Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã

[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 100


Beta: Bing.Chương 100:Thi Vân Dạng đi ra ngoài nhưng trái tim vẫn còn để ở nhà, trong lòng như mèo cào, đặc biệt muốn biết Tần Vãn Thư và Hứa Chiêu Đệ nói cái gì.

Sau khi mua mãng cầu xong, liền vội vàng muốn trở về.

Chỉ là lúc cô trở về, Tần Vãn Thư cùng Hứa Chiêu Đệ đã nói xong chuyện của cô, đang nói về đề tài ẩm thực.

Thi Vân Dạng quay về gặp Tần Vãn Thư và Hứa Chiêu Đệ vui vẻ hòa thuận, cùng nhau trò chuyện, nhưng không nghe thấy có bất cứ gì liên quan đến mình."

Hai người trò chuyện cái gì rồi?"

Thi Vân Dạng ra vẻ tùy ý hỏi, nhưng dáng vẻ vẫn khó tránh khỏi có chút nôn nóng."

Tôi hỏi Hứa Chiêu Đệ những món này làm thế nào?"

Tần Vãn Thư tránh nặng tìm nhẹ nói.Hứa Chiêu Đệ cũng nhìn Thi Vân Dạng, nội tâm cũng cực kỳ mâu thuẫn,chỉ là ngoài mặt, nàng vẫn làm ra vẻ vân đạm phong khinh.Thi Vân Dạng cũng biết, có tò mò thì cũng chẳng hỏi ra được cái gì, chỉ có thể gắng gượng chặn lại hiếu kỳ trong đầu, liếc trộm Hứa Chiêu Đệ, muốn nhìn xem Hứa Chiêu Đệ có thay đổi gì không, nhưng hết lần này đến lần khác, Hứa Chiêu Đệ hình như có thể đặc biệt bảo trì bình thản, cái gì cũng không nhìn ra.Cho nên phần sau của bữa ăn, nội tâm Thi Vân Dạng vẫn luôn trong trạng thái nôn nóng."

Cậu với Hứa Chiêu Đệ nói cái gì?"

Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ đi pha trà liền hỏi Tần Vãn Thư."

Nói lời tốt giúp cậu, nói đến mức bây giờ tôi vẫn còn chột dạ đây."

Tần Vãn Thư thật lòng nói."

Vậy nói lời tốt gì?"

Thi Vân Dạng hỏi, cô thực sự tò mò nội dung trong đó."

Nói cái gì không quan trọng, quan trọng là trái lương tâm lừa gạt nàng, còn có thể lừa gạt được hay không, thì nhìn vận số của cậu đi."

Tần Vãn Thư chỉ hy vọng Thi Vân Dạng có thể thực sự hồi tâm, nếu không phải vậy, vạn nhất ngày nào đó Thi Vân Dạng phụ Hứa Chiêu Đệ, mình phải đứng ra xin lỗi Hứa Chiêu Đệ, bất quá nàng đối với chuyện Hứa Chiêu Đệ và Thi Vân Dạng vẫn có lòng tin rất lớn.Bữa ăn cùng buổi trà này xong, nội tâm Thi Vân Dạng vẫn trong trạng thái nóng nảy cồn cào..........//........"

Hôm nay Đại tiểu thư với chị nói cái gì?"

Ban đêm, Hứa Chiêu Đệ tắm rửa xong, chuẩn bị lên giường ngủ, Thi Vân Dạng rốt cục không nhịn được mở miệng hỏi."

Không có gì."

Hứa Chiêu Đệ chưa nghĩ ra được phải nói thế nào, nên không muốn nói đến chuyện này."

Đại tiểu thư với chị nói chuyện về tôi đúng không?"

Thi Vân Dạng không kềm được tiếp tục truy hỏi."

Cô để Tần tiểu thư đến thuyết khách?"

Hứa Chiêu Đệ hỏi, có thể làm cho Tần Vãn Thư đến thuyết khách, nàng cảm thấy Thi Vân Dạng quá mức cáo già."

Không phải tôi kêu cậu ấy tới, là cậu ấy tự muốn tới."

Thi Vân Dạng tranh thủ bổ sung."

À."

Hứa Chiêu Đệ nhẹ nhàng ồ một tiếng, điều này nói rõ Tần Vãn Thư vẫn rất quan tâm đến Thi Vân Dạng."

Vậy rốt cục hai người nói cái gì rồi?"

Thi Vân Dạng quyết định truy hỏi đến cùng."

Bây giờ cô hỏi tôi, giống như làm một món đồ ăn có vẻ vô cùng tốt, nhìn rất đẹp mắt, nhưng còn chưa kịp ăn đã hỏi tôi có ăn ngon hay không, tôi thực sự không có cách nào trả lời, cho tôi thời gian tiêu hóa một chút."

Hứa Chiêu Đệ lên tiếng nói."

Vậy chị nhanh tranh thủ thời gian ăn đi, nhấm nháp xem ra vị gì, sau đó nói cho tôi, đến cùng chị nghĩ thế nào."

Thi Vân Dạng cảm thấy trạng thái hiện tại của mình như lửa đốt tới mông, không có nước dập, sắp gấp đến chết rồi, nhưng Hứa Chiêu Đệ đã nói như vậy, cô có gấp thế nào cũng phải tiếp tục chịu đựng."

Tôi muốn ngủ."

Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng, nàng có thể cảm thấy Thi Vân Dạng sốt ruột và khẩn trương, điều này càng khiến nội tâm của nàng có chút phát hoảng, nàng muốn ngủ một giấc thật tốt, ngày mai mới nghĩ đến chuyện này."

Chị ngủ rồi tôi làm sao bây giờ?"

Thi Vân Dạng hỏi."

Cũng đi ngủ."

Hứa Chiêu Đệ nói như chuyện đương nhiên."

Hiện tại tôi nôn nao như vậy, làm sao có thể ngủ được a!"

Thi Vân Dạng bất mãn nói."

Bởi vì tôi sao?"

Hứa Chiêu Đệ không xác định hỏi."

Chị nói thử xem."

Thi Vân Dạng hỏi ngược lại, cô cũng chán ghét trạng thái của mình bây giờ, nhưng cô lại không khống chế được tâm tình của mình, tất cả tâm tính của cô bây giờ đều đổ sập.Hứa Chiêu Đệ nhìn về phía Thi Vân Dạng, mặc dù tình cảm là vô hình, nhưng có đôi khi, lại có thể cảm nhận được, giờ phút này, tình cảm của Thi Vân Dạng như sóng năng lượng, vọt đến như đại hồng thủy, hóa thành thực hình, cực kỳ ảnh hưởng.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 101


Beta: Bing.Chương 101:Hứa Chiêu Đệ biết rõ, sỡ dĩ Tần Vãn Thư có thể thuyết phục mình, nguyên nhân lớn nhất là nội tâm nàng không bỏ được Phương Phương, tình cảm của nàng dành cho Phương Phương đúng là đã dời đến Thi Vân Dạng.

Dù vô số lý do không nên, nhưng tình cảm cũng chỉ kém động tâm một chút, nên chỉ cần có chút lấy cớ, liền có thể dựa vào một chút động tâm này mà có dũng khí hành động.

Giờ phút này nhìn Thi Vân Dạng bối rối vì mình, Hứa Chiêu Đệ liền mềm lòng."

Đi ngủ đi."

Ngữ khí Hứa Chiêu Đệ nhu hòa nói.Thi Vân Dạng nghe ngữ khí của Hứa Chiêu Đệ, tâm tình lập tức có chút kích động, so với lãnh đạm trước đó, ngữ khí của Hứa Chiêu Đệ lúc này rõ ràng ấm áp hơn rất nhiều.

Thi Vân Dạng kích động liền tóm lấy tay Hứa Chiêu Đệ."

Có phải chị đồng ý hay không?"

Ngữ khí Thi Vân Dạng có chút mừng rỡ hỏi."

Tôi vừa mới nói, tôi còn chưa nghĩ ra."

Giọng Hứa Chiêu Đệ có chút khó chịu nói."

Không, em cảm thấy chị đã nghĩ kỹ, nhưng không muốn nói cho em, cố ý tra tấn em đúng hay không?"

Thi Vân Dạng tiếp tục hỏi.Hứa Chiêu Đệ nhớ bình thường Thi Vân Dạng cũng không nhạy cảm đến như vậy, lúc này quả thật lại nhạy cảm đến mức không tưởng tượng nổi, mình chỉ vừa mới buông lỏng, liền bị Thi Vân Dạng bắt được.Hứa Chiêu Đệ lắc đầu, nàng không muốn cứ như vậy tùy tiện thỏa mãn ý Thi Vân Dạng, nàng luôn cảm thấy Thi Vân Dạng có quá nhiều thói hư tật xấu, nếu quá dễ dàng đạt được thì sẽ không để ý đến như vậy."

Em biết, nhất định là chị thẹn thùng, sợ mất mặt đúng không?"

Thi Vân Dạng tiếp tục hỏi, giờ phút này cô có cảm giác lòng ngực tràn đầy vui sướng, có lẽ đại khái đây được gọi là cảm giác hạnh phúc đi."

Không có."

Hứa Chiêu Đệ có chút khó chịu phủ nhận nói."

Được rồi được rồi, chị thẹn thùng thì thẹn thùng đi, hai ngày nữa thừa nhận cũng được."

Dù sao hiện tại cô đã nhận định Hứa Chiêu Đệ bị Tần Vãn Thư thuyết phục, đồng ý cùng mình, thế là tâm trạng thật tốt kéo Hứa Chiêu Đệ vào trong ngực, dùng mũi ngửi ngửi giữa cổ Hứa Chiêu Đệ, nghe hương thơm quen thuộc trên người Hứa Chiêu Đệ, giờ khắc này tâm tình cô tốt đến độ sắp bay lên cao, tất cả phiền muộn, xoắn xuýt trước đó đều cảm thấy không còn nữa.

Thì ra, thích một người nghiêm túc, khi được đáp lại, sẽ hạnh phúc như thế, tâm tình lập tức như hoa nở mùa xuân.Hứa Chiêu Đệ muốn tránh khỏi ôm ấp của Thi Vân Dạng, nhưng là Thi Vân Dạng ôm quá chặt, để nàng tránh không được, đẩy ra mấy lần, cuối cùng nàng đành thỏa hiệp, mặc cho Thi Vân Dạng ôm lấy mình.

Giờ phút này, Hứa Chiêu Đệ nghe mùi nước hòa trên người Thi Vân Dạng, mùi nước hoa có chút khác biệt so với Phương Phương, nên khí tức hai người cũng không giống nhau, mặc dù nghe mùi cũng là dễ ngửi.

Ngay lúc này, Hứa Chiêu Đệ cảm thấy không cách nào thoát khỏi xoắn xuýt, đến cùng là Phương Phương hay Thi Vân Dạng, muốn xem hai người là một người, nhưng cũng không có cách nào thống nhất được, lại không có cách nào phân chia hai người riêng biệt ra, thôi bỏ đi, cứ như vậy cũng được.Thi Vân Dạng cảm giác Hứa Chiêu Đệ dần dần hết giãy dụa, ý cười trên khóe miệng cô ngày càng đậm hơn, cô nói là đúng mà, chắc chắn là Hứa Chiêu Đệ đáp ứng mình rồi, chỉ sợ mất mặt mà thôi, không nghĩ đến Hứa Chiêu Đệ cũng có lúc khó chịu như vậy, nhưng vì sao giờ phút này lại cảm thấy Hứa Chiêu Đệ khó chịu rất đáng yêu đây?"

Cô ôm quá chặt."

Thân thể Hứa Chiêu Đệ bị Thi Vân Dạng ôm chặt thật lâu như vậy cảm giác như bị lò lửa lớn ôm lấy.Thi Vân Dạng đã lỏng một chút, nhưng cũng không buông Hứa Chiêu Đệ ra.

Tâm tình Thi Vân Dạng rất tốt, tinh thần cũng cực kỳ phấn khởi, không thể ngủ được, một mực ôm Hứa Chiêu Đệ, thỉnh thoảng còn hôn hôn một chút, hôn thực thuần khiết, không liên quan đến dục vọng, nhưng lại có cảm giác rất ngọt ngào, có lẽ là tinh thần thỏa mãn đi.

Thi Vân Dạng cảm thấy yêu đương quả nhiên là có độc, rõ ràng lúc trước còn ghét bỏ như vậy.Ngược lại Hứa Chiêu Đệ là ngủ thiếp đi, nhưng cũng ngủ không sâu, trong mông lung luôn cảm giác thỉnh thoảng bị Thi Vân Dạng hôn trộm.Một đêm này, đối với Thi Vân Dạng mà nói không giống như từ trước đến giờ, đối với Hứa Chiêu Đệ cũng là như vậy, chỉ bất quá đáp ứng ngày này, Hứa Chiêu Đệ đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho chuyện xấu nhất.Mặc dù nói một đêm này, hai người các nàng đều không nghĩ giống nhau, nhưng hình thức ở chung ngược lại cũng không có biến hóa gì lớn, có phần giống như Phương Phương và Hứa Chiêu Đệ trước kia.

Chỉ bất quá, mỗi ngày Thi Vân Dạng mặc trang phục đi làm, so với trong tưởng tượng của Hứa Chiêu Đệ tin tưởng hơn rất nhiều, dù sao cảm quan của Thi Vân Dạng đem lại cho nàng cũng thực sự là quá kém.

Nhìn Thi Vân Dạng ra dáng đáng tin như vậy, nội tâm Hứa Chiêu Đệ cũng an tâm hơn lúc trước một chút, nhưng muốn hoàn toàn an tâm, là chuyện không thể nào.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 102


Beta: Bing.Chương 102:"Sao vậy?

Ai đắc tội cậu nữa rồi?"

Tần Vãn Thư hỏi người mời mình đi ăn cơm nhưng sắc mặt lại rất khó coi, Thi Vân Dạng."

Cậu nói xem, còn có thể là ai nữa?"

Nghĩ đến Hứa Chiêu Đệ tâm tình Thi Vân Dạng liền khó chịu."

Hứa Chiêu Đệ hả?

Chị ấy làm gì cậu?"

Tần Vãn Thư lại hỏi, kể từ lần trước nàng làm thuyết khách xong, Thi Vân Dạng đi đường đều mang theo gió xuân, cả người phát ra ánh sáng yêu đương hạnh phúc."

Cậu nói, vì sao Hứa Chiêu Đệ đối với quầy hàng tồi tàn kia lưu luyến không rời?

Bán hàng vỉa hè có bao nhiêu vất vả, phơi nắng phơi gió, nói thế nào cũng là nữ nhân của tôi, tôi không thể trơ mắt nhìn chị ấy khổ cực như vậy đúng không?

Nên tôi nói muốn mua cho chị ấy một cửa hàng ở mặt tiền, để chị ấy mở một cửa hàng ăn uống gì cũng được, còn tìm một quản lý cho chị ấy, chị ấy chỉ cần làm mỹ thực của chị ấy là được rồi, những cái khác không cần quan tâm, nhưng chị ấy lại không chịu."

Thi Vân Dạng phàn nàn với Tần Vãn Thư, cô sợ bị người khác biết bạn gái mình bày quán ven đường, nhưng chuyện này cũng không nói, cô không muốn để người mình thích trải qua cực khổ như vậy, nhưng là Hứa Chiêu Đệ giống như tảng đá trong hầm, vừa thúi vừa cứng, nói gì cũng không chịu là không chịu."

Đây đúng là một vấn đề."

Tần Vãn Thư gật đầu nói, Hứa Chiêu Đệ và Thi Vân Dạng vốn có chênh lệch, thời gian ở chung càng lâu, loại chênh lệch này nhất định sẽ kéo cuộc sống của các nàng lại."

Đây không phải là lỗi của tôi, đúng không?"

Ở trong nhà Hứa Chiêu Đệ, phát cáu với Hứa Chiêu Đệ xong, Thi Vân Dạng liền muốn để Tần Vãn Thư làm quan tòa."

Hai người đều không có sai, nhưng đại khái là Hứa Chiêu Đệ không quen dựa dẫm người khác, cậu nghĩ rằng đối tốt với nàng, chuẩn bị vì chị ấy, nhưng hẳn là chị ấy vẫn chưa thản nhiên tiếp nhận được."

Tần Vãn Thư phân tích nói."

Vì sao không thể thản nhiên tiếp nhận, tôi cũng không phải cho chị ấy rất nhiều tiền, đến tột cùng là chị ấy khó chịu cái gì a, người nghèo đúng là phiền phức!"

Thi Vân Dạng bất mãn nói, cá tính cô bá đạo đã quen, coi như là đối tốt với người khác, cũng không cho đối phương có chút từ chối nào."

Không thể nói mấy lời như vậy, đối với cậu mà nói, cậu chỉ hơi hơi nỗ lực, nhưng đối với chị ấy mà nói, cậu đã đưa cho chị ấy một ngọn núi, tiếp nhận một ngọn núi đương nhiên nội tâm có điểm không thích ứng rồi."

Tần Vãn Thư nói vì Hứa Chiêu Đệ."

Vậy làm sao bây giờ, chẳng lẽ sẽ bỏ mặc chị ấy một đời bán quán ven đường như vậy sao?"

Thi Vân Dạng nghe Tần Vãn Thư phân tích, hình như thật có đạo lý, nhưng hiểu được là một chuyện khác nhau, cảm giác căn bản là không giải quyết được vấn đề, nghĩ đến đây, lông mày Thi Vân Dạng cũng sắp xoắn thành một khối."

Tôi cảm thấy đối với phương diện nấu ăn Hứa Chiêu Đệ đúng thật là có thiên phú, bằng không đưa chị ấy đi Hồng Kông làm trợ thủ của đầu bếp nhà hàng Michelin đi, sau này có thể đầu bếp chính cho nhà hàng Michelin cũng được, cậu cảm thấy thế nào?"

Tần Vãn Thư hỏi Thi Vân Dạng.Thi Vân Dạng nghe xong, liên tục gật đầu, cô cảm thấy cách của đại tiểu thư quả nhiên cao minh hơn chính mình rất nhiều, đề nghị rõ ràng cao cấp hơn mình."

Cứ quyết định như vậy đi, cậu đưa đề nghị thì giúp tôi thuyết phục Hứa Chiêu Đệ luôn đi."

Thi Vân Dạng cảm thấy không có người nào có sức thuyết phục như đại tiểu thư, đại tiểu thư xuất mã, không có chuyện gì không giải quyết được.

Bây giờ ngẫm lại, Tả Khinh Hoan đúng là bỏ gần tìm xa, chạy đến Nhật Bản nạm vàng làm gì, không chịu ở bên người đại tiểu thư, Tả Khinh Hoan ít nhiều cũng sẽ được nạm thêm mấy tầng vàng, chắc chắn là đại tiểu thư có biện pháp."

Xem ra, làm bà mai, còn muốn làm bà mụ."

Tần Vãn Thư vừa cười vừa nói."

Đại tiểu thư, cậu tốt nhất rồi, ai bảo Hứa Chiêu Đệ cứng như đá kia lại nghe lời cậu nhất."

Thi Vân Dạng tranh thủ thời gian nịnh nọt Tần Vãn Thư."

Được thôi, tôi đi xem một chút!"

Tần Vãn Thư cảm thấy chuyện này đối với Thi Vân Dạng hay Hứa Chiêu Đệ mà nói đều là chuyện tốt.

Cho dù thế nào khoảng cách cũng nên rút ngắn, nàng cảm thấy hai người cùng chung mục tiêu sẽ cố gắng hơn, giống như có một câu nói như vậy, vì người, tôi tự biến mình tốt hơn, đây là chuyện cực kỳ lãng mạn.

Tả Khinh Hoan tự tiện quyết định, nàng mới tức giận đến như vậy, rõ ràng mình có thể cùng một chỗ với sự trưởng thành của em ấy.Cho nên khi Tần Vãn Thư nói chuyện với Hứa Chiêu Đệ chuyện này, Hứa Chiêu Đệ rõ ràng ngây ngẩn cả người."

Làm phụ tá ở nhà hàng Michelin?"

Hứa Chiêu Đệ không xác định hỏi, loại Michelin này, nàng chỉ thấy ở trên TV, đối với nàng mà nói thực sự là quá xa xôi."

Không biết chị có hứng thú hay không?"

Tần Vãn Thư hỏi."

Cảm ơn, nhưng tôi cảm thấy bây giờ cũng rất tốt."

Nội tâm Hứa Chiêu Đệ cũng không phải là không động tâm, nhưng nàng cảm thấy hình như là quá phiền phức Tần đại tiểu thư, vạn nhất mình không làm được, chẳng phải là hỏng thanh danh của Tần tiểu thư sao."

Một người có thể không có tham vọng, nhưng không thể không có lòng cầu tiến.

Tôi biết, lúc chị quyết định ở cùng với Thi Vân Dạng, đã nghĩ đến trường hợp xấu nhất, nhưng vì sao không thử một chút, rút đi khoảng cách?

Coi như không vì nàng, cũng vì chính mình, chẳng lẽ chị không muốn tự mình trở nên tốt hơn sao?

Tôi cảm thấy mỗi người đều có giá trị tồn tại của riêng mình, nhưng nếu là có cơ hội, vì sao lại một mực tình nguyện làm hạt cát mà không phải trở thành tảng đá lớn đây?

Tôi cảm thấy phát triển giá trị thực của mình nên là mục tiêu cả đời của mỗi người."

Tần Vãn Thư thành khẩn nói với Hứa Chiêu Đệ.Hứa Chiêu Đệ cảm thấy Tần Vãn Thư nhất định là có năng lực tẩy não, dạng người như Tần Vãn Thư, sẽ luôn để người khác cảm thấy, quan điểm của nàng không sai, lúc đầu chính nàng cho rằng mình rất bình thường, cũng tình nguyện bình thường.

Nhưng sau khi Tần Vãn Thư nói như vậy, nàng đột nhiên cảm thấy tình nguyện bình thường là có lỗi.

Nhưng là Hứa Chiêu Đệ cũng hiểu rõ, nếu như có thể lựa chọn ăn ở nhà hàng Michelin, không có người muốn ngồi ở quán ven đường, trời sinh con người đều truy cầu những điều tốt."

Tôi thực sự có thể thử một chút?"

Hứa Chiêu Đệ không xác định hỏi."

Đương nhiên có thể, lập cho mình một mục tiêu, cố gắng vì mục tiêu đó, chị sẽ phát hiện, thế giới sẽ thay đổi, không còn giống như cũ nữa."

Tần Vãn Thư khẽ cười.

Michelin là một thuật ngữ, hay chính xác hơn là một phương thức đánh giá chất lượng món ăn, dịch vụ tại những nhà hàng cao cấp trên toàn thế giới.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 103


Beta: Bing.Chương 103:"Ngày mai em theo giúp tôi bày bán ngày cuối cùng đi."

Trước ngày Hứa Chiêu Đệ đi, vừa vặn là cuối tuần, nàng mở miệng nói với Thi Vân Dạng.

Đây cũng là lần đầu tiên Hứa Chiêu Đệ chủ động yêu cầu Thi Vân Dạng chuyện gì."

Đã không bán lâu rồi, làm gì còn bán ngày cuối cùng nữa?"

Thi Vân Dạng không hiểu hỏi, từ khi Hứa Chiêu Đệ đồng ý đi Hồng Kông làm trợ lý đầu bếp nhà hàng Michelin xong, Hứa Chiêu Đệ đều chuẩn bị cho chuyện này không đi bán nữa.

Không nghĩ đến, chỉ 3 ngày nữa là đi Hồng Kông lại chuẩn bị bán lại.

Người này cũng thật là, làm gì lưu luyến quầy bán hàng không rời như vậy, mà bất quá, khó có khi Hứa Chiêu Đệ chủ động yêu cầu, tất nhiên là cô sẽ không từ chối."

Tôi muốn đi thôi."

Khó có khi Hứa Chiêu Đệ trả lời bốc đồng như vậy."

Được rồi, muốn đi thì đi."

Thi Vân Dạng ra vẻ hào phóng nói.Ngày hôm sau, sáng sớm Hứa Chiêu Đệ đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu nấu bán.

Dù sao Thi Vân Dạng cũng đã từng bán cùng với Hứa Chiêu Đệ một thời gian, nhìn sơ mà đoán lượng này có lẽ nhiều hơn gấp hai bình thường."

Chị chuẩn bị nhiều như vậy, hôm nay bán được hết sao?"

Thi Vân Dạng nhíu mày hỏi, đêm nay mấy giờ mới có thể trở về nhà được a."

Sẽ bán hết."

Hứa Chiêu Đệ không hề lo lắng nói.Đến nơi quen thuộc bày bán, lập tức liền có khách quen đến mua."

Sao lâu rồi chị không ra bán?

Ăn nhiều loại bánh trứng chỉ thấy chỗ chị là bán ngon nhất."

Nữ khách hàng nói, thỉnh thoảng còn liếc trộm Thi Vân Dạng vài lần.Một người giống nữ minh tinh như Thi Vân Dạng xuất hiện ở đây vẫn là có cảm giác không thích hợp lắm."

Em thích ăn, hôm nay mua 2 phần đi, về sau chị ấy không bán nữa đâu."

Thi Vân Dạng nói."

Vậy thật tiếc quá, sau này không ăn được loại bánh trứng ngon như vậy rồi, vậy em mua thêm một phần nữa đi."

Nữ khách hàng tiếc hận nói.Hứa Chiêu Đệ nhanh chóng làm xong hai phần, đưa cho nữ khách hàng, nữ khách hàng chuẩn bị trả tiền cho Hứa Chiêu Đệ, Hứa Chiêu Đệ lại lên tiếng"Hôm nay ngày cuối cùng bán, tất cả đều tặng hết."

"Vậy làm sao được?"

Nữ khách hàng không có ý định nhận."

Chị ấy nói miễn phí thì miễn phí."

Hiện tại Thi Vân Dạng biết vì sao Hứa Chiêu Đệ phải ra bán hàng, mà còn chuẩn bị nhiều như vậy, xem ra là muốn biếu khách hàng, một lần cuối cho đến nơi đến chốn."

Vậy cảm ơn chị nhiều."

Nữ khách hàng cất tiền đi."

Không cần khách khí."

Hứa Chiêu Đệ mỉm cười nói.Thi Vân Dạng đi đến siêu thị gần đó cầm một thùng giấy lớn về, xé thành một tấm bìa lớn, lấy viết bảng to, viết lên trên đó vài chữ thật lớn "NGÀY CUỐI CÙNG BÁN, VÌ TRI ÂN KHÁCH HÀNG, HÔM NAY MIỄN PHÍ, MỖI NGƯỜI TỐI ĐA MỘT PHẦN."

Hứa Chiêu Đệ nhìn mấy chữ viết xinh đẹp của Thi Vân Dạng, không khỏi mỉm cười một cái.Sau khi viết chữ miễn phí lên, rất nhanh, trước quầy bán của Hứa Chiêu Đệ xếp hàng rồng rắn, ngay cả mấy người chủ quầy hàng gần đó cũng đến xếp hàng.Hứa Chiêu Đệ loay hoay phân phát, một khắc cũng không rảnh rỗi, Thi Vân Dạng cũng không thể đứng đó mà nhìn Hứa Chiêu Đệ bận rộn vậy nên Hứa Chiêu Đệ làm trứng, cô phụ trách bỏ vô túi, đứa cho khách hàng, còn hỗ trợ phân biệt mấy bác gái đại thúc đã đến nhận rồi.Từ 4 giờ chiều, đến 10 giờ tối, ròng rã 6 tiếng đồng hồ, hai người không có nhàn rỗi phút nào, cuối cùng cũng đem lượng trứng gấp đôi ngày thường cho xong.

Thi Vân Dạng đem tấm quảng cáo miễn phí gấp lại, đổi thành một tấm khác ghi "ĐÃ ĐƯA HẾT".

Làm xong chuyện này, Thi Vân Dạng cảm giác eo của mình không thể thẳng lên được, chân mỏi đến phát run, có thể biết bình thường Hứa Chiêu Đệ vất vả bao nhiêu, càng thêm chắc chắn chuyện đưa Hứa Chiêu Đệ đi Hồng Kông.

Chân Thi Vân Dạng quá mỏi, phải trải tấm bìa cứng xuống đất, trực tiếp ngồi xuống, cũng mặc kệ hình tượng cái gì.Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng ngồi trên mặt đất, cảm giác thời khắc này Thi Vân Dạng càng gần Phương Phương, Thi Vân Dạng hiện tại, với Thi Vân Dạng vừa mới khôi phục trí nhớ, xác thực là có chút khác biệt."

Phần cuối cho em, hai cái trứng, còn có chà bông, rau xà lách, còn một miếng gà nữa."

Hứa Chiêu Đệ đem phần cuối cùng cho Thi Vân Dạng.Thi Vân Dạng nhìn phần bánh trứng phình lên, rõ ràng ghét bỏ muốn chết, trong lòng lại ngọt ngào."

Ai muốn ăn đồ vỉa hè, năng lượng quá nhiều, ăn xong mập chết!"

Miệng nói ghét bỏ, nhưng là tay rất nhanh nhận lấy phần đồ ăn.Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng ăn thức ăn nàng làm, trong lòng cũng có loại cảm giác vui thích."

Vậy chị ăn cái gì?"

Thi Vân Dạng thỏa mãn cắn một phần đầy đủ xong, nghĩ đến giờ Hứa Chiêu Đệ cũng chưa ăn cái gì."

Hiện tại tôi vẫn chưa đói, về nhà ăn sau."

Ngữ khí Hứa Chiêu Đệ ôn nhu nói."

Vậy em với chị cùng ăn cái này đi, về nhà, em nằm dưới cho chị ăn."

Thi Vân Dạng tự nhiên mười phần nói ra mấy chuyện đó.

Hứa Chiêu Đệ nghe vậy, trên mặt có chút đỏ lên.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 104


Beta: Bing.Chương 104:Trước khi đi Hồng Kong 3 ngày, Thi Vân Dạng và Hứa Chiêu Đệ dị thường dính nhau, chỉ là sau khi dính lấy nhau, Thi Vân Dạng vẫn cảm giác được Hứa Chiêu Đệ lo lắng và bất an.

Hứa Chiêu Đệ bình thường trời có sập xuống cũng không nhúc nhích, thì ra cũng biết sợ."

Chị sợ sao?"

Thi Vân Dạng hỏi Hứa Chiêu Đệ.

"Có chút."

Có chút mờ mịt bất an vì tương lai, nhưng là nàng biết, con đường này, thay đổi là khẳng định, cùng với bất an, còn giấu giếm một ít chờ mong.

Loại cảm giác này giống như cá con trong khe nước nhỏ, phát hiện có thể bơi ra khỏi khe nước, tương lai có thể bơi trong sông lớn, thậm chí là đại đương.

Cho dù nàng hay là cá con kia, bản chất cũng không khác nhau là mấy, nhưng nàng không biết tương lai sẽ thay đổi thế nào, nên cảm thấy chờ mong cùng lo lắng."

Em còn nghĩ rằng chị cái gì cũng không thèm để ý đến!"

Thi Vân Dạng giễu cợt nói, Hứa Chiêu Đệ rột cục cũng có điểm giống người bình thường."

Chỉ cần là người, làm sao có chuyện cái gì cũng không thèm để ý được."

Chỉ là nàng không quen đem cảm xúc biểu lộ ra bên ngoài."

Vậy chị không cần sợ, em sẽ thường xuyên qua Hồng Kông thăm chị."

Thi Vân Dạng phát hiện khó có khi bản thân mình có chút phát huy tác dụng quan trọng, hơi có chút đắc ý nói."

Không cần, tôi tin mình có thể thích ứng được."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy mình cũng không phải là người không thể chịu khổ, lúc chật vật nhất nàng đều đã trải qua rồi, nàng tin tưởng một người chỉ cần tinh thần không bị đánh bại, bất cứ khó khăn gì đều có thể giải quyết."

Chị nói nghe dễ dàng quá đi, chưa quen cuộc sống ở Hồng Kong, ngôn ngữ lại không biết, đến lúc đó sẽ khó chịu."

Thi Vân Dạng cũng không lạc quan như vậy, dù sao cũng là 'vạn sự khởi đầu nan'.Hứa Chiêu Đệ cũng không nói gì nữa.Vì Thi Vân Dạng muốn đích thân đưa Hứa Chiêu Đệ đi Hồng Kong, nên mấy ngày này, nàng cũng không cảm nhận rõ ràng được sự chia xa lắm.Thi Vân Dạng tự mình đưa Hứa Chiêu Đệ đi Hồng Kong, cũng ở lại Hồng Kong thêm mấy ngày, tận dụng tốt quan hệ cá nhân, còn đưa Hứa Chiêu Đệ đi vui chơi giải trí ở Hồng Kong suốt một tuần, đem tất cả những nhà hàng cao cấp nếm thử qua xong, Hứa Chiêu Đệ liền hối thúc cô quay về.Vừa vặn Thi Vân Dạng cũng có dự án quan trọng cần sự can thiệp của cô, không thể ở Hồng Kong lâu, cho nên không thể không quay về, lúc này Thi Vân Dạng mới hậu tri hậu giác phát hiện, bản thân cô đã quen với chuyện ở chung hai người, bây giờ mới phát giác được loại cảm giác lưu luyến không rời cùng không yên lòng."

Một mình chị ở Hồng Kong được không?

Hay không em tìm một quản gia cho chị đi, nếu có phiền phức gì cũng có người giúp đỡ."

Thi Vân Dạng đề nghị, nếu như thế, cô cũng tương đối an tâm một chút."

Không cần đâu, một mình chị không sao đâu mà."

Hứa Chiêu Đệ quả quyết từ chối, Thi Vân Dạng chăm nàng một tuần, nàng đã không còn sợ hãi hay lạ lẫm như lúc ban đầu, đồng nghiệp cũng đã quen thuộc, hiển nhiên là bọn họ căn bản không biết thân phận hay quá khứ của nàng, nên xem nàng như bạn của Tần Vãn Thư và Thi Vân Dạng mà đối đãi, tất nhiên là mười phần đãi ngộ rồi.

Chuyện Hứa Chiêu Đệ muốn làm là, để nàng có được đãi ngộ bằng thực lực thực sự của mình, đây là mục tiêu trước mắt của Hứa Chiêu Đệ."

Bạn thân của em và đại tiểu thư ở Hồng Kong chị cũng biết rồi, nếu có cái gì không giải quyết được, chị đi tìm các nàng, không được thì gọi điện thoại cho em, bay hai ba tiếng là đến rồi..."

Thi Vân Dạng vẫn không yên lòng dặn dò."

Chị biết rồi, nếu em không đi, máy bay không đợi được đâu."

Hứa Chiêu Đệ thúc giục Thi Vân Dạng rời đi, nàng đã là người ba mươi mấy tuổi rồi, xử sự thế nào, nàng có chừng mực.Thi Vân Dạng nhìn chuyến bay một chút, ôm chặt lấy Hứa Chiêu Đệ, thật là có loại không yên tâm khi để con nhà mình đi ra ngoài, ngẫm lại cũng thấy không thể tưởng tượng nổi, có một ngày, cô lại cảm thấy lo lắng vì người khác.Hứa Chiêu Đệ ôm lại Thi Vân Dạng, vỗ nhẹ lưng Thi Vân Dạng, biểu thị không cần quá lo lắng, con đường nàng trải qua đã đủ bình thản.

Đương nhiên nàng cũng không muốn Thi Vân Dạng rời đi, nhưng là nàng biết, mình ở nơi này, là vì bản thân nàng có thể ở bên cạnh Thi Vân Dạng lâu dài, chứ không phải chỉ vì Thi Vân Dạng muốn nàng đi.Thi Vân Dạng coi như lên máy bay, nội tâm vẫn buồn bực mất mác, cảm giác đặc biệt khó chịu.Trở lại thành phố của mình, luôn cảm thấy như thứ quan trọng nhất đã để ở Hồng Kong, cô biết, là bản thân mình không bỏ xuống được lo lắng."

Tôi có chút không yên lòng khi để chị ấy ở Hồng Kong một mình, chị ấy chưa từng đi nơi nào xa như vậy, chưa quen cuộc sống ở đó, lại không có bằng cấp gì."

Thi Vân Dạng nói với Tần Vãn Thư."

Yên tâm, chị ấy không phải là con nít."

Tần Vãn Thư rất vui lòng khi thấy Thi Vân Dạng cũng sẽ quan tâm đến người khác.

Thi Vân Dạng quá khứ không tim không phổi rốt cục cũng có thể xem như trưởng thành, giờ phút này Tần Vãn Thư có loại cảm giác con gái nhà mình rốt cục cũng lớn rồi."

Tính cách chị ấy như hũ nút vậy, gặp chuyện gì cũng không phàn nàn, thực sự là cảm thấy không yên lòng."

Thi Vân Dạng nói thêm."

Chị ấy không nói, nói rõ còn trong phạm vi chịu đựng của chị ấy, chị ấy là một người không muốn gây thêm phiền phức cho người khác, cậu không nên gây thêm phiền phức cho chị ấy là được, ví dụ như không nên gọi điện thoại quá nhiều cho chị ấy, quấy rầy đến chị ấy."

Tần Vãn Thư cảm thấy hiện tại Thi Vân Dạng làm gì cũng thêm trở ngại thôi, Hứa Chiêu Đệ cũng không có yếu ớt như cô nghĩ."

Nhưng mà..."

Thi Vân Dạng vẫn không yên lòng."

Không có cái gì mà, Hứa Chiêu Đệ vĩnh viễn có sức bền hơn cậu, phải tin tưởng người cậu thích thực sự không bình thường như vậy."

Tần Vãn Thư cắt ngang Thi Vân Dạng.Thi Vân Dạng suy nghĩ một chút, cũng đúng, nếu Hứa Chiêu Đệ bình thường như vậy, thì sao mình có thể thích được chứ?
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 105


Beta: Bing.Chương 105:Hai năm sau,Thi Vân Dạng lái xe đi sân bay đón Hứa Chiêu Đệ, ở cửa ra chờ Hứa Chiêu Đệ, chỉ thấy Hứa Chiêu Đệ cùng một nam nhân trẻ tuổi đang nói cái gì đó.

Ánh mắt nam nhân nhìn Hứa Chiêu Đệ, theo Thi Vân Dạng nhìn thấy, liền biết, hắn có hứng thú với Hứa Chiêu Đệ.

Nói cũng kỳ quái, từ khi mang Hứa Chiêu Đệ đi Hồng Kong, cả người Hứa Chiêu Đệ như thoát thai hoán cốt, vận đào hoa cũng đến liên tục, hấp dẫn người khác khiến Thi Vân Dạng càng ngày càng không thể bình tĩnh.

Cũng may, Hứa Chiêu Đệ vẫn là người rất đáng tin cậy, cho đến bây giờ cũng không có chuyện chiêu phong dẫn điệp, xử lý những người theo đuổi này vẫn xem là tương đối dứt khoát, coi như là thế, cũng có một hai người chưa có ý định từ bỏ.Hứa Chiêu Đệ vừa ra khỏi phòng chờ, cũng dễ dàng thấy được Thi Vân Dạng cao giầy mỹ lệ đứng trong đám người, vô luận đi nơi nào, cô đều là tiêu điểm của mọi người.

Nàng nhìn Thi Vân Dạng, chỉ thấy sắc mặt của Thi Vân Dạng cũng không phải là quá tốt, hiển nhiên là có chuyện gì đó khiến cho đại tiểu thư không cao hứng rồi."

Người đón tôi tới."

Hứa Chiêu Đệ nói với Lý Thiệu.

Lý Thiệu là cộng sự nửa năm của nàng, là một nam nhân cực kỳ thích mỹ thực.

Chỉ là nàng không nghĩ đến, Lý Thiệu sẽ thổ lộ với mình, bất quá nàng cũng đã từ chối rồi.Ban đầu Lý Thiệu chỉ là thuần túy thích mỹ thực, mới từ bỏ gia tộc, vì gia tộc cảm thấy nghề nghiệp đó không có thể diện.

Bởi vì gia cảnh hắn ưu việt, dáng dấp lại đẹp trai, trước khi thích Hứa Chiêu Đệ cũng là dạng nam nhân công tử không thiếu nữ nhân.

Vừa bắt đầu tiếp xúc với Hứa Chiêu Đệ, cũng không cảm thấy Hứa Chiêu Đệ có gì đặc biệt, nhưng là cộng tác ngày càng lâu, càng ngày càng phát hiện Hứa Chiêu Đệ rất đặc biệt, không hề giống như những nữ nhân mà hắn quen biết trước đây, thiên phú nấu ăn thực quá tốt, đặc biệt là tính tình trầm ổn nội liễm, không nói chuyện của mình cho ai, cũng sẽ không phàn nàn cái gì, chuyện gì cũng làm hoàn mỹ, tính tình lại vô cùng tốt.

Cùng nàng ở chung, đặc biệt dễ chịu, giống như cảm giác tịnh tâm im lặng, nhưng thời gian càng trôi qua, bản thân hắn càng phát hiện mình thích ở chung với nàng, đối với nữ nhân trẻ tuổi khác lại khiến hắn cảm thấy táo bạo, dù có xinh đẹp cũng không còn quan tâm như trước nữa.

Đến lúc hắn kịp phản ứng, mới phát hiện mình vậy mà thích lão bà lớn hơn mình đến 6 tuổi.

Thật vất vả lấy hết dũng khí thổ lộ, lại bị từ chối ngay lập tức, nàng nói nàng có người mình thích rồi.

Hắn rất hiếu kỳ, người yêu của Hứa Chiêu Đệ là người như thế nào đây?"

Vị này là?"

Lý Thiệu nhìn thấy Thi Vân Dạng xinh đẹp mười phần mở miệng hỏi."

Người yêu chị ấy."

Thi Vân Dạng tuyên thệ chủ quyền.Lý Thiệu kinh ngạc nhìn Hứa Chiêu Đệ cùng Thi Vân Dạng, hiển nhiên có chút không thể tin, nhưng cô gái xinh đẹp này hình như không giống nói đùa, Hứa Chiêu Đệ cũng không có phủ nhận."

Hai người...."

Nội tâm Lý Thiệu có chút không thể chấp nhận được xung kích."

Nàng là người tôi thích, nếu như không có chuyện gì khác, chúng tôi đi trước."

Hứa Chiêu Đệ thẳng thắng cứng rắn nói xong, miễn cho Thi Vân Dạng ăn giấm bậy bạ, mỗi lần cô ăn giấm đều đặc biệt điên cuồng.Lý Thiệu còn có thể nói cái gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem Hứa Chiêu Đệ cùng nữ nhân này rời đi, giới tính không đúng rồi, xem ra không có hy vọng.Trên đường trở về, Thi Vân Dạng đang lái xe sắc mặt vẫn còn có chút không tốt."

Có phải hắn thích chị hay không?"

Ngữ khí Thi Vân Dạng có chút khó chịu nói."

Uhm, chị đã từ chối, mà vừa rồi hắn cũng biết em là người chị thích."

Hứa Chiêu Đệ chỉ có thể trấn an nói."

Ò."

Hứa Chiêu Đệ đàng hoàng như vậy, Thi Vân Dạng cũng không phải không yên lòng Hứa Chiêu Đệ, chỉ là nghĩ đến người yêu mình bị người khác nhớ thương tâm tình liền cảm thấy khó chịu, nhưng khó chịu này chỉ có thể một mình tự nuốt xuống dưới.Hứa Chiêu Đệ cảm thấy Thi Vân Dạng giống như một đứa trẻ bá đạo, thứ mình thích, chẳng những không cho phép người khác đụng, mà nhìn một chút cũng không được, nhưng thấy cô khẩn trương vì mình, trong lòng Hứa Chiêu Đệ lại có một ít vui vẻ.

Trên thực tế, hai năm này, nàng và Thi Vân Dạng ở cùng một chỗ, nên thỉnh thoảng cũng đụng phải tình nhân cũ của Thi Vân Dạng, mặc dù mình luôn biểu hiện dáng vẻ không quá để ý, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn còn có chút không thoải mái."

Phương Phương."

Hứa Chiêu Đệ đột nhiên kêu."

Không được kêu tên này, quá quê mùa!"

Thi Vân Dạng lập tức bất mãn chỉnh sửa."

Chị thích gọi em như vậy."

Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng vừa cười vừa nói.Thi Vân Dạng nhìn Hứa Chiêu Đệ cười, sao lại có cảm giác Hứa Chiêu Đệ đột nhiên quyến rũ thế này, trước kia sao không phát hiện ra chứ?

Dù sao Thi Vân Dạng cũng cảm thấy hình như mình đang bị trêu chọc rồi.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 106


Beta: Bing.Chương 106:
Các nàng vừa về đến nhà, cửa phòng vừa đóng lại, Thi Vân Dạng liền đem Hứa Chiêu Đệ ép lên cửa hôn.

Lúc đầu Thi Vân Dạng cảm thấy mình là người có mới nới cũ, chẳng mấy chốc sẽ chán Hứa Chiêu Đệ đầu gỗ như vậy, nhưng là đã 3 năm, cô cảm giác bản thân mình đã lưu luyến Hứa Chiêu Đệ còn sâu đậm hơn trước, mà trái lại, Hứa Chiêu Đệ vẫn là một trạng thái không nóng không lạnh như trước đó, năm đó đối với mình thế nào, thì bây giờ là y như vậy.

Cho nên Thi Vân Dạng vẫn cảm thấy Hứa Chiêu Đệ để ý mình, còn lâu mới bằng mình để ý chị ấy, vốn thật là không có cảm giác an toàn, bây giờ Hứa Chiêu Đệ càng ngày càng có nhiều người theo đuổi, cô càng lúc càng không cảm thấy an toàn.

Hứa Chiêu Đệ cảm giác ngón tay Thi Vân Dạng du tẩu trên người mình, nàng thấy Thi Vân Dạng có dục vọng với thân thể rất mãnh liệt, có đôi khi khiến nàng có chút không chịu đựng nổi.

Hứa Chiêu Đệ có dục vọng, nhưng vẫn luôn bình lặng giống như quá khứ, không mãnh liệt lắm, nàng thích nhìn thấy Thi Vân Dạng dựa dẫm vào mình, giống như Phương Phương trước kia, chỉ là Phương Phương và Thi Vân Dạng vẫn mang lại cảm giác như trước đó, khi cao khi thấp, khi thì xa cách, khi thì gần gũi.

Nàng rất thích cảm giác 'tế thủy trường lưu', không cần quá nhiệt liệt, chỉ cần ấm áp mà kéo dài."

Đừng như vậy....

Còn chưa đi tắm...."

Hứa Chiêu Đệ từ chối đẩy tay Thi Vân Dạng đang thăm dò vào giữa chân mình, nàng mới từ máy bay xuống, Thi Vân Dạng cũng vừa lái xe xong, coi như Thi Vân Dạng cấp bách, cũng không thể là ngay bây giờ được.Thi Vân Dạng cảm thấy trải qua ba năm dạy dỗ thì Hứa Chiêu Đệ có gỗ cỡ nào cũng nên biến thành than chứ, nhưng hết lần này đến lần khác, Hứa Chiêu Đệ không biến thành than được, trạng thái của Hứa Chiêu Đệ luôn là dục vọng thấp nhất, dù là thân thể, vật chất hay tinh thần cũng đều là như vậy.

Loại trạng thái ổn định này của Hứa Chiêu Đệ đôi khi để cho Thi Vân Dạng có đôi phần phiền muộn, nhưng đôi khi cũng để cho Thi Vân Dạng cảm thấy đây là biểu hiện của nội tâm cường đại, sẽ không bị dục vọng khống chế, nên không mất phương hướng khi có chuyện xảy ra.

Bản thân Thi Vân Dạng tự nhận mình là một người tùy tâm, có dục vong rất lớn, nên hoàn toàn tương phản với Hứa Chiêu Đệ, vì cô lúc nào cũng tự cảm thấy mình sẽ mất phương hướng."

Có đôi khi em cảm thấy chị quá mức lý trí, có lúc em cũng hoài nghi có phải chị thích em thật sự hay không đây!"

Thi Vân Dạng buông Hứa Chiêu Đệ ra, phàn nàn nói, cô thấy Hứa Chiêu Đệ chưa bao giờ vì cô mà mất khống chế qua, cô cảm thấy trong lòng không cân bằng."

Mỗi người đều không giống nhau, sao có thể biểu hiện ra ngoài như nhau được đây?

Người chị để ý nhất là em, đây là sự thật, em chắc là biết mà."

Hứa Chiêu Đệ không hiểu hỏi, nàng không biết vì sao gần đây Thi Vân Dạng lại bất an như thế, nàng cảm thấy mình là một người cực kỳ ổn định, không bởi vì có nhiều người theo đuổi mà thay đổi."

Nhưng mà em là người bình thường, thích loại cảm giác được quan tâm mãnh liệt a, chỉ hy vọng chị biểu hiện ra ngoài một chút!"

Thi Vân Dạng không có ý định giảng đạo lý với Hứa Chiêu Đệ, cô là đang cố tình gây sự, muốn Hứa Chiêu Đệ đến dỗ dành mình."

Đã hơn 30 tuổi rồi còn nhõng nhẽo, giống con nít quá đi."

Ngữ khí Hứa Chiêu Đệ có chút bất đắc dĩ nói, nàng đã dự đoán được, đời này Thi Vân Dạng cũng không có ý định trưởng thành đâu."

Em không có nhõng nhẽo!"

Đây là phàn nàn, con mắt nào của Hứa Chiêu Đệ nhìn thấy mình nhõng nhẽo, dù sao Thi Vân Dạng chỉ thừa nhận bản thân mình bực bội, tuyệt đối không thừa nhận bản thân mình đang nhõng nhẽo."

Uhm, em nói không có thì không có, chị đi làm bánh ngọt cho em, ăn rất ngon."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy tâm tình Thi Vân Dạng không tốt, cho ăn chút đồ ngọt sẽ có tác dụng tương đối."

Chị lại đánh trống lảng, đến cùng chị có quan tâm em hay không vậy?"

Mỗi lần đều dùng chiêu này, cô cũng đâu phải mấy người ham ăn, mặc dù Hứa Chiêu Đệ làm đồ ăn xác thực rất ngon, mà Hứa Chiêu Đệ còn tự nói ngon nữa, khiến cô có chút động tâm."

Thời thời khắc khắc điều đối với em tốt, chẳng lẽ không phải là biểu hiện quan tâm sao?"

Hứa Chiêu Đệ đã sớm nhìn thấu tính tình của Thi Vân Dạng, vuốt giận Thi Vân Dạng thế nào đương nhiên là nàng biết, chỉ là nàng không quen nói những lời ngon ngọt kia thôi, mỗi lần nói đều có cảm giác rất bất đắc dĩ."

Vậy được, chị đi làm bánh ngọt đi, em đi tắm."

Lông mao Thi Vân Dạng quả nhiên xẹp xuống trong nháy mắt, có đôi khi, chỉ cần Hứa Chiêu Đệ dỗ mình một tiếng là đủ.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 107


Beta: Bing.Chương 107:Thi Vân Dạng tắm xong, sấy tóc, nhìn bản thân mình phong tình vạn chủng lại gợi cảm trong gương, lại tự bị bản thân mình mê hoặc lần nữa, bất quá vừa nghĩ đến đầu gỗ bên ngoài kia, Thi Vân Dạng cũng có chút cảm giác bị thất bại, mặc dù cảm thấy đầu gỗ bên ngoài kia không hiểu phong tình, nhưng cô vẫn xịt một ít nước hoa mới ra ngoài.Lúc này Hứa Chiêu Đệ đã làm xong một cái bánh ngọt cực kỳ xinh đẹp tinh xảo, nhìn vừa ngon lại vừa cao cấp.

Trước kia Hứa Chiêu Đệ làm điểm tâm, mặc dù ăn ngon, nhưng có vẻ rất bình dân, từ khi làm trợ lý cho đầu bếp ở nhà hàng Michelin xong, bây giờ đồ ăn nàng làm chẳng những ngon, mà còn đẹp mắt, giống như bộ dáng Hứa Chiêu Đệ bây giờ.Thi Vân Dạng bưng bánh ngọt nhỏ để lên bàn, bắt đầu chậm rãi nhấm nháp bánh ngọt cực phẩm này, bởi vì bánh ngọt quá nhỏ, coi như Thi Vân Dạng có nhấm nháp chậm đến cỡ nào, thì cũng nhanh ăn xong rồi, Thi Vân Dạng vẫn còn chưa được thỏa mãn."

Còn chưa đã nữa, muốn ăn tiếp."

Thi Vân Dạng không vừa lòng nói."

Đã đủ rồi, nếu như em ăn nữa, hương vị sẽ không ngon như vừa rồi.

Bí quyết duy trì mỹ vị của thức ăn đầu tiên là số lượng vừa phải, không thể thỏa mãn nhu cầu muốn ăn của em được, lúc này em mới có cảm giác khác vọng đối với nó."

Hứa Chiêu Đệ nói với Thi Vân Dạng, đây cũng là triết học mỹ thực mà mấy năm gần đây nàng được học."

Giống như tình cảm sao?"

Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ nói rất đúng, cô cũng đồng ý với lý luận của Hứa Chiêu Đệ, đồng thời cảm thấy thái độ Hứa Chiêu Đệ đối với tình cảm hình như cũng là như thế, cho nên bản thân đối với chuyện Hứa Chiêu Đệ không cho ăn no trong tình cảm, luôn có cảm giác đói bụng, nghĩ như vậy, bản thân mình hình như bị Hứa Chiêu Đệ dùng chiêu rồi."

Chị chỉ nói đồ ăn, không có nói sang cái khác."

Hứa Chiêu Đệ thông minh cũng không sử dụng tâm cơ với Thi Vân Dạng, chỉ là Thi Vân Dạng cảm thấy như thế nàng cũng không có cách nào."

Chị giỏi nhất là giả ngu vượt ải."

Thi Vân Dạng cảm thấy coi như Hứa Chiêu Đệ có dùng chiêu với mình, mình vẫn có loại cảm giác cam tâm tình nguyện."

Em nghĩ đơn giản một chút, thuần túy một chút, thế giới sẽ đơn giản hơn nhiều."

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy Thi Vân Dạng là có bệnh tưởng tượng quá mức."

Gần đây bộ dáng nói chuyện của chị giống y như đại tiểu thư."

Thi Vân Dạng phỉ nhổ, có đôi khi cô rất nhớ Hứa Chiêu Đệ chất phác không nói nhiều kia.Những năm gần đây Hứa Chiêu Đệ thường xuyên đọc sách Tần Vãn Thư giới thiệu, cho nên ít nhiều cũng có ảnh hưởng."

Đại tiểu thư là đỉnh núi cao, chị vẫn còn ở chân núi."

Hứa Chiêu Đệ cười nói, Tần Vãn Thư là người nàng kính phục từ tận nội tâm, một người hoàn mỹ đến mức không chân thật, nàng vẫn là quen với người bên ngoài nạm vàng bên trong thối rữa như Thi Vân Dạng hơn, Thi Vân Dạng mang lại cảm giác chân thật khiến nàng yên tâm hơn nhiều."

Người muốn leo đỉnh núi cao mới từ Nhật Bản về kìa, hiện tại từ dáng người đến cách nói chuyện đều lên cấp rồi."

Thi Vân Dạng nhớ đến mấy ngày hôm trước thấy Tả Khinh Hoan trong bữa tiệc kia, ngữ khí có chút xem thường nói, bất quá nghĩ đến bản thân mình lúc trước còn nghĩ Hứa Chiêu Đệ không xứng với mình, cảm giác thật là tự mình mất mặt.

Bất quá trong nội tâm cô, cô vẫn cảm thấy Hứa Chiêu Đệ so với Tả Khinh Hoan tốt hơn rất nhiều, chỉ có vẻ ngoài không đẹp bằng Tả Khinh Hoan thôi, tâm hồn mạnh mẽ hơn rất nhiều."

Người đại tiểu thư thích?"

Hứa Chiêu Đệ vẫn rất hiếu kỳ người được Tần Vãn Thư thích sẽ là người thế nào."

Uhm, tên là Tả Khinh Hoan, vẫn là cảm thấy cô ta không xứng với đại tiểu thư, mặc dù nhìn tốt hơn trước kia rất nhiều."

Nội tâm Thi Vân Dạng đối với Tả Khinh Hoan vẫn là có thành kiến.Hứa Chiêu Đệ nghe vậy, liền biết Thi Vân Dạng không thích Tả Khinh Hoan lắm, có đôi khi, nàng cảm thấy Thi Vân Dạng có lòng chiếm hữu với Tần Vãn Thư, không hy vọng Tần Vãn Thư bị bất luận người nào có được, có đôi lúc nàng cũng cảm thấy, người Thi Vân Dạng thích hẳn là Tần Vãn Thư mới đúng, bất quá nàng cũng không có ghen với Tần Vãn Thư, cảm giác tất cả mọi người có thích nàng, thì cũng là một chuyện hợp lý thôi."

Rất tò mò, Tả Khinh Hoan sẽ là người thế nào."

Hứa Chiêu Đệ thật lòng nói, bản thân mình thực sự là người tầm thường, vì Thi Vân Dạng mới có thể tiếp xúc được với nhiều người không tầm thường."

Tò mò Tả Khinh Hoan thế nào hả, có cơ hội chúng ta hẹn mọi người một bữa cũng được."

Thi Vân Dạng nói, Hứa Chiêu Đệ muốn gặp Tả Khinh Hoan thì đơn giản thôi, hẹn ra là được rồi, thuận tiện gọi thêm Lý Hâm và Nghiêm Nhược Vấn cũng được, cô thích nhiều người cùng náo nhiệt.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 108


Beta: Bing.Chương 108: (H)Hứa Chiêu Đệ tắm rửa ở bên trong, Thi Vân Dạng nằm trên giường chờ Hứa Chiêu Đệ, dù sao cũng là tiểu biệt thắng tân hôn, đêm nay khẳng định phải làm, đây là chuyện tất nhiên.

Chỉ là Thi Vân Dạng chờ đợi cảm thấy Hứa Chiêu Đệ tắm quá lâu.

Thi Vân Dạng đã quen tùy tâm sở dục, tính tình nôn nóng cấp bách, trực tiếp cởi bỏ váy ngủ gợi cảm, sau đó đi đến phòng tắm, mở cửa bước vào lần nữa."

Không phải em tắm rồi sao?"

Hứa Chiêu Đệ nhìn toàn thân Thi Vân Dạng lộ ra một cỗ gợi cảm câu người mở miệng hỏi, mặc dù nàng biết câu hỏi này có vẻ dư thừa.

Thi Vân Dạng đối với phượng diện kia thực sự là có nhu cầu mãnh liệt, cho nên Thi Vân Dạng muốn làm gì, trong lòng nàng đã biết rõ.Thi Vân Dạng thích tắm bằng bồn tắm lớn, Hứa Chiêu Đệ lại quen tắm vòi sen, cho nên bây giờ Hứa Chiêu Đệ vẫn tắm bằng vòi sen như bình thường."

Em không ngại tắm lại một lần nữa cho chị hưởng dụng, hoặc là em giúp chị tắm sạch sẽ, để cho em hưởng dụng."

Thi Vân Dạng tới gần Hứa Chiêu Đệ, sau đó ôm lấy thân thể mảnh mai ướt sũng của Hứa Chiêu Đệ từ phía sau, thân thể của cô cũng bị nước ấm xả xuống, ngón tay cô thon dài vòng qua lưng Hứa Chiêu Đệ bao trùm lên hai ngọn núi không tính là quá đầy đặn, nhẹ nhàng xoa nắn lấy đầu ngực còn chưa đứng lên, rất nhanh, dưới đầu ngón tay của Thi Vân Dạng, hai hạt đậu nhỏ rất nhanh nhô lên, cũng chậm rãi mà trở nên cứng ngắc.Hai cỗ thân thể tiếp hợp lại cùng nhau, Hứa Chiêu Đệ cảm giác được mềm mại đầy đặn dựa sau lưng mình, còn có hai tay vuốt ve thân thể mình một cách quen thuộc, da thịt được vuốt ve đều mang lại cảm giác tê dại, dục vọng trong thân thể nàng bị Thi Vân Dạng trêu chọc, bắt đầu có chút xíu thức tỉnh.

Mặc dù đối với phương diện này Hứa Chiêu Đệ cũng không có dục vọng quá mãnh liệt, nhưng là nàng cũng không bài xích, cho nên nàng vẫn rất chủ động ôm lấy thân thể Thi Vân Dạng, để tránh thân thể của mình mềm nhuyễn chảy xuống.Thi Vân Dạng tắt vòi sen đi, sau đó đem Hứa Chiêu Đệ đặt lên bệ rửa mặt, hai tay cô không ngừng vuốt ve trên thân thể Hứa Chiêu Đệ, cuối cùng cũng trượt vào giữa hai chân nàng, sờ đến chất lỏng có chút trơn ướt không giống nước máy, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa một mảnh đầm lầy ẩm ướt này."

Chị ướt!"

Thi Vân Dạng nhẹ giọng mập mờ nói bên tai Hứa Chiêu Đệ."

Uhm."

Hứa Chiêu Đệ cảm giác lỗ tai bị Thi Vân Dạng nhẹ nhàng chạm đến có chút tê dại, để nàng theo bản năng có chút tránh đi."

Lúc chị không có ở đây, em đều tưởng tượng, chờ chị trở về, làm cho chị không thể khép chân lại được...."

Thi Vân Dạng nói bên tai Hứa Chiêu Đệ ngôn ngữ càn rỡ, ngón tay vuốt ve bộ vị mềm mại ẩm ướt kia.Hứa Chiêu Đệ cũng không quen nói những ngôn ngữ trần trụi càn rỡ này trên giường, dưới tính cách bảo thủ của nàng, ân ái đã là một chuyện ngượng ngùng rồi, nhưng cũng không thể phủ nhận, những lời này càng để thân thể của nàng càng ướt."

Lên giường đi...."

Hứa Chiêu Đệ nhẹ giọng khẩn cầu."

Em liền thích ở phòng tắm muốn chị."

Thi Vân Dạng từ chối yêu cầu của Hứa Chiêu Đệ, cô cảm giác được Hứa Chiêu Đệ đã sẵn sàng, trên thực tế, cũng đã lâu rồi Hứa Chiêu Đệ chưa từng hoan hảo, động tình nhanh hơn so với bình thường rất nhiều, giờ cũng đã đủ ướt át, ướt đến độ đem ngón tay cô cũng thấm ướt.Cô đỡ một chân Hứa Chiêu Đệ lên, chống lên bên cạnh bồn tắm, tư thế này khiến trọng tâm Hứa Chiêu Đệ có chút mất cân bằng, chỉ có thể ôm lấy người Thi Vân Dạng.Tư thế như vậy khiến hai chân Hứa Chiêu Đệ không thể không tách ra, Thi Vân Dạng còn thuận tiện dùng hai tay đùa giỡn giữa chân nàng, cũng khiến cho Hứa Chiêu Đệ cảm thấy cực kì xấu hổ, nhưng đồng thời cũng có một cỗ cảm giác kích thích khó nói thành lời.Tay Thi Vân Dạng đột nhiên đâm vào phía trong cơ thể Hứa Chiêu Đệ, Hứa Chiêu Đệ kích thích xem chút chân mềm nhũn ra, theo bản năng ôm chặt Thi Vân Dạng hơn.Thi Vân Dạng thích đùa bỡn thân thể Hứa Chiêu Đệ như vậy, chỉ có lúc này, cô mới phát giác được Hứa Chiêu Đệ ở trước mặt mình hoàn toàn có thể bị mình khống chế, cũng đồng thời có cảm giác mình được Hứa Chiêu Đệ dựa dẫm và ỷ lại.

Vì nội tâm không có cách nào thỏa mãn được sự đói khát tình cảm, Thi Vân Dạng càng không khách khí ra vào ngón tay, để thân thể Hứa Chiêu Đệ nhận thêm càng nhiều khoái cảm.Đợi đến khi thân thể Hứa Chiêu Để hoàn toàn phóng thích xong, hai chân Hứa Chiêu Đệ cơ hồ tê dại đến mức xụi lơ trên mặt đất, xem chút không thể lê ra khỏi phòng tắm được.
 
[Bhtt] [Edit Hoàn] Mất - Minh Dã
Chương 109


Beta: Bing.Chương 109: H
Cuối cùng cũng là Thi Vân Dạng ôm Hứa Chiêu Đệ lên trên giường.

Chân Hứa Chiêu Đệ nhũn ra là do tư thế kia khiến nàng có chút vất vả, chứ không phải do thể lực của nàng yếu đi, tuy rằng mấy năm nay nàng không lao động chân tay như trước đó, nhưng do sự lôi kéo của Thi Vân Dạng, nàng vẫn duy trì việc chạy bộ thể dục nửa tiếng mỗi ngày, thể lực vẫn là thực không tệ.

Có đôi khi, Hứa Chiêu Đệ cảm thấy Thi Vân Dạng ở trên giường giống như cực kỳ đói khát, giống như Bạch Cốt Tinh cấp bách muốn ăn thịt Đường Tăng, quả thực là yêu nghiệt đến cực điểm.Ví như hiện tại, Thi Vân Dạng liền chủ động bao trùm lên người Hứa Chiêu Đệ, lôi kéo tay Hứa Chiêu Đệ hoạt động trên người mình.

Hứa Chiêu Đệ biết đây là ý tứ Thi Vân Dạng chủ động cầu hoan, tất nhiên là nàng sẽ không từ chối mỹ thực như vậy.

Thức ăn chú ý đến hương sắc, mới gợi lên được hứng thú ăn uống của người khác, con người cũng như thế, một nữ nhân quyến rũ mỹ mạo hơn người, sao có thể không gợi lên được dục vọng của Hứa Chiêu Đệ được đây?

Hứa Chiêu Đệ là dựa vào đôi tay để làm đồ ăn, một đôi tay nàng cũng đủ linh hoạt, hơn nữa đã làm việc từ nhỏ, cũng có đủ lực.

So với thân thể mảnh khảnh của nàng, đôi tay của Hứa Chiêu Đệ có thể nói là tràn ngập sức lực.Vừa rồi lúc Thi Vân Dạng muốn Hứa Chiêu Đệ, thân thể đã sớm động tình, khát vọng bức thiết.

Da thịt cô bị đôi tay linh hoạt có lực của Hứa Chiêu Đệ vuốt ve, tạo ra cảm giác tê tê dại dại, so với sự trì độn bên ngoài của Hứa Chiêu Đệ, thì đôi tay này của nàng có vẻ quá mức linh hoạt, mỗi cử động đều có thể khiến cho cô muốn nổi lên sóng triều.

Thân thể của cô khát vọng được đôi tay Hứa Chiêu Đệ vuốt ve, khát vọng đôi tay này tiến vào, khát vọng đôi tay này làm mọi chuyện với mình.Hứa Chiêu Đệ hôn lên tai Thi Vân Dạng, lần xuống cổ, chậm rãi đi xuống, rồi dừng lại ở nơi đầy đặn của Thi Vân Dạng.

Có thể nói Thi Vân Dạng có một dáng người hoàn mỹ, khuôn mặt xinh đẹp, cái cổ thon dài, hai ngực mềm mại đầy đặn, còn có vùng bụng phẳng lì, cặp mông căng tròn, toàn bộ điều khiến người ta muốn phun máu, ganh tỵ.

Hứa Chiêu Đệ cảm thấy mình không phải là người đặc biệt để ý đến vẻ bề ngoài, nhưng đôi khi cũng ngẫu nhiên dâng lên loại xúc động giống như vậy.

Hứa Chiêu Đệ nhịn không được ngậm lấy nụ hoa thẳng đứng, tinh tế nhấm nháp.Thi Vân Dạng khó nhịn vặn vẹo thân thể, cũng chủ động nâng lên thân thể mình, dán sát Hứa Chiêu Đệ, lần đầu tiên sau khi chia xa, Thi Vân Dạng có chút bức thiết muốn được thỏa mãn, hiện tại cô muốn Hứa Chiêu Đệ liếm nơi kia đã ướt đẫm của mình, mà làm gì cũng được, dù là dùng đầu lưỡi, hay là ngón tay, liếm cô hay tiến vào cô điều được....."

Hứa ...

Chiêu Đệ....

Liếm em....

Muốn em...."

Trên giường Thi Vân Dạng hoàn toàn không biết xấu hổ là gì, cô luôn thuận theo cảm giác của mình, lớn mật nói ra nhu cầu của mình với Hứa Chiêu Đệ.

Hứa Chiêu Đệ đã quen với chuyện Thi Vân Dạng vội vàng càn rỡ, nghe Thi Vân Dạng nói lời nói trần trụi như vậy nội tâm vẫn còn có chút ngượng ngùng, tuy rằng như thế, nàng vẫn đẩy nhanh động tác của mình.

Hứa Chiêu Đệ vẫn còn liếm láp trên đầu ngực của Thi Vân Dạng, nhưng tay đã vô thanh vô tức xâm nhập vào giữa hai chân cô, nơi đó đã sớm ướt đến không thể tưởng tượng được, đối với phản ứng thân thể của Thi Vân Dạng, Hứa Chiêu Đệ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, Thi Vân Dạng luôn nhiệt tình như vậy."

A... uhm..."

Cảm giác được bộ vị mẫn cảm trên dưới đều bị Hứa Chiêu Đệ dùng đầu lưỡi và ngón tay chơi đùa, đặc biệt là hoa đế đã rất mẫn cảm kia, dưới ngón tay linh hoạt xoa nắn của Hứa Chiêu Đệ, có một cảm giác cực kỳ thoải mái, khiến Thi Vân Dạng nhịn không được kêu thành tiếng.Hứa Chiêu Đệ cảm giác được hoa đế của Thi Vân Dạng được mình đụng chạm mau chóng sưng cứng lên, môi Hứa Chiêu Đệ lúc này mới buông tha đầu ngực Thi Vân Dạng bị nàng liếm đến thẳng đứng, tiếp tục chậm rãi đi xuống, tiến vào hai chân đã được mở ra, nhìn mật dịch chảy từ khe hở kia xuống, đem drap giường dính ướt, đây chỉ là mới bắt đầu, chắc chắn là drap giường sẽ càng ngày càng ướt.

Hứa Chiêu Đệ biết trước, sau khi đêm nay chấm dứt, nhất định sẽ phải đổi drap giường mới.Hứa Chiêu Đệ đem đầu vùi vào giữa hai chân Thi Vân Dạng, đầu lưỡi khẽ động như nhấm nháp mỹ thực, nhấm nháp nơi tư mật nhất của Thi Vân Dạng, nơi mẫn cảm nhất của cô, được Hứa Chiêu Đệ dùng đầu lưỡi nhàn nhạt mở ra, đây thực sự là tư vị của dục vọng.Tay Thi Vân Dạng níu lấy đầu Hứa Chiêu Đệ, cô cảm giác được, Hứa Chiêu Đệ dùng miệng còn tinh vi hơn dùng tay, càng khiến mình dễ dàng bỏ vũ khí đầu hàng.

Mỗi lần Hứa Chiêu Đệ trên giường, không hề lên tiếng nói chuyện, luôn vùi đầu hì hục, giống như công nhân chăm chỉ thuần thục kỹ năng, mà thân thể cô giống như máy móc, bị công nhân thuần thục thao tác, mặc cho nàng vận hành, càng làm càng khiến cô thêm trơn tru sảng khoái, quả thực khiến cho Thi Vân Dạng muốn ngừng mà không được.Đầu lưỡi Hứa Chiêu Đệ có thể dễ dàng làm cho Thi Vân Dạng leo đến đỉnh núi, đạt đến cao triều xong, Hứa Chiêu Đệ cũng không để cô nghỉ ngơi quá lâu, mà là hướng nơi tuôn ra mật dịch kia, cắm vào hai ngón tay linh hoạt, sau bữa khai vị, mới là đồ ăn mỹ vị nhất.

Lúc này Hứa Chiêu Đệ đặc biệt hiểu lòng người, muốn nàng ăn, nàng liền ăn, trong chuyện dục vọng, nàng luôn để cho Thi Vân Dạng được no nê.
 
Back
Top Bottom