sâu xa của Lục Uyển Đình nhìn mình, Kỳ Thanh nháy mắt hiểu được, "Về sau không nắm nữa, chỉ nắm tay chị."

Nơi làm việc không thích hợp để nói chuyện riêng, nhân viên xung quanh đang dựng cả lỗ tai hướng về phía các cô để hóng hớt, Kỳ Thanh nhanh chóng lôi Lục Uyển Đình vào trong phòng làm việc của Dương Châm.Đóng cửa lại, không khí trong phòng có chút không thích hợp."

A Châm, mình giới thiệu một chút, đây là phu nhân của mình, Lục Uyển Đình."

Kỳ Thanh nhanh chóng giới thiệu hai người với nhau, giới thiệu Lục Uyển Đình xong lại quay sang giới thiệu Dương Châm, "Đây là bạn thanh mai trúc mã của em, Dương Châm."

Lục Uyển Đình mỉm cười "Tôi biết."

Dương Châm cũng không cam lòng yếu thế, duỗi tay muốn bắt tay chào hỏi, "Lục tổng."

Hai người bắt tay nhau, Dương Châm nói một câu như cung tên bắn vào mục tiêu, "Tôi biết hai người vì cái gì mà kết hôn với nhau."

"Phải không?"

Lục Uyển Đình đã quên lý do hai người kết hôn, lời Dương Châm vừa nói giống như đang nhắc nhở cô, cô nghĩ lại những lời Kỳ Thanh đã từng nói với cô, Lục Uyển Đình bình tĩnh mà thu hồi tay lại, mắt nhìn mắt Kỳ Thanh, Kỳ Thanh có chút hoảng loạn.Trong lòng lại bắt đầu đau lòng cho người ta rồi, Lục Uyển Đình cười với Kỳ Thanh, nắm lấy tay cô hỏi, "Em khi nào thì đi, tôi đưa em về."

"Em lái xe."

Kỳ Thanh vừa nói xong, sắc mặt Lục Uyển Đình đã thay đổi.

Kỳ Thanh biết mình nói sai liền sửa lại, môi lại mấp máy lại không biết nên nói như thế nào."

Thanh Thanh còn muốn mời tôi ăn trưa, Lục tổng bận rộn như vậy, không cầm chậm trễ chuyện của cô."

Việc đuổi khách là chuyện Dương Châm làm như cơm bữa, nói trắng ra muốn đuổi khách như thế nào là đuổi thế đó.Lục Uyển Đình quay sang nhìn Dương Châm, vừa rồi không nhìn kỹ.

Hiện tại để ý mới thấy được đôi mắt Dương Châm còn đỏ, xem lại trên mặt Dương Châm thì mới trang điểm lại.Trong lòng Lục Uyển Đình tức khắc sóng cuộn biển gầm, Dương Châm đã khóc trước mặt Kỳ Thanh.Nhớ tới những lời nghe ở ngoài lúc này, Lục Uyển Đình nắm chặt tay Kỳ Thanh, trong lòng bắt đầu rối loạn.

Là Kỳ Thanh ôm Dương Châm hay ngược lại?"

Lần đầu tiên chính thức gặp mặt, tôi mời cô ăn trưa."

Lục Uyển Đình tỏ ra tự nhiên và hào phóng."

Lần sau đi, tôi hôm nay có chuyện muốn nói với Thanh Thanh."

Mắt quét qua hai cái tay đang nắm lại của hai người, Dương Châm cắn răng.Bị kẹp giữa bạn thân và phu nhân, Kỳ Thanh thấy khó xử có chút hiểu được cái gì là quan hệ mẹ chồng con dâu."

Được."

Lục Uyển Đình do dự chút, buông tay Kỳ Thanh ra, trong mắt có chút bất đắc dĩ.Trong tay mất đi độ ấm quen thuộc, rõ ràng nét mặt của Lục Uyển Đình không có thay đổi gì nhưng mà Kỳ Thanh lại thấy Lục Uyển Đình đang chịu uỷ khuất, bị bạn thân cô khi dễ.Kỳ Thanh đau lòng nắm lại tay Lục Uyển Đình, cô nắm chặt lại rồi nhìn Dương Châm nói, "Muốn nói gì thì nhắn cho mình, chúng ta đi ăn đi."

Dương Châm bĩu môi, "Mình muốn nói chuyện trực tiếp, không muốn đánh chữ."

"Vậy thì gửi tin nhắn thoại."

Kỳ Thanh trước sau vẫn bảo vệ Lục Uyển Đình, "Đi thôi, cùng đi ăn trưa, cũng không còn sớm nữa, trễ một tí là thành cơm chiều rồi ."

Dương Châm chỉ có thể đồng ý, "Được rồi."

Hai người đi sau Dương Châm, Lục Uyển Đình nghiêng đầu nhìn Kỳ Thanh, nhịn không được mà cười.Kỳ Thanh che chở cho cô nhìn thật đáng yêu.Đi đến trước thang máy, Dương Châm ai oán nhìn Kỳ Thanh nhỏ giọng mà oán hận, "Cậu thay đổi rồi, không thích mình nữa."

"Như thế nào lại không thích cậu..."

Nói một nửa cảm thấy có gì không đúng, Kỳ Thanh lập tức quay sang nhìn Lục Uyển Đình, mặt không có biểu cảm gì mà nhìn các cô.Nhưng mà bàn tay đang nắm tay cô ngày càng chặt thay cho lời nói.

Em nói vậy, tôi không cao hứng.
 
[Bhtt][Edit][Hoàn] Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?
Chương 47: Nắm tay.


Cao ốc Đăng Phong ở tầng dưới không thiếu các nhà hàng ẩm thực, ba người đi thang máy xuống lầu, Dương Châm mang hai người đến một nhà hàng có món cá hầm ớt hay ăn.Vì Lục Uyển Đình cho nên cô đặc biệt gọi các món cay.Người phục vụ cầm thực đơn đứng ở bên bàn các cô, nhìn Dương Châm xác nhận, "Quý cô thật sự muốn gọi cay nhiều?"

Dương Châm thường đến đây ăn, cho nên phục vụ nhớ rõ khẩu vị là hơi cay, nhưng hôm nay sao lại gọi cay nhiều.Lục Uyển Đình nghe là biết Dương Châm cố ý gọi cay nhiều.Dương Châm liếc mắt nhìn người đối diện đang ngồi bên cạnh Kỳ Thanh.

Trong lòng cười lạnh, "Đúng vậy, muốn cay nhiều, càng cay càng tốt, đúng rồi những món khác cũng cay."

Chút tâm tư nhỏ này người khác có thể không biết nhưng Kỳ Thanh đã quen biết cô hơn hai mươi năm.

Cô biết rõ Lục Uyển Đình không ăn cay, Dương Châm lại làm như vậy chính là muốn Lục Uyển Đình rơi vào thế khó xử.Thấy Dương Châm đóng thực đơn trả lại cho phục vụ, Kỳ Thanh gọi người phục vụ ở lại, "Đợi chút, thật ngại, mấy món vừa gọi, cá hầm ớt đổi thành hơi cay, những món khác không cay.

Cảm ơn""Kỳ Thanh!"

Dương Châm không cao hứng.Kỳ Thanh hơi mỉm cười, "Mình không ăn được đồ quá cay."

Vẫn là giữ lại chút mặt mũi cho Dương Châm, quay sang nhìn phục vụ nói tiếp, "Làm theo những gì tôi nói là được, cảm ơn."

Phục vụ nhìn Dương Châm thấy cô không có ý kiến gì, người phục vụ gật đầu cười, "Vâng."

Đồ ăn rất nhanh được mang lên, Lục Uyển Đình không động đũa, cô chỉ uống ly nước, yên lặng mà ngồi ở bên cạnh nhìn Kỳ Thanh ăn gì, nghe hai người nói chuyện phiếm, ánh mắt nhu hòa, không tỏ thái độ gì.Dương Châm nhìn Lục Uyển Đình một cái, Lục Uyển Đình ngồi thẳng người, khí chất lỗi lạc, không có ý định muốn ăn, "Đồ ăn không cay, Lục tổng không ăn sao?"

"Tôi đã ăn rồi."

Lục Uyển Đình thản nhiên mà trả lời.Ăn rồi...Ăn rồi mà còn cố ý cùng các cô đến đây, cái này là cố ý làm cô không thoải mái đúng không!Địch ý đã bị áp xuống lại muốn trỗi dậy, Dương Châm đặt chén xuống bàn, đem tóc vén lên sau tai, nhìn Kỳ Thanh vẫn đang ăn, bỏ đôi đũa trên tay xuống bưng ly trà lên, uống một ngụm."

Nghe nói Lục tổng rất bận, hôm nay nhìn thấy xem ra Lục tổng không bận chút nào, còn có thời gian cùng người khác ăn cơm."

Lời nói Dương Châm đầy ẩn ý, Lục Uyển Đình nghe là hiểu.

Kỳ Thanh ngước mắt nhìn thấy ánh mắt đầy khi dễ Lục Uyển Đình của Dương Châm.

Cảm giác bữa cơm này nên kết thúc."

Kỳ Thanh là phu nhân của tôi, cô là bạn thân từ nhỏ của em ấy, người khác là ai?"

Lục Uyển Đình trả lời không nhanh không chậm, mỉm cười nhìn Dương Châm, nói một câu mà Dương Châm á khẩu không trả lời được.Kỳ Thanh đang chuẩn bị mở miệng nói mà nghe Lục Uyển Đình nói vậy, trong lòng ấm áp không thôi, cúi đầu tiếp tục ăn cá.Trong vài giây trầm mặc ngắn ngủ, Dương Châm lại lần nữa mở miệng, lần này còn thêm nụ cười tươi như hoa, "Đúng vậy, chúng tôi cùng nhau nắm tay mà lớn đến, đích thực không phải người ngoài."

Mấy chữ nắm tay kích thích đến Lục Uyển Đình, ly nước có gợn sóng.

Tay Lục Uyển Đình nắm chặt chén trà, không ngừng siết chặt cái ly, nếu cái ly chất lượng không tốt thì có lẽ nó đã vỡ thành từng mảnh nhỏ đâm vào tay Lục Uyển Đình.Lục Uyển Đình buông ly trà, cô ngồi bên trái Kỳ Thanh, đưa tay ra là có thể nắm lấy tay trái đang rảnh của Kỳ Thanh, Lục Uyển Đình nắm lấy tay Kỳ thanh nói, "Nắm như vậy sao?"

Lòng bàn tay có độ nóng, ở trước mặt bạn thanh mai trúc mã cùng với người cô yêu nhất nắm tay, thật là kích thích làm tim cô đập loạn giống như nhảy lầu, đang đứng ở trên cao mà nhảy xuống, cảm giác mất đi kiểm soát thay nhau kéo đến.Dương Châm sửng sốt một chút, không phải Lục Uyển Đình không thích Kỳ Thanh sao?Cô chuyển mắt nhìn sang Kỳ Thanh, Kỳ Thanh rất tự nhiên, một tay thì bị Lục Uyển Đình nắm, tay còn lại vẫn còn đang cầm đôi đũa, gắp đồ ăn, không nhìn ra được là Kỳ Thanh yêu thầm Lục Uyển Đình 8 năm.Dương Châm cầm lấy đôi đũa, cô quyết định không nói chuyện với Lục Uyển Đình nữa, cô nói một câu chỉ là cho Lục Uyển Đình có cơ hội thân mật với Kỳ Thanh.Nói thêm một cái nữa, nói không chừng Lục Uyển Đình ở trước mặt cô mà hôn Kỳ Thanh.Nắm được tay Kỳ Thanh rồi, Lục Uyển Đình không có ý định muốn buông, cô nghiêng đầu nhìn Kỳ thanh, nhìn cô giống như con mèo nhỏ, thịt cá trong chén ăn từng chút một.Thấy hai người đã ăn xong, Lục Uyển Đình mượn cớ đi wc để tính tiền.Cô vừa đi, Dương Châm lập tức thở ra nhẹ nhõm, Kỳ Thanh nghe được tiếng thở của cô, không nhịn được mà cười.

Dương Châm liếc cô một cái, "Mình bị Lục Uyển Đình khi dễ, cậu còn không thèm bênh mình, mình không phải bạn thanh mai trúc mã mà cậu yêu nhất sao?"

Kỳ Thanh xoa xoa tay, "Rõ ràng cậu khi dễ chị ấy trước, cậu một câu kêu Lục tổng, sao lại không nghĩ đến một người làm tổng tài dễ bị mấy câu của cậu khi dễ sao."

"Vậy cậu cũng là tổng tài sao lại dễ bị mình khi dễ vậy?"

"Cậu gọi mình Kỳ Tổng thử xem?"

Kỳ Thanh nhìn ở quầy thu ngân thấy Lục Uyển Đình tính tiền đã quay lại.Dương Châm thở dài, "Con gái lớn rồi không thể giữ lại được nữa a."

Làm bộ dạng ông cụ non, nhìn thấy Lục Uyển Đình đi đến xách túi đứng dậy nói với Kỳ thanh, "Cậu đưa mình về đi, buổi chiều mình không đi làm."

Xuất phát từ tôn trọng, Kỳ Thanh vẫn hỏi ý kiến Lục Uyển Đình, "Em có thể đưa A Châm về nhà chứ?"

"Đương nhiên có thể."

Lục Uyển Đình nhân cơ hội này mà báo luôn lịch trình của mình "Lúc ăn cơm, thư ký có nhắn tin cho tôi, 3h bên tập đoàn Thêm Phong muốn qua công ty tôi."

Lục Uyển Đình nhìn đồng hồ, "Hiện tại đã 2h rồi, tôi nên trở về công ty."

Không biết là do cố ý hay vô tình, nghe Lục Uyển Đình đi gặp người tập đoàn Thêm Phong, lập tức nghĩ đến cái người có tin đồ ồn ào huyên náo cùng Lục Uyển Đình kết hôn phó tổng Cận kia.

Cô vẫn không yên tâm việc Lục Uyển Đình gặp hắn.Nhìn Lục Uyển Đình đi vào thang máy, Kỳ Thanh không nghĩ muốn đưa Dương Châm về, cô muốn cùng Lục Uyển Đình đến công ty.Lục Uyển Đình đi vào thang máy xoay người lại, cười ôn nhu với Kỳ thanh, "Buổi tối gặp."

Bước chân Kỳ Thanh dừng ở cửa.

Hiện tại, cô ở cùng Lục Uyển Đình, buổi tối ngủ chung còn sợ Cận Phong đoạt người sao?Sẽ không có cơ hội đi!"

Buổi tối về nhà ăn cơm sao?"

Ngoài sáng trong tối nói cho Lục Uyển Đình biết buổi tối có thể về ăn cơm thì về."

Không được, buổi tối có hẹn với tập đoàn Thêm Phong ăn cơm."

Lục Uyển Đình nhấn nút đóng cửa thang máy rồi lùi lại sau một bước, thang máy đã đóng lại.Lục Uyển Đình đi rồi, Kỳ Thanh cùng Dương Châm về lại văn phòng, dọc đường đi Kỳ Thanh đều thất thần, tâm của cô đã đi theo Lục Uyển Đình rồi.Dương Châm xách hai túi quà nhìn thấy Kỳ Thanh thất thần, lấy khuỷu tay chạm vào cô, "Nếu cậu muốn đi cùng Lục Uyển Đình thì đi đi, cùng với cô ấy đi, mình không ngăn cản."

Lời này vừa nghe biết là thảo mai rồi."

Cậu còn chưa đem mình từ sổ đen kéo ra, mình làm sao dám đi."

Kỳ thanh mở cốp xe ra, tiếp nhận đồ trên tay Dương Châm bỏ vào.Mặt trời đã lên cao, Dương Châm đứng ở bên chờ cô, không có lên xe ngồi trước, vừa nói giỡn vừa nghiêm túc, "Cậu đem bài đăng kia xoá, mình liền thả cậu ra khỏi sổ đen."

Kỳ Thanh đóng cửa xe lại, ánh mắt nghiêm túc nhìn Dương Châm, Dương Châm xua xua tay, "Mình nói giỡn, mình thả ra bây giờ.Lên xe, đai an toàn cũng chưa cài, Dương Châm đem Kỳ Thanh thả ra, "Được rồi, thả ra rồi."

Nói rồi còn gửi cho Kỳ Thanh một tin nhắn để chứng minh cô không nói dối.Không gian trong xe nhỏ hẹp, là nói thích hợp nói chuyện phiếm.Kỳ Thanh mở điều hoà trên xe, quay sang nhìn Dương Châm, nghiêm túc mà hỏi, "A Châm, chúng ta vẫn là bạn đúng không?"

Dương Châm thu hồi nụ cười, gật đầu.Hiện tại, ở tình cảnh này, không làm bạn bè thì còn làm gì?

Cũng không thể sống chết mà làm tiểu tam đi?Nhưng tâm lý có chút không thoải mái, thật giống như bình rượu quý ủ hai mươi năm đột nhiên bị người khác lấy mất.Kỳ Thanh cười vỗ vai Dương Châm, "Chúng ta sẽ làm bạn bè cả đời."

"Vậy cậu và Lục Uyển Đình thì sao?

Có thể cả đời làm thê thê sao?"

Dương Châm lén nghĩ khả năng Lục Uyển Đình và Kỳ Thanh ly hôn.

Kỳ Thanh thì chắc chắn không ly hôn với Lục Uyển Đình mà Lục Uyển Đình theo như cô tiếp xúc hôm nay, thực sự Lục Uyển Đình không giống như Kỳ thanh nói, là không thích cậu ấy.Cô có thể cảm giác được Lục Uyển Đình đối với Kỳ Thanh có tính chiếm hữu rất cao, cũng không biết dục vọng chiếm hữu này là từ thích hay là chuyện hiển nhiên sau khi kết hôn."

Có thể, mình sẽ nỗ lực làm cho chị ấy thích mình."

Kỳ Thanh thu hồi tay, kéo dây an toàn xuống cài, "Một ngày nào đó, chị ấy sẽ thích mình, yêu mình đứng mức không thể kiềm chế được."

"Cậu thật tự tin."

Nghe Kỳ Thanh nói thích Lục Uyển Đình nhiều năm như vậy, miệng vết thương chưa kịp khép lại.

Hiện tại, lại được nghe tiếp, tâm Dương Châm buồn rầu lại đau âm ĩ."

Nói đi nói lại, cậu định nỗ lực như thế nào?"

Kỳ Thanh chỉ biết yêu thầm, làm gì biết theo đuổi người ta, chứ không nhiều năm như vậy rồi tới giờ mới có kết quả mà cái kết quả này là ngoài ý muốn mà có.Nói đến chuyện này, Kỳ Thanh thật tâm đi nghe tư vấn của Dương Châm, "Cậu làm sao để theo đuổi phụ nữ vậy, mình thấy cậu đổi bạn gái thật dễ dàng."

Dương Châm đỡ trán, cô làm gì có theo đuổi phụ nữ, chẳng qua là hẹn đi ăn cơm, không phải khách hàng thì là những người theo đuổi cô.

Đến cuối cùng một người bạn gái đều không có, tất cả là giả, là cô lừa Kỳ Thanh.Dương Châm hàm hồ trả lời, "Đều là người khác theo đuổi mình, không phải mình theo đuổi người ta."

"..."

Là vậy sao?

Kỳ Thanh không quá tin vào cái này.Lục Uyển Đình trở lại công ty, lập tức tập trung vào công việc, thư ký Phó cầm văn kiện lại đây, nói cho cô biết đây chính là mục đích của phó tổng Cận.Hạng mục đầu tư là hạng mục dài hạn, tập đoàn Thêm Phong giao cho phó tổng Cận phụ trách toàn bộ hạng mục này, cho nên Cận Phong có thể tùy ý mà tới tập đoàn Lục Thị.Lục Uyển Đình lật lật văn kiện, đối với thư ký Phó nói, "Cậu gọi phó tổng Thẩm lại đây."

"Vâng, Lục tổng."

Thư ký Phó rời đi khỏi văn phòng cô, trợ lý Tô vẫn còn đứng bên cạnh cô, Lục Uyển Đình khép văn kiện lại rồi mở một folder trên máy tính, nhảy ra một phần tư liệu, chăm chú nhìn tài liệu nhưng vẫn phân phó việc cho trợ lý Tô, "Tiểu Tô, em đi tìm tổng giám Chu, nói anh ta đem kế hoạch đầu tư chỉnh sửa lại rồi mang tới đây cho tôi."

"Thời gian trước khi tan làm sao?"

Trợ lý Tô hỏi.Lục Uyển Đình nói, "Trước khi tan làm, càng nhanh càng tốt."

"Vâng."

Lúc này trợ lý Tô cũng rời khỏi văn phòng.Khoảng cách đến 3h chỉ còn lại nửa tiếng, Lục Uyển Đình cũng không sốt ruột, đã có tư liệu rồi, đường đi nước bước cô đều nắm rõ trong tay, lúc này tập đoàn Thêm Phong phát tài liệu mới lại đây, cô đọc rất nhanh là đã nắm được nội dung.Xem xong rồi cô có chút nghi ngờ, hiện tại Cận Phong lại đây muốn xem phân xưởng là có mục đích gì?

Khoá cửa thông minh còn chưa triển khai, hiện tại đi xem nhà xưởng có gì khác nhau, tập đoàn Thêm Phong đều đã xem hết rồi.Đang suy nghĩ thì điện thoại sáng lên, Kỳ Thanh nhắn cho cô đã đưa Dương Châm về nhà.Lục Uyển Đình cầm điện thoại giải khoá, phát hiện ngoài tin nhắn của Kỳ Thanh còn có tin nhắn của Hà Chỉ gửi, lúc đó cô đang xem tư liệu.Đọc tin nhắn của Hà Chỉ, Lục Uyển Đình nhăn mày lại, rồi gửi lại cho cô ấy, "Mình biết rồi, cảm ơn."
 
[Bhtt][Edit][Hoàn] Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?
Chương 48: Ôm chặt


Ăn cơm tối xong, Lục Vân Tạ và Kỳ Thanh cùng nhau ngồi ở trên sofa, TV mở ra, Lục Vân Tạ thì ôm điện thoại chơi Weibo, Kỳ Thanh nhìn TV nhưng lại nghĩ đến Lục Uyển Đình.Đồng hồ trên tường kim chỉ 7h, Lục Uyển Đình đến bây giờ vẫn chưa về nhà, nghĩ đến cô đang cùng với tập đoàn Thêm Phong xã giao, Kỳ Thanh đứng ngồi không yên cho nên nhắn cho Lục Uyển Đình, [Khi nào chị về?

Em đến đón chị.]Qua thật lâu, Lục Uyển Đình mới trả lời tin nhắn lại cho cô, nhìn đến mấy chữ không cần.

Kỳ Thanh ngẩn ngơ không biết nên gửi tin nhắn gì nữa.Lục Vân Tạ vẫn để ý đến Kỳ Thanh, nhìn thấy Kỳ Thanh ôm điện thoại thất thần, liền thò mặt qua để nhìn, trong phút chốc lại vui vẻ "Bị chị của tôi từ chối rồi à."

Trước kia khi chị cô đi xã giao, cô cũng muốn đi tiếp chị mình, mỗi lần đều bị từ chối, giờ đến lượt Kỳ Thanh, Kỳ Thanh cũng sẽ bị từ chối.Hoá ra là đều đãi ngộ như nhau.Kỳ Thanh liếc Lục Vân Tạ một cái, vị cô em chồng này cảm thấy rất hả hê khi cô bị Lục Uyển Đình từ chối, Lục Vân Tạ hết ngày trông ngóng hai người chia tay, sau biết đã kết hôn thì lại trông ngóng ly hôn.Hiện tại, cô bị Lục Uyển Đình từ chối, cô bé có thể không vui sao được.

Kỳ Thanh tin chắc nếu cô và Lục Uyển Đình ly hôn, Lục Vân Tạ sẽ mở tiệc rượu ăn mừng ba ngày ba đêm.Không muốn nghĩ đến cảm xúc vui buồn thất thường của cô em chồng này, Kỳ Thanh lại nhắn cho Lục Uyển Đình tiếp [Khi vào về nhà?]Nếu không cho cô đi đón, vậy thì cô sẽ ngồi ở đây để chờ Lục Uyển Đình.Đôi mắt nhỏ của Lục Vân Tạ vẫn nhìn Kỳ Thanh đánh chữ, nhìn cô hỏi chị mình khi nào về, không đợi chị cô trả lời, cô nói cho Kỳ Thanh, "Chị tôi nhất định nói chị đi ngủ trước, không cần chờ chị ấy về."

Tâm tư kín đáo của chị cô, ai cũng nhìn không thấu là chị cô đang nghĩ gì, nếu hỏi ai là người hiểu chị cô nhất, Lục Vân Tạ rất tự tin trả lời nhất định là cô.Giống như cô đoán, Lục Uyển Đình nhắn cho Kỳ Thanh kêu cô ấy đi ngủ trước không cần chờ.Tâm Kỳ Thanh như rơi vào hồ đá, có chút trầm xuống.Thời gian trôi qua, Lục Uyển Đình vẫn chưa trở về.Thời gian không còn sớm, Lục Vân Tạ chuẩn bị lên lầu tắm rửa rồi chơi điện thoại, Kỳ Thanh vẫn ngồi ở trên sofa, Lục Vân Tạ đi lên cầu thang lại đi xuống, đem TV tắt đi rồi đến trước mặt Kỳ Thanh, "Kỳ Thanh, không còn sớm nữa, chị cũng lên lầu ngủ đi."

Cứ ngồi ở đây, chờ chị cô về nhìn thấy lại quở trách cô, trách cô không chăm sóc chị dâu tốt.Đều lớn cả rồi, còn muốn cô chăm sóc!Kỳ Thanh do dự, cô ngồi ở đây chờ Lục Uyển Đình hay nằm trên giường chờ thì có gì khác đâu.

Kỳ Thanh đứng lên "Ừ."

Chị dâu và em chồng cùng nhau lên lầu, lúc vào phòng, Lục Vân Tạ đột nhiên nổi ý lên muốn trêu đùa, đi qua kéo Kỳ Thanh lại.Đột nhiên người bị giữ chặt, là Lục Vân Tạ, trong đầu Kỳ Thanh đột nhiên nhảy lên, quay đầu hỏi Lục Vân Tạ, "Làm sao vậy?"

Lực trên cổ tay không nhỏ, Kỳ Thanh muốn rút tay về nhất thời lại không thể thoát được.Lục Vân Tạ cong môi nở nụ cười, cúi người gần sát Kỳ Thanh, "Chị dâu, chị của em khuya mới về, chị có muốn em ngủ cùng chị không?"

Hơi thở ái muội quanh quẩn, Lục Vân Tạ cười như không cười nhìn Kỳ Thanh, ánh mắt nhìn đến đôi môi hồng hào của Kỳ Thanh, sau lại ngước mắt nhìn trực diện Kỳ thanh, "Có lẽ, đêm nay chị tôi sẽ không về."

Đây là có ý gì?

Muốn thử xem người chị dâu này có dễ bị câu dẫn hay không hả?Kỳ Thanh không cần nghĩ cũng đã quyết đoán cự tuyệt, "Không cần."

"Không cần?"

Lục Vân Tạ liếc một cái qua ngực Kỳ Thanh, "Chị với chị tôi ở trường hôn môi, chẳng lẽ không có nhu cầu sao?"

Lục Vân Tạ dựa đến gần Kỳ Thanh, ánh mắt lẳng lơ mà nhìn cô, "Chị tôi không ở đây, tôi có thể giúp chị thỏa mãn nhu cầu a."

Cái nhu cầu này, ý là gì nữa vậy.Lục Vân Tạ lại đang phát điên cái gì!Kỳ Thanh đột nhiên thoát ra khỏi tay Vân Tạ, kéo khoảng cách giữa hai người ra, "Lục Vân Tạ, tôi là chị dâu của em."

"Tôi biết a."

Lục Vân Tạ giơ điện thoại lên "Ở đây, tôi có nhiều truyện chị dâu em chồng, chị muốn xem không?"

"..."

Lục Vân Tạ thật sự điên rồi, Lục Uyển Đình mà biết cô xem cái loại này, còn không bị Lục Uyển Đình đánh gãy chân à!"

Tôi không phải loại người mèo mỡ với em chồng."

Kỳ Thanh xoay người trốn vào phòng ngủ, chỉ một cái buổi chiều không gặp đột nhiên lại biến thành cô em chồng biến thái.Lục Vân Tạ thấy bóng dáng hoảng loạn của Kỳ Thanh, trên mặt cười xán lạn, cô đến cửa phòng ngủ, lại trêu đùa Kỳ Thanh, "Chị dâu, chị không trốn được đâu."

Chân Kỳ Thanh lảo đảo, thiếu chút nữa té lăn trên đất, Kỳ Thanh mở cửa cảnh cáo Lục Vân Tạ, "Em lại nói lung tung, tôi sẽ nói chuyện này với chị của em."

Vẫn là cái tên Lục Uyển Đình hữu dụng nhất, nhắc đến người này là nụ cười trên mặt Lục Vân Tạ lập tức biến mất, nháy lại trở thành thỏ con, nhấc tay đầu hàng, "Chị dâu, tôi sai rồi."

Chờ Kỳ Thanh vào phòng, Lục Vân Tạ cũng về phòng mình.Tắm rửa xong nằm trên giường, Kỳ Thanh mở wechat rà soát một vòng bạn bè, nhìn thấy ảnh chụp giấy kết hôn, trái tim nhỏ không tự chủ mà đập gia tốc, cô lại nhớ Lục Uyển Đình.Nhìn bên giường trống rỗng, trên giường chỉ có một mình cô, Lục Uyển Đình không biết khi nào về.Cảm giác trống trải khó chịu, Kỳ Thanh đem chăn kéo lên, lấy cái gối của Lục Uyển Đình ôm vào trong ngực, cái gối có chút hương vị của Lục Uyển Đình, lại không cầm lòng được ôm càng chặt hơn như là ôm Lục Uyển Đình.Lục Vân Tạ nằm ở trên giường, một chân thả xuống giường một chân thì đè lên chăn, đem tóc dài rũ ra sau, nhắn cho Kỳ Thanh [Chị dâu thật sự không cần tiểu thuyết sao?

Mấy cái này do bạn tôi viết, cậu ấy gửi cho tôi bản hoàn chỉnh, đầy đủ thịt nha, không hề cắt giảm.]Kỳ Thanh nhìn thấy ba chữ thị đầy đủ, quản không được cái tay mình mà hỏi Lục Vân Tạ [Thật vậy sao?]Ba chữ này nhìn là tâm muốn động đậy.Lục Vân Tạ liên tục gửi cho cô một cuốn tiểu thuyết, tên chính là cái câu ở ngoài cửa mà Lục Vân Tạ đã nói Kỳ Thanh lại không quản được cái tay mình, nhấn vào tải xuống mở lên Chương 1 câu đầu tiên, khiến cho Kỳ Thanh tắt luôn file, cô với Lục Uyển Đình tám năm không có làm, không đúng...phải nói là cô với Lục Uyển Đình trước nay chưa có làm gì.Thể loại truyện này, Kỳ Thanh thật sự không dám xem.Kỳ Thanh hỏi Lục Vân Tạ [Tác giả là bạn của em?]Lục Vân Tạ: [Vâng, cậu ấy viết rất nhiều tiểu thuyết, đa số là chị dâu và em chồng.]Đối với chị dâu chấp nhất như vậy, chẳng lẻ là luyến chị dâu?Kỳ Thanh lại nhớ đến cuốn tiểu thuyết cô mang từ nhà tới, xốc chăn lên đi xuống giường, lấy từ vali ra cuốn tiểu thuyết, cô vẫn thích xem loại này không có liên quan tới mới quan hệ nào hết.Đem vali cất lại, Kỳ Thanh cầm cuốn sách đi đến mép giường, nhìn kệ sách nhỏ bên giường, đem quyển tiểu thuyết đặt lên đó.Lục Uyển Đình phát hiện trên kệ sách có thêm một quyển, chắc là sẽ tò mò mà xem.Trước kia, cô không dám để Lục Uyển Đình biết cô xem loại truyện này, giờ cô lại muốn Lục Uyển Đình sẽ thấy cái này.

Mỗi lần cứ từng chút từng chút một mà xem mấy cảnh thân mật, làm Lục Uyển Đình tâm ngứa, cơ thể như trong biển lửa, lại không dập tắt được, như vậy cô sẽ là lang băm, làm lão lang băm lấy dược giúp Lục Uyển Đình trừ hoả.Kỳ Thanh nằm lại trên giường, cầm lấy điện thoại mới chỉ rời một lát thôi, Lục Vân Tạ đã gửi cho cô vài cuốn tiểu thuyết.Cô không hiểu được Lục Vân Tạ, Lục Vân Tạ không thích người chị dâu này sao, vì cái gì lại gửi cho cô nhiều tiểu thuyết như vậy, lo lắng cô không được thỏa mãn hay là lo lắng Lục Uyển Đình không được thoả mãn.Tâm tư cô em chồng này thay đổi thất thường làm cho cô không nắm bắt được.Ngẫm lại về Lục Uyển Đình, hai chị em tính tình có chút tương tự nhau, hai người giống như con mèo, thích thử, xù cái móng ra được một chút lại thu lại, đối với chuyện tình cảm cùng như vậy, lúc tưởng được đáp lại thì lại khéo léo lảng tránh.Kỳ Thanh trầm ngâm, trực tiếp hỏi Lục Vân Tạ [Tại sao em lại gửi cho tôi mấy cái này?]Tài xế già Lục Vân Tạ né tránh không trả lời [Chị đừng cho chị tôi biết, đem lịch sử trò chuyện xóa đi.

Tôi đi ngủ, ngủ ngon.]Nói ngủ ngon xong, mở trò chơi ra chơi tiếp.Lòng đang suy nghĩ nên xem hay không xem, nhìn Lục Vân Tạ nhắn lại, đem mấy quyển tiểu thuyết tải xuống, cuối cùng dựa theo yêu cầu của cô, đem lịch sử trò chuyện xóa đi.Kỳ Thanh điều chỉnh một cái tư thế thoải mái, nghiêng người nằm lên giường, trong lòng ngực ôm lấy gối Lục Uyển Đình, lựa chọn một cuốn tiểu thuyết đọc không có những tình tiết cẩu huyết.Bất tri bất giác, đã ngủ quên, Lục Uyển Đình về nhà lúc nào cô cũng không biết.Trên người Lục Uyển Đình mang theo mùi rượu, trong ánh mắt có một chút men say, mở cửa phòng ngủ ra nhìn thấy Kỳ Thanh cuộn tròn trên giường, ánh đèn mờ nhạt từ trên tường chiếu vào người cô, phác họa ra một thân hình uốn lượn phập phồng trong chăn, tâm Lục Uyển Đình có chút ấm áp.Nhẹ nhàng đóng cửa lại, từ từ đi đến gần tới giường, trong tay Kỳ Thanh vẫn còn cầm điện thoại, trong lòng ngực đang ôm cái gối của cô, Lục Uyển Đình có thể tưởng tượng ra được, trước khi cô trở về nhà, Kỳ Thanh đã duy trì tư thế này mà chơi điện thoại.Lục Uyển Đình cúi sát người xuống, nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc đang vươn trên mặt Kỳ Thanh ra sau tai, ánh mắt thâm tình mà nhìn chăm chú người trên giường.Làn da trắng nõn bị ánh đèn cam hắt lên một tầng mềm mại, làm cho người nhìn khó có thể khắc chế lại mà muốn thân mật với cô, đem cô ôm vào trong lòng ngực.Hô hấp Kỳ Thanh ổn định, Lục Uyển Đình nhìn đồng hồ đã 12h, chắc Kỳ Thanh đã ngủ lâu rồi, hiện tại ngủ rất sâu.Lục Uyển Đình nhắm mắt lại, trộm hôn lên môi Kỳ Thanh một cái, lấy cái điện thoại trong tay cô ra, nhẹ nhàng đặt lên tủ đầu giường.Nhớ đến tin nhắn Hà Chỉ đã nhắn cho cô, nói cho cô biết có người chụp được ảnh của cô và Kỳ Thanh hôn nhau ở trường muốn bán cho tòa soạn của cô.

Lục Uyển Đình nhịn được lại hôn lên đôi môi kia một lần nữa.Các cô đã kết hôn, quan hệ hợp pháp, hôn môi tính là cái gì, nếu có bị người ta quay chụp được cảnh thân mật trên giường thì các cô vẫn được pháp luật bảo hộ.Ngoại tình?

Lục Uyển Đình vuốt ve làn da mềm mại trên gương mặt Kỳ Thanh, cùng Kỳ Thanh hôn môi, sao lại bảo là ngoại tình?Sợ mùi rượu làm cho Kỳ Thanh tỉnh, Lục Uyển Đình ngồi ở mép giường không lâu, chỉ nhìn Kỳ Thanh một lúc rồi đi vào phòng tắm.Lục Uyển Đình cố ý mở nước nhỏ nhưng mà tiếng nước vẫn đánh thức người đang ngủ trên giường.Nghe được tiếng nước chảy, Kỳ Thanh mở mắt ra, theo tiếng âm thanh và nhìn vào nhà tắm đôi mắt mơ màng còn buồn ngủ, nhìn thấy đèn phòng tắm sáng lên, có một hình dáng ở trên cửa kính.Lục Uyển Đình đã về.Cơn buồn không chống lại được, mí mắt không chịu đựng được mà khép lại.

Kỳ Thanh nhắm hai mắt lại, nửa tỉnh nửa ngủ nghe tiếng nước trong nhà tắm.Cô cũng không cảm thấy tiếng nước làm cho lỗ tai khó chịu, ngược lại còn có cảm giác năm tháng tĩnh lặng thật ấm áp, tẩy đi mọi mệt mỏi bận rộn, từ trạng thái đang làm việc biến thành ở nhà.Chờ Kỳ Thanh lại ngủ rồi.Lục Uyển Đình xuống dưới lầu sấy tóc, chờ đến trên người không còn hơi nước mới nhẹ nhàng lên giường.Gối đầu của cô vẫn bị Kỳ Thanh ôm vào ngực, Lục Uyển Đình ngồi ở bên người Kỳ Thanh, nâng cánh tay cô lên, nhẹ nhàng từng chút lấy cái gối ra.Một tiếng rên rỉ khẽ truyền đến, động tác của Lục Uyển Đình cứng lại, mất đi cái gối ôm, Kỳ Thanh sờ soạng rồi ôm lấy cô.Lục Uyển Đình đem gối để lên trên, tìm vị trí thoải mái nằm xuống rồi để Kỳ Thanh ôm lấy cô.Kỳ Thanh ôm chặt lấy cô, truyền hơi ấm từ bên người sang cho cô, Lục Uyển Đình nghiêng đầu nhìn Kỳ Thanh, lấy chăn đắp kỹ lên hai người, tắt đi cái đèn còn lại trong phòng, xoay người đem Kỳ Thanh ôm vào trong ngực.Hơi ấm từ lòng ngực biến mất, Kỳ Thanh tỉnh lại trời đã sáng.Cô xoa xoa đôi mắt, chờ cho tỉnh hẳn, cô ngồi dậy.

Trên giường không biết Lục Uyển Đình đã đi từ lúc nào, không có tiếng nước trong nhà tắm phát ra, trong phòng thật an tĩnh.Tối hôm qua, cô ngủ rồi Lục Uyển Đình mới về nhà, cô nhớ lúc Lục Uyển Đình tắm cô có tỉnh là chỉ là không chờ được lại ngủ tiếp.Một đêm không có giao lưu.Kỳ Thanh cho rằng chỉ có tối hôm qua như vậy.

Nhưng không nghĩ tới liên tiếp mấy ngày, Lục Uyển Đình về nhà toàn là lúc cô đã ngủ, rời nhà trước khi cô dậy.Các cô cùng chung một cái chăn, lại không có giao lưu nào cả.

Ban ngày tin nhắn gửi cũng ít ỏi, giống như trở về trạng thái xa lạ.Kỳ Thanh nhịn không được, lấy có vì công việc mà mang theo người đến tập đoàn Lục Thị.Trợ lý Tô thấy cô, ánh mắt có chút vi diệu, "Kỳ tổng đến thật đúng lúc."

Đi theo Kỳ Thanh là Lưu Ngâm chau mày, "Trợ lý Tô có ý gì?

Chúng tôi đến không đúng lúc sao?"

Trợ lý Tô liếc mắt một cái cười nói, "Lục tổng đang ở trong văn phòng tiếp đãi một người khách."

Thấy hai người nhìn cô khó hiểu, trợ lý Tô nhướng mày, "Da trắng xinh đẹp khí chất ngời ngợi, Lục tổng không có tiếp trong phòng khách mà ở văn phòng của mình."

Đều nói đến mức độ này rồi, giám đốc Lưu có thể nghe không hiểu nhưng phu nhân chắc chắn phải hiểu ý tứ này.Lục tổng lén lút gặp người người đẹp khác sau lưng cô!Cách văn phòng Lục Uyển Đình vài bước, Kỳ Thanh dừng bước chân hỏi trợ lý Tô, "Lục tổng cùng người đó nói chuyện bao lâu rồi?"

"Hơn nửa tiếng..."

Lời còn chưa dứt, Kỳ Thanh đã bỏ mặc mấy người vội vàng đi qua, cửa không thèm gõ mà trực tiếp đẩy cửa vào.Quả nhiên là có người đẹp ở trong phòng Lục Uyển Đình, cái này là cực kỳ xinh đẹp, còn cầm lấy tay Lục Uyển Đình xem, nhìn thì không thân mật cho lắm.Nhìn Kỳ Thanh đến, Lục Uyển Đình kinh ngạc "Em sao lại đột nhiên đến đây?"

Kỳ Thanh quét mắt nhìn tay Lục Uyển Đình, tay cô vẫn còn đang trong tay người phụ nữ xa lạ kia, đến giờ còn không thu hồi, Kỳ Thanh híp đôi mắt lại, "Tôi hình như quấy rầy đến hai người rồi thì phải?"

Trợ lý Tô ngăn trợ lý Hoa và giám đốc Lưu lại, "Hai vị, mời đi bên này."

Hoa Cẩm Nghiên và Lưu Ngâm liếc nhau.

Giọng nói của Kỳ tổng không lớn không nhỏ nhưng ai cũng nghe được, nghe ra giọng nói lạnh lùng, hai người thức thời mà đến phòng khách với trợ lý Tô.
 
[Bhtt][Edit][Hoàn] Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?
Chương 49: Nhẫn


Mấy ngày nay, cô không có giáp mặt với Kỳ Thanh, thấy Kỳ Thanh đến, lực chú ý của cô đều dồn đến đó, đến khi Kỳ Thanh mở miệng, Lục Uyển Đình mới phản ứng, tay của mình còn ở trên tay người ta.Lục Uyển Đình vội vàng thu hồi tay lại đứng lên, Kỳ Thanh đi đến cạnh hai người mà đánh giá người phụ nữ da trắng xinh đẹp khí chất cao lãnh, cười lạnh, "Lục tổng vội vội vàng vàng, hoá ra là vội yêu đương."

Giọng nói rất kỳ quái đầy sát khí.Từ Diệp Bạch cảm giác kỳ quái, "Lục tổng không phải kết hôn rồi sao?"

A, còn biết Lục Uyển Đình kết hôn?

Biết mà còn sờ tay người ta!Lục Uyển Đình nhìn ra được Kỳ Thanh tức giận, nhịn không được mà cười.Còn dám cười nữa!

Kỳ Thanh tức giận muốn xốc cái bàn lên.Lục Uyển Đình đến cạnh Kỳ Thanh nắm lấy tay cô, hướng đến Từ Diệp Bạch mà giới thiệu, "Diệp Bạch, vị này chính là phu nhân của tôi, Kỳ Thanh."

Nghiêng đầu nhìn Kỳ Thanh, không che dấu mà lôi cô ra, đem thân phận của cô nói cho người phụ nữ trước mắt lại, "Cô ấy chính là nhà thiết kế tôi đã nói trước đó, Từ Diệp Bạch mới từ nước ngoài trở về."

Nhà thiết kế từ nước ngoài làm cho Kỳ Thanh nhớ lại, lúc ở Tấn Thiên Lục Uyển Đình đã có nói qua là có hẹn với nhà thiết kế trang sức làm nhẫn.

Tuần sau về nước.Nói tuần sau chính là hiện tại.Đối với ánh mắt ôn nhu của Lục Uyển Đình, Kỳ Thanh cảm giác xấu hổ.

Cô vừa mới cho là Lục Uyển Đình lén lút cô đi hẹn hò với người đẹp yêu đương.Đều là do trợ lý Tô, nói những lời nói sâu xa.Nghĩ đi nghĩ lại, không đúng a, lúc cô vừa vào, vị thiết kế này cầm tay Lục Uyển Đình, ái muội mà sờ tới sờ lui, thoạt nhìn rất thân mật, ai nhìn thấy cũng đều cảm thấy hai người có quan hệ ái muội với nhau."

Phu nhân thật xinh đẹp."

Giọng nói Từ Diệp Bạch dịu dàng dễ nghe, tốc độ nói thong thả, cô mặc quần ống rộng, ở phía mặc một cái áo sơ mi trắng, thiết kế độc đáo tay áo chỉ có một nửa, đứng lên thì thấp hơn Kỳ Thanh nửa cái đầu, ánh mắt dừng trên người Kỳ Thanh đảo qua đảo lại cuối cùng ngừng ở tay trái cô."

Ngón tay cũng thật đẹp, giống như Lục tổng, trắng nõn, khớp xương rõ ràng, thon dài."

"Hai người đang xem ngón tay?"

Loại xem ngón tay này, sao lại có cảm giác hụt hẫng.Lục Uyển Đình nắm lấy tay Kỳ Thanh kéo cô ngồi xuống bên cạnh, cười nói, "Cô ấy đang dựa vào tay chúng ta để thiết kế nhẫn."

Từ Diệp Bạch đưa lòng bàn tay ra trước Kỳ Thanh, "Tay Lục tổng tôi đã xem xong rồi, vừa hay phu nhân ở đây, có thể để tôi xem được không?"

Nụ cười thật thân thiện, không giống Dương Châm động một tí là cao ngạo, không hề có tính tình kỳ quái, làm người ta theo bản năng mà đối chiếu với Dương Châm.Kỳ Thanh đặt bàn tay lên trên bàn tay Từ Diệp Bạch, Từ Diệp Bạch nắm lấy tay cô, một cái tay khác nắm lấy ngón giữa của Kỳ Thanh, từng tấc từng tấc một mà niết ngón tay.Ngón tay là nơi mẫn cảm, Kỳ Thanh muốn rút tay lại, Lục Uyển Đình chau mày nhìn Từ Diệp Bạch đang chăm chú xem ngón tay Kỳ Thanh, cảm giác như có người xâm phạm lãnh địa của mình.Xem tay cô chỉ một chút xíu vậy mà xem tay Kỳ Thanh lâu như vậy?Không cao hứng.Kỳ Thanh nhìn ngón giữa của mình, sinh ra nghi ngờ, "Nhẫn thiết kế mang ngón giữa sao?"

Nhẫn cưới hẳn là mang ngón áp út đi chứ nhỉ?Từ Diệp Bạch cười cười, "Không, nhẫn mang ở ngón áp út."

Nói xong lại niết ngón tay áp út của Kỳ Thanh.Mới vừa đụng một tí, Lục Uyển Đình đã đem tay Kỳ Thanh kéo lại, vẻ mặt lạnh nhạt mà nói, "Tay Kỳ Thanh và tôi giống nhau, số 11."

Sờ nữa thì thật sự cô không chịu được mà sẽ bùng nổ mất.Từ Diệp Bạch vuốt ve chính ngón tay cô, cảm thụ lại chút cảm xúc và hơi ấm của Kỳ Thanh còn lưu lại ở tay cô.

Linh cảm đến thật nhanh, chỉ mới đó mà cô đã biết sẽ thiết kế như thế nào, "Hai người muốn kiểu như thế, kiểu đơn giản hay là xa hoa sang trọng?"

Trong đầu đã phát hoạ ra vài đôi nhẫn, chỉ cần cô trở về cầm bút vẽ ra thôi.Cửa văn phòng vẫn đang mở, trợ lý Tô đem Hoa Cẩm Nghiên và Lưu Ngâm đến phòng khách để tiếp đón 2 người, trà cũng đã uống hết một ly, người vẫn chưa thấy quay lại, giám đốc Lưu khó chịu mà thúc giục cô đến hỏi thử khi nào Kỳ tổng và Lục tổng lại đây.Trợ lý Tô đứng ở cửa gõ gõ cửa, cắt ngang cuộc nói chuyện của ba người trong văn phòng, "Lục tổng, Kỳ tổng, giám đốc Lưu với trợ lý Hoa đang chờ hai người."

Lén nhìn sắc mặt của phu nhân, thật ngoài dự đoán, sắc mặt của phu nhân rất tốt, vẻ mặt ôn hoà.Lục Uyển Đình đang xác định các chi tiết của nhẫn, nghe người ngoài cửa nói vậy liền nhìn sang Kỳ Thanh, Kỳ Thanh mang theo trợ lý và giám đốc lại đây?Cô hỏi Kỳ Thanh, "Em không phải tới tìm tôi?"

Từ Diệp Bạch uống miếng nước để thông cổ, thuận tiện quan sát xem đôi thê thê này có ý tứ gì."

Là tìm chị."

Kỳ Thanh lo sợ bất an, có người ngoài ở đây, cô ngập ngừng nói cho Lục Uyển Đình nghe, chính là cô mượn việc công để tới đây làm việc tư, "Nghiên cứu có phát hiện ra mấy vấn đề, giám đốc Lưu muốn sang đây hỏi ý kiến chị, xem sửa chữa như thế nào."

Lại là việc công.Lần trước mang theo hai giám đốc qua đây để tìm cô nói chuyện hợp tác, lúc này lại mang theo trợ lý và giám đốc đến đây tìm cô.

Lại nói nghiên cứu có vấn đề.Sắc mặt Lục Uyển Đình không tốt lắm, trầm mặc mà nhìn Kỳ Thanh.Kỳ Thanh thấy vậy nhanh chóng lấy lòng cô cười bảo với trợ lý Tô, "Trợ lý Tô, cô giúp tôi nói trợ lý của tôi với giám đốc Lưu về công ty đi, nói với hai người đó, tôi và Lục tổng đã làm việc với nhau rồi."

Trợ lý Tô vẫn không đi, chờ Lục Uyển Đình gật đầu lúc này mới đáp lại, "Được."

Lúc đi thuận tay đóng cửa lại giúp các cô."

Nghe ra hình như phu nhân và Lục tổng trên phương diện làm ăn là đối tác của nhau?"

Từ Diệp Bạch buông chén trà, càng cảm thấy hai người có gì đó thú vị.Lóe hôn thì thôi không nói, còn dưới mắt nhân viên còn âm thầm đẩy đưa với nhau."

Thiết kế Từ vẫn nên chú ý đến việc thiết kế nhẫn như thế nào đi."

Từ sau khi Kỳ Thanh tới, thái độ của Lục Uyển Đình đối với Từ Diệp Bạch từ mùa xuân muôn hoa nở trở thành mùa đông cây khô lá rụng."

Thiết kế tổng thể tôi và Kỳ Thanh đã nói ra hết, chi tiết phác thảo thì cô thiết kế ra đi, sau chúng ta lại nói tiếp."

Ý cô là muốn tiễn khách."

Tôi đã có linh cảm, ngày mai có thể đem bản thiết kế cho hai người xem."

Từ Diệp Bạch lấy túi xách nói, "Muốn sửa cái gì thì nhắn tin cho tôi, đừng có gọi điện thoại."

Hôm qua, cô mới về nước, múi giờ còn bị lệch cho nên hiện tại có hơi mệt.Lục Uyển Đình tiễn Từ Diệp Bạch ra cửa, gọi thư ký Phó đưa cô xuốngXoay người nhìn Kỳ Thanh ở sofa, Lục Uyển Đình đóng cửa thuận tay khóa cửa lại, "Kỳ tổng muốn cùng tôi giải quyết vấn đề gì nhỉ?"

Kỳ Thanh mím môi, giống như oán phụ phòng tiêu gối chiếc, ánh mắt u oán, "Chị mấy ngày nay bận cái gì?

Bận đến bóng người còn không thấy.

Chị khi nào về khi nào đi, em cũng không biết."

Trên bàn làm việc lớn, chất đầy văn kiện tư liệu cần xử lý, Kỳ Thanh nhìn qua, ánh mắt lại nhìn Lục Uyển Đình, Lục Uyển Đình đi đến gần cô.

Khi Lục Uyển Đình đến rồi Kỳ Thanh mới thấy được sự mệt mỏi trên gương mặt ấy.Mấy câu chất vấn dường như biến thành đau lòng, "Rất mệt sao?"

Cô vuốt ve mặt Lục Uyển Đình, lòng bàn tay dán lên gương mặt đó, có chút lạnh.Người trước mắt nhắm mắt lại, hướng về phía Kỳ Thanh tựa lên vai, Kỳ Thanh giang hai tay ôm lấy Lục Uyển Đình, Lục Uyển Đình nắm lấy góc áo của cô, không giấu được sự mệt mỏi trong giọng nói, ở bên tai Kỳ Thanh nói, "Đúng vậy, rất mệt.

Công việc thật nhiều."

Lục Uyển Đình đem toàn thân mình giao cho Kỳ Thanh, ngửi được hương thơm thanh mát trên người Kỳ Thanh, cảm thấy nhẹ nhàng mà dỡ phòng bị xuống, "Em còn nhớ tập đoàn Trường Thạch sao?

Công ty chúng ta cùng với Trường Thạch và Thêm Phong cùng nhau hợp tác đầu tư một hạng mục bất động sản, có xảy ra chút vấn đề."

"Hạng mục bất động sản?"

Kỳ Thanh ôm lấy Lục Uyển Đình, nhẹ nhàng vuốt phía sau lưng cô, "Khủng hoảng tài chính xong, thị trường bất động sản rơi vào tình trạng đóng băng, đã nhiều năm rồi không thấy khởi sắc, như thế nào mà lại đầu tư phát triển hạng mục mới vậy?"

"Đóng băng rồi có thể rã đông, sau đó thị trường bất động sản sẽ khởi sắc."

Cằm Lục Uyển Đình cọ cọ lên vai Kỳ Thanh, nghiêng đầu chôn ở cổ cô, "Còn thêm hạng mục với tập đoàn Thêm Phong cũng xảy ra vấn đề nữa."

Hơi thở nóng rực phả lên cổ cô, mang chút tê dại ngứa, Kỳ Thanh càng ôm chặt lấy Lục Uyển Đình, lúc này cô không có nghĩ đến gì khác ngoài việc đau lòng cho Lục Uyển Đình.Cái loại cảm giác xa xôi lại thêm bất lực, cô chỉ có một Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật, trong tay Lục Uyển Đình lại là cả một tập đoàn Lục Thị to lớn như vậy, cô muốn giúp Lục Uyển Đình nhưng mà không làm được."

Đừng lo lắng, tôi đều có thể xử lý được."

Lục Uyển Đình giống như cảm nhận được tâm tình của Kỳ Thanh, có thể đoán được cô đang nghĩ cái gì, Kỳ Thanh thoải mái hỏi, "Vậy em có thể làm gì cho chị?"

"Em a..."

Giọng nói ôn nhu của Lục Uyển Đình như nước chảy bên tai Kỳ Thanh, làm tâm cô loạn cả lên, "Việc em phải làm, chính là làm cho tôi thích em."

Không biết là do ảo giác hay do cô nghĩ nhiều, Kỳ Thanh cảm thấy lúc Lục Uyển Đình nói câu kia, mỗi một thanh âm đều nặng hơn có ý nhấn mạnh.Khẳng định là cô nghĩ nhiều rồi, cô mấy ngày nay đều xem tiểu thuyết Lục Vân Tạ gửi cho cô để chờ Lục Uyển Đình về, xem có vẻ nhiều cho nên có chút loạn tưởng.Giống như ngày hôm qua mở họp, trợ lý Hoa cầm ổ cứng khom lưng ghé lên trên bàn, cắm đi cắm lại đều không vào được, rồi nói với cô, "Cái này không đúng, chen vào không lọt."

Cô lại nghĩ đến chuyện vớ vẩn khác."

Vậy hiện tại, chị không thích em à?"

Trái tim lại đập rộn lên, từng nhịp đập mạnh áp lên cơ thể của đối phương.Lục Uyển Đình cong môi cười, "Em có cảm giác sao?"

Hơi thở ấm áp cứ từng chút một quanh quẩn ở tai Kỳ Thanh, Lục Uyển Đình trả lời cô.

"Có thích một chút."

Có chỗ nào mà thích một chút chứ, rõ ràng cái thích nó ngấm vào cơ thể đi theo từng mạch máu, thâm nhập vào sâu trong mỗi tế bào.Cô làm cho Kỳ Thanh bị mê hoặc, Lục Uyển Đình buông cô ra, vòng qua bàn làm việc làm ra vẻ đứng đắn ngồi trên ghế làm việc, nhìn Kỳ Thanh mà cười nhạt, "Kỳ tổng, không ngại tôi một bên xử lý công việc một bên giải quyết vấn đề nghiên cứu chứ?"

Lục Uyển Đình nói rồi mở một văn kiện ra xem.Lục Uyển Đình như thế nào lại đốt lửa rồi không chịu dập lửa!Thấy người ta nhẫn thì càng làm càn.Ở đây là văn phòng, trên bàn còn có nhiều văn kiện, trong đầu Kỳ Thanh muốn nhào qua đem ấn Lục tổng ở trên bàn, nhưng mà cảm giác được sẽ không làm được, lại nghĩ đến cảnh bị Lục tổng ấn ở trên bàn lại càng phi thực tế."

Không ngại."

Kỳ Thanh khó khăn mà trả lời, đứng một chỗ lâu, tim mới hoãn lại rồi tới đó.Kỳ Thanh ở bên kia làm việc mà ngồi xuống, nhìn mặt bàn hỗn độn, "Thật ra, vấn đề nghiên cứu không có gì, là em muốn gặp chị thôi."

Nhìn Lục Uyển Đình đang nghiêm túc làm việc, Kỳ Thanh nói, "Là em nhớ chị."

Ánh mắt Lục Uyển Đình ngẩn ra, cô ngẩng đầu hai ánh mắt dung hợp với nhau "Kia... em muốn ở đây cùng tôi không?"

Từ trong đống văn kiện kia rút ra một tập văn kiện thật dày tầm một trăm trang đưa cho Kỳ Thanh, "Đây là các hạng mục đầu tư đã xong, từ lúc bắt đầu hợp tác cho đến hoàn thành, mỗi một hạng mục đều có quá trình được lưu giữ trong này."

Kỳ Thanh mở tư liệu ra, trang đầu không có gì nhiều lắm, chỉ có chữ viết tay tên Lục Uyển Đình ở trên đó, nét chữ thanh tú nước chảy mây trôi."

Chị muốn em xem tài liệu này với chị?"

"Những tư liệu này sẽ có ích đối với sự phát triển trong tương lai của công ty em."

Lục Uyển Đình mở ipad ra, xác định xem lịch trình làm việc hôm nay.Hôm nay, vẫn bận như thường ngày, chỉ có lúc này mới có thời gian ở cùng Kỳ Thanh.Kỳ Thanh từ ống đựng bút lấy ra một cây bút kim màu đen, Lục Uyển Đình thấy thế liền kéo ngăn kéo ra, mắt nhìn vào ngăn kéo lấy một cái hộp nhung màu đen ra.

Đặt lên bàn mở ra thì bên trong là một cây bút kim màu trắng đưa cho Kỳ Thanh, "Em dùng cái này đi."

"Sao vậy?"

Kỳ Thanh đem cây bút mới lấy ra thả vào trong ống được, tiếp nhận cây bút của Lục Uyển Đình, cầm lấy, nhìn nhãn hiệu trên cây bút mới phát hiện nhãn hiệu bút này cô hay dùng.Lục Uyển Đình đóng ngăn kéo lại, cúi đầu nói, "Hôm trước đến công ty em, tôi nhìn thấy bút trên bàn của em đều loại này."

"Chị mua riêng cho em à?"

Kỳ Thanh vui vẻ hỏi.Lục Uyển Đình phủ nhận, "Không phải, mua từ lâu rồi vẫn luôn để trong ngăn kéo không dùng."

"Thật sự không phải là mua riêng cho em à?"

Kỳ Thanh nhìn qua thân bút, thấy mực đã được bơm đầy, "Mực này được bơm khi nào vậy?"

Kỳ Thanh cấm lấy một tờ giấy viết lên thử, đường nét suôn mượt, tự nhiên, chắc mực được bơm chưa bao lâu."

Mấy ngày hôm trước."

Lục Uyển Đình ký một phần văn kiện rồi để qua một bên, Kỳ Thanh đã mở tư liệu cô đưa cho, nhìn thấy Kỳ Thanh nghiêm túc xem, cô không cầm lòng được mà cười.Ánh mắt đảo qua bàn tay của Kỳ Thanh, trên đó không có mang bất cứ cái gì, "Ngày mai, em còn lại đây không?

Sau khi xác định bản thiết kế nhẫn, Diệp Bạch có thể làm nhẫn cho chúng ta xong trong ba ngày."

"Cô ấy không phải là nhà thiết kế sao, còn làm nhẫn thủ công nữa à?"

"Cô ấy thích chính mình tự tay làm ra những món đồ do cô ấy thiết kế."

Tựa như nhớ tới cái gì, Lục Uyển Đình buông cây bút trong tay, nắm lấy ngón tay trái của Kỳ Thanh hỏi cô, "Lúc Diệp Bạch chạm vào ngón tay em, em có cảm giác gì?"

Cô nói xong, cũng làm động tác giống như Diệp Bạch niết lấy ngón tay áp út của Kỳ Thanh, theo khớp xương niết đến đầu ngón tay, giống như đang tháo một cái nhẫn trên tay Kỳ Thanh xuống vậy.Rõ ràng là động tác giống nhau nhưng Lục Uyển Đình lại làm cảm giác quá câu dẫn."

Em muốn rút tay lại."

Kỳ Thanh trở tay bắt lấy tay Lục Uyển Đình lại, sắc mặt như được đánh thêm một tầng má hồng, ánh mắt rực rỡ nhìn Lục Uyển Đình, ngực phập phồng hỏi lại Lục Uyển Đình, "Chị thì sao, lúc cô ấy chạm vào tay chị, chị có cảm giác gì?"

"Không có cảm giác gì, khi đó tôi chỉ suy nghĩ tới lúc tôi và em mang nhẫn."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back