Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã

[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 30


Beta:Bing.

Chương 30:Mục tiêu Thi Vân Dạng là đi tìm nam nhân cực phẩm, bắt đầu xem xét xem có nam nhân nào có thể đập vào mắt mình không, nhưng không biết là do ánh mắt cô quá cao hay sao mà chẳng nhìn trúng một ai, cô không trêu được nam nhân nào, ngược lại Hứa Chiêu Đệ, lại có nam nhân từ đâu mọc ra trêu.

Hơn nữa, tên đó còn không thèm quan tâm tới sự có mặt của cô, liều mạng lấy lòng Hứa Chiêu Đệ, đây là người thứ hai sau Hứa Chiêu Đệ không nhìn người xinh đẹp như cô, hơn nữa còn là nam nhân, điều này là cho Thi Vân Dạng hoài nghi mị lực của chính mình.Người này tên là A Trung, vốn là mở gian hàng nướng ở chỗ này, vì cha hắn xảy ra chút chuyện, quay về nhà hơn bốn tháng, nên từ trước đến giờ Thi Vân Dạng không nhìn thấy hắn, mới nói hắn tự nhiên mọc ra.

A Trung 31 tuổi, còn nhỏ hơn Hứa Chiêu Đệ một tuổi, nhưng nhìn cũng trung hậu đàng hoàng.

Thật ra thì hắn mới là người đặt gian hàng ở chỗ cuối cùng, cũng là người duy nhất không cướp gian hàng của Hứa Chiêu Đệ.

Bởi vì gian hàng hai người trước đây gần nhau, nên hắn vẫn thường giúp đỡ Hứa Chiêu Đệ, chung sống lâu, hắn liền đối với Hứa Chiêu Đệ sinh tình, vì nàng tính tình tốt, hiền huệ, kiên trì, là một người đã trải qua sóng gió, thích hợp lấy về làm vợ nhất."

Chiêu Đệ, đây là đồ tôi mang về từ nhà, heo nhà tôi nuôi, còn có thịt heo kho, cố ý mang cho cô."

A Trung xách một thùng lớn cứng rắn kín đáo đưa cho Hứa Chiêu Đệ."

Làm sao được đây?"

Hứa Chiêu Đệ từ chối, tất nhiên là khí lực của nàng không đấu lại A Trung."

Nhà tôi cũng không có gì quý giá, nếu cô không chê, hãy nhận đi."

A Trung thành khẩn nói.Thi Vân Dạng chạy đến nhìn Hứa Chiêu Đệ ân cần với nam nhân, người này chắc cao khoảng 1m75, nhìn có vẻ thô kệch, nhưng vóc người lại khỏe mạnh, tóm lại người ngày so với Hứa Chiêu Đệ còn bình thường hơn, không đáng kể đến, ngay cả nhìn lâu một chút cô cũng lười nhìn, còn làm cho cô cực kỳ khó chịu.

Thi Vân Dạng cảm thấy "không chuyện không lấy lòng", không có cái gì sao lại đưa thịt heo cho nàng, thời đại này chẳng lẽ còn lưu hành chuyện đưa đặc sản sao?

Hơn nữa, cô phát hiện một chuyện rất nghiêm trọng, Hứa Chiêu Đệ chỉ từ chối tượng trưng một cái, lại có ý tiếp nhận.

Nam nhân đưa đồ cho nữ nhân, đơn giản vì lấy lòng hoặc có ý gì đó, Hứa Chiêu Đệ chẳng lẽ không biết từ chối sao, có thể tùy tiện nhận đồ như vậy sao?"

Chị ấy nói không cần là không cần, anh nghe không hiểu tiếng người sao?"

Thi Vân Dạng vội vàng tiến lên, giọng không vui nói với A Trung."

Cô là ai?"

A Trung hỏi, nữ nhân này thực sự quá đẹp, nhưng mà vừa nhìn cũng biết không phải là nữ nhân tốt."

Là bà con xa của tôi, giờ đang ở tạm nhà tôi."

Đây là lý do Hứa Chiêu Đệ giải thích với tất cả mọi người.Thi Vân Dạng thấy A Trung đang nhìn mình, phong tình vạn chủng xõa tóc, trong mắt cô, không có bất kỳ một tên gấu nào có thể ngăn cản được mị lực của mình, chẳng qua cô chỉ muốn thể nghiệm loại nam nhân cấp thấp này thôi."

Vậy xưng hô thế nào?

Có quan hệ gì với cô vậy?"

A Trung nhìn Thi Vân Dạng mấy lần, lại đem lực chú ý đến trên người Hứa Chiêu Đệ."

Vân Phương, biểu muội của tôi."

Trực giác Hứa Chiêu Đệ nghĩ rằng Thi Vân Dạng nhỏ hơn mình."

Biểu muội này, tôi nói với cô nha, thịt heo trên thành phố đều là cho chích thuốc tăng trưởng, ăn không ngon, không giống như heo nhà chúng tôi tự nuôi, heo này ăn tuyệt đối ngon, rau củ nấu cùng với thịt heo này cũng ngon hơn nhiều, cô ăn rồi sẽ biết, thực sự là không giống nhau..."

A Trung cho là Thi Vân Dạng xem thường đồ mình đưa, thoạt nhìn Thi Vân Dạng cũng có thái độ chê trách, hiển nhiên là coi thường đồ mình đưa, nhưng hắn thấy Hứa Chiêu Đệ sẽ không chê đồ của mình."

Cũng không phải là thịt bò thượng hạng, thần kỳ như vậy sao?"

Thi Vân Dạng ra vẻ không thích nói."

Cảm ơn A Trung, gian hàng của cậu có khách tới kìa."

Hứa Chiêu Đệ lấy thịt heo xong, vội vàng nói cảm ơn với A Trung, tránh để cho Thi Vân Dạng nói cái gì khiến nàng trở tay không kịp, thuận tiện cũng kiếm đường thoát cho A Trung."

Không có gì, nếu cô thích nói với tôi, năm sau tôi trở về lại mang cho cô."

A Trung thấy Hứa Chiêu Đệ nhận, liền vui vẻ nói, sau đó vội vàng quay về gian hàng của mình."

Sao chị lại có thể tự tiện nhận đồ của người khác như vậy, ý của hắn là gì chẳng lẽ chị không biết sao?"

Hứa Chiêu Đệ dễ dàng nhận mấy thứ này sao?

Suy nghĩ một chút Thi Vân Dạng lại cảm thấy có chút căm tức, giọng nói đối với Hứa Chiêu Đệ cũng không được tốt lắm, nếu là kim cương đá quý thì không nói gì đi, theo đuổi nữ nhân lại đưa thịt heo lại, thật là quá fail mà, Thi Vân Dạng cay nghiệt nghĩ đến."

Nhà hắn ở vùng núi Hồ Nam, đi cũng mấy trăm cây, đổi hết mấy chuyến xe mới có thể đem những thứ này về đây, lễ nhẹ tình ý nặng."

Hứa Chiêu Đệ ngược lại thông cảm A Trung, mình cũng là nhà nghèo khổ, biết được gian khổ trong đó, mới không đành lòng cự tuyệt."

Thì ra chị đau lòng hắn, hắn cũng nghèo kiết xác, không có gì trong tay mới dùng tâm ý đánh động lòng người, cũng chỉ có những người ngốc nghếch chưa nhìn thấy chuyện ngoài đời mới dễ bị đánh động như vậy."

Thi Vân Dạng hừ lạnh nói.Hứa Chiêu Đệ nghe, sắc mặt lạnh xuống."

Tôi cũng là nghèo kiết xác, quả thật chưa từng nhìn thấy chuyện ngoài đời."

Hứa Chiêu Đệ lãnh đạm trả lời Thi Vân Dạng một câu, liền đi đến gian hàng bán trứng, thái độ như vậy đại khái là lạnh nhạt nhất của Hứa Chiêu Đệ đối với Thi Vân Dạng từ trước tới nay, biểu hiện tâm tình mãnh liệt bất mãn.Thi Vân Dạng vừa nghe từ nghèo, biết, cô đã chọc Hứa Chiêu Đệ giận, thái độ lãnh đạm của Hứa Chiêu Đệ giờ phút này làm cô trong lòng cô có cảm giác rất không giải thích được, dĩ nhiên, cô cũng biết là mình nói sai, chẳng qua trong khoảng thời gian ngắn cũng không bỏ mặt mũi mà đi xin lỗi.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 31


Beta: Bing.

Chương 31:Hứa Chiêu Đệ bán đồ ăn của nàng, Thi Vân Dạng chơi điện thoại di động Hứa Chiêu Đệ mới mua cho, từ lúc chuyện phát sinh đến bây giờ, đã qua mấy tiếng, hai người cơ hồ không nói chuyện.

Thật ra thì bình thường Hứa Chiêu Đệ vội vàng bán buôn, cả buổi tối cũng không nói nhiều, mà Hứa Chiêu Đệ cũng không phải là người giận dai, mặc dù vừa rồi Thi Vân Dạng nói những lời không tôn trọng người ta, nhưng nàng biết coi như là mất trí nhớ, Phương Phương cũng không phải là một loại người so với mình, nghĩ đến sau này cô rời đi, Hứa Chiêu Đệ cũng không để ý như vậy, mình cần gì cùng một người qua đường mà giận dỗi, nên cũng không cố ý muốn cùng Thi Vân Dạng so lạnh nhạt.

Thi Vân Dạng vì mình nói sai, có tật giật mình, luôn cảm thấy Hứa Chiêu Đệ tối nay có ý lãnh đạm mình, điều này làm trong lòng cô đặc biệt khó chịu, nhưng là đi nói xin lỗi phải bỏ đi kiêu ngạo của mình, hơn nữa chính là cô cũng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ không nên tự tiện nhận thu đồ của nam nhân.Đại khái là gần đến lúc dọn dẹp gian hàng, các nàng còn chưa nói chuyện với nhau.

Tính tình Hứa Chiêu Đệ tương đối hướng nội, trầm mặc ít nói, thường ngày đều là Thi Vân Dạng chủ động nói chuyện trước, hôm nay Thi Vân Dạng không nói lời nào, tự nhiên nàng cũng không nói trước, hơn nữa ít nhiều cũng là Thi Vân Dạng sai trước.

Mặc dù Hứa Chiêu Đệ không giận dai, nhưng cũng không đại biểu nàng sẽ chủ động cầu hòa.Cuối cùng Thi Vân Dạng nhịn không nổi, cô cảm thấy Hứa Chiêu Đệ tuyệt đối là một hồ lô buồn bực, nếu cô không chủ động cầu hòa, chắc là Hứa Chiêu Đệ sẽ không nói chuyện mình thật nhiều ngày."

Vẫn còn tức giận sao?"

Thi Vân Dạng thử dò xét hỏi."

Không có."

Hứa Chiêu Đệ nhàn nhạt trả lời, bình tĩnh không sóng, làm cho Thi Vân Dạng không cách nào nắm được tâm tình Hứa Chiêu Đệ."

Chị sẽ không có ý tứ với A Trung đi?"

Thi Vân Dạng hỏi, cô cảm thấy A Trung cũng chỉ bình thường như hạt cát trên sa mạc, không nghĩ ra điểm nào đáng giá để Hứa Chiêu Đệ thích."

Có liên quan gì đến chuyện này?"

Hứa Chiêu Đệ không hiểu hỏi."

Nếu như không có ý tứ với hắn, chị cũng sẽ không vì hắn mà giận tôi."

Thi Vân Dạng nói câu này, trong lòng đã cảm thấy khó chịu, A Trung là loại nam nhân, chỉ cần quơ một cái là có một xấp đầy, chẳng phải nam nhân xếp hàng dài đến đây đều là vì nữ nhân như mình sao?"

Hai chuyện này không liên quan, cô không cảm thấy nói chuyện như vậy rất không tôn trọng người sao?"

Hứa Chiêu Đệ hỏi ngược lại."

Phải, là tôi nói chuyện có chút quá đáng, nhưng là tôi không muốn chị nhận đồ của hắn, chị biết rõ hắn có ý tứ với chị, chị nhận đồ của hắn là ngầm cho phép hắn theo đuổi mình sao?"

Thi Vân Dạng hỏi, cô và Hứa Chiêu Đệ hằng ngày ở cùng nhau, Hứa Chiêu Đệ chính là người thân của cô, cô cảm thấy người thân của mình thế nào cũng phải xứng với người cấp bậc cao hơn.

Về phần xứng với hạng người gì, cô còn chưa nghĩ được, chờ cô nghĩ xong rồi nói cũng được.

Trong quan niệm của Thi Vân Dạng, Hứa Chiêu Đệ quen cô tức là ở đẳng cấp cao, dĩ nhiên ý nghĩ này cô cũng chẳng biết từ đâu mà tới."

Uhm" Hứa Chiêu Đệ gật đầu nói, nàng không vội kết hôn, nhưng cũng có nghĩ đến, chờ mình thoải mái một chút, nếu như có người thích hợp, nàng cũng sẽ cân nhắc kết hôn.

A Trung có phải người đó hay không, trước mắt vẫn còn quan sát."

Chị điên rồi, hắn bình thường như vậy, lạc trong đám người cũng không nhận ra, chị xem trọng hắn ở điểm nào?

Nam nhân cơ bản là phải có năng lực, phải kiếm được tiền, nếu không có, thì cũng phải đẹp trai, hắn đạt được tiêu chuẩn nào đây?"

Thi Vân Dạng không nghĩ đến Hứa Chiêu Đệ lại gật đầu."

Tôi cũng là người rất bình thường, cảm thấy chúng tôi môn đăng hộ đối.

Tôi cảm thấy nam nhân cơ bản nhất phải có trách nhiệm, tấm lòng bao dung, chuyên cần hiền lành, có năng lực kiếm tiền hay đẹp trai, tôi cảm thấy chỉ là những tiêu chuẩn kế tiếp."

Hứa Chiêu Đệ nói."

Chị chính là như vậy, còn tìm như vậy, chị không biết phải tìm cái mình thiếu sao?

Hơn nữa hắn cũng đạt tiêu chuẩn đó sao?"

Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ cũng đã là người như vậy rồi, nếu tìm thêm người giống mình, cuộc sống chẳng phải là giống trước kia sao?"

Cũng may, trước mắt ta còn không phát hiện phẩm chất không tốt."

Hứa Chiêu Đệ hồi đáp."

Kết hôn, hẳn nên tìm người mình yêu, mà không phải vì người kia đủ tiêu chuẩn đạt là có thể kết hôn."

Giọng nói Thi Vân Dạng có chút kích động.Hứa Chiêu Đệ không hiểu, vì sao Phương Phương lại kích động như thế, hơn nữa lại phản đối mãnh liệt như thế."

Mặc dù bây giờ cũng đề xướng yêu tự do, nhưng tìm được tình yêu cũng không nhiều, hơn nữa quan trọng là thích hợp không phải sao?

Với lại đối với những người nghèo như chúng tôi mà nói, tình yêu là thứ xa xỉ phẩm, một chút tôi đều không mong đợi tình yêu oanh oanh liệt liệt kia, bình bình đạm đạm, không sóng không gió, coi như là hạnh phúc."

Hứa Chiêu Đệ nói với Thi Vân Dạng."

Tôi không tin, tại sao có thể có nữ nhân như chị, giống như bà lão, chị mới 32 tuổi, ngay cả yêu cũng chưa từng, bây giờ chị đối với yêu cũng không có mơ ước gì, đến khi chị thật già, nhớ đến lúc thời trẻ, chị sẽ biết, cuộc sống quá hạn chế đi?"

Thi Vân Dạng cảm thấy, bởi vì ước muốn quá bình thường, ý nghĩa cuộc sống lớn nhất, không phải là theo đuổi những thứ không tầm thường sao?

Mặc dù Thi Vân Dạng cũng cảm thấy tình yêu chính là lừa mình dối người, cái gì là tình yêu, không phải là người ngu dốt mới tin kết quả tốt sao, nhưng dù ngu dốt người ta cũng nguyện tin tưởng, còn Hứa Chiêu Đệ, ngay cả chuyện tin tưởng cũng không nguyện ý, người này, ngay cả một chút kích tình đều không có sao?"

Quan niệm của tôi và cô bất đồng mà thôi."

Hứa Chiêu Đệ không muốn tiếp tục nói nhiều về vấn đề này, nàng không có nói nhất định phải gả cho A Trung, trước mắt nàng không muốn lập gia đình, hơn nữa còn không xác định A Trung có thích hợp hay không thích hợp, chẳng qua là ngầm cho phép hắn theo đuổi mình mà thôi, nàng thích thuận theo tự nhiên, nàng tin tưởng mọi chuyện sẽ có định số, cưỡng cầu cũng không được.Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ không muốn nói đề tài này, cô có chút nóng nảy, mặc dù không biết mình đang gấp cái gì."

Chị không thật tính toán gả cho A Trung thật đi?"

Giọng nói Thi Vân Dạng có chút khẩn trương."

Chưa từng nhắc đến, bây giờ nói về cưới gả còn quá sớm, cô cũng không cần gấp."

Trước khi Phương Phương rời đi, nàng sẽ không nghĩ đến những chuyện này.

Hứa Chiêu Đệ cảm giác mình không thể bỏ được trách nhiệm với Thi Vân Dạng, thật ra trong lòng nàng Thi Vân Dạng chính là một món nợ rồi, không nên kéo thêm người khác nữa, dù sao nuôi Phương Phương cũng rất là cực khổ, nàng cũng không muốn gieo họa cho người khác.

Rõ ràng kiếm được tiền nhiều hơn trước kia gấp đôi, không biết sao Hứa Chiêu Đệ có cảm giác mình còn nghèo hơn trước, cơ hồ đều là bọt nước, muốn tiết kiệm ít tiền cũng không có biện pháp, nếu là cả đời Phương Phương không khôi phục trí nhớ, nàng sẽ phải nuôi cả đời, suy nghĩ một chút Hứa Chiêu Đệ cảm thấy nội tâm có chút cảm giác nặng nề.Thi Vân Dạng sao biết được Hứa Chiêu Đệ cảm thấy cô là cục nợ, cô cảm thấy mình là quý nhân của Hứa Chiêu Đệ, cô cảm thấy từ khi Hứa Chiêu Đệ nhặt mình xong, chất lượng cuộc sống lên cao rất nhiều, dụng cụ trong nhà điều đã đổi thành mới hết, tường giấy cũng dán lại, hoàn cảnh không biết tốt hơn lúc trước bao nhiêu lần, mặc dù những thứ này cũng xài hết tiền Hứa Chiêu Đệ kiếm được.Thi Vân Dạng càng không nghĩ tới, A Trung này xuất hiện làm cuộc sống vô âu vô lo của cô chuyển biến, làm cho cô thỉnh thoảng liền lâm vào trạng thái lo âu, chỉ sợ Hứa Chiêu Đệ bị hắn cướp đi.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 32


Beta:Bing.

Chương 32:"Vậy thì tốt, nhưng đừng để bị một thùng thịt heo lừa gạt là được rồi."

Thi Vân Dạng có chút yên lòng nói, có cô ở đây, cô sẽ không cho cái tên A Trung đó đến gần Hứa Chiêu Đệ."

Tối nay có muốn đi ăn đêm không?"

Hứa Chiêu Đệ dọn dẹp xong gian hàng hỏi, mấy ngày nay Phương Phương la hét muốn giảm cân, ngày hôm qua cũng không ăn đêm, nhưng trở về cô lại kêu đói, cuối cùng Phương Phương lại ăn một chén mì mình nấu.Nội tâm Thi Vân Dạng cực kỳ giãy giụa, hết sức rối rắm, cuối cùng Thi Vân Dạng vẫn chịu thua dục vọng muốn ăn của mình."

Vậy thì ăn đi."

Giọng nói Thi Vân Dạng nặng nề giống như lên đoạn đầu đài.

Nếu giữ miệng không được, thì cũng chỉ có thể dựa vào vận động, dựa vào tập thể dục giữ vững vóc người, quyết định tập thể dục xong Thi Vân Dạng mới giảm bớt tội ác muốn đi ăn tối nay.Hai người liền chạy đi ăn đêm, sau đó thuận tiện gói đồ ăn dư đem về cho Hứa Thừa Tông chôn mạng ở nhà chơi game.

Gần đây Hứa Thừa Tông tìm công việc mới, nên mới không bị gọi đến bán tiếp.

Lúc trước không có đi làm, cũng bị Thi Vân Dạng gọi ra.

Hắn căn bản không muốn đi, nhưng là Phương tỷ kêu hắn đi, hắn không muốn đi cũng phải đi.Hai người đi ăn xong thì trở về, Thi Vân Dạng đúng là bắt đầu tập thể dục thật, cô tùy ý lên web tìm video, nhưng thân thể cũng rất nhanh tìm được cảm giác vận động, cô nghĩ mình trước khi mất trí nhớ nhất định cũng là thường vận động, bất quá Thi Vân Dạng cũng không phải thật bất ngờ, dù sao vóc người cô tốt như vậy, cho dù là trời sanh, cũng cần phải cố gắng một chút thì mới có thể duy trì được vóc người được mọi người ca tụng thế này.

Thi Vân Dạng hiểu rõ, trên đời nay không có chuyện gì không tốn công mà thu hoạch được.Hứa Chiêu Đệ làm xong việc nhà phòng thấy Thi Vân Dạng không chui vào chăn sớm như mọi hôm mà làm động tác đứng lên ngồi xuống, vận vận động động, cũng không biết đang làm gì."

Cô đang làm gì vậy?"

Hứa Chiêu Đệ tò mò hỏi."

Đang tập thể dục, luyện cái mông."

Thi Vân Dạng trả lời, quả nhiên thân thể cô lúc trước là thường đi tập thể dục, tất cả cả video tập luyện, cô nhìn trên web một lần cũng có thể làm lại được, tất cả thứ tự tập luyện cô đều thông thuộc, Thi Vân Dạng có cảm giác mình có thể đi làm huấn luận viên thể hình được.Hứa Chiêu Đệ nhìn mông Thi Vân Dạng một chút, thật đúng là cong tròn, căng như thể muốn người ta đến vỗ một cái, thì ra là tập luyện như vậy.

Lúc này Thi Vân Dạng đã tập được một lúc, chảy ra một ít mồ hôi, thấm ướt áo ngủ rất mỏng, làm vóc người hoàn mỹ bại lộ không bỏ sót chỗ nào.

Hứa Chiêu Đệ nhìn vóc người Thi Vân Dạng, chẳng biết tại sao, nhìn lâu, lại cảm thấy có chút ngượng ngùng, vì vậy nàng rất nhanh dời tầm mắt, định đi lấy áo ngủ chuẩn bị đi tắm."

Đừng tắm vội, tập luyện với tôi đi.

Tướng mạo là trời sanh, nhưng vóc người có thể luyện tập được.

Chị nhìn lại chị một chút, muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông, còn không mau tập luyện một chút."

Thi Vân Dạng nói với Hứa Chiêu Đệ."

Không cần, tôi cũng không quan tâm những chuyện này lắm."

Hứa Chiêu Đệ cầm áo ngủ, đang chuẩn bị rời phòng ngủ, bị Thi Vân Dạng đưa tay ngăn cản."

Tôi chưa thấy nữ nhân nào như chị, không quan tâm bề ngoài dù là của người khác hay là của mình, không quan tâm người khác có thể miễn cưỡng xem như là có nội hàm, còn không thèm để ý bề ngoài của mình đó chính là biểu hiện của không yêu thương bản thân."

Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ thật đúng là gỗ mục không thể khắc, nếu cô thân với Hứa Chiêu Đệ, thì sẽ không để mặc cho Hứa Chiêu Đệ tự rơi xuống như vậy, cố gắng đem cuộc sống tốt đẹp đến mới được, đây mới là tư thái nữ nhân nên có."

Làm gì có chuyện nghiêm trọng như cô nói."

Dĩ nhiên Hứa Chiêu Đệ cũng có lúc sẽ hâm mộ điều kiện bên ngoài của Thi Vân Dạng, nhưng ý niệm này cũng chỉ là chợt lóe lên mà thôi, nàng tự nhận mình cũng gọn gàng sạch sẽ, không liên quan đến chuyện không yêu bản thân."

Vóc người của tôi đẹp không?"

Thi Vân Dạng lượn trước mặt Hứa Chiêu Đệ làm tạo hình chữ S, quả thật liêu nhân, tựa hồ làm cho nhiệt độ căn phòng cao thêm mấy độ.Hứa Chiêu Đệ theo bản năng gật đầu, trên thực tế dáng dấp Thi Vân Dạng là đẹp nhất, vóc người rất tốt, giờ phút này lại bày ra tư thế liêu nhân, Phương Phương quả thật rất liêu nhân."

Vậy chị thích vóc người của tôi không?"

Thi Vân Dạng đưa tay câu cằm Hứa Chiêu Đệ, bày ra tư thái trêu đùa hỏi.Hứa Chiêu Đệ cảm thấy như vậy cảm thấy rất kỳ quái, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, vóc người Phương Phương như vậy, ai không thích."

Muốn có không?"

Thi Vân Dạng lại hỏi, cô hoàn toàn không phát hiện vấn đề mình hỏi có nghĩa rất kỳ lạ.Hứa Chiêu Đệ mờ mịt nhìn Thi Vân Dạng, không biết nên trả lời Thi Vân Dạng như thế nào."

Muốn có vóc người như tôi, vậy thì bắt đầu từ bây giờ nên tập thể dục đi."

Thi Vân Dạng nói chuyện như đầu độc Hứa Chiêu Đệ, cô phát hiện trên người Hứa Chiêu Đệ có loại khí chất ngu manh, bên ngoài sao bên trong y vậy.Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng, hình như nàng có chút xíu bị thuyết phục, bất quá nàng cảm giác mình có luyện thế nào đi chăng nữa không không thể giống như Phương Phương được, như là ngực nè, là do trời sanh đi, có luyện tập cũng không lên được.

Nhưng nàng cũng không xác định được mình có muốn luyện tập chung với Thi Vân Dạng không, đối với cái đẹp, mặc dù nàng có theo đuổi một chút, nhưng cũng chỉ là một chút xíu, thật ra thì căn bản trước kia nàng cũng không có ý thức về phương diện này.

Nàng nghĩ, hai người chung sống lâu chắc là sẽ có một chút ảnh hưởng lẫn nhau, bất quá nàng có chỗ nào ảnh hưởng đến Phương Phương nàng cũng không phát hiện ra.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 33


Beta: Bing.

Chương 33:Vì Thi Vân Dạng cưỡng chế nên Hứa Chiêu Đệ không thể không ngồi xổm giống Thi Vân Dạng, làm được một lúc nhưng lại không ngừng bị Thi Vân Dạng sửa cho đúng tư thế, mới phát hiện được cái này gọi là tập thể dục, cũng không nhẹ hơn lao động là bao nhiêu, làm một hồi cũng đổ một ít mồ hôi.

Nàng thấy Thi Vân Dạng vẫn luôn thay đổi tư thế, tập thật nghiêm túc, bộ dáng cũng rất chuyên nghiệp.

Một người nghiêm túc, bất luận là làm chuyện gì, trên người đều sẽ tản mát ra một loại mị lực đặc biệt, giờ phút này Hứa Chiêu Đệ nhìn về phía biểu tình nghiêm túc của Thi Vân Dạng, nội tâm nàng có chút xúc động không nói rõ được, nàng cũng nhanh chóng thu hồi tầm mắt nhìn Thi Vân Dạng, có chút thất thần tiếp tục tập."

Mông không phải như vậy."

Thi Vân Dạng phát hiện thân thể Hứa Chiêu Đệ không có năng lực vận động lắm, độ linh hoạt cùng mềm dẻo đều không có, bất quá năng lượng hoạt động lại dư nhiều, chắc là do thường xuyên lao động chân tay nên sức lực phải có.

Vì điều chỉnh tư thế cho Hứa Chiêu Đệ nên tay Thi Vân Dạng trực tiếp chạm vào mông Hứa Chiêu Đệ trực tiếp điều chỉnh tư thế.

Lúc vuốt mông Hứa Chiêu Đệ, tuy rằng không cong mềm như cô, bất quá độ đàn hồi lại không tệ lắm, cũng có cảm xúc, Thi Vân Dạng âm thầm nghĩ đến.Hứa Chiêu Đệ cảm giác tay Thi Vân Dạng trực tiếp dán đến mông nàng, nàng có chút cứng ngắc cùng mất tự nhiên, dù từ lúc nàng tập động tác này, Thi Vân Dạng luôn điều chỉnh tư thế cho nàng, tất nhiên không thể thiếu chuyện đụng chạm chân tay.

Tuy là nàng cùng Thi Vân Dạng thường xuyên tiếp xúc thân thể, đó là vì Thi Vân Dạng thường xuyên ôm nàng ngủ, nhưng mà những lúc đó nàng cũng có chút cảm giác kỳ lạ, đương nhiên loại kỳ lạ kia không giống loại kỳ lạ này.

Chỉ là nhìn Thi Vân Dạng thân mật tiếp xúc mình biểu tình rất tự nhiên, nàng liền cho rằng chính mình nghĩ hơi nhiều.Thi Vân Dạng nhìn đồng hồ, cũng đúng lúc, cô biết mình đã lâu không tập thể dục, không nên tập quá lâu, liền định kết thúc.

Thi Vân Dạng muốn nghỉ tập, Hứa Chiêu Đệ liền thở phào nhẹ nhõm một hơi, nàng cảm thấy tập còn khó hơn làm bánh rán.Thi Vân Dạng cho Hứa Chiêu Đệ tắm trước, bởi vì thời tiết gần đây lạnh hơn, trong chăn lạnh, liền muốn cho Hứa Chiêu Đệ làm ấm giường trước, chờ Hứa Chiêu Đệ làm ấm giường xong, mình đi vào, quả thực sẽ rất là thoải mái.Quả nhiên chờ lúc Thi Vân Dạng đi ra, Hứa Chiêu Đệ đã nằm trong ổ chăn.Thi Vân Dạng kêu Hứa Chiêu Đệ sấy tóc cho mình, trên thực tế, trong chuyện sinh hoạt hằng ngày, những yêu cầu nhỏ nhặt của Thi Vân Dạng Hứa Chiêu Đệ đều cơ bản đáp ứng hết.

Tuy rằng bò ra khỏi chăn sẽ lạnh, nhưng Hứa Chiêu Đệ vẫn ngoan ngoãn bò khỏi thay Thi Vân Dạng sấy tóc.

Trên người Thi Vân Dạng phát ra mùi hương chui vào trong mũi Hứa Chiêu Đệ, nàng âm thầm nghĩ, một lọ nước hoa hơn 1 ngàn đồng xịt trên người Phương Phương đúng là rất thơm, cũng đáng.

Có lẽ là mỗi ngày bị Thi Vân Dạng ôm ngủ, nên Hứa Chiêu Đệ đều cảm thấy trên người mình lây mùi nước hoa của Thi Vân Dạng.

Nàng thất thần suy nghĩ, nếu đem thịt đi bán, chắc chắn thịt của Phương Phương quý hơn nàng rất nhiều, cô sống cũng quá quý giá, một chút đều không ủy khuất chính mình, giống như Phương Phương là thịt bò thượng hạng Nhật Bản, dưỡng đến đặc biệt có phẩm chất, thịt này thật là thơm, người ta dùng khói để huân thơm, còn cô là dùng nước hoa để yêm chế, làm Hứa Chiêu Đệ đặc biệt muốn cắn một cái, nhai nhai thử, xem có phải thịt rất thơm hay không, không chừng còn đặc biệt dẻo dai nữa.

Thi Vân Dạng được Hứa Chiêu Đệ trang bị đầy đủ hết, mỗi ngày tiện nghi thêm một chút, nước hoa cũng sẽ có, một chai đều hơn 1 ngàn, quý đến mức thịt Hứa Chiêu Đệ đều phát đau, nhưng là Hứa Chiêu Đệ vẫn mua.

Mỗi tháng nàng mua phục vụ trên người Thi Vân Dạng hết phân nửa tiền, còn có những đồ dùng sinh hoạt hằng ngày Thi Vân Dạng tiêu phí, nàng cũng phải dùng theo, những thứ đó bình thường Hứa Chiêu Đệ cũng chẳng dám mua.

Nên Hứa Chiêu Đệ cảm thấy mình đang nuôi một bà nội, không, bà nội cũng không tiêu tiền nhiều như vậy.

Vì tiềm thức Hứa Chiêu Đệ cho rằng sớm muộn Thi Vân Dạng đều sẽ rời khỏi, các khoản chi này sẽ không kéo dài, nên vô cùng dung túng Thi Vân Dạng.

Đôi lúc Hứa Chiêu Đệ cũng sẽ nghĩ, chờ Thi Vân Dạng rời đi, nàng có thể phóng túng đốt pháo ăn mừng không là không dám đây?

Kỳ thật nàng cũng không biết được, có thể nói, ngoài em trai nàng, Thi Vân Dạng hiện tại là người thân nhất với nàng, tuy rằng trên người Phương Phương khuyết điểm nhiều không đếm được, nhưng là ở chung lâu rồi, cũng không đến mức thật khó tiếp thu như lúc đầu.

Hứa Chiêu Đệ đối xử với cô rất tốt và dung túng, đặc biệt phù hợp với phẩm hạnh ích kỷ của cô, tính tình cô chiếm dụng bá đạo như vậy, đột nhiên xuất hiện người có ý đồ với Hứa Chiêu Đệ, Thi Vân Dạng làm sao có thể không khẩn trương.

Hứa Chiêu Đệ một lòng như vậy, vạn nhất đối xử tốt với người khác, sẽ không còn tốt với cô nữa, tính tình cô đó giờ cũng chưa bao giờ bỏ được chuyện phải nhường đồ tốt cho người khác.

Thi Vân Dạng giờ phút này hưởng thụ sự phục vụ của Hứa Chiêu Đệ, đột nhiên hiện lên một ý niệm, cô cảm thấy Hứa Chiêu Đệ vẫn là có khả năng, dù sao cô và nàng ở bên nhau cũng đã hai ba tháng, Hứa Chiêu Đệ làm cô cảm giác thực thoải mái.

Hứa Chiêu Đệ nghe lời, dịu ngoan, lại giỏi giang, Thi Vân Dạng đột nhiên rất muốn chiếm cho riêng mình, như vậy ai cũng không thể đoạt đi.Có những ý niệm, một khi nảy mầm sẽ liền cắm rễ ở trong đầu, giờ phút này Thi Vân Dạng càng nghĩ càng cảm thấy được, dù sao mấy ngày hôm trước cô còn muốn động dục với Hứa Chiêu Đệ, tuy rằng bị Hứa Chiêu Đệ từ chối làm cô rất khó chịu, nhưng là gái thẳng phản ứng như vậy cũng có thể giải thích được, mà bẻ cong gái thẳng có khó khăn gì lắm đâu, trên đời này mọi chuyện đều có khả năng.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 34


Beta: Bing.

Chương 34:Hứa Chiêu Đệ thổi khô tóc cho Thi Vân Dạng xong, vừa nằm xuống, Thi Vân Dạng liền áp cả người lên người nàng, ép tới mức Hứa Chiêu Đệ không nhúc nhích được, đặc biệt là cặp ngực đầy đặn kia, ép đến độ nàng sắp thở không được.

"Cô làm gì vậy?"

Hứa Chiêu Đệ khẽ cau mày hỏi, bình thường lúc ôm mình ngủ cũng đã rất quá đáng rồi, bây giờ còn muốn đè ở trên người mình, như vậy thực sự là rất rất quá đáng.

Thi Vân Dạng nhấc lên nửa người trên, nhìn Hứa Chiêu Đệ, cô đang xác định, mình có phải thực sự muốn lên giường với Hứa Chiêu Đệ hay không, thực sự là phần có lại chiếm nhiều hơn.

Vì thế cô nhìn chằm chằm gương mặt Hứa Chiêu Đệ, cô phát hiện trước kia cảm thấy gương mặt này thật là bình thường, hôm nay vẫn là gương mặt này, không hiểu sao lại cảm thấy thuận mắt hơn trước kia rất nhiều.

Cô vốn tưởng rằng vừa rồi đột nhiên nảy ra ý niệm là nhất thời cao hứng, lúc thực sự áp dụng sẽ khiến cô không tình nguyện, nhưng là lúc nhìn chằm chằm Hứa Chiêu Đệ, cô lại không cảm thấy có chút nào không tình nguyện.

Hứa Chiêu Đệ cảm giác Thi Vân Dạng đang nhìn mình chằm chằm, làm nàng có cảm giác không giải thích được, nàng không biết Thi Vân Dạng muốn làm gì.

"Muốn thử cảm giác nằm đệm người một lát, thật là mềm, nằm rất tốt."

Thi Vân Dạng cười nói.

"Rất nặng a..."

Hứa Chiêu Đệ cũng không nghĩ nhiều, cho rằng Thi Vân Dạng đang giỡn dai, trên thực tế, nàng cảm thấy kể từ khi sống chung với Phương Phương thì cô chưa từng bình thường bao giờ.

"Tôi 1m72 mới 50kg, lần trước mới cân cũng 49kg."

Thi Vân Dạng thận trọng nói, thật ra thì lúc sáng sớm cân Thi Vân Dạng cũng chỉ 48kg, nghĩ nghĩ hình như đã mập thêm 4kg, cô cảm thấy những ngày gần đây là do mình tự nguyện rơi xuống.

"Ò, cô mập lên 2kg!"

Hứa Chiêu Đệ nói, nàng nhớ lần trước mới cân không bao lâu, nàng cũng thường thấy Phương Phương cân ký, một lần trước ăn cơm sáng, một lần trước khi đi ngủ, theo lời Phương Phương nói sẽ chênh lệch một ký.

"Chị có thể không nhắc đến chuyện này không, tôi sẽ giảm cân!"

Thi Vân Dạng nghiến răng nghiến lợi nói, cô cảm thấy không thể nhịn ăn được, vậy chỉ còn cách tập thể dục, mà tập thể dục cũng chưa chắc giảm ký được, a, không được, cô muốn có thân hình của mỹ nữ.

"Cô vốn không mập, tôi cảm thấy tốt vô cùng, chẳng qua là cảm thấy cô còn tươi hơn trước."

Hứa Chiêu Đệ nói, dù sao nàng cũng không nhìn ra, Phương Phương mập thêm 2 ký, với Phương Phương trước đây có gì khác nhau, đều đẹp mắt hết.

"Tôi cũng cảm thấy da thay đổi tốt hơn."

Điểm này Thi Vân Dạng thừa nhận, sao cô biết được trước lúc mất trí nhớ mình hằng đêm sênh ca, chưa đến 1-2h sẽ không đi ngủ, rượu với thuốc lá thì không kiêng, thói quen cùng tác phong xấu như vậy, cũng có thể dựa vào mỹ phẩm đắt tiền bảo dưỡng, mới giữ vững xinh đẹp.

Dáng vẻ bây giờ là do cuộc sống rất quy luật, không dính đến rượu bia thuốc lá, thanh tâm quả dục, trên căn bản, 11h rưỡi liền nằm lên giường chuẩn bị đi ngủ, buổi sáng lại dậy muộn, ngủ một đêm 9 tiếng đồng hồ, cuộc sống vô âu vô lo, sung sướng như thần tiên, làm sao da mặt có thể không thay đổi được chứ!

"Nhà chị phong thuỷ tốt, chẳng những da của chị tốt, da của tôi cũng mềm mại hơn."

Thi Vân Dạng vừa nói vừa nhéo mặt Hứa Chiêu Đệ một cái, da của nàng co giãn rất rốt, khó có nữ nhân nào đến tuổi này có thể giữ được làn da như vậy, ban đầu là nhéo nhéo, không biết lúc sau lại biến thành sờ sờ.

Hứa Chiêu Đệ vốn bị Thi Vân Dạng đè dưới người không có suy nghĩ nhiều, cảm giác Thi Vân Dạng đang sờ mặt mình lại đột nhiên nhớ đến chuyện trước đây Thi Vân Dạng đối với mình phát tình, cũng cảm thấy tư thế cùng động tác thực sự là có chút quá mập mờ, trong nháy mắt đều cảm thấy không được tự nhiên.

Cảm giác Hứa Chiêu Đệ đột nhiên thay đổi, liền bắt đầu cố gắng giãy dụa, muốn đem Thi Vân Dạng tránh khỏi người mình.

Hứa Chiêu Đệ giãy dụa tất nhiên làm tăng ma sát giữa hai cơ thể, mặc dù là mùa đông, nhưng Thi Vân Dạng không thích mặc đồ ngủ quá dày, nên cô vẫn mặc đồ ngủ khá mỏng.

Thi Vân Dạng cảm giác trước ngực mình bị Hứa Chiêu Đệ vô tình chạm đến lại có cảm giác như điện giật, cảm giác thân thể đến quá đột nhiên, làm Thi Vân Dạng không khỏi bất ngờ, hết lầm này đến lần khác Hứa Chiêu Đệ vẫn tiếp tục giãy dụa, Thi Vân Dạng liền áp chế nàng, để nàng không động đậy nữa.

Cảm giác ma sát khi có khi không thỉnh thoảng truyền tới làm da đầu Thi Vân Dạng có chút tê dại, hai điểm trước ngực cũng đứng lên.

Thi Vân Dạng nghĩ chắc là do mình thanh tâm quả dục quá lâu, cứ chạm vào một chút cũng làm thân thể có cảm giác, mà hết lần này tới lần khác Hứa Chiêu Đệ vẫn cứ tiếp tục đụng vào, chẳng lẽ thể chất của mình là kiểu vừa đụng vào đã ướt sao, nhạy cảm đến như vậy sao có thể làm công đây?

"Không cho phép chị giãy dụa nữa, nếu chị cử động, tôi liền hôn chị!"

Thi Vân Dạng nhẹ nhàng uy hiếp bên tai Hứa Chiêu Đệ, còn không quên thổi khí lên tai nàng, thật ra thì cô cũng muốn hôn Hứa Chiêu Đệ, nhưng chưa tìm được cớ gì mà thôi.

Hứa Chiêu Đệ quả nhiên bất động, nàng không hiểu mình giãy dụa thì có quan hệ gì đến Thi Vân Dạng, bất quá nàng cảm thấy Thi Vân Dạng là nữ nhân có thể làm bất kỳ chuyện gì, cho nên chỉ có thể bất động.

Nhưng Hứa Chiêu Đệ cũng không nghĩ đến, cho dù nàng không giãy dụa nữa Thi Vân Dạng vẫn còn hôn xuống, làm nàng lập tức liền bối rối.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 35


Beta: Bing.

Chương 35:Hứa Chiêu Đệ bối rối.

Trong lúc Hứa Chiêu Đệ còn chưa kịp phản ứng, Thi Vân Dạng thừa cơ mà vào, đầu lưỡi cô chui vào miệng Hứa Chiêu Đệ.

Kinh nghiệm tình trường phong phú, kỹ thuật hôn của Thi vân Dạng coi như không cần bàn cãi, xem như là chưa nhớ được, nhưng phản ứng của thân thể thực sự rất thành thục.Thi Vân Dạng có cảm giác mình giống như nắng hạn gặp mưa rào, hôn với Hứa Chiêu Đệ cảm giác cực kỳ tốt, mặc dù Hứa Chiêu Đệ giống như đầu gỗ, cái gì cũng không có phản ứng, thậm chí còn không hiểu phong tình đem mắt mở thật to, nhưng là cô vẫn tiếp tục làm sâu hơn nụ hôn này.

Cô cảm thấy trên người Hứa Chiêu Đệ có hương thơm xử nữ, trong miệng lại còn ngọt ngào như mật, tuyệt đối không chỉ là cảm giác mát mẻ do kem đánh răng mang lại, còn có mùi hương tự nhiên của Hứa Chiêu Đệ.

Thi Vân Dạng biết mình hôn đến ướt, càng làm thêm sâu nụ hôn này, chân tâm cô lại càng ướt, dục vọng thân thể hoàn toàn dâng lên, vì vậy càng hôn càng nhập tâm.Hứa Chiêu Đệ kịp phản ứng, đầu lưỡi Thi Vân Dạng đã chui vào trong miệng mình, bởi vì hai người đều mới vừa đánh răng xong, Hứa Chiêu Đệ thậm chí có thể cảm giác được mùi bạc hà mát mẻ lan tỏa trong miệng, đầu lưỡi của Thi Vân Dạng cũng mềm mại ấm áp.

Hứa Chiêu Đệ thừa nhận, thật ra nàng không ghét lúc này, mềm mại thơm tho, ướt át nhẵn nhụi, đặc biệt là khi Thi Vân Dạng từ từ làm nụ hôn sâu hơn, Hứa Chiêu Đệ cảm giác thân thể mình có chút kỳ quái, loại cảm giác đó, nàng chưa từng trải nghiệm qua bao giờ.

Mắt Hứa Chiêu Đệ vẫn luôn mở thật to, nàng nhìn mặt Thi Vân Dạng xinh kê sát mình, có cảm giác không thể nói thành lời.

Nàng không biết vì sao Thi Vân Dạng muốn hôn mình, lại đối với mình phát tình, lại là một trò đùa độc ác hay sao, suy nghĩ Hứa Chiêu Đệ xoay chuyển, nhưng lại bị kỹ thuật hôn cao siêu của Thi Vân Dạng khơi ra cảm giác, quấy nhiễu tập trung suy nghĩ của nàng.

Bất quá Hứa Chiêu Đệ cũng không phóng túng cảm giác của chính mình, nàng cảm thấy Phương Phương không nên như vậy, mình hẳn là nên lập tức ngăn lại cô, không để Phương Phương hồ nháo nữa.Hứa Chiêu Đệ cắn môi dưới Thi Vân Dạng một cái, lực nàng cắn không nặng, ít nhất không để cho Thi Vân Dạng chảy máu, nhưng cũng không nhẹ, làm cho Thi Vân Dạng bị đau rời khỏi môi nàng.Thi Vân Dạng nhìn Hứa Chiêu Đệ, chỉ thấy Hứa Chiêu Đệ cũng nhìn mình chằm chằm, chẳng qua là so với sự trầm mê của mình lúc nãy thì tầm mắt của Hứa Chiêu Đệ quá mức trong suốt, điều này làm cho Thi Vân Dạng cảm giác mình là một tên cuồng sắc, còn Hứa Chiêu Đệ là một đóa sen thuần khiết không bị người ảnh hưởng."

Tại sao cô lại có thể như vậy?"

Hứa Chiêu Đệ không hiểu hỏi, nàng cảm thấy Phương Phương không tự nhiên mà làm những chuyện như vậy."

Cùng em hôn cảm giác không tốt sao?"

Thi Vân Dạng hỏi, cô có cảm giác mình hôn đến vô cùng tốt, không đến nỗi để cho Hứa Chiêu Đệ thấy ghét mới đúng, hơn nữa mới vừa rồi Hứa Chiêu Đệ cũng để cho mình hôn rất lâu, cô xác định Hứa Chiêu Đệ cũng không phải là ghét."

Những thứ này không phải là trọng điểm, cô làm như vậy chính là không đúng!"

Ngôn từ trách cứ của Hứa Chiêu Đệ rất chánh đạo."

Cảm giác mới là trọng điểm được không?

Cảm giác tốt là được, cảm giác không tốt chị có thể nói ra bất mãn chỗ nào, em sẽ cải tiến!"

Suy nghĩ của Thi Vân Dạng và Hứa Chiêu Đệ vĩnh viễn không ở cùng một chỗ, điểm chú ý cũng hoàn toàn bất đồng."

Tôi là nữ, cô cũng là nữ, hơn nữa không được cho phép, cứ như vậy..."

Hứa Chiêu Đệ phát hiện Thi Vân Dạng căn bản không nghe hiểu trọng điểm nàng nói, chẳng lẽ cô không cảm thấy chuyện hai nữ nhân hôn nhau là kỳ quái sao?

Chính xác mà nói là nàng bị cường hôn, mà cường hôn người khác cũng là không đúng."

Không có quy luật nào nói hai nữ nhân không được hôn nhau mà.

Hơn nữa, trên phim hai người muốn hôn nhau đều không phải trực tiếp hôn sau, có phim nào còn phải hỏi xin phép mới được?"

Thi Vân Dạng cưỡng từ đoạt lý nói."

Hai nữ nhân hôn nhau là không phù hợp với lẽ thường có thể không nói, trên phim hôn nhau là vì bọn họ là tình nhân, chúng ta không phải..."

Hứa Chiêu Đệ có cảm giác tú tài gặp trạng nguyên, bị nói đến không có đường đỡ, nhưng nàng vẫn cố gắng gạt bỏ trọng điểm mơ hồ của Thi Vân Dạng."

Nữ nhân cùng nữ nhân cũng có thể ân ái, ai nói không hợp lẽ thường, phần lớn người đều thuận tay phải, chẳng lẽ không cho phép người ta thuận tay trái sao?

Không phải tình nhân thì có sao, chúng ta trực tiếp thay đổi thành tình nhân là được rồi."

Thi Vân Dạng cảm thấy những chuyện này đều không quan trọng, quan trọng là Hứa Chiêu Đệ đối với mình có cảm giác hay không, chỉ cần hai bên đều có cảm giác, các nàng đều có thể làm đối tượng của nhau, tiếp đến là làm chuyện không miêu tả được, dĩ nhiên chuyện không miêu tả được vẫn có thể làm trước, rồi yêu sau cũng được, dù sao bây giờ cô thực sự muốn làm chuyện không miêu tả được với Hứa Chiêu Đệ.Hứa Chiêu Đệ có cảm giác rất vô lực, tại sao chuyện nàng cho rằng rất nghiêm túc đến Thi Vân Dạng lại biến thành chuyện tùy ý như vậy, thật giống như tối nay muốn ăn cái gì, làm món ăn đơn giản thôi là được."

Vậy tôi không đồng ý biến thành quan hệ tình nhân."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy phải nói chuyện rõ ràng ngay từ đầu, Thi Vân Dạng mạnh mẽ ép thành tình tiết phim Happy Ending như vậy, không, kết cục là do mình định, nàng dĩ nhiên không đồng ý chuyện không giải thích được phát sinh."

Tại sao?

Em có chỗ nào không tốt?"

Thi Vân Dạng không hiểu hỏi, cô có cảm giác mình hoàn mỹ, Hứa Chiêu Đệ có thể cân nhắc tên nam nhân kia, thì sao có lý do cự tuyệt mình.Hứa Chiêu Đệ cảm thấy rõ ràng nàng chỉ cần nuôi Phương Phương đến khi hồi phục trí nhớ là được rồi, ai biết tối nay bị cường hôn mà không hiểu tại sao, giờ phút này lại trở thành tình lữ mà không có lý do, chuyện như vậy, Phương Phương chẳng lẽ không cảm thấy có chút đột ngột sao?

Đột ngột giống như rõ ràng có cây gai dưới thức ăn, cũng nhìn thấy được cây gai kia, còn bị buộc phải nuốt xuống, coi như nuốt vào cũng sẽ cảm thấy không thể tiêu hóa được đi."

Dù sao cũng không được!"

Hứa Chiêu Đệ vẫn còn cự tuyệt rất kiên định."

À."

Thái độ Hứa Chiêu Đệ, Thi Vân Dạng bên ngoài thuận theo, nhưng căn bản không để ở trong lòng, nếu ăn đậu hủ cũng sẽ không sai, thời gian lâu dài, Hứa Chiêu Đệ sẽ từ từ theo mình, dù sao Thi Vân Dạng đối với tính tình của Hứa Chiêu Đệ vẫn nắm rất rõ.

Đối phó với Hứa Chiêu Đệ, phải dùng chiêu nước ấm nấu ếch, ban đầu không phải là không để cô ôm ngủ sao, bây giờ không phải ngoan ngoãn cho ôm sao?

Cho nên Thi Vân Dạng vẫn thích dùng mặt của mình chôn ở cổ Hứa Chiêu Đệ ngửi ngửi.Tất nhiên Hứa Chiêu Đệ không thể nào không có cảm giác, nhưng là hết lần này đến lần khác nàng không làm được gì Thi Vân Dạng vô lại."

Phương Phương!"

Hứa Chiêu Đệ tức giận đề cao âm lượng gọi Thi Vân Dạng.Thi Vân Dạng hiểu rất rõ Hứa Chiêu Đệ là con cọp giấy, đối với uy hiếp của Hứa Chiêu Đệ hoàn toàn không thèm để ý, tiếp tục ngửi ngửi, ngón tay thậm chí còn chui vào bên trong áo ngủ Hứa Chiêu Đệ, bao trùm bộ ngực mềm mại, mặc dù hơi nhỏ, nhưng cảm giác sờ sờ vẫn có.Hứa Chiêu Đệ không nghĩ tới Thi Vân Dạng lại làm càn như vậy, vừa xấu hổ vừa giận, mặt cũng phồng đến đỏ bừng, nữ nhân này thực sự là quá lưu manh!
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 36



Beta: Bing.

Chương 36:"Cô còn như vậy, tôi tức giận, cô nhanh đứng lên cho tôi!"

Giờ phút này Hứa Chiêu Đệ vừa xấu hổ vừa cực kỳ tức giận, nàng nắm lại tay Thi Vân Dạng lại, không để cái tay đó làm chuyện xấu."

Sờ một cái cũng không mất miếng thịt nào, cùng lắm thì, chị sờ trở lại a, ngực em cảm thụ nhất định tốt hơn, chị tuyệt đối sẽ không thua thiệt."

Thi Vân Dạng vừa nói vừa đặt tay Hứa Chiêu Đệ lên ngực mình, Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ thực là sống trong phúc mà không biết hưởng, mình là cực phẩm sắc đẹp như vậy, người bình thường không biết dùng hết bao nhiêu năm tu luyện mới có thể có được diễm phúc này."

Không biết xấu hổ!"

Hứa Chiêu Đệ bây giờ cũng hoài nghi trước khi mất trí nhớ Thi Vân Dạng có làm nghề gì đặc thù hay không, sao có thể hào phóng đến mức để cho nàng không biết phải làm sao, mà tràn ngập trong tay nàng hiện tại lại mềm mại đầy đặn, thật giống như cực kỳ có cảm giác, làm Hứa Chiêu Đệ vội vàng giật tay mình trở lại, mặt mũi thẹn đến đỏ bừng, nàng còn chưa từng thấy qua nữ nhân nào hào phóng như vậy, hoàn toàn làm nàng không thể đỡ được, hết lần này đến lần khác Thi Vân Dạng vẫn còn đè trên người nàng."

Nhìn dáng vẻ sợ hãi của chị kìa, làm như em sẽ cưỡng gian chị không bằng."

Thi Vân Dạng nhạo báng nói, cô cảm thấy lúc này Hứa Chiêu Đệ giống như Đường Tăng, sợ nữ sắc chạy không kịp, làm người ta thực muốn giày xéo nàng, còn mình chính là yêu tinh dùng đủ mọi cách sắc dụ nàng, nghĩ như vậy, Thi Vân Dạng còn cảm thấy rất có hình ảnh."

Phương Phương!"

Sắc mặt Hứa Chiêu Đệ cũng thay đổi, Phương Phương như vậy thực quá đáng, nàng thực sự sẽ tức giận.Thi Vân Dạng thấy sắc mặt Hứa Chiêu Đệ thay đổi, cũng biết đến lúc dừng, mặc dù tính tình Hứa Chiêu Đệ tốt, người hiền dễ lấn, nhưng nếu gặp chuyện, sẽ giận dữ rất đáng sợ, đến lúc đó nộ phóng, vậy cũng không tốt.

Lúc này Thi Vân Dạng mới ngoan ngoãn lật xuống khỏi người Hứa Chiêu Đệ, nằm trở về vị trí của mình.Thi Vân Dạng rời khỏi nguời nàng, sức nặng đè ép rời đi, để Hứa Chiêu Đệ thở phào nhẹ nhõm, kể từ khi lượm cái người không mời mà đến này về, càng ngày nàng càng không thể bình tĩnh, trước kia chỉ là hao tài, bây giờ sắp nguy hiểm đến hao thân, suy nghĩ một chút Hứa Chiêu đệ cũng cảm thấy tương lai không lạc quan, chỉ hy vọng Thi Vân Dạng là cao hứng nhất thời."

Phương Phương, sao cô lại có ý niệm như vậy đây, bằng không cô đi tìm bạn trai đi."

Hứa Chiêu Đệ rất thiện ý đề nghị, nàng thế nào cũng không hiểu được Phương Phương tại sao đột nhiên lại có hứng thú với mình, mình có phương diện nào tốt, mặt thì không đẹp, nhiều nhất chẳng qua cũng chỉ coi là thanh thú, bàn về dáng người Phương Phương nói mình trổ mã thất bại, tính tình thì lại trầm muộn, có chỗ nào được.Tay Thi Vân Dạng vẫn thuận tiện sờ sờ gần ngực Hứa Chiêu Đệ, cô vẫn còn có thói quen ôm Hứa Chiêu Đệ ngủ, mặc dù Hứa Chiêu Đệ theo bản năng vẫn còn giãy dụa, nhưng cũng không giãy dụa quá lâu, liền ngoan ngoãn để cho Thi Vân Dạng ôm.

Về phần tại sao cô lại có ý niệm này, thật ra Thi Vân Dạng cũng cảm thấy là do mình đói bụng ăn quàng, dĩ nhiên là cô sẽ không ngây ngốc nói cho Hứa Chiêu Đệ lời thật."

Giống như chị muốn ăn táo, chính là đột nhiên muốn ăn, chứ làm gì có chuyện hỏi tại sao muốn ăn?"

Thi Vân Dạng cảm thấy mình trả lời đúng thật là cơ trí."

Nhưng là tôi cảm thấy cô không phải là người thích ăn trái táo."

Hứa Chiêu đệ cảm thấy cá tính Thi Vân Dạng quá thích bắt bẻ, không phải là chỉ thích nam thanh nữ tú ngang hàng với cô sao?

Dù sao theo nàng biết, Phương Phương là người cực kỳ mê sắc, cực kỳ thiển cận."

Chị cũng không phải là em, làm sao biết em không thích ăn táo, huống chi trước kia em thích ăn cái gì, chính em cũng không biết làm sao chị biết?"

Trước kia cô thích ăn dạng gì không biết, dù sao bây giờ là cô thích ăn món tiểu bạch này, đây là tất cả lý do."

Nhưng là...."

Nhưng là nàng không muốn làm trái táo bị Phương Phương nhìn chằm chằm a, cùng lắm thì, nàng không là trái táo, là trái lê có được không?

"Đừng nghĩ nhiều như vậy, ngủ đi!"

Thi Vân Dạng dụ dỗ nói, thật ra thì cô nghĩ kết thúc sớm, không cho nói từ chối, ngoan ngoãn luân hãm vào mị lực của cô là tốt rồi, tất cả giãy dụa đều là vô dụng.Mặc dù Hứa Chiêu Đệ có cảm giác mình bị quấy nhiễu, nhưng là đối với Thi Vân Dạng bá đạo như vậy, nàng không cứng rắn như người ta, lại không biết cách ăn nói, bây giờ nàng cũng khổ não, nhưng cũng tuân thủ nguyên tắc giấc ngủ, tạm thời đem phiền toái ném ra sau ót.Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ ngủ rất nhanh, nhất thời không nói nên lời, Hứa Chiêu Đệ thần kinh đơn giản cỡ nào a, rõ ràng mới vừa rồi được mỹ nữ tỏ tình còn khổ não, bây giờ chưa được 5 phút, đã lăn ra ngủ, người này căn bản không đem chuyện của mình vào trong đầu mà!

Thi Vân Dạng phát hiện, có lúc, Hứa Chiêu Đệ bình tĩnh hờ hững không giống người bình thường, Thi Vân Dạng cảm giác mình tùy tiện tỏ tình với người nào đó đi chăng nữa, cũng sẽ không nhận được phản ứng giống như Hứa Chiêu Đệ.Sự thật chứng minh, Thi Vân Dạng nghĩ không sai, ngày thứ hai tỉnh ngủ, Hứa Chiêu Đệ quả nhiên đem chuyện Thi Vân Dạng muốn trở thành tình lữ với mình ném ra sau ót.

Trên thực tế, Hứa Chiêu Đệ căn bản không cho rằng tối hôm qua Thi Vân Dạng nghiêm túc, chắc lại là một trò đùa ác của cô nữa mà thôi.

Nàng không đem chuyện Thi Vân Dạng nói vô đầu thì được, nhưng Thi Vân Dạng lại thực sự muốn lên giường với nàng, nên thỉnh thoảng liền đánh lén Hứa Chiêu Đệ, nếu không đột nhiên ôm nàng, thì chính là đột nhiên hôn nàng, để Hứa Chiêu Đệ khó lòng phòng bị.Thật ra thì trước lúc A Trung xuất hiện, Thi Vân Dạng cũng không phải mỗi ngày đều cùng Hứa Chiêu Đệ ra ngoài bày bán, hôm nay vì có A Trung cứ hay me Hứa Chiêu Đệ, nên Thi Vân Dạng không thể không ra ngoài bán hàng với Hứa Chiêu Đệ mỗi ngày.A Trung vừa qua tới, cô liền lập tức chạy tới trước người Hứa Chiêu Đệ, căn bản không cho A Trung có cơ hội cùng một chỗ với Hứa Chiêu Đệ, giống như A Trung đưa thức uống đến cho Hứa Chiêu Đệ uống, bị Thi Vân Dạng lấy uống, A Trung đưa thức ăn, bị Thi Vân Dạng ăn mất.

Sau đó mỗi lần A Trung đều đưa đến 2 phần, Thi Vân Dạng khẳng định sẽ nói Hứa Chiêu Đệ vừa mới ăn rồi, đem hai phần cất đi để về nhà, quá cố ý, không tới mấy lần A Trung đã nhìn ra, vì thế A Trung đối với Thi Vân Dạng là dám giận mà không dám nói, dù sao thì Thi Vân Dạng cũng khí thế bức người, cộng thêm độc mồm độc miệng, lại là thân phận nữ nhân, A Trung không so đo với Thi Vân Dạng.

Trong mắt A Trung, Thi Vân Dạng chính là bình hoa di động, ăn không ngồi rồi, tiêu tiền như nước, ác độc cay cú, không buông tha người, tóm lại là ngoại trừ dáng dấp đẹp thì không có cái gì được hết, càng như vậy hắn càng thấy Hứa Chiêu Đệ ôn nhu hiền huệ là một nữ nhân tốt khó kiếm được."

Biểu muội của chị còn phải ở bao lâu nữa?"

Rốt cục một ngày, A Trung không nhịn được, tìm một cơ hội len lén hỏi Hứa Chiêu Đệ, kể từ khi Hứa Chiêu Đệ nuôi biểu muội xong, hắn rõ ràng cảm giác Chiêu Đệ hoàn toàn đặt trọng tâm quanh người biểu muội, mình lại không nói được mấy câu với Hứa Chiêu Đệ.

"Chắc còn ở lâu."

Mặc dù tiềm thức Hứa Chiêu Đệ nghĩ Thi Vân Dạng sớm muộn cũng rời khỏi, nhưng là lúc nào nàng cũng không biết, trước mắt là một chút dấu hiệu khôi phục trí nhớ đều không thấy."

Có phải tôi đắc tội với cô ta chỗ nào hay không, cô ta giống như không thích tôi."

A Trung hỏi, vừa nghe biểu muội này còn phải ở rất lâu trong lòng hắn liền chùng xuống, xem ra chỉ có cách tìm cơ hội lấy lòng.Hứa Chiêu Đệ không biết phải trả lời thế nào, nàng hết sức coi thường lời tỏ tình của Thi Vân Dạng, nhưng là lúc Thi Vân Dạng tranh phong với A Trung, thật đúng là có điểm giống như ghen ghét.

Hứa Chiêu Đệ nhìn A Trung một chút, tưởng tượng đến cảnh hôn với A Trung, nàng không cách nào tưởng tượng được, thậm chí hình ảnh rất rất không được tự nhiên, làm nàng khó có thể tiếp nhận.

Gần đây, Phương Phương chỉ cần có cơ hội liền trộm hôn hoặc cường hôn mình, nhưng là, không phủ nhận nàng không bài xích cảm giác thân cận với Phương Phương.

Nàng nghĩ, cái này chắc là do mắt nhìn thật, có thể là vì dáng dấp Phương Phương thực sự quá tốt, mà A Trung lại hết sức bình thường, thấy mình cũng xem trọng bề ngoài, nội tâm Hứa Chiêu Đệ liền có chút cảm giác chột dạ.Hứa Chiêu Đệ cảm thấy, con người là động vật kỳ quái, nàng vốn đối với A Trung không tính là thích, nhưng cũng không tính là bài xích, hôm nay, do Thi Vân Dạng ngày đêm tẩy não, nói xấu A Trung, lại có cảm giác bài xích sự theo đuổi của A Trung với mình.

Nàng nghĩ, hôn quân cổ đại chắc cũng là như vậy, ngày ngày đều có người thổi gió bên tai mình, nói người này trung thần, người kia gian thần cũng từ từ sẽ tin, bởi vì con người, chính là động vật dễ dàng bị ảnh hưởng nhất.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 37


Beta: Bing.

Chương 37:"A Trung, sau này không cần tặng đồ cho tôi nữa."

Hứa Chiêu Đệ nói với A Trung.A Trung nghe vậy cứng một cái, có một dự cảm bất thường, mặc dù mỗi lần Hứa Chiêu Đệ đều nói như vậy, nhưng lần này hắn có cảm giác có chút gì đó không giống nhau, giọng nói so với bình thường nghiêm túc hơn nhiều."

Đều không đáng tiền, chẳng qua là..."

A Trung lắp bắp nói."

Tôi vẫn luôn không hy vọng cậu tặng đồ cho tôi, sau này không cần đưa đến nữa."

Hứa Chiêu Đệ nói lại một lần."

Tôi chỉ là muốn đối tốt với chị."

Giọng A Trung thành khẩn nói."

Ý tốt của cậu tôi hiểu, chẳng qua là thực sự tôi không cần, nhưng tôi vẫn vô cùng cảm ơn cậu."

Hứa Chiêu Đệ hết sức áy náy nói, vốn là nàng cũng không muốn nhận đồ A Trung đưa, nhưng là sẽ không giống như bây giờ, cảm thấy vô cùng ghét, nói đến đều do Phương Phương, một mực tẩy não nàng."

Chiêu Đệ..."

A Trung còn muốn nói thêm cái gì, liền bị Thi Vân Dạng đi mua đồ về cắt đứt.

Thi Vân Dạng cảm thấy A Trung này một giây cũng không thể buông lỏng, cô cảm thấy hôm nay chợ đêm tương đối đông, đoán chừng A Trung và Hứa Chiêu Đệ đều bận rộn làm ăn, không nghĩ đến mới nửa tiếng đồng hồ, A Trung liền thừa cơ đến tìm Hứa Chiêu Đệ tán tỉnh."

Chiêu Đệ, em mua cho chị một bộ quần áo."

Thi Vân Dạng đưa đồ của mình mua được cho Hứa Chiêu Đệ nhìn."

Quần áo của tôi đủ mặc, hơn nữa..." hơn nữa phong cách mặc của mình và Thi Vân Dạng không giống nhau, nhìn bộ quần áo này có chút không tiện nghi.

Mặc dù Hứa Chiêu Đệ có thói quen dung túng Thi Vân Dạng tiêu tiền, nhưng mơ hồ vẫn nhức nhối, cũng may nàng chỉ đưa cho Thi Vân Dạng thẻ ngân hàng, chứ không phải thẻ tín dụng, không có chuyện tiêu xài quá lố, nếu không chỉ cần ngày ngày lo lắng vượt nguồn, sợ bị Phương Phương cà bạo."

Những bộ kia nhìn không có gì đẹp, muốn chất lượng không có chất lượng, muốn thưởng thức không có thưởng thức.

Cái này cũng không phải đồ hiệu gì lớn, một bộ cũng không bao nhiêu, chỉ hơn 1000 thôi, em thấy vừa có chất lượng vừa đẹp, chị mặc thích hợp, liền mua cho chị."

Dù sao nếu cô không giúp Hứa Chiêu Đệ, Hứa Chiêu Đệ khẳng định không dám mua, cô cảm thấy Hứa Chiêu Đệ đối xử với bản thân mình rất không tốt."

Cô không có mua cho mình sao?"

Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng mọi chuyện đều đặt bản thân lên đầu tiên, thấy quần áo trong túi cũng chỉ có một bộ, không có bộ khác, nên không hiểu hỏi."

Mấy ngày trước không phải vừa mới mua sao?

Hơn nữa, chị cũng đâu phải có tiền gì, nên tiết kiệm một chút."

Lúc ấy Thi Vân Dạng không nghĩ nhiều như vậy, cô thấy bộ quần áo này, thấy thích hợp với Hứa Chiêu Đệ liền mua về.

Hôm nay bị Hứa Chiêu Đệ nhắc nhở, mới nhớ đến, loại người lúc nào cũng thấy trong tủ quần áo thiếu đồ như cô mà hôm nay lại không tự mua cho mình cũng không thể hiểu nổi."

Chị đừng làm ra dáng vẻ gặp quỷ có được không?"

Hứa Chiêu Đệ bày ra vẻ mặt không thể tin nhìn Thi Vân Dạng, làm cô khó chịu nói, cái ánh mắt đó là sao, thật giống như bình thường cô ích kỷ, tiêu tiền một mình nhiều lắm vậy.

Giờ phút này Hứa Chiêu Đệ không biết Thi Vân Dạng nghĩ như vậy, nếu biết chắc chắn sẽ nghiêm túc gật đầu nói lớn, cô chính là như vậy!"

Cô có muốn đi mua một bộ không?"

Mặc dù Hứa Chiêu Đệ cảm thấy sẽ bị tiêu tiền nhiều hơn, nhưng không biết cảm tạ hảo ý của Thi Vân Dạng thế nào, nàng cảm thấy Thi Vân Dạng nên tự mua cho mình cũng được."

Hứa Chiêu Đệ, em phát hiện một chuyện."

Bộ dáng Thi Vân Dạng giống như phát hiện bí mật lớn hướng Hứa Chiêu Đệ nói."

Cái gì?"

Hứa Chiêu Đệ mờ mịt hỏi."

Có phải chị không quen được người khác đối xử tốt hay không?

Nếu như người khác đối với chị tốt, chị sẽ muốn báo đáp ngay, giống như A Trung đối tốt với chị, rõ ràng chị đối với hắn rất vô cảm, nhưng chị không báo đáp được liền tự thôi miên mình có ngày nào đó sẽ tiếp nhận hắn.

Sau đó em đối xử tốt với chị, chị cũng không quen, có đúng hay không?"

Thi Vân Dạng hỏi.Hứa Chiêu Đệ trước kia không nghĩ đến vấn đề này, nhưng vừa bị Thi Vân Dạng nói như thế, hình như cũng đúng là như vậy thật.Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ trợn to hai mắt nhìn mình, cũng biết mình nói trúng rồi."

Chị như vậy không được, nếu có người nào tinh ý liền phát hiện ra điểm này của chị ngay, chị sẽ giống như Tôn Ngộ Không bị Phật Như Lai nắm trong lòng bàn tay, sẽ bị đùa bỡn.

Em cảm thấy trên thế gian này không có cái gì đột nhiên tốt, có chuyện đột nhiên tốt, chị nên phải cẩn thận, đối phương khẳng định là có ý đồ.

Giống như chị đối tốt với em, em mới đối tốt với chị..."

May mắn là tự cô phát hiện ra, đổi lại là tên nam nhân nào đó, tính tình này của Hứa Chiêu Đệ không bị ăn đến sạch mới là lạ.

Thi Vân Dạng cũng cảm giác mình cũng sắp thành mẹ của Hứa Chiêu Đệ rồi, thấy Hứa Chiêu Đệ là một tiểu bạch hoa không biết nhân gian hiểm ác thế nào, thật là khiến người khác lo lắng, chỉ sợ ô nhiễm nàng, loại tiểu bạch hoa nhu nhược này chính là loại bị người ta thích giày xéo nhất."

Lâu ngày sẽ biết được tâm người, lòng người có tốt hay không, chung sống lâu cũng sẽ biết mà."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy Thi Vân Dạng quá lo lắng, đối tốt với người, nếu là giả tốt, lâu dài, cũng sẽ phát hiện, nếu thật lâu không phát hiện, đó chính là tốt thực sự.

Giả nhất thời rất dễ dàng, giả một đời làm sao có thể dễ dàng như vậy đây?

Bất quá Thi Vân Dạng lên tiếng dạy, ngược lại làm cho lòng Hứa Chiêu Đệ ấm áp, thật đúng là đã lâu không ai nhắc nhở nàng.Phương Phương luôn là một bộ dáng không tim không phổi, dáng vẻ bày ra lại ích kỷ, nhưng cảm giác tốt là đặc biệt chân thật, mặc dù cực kỳ ích kỷ nhưng lại không mang đến cảm giác khiến người khác chán ghét.

Hứa Chiêu Đệ thấy Thi Vân Dạng đặc biệt thông minh, đặc biệt lớn mật, một bộ dáng không sợ trời không sợ đất, sống cũng đặc biệt tự mình đứng lên, có lúc Hứa Chiêu Đệ còn có chút hâm mộ Thi Vân Dạng."

Chị vẫn còn là người tốt, cõi đời này có quá nhiều chuyện xấu, sau này em sẽ trông chừng chị, cũng không để cho chị bị người khác khi dễ."

Thi Vân Dạng thề thốt nói, nhưng là giờ phút này cô đại khái không nghĩ tới, người sau này có thể khi dễ được Hứa Chiêu Đệ, cũng chính là cô, không để người khác khi dễ, lại để cho mình khi dễ.Hứa Chiêu Đệ nghe vậy cười cười, không quá để ý, chẳng qua là cảm thấy lúc này Phương Phương lộ ra hào khí trượng nghĩa đặc biệt, tràn đầy năng lượng.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 38


Beta: Bing.

Chương 38:Nói đến, vì Thi Vân Dạng chiếm hết thiên thời địa lợi, buổi tối Hứa Chiêu Đệ nướng trứng, quá nóng, đem áo khoác cởi ra để một bên nên nhiễm gió lạnh, lúc trở về có cảm giác đầu hơi choáng váng, không để ý nhiều, liền tắm đi ngủ, hết sức khó chịu, một đêm ngủ cũng không được yên ổn.

Buổi tối Thi Vân Dạng vẫn có thói quen ôm Hứa Chiêu Đệ ngủ, ngủ đến nửa đêm, phát hiện Hứa Chiêu Đệ rất nóng, tỉnh lại sờ sờ trán Hứa Chiêu Đệ, phát hiện nóng đến kinh người, hơn nữa mặt cũng có chút nóng đỏ.

"Chiêu Đệ, chị làm sao vậy?"

Thi Vân Dạng hết sức lo lắng lay tỉnh Hứa Chiêu Đệ.

Hứa Chiêu Đệ mơ mơ màng màng nhìn Thi Vân Dạng, không hiểu Thi Vân Dạng sao lại đánh thức nàng, nàng chỉ cảm thấy đầu mình nặng nề, đau muốn nổ tung, thân thể lúc nóng lúc lạnh, cảm giác cả người đều không thoải mái.

"Người chị nóng quá, ở nhà có nhiệt kế với thuốc hạ sốt không?"

Thi Vân Dạng nói.

Hứa Chiêu Đệ lắc đầu, thì ra là do mình phát sốt, khó trách lại ngất đi, nàng cũng đã hai ba năm rồi không có ngã bệnh, trong nhà không có chuẩn bị nhiệt kế hay thuốc hạ sốt, chỉ có một ít cây dùng để xông hạ nhiệt.

Thi Vân Dạng vội vàng bò dậy khỏi chăn, định gọi Hứa Thừa Tông đi mua thuốc, nhưng là đến phòng Hứa Thừa Tông mới nhớ hắn không về nhà, nghe nói là hôm nay ngủ ở nhà bạn.

Thi Vân Dạng rót một chén nước nóng đút Hứa Chiêu Đệ uống, sau đó kê trán mình lên trán Hứa Chiêu Đệ, cảm thấy hình như lại nóng hơn lúc nãy, Thi Vân Dạng biết tiếp tục như vậy là không ổn, vạn nhất sốt đến ngu người thì sẽ không tốt, nhất định phải đi ra ngoài mua thuốc.

"Em đi ra ngoài mua thuốc, chị chờ em trở lại!"

Thi Vân Dạng nói với Hứa Chiêu Đệ.

"Đừng ....

đi...

Trễ lắm rồi...."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy đã quá trễ, bên ngoài trời còn rất lạnh, tiệm thuốc chắc là đã đóng cửa hết, nàng không muốn phiền Thi Vân Dạng, hơn nữa có lẽ là do bệnh nên cảm giác rất yếu đuối, theo bản năng níu lấy tay Thi Vân Dạng không cho cô rời đi.

Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ níu lấy tay mình cũng rất nóng, mặc cho Hứa Chiêu Đệ phát sốt như vậy cũng không phải là biện pháp.

"Chị không uống thuốc sẽ không được, em đi rất nhanh sẽ quay lại" Thi Vân Dạng an ủi Hứa Chiêu Đệ, mặc dù bây giờ cô cũng muốn ở bên người Hứa Chiêu Đệ, nhưng là không được, trước hết cô phải đi mua thuốc.

Đang vào mùa đông, đặc biệt là lúc khuya 1-2 giờ đêm, trời rất là lạnh, tất cả nhà thuốc trong huyện đều đã đóng cửa, Thi Vân Dạng chạy đến mấy nhà thuốc đều không mua được, điều này làm cho Thi Vân Dạng cảm thấy rất lo âu, cô không thể không chạy đến bệnh viện huyện xa hơn mua thuốc được.

Thi Vân Dạng mua thuốc trở lại, đã là chuyện của 1 tiếng sau, cô cảm thấy tay chân mình đều lạnh băng, nhưng đã mua được thuốc hạ sốt làm cô cũng an tâm phần nào.

Hứa Chiêu Đệ sốt cao lại ngủ mê man, sắc mặt càng đỏ rõ ràng hơn, hiển nhiên là sốt càng cao hơn.

Thi Vân Dạng không thể không kêu Hứa Chiêu Đệ tỉnh lần nữa.

"Tỉnh tỉnh, uống thuốc đi!"

Thi Vân Dạng vừa lây tỉnh vừa nói với Hứa Chiêu Đệ.

Hứa Chiêu Đệ không biết Thi Vân Dạng rời đi bao lâu, chẳng qua là lúc thấy Thi Vân Dạng, mới có chút an tâm, có lẽ là người bệnh, luôn đặc biệt mềm yếu cần giúp đỡ.

Hứa Chiêu Đệ mở miệng khô khốc, uống một ngụm nước, nuốt vào viên thuốc hạ sốt.

"Ngủ thêm một chút nữa, chờ chút sẽ hạ sốt thôi."

Thi Vân Dạng lên tiếng nói.

"Uhm..."

Hứa Chiêu Đệ có chút vô lực trả lời một tiếng, sau đó tiếp tục nằm xuống ngủ, so với lúc Thi Vân Dạng mới rời đi vừa rồi, giờ phút này nàng mới có thể chân chính an tâm ngủ thiếp đi, vì biết sẽ có người ở bên chiếu cố mình, so với lúc ở một mình, thực sự là rất khác nhau, đó là một loại cảm giác an toàn trước giờ chưa từng có.

Hứa Chiêu Đệ còn chưa hạ sốt, Thi Vân Dạng còn chưa dám ngủ, thỉnh thoảng sẽ đưa trán mình dán lên trán Hứa Chiêu Đệ để đo nhiệt độ, đến khi cô xác định Hứa Chiêu Đệ rốt cục hạ sốt mới thôi.

Thân thể Hứa Chiêu Đệ đổ mồ hôi rất nhiều, Thi Vân Dạng liền lấy khăn lông túc trực bên người lau cho nàng đến khi ổn định.

Thi Vân Dạng cảm thấy mệt mỏi vô cùng, cô cởi áo khoác, nằm ngủ kế bên người Hứa Chiêu Đệ.

Chẳng qua là ngủ không được bao lâu, Thi Vân Dạng lại bị giật mình dậy, bởi vì Hứa Chiêu Đệ lại bắt đầu sốt, lần này cũng nóng như đầu hôm, bởi vì lo lắng, nên cô cũng không có biện pháp ngủ ngon giấc được, nếu không phải vì nằm sát Hứa Chiêu Đệ thì vì Hứa Chiêu Đệ lấy nước uống, nói chung là suốt đêm cũng không có ngủ sâu được chút nào.

Mặc dù đầu Hứa Chiêu Đệ mê man nặng nề, nhưng những chuyện Thi Vân Dạng làm nàng đều rõ hết thảy, nàng đều có thể cảm giác được, hơn nữa còn ghi khắc vào trong lòng.

Con người là một loài động vật rất kỳ quái, thời điểm suy yếu nhất cũng là thời điểm để người khác dễ đi vào lòng nhất.

Không cần làm nhiều chuyện cảm động, chỉ cần một chút ấm áp và cảm động cũng đủ động lòng.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 39


Beta: Bing.

Chương 39:Ngày hôm sau lúc tỉnh lại, Thi Vân Dạng đưa trán mình dán lên trán Hứa Chiêu Đệ, mặc dù còn có chút nóng, nhưng so với nhiệt độ nóng doạ người hôm qua mà nói thì coi như đã tốt hơn nhiều.

Lúc này Thi Vân Dạng mới thở phào nhẹ nhõm.

Sao cô cảm giác người bị bệnh là Hứa Chiêu Đệ nhưng mình mới là người xém chết đây.

Thi Vân Dạng cũng không nghĩ tới mình sẽ chăm sóc người khác như vậy, chắc có lẽ vì mất trí nhớ, nên Hứa Chiêu Đệ biến thành người duy nhất mình có thể lệ thuộc và thân cận, cho nên đêm qua cô chỉ có một ý niệm, Hứa Chiêu Đệ không thể có chuyện, vì vậy mới liều mạng để chăm sóc thật tốt cho nàng.

Chẳng qua là Thi Vân Dạng nhìn Hứa Chiêu Đệ người vốn nên rời giường thật sớm giờ phút này vẫn còn nằm ở trên giường, gương mặt nhỏ nhắn, bởi vì bệnh nên khí sắc có chút không tốt, thoạt nhìn có chút yếu ớt, nghĩ đến người này bình thường lại có thể dung túng một kẻ ích kỷ như mình, trong lòng đột nhiên xúc động một cái, sinh ra một loại tâm tình quỷ dị không thể nói thành lời, giống như là thương tiếc.

Đại khái Thi Vân Dạng cũng không nghĩ đến cô chỉ là loại người chỉ thương tiếc chính mình, lại có một ngày cũng sẽ thương tiếc người khác.

Hứa Chiêu Đệ biết mình hôm nay nhất định đã dậy muộn, nàng còn chưa mua được đồ bán, tối nay sợ là không bán được, nhưng là nàng đang cố gắng đấu tranh với đám vi khuẩn, mong hết bệnh, nàng cảm giác thân thể rất mệt nhọc, giống như ngủ thế nào cũng không đủ, nhưng ý chí nàng rất cường đại, bắt buộc bản thân phải tỉnh dậy.Hứa Chiêu Đệ tỉnh dậy liền nhìn thấy gương mặt xinh đẹp phóng đại của Thi Vân Dạng, gương mặt này vẫn luôn rất xinh đẹp, nhưng là từ trước đến giờ không để cho nàng có cảm giác an lòng, nhưng giờ phút này, Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng cảm thấy an tâm trước giờ chưa từng có."

Dậy? cảm giác có tốt hay không?"

Thi Vân Dạng quan tâm hỏi, cô hy vọng Hứa Chiêu Đệ nhanh chóng khôi phục dáng vẻ mạnh mẽ hàng ngày, cô vẫn còn có thói quen Hứa Chiêu Đệ cường đại sẽ dung túng mình."

Tốt hơn nhiều."

Hứa Chiêu Đệ vẫn cảm giác đầu có chút ngất ngư, nhưng thần trí đã khôi phục minh mẫn hơn lúc tối."

Có đói bụng không?

Em đi....

Nấu cháo cho chị ăn..."

Vốn là Thi vân Dạng muốn nói đi mua cháo cho Hứa Chiêu Đệ, nhưng cô đột nhiên nghĩ đến, Hứa Chiêu Đệ ngã bệnh, không phải đây là thời điểm cô nên biểu hiện sao?

Làm gì có cái gì so được với lúc người yêu ngã bệnh mà nấu cháo ân ái cho ăn đây?

Thi Vân Dạng muốn biến thành tình lữ với Hứa Chiêu Đệ càng nghĩ càng cảm giác mình nên biểu hiện thật tốt."

Em sẽ nấu sao?"

Hứa Chiêu Đệ muốn đi phòng tắm đánh răng, nàng cảm giác miệng vừa khô lại vừa đắng."

Chị xem thường em, nấu cháo có gì khó, ngược lại là chị, nằm lại trên giường đi, bò dậy làm cái gì?"

Thi Vân Dạng nhìn thân thể gầy yếu của Hứa Chiêu Đệ, có cảm giác hư nhược sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào, hết sức không yên tâm hỏi."

Tôi muốn đánh răng...."

Cũng muốn uống nước, thật ra thì nếu những chuyện nàng có thể làm được, nàng đều không muốn làm phiền người khác."

Được rồi, chị lên giường nằm đó đi, em đi lấy bàn chải với nước cho chị đánh răng, thật là làm người ta không tĩnh tâm mà..."

Thi Vân Dạng lầm bầm, sau đó kéo Hứa Chiêu Đệ lại giường nằm, lập tức đi đến phòng tắm lấy bàn chải đánh răng và một cốc nước bước vào phòng ngủ.Hứa Chiêu Đệ nhìn bóng lưng Thi Vân Dạng, không khỏi mỉm cười, trong lòng có chút ấm áp.

Trước kia ngã bệnh, Hứa Chiêu Đệ đều tự mình làm hết, cho đến bây giờ chưa từng cảm thụ được cảm giác quan tâm khi bị bệnh bao giờ."

Của chị."

Thi Vân Dạng đưa ly nước cùng bàn chải đánh răng cho Hứa Chiêu Đệ."

Cảm ơn!"

Hứa Chiêu Đệ nhận lấy bàn chải đánh răng với ly nước liền bắt đầu đánh răng.Thi Vân Dạng liền đứng nhìn Hứa Chiêu Đệ đánh răng, Thi Vân Dạng không biết mình đối với Hứa Chiêu Đệ có phải có tình cảm thật hay không, dù sao người đầu tiên nhìn thấy khi mất trí nhớ cũng là Hứa Chiêu Đệ, sống cùng ba tháng nay cũng là Hứa Chiêu Đệ, nên đêm qua mới có thể lo lắng như vậy.

Nhưng theo đạo lý mà nói, tình cảm hơn ba tháng cũng không sâu được đến đâu, trước đó cũng không có cảm giác gì quá lớn, chỉ biết là cô có hảo cảm với Hứa Chiêu Đệ, thậm chí còn có dục vọng, nhưng là qua ngày hôm qua xong, cô phát hiện, mình để ý Hứa Chiêu Đệ hơn tự cô nghĩ rất nhiều, giống như các nàng là bạn đã rất lâu rồi.Lúc Hứa Chiêu Đệ đánh răng xong, cô đứng dậy rót cho Hứa Chiêu Đệ ly nước ấm, đưa đến cho nàng.Đối với sự săn sóc của Thi Vân Dạng, Hứa Chiêu Đệ có chút ngoài ý muốn, thật ra là từ tối hôm qua Thi Vân Dạng đã làm cho cô có chút ngoài ý muốn rồi."

Tối hôm qua làm phiền em" Hứa Chiêu Đệ cảm kích nói với Thi Vân Dạng."

Cảm động hả?"

Thi Vân Dạng cười hỏi, trong giọng nói là mấy phần bất chính."

Uhm.."

Hứa Chiêu Đệ khẽ ừ một tiếng."

Nói đến, ngày hôm qua em đối với chị có phải là có ân cứu mạng hay không?"

Thi Vân Dạng không nghĩ đến Hứa Chiêu Đệ lại dễ dàng bị cô cảm động đến như vậy, bất quá suy nghĩ một chút cảm động cũng đúng, dù sao ngày hôm qua cô cũng khổ cực chăm sóc nàng như vậy, chịu lạnh cả buổi đi mua thuốc hạ sốt cho nàng, ân tình này quả thật cũng không coi là nhỏ.

Bất quá Thi Vân Dạng muốn đem ân tình này thành ân cứu mạng quả thực là có chút được voi đòi tiên, từ nhỏ đến lớn Hứa Chiêu Đệ cũng không phải là chưa từng bệnh qua, coi như không ai chiếu cố cũng sống được đến 32 tuổi, chính xác mà nói, hôm qua Thi Vân Dạng chăm sóc cũng chỉ được xem là an ủi mà thôi.Bất quá Thi Vân Dạng nói như vậy, Hứa Chiêu Đệ cũng chỉ có thể gật đầu."

Nếu em có ơn cứu mạng với chị, có phải chị nên lấy thân báo đáp em không đây?"

Uy hiếp tạ ơn, thừa dịp cháy nhà đi ăn cướp, đối với dạng người như Thi Vân Dạng mà nói , căn bản cũng không có gì đáng kể, dù sao đạt được mục đích mới là quan trọng nhất.Hứa Chiêu Đệ mờ mịt nhìn Thi Vân Dạng, thời đại này còn có chuyện lấy thân báo đáp sao?
 
Back
Top Bottom