Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã

[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 60


Beta: Bing.Chương 60:Lúc Hứa Chiêu Đệ đến cửa phòng bệnh Thi Vân Dạng, hít sâu một hơi mới chuẩn bị gõ cửa phòng bệnh, bởi vì bây giờ nàng không biết lấy tâm tình gì đối mặt với Thi Vân Dạng.Đang lúc nội tâm Thi Vân Dạng chờ đến mức buồn bực, cô rốt cục nghe được tiếng gõ cửa ngoài phòng bệnh."

Chắc là Hứa Chiêu Đệ."

Tần Vãn Thư đứng dậy đi mở cửa."

Tần tiểu thư."

Hứa Chiêu Đệ xấu hổ chào hỏi Tần Vãn Thư."

Chiêu Đệ gọi tôi là Vãn Thư là tốt rồi."

Tần Vãn Thư hết sức thân thiện nói.Hứa Chiêu Đệ cảm thấy mặc dù Tần đại tiểu thư không ra vẻ gì, lại hết sức thân thiện, nhưng là nàng luôn cảm thấy gọi trực tiếp hai chữ Vãn Thư quá mức thân mật, bây giờ nàng không gọi ra miệng, luôn cảm thấy xấu hổ, vì người này so với mình quá cao.

Nàng thích cô gái như Tần Vãn Thư là không sai, nhưng là luôn cảm thấy tám trăm năm cũng không thể với tới người này, mà nàng lại vô tình đi kết giao.Nói thật, lúc cùng Phương Phương ở chung một chỗ, coi như nàng biết Phương Phương và mình không phải là người của một thế giới, chẳng qua là nàng cảm thấy sớm muộn Phương Phương cũng sẽ rời đi, nên cũng không có cảm giác là mình với cao.

Tần Vãn Thư đem đến cảm giác cho nàng cao quá mức, không thể leo tới được, đại khái nàng cảm thấy cô gái nào đứng trước Tần Vãn Thư đều là không có tố dưỡng bằng.Thi Vân Dạng thấy sắc mặt Hứa Chiêu Đệ ửng đỏ, lộ ra bộ dáng xấu hổ, làm Thi Vân Dạng có cảm giác như gặp quỷ.

Hứa Chiêu Đệ chưa từng đỏ mặt với mình bao giờ, giờ lại đỏ mặt với Tần Vãn Thư là có ý gì?

Người này sẽ không thích Tần Vãn Thư đi, đúng là đồ lăng nhăng, cho đến bây giờ đều là cô lăng nhăng, chưa có người nào quen cô dám lăng nhăng bên ngoài, nghĩ đến đây, Thi Vân Dạng liền nổi giận.Hứa Chiêu Đệ nhìn Tần Vãn Thư cười cười, không trả lời."

Mau vào đi."

Tần Vãn Thư đối với chuyện Hứa Chiêu Đệ không nói gì cũng không sao, mà dời đi đề tài khác.Hứa Chiêu Đệ vào phòng, nhìn về phía Thi Vân Dạng, nàng có thể cảm giác được Thi Vân Dạng hình như không vui vẻ."

Chiêu Đệ đến, có chị ấy chăm sóc cậu, vậy tôi về trước."

Tần Vãn Thư nói với Thi Vân Dạng."

Uhm."

Thi Vân Dạng ừ một tiếng, cuối cùng cũng cho Tần Vãn Thư đi về."

Vậy làm phiền Chiêu Đệ chăm sóc Vân Dạng."

Tần Vãn Thư nói với Hứa Chiêu Đệ nói."

Tôi sẽ chăm sóc nàng."

Hứa Chiêu Đệ trả lời.Sau khi Tần Vãn Thư rời đi, trong phòng cũng chỉ còn lại hai người Hứa Chiêu Đệ và Thi Vân Dạng."

Tần Vãn Thư sẽ không coi trọng cô."

Hứa Chiêu Đệ chưa kịp tỉnh táo, Thi Vân Dạng lạnh như băng nói với Hứa Chiêu Đệ trước."

Cái gì?"

Hứa Chiêu Đệ không hiểu vì sao Thi Vân Dạng phải nhắc đến Tần Vãn Thư, còn nói lời không hiểu được như vậy, thái độ cũng đặc biệt lạnh như băng.

Hứa Chiêu Đệ đang nhắc nhở mình, người này không phải là Phương Phương, chẳng qua là Thi Vân Dạng thôi, nghĩ đến như vậy, Hứa Chiêu Đệ cảm giác tốt hơn vừa rồi rất nhiều."

Cô biết tôi gọi cô tới vì chuyện gì không?"

Thi Vân Dạng cũng cảm thấy mình có chút phản ứng hơi quá, coi như Hứa Chiêu Đệ có ý gì với Tần Vãn Thư thì cũng không liên quan đến mình."

Nghe Tần tiểu thư nói, cô muốn tôi bồi thường, cô cần tôi bồi thường như thế nào?"

Hứa Chiêu Đệ gật đầu nói."

Cô thường nổi sao?"

Giọng nói Thi Vân Dạng khinh bỉ hỏi ngược lại."

Cô biết rõ tôi không thường nổi, vậy gọi tôi đến có mục đích gì?"

Hứa Chiêu Đệ hỏi lại, đối với thái độ đả thương người của Thi Vân Dạng, cũng không có phản ứng gì quá lớn.Cũng bởi vì Hứa Chiêu Đệ làm ra bộ dáng một người gây họa, nhưng lại hoàn toàn không lộ ra nửa điểm khổ sở, cũng không phải thái độ đã từng là bạn gái mình, làm cho Thi Vân Dạng lại càng không vui."

Thế nào là sao, cô đụng tôi bị thương, còn ra vẻ 'tôi không thường nổi', muốn ăn vạ sao?"

Thi Vân Dạng từ trên giường đứng lên, đến trước mặt Hứa Chiêu Đệ chất vấn."

Tôi không có chối bỏ trách nhiệm, mặc dù bây giờ tôi có thể không thường nổi số tiền trị thương của cô, nhưng chỉ cần cô nói ra, vô luận là bao nhiêu tiền, tôi cũng sẽ cố gắng kiếm tiền từ từ trả lại cho cô, trừ như vậy ra, tôi cũng không có bất kỳ biện pháp nào."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy ngoại trừ bồi thường kinh tế, không biết mình còn có thể lấy cái gì bồi thường Thi Vân Dạng, hiển nhiên là Thi Vân Dạng đối với chút tiền này càng nhìn càng thấy không thuận mắt."

Còn có thể đưa em trai cô đi ngồi tù."

Thi Vân Dạng nhớ rõ người đụng mình ngày đó là Hứa Thừa Tông, không phải Hứa Chiêu Đệ, nên cô cố ý hù dọa Hứa Chiêu Đệ, thái độ Hứa Chiêu Đệ đối với cô không mặn không nhạt, lần này để xem bình tĩnh nữa được không."

Là tôi đụng cô, không liên quan đến em trai tôi."

Hứa Chiêu Đệ cau mày nói, nàng càng xác định Phương Phương thật không ở đây, nếu không cũng sẽ không như vậy."

Cô thay em trai mình chịu tội, coi như bao che, Bồ Tát quá giang tự thân khó bảo toàn, hai người các cô ai cũng không trốn thoát."

Cô tin tưởng Hứa Chiêu Đệ không biết nhiều đến pháp luật chuyên nghiệp, cho nên nghiêm trọng hù dọa Hứa Chiêu Đệ."

Vậy cô định như thế nào mới bỏ qua cho em trai tôi?"

Giọng nói Hứa Chiêu Đệ có chút chật vật hỏi, đối với Thi Vân Dạng hoàn toàn xa lạ này, trong lòng Hứa Chiêu Đệ cũng hoàn toàn không để tâm, nhưng không nể mặt cũng không được, nàng cũng sợ em trai mình thực sự bị Thi Vân Dạng đưa vào tù."

Mấy ngày tới cô đến bệnh viện chăm sóc tôi, phục vụ tôi tốt đi đã rồi nói sau."

Thi Vân Dạng nheo mắt nói, cô cảm thấy Hứa Chiêu Đệ là người thân của người gây ra tai nạn cho mình, xem như là làm nghĩa vụ với mình cũng được."

Không có vấn đề."

Hứa Chiêu Đệ tưởng rằng Thi Vân Dạng muốn cái gì không thể hoàn thành, nghe Thi Vân Dạng nói lên yêu cầu chăm sóc cô, Hứa Chiêu Đệ mới biết vừa rồi mình đã trải qua một cuộc kinh hãi."

Chẳng qua tôi càng nghĩ càng cảm thấy, để cho người gây họa tiêu dao ngoài vòng pháp luật, không chịu nửa điểm trách nhiệm nào là quá mức tiện nghi các người."

Thi Vân Dạng muốn bỏ đi hiềm nghi lên tiếng."

Chỉ cần cô nói, nếu tôi có thể làm được, nhất định sẽ làm."

Ngay từ đầu mình cũng đâu có từ chối trách nhiệm, là Thi Vân Dạng không muốn nhìn thấy mình mà thôi.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 61


Beta: Bing.Chương 61:"Vậy bây giờ tôi đói bụng rồi, cô nấu cơm cho tôi ăn đi."

Thi Vân Dạng cảm thấy nấu nướng là một trong số không nhiều ưu điểm của Hứa Chiêu Đệ, mặc dù trong phòng VIP có hộ lý nấu ăn, đồ ăn cũng không khó ăn, nhưng là cô thực muốn ăn một bữa ăn gia đình bình thường do Hứa Chiêu Đệ làm.

Nấu ăn có điểm đặc biệt, coi như là cùng một món ăn, hai đầu bếp khác nhau sẽ làm ra mùi vị không giống nhau."

Đây là bệnh viện, muốn nấu món gi?"

Mặt Hứa Chiêu Đệ lộ vẻ khó xử hỏi."

Cách đây 300m có siêu thị, cô đi mua lò vi sóng, mua nồi chảo, mua thực phẩm đi, mua đồ ăn gì cũng được, tất cả đều phải là loại tốt nhất, cô đi mua ngay bây giờ cho tôi."

Thi Vân Dạng nói giọng phân phó với Hứa Chiêu Đệ giống như người giúp việc."

Vậy cô muốn ăn cái gì?"

Mặc dù Hứa Chiêu Đệ không biết bệnh viện có nấu cơm được không, nhưng nếu là Thi Vân Dạng muốn làm như vậy, nàng cũng chỉ có thể làm theo, hy vọng lát nữa nàng mua những thứ này bước vào sẽ không bị an ninh ngoài phòng VIP cản lại."

Gì cũng được."

Thi Vân Dạng không có tính nhẫn nại nói."

Vậy tôi đi mua trước."

Hứa Chiêu Đệ xoay người muốn rời khỏi phòng bệnh."

Chờ chút, tấm thẻ này cho cô, không có mật khẩu."

Thi Vân Dạng cầm một tấm thẻ từ đưa cho Hứa Chiêu Đệ.

Hứa Chiêu Đệ nghèo như vậy, đoán chừng một bữa cơm của mình cũng có thể để nàng phá sản, chẳng qua bây giờ Hứa Chiêu Đệ đi ra ngoài cũng chỉ có thể mua được những thứ đồ ăn bình thường, không mua được cái gì đặc biệt, bất quá cô cũng nghi ngờ, mấy món đồ ăn đặc biệt gì, Hứa Chiêu Đệ chắc cũng sẽ không đi mua đâu."

Không cần."

Hứa Chiêu Đệ hiểu rõ, những thứ này đều là tiêu xài bình thường, cũng không tốn bao nhiêu tiền."

Đây là tôi mua cho mình, cũng không phải cho cô xài, cô cũng đừng có mừng."

Thi Vân Dạng không khách khí nói."

À."

Hứa Chiêu Đệ ngoan ngoãn nhận lấy thẻ từ Thi Vân Dạng đưa tới."

Cô có thể đi mua, trong vòng 45 phút phải mua xong quay về, quá một phút cũng không được."

Đi bộ 15 phút, chỉ mua những thứ cần thiết, nửa tiếng là đủ rồi, Thi Vân Dạng cũng không hy vọng Hứa Chiêu Đệ chậm chậm chạp chạp để mình chờ nàng."

Tôi sẽ mau về sớm."

Dù sao cũng là chỗ xa lạ, Hứa Chiêu Đệ cũng không xác định là mình có thể quay lại trong vòng 45 phút hay không.Hứa Chiêu Đệ rời đi, Thi Vân Dạng một người không có ai trò chuyện, bất quá tâm tình của cô lại có chút không giống bình thường, có điểm mong chờ Hứa Chiêu Đệ nhanh chóng trở lại một chút, cô chỉ thừa nhận mình là mong đợi cơm Hứa Chiêu Đệ làm.Lúc Hứa Chiêu Đệ trở lại, quả nhiên thiếu chút nữa liền không thể đi vào, lò vi sóng, nồi cơm điện, bếp gas, thực phẩm gia vị, hai tay xách đầy đồ, cũng sắp che hết bản thân gầy yếu của mình, quả nhiên bị an ninh chặn lại, cũng may một người khác từng thấy nàng đi vào liền cho đi.Thi Vân Dạng vẫn luôn nhìn đồng hồ, lại tới trễ, người này nghiện tới trễ sao, thật là người không biết nhìn thời gian mà, Thi Vân Dạng bất mãn nghĩ đến.Đại khái là sau 50 phút, Hứa Chiêu Đệ trở lại."

Lại đến trễ 5 phút, cô biết không?"

Hứa Chiêu Đệ vừa vào cửa Thi Vân Dạng đã chặn đầu chất vấn."

Đồ nhiều quá, phải dùng sức nhiều hơn một chút."

Hứa Chiêu Đệ giải thích."

Cô không nhờ giao hàng sao?

Lại không tiêu tiền tự mình cầm về đây?

Cho nên nói nghèo chính là nghèo, suy nghĩ cũng không biết linh hoạt một chút, trên đời này không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được."

Thi Vân Dạng chê bai nói, cô cũng tự thấy hai tay Hứa Chiêu Đệ cầm đầy đồ, mặc dù trong lòng thư thái một chút, nhưng vẫn còn độc miệng muốn chết."

Lúc ấy không nghĩ đến."

Hứa Chiêu Đệ nhỏ giọng nói, trước kia nàng cảm thấy Phương Phương nói chuyện rất khó chịu, hiển nhiên vị Thi tiểu thư này còn sâu hơn một bậc."

Bỏ đi, cô nhanh đi làm cơm đi, tôi cũng sắp chết đói rồi."

Hứa Chiêu Đệ dáng vẻ ngơ ngác buồn buồn, Thi Vân Dạng lại có cảm giác như mấy câu mình nói đều giống như khi dễ người đàng hoàng, vì vậy cũng chỉ nhanh chóng thúc giục nàng nhanh đi làm cơm."

Ừm."

Hứa Chiêu Đệ không nói nhiều, ngoan ngoãn đi làm cơm.Thi Vân Dạng nhìn dáng vẻ Hứa Chiêu Đệ bắt đầu bận rộn vo gạo rửa rau, mặc dù thái độ của Hứa Chiêu Đệ hết sức thuận theo cô, nhưng Thi Vân Dạng cũng có thể cảm giác được nàng đối với mình bây giờ và trước kia không giống nhau.Đang lúc Hứa Chiêu Đệ lấy dấm đường, Thi ba cũng Tần Đằng không hẹn mà cùng đi vào, bọn họ vừa lúc đụng nhau trong thang máy.Cho nên khi Thi ba và Tần Đằng thấy Hứa Chiêu Đệ ở phòng bệnh, phản ứng hết sức khác biệt, đặc biệt là Hứa Chiêu Đệ vẫn đứng ngoài ban công làm thức ăn, kiên trì như kiểu lọt nhầm vào ảo giác.

Hai người nhìn Hứa Chiêu Đệ một chút, lại nhìn Thi Vân Dạng một cái, Thi Vân Dạng đang ngồi trên giường, xem tạp chí, thỉnh thoảng nhìn về phía ban công, dáng vẻ nghiểm nhiên là đang chờ dọn cơm ăn."

Vậy là chuyện gì?"

Thi ba hỏi ra nghi vấn của mình trước tiên, con gái bảo bối của ông gọi người gây họa đến đây làm thức ăn, vừa hát vừa chờ?

Sao ông có cảm giác như rơi vào sương mù, luôn cảm thấy kể từ sau khi con gái mình trở mình, hình như có chút không bình thường."

Cơm bệnh viện không hợp khẩu vị?"

Tần Đằng chỉ có thể đoán được đến như vậy, mặc dù hắn cũng không thể hiểu sao Hứa Chiêu Đệ lại xuất hiện ở đây.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 62


Beta: Bing.Chương 62:"Tôi cảm thấy cô ta là người gây ra họa, nhưng trách nhiệm gì cũng không truy cứu đúng là quá tiện nghi cô ta, cho nên kêu cô ta tới phục vụ tôi."

Thi Vân Dạng thuyết phục người khác như vậy cũng xem như là tự nói với mình."

Muốn truy cứu trách nhiệm của cô ta rất dễ dàng thôi mà, chị muốn xử trí thế nào tôi cũng có thể làm cho chị được, cần gì để cho thứ người chướng mắt như thế xuất hiện trước mặt chị đây?

Chị muốn ăn cái gì, đầu bếp đạt 3 sao Michelin tôi cũng có thể mời đến cho chị, mà tôi cũng có thể tự mình xuống bếp vì chị."

Tần Đằng nhìn Hứa Chiêu Đệ bên ngoài ban công, trong lòng luôn có loại cảm giác không thoải mái, dù sao Thi Vân Dạng mất trí nhớ nửa năm, đều ở cùng một chỗ với Hứa Chiêu Đệ, nửa năm này có xảy ra chuyện gì Tần Đằng không thể nào biết được.

Theo như tính tình Thi Vân Dạng mà nói, cô căn bản sẽ coi thường loại người như Hứa Chiêu Đệ, dễ dàng bỏ qua cho Hứa Chiêu Đệ như vậy, Tần Đằng vốn đã cảm thấy Thi Vân Dạng không giống như tính tình người có thù phải trả nữa, nhưng hắn cũng không quá để ý, nhưng hôm nay, để cho Hứa Chiêu Đệ xuất hiện nơi này, thì càng không giống tính tình Thi Vân Dạng."

Đây là chuyện của tôi, tôi muốn thế nào thì thế đó, đừng có nhiều chuyện, tôi cảnh cáo cậu, không được nhúng tay vào chuyện của tôi."

Dĩ nhiên Thi Vân Dạng biết, Tần Đằng là một người hung ác, nếu Tần Đằng muốn trả thù hai chị em nhà họ Hứa cũng sẽ đơn giản như bóp chết một con kiến.

Vì tránh để cho Tần Đằng nhúng tay vào chuyện của mình, trả thù hai chị Hứa Chiêu Đệ, Thi Vân Dạng không thể không nói trước cảnh cáo Tần Đằng."

Chị đang che chở cô ta?

Có phải chị bị cô ta mê muội đầu óc hay không?

Không phải là chị coi trọng cô ta chứ?

Không đúng, chị làm sao có thể coi trọng cô ta được?"

Tần Đằng không thể tin được nhìn Thi Vân Dạng, liên tục hỏi mấy vấn đề, dù thế nào Tần Đằng cũng không tin Thi Vân Dạng sẽ để ý Hứa Chiêu Đệ, nhưng là Thi Vân Dạng quá khác thường, lại làm cho hắn thế nào cũng nghĩ không thông."

Đùa gì thế, tôi làm sao có thể coi trọng loại nghèo mạt xác như cô ta đây?

Cậu cảm thấy tôi có thể sao?"

Thi Vân Dạng đề cao âm lượng hỏi ngược lại, thật giống như đây là chuyện hoang đường buồn cười nhất cô từng nghe."

Cũng phải, nếu chị coi trọng cô ta, tôi cũng hoài nghi chị không phải là Thi Vân Dạng."

Tần Đằng nghe Thi Vân Dạng nói như vậy mới có chút an lòng."

Khụ..."

Thi ba bị lơ cố tình bất mãn ho khan một tiếng đề cao sự tồn tại của mình.

Cửa ban công chẳng qua là khép hờ, tất cả đối thoại bên trong Hứa Chiêu Đệ đều nghe rõ, nói không khó chịu là giả, mặc dù nàng biết Phương Phương và Thi Vân Dạng không giống nhau, nhưng cho dù là Phương Phương, cho đến bây giờ cũng không thuộc về mình, chỉ là khách qua đường vội vã, lưu lại một chút ký ức trong sinh mệnh của nàng thôi.

Hứa Chiêu Đệ hết sức coi thường một chút khó chịu trong lòng kia, điều chỉnh tâm tình của mình, lúc làm xong món ăn cũng đã điều chỉnh mọi chuyện thật tốt, bưng thức ăn từ ban công đi vào.Thi Vân Dạng nhìn Hứa Chiêu Đệ đi vào không có chút gì khác thường, Hứa Chiêu Đệ cũng không lộ ra bất cứ dị thường nào, cũng không vì lời nói của cô mà sinh ra dao động, vốn là nội tâm của cô còn hơi áy náy, nhưng nhìn Hứa Chiêu Đệ bình tĩnh không rợn sóng, trong lòng lại có loại cảm giác tức giận, nhưng là cô nghĩ mình không nên sinh ra quá nhiều tâm tình không giải thích được với Hứa Chiêu Đệ.

Mặc dù đối với sự xuất hiện của Hứa Chiêu Đệ tại nơi này Thi ba cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cũng không có suy nghĩ gì khác, chỉ là lời của Tần Đằng nói lên cũng nhắc nhở ông, để cho ông cảm thấy sau khi con gái mình trở về tâm tình giống như đặc biệt có quan hệ với cô gái trước mắt này, hình như không giống bình thường cho lắm, đặc biệt ông cũng cảm giác được Hứa Chiêu Đệ vừa tiến đến là con gái mình lập tức liền nhìn về Hứa Chiêu Đệ.Tần Đằng đi lên trước, chủ động tiến lên cầm thức ăn Hứa Chiêu Đệ bưng trên tay."

Cực khổ chị."

Tần Đằng đưa gương mặt anh tuấn, đẹp trai khí chất, mị lực vô cùng nhìn Hứa Chiêu Đệ, cũng tận lực thân thiện mỉm cười, so với dáng vẻ và lời nói vừa rồi tựa như hai người khác nhau, giờ phút này không khác nào quý công tử ôn nhu hiểu chuyện.Thi Vân Dạng thấy Tần Đằng như vậy, liền biết Tần Đằng muốn làm gì, dù sao giàu có lại đẹp trai hiểu lòng nữ nhân như Tần Đằng, muốn dụ dỗ nữ nhân thì không có chỗ nào chê được, Tần Đằng chỉ là muốn câu dẫn Hứa Chiêu Đệ, hơn nữa còn muốn chà đạp Hứa Chiêu Đệ, tất nhiên với điều kiện là Hứa Chiêu Đệ bị Tần Đằng mê hoặc.

Vừa nghĩ đến Tần Đằng lại đối đãi như vậy với Hứa Chiêu Đệ, trong lòng Thi Vân Dạng có một cỗ cảm giác rất khó chịu.

Tần Đằng vẫn tàn ác xảo quyệt như vậy, trong lòng Thi Vân Dạng mắng Tần Đằng, căn bản quên mất lúc trước cô cũng đã từng xảo quyệt như thế.

Bất quá Thi Vân Dạng cũng không phản ứng, cô cảm thấy Hứa Chiêu Đệ cũng không đến nỗi ngốc lắm, dù sao ban đầu cô muốn câu Hứa Chiêu Đệ cũng mất không ít tâm tư, mị lực Tần Đằng có thể so với cô sao?

Thi Vân Dạng hết sức tự phụ nghĩ đến.

Dĩ nhiên, chính cô cũng không biết, so với Tần Đằng, có thể để cho cô cảm thấy nguy cơ, chỉ có thể là Tần Vãn Thư mà thôi.Hứa Chiêu Đệ nhìn Tần Đằng bằng ánh mắt vô cùng kỳ quái, nàng cảm thấy Tần công tử này như đa nhân cách, thế nào cũng nghĩ không thông, tại sao mới mấy giây trước có thể khinh bỉ người khác, mấy giây sau liền ra vẻ thiện ý giả dối, chẳng lẽ không thấy chút chuyển hóa này rất vi diệu sao?

Dù sao Hứa Chiêu Đệ cũng khẳng định được nàng không thể nào học được kỹ năng kiểu thế này.Thi Vân Dạng nhìn thấy Hứa Chiêu Đệ bộ dáng như gặp quỷ, trong tâm lại có cảm giác âm thầm thoải mái, Tần Đằng thật sự tự đánh giá cao mình quá, mặc dù có nhiều nữ nhân chấp nhận quỳ dưới hắn, nhưng cũng là vì dáng vẻ bề ngoài của hắn cũng như hắn có tiền mà thôi, nhưng là đối với rất nhiều nữ nhân khác, nam nhân kiểu này không đáng để trong mắt hiểu chứ?

Hứa Chiêu Đệ rốt cục cũng là nữ nhân mình chấm, còn không ngu ngốc như những người kia."

Cảm ơn."

Hứa Chiêu Đệ khách khí xa lạ nói cảm ơn với Tần Đằng."

Chị thật có ý."

Tần Đằng nhìn chăm chú Hứa Chiêu Đệ, một đôi mắt hoa đào tựa như sẽ tùy thời phóng điện."

Có thể ăn cơm rồi."

Hứa Chiêu Đệ không nhìn Tần Đằng, trực tiếp nói với Thi Vân Dạng."

Ba, ba ăn cơm chưa?"

Tâm tình Thi Vân Dạng không tệ hỏi Thi ba, cũng không nhìn Tần Đằng."

Còn chưa ăn, đang muốn đến bệnh viện cùng ăn với bảo bối."

Thi ba cũng không sợ da thịt tê dại lên tiếng nói.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 63


Beta: Bing.

Chương 63:"Vậy cùng nhau ăn đi."

Thi Vân Dạng nói với Thi ba.Hứa Chiêu Đệ lấy thêm một bộ chén đũa cho Thi ba, nàng cũng không biết Thi ba đến, nên chỉ làm cơm cho hai người ăn, bây giờ Thi ba muốn ăn, dĩ nhiên là nàng không ăn được."

Tôi có việc phải đi ra ngoài một chút."

Hứa Chiêu Đệ nói với Thi Vân Dạng."

Cô không ăn cơm định đi đâu?"

Thi Vân Dạng cau mày hỏi, hiển nhiên đối với chuyện Hứa Chiêu Đệ tự chủ trương rất bất mãn."

Có phải thức ăn không đủ hay không?"

Thi ba hỏi, vốn là ông cũng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ bình thường, nhưng ở tình huống khó chịu như vậy, thái độ lại hết sức tự nhiên, nhìn sơ qua cũng không có vẻ gì bị ảnh hưởng, từ điểm đó, là có thể nhìn ra cô gái này có tư chất không tệ.Hứa Chiêu Đệ không phủ nhận, nàng muốn tùy tiện đi ra ngoài ăn một chút đồ là được rồi."

Cô cũng không nấu nhiều một chút sao?"

Miệng Thi Vân Dạng không chút nào buông tha người ta."

Là ba đột nhiên tới, không trách nàng, vậy thì đưa nàng ăn đi, ba kêu bệnh viện đưa cơm tới là được rồi."

Thi ba cũng cảm thấy người ta khổ cực làm thức ăn vì con gái mình, bị mình chiếm đoạt đi cũng không tốt lắm."

Cô ta muốn đi ra ngoài thì để cô ta đi ra ngoài đi, con vốn gọi cô ta tới làm người giúp việc thôi, nên nhớ là bọn họ đụng con, con không cần họ thường tiền, không để họ ngồi tù là tốt rồi, chút bồi thường này cũng là đúng thôi."

Thi Vân Dạng nói lý không buông tha người.Thái độ Thi Vân Dạng như vậy làm cho Hứa Chiêu Đệ có chút khó chịu, nhưng lại không cách nào phản bác được, nhà mình không nói lý được với Thi vân Dạng, những chuyện này nàng cũng không có cách nào từ chối, để tránh tâm sinh khó chịu, nàng biết mình nên bỏ qua chuyện Phương Phương thì hơn."

Thi tiểu thư đồng ý cho tôi bồi thường sai lầm đối với chúng tôi đã là tha thứ lớn nhất rồi, cho nên có chuyện gì xin cứ phân phó."

Hứa Chiêu Đệ đè xuống tâm tình trong lòng, mỉm cười nói với Thi ba, cũng không nhìnThi Vân Dạng một cái, người quen thuộc này đối với nàng mà nói, đã trở thành xa lạ."

Vậy những ngày này làm phiền cô chăm sóc Vân Dạng một chút."

Thi ba khách khí nói.Thi Vân Dạng nhìn Hứa Chiêu Đệ khách khí xa lạ mỉm cười, thậm chí nghe được Hứa Chiêu Đệ dùng từ 'Thi tiểu thư' để gọi mình, cô cảm giác được sự xa lạ đến từ người Hứa Chiêu Đệ.

Đây là lần đầu tiên từ lúc mất trí nhớ đến giờ cô cảm nhận được tâm tình của Hứa Chiêu Đệ không ổn, nhưng điều này cũng không phải điều cô muốn, đặc biệt là lúc Hứa Chiêu Đệ xoay người rời đi, nội tâm Thi Vân Dạng cũng không thấy nửa điểm vui vẻ, ngược lại, trong lòng lại có cảm giác bất an áy náy, đặc biệt là khi cô ăn thức ăn Hứa Chiêu Đệ nấu, cảm giác áy náy liền đậm thêm một chút, cô cưỡng chế mình bỏ qua chút cảm giác nội tâm này."

Mặc dù chỉ là món ăn gia đình bình thường nhưng mùi vị cũng không tệ, vốn là ba muốn ghét nàng tổn thương bảo bối của ba, nhưng hôm nay nhìn thấy, tính tình và tư chất của nàng cũng không tệ, cũng dũng cảm gánh vác trách nhiệm, coi như cũng được."

Thi ba bình luận sau khi Hứa Chiêu Đệ rời đi."

Tình cảnh của cô ta bây giờ, thuận theo con mới là lựa chọn sáng suốt nhất."

Thi Vân Dạng hừ lạnh nói."

Bảo bối, thái độ của con đối với nàng kỳ quái lắm, nếu nói là ác ý cũng không phải thực sự ác ý, nếu không cũng không không truy cứu trách nhiệm, nếu nói là không có ác ý thì cũng không đúng, con dùng ngôn ngữ khi dễ nàng, cũng không hiểu rốt cục là con thích nàng hay ghét nàng nữa."

Thi ba luôn cảm thấy con gái bảo bối của ông lần đầu tiên có thái độ kỳ quái như vậy với một người."

Đương nhiên là ghét cô ta rồi!"

Thi Vân Dạng cao giọng nói."

Nếu là ghét thật không phải là không nên vị tình sao?

Tôi cảm thấy chị còn muốn giao du với người như vậy..."

Tần Đằng nói, hắn cũng cảm thấy thái độ Thi Vân Dạng với Hứa Chiêu Đệ quá mức quái dị, làm hắn cảm thấy không yên lòng."

Tôi muốn như thế nào thì như thế đó, phải cần đến cậu quản sao?

Sau này không có vấn đề gì ít đến bệnh viện một chút đi, tôi không muốn thấy cậu."

Thi Vân Dạng không khách khí nói với Tần Đằng, bây giờ Tần Đằng phiền như cục da trâu, muốn bỏ cũng không bỏ được."

Bảo bối không có trí nhớ nửa năm kia, nếu không ba cũng tò mò con sống chung với nàng thế nào."

Thi ba tò mò nói.Hứa Chiêu Đệ ở bên ngoài tùy ý ăn đại cái gì đó, sau khi ăn xong, bởi vì không muốn nhìn thấy bọn họ, nàng cảm giác mình xuất hiện trong thế giới bọn họ chỉ là tồn tại dư thừa, cho nên Hứa Chiêu Đệ cũng không lập tức trở về bệnh viện."

Cô mất tích sao?

Ăn một bữa cơm sao lại lâu như vậy, lập tức trở về bệnh viện cho tôi, không cho phép chậm trễ."

Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ chậm chạp không trở lại, rốt cục nhịn không được gọi điện thoại thúc giục, chỉ sợ Hứa Chiêu Đệ không nói tiếng nào liền chạy trốn mất."

Có cô ta ở lại chăm sóc con là được, hai người trở về đi."

Hứa Chiêu Đệ trở lại bệnh viện, Thi Vân Dạng liền bắt đầu liều mạng đuổi Tần Đằng cùng Thi ba rời đi."

Tôi ở lại chăm sóc chị, khẳng định thích hợp hơn so với chị ta."

Tần Đằng không muốn rời đi."

Hứa Chiêu Đệ ở lại, cậu đi về."

Thi Vân Dạng kiên định nói."

Tôi cũng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ thích hợp hơn."

Thi ba cảm thấy nữ nhân chăm sóc con gái bảo bối của ông thích hợp hơn so với nam nhân nhiều.Mặc dù Tần Đằng không cam lòng, nhưng là Thi Vân Dạng và Thi ba cùng nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể rời đi.Sau khi Tần Đằng và Thi ba rời đi, bên trong phòng bệnh chỉ còn lại Hứa Chiêu Đệ và Thi Vân Dạng.

Hứa Chiêu Đệ yên lặng rửa sạch chén bát hai cha con Thi gia ăn xong."

Sao vừa rồi cô lại đi đâu lâu như vậy?"

Thi Vân Dạng biết Hứa Chiêu Đệ là một bình hồ lô buồn bực, mình không nói lời nào, nàng cũng buồn bực đến nửa ngày cũng không lên tiếng."

Cô ở cùng người nhà, tôi là một người ngoài cũng không tiện quấy rầy."

Hứa Chiêu Đệ thản nhiên nói.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 64


Beta: Bing.

Chương 64:Lời nói Hứa Chiêu Đệ nghe rất bình thản, nhưng là Thi Vân Dạng nghe vào chính là cảm thấy trong lòng nhoi nhói, Thi Vân Dạng có chút căm tức, lại không phát tác được."

Đi rửa trái cây, gọt xong, đút cho tôi ăn!"

Thi Vân Dạng có chút khó chịu nói."

Uhm."

Hứa Chiêu Đệ không có bất cứ ý kiến gì làm theo, mặc dù những chuyện này, trước đây nàng cũng đã làm vì Phương Phương, nhưng tâm tình hiện tại lại không giống, đại khái cũng là vì giờ phút này Thi tiểu thư làm ra một bộ dáng cao cao tại thượng đi.Mặc dù Hứa Chiêu Đệ vẫn cùng một dạng như trước kia, cũng là một hồ lô buồn bực, nhưng là Thi Vân Dạng cảm giác trong lòng có chút khó chịu, loại khó chịu này sinh ra vì Hứa Chiêu Đệ không tiếng không hình xa cách mình."

Có phải cô không muốn xuất hiện ở đây hay không" Hứa Chiêu Đệ đem trái cây rửa xong, gọt xong, cắt xong, đưa đến cho Thi Vân Dạng, Thi Vân Dạng cũng không nhận lấy, chẳng qua là nhìn Hứa Chiêu Đệ hỏi."

Có thể chăm sóc Thi tiểu thư xem như bồi thường, đối với tôi mà nói, đã là ân huệ rất lớn, cũng không có nửa điểm không muốn."

Hứa Chiêu Đệ lấy thân phận hiện tại của mình trả lời.Thi Vân Dạng có thể giả bộ mất trí nhớ, không thừa nhận đã có quan hệ tình cảm với Hứa Chiêu Đệ, lại thấy thái độ của Hứa Chiêu Đệ như vậy, cô có cảm giác so với mình, hình như Hứa Chiêu Đệ lại càng không nguyện ý thừa nhận.

Thi Vân Dạng nghĩ như vậy, trong lòng liền có một khối lửa, cô chê Hứa Chiêu Đệ là chuyện thường thôi, Hứa Chiêu Đệ dựa vào cái gì chê mình khi mất trí nhớ, coi như lúc mình mất trí nhớ, vừa nghèo vừa ngốc, nhưng rốt cục cũng là một mỹ nữ, nói thế nào Hứa Chiêu Đệ cũng lời hơn mà.

Thật ra cô không biết, Hứa Chiêu Đệ cũng không phải chê lúc cô mất trí nhớ, mà là chê cô bây giờ."

Cô cũng biết tự hiểu."

Thi Vân Dạng châm chọc nói.Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng, thật ra thì vẫn là có thể thấy cái bóng Phương Phương trên người Thi Vân Dạng, giống như bây giờ, nàng có thể cảm giác được Thi Vân Dạng đang tức giận, chẳng qua là nàng không hiểu Thi Vân Dạng đang tức giận cái gì, tựa như Phương Phương rất thường xuyên nổi quạo.

Chẳng qua là, bây giờ nàng có thể thấy cái bóng Phương Phương, đều là những điểm không thể yêu nổi trên người Phương Phương, sau đó phóng đại rất nhiều lần, hoàn toàn che hết một mặt khả ái của Phương Phương."

Tối nay cô muốn tôi lưu lại chăm sóc cô, nên tôi muốn trở về một chuyến, dọn dẹp một số đồ."

Hứa Chiêu Đệ nói với Thi Vân Dạng."

Cô cần dùng thứ gì, ghi danh sách, tôi cho người đưa tới."

Thi Vân Dạng quả quyết cự tuyệt, Hứa Chiêu Đệ về nhà một chuyến không biết là muốn đi bao lâu, cô không muốn nhàm chán ở bệnh viện một mình, dù sao bây giờ mình cũng là người có tiền, không có gì là tiền không mua được."

Không cần, đồ của tôi dùng quen hơn, hơn nữa tôi phải ở lại bệnh viện mấy ngày, cũng phải nói với em trai tôi một tiếng."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy không cần thiết, hơn nữa nàng quả thật rất muốn về nhà một chuyến, mấy ngày nay khẳng định không thể đi bán được, nàng còn phải xử lý thức ăn đã chuẩn bị sẵn hết, dĩ nhiên những chuyện này đối với Thi đại tiểu thư mà nói chắc chắn là không đủ nặng."

Cô để Hứa Thừa Tông đem đồ dùng đến, muốn giao phó cái gì trực tiếp nói với hắn là được, hắn cũng rảnh rỗi ở nhà chứ có làm gì."

Thi Vân Dạng nói như chuyện đương nhiên.Hứa Chiêu Đệ nhìn về phía Thi Vân Dạng, giờ phút này làm cho nàng có ảo giác, thật giống như người này chính là Phương Phương, bởi vì giọng nói của Thi Vân Dạng lúc này rất giống Phương Phương, Phương Phương trước giờ đều gọi thẳng tên em trai mình, hơn nữa đối với tình huống trong nhà mình cũng nắm rõ ràng.Thi Vân Dạng bị Hứa Chiêu Đệ nhìn chằm chằm như vậy, nghĩ thầm, hỏng bét, thiếu chút nữa là lộ ra chân tướng."

Cô nhìn tôi xong chưa?

Em trai cô không phải tên Hứa Thừa Tông sao?

Tôi mất trí nhớ nửa năm ở cùng một chỗ với các người, tôi cũng muốn biết nửa năm kia xảy ra chuyện gì, dĩ nhiên là phái người điều tra các ngươi."

Thi Vân Dạng vội vàng bổ sung nói.Hứa Chiêu Đệ nghe Thi Vân Dạng nói như vậy cũng cảm thấy thật hợp lý, trong tâm nàng cũng nguyện ý tin tưởng lời giải thích này, dù sao nếu Thi tiểu thư có trí nhớ của Phương Phương, chắc cũng không muốn thừa nhận, suy nghĩ một chút, Hứa Chiêu Đệ cũng cảm thấy khó chịu, cho nên nàng thà tin tưởng Phương Phương là Phương Phương, Thi Vân Dạng là Thi Vân Dạng.Thi Vân Dạng không cho nàng trở về, Hứa Chiêu Đệ chỉ có thể gọi điện cho Hứa Thừa Tông, để cho Hứa Thừa Tông sắp xếp một số đồ dùng đem đến đây.Thật ra Hứa Thừa Tông rất muốn nhìn Phương tỷ khôi phục trí nhớ sẽ ra sao.

Cho nên không bao lâu đã gói một số đồ đem đến cho chị hắn.Vừa vào phòng bệnh cũng biết, nhà Phương tỷ thực sự rất có tiền, khó trách lúc mất trí nhớ lại bắt bẻ từng chỗ như thế."

Phương tỷ..."

Hứa Thừa Tông nhìn Thi Vân Dạng vẫn còn quấn băng vội vàng hướng Thi Vân Dạng chào hỏi.Thi Vân Dạng tất nhiên không muốn thừa nhận mình là Phương Phương, cô chẳng qua chỉ nhìn Hứa Thừa Tông không trả lời.Hứa Thừa Tông thấy Thi Vân Dạng cũng không để ý tới mình, cảm thấy có chút lúng túng, hắn cảm thấy Phương tỷ sau khi khôi phục trí nhớ hình như rất khó đến gần, cao cao tại thượng, cảm giác đã không phải là người của cùng một thế giới."

Cô ấy là Thi tiểu thư."

Hứa Chiêu Đệ nói với Hứa Thừa Tông."

Thi tiểu thư."

Hứa Thừa Tông vội vàng sửa đổi gọi.Thi Vân Dạng mới gật đầu đáp ứng lại một cái, sau đó cầm tạp chí lên xem, không định quan tâm đến Hứa Thừa Tông, cô muốn diễn tốt vai trò mất trí nhớ của mình."

Mấy ngày nay, chị ở bệnh viện chăm sóc Thi tiểu thư, đồ bán làm sẵn để ở nhà, em xử lý một chút..."

Hứa Chiêu Đệ dặn dò."

Chị, chị ấy thật không nhớ cái gì sao?"

Hứa Thừa Tông kéo Hứa Chiêu Đệ đến một góc, nhỏ giọng hỏi, hắn luôn cảm thấy nếu thật như vậy, chị hắn liền quá thảm, Thi tiểu thư này nhìn giống như trở mặt không nhận người.Hứa Chiêu Đệ gật đầu."

Vậy bây giờ chắc chị cũng khó chịu lắm đúng không?"

Người mình thích, người mình quen thuộc lại biến thành người xa lạ, nếu là hắn, trong lòng khẳng định là khó chịu chết, biến thành người xa lạ cũng thôi đi, còn phải đối mặt với nhau, vậy thì càng khó chịu hơn, nghĩ đến tình cảnh chị hắn bây giờ đều là do hắn làm hại, Hứa Thừa Tông trong lòng tự trách."

Không sao."

Hứa Chiêu Đệ thản nhiên nói, không muốn để Hứa Thừa Tông lo lắng.Thi Vân Dạng mặc dù giả vờ xem tạp chí, nhưng lỗ tai lại len lén nghe trộm, nghe hai chị em Hứa gia nói chuyện.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 65


Beta: Bing.

Chương 65:Thi Vân Dạng nghe được Hứa Chiêu Đệ trả lời, trong lòng lại là không thoải mái, cô vốn còn sợ Hứa Chiêu Đệ dính lấy mình, hôm nay lại có cảm giác tự mình đa tình, loại nhận biết thế này làm cho lòng Thi Vân Dạng có chút khó chịu, sau khó chịu là xấu hổ, nhưng lại là không phát tác được."

Không sao, hai người cũng mới nói yêu nhau không bao lâu, có thể chia tay kịp thời cũng là tốt lắm, chúng ta tốt nhất ít gặp chị ấy, vừa nhìn cũng biết chúng ta với chị ấy không phải là cùng một loại người."

Hứa Thừa Tông liếc trộm Thi Vân Dạng một cái, nhỏ giọng nói với Hứa Chiêu Đệ.

Mặc dù trước kia Phương tỷ so với nữ nhân bình thường cũng cao ngạo hơn, nhưng ít nhất vẫn còn ở mặt đất, bây giờ người ta là Đại tiểu thư có tiền, vừa nhìn liền biết là bộ dáng xem thường người khác."

Chị có chừng mực."

Hứa Chiêu Đệ trả lời.Hứa Chiêu Đệ và Hứa Thừa Tông nói một chút chuyện rồi Hứa Thừa Tông liền rời đi."

Phương tỷ, em đi về trước."

Trước khi rời đi, Hứa Thừa Tông không quên chào hỏi Thi Vân Dạng lần nữa.Thi Vân Dạng khó chịu trong lòng, đặc biệt là câu nói lúc nãy của Hứa Thừa Tông làm cho cô đặc biệt khó chịu, cho nên cô cũng không muốn để ý đến hắn, vậy nên mới liếc hắn một cái xem như là đáp lại.Hứa Thừa Tông thấy Thi Vân Dạng không để ý đến mình, sờ sờ mũi, tự nghĩ cũng không có gì vui rời đi.Hứa Chiêu Đệ thấy em trai mình không được để ý, luôn cảm thấy trong lòng Thi Vân Dạng chắc mình cũng không đủ nặng, nhưng là ngay sau đó nghĩ đến Thi Vân Dạng đã không có trí nhớ của nửa năm kia, Hứa Chiêu Đệ có chút nguôi ngoai.Sau khi Hứa Thừa Tông rời khỏi, căn phòng cũng chỉ còn lại có hai người các nàng, Hứa Chiêu Đệ hết bận rộn, không có chuyện gì làm cũng giả vờ xem tạp chí, thật ra thì Thi Vân Dạng cũng lật tạp chí xem gần hết, hai người nhàn rỗi, trong lúc nhất thời nhìn mặt nhau, không khí thay đổi có chút vi diệu."

Nửa năm nay tôi đều ở chung với cô sao?"

Thi Vân Dạng muốn cùng Hứa Chiêu Đệ nói chuyện, nhưng không biết nói gì, chỉ có thể làm bộ tò mò trí nhớ nửa năm kia của mình."

Uhm."

Hứa Chiêu Đệ gật đầu."

Nửa năm nay xảy ra chuyện gì?"

Thi Vân Dạng tò mò hỏi."

Nửa năm nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng tôi không biết cô muốn biết chuyện gì?"

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy đều là những chuyện thường ngày, cũng không có quá nhiều chuyện đặc biệt."

Nửa năm này, quan hệ của tôi với cô là thế nào?"

Thi Vân Dạng lại hỏi, cô tò mò Hứa Chiêu Đệ có thể nói thật với mình hay không, mình và nàng đã từng thay đổi quan hệ, cô cũng không phát hiện giờ phút này cô đang dụ dỗ Hứa Chiêu Đệ nói ra chuyện này.Hứa Chiêu Đệ nhìn về phía Thi Vân Dạng đang nhìn mình, trong lúc nhất thời không biết trả lời thế nào, trong nháy mắt đó không phải nàng không muốn nói cho Thi Vân Dạng biết quan hệ của các nàng, nhưng ý niệm này chỉ chợt lóe lên, lý trí nói cho nàng biết, không cần thiết.

Giờ phút này, em ấy cũng không phải là Phương Phương, đối với Thi Vân Dạng mà nói, đại khái giờ nàng đối với cô cũng chỉ là người xa lạ, nếu như nàng nói cho cô biết, chẳng qua là đem một đoạn trí nhớ nào đó đột ngột gắn thêm vào, đối với Thi Vân Dạng hiện tại mà nói, cũng không phải chuyện gì tốt.

Hứa Chiêu Đệ hiểu rõ các nàng gặp nhau chỉ là ngoài ý muốn, các nàng sau này sẽ có cuộc sống của riêng mình, trở lại quỹ đạo của mỗi người, cứ như vậy là được rồi.

Mặc dù là nghĩ như vậy, trong lòng Hứa Chiêu Đệ cũng không khỏi khó chịu, nhưng là cô vẫn còn quyết định để cho Phương Phương ở lại trong trí nhớ của mình thôi là được, không cần đột ngột xuất hiện trong trí nhớ Thi Vân Dạng."

Chỉ chứa chấp cô trong lúc mất trí nhớ, quan hệ cũng bình thường."

Hứa Chiêu Đệ chần chờ xong, cho ra câu trả lời như vậy.Thi Vân Dạng không nghĩ Hứa Chiêu Đệ sẽ lại trả lời như vậy, trả lời xa lạ kiểu này, Thi Vân Dạng là vạn vạn không nghĩ đến, thì ra là không phải chỉ cô không muốn thừa nhận quan hệ giữa các nàng, mà Hứa Chiêu Đệ cũng không nguyện ý thừa nhận, rõ ràng cô nên cảm thấy vui vẻ mới đúng, vậy mà giờ phút này, chỉ có cỗ cảm giác tức giận, Phương Phương đối với Hứa Chiêu Đệ mà nói không có gì đáng giá để lưu luyến sao?"

Coi như là nuôi thú cưng, nuôi nửa năm cũng nên có chút tình cảm, huống chi là nuôi một người, cô không có chút tình cảm nào sao?"

Thi Vân Dạng đè xuống tức giận trong lòng, giọng nói chất vấn có chút lạnh như băng.Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng, cảm giác được Thi Vân Dạng hình như có chút tức giận, nếu như là Phương Phương, giờ phút này em ấy mới có lý do để tức giận, nhưng là Thi Vân Dạng có lý do gì để tức giận đây?"

Em ấy không có ở đây, vô luận quan hệ giữa tôi và em ấy là cái gì, có tình cảm như thế nào, không phải đều không có quan hệ với cô sao?"

Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng hỏi."

Cô ấy chính là tôi, tôi chính là cô ấy, coi như tôi không có trí nhớ nửa năm kia, nhưng tôi muốn biết nửa năm đó rốt cục đã xảy ra chuyện gì, mà không phải mơ hồ."

Thi Vân Dạng chém đinh chặt sắt nói, Hứa Chiêu Đệ đem chia làm hai người, nhưng coi như là chia làm hai người, cô cũng không thấy Hứa Chiêu Đệ lưu luyến Phương Phương được bao nhiêu.Lời nói của Thi Vân Dạng làm Hứa Chiêu Đệ cứng họng, bàn về công phu miệng, bất luận là Phương Phương hay là Thi Vân Dạng bây giờ, Hứa Chiêu Đệ đều nói không lại, thậm chí còn làm cho Hứa Chiêu Đệ có cảm giác mình đuối lý."

Cho nên cô muốn biết cái gì?"

Hứa Chiêu Đệ hỏi."

Tất nhiên cái gì cũng muốn biết."

Hứa Chiêu Đệ thỏa hiệp làm tâm tình Thi Vân Dạng tốt hơn một chút."

Đều là chuyện thường ngày, không có chuyện gì đặc biệt, sợ cô nhàm chán."

Tâm tình Hứa Chiêu Đệ có chút phức tạp, nàng muốn nói cho Thi Vân Dạng biết, bởi vì người này chính là Phương Phương, nhưng vừa không muốn nói cho cô biết, luôn cảm thấy bây giờ Thi Vân Dạng không có liên hệ gì với người kia.

Có lúc các cô giống như hai người, hình ảnh giống nhau, tất nhiên bây giờ cảm giác của Hứa Chiêu Đệ đối với Thi Vân Dạng cũng không thuần túy như bình thường, nên cũng không thể liên tưởng cô là Phương Phương, cũng không thể nói xem như người xa lạ được."

Cũng không vấn đề, tôi chỉ nghe xem, dù sao bây giờ tôi cũng rảnh rỗi nhàm chán."

Thi Vân Dạng làm ra vẻ không biết gì, để xem đối với Hứa Chiêu Đệ, mình khi mất trí nhớ là dạng gì.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 66


Beta: Bing.

Chương 66:
Hứa Chiêu Đệ liền đem trọng điểm chuyện phát sinh nửa năm nay kể lại cho Thi Vân Dạng nghe.

Kể lại cũng chỉ là những điểm tốt, về những điểm không tốt, Hứa Chiêu Đệ chỉ nói mỗi một tính là hay đòi hỏi, nàng cảm thấy Phương Phương thực chất là tự ái, huống chi mình cũng không có thói quen nói xấu trước mặt người khác.

Thi Vân Dạng nghe Hứa Chiêu Đệ miêu tả, cô có cảm giác mình chắc là đang mất trí nhớ thật, bởi vì Hứa Chiêu Đệ miêu tả căn bản không giống dáng vẻ lúc mất trí nhớ của mình.

Cô cảm thấy Tần Vãn Thư nói Hứa Chiêu Đệ giàu tình thương không phải là không có đạo lý, nhìn nàng, nói điều là những lời tốt, tốt đến mức không chân thật.

"Nghe lời cô miêu tả, lúc tôi mất trí nhớ không phải là vô cùng tốt sao, cũng không có khuyết điểm gì."

Thi Vân Dạng mặt dày nói, bất quá Thi Vân Dạng vẫn là không hài lòng lắm, bởi vì Hứa Chiêu Đệ không có nói đến quan hệ giữa các nàng.

"Rất tốt."

Hứa Chiêu Đệ đồng ý trả lời.

"Ở trong lòng cô, tôi tốt như vậy, vậy quan hệ của chúng ta không phải là vô cùng tốt sao?"

Thi Vân Dạng đưa đẩy hỏi.

"Uhm, rất tốt."

Hứa Chiêu Đệ trả lời ngắn gọn, cũng không muốn tiếp tục đào sâu đề tài này.

"Tốt đến trình độ nào?

Ngủ cùng một giường sao?"

Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ chỉ trả lời cho có, thật ra thì có chút nóng nảy, không nhịn được tiếp tục đào sâu vấn đề này."

Cô nhớ sao?"

Hứa Chiêu Đệ có chút vui mừng nhìn về phía Thi Vân Dạng, nếu như không phải khôi phục trí nhớ, làm sao cô biết nửa năm nay hai người đều là ngủ chung một giường.

"Cô hỏi như vậy chẳng lẽ chúng ta ngủ chung một giường thật?

Có lẽ là tiềm thức của tôi còn lưu lại đi."

Thi Vân Dạng còn chưa muốn thừa nhận mình nhớ nửa năm kia, lại sợ Hứa Chiêu Đệ hoài nghi, nên vội vàng che giấu nói.

"Uhm, bởi vì có hai gian phòng thôi, một phòng để cho em trai tôi, nên chúng ta ở cùng một phòng, cũng chỉ có một cái giường nên chúng ta ngủ cùng một giường."

Hứa Chiêu Đệ trả lời, trong lòng có quá nhiều cảm giác kỳ quái, nàng suy nghĩ, nếu như trí nhớ có thể lưu lại trong tiềm thức, vậy tình cảm có phải cũng sẽ lưu lại một ít hay không?

Nghĩ như vậy, Hứa Chiêu Đệ có cảm giác không thể nào xem Thi Vân Dạng đơn thuần chỉ là Thi Vân Dạng được nữa, dù hai người độc lập với nhau, nhưng Thi Vân Dạng như vậy cũng làm cho nàng không chỗ nào thích ứng."

Cũng đã ngủ chung, vậy, có phải có phát sinh chuyện gì nóng bỏng hay không?"

Thi Vân Dạng cố làm ra vẻ tò mò hỏi, cũng hỏi đến mức này, cô tin tưởng chỉ cần Hứa Chiêu Đệ có một chút tình cảm với mình, chắc chắn sẽ không nhịn được, tự nói ra quan hệ giữa các nàng.

"Hai nữa nhân ngủ chung không phải là rất bình thường sao?"

Hứa Chiêu Đệ hỏi ngược lại, giờ phút này, Thi Vân Dạng làm cho nàng có cảm giác kỳ quái hơn.Thi Vân Dạng cũng mau tức chết, các nàng rõ ràng cái gì cũng làm qua rồi, Hứa Chiêu Đệ làm sao có thể trấn định như vậy, tự nhiên như kiểu không có chuyện gì xảy ra, nếu như nói mình giả bộ mất trí nhớ, trở mặt không nhận người, còn có một chút xíu áy náy không tự nhiên, vậy mà giờ cô chỉ cảm thấy, trở mặt không nhận người chính là Hứa Chiêu Đệ mới đúng, mẹ nó, đây là lần đầu cô bị người ta trở mặt không nhìn, Thi Vân Dạng vì không muốn lộ ra chân tướng, khổ cực đè nén tức giận đến muốn nổ tim trong lòng.

"Trước khi tôi mất trí nhớ, chỉ cần cảm giác đúng là được rồi, không phân biệt nam nữ."

Thi Vân Dạng nói ra một câu như vậy, nàng cũng không tin Hứa Chiêu Đệ còn có thể lấy cớ giữa nữ nhân không có phát sinh chuyện gì nữa không.

"Ò."

Hứa Chiêu Đệ nhẹ nhàng ò một tiếng, thật ra thì cũng không quá ngoài ý muốn, loại người như Thi Vân Dạng vốn là 'trăm vô cấm kỵ'.Hứa Chiêu Đệ ồ xong, cũng không có thêm phản ứng gì, đối với tính tình đơn giản của Hứa Chiêu Đệ, Thi Vân Dạng cũng mau bị chọc giận chết, cô nghĩ thế nào cũng không thông, lúc cô mất trí nhớ, làm sao sẽ coi trọng loại nữ nhân này, hoàn toàn không theo bài bản gì, rõ ràng mình đã chuẩn bị mồi lửa đến mức đó, chuẩn bị đến cái cuối cùng lại xịt, ngay cả một tiếng pháo nổ cũng không có.

Lãnh khốc vô tình, nữ nhân không có tình cảm, cũng không biết loại người như vậy sống có ý nghĩa gì.

"Cho nên, giữa chúng ta không phát sinh cái gì hết sao?"

Hỏi đến loại trình độ này, Thi Vân Dạng cũng không cam lòng dừng lại.

"Cô cảm thấy cô khi đó sẽ thích tôi sao?"

Hứa Chiêu Đệ suy nghĩ hỏi ngược lại Thi Vân Dạng.

Thi Vân Dạng ý thức được, Hứa Chiêu Đệ hỏi câu này quá độc, nếu như nói có, không phải đại diện cho mình bây giờ cũng sẽ thích nàng sao?

Nếu như nói không, tất cả vấn đề mình hỏi nãy giờ cũng coi như vô ích.

Hứa Chiêu Đệ chính là như vậy, lúc không nên thông minh thì lại quá thông minh, lúc nên tình thú thì lại quá ngu ngốc, đúng là không tức chết người không được mà.

"Bỏ đi, xem như tôi chưa từng hỏi gì!"

Thi Vân Dạng cho phép lúc mình mất trí nhớ sẽ có loại tình cảm khác, ý loạn tình mê một người mà quá khứ mình không bao giờ thích đến, nếu bây giờ đã khôi phục bình thường, tự nhiên sẽ không ngu ngốc phạm sai lầm.

Thi Vân Dạng trốn tránh vấn đề này, cũng xem như đã trả lời câu hỏi đó, cô bây giờ sẽ không thích mình, đáp án này Hứa Chiêu Đệ đã sớm dự đoán được, nhưng là trong lòng vẫn còn cảm giác khó chịu, chỉ là nàng cố gắng đè ép cảm giác này xuống.

Nàng đã sớm biết, chẳng qua đây chỉ là đoạn tình cảm nửa vời, Phương Phương khôi phục trí nhớ xong cũng không còn là Phương Phương nữa, mình cũng không có cơ sở gì để lưu luyến.

"Cũng đã trễ rồi, tôi tắm đi ngủ."

Hứa Chiêu Đệ thản nhiên nói, giống như đối với chuyện này không có vấn đề gì.

Thi Vân Dạng ngược lại, một mình tức giận đến nổ tim, tức giận Hứa Chiêu Đệ, cũng tức giận mình, giận mình xong cô lại tự thừa nhận mình có chút bệnh hoạn.

Chính xác mà nói, cô biết mình không muốn chấp nhận sự thật, nhưng là cũng không cho Hứa Chiêu Đệ không nhận, giống như mình có thể không thích Hứa Chiêu Đệ, nhưng Hứa Chiêu Đệ không thể không thích cô, cô thừa nhận mình đúng là có chút ích kỷ.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 67


Beta: Bing.Chương 67:Hứa Chiêu Đệ vào tắm, mở vòi sen, nhắm hai mắt lại, để nước ấm làm ướt từ đầu đến chân, chỉ có lúc này, nàng mới có thể để cho tâm tình bất ổn tùy tiện lan tràn, sau khi tắm xong, tất cả tâm tình kia tựa như dơ bẩn trên cơ thể, toàn bộ rửa sạch.Trong lúc Hứa Chiêu Đệ tắm, Thi Vân Dạng đột nhiên cảm thấy mình không cần thiết tức giận như vậy, cô cần gì phải xem trọng Hứa Chiêu Đệ, cô cũng đâu phải muốn tiếp tục nói yêu đương với nàng, mặc dù đã nghĩ đến như vậy, nhưng là tâm tình không có cách nào bình phục xuống được, ngay cả khi Hứa Chiêu Đệ vào tắm 20 phút, cô cũng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ cố tình tắm lâu đến như vậy vì không muốn để ý đến mình.Hứa Chiêu Đệ tắm xong đi ra, thấy Thi Vân Dạng đang ngồi trên giường nhìn mình chằm chằm."

Tôi có thể ngủ trên giường kia không?"

Hứa Chiêu Đệ hỏi."

Nếu không thì sao?"

Thi Vân Dạng hỏi ngược lại.Hứa Chiêu Đệ nghe vậy, cũng không nói nữa, mà yên lặng bò lên giường chuẩn bị ngủ."

Ai cho cô ngủ sớm như vậy, vết thương của tôi bây giờ không thể tắm, cô nhanh chóng đi lấy nước ấm, lau người cho tôi."

Thi Vân Dạng không vui nói, mấy ngày nay mình đã không tắm, cô cảm giác mình cũng mau khó chịu chết, thấy Hứa Chiêu đệ tắm xong lại thơm tho sạch sẽ, càng không thoải mái, bây giờ cô chỉ thấy Hứa Chiêu Đệ không tốt."

À, được."

Hứa Chiêu Đệ ngoan ngoãn đi đến phòng tắm bưng một chậu nước ấm ra."

Cô muốn tôi giúp cô lau người hay tự mình lau?"

Hứa Chiêu Đệ vắt khăn ấm xong hỏi."

Đương nhiên là cô giúp tôi lau, nếu không tôi để cô ở lại đây làm cái gì, đương nhiên là phục vụ tôi."

Thi Vân Dạng nói như chuyện đương nhiên, cũng hết sức phối hợp cởi áo ngủ ra, tất cả đều trực tiếp cởi hết chỉ còn lại quần lót.Hứa Chiêu Đệ không nghĩ đến Thi Vân Dạng cứ trực tiếp cởi không chút xấu hổ nào, nhìn dáng vẻ nóng bỏng này, thân thể quen thuộc này, trong lòng Hứa Chiêu Đệ có chút hốt hoảng, cảm thấy có chút mất tự nhiên, nhưng nàng vẫn cố gắng đè xuống xao động trong lòng.Thi Vân Dạng cởi hết xong, mới phát giác được mình trước mặt Hứa Chiêu Đệ cũng quá sức tự nhiên, phần vì các nàng đã từng trải qua chuyện giường sự, nghĩ đến mình đã từng cùng Hứa Chiêu Đệ 'phiên vân phúc vũ', Thi Vân Dạng cũng cảm thấy mấy phần mất tự nhiên.

Nhưng là cởi cũng đã cởi rồi, cô cũng không thể mặc thêm vào được đi, như vậy ra vẻ mình giống như là rất để ý, nên Thi Vân Dạng cũng chỉ có thể đè xuống cổ cảm giác kỳ quái trong lòng kia, để cho Hứa Chiêu Đệ lau người giúp mình.

Chẳng qua là khi cúi xuống, cô lại không nhịn được quan sát phản ứng của Hứa Chiêu Đệ khi nhìn thấy thân thể mình, cô giống như muốn biết giờ phút này Hứa Chiêu Đệ đang nghĩ cái gì.

Nhưng là, trên mặt nàng quá bình tĩnh, cũng không nhìn thấy được tâm tình Hứa Chiêu Đệ có biến hóa gì, thật giống như đối với sắc đẹp của cô không có phản ứng.

Bất quá, Hứa Chiêu Đệ vẫn là người có dục vọng thấp, có thể thản nhiên trước sắc đẹp, hình như cũng là bình thường.Hứa Chiêu Đệ ổn định tâm tư xong, liền chuyên tâm nghiêm túc lau người cho Thi Vân Dạng, khăn lông nóng từ cổ Thi Vân Dạng đi xuống, lau trước phần lưng cho Thi Vân Dạng để không gây lúng túng.

Khăn lông ấm áp, da thịt nhẵn nhụi của Thi Vân Dạng, kết hợp với lực đạo vừa vặn của Hứa Chiêu Đệ, trong lúc xẹt qua sống lưng nhạy cảm, Thi Vân Dậng đột nhiên cảm thấy một cỗ cảm giác tê dại từ xương cụt truyền đến huyệt đạo.

Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ tuyệt đối là cố ý, nếu không sao lực đạo lại vừa vặn như thế, để cô có cảm giác không nên có, chỉ là khi cô quay đầu nhìn về phía Hứa Chiêu Đệ, lại phát hiện Hứa Chiêu Đệ biểu lộ quá mức nghiêm chỉnh, cô cũng hiểu rõ con người của Hứa Chiêu Đệ, nàng không phải là người chơi những trò tiểu xảo như thế này.Hết lần này đến lần khác Hứa Chiêu Đệ làm việc rất nghiêm túc kỹ lưỡng, vì Thi Vân Dạng chà lưng, chà đến ba lần mới bỏ qua, Thi Vân Dạng đơn giản muốn mắng mẹ, khốn kiếp, cô cảm giác cơ thể mình cũng sắp bị Hứa Chiêu Đệ câu ra dục vọng, nhưng hết lần này đến lần khác cũng chỉ có thể cứng rắn đè xuống dục vọng không nên có kia, lúc mất trí nhớ không có nhiều sự lựa chọn, cơ thể ăn quàng coi như xong, bây giờ còn muốn ăn kiểu này, chính cô cũng tự giận mình mấy trăm lần, trên thực tế bây giờ cô đã biết được tiêu chuẩn của mình, cảm giác lúc cô mất trí nhớ, chẳng qua là đầu óc không được tốt, thân thể mới sai lầm, trước kia mình chọn lựa người tiêu chuẩn cỡ nào chứ.Hứa Chiêu Đệ lau lưng xong, đổi một chậu nước khác, chuẩn bị lau phía trước cho Thi Vân Dạng, thật ra thì nàng cảm thấy Thi Vân Dạng tự mình lau thì tốt hơn, nếu không sẽ đụng đến một số chỗ, nàng cảm thấy hình như không tốt lắm, nhưng là Thi Vân Dạng hình như cũng không định nhận lại khăn lau.

Thái độ Thi Vân Dạng không thèm để ý, làm cho Hứa Chiêu Đệ có cảm giác mình quá để ý, vì mình và Phương Phương đã từng quan hệ.Giờ phút này Thi Vân Dạng đang lọt vào tâm tình tự chán ghét mình, hoàn toàn không nhận ra được Hứa Chiêu Đệ đưa khăn đến cho mình.Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng không nhận khăn mình đưa, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục lau người cho Thi Vân Dạng, nàng dùng khăn lau lên cổ Thi Vân Dạng sau đó từ từ lau xuống, khăn lông đặt lên nơi đầy đặn của Thi Vân Dạng, cảm xúc mềm mại kia làm Hứa Chiêu Đệ muốn không để ý cũng khó khăn.Lúc Hứa Chiêu Đệ đem khăn lông dán đến cổ mình, Thi Vân Dạng liền bừng tỉnh, nhưng còn chưa kịp mở miệng kêu dừng, đã cảm giác được khăn lông lau đến ngực mình, đầu vú bị nhẹ nhàng ma sát lập tức đứng lên, cảm giác tê dại quá sức mạnh mẽ, đặc biệt là cô nhìn thấy Hứa Chiêu Đệ cách mình quá gần, gần đến mức cô có thể ngửi thấy mùi hương sữa tắm, còn có mùi đinh hương thân thể nhàn nhạt.

Thi Vân Dạng hiểu rõ cảm giác xao động của thân thể mình, đói khát giống như lâu rồi không có trải qua chuyện giường chiếu với người khác.

Thi Vân Dạng bị loại cảm giác này hù đến, cô trực tiếp đoạt lấy khăn lông trong tay Hứa Chiêu Đệ."

Tự tôi lau!"

Thi Vân Dạng xấu hổ nói.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 68


Beta: Bing.Chương 68:Hứa Chiêu Đệ yên lặng đem khăn đưa cho Thi Vân Dạng, thật ra thì nàng không phải không thấy đầu vú Thi Vân Dạng đứng lên, chẳng qua là giả vờ không thấy.

Thân thể Thi Vân Dạng nhạy cảm thế nào nàng biết, dù sao kể từ khi phát sinh quan hệ xong, nàng đối với thân thể Phương Phương cũng càng quen thuộc.

Dù sao Phương Phương ở phương diện này luôn rất cởi mở, đối với chuyện lấy lòng cơ thể cô thế nào Phương Phương cũng đã dạy, thân thể sẽ phản ứng thế nào nàng càng hiểu rõ.

Chẳng qua là không nghĩ đến, chỉ lau người thôi cũng sẽ có phản ứng, điều này làm cho nội tâm Hứa Chiêu Đệ có cảm giác khác thường.Hứa Chiêu Đệ ở trên giường vừa không quá chủ động, cũng không có kinh nghiệm, nhưng là cô lại có dục vọng, cũng không làm khó mình, nên cô không quản liêm sỉ chỉ dạy cho thân thể Hứa Chiêu Đệ, để nàng từ đó học theo để công mình, đối với những chuyện chỉ dạy trong quá khứ, hôm nay Thi Vân Dạng nhớ đến, đều có cảm giác xấu hổ đến nóng hừng hực, cũng may là cô giả bộ mất trí nhớ, nếu không thật đúng là không có cách nào thản nhiên đối mặt.

Bất quá không thể không nói, năng lực học tập của Hứa Chiêu Đệ cũng là rất tốt, sau đó...Phi, cô lại nhớ lại!

Cô cảm giác mình quả nhiên là bị đụng hư đầu óc rồi, cô quyết định chờ thân thể mình tốt lên, lập tức đi tìm một nữ nhân dung nhan đẹp, vóc người đẹp, kỹ xảo trên giường tốt, hiểu được tình thú có thể để cô quên đi trí nhớ bao trùm đầu óc này.

Ví dụ như Lý Hâm, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu thẩm mỹ của cô, đáng tiếc Lý Hâm đã ở cùng một chỗ với Nghiêm Nhược Vấn, nếu không thì cũng có thể ở cùng một chỗ với mình.

Nghĩ đến chuyện mình có hứng thú với nữ nhân, không thể không kể đến công Lý Hâm được.

Bất quá bây giờ thân thể còn chưa khỏe, tốt nhất là nên tu tâm dưỡng tính.Thi Vân Dạng lung tung lau mấy cái, liền đem khăn ném lại trong chậu nước, sau đó nhìn Hứa Chiêu Đệ đang cứng đơ bên cạnh một chút, nói thật, cô cũng không hiểu, tại sao vừa nhìn thấy Hứa Chiêu Đệ thì lại có cảm giác tức giận, Thi Vân Dạng đem cảm giác này quy thành mình chê Hứa Chiêu Đệ, cùng với nửa năm trí nhớ cũng không thèm.

Dĩ nhiên, cô cũng nghĩ không thông tính tình của mình, nếu như chê, tại sao cô còn muốn Hứa Chiêu Đệ xuất hiện ở đây chi cho thêm mệt đây?

Còn có loại cảm giác kia nữa, cô cảm thấy mình thực quá biến thái, cũng là do Hứa Chiêu Đệ hại mình biến thái.Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng lau xong, ngồi xổm xuống dọn dẹp mọi thứ, năm phút sau, Hứa Chiêu Đệ dọn dẹp xong, sau đó liền bò lên giường chuẩn bị đi ngủ.Hứa Chiêu Đệ vốn không phải là người chủ động, cho nên rất an tĩnh, không tự nhiên tìm đề tài, hơn nữa nàng cũng định đi ngủ thật, cảm giác ở chỗ này nửa ngày còn mệt mỏi hơn so với đi bán trứng gà cả ngày nữa.

Cho nên, nàng yên lặng leo lên giường, đắp kín mền.Thi Vân Dạng nhìn thấy Hứa Chiêu Đệ lại không quan tâm tới mình, nữ nhân này đối với mọi chuyện đều là lạnh nhạt, nói là lạnh nhạt cũng chưa chuẩn lắm, thật ra nên nói là lạnh lùng cực độ thì đúng hơn, giờ phút này nội tâm Thi Vân Dạng đang âm thầm tố cáo Hứa Chiêu Đệ."

Nếu tôi không chủ động nói chuyện với cô, cô cũng sẽ không chủ động nói chuyện với tôi đúng không?"

Thi Vân Dạng có chút bất mãn hỏi."

Tôi cho là cô không muốn nói chuyện với tôi?"

Hứa Chiêu Đệ đáp lại."

Cô là con giun trong bụng tôi sao?

Ai cho cô quyền suy đoán tôi?"

Giọng nói Thi Vân Dạng càng không thoải mái hỏi lại."

Cô nói chuyện với tôi, luôn mang theo một cỗ tức giận không nhịn được, tôi cảm thấy đó cũng phải biểu hiện thiện ý, thậm chí đối với tôi còn có cảm giác chán ghét, mới có tâm tình như vậy."

Hứa Chiêu Đệ đem cảm giác mình nói ra, đã như vậy, nàng cần gì nói chuyện đến, trừ chuyện đó ra, Thi Vân Dạng còn có một loại tâm tình nàng không hiểu được, ví như không muốn bị lãnh lạc.Thi Vân Dạng nghe, trong lòng cả kinh, mỗi lần cảm thấy Hứa Chiêu Đệ không thể chống đỡ, Hứa Chiêu Đệ cũng sẽ mang đến cho cô một loại ngoài ý muốn, giờ phút này, cô có cảm giác khó chịu khi nội tâm bị khui ra, bởi vì Hứa Chiêu Đệ nói đúng."

Tôi đã nói, cô không được tùy ý suy đoán tôi, cô tự nói phải chứ tôi không có nói!"

Thi Vân Dạng thẹn quá hóa giận nói."

Ò, vậy cô muốn nói cái gì?"

Hứa Chiêu Đệ tất nhiên sẽ không tự đào sâu vào làm gì, dù sao dạng người như Thi Vân Dạng, nàng đã hiểu rõ mấy phần, cô là bản thể hoàn chỉnh hơn của Phương Phương mà thôi.

Bản thân Phương Phương tự thấy mình ưu việt, có lẽ cảm giác ưu việt đó là do tiềm thức trong quá khứ, nhiều hơn nữa là do tự tin vì dung mạo của mình, mặc dù có chút nông cạn, nhưng lại là cái loại không thể không chiêm ngưỡng, trên tổng thể vẫn để cho người khác cảm giác có thể thân cận được.

Thi Vân Dạng không như vậy, đại khái từ nhỏ cô đã có tính cách như thế, bắt bẻ là chuyện đương nhiên, bất mãn, không nói lý cũng là chuyện đương nhiên, nên xem nhẹ người khác, tính tình không tốt cũng là chuyện bình thường.

Bất quá Hứa Chiêu Đệ đại khái cũng có thể hiểu được, Thi Vân Dạng tại sao lại lớn lên như vậy, dáng dấp đẹp mắt, thông minh, trong nhà có tiền, con gái độc tôn, ba ba cưng chiều, không trải qua bất cứ khó khăn gì, hết thảy như vậy điều là chuyện đương nhiên thôi.

Nói một cách tốt đẹp, thì cuộc sống vốn đã ngâm mật, đối với tất cả điều xấu đều không đụng đến, thật ra thì sống như vậy cũng rất hạnh phúc, bao nhiêu người cầu xin cũng không được, cho nên Hứa Chiêu Đệ cảm thấy Thi Vân Dạng cứ sống như vậy cũng không có gì là không tốt.

Chỉ bất quá, cô đã không phải là Phương Phương nữa rồi."

Không nói, không có gì đáng nói với cô, không muốn nói!"

Thi Vân Dạng khó chịu nói, thật giống như cô cầu xin nàng nói chuyện không bằng, người nào cần chứ."

Bác sĩ nói chừng nào cô có thể ra viện?"

Mặc dù Thi Vân Dạng rất cáu gắt, nhưng Hứa Chiêu Đệ vẫn có ý định theo ý Thi Vân Dạng, tìm đại một đề tài, quan tâm đến thân thể Phương Phương chắc cũng không sao.Giờ phút này trong lòng Thi Vân Dạng đều xù lông, nghe được lời của Hứa Chiêu Đệ, tất cả đều đâm đau, cảm thấy Hứa Chiêu Đệ muốn biết mình khỏe lại lúc nào, muốn thoát khỏi mình."

Coi như tốt lắm, cô cũng phải phục vụ tôi, về phân phục vụ đến ngày nào không cần cô quản, dù sao để xem tâm tình của tôi đã!"

Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ muốn phục vụ mấy ngày thôi, cũng không có chuyện dễ dàng như vậy.Đây đối với Hứa Chiêu Đệ cũng không phải tin tức tốt, Thi Vân Dạng định không ra kỳ hạn cố định sao?"

Cô có thể cho tôi thời gian cụ thể hay không?"

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy nếu như thời gian có lâu một chút nàng cũng có thể tiếp nhận, nhưng là không có kỳ hạn, liền không biết đường sắp xếp."

Không thì sao, cô cho rằng có người đụng người khác, không cần chịu trách nhiệm mà có chuyện dễ dàng như vậy sao?

Phẩu thuật tốn mười mấy vạn, mỗi ngày nằm viện cũng tốn hơn một vạn, cần ở đây mười mấy ngày, những thứ này chẳng qua cũng chỉ là tiền chữa bệnh, tôi mất trí nhớ nửa năm phí hết bao nhiêu tiền, tổn thất bao nhiêu tinh thần, coi như cô có thường cả đời, cũng không đủ thường."

Thi Vân Dạng hừ lạnh nói.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 69


Beta: Bing.Chương 69:Hứa Chiêu Đệ không có biện pháp phản bác, đụng Thi Vân Dạng, hơn nữa đụng đến mất trí nhớ, về điểm này, vô luận thế nào nàng đều đuối lý với Thi Vân Dạng."

Vậy cũng tốt."

Hứa Chiêu Đệ chỉ có thể nghe theo."

Bất quá nhìn cô nghèo như vậy, tôi sẽ cho cô một chút phí sinh hoạt."

Thi Vân Dạng làm ra bộ giọng ban ân nói, Hứa Chiêu Đệ nghèo như vậy, đi theo mình, mình cũng không bạc đãi nàng."

Không cần, cô cũng đã nói, tôi thiếu cô nhiều như vậy, chăm sóc cô là đúng rồi, không nên thu bất kỳ thù lao nào."

Hứa Chiêu Đệ quả quyết cự tuyệt."

Không cần biết cô có lấy hay không, đến lúc đó đi theo tôi, cô không muốn lấy tiền, cũng không nên than nghèo với tôi."

Thi Vân Dạng hừ lạnh nói, thật là nữ nhân không biết gì."

Tất nhiên sẽ không."

Hứa Chiêu Đệ cảm giác mình cho dù cho nghèo thì cũng sẽ không khóc với Thi Vân Dạng.Thi Vân Dạng hiểu rõ Hứa Chiêu Đệ là người vật chất thấp như thế nào, dục vọng cũng thấp luôn, là tự cô cảm thấy nàng cần tiền.Sau khi Thi Vân Dạng nói xong, Hứa Chiêu Đệ thấy cô không nói thêm gì nữa, cũng không lên tiếng, chẳng qua là chuẩn bị đi ngủ.Hứa Chiêu Đệ ngủ thiếp đi, Thi Vân Dạng lại không ngủ được, cô nhìn Hứa Chiêu Đệ, sẽ nhớ đến trí nhớ nửa năm kia, từng điểm từng điểm đột ngột xuất hiện trong cuộc sống của cô, nhưng thực sự là phát sinh chân thật, cô thậm chí còn nhớ mùi trứng gà của Hứa Chiêu Đệ, cô muốn đem đoạn trí nhớ này xóa sạch, nhưng làm thế nào cũng không xóa được, cô cảm thấy có phải Hứa Chiêu Đệ đã cho cô uống cái gì hay không.Sáng ngày thứ hai, Lý Hâm tới kiểm tra phòng, thấy Hứa Chiêu Đệ, nàng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Thật ra thì nàng vẫn cảm thấy Hứa Chiêu Đệ thật đáng thương, ngày đưa đến đó, nàng đã cảm thấy quan hệ của Hứa Chiêu Đệ và Thi Vân Dạng không hề đơn giản, dù sao ngày đó Hứa Chiêu Đệ lo lắng khẩn trương không giống như lo lắng khẩn trương cho bạn mình, giống như lo lắng cho người thương hơn.

Nàng cho là Thi Vân Dạng đổi tính, nhưng là, Thi Vân Dạng khôi phục trí nhớ xong, cũng quên trí nhớ cùng Hứa Chiêu Đệ, nàng đã cảm thấy Thi Vân Dạng cũng không có để ý Hứa Chiêu Đệ như vậy, dù sao nếu để ý, làm sao có thể quên đi người mình thích.

Thi Vân Dạng khôi phục trí nhớ trước kia, lại quên đi trí nhớ nửa năm nay, Lý Hâm cảm thấy hai người các nàng là không thể nào, tính tình Thi Vân Dạng thế kia làm sao sẽ thích Hứa Chiêu Đệ, cô ngay cả Tả Khinh Hoan còn bắt bẻ, làm sao không bắt bẻ Hứa Chiêu Đệ đây?

Hứa Chiêu Đệ đem lại cho nàng cảm giác rất an phận, mặc dù bề ngoài không phải xuất chúng, nhưng cô gái này cho người ta có cảm giác nội tâm rất bền bỉ, cũng rất thông suốt, Hứa Chiêu Đệ cùng Thi Vân Dạng cùng nhau, nàng không nói nhiều, cũng sẽ không đem mềm yếu và khổ sở biểu hiện ra bên ngoài.

Nàng cảm thấy đây là biểu hiện nội tâm tự ái và ngạo kiều của Hứa Chiêu Đệ.

Nếu là nàng, khẳng định là không thể làm được, khi đối phương không cần nàng nữa, nàng sẽ yên lặng biến mất kiểu như vậy, nếu như là nàng, chỉ cần yêu, liền phải lưu lại ký ức trong cuộc đời đối phương, bất kể có mang đến phiền não cho đối phương hay không.Giờ khắc này, biết là Thi Vân Dạng lại gọi Hứa Chiêu Đệ hầu hạ cô xong, nàng đã cảm thấy lần này không nói chính xác là Thi vân Dạng muốn làm lại từ đầu, hơn nữa Thi Vân Dạng có mất trí nhớ thật hay không nàng cũng chưa xác định.

Coi như là giả bộ mất trí nhớ nàng cũng sẽ không cảm thấy kỳ lạ, dù sao Thi Vân Dạng ngay cả Tả Khinh Hoan yêu thương Tần Vãn Thư cũng giễu cợt Tả Khinh Hoan trèo cao, làm sao sẽ dễ dàng thừa nhận mình yêu một người mà quá khứ mình vĩnh viễn xem thường chứ.

Cái này chẳng phải tự đánh vào mặt mình sao, từ nhỏ đến lớn điều là nữ nhân kiêu ngạo, làm sao có thể thản nhiên tiếp nhận được, nhưng là tình cảm cũng không bỏ được, lại gọi người ta đến đây.

Thi Vân Dạng lâm vào rắc rối như vậy, thật đúng là thú vị, luôn sợ thiên hạ bất loạn, yêu thích bỏ đá xuống giếng như Thi Vân Dạng mà cũng có ngày hôm nay, suy nghĩ này khiến Lý Hâm cảm thấy có trò hay để nhìn.Hứa Chiêu Đệ cảm giác Lý Hâm ý vị thâm trường quan sát mình, kể từ khi gặp Thi Vân Dạng xong, nàng phát hiện trên thế giới này quả thật người đẹp không có khan hiếm như nàng tưởng, Thi Vân Dang xinh đẹp, cái này không cần nói nhiều, một Tần Vãn Thư vừa xinh đẹp vừa khí chất, rồi bác sĩ Lý trước mắt này cũng giống như hồ ly tinh, ánh mắt kia giống như đang phóng tia lửa điện.Thi Vân Dạng thấy Lý Hâm đưa ánh mắt hồ mị nhìn chằm chằm vào Hứa Chiêu Đệ, cô luôn có cảm giác Lý Hâm không có ý tốt rồi."

Cô tới kiểm tra tôi, không nhìn tôi nhìn cô ta làm gì?

Chẳng lẽ một đại mỹ nhân như tôi còn không đẹp mắt bằng hạt đậu bình thường kia sao?"

Thi Vân Dạng phong tao hỏi Lý Hâm, công khai tán tỉnh nàng."

Hạt đậu ăn cũng rất tốt không phải sao, về phần cô, cô phải hiểu, tôi đây đã là người có gia đình."

Lý Hâm cảm giác mặc dù dáng dấp mình có chút bất chính thật, chính là quá hồ mị, nhưng là trời đất chứng giám, nàng chính là người hiền lương thục đức, nàng chỉ thích 'phu quân' cuồng công việc của nàng thôi.

Cùng Thi Vân Dạng trải qua tình một đêm, nàng đã muốn quay đầu, không muốn đem chuyện này nói ra."

Được, cô chỉ còn thiếu treo bảng tên như mấy chú cún thôi, ghi chú mình là tiểu cẩu nhà Nghiêm Nhược Vấn."

Thi Vân Dạng châm chọc nói."

Nếu là Vấn Vấn muốn treo tấm bảng trên cổ tôi, tôi chắc chắn sẽ không cự tuyệt nàng."

Lý Hâm cũng không để ý bị Thi Vân Dạng độc lưỡi, trên thực tế, còn hơn Thi Vân Dạng nói, nói đến Nghiêm Nhược Vấn, bộ dáng hạnh phúc của Lý Hâm đều muốn chọc mù mắt người ta.

Năm đó yêu nhau khổ cực thế nào, thì bây giờ mới có nhiều hạnh phúc."

Dùng thức ăn cho chó thì cút sang một bên."

Thi Vân Dạng nhìn bộ dáng hạnh phúc của Lý Hâm, cảm thấy vô cùng chói mắt, cũng không phải là Lý Hâm nên thấy bực mình, chẳng qua là đơn thuần nhìn người khác hạnh phúc nên cảm thấy chướng mắt thôi, cô cảm giác gần đây mình đúng là có chút bệnh hoạn thật, có cảm giác không còn nhận ra tâm tính tốt của mình nữa."

Nếu không phải là nhà cô nhiều tiền cô cho rằng tôi muốn tới sao.

Nói thật, cô trừ dung nhan đẹp, nhiều tiền, tôi cảm thấy người nào ở chung với cô nửa đời sau cũng thật tội nghiệp, đậu nhà kia không tệ, cô không cân nhắc hái về nhà sao?"

Lý Hâm hỏi, Thi Vân Dạng mặc dù bên ngoài nạm vàng bên trong thối rữa, nhưng không thể không công nhận nhan sắc quả thật không thể chê."

Cô đang đùa giỡn kiểu gì thế, tôi sẽ coi trọng cô ta sao, tôi có làm sao thì cũng không xuống hạng đến mức này."

Thi Vân Dạng vội vàng phủ nhận nói.Hứa Chiêu Đệ thấy nội dung và phương thức hai người nói chuyện, cũng biết hai mỹ nhân này rất quen thuộc, chẳng qua là nàng không có thói quen bị người khác nói đến mình."

Đẹp mắt cũng không thay cơm ăn được."

Lý Hâm cảm thấy Thi Vân Dạng quá xem trọng bề ngoài."

Cô dám nói ban đầu cô coi trọng Nghiêm Nhược Vấn không phải là vì chị ta có dáng dấp đẹp mắt đi?"

Thi Vân Dạng cảm thấy Lý Hâm hoàn toàn là ở trong mưa thì không biết người đói nắng thế nào, nói cũng quá dễ nghe."

Bắt đầu là như vậy thật, nhưng sau đó không phải như vậy."

Điểm này Lý Hâm thừa nhận, dù sao mình cũng là vừa thấy đã yêu, nhan sắc chỉ thêm một phần nào, nhưng bây giờ xem như Vấn Vấn có bị hủy gương mặt, mình vẫn còn yêu chị ấy."

Cũng không phải là như vậy sao?"

Thi Vân Dạng tiếp tục hừ lạnh nói."

Không giống nhau, nếu là đã thích, nhan sắc không quan trọng đến như vậy."

Lý Hâm cảm thấy bản chất có khác biệt."

Tôi nói tôi không có thích cô ta, nên giả thuyết này không có tồn tại."

Thi Vân Dạng tiếp tục phủ nhận nói, cô cảm thấy Đại tiểu thư thích Tả Khinh Hoan, còn có thể là do Tả Khinh Hoan đẹp, nhưng là nếu mình coi trọng Hứa Chiêu Đệ, thì lý do là cái gì đây?

Kiên quyết không được, dù sao Thi Vân Dạng cũng một mực tự nói như vậy với mình.
 
Back
Top Bottom