Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh

[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 49


Bách Lý Thương Mặc muốn giãy khỏi tay Bách Lý Thần, muốn cách xa nàng một chút.

Thế nhưng Bách Lý Thần hiển nhiên không theo ý nguyện của cô cô, tay nắm lấy Bách Lý Thương Mặc còn chặt hơn vài phần, cả ngươi cũng sát lại gần nhauNgửi thấy một mùi hương như có như không trên người Bách Lý Thương Mặc, hình như mùi hương này làm cho lòng mình có điểm mềm ra, Bách Lý Thần có chút say mêCô cô như vậy, thực sự làm cho nàng thích!!

Rất động tâm!!Thiếu đi một chút bối phận nghiêm cấm, lại thiếu đi một chút trong trẻo nhất quán nhưng lạnh lùng.

Có thêm vẻ nữ thần cao ngàn dặm, nhưng lại khiến cho người người thú huyết sôi tràoBách Lý Thần trong lòng có đủ loại nhộn nhạo, muốn hạ gục cô cô lại cũng muốn bị cô cô hạ gục.

Hiện tại trăm ngàn ý niệm hèn mọn tỏa ra khiến ánh mắt nàng nhìn Bách Lý Thương Mặc cũng càng ngày càng nóng rực lênBách Lý Thương Mặc thế nào lại không cảm giác thấy ánh mắt của Bách Lý Thần , nàng có là ngốc tử cũng phải minh bạch, huống chi nàng vốn không ngốc, chỉ là chưa bao giờ nghĩ theo cái chiều hướng đó mà thôiNàng cũng thật không ngờ, cháu gái duy nhất của nàng cư nhiên lại thích chính mình!!

điều này làm cho nàng có chút bất ngờ, không biết phải làm thế nào cho tốt.

Biết chắc chắn là không thể để Bách Lý Thần cho tiếp tục như vậy, thế nhưng nàng lại không biết mở miệng cự tuyệt như thế nào.

Dù sao Bách Lý Thần cũng chưa có nói rõ ra, chỉ là ám chỉ.

Vì vậy nên lúc nãy nàng mới ám chỉ Bách Lý Thần buông tay mình ra.

Nhưng rất hiển nhiên Bách Lý Thần nghe hiểu vậy mà vẫn không hề muốn buông tayBách Lý Thương Mặc trong lòng rất mê man không hề an tĩnh, cũng có khẩn trương, tai hại hơn lại có thêm một tia mừng rỡ.

Điều này làm cho nàng càng thêm muốn thoát khỏi cái loại tâm tình này.

Thế nhưng nhìn xuống chiếc hoa đăng đang tỏa ánh sáng nhàn nhạt trong tay mình, hình ảnh bạch y thiếu nữ ngẩn đầu nhìn trăng sáng, nàng có hay một chút đã mê man trong đó?!

Bài thơ chính tay mình viết xuống dường như đã nhắc nhở nàng, Bách Lý Thần chính là mang tâm tình như vậyNàng khi còn sống ở nhân gian, ngoại trừ Mộc Tử Khê, cũng không có tiếp xúc qua ai, cũng không có thích qua bất cứ người nàoĐã từng có lúc nàng đem Mộc Tử Khê trở thành một người duy nhất, khúc mắc duy nhất trong lòng nàng, mà hôm nay Mộc Tử Khê ý nghĩa đã chân chính trở thành quá khứ.

Vốn tưởng rằng cả đời này sẽ cứ mãi như vậy, vô yêu vô cầu sống tiếp.

Ai ngờ giữa đường lại xuất hiện một Bách Lý Thần tinh quái này y như đã chui vào trong lòng nàngVì sao nhất định phải cho ta biết?

Lẽ nào ta vẫn xem ngươi là tiểu bối để thương yêu không tốt sao?!

Vì sao lại muốn cải biến mối quan hệ này đây?!

Bách Lý Thương Mặc quấn quýt đến lục phủ ngũ tạng cũng muốn run lên.

Nàng thật sự là không thể chấp nhận được tình yêu cấm kỵ giữa cô cháu như thế!!Đã từng có lúc, nàng thích người kia.

Thế nhưng khi đó chính mình còn trẻ hết sức lông bông.

Mà hiện tại nàng đã sắp quá tẫn thiên phàm, vốn đối với chuyện tình cảm đã phai nhạt.

Hôm nay, lại có thêm đoạn tình cảm này, làm sao có thể khiến nàng thừa nhận?!Bách Lý Thương Mặc cũng không phải là người sợ hãi thế gian hèn mọn, hay sợ bị Tu Chân Giới chê cười.

Mà nàng là không thể nào chấp nhận được, nàng sẽ cảm giác tội ác.

Huống hồ, Bách Lý Thần không nên đem tình cảm đặt lên trên người nàng.

Lời nói ra thật khó nghe, nhưng nếu như không phải Bách Lý Thương Mặc nhìn rất trẻ trung thì so với tuổi tác Bách Lý Thần chắc có lẽ nàng so với bà bà bà tổ bà nội còn muốn già hơn nhaTuy rằng nói tu chân vô năm tháng, thế nhưng chênh lệch dù sao cũng là có.

Giữa hai người lại còn có thêm huyết thống và bối phậnBách tính có thể tiếp thu loạn luân, thế nhưng Bách Lý Thương Mặc là không thể tiếp thu được.

Nàng vốn sống ở một niên đại rất coi trọng điều này, ở trong lòng nàng dù không thể nói là cổ hủ thâm căn cố đế, nhưng ảnh hưởng là có rất nhiều"Cô cô, chúng ta tạm thời không nói đến vấn đề này được không?!

Ta chỉ muốn cho người hài lòng thôi, ta không muốn người phải lo nghĩ.”

Bách Lý Thần thấy bộ dạng mất hồn mất vía của Bách Lý Thương Mặc thì trong lòng cũng thấy rất khó chịu, rất yêu thương.

Lại thêm tự trách bản thân mình quá mau chóng, quan trọng nhất, trước tiên nên chậm rãiTrong lòng nghĩ như vậy thế nhưng cảm giác thất lạc vẫn là không tránh khỏi, chỉ có thể giả vờ vui vẻ “ Cô cô, chúng ta thả hoa đăng xuống nước xong sẽ trở về!!”

Vốn tưởng rằng đây sẽ là một hồi lãng mạn, không nghĩ tới lại khiến cô cô trở nên tâm trạng phức tạp nhiều đến như vậy.

Đây là điều Bách Lý Thần không muốn thấy nhất, vì vậy, nàng lựa chọn thỏa hiệpBách Lý Thương Mặc biết qua ngày hôm nay, chính nàng sợ là cùng với Bách Lý Thần không thể nào cùng bên nhau như vậy được nữa.

Nàng thậm chí nghĩ tới về đến Hâm hải vân các rồi sẽ đem Bách Lý Thần an bài ở một địa phương khác.

Còn về phần nàng, chắc cứ như vậy một người tiếp tục lặng lẽ sống thôiBách Lý Thương Mặc tin tưởng, chỉ cần cho Bách Lý Thần thời gian, nàng nhất định sẽ có thể minh bạch được đoạn cảm tình không nên có này, thậm chí là quên nàng đi"Hảo."

Bách Lý Thương Mặc nếu như đã nghĩ thông suốt , cũng sẽ không tiếp tục quấn quýt vấn đề này , nhẹ gật đầu, thậm chí cho Bách Lý Thần một cái mỉm cười, khiến người kia vốn tâm tình đang tuột dốc thoáng cái tăng lênThương cảm Bách Lý Thần cũng không biết được dự định của Bách Lý Thương Mặc, bằng không nàng chắc chắn không thể vui vẻ như vậy Bách Lý Thần còn tưởng rằng Bách Lý Thương Mặc chính là chán ghét phần cảm tình này của nàng.

Chỉ là bất quá, Bách Lý Thương Mặc không phải chán ghét, mà là nàng không muốn tiếp thu nó mà thôiBách Lý Thần mua hai ngọn thủy đăng hình hoa sen, cười dị thường xán lạn."

Cô cô, có người nói chỉ cần đem nguyện vọng viết đặt ở trên đèn đem thả theo làn nước thì thần tiên liền sẽ biết, sau đó nguyện vọng có thể được thực hiện” Bách Lý Thần nói lời này có chút lừa người.

Hai ngươi đều là người tu tiên, trong nước có thần tiên hay không Bách Lý Thương Mặc không biết, thế nhưng yêu quái là nhất định có.

Hơn nữa mấy loại tập tục này nàng cũng không tin lắm, có tin cũng là tin kiếm tiên nắm trong tay mình"Chúng ta đem nguyện vọng viết trên giấy, sau đó đặt ở trong thủy đăng, thả đi theo dòng nước.

Có được hay không?!”

Bách Lý Thần khó có được lúc tâm hồn thiếu nữ ôm ấp tình cảm phát tác.

Nếu như nguyện vọng của nàng có thể thực hiện, như vậy cho dù không thể thành tiên thì cũng có quan hệ gì đâu?! nàng thầm nghĩ muốn cùng cô cô ở một chỗ mà thôiBách Lý Thương Mặc nhìn Bách Lý Thần ánh mắt nói không nên lời liền ngưng trọng, tới nàng cũng biết được nguyện vọng này của Bách Lý Thần tới cuối cùng chắc chỉ có mình nàng hoàn thành đượcĐáng tiếc với thiếu nữ đang rơi vào trong ái tình thì một chút cũng không phác giác mình thất thố, mà cho dù có phát giác cũng liền vô ý thức quên điBởi vì, ở sâu trong nội tâm của nàng luôn xem cô cô kỳ thực là một người rất ôn nhuChỉ là Bách Lý Thần không biết, người ôn nhu mà đã tuyệt tình lên thì rất là tàn khốcBách Lý Thần chữ viết cẩu thả thật không muốn viết trước mắt Bách Lý Thương Mặc, cho nên nàng liền tới chỗ cô cô không nhìn thấy viết xuống nguyện vọng của nàng…..

Ta muốn cùng một chỗ với cô cô, mãi mãi….Đem tờ giấy ôm trong ngực, Bách Lý Thần như thấy được khoảng thời gian ở cùng với cô cô sắp tới, hạnh phúc thật mỹ mãnChỉ cần có thể cùng cô cô ở một chỗ, cho dù phải trả giá đắt như thấ nào, ta đều nguyện ý nỗ lực vượt quaỞ trong lòng lặng yên thầm nhủBách Lý Thương Mặc nhìn thân ảnh Bách Lý Thần cách đó không xa, đột nhiên nghĩ tới thật tịch mịch, cũng quá xa vờiTrong tiếng động nhộn nhịp của dòng người, nàng tựa như lắng lại.

Trước sự vui sướng đó nàng trong lòng liền thầm quyết định phải rồi đi càng xa càng tốtNhìn dòng chữ xinh đẹp trong tay, Bách Lý Thương Mặc xua đi những ý nghĩ không đáng có dần xuất hiện trong đầu, chung quy nhẹ nhàng đem đặt vào trong thủy đăngHai người ngồi xổm bờ sông, cầm đèn hoa sen trong tay thả trôi đi.

Nhìn nó dần dần trôi theo dòng nước, cũng là mang theo tâm nguyện thời khắc nàyBách Lý Thần chỉ cảm thấy trong lòng ngực như muốn nổ tung lên, cô cô có thể cùng nàng làm một chuyện bốc đồng như vậy, vậy có thực hay không là cô cô đã sớm cam chịu?!

Những suy nghĩ khổ sở trước đó đã bị Bách Lý Thần quang ra sau đầu, lúc này trong mắt nàng chỉ tràn đầy khuôn mặt nhìn nghiêng xinh đẹp động nhân của cô côMa xui quỷ khiến , Bách Lý Thần cứ như thế tay đặt lên gò má Bách Lý Thương Mặc giữ lấyTuy rằng Bách Lý Thần cũng không muốn bức cô cô, thế nhưng phần cảm tình này thực sự áp bức nàng đến không thể nào áp chế được.

Tựa như nếu không nói ra, nàng sẽ bị nồng nặc cảm tình này làm cho vỡ tung"Cô cô, ta thích người.

Người thì sao?"

Bách Lý Thương Mặc người cứng lại, nàng không nghĩ tới Bách Lý Thần sẽ chính miệng nói raNàng những tưởng muốn làm như không biết, sau đó yên lặng rời đi thật xa, nhưng mà điều này đã không thể xảy raNàng không muốn thương tổn Bách Lý Thần, cũng không muốn nhìn nàng ấy khổ sở, cho nên nàng cũng không rõ hẳn thái độ, mà chỉ là ánh mắt ngập ngừng nơi sợi tóc rơi rơi bên tai “ Thần Nhi, ngươi đối với ta chỉ là nhất thơi mê luyến mà thôi.

Đây không phải là thích!!”

"Cô cô, người không phải là ta.

Người là sao biết được ta chỉ là một thời mê luyến?!

Ta thích người, là thích, là ta muốn cùng người ở một chỗ, vẫn luôn như vậy”"Thần nhi, chúng ta là không có khả năng ."

Bách Lý Thương Mặc bị buộc lui về phía sau một bước, nàng không muốn nhìn thấy như vậy, người gây sự là Bách Lý Thần."

Vì sao?"

Bách Lý Thần thấy Bách Lý Thương Mặc lui về phía sau, liền rất là khổ sở, "Người rõ ràng cũng là thích ta !"

"Ta không có! ! !"

Bách Lý Thương Mặc nói ba chữ thật rất to, nếu không phải là trước đó nàng đã làm một cái kết giới thì phỏng chừng mọi người ở đây đều nghe được “ Ta là trưởng bối của ngươi, không chỉ là một trưởng bối, ta là cô cô của ngươi.

Cả đời này cũng chỉ có thể là cô cô của ngươi!!!”

Bách Lý Thương Mặc cũng không biết lời này nói ra là nói cho Bách Lý Thần nghe, hay là nói cho chính bản thân mình"Người cũng không phải cô cô của ta!!

Chất nữ của người đã sớm chết rồi!!” tính tình Bách Lý Thần vốn đã không tốt, chỉ là khi đối mặt với Bách Lý Thương Mặc mới thu liễm một chút.

Mà giờ hiện tại, nàng cũng đã bị Bách Lý Thương Mặc bức cho mất lý trí rồi.

Hôm nay, bí mật sâu kín nhất cũng vô tình thốt ra"Ngươi nói cái gì?"

Bách Lý Thương Mặc một cái giật mình, nhìn Bách Lý Thần ánh mắt cũng liền trở nên lạnh thấu xương Bách Lý Thần nghĩ không ra chỉ trong thời khắc ngắn như vậy, bầu không khí liền trở nên lạnh lẽo Vừa rồi còn ấm áp hôm nay đã rít gào, thật là đáng cười không phải sao?!"

Ta nói, chất nữ của người đã sớm chết!!!

Bách Lý Thương Mặc, nàng đã sớm chết đi rồi!!” chỉ vào chính mình, Bách Lý Thần gằng từng chữ “ Mà ta, cũng căn bản không phải Bách…..Lý ….Thần….!!!”

"Ngươi lập lại lần nữa!"

Bách Lý Thương Mặc híp mắt, ánh mắt nhìn Bách Lý Thần dần dần mất đi lý trí trước kia, thay vào đó đó là sát khí "Ta nói, ta căn bản đều không phải là Bách Lý Thần, đều không phải là chất nữ của người!!”

Bách Lý Thần hình như còn sợ Bách Lý Thương Mặc chưa đủ tức giận, còn nói thêm rằng “ Vì vậy, người căn bản không phải cô cô của ta, không nên dùng cái thân phận này áp ta!!”

Đây là Bách Lý Thần bí mật lớn nhất, hôm nay nàng cũng không có muốn giấu làm gì, nếu đã không cẩn thận nói ra miệng, vậy nói ra toàn bộ luôn điNàng mong muốn Bách Lý Thương Mặc đối với nàng tốt một chút, là bởi vì chính vì nàng, chứ không phải là vì cái thân phận 'Bách Lý Thần' nàyĐều không phải bởi vì ta là chất nữ của người, mà là bởi vì, ta là taTa thích người, đều không phải vì ta là Bách Lý Thần, cũng không phải vì ta là cháu gái của người, mà là bởi vì, ta là chính ta"Ngươi, rốt cuộc là ai? !"

Bách Lý Thương Mặc nhớ tới lần trước cảm thấy được lệ khí trên người nàng “ Ngươi là người của Ma Tông?!

Đoạt xác!!

Ngươi giết nàng!!” phẫn nộ từ trong lòng phát ra, nàng vô pháp tưởng tượng cái tiểu nữ tử một mực ở bên mình lại là từ nơi đó tới.

Nàng tiếp cận mình vì mục đích gì?!Lúc này càng tự hỏi Bách Lý Thương Mặc lại càng mù mịt, nàng không có cách nào tỉnh táo lại.

Trong đầu đều là hình ảnh Bách Lý Thần đã chết, đã chết.

Mà cái ‘người này’ lại chiếm giữ thân thể cháu gái nàng, thậm chí làm cho chính nàng tâm tư rối loạnTrước đó do dự cùng không muốn liền biến thành hừng hực lửa giận, trong nháy mắt, mê man biến thành hận ýBách Lý Thương Mặc động thủ, Kiếm tiên phát ra lưu quang.

Trong chốc lát liền kề sát cổ Bách Lý Thần “ Ngươi….

Rút cuộc là ai?!”

Bách Lý Thần cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới có một ngày cô cô sẽ đem vũ khí kề ngay cổ nàng.

Giờ khắc này, nàng ngược lại nở nụ cườiChỉ là nụ cười này có giống như mang theo thương tâm cùng tuyệt vọng lắm không?!

Bách Lý Thương Mặc đối với ta thật tốt, nguyên lai là bởi vì…… bởi vì thân thể nàyTuy rằng, trong lòng nàng đã sớm biết được điều này.

Thế nhưng khi nó thực sự xảy ra, nàng chính là không thể tiếp thu được Mấy năm nay, ở bên cạnh người là ta!!.....

Là Ta !!"

Ta cũng không phải là người của thế giới này.

Vì vậy ta cùng Ma Đạo Tông không có chút mảy may quan hệ.

Khi ta vừa có cảm giác tỉnh ngủ thì là đã ở trong thân thể này rồi.

Và… ta cũng chưa từng có ý muốn làm hại ngươi!!”

Bách Lý Thần không chút sợ hãi nhìn chằm chằm vào mắt Bách Lý Thương Mặc, "Ta thích người, cũng không phải bởi vì ta là Bách Lý Thần, mà chỉ bởi vì ta là ta.

Ta gọi người là cô cô, không phải bởi vì người là cô cô của ta mà bởi vì đối với ta mà nói đây chỉ là một cách xưng hô mà thôi.

Từ giây phút ta thích người một khắc kia, cũng bởi vì người là Bách Lý Thương Mặc, một người vô cùng đơn giản nữ nhân!!”

"..."

"Vì vậy, Bách Lý Thương Mặc, ta thích ngươi!"

Bách Lý Thương Mặc đã không biết dùng từ ngữ gì để diễn tả biểu đạt tâm tình lộn xộn của chính mình.

Đả kích này thật sự là quá…..

Nàng nhất thời không để ý được gì mà lui bước.

Nàng chọn cách rời điNàng không sợ tìm không được Bách Lý Thần, thân thể của nàng ta ẩn dấu ấn ký của chính mình.

Cho dù có là chân trời góc bể, chính mình vẫn có thể tìm ra nàngHiện tại, Bách Lý Thương Mặc thầm muốn hảo hảo sắp xếp lại suy nghĩ đang loạn thành một đoàn nàyBởi vì, thời gian thanh kiếm đặt trên cổ Bách Lý Thần, Bách Lý Thương Mặc mới chân chính phát hiện nàng căn bản không hạ thủ đượcĐối mặt với khuôn mặt Bách Lý Thần, nàng đã không thể phân rõ rút cuộc bên trong là ai Tán đi kết giới, Bách Lý Thương Mặc tựa hồ căn bản không nghĩ tới Bách Lý Thần sẽ đuổi theo, thậm chí nghĩ cũng không nghĩ lại lần haiBách Lý Thần thiếu nữ ôm ấp tình cảm lại bị Bách Lý Thương Mặc tàn phá sạch sẽ, vì vậy lúc này nàng ….tức giậnMột đường kéo lại Bách Lý Thương Mặc đang không một chút phòng bị.

Chống lại ánh mắt khiếp sợ không nói được gì của nàng, xung động hôn lên môi nàngĐây là lần đầu tiên hôn môi của Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc, không như tình cảm nhân gian lưỡng tình tương duyệt, mà là nhiều hơn sâu trong nội tâm Bách Lý Thần là áp lực thô bạoCường ngạnh, mang theo quyết tuyệt thiêu thân lao đầu vào lửa .Chưa bao giờ biết, nguyên lai ta đã cứ như thế thích người .Đúng rồi, nguyên lai đây chính là ái tìnhNgay khi Bách Lý Thần hôn lên đôi môi mà nàng luôn tha thiết ước mơ thì nàng mới biết được, chính nàng đối với Bách Lý Thương Mặc sớm đã là tình căn sâu đậm rồiKhông còn đường để có thể rút lui được nữaNếu như cuộc đời này không thể cùng người ở cùng một chỗ, như vậy thì hãy để ta chết đi!!Bách Lý Thương Mặc cả đời này chỉ đối với hai người không hề có phòng bị, đệ nhất là Mộc Tử Khê, còn đệ nhị đó chính là Bách Lý Thần.Cho dù Bách Lý Thần nói nàng không phải là nàng, Bách Lý Thương Mặc cũng không đối với nàng nảy sinh chút phòng bị nàoCái này giống như thói quen của một người, rất đáng sợ nhưng cũng là chân thực nhấtMà lúc này đây, Bách Lý Thương Mặc bởi vì chính mình không phòng bị nên mới bị tập kíchHai người tuyệt thế 'Nam' nữ ở bờ sông diễn vở “ Cưỡng hôn” tự nhiên khiến cho không ít người nhìn thấyMà trong đó bao quát có người mà các nàng không bao giờ nghĩ tớiNếu như lúc này các nàng có thể quay đầu lại nhìn liếc mắt, thì chắc đã không có những chuyện sau này diễn raChỉ là, hiện tại các nàng, làm thế nào có thể phí công để ý tới ai khác được chứ?!"

Khê di, người nhìn gì vậy?!” một thiếu nữ mặc hoàng sắc lụa mỏng nhạt màu nhanh nhẹn nhướng lên nhìn, khuôn mặt từ ngọn đèn dầu rọi xuống mà mơ hồ có vẻ đỏ lên.

Nàng có thể đối với bất kỳ kẻ nào cao cao tại thượng, duy độc khi đối mặt với người mà nàng gọi là ‘Khê di’ này mới có thể ôn nhu"Không có gì, chỉ là thấy một người cố nhân mà thôi."

Chăm chú nắm chặt lấy lòng bàn tay, nguyên bản đạm mặc trong ánh mắt liền tràn đầy âm hàn.Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ai, mới chương trước còn ấm áp, chương sau đã bạo ngược lên rồi
Tiểu Thần Thần, ta xin lỗi ngươi nha!

Bất quá để có được cô cô của ngươi, ngươi là ráng nhẫn nhịn đi.

Mùa xuân sẽ tới đi…..
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 50


Mộc Tử Khê chưa từng quên Bách Lý Thương Mặc, thậm chí cuộc sống của nàng ngoại trừ Bách Lý Thương Mặc ra cũng chưa từng thích người thứ haiVào cái năm mà Bách Lý Cuồng bức bách nàng, nàng nhìn Bách Lý Thương Mặc rời đi.

Khi đó nàng cảm nhận được chính mình nhỏ bé, thực lực không đủ, tới chính người mình thích cũng không có khả năng bảo hộ.

Chỉ có thế nhìn người mình thích ly khai chính mình, càng ngày càng xaMộc Tử Khê biết nếu cứ tiếp tục như vậy, nàng cùng với Bách Lý Thương Mặc là càng ngày càng xa, thậm chí là có một ngày sẽ vĩnh viễn mất đi nàngBách Lý Cuồng là người tu chân, mà chính mình chỉ là một người bình thường, nàng muốn đem Bách Lý Thương Mặc cứu ra, thì nhất định phải đánh bại hắn!

Như vậy chỉ có thể chính mình cũng trở thành người tu chân, nàng mới có cơ hội nàyMộc Tử Khê đoán quả không sai, Bách Lý Cuồng đem Bách Lý Thương Mặc trở về liền giới thiệu nàng cho Hâm hải vân các, rồi sau đó trở thành nữ đệ tử của môn phái nàyNgười tu chân trong mắt người thường tương đương với thần tiên, ý nghĩa là sinh mệnh vĩnh hằng.

Mà Bách Lý Thương Mặc ngay thời khắc này chính là không bao giờ già đi.

Để nỗ lực đuổi theo bước chân Bách Lý Thương Mặc , Mộc Tử Khê rưng rưng rời khỏi nhà mình, bái biệt phụ mẫu, nàng tin tướng chính mình cũng có thể theo con đường đó trở thành người tu chânĐáng tiếc, mộng tưởng thường tốt đẹp hơn hiện thực rất nhiềuMộc Tử Khê làm một người phàm nhân, một người bình thường, căn bản là không biết về Tu Chân Giới một chút tin tức gì.

Thậm chí, nàng muốn bái sơn gia nhập môn phái nào cũng không biết nói chi đến lục đại môn pháiNàng dùng hai năm thời gian đi đến mọi nơi, nhưng vẫn như trước một tia tin tức cũng không cóTiền tài dùng hết , không có cơm ăn , nàng thậm chí lưu lạc đến mức làm tên khất cái, làm trộm cướp….. tất cả đều chỉ vì người nữ nhân trong lòng kiaThời gian qua lâu, lâu đến mức chính nàng còn nghĩ đây chỉ là một giấc mộng.

Thế nhưng lý trí cuối cùng khắc sâu trong lòng cho nàng biết nhất định phải tiếp tục kiên trìCũng không biết Mộc Tử Khê mệnh hảo hay bất hảo.

Ngay trong rừng cây vùng ngoại ô, nàng trùng hợp gặp gỡ Âm U Điện đang tranh đấu với Ẩn Tiên Cốc.

Lại trùng hợp xảo diệu bị Ẩn Tiên Cốc gây thương tích nhất đi.

Tới khi lần thứ hai tỉnh dậy là do người của Âm U Điện cứu tỉnhNguyên lai lúc đó, một tiểu đầu mục của Âm U Điện thấy nàng cốt cách kỳ lạ, liền nổi lên tính thích người có tài, liền dự định đem nàng trở về bồi dưỡngLúc đó Mộc Tử Khê chỉ có hai con đường, một là chết, hai là vào Âm U Điện.Để có thể đạt được mục đich, Mộc Tử Khê tuy rằng không hề nguyện ý chút nào, nhưng nàng chính là nhập ma.Một đường nhập ma sâu như biển, từ nay về sau với người tu tiên chỉ là kẻ qua đườngĐể có thể sống sót, Mộc Tử Khê không có lựa chọn nào khác.Tu ma, nàng là còn có thể gặp lại Bách Lý Thương Mặc, nếu ngược lại, ngoại trừ chết thì không còn con đường thứ haiVì vậy, Mộc Tử Khê liền chọn một con đường ngược hướng với Bách Lý Thương Mặc như thế, càng đi càng xaNàng không phải không nghĩ tới đi nhìn Bách Lý Thương Mặc một cái, thế nhưng nàng không có cái dũng khí này.

Chỉ có thể từ miệng người khác biết được đôi câu, đôi chút tin tức của người đó, là nàng đã cảm thấy đủ rồiThế nhưng, khi Mộc Tử Khê thấy Bách Lý Thương Mặc cùng một nữ tử khác hôn môi, nàng liền phát hiện được, tất cả thời gian qua chỉ là nàng tự lừa dối mình mà thôiBách Lý Thần tu vi nàng vừa xem liền hiểu ngay, vì vậy khi Bách Lý Thần dùng tu vi che giấu nam trang hoá trang, Mộc Tử Khê cũng là có thể thấy được bản chấtNàng thật sự là không tiếp thu được, người trong lòng nàng, cư nhiên lại có một ngày phản bội chính mìnhNếu nói phản bội cũng có chút nghiêm trọng, nhưng Mộc Tử Khê không có biện pháp chịu được Bách Lý Thương Mặc sẽ như thế thích người khácChính mình nỗ lực nhiều như vậy, vì sao hết lần này tới lần khác đều không chiếm được? !Nàng vì Bách Lý Thương Mặc chịu đựng khổ sở, hôm nay thế nhưng liền biến thành châm chọc, nàng làm sao có thể cam tâm!Nàng cũng đã không còn là cái Mộc Tử Khê lúc trước, cho nên nàng cũng không cần tiếp tục e ngạiBách Lý Thương Mặc chấn kinh rồi, nàng thế nào cũng không nghĩ, mình cũng sẽ có một ngày bị cưỡng hôn, mà lại bị chính cháu gái mình cưỡng hôn?!!!

Được rồi, có đúng hay không là cháu gái ruột bây giờ còn chưa có kết luận, bất quá tám phần mười đều không phảiNghĩ tới nàng đường đường là một Đại Thành sơ kỳ tông sư cư nhiên lại bị một tiểu nha đầu cưỡng hôn, phỏng chừng nói ra cũng không có ai tinLúc này cũng không quản Bách Lý Thần có thể hay không bị thương, Bách Lý Thương Mặc tức giận công tâm, trực tiếp đem Bách Lý Thần đánh bay đi ra ngoài, phẫn hận xoa xoa môi, cũng không để ý tới ánh mắt những người xung quanh, trực tiếp xoay người rời điNếu như đổi là Bách Lý Thương Mặc trước đây, phỏng chừng giết Bách Lý Thần một trăm lần cũng không giải hận.

Hôm nay, bất quá nàng cũng chỉ là tức giận rời đi mà thôiKhông thể không nói, tiến bộ là rất lớn ."

Bách Lý Thương Mặc, ta thích người!

Thích người, thích người, chính là thích người!"

Bách Lý Thần bị Bách Lý Thương Mặc cắn đúng là không nhẹ, khóe miệng đều đã tràn ra tia máu.

Bất quá lần này cũng đem nàng quật cường lên nhiều“ Cho dù ta có chết, ta vẫn thích người!!!” nếu nói trước kia còn có một chút do dự, thì hiện tại đã không còn.

Một người tâm lý phản nghịch lại là rất mạnh.

Ngươi không cho ta thích ngươi, ta càng muốn thích người!!

Ngươi không muốn cùng ta một chỗ, ta càng sẽ quấn quýt lấy ngươi!!Thời khắc này, Bách Lý Thần ngộ .Vốn nghĩ rằng đang nước ấm luộc ếch xanh, thế nhưng rất hiển nhiên, Bách Lý Thương Mặc sẽ không bị mình đẩy lòng vòng.

Ngươi dùng nước ấm luộc nàng, nàng sẽ vĩnh viễn đem ngươi coi như cháu gái.

Cho dù có lúc sẽ bất đồng nhưng nàng cũng sẽ là mượn cớ, tìm cách chế trụ.

Vì vậy, nước ấm là không được, sẽ hư mất a!!( Ôn thủy chữ ếch_ nước ấm luộc ếch xanh: Nếu bỏ ếch ngay lập tức vào nước nóng nó sẽ nhảy ra ngoài.

Nhưng nếu bỏ vào nước lạnh, rồi từ từ tăng nhiệt độ nước lên, ếch sẽ không biết bởi vì ếch là động vật biến nhiệt, nó sẽ vẫn cứ mãi bơi lội.

Cứ như vậy tới khi nước nóng lên, ếch xanh đã hết sức để nhảy ra và ta chỉ việc ‘Ăn’……..

Nghĩa khác: để một con ếch trong nồi nước nấu lên, nó có chạy đằng nào thì cũng ở trong nồi, trước sau gì cũng ăn thôi….. lạt mềm buộc chặt)Bách Lý Thần đem tất cả lời trong trái tim nói ra.

Tuy rằng chỉ nhìn thấy bóng lưng của Bách Lý Thương Mặc thế nhưng chắc chắn khi Bách Lý Thần nói những lời này, Bách Lý Thương Mặc là nghe được rõ ràng.

Cô cô đều đã nghe được, hơn nữa lại như mầm móng của một người vùi vào trong lòng nàng, một lúc nào đó sẽ mọc rễ nảy mầmChỉ là Bách Lý Thần đoán được mở đầu nhưng đoán không ra kết quảBởi vì, ngày này tới quá nhanh, vì vậy nổ lực của Bách Lý Thần trả giá cho đại giới không phải chỉ có một chút đơn giản như vậy"Nhìn cái gì mà nhìn?

Chưa thấy ai thất tình à?!”

Bách Lý Thần tu dưỡng rất tốt trước đây bị quẳng đi toàn bộ qua đầu.

Của nàng hảo chỉ là đối với Bách Lý Thương Mặc mà thôi, còn với những người khác nàng đều chưa từng để trong lòng.

Xoa xoa khóe miệng, Bách Lý Thần trừng mắt nhìn mấy người đang nhiều chuyện xung quanh, hừ lạnh một tiếng, nàng xoay người hướng ngoại thành bỏ điNàng nếu muốn đuổi theo cô cô, thì ít nhất cũng phải trở về Hâm hải vân các trướcBách Lý Thần không sợ Bách Lý Thương Mặc muốn giết nàng, chỉ sợ là Bách Lý Thương Mặc từ nay về sau coi nàng như người xa lạ.

Cho dù là Bách Lý Thương Mặc muốn quên nàng đi, thì nàng cũng phải đứng trước mặt lạng qua lạng lại hai vòng cái đãRa tới ngoại thành đã không còn ai chú ý, đáng tiếc, Bách Lý Thần không nghĩ tới rằng nàng đã kéo theo một nữ nhân cừu hận nàng đằng sauMộc Tử Khê lạnh lùng nhìn Bách Lý Thần, người nàng muốn phát tiết tuyệt đối không thể buông thaVừa rồi Bách Lý Thương Mặc đánh Bách Lý Thần một cái, nàng cũng là đã thấy.

Nói mất hứng là giả, tối thiểu cũng thấy rõ ràng, Bách Lý Thương Mặc là không muốnBởi vậy, lòng của nàng ít nhất cũng có một chút an ủiChỉ bất quá, người thiếu nữ này đối với nàng mà nói chính là uy hiếp, không thể nào để sống trên đờiVì vậy, thiếu nữ này nhất định phải chết!!"

Bách Lý Thần?"

Nam Mộ Ngân theo sau Mộc Tử Khê ánh mắt nhìn qua, mới phát hiện người nọ cư nhiên chính là Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc.

Nói không khiếp sợ là giả, cô cháu luyến sao?!"

Nàng là Bách Lý Thần? !"

Mộc Tử Khê vô cùng kinh ngạc nói , " nữ nhi của Bách Lý Cuồng ? !"

"Ân, xác thực là như vậy."

Nam Mộ Ngân gật đầu, thấy Khê di sắc mặt biến đổi liên tục, lòng không khỏi có chút buồn bãDính dáng đến Bách Lý Thương Mặc, Khê di, người liền thay đổi hoàn toànMộc Tử Khê nhìn bóng lưng Bách Lý Thần cười lạnh, Bách Lý Cuồng nữ nhi sao? !

Thì ra là thế!
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 51


"Mộ Ngân, ta còn có chút việc, ngươi về trước đi !"

"Khê di ——" Nam Mộ Ngân cau mày, có chút buồn bã nói "Ngươi muốn giết nàng ta không phản đối, thế nhưng, đừng đuổi ta đi.

Bởi vì, ta sẽ lo lắng."

"Mộ Ngân ——" Mộc Tử Khê nhìn thiếu nữ bên cạnh , âm trầm trên mặt trở nên ôn hòa đôi chút, "Ta không muốn phá hư hình tượng ta trong lòng ngươi!”

Có thể nói Nam Mộ Ngân là do Mộc Tử Khê nhìn tới lớn lên.

Vì vậy so với người khác thì đối với nàng bất tri bất giác vẫn ôn nhu hơn rất nhiều"Khê di, người nghĩ ta sẽ quan tâm sao?"

Nam Mộ Ngân nghịch ngợm hướng phía Mộc Tử Khê nháy mắt mấy cái, "Thân là thiếu chủ Âm U Điện , ta cũng không phải là cái loại người tốt gì
!!."

"Mà thôi, ngươi đã muốn đi liền cùng đi!!."

Mộc Tử Khê sờ sờ Nam Mộ Ngân đỉnh đầu, sau đó hướng phía Bách Lý Thần phương hướng ly khai đi đến.Khê di, người vĩnh viễn sẽ không biết, ta đến tột cùng có bao nhiêu yêu người!Nam Mộ Ngân nhìn Mộc Tử Khê bóng lưng giống như lúc ngày còn bé.

Vẫn là đều như thế truy đuổi theo Khê di bước chân.

Đến tột cùng tới khi nào ta mới có khả năng đứng cạnh người, cùng nhau ngắm hoa rơi hoa tàn đây?!Rừng cây nhỏ ngoài thànhBách Lý Thần thấy xung quanh đây không có người liền dự định triệu hồi Lưu Hỏa kiếm để trở về.

Bởi vì trong thành ngự kiếm thật sự quá khiến người ta chú ý, bằng không nàng đã trực tiếp bay đi rồi, đâu có cần đi bộ như vậy?!Tu Chân Giới quy định bất thành văn, người tu chân không thể quấy rối đến người thường, cũng không thể đối với người thường lạm sát kẻ vô tội.

Vì vậy, đối với thế tục giới mà nói, người tu chân cũng chưa mang tới ảnh hưởng gì"Bách Lý Thần?"

Trầm thấp thanh âm từ phương bắc đằng trước truyền đến, Bách Lý Thần không hiểu tại sao ngực nhảy lên một chút“ Hả!!

Ai kêu ta?!” không phải có quỷ chứ?!

Trời ạ, tuy rằng chính là người tu chân nhưng nàng vẫn rất sợ quỷ nhaThanh âm cười nhạt chẳng đáng dần dần tới gần, Bách Lý Thần nuốt nước bọt.

Lưu hỏa kiếm nắm chặt trong tay, vận sức chờ phát độngBách Lý Thần vẫn nghĩ chính mình nam trang đã rất tuấn tú, rất tiêu sái, thế nhưng khi thấy người thì nàng mới phát hiện chính mình đẹp trai chỉ là biểu hiện.

Người ta nam trang chính là một cổ suất khí nội hàm từ bên trong lẫn bên ngoài, rất ý nhị cùng khí chấtNgười trước mắt ăn mặc một thân hắc sắc cẩm bào, mặc như quan ngọc, tóc bó buộc bằng hắc sắc ti đái.

Bên hông đeo một cái tuệ thao ( tua ngọc bội ) màu đen sẫm cùng theo đó là một khối dương chi bạch ngọc.

Mi tâm tinh tế, mũi thanh cao, da thịt trắng nõn, chỉ là trên trán có thêm một điểm u hoài cùng trầm ngâmTuy rằng nàng thân mang nam trang, nhưng Bách Lý Thần liếc mắt một cái liền phát hiện hai nàng là nữ tử, bởi vì căn bản hai nàng cũng không quá tận lực che giấu"Ngươi là người phương nào? !"

Bách Lý Thần khẩn trương
Người này có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện, xem ra khẳng định không phải người thường.

Hơn nữa bằng chính tu vi của mình cũng nhìn không ra thực lực đối phương, đây có thể nói rõ nàng so với mình lợi hại hơn rất nhiều.

Nghiêm trọng nhất chính là buổi tối lại đi ngăn cản lối mình đi, khẳng định là có tâm bất lương!!Ôi, chính mình sao lại đem Thú ca và Ngư Tuyết đuổi đi chứ?!

Bách Lý Thần thực sự là hối hận không kịp.

Để có thể cùng cô cô hai người một thế giới nàng liền để cho Ngư Tuyết mang Thú ca trở về trước, về lại núi tùy tiện kiếm chỗ nào đó đi chơi cũng tốt.

Bách Lý Thần vốn nghĩ cùng cô cô một chỗ sẽ không có cái gì nguy hiểm, thế nhưng không nghĩ tới cô cô sẽ bỏ lại chính mình rời đi.

Đây cũng không có gì, nhưng người gặp gỡ này tu vi so với chính mình mạnh mẽ hơn rất nhiều, hơn nữa còn là sắc mặt bất thiện, khẳng định là tới trả thù gì rồiGhét nhất chính là, Bách Lý Thần còn muốn Thú ca che đậy đi tâm linh liên hệ của hai người.

Vì vậy bây giờ vô luận Bách Lý Thần có ở trong lòng la lên như thế nào đi chăng nữa, Thú ca đều sẽ không nghe thấy"Mộc Tử Khê."

U buồn suất ( đẹp trai) nữ nhân lạnh lùng nói ra ba chữ, liền khiến cho Bách Lý Thần như bị thiên lôi đánh trúngĐây, nàng là Mộc Tử Khê sao?!

Đùa cái trò gì vui vậy, nàng không phải đã chết rồi sao?!"

Ngươi không phải đã chết rồi sao! ! !"

Bách Lý Thần không có biện pháp bình tĩnh nữa.

Tình địch cứ như thế xích lõa xuất hiện, còn so với mình ưu tú nhiều hơn vậy, nàng bình tĩnh cái quỷ gì?!"

Đúng vậy, ta cũng đã cho rằng ta đã chết.

Mãi đến khi thấy nàng mới biết được rằng nguyên lai ta vẫn còn sống!!” lúc Mộc Tử Khê nói chữ ‘nàng’ kia, lời nói liền ôn nhu đến động nhân.

Khuôn mặt tựa như không còn chút lãnh tình như băng tuyết, mà cực kỳ giống thiếu nữ lúc đang yêuBách Lý Thần cũng không phải kẻ ngu si.

Chữ nàng mà Mộc Tử Khê nói ra thập phần chính là Bách Lý Thương Mặc, mà kẻ hiện tại ngăn cản lối như Bách Lý Thần nàng cũng có thể đoán được một vài phần nguyên nhânMộc Tử Khê chính là muốn giết nàng"Ngươi muốn giết ta."

Đây là câu trần thuật chứ không phải là câu nghi vấn, Bách Lý Thần lui một bước.

Đối mặt với Mộc Tử Khê, Bách Lý Thần lần đầu tiên biết cái gọi là áp lực sống còn"Ngươi nhưng thật ra rất thông minh."

Mộc Tử Khê đối với việc giết Bách Lý Thần tựa hồ không hề sốt ruột mà ngược lại là vui vẻ nhìn nàng “ Vào năm cha ngươi hủy hoại đi cuộc sống của ta, hôm nay ta liền muốn ngươi tới tế điện!!

Thế nào?!

Ngươi sợ?!”

Bách Lý Thần chỉ là tỉ mỉ nhìn nữ tử với ánh mắt đang tràn đầy cừu hận kia, sau đó cau mày dùng ánh mắt rất hèn mọn nhìn nàng“ Phải!!

Ta là sợ.

Lẽ nào ngươi không sợ?! bằng không ngươi vì sao không đi tìm cô cô?!

Tuy rằng ta không thừa nhận thế nhưng cô cô là chưa từng quên đi ngươi.

Nàng thậm chí đã từng vì bức họa của ngươi mà muốn thiếu chút nữa muốn giết ta.

Thế nhưng, ngươi không dám, ngươi dựa vào cái gì mà nói ngươi thích nàng?!

Nếu như thích của ngươi là không gặp mặt như vậy ta chỉ có thể nói, ngươi không xứng với cô cô!!!”

Bách Lý Thần lấy tay chỉ thẳng vào mặt Mộc Tử Khê “ Ngươi không tin nàng, vì vậy, ta khinh thường ngươi!!”

Nhớ tới cuộc sống cô tịch của Bách Lý Thương Mặc bao lâu qua, Bách Lý Thần liền rất yêu thương.

Nàng muốn cùng cô cô, muốn làm tâm cô cô ấm áp, muốn cho cô cô vui sướng.

Nếu như ngươi không biết quý trọng nàng, như vậy hãy để cho ta quý trọngCô cô của ta, chính ta thủ hộ!!"

Ta không cần nghe ngươi nói, bởi vì ngươi sẽ chết!!”

Mộc Tử Khê cắn răng nhìn Bách Lý Thần, ánh mắt hận không thể nuốt sống nàng.

Nếu không phải vì cha nàng, chính mình cùng Bách Lý Thương Mặc thế nào lại lưu lạc đến mức này?

Nàng còn đứng đó nói mát?!

Ta tự ti, ta không dám, ta thật hận !!!Mộc Tử Khê loan đao trảm vào cùng thân kiếm Lưu Hỏa của Bách Lý Thần đối khán, hai thanh binh khí giao nhau phát ra tia lửa.

Thanh Lưu Hỏa kiếm Bách Lý Thần vạn phần quý trọng cứ như vậy bị chém một chỗ hỗng, khiến nàng tâm trạng không khỏi giận dữBách Lý Thần biết Mộc Tử Khê vẫn chưa dùng toàn lực, nàng chỉ là đơn thuần phát tiết.

Vậy mà một đao này bổ vào thân kiếm, uy lực đã lớn tới mức khiến Bách Lý Thần miệng muốn phún máu, tay rất đau, và trong lòng lại càng tuyệt vọngLẽ nào, ta ngày hôm nay liền bỏ mạng nơi này sao?!Bách Lý Thần trong lòng quả nhiên là hối hận nhảy lên.

Sớm biết thế này nàng đã không cùng cô cô biểu lộ.

Hiện tại làm cô cô giận bỏ đi, còn chính mình lại bị Mộc Tử Khê giết chết, nàng thật là không cam lòng!!

Ở lại bên người Bách Lý Thương Mặc tối thiểu còn có một tia cơ hội.

Còn nếu như cứ thế bị Mộc Tử Khê một đao chém chết, thực sự một tia hi vọng cũng không cóHiện tại cũng không quan tâm có thể hay không bị bại lộ thực lực, bại lộ công pháp, Bách Lý Thần chỉ biết dùng Tiên thủy tĩnh tâm bí pháp là vô dụng, liền thẳng thắng bất cứ giá nào sử dụng U Hoàng Ma Kính cùng Tiên Thủy Tĩnh Tâm bí pháp hòa làm một.

Trong nháy mắt, cơ thể liền như có một đàn như lửa hỏa thiêu, như băng tuyết bùng lên, liền khiến Bách Lý Thần bên mi tâm thoáng chốc một tầng trong sạchBách Lý Thần không biết đây là có chuyện gì, nếu là hiện đại mà nói thì chắc đại khái là một phản ứng hóa họcNguyên bản khí tức bình tĩnh thoáng cái biến thành táo bạo lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Mộc Tử Khê cũng biến thành hồng sắc.

Thực lực Kim đan hậu kỳ bỏ qua Nguyên Anh kỳ thoáng cái bay nhanh lên biến thành Phân Thần sơ kỳLoại này biến hóa cho dù tới người từng lạc vào cảnh giới kỳ lạ như Mộc Tử Khê, hay Nam Mộ Ngân núp ở trong chỗ tối cũng phải sửng sốt vài phầnNgắn trong nháy mắt, liền đề thăng một người một cảnh giới, đây cũng thực là quá khó hiểuBách Lý Thần trên người loáng thoáng phát ra khí thế, tựa hồ khiến cho ma khí đang yên lặng ở trong thân thể rục rịch.Đó là một loại cảm giác quen thuộc .Nam Mộ Ngân nhìn Bách Lý Thần trên người tản mát ra hắc khí như có như không , trong nháy mắt liền minh bạch mọi chuyện .U hoàng ma kinh.Nàng ta cư nhiên cũng sẽ có Ma Tông chí bảo? !

Nói không sợ hãi là không có khả năng.

Bởi vì có khả năng tiếp xúc với bộ bảo điển này không ai không phải là cao tầng của Ma Tông.

Như vậy Bách Lý Thần là từ đâu học được?!Nam Mộ Ngân bách tư không thấu được kỳ giải ( đọc nhiều cũng không giải được câu đố khó này), mà Mộc Tử Khê cũng đồng dạng ôm nghi vấn như vậy."

U hoàng ma kinh?

Là ai dạy ngươi!"

"Hắc hắc, ta vì sao phải nói cho ngươi biết?

Làm tình địch, ngươi không cảm thấy đáng cười sao? !"

Bách Lý Thần toàn thân sắp trở nên run rẩy vì đau đớn thế nhưng nhìn thấy Mộc Tử Khê lại cứ như kẻ trên cao cao tại thượng nhìn mình, nàng lại không kiềm được nở nụ cười “ Có bản lĩnh thì giết ta đi.

Bằng không thì cách xa cô cô của ta một chút!!”

Nếu như Bách Lý Thương Mặc thực sự không quan tâm ta, ta có chết ở chỗ này hay không còn gì đáng ngại?!“ Vậy thì ngươi đi tìm chết cho ta!!”

Mộc Tử Khê vốn cũng không dự định buông tha Bách Lý Thần, mà hôm nay bị nàng một lời nói khiến cho lửa giận công tâm.

Ma khí toàn bộ khai hỏa, Hợp thể kỳ một kích toàn lực như bài sơn hải đảo, tất cả đánh về phía Bách Lý ThầnMộc Tử Khê thực lực tương đương với Bách Lý Thương Mặc lúc còn chưa đột phá, đó là cho dù có mười người Bách Lý Thần cũng không đánh chết được nàngNgay khi Mộc Tử Khê một đao giáng xuống, nàng dường như cũng đoán được cảnh Bách Lý Thần huyết nhục không rõ ràngBách Lý Thần nhìn đao khí như thiểm điện cùng quang mang tỏa ra, cười thảm một cái chờ bị chém thành hai nửaChỉ là ngay lúc lưỡi đao cùng quang mang chạm tới nàng, quanh thân Bách Lý Thần đột nhiên tản mát ra một vòng tròn cuộn sóng.

Gợn sóng này tuy rất hung mãnh thế nhưng lại liên miên không dứt, cứ như vậy trung hòa phần lớn đao khí.

Ngay cả như vậy, lực lượng dư lại cũng đủ khiến cho Bách Lý Thần bị đánh bay ra ngoài.

Phía sau lưng trực tiếp khiến cho bốn cây đại thụ cũng bị đánh bay, ngã xuống đấtMột ngụm tiên huyết phun ra ngoài, Lưu Hỏa kiếm trong tay cũng bị cắt làm hai đoạnCác loại khí tức trong cơ thể chạy tán loạn, lục phủ ngũ tạng hừng hực khí huyết, kỳ kinh bát mạch tất cả đều uể oải, toàn thân cốt cách gãy nát.

Cả thân người giống như búp bê vải, ngoại trừ chút hơi thở cuối cùng ra thì nửa điểm sinh mệnh cũng không cóNgười cứ như vậy ngất điMộc Tử Khê đứng ở tại chỗ nghĩ lại cảnh tượng lúc nãy xuất hiện trên người Bách Lý Thần, cười buồn bã “Bách Lý Thương Mặc, ngươi lại coi trọng nàng như vậy sao?!

Cư nhiên còn để lại một tầng phòng hộ!!”

đối với Bách Lý Thần mà nói, nàng chính là thống hận cùng đố kỵBước chậm lại đi tới bên người Bách Lý Thần đã hôn mê, Mộc Tử Khê đang muốn bổ thêm một đao nữa thì bị Nam Mộ Ngân nãy giờ đứng trong chỗ tối xem náo nhiệt chạy ra ngăn cản"Khê di, để nàng sống đi!!."

Nhẹ nhàng đi tới bên người Mộc Tử Khê.

Thấy nàng ánh mắt không thích, Nam Mộ Ngân cười cười không giải thích mà ngồi xuống bỏ một viên dược vào trong miệng Bách Lý Thần"Khê di, để nàng lại, nói cho Bách Lý Thương Mặc biết người đã trở về, chẳng phải tốt hơn sao?!”

"Nàng… sẽ hận ta !"

Mộc Tử Khê thần sắc biến ảo bất định."

Khê di, nếu như đã không còn yêu, như vậy cứ để nàng hận người đi!"

Nam Mộ Ngân nắm bắt lấy cằm Bách Lý Thần , "Như vậy nàng sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ người.

Chết cũng sẽ không quên!"

Không thể không nói, Nam Mộ Ngân cái này đề nghị chính rất khiến Mộc Tử Khê động tâm .Trải qua bao nhiêu năm, nàng cùng Bách Lý Thương Mặc đều đã thay đổi.

Cảm tình năm đó cũng đã biến mất không còn tinh khiết nữa.

Tuy rằng nàng vẫn rất yêu Bách Lý Thương Mặc, nhưng trong đó chưa chắc đã không có một tia hận ýNgươi, như thế nào có thể thích người khác?!Ngươi sao lại làm ta thống khổ như vậy? !Nếu như ngươi đã quên ta, như vậy triệt để khiến ngươi hận ta đi!!"

Hảo."

Gian nan phun ra mấy chữ, Mộc Tử Khê nắm thật chặt bàn tay, sau đó nhìn về phía Nam Mộ Ngân nói: "Chúng ta đi nhanh đi, nàng…. hẳn là cũng sắp tới rồi!

Ta không muốn ở trường hợp này nhìn thấy nàng như vậy ."

Tuy rằng đã quyết định , nhưng chính nàng cũng rất lo lắng, luôn luôn mong muốn có thể kéo thêm ngày nào thì hay thêm ngày đóNam Mộ Ngân nắm chặt tay Mộc Tử Khê , cảm nhận được lòng bàn tay nàng thoáng run rẩy, miễn cưỡng cười nói “ Đã như vậy, chúng ta đi thôi!!”

Khê di, xin lỗi.Ta không thể để nàng yêu người, vì vậy, cứ để nàng hận người đi!!
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 52


Bách Lý Thương Mặc đạp kiếm mà đi, đứng lặng trong đám mây, nhìn làn mây trong đêm nhẹ trôi vần vũ, tựa như ảo mộng.

Đó cũng là tất cả xúc động đang nảy lên trong lòng nàngĐối với Bách Lý Thần, nói không có một chút cảm tình là giả.

Mặc kệ đó là tình cảm như thế nào, nhưng khi nàng biết được thân thể Bách Lý Thần sớm bị một người xa lạ chiếm lấy, mà cái người xa lạ này lại càng chất chứa nhiều tính cảm mình dành cho như vậy, Bách Lý Thương Mặc liền khó tiếp thuChính mình chân thật cháu gái, lại bị biến tướng hại chết đi?!

Nhớ tới Bách Lý Thần lúc trước dị thường, nàng còn tưởng là tại vì trải qua sinh tử nên mới đại biến thay đổi như vậy, không nghĩ tới là linh hồn đã đổi người khác.

Loại chuyện này, ngươi muốn nàng là một người cô cô làm sao chịu nỗi!!Bách Lý gia bởi vì mình không thèm quan tâm đến liền triệt để bị cải biến.

Tuy rằng huyết thống vẫn tồn tại như trước, thế nhưng hồn phách người này đã sớm thay đổi bằng người khác.

Nói như vậy, nàng Bách Lý Thần còn là Bách Lý Thần sao?!Bách Lý Thương Mặc vô pháp tưởng tượng bởi vì nguyên nhân là tại mình, Bách Lý Thần chân chính đã chết đi.

Điều này làm cho nàng rất khủng hoảng cùng áy náyChỉ là Bách Lý Thương Mặc sớm quên mất.

Nếu như đổi là nàng của trước đây, thì cho dù có biết tin Bách Lý Thần đã chết thì bất quá cũng chỉ ai thán một tiếng mà thôi.

Cũng sẽ không giống như bây giờ, đại loạn như trời sắp sập xuốngTừ lâu, bất tri bất giác trong tâm nàng đã bị Thần nhi của nàng cải biến, mà đến nàng cũng không nhận raNgay khi Bách Lý Thương Mặc còn đang quấn quýt chuyện tình của Bách Lý Thần, thì trong lòng một cổ đau đớn cường liệt đánh tới.

Trong nháy mắt khiến nàng tái nhợtTuần hoàn tư duy cuối cùng một khắc bị đánh vỡ, Bách Lý Thương Mặc như bừng tỉnh đại ngộ.

Nàng vì sao muốn đi tính toán những chuyện đã qua này…… mà chân chính quên mất đí ý nghĩa người vẫn luôn một mực đi theo sau lưng nàng?!Bách Lý Thần có đúng hay không là Bách Lý Thần đã không còn quan trọng.

Bởi vì chính mình từ trước tới nay tiếp xúc cũng chỉ có nàng.

Cảm tình của chính mình hiện tại cũng cho nàng.

Mà hôm nay…..Bách Lý Thương Mặc không có biện pháp tưởng tượng cuộc sống nếu thiếu Bách Lý Thần sẽ là thế nào?!

Chính mình có thể hay không liền biến trở lại thành cái Bách Lý Thương Mặc trước kia không thèm đặt bất cứ điều gì vào trong mắt?!Ngực đau nhức giống như bùa bổ đòi mạng thúc giục nàng mau mau trở về, ngay thời khắc vừa rồi chính là vòng phòng hộ mà nàng cấp Bách Lý Thần bị đánh vỡ.

Còn nhớ rõ lúc hai người ở Lạc Hà phong, Bách Lý Thương Mặc cho Bách Lý Thần theo Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu đi tới Trạc Thanh Thành.

Sợ nàng trên đường gặp chuyện nguy hiểm, nên đã dùng máu huyết chính mình ở trên người của nàng hạ xuống bí thuật của 'Hâm hải vân các'.

Chỉ cần đối thủ không vượt quá tu vi Phân Thần Kỳ đều có thể chống lại công kích chí mạng.Trong suy nghĩ của Bách Lý Thương Mặc, vượt lên trên Phân Thần Kỳ đều là Hợp Thể kỳ cơ bản đều là tông sư hay trưởng lão gì rồi.

Chắc là sẽ không tùy ý xuất sơn, hay đi làm khó một tiểu bối như Bách Lý Thần.

Chỉ là Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới, lần này địch nhân không phải nhắm đến Bách Lý Thần, mà là vì chính nàngBách Lý Thương Mặc muốn tìm Bách Lý Thần cũng không khó, vì vậy đại khái chỉ trong một chén trà nhỏ thời gian, cô cô đại nhân liền đã xuất hiệnTràng diện thảm liệt khiến Bách Lý Thương Mặc một lòng lo lắng, tâm can đều rối loạn.

Khắp mọi nơi tìm kiếm thân ảnh Bách Lý Thần .

Nàng không dám tưởng tượng Thần Nhi của nàng sẽ biến thành cái bộ dạng gì!!

Cái thiếu nữ kia được nàng bảo hộ trong lòng bàn tay Thần Nhi, cái tinh quái nhưng duy nhất đối với chính mình lại rất hiền lành Thần nhi, cái thiếu nữ luôn miệng nói thích chính mình Thần NhiBách Lý Thương Mặc cho tới bây giờ không nghĩ tới có một ngày từng bước lại từng bước chân có thể nặng thành như vậy.

Tâm phảng phất như bị xé nát, thậm chí hiện tại vào thời khắc này nàng cũng không thèm lo lắng xem xung quanh có người mai phục hay khôngThân cây bị chặt ngang, dưới đất là một lỗ hổng thật lớn Bách Lý Thương Mặc chỉ là vội vã nhìn thoáng qua, sau đó liền hướng theo phía mà trong lòng mình linh cảmNếu như nói trước đây Bách Lý Thương Mặc đối với Bách Lý Thần còn có tức giận, còn có phẫn nộ, còn có cừu hận.

Như vậy khi nàng thấy được Bách Lý Thần nằm trên mặt đất sống chết không rõ ràng , thì tất cả suy nghĩ biến mất không còn một mảnhTrước mắt như tối sầm lại, Bách Lý Thương Mặc tiến tới vài bước, lắc đầu miễn cưỡng lấy lại tinh thần.

Một lần lại một lần nói mình nhất định phải bình tĩnh, phãi bình tĩnh.

Thần Nhi không có việc gì, không có việc gì!!Bách Lý Thương Mặc, hiện tại không phải là lúc nên hoảng loạn.

Ngươi phải cứu Thần Nhi!!

Cứu nàng!!Không thể!

Nàng tuyệt đối không thể chết!Dường như là ép buộc chính mình từ trong bất an tỉnh lại, Bách Lý Thương Mặc đưa tay lên cảm nhận hơi thở của Bách Lý Thần, thấy nàng vẫn còn một hơi thở cuối cùng liền thở dài một hơi.

Chỉ là khi nhìn đến thân thể Bách Lý Thần hầu như bị nghiền nát, nàng chăm chú cắn môi dưới.

Cắn mạnh làm cho máu trực tiếp chảy ra từ môi hồng mà chính nàng cũng không hề hay biếtNhắm mắt lại, nhẹ ôm lấy Bách Lý Thần.

Bách Lý Thương Mặc chung quy nhịn không được, cảm xúc trong lòng ngực cường đại ập rới cứ như chênh lệch của dòng sông so với mặt nước biển, nước mắt tràn raMột giọt lại một giọt, cứ như thế yên lặng nhỏ trên khuôn mặt bùn đất cùng máu của Bách Lý ThầnBách Lý Thương Mặc đời này chỉ vì một người mà khóc, đó chính là Mộc Tử Khê.Nhưng cái năm mà nàng bị ca ca mang đi, cũng không giống như hôm nay đau đớn đến tê tâm liệt phế như vậyGiờ này khắc này, khuôn mặt Mộc Tử Khê sớm đã lu mờ không rõ ràng.

Trái lại là Bách Lý Thần kiên nghị cùng bất khuất khiến nàng rung độngNàng từng nói, cô cô, ta thích ngườiNàng từng nói.

Ta thích người, chính là thích, ta muốn cùng người ở một chỗ, mãi mãiNàng từng nói.

Từ một khắc kia ta thích người, người cũng chỉ là Bách Lý Thương Mặc, một nữ tữ vô cùng giản đơn mà thôi!!Nàng từng nói.

Bách Lý Thương Mặc, ta thích người!Từng lời lại từng lời nói trước đó như ma chú ở trong lòng Bách Lý Thương Mặc phiêu đãng niệm niệm, khiến nàng triệt để lệ rơiĐã quen với việc có Bách Lý Thần bên người.

Cho dù trước đó tức giận muốn giết nàng, nhưng cũng bất quá là ý niệm lóe lên trong đầu, căn bản Bách Lý Thương Mặc không thể xuống tay.

Lúc rời đi, Bách Lý Thương Mặc bất quá cũng chỉ là muốn cho chính mình thanh tỉnh một chút.

Nàng cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, Bách Lý Thần có thể theo cách như vậy rời bỏ nàngVốn cho rằng người nàng ấy thích là Tần Liễu.

Vì vậy lúc nghe được Bách Lý Thần nói ra ba chữ đó, chính nàng vô thức liền muốn trốn chạyTuy rằng biết một ngày nào đó Bách Lý Thần sẽ rời chính mình mà đi.

Thế nhưng nàng luôn luôn là chọn trốn tránh vấn đề nàyTới khi nghe thấy Bách Lý Thần nói thích mình, lẽ nào nàng thực sự không có chút nào hài lòng sao?!Bách Lý Thương Mặc không dám cam đoan.

Có thể nói, nàng có giải thích mọi chuyện thế nào thì dường như cũng đã quá chậm"Cô cô ——" Bách Lý Thần tuy rằng mở mắt, thế nhưng trước mắt một mảng tối mờ không rõ ràng, nàng căn bản là không thấy gì cả.

Chỉ là từ khắp nơi trên cơ thể truyền đến cảm giác lạnh cho nàng biết mọi chuyện như mộng mà cũng không phải mộng'Cô cô' hai chữ này nói ra tới miệng, dường như Bách Lý Thần cũng chính là dùng hết toàn bộ khí lực của nàng mà nói ra.

Lục phủ ngũ tạng cứ như hỏa thiêu, đau nhức đến không còn bất luận cảm giác gìBách Lý Thần nghĩ nàng nhất định là đang nằm mơ, bởi vì muốn nhìn thấy Bách Lý Thương Mặc, nên trước khi chết mới còn có thể mơ thấy cô cô trở lại Cô cô, như thế nào có thể quan tâm chuyện ta sống chết đây?!

Ha ha, ta cũng không phải chân chính là Bách Lý Thần, nàng không phải là ước cho ta chết đi sao?!

Nhớ tới thanh kiếm cô cô kề lên cổ mình.

Nói thật, cho dù thanh kiếm đó không mảy may nhúc nhích, nhưng so với Mộc Tử Khê còn ác hơn, đả thương người hơn!!Mộc Tử Khê thương bất quá cũng chỉ là thân thể nàng, bất quá là cũng chỉ muốn nàng chết.

Mà Bách Lý Thương Mặc không phải vậy, bởi vì mình cả trái tim đều dành cho nàng.

Vì vậy cô cô một kiếm kia, không phải đâm vào thân thể nàng mà là đâm vào tâm, vào lòng nàngTại nơi đó một khắc, nàng thực sự có ý niệm như vậy, để cô cô một kiếm hung hăng đâm thẳng xuốngChỉ có như vậy, chính mình mới có thể không tiếp tục day dưa nàngHôm nay, cô cô, người đây là mộng sao?!

Đây có tính là giấc mộng cuối cùng không?!

Cổ nhân nói, người trước khi bị trảm thường có một bửa ăn no, chính mình cũng là như vậy sao?!

Bởi vì sắp chết, nên đến ảo giác cũng xuất hiệnBách Lý Thương Mặc nghe được Bách Lý Thần thanh âm như thế suy yếu, thân thể không nhịn được run lên.

Nói thật là rất run rẩy, căn bản không giống với bình thường trong trẻo lạnh lùng cùng đạm mạc"Thần…Thần nhi? !"

Thần nhi của nàng, thực sự tỉnh.Không biết vì sao nghe được câu 'Cô cô' hữu khí vô lực này của nàng, Bách Lý Thương Mặc tâm đều muốn đau rát"Thần nhi, ta hiện tại liền mang ngươi trở về núi, ta nhất định sẽ làm ngươi khôi phục như trước ."

Bách Lý Thương Mặc tuy rằng nói như vậy, thế nhưng trong lòng nàng cũng biết rõ căn bản không có khả năng, Bách Lý Thần toàn thân cốt cách đã bị đứt đoạn.

Gân mạch cũng tổn hại, tới kim đan cũng bị phá hủy.

Cũng theo đó, hiện tại lục phủ ngũ tạng nàng bị chân khí tàn sát bừa bãi, càng thêm nghiêm trọngCho dù Bách Lý Thần có thể cứu trở về, vậy thì cũng chỉ có thể làm người thườngĐây đối với một người tu chân mà nói, so với chết còn khó chịu hơnNhững lời này Bách Lý Thương Mặc hiện tại cũng không dự định nói cho nàng biết.

Có thể nói, tới Bách Lý Thương Mặc cũng không thể tiếp nhận được kết quả như thế này Thần nhi lại biến như vậy, đều là trách nhiệm của chính mình!Nếu như chính mình không có rời nàng đi, sẽ không bị thành như vậyÔm lấy thân thể Bách Lý Thần giống như búp bê rách nát, Bách Lý Thương Mặc ngự kiếm tiên, lao vút lên tận trời xanh
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 53


Bách Lý Thần lần thứ hai tỉnh lại đã thấy mình được đặt trong một suối nước nóng thiên nhiênSuối nước nóng này không tính là lớn nhưng nói nhỏ cũng không đúng.

Hình như là nằm trong một động đá thạch nhũBốn phía đều là những tản đá cứng rắn, đỉnh đầu như ngọc tỏa sáng chiếu rọi, cho nên nàng mới có thể quan sát xung quanh rõ ràngChỉ là, ta thế nào lại ở chỗ này?Lẽ nào mộng của ta là thật ?

Thật là cô cô đã tới cứu ta? !Chỉ cần nghĩ đến một khả năng như vậy, Bách Lý Thần thụ thương nhưng tâm can vẫn nhảy nhót cả lên.

Chỉ cần cô cô có thể hồi tâm chuyển ý, chịu thương tổn như thế nào cũng không thành vấn đề, ta chính là tiểu cường đánh không chết (Tiểu cường là tên một con gián)Nếu như bởi vì chuyện này có thể khiến mình cùng Bách Lý Thương Mặc tiêu tan trở ngại, như vậy mình cũng không sợ bị thêm lần nữaBách Lý Thần trong lòng mọc lên một mặt trời chói lòa, chỉ cảm thấy mùa xuân sắp tới rồi aÂn, bất quá, cô cô đi nơi nào rồi? sao lại không thấy được bóng người?Bách Lý Thần người muốn đứng lên, nhưng lại phát hiện tứ chi mình căn bản không do nàng khống chế.

Ngoại trừ đầu có cử động ra thì những chỗ còn lại đều không thể nhúc nhích chút nào.

Cúi đầu, Bách Lý Thần mới phát hiện chính mình cả người đều xích lõa, có thể nói là hoàn toàn khỏa thân.

Nguyên bản vết thương trên khắp cơ thể đã biến mất, tới cả một chút dấu vết do trước đây tu luyện cũng không còn.

Da thịt như trẻ mới sinh, trắng nõn nhẵn nhụi cùng sáng bóng.

Hiện tại ngoài trừ không thể động đậy ra, thì Bách Lý Thần cũng xem như rất thõa mãnTrong ôn tuyền tản ra từng làn dược khí, mang theo hương thơm cây cỏ liền khiến Bách Lý Thần vốn mệt mỏi lần thứ hai như thấy tỏa ra sương mù.

Mơ hồ như thấy được dáng dấp khá chật vật của Bách Lý Thương MặcNgô, ta nhất định là bị hôn mê đến ngốc rồiCô cô, thế nào có khả năng trở nên chật vật đến nghèo túng vậy?!Bách Lý Thần ôm cái này ý niệm trong đầu lần thứ hai lâm vào ngủ say."

Thần nhi ——" Bách Lý Thương Mặc bước nhanh lên phía trước, muốn tỉ mỉ nhìn xem nàng, không nghĩ tới Bách Lý Thần liền bắt đầu ngủ say lần nữa.

Đây không thể nghi ngờ khiến Bách Lý Thương Mặc tâm đang nhảy nhót cũng có chút thất lạc.

Thế nhưng ngẫm lại, Bách Lý Thần cuối cùng cũng đã tỉnh, nhiều ngày qua khổ sở chật vật rút cuộc cũng có chút biến chuyển.

So với Thần Nhi thống khổ lúc đó, chính mình chịu chút khó khăn đã là gì?!Từ ngày ấy trở đi, liền rơi vào mê man.

Nếu không phải nàng còn lưu lại một hơi thở, Bách Lý Thương Mặc cũng thực sự nghĩ nàng đã chết rồiĐể một lần nữa nối lại cốt cách của nàng, Bách Lý Thương Mặc liền đưa nàng đến nơi nàyLại nói tới đây chắc chắn cũng là do vận khí, trước kia trong lúc vô tình Bách Lý Thương Mặc liền phát hiện ra thạch động này.

Thấy bên trong suối nước nóng chính là một loại ôn tuyền mang dược tính hiếm gặp, nước của con suối này chứa đựng chính là các loại thuốc Đông y.

Nói thông dụng một chút, con suối nước nóng này cũng đã chính là một phương thuốc thần kì.

Ngâm trong nước trường kỳ có thể cải thiện thể chất cơ thể, da dẻ cũng trở nên tốt hơnTuy rằng tu tiên cũng đã là cải biến toàn bộ thể chất cơ thể, thế nhưng đối với nữ nhân mà nói, xinh đẹp có nhiều thế nào vĩnh viễn cũng không đủVì vậy, thời điểm nhàn hạ, Bách Lý Thương Mặc cũng sẽ tới đây ngâm mình.

Có thể nói đây chính là thú vui duy nhất trong cuộc sống nàng trước đâyBách Lý Thương Mặc là một người rất thích giữ kín trong lòng, cho dù trước đây có chân chính đem Bách Lý Thần xem như chất nữ, cũng không có nói cho nàng nghe về chỗ này.

Nói cách khác, nội tâm của nàng như một cánh cửa đóng kín, không cho bất luận kẻ nào tiến nhậpThế nhưng hôm nay, Bách Lý Thương Mặc tự mình lại để cho Bách Lý Thần tiến vào.

Cái này tương đương với việc, phiến cửa cuối cùng trong nhân sinh cuộc sống của Bách Lý Thương Mặc là do Bách Lý Thần mà mở raVì vậy nói, Bách Lý Thần là may mắn .Bởi vì cuối cùng nàng còn sống.

Bách Lý Thương Mặc giữa mất đi Bách Lý Thần và tiếp nhận Bách Lý Thần, nàng chọn cái thứ haiNếu như Bách Lý Thần chết đi, Bách Lý Thương Mặc không biết được chính mình sẽ còn lại cái gìĐem Bách Lý Thần đặt mình ở nơi đây, Bách Lý Thương Mặc biết đây vẫn chưa đủ.

Muốn một lần nữa nối lại cốt cách của Bách Lý Thần, không phải chỉ một cái ôn tuyền này là có thể giải quyết.

Các loại kỳ quan dị bảo quý hiếm, mất đi không ít linh dược trăm năm, thậm chí đến các loại nội đan của yêu thú cũng đều bị đem ra thành dược liệu, hơn nữa không phải một phần là có thể giải quyết hết.

Vì vậy, suốt mấy ngày nay có thể nói Bách Lý Thương Mặc đã tiêu phí hết sỡ hữu tích lũy gần nghìn năm qua của mình.

Không những vậy còn phải thường thường ra ngoài tìm yêu thú để giết, lấy đi nội đan của chúngĐây cũng là lý do vì sao Bách Lý Thần lại thấy được cô cô đại nhân chật vật như vậyBách Lý Thương Mặc không có phúc khí tốt như vậy giống Bách Lý Thần.

Nhắm mắt ngủ một cái là suốt một tháng trời.

Nàng đến mắt cũng chưa có chớp qua, buổi tối còn phải ở đây bảo vệ Bách Lý Thần.

Bởi vì không ai có thể chắc chắn, ở đây không có yêu thú lui tớiBất quá đối với Bách Lý Thương Mặc mà nói, những ngày này cũng chưa có trắc trở gì lắmChuyện tình khó khắn nhất, thực sự là khiến nàng mở miệng cũng khó nóiBất quá cũng may là Bách Lý Thần đã rơi vào mê man, bằng không Bách Lý Thương Mặc nhất định thật khó mà làm ra loại chuyện nàyBách Lý Thương Mặc đời này cũng chưa cứng rắn trải qua bất kỳ chuyện hèn mọn nào như thế này.

Cho dù trước đây cùng Mộc Tử Khê bỏ trốn, nàng cũng chỉ là người bị động.

Trên cơ bản đều là Mộc Tử Khê chủ động.

Huống hồ hai người chân chính ý nghĩa phát triển tình cảm cũng chưa có.

Bởi vì ngay lúc hai người rất thành khẩn trao nhau thì Bách Lý Cuồng cũng không trùng hợp đánh đến.

Vì vậy có thể nói, Bách Lý Thương Mặc cùng Mộc Tử Khê ngoại trừ hôn môi và sờ sờ ra thì cái khác thật đúng chưa có làm quaĐem nội đan yêu thú đã sớm được tẩy sạch đặt vào trong miệng mình, sau đó nâng ót Bách Lý Thần lên, dùng miệng uy thuốcLinh xảo đầu lưỡi nhẹ mở ra răng ngọc đang khép kín của Bách Lý Thần.

Sau đó đem yêu đan dễ dàng đưa vào, nâng lên cằm của Bách Lý Thần, nội đan cứ như vậy rơi vào trong bụng của nàngBách Lý Thương Mặc nhìn Bách Lý Thần khuôn mặt mê man, dường như nhớ lại khoảng thời gian lúc đầuKhi đó, Bách Lý Thương Mặc động tác còn không có thuần thục được như vậy.

Có thể nói là ngốc muốn chết.

Thậm chí còn không cẩn thận cắn nhầm đầu lưỡi của chính mình.

Chỉ là dần dần, việc uy dược này, nàng cũng dần quen thuộc rõ ràngTừ lúc ban đầu ngượng ngùng, sợ Bách Lý Thần tỉnh lại có phản ứng.

Cho tới bây giờ bị khí tức quen thuộc của nàng hấp dẫn, tuy rằng Bách Lý Thương Mặc không có thừa nhận, thế nhưng không thể không nói nàng có cảm giác rất chân thựcBách Lý Thương Mặc nghĩ nàng đã rơi xuống rồi. ( Đột nhiên nghĩ tới bốn chữ: Đọa Lạc Tiên Nhân….)Bách Lý Thần là ma tinh lớn nhất đời nàng, cũng chính là khắc tinh lớn nhấtCái kẻ kia làm thương tổn Bách Lý Thần, nghìn vạn lần đừng làm cho nàng phát hiện ra, bằng không nhất định sẽ khiến cho hắn sống không bằng chết!!Lúc này Bách Lý Thương Mặc một chút cũng không thấy có gì sai.

Trước đây nàng không có nghịch lân, thế nhưng hiện tại là có, Bách Lý Thần chính là nghịch lân của nàngNghịch lân của rồng, đụng vào phải chết !!(Nghịch lân là vảy ngược của rồng, cũng có nghĩa là điểm yếu)Mà cái kẻ động tới Bách Lý Thần kia, chính là địch nhân lớn nhất cuộc đời này của nàng!!Đáng tiếc Bách Lý Thương Mặc cũng không biết người kia chính là người mà nàng từng yêu thương, Mộc Tử Khê.Nói cách khác, nếu biết, tâm tình của nàng sẽ không bình tĩnh như vậy.Bách Lý Thương Mặc thở dài, hiện tại có nói gì cũng đã muộn.

Chỉ cần Thần Nhi của nàng không có việc gì, nàng mới có thể yên tâmBằng không, cho dù người kia có chết đi mười lần thì có ích lợi gì đâu?!Nhớ tới việc tất yếu phải làm mỗi ngày, Bách Lý Thương Mặc hít sâu một hơi, giống như chính nàng càng ngày càng không thể như trước kia tâm bình như nước được nữaĐứng lên, Bách Lý Thương Mặc đi tới trong góc phòng, đứng phía sau một khối nham thạch, bắt đầu giải khai áo cùng dây thắt lưngKhối nham thạch này cũng không có che được cái gì, nhưng mà chắc là do tâm lý tác dụng, Bách Lý Thương Mặc nghĩ như vậy sẽ có cảm giác an toànBách Lý Thần lần này cũng không có hôn mê bao lâu, có lẽ nói, tại lúc Bách Lý Thương Mặc dùng đầu lưỡi mở môi hồng nàng ra, thì nàng đã miễn cưỡng tỉnh dậyNói miễn cưỡng là bởi vì nàng lúc đó rất là mơ mơ màng màng.

Chỉ cảm thấy một cảm giac rất khiến nàng an tâm, vị đạo quen thuộc, rất có cảm giác an toàn, khiến nàng như mê luyến mùi hương nàySau đó, đang nghĩ thì có vật gì đó rơi xuống bao tử của nàng, bất quá nàng cũng không có lưu ýBởi vì, khí tức như vậy hình như chỉ có cô cô mới cóĐối với Bách Lý Thương Mặc, Bách Lý Thần không hề có một tia phòng bị nào.

Nàng cũng không muốn đi đề phòng, bởi vì….

Đó chính là nữ nhân mà nàng đặt ở trong lòngNếu như người là độc dược, ta cũng sẽ như vậy vui vẻ chịu đựng.Vì vậy, Bách Lý Thần cũng không có chống cự.

Có thể nói, mơ hồ đầu óc nàng cũng không rõ ràng đến tột cùng là xảy ra chuyện gìChờ nàng dần dần thanh tỉnh, cảm nhận vị đạo trong miệng thì thực đã không còn gì để cảm nhận nữaBất quá, đây không phải là điều trọng điểm, trọng điểm là….Bách Lý Thần tuy rằng đối với Bách Lý Thương Mặc tình căn sâu nặng, thậm chí trong đầu nhiều lần xuất hiện khung cảnh đẩy ngã cô cô đại nhân.

Nhưng đây đều chỉ là phù hoa mà thôi, bởi vì là một hài tử không có kinh nghiệm thực tiễn, tất cả đều là lý luận suông.

Cho dù Thú ca đối với Bách Lý Thần nhiều phen giáo dục, nhưng cũng không có biện pháp thay đổi được chuyện thực Bách Lý Thần là ‘Sơ tỷ’ ( người mới không biết gì)Thế nhưng hiện tại 'Sơ tỷ' nhìn thấy gì đây? !Cho dù trong lòng đã trăm nghìn lần suy nghĩ bậy bạ về Bách Lý Thương Mặc.

Thế nhưng thấy được cô cô đứng trước mặt mình cởi áo chính là lần đầu tiên!!

Cũng không thể nói là ở trước mắt mình mà là trốn ở một bên aBởi vì nàng là đưa lưng lại, nên Bách Lý Thần cũng chỉ có thể nhìn thấy phía sau lưng của cô cô trắng noãn như ngọc.

Tóc dài đen tuyền xõa xuống thắt lưng, che chắn không ít hình ảnh tốt đẹp.

Nhưng như vậy lại càng cho Bách Lý Thần ở trong lòng nghĩ bậy bạ không ngớt.

Đằng sau còn xinh đẹp như vậy, thế đằng trước là quang cảnh như thế nào đây?!Bởi vì nham thạch che chắn, phía dưới thắt lưng Bách Lý Thần căn bản nhìn không thấy, cũng là bởi vì một phần nàng đang nằm trong ôn tuyền, cho nên nhìn cũng không thể thấy được hết toàn bộRơi lệ đầy mặt, thật sự là rơi lệ đầy mặt, ngươi sao không thể cho ta nhìn rõ ràng một chútBách Lý Thần hận không thể bật người đứng lên nhìn cho rõ ràng một chút.

Đáng tiếc nàng là bất lực, chỉ có thể mắt mở to hết sức tiếp tục nhìn nhất cử nhất động của cô côChỉ cần cho nàng xem toàn diện được một lần, thì cho nàng lập tức bị Mộc Tử Khê giết chết thêm lần nữa cũng không hối hận!!Bách Lý Thần đối với Mộc Tử Khê hận ý như bởi vì tình cảnh trước mắt này mà tất cả đều thay đổi.

Nếu như để cho Mộc Tử Khê biết được hậu quả như vậy, phỏng chừng nàng ta sẽ hối hận chết luôn a?! hahaha, Mộc Tử Khê đáng đời ngươi kẻ tàn độc, cô cô đã định trước là của ta!!Thần Nhi trong lòng nổi nhạc, về phần có thể động đậy hay không cũng không quan trọng, cô cô nhất định sẽ có thể cứu mìnhBất quá, đến tột cùng là cô cô cũng đã cứu mình, vậy mà mình cư nhiên còn muốn cởi sạch y phục cô cô?!

Bách Lý Thần nhịn không được trong lòng hèn mọn tỏa raChính mình khỏa thân, cô cô cũng như vậy, chúng ta không phải là thành khẩn thẳng thắng đối mặt với nhau sao?!Sự thực là cho dù cô cô có xích lõa, Bách Lý Thần cũng cảm thấy với mình không có hại gìBất quá phỏng chừng kế tiếp, nàng sẽ không còn nghĩ như vậy được nữa .Bách Lý Thương Mặc chính là đang thoát y phục, đột nhiên cảm thấy phía sau lưng có một ánh nhìn nóng rực.

Vô ý thức xoay người liền thấy tiểu Thần Nhi của nàng bộ dạng như heo đói bụng nhìn mình, khóe miệng mơ hồ còn có nước bọt

Sau này mỗi khi Bách Lý Thương Mặc nói như vậy với tiểu Thần, nàng ta đều là kiên quyết không thừa nhận, nói đó chỉ là hơi nước mà thôiBách Lý Thần con mắt thoáng cái liền bừng sáng, về phần nhìn thấy cái gì, các ngươi đều sẽ đoán đượcCú xoay người thần thánh, quả nhiên thực rất .......đẹp a….!!!
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 54


Bách Lý Thần trước đây nghe người ta nói qua, một cái xoay người cự ly chính là trời so với đất, từ nay về sau quay lưng bước đi, chính là không thể quay đầu lại Thế nhưng hiện tại nàng lại muốn nói một câu, cự ly một người xoay người không phải là so sánh với trời đất mà là như ta nè, trèo non lội suối.

Nhìn thấy được nhưng mà ăn không được, cho dù ngọn núi có hùng vỹ thế nào thêm nữa, ta cũng không thể nào chinh phục.

Bởi vì gần trong gang tấc, mà ta lại bất lựcBách Lý Thần nghĩ chính mình cũng là nữ nhân, đáng lý ra không nên kích động như vậy, cô cô có nàng cũng có.

Nhưng vì sao trong lòng lại nhịn không được miên man bất định, xao động bất an như vậy đây?!

Đặc biệt khi thấy cô cô vĩ ngạn, ngẫm lại tay mình trước đây cũng từng cách một lớp y phục ‘mặc’ qua (sờ qua), Bách Lý Thần hận không thể bật người đi tới đem Bách Lý Thương Mặc tử hình tại chỗ.

Nữ nhân này, thế nào có thể lớn đến như vậy , hại nước hại dân!!Nếu như nói mặc quần áo vào Bách Lý Thương Mặc là tiên tử, như vậy không hề nghi ngờ cởi sạch y phục ra Bách Lý Thương Mặc chính là yêu tinh .Nhìn tư thái hình dạng lồi lõm, lại cao cao, lại to tròn đầy đủ, Bách Lý Thần ngẫm lại vóc dáng chính mình thực sự là tự ti mặc cảmCô cô, tuyệt đối đều không phải nữ nhân chỉ cần khéo tay là đã đủ để nắm giữ!!

Trong lòng Bách Lý Thần liền cấp cho cô cô nhà mình một cái định nghĩa như vậyBách Lý Thần một chút cũng không phát hiện cách đó không xa cô cô đại nhân sắp bạo phát đi qua.

Cái tên Thần này, ánh mắt nhìn so với tia X còn tia X hơn nhiều.

Ánh mắt như muốn đem cô cô đại nhân cưỡng bức rất nhiều lần.

Nếu như thân thể đã lực bất tòng tâm, như vậy để ta trong đầu suy nghĩ bậy bạ chút đi nha!!

Sau khi được Thú ca hun đúc, Bách Lý Thần YY không thua chút nào cảnh giới tu chân của Bách Lý Thương MặcNhư Thú ca hay nói là : nếu như thực sự ăn không được, vậy thì ở trong đầu bồi bổ chút cũng được nha!!Bởi vậy có thể thấy được, Bách Lý Thần trong lòng suy nghĩ bậy bạ về cô cô nhà mình không phải một nghìn cũng đã tới tám trăm lần"Khoái, ngươi mau nhắm mắt lại ngay!!”

Bách Lý Thương Mặc một chút cũng không nghĩ tới Bách Lý Thần vừa mới ngất xỉu lại tỉnh lại nhanh như vậy.

Hết lần này đến lần khác lai canh đúng lúc mình cởi quần áo, điều này làm cho nàng không khỏi rối loạn đầu ócTừ lúc Bách Lý Thần nói cho Bách Lý Thương Mặc biết chính cũng không phải 'Bách Lý Thần', còn đối với mình nói từ thích, Bách Lý Thương Mặc liền không thể giống như trước kia đối xử với nàng.

Đặc biệt lại trải qua chuyện thiếu chút nữa mất đi nàng trước đó, Bách Lý Thương Mặc càng không biết nên đối mặt với nàng như thế nào.

Chỉ là không nghĩ tới hai người lần thứ hai gặp mặt lại là trong tình huống như vậy"Cô cô ——" Bách Lý Thần rất là ủy khuất nha, gì mà không cho ta xem chứ, tất cả đều là nữ nhân.

Huống hồ ta bây giờ còn là một người sắp tàn phế, ta có thể làm người thế nào đây?!

Cho ta xem một chút cũng không được sao?!"

Nhắm lại!"

Bách Lý Thương Mặc cũng lười quản nhiều như vậy.

Nếu không phải tình huống không cho phép, nàng thực sự đã xoay người rời đi rồi.

Thật cảm thấy khó xử!!Bất quá nhớ tới chuyện kế tiếp cần phải làm, Bách Lý Thương Mặc càng thêm mất bình tĩnh.

Hiện tại dù gì xem cũng đã xem qua, mà thôi, cho ngươi nhìn cũng không hại gì.

Bởi vì với chuyện kế tiếp sắp xảy ra, chắc chắn Bách Lý Thần tới xem cũng không còn tâm tư để xem nữa"Mà thôi, tùy tiện ngươi đi."

Bách Lý Thương Mặc cắn răng đè xuống bạo phát trong lòng , hít sâu một hơi nói như vậyBách Lý Thần trước khi nghe được câu này chính là làm vẻ mặt cầu xin.

Không nghĩ tới cô cô sẽ thực sự đồng ý.

Trời ạ!!

Lẽ nào diễm phúc của ta thực sự tới rồi sao?!Tiểu Thần Thần hình như nghĩ rằng cô cô vì thương cảm mình nên mới vậy không tính toán.

Đáng tiếc nàng đã sớm quên, Bách Lý Thương Mặc là cái loại người sẽ vì một chút thương cảm mà cho người khác xem mình lõa thể sao?!Trong lòng vạn phần đắc ý, vì vậy mới nói người sinh bệnh chính là không có địch nhân.

Đáng tiếc nàng cũng quên câu tiếp theo, là người sinh bệnh cũng không ai có quyềnBách Lý Thương Mặc thấy bộ dạng Bách Lý Thần cười rất gian xảo, trong lòng cơn tức liền muốn bùng phát.

Ta vì lo lắng không phân biệt ngày đêm, vì sự sống chết của ngươi.

Nghĩ không ra ngươi vừa tỉnh dậy đã liền muốn chiếm tiện nghi của ta, thật sự buồn cười!! cười , ta cho ngươi cười, đợi lát nữa cho ngươi khóc cũng không kịp!!Cô cô đại nhân, nàng là ai?!

Là người chưa bao giờ chịu một chút thua thiệt nha!!Bằng không, vào năm đó nàng cũng không phải vì tức giận ca ca mà lao vào điên cuồng liều mạng tu luyện.

Sao không cứ như vậy an an phận phận sống sót đi chứ ?!Đương nhiên, Bách Lý Thương Mặc trong lòng cũng không có bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài như vậy.

Có thể nói Bách Lý Thương Mặc cũng chỉ là chân chính một người có ‘tình cảm’ mà thôi.

Cái gì gọi là ‘ cảm’ ?!

Cái này cảm chính là cái ‘cảm’ của thiên hạ.

Vào năm đó, nàng thích cũng là một người nử tử, Mộc Tử Khê.

Nói tới chuyện bỏ trốn, đây vốn chính là chuyện nữ tử bình thường với nhau không thể nào làm được.

Ngươi muốn nói nàng không nổi loạn là không có khả năng?!Mộc Tử Khê nổi loạn là nổi ra mặt ngoài, nhưng Bách Lý Thương Mặc phản loạn chính là giấu ở bên trong Dùng hiện đại mà nói, Bách Lý Thương Mặc chính là loại người ban ngày chính là học trò ba tốt, hảo hảo học tập tốt, mỗi ngày đều tiến về phía trước.

Tới buổi tối liền thay đổi hình dạng.

Hóa trang ra vào quán bar nam nữ ăn thông, mị hoặc chúng sinh ( edit: hahaha)Đừng tưởng rằng nàng mặt ngoài tốt là thực sự tốt, nàng trong lòng rất là phúc hắc.

Chỉ là bất quá bởi vì cái xấu của nàng không có đối tượng để mà xuất ra thôi, cho nên nàng vẫn là giấu trong lòngBách Lý Thần bi kịch, bi kịch bởi vì nàng không hề phát hiện ra cái sự thực này.

Vì vậy, nàng chuẩn bị sống cuộc đời bi kịch đi thôiBách Lý Thương Mặc như yêu cơ phủ lãm chúng sinh, từng bước từng bước khuynh thành.Cô cô đại nhân như thế thân thể xích lõa hướng Bách Lý Thần đi đến.

Lúc này, Bách Lý Thương Mặc bị Bách Lý Thần kích thích đã quên đi mất cảm giác ngượng ngùng trong lòng.

Dù sao chuyện này lúc cái tên Thần này hôn mê cũng đã trải qua nhiều lần rồi, chỉ là lần này, Tiểu Thần tỉnh.Bất cứ giá nào ….nữ nhân, ngươi thật đáng thương!!Bách Lý Thương Mặc đã bằng bất cứ giá nào , vì vậy Bách Lý Thần nhất định sẽ 'Thụ thương'.Cô cô đại nhân nhìn Bách Lý Thần đã rơi vào si ngốc.

Trong lòng vừa xấu hổ và tức giận, lại vừa đắc ý Sắc lang, đợi lát nữa khốc tử ngươi!"

Cô… cô cô! ! !"

Bách Lý Thần hồn nhiên không thể tin được, Bách Lý Thương Mặc cư nhiên lại như thế bước vào ôn tuyền, cùng chính mình nhìn thoáng quaVựng, nàng nói cô cô vì cái gì muốn cởi quần áo, nguyên lai là muốn tắm suối nước nóng!!

Bách Lý Thần vừa kích động vừa mừng rỡ.

Ta đây là có tính cùng cô cô tắm uyên ương không?!“ Người tắm sao?!”

"Nga, Thần nhi, tại sao lại nghĩ vậy?!”

Bách Lý Thương Mặc trong lòng buồn cười.

Ta cởi áo là muốn tắm sao?!

Ta có tắm cũng sẽ không có cùng ngươi tắm chung đâu nha!!"

Không tắm vì sao lại cởi quần áo?!”

Bách Lý Thần cũng không dám nghĩ cô cô vì muốn XXOO với mình sợ vướng bận nên mới cởi hết quần áo.

Trước tiên không nói đến thái độ của cô cô, chỉ riêng mình tàn phế không thể động đậy như vậy, cô cô cũng sẽ không động thủ.

Dù sao, cũng không nên hi vọng quá nhiều a!!"

Phải sao?"

Bách Lý Thương Mặc không có đồng ý cũng không có phản bác, mà là thay đổi trọng tâm của câu chuyện, nói: "Thần nhi, là ai bị thương ngươi?"

Ngồi ở phía sau Bách Lý Thần , ngữ khí như xa xưa, thân thể cách nàng cũng bất quá chỉ là cự ly nửa cánh tay .Bách Lý Thần tuy rằng phía sau không có mắt, thế nhưng hình như cũng cảm nhận thấy cô cô cự ly càng ngày càng gần với mình.

Khí tức của nàng khiến Bách Lý Thần hô hấp gấp gáp cả lên.

Trong miệng không ngừng nuốt nước bọt, chỉ hận không thể có nhiều hôn đôi tay “ Ta….ta không biết!!”

Không được, không thể nói.Để cô cô biết Mộc Tử Khê còn sống, thì ta chẳng phải không còn chút cơ hội sao?!

Thật vất vả cô cô mới thay đổi thái độ một chút, mơ hồ còn có thể tiếp nhận ta.

Ta nếu như nói ra, đều không phải cho Mộc Tử Khê và cô cô cơ hội gặp mặt sao?!Đánh chết cũng không thể nói ra!!Bách Lý Thương Mặc hiển nhiên nghe ra được Bách Lý Thần ngôn ngữ muốn né tránh vấn đề.

Nhướng mày, đến tột cùng là ai làm nàng bị thương như vậy mà nàng cũng không nói ra?! là sợ ta đi trả thù sao?!Luôn luôn như thế, trong ngực lại càng thêm khó chịuLúc trước còn nói thích ta, lúc sau đã đi bao che cho người khác, cái gọi là yêu thích của ngươi cũng quá nông cạn đi?!Bách Lý Thương Mặc đột nhiên có loại cảm giác bị đùa giỡn, bị lừa dối."

Chẳng lẽ là Tần Liễu?"

Bách Lý Thương Mặc dùng ngón trỏ vẽ nhẹ theo sóng lưng trắng nõn như ngọc của Bách Lý Thần, trong mắt tinh quang chợt lóe, lẩm bẩm nói “ Là Tần Liễu sao?!

Không đúng, bằng vào tu vi của nàng không thể làm ngươi bị thương đến như vậy.

Chẳng lẽ là Tần Thiên?!

Vẫn không đúng, vũ khí của Tần Thiên cũng không phải là đao như vậy!!

Có phải hay không là trưởng lão của Thiên Đạo Tông ?!”

Dù sao Tần Liễu cũng là cực cưng của Thiên Đạo Tông, có trưởng bối gạt Tần Thiên vì nàng xả giận cũng rất có khả năngVựng, cô cô, ngươi có đúng hay không cùng Tần Liễu có cừu oán a?

Vì sao tùy tiện chuyện gì người thứ nhất nàng nghĩ đến cũng là nàng ta đây?!"

Đều không phải nàng, thực sự là không phải.

Người kia ta cũng không nhận ra, bất quá nàng hẳn là người của Ma Tông.”

Bách Lý Thần vội vàng lắc lắc đầu.

Nàng cũng không muốn cô cô hiểu lầm để rồi sau đó kết thêm cừu oán, rõ ràng vì muốn giải thích nên mới nói vậy"Là tông phái nào?"

"Cái này, ta cũng không biết."

Ai biết Mộc Tử Khê là người của tông nào đây ?Bách Lý Thương Mặc ngẫm lại Bách Lý Thần cũng sẽ không lấy một chuyện lớn như vậy mà giấu nàng.

Bất quá nam tử làm bị thương Bách Lý Thần đến tột cùng là ai đây?!

Cô cô đại nhân vô ý thức đem ‘nàng’ nghe thành hắn.

Dù sao âm đọc đều như nhau, không phải sao?

"Được rồi, ta đã biết.

Hiện tại, phải chữa thương cho ngươi!"

Bách Lý Thương Mặc nói đến từ 'Chữa thương' này thì đột nhiên có một loại cảm giác chột dạ.

Về phần vì sao, haha, vì việc chữa thương này thật sự quá là Hương- Diễm đi thôiBách Lý Thần nhưng lại không cảm thấy cái gì, trong phim truyền hình người ta đều không phải chữa thương bằng cách để hai tay sau lưng ngồi thiền sao?!

Phỏng chừng giống như Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ luyện ngọc nữ tâm kinh cũng không khác nhau là bao, tối đa là không có mặc quần áo thôi!!Hãn, xem ra cô cô cũng không phải muốn tắm, mà là muốn vì ta chữa thương cho nên mới thoát y như vậy.Nghĩ minh bạch như vậy, Bách Lý Thần trong lòng càng cảm động.Cô cô không chỉ không giết ta, còn vì ta chữa thương như vậy, ta thực sự là quá hạnh phúc !Bách Lý Thần còn chưa có vui vẻ được bao, liền nhận ra mình nghĩ sai rồiBách Lý Thương Mặc cả người đều sát lại gần.

Phía sau một mảng mềm mại cùng cảm giác nặng nề áp vào lưng, chính mình cả người đều lâm vào trong cái ôm của cô côA a a a a a a a, đây…

đây….

đây là chuyện gì xảy ra? !"

Cô…. cô cô?"

Bách Lý Thần thân thể cứng ngắc không gì sánh được, nàng hiện tại thật muốn chạy trốn a!

"Người….người làm gì chứ!"

Bách Lý Thương Mặc tựa hồ đối Bách Lý Thần phản ứng cảm thấy rất hứng thú, nguyên lai, người này chỉ là một tên cọp giấy.Trong lòng cảm giác vui vẻ càng sâu, ngoài miệng lại vẫn nghiêm trang nói rằng, "Thần nhi, ta chỉ là muốn chữa thương cho ngươi, như vậy mà thôi."

Như vậy mà thôi?

Đây ý tứ có đúng hay không là muốn ta không nên suy nghĩ nhiều?Bách Lý Thần quả nhiên là xấu hổ và giận dữ muốn chết, tay ngươi ở trên người ta sờ loạn, ngươi muốn ta nghĩ như thế nào đây? !Tuy rằng cô cô vuốt ve rất thoải mái, thế nhưng, không được, ngươi thế nào lại có thể sờ ta như vậy?

Ta còn chưa có sờ qua ngươi mà!

Ta là công nhà….. ta là công, ngươi thấy tiểu công nào bị sờ tới sờ lui như vậy chưa?!Tuy rằng Bách Lý Thần vẫn nghĩ chính mình là công, thế nhưng sự thực là thế nào, cũng chỉ có trời mới biết .
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 55


Bách Lý Thần suy nghĩ bậy bạ về cô cô mấy nghìn lần, thế nhưng không hề có cảnh tượng chính mình nằm trong lòng Bách Lý Thương Mặc, để cho nàng sờ tới sờ lui như thế nàyĐược Thú ca giáo dục, Bách Lý Thần vẫn luôn tự cho mình là công quân.

Tuy rằng cũng có lúc Thú ca không lưu tình chút nào đả kích, đời này nàng phỏng chừng vô vọng là công quân.

Thế nhưng Bách Lý Thần vẫn là chết sống cũng không chịu thừa nhận .

Ta là công, ta chỉ bất quá bị vợ quản nghiêm mà thôi.

Thế nào có thể là thụ?Bách Lý Thần có đúng hay không là công, Bách Lý Thương Mặc không biết.

Bất quá hiện tại Bách Lý Thần chính là chỉ có thể làm thụ, bởi vì nàng không có năng lực để công người taVì vậy, bi ai cho Bách Lý Thần, tới cơ hội phản công cũng không cóTay của Bách Lý Thương Mặc y như có một ma lực, lưu luyến ở trên da thịt của Bách Lý Thần, cảm xúc nhu thuận mềm mại đều khiến cả hai trong lòng đều hơi sợ run lên Chết tiệt, trấn định, Bách Lý Thần ngươi nhất định phải trấn định!Bách Lý Thần khuôn mặt đỏ bừng, cắn môi cố gắng ức chế suy nghĩ muốn rên lên.

Còn đôi mắt, nhắm lại cũng không tốt, mà mở ra cũng không được chỉ có thể hé raNhắm lại mà nói, chẳng phải biểu thị ta đang hưởng thụ?!

Nếu như mở ra mà nói, lẽ nào là nhìn cô cô ở trên người mình sờ tới sờ lui sao?!"

Cô, cô cô, người rốt cuộc muốn sờ gì vậy? !"

Bách Lý Thần bị Bách Lý Thương Mặc 'Dằn vặt' đều nhanh sắp khóc rồi, thương cảm hề hề nhìn cô cô đại nhân, "Cứ sờ tới sờ lui , nam nữ thụ thụ bất tương thân a!"

"Ta cũng không phải là nam tử."

Bách Lý Thương Mặc kỳ thực cũng không bình tĩnh như biểu hiện của mình.

Tuy rằng nói, tất cả đều nữ nhân, nhưng vấn đề là ở chỗ cả hai nữ nhân này đều không đi theo bình thường lộ tuyến.

Hết lần này đến lần khác lại đối với nữ nhân có hảo cảm, cái này rất nguy hiểm nha.

Thậm chí có thể nói như vầy, bởi vì cùng là nữ nhân nên lại càng nguy hiểm hơn a!!!"

Đây …

Đây… nữ nhân càng không thể thân cận nha!!”

Bách Lý Thần bị Bách Lý Thương Mặc nói nên hới ngớ ra một chút “ Cô cô, chúng ta như vậy có đúng hay không là không tốt lắm?"

"Cô cô, đây cũng là quá nhanh rồi.

Tuy rằng nói là chữa thương, nhưng… nhưng là không được nha!!

Không thể bởi vì ta đối với người biểu hiện quá đáng mà người đối với ta muốn làm gì thì làm tới như vậy.

Dù thế nào người cũng phải đáp lại ta một chút chứ, bằng không ta chẳng phải là quá rụt rè sao?!”

Bách Lý Thần nói rất là cẩn cẩn dực dực, e sợ làm cho Bách Lý Thương Mặc tức giận.

Dù sao Cô cô nhà mình cũng là vì muốn tới cứu nàng.

Đây là kế tạm thích ứng, là vì muốn tốt cho nàng.

Cho nên, trong lòng cũng chỉ có uất ức, nhưng cũng không có gan cự tuyệt.

Bằng không, ta chẳng phải là lấy dạ tiểu nhân đi đo lòng quân tử sao?!

Bách Lý Thần cũng chỉ có thể một lần lại một lần ở trong lòng tự thôi miên chính mình, cô cô là không phải phi lễ ta, cô cô không phải đang phi lễ với ta!!Không tốt lắm sao?

Ngươi biết không tốt lắm còn dám nói thích ta?! hiện tại ngươi còn dám nói với ta không thích hợp lắm?!Bách Lý Thương Mặc hận không thể một cái tát quánh chết Bách Lý Thần.

Nếu như ta không phải đối với ngươi có chút ý tứ, ta sẽ như thế này với ngươi sao?!

Ta là người tùy tiện như vậy sao?!Tuy rằng Bách Lý Thương Mặc không muốn thừa nhận, thế nhưng sự thực là Bách Lý Thần đã trở thành kiếp của nàng, từ lúc nàng đột phá lên Đại Thành kỳ là đã định trước.

Cho dù có lúc nàng muốn ức chế không cho quan hệ của hai người cải biến, nhưng tới cuối cùng vẫn là không cách nào chống lại.

Vấn đề lớn nhất cũng không còn là vấn đề nữaAi có thể nghĩ tới, người khoác trên vai thân phận chất nữ, thật ra lại không phải là cháu gái thật của nàng?!"

Thế nào, lẽ nào ngươi muốn cả đời nằm ở trên giường làm một kẻ tàn phế?"

Bách Lý Thương Mặc mà đã có lúc nói ra lời độc ác, đó là tuyệt đối sẽ không nhu nhược.

Trước đây đem Bách Lý Thần coi như vãn bối cho nên nàng còn có thể nghiêm khắc cùng đôi lúc tính tình ôn nhu, bởi vì nàng là trưởng bối mà.

Nhưng mà hiện tại quan hệ hai người đã thay đổi, Bách Lý Thương Mặc đối với Bách Lý Thần cảm tình cũng không thể nào tiếp tục thờ ơ nữa.

Cho nên bản tính của nàng cũng chậm rãi bộc phát ra ngoàiSau khi mất đi, mới biết được giá trị thực sựBách Lý Thần tại trong lòng nàng cũng không còn là một người vãn bối vô cùng đơn giản nữa"Thế nhưng, sờ tới sờ lui như vậy cũng không có khả năng làm cho ta tốt lên được!!”

Bách Lý Thần thực sự là khóc không ra nước mắt, cô cô thật xấu quá!!

Tại sao trước đây mình lại không hề biết nàng độc như vậy?! tại sao sau khi mình hôn mê, cô cô lại thay đổi nhiều như vậy?!"

Ngươi thì biết cái gì?"

Bách Lý Thương Mặc quay người liếc mắt một cái “ Trong ôn tuyền dược tính là thiên về Hàn, mà nội đan yêu thú ngươi nuốt vào là thiên về Nhiệt.

Ta dùng linh khí làm vật dẫn, khiến cho ngươi cốt cánh nhanh chóng liền lại.

Bằng không, ngươi cả đời cũng đừng mong đứng dậy!!”

Giúp cho Bách Lý Thần đứng lên cũng không phải việc khó.

Thế nhưng muốn một lần giữa giúp nàng tu luyện chính là hết sức khó khăn.

Nhớ tới điểm ấy, Bách Lý Thương Mặc không khỏi nhíu mày.

Chỉ cần nghĩ đến, sau này Bách Lý Thần sẽ biến lại thành người thường, nhận những khắc nghiệt của nhân sinh như sinh lão bệnh tử, chuyển thế luân hồi, trong lòng nàng lại từng đợt đau lòngBách Lý Thần cảm thụ được động tác của Bách Lý Thương Mặc đột nhiên đình chỉ, trong lòng thở dài một hơi.

Quay đầu lại liền thấy Bách Lý Thương Mặc đang nhíu mày suy nghĩ “ Cô cô?!” muốn đưa tay lên vuốt mi tâm của nàng, nhưng bất đắc dĩ lại không động đậy được chút nào"Thần nhi, nếu như…ta là nói nếu như, ngươi sau này trở thành người thường, ngươi sẽ thế nào?"

Bách Lý Thần sửng sốt một chút, sắc mặt thoáng cái biến trắng bệch.

Nói không cảm giác gì là giả, vốn thích ứng sống tháng ngày cao cao tại thượng, thoáng cái bị đạp xuống trở thành người thường.

Đây chính là như mực nước biển so với lòng sông có thể hình dung.

Như trời với đấtBất quá đây cũng chưa phải là việc quan trọng nhất.

Mà quan trọng nhất chính là, sau này, nàng chẳng phải không thể nào vĩnh viễn ở bên cô cô sao?!"

Cô cô sẽ quên ta sao?

Nếu như ta chết , cô cô cũng sẽ giống như Mộc Tử Khê đối với ta sao?!”

Bách Lý Thần buồn bã nhắm mắt lại : “ Ta chỉ là sợ sau này không có ai ở cùng người.

Như vậy, cô cô của ta, Thương Mặc của ta chẳng phải là sẽ một mình đơn độc sao?!

Nếu như vậy, ta sẽ rất đau lòng.

Người biết, ta thích người.

Vì vậy, ta nguyện ý cùng người.

Nếu như ta chết, thì còn có ai cùng với người đây?!

Ta thích cô cô ở hiện tại, ta không hề thích cái lãnh đạm cô cô trước kia.

Người là biết, ta trước đây trong lòng thực mắng người rất nhiều lần..”

Kỳ thực, Bách Lý Thần cũng không muốn nói nhiều chuyện tình như vậy.

Thế nhưng nàng là không nhịn được.

Người thường quá lắm cũng chỉ trăm năm, nhưng người tu chân tu vi càng cao thì lại sống càng lâu.

Bách Lý Thương Mặc là người sắp sửa tu thành tiên nhân, chỉ cần nàng đắc đạo, đó chính là so với thiên địa đồng thọ.

Mà bản thân mình bất quá cũng chỉ là con người ở nhân gian.

Cô cô như thế nào lại nhớ kỹ nàng?!Có đúng hay không cũng giống như Mộc Tử Khê, ẩn cư gian hồ nhưng lại niệm niệm không quên?!Bởi vì cả hai đều không phải là người cùng một thế giới, vì vậy nên cũng không cần quấy rối lẫn nhau?!Bách Lý Thương Mặc nghĩ muốn nói gì đó, thế nhưng nàng cái gì cũng nói không nên lời.Bách Lý Thần nói tất cả chữ đều là vì nàng.

Bất diệc nhạc hồ trở thành người thường, chỉ là sợ không thể cùng nàng mà thôi(Không quan tâm tới việc trở thành người thường….).Giờ khắc này, Bách Lý Thương Mặc thực sự bị Bách Lý Thần cảm động .Nàng cũng không phải một người vô tâm, nàng chỉ là muốn đặc biệt độc hành mà thôi.

Không muốn cải biến chính mình, cũng không muốn thay đổi thói quen sống của bản thân Thế nhưng bởi vì Bách Lý Thần, nàng toàn bộ đều bị cải biến, tới phòng tuyến cuối cùng thủ vững trái tim cũng bởi vì….. bởi vì một câu nói này mà triệt để vỡ tanCó một người như vậy, toàn tâm toàn ý nghĩ cho ngươi, vì ngươi, ngươi còn cái gì phải lo lắng?!Nếu đã động tâm , ngươi còn phân vân quấn quýt cái gì?Nếu đã nghĩ thông suốt , ngươi còn muốn do dự cái gì?Nếu như đã giải được tình cảm lưu luyến cùng cấm kỵ Mộc Tử Khê, như vậy cảm tình cùng Bách Lý Thần không thể nghi ngờ là càng hơn cả cấm kỵ.

Thế nhưng vậy thì thế nào?!

Làm một lần cũng tốt, làm hai lần cũng tốt.

Hiện tại thì cũng chả có gì khác nhau Bách Lý Thương Mặc, ngươi còn đang khiếp đảm cái gì nữa ?!"

Thần nhi, ngươi sẽ không trở thành người thường , nhất định."

Coi như là thiên nan vạn hiểm, ta cũng sẽ tìm tất cả mọi biện pháp giúp người một lần nữa tu tiênBách Lý Thần tuy rằng không có từ trong miệng Bách Lý Thương Mặc nghe được cái lời tâm tình gì.

Bất quá có thể nghe được cô cô nói như vậy đã vui vẻ hết cả lên.

Đây có đúng hay không ý nghĩa là cô cô kỳ thực đã cam chịu cùng ta?! cô cô đã sớm không thể ly khai ta?!"

Cô cô, ta tự nhiên là tin tưởng người!"

Bách Lý Thần một bộ dáng dấp giống như tiểu nữ nhi nhà người ta.

Nói nàng không phải thụ, ai tin nha ?!Ôi, bộ dạng cô cô nói lên lời thề son sắt thực sự là hảo Manly, hảo xấu xa, hảo suất nha!!!

Bách Lý Thần nhịn không được đối với Bách Lý Thương Mặc bắt đầu mê gái.

Cô cô thực sự là thế nào.. thế nào đẹp vậy.

Ngươi nói trên thế giới này còn có ai nhìn thuận mắt như vậy được nữa sao?!Giờ này khắc này Bách Lý Thần hai mắt không ngừng bùng phát sao nhỏ, còn có các loại ái tâm.

Bách Lý Thương Mặc chỉ cảm thấy phía sau lưng tóc gáy muốn dựng lên, giống như là bị ái mộ cùng sùng bái của nàng làm cho hết hồn vậy " Ân….không nói những chuyện….này nữa, chuyên chú chút…."

Bách Lý Thương Mặc làm một người chủ nghĩa hành động, cảm xúc dĩ nhiên không dễ bị người tác động nhiều.

Vì vậy bỏ qua một chút mất tự nhiên trong lòng, xoay người liền chìm đắm trong việc chữa thương cho Bách Lý ThầnThế nhưng Bách Lý Thần bi kịch, vốn đang muốn dùng ngôn ngữ dời đi lực chú ý của hai người, làm cho phân tâm.

Không nghĩ tới, cô cô câu nói đầu tiên đã đem mọi chuyện trở lại như cũLàm một người tàn phế , không thể động đậy như người thực vật, ngươi nghĩ ngươi có năng lực làm cái gì?!Cho dù hiện tại Bách Lý Thương Mặc cỡi hết tất cả ôm chính mình, nàng cũng là có tâm nhưng bất lực, chỉ có thể trái lại cho cô cô sờ tới sờ lui trên người.Loại này cơ hội tốt ngàn năm khó gặp như vậy, lúc này bỏ qua, Bách Lý Thần thực sự là muốn tự sát đi cho rồiNàng mặc dù có sắc tâm, thế nhưng không sắc đảm.

Sau đó nếu còn muốn cô cô thoát y phục, còn khó khăn hơn vạn lần.

Nói chi đến việc cả hai người cùng nhau xích lõaBách Lý Thần trong lòng ngũ vị tạp trần, thân thể ở trong lòng bàn tay của Bách Lý Thương Mặc như có một luồng điện xẹt qua, tùy ý nàng chà xát xoa nắn bópCái loại này tư vị, đừng nói nữa.Tiểu Thần cũng không phải là thánh nhân, vì vậy có phản ứng là nàng cũng phải cóBất quá nàng có liều chết cũng sẽ không thừa nhận là được.Bách Lý Thương Mặc sống bao nhiêu năm xa hơn Bách Lý Thần gần mấy vạn dặm.

Tuy rằng nhân gia là người tu tiên, thế nhưng loại chuyện này nàng cũng không phải không biết.

Dù sao cũng không phải là bị bắt đi tu tiên hết đời, cũng không phải búp bê thuần khiết không hiểu chuyện.

Huống hồ, nhân gia trước đây cùng Mộc Tử Khê bỏ trốn, cũng đã có qua thân thiết da thịt.

Chỉ bất quá vai diễn lúc đó của Bách Lý Thương Mặc hiện tại đã thuộc về Bách Lý Thần.

Vì vậy nhân gia chính là tràn đầy kinh nghiệm.

Nói như thế nào cũng là tự mình trải qua, cho dù nó cũng chưa có hoàn thành hếtBách Lý Thần xấu hổ, sau đó liền thẳng thắn nhắm lại mắt, nhất tâm ở trong lòng Niệm kim cương kinh.Bách Lý Thần xấu hổ, lẽ nào Bách Lý Thương Mặc sẽ không xấu hổ sao?Cũng không phải, kỳ thực cô cô đại nhân cũng rất xấu hổ.

Chỉ bất quá cho dù có xấu hổ thêm nữa nàng vẫn tiếp tục, cũng không thể vì xấu hổ mà không quan tâm đến Bách Lý Thần được !?Hơn nữa, nàng cũng không phải lần đầu tiên sờ soạng.

Trước lạ sau quen, bốn tiếp tục năm tiếp tục cứ vậy mà làm theo.

Cho dù Bách Lý Thần tỉnh thì thế nào?

Cũng không phải vì nàng ta tỉnh mà có nhiều thêm một miếng thịt nha!!

Ý niệm trong đầu của cô cô đại nhân là rất thuần khiết, nàng cũng không có tìm cách ăn chút tiện nghi nào của Tiểu Thần cả aĐương nhiên, thỉnh thoảng cũng sẽ có chút cảm thán, da thịt người trẻ tuổi thật sự là quá mềm mại nhaVề phần cái ý nghĩ xấu xa gì khác, đó là… um… cũng không phải là do Bách Lý Thần ảnh hưởng sao?!Bách Lý Thương Mặc tay từ trên cổ Bách Lý Thần chậm rãi đi xuống.

Linh khí trong tay một điểm lại một điểm rót vào da thịt, tinh tế sắn sóc ân cần đến cốt cách của Bách Lý Thần.

Khí tức này không chỉ chữa bệnh cho , song song cũng là trêu chọc Bách Lý Thần, khiến cho nàng nhịn không được khẽ ngâm ra tiếng“Ân…..”

Bách Lý Thương Mặc tay run lên, linh khí thiếu chút nữa chạy hỗn loạn , cũng may là nàng định lực kinh người, người bình thường không thể sánh bằngNgay cả như vậy, cả khuôn mặt nàng cũng hồng thấu, trong tim lần thứ hai loạn cả lênBách Lý Thương Mặc còn như vậy, huống chi là kẻ khởi xướng Bách Lý Thần?

Nàng hiện tại hận không thể một đao tự sát, thật là quá mất mặt!! ta lẽ nào lại có thể hưởng thụ như vậy đây?!"

Cô cô ——" Bách Lý Thần thật nghĩ kế tiếp mình thật khó sống qua khỏi, tay chưa chạm vào chỗ trọng yếu mà còn đã như vậy, nếu là xuống phía dưới, ta còn có thể sống được sao ?!

“ Người đánh ngất ta đi?!”

Loại Diễm - phúc này, ta là không phúc khí hưởng thụ rồi.

Bách Lý Thần thích nghe cô cô ‘nói’, nàng là không muốn ‘nói’ cho cô cô nghe nha.

Phương diện này khác nhau rất lớnHuống hồ hai người cũng không phải là đang quan hệ, mình đây là muốn rên cái gì đây, sau này còn mặt mũi nào mà gặp Bách Lý Thương Mặc?Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới Bách Lý Thần sẽ có yêu cầu như vậy, trong lòng cũng buông lỏng một chút.

Nàng cũng không nghĩ tới ngất xỉu và tỉnh giấc cư nhiên lại có khác biệt lớn như vậy!!

Rõ ràng lúc Bách Lý Thần tỉnh, chính mình tâm như nước chảy.

Tuy rằng lúc đầu cũng có chút điểm loạn nhưng mà ngay lập tức đều có thể điều chỉnh tốt.

Còn dáng vẻ hiện tại chính là ốc cũng không mang nổi mình ốc!!Vì vậy, Bách Lý Thương Mặc cũng không thương hoa tiếc ngọc, trực tiếp đánh Bách Lý Thần hôn mê.Haz, chính mình ngàn năm đạo hạnh, thiếu chút nữa bị hủy trong chốc látBách Lý Thần hiện tại thế nhưng tàn phế, tàn phế nha!Nương theo một cảm xúc tiêu thất và thưa giản, Bách Lý Thương Mặc nhìn thoáng qua Bách Lý Thần té xỉu nằm trong lòng mình, lộ ra một nụ cười tuyệt mỹDa thịt chạm nhau một khắc, khắp nơi khí tức lưu động, thời khắc này, hai người giống như hợp lại thành một!!
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 56


Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc cảm tình bay nhanh phát triển.

Mà bên kia, làm đệ nhất thần thú bên người Bách Lý Thần, Huyền Vũ cũng gặp phải nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay.

Về phần là cái nguy cơ gì, phải là từ từ lắng nghe cái đã
Từ khi Bách Lý Thần dụ dỗ Bách Lý Thương Mặc đến kinh thành như thế giới chỉ có hai người, liền bỏ qua Thú Ca cùng Ngư Tuyết.

Đây giống như là giải thoát ngựa hoang, cái gì ràng buộc cũng không có, thiếu chút nữa làm cho thế tục giới một trận long trời lở đất
Không sợ trời không sợ đất Ngư Tuyết tiểu Loli, cùng thêm cái tên châm ngòi thổi gió toàn chủ ý xấu Thú Ca, đó không phải là một bộ đôi hợp tác rất cường đại sao?!

Hai ngươi sau khi bị Bách Lý Thần đuổi đi chơi, liền quả thực như cá gặp nước.

Cũng không dự định quay trở lại Hâm hải vân các, mà là một đường thẳng tiến có trò chơi hay thì chơi, không có trò chơi thì tạo ra trò vui để chơi a!!

Không có tiền đừng lo, một nơi lớn như vậy, chắc chắn sẽ có người có
Thấy chuyện bất bình, cần xuất thủ thì hãy xuất thủ
Tham quan ô lại cướp được thì cướp, nữ tử con nhà lành cứu được phải cứu!!

Cứ vậy dọc theo đường đi, Ngư Tuyết tiểu Loli khí thế hiên ngang tiến về phía trước, làm một thanh thần kiếm đắc ý trước nay chưa từng có!!

Cho dù trước đây có tiên nhân cầm nàng trong tay tung hoành nhưng cũng không bằng ngày nay bá đạo
Tuy rằng những kẻ ác nhân này bất quá chỉ là người thường, thế nhưng tiểu Loli.

Quản ngươi là người thường hay không người thường, phàm là đã vào tay ta thì không thể nào mà thoát được!!

Vì vậy, trên đường đi, Ngư Tuyết lô vẻ thần thông khi dễ không ít người thường
Rốt cục có một ngày đang lúc nàng muốn động thủ liền gặp gỡ một cố nhân
Nói cố nhân cũng không phải, bởi vì đối phương chưa có già.

Mà là đã quen biết từ lâu mà thôi.

Người này chính là người bị Ngư Tuyết muội muội lúc hóa thành kiếm thần cắt nát y phục, Tần LiễuTần tiểu thư gần đây rất là phiền muộn, đã bị mất mặt lớn như vậy, nàng cũng không còn tâm tư lập tức trở về môn phái mà là đi du ngoạn thế tục giới giải sầu.

Không nghĩ tới liền gặp ngay một tiểu loli ỷ vào pháp thuật khi dễ người thường.

Làm đệ tử danh môn chánh phái, thấy loại chuyện này dĩ nhiên phải quan tâm xen vào
Người tu chân không được động vào người thường tục, đây chính là quy củ
Thế nhưng hiển nhiên Ngư Tuyết Muội muội cũng không phải người luôn tuân theo quy củ
Vì vậy, một lớn một nhỏ liền giương cung bạt kiếm
Tuy rằng Ngư Tuyết tướng mạo khả ái không gì sánh được.

Thế nhưng, hiển nhiên Tần Liễu đối với tiểu hài tử xấu xa không có hứng thú.

Hơn nữa trong lòng lại đang như có lửa cháy tức giận, nàng còn cần biết tới nguyên nhân sự việc làm gì?!

Hết lần này tới lần khác, Ngư Tuyết Muội muội đối với Tần Liễu cũng không có hảo cảm.

Nữ nhân này đối với chủ nhân có ý đồ xấu, cũng chính là địch nhân của Ngư Tuyết ta đây!!

Vì vậy, hai người liền như thế đối đầu!!

Mà làm kẻ xúi giục Thú Ca, tự nhiên là an phận tọa sơn xem hổ đấu ( xem cuộc vui)
Lúc Ngư Tuyết hóa thành hình người cũng không còn giống như lúc là Thần kiếm lợi hại.

Thực lực không sai biệt lắm là ngang ngửa Tần Liễu.

Vì vậy, cuộc đấu này là hai bên ngang tài
Tiểu Loli đánh không lại Tần Liễu, lại không thể biến trở lại thành Kiếm Thần.

Trong lòng nghiến răng tức giận muốn chạy đi, thế nhưng hết lần này đến lần khác Tần tiểu thư đều không cho.

Vì vậy hai người ngươi truy ta cản, bất li bất khí
" Ách, Tần Liễu đây là có bệnh a, nàng đuổi theo ta làm cái gì?!”

Ngư Tuyết tiểu Loli tránh né Tần Liễu là chạy sắp chết luôn rồi.

Hết lần này đến lần khác, Thú Ca là một điểm cũng không cấp lực, không chỉ không hỗ trợ mà đôi khi thậm chí còn làm trở ngại không giúp gì.

"Huyền Vũ ca ca, ngươi là muốn hại chết ta phải không?!"

Hiện tại Ngư Tuyết không còn giống như trước đây là một tiểu cô nương thiên chân khả ái.

Ở thế tục giới lăn lộn lâu như vậy, nàng cũng lý giải được rất nhiều chuyện, đối với Thú Ca là lại càng không khách khí chút nào nữa
"Ngư Tuyết a, ai kêu ngươi chọc nàng tới làm gì ?"

Thú ca ghé vào trên vai tiểu Loli buồn ngủ lắc lư nằm “ Ngươi cởi quần áo của nhân gia người ta, chẳng lẽ còn không chịu phụ trách?!”

Được rồi, cái danh ‘Hồng nương’ này là Thú Ca muốn làm tới nghiện rồi.

Đối phó với Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc còn chưa đủ, đã thay cho Ngư Tuyết tiểu Loli giật dây bắc cầu .( Hồng nương là bà mối)
"Phi, chủ nhân cũng nhìn thân thể của hắn mà.

Ngươi tại sao không bắt nàng phụ trách?!!”

Tiểu Loli trừng mắt nói, thật muốn đem Thú Ca đạp ra ngoài a!!

"Thiết, nàng ta không phải đã có Bách Lý Thương Mặc sao?!"

Nói đến Bách Lý Thương Mặc, Thú ca liền nổi da gà, "Thế nào, lẽ nào ngươi muốn cấp cho cô cô đại nhân một tình địch nữa?!

Hay là muốn tìm cho Tiểu Thần Thần một bà vợ hai đây?!”

Nếu không phải như vậy, cô cô đại nhân của nhà ngươi sao lại dùng loại thái độ này đối với ta?!

Thú ca những lời này thế nhưng nói rất hay , ế , Ngư Tuyết một câu cũng không nói được
"Kỳ thực, cũng không phải không có biện pháp.

Người tu tiên kiêng kỵ nhất là nhiễm tục khí, đặc biệt là mỗi khi xuất thế tu hành.

Tần Liễu nha đầu này nhất định là hạ sơn mới được vài lần.

Chúng ta đến nơi nào trốn mà nàng có biết, cũng không hề dám đuổi theo là được !!”

Thú ca mở mắt, nhìn ngõ nhỏ phía trước cách đó không xa.

Nơi này chính là nơi nữ tử đứng rất nhiều, tung mị nhãn quơ khăn tay, vừa nhìn chính là biết nữ tử chốn thanh lâu.

“ Tiểu Cá Chép, thanh lâu này thế nhưng chính là địa phương tốt nhất, cái dạng gì nữ tử đều có nha!!”

Thú ca có chút cảm khái nói “ Ta trước đây cho dù có… khái khái….

Nói chung là không đi qua thanh lâu, thì chả khác nào thua kém người ta a!!”

Tiểu Loli nghe mà tỉnh tỉnh mê mê, tuy rằng nàng cũng biết thanh lâu là nơi nam nhân hay đến ‘chơi’.

Thế nhưng cái gì gọi là ‘chơi’ nàng cũng không có rõ ràng lắm.

Có người nói đó là hai người cởi hết ngủ cùng nhau, điều này Ngư Tuyết thật không giải thích nổi, ngủ như vậy thì có gì ngon chứ?!

Lẽ nào chủ nhân cùng cô cô cũng như vậy?

Ngư Tuyết Muội muội được Thú ca giáo dục, đối với nữ nữ là hiểu rõ ràng, còn chuyện nam nữ thì nàng chính là ngốc mơ hồ hồ
Bất quá nàng cũng không thấy có gì không tốt.

Nàng vốn sinh ra đã không sợ trời không sợ đất.

Nếu không phải Tần Liễu đeo bám dính như da trâu, nàng cũng không bị buộc đến nước trốn đi.

Chủ nhân ra lệnh không thể ở bên ngoài tùy tiện biến thân, Ngư Tuyết cũng là đáp ứng rồi.

Bằng không phỏng chừng nàng đã biến thành Thần Kiếm gây sóng gió rồi nha
Đương nhiên, nếu nàng có biến thành thần kiếm thì cũng phải có người khống chế mới được nha
Nguyên nhân chính là vì như vậy, Ngư Tuyết tiểu Loli mới phiền muộn muốn chết đây.

"Hảo, chúng ta vào đó đi.

Ta xem nàng truy đuổi thế nào đây!!”

Ngư Tuyết tiểu Loli vừa cứng họng nói liền cảm nhận được phía sau lạnh rung cả mình liền quay đầu thì thấy Tần Liễu ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng
Ngư Tuyết khiêu khích nhìn nàng cười cười, rồi trực tiếp hướng ngỏ hẻm đi tới
Tần Liễu đối với tiểu cô nương này thực sự là tức giận không được.

Vốn định hảo hảo giáo huấn nàng, không nghĩ tới hai người không phân biệt được cao thấp, Tần Liễu không chiếm được chút tiện nghi nào.

Tần Liễu trong lòng chính là tức giận đến không nói nên lời.

Ở Trạc Thanh Thành bị Bách Lý Thần khi dễ, tối thiểu Bách Lý Thần phía sau lưng còn có một Bách Lý Thương Mặc.

Còn tiểu cô nương này cũng dám cùng mình ngông nghênh?!

Tần Liễu vốn rất ghét bị xúc phạm, cho dù có bị chuyện của Bách Lý Thần cải biến nhưng mà vốn tính vẫn rất điêu ngoa.

Lần này Ngư Tuyết lại chọc giận nàng, không phát tiết thì còn có nghĩa lý gì nữa?!

Tần Liễu cũng không biết, nàng đây coi như là đánh bậy đánh bạ mất rồi.

Nếu không Ngư Tuyết tiểu Loli này, Tần Liễu cũng sẽ không bị lục đại môn phái chê cười.

Phỏng chừng hiện tại Tu Chân Giới đã sớm sôi sùng sục bàn chuyện .

Tần tiểu thư đối với Bách Lý Thần không có biện pháp, chẳng lẽ đối với tiểu cô nương này cũng không có biện pháp?

Hạ quyết tâm, thẳng thắn không thèm suy nghĩ nhiều, đuổi theo.

Vốn nàng cũng không nghĩ kỹ nữ lầu xanh hay kỷ viện có cái gì đi không được?!

"Tiểu cô nương, ở đây không phải là địa phương ngươi có thể lui tới!!” tú bà thấy Ngư Tuyết hầm hầm đi tới liền vội vã ngăn cản nàng.

“ Ngươi đến từ đâu thì quay trở về nơi đó đi!!”

Tiểu oa nhi này lớn lên trong thật khả ai, nếu như nàng ở lại trong kỹ viện vài năm, bằng vào nhan sắc của nàng tuyệt đối sẽ trở thành Giang Nam đệ nhất hoa khôi a!!

đáng tiếc, tiểu oa nhi này ăn mặc hiển nhiên là Phú quý thế gia, tú bà cũng không dám đắc tội
Cũng may là Ngư Tuyết không biết suy nghĩ của tú bà, nếu không là hủy đi cái điếm này của nàng không chừng a!!

Nàng đường đường Thần kiếm kiếm linh, cư nhiên còn muốn cho nàng đi làm kỹ - nữ? !

"Ta lại cứ thích chơi nữ nhân, ngươi quản cái gì chứ?!”

Ngư Tuyết tiểu Loli vốn là bị Tần Liễu truy gấp quá, không nghĩ tới con người thường nhân còn muốn cản chính mình, nhìn nàng bộ giống dễ khi dễ lắm sao?!

Vì vậy, không kiềm chế được thanh âm rất lớn, bỗng nhiên trở nên nổi tiếng
Ngư Tuyết những lời này nói vốn cũng không có gì che giấu.

Thanh âm nói không tính là nhỏ, chu vi mọi người nam tử xung quanh đều nghe thấy được, thiếu chút nữa một người té ngã ra đất!!

Ngược đời a, đầu năm nay tới tiểu cô nương cũng đến đây ‘chơi’ gái sao?!
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 57


Có câu nói rất hay, có tiền đến ma quỷ cũng có thể sai khiến.

Chỉ cần ngươi có tiền, quỷ cũng có thể vì ngươi mà làm việc huống chi chỉ là chơi gái ?!

Tú bà vốn đang muốn đuổi Ngư Tuyết ra ngoài, bất quá vừa nhìn thấy đỉnh bạc hai mươi lượng là liền nghĩ lại, cười cười liền mời Ngư Tuyết Muội muội đi vào.

Nàng cũng không quan tâm xem nam hay là nữ tới chơi gái, chỉ cần ngươi có tiền được.

Huống chi, nói thật đi, đã vào kỹ viện thì ‘ chơi’ ai vẫn chưa có nhất định nha
Thú ca cũng không phải lần đầu tiên tiến thanh lâu.

Vì vậy nàng cũng không có quá là hiếu kỳ, chỉ là ghé vào trên vai Ngư Tuyết tùy ý nhìn xung quanh.

Bất quá, hình như là cảm giác được cái gì.

Huyền vũ thoáng cái cả người như rớt vào trong hầm băng, càm giác này là….

Nhìn về hướng trong góc phòng lầu hai, Thú Ca thiếu chút nữ từ trên vai Ngư Tuyết rớt xuống.

Cái loại ánh mắt phảng phất như muốn an nàng này, còn có khí tràng băng lãnh tỏa ra toàn thân.

Trời ạ, nàng ta tại sao lại ở chỗ này?!!

Thú ca sắp khóc đến nơi rồi!!

Ngư Tuyết tiểu Loli hình như cũng cảm giác được Thú ca không thích hợp lắm, hiếu kỳ nhìn ra xung quanh, nhưng ngoài ý muốn thấy được một bóng người tuyệt sắc
Chỉ bất quá nữ tử này làm cho người ta cảm giác nàng ngoại trừ hàn lãnh cũng chỉ có hàn lãnh.

Nữ tử trên lầu tử y phất phơ, một thân Trang phục trên mặt còn có thêm một tầng sa mỏng.

Tuy rằng khống thấy rõ khuôn mặt nàng.

Thế nhưng nàng làm cho người ta cảm nhận được một loại cảm giác gọi là khuynh quốc khuynh thành
"Huyền Vũ ca ca, người biết nàng ta sao?"

Ngư Tuyết có chút giống tiểu hòa thượng, sờ sờ đầu không hiểu.

Huyền Vũ ca ca vẫn luôn ở bên người chủ nhân, làm thế nào mà quen biết một thế tục nữ tử đây?!

" Không….không nhận ra."

Thú ca cũng không dám nhìn đối lại ánh mắt nữ tử, mà là run rẩy lợi hại hướng Ngư Tuyết nói “ Tiểu Loli, chúng ta nhanh rời khỏi đây đi.

Ta không nên mang muội đến chỗ này!!”

Thú Ca hối hận trong lòng, nàng quả nhiên không nên dạy hư tiểu loli, ngươi xem báo ứng tới rồi kìa!!!

Ngư Tuyết Muội muội cũng không hiểu rốt cuộc chuyện gì xảy ra, xoay người muốn rời đi thì liền thấy kẻ gây sự Tần Liễu cũng đang đi đến.

Còn châm chọc cười thị uy, y như là đang cười Ngư Tuyết không biết lượng sức mình.

Ngươi còn dám vào đây, ta vì sao không dám chứ ?!

Được rồi, Ngư Tuyết Muội muội vốn là không thể chịu nổi bị người ta kích thích.

Vì vậy, muốn chạy ta cũng không thèm đi!!

Chuyện của Ngư Tuyết cùng Tần Liễu, Thú ca hiện tại cũng không thèm quản nữa.

Nàng đến thân mình còn khó bảo toàn, quản cái gì mà quản!!

Bi kịch Thú ca đành rụt vào trong vỏ rùa của nàng, gắt gao cố định tại trên vai Ngư Tuyết.

Không quan tâm ngươi có nhìn hay không, ta cái gì cũng không thấy
Nữ tử trên lầu hiển nhiên không nghĩ tới ở chỗ này lại thấy được Huyền Vũ, vốn đã lạnh nay còn hàn lãnh hơn
Tên rùa chết tiệt, nàng còn dám tới đây?!

Vào năm bốn người gian tình, hôn thiên địa ám.

Cuối cùng chính lại để tên rùa này chạy thoát mấtKết quả, ngàn năm qua một chút tin tức cũng không thấy.

Nàng ta thực sự là làm chết tâm của các nàng mà
Hôm nay lần thứ hai 'Gặp lại', nàng mà không hảo hảo giáo huấn nàng ta, nàng sẽ không phải là Bạch Hổ!

Nếu không phải vì cái người nhát gan này, Thanh Long tỷ tỷ cũng sẽ không u buồn mặt ủ mày chau.

Năm đó nếu như không xảy ra chuyện kia, Huyền Vũ cũng sẽ không bỏ đi không lời từ biệt
Hứ, rõ ràng tên rùa này được tiện nghi mà còn khoe mẽ!!

Ăn người ta không còn chút gì mà còn không nhận, vô sĩ!!!

Hết lần này tới lần khác với tên rùa này còn chưa từ bỏ ý định, Thanh Long tỷ tỷ khẳng định là bị che mắt rồi.

Bằng không cũng sẽ không tùy ý để cho tên rùa này phá hư.

Tuy rằng là say rượu loạn tính, nhưng nếu Thanh Long tỷ tỷ không nguyện ý, ngươi thật là cường bạo được nàng sao?!

Làm người đứng xem Bạch Hổ thực sự là không hiểu nổi, tên rùa thối chết tiệt này rút cuộc là có cái gì tốt đâu?!

Ôn nhu thiện lương Thanh Long tỷ tỷ đối với nàng ta tốt, ngay cả tới con gà chết mắt cao hơn trời kia cũng chấp nhận nàng ta.

Rõ ràng là tên rùa này muốn chết mà, ngoại trừ lúc ngủ ra thì lúc nào cũng hèn mọn muốn chết!! thực sự là mắt mù hết rồi mà
Bạch Hổ đối với Huyền Vũ thực sự là một điểm hảo cảm cũng không có.

Nàng thật sự là nhìn không ra cái tên rùa này có mị lực ở chỗ nào nữa!!

Thần giới mỹ nữ ôn nhu nhất Thanh Long, đẹp nhất Chu Tước đều thua vào trong tay tên rùa này, thật là không có thiên lý a!

Hôm nay kẻ thù gặp lại, đặc biệt đỏ mắt …

Bạch Hổ cùng Huyền Vũ tuy rằng không tính là kẻ thù, nhưng quan hệ chắc chắn không tốt chút nào.

Nguyên nhân chính là Bạch Hổ đối với Huyền Vũ không thể nào hiểu nổi.

Thực là nhìn thế nào cũng thấy rất là đáng ghét, dù rằng tên rùa này cũng không có đắc tội nàng chút nào.

Bạch Hổ tựa hồ là đang nghĩ tới cái gì, nheo mắt lại nhìn Huyền Vũ trên vai Ngư Tuyết.

Lần trước các nàng thấy được hắc mang (ánh sáng đen) tỏa ra, chỉ là bất quá các nàng ấy không đi tìm mà thôi
Chỉ là phỏng chừng con gà kia đang rất nóng lòng rồi.

Hắc hắc, đã như vậy, để ta kêu con gà chết đó lại đây, nhìn xem con rùa này còn dám chạy hay không
Bạch Hổ như vậy nghĩ, dưới cái khăn che mặt nụ cười càng lúc càng tươi
Làm một người đứng ngoài xem, nàng đối với tam giác tình yêu thực sự rất chờ mong.

Đương nhiên, nàng thuộc phe Thanh Long tỷ tỷ rồi.

Bất quá, nếu như thật mang Thanh Long tỷ tỷ đến đây, theo tính tình của nàng cũng sẽ không phát hỏa.

Vì vậy thẳng thắn kêu Chu Tước tới trướcCái con gà tính tình nóng nảy đó, còn không đốt chết tên rùa này à?!

Nghĩ là liền làm, Bạch Hổ cũng không phải người tốt lành gì, đặc biệt là đối với tên rùa này
Xoay người ly khai, khi đi còn ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Huyền Vũ một cái
Thương cảm Thú ca, hoàn toàn không nghĩ tới mình cứ như thế bị bại lộ.

Còn muốn chạy sao, cứ như vậy bỏ lại tiểu loli?!

Còn không đi, thì ai biết được Bạch hổ nữ nhân ác độc kia sẽ làm ra chuyện gì?!

Thú ca thực sự là sắp điên rồi, ngươi một thần thú ở nhân gian đến kỹ viện chơi làm cái gì?!

Bạch Hổ nữ nhân kia cao ngạo như vậy, khẳng định sẽ không làm hoa khôi.

Bằng vào tư sắc của nàng chắn chắn là nổi danh như cồn rồi, vì vậy nhất định chính là lão bản của kỹ viện này
Thú ca nghĩ tới nghĩ lui, chính là rối bời
Trời biết, Bạch Hổ là cỡ nào độc ác!!

Muốn nói đến tứ đại thần thú quan hệ, thì chính là rất phức tạp.

Thanh Long thì giống như tỷ tỷ ôn nhu hiền lành, Chu Tước thì chính là nữ lưu manh tính tình nóng nảy, còn Bạch Hổ là một nữ nhân lời nói ác độc đả thương người.

Muốn nói cảm tình phức tạp, nói trắng ra chính là một lời cũng khó nói hết được
Nghĩ như vậy, Thú ca cũng không dám tiếp tục nghĩ tiếp
"Ngư Tuyết, Thú ca ta có chút việc, phải đi trước.

Chính ngươi quay về 'Hâm hải vân các' không thành vấn đề chứ?"

Thú ca chính là có chút lo lắng cho tiểu Loli, liền hỏi.

Ngư Tuyết một lòng đặt trên người Tần Liễu, nên cũng không thèm nghe cẩn thận “ Được, không thành vấn đề!!”

Thú ca vừa nghe như được đại xá, từ trên vai Ngư Tuyết nhảy xuống, rất nhanh hướng phía ngoài bò đi
Lúc này với Thú ca tốc độ, đâu còn là rùa nữa a?

Đó là so với tên lửa còn muốn nhanh hơn ba phần
Ngư Tuyết Muội muội tuy rằng nói như vậy , thế nhưng chờ đến khi nàng phản ứng thì đã không còn thấy bóng dáng Thú ca.

Uy, ta không biết đường về nha!!

Ngư Tuyết trong nháy mắt dại mặt ra… lẽ nào cứ như vậy lạc đường sao?!

Trước tiên không nói chuyện cũ giữa Ngư Tuyết và Tần Liễu, hiện tại nhìn Thú ca, đâu còn như trước đây tiêu sái?!

Thú ca toàn tâm đều muốn chuồn nhanh đi, thế nhưng Bạch Hổ làm sao chiều ý nàng được
Còn muốn chạy sao?

Nằm mơ đi!

Huyền Vũ cấp tốc tiến đến trong ngõ hẻm.

Sau đó cũng không quản đến có thể hay không tiết lộ khí tức liền biến thân
Một con rùa nhỏ toàn thân liền tỏa ra trận trận vụ khí, càng lúc càng lớn sau đó lại chậm rãi tiêu tán
 
[Bhtt][Edit Hoàn]Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình - Phá Quân Tinh
Chương 58.1


Thú ca rốt cuộc là nam hay nữ, là thư hay là hùng đây?!

Vụ khí dần dần tiêu tán đi, xuất hiện trong hẻm nhỏ chính là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi.

Lớn lên trong rất bình thường, nhưng mà ở trong đám người chắc chắn không tìm được người nào như vậy.

Nếu nói có cái gì có khả năng khiến hắn khác người như vậy, thì nói trắng ra là tại lông mày của hắn đi
Không sai, bộ lông mày này so với người bình thường là dài hơn gấp hai.

Vì vậy, nhìn qua thực sự rất thấy mắc cười, nhìn một lần liền khó quên
"Không may rồi, rõ ràng trước đây ta lúc hóa thành hình người cũng cỡ hai mươi mấy tuổi.

Không nghĩ tới công lực lại giảm sút lợi hại như vậy!!”

Thú ca vuốt vuốt mặt mình, trước mắt biến ra cái gương nhìn săm soi, bĩu môi nói “ Bộ lông mày này nhìn thế nào cũng thấy đáng ghét!!”

Rõ ràng là tứ đại thần thú, kết quả chỉ có mình mình là nam.

Nam con chưa tính, hết lần này đến lần khác lại lớn lên cùng với nhau.

Lớn lên cùng nhau còn chưa tính, vì sao ta lại chọc nhiều tình trái như vậy?! ( ý nói phận đào hoa)
Thú ca cũng không dám nghĩ vì sao nữa, kế hoạch ngày hôm nay chính là biến mất tuyệt vời
Đáng tiếc, sự tình thường không theo ý người
Thú ca tay phải niệm một pháp quyết, thân thể thoáng cái bay lên, thẳng trời xanh phóng đi Bởi vì trước đó đã tạo ra kết giới xung quanh thân thể vì vậy cũng không sợ người phàm tục thấy
Bất quá, Thú ca còn chưa có bay được lên trời, đã nặng nề bị quăng ngã xuống dưới mặt đất
"Ôi, cái đầu ta ——" Thú ca hai tay ôm đầu, cả người té ngã xuống đất, hắn trên mặt đất lăn qua lăn lại, nước mắt đều muốn chảy xuống vì đau.

“ Chết tiệt, khẳng định là con cọp mẹ làm mà!!

Đau…..” tự nhiên ở ngỏ hẻm này lại bày một cái kết giới như vậy, ngươi cũng quá là độc ác mà!!

Rõ ràng thấy ta rồi còn không thèm bắt chuyện một lần đã vội ra đây cài bẫy, ngươi rõ ràng là muốn đầu ta nở hoa mà!!

Bạch Hổ nhìn con rùa chết tiệt kia bị mình chỉnh như vậy, trong lòng vui đến nở hoa.

Lúc này cũng không dự định che dấu mà từ trên không trung bay xuống vững vàng đáp xuống trước mặt Huyền Vũ
"Tử rùa, ngươi còn sống ư?!”

Bạch hổ nói lời này tuy là một câu nghi vấn, thế nhưng người nghe ai ai cũng hiểu.

Ý tứ ngầm chính là, ngươi còn chưa chết sao hả?!

Thú ca hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn Bạch Hổ, tức giận mũi muốn bốc khói, nữ nhân này lớn lên xinh đẹp như vậy kỳ thực chính là tâm rắn rết “ Cọp mẹ, ngươi có cần độc mồm độc miệng vậy không?!

Lớn lên lại xinh đẹp như vậy, thực sự là ông trời bị mù mắt mà!!”

"Đúng vậy, lão Thiên mắt mù cho nên mới có thêm ngươi!!”

Bạch Hổ cũng không tức giận, khoanh hai tay buồn cười nhìn Huyền Vũ bị mình chỉnh đến tức tối kia “ Mấy năm nay ngươi thực sự là sống dở chết dở rồi, đến tu vi cũng bị giảm xuống đến như vậy.

Cùng mang danh Thần Thú với ngươi thực sự là đại sỉ nhục của đời ta!!”

Tiện nhân!

Huyền Vũ muốn được yên thân một mình, nhưng mà cái con cọp mẹ này nhiều lần lại đối nghịch.

Rõ ràng cùng đại gia lớn lên cùng nhau, vì sao hết lần này đến lần khác đều nhắm vào ta?!

Thú ca chính là một người miệng cọp gan thỏ, ngươi nhịn hắn liền lấn tới, ngươi lấn tới hắn liền nhịn.

Hết lần này tới lần khác Bạch Hổ, Chu Tước đều là cường đại thái quá.

Mà Thanh long tỷ tính tình ôn nhu tốt bụng như thánh mẫu, hắn cũng không có biện pháp khi dễ thánh mẫu được.

Huống hồ nhân gia người ta tuy là tính tình thánh mẫu thật nhưng thực lực trong tứ đại thần thú chính là lợi hại nhất.

Thú ca cũng không thể với ba người đó được, rõ ràng là thua kém hơn rất nhiều rồi!!

Tứ đại thần thú, Thanh Long thực lực mạnh nhất, Chu Tước đệ nhị, Bạch Hổ lão tam, cùi mía nhất chính là Huyền Vũ.

Vì vậy có thể nói, trong tứ đại thần thú, Thú ca trời sinh chính là bị các thần thú khác ăn hiếp mà" Cái con cọp mẹ nhà ngươi, ngươi cả đời đúng là không đổi tính được mà!!”

Huyền Vũ tay trái ôm đầu, tay phải chỉ vào Bạch Hổ một thân tố y cùng che mặt đang đứng trước mắt “ Trời sắp tối rồi, ngươi còn đi che mặt.

Ngươi giả cái quỷ ma gì?! có phải hay không nhiều năm không gặp bị người ta hủy dung rồi?!

Khẳng định là đúng rồi!!!

Ngươi miệng lưỡi độc ác, nhân gia không độc ác được như ngươi quả thật là rất may mắn!!”

Bạch Hổ nhướng mày, cười như không cười “ Cho dù cả đời này có ở giá cũng không thèm để ý tới ngươi.

Còn nữa, ta có hay không mang mạn che mặt thì liên quan gì đến ngươi?!

Ngươi còn nói ta thêm lời vô ích, ta trước hết sẽ độc chết ngươi!!”

Cái tên rùa này, bị bắt rồi còn cứng họng ?!

Huyền Vũ từ trên mặt đất đứng lên, vỗ vỗ hết bụi bẩn trên người , sau đó dùng ánh mắt như quỷ Nhật bản nhìn Bạch Hổ, ngạo nghễ nói: “ Cũng may là ngươi không gả cho ta, bằng không ta tình nguyện chuyển thế luân hồi!!

Nhìn cái bản mặt của ngươi, ta ăn không ngon!!”

Sát, rùa không phát uy ngươi tưởng ta là con rùa biển hả?!

Nói như thế nào ta cũng là một nam nhân, tuy rằng nam nhân kiểu này cũng có điểm hơi nhão một chút
Bạch Hổ nộ trừng mắt nhìn Huyền Vũ, cong cong khóe miệng.

Nàng cón đang lo lắng, có nên đợi Chu Tước đến đây không, hay là trước tiên làm thịt cái tên rùa này đi cho rồi
"Thế nào, ngươi còn muốn đánh ta?"

Huyền Vũ cũng không phải lần đầu tiên cùng ở chung chỗ với Bạch Hổ.

Thấy động tác của nàng liền biết nàng muốn gì, vì vậy tiên phát chế nhân, mở miệng nói trước “ Ngươi muốn đánh thì cứ đánh đi, ta tuyệt đối sẽ không đánh trả.

Thú ca ta sẽ không cùng nữ nhân động thủ” Kỳ thực nguyên nhân chính là có đánh cũng đánh không lại người ta nha!!

Bạch Hổ hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: "Ta sẽ không đánh ngươi, thế nhưng người khác có vậy hay không thì không biết chừng!! ."

Nàng vừa dứt lời, chợt nghe ‘lạch cạch’ một tiếng, sau đó là Huyền Vũ giơ tay bưng đầu la lên
"Oa —— ai đánh ta! ! !"

Tuy rằng hắn là rùa, nhưng cũng không thể muốn đánh là đánh như vậy nha!!

"Đánh ngươi?

Ta còn muốn làm thịt ngươi kìa!"

Vừa nói chính là một hồng y nữ tử xinh đẹp như hoa.

Nữ tử này khoảng hơn hai mươi, đôi mắt tràn ngập sát khí, mi tâm nhíu lại, trong tay là cây roi da cực kỳ to lớn
"Gà tây ?!"

Huyền Vũ sửng sốt một chút, sau đó thốt ra lời này.

Ngay sau đó liền biết mình lỡ lời, vội vàng che miệng lại nhìn nữ tử trước mặt
Chu Tước bị con rùa này làm cho tức giận tới mức phật tổ cũng muốn phát hỏa.

Mấy năm nay, nàng từng thời từng khắc đều nhớ đến hắn, không nghĩ tới nhiều năm qua đi câu đầu tiên nói khi gặp mặt lại là cấp cho nàng một cái biệt hiệu.

Thực sự là không cho hắn ăn mã tấu , hắn không chịu được mà!!

Uổng công mình còn vì hắn lo lắng, nhìn nữa ngày hắn chả phải là sống rất tốt sao?!

Bạch Hổ vèo cười, cái tên rùa này thật là không hiểu rõ tình hình tý nào!!

Chu Tước tính tình vốn đã không tốt, thấy Bạch Hổ ở bên cạnh nhìn mình chê cười, trong lòng càng như có lửa “ Cọp mẹ, ngươi cười cái gì?!”

Nói như thế nào, Huyền Vũ cũng là người nhà mình, Bạch Hổ là người ngoài, Chu Tước chính là cực kỳ bao che khuyết điểm
"Thế nào, ta cười còn không được sao?"

Bạch Hổ cũng không phải dễ khi dễ.

Ta nói cho ngươi biết tử rùa ở chỗ này, ngươi không cảm kích ta thì thôi còn rống lên la to với ta, cái đồ vô lương tâm mà!!

“ Ta cười nhân gia nhà ngươi theo đuổi mấy năm nay, thế nhưng có người hết lần này đến lần khác còn ẩn núp.

Ngươi nói buồn cười hay là không buồn cười?!”

Chu Tước nghe xong lời này, cũng không cần Bạch Hổ khách khí trực tiếp cầm roi quất xuống "Ngươi lặp lại lần nữa? !"

Bạch Hổ cũng phát hỏa, "Ta nói rồi đó, thế nào?

Từ nhỏ theo đuổi tới lớn.

Kết quả người ngươi thích cùng Thanh Long tỷ ngủ cùng nhau.

Chính là vì ngươi vô dụng, hay là còn đang đợi chờ người khác?!

Trách không được Huyền Vũ nói Bạch Hổ chuyên môn nói lời ác độc, câu này cũng thật là độc quá đi chứ!!

Có thể nói, đây là nỗi đau lớn nhất trong đời của Chu Tước
Nàng từ nhỏ đã bắt đầu truy Huyền Vũ, thế nhưng cái tên rùa này từ nhỏ đã bắt đầu né tránh nàng.

Lúc hắn cùng Thanh Long tỷ hòa làm một kia, ngươi nói nàng thương tâm hay là không thương tâm đây?!

Hết lần này tới lần khác vết thương lòng như vậy ngươi còn mang ra nói, đây không phải là muốn bị đánh sao?!

"Cọp mẹ, ngày hôm nay ta không đánh ngươi, thật khó mà tiếc mối hận trong lòng ta!!”

Chu Tước đem cơn tức về Huyền Vũ tất cả trút hết lên người Bạch Hổ, muốn trách thì trách miệng ngươi quá độc!!

" Con gà chết, ta chẳng lẽ còn sợ ngươi sao?!”

Cũng không phải là chưa đánh qua, ai sợ ai chứ !!

“ Sớm biết như vậy ta cũng không nói cho ngươi biết chỗ hắn, cho ngươi chết cũng không quên được!!”

Hảo tâm trở thành long lang dạ thú, nữ nhân khi yêu quả nhiên biến thành kẻ ngu si.

Đây mà còn gọi là tình yêu sao, ngu ngốc mới thành ra như vậy thì có
"Ngươi không nói cho ta biết, ta không biết tự đi tìm sao?!”

Chu tước cứng cổ nói.

Tuy rằng nàng rất cảm kích Bạch Hổ thông tri cho biết, nhưng đây không có nghĩa là Bạch Hổ có thể khi dễ tiểu rùa nhà nàng, dựa vào cái gì chứ?!

Có một Thanh Long tỷ ta còn nhịn được, chứ ngươi là gì mà ta phải nhịn!?!

Bạch Hổ thực sự là hiểu cái nữ nhân Chu Tước này quá rồi.

Nói đánh liền đánh, ngươi dùng roi ta không biết dùng vũ khí sao?!

Tay phải tại trước mặt làm một thủ ấn, ngay lập tức một cây quạt tròn liền xuất hiện trước mắt.

Hướng về phía Chu Tước cố sức vung lên, cuồng phong hỗn loạn cùng gió mưa liền nhanh chóng ập đếnHai người nữ nhân này đúng là không thể nào chia lìa được, Thú ca đứng ở một bên cười trộm.

Hảo hảo hảo, các ngươi tiếp tục đánh, ta trước tiên chuồn đi đã
Tuy rằng làm như vậy có chút không tốt lắm, thế nhưng là một bách hợp khống hắn không thể nào phá hoại khung cảnh xinh của hai nữ nhân được
Đây cũng là lý do vì sao hắn không tiếp nhận được Chu Tước và trốn tránh Thanh Long tỷ
Nha , các ngươi không đi theo con đường Bách hợp, quấn quýt lấy ta làm gì chứ ?!

Thú ca nghĩ chính mình nên thuộc về cái loại cự nhân ngàn dặm, xa cách người ta, ngồi trên mây nhìn mây trôi mới đúng
Tuy rằng, hắn cũng không phải đối với các nàng hoàn toàn vô tình, thế nhưng hắn chính là không qua được chấp niệm của bản thân mình
Ái tình, hắn chưa từng có hy vọng xa vời quá.

Thế nhưng, hình như hắn luôn bị dây tình quấn không thoát nổi
Thấy Chu Tước cùng Bạch Hổ không thể rời nhau như vậy, Thú ca cũng không dám quang minh chính đại đi ra ngoài mà là vận phép thuật đào đất trốn đi.

Làm rùa, hắn không chỉ am hiểu phòng ngự mà còn am hiểu lẩn trốn.

Đây cũng chính là nguyên do vì sao, hắn né tránh nhiều năm như vậy các nàng đều không tìm ra
Ta đào, ta đào, ta đào đào đào!

Nhanh lên một chút đào tẩu, đi tìm Tiểu Thần Thần, những nữ nhân này…..thật sự quá bưu hãn mà!!

Ở trong lòng Thú ca, Tiểu Thần Thần là người ‘cứu’ nàng thoát ra.

Hơn nữa còn có chút nguyên nhân khiến bọn họ còn hơn bạn bè
Hiện tại ta gặp chuyện, chả lẽ ngươi thấy chết không cứu?!

Đáng tiếc Thú ca cũng không biết hiện tại bạn bè của hắn tới thân mình còn không cứu được, làm sao mà bận tâm tới ngươi?!

Ở trong lòng gọi điện thoại cho Bách Lý Thần, chỉ là bên kia không có chút phản ứng
Chết tiệt Bách Lý Thần, ngươi cái đồ bằng hữu không có tính người!!

"Uy, ngươi còn muốn đánh?!

Tên rùa của ngươi sắp chạy rồi kìa!!”

Bạch Hổ không bị phẫn nộ che mờ mắt, dĩ nhiên vẫn còn quan tâm tới xung quanh nhắc nhở nói “ Ngươi là tới tìm ta đánh nhau, hay là tìm tên rùa nhà ngươi đây?!”

"Chết tiệt!

Tên hỗn đản này!"

Chu Tước thu tay lại nhìn qua phía bên cạnh, tới cái bóng của Huyền Vũ còn không thấy!!

Giậm chân một cái, cũng không để ý đến Bạch Hổ ánh mắt hèn mọn, oán hận trừng nàng liếc mắt một cái, trực tiếp ngự phong mà đi, hướng phía pháp thuật được giữ lại mà bay tới
Bạch Hổ hừ nhẹ một tiếng, vốn cũng không muốn đi.

Bất quá nàng vừa muốn xoay người liền thấy một nữ tử đứng ngay đầu ngõ, thoáng cái cứng người dừng cước bộ
"Thanh Long tỷ tỷ?"
 
Back
Top Bottom