Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Bhtt] [Edit] [Hoàn] Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng - Bổn Điểu Tiên Phi

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng - Bổn Điểu Tiên Phi
Chương 70 - Kết thúc


Tháng ba.Hoa anh đào nở rộCây anh đào to ở Bổn gia nở hoa rực sáng cả một góc trời.

Công chúa Tang Linh của Bổn gia gửi thiệp tới, mời Sơ Đông và Mục Thu đi tham dự bữa tiệc gia đình của Bổn gia.Sơ gia lập tức vui vẻ nhận lời.

Trên thực tế, vừa qua tết âm lịch, Sơ Đông đã bắt đầu chính thức gia nhập công ty Sơ gia, bắt đầu thử từng bước tiếp nhận công ty, nay đã cực kỳ bận rộn, cả ngày không có được bao nhiêu thời gian rảnh.

Mấy ngày nay mới dành ra được chút ít thời gian trống lịch, đang muốn cùng với Mục Thu đi ra ngoài đi một chút, thiệp mời của Bổn gia đã đưa tới.Sơ Đông vốn không có vui vẻ lắm, nhưng thừa cơ hội này để bản thân thả lỏng một chút cũng không phải chuyện xấu gì.

Hơn nữa Mục Thu có vẻ rất phấn khích, vì thế nàng cũng chẳng nói gì nhiều.

Đối với nàng mà nói, quan trọng là có thể ở cạnh Mục Thu.Thời tiết ngày đó rất nể mặt, là một ngày nắng, là cái loại ngày nắng vạn dặm không mây.

Người hầu trong Bổn gia mặc trang phục đậm chất Trung Quốc, mặt tươi cười đón khách.Bổn gia vẫn như vậy, dường như dù thời gian có trôi như nước lũ, cũng không thể làm nó biến đổi.Dưới cây anh đào to, bày một bàn ăn cực lớn, trên bàn để sẵn các loại bánh trái trà nước.

Lác đác mấy cánh hoa anh đào rơi xuống, có vài cánh hoa rơi xuống ngay trên tách trà, làm phong cảnh đậm nét cổ kính nơi đây càng thêm ấm áp.

Lúc Sơ Đông và Mục Thu đến, nơi đó đã có người.

Cả trai lẫn gái, không nhiều người lắm, nhưng không khí cũng khá náo nhiệt."

Này này!

Mấy người ngu ngốc kia!

Rốt cuộc muốn tôi nói bao nhiêu lần mới làm ăn đàng hoàng đây!"

Bá Vương Long đầy sức sống, ở đâu cũng có thể tản ra tinh lực tràn trề của mình."

Tiểu Mạt, đừng tức giận nữa, ngồi xuống uống chén trà đi."

Cốc Vũ đang cầm tách trà, nở nụ cười quen thuộc, ngồi trên ghế, tao nhã phẩm trà."

Vô liêm sỉ!

Bây giờ là lúc để uống trà sao......"

"Hạ Mạt học tỷ ~\(≧▽≦)/~" Phía sau truyền đến giọng nói ngọt xợt, Mục Thu xoay người, nhìn thấy một nữ sinh đang kích động chạy ào tới chỗ Hạ Mạt.

"Hạ Mạt học tỷ! ~\(≧▽≦)/~ Thật không ngờ người ta còn có thể gặp lại chị đó~~ ~\(≧▽≦)/~" Ôm chặt, cọ tới cọ lui cọ nữa cọ nữa.Hạ Mạt liền cứng ngắc cả người.

Sau đó thì hoảng sợ......

Và rồi, hoàn toàn bùng nổ."@#¥%......

Buông ra a a a a!

Không được cọ nữa!

Oa a a!

Cô cái đồ vô liêm sỉ này!

Buông ra buông ra!"

Thét chói tai, thét chói tai.

Nhìn mỹ nhân hỏa bạo xinh đẹp như vậy mà lại hoảng sợ đến thét lớn thật sự là một chuyện sảng khoái."

Học tỷ~~~ hu hu hu......

Sao chị có thể nói như vậy chứ ~\(≧▽≦)/~ Người ta thực đau lòng đó ~\(≧▽≦)/~" Nhưng vẻ mặt của cô chẳng hề giống đang đau lòng chút nào đâu."

Không được cọ lên người tôi!

Đi xuống!"

Gào to!"

Người ta rất nhớ chị thôi ~\(≧▽≦)/~"Balabalabala......"

Nè, tiểu học muội, cọ thì được, nhưng không thể ăn bớt nhá."

Nhìn động tác của hai người dường như ngày càng không chừng mực, Cốc Vũ nguy hiểm cười nói."......"

Lâm Hiểu im bặt, nàng có hơi sợ Cốc Vũ, tuy rằng rất nhiều người thích cô ấy."

Hiểu Hiểu......

Em đó nha!"

Lạc Nhạn bất đắc dĩ...."

Hạ Tiểu thư vẫn cứ căng tràn sức sống như vậy."

Diệp Nại đang cầm bánh ngọt đến, nói.

Ngẩng đầu nhìn cửa sổ lầu hai, vẻ mặt có hơi khó xử.

"Sao giờ này Linh còn chưa rời giường chứ?

Mọi người đã đến đông rồi."

"Tiểu Nại, con đi gọi công chúa rời giường đi."

"Dạ, con đi ngay đây, mẹ."

Cô hầu nhỏ bỏ bánh ngọt xuống, thật cao hứng chạy vào trong.---"Tô Thiến học tỷ, chị không sao chứ?"

"Nói nhảm!

Tôi đương nhiên không sao rồi."

"Nhưng đêm qua rõ ràng làm như vậy......"

"Câm miệng!"

"Học tỷ......"

"Ngày mai tôi nhất định sẽ thành công."

"Học tỷ......"

Mục Thu thấy Tô Thiến.

Nhìn dáng vẻ nàng đỡ thắt lưng cảm thấy cực kỳ buồn cười.Cô thấy Tô Thiến đi bước một tới chỗ mình."

Tiểu Thiến, xem ra dạo này vất vả quá nhỉ."

"......"

"Đừng nhìn tôi như vậy.

Cho dù nhìn tôi, cậu cũng không lên trên nổi đâu."

-_-|||"Cậu!

Tùy tiện vạch sẹo của người khác thì sẽ gặp báo ứng đó."

"Ầy......"

"Đều là tiểu P, làm gì tự giết lẫn nhau?"

Tô Thiến đột nhiên cười quỷ dị."

Vậy cậu muốn thế nào?"

Da mặt Mục Thu co giật kịch liệt."

Cộng thương phản công đại kế, như thế nào?"

Dụ hoặc."

Ầy......"

Tâm động."

Tiểu Thu à......

Chẳng lẽ cậu không muốn nhìn một chút......"

"......"

Tâm động tâm động tâm động, cô...... muốn chớ......"

Mục Thu!

Chúng ta tới bên này ngồi một lát đi." o(∩_∩)o~ Mỉm cười mỉm cười, tuy rằng là đang mỉm cười, nhưng khuôn mặt vốn mủm mỉm đáng yêu nay đã gầy hơn, nụ cười như kia, ẩn ẩn lộ ra sự sắc bén độc đáo."

Nhưng tôi không có mệt."

"Mệt mỏi mệt mỏi, đã đứng lâu rồi mà." o(∩_∩)o~ Mỉm cười mỉm cười, đưa tay ôn nhu tạo thế để Mục Thu cách ra xa Tô Thiến nhất."o(╯□╰)o......"

Nhưng cô thật sự không mệt mà."

Đi uống trà thôi."

Mỉm cười.

Nữ sinh nay đã cao hơn người nào đó 3 xăng ti rất dễ dàng kéo người đang lúng túng kia đi.

---"Tiểu Hàn, Tiểu Hàn tỉnh dậy đi~~~ ngủ như vậy sẽ bị cảm đó."

Cố Tiểu Mãn bất đắc dĩ bất đắc dĩ."

Không đâu."

Giọng nói mơ mơ màng màng, tiếp tục ngủ."

Sao lại không, thời tiết bây giờ còn rất lạnh đó."

"Có Tiểu Mãn ở cạnh, sẽ không lạnh."

"......"

Thẹn thùng."

Tiểu Mãn~~~""Hử?

Sao vậy?

Ngủ không thoải mái à?"

Quan tâm."

Tôi muốn — tất......"

Một câu nói với giọng êm ái.N người quanh đó ngã nhào."

Tiểu Hàn Tiểu Hàn...... chuyện này để về nhà nói~~~~~~" Cố Tiểu Mãn thực bất đắc dĩ."

Nhưng giờ Tiểu Mãn cũng không cho tôi — tất......"

Lại nhõng nhẽo.Cố Tiểu Mãn thật muốn khóc."

Tiểu Hàn, cậu thực sự đừng có chơi với đám người kia nữa......" ~~~~(>__
 
[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng - Bổn Điểu Tiên Phi
Phiên ngoại 1


Trường trung học Học viện Anh.

"Bài kiểm tra của lớp 10 lần này khó muốn chết luôn!"

"Đúng đó đúng đó!

Tui không làm được một câu nào luôn!"

"Lần này chắc tuột hạng quá."

"Rõ ràng tui đã cố gắng ôn tập rồi, nhưng trên đề chả có xí gì liên quan tới bài ôn hết!"

"Thật là bi thảm mà~~~ Ước gì thứ hai mãi mãi đừng tới!"

Đi giữa sân trường cực lớn, nơi nơi đều có thể nghe được những câu đối thoại như thế.Bởi vì, hôm nay vừa diễn ra kỳ kiểm tra đầu tiên của khối lớp 10.

Tuy rằng tuần trước đã dặn sắp kiểm tra, cho thời gian ôn thật dài.

Nhưng không biết là do toàn bộ giáo viên trong trường bị cửa kẹp đầu, hay là cảm thấy cuộc sống của học sinh cấp 3 quá sung sướng, mà bài kiểm tra lần này lại siêu cấp khó như vậy!Thế cho nên cả đám vừa mới bước ra khỏi phòng thi liền ca thán trời đất.

Mỗi đứa một kiểu than, đứa sau than to hơn đứa trước, quả thực khiến người ta muốn nhảy lầu.Ngày thi là thứ sau, thi xong chính là cuối tuần, kết quả cũng sẽ có vào thứ hai.

Cho nên đối với rất nhiều người mà nói, đều hy vọng tuần tới vĩnh viễn cũng không bao giờ tới.

Nhưng đây là đối với rất nhiều người mà nói, rất nhiều người thì có nghĩa là, còn có một nhóm người không có hy vọng như vậy.Như Sơ Đông chẳng hạn.

Nàng cảm thấy bài thi khó dễ đều không sao cả, quan trọng là mỗi lần nàng đều có thể ổn định chiếm vị trí thứ nhất.Tỷ như Kế Hoa Thanh, nàng cảm thấy tất cả bài kiểm tra đều như nhau, quan trọng nhất là, lần này nàng có thể về vị trí thứ hai.

Cực kỳ muốn chiến thắng vị thứ hai đó!Nói đến vị thứ nhì nọ, Kế Hoa Thanh còn có loại cảm giác "nhân sinh của tôi thật thất bại".

Chuyện này đã bắt đầu từ hồi khai giảng rồi.Chẳng qua nguyên nhân là bởi vì ngày tốt nghiệp cấp 2 đó.A?

Nguyên nhân là cái gì?

Chính là kỳ trung khảo đó.Lần trung khảo đó, Sơ Đông RP đại bạo(*), thành công đạt danh hiệu đầu bảng Học viện Anh, tuy rằng nàng vốn luôn nằm trong top 3 rồi.(*) RP大爆 – không biết RP là gì luôn~ cầu góp ý~~Kế Hoa Thanh là đứng thứ ba.

Đối với kết quả này, Kế Hoa Thanh cũng không bất ngờ lắm, bại bởi Sơ Đông cũng chẳng có gì đáng nói, hơn nữa nàng cũng không để ý nhiều đến chuyện thứ hạng.

Chẳng qua nàng lại vô tình liếc thấy cái tên đứng thứ hai trên bảng xếp hạng: Mộc Du Nhiên.Là một cái tên vân đạm phong khinh.

Tuy rằng Kế Hoa Thanh không rõ chủ nhân cái tên đó là nam sinh hay nữ sinh, nhưng trong ấn tượng của nàng, vẫn xếp người nọ vào kiểu hình vân đạm phong khinh.Sau đó tới phiên kỳ thi khảo sát chất lượng đầu năm, cơ hồ là vừa mới nhập học đã tiến hành.

Đối với đám tiểu quỷ đang còn hưởng thụ ngày nghỉ tốt đẹp mà nói, này thật đúng là một đả kích trí mạng.

Vì thế kết quả ngày đó cũng khá là thảm thiết.Vị trí đầu bảng vẫn là Sơ Đông – không biết là bị chích máu gà hay vẫn còn RP liên tục đại bạo, mà Kế Hoa Thanh lần này......

Vẫn là đứng thứ ba.Sau đó ở trên vị thứ ba, Kế Hoa Thanh lại thấy được cái tên kia: Mộc Du Nhiên.Lại là cậu ta?Lần này Kế Hoa Thanh khá là hiếu kỳ.

Tổng điểm hơn mình bốn điểm, thua Sơ Đông một điểm, người như vậy, là loại như thể nào đây?Cho nên nói, tên rất là quan trọng.

Nếu một người có tên đẹp, khi mọi người còn chưa thấy mặt, vẫn sẽ sinh là một loại hảo cảm khó hiểu đối với người đó.

Tựa như cái tên Mộc Du Nhiên, tuy rằng chưa thấy người, nhưng ở trong lòng người khác, cũng đã sinh ra cảm giác người này nhất định rất thanh nhã, hoặc là rất phong độ.

Nhưng nếu tên của bạn là Mộc A Phúc, Mộc Phú Quý gì gì đó, sẽ rất dễ khiến người ta liên tưởng tới một kẻ quê mùa.Vì thế, tuy rằng Kế Hoa Thanh không có ảo tưởng gì về người nọ nhiều, nhưng vẫn cảm thấy người đó nhất định không đơn giản, diện mạo chắc cũng chẳng kém lắm.

Tối thiểu hẳn là khiến người ta cảm thấy rất cơ trí.Cơ mà loại người như lười biếng như Kế Hoa Thanh, cho dù có hứng thú với ai đó, hoặc là có hảo cảm gì gì, thì nàng cũng tuyệt đối sẽ không biểu hiện ra ngoài.Nhưng nàng không biểu hiện ra ngoài, cũng không có nghĩa người khác sẽ không biểu hiện ra.

Minh Ký và Hi Nhược đã tỏ ra cực kỳ quan tâm đến người đó rồi.Hi Nhược: " Mộc Du Nhiên này, không phải người của Học viện Anh.

Hình như là người nơi khác."

Minh Ký: "Bình thường, khối trung học không phải luôn có rất nhiều học sinh là từ nơi khác thi vào sao?"

Hi Nhược: "Cơ mà cậu không tò mò sao?

Người nọ đã hai lần vượt qua Hoa Thanh đó.

Trước kia Hoa Thanh cũng chỉ thua Sơ Đông mà thôi phải không?

Cho tới bây giờ đều chưa từng bị ai vượt qua phải không?"

Minh Ký: "Ừm......

Thật là tò mò...... sẽ là một người thế nào nhỉ?"

Hi Nhược: "Có nên đi xem thử không?"

Kích động kích động.Kế Hoa Thanh: "Này này, đừng có làm mấy chuyện nhàm chán đó."

Hi Nhược híp mắt: "Chẳng lẽ Hoa Thanh cậu không muốn biết đối phương là loại người nào sao?"

Bị Kế Hoa Thanh hoàn toàn khinh thường: "Ai nhàm chán như các cậu chứ."

Hi Nhược không ngừng cố gắng.

"Thật sự không muốn biết?"

Bị Kế Hoa Thanh lơ đẹp: "......"

Kỳ thật, cũng rất muốn biết.Kết quả, chưa đến một tuần, hai người kia đã tra rõ đối phương rồi.Ngày đó tuy rằng Kế Hoa Thanh đã tỏ vẻ bản thân không có hứng thú, nhưng trong lòng vẫn hơi hơi phấn khích, và rồi bị hai người kia lôi kéo đi gặp Mộc Du Nhiên trong truyền thuyết.Lúc đó, bầu trời đầy mây, thời tiết thật đúng là không tốt, mây giăng kín, chẳng mấy chốc sẽ đổ mưa.Nhưng lúc ba người đi gặp Mộc Du Nhiên, cậu ta lại đang ở phơi chăn.Đúng vậy, thật là đang phơi chăn.Bởi vì không phải người phố Bỉ Ngạn, cho nên Mộc Du Nhiên ở ký túc xa, là một trong số ít học sinh ở ký túc của Học viện Anh.Có thể nhận thấy gia cảnh Mộc Du Nhiên không tệ.

Bởi vì trên người cậu ta toàn là đồ hiệu.Nhưng ......

Giây phút ba người thấy Mộc Du Nhiên vẫn hoàn toàn 囧.Trước khi trời nổi bão, một nữ sinh liều mạng ôm chăn đi ra phơi, trên người mặc áo thể thao màu đen, bên dưới mặc quần jogger tím, [quần jogger cũng có màu tím sao?], mang một thắt lưng to bản màu đen trắng, chân mang đôi giày ba ta xanh lá.

Và quan trọng nhất là, tất của cậu ta, thế nhưng lại là một đôi tất màu kakio(╯□╰)oTrên người một người, rốt cuộc là lăn lộn thế nào, mới có thể đồng thời xuất hiện nhiều màu như vậy chứ?Lại còn là một đống màu chẳng ăn nhập với nhau. o(╯□╰)oNữ sinh để đầu nấm?!

Đeo đôi kính mắt không vành gọng hồng, ôm cái chăn sọc xanh trắng, cố gắng xuống cầu thang.Này......

Thật sự là học sinh ưu tú đạt vị thứ hai hai lần đây sao?Chẳng lẽ đây là dáng vẻ một học sinh ưu tú nên có?Nhìn một thân hàng hiệu của cậu ta kìa......

Nhà giàu mới nổi sao?

Thường thức của nhà giàu mới nổi, cũng không nên như thế chứ?!Thật sự là làm cho người ta rối rắm, muốn tê liệt toàn thân a a a a!"......"

Kế Hoa Thanh không thể nghi ngờ là người chịu đả kích nặng nhất.

Trên mặt nàng luân chuyển năm bảy màu sắc, đổi thành màu cầu vồng luôn rồi.Nàng nhìn nữ sinh vụng về đi xuống lầu, từng bước một tới gần mình, thật sự là quýnh chịu không nổi, cũng bị đả kích chịu không nổi.

Lần đầu tiên xen vào việc của người khác mở miệng nói: "Sắp mưa rồi ......

Lúc này không nên phơi chăn chứ nhỉ?"

"Ôi chao?!

Oa a!

Có người!!

A~~~~"Sự thật chứng minh, Kế Hoa Thanh tốt nhất vẫn nên vĩnh viễn đều thấy chết mà không cứu đi.Nữ sinh tên Mộc Du Nhiên nghe thấy tiếng nàng xong, thốt lên một câu như thế.

Sau đó "A~~" một tiếng, té từ trên cầu thang xuống.Chăn tung bay nha bay nha~~~~Minh Ký: [khi đó chăn bay thực tuyệt đẹp]Hi Nhược: [chăn đẹp quá a~~~~]Đương nhiên hai người kia đều không có phát ra tiếng nào, ý nghĩ nào cũng chỉ dám bung lụa trong đầu thôi.Kết quả Mộc Du Nhiên ngay dưới ánh nhìn chăm chú của ba người, hoa hoa lệ lệ lăn xuống đất.May mắn cầu thang cũng chỉ còn mấy bậc, thế cho nên không có phát sinh thương vong nhân mạng.

Nhưng cảnh tượng Mộc Du Nhiên ngã xuống cũng thật là khiến người ta cảm thán nhân sinh vô lường mà."

Ai da u~~~ đau quá đau đau đau quá~~~~~" Người ngã lăn quay xuống đất rên rỉ kêu."......"

"......

Xem ra chưa có chết......"

Minh Ký lần đầu tiên nói ra một câu không có nhân tính như vậy."

Chúng tôi đứng ở dưới lầu lâu như vậy ......

Cậu đừng nói rằng, cậu vừa mới phát hiện sự tồn tại của chúng tôi thôi đó......"

Màu sắc biến đổi trên mặt Kế Hoa Thanh đã không thể dùng ngôn từ nào để hình dung nữa rồi."@#¥%......

Tôi......

Tôi không có phát hiện @#¥%......"

Vừa nói, vừa nhăn nhó rên rỉ.Sau đó cô muốn đứng lên.

Nhưng đi vài bước cũng không được, thành công, ngã, lăn!

Ngã, lăn......o(╯□╰)oTrên thế giới, quả nhiên vẫn còn loại sinh vật như thế tồn tại sao?Ba người ở đó đồng thời cảm khái."......"

Kế Hoa Thanh không thể nhịn được nữa, vươn tay ra, khom lưng đứng trước Mộc Du Nhiên."??"

Người sau mờ mịt."

Rốt cuộc cậu có muốn tôi kéo lên không?!!"

Vì thế lần đầu tiên Kế Hoa Thanh thể nghiệm cảm giác muốn bạo phát."

A?

Ờ ha......

Cám ơn......"

Mộc Du Nhiên mang vẻ mặt ngu si đưa tay ra."......"

Kế Hoa Thanh nhắm mắt.

Nàng không dám nhìn Mộc Du Nhiên, nàng sợ bản thân vừa thấy cậu ta, sẽ chịu không nổi mà bóp chết cậu ta!"

Xem ra sắp trời mưa đó, sao cậu vẫn còn ôm chăn ra ngoài thế?"

Minh Ký nhìn thẳng "Bôi cụ"(*) trước mặt, hỏi.(*) trong tiếng Trung, "杯具" phát âm giống "悲剧(bi kịch)" là 'bēijù', nên có nghĩa là ai đó hay gặp rắc rối. (Nguồn: www.quora.com)"A?

Trời muốn mưa hở?

Nhưng rõ là đang nóng lắm mà, tôi nóng đến mức đổ mồ hôi ròng ròng đây.

Tôi cứ nghĩ giờ nóng thế này, vừa lúc có thể đem chăn ra phơi......"

"......"

"......"

Thượng Đế hỡi......

để loại sinh vật này tồn tại, trái đất thật sự sẽ không diệt vong chứ? ~~~~(>_
 
[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng - Bổn Điểu Tiên Phi
Phiên ngoại 2


Kế Hoa Thanh đứng trước bảng thông báo, nhìn danh sách trên đó, lại một lần nữa thể nghiệm được cảm giác bi kịch, thể nghiệm được cảm giác của người muốn tự sát!

Ông trời ơi ơi ơiiiiii!

Ông thật sự cmn không muốn mở mắt phải không?!Ông thực muốn cho một kẻ ngu ngốc chèn ép tôi đến chết có phải hay không có phải hay không có phải hay không a a a!Nàng gầm thét trong lòng như thế, nhưng ngoài mặt nàng vẫn thật bình tĩnh, lạnh lùng nhìn bảng thông báo."

Đông Đông lần này lại đứng nhất kìa!"

Minh Ký đứng một bên nói."

Ừm......"

Sơ Đông tựa hồ chẳng để tâm, thản nhiên đáp một tiếng, sau đó cũng chẳng thèm liếc mắt tới bảng thông báo kia thêm phút giây nào nữa."......"

Thật sự là ngứa đòn mà, thật muốn đè nàng xuống làm thịt ghê.

Hi Nhược thầm nghĩ."

Nhược Nhược cậu đứng thứ bốn mươi đó."

"A hả?

Tụt hạng?!

Lần trước rõ ràng là ba mươi chín."

"Lần này tôi hơn cậu rồi nhé, há há......

Tôi đứng thứ ba mươi mốt đó.

Hoa Thanh vẫn là thứ ba, không có thay đổi gì......"

"Thật sự là thành tích làm cho người ta hâm mộ không thôi."

"......"

Sắc mặt Kế Hoa Thanh không hề tốt."

Vị thứ hai thế mà lại là Mộc Du Nhiên Nhiên kia nữa!

Mà lần này cũng chỉ kém Sơ Đông có hai điểm."

"......"

Sắc mặt Kế Hoa Thanh đã có thể dùng từ dữ tợn để hình dung rồi."......"

Minh Ký không nói lời nào."......"

Hi Nhược cũng không dám nói gì nữa.Xem, xem ra lần này Hoa Thanh có vẻ rất để bụng......

Vẻ mặt kia thật là khủng khiếp......

Mặt than mà lộ ra biểu tình như vậy thật sự là rất khủng bố! ~~~~(>_
 
[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng - Bổn Điểu Tiên Phi
Phiên ngoại 3


Bi kịch của Kế Hoa Thanh (3)
Kế Hoa Thanh cho rằng, dù là cải tạo cái gì, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Sau đó, khi tự thân thực nghiệm, nàng liền càng thêm khẳng định tình tiết "chim sẻ biến thành phượng hoàng", "vịt xấu biến thành thiên nga" trong ti vi tất cả đều là cẩu huyết tào lao mà thôi!

Cái chuyện cắt tóc xong là có thể nháy mắt biến thân toàn bộ đều là nằm mơ!Phòng thay quần áo có thể thay đổi khí chất một người, loại chuyện này cũng là nằm mơ trong nằm mơ!Tuyệt đối!

Tuyệt đối tuyệt đối là không có khả năng!Cho nên, từ những cảm khái đó tổng hợp lại, kế hoạch cải tạo Mộc Du Nhiên ......

Ít nhất tiến hành không thuận lợi.Đối với một người có phẩm vị ......

ừm...... quỷ dị mà nói, muốn cải tạo, thật là quá khó khăn.Đầu tiên là tóc."

Cắt mái đầu này đi."

"Gì?!

Nhưng tôi cảm thấy kiểu tóc này khó coi......"

"Với thường thức của cậu mà nói, cậu thật sự cảm thấy cậu có tư cách nói ra lời này sao?"

"......

Nhưng tôi thật sự cảm thấy......"

"Câm miệng!

Đó đều là ảo giác của cậu!"

Sau đó là quần áo."

Hoa Thanh......

Quần áo này của nhãn hiệu nào vậy?"

Nghiêm túc hỏi."

Không nhãn hiệu!"

"Không nhãn hiệu?

Hãng không nhãn hiệu này tôi chưa từng nghe tới......"

Mê man.Không nói gì.

"Không nhãn hiệu căn bản là không có nhãn hiệu, chính là một người lộn xộn làm ra bộ đồ lộn xộn!"

"Sao lại muốn tôi mặc nó?"

"......"

Bình tĩnh, bình tĩnh.

Kế Hoa Thanh, bày ra dáng vẻ lạnh nhạt thường ngày của mày đi.

"......

Vậy bây giờ cậu có thể lựa chọn trần truồng."

"......

Tôi, tôi vẫn nên mặc đồ không nhãn hiệu thôi."

"......

Nếu một ngày nào đó cậu ném mấy bộ này đi, mặc lại mấy bộ xấu tởm kia, thì cậu liền bốc hơi tới chiều không gian khác cho tôi, tới nơi nào không gây độc hại cho sinh vật ấy."

"......

Tôi......

Tôi không nghĩ......"

Cô không muốn vứt đi, sao cô lại vứt chúng chứ.

"......

Cậu mua giúp tôi ......

Sao tôi có thể...... vứt đi chứ."

Nhỏ giọng, nhỏ giọng, giọng càng ngày càng nhỏ."......"

Cuối cùng là kính mắt."

Đôi nào thì được?"

"Hở......"

"Cậu thích kiểu nào thì nói ra, ấp úng gì chứ!"

Bình tĩnh, bình tĩnh."

Tôi......

Tôi muốn cái bên kia kìa......"

Thật cẩn thận nói."

Cái nào?"

"Cái kia kìa......"

"......"

-_-|||"......

Hoa Thanh......"

"Mộc Du Nhiên......

Cậu vẫn là để mắt không đi!"

Bạo phát rồi bùng nổ rồi, Kế Hoa Thanh lại lần nữa nổi bạo rồi."......

Là cậu bảo tôi chỉ~~~" Oan ức, oan ức."

Không được bày cái vẻ mặt đó!

Có tin tôi tát cậu chết không!"

"Tiểu thư, tiểu thư xin bình tĩnh một chút~~~""......"

Cuối cùng, nhân quyền của Mộc Du Nhiên vẫn bị tước đoạt.

Đối với đồ ngốc đó, quả nhiên vẫn nên áp bách áp bách áp bách đến tận cùng!

Tuyệt đối không thể cho cậu ta cái gì nhân quyền hết!!"

Đi đường không được nhìn mũi chân!"

"......

Ờ."

"Không có việc gì thì đừng nhéo áo, cho dù không phải hàng hiệu, cũng là dùng tiền mua!

Cậu muốn xé nhỏ nó hả!"

"......

Xin, xin lỗi!"

"Cậu bị bệnh hở, nói xin lỗi tôi làm gì?!"

"Xin lỗi mà ~~~~(>_
 
[Bhtt] [Edit] [Hoàn] Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng - Bổn Điểu Tiên Phi
Phiên ngoại 4


Kế Hoa Thanh đang xem bài thi của mình, đó là bài thi môn toán, cùng xem còn có Minh Ký và Hi Nhược.

"Hoa Thanh, cậu có nghĩ ra nên giải thế nào chưa?"

Người mở miệng trước là Minh Ký, kỳ thật nàng đã nhìn chằm chằm Kế Hoa Thanh thật lâu.

Bởi vì đối phương vẫn không hề có động tĩnh gì, thật sự là làm nàng chịu không nổi, cho nên mới hỏi như vậy."......"

Sắc mặt Kế Hoa Thanh không tốt lắm."......"

Đây là Hi Nhược, kinh nghiệm thực tiễn nói với nàng rằng, khi Kế Hoa Thanh lộ ra biểu tình này, tốt nhất nên lựa chọn trầm mặc."

Cậu xem có hiểu không?"

Thật hiếm khi Kế Hoa Thanh nhướn mày, hỏi ý kiến hai vị bên cạnh."......"

Minh Ký lắc đầu."......"

Hi Nhược nhanh chóng lắc đầu."......"

Kế Hoa Thanh trầm tư.

"......

Tôi xem cũng không hiểu."

Phải nói là, nàng chẳng hiểu một chút gì cả.

Đây là cái gì với cái gì vậy chứ?!"

Xin lỗi xin lỗi thực xin lỗi~~~ Tôi bị lạc đường~~~" Mộc Du Nhiên vội vàng ôm một xấp tài liệu chạy tới."......"

Tiểu thư à, cậu đã tới đây bao lâu rồi?

Vẫn bị lạc đường?

Tuy rằng Hi Nhược rất muốn hỏi như vậy, cơ mà theo kinh nghiệm mấy lần chen miệng trong quá khứ để rồi thiếu chút nữa bị tức chết, Kế Hoa Thanh thiếu chút nữa phát bạo mà nói, bây giờ nên lơ đẹp là tốt nhất.Mộc Du Nhiên thấy không ai để ý mình, liền tự ngồi xuống bên cạnh Kế Hoa Thanh, bắt đầu đọc sách."......"

Hôm nay mấy người này nghiêm túc ghê, không ai nói chuyện hết. [Tiểu thư, đó là bởi vì nghiêm túc mới như vậy sao?

Phải không?]Chẳng qua khoảng thời gian "nghiêm túc" này hơi dài, qua cả đỗi thật lâu, vẫn không ai mở miệng nói chuyện cả.

Mộc Du Nhiên có hơi tò mò, rốt cuộc đang xem cái gì mà chăm chú dữ vậy?"......"

Vì thế thật cẩn thận nghiêng đầu qua chỗ Kế Hoa Thanh ngó thử.

"Ô?

Đây không phải bài toán cuối cùng trong bài kiểm tra lần này sao?"

Đề kiểm tra lần này có phát ra sao?

Sao cô không nhận được?"

Cậu còn nhớ rõ cái đề?"

"Ừm, câu này có hơi khó, cho nên tôi mò khá lâu mới làm được."

Mộc Du Nhiên hiếm khi nhíu mày, xem ra cô cũng bị cái đề này giày vò phát mệt."......

Mới làm ra?

Vậy ý của cậu là, cậu giải được?"

Thực rõ ràng, trọng điểm Kế Hoa Thanh quan tâm không ở chỗ này."

Đúng vậy, có giải được."

"Dùng cách nào?"

Sắc mặt không tốt lắm, hỏi."

Đúng rồi đúng rồi!

Cách gì thế?"

Tò mò, tò mò."

Ừm, nếu dùng 'định lý Leibniz' và 'định lý Lagrange', sau đó kết hợp với 'Định lý giới hạn hội tụ'(*), như vậy là có thể giải câu này rồi."

Còn thật sự nghiêm túc trả lời.(*) ba cái định lý này các bạn tự tìm trên GG để hiểu thêm nhé, mình bó tay đó~ tên tiếng Trung của cái cuối là '极限收敛定理'"......"

"......"

Im lặng quỷ dị.Tuy rằng lời Mộc Du Nhiên này nói, rất nhiều câu đều làm cho ba vị ở đây không kịp chống đỡ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên, làm cho ba vị kia bởi vì lời nói quá thâm ảo của đối phương mà cảm thấy không thể chống đỡ."

Cái kia...... ba cái định lý mà cậu nói, là cái gì vậy?"

Hi Nhược mờ mịt."

Tôi cũng chưa từng nghe thấy......

Chúng ta đã từng học rồi sao?"

"Đó là trong 《Phân tích toán học》 cùng 《Toán cao cấp》."

Kế Hoa Thanh run rẩy trả lời."

Cái 《Phân tích toán học》 cùng 《Toán cao cấp》 kia......

Chúng ta đã học chưa?"

Hi Nhược khiêm tốn hiếu học."......

Chưa, lên đại học mới được dạy ......

Câu hỏi lần này là kẻ biến thái nào ra đề vậy hả?"

Cười lạnh."......"

Rõ ràng mới vừa nhập thu, nhưng gió mùa đông bắc đã thổi tới rồi sao?

Lạnh quá~~"......"

Đại học luôn, nếu không có tính sai, hiện tại, các nàng chỉ mới lên lớp 10 thôi mà? o(╯□╰)o Người ra đề kia, quả nhiên là biến thái đi?Ngược lại, người giải được câu này......Ánh mắt đồng loạt hướng về cái đầu nấm ngốc nghếch đang nghệch mặt bên kia.

Quả nhiên cũng không bình thường sao?

Định lý thần kỳ kia, làm sao cậu ta biết được?!

Cậu ta xác định cậu ta cần tới trường trung học này sao?"

Mộc Du Nhiên!

Kỳ thật cậu lớn lên thành thế này, cũng rất tốt."

Kế Hoa Thanh thực trịnh trọng nói."

Hả?"

Đầu nấm ngơ ngác."

Như vậy, mấy học sinh bị thành tích của cậu đả kích sâu đậm, khi nhìn đến dáng vẻ của cậu, có thể sẽ thấy được an ủi nhiều ơn."

"......"

Mộc Du Nhiên chịu đả kích lớn."......"

Hoa Thanh......

Cậu quả thật là ganh tỵ chết đi được mà.

Hai người còn lại nhất trí nghĩ như vậy."

Cơ mà đầu óc của cậu còn tốt lắm."

Và rồi, vì một câu không thể gọi là ca ngợi như thế, Mộc Du Nhiên lại lần lên tinh thần. ~\(≧▽≦)/~ Là lá la."......"

Cái tên này dễ bị lừa quá.

Cuối cùng cũng biết vì sao nhiều người thích khi dễ tiểu bạch rồi......

Bởi vì, đùa vui lắm.Lại không hẹn mà cùng nghĩ đến hai người.Bởi vì chuyện lần này, địa vị của Mộc Du Nhiên trong lòng Kế Hoa Thanh hiển nhiên được nâng cao không ít.

Thời gian hai người cùng một chỗ cũng nhiều hơn."

Hoa Thanh, cậu không đi cùng bọn họ, có sao không?"

Trong ký túc xá, Mộc Du Nhiên rửa trái cây, rất nghiêm túc hỏi."

Có gì mà sao với không sao?"

"Ý là, cậu cứ đi chung với tôi, bạn cậu sẽ không giận sao?"

Mộc Du Nhiên đã rửa trái cây xong, bưng tới trước mặt Kế Hoa Thanh."

Cậu nghĩ ai cũng như đám bạn của cậu sao?"

Vừa ăn trái cây, vừa nói."

Ồ."

Mộc Du Nhiên ngồi một bên, nhìn Kế Hoa Thanh ăn."

Đồ hôm nay là cậu tự phối?"

Người đang ăn trái cây đột nhiên hỏi."

Ừ."

"Lần này phối đồ cũng không tệ lắm, nhìn qua khá thoải mái."

"~\(≧▽≦)/~" Kích động."

Mấy bộ như cây thông Nô-en kia cậu đừng mặc nữa."

"Bữa giờ tôi cũng không có mặc."

"

Sau này cậu cũng đừng tin mấy lời ngu ngốc kia, biết không?"

Nghiêm túc."

Ừ, biết rồi, tôi chỉ tin tưởng cậu."

Tiếp tục nhìn Kế Hoa Thanh ăn.Đang ăn mà bị người ta nhìn là chuyện rất kỳ cục, người bình thường sẽ cảm thấy không vui.

Nhưng may là Kế Hoa Thanh vốn chẳng phải người bình thường, vốn chính là một đứa trong gia tộc khác thường, cho nên nàng không hề thấy mất hứng hay xấu hổ gì.

Mà ngược lại, nàng còn cảm thấy khá thích thú.Vì người nào đó đang cảm thấy thích thú nhìn đầu nấm bên cạnh, bắt đầu 'mất nhân tính' trêu ghẹo.

"Mộc Du Nhiên, sao cậu lại nghe lời tôi?"

"Ây... hả?!"

Đầu nấm nhỏ giật mình, mở to hai mắt nhìn Kế Hoa Thanh."

Ta đối xử với cậu tệ như vậy, cậu không giận sao?

Vì sao lại đối tốt với tôi như vậy?

Nghe lời tôi như vậy?"

Đùa giỡn."

Bùm!"

Mặt mỗ nấm đỏ bừng."

Hửm?

Cậu đỏ mặt cái gì?"

Người nào đó đùa giỡn đã muốn nghiện ép sát, tăng tính chân thật của hành vi trêu ghẹo."......

Bởi, bởi vì, tôi tôi tôi tôi......

Bởi vì bởi vì bởi vì......

Tôi tôi tôi tôi......

Cậu cậu cậu cậu ......"

Ấp úng ấp úng, hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình."

Bởi vì sao?

Cậu cái gì?

Tôi cái gì?"

Người nào đó vốn dĩ đã nên nổi khùng rồi, nhưng vì trêu đùa rất vui, nên một chút cảm giác tức giận cũng không có, chỉ cảm thấy chơi vui quá thôi.Khi dễ Tiểu Bạch, quả nhiên là trò vui nhất thế giới. o(∩_∩)o~"Bởi vì bởi vì......

Kia, cái kia cái kia...... tôi tôi tôi......

đúng đúng tôi tôi ......

Cậu cậu @#¥%......"

Điệu bộ như sắp khóc, muốn nói rõ ràng nhưng lại không thể nói rõ ràng, người nào đó hận không thể chết ngay lập tức. o(>﹏
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back